1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc - Hàn Trinh Trinh

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 1164: Chờ chút
      Editor: Ngày Đẹp Tươi
      Cửa phòng phịch tiếng, rất tức giận mở ra! !

      Trang Ngải Lâm bất đắc dĩ mặc áo thể thao trắng cùng quần đùi đen của Đường Khả Hinh trước đây để lại, may mắn là đồ rộng thùng thình, mặc chỉ hơi chật, ra vóc người tiêu hồn cùng đôi chân dài trắng nõn khêu gợi, chỉ thấy mang vẻ mặt căng thẳng, xõa mái tóc dài đến eo, đứng trước cửa phòng lầu , con mắt trái lưu chuyển qua đây, mắt phải lưu chuyển chỗ khác, mới lại xoay người, nhìn về phía bên trong phòng, bày chiếc giường lớn màu lam đậm, trái trái phải phải trong trong ngoài ngoài đều là sách rượu nho, nhất là bên kia giường, còn để sách lịch sử rượu nho, nặng phải hai mươi cân...

      Sau khi liếc mắt cái, lại xoay người, nhìn về phía phòng khách bày ra vô số giải thưởng, còn có vài ảnh chụp Bác Dịch ra nước ngoài du học và tham quan rượu trang treo tường, có vài ảnh chụp giữa và chủ trang trại rượu...

      Trang Ngải Lâm từng bước ra, trải qua ghế sô pha kiểu Âu kia, đứng trước tường, cầm lên củ sen tự mình tước sạch , vừa nhai, vừa lưu chuyển hai tròng mắt, dần dần nhìn lướt qua ảnh chụp tường, bên trong có ảnh chụp lúc còn trẻ, đến Pháp du học trường chưng cất rượu, còn ảnh chụp ngồi ở rượu trang PeiFort, cùng chủ trang trại nâng ly hợp ẩm, thậm chí còn có vài tấm, ở Alsace cùng nông dân địa phương, đứng dưới hầm rượu thưởng thức và bình phẩm rượu vừa mới chưng cất, tấm ảnh kia lộ ra màu sắc sinh mệnh hết sức nồng đậm...

      Trang Ngải Lâm dường như hiểu bị nhiễm, nhất là khi thấy ảnh chụp mặc âu phục màu đen, lộ ra mị lực đặc biệt của người phương đông, đứng dưới hầm rượu Lafite, cùng vô số nhà bình phẩm đứng chung chỗ, nghiêng mặt có lẽ bàn về dịch rượu nào đó, khuôn mặt kiên nghị, đôi mắt trí tuệ, có điểm hấp dẫn người... hiểu lưu chuyển ánh mắt, nhớ tới vừa rồi đứng dưới gốc nho Chardony, câu: “Nước mưa năm nay ít, thế nhưng ánh mắt trời rất gắt. Có nhiều dây nho già trong vườn, thập phần ngoan cường cắm rễ ở dưới đất, hấp thu rất tốt mạch nước ngầm. Cho nên trong quả ngọt, còn trong hương vị mang theo vô số khoáng chất. Hoa hoa cỏ cỏ cũng giao cho chúng hương vị đặc biệt. Bình thường, chú Lý vào lúc bận, cũng vào lúc cuối xuân, kéo xe bò giúp cày ruộng, mỗi khi nhìn thấy con trâu kia, chân đạp lên vùng đất khô cằn chỉ có ít nước, liền sâu xúc động, cảm ơn có thể tìm được nơi hoàn mỹ như vậy, ủ ra được dịch rượu mà ..."

      Có lẽ có câu, như vậy : Người chuyên chú việc, ôm chút tình cảm, là người hấp dẫn nhất...

      Trang Ngải Lâm mặt dần lộ vẻ nhàn nhạt, nhìn về phía Bác Dịch giữa ảnh chụp, nghiêng người, quả có chút đẹp trai... lại bày ra thái độ như buồn chán, xoay người, nhìn về phía toàn bộ phòng khách này, mặc dù cũng chất đầy sách vở và giải thưởng, nhưng chút cũng mất trật tự, cứ như vậy từng chút từng chút xem lướt qua , rồi mới kéo lê đôi dép tơ tằm, ra ngoài sân, lại ràng cảm giác được mặt trời xuống núi, khí trời đột nhiên lạnh, có chút co rúm lại, nhưng vẫn mặc thêm quần áo, chỉ là đơn độc cất bước ra vườn, liếc mắt liền thấy Bác Dịch vẫn mặc áo sơ mi trắng sạch gọn gang cùng quần tây đen, đứng giữa đông đảo các nhà vườn, căn dặn mọi người, lúc sương giá, làm thế nào để đẩy mạnh ống khói phía sau vườn, có vài nhà vườn thậm chí cũng cho ý kiến, chỉ về phía con đường xa xa, ống khói quá lớn, tốt để kéo, có thể phải dùng chút máy móc...

      Bác Dịch nghe , cũng tức khắc gật gật đầu.



      Trang Ngải Lâm cứ như vậy, đứng bên cạnh sân, nhìn về phía Bác Dịch đứng trong đám người, vóc người cao lớn, dáng vẻ thập phần tục tằn mà lại tỏa ra mị lực đặc biệt, hai mắt hơi lưu chuyển, nhớ tới vừa rồi ghé sát vào chính mình nhàn nhạt câu kia: Nếu như em muốn hầu hạ em, được thôi đến ban đêm, đến tối, em muốn gọt táo, hay là mở ti vi cho em, đều nguyện ý..."

      Trái tim, như bị ai đó dùng chày nện vào! !

      Trang Ngải Lâm hiểu cảm giác được trái tim mình đập nhanh, mặt tức khắc bộc lộ vẻ căng thẳng, sống chết nhìn chằm chằm Bác Dịch vẫn đứng ở nơi đó căn dặn nhà vườn làm việc, lúc vươn tay chỉ vào phương xa, cánh tay to lớn kia, sáng lên mày đồng dụ hoặc, hai mắt chợt lóe, trong đầu cư nhiên hiểu nhớ tới, cuộc sống tương lai, Bác Dịch ngồi ở bên cạnh mình, dáng vẻ gọt táo và mở ti vi cười ôn nhu! !

      "Trang Ngải Lâm! Ngươi đúng là điên ! ! Ngươi đến cái nơi bốc mùi phân trâu này, lại còn nghĩ đến chuyện kết hôn sinh con! Đều là cái tên đàn ông xấu kia làm hại! ! ta muốn tùy tiện tìm phụ nữ bình thường sinh con, đâu có chuyện gì liên quan tới ta! !" Trang Ngải Lâm hung ác cho hết lời, thân thể hơi đứng ra chút...

      Rất nhiều rượu nông đều hiểu cảm nhận được khí thế của Trang Ngải Lâm áp qua đây, tất cả đều kìm lòng được xoay người nhìn về phía , bởi vì đây là nơi xa xôi so với thành phố, cho nên rất khó được nhìn thấy người xinh đẹp tuyệt thế như Trang Ngải Lâm, nhất là lại mặc đồ bó sát với vóc người đầy đặn, còn có cặp chân thon dài cùng khêu gợi trắng nõn, thực quá mức mê người...

      Mọi người đều nhìn đến ngây người.

      Bác Dịch lúc căn dặn mọi người làm việc, cũng nhìn thấy ánh mắt mọi người có chút khác thường, liền kỳ quái quay mặt sang, cư nhiên nhìn thấy Trang Ngải Lâm đơn độc đứng trong sân, tóc dài nhàng, xinh đẹp động long người, ra dáng sơn trại phu nhân, tức khắc lộ vẻ bất đắc dĩ xoay người, vừa căn dặn mọi người làm việc, vừa về phía Trang Ngải Lâm...

      Trang Ngải Lâm ôm vai nhìn người này.

      Bác Dịch trực tiếp bước nhanh tới trước mặt , nhìn về phía ăn mặc đơn bạc như vậy, lập tức vươn tay nắm cánh tay của , đem kéo vào phòng mới : "Em sao lại cứ như vậy mà ra? Ở đây ban đêm chênh lệch nhiệt độ với ban ngày rất lớn, lát rất lạnh, ăn mặc ít như vậy? Khả Hinh có quần áo khác sao?"

      "Kia cũng phải cách ăn mặc của tôi a? Tôi cũng phải bà xã của em trai tốt! Thế nhưng nó xác thực quá lùn a!" Trang Ngải Lâm có cách nào trực tiếp ra, theo cùng nhau vào phòng! !

      Bác Dịch cất bước vào phòng khách nhà mình, xoay người xem xét nhìn người này cái, mới nhanh chóng ở sô pha tìm được áo khoác da màu đen, đem nó cầm lên, tức khắc khoác lên cho mới : "Em như vậy, tình nguyện cho em mặc váy dài! ! Váy dài cũng tốt! ! Vai và nửa ngực đều ở bên ngoài!"

      "Đừng buồn nôn! ngay cả rễ sắn cũng cho tôi ăn! Còn sợ tôi lộ ngực?" vẫn cố chấp coi đó là rễ sắn! !

      "Đó là củ sen! ! Em vậy là có bao nhiêu ý nghĩ muốn nâng ngực a?" Bác Dịch bất đắc dĩ liếc mắt nhìn cái, mới nhanh chóng xoay người, về phía phòng bếp bên kia, từ trong tủ lạnh nhanh chóng lấy ra chân giò hun khói, trứng gà, cùng khối thịt gà đông lạnh, nghĩ còn có chút thời gian, liền mau mau chuẩn bị cho ít thức ăn, vừa nhanh nhẹn đứng trước thớt, trước hết để cho khối thịt gà đông lạnh kia rã đông, lại cắt chân giò hun khói mới ; " bởi vì mấy ngày chưa có trở về, cho nên đồ ăn dự trữ còn nhiều, thế nhưng vừa căn dặn phu nhân nhà vườn, chuẩn bị cho em ít món ngon, trước tạm thời làm cơm cho em ăn, đợi lát nữa, các vị ấy đem thức ăn đưa đến, em nếm thử rau dại trong vườn nho của chúng ta, ăn rất ngon, Khả Hinh tới, cũng cảm thấy tệ. Em ăn xong, có lẽ trợ lý đến đây, đón em trở về!"

      Trang Ngải Lâm nghe thấy những lời đường đường chính chính này, nhìn về phía lưng đứng đối diện với mình, đơn độc đứng trước thớt hoạt động, chưa từng nghĩ, trừ em trai mình lúc làm cơm đẹp trai ra, còn có người như thế, lặng yên lưu chuyển ánh mắt, cũng gì, chỉ là đến gần tủ lạnh kia, mở ra, đột nhiên phát trận nồng đậm hương rượu khiến người ta có cảm giác say nhàng tục tiên, khiến tinh thần mình trong nháy mắt sang sảng, tức khắc hai tròng mắt nóng lên, nhìn về phía trong tủ lạnh để vô số dịch rượu biết tên, hẳn là toàn bộ đều là do chưng cất, chai hầu như có nhãn hiệu rượu!

      Ánh mắt rơi vào chai rượu thủy tinh nào đó, giữa chai trong suốt, dịch rượu đặc màu vàng ánh kim, vừa nhìn biết rượu kia chính là từ chai thủy tinh đó tỏa ra, tức khắc nhanh chóng vươn tay, cầm chai rượu kia lên, dựa vào than thủ tốt, trong nháy mắt liền đem nắp chai kia rút ra, lập tức cỗ hương vị dập dờn vô số mật ngọt, ngọt đến mức choáng váng lòng người , vô cùng hưng phấn truyền đến...

      Cảm xúc của nhất thời trong khuynh khắc tăng vọt cười rộ lên, sắp sửa cầm chai rượu lên uống ngụm .

      Bác Dịch vừa cắt chân giò hun khói, vừa mới muốn , lại hiểu ngửi được hương vị rượu kia, trong nháy mắt kêu to ổn, tức khắc xoay người, cư nhiên nhìn thấy Trang Ngải Lâm cầm chai rượu Sujiu mà chính mình cất giữ lâu, sắp sửa ngửa đầu uống, đau lòng quát to tiếng được, tức khắc vươn tay, keo kiệt đoạt lấy chai rượu nho trân quý đến từ Hungary kia, cũng tên "Rượu Sujiu", là loại rượu nho trân quý đạt tiêu chuẩn nhất trong giới bình phẩm rượu! ! Độ ngọt lên tới 450 độ! !

      " làm gì vậy ? Uống chút được sao? ràng từng mở!" Trang Ngải Lâm thoáng cái nhìn dịch rượu này có phần xuất ra, bắn lên mặt mình, tức giận muốn tìm khăn tay, vừa thẳng gọi!

      " được! ! Em biết uống rượu này! ! Lãng phí! !" Bác Dịch hai lời, liền trực tiếp cầm nút rượu lên, đem chai đậy lại, nhanh chóng bỏ vào tủ lạnh, mới từ từ : " giọt dịch rượu, đáng giá mười khối vàng a?"

      "Vậy tôi cho vàng?" Trang Ngải Lâm nhìn về phía kêu lên! !

      Bác Dịch xoay người, trừng mắt nhìn ánh mắt sao cả của , ; "Thế giới này phải cái gì cũng có thể dùng tiền để mua được? Em có biết dịch rượu kia bao nhiêu năm ? tốn mất năm năm mới tìm được ! !"

      "Rượu đế tốn bao nhiêu năm tìm kiếm, Trang Ngải Lâm tôi có thể cần dùng lực cũng có thể mua được! !" cho hết lời, phải xoay người vươn tay, chuẩn bị muốn lau sạch dịch rượu vẩy cằm mình...

      Bác Dịch mắt thấy, lập tức đau lòng qua, bá đạo vươn tay, đỡ hông , tức khắc tay nâng khuôn mặt gợi cảm động lòng người của , cúi xuống, môi mỏng dán ngay cằm , vươn đầu lưỡi, mút dịch rượu ngọt đến mức khiến người ta mê hoặc kia, vừa mút, vừa nuốt yết hầu đàn ông gợi cảm của ...

      Dường như, bị động vật liếm.

      Trang Ngải Lâm cả người cứng ngắc đứng tại chỗ, tùy ý Bác Dịch ôm chặt bên hông chính mình, cúi xuống, động tình giống như hôn môi, mút cằm mình, thỉnh thoảng cảm giác được ngón tay thô ráp của , trượt ở mông mình, hơi thở đàn ông thập phần cường liệt từ lồng ngực lao thẳng về phía mình, cổ áo sơ mi biết từ lúc nào, mở ra nút áo thứ ba...

      Tim , hiểu bỗng đập loạn.

      Bác Dịch lúc này, cũng ý thức được chính mình lỗ mãng, lúc mút chiếc cằm gợi cảm của , môi mỏng thiếu chút nữa tiếp xúc với đôi môi ngọt ngào của , đáy lòng lại lần nữa cuộn trào mãnh liệt, nhất là tại vùng đất chung tình thuộc về mình này, tim lại như nguyên thủy muốn bộc phát ra, lại nghĩ tới lúc sinh nhật , mình lời hẹn gặp lại kia, biết nên làm cái gì bây giờ, liền hơi rời khỏi mặt , hiểu có phần tiếc nuối, gần như cúi đầu dán sát vào trán , ôm lấy eo nhắn của , nhìn về phía người phụ nữ mê chết người này, dùng loại hơi thở đàn ông gợi cảm mà sủng ái, sâu nặng nề ; "Xin lỗi..."

      Trang Ngải Lâm chuyện, phản kháng!

      Bác Dịch sâu nhìn chằm chằm dáng vẻ này của , cảm xúc lại hiểu khẽ động, lúc nuốt nơi cổ họng, muốn vào thời khắc này, ôm hôn người phụ nữ này...

      "Bác Dịch! ! Mau ra đây! ! Trời bên kia bỗng nổi gió!" Có người kêu! !

      Bác Dịch lập tức dừng lại, nhìn về phía người phụ nữ vẫn nét mặt căng thẳng, hai tròng mắt lưu chuyển, muốn gì đó, thiên ngôn vạn ngữ lại biết nên mở miệng thế nào, chỉ là ôm chặt eo nhắn của , tay xuyên qua quần áo vuốt ve da thịt trơn mềm của , mới sâu nặng nề : "... vừa rôi... là thực ... Nếu như em đêm nay nguyện ý ở lại, gọt táo cho em... Mở ti vi cho em... Hầu hạ em... Hầu hạ nữ vương duy nhất trong đời ..."

      Trang Ngải Lâm trầm mặc lời nào.

      Bác Dịch sâu hơn liếc mắt nhìn cái, mặc dù biết thời gian cấp bách, nhưng vẫn khó có thể nhẫn nại cúi mặt, nâng khuôn mặt xinh đẹp của lên, ở môi của ngọt ngào hôn, lúc chính mình thoát đầu lưỡi đẩy môi ra, cùng đầu lưỡi dây dưa, tức khắc nặng thở dốc, tay đưa đến trước ngực , ngừng xoa, xoa xoa, thậm chí kéo vòng trang sức xuống, cách áo lót nắm bắt điểm phấn hồng của , than thể to lớn áp qua đây, vật đàn ông giữa đôi chân, để giữa hai chân , ngừng vuốt ve ...

      Trang Ngải Lâm lần đầu tiên chờ mong kích thích như vậy, khiến lập tức nuốt nơi cổ họng, lúc cùng hôn môi, hai tay nhịn được chống tủ chén, nhấc đùi lên.

      Bác Dịch liếc mắt nhìn cái, cảm giác được nghênh hợp của , càng nhiệt huyết sôi trào ôm chặt eo nhắn của , cách lớp quần áo ngừng xoa giữa hai chân , thậm chí tay , xông vào bên trong quần đùi, trực tiếp xoa nắn điểm ấm áp kia, vô cùng hưởng thụ nhắm mắt lại thở dốc...

      "Ưm..." Trang Ngải Lâm cũng nhắm mắt lại, hưởng thụ.

      "Bác Dịch! ! Mau đến đây, gió nổi lên! !" Có người lại kêu.

      Bác Dịch bất đắc dĩ, đành phải dừng lại tất cả động tác, cúi xuống dưới, sâu nhìn về phía người phụ nữ này, dường như khẩn cầu : "Nếu như trợ lý của em đến, trước hết chờ chút... Chờ chút hãy ... Được ?"

      Trang Ngải Lâm lên tiếng, chỉ bộc lộ vẻ nhàn nhạt.

    2. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 1165: Bươm bướm nhàng
      Editor: Thanh Thủy
      Sắc trời bắt đầu tối!

      Mặt trời chiều len lỏi phía chân trời, để lại màu mờ tím cuối cùng... Bác Dịch thân quần áo màu trắng, đứng dưới bầu trời tím, thuận theo sức gió càng lúc càng lớn. đứng ở giá trong vườn nho, đối với việc người làm tập trung ngày càng nhiều, Bác Dịch khẩn trương cao giọng ra lệnh: " kịp nữa, mau đem ống khói và tháp ấm đẩy qua đây! Sương lạnh có khả năng lại rơi xuống!!"

      Lúc này, bạn của Bác Dịch là Lý Vĩ ở cục khí tượng, nhanh chóng vào vườn nho, nét mặt khẩn trương, nghe thấy Bác Dịch những lời này, thở phào nhõm, mới : "Tôi nghĩ đến việc biết sương lạnh rơi sớm!!"

      Bác Dịch xoay người, nhìn về phía bạn tốt, khuôn mặt kiên nghị cùng tự tin tràn đầy kinh nghiệm, hứng gió, vươn tay nắm khí ẩm ướt trong gió, đôi mắt sáng rực, giọng mạnh mẽ: "Sao có thể biết đây?"

      Lý Vĩ mỉm cười nhìn , biết thông thạo thiên văn địa lý, so với mấy người trong cục khí tượng còn quen thuộc hơn.

      "Chuẩn bị ! Tôi sợ kịp thời gian!!" Bác Dịch có vẻ khẩn trương và áp lực đứng trong gió. ngẩng đầu, nhìn về phía vườn nho bát ngát kéo dài mảnh trước mặt, những quả nho kia là thành quả năm ba trăm sáu mươi lăm ngày, từ sáng đến tối, vất vả cày cấy mới được. Mỗi quả nho giống như là người của vậy, cho nên che chở vô cùng tỉ mỉ. Trong ngực giờ là muôn vàn cảm xúc hỗn độn , nhìn màu tím phía chân trời từ từ biến mất, đêm tối chính thức buông xuống, lập tức xoay người, thanh nặng nề, ra lệnh: "Trước tiên di chuyển ống khói!!"

      Giọng vừa vang lên, toàn bộ người làm đáp lời của , nhanh chóng chạy như bay đến phía sau tòa thành , chuẩn bị di chuyển ống khói , mà những người khác xếp rượu, cũng theo vào vườn nho giúp đỡ, dựa theo nơi Bác Dịch chỉ định, bắt đầu dàn gạch ra...

      Trang Ngải Lâm đứng trong phòng, nghe tiếng động bên ngoài, mặt của hơi căng thẳng và nghi hoặc, vừa rồi người phụ nữ của trang viên tự tay làm thức ăn đưa tới cho Ngải Lâm. cất bước đến cửa sổ sát đất, vừa vặn nhìn thấy ràng mấy chục người làm vừa dùng sức trợ giúp trái phải nâng giá sắt nặng mấy trăn cân, qua vườn nho trước mỗi cây nho, bọn họ hạ thấp cơ thể, hai tay chống khung sắt nặng la hét trợ giúp, vừa nhao nhao mồ hôi đầm đìa nhìn xung quanh, rất sợ đụng phải cây nho nào đó…



      vài ở trong thôn làm việc mặc quần áo giản dị, tay cầm dụng cụ được cầu đốt cháy vật phẩm hóa học, đây là loại chất đốt bảo vệ môi trường ... Nơi nơi tràn đầy sương mù, kết hợp với khí tạo thành hơi nước bình thường, bao phủ khắp vườn nho.

      Trang Ngải Lâm mặc dù bình thường thích uống rượu đỏ, cũng biết muốn thưởng thức được rượu nho cần hiểu biết rất lớn, thế nhưng nhìn thấy việc xử lý sương muối trong vườn nho, đây là lần đầu. Mặt lạnh nhạt mà nghi hoặc, chậm rãi cất bước ra khỏi biệt thự, qua sân, đứng ở bên cạnh lan can, vừa vặn nhìn thấy Bác Dịch nhanh chóng xắn ống tay áo màu trắng lên, cùng với người làm ra sức đẩy tháp ấm về phía trước, lúc này gần như là cách mỗi hai mươi mét đặt tháp ống!!

      Quả nhiên, thời điểm càng lúc càng gần, khí trong vườn nho, dường như ngưng kết lại, có chút lạnh.

      Trang Ngải Lâm vô thức vươn hai tay, hơi kéo chặt áo da màu đen của mình lại. ngẩng đầu, trong đôi mắt là những tia sáng mãnh liệt nhìn về phía Bác Dịch từ từ biến mất ở trong bóng đêm... phải đem tháp ấm đẩy sang bên kia vườn nho, trong đó người làm có kinh nghiệm trồng nho phong phú, nhanh tới trước cây nho, vươn tay hái quả xuống, hai tay liên tục chà xát nó, cảm giác được nhiệt độ trái cây vẫn còn an toàn, lại ngẩng đầu lên, hướng về phía mọi người cao giọng la lên: " tại thời gian vẫn còn! Mọi người trước tiên đem ống khói đặt tháp ấm!!"

      Lý Vĩ vừa đứng đó giúp Bác Dịch hỗ trợ công việc, thuận tiện giúp người làm, di chuyển hình cầu, đem rất nhiều ống khói, đặt tại đỉnh tháp cao ba mét, cầm lấy các loại khuyên, khó khăn dùng ốc vít cố định. người làm khác, cũng nhanh chóng bò lên đỉnh tháp, cúi xuống đón lấy ống khói được đưa lên, bắt đầu sử dụng công cụ xiết chặt ống và đỉnh tháp!!

      Bọn họ rốt cuộc làm gì?

      Trang Ngải Lâm thập phần nghi ngờ ngưng mặt, nhìn bóng đêm càng ngày càng lạnh. khí giống như ở trong sa mạc đột nhiên trở nên lạnh hơn, thậm chí ngưng tụ lại mấy phần, thế nhưng người làm giữa vườn nho kia, mỗi người gần như đều mặc trang phục đơn bạc, đứng ở trong tháp ấm, làm đến cơ thể nóng lên, mồ hôi đầm đìa. Có những người phụ nữ ngồi xổm ở trong gió, đem phần vật phẩm dễ đốt cháy phân chia ràng, để vào trong tháp ấm, sau đó đem khối băng tương tự, thả vào bên trong những cọng cỏ linh tinh...

      Lông mày của nhíu lại, càng cảm thấy hiếu kỳ .

      Lúc này, điện thoại vang lên.

      Trang Ngải Lâm vừa chăm chú nhìn cảnh tượng trước mắt, vừa đưa tay vào túi quần, lấy điện thoại ra, ấn nút trả lời, lập tức : "Uhm??!"

      "Chị?" Giọng của Trang Hạo Nhiên truyền đến: " tại chị vẫn còn ở vườn nho à? Em cho người sang đây đón chị, Bác Dịch ở vườn nho xử lý sương muối, đoán chừng có thời gian để ý chị! Chị có việc gì đừng làm khó dễ người khác! Sương muối đối với vườn nho, đó là tai nạn trí mạng! tại tâm tình của ấy nhất định rất nặng nề!"

      Trang Ngải Lâm lên tiếng, cầm di động nghe điện thoại của em trai, hai mắt đảo vòng, nhớ tới Bác Dịch hôm nay đối với mình vừa dung túng, để lộ điểm trầm trọng nào.

      "Chị chịu đựng chút! Em cho người mau chóng qua!" Trang Hạo Nhiên nghe thấy giọng chị mình, nhớ tới việc phỉ thúy buổi chiều hôm nay, sợ tâm tình của tốt, tiếp tục : "Vườn nho của Bác Dịch, thoạt nhìn mặc dù giống số tòa thành ở châu Âu, thế nhưng cũng có tư vị khác, nhất là phía sân sau chỗ tổ chức hôn lễ của ấy, trồng rất nhiều loại hoa đủ màu, làm cho chị bất ngờ đấy!"

      "Đối với những loài hoa ấy chị có hứng thú!! Đừng với chị những lời vô nghĩa!" Trang Ngải Lâm xong, lập tức cúp điện thoại!

      Giọng của Trang Hạo Nhiên ở bên kia như giãy giụa sắp chết truyền đến: "Này!! Thời điểm lúc chị trở lại, thuận tiện hái giúp em ít rau đem về, Khả Hinh thích Diệp Tử màu tím! Chị đừng làm phiền Bác Dịch, chính chị tự hái !"

      Điện thoại ngắt kết nối!!

      Trang Ngải Lâm trực tiếp cầm di động, mặt biểu tình khẩn trương, đôi mắt chớp mấy cái, nhìn xung quanh khắp vườn nho rộng lớn, cứ mỗi khoảng, nhiều tháp ấm, mà người làm vẫn như cũ tiếp tục bận rộn . Bóng dáng Bác Dịch lại biết ở phương nào, chỉ còn lại trước mắt là ánh sáng từ căn biệt thự, có thể nhìn thấy ràng giàn nho phía trước, trong vườn nho mùi hương chanh Chardonnay thơm mát, vẫn kiêu ngạo như vậy đứng ở giữa cành lá... người làm nào đấy lúc qua bên cạnh nó, vô cùng cẩn thận liếc mắt nhìn nó cái, mới lắc mình về phía trước...

      Trong lòng của Ngải Lâm, hiểu bị kích thích cái gì, từ từ ra ngoài, thậm chí làm bộ như vô ý, đảo mắt muốn tìm kiếm bóng dáng của Bác Dịch...

      Nhiệt độ ngày càng thấp, gió ngoài vườn nho đột nhiên dừng lại, tiếp theo chính xác mà là càng lúc càng ngưng kết, bầu khí trở nên lạnh lẽo!!

      Trang Ngải Lâm cảm giác được ràng độ chênh lệch nhiệt độ trong ngày, nhịn được kéo lấy áo da màu đen người. Cuối cùng khi cơ thể của mình ấm áp trở lại, nhìn thấy bóng dáng Bác Dịch nhanh chóng xuất ở vườn nho. Gương mặt nặng nề và nghiêm trọng, khẩn trương nhận lấy cái bật lửa của của người phụ nữ nào đó đưa tới, đứng ở phía trước tháp ấm của biệt thự, liếc mắt nhìn lâu vào vật phẩm được đốt cháy bên trong tháp, hai mắt đảo vòng, thần sắc khẩn trương. Bởi vì năm 2008 từng có trận gió tuyết lớn, vườn nho của do sương muối mà bị phá hủy lên đến 80%, đây là ký ức đau đớn mà cả đời phải nhớ, nên cảm xúc khẩn trương và dâng tràn, trầm mặc kiềm chế cảm xúc kích động và đau lòng, trong nháy mắt vật phẩm dễ đốt bên trong tháp bùng cháy lên. . .

      Rất nhiều người làm, cũng nhanh chóng chạy về phía trước, vừa chạy vừa kêu to: "Đốt lửa lên!! Đốt lửa lên!!"

      Lời này vừa ra, lúc nãy mảnh vườn vẫn còn trầm tĩnh, bởi vì tiếng hô hoán này mà giống như đầu hạ. Bịch bịch bịch, ầm ầm dấy lên vô số những tia sáng ngọn lửa tháp ấm, chẳng qua đây là đốm , tùy theo loại mà đốt thêm vật phẩm dễ cháy, mà lửa cháy mạnh mẽ, từ ống khói bay ra ngút trời, khắp vườn nho trong nháy mắt rực sáng cả bầu trời ————

      Trang Ngải Lâm ngẩng đầu, nhìn tình hình trước mặt lập tức có chút ngây ngốc.

      Phía trước truyền đến trận tiếng quát!!

      Trang Ngải Lâm nghi ngờ xoay người nhìn!!

      Phía sau vườn nho, nhóm người làm ngay thời khắc này, mở bộ phận giống như bướm quay xung quanh giá cao hai mét, lấy vải lụa trắng làm cánh quạt, mơ mộng huyền ảo bay nhàng ở số nơi trong vườn nho. Bác Dịch cảm giác được bầu khí lại trở nên lạnh thêm, đứng ở chỗ cao nhất trong vườn, giơ tay, thanh nặng nề với người làm: "Bật chế độ sưởi ấm!!"

      " ạ!!!" Nhiều người làm đứng ở mọi nơi trong vườn nho, nghe thấy Bác Dịch ra lệnh tiếng, lập tức đứng ở giữa lúc bướm bay xung quanh, bắt đầu rung bộ máy xoay tròn trong tay, lập tức bướm trắng dường như bay quanh giá, nó vỗ cánh mỏng như sa, đem tháp ấm thả ra khí ấm, bay đến xung quanh mỗi cây nho, cho hơi lạnh xâm nhập vào trái cây!!

      Trang Ngải Lâm nhìn tình hình này, lông mày nhíu lại, thể tin nổi nhớ lại, sương muối đầu tiên như vậy mà dùng phương pháp gian khổ bảo vệ vườn nho?

      Bác Dịch rảnh để ý tới suy nghĩ của bất luận kẻ nào, mà là tâm tình khẩn trương đứng ở chỗ cao nhất, lại giơ tay nặng nề kêu lên: "Trời đổi gió Đông Nam rồi!! Nhanh lên chút!!!"

      "Vâng ————" Người làm khắp vườn nho cùng kêu lên hưởng ứng, bướm trắng nhanh chóng xoay tròn hai thước, khiến chúng nó ôn nhu phe phẩy cánh mơ mộng, xuyên qua vải thưa có lỗ rất , để gió mát nhàng thổi về phía vườn nho, lúc này, khắp trang viên tháp ấm ánh lửa ngút trời, bướm trắng nhàng phe phẩy, chính là thuộc loại sinh mệnh chi hỏa...

      thế giới có người xa hoa lãng phí tất cả, có người đưa tay ôm chặt sinh mệnh, ủng hộ Thượng Đế để lại cho thế gian những sinh linh như thế...

      những qủa nho, bươm bướm nhàng vỗ cánh hạ xuống, cành lá lay động , hưởng róc rách, những quả nho giống như được tiếp thêm sức mạnh, tâm tình dường như bắt đầu vui sướng đong đưa...

      Bác Dịch kích động, rất nhanh tới phía trước cây nho, cúi thấp xuống, nhìn chăm chú cây Chardonnay phía trong đó, cũng cảm thấy héo chút nào, ánh mắt xúc động, nhưng lại kiềm nén cảm xúc, dám giải tỏa quá sớm...

      Lý Vĩ hiểu , liền mỉm cười qua, nhìn về phía giàn nho : " có việc gì!! Hái quả nho xuống nhìn !!"

      Bác Dịch do dự hồi, rốt cuộc ôm tâm tình kích động, muốn hái quả nho xuống xem, thời điểm ngón tay chạm vào, dừng lại, đôi mắt lên mấy phần yên lòng, trầm giọng : "Vẫn là chờ chút ... Có lẽ... May mắn cũng ...."

      xong, nhóm người từ xa đến vườn nho, đầu là quản gia trẻ tuổi của Trang gia, cùng ba người hầu, còn có hơn mười vệ sĩ, bọn họ vô cùng cẩn thận. Vẻ mặt mỗi người nghiêm túc, từng bước qua vườn nho, ngang bên người Bác Dịch, thẳng tới trước mặt Trang Ngải Lâm, gật đầu, mới tôn kính : "Tiểu thư! Chúng tôi phụng mệnh lão gia và phu nhân, qua đây đón về nhà. Xin lỗi, chúng tôi tới chậm."

      Vừa xong những lời này, thân thể của Bác Dịch trong nháy mắt cứng ngắc, xoay người, nhìn về phía trước Trang Ngải Lâm!!

      Trang Ngải Lâm đứng ở trong đám người, cũng nhìn về phía ....!

    3. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 1166: Chỉ là
      Editor: Thùy Trang Nguyễn
      Bác Dịch đúng, may mắn có đến nhanh như vậy! !
      Bóng đêm càng ngày càng sâu, khí ngày càng lạnh lẽo dường như chợt đến theo thời gian, vì ánh mặt trời ban ngày chiếu xuống phiến nho quá lớn, buổi tối lúc tỏa ra nhiệt lượng, thực vật mặt đất cùng khí đột nhiên hình thành độ chênh lệch nhiệt độ trong ngày, nếu như có biện pháp khắc phục, các tế bào trong cơ thể thực vật vô cùng có khả năng mất nước mà đóng băng! Thực vật bên ngoài vườn nho, nhất là hoa dại cỏ dại, trong nháy mắt sinh mệnh dường như biến mất che đậy từng tầng sương trắng xóa, những nhánh cây cong xuống, thậm chí ở mảng núi rừng trắng xóa có thể nghe thấy “rắc” tiếng gãy vang lên! !
      Bên trong vườn nho, vô số những người làm vườn mặc quần áo đơn bạc, theo khí lạnh đột nhiên buông xuống, nhao nhao miệng hô sương mù trắng lạnh lẽo, lại coi như có lạnh đến như vậy, nhanh chóng đẩy những cánh bướm mỏng bằng lụa trắng như tuyết vòng quanh khắp vườn nho, đem ấm áp từ ánh lửa trong hệ thống sưởi hình tháp mang đến từng chùm nho.
      Có người làm vườn vì sợ những cánh bướm to thể vỗ khí nhiệt mang đến từng chùm nho, vài người càng nhanh chóng đeo những khung cánh bướm trắng ở phía sau, bên phe phẩy đôi cánh, bên giữa những giàn nho tạo thành vô số nhưng cánh bướm trắng như tuyết, đung đưa như bầu trời vườn nho xanh biếc, dường như là người bảo hộ mà ông trời phái xuống.
      Trang Ngải Lâm đứng bên ngoài bậc thang của vườn nho, nét mặt căng thẳng, hai tròng mắt lưu chuyển mãnh liệt nhìn về phía mọi người trong thôn đeo cánh bướm lụa mỏng khắp nơi giữa vườn nho phe phẩy đôi cánh, nguyên thủy mà dịu dàng ôn nhu, có loại cảm động nên lời... Nhất là khi mọi người phe phẩy đôi cánh theo bên người qua lại mà nhân được vô số hơi ấm phả ra, trái tim cùng khuôn mặt đều nóng hừng hực.
      Tiểu Lỵ thấy đêm càng ngày càng sâu, hơn nữa khí trời càng lúc càng lạnh lẽo, lập tức đưa tay kéo chặt chiếc áo da cỏ vào người rồi lên phía trước, hơi tôn kính gật đầu, : "Tiểu thư... Chúng ta nên xuất phát thôi, khí trời càng ngày càng lạnh, vẫn còn mặc quần đùi."
      Đúng vậy, Trang Ngải Lâm đều quên thế nhưng chỉ khoác chiếc áo da cỏ, đứng ruộng bậc thang, hai tròng mắt lưu chuyển nhìn về phía Bác Dịch bên kia. vô cùng kích động và khẩn trương đối với đợt sương giá lạnh lẽo buông xuống, nhanh chóng cất bước đến mỗi khu trồng nho xử lí, tính chọn lọc hái xuốg số quả nho đặt trong lòng bàn tay mở ra, ngửi được mùi hương của nó tựa hồ có thể cảm giác được trái cây kia thực ngoan cường. cười, lại tiếp tục cất bước vào trong bóng đêm, áp dụng đối với những loại trái cây khác, cẩn thận từng li từng tí quản chế nhiệt độ đối với biến hóa của trái cây...
      Xác thực, trong sinh mệnh của chỉ có vườn nho, chỉ có về tới đây, thế giới của , mới mang vẻ mị lực cùng kiên định như vậy.
      Trang Ngải Lâm nhìn chằm chằm vào bong lưng của dần dần biến mất, nhớ tới chính mình cũng kiên kì rất lâu nghiệp cùng mộng tưởng của mình, khuôn mặt nặng nề nhưng nhìn ra điểm biến hóa, nghĩ muốn dời bước thế nhưng lại nhịn được nhìn theo người kia.
      Bác Dịch rốt cuộc lại từ nơi nào đó trong bóng đêm ra, vẻ mặt căng thẳng, hơi có vẻ sốt ruột tay cầm trái nho dặn dò nhà vườn mang người đến chỗ đó, bởi vì phát ra có số trái cây ít nhiều bị tổn hại. Mọi người cùng nhau vội vàng về phía trước phe phẩy đôi cánh, cá nhân lại cầm quả nho này đặt trong lòng bàn tay, vô cùng khẩn trương lại ngửi mùi hương của nó.
      Vô luận, vô luận là người thành công như thế nào, vĩnh viễn cũng có nhìn thấy, mặt bọn họ chân chính thành công rốt cuộc là bởi vì ôm ấp tình cảm, tín ngưỡng, chăm chỉ... Còn lại là chút đơn.
      Vẻ mặt Trang Ngải Lâm trầm xuống nặng nề, tiếp tục nhìn thân ảnh Bác Dịch, lại xoay người biến mất ở vườn nho, biết mình muốn thậm chí đều có thời gian nhiều liếc mắt nhìn mình cái bởi vì rét lạnh kia chợt đến... cứ như vậy lưu chuyển hai tròng mắt suy nghĩ lâu, do dự lâu, biết, vườn nho mới là chân chính là thứ ... Thứ nhất... Vì vườn nho này , thậm chí có thể vứt bỏ tính mạng của mình.
      hiểu sao lại nhớ tới phỉ thúy vỡ kia.
      Hai tròng mắt Trang Ngải Lâm nhanh chóng lóe lên cái, nghiêng mặt vô thức nghĩ đến phỉ thúy kia còn giấu trong túi xách của mình, nên như thế nào? như thế nào, đều là thương tâm... Thậm chí rất thương tâm...
      "Tiểu thư? Chúng ta phải ..." Tiểu Lỵ nhìn về phía Trang Ngải Lâm, lại khẩn trương giục .
      Trang Ngải Lâm nghe lời này, thở dài cái, nâng mí mắt nhìn về phía vườn nho mênh mông dấy lên chút ánh lửa, còn có vô số những cánh bướm tuyết trắng vẫn như cũ vỗ cánh kéo dài, trái tim như bị vỡ vụn, vẻ mặt căng thẳng , lời nào nhàn nhạt xoay người vào bên trong biệt thự...
      Ba người hầu nhanh chóng theo thân ảnh của vào trong...
      cần thiết hồi sau, tại đây khí rét lạnh, Trang Ngải Lâm mặc chiếc váy len dài cổ chữ V màu đen, bên ngoài khoác áo ấm da cỏ, đem tóc vén sang bên, lúc này mới đeo găng tay, vẻ mặt lạnh lùng nhàn nhạt ra, vừa cất bước ra khỏi biệt thự cũng nhìn thấy Bác Dịch mặc chiếc áo sơ mi trắng cungf quần tây đen tới, lúc nhìn về phía mình, ánh mắt sáng ngời, lại chẳng biết tại sao...
      Trang Ngải Lâm cũng mong mỏi nhìn về phía , mặt có bất kỳ biểu tình nào...
      Tiểu Lỵ cùng ba người hầu, cùng nhau đứng giữa bọn họ, liếc nhìn nhau, lúc này mới trầm mặc rời khỏi đứng sang bên, quay đầu nhìn về phía nhưng người trong vườn nho vỗ cánh, tỏa ra ấm áo khắp nơi.
      Bác Dịch cứ như vậy đứng trong thế giới vườn nho từ xa, tùy ý ánh lửa cùng những đôi cánh vỗ nhàng, cứ như vậy nhìn sâu về phía Trang Ngải Lâm, mặt cơ hồ cũng có bất kỳ biểu tình nào, là người quá thành thục, dường như cái gì đều cần giải thích...
      Trang Ngải Lâm nhìn như vậy, vừa cất bước muốn về phía chuyện...
      "Chờ chút..." Bác Dịch biết muốn cũng tiện giữ lại, chỉ là nơi này tạm thời thả lỏng, liền xoay người nâng lên rổ nho về phía khu đất trống, vừa vừa ; "Khả Hinh thích ăn rau dại ở chỗ này, vẫn ầm ĩ rất lâu, nghĩ em muốn trở về, em giúp mang cho ấy, ngọt ngào mặn mặn, mùi vị cũng tệ."
      hết lời liền mình người để chiếc rổ xuống, ngồi xổm bên cạnh đồng ruộng, khuôn mặt kiên nghị vô cùng yên lặng, theo ánh lửa nhổ từng cây rau dại ruộng bỏ vào trong rổ, thậm chí còn đem số hoa màu tím có tác dụng trị liệu cũng hái xuống bỏ vào trong rổ, có thể trộn lại cùng nhau mùi vị cũng tệ ! bên hái, bên ngẩng ddaaud nhìn thấy phía bên kia vẫn còn liền trầm mặc tiếp tục qua đó.
      Trang Ngải Lâm cứ như vậy trầm mặc đứng bên, nhìn Bác Dịch mình người khom người bên cạnh đồng ruộng hái rau dại, hai tròng mắt của lóe ra nhớ tới hôm nay lúc đến vườn nho, câu kia, ở đây trừ thời gian trưng cất rượu hoặc thu hoạch cần ít nhân công bên ngoài, thời gian còn lại chỉ có mình ….. mình ...
      cứ như vậy nghĩ về những lời này, nhìn về phía bóng lưng đơn tịch mịch của người đàn ông này, tựa hồ có phát , sinh mệnh của bởi vì này tầng tịch mịch này mà có cái gì khiếm khuyết, thế giới của vẫn như cũ hấp dẫn và sung túc như vậy.
      Bác Dịch hái rau dại xong, sửa sang cái rổ chút, lúc này mới hài lòng đứng dậy về hướng Trang Ngải Lâm, nhìn sâu vào khuôn mặt nặng nề của , chính mình mang theo nụ cười ôn hòa nhìn dặn dò : "Em để cho ấy dù cho thích ăn nhưng chính mình cũng phải ăn ít ... Lúc trở về cẩn thận chút... Dọc đường có thể có chút trơn, dặn dò tài xế cẩn thận chút..."
      Trang Ngải Lâm tiếp nhận thái cái rổ, chỉ là vẻ mặt nhàn nhạt nhìn về phía , khách khí chút nào ; "Đầu của , là giống như rễ sắn hôm nay tôi ăn!"
      "... ... ..." Bác Dịch tay cầm rau dại, gì nhìn về phía , tại thời khắc ly biệt này, cũng nghĩ lại giải thích đây phải là rễ sắn ...
      Trang Ngải Lâm gì nhìn , trực tiếp hơi tức giận ; "Khí trời lạnh như vậy, còn mặc nhiều quần áo chút? Rau dại này dựa vào cái gì đều cho ấy ăn? ! Tôi nếm xem đây là cái vị gì! Nếu như ăn ngon, liền lấy cho ấy chút ít. Nha đầu này mặc dù là em của tôi, thế nhưng ngay cả tôi cũng phát , ấy gần đây eo thô ! Tôi chịu nổi con eo thô! Nhất là em tôi!"
      Hai mắt Bác Dịch sáng ngời, cho là mình nghe lầm, cầm rổ rau dại kia căng thẳng, có chút dám tin nhìn về phía Trang Ngải Lâm.
      "Nhìn cái gì vậy?" Trang ngải lâm lại hạ thấp mắt liễm, xem xét liếc mắt nhìn cái, mới : "Hối hận? Hối hận trước đây mời tôi ăn rau dại?"
      Bác Dịch nghe lời này, mới có vẻ có chút kích động, khuôn mặt căng lên chợt nổi lên biến hóa, lại sâu nhìn về phía Trang Ngải Lâm, nuốt khô cạn nơi cổ họng, mới : "Ách... có hối hận... Chỉ là... muốn mời em ăn vật này, khả năng phải đợi chút, vẫn cò bận chút..."
      “Vậy chờ chút ! Tôi chỉ là lạnh vào trong nhà mặc thêm quần áo!" Trang Ngải Lâm trực tiếp bày ra vẻ mặt lạnh lùng cúi đầu, mang găng tay vào!
      mặt Bác Dịch hiểu lên chút cảm động...
      " đừng suy nghĩ nhiều! Tôi chỉ là..." Trang Ngải Lâm nhớ lại phỉ thúy vỡ kia, mới yếu ớt ; "Muốn ăn rau dại! !"

    4. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 1167: Ai làm
      Editor: Thùy Trang Nguyễn
      khí lạnh lẽo kéo dài chợt giảm xuống, ánh lửa trong vườn nho vẫn kéo dài mãnh liệt!
      Vô số người làm vườn phát những cây nho tạm thời ổn định, liền nhao nhao cao hứng bừng bừng bên vỗ cánh, bên vừa vừa cười bàn về việc thu hoạch năm nay. Lý Vĩ cũng đứng trong vườn nho kéo thiết bị ra, giúp đỡ Bác Dịch kiểm tra độ ẩm khí trong vườn nho, còn có nhiệt độ chỗ trú rượu. số công nhân cao hứng mang ra ba thùng gỗ, bên trong là xích hà châu ba năm, Bác Dịch tối nay mọi người vất vả, lúc cho bọn họ tiền thù lao còn mang ba thùng rượu tại kho ra mời mọi người thưởng thức.
      số người vợ từ thị trấn mua về số loại thức ăn, mọi người cùng nhau ngồi bên trong vườn nho, lấy rượu từ bên trong thùng gỗ ra uống, bên nướng thịt vô cùng hài lòng, chút cũng cảm giác được khí lạnh lẽo.
      Trang Ngải Lâm ngồi sô pha trong phòng khách nhìn vườn nho bên ngoài cửa sổ, mọi người vừa vừa cười, dáng vẻ vô cùng cao hứng. Hai tròng mắt lưu chuyển có lẽ hiểu được nhiệt tình của Đường Khả Hinh đối với rượu đỏ, ôm ấp loại tình cảm tinh tế.... Nghĩ tới đây, lại hơi quay đầu nhìn về phía phòng bếp bên cạnh, Bác Dịch vẫn như cũ mặc áo sơ mi trắng cùng quần tây đen, đưa lưng về phía mình, vươn hai tay vào trong bồn nước lạnh rửa sạch rau.
      liền như vậy nhàn nhạt nhìn , sau đó kìm lòng được làm bộ vô ý cầm chén hồng trà nóng lên về hướng phòng bếp...
      Lúc này Bác Dịch đem rau dại rửa sạch, sau đó đặt chiếc thớt màu xanh, lại cầm lên cá hồi nhờ mấy phụ nữ trong thôn mua về từ thị trấn, đựng trong chiếc túi trong suốt đem nó để vào trong nước đá.
      Trang Ngải Lâm nghiêng người tựa vào cánh cửa bên cạnh, bên cầm chén hồng trà đặt bên môi, bên nhìn cá hồi ngâm mình trong nước đá, làm bộ vô ý hỏi; "Vì sao... Cần phải dùng nước đá, trực tiếp bỏ vào trong nước bình thường được sao? Đây phải là nhiệt độ thấp hơn chút sao? Dù sao đựng trong túi nhựa còn sợ cái gì?"
      Bác Dịch bên cầm dao cắt táo, bên mặt bộc lộ nụ cười nhàn nhạt, hơi trầm giọng ; "Trực tiếp dùng bọt nước, coi như là cách cái túi nhựa, cá hồi tươi nhưng vẫn bị trôi mất, thế nhưng nếu như dùng nước đá, cá chỉ ngon mà còn có hương vị mặn mà đặc biệt của biển Nhật Bản..."
      Trang Ngải Lâm nhíu mày, có chút tin.
      Bác Dịch tựa hồ cảm thấy, nghiêng mặt mỉm cười nhìn về phía , nhàn nhạt : " tin? Tài nghệ của , trừ em trai của em có khả năng khiêu chiến, dự đoán có ai.."
      Chậc!
      Trang Ngải Lâm ủng hộ, cảm thấy người làm thức ăn cùng dịch rượu, đều có chút cố làm ra vẻ huyền bí.
      "Những người như chúng ta, đối với thức ăn và rượu ngon thế giới, hẳn là quá hiểu ..." Bác Dịch tiếp tục bên gọt táo, bên lại thực ; "Khả Hinh có hiểu ít, ấy đối với thức ăn và rượu trời sinh nhạy bén, dường như cần trải qua nhiều hiểu biết là có thể trực tiếp cảm ứng!"
      Hôm nay lần thứ ba! !
      Trang Ngải Lâm xị mặt, nóng mắt trầm mặc nhìn về phía người này lâu, mới từng chữ từng chữ sâu xa : " thực đối với cảm xúc rất sâu a!"
      " tán thưởng ấy..." Bác Dịch thực xong, táo gọt xong, lại thuận lợi lấy cá hồi ra, lấy nước chanh tẩy rửa sau đó đặt lên cái thớt khác, cầm lên con dao sắc bén, khẽ đặt lên thân cá thử chút, liền bắt đầu thong thả cắt miếng.
      Trang Ngải Lâm biết vì sao, hiểu cảm giác trái tim có chút hoảng, trực tiếp muốn xoay người, lại phát bên môi có chút lạnh, giật mình, nâng mí mắt nhìn về phía người trước mặt...
      Bác Dịch tay cầm khối cá hồi, vẻ mặt bộc lộ ý cười, đem nó giơ lên bên môi của , phát môi của tô son, màu sắc vẫn vô cùng đẹp, căng mềm, ánh sáng chiếu vào như phấn hoa hồng đỏ, lại đem cá phiến đưa tới bên môi của , có loại sâu rung động ; "Ăn ... Bởi vì khí trời lạnh lẽo, làm sashimi cho em, hồi chiên nó lên, chấp nhận ăn miếng thử xem, có phải hay có chút tươi ngon?"
      Trang Ngải Lâm nhìn người đàn ông này...
      Bác Dịch cũng dần dần nhìn về phía này, vẫn như cũ có chút dám tin lưu lại trong ngôi nhà tịch mịch này, nghĩ tới đây, lại giơ lên miếng sashimi, cảm tính mà khàn khàn ; "Há mồm ra..."
      Trang Ngải Lâm cảm giác mình hết hờn giận, lại vẫn như cũ hơi cúi đầu ăn miếng sashimi, tinh tế nhai, quả nhiên phát ngâm trong nước đá lại dùng Axít xi-tric rửa qua sashimi, vị ngon vô cùng, có loại vị mặn đặc thù, tạo thành đặc biệt riêng của nó. Ánh mắt của hơi sáng lên nhìn về phía Bác Dịch...
      Bác Dịch dường như nhìn thấy hài long trong mắt Trang Ngải Lâm liền mỉm cười, tiếp tục xoay người bận rộn phết bơ vào chảo nóng, bên chuẩn bị chế biến thức ăn, bên : "Em lại bàn cơm phía sau ngồi chút, lập tức có đồ ăn."
      xong đem phần gan ngỗng bỏ vào chảo.
      "Đây là trấn cái gì? Đến gan ngỗng cũng có?" Trang Ngải Lâm kỳ quái ngẩng đầu, nhìn về phía bóng lưng Bác Dịch.
      Bác Dịch vừa bận rộn vừa : "Em chớ xem thường thị trấn như vậy, thế nhưng kéo dài mấy chục dặm quanh sườn núi, đầy đủ các loại nho, những chủ trang trại nho rất nhiều, còn có người từ nước ngoài đến, cho nên phong cách tròn thị trấn cũng tương tự như nước Đức, rượu trái cây cũng vô cùng nổi danh, đừng đến gan ngỗng, nhưng loại thức ăn ngon mà mọi người biết tên cũng có."
      Thảo nào hôm nay ông lão chăn trâu, chuyện bất phàm như vậy.
      Trang Ngải Lâm nữa chỉ là hơi uống ngụm hồng trà, vẫn như cũ có thể nghe thấy những thanh bên ngoài vườn, nhớ tới vừa rồi dùng lò sưởi tháp xua cái lạnh ; "Vì sao trực tiếp rắc dược phẩm trừ sương? Mà phải cần dung biện pháp xua lạnh gian nan như vậy?"
      Bác Dịch nghe lời ngốc nghếch này, đành phải nhàn nhạt xoay người, vẻ mặt mang theo ý cười : "Ngải Lâm, dùng biện pháp nguyên thủy để chăm sóc vườn nho, phải là vì làm bộ làm tịch, càng phải là vì mộng tưởng vĩ đại nào, đây chỉ là thái độ của ... Vì sao có số việc, số vât tinh xảo như vậy, đáng giá được mọi người mô phỏng theo cùng tán dương? Là bởi vì nó có tồn tại giá trị tất yếu cùng giá trị thực tế. vì bộ thiết bị đẩy lùi cái lạnh này cơ hồ táng gia bại sản, vì những đôi cánh bướm ấy khắp toàn bộ Tô Hàng... Nhưng khi phát lúc hai bàn tay trắng, tất cả trả giá đều trở nên có gì cả, thay vào đó là tình đối với dịch rượu, theo từng thùng rượu chậm rãi chảy ra, tỏa ra hương vị mà từng mộng tưởng, cảm thấy tất cả đều đáng giá.... Phun dược phẩm trừ sương phải là tốt, thế nhưng... Mảnh đất mấy nghìn năm gắn bó với sinh mệnh, mang đến cho chúng ta hương vị cùng cảm xúc, lại theo phương pháp thuận lợi cho chúng ta mà trở nên từ từ mất hương vị cùng ánh sáng mà nó vốn có... Có đôi khi đơn cũng suy nghĩ, mình kiên trì như vậy rốt cuộc là vì cái gì? Bởi vì xác thực có bao nhiêu người hiểu ..."
      Trang Ngải Lâm nâng mí mắt nhìn về phía trầm mặc đứng trước bếp, lên tiếng...
      Bác Dịch cũng mỉm cười nhìn về phía , sâu xa : "Nhưng là sinh mệnh phải là muốn giao phó cho chính mình sao? thẹn với lương tâm, quả có chút mệt mỏi, là phải rất kiên định... Ít nhất mỗi người các em đều uống được rượu của , đều khỏe mạnh ... Đều là dung tình cảm dạt dào và vất vả cực nhọc trả giá."
      Trang Ngải Lâm sâu hơn nhìn về phía .
      Bác Dịch cũng nhìn sâu về phía , lại nở nụ cười, tình ; "Cám ơn em đêm nay ở lại... Ăn bữa cơm này!”
      Trang Ngải Lâm gì, tiếp tục uống hồng trà nóng, vài người hầu cùng vệ sĩ lẳng lặng đứng bên ngoài chờ, chờ đợi...
      Bác Dịch nhanh chóng xoay người, lại tiếp tục nấu nướng...
      Lúc này Trang Ngải Lâm kìm lòng được ngẩng đầu nhìn về phía bóng lưng , cơ thể hơi hoạt động, đều có vẻ trầm trọng như vậy, đơn nhưng lại tỏa ra mị lực hấp dẫn.
      Thời gian cứ như vậy trôi qua, khí lạnh chợt giảm xuống, vô số người làm vườn phát nhiệt độ ổn định, liền dừng mấy cánh bướm lại, mà đơn độc đốt ấm tháp, hài lòng xua cái lạnh...
      Bác Dịch nhanh chóng đem rau dại rau trộn với mayonnaise để lên bàn, lại đến gan ngỗng chiên cùng táo cuộn vào cùng nhau tạo thành từng viên nho , lại đến cá hồi chiên tưới lên chút tương chanh, lại bỏ giấy bạc bọc thịt ốc biển mà mấy thợ thuyền hấp lên, tổng cộng ba đĩa đặt lên bàn. Khi cẩn thận từng li từng tí dỡ giấy bạc xuống, ở bên trong lộ ra hương vị ốc biển mặn mặn, có thêm hương vị của tỏi tỏa ra.
      Trang Ngải Lâm nhìn thức ăn trước mặt, ánh mắt sáng ngời, quả nhiên nấu nướng cùng mấy vị phu nhân của người làm vườn giống nhau, nữ vương này đói bụng.
      Bác Dịch mỉm cười liếc mắt nhìn Trang Ngải Lâm, lúc này mới xoay người tới trước tủ lạnh, từ bên trong lấy ra chai rượu vang chay xuất xứ Hungary! ! Nhìn chung toàn bộ châu Âu, bao gồm Áo, cũng chỉ có loại dịch rượu có thể vào chọn vào thế giới bách đại, chính là rượu vang chay! Tức là rượu nho thế giới thường nhấn mạnh những rượu nho quý Botrytis. Có liên quan đến phát minh rượu nho Botrytis, các quốc gia tranh luậngần trăm năm vẫn chưa thể định đoạt, nhất là Pháp cùng Đức nhao nhao phân tranh rượu Botrytis thuộc về phát minh của quốc gia mình, thế nhưng theo lịch sử khảo cứu, càng nhiều người đều cho là nên là Hungary phát minh!
      Bác Dịch cầm trong tay chai rượu đơn thuần mà tinh túy này, thuộc về những quả nho tầng áp chế nhưng quả nho tầng dưới mà ra nước tự nhiên, cũng phải do công nhân dùng công cụ nghiền ép, riêng là chờ đợi cho nho ra nước tự nhiên phải trải qua ba tới năm năm, độ ngọt từ 450 khắc trở lên. Muốn kết tinh tin hoa thành chai rượu chay của Hungary, riêng là lấy nước ép đến đọng nó cần đến mười năm! Ở thế kỷ 18, nó được sử dụng làm xuân dược, nghe giọt rượu cũng có thể làm con người phiêu phiêu dục tiên, độ ngọt của dịch rượu đánh vào vô cùng mạnh, trong nháy mắt là có thể chinh phục mạnh mẽ cùng lạnh lùng của con người.
      Trang Ngải Lâm có chút thể tin tưởng ngẩng đầu nhìn Bác Dịch thực lấy ra chai rượu này, vô thức liếc cái vào bình rượu, cư nhiên nhìn thấy năm 1993, hai tròng mắt của nhanh chóng lưu chuyển...
      Bác Dịch lại nhàn nhạt vì giải thích nghi hoặc, đem bình rượu để xuống mới ; "Năm 1993 rượu chay Botrytis, độ ngọt lên tới đường 497, được Đức cho các loại rượu vang thế giới, là tinh hoa trong rượu thiên vương... làm phiền thương nhân buôn rượu mấy năm mới đến được tay… Nguyên bản... chuẩn bị đặt trăm năm..."
      Trang Ngải Lâm thể tưởng tượng ra, ngẩng đầu nhìn về phía , trực tiếp mạnh mẽ ; "Chẳng lẽ là vừa rồi cẩn thận mở ra ? Là tôi sao?"
      ràng chính là , muốn nhận! !
      Bác Dịch lại ngồi xuống, mỉm cười nhìn về phía , lắc đầu ; " phải... phải em phá , nếu như là chưa mở ra sao có thể để trong tủ lạnh?"
      "Đúng vậy! ! Tên hỗn đản nào mở ra ?" Trang Ngải Lâm phát giác cùng mình quan hệ, có chút thả lỏng.
      Bác Dịch nhìn sâu về phía lúc lâu, mới từng chữ từng chữ ; "Em trai em!"
      Sắc mặt Trang Ngải Lâm vừa thu lại, nhìn về phía vẻ mặt thâm trầm của Bác Dịch, hai tròng mắt của lưu chuyển hồi mới chững chạc đàng hoàng đứng lên ; " chờ đó! Tôi lập tức trở lại đánh chết nó! !"
      xong, người nhanh chóng đứng lên...
      Bác Dịch lại nhanh chóng vươn tay nắm lấy cổ tay , sâu mà cảm tính nhìn ...

    5. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 1168: thần bí
      Editor: Bích Phạm
      " Theo ..." Bác Dịch lần này nắm tay , ánh mắt dịu dàng.
      Trang Ngải Lâm đứng ở bên cạnh bàn ăn, thấy nắm tay mình, nét mặt có chút cười, ngưng nhìn về phía . Trong giây lát lại tỏ vẻ hài lòng, vội rút tay ra, mình tới phòng khách, nhặt các mảnh của bộ đồ màu đen, cầm trong tay, bước trở lại trước bàn, ném vào ta, ngồi xuống nhặt lên kẹp tóc. Rất nữ tính!!
      Bác Dịch nhịn cười, nhìn Trang Ngải Lâm ăn nhiệt tình, ôn nhu hỏi: “ Có ngon ?"

      Trang Ngải Lâm hai mắt nhấp nháy, nhai nó với chút hương vị thực độc đáo của dưa chua, lại có bông hoa màu tím trang trí. Thức ăn vừa ngon vừa giòn, đặc biệt là có thêm hương xà lách, tất cả các hương vị tuyệt. Bác Dịch có lẽ là là người rất thông minh, cho dù là trng từng việc nhặt nhất, rất biết làm cho tất cả trở nên đặc biệt.
      Trang Ngải Lâm cự tuyệt được hấp dẫn của những món ăn, ăn rất tự nhiên.
      Bác mỉm cười đứng lên, trong lòng ràng rất vui, bước đến mở cửa giá rượu tủ lạnh, mà trong đó có vô số ly thủy tinh, lấy ra hai cái ly xoay người đặt cái ở trước mặt Trang Ngải Lâm, cái ở trước mặt của mình, mới nhàng ; "Khả Hinh thích ăn gan ngỗng phối hắc da nặc, lần này hãy nếm thử rượu Botrytis phối gan ngỗng, ở phương Tây cái này rất nổi tiếng.”
      Trang Ngải Lâm nhìn từ từ mở bình rượu, rót cho mình ly rượu, hiểu làm bộ ho khan tiếng, mới : " tiếc à? phải vừa mới cho tôi uống à?"

      Bác Dịch mỉm cười : " chỉ là muốn cùng em thưởng thức ly, xem như chào đón em đến tham quan tại nông trại.Đây là chế phẩm được làm từ nho! Sau khi những quả nho được nghiền nát, phải ủ đến 3 năm để có chia rượu hảo hạng này. tốn rất nhiều thời gian và sức lực, nhưng và những người ở đây bao giờ mệt mỏi vì điều đó. Hơn nữa ở đây còn có rất nhiều laoij rượu được chế biến công phu, được chọn làm từ những quả nho ngon nhất và thậm chí có loại được ủ đến mấy chục năm. Rượu ở được tạo ra để làm nên khác biệt với nơi khác. Khi uống cần phải biết thưởng thức mà từ từ cảm nhận hương vị của nó…
      Trang Ngải Lâm im lặng nhìn về phía .
      Bác Dịch cũng ngồi xuống, mỉm cười nhìn về phía , ngón tay nâng ly rượu, đưa về hướng Ngải Lâm ; "Uống ... thử thưởng thức chúng..."
      Trang Ngải Lâm nhìn về phía , nhàng cầm ly rượu. Từ từ tận hưởng hương thơm của nó, tay lắc ly rượu.
      "Chờ chút..."
      bàn tay nắm cổ tay của .
      Trang Ngải Lâm ngạc nhiên, ngẩng đầu, nhìn về phía Bác Dịch...
      Bác Dịch mỉm cười nhìn về phía , lắc lắc đầu, lúc này mới nâng ly của mình lên, đứng lên, vòng qua bàn ăn đến bên cạnh Trang Ngải Lâm, đặt tay ở sau lưng ghế , ôn nhu : "Đề nghị của là... uống rượu ngọt quá cao, cần phải lắc thân ly, nhưng em tìn thấy hương vị mới mẻ nếu là như thế này...... ...... "
      Sau khi xong, lúc này mới chậm rãi giơ ly rượu lên, dùng đầu lưỡi ném chút rượu, cảm nhận được hương vị của nó, anhlại mỉm cười, lúc này mới mở miệng, hít vào chút khí, hai mắt như tận hưởng… tuyệt.
      Trang Ngải chú ý quan sát và làm theo, có lắc thân cốc, nhưng nâng cốc hơi hướng lên, nó giống như loại rượu ngọt giống, như mật ong, như thế dần dần trượt vào trong miệng, lưỡi đầu tiên tiếp cận với vị ngọt của họ, và ngay lập tức, được cảm nhậnđược cảm giác ngọt ngào đến lạ kì.
      Đôi mắt lang lanh biết nên điều gì cho phải…

      Bác Dịch sâu vào đôi mắt , ông thể giải thích chút vui mừng và xúc động, bàn tay chiếc ghế của mình từ từ đặt vai , lại trượt xuống cái eo mảnh mai của . Chỉ cần nghiêng đầu chạm vào khuôn mặt , nhàng hỏi: " Hương vị thế nào? "
      Trang Ngải Lâm giơ ly rượu, lên tiếng.
      "Thế nào?" Bác Dịch lại để sat gần hơn, nhàng hôn đôi môi .

      "... ... ..." Trang Ngải Lâm vẫn im lặng.
      Bác Dịch thêm gì nữa, tiến sát vào khuôn mặt , gò má, tai ... nhàng : "Ngải Lâm... Còn nhớ đêm nay ... Nếu như em đồng ý ở lại, hầu hạ em..”
      Trang Ngải Lâm hai tròng mắt chợt lóe, vẫn im lặng, tay nắm chặt ly rượu đặt bàn cơm.
      Bác Dịch nhìn mí mắt của , dường như hiểu được ý nghĩ của , đặt ly rượu xuống, nhàng hôn lên chóp mũi . bế nhấc tay, ôn nhu : “ CHúng ta về phòng thôi.”

      Trang Ngải Lâm dựa vào lòng Bác Dịch, nét mặt có chút choáng ngợp, vẫn gì…
      Bác Dịch nhanh chóng ôm lấy thân thể của , lướt qua những người hầu đến phòng, nhàng đóng cánh cửa lại…
      Vườn nho nhanh chóng chìm vào bóng đêm, yên lặng và tĩnh mịch.
      Trong căn phòng…
      Bác Dịch nhanh chóng ôm chặt thân thể gợi cảm củaTrang Ngải Lâm. Trong bóng tối, ôm chạt hôn những nụ hôn ấm áp, để đôi môi của mình chiếm lấy đôi môi mềm mại của , hơi thở nặng, nhanh chóng vào cuốn lấy đầu lưỡi của . Bàn tay giữ chạt lấy eo , gần như con thú hoang dã xé váy đôn đốc ......eo nhắn, gần như có loại thú tính cuồng dã muốn xé rách váy .
      Trang Ngải Lâm đón lấy nụ hôn của , nhanh chóng hai tay trượt xuống dưới. Bác Dịch nhanh chóng đôi môi ngọt ngào của
      Trang Ngải Lâm hé mở môi mỏng, thở gấp…
      Bác Dịch vươn hai tay ởi bỏ chiếc váy dài, thuận thế lại kéo xuống của áo ngực của , tay trước dò vào nội bộ, mới cúi đầu, hôn môi mỏng của , mút, cưng chiều lúc, mới trầm giọng khàn khàn : "Có khát vọng càng tốt đẹp? Càng bí mật ?"

      Trang Ngải Lâm nghe lời này, trong lòng khẽ động nhìn về phía .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :