1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc - Hàn Trinh Trinh

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 968: Ngay lập tức
      Editor: Thùy Trang Nguyễn
      Sau khi cử hành nghi thức khai mạc, các phục vụ rượu phải tham gia cuộc thi viết, sau đó trả lời phỏng vấn của phóng viên. Các thành viên trong ban giám khảo, bao gồm Vitas, Laurence, còn có Bác Dịch đồng thời thu gọn bài rồi đứng dậy, dựa theo quy định của trận thi đấu lớn, được lấy bất cứ lý do gì để có thể gặp mặt thí sinh. Nếu phát có người làm trái với quy định, phải rút lui khỏi cuộc thi đấu, thậm chí phạt tiền mười triệu đô la Mỹ, bị khiển trách.! !
      Sau khi thu gọn hồ sơ, Vitas vô cùng lo lắng quay đầu nhìn về phía học trò đứng đằng kia.
      Đường Khả Hinh lập tức bị nhóm phóng viên vây quanh, muốn phỏng vấn , nhưng chỉ mỉm cười, hơi nâng tay lên, mấy người bảo vệ lập tức tách nhóm phóng viên ra, liền lặng lẽ rời khỏi.
      Bác Dịch cũng đứng bên, nhìn bóng lưng lặng lẽ rời của Đường Khả Hinh, cũng vô cùng lo lắng : "Lần thi viết này, về lịch rượu đỏ hàng nghìn năm trước, gần đây ấy xảy ra nhiều chuyện như vậy, biết thi viết có qua hay , tôi ôm nhiều hi vọng."
      Vitas nghe lời này, hai tròng mắt cũng lộ vẻ lo lắng, nhưng vẫn là có lòng tin đối với học trò của mình, bởi vì cho dù bình thường có bận như thế nào, dù có phát sinh chuyện gì, cho tới bây giờ vẫn quên luyện tập... Lần này chỉ là bài thi viết, có quá nhiều khó khăn!

      **

      Khách sạn Á Châu!
      công trình kiến trúc màu trắng mười hai tầng, bình thường tầng trệt dùng để tổ chức các loại yến tiệc lớn khác nhau, lần này được sử dụng để tổ chức cuộc thi đấu rượu đỏ quy mô lớn. Xung quanh tầng trệt bố trí vô số bảo vệ đứng canh từ trong ra ngoài, nhân viên công tác ra ra vào vào tấp nập, cùng mấy thành viên của hiệp hội rượu đỏ, còn có số thư kí của quan chức địa phương phái qua, bắt đầu kiểm tra đối chiếu địa điểm, tiến hành sắp xếp và theo dõi, tầng thứ năm tới tầng mười hai , tất cả đều là chỗ nghỉ ngơi của các thành viên hiệp hội rượu đỏ cùng các phục vụ rượu, còn có rượu đỏ để cho bọn họ có thể nghỉ ngơi và thư giãn.
      Đường Khả Hinh ra, phía sau là Thi Ngữ , bước nhanh đến tòa nhà phụ, nhìn thấy vô số bảo vệ đứng sân cỏ màu xanh lục, mỗi người đều nghiêm túc quan sát chặt chẽ tại vị trí của mình. số thành viên hiệp hội rượu đỏ, có lẽ là ban giám khảo, bao gồm cả George phu nhân, đứng dưới ánh mặt trời rực rỡ, tiếp nhận phỏng vấn của nhóm phóng viên. Mấy nhân viên phục vụ bên kia, biết được khai mạc xong, tất cả đều nhao nhao bê những đĩa trái cây tới, chỉ liếc qua cái, liền trực tiếp về phía trước.
      Phòng nghỉ tầng thứ mười hai.
      Đường Khả Hinh bước nhanh vào, cũng nhìn thấy bác Phúc cùng Lâm Bạch Bạch đội chiếc mũ nồi, mặc áo sơ mi trắng, quần đùi màu lam, đeo hồm thuốc, nhìn về phía bên này. lập tức cảm kích cười rộ lên, nhìn về phía bọn họ, kêu : "Bác Phúc! ! Bạch Bạch! Hai người vất vả rồi!"
      " vất vả!" Bác Phúc xong, lập tức vung tay áo, bởi vì bây giờ Bác Dịch là ban giám khảo và là trong những người chủ khảo, cho nên thể đến gần Đường Khả Hinh, cũng có cách nào châm cứu cho được cho nên hôm nay nhờ bác Phúc đến đây, ông lão ngày càng dẻo dai, giọng tuy nhưng lại hết sức ràng : "Nằm xuống đây! !"
      "A?" Đường Khả Hinh kỳ quái ngẩng đầu, nhìn bác Phúc : "Nằm... Nằm xuống? phải châm cứu ở tay sao?"
      Lâm Bạch Bạch trực tiếp nhìn về phía Đường Khả Hinh cười rộ lên : "Đương nhiên phải! ! phải bác Phúc tử cung của có vấn đề sao? Ông ấy tự mình trở về thôn chuyến, lấy ít thảo dược thượng đẳng, điều trị cho , nhưng chủ yếu vẫn là ở tay!"
      "A!" Đường Khả Hinh nghe lời này, chỉ biết gật đầu.
      Thi Ngữ lập tức lên phía trước đỡ Đường Khả Hinh, có chút hiểu khẩn trương : "Đường tiểu thư, trước hết nên tắm rửa chút, sau đó tiếp tục!"
      "Được..." Đường Khả Hinh đáp, đành phải nhanh chóng vào phòng tắm! !
      Lâm Bạch Bạch có thời gian để ý đến , chỉ là theo dặn dò của bác Phúc, mang ngải cứu, quế viên, hoa tiêu cùng chút dược liệu, đặt bên trong tấm vải, cứ như vậy ngồi xổm mặt đất, ngừng đập nát. Bang bang phanh, sau khi đập xong, lại cho vào tấm vải mỏng bọc lại, tới bên cạnh cầm máy sấy. Lúc này, Đường Khả Hinh mặc bộ quần áo ngủ màu trắng rộng thùng thình, mái tóc dài xõa xuống vai ra, Thi Ngữ vội vàng đỡ nằm xuống...
      Lâm Bạch Bạch lập tức tới trước mặt Đường Khả Hinh, ngồi bên giường, vén y phục của lên, cầm máy sấy hong khô phần rốn của .
      Thi Ngữ cùng hai người giúp việc, hết sức kỳ lạ nhìn động tác này của Lâm Bạch Bạch, suy nghĩ hong khô rốn để làm gì? Lúc này Trần Mạn Hồng, Tiểu Nhu, cùng Nhã Tuệ cũng đồng thời tới, vô cùng khẩn trương nhìn.
      Lâm Bạch Bạch trong nháy mắt thấy bác Phúc cầm lên kim châm, liền trực tiếp bôi thuốc bột vào rốn Đường Khả Hinh, lại dùng miếng vải màu trắng, giữ chặt chỗ này.
      Đường Khả Hinh nằm giường, hiểu sao cảm thấy ấm áp, lan tỏa khắp bụng, hết sức tò mò muốn nhấc đầu lên liếc mắt nhìn, kia rốt cuộc là thứ gì .Lâm Bạch Bạch nhấn cái, đem đầu của đè xuống, sau đó theo chỉ thị của bác Phúc, ngón tay bắt đầu phía vị trí rốn của Khả Hinh, tìm kiếm huyệt vị của , liền muốn tự mình cầm kim châm xuống.
      " làm cái gì vậy?" Bác Phúc nhíu mày chặn lại kim châm, nhìn về phía Lâm Bạch Bạch!
      Lúc này, Lâm Bạch Bạch mới biết mình thể châm, dáng vẻ xấu hổ, cười tươi lấy lòng, nhìn bác Phúc : "Cháu cũng chỉ muốn giúp bác? Bác Phúc, hai ngày nay cháu cũng biểu rất tốt rồi? Tại sao vẫn thể thu nhận cháu làm học trò?"
      " có tuệ căn! ! Quên !" Bác Phúc xong, liền cầm châm, bước lên bước, bắt đầu châm cứu cho Đường Khả Hinh.
      Phốc! Mấy người Tô Lạc Hoành bọn họ nghe chuyện của Đường Khả Hinh, vội vàng chạy đến xem thế nào, lại nghe thấy lời bác Phúc , nhịn được che miệng cười chế nhạo.
      Lâm Bạch Bạch trong nháy mắt quay mặt sang, nhìn trừng trừng vào dáng vẻ kia của Tô Lạc Hoành, nghiến răng nghiến lợi : " cười cái gì mà cười? có tuệ căn rất giỏi à. Cha tôi những người có tuệ căn, toàn bộ đều là hồ lô chuyển thế. Quái vật!"
      "... ..." Tô Lạc Hoành muốn xông lên đánh ! !
      "Được rồi!" Lâm Sở Nhai nhất thời cũng khẩn trương kéo , ; "Loại chuyện này mà cậu cũng tính toán! !"
      Tô Lạc Hoành nghe lời này, nhíu mày thở dốc nhìn về phía Lâm Bạch Bạch.
      Lâm Bạch Bạch cũng thở dốc nhìn về phía Tô Lạc Hoành.
      Bác Phúc để ý đến hai người này, mà chuyên chú châm cứu cho Đường Khả Hinh, sau đó lại mở bao châm khác, nâng hai tay của Đường Khả Hinh đồng thời châm xuống.
      "Ách... Cháu bị thương tay trái, tại sao muốn châm cứu cả tay phải?" Đường Khả Hinh kỳ quái nhìn về phía bác Phúc hỏi.
      "Tây y chú ý đến bộ phận! Trung y chú ý cân bằng! Kinh mạch trong cơ thể đều thông với nhau, nếu như gặp chuyện may rất có thể ảnh hưởng đến việc lưu thông huyết mạch! Thậm chí vết thương ở chân, châm cứu, từ xuống dưới!" Bác Phúc xong, liền nâng hai tay Đường Khả Hinh, hướng tới huyệt vị ở lòng bàn tay châm xuống.
      Đường Khả Hinh có chút khẩn trương nhắm mắt lại, hiểu sao trong đầu lại nhớ tới lúc ở vườn nho, lúc Bác Dịch châm cứu cho mình, Trang Hạo Nhiên ngồi bên cạnh, vẻ mặt lo lắng cùng ánh mắt thâm tình.
      Lâm Bạch Bạch lập tức theo lời dặn của bác Phúc, lại chuẩn bị thuốc bột tốt, dùng giấy bọc lại, đem đốt lên rồi thổi tắt, khói bay ra như khói thuốc lá, hương thơm của loại thuốc này lâp tức tràn ngập căn phòng, lại cẩn thận từng li từng tí đặt lên hai huyệt vị hai bên của Đường Khả Hinh.
      "Sáng hôm nay, tay có cảm giác tê dại cùng run rẩy ?" Bác Phúc nhìn về phía Đường Khả Hinh hỏi.
      "Có!" Đường Khả Hinh lập tức .
      Bác Phúc nhíu mày căng thẳng, lại tiếp tục tận lực châm cứu cho Đường Khả Hinh.
      Thời gian từng chút từng chút trôi qua.
      Trong quá trình châm cứu, Đường Khả Hinh vì mệt mỏi cả đêm qua, tiện thể nhắm mắt lại, cảm giác được sinh mệnh trong giây phút này ngừng lắng xuống.
      Từng làn khói lơ lửng bay, tới bên cạnh cửa sổ sát đất, tới nơi có ánh sáng như thiên đường đó, càng lúc càng sáng, càng sáng.
      Phía trước vang lên từng đợt tiếng róc rách, mờ ảo truyền đến, như trong giấc mơ thơ mộng của biển cả.
      Rừng trúc, cho thấy trong sinh mệnh chỉ có màu xanh lá cây, đung đưa xào xạc. Phía trước, bảy thác nước rào rào chảy xuống, dưới hồ dội lên từng đợt khói xanh. Trong ao sen lấp ló những đóa sen hồng, vô số những cánh bướm vỗ cánh tung bay như trong xứ sở thần tiên. luồng gió mạnh mẽ thổi tới, thân ảnh màu trắng phiêu dật, phóng khoáng nhàng vỗ cánh bay tới. Đôi mắt lộ vẻ kinh ngạc và vui mừng, để lộ rực rỡ nhất trong sinh mệnh. Kinh ngạc vỗ đôi cánh xanh biếc của mình, nhìn về phía phong cảnh trước mặt, cuối cùng vỗ mạnh đôi cánh lập tức bay lên giữa khung cảnh thần tiên này, nhàng đứng lá sen lớn, lấy trời làm chăn, lấy lá làm giường, cứ như vậy hạnh phúc hưởng thụ những điều ngọt ngào nhất thế giới này, tự mình có thể tìm thấy thiên đường mặt đất, cũng cần phải cố gắng hết sức bay lượn.
      ngửa mặt đón những cơn gió trong veo, thu hồi lá sen, muốn trốn mãi trong thế giới ôn nhu và hạnh phúc này, ngày qua ngày, năm qua năm! !
      Phong cảnh mộng ảo, vẫn lộng lẫy như trước! !

      P/s: ai mún đọc trước 100 chương giá rẻ ủng hộ đường sữa dịch giả hãy liên hệ gmail : [email protected]
      Dần dần ở trong xứ xở thần tiên này, mất chờ mong và mới mẻ, mất nụ cười, hai chân co lại, vô cùng đơn cùng mù mịt.
      luồng gió lại mạnh mẽ thổi tới, lướt qua hồ sen, thổi đến những bụi gai tạo ra những thanh khủng bố.
      lập tức từ trong lá sen ngẩng đầu, nhìn về phía khu rừng tối tăm bên ngoài tiên cảnh, nghe nơi đó có vô số ma quỷ, vô số những gai cùng quái thú, có vô số thực vật vươn mình giống như nanh vuốt của ma quỷ, điên cuồng hét lên, đó là nơi khủng bố, nơi u ám lạnh lẽo cùng vô tình. bao lâu sau, vô số sinh linh, thậm chí những con bướm nhàng nhắc nhở , được bước đến chỗ kia... lại thong thả ngồi trong lá sen, thân ảnh mờ ảo, có lẽ ở trong xứ xử thần tiên này quá đâu, bắt đầu tưởng tượng ra những chiếc gai kia mà đâm vào những đầu ngón chân mình chắc rất đau, nhưng lại quyến rũ mê người, hấp dẫn cảm giác đau đớn dần tái sinh trong cơ thể.
      Dần dần , hô hấp càng lúc càng gấp, càng lúc càng gấp...
      Trong nháy mắt vung đôi cánh xanh biếc của mình lên, hai mắt càng phát ra tia sáng, nặng nề thở gấp, nhìn tất cả tiên cảnh hạnh phúc trước mặt, trong nháy mắt đứng dậy tung cánh bay thẳng về hướng khu rừng rậm u ám kia, vô số bụi mận gai lập tức dựng lên, muốn đâm vào cơ thể thuần khiết mộng ảo của bé này. lập tức cảm nhận được trận đau nhói cơ thể, xúc động tiếp tục bay, quan tâm việc đầu ngón chân chảy máu, những nanh vuốt của ma quỷ cào lên khuôn mặt bé đầy máu. lại quan tâm đến tất cả đau đớn này, thân thể ngày càng bay vào sâu bên trong, cuối cùng cũng bay qua khắp nơi của khu rừng rậm ma quỷ này.
      trận gió thổi đến.
      Bờ bên kia, đứng trong gió, nhìn về phía khu rừng hắc ám ma quỷ kia, còn mơ hồ có thể thấy được khung cảnh thần tiên bên kia. Khuôn mặt tràn đầy máu, hai tay đau đớn, váy dài bị xé rách, hai tròng mắt dần dần lấy lại ánh sáng rực rỡ, hề lưu luyến, trong nháy mắt vung cánh lên, mỉm cười hướng về phía bầu trời rộng lớn mà bay thẳng lên, vô số tiếng sấm cùng nhưng tia chớp đánh xuống, lại vẫn thể ngăn cản bay về phía trước.
      Trong nháy mắt! !
      Hai tròng mắt Đường Khả Hinh choàng mở ra, nhìn căn phòng mình nghỉ ngơi, làn khói vẫn quanh quẩn, lại kinh ngạc ngồi dậy, nhìn gian xung quanh, nhớ lại giấc mộng vừa rồi, trán đổ đầy mồ hôi, hai mắt ngấn lệ.
      "Đường tiểu thư..." Thi Ngữ có chút kinh ngạc nhìn về phía , hiểu chuyện gì, nơm nớp lo sợ kêu ; "... Có chuyện gì vậy?"
      "Khả Hinh?" Nhã Tuệ cũng hết sức kinh ngạc ngồi bên cạnh Đường Khả Hinh, hai tay ôm lấy bả vai của , lo lắng hỏi; "Em làm sao vậy?"
      Tiếng gõ cửa vang lên.
      Tiểu Thanh mỉm cười bước vào, phía sau người phụ nữ có vóc người cao gầy, mặc trang phục màu đen, khuôn mặt tốt hơn, là có dung mạo xinh đẹp động lòng người, chỉ thấy thập phần tôn kính và lễ phép nhìn về phía Đường Khả Hinh, : "Chào , Đường tiểu thư, tôi là thư kí trưởng của ban giám đốc, Ngải Giai. Sau khi kế thừa hai mươi phần trăm cổ phần của tập đoàn Hoàn Cầu của Đường tiên sinh, cũng trở thành lãnh đạo hàng thứ ba của tập đoàn Hoàn Cầu! ! Hôm nay chúng tôi qua đây, mong kí tên vào hợp đồng chuyển nhượng cổ phần. ! Chỉ cần chữ ký của , quyền nắm giữ cổ phần hợp đồng, cùng toàn bộ tài sản lập tức có hiệu lực. "
      Đường Khả Hinh vẫn như cũ nặng nề thở dốc, trán đầy mồ hôi nhìn về phía Ngải Giai, hai mắt trừng lớn sáng lấp lánh, nhớ tới khung cảnh trong mơ kia, trận lạnh lẽo ập đến. Biết bác Phúc châm cứu cho mình xong, lập tức nâng chăn lên, sốt ruột cùng khẩn trương : "Lập tức xuất phát! ! Tôi muốn tới bệnh viện! ! Lập tức tới bệnh viện! !"

    2. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 969: Chu kỳ sinh mệnh
      Editor: Thùy Trang Nguyễn
      chiếc xe con màu đen lao , nhanh chóng hướng bệnh viện chạy tới, Đường Khả Hinh ngồi phía sau xe, nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ, hai mắt lóe lên mạnh mẽ, dường như tinh thần vào lúc này đều ngưng lại.
      Tiểu Vi cùng Tiểu Hà sững sờ, có chút nghi hoặc hiểu nhìn về phía .
      Cả đoàn xe con của Khương Vĩ cùng Đỗ Uy chạy theo phía sau, cầm máy bộ đàm, nhìn hệ thống vệ tinh phân tích hoàn cảnh xung quanh, ba chiếc máy bay trực thăng theo sát phía sau, đội đặc chủng tinh ngồi bên trong trực thăng, toàn bộ giơ lên súng trường, nhắm về hướng chiếc xe của Đường Khả Hinh, quan sát thấy chỉ cần người hay chiếc xe khả nghi nào tiếp cận Đường Khả Hinh, lập tức nổ súng! !
      Thi Ngữ ngồi trong chiếc xe phía sau, đồng thời báo cáo về hành trình của Đường Khả Hinh cho Trang Hạo Nhiên cùng Tưởng Thiên Lỗi.
      Phòng làm việc của tổng giám đốc! !
      Trang Hạo Nhiên mặc áo sơ mi màu đen, quần tây dài cùng màu, cổ áo hơi mở ra, ống tay áo xăn lên đến khuỷu tay, bàn tay hơi nâng lên, im lặng nghe Thi Ngữ báo cáo hành trình của Đường Khả Hinh, hai tròng mắt của lóe lên mạnh mẽ, sau khi do dự, liền nhíu mày : "Lúc này, ấy có chuyện gì mà muốn tới bệnh viện? Chẳng lẽ chú Đường có chuyện gì muốn dặn dò?"
      Tưởng Thiên Lỗi mình ngồi sô pha, sắc mặt nghiêm trọng : "Lần thi đấu này của Khả Hinh, kết quả có thể thắng cũng có thể bại! Trong lòng ấy hẳn là vô cùng áp lực, rất có khả năng muốn tìm cha mình chuyện về cuộc thi! ! Chỉ là tôi nghe , ủy viên Lưu biết được lần này Khả Hinh đúng hẹn tham gia thi đấu bình thường liền rất quan tâm, rốt cuộc cũng vào trong đó để điều tra rượu đỏ. Ủy viên Trương lại lần nữa thay tôi thu hồi rượu đỏ, cũng biết có chuyện gì xảy ra hay !"
      "... ..." Trang Hạo Nhiên trầm mặc lúc lâu, cũng trầm trọng : " nay giá cổ phiếu của tập đoàn Hoàn cầu chúng ta vẫn xuống! ! Toàn bộ đều là vấn đề từ dư luận dẫn đến. Thậm chí còn số người có liên quan, đem nội dung cuộc họp của chúng ta phát tán lên mạng, chứng minh khách sạn dưới nước của chúng ta có vấn đề, có cách giải quyết! ! Nếu nghiêm trọng có thể nổ mạnh!
      "Cái này còn phải là kiệt tác của cậu ?" Tưởng Thiên Lỗi khách khí chút nào nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, tức giận .
      Trang Hạo Nhiên cười cười nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, ; "Cái này làm sao lại là kiệt tác của tôi được? Đây là muốn sử dụng trăm tỷ, hoàn toàn đánh đổ kiệt tác của tôi!"
      "Đủ rồi!" Vẻ mặt Tưởng Thiên Lỗi trở nên căng thẳng, nhìn về điểm phía trước, mới thong thả : " cần nghĩ chúng ta đều biết, tập đoàn Hoàn Cầu có nội gián cho nên tư liệu cùng tin tức mới bị truyền ra ngoài. Đây là điểm thứ nhất! ! Hôm nay tôi cùng chủ tịch Hàn chuyện, cảm thấy rằng mấy vị chủ tịch của khách sạn mới trỗi dậy, tựa như vô tình mà cố ý nhắm vào tập đoàn Á Châu ! Dường như có người cho họ lá gan lớn, nghĩ rằng sức mạnh như vậy mà muốn lật đổ Hoàn cầu của chúng ta?"
      Trang Hạo Nhiên cũng nhanh chóng : "Chính phủ e ngại nhất là độc quyền của công ty gia đình! Nhưng chúng ta có thể đánh hơi được mạnh mối, có người muốn lật đổ chúng ta!"
      Hai mắt Tưởng Thiên Lỗi híp lại !
      Ánh mắt Trang Hạo Nhiên lưu chuyển, đột nhiên nhìn bộ dáng kia của Tưởng Thiên Lỗi, có chút lấy lòng, cười rộ lên ; "Thân ái ! có biện pháp đúng hay ? Gần đây tôi vội vàng đường và chuẩn bị đính hôn, có nhiều thời gian!"
      xong, nắm bàn tay trái, chiếc nhẫn đính hôn sáng lấp lánh.
      Tưởng Thiên Lỗi nhíu chặt mi tâm, trầm mặc nhìn chiếc nhẫn đính hôn tay Trang Hạo Nhiên, lạnh lùng : " biết xấu hổ, tôi thấy người biết xấu hổ như cậu, đúng là hiếm thấy! Ngày nào cũng giống như lấy dao găm đâm vào trái tim người khác, hình như đó là thế mạnh của cậu phải! Chỉ hận làm người xác thực có kiếp sau, nếu như có, biết cậu có thể gặp báo ứng hay ! ! đến mức này rồi vẫn còn muốn chiếm tiện nghi của tôi ?"
      đương nhiên biết Trang Hạo Nhiên vì điều gì mà tính toán.
      " lời này!" Trang Hạo Nhiên lập tức nhịn được mà cười rộ lên, nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, hai mắt vẫn như cũ lóe ra tia lợi hại, : " cho người ngoài hưởng lợi, bằng cho tôi hưởng lợi? Tập đoàn Hoàn Á hay tập đoàn Á Châu, chúng ta đều là người nhà!"
      Tưởng Thiên Lỗi im lặng lên tiếng.
      "Tin tôi! ! Sau này trả lại cho !" Trang Hạo Nhiên cố ý như vậy! !
      "Tôi mà tin sau này cậu trả lại cho tôi, chẳng khác nào tin cậu giao bà xã lại cho tôi! ! Có thể giao bà xã của cậu cho tôi ?" Tưởng Thiên Lỗi khách khí cười hỏi .
      "Đương nhiên là ! !" Trang Hạo Nhiên lập tức dựa vào sô pha , đôi chân vắt chéo, ưu nhã ngồi đó : "Hôm nay người em của tôi nhìn bà xã của tôi, tôi nhất định tính sổ cùng ta.!"
      "... ... ..." Tưởng Thiên Lỗi lạnh lùng nhìn , hận đến nghiến răng nghiến lợi!
      Trang Hạo Nhiên chuyển động hai tròng mắt, nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, cười rộ lên : "Nhanh lên chút! !"
      Tưởng Thiên Lỗi hai tròng mắt lưu chuyển, suy xét cẩn thận, sau đó hơi nghiêng người nhấn điện thoại bàn, : "Đông ! Vào đây chút!"
      lúc sau.
      Đông lập tức gõ cửa, bước nhanh tới, nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, hỏi: "Tổng giám đốc, có chuyện gì dặn dò?"
      Tưởng Thiên Lỗi nhanh chóng xoay người, nhìn về phía Đông : "Lập tức đem văn phòng trong bảy thành phố lớn của nước ta, toàn bộ buông tha! Còn có mười ba bất động sản của tập đoàn, tất cả cũng đều buông tha! Theo sát Lý gia, sau đó đầu tư vào các thành phố châu Âu! ! Đến lúc đó tự nhiên có người thầm tiếp ứng cho Hoàn Á! Thời điểm truyền tin ra, đặc biệt chú ý tới hành động của mấy vị chủ tịch khách sạn gần đây chống đối chúng ta, xem bọn họ đầu tư về phía nào, nếu bọn họ đầu tư vào mấy văn phòng kia, lập tức bẩy họ! !"
      Đông nghe xong tức khắc gật đầu.
      Trang Hạo Nhiên nghe lại nhịn được nhịn cười, cả người hơi nghiêng nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, hưng phấn : "Gần đây Lý gia mua lại hơn phân nửa thị trường khí thiên nhiên ở nước , thiếu chút nữa làm lũng đoạn thị trường khí thiên nhiên ở quốc gia này! Có muốn tôi giúp đem tiền giành lấy ít cổ phần. Đến lúc đó buôn bán có lời, chúng ta chia đều! !"
      "Lấy tiền của tôi còn đòi chia đều? Có phải cậu quá thất đức hay ?" Tưởng Thiên Lỗi híp mắt nhìn con người này.
      "Đơn giản tôi cũng chỉ vì muốn tốt cho thôi! ! Nếu , số tiền này của để vậy cũng vô ích!" Trang Hạo Nhiên cười rộ lên : "Mấy cái khách sạn này, khẳng định người mạnh mẽ, giỏi giang vang dội như tổng giám đốc Tưởng, rất nhanh tiêu diệt hết!"
      Tưởng Thiên Lỗi chỉ liếc mắt nhìn cái, lại nhanh chóng dặn dò Đông : "Mau chóng truyền ra tin tức, Hoàn Á muốn học tập Lý gia, chuẩn bị bắt đầu chuyển hướng đến thị trường khí thiên nhiên, thời điểm bọn họ đem tiền chuyển hướng vào các thành phố châu Âu ..”
      "Chúng tôi đưa bọn họ..." Hai mắt Trang Hạo Nhiên lóe lên tia lợi hại, khẽ nhếch môi cười, ; " lưới bắt hết!"
      Lúc này Tiêu Đồng nhanh chóng tới, nhìn Trang Hạo Nhiên : "Lão đại! ! phái nghìn gián điệp thương mại, tất cả đều chết, chúng ta rất nhanh có đáp án.!"
      Trang Hạo Nhiên cùng Tưởng Thiên Lỗi nghe xong, đồng thời ngẩng đầu, nhìn về phía ánh sáng mặt trời mãnh liệt chiếu sáng bên ngoài cửa sổ, biết chiến tranh sắp bắt đầu! !

      ***

      P/s: ai mún đọc trước 100 chương giá rẻ ủng hộ đường sữa dịch giả hãy liên hệ gmail : [email protected]

      Bệnh viện!
      Đại sảnh bệnh viện, khung cảnh ồn ào, Đường Khả Hinh nhanh chóng bước xuống xe, chỉ cho đôi song sinh theo, bước nhanh lên cầu thang tới phòng bệnh của cha, rẽ trái tại cuối đường, liền nhìn thấy hai cảnh sát đứng hai bên cửa phòng bệnh, trong nháy mắt hai mắt ngấn lệ, nặng nề thở dốc, bước nhanh về phía trước.
      Hai người cảnh sát nhìn thấy Đường Khả Hinh, tiếng trước Tịnh Kỳ đến thông báo tiếng, liền hướng khẽ gật đầu, cả người hơi lùi lại.
      Đường Khả Hinh bước nhanh tới trước phòng bệnh, nhìn cánh cửa phòng bệnh màu trắng kia, hai mắt mãnh liệt lóe lên, rốt cuộc vươn tay đẩy cửa ra, cất bước vào.
      Bên trong phòng bệnh, máy tạo độ ẩm liên tục phun ra hơi nước, toàn bộ gian sạch , giường bệnh đặt giữa phòng, cửa sổ treo chiếc rèm mỏng, chiếc bàn cạnh giường đặt bình hoa bách hợp, nở rộ rực rỡ, tỏa ra hương thơm nhàng.... Gương mặt Đường Chí Long tiều tụy nằm giường bệnh, hai mắt nhắm chặt, giống như ngủ say, lồng ngực phập phồng lên xuống, bàn tay đặt hai bên hơi run run, dường như giấc ngủ được an ổn.
      Đường Khả Hinh đứng cạnh cửa nhìn về phía cha mình như vậy, mặc dù ông thể ra khỏi tù, thế nhưng ít nhất trong phòng bệnh này, ông có thể thoải mái chút, cần dầm mưa dãi nắng chuyển đá, hay khâu búp bê vải..... Trái tim đau đớn, vội vàng rưng rưng qua, nhàng nắm lấy tay ông.
      Đường Chí Long ý thức được có tiếng động , mi mắt động đậy, hai tay cũng nhàng chuyển động, rốt cuộc mơ màng mở mắt ra, vẻ mặt đều là mệt mỏi cùng tiều tụy, thấy con mình lập tức có vài phần kích động, mặt nhanh chóng nở nụ cười, kêu ; "Khả Hinh..."
      "Cha! !" Đường Khả Hinh tức khắc rưng rưng, hai tay nắm chặt tay cha mình, đau lòng cùng kích động : "Cha chịu khổ rồi! Mang cha ra khỏi ngục giam, là bởi vì sợ rằng tính mạng cha có thể gặp nguy hiểm.!"
      Đường Chí Long nhìn về phía con mình, hai tròng mắt tràn đầy lệ, lại chậm rãi gật đầu.
      Đường Khả Hinh nhìn thấy cha, nội tâm của liền mềm xuống, nước mắt từng giọt từng giọt chảy xuống, kịp lau , chỉ chăm chú nắm chặt tay ông, cúi đầu nghẹn ngào : "Từ cha luôn dạy dỗ chúng con phải làm người phải có ý chí, từ con cảm thấy, đây là chuyện vô cùng tự nhiên và dễ dàng. Gần đây rốt cuộc con mới thấy hối hận, ý nghĩa sâu xa trong lời dạy của cha, cái gọi là ý chí, tức là tích cát thành tháp, nhìn vào là giúp đỡ người khác nhưng ra là giúp đỡ chính mình."
      Gương mặt già nua của Đường Chí Long nhìn thấy con hiểu chuyện như vậy cũng được an ủi, cười gật đầu, cuối cùng chậm rãi ; "Cha đối với thiện lương của con luôn luôn tin tưởng…Vẫn luôn tin tưởng"
      Đường Khả Hinh lập tức ngẩng đầu nhìn về phía ông, vô cùng cảm kích khóc : "Cha! Cái gọi là vì điều gì, được hưởng thành quả gì! Trong quá khứ cha ở Hoàn cầu chịu oan ức, hôm nay rốt cuộc sửa lại án sai, thậm chí hai vị chủ tịch còn trả lại hai mươi phần trăm cổ phần Hoàn cầu cho cha."
      Trái tim Đường Chí Long đập thình thịch nhìn về phía Đường Khả Hinh, hai mắt ngấn lệ, nghẹn ngào : "... ?"
      Đường Khả Hinh chậm rãi gật đầu, nước mắt lại chảy xuống, tại thời khắc này, nắm chặt tay cha, cảm kích ông trời có đức hiếu sinh, chon vùi giá trị của cha mình trong cuộc sống này, trái tim đau đớn, lại nghẹn ngào : "Thế nhưng con muốn tiếp nhận số tiền kia, càng thể nhận số cổ phần đó được.! ! Hôm nay trong lúc con trị thương ở tay mơ thấy giấc mộng, có thiếu nữ ở trong khung cảnh thần tiên thơ mộng, lấy trời làm chăn, lấy lá làm giường, cuộc sống quá hạnh phúc, thế nhưng bên cạnh lại là khu rừng rậm u ám và đáng sợ, biết cách nào gọi được đó xông vào những bụi gai. Lúc đó con chịu nổi liền xông vào. "
      Đường Chí Long nhìn sâu về phía .
      Đường Khả Hinh tâm nhìn về phía cha, lệ rơi đầy mặt : "Cha! !Lúc con xông vào rốt cuộc mới hiểu được, con quả đối với hạnh phúc muốn rời xa, con cũng hoàn toàn muốn chấm dứt để hạnh phúc mãi mãi lưu lại tại thời khắc này, nhưng rốt cuộc con cũng hiểu được, khi con chấm dứt hạnh phúc cũng dừng lại. Trong giấc mơ đó, những bông hoa héo mà những con bướm cũng chết, những làn khói xanh kia vĩnh viễn tồn tại, có biến hóa lặp lại theo đúng chu kỳ, cũng có bốn mùa chuyển giao, nó ra là cái bẫy đáng sợ, làm cho con người ta hãm sâu vào trong đó, như vậy thượng đế có thời gian, cơ hội để thu hồi linh hồn của con người! Những con bướm bay nhàng, những cầu vồng bảy sắc, đều là những linh hồn rơi vào cạm bẫy đó, cuối cùng đều dừng lại trong thế giới mà thời gian hề biến đổi! Sinh phải sinh, tử phải tử!"
      Đường Chí Long kích động nhìn về phía con , kêu ; "Khả Hinh!"
      "Cha! !" Nước mắt Đường Khả Hinh chảy xuống, tâm : "Con người khi còn sống, có rất nhiều lựa chọn nhưng quan trọng nhất chính là truyền lại. Mà phải cứ giữ khư khư tài sản, muốn chiếm lấy cái thế giới hư vô mờ ảo kia, để cho cõi bồng lai mà hư cấu đó trở thành cạm bẫy mà vây quanh cuộc sống của mình! Mà là phải khiến cho nó lụi tàn, sau đó lần nữa mở ra, khiến sinh mệnh có tính chu kỳ, trong tương lai có thể có thêm nhiều cơ hội cùng kỳ vọng. Con hiểu! Con thực hiểu! ! Con mang theo tinh thần này của cha, nỗ lực về phía trước, cam tâm tình nguyện làm cho sinh mệnh thế giới này nở rộ rực rỡ, cũng cam tâm tình nguyện điều chỉnh, đem cơ hội giao lại cho nhiều người! !"
      Đường Chí Long lập tức kích động nhìn về phía Khả Hinh, nước mắt từng giọt chảy xuống, run rẩy cầm tay của , vừa đau lòng vừa khóc : "Khả Hinh, con tốt của cha... . . ."
      "Cha! !" Đường Khả Hinh cũng rơi lệ, cúi đầu xuống úp mặt vào lòng bàn tay ông, khóc lên : "Từ nay về sau, nữ nhi thả tiếp theo thiết, con bỏ xuống tất cả, nhàng ra trận! ! Dùng thực lực của chính mình chứng minh tất cả! Cha nhất định phải chăm sóc mình tốt để chứng kiến thời khắc này của con! Bởi vì con đường mà con sắp dài đằng đẵng nhưng tuyệt đối quay đầu, dù trong quá trình có thất bại, có thống khổ, có đau đớn, dù có chảy máu hay phải chết cũng tuyệt đối hối hận! !"
      Trái tim Đường Chí Long đau đớn, lại nắm chặt bàn tay bé của con , coi đây là niềm tự hào, gật đầu rơi lệ, nghẹn ngào : "Cha sống tốt, nhất định sống tốt, để có thể chứng kiến con cha từng ngày trưởng thành! Khả Hinh, con rốt cuộc trưởng thành... Rốt cuộc... Trưởng thành..."
      Đường Khả Hinh úp mặt vào tay ông, run rẩy khóc, lại cảm giác sinh mệnh nhàng, cười vui vẻ.

    3. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 970: Lý do



      Tòa nhà!!



      Rất nhiều nhân viên làm việc tại hiệp hội rượu đỏ, ước chừng khoảng hai trăm người, bọn họ đến từ các quốc gia khác nhau thế giới, tay cầm văn kiện, mang theo giấy chứng nhận, nhằm vào trận đấu rượu lần này, bắt đầu làm công tác kiểm tra trường, kiểm kê từng chén rượu, bình thiết bị, cùng giám khảo bố trí địa điểm, trong đó có ba mươi người, cầm cuối cùng họp chỉnh lý xuất lai thi viết đề thi, thần tốc địa tại ba người giám thị hạ, nhanh chóng vào phòng làm việc độc lập, bắt đầu đem đề thi chuyển đến laptop, sau đó lưu tài liệu, rồi thuận tiện đem laptop cất vào trong tủ sắt khóa kỹ lại, đồng thời phái hai người trông coi kỹ càng, lại mở video giám sát 24 giờ, đem hình ảnh truyền đến phòng điều khiển!!



      nhân viên khác nhanh chóng lên tầng bốn của tòa nhà, lần nữa kiểm tra lại chén rượu, bình thiết bị, đảm bảo các quá trình diễn ra trong trận đấu, có thêm chất phụ gia nào khác trong chén, ngoài ra nhân viên khác cầu tiến hành xem xét lại nến trắng, diêm, cùng dụng cụ mở chai!





      Nhân viên khách sạn rất chuyên nghiệp, lập tức xoay người kéo ra tất cả các kệ, bên trong đặt đầy nến trắng, diêm, khăn lông trắng và dụng cụ mở chai!!



      Thành viên hiệp hội rượu đỏ vô cùng e ngại người Đức, bước nhanh lên phía trước, cầm lấy cây nến trắng, tự mình đưa lên mũi ngửi, màu mùi, chậm rãi gật đầu và sau đó xem xét lại dụng cụ mở chai, có thống nhất cùng tiêu chuẩn hay . Trong đó có thành viên nữ của hiệp hội rượu đỏ cầm lấy khăn lông trắng dùng mũi ngửi, phải biết rằng đối rượu cẩn sợ nhân, hội chính xác đến mỗi chút rượu hương, đặc biệt là phục vụ rượu đẳng cấp thế giới, cho nên ngoại trừ bên ngoài toàn mùi rượu, còn lại tất cả hương vị phức tạp nhất định phải gạt trừ!!



      Mọi người gật đầu, rồi di chuyển về phía trước.



      Ánh mặt trời mãnh liệt, truyền đến hồi tiếng bước chân dồn dập!!



      Thành viên của hiệp hội rượu đỏ, bao gồm cả giám khảo kỳ cựu từ khắp nơi thế giới, còn có quan chủ khảo, phu nhân George, cổ từng đeo giấy chứng nhận, trong tay cầm tài liệu, bước nhanh về phía trước, chuẩn bị đến phòng tiệc tầng hai, nơi diễn ra vòng thi viết thứ nhất của các phục vụ rượu, nghe được bố trí tốt, hôm nay bọn họ kiểm tra lại lần cuối cùng!!



      Quản lí tiền sảnh khách sạn cùng trợ lý và nhân viên lễ tân hướng về phía mọi người gật đầu!!



      Rất nhiều bảo vệ khẩn trương canh giữ ngoài tiệc rượu ở lầu hai, trong nháy mắt nghiêm túc đứng thẳng!!



      Nhã Tuệ làm quản lí tiệc rượu, bởi vì kiện thi đấu rượu lần này, có quyền trực tiếp tham gia, chính là theo bên cạnh giúp đỡ số việc, chỉ thấy rất kính trọng đứng ở bên ngoài đại sảnh tiệc rượu khom lưng hỏi thăm đối với những người vào.



      Làm kiểm tra lầu. Chủ tịch hiệp hội rượu đỏ, cùng Jackson, Vitas và Laurence bước tới bậc thang, lên tầng hai, trực tiếp hướng đến phòng tiệc. Hai người phục vụ ngay lập tức mở cửa chính phòng tiệc, bọn họ trực tiếp vào, nhìn tiệc rượu to lớn, gian rực rỡ, ngược lại trở thành mê cung chính thức của địa điểm thi!! Vòng thứ nhất là thi viết, phía trước đặt mười bàn thủy tinh, phía trước phía dưới xung quanh tất cả đều là máy theo dõi, mọi người ở bên ngoài có thể nhìn thấy tình hình thi đấu của các phục vụ rượu! Mà bàn thủy tinh lớn đặt 13 cặp ly thủy tinh, tỉnh rượu rầm rĩ ba cái, cái laptop!!



      Phía sau là ba cái giá hình cổng vòm, cổng vòm tất cả đều là tượng thần Tây Phương và Nữ Tế Ti!! Trải qua vòng thi viết thứ nhất, sau khi đủ tư cách, mỗi phục vụ rượu tiến vào vòng thứ hai, vòng thứ ba của cuộc thi!! Ba vòng kết thúc, mới tính là thông qua thi viết!! Cứ mỗi vòng, đều có cái ghế dài nhìn thấy được, bên trong che kín ghế chủ khảo và giám khảo, chính giữa đặt ghế ngồi của người dự thi, còn có cái bàn ăn, bàn đặt cái dụng cụ mở chai, chai sâm banh, lại còn cái dụng cụ mở chai nữa!!



      Vòng thứ ba của trận đấu, giám khảo chủ yếu là Vitas, Laurence,Jackson!! Cuối cùngJacksonnói ra cho toàn bộ thế giới đều biết Vitas là Lão sư Đường Khả Hinh, sau đó hướng đến hội nghị cầu hủy bỏ tư cách làm giám khảo cuối cùng của Vitas!!



      Vì chuyện này, lần đầu tiên Laurence cùng mọi người nổi lên tranh chấp, cảm thấy Jacksonđưa ra ý kiến như vậy quả thực là sỉ nhục cái rượu nhân!!



      Sau khi trải qua cuộc họp để thảo luận, cuối cùng vẫn là hủy bỏ tư cách làm giám khảo vòng cuối của Vitas. Việc này, đối với Vitas luôn nghiêm túc, ngay thẳng, có quá nhiều lời muốn , chỉ lạnh lùng thu thập tài liệu, xoay người ra khỏi văn phòng!!

      P/s: ai mún đọc trước 100 chương giá rẻ ủng hộ đường sữa dịch giả hãy liên hệ gmail : [email protected]

      Việc Jackson nhằm vào Đường Khả Hinh làm cho toàn bộ ban giám khảo đều có ấn tượng sâu sắc đối với này!!



      Bác Dịch đứng ở vòng thứ nhất thi viết đích nào đó tấm mặt bàn, suy nghĩ lần này Đường Khả Hinh rất có thể gặp khó khăn, ông lo lắng!!



      Cửa chính phòng tiệc mở ra!!



      Nhân viên khách sạn mặc đồng phục màu đen, đeo huy hiệu áo, rất lịch tôn trọng gật đầu hỏi: "Rượu mới trăm năm trở lên dần dần được đưa vào trong, xin mời các giám khảo chọn ra loại rượu thích hợp, vào kho rượu, tiến hành niêm phong để cất vào kho!!"



      Chủ tịch hiệp hội rượu đỏ nghe những lời này, lập tức dẫn tất cả giám khảo về phía trước, nhìn bình rượu trăm năm trở lên, toàn bộ có giá trị xa xỉ, nhưng lại dùng vải vàng bao bọc, cho nhân viên làm việc tại hiệp hội rượu đỏ phát ra nhãn hiệu rượu, để tránh tiết lộ thông tin ra bên ngoài. Cửa phòng rượu đóng lại, toàn bộ nhân viên của hiệp hội rượu đỏ và những thành viên trẻ tuổi của hội cũng ra ngoài. Chỉ còn lại những phẩm rượu sư kỳ cựu cỡ 70 tuổi trở lên đến từ khắp nơi thế giới, có cả chuyên gia ủ rượu nổi tiếng, cùng Vitas, Laurence và toàn bộ giám khảo, đồng thời nhìn mỗi loại rượu nổi tiếng, tất cả kéo vải lên...



      Trong phòng có gần ba mươi người, tất cả đều thảo luận về các nhà máy sản xuất rượu toàn thế giới, lần lượt kiểm tra nghiêm ngặt, hiệp hội rượu đỏ thế giới, giám sát viên nổi tiếng, khắc thua kém, dẫn ba nhân viên đứng nghiêm túc ở trước mặt mọi người, cẩn thận quan sát tình hình tại!



      Bác Dịch đứng ở bên, trái tim hồi hộp, nhìn về phía kia bình tàng xong vòng quanh trái đất cự Đại Bí Mật rượu, bị người đặc biệt công nghệ, xử lý trước khi Đường Khả Hinh in lại nhãn hiệu, khôi phục lại hình dạng ban đầu của nó, là bình rượu Vintage đời 17 biến mất. Sau khi trải qua ba thế kỷ, cuối cùng lại xuất ở trước mắt mọi người, Jackson thập phần quát thét đất khách cất bước tiến lên, cầm găng tay trắng do nhân viên bảo vệ đưa qua, đeo lên, từ trong túi âu phục của mình, lấy mắt kính ra đeo lên, hết sức thành kính và kinh ngạc cầm lấy này bình rượu, sử dụng kinh nghiệm phong phú của mình về rượu vang, kiểm tra bình rượu này!!



      Hai mắt Bác Dịch nóng lên, nhìn về phía Jackson giơ bình rượu lên, rất ngạc nhiên nhìn, bản nhân, cái đối thập phần có nắm chắc, cùng thân thể cường tráng nhân, cư nhiên mạc danh kỳ diệu địa kêu khởi đầy trời thần Phật khởi lai, cái gì Thượng Đế, Quan Bồ Tát, Phật Tổ đều kêu qua, chỉ có ban giám khảo, phẩm rượu sư, chuyên gia giám định và thưởng thức gật đầu, bình rượu này thuận lợi được chọn ra đưa vào rượu kho, như vậy bước đầu tiên thành công! Thiên vạn biệt lui về!



      Tại nơi khác!!



      Văn phòng Tổng giám đốc!! Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi nóng lòng chờ đợi, đột nhiên thấy cửa mở ra, Tiêu Đồng cùng Đông đồng thời sốt ruột tới: "Bắt đầu vòng chung kết lựa chọn rượu đỏ thế kỷ, có tổng cộng 100 bình, gần 30 bình được lấy ra để vào kho, kết thúc vòng lựa chọn phục vụ rượu đầu tiên!! Còn lại đều quay trở về!"



      Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi vừa nghe, nặng nề thở ra, lo lắng chờ đợi.



      Tại bữa tiệc!!



      Jackson nheo mắt cầm bình rượu vẫn thể tin rằng loại rượu này nhiều thế kỷ, đúng là quan sát này mài cát bình mài cát trình độ, còn có nhãn hiệu rượu mờ nhạt, nhìn ra nhà máy sản xuất rượu, lần nữa lại cau mày, lấy kinh nghiệm phong phú của mình nhìn nút bình, tiềm thức bắt đầu theo dòng chảy hồi tưởng lại, suy nghĩ về tài liệu ba trăm năm trước đây có chất liệu nào giống với nút bình này hay !!!



      Vitas và Laurence cũng kinh ngạc đến gầnJackson, đồng loạt nhìn bình rượu này, nhận ra nó có lịch sử vài thế kỷ, tại đúng là rượu mấy trăm năm. Rượu vẫn là chủ đề bí được đến, nhưng người ta đề cập tới trường hợp bình rượu này, Vitas cau mày trực tiếp bắt đầu hỏi: "Bình rượu này, nó đến từ đâu? Người cung cấp và tài trợ là ai?"



      Nhân viên nhanh chóng tiến lên phía trước, tay cầm video quay lại tình hình trước đó, vừa ghi chép vừa lật xem tài liệu, : "Bình rượu này là do hiệp hội rượu đỏ Trung Quốc gửi đến!!"



      "... ..." Vitas vừa nhíu mày nghe những lời này, vừa mang bao tay trắng, cầm bình rượu từ trong tayJacksonkhông ngừng xoay tròn, suy nghĩ về nguồn gốc của bình rượu!!



      Jacksonnghiêm túc đề xuất: " Bình rượu này thể đưa vào kho rượu của trận đấu!"



      Trái tim Bác Dịch phịch tiếng vỡ nát, hai mắt hiểu lóe lên, nhịn được nắm chặt quả đấm, hơi thở nặng nề, cố gắng làm cho giọng của mình ôn hòa, hỏi: "Tại sao?"



      Khuôn mặtJacksonlạnh nhạt, xuất phát từ việc kinh doanh rượu, vẻ mặt lại chăm chú: " bình rượu gần ba trăm năm, làm thế nào có thể đặt ở trận đấu lớn dùng để uống? Cái này quá lãng phí, cũng quá xa xỉ rồi!".



      Laurence cũng thấy khó hiểu nhìn kỹ bình rượu, lại ngheJacksonnói vậy, mỉm cười đưa ra ý kiến của bản thân: " Ông Jackson! Trận thi đấu phục vụ rượu lần này, toàn bộ đều là tuyển thủ đẳng cấp thế giới, bọn họ vốn là những người đứng đầu đánh giá rượu, sau đó đến phục vụ rượu, họ có nhiều điều kiện hơn so với người thế giới, có thể truyền lại hương vị cổ điển của rượu!"



      số giám khảo gật đầu, đặc biệt là phu nhân George rất cởi mở, cũng mỉm cười gật đầu!!



      "Mặc dù đây là trận thi đấu toàn thế giới, nhưng vì là trận đấu nên ổn định. Mà còn là loại rượu được bảo quản hơn ba thế kỷ, nó nên được đưa vào viện bảo tàng, chứ phải là nơi đây. Người Trung Quốc hề biết tinh thần rượu vang của người phương Tây chúng ta, trong lúc này mới cẩn thận đưa ra bình rượu cổ này!!" Khuôn mặtJacksonlạnh lùng lại thận trọng .



      Những lời này vừa được ra, ánh mắt bác Dịch nheo lại, nhìn về phíaJackson!!



      Trong lúc này Vitas cũng im lặng lên tiếng.

    4. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 971: Khoảnh khắc kỳ diệu
      Editor: Chi Misaki
      Phòng hội nghị! !

      Chủ tịch hiệp hội rượu đỏ, ban giám khảo, các phẩm rượu sư, các chuyên gia thẩm định rượu cùng nhau ngồi ở bên trong phòng họp, nghiên cứu lai lịch của chai rượu đỏ này. Các nhà thẩm định rượu thậm chí tay cầm kính lúp, soi lên nhãn hiệu rượu, mắt tập trung cao độ, mày ngừng nhíu lại, quan sát quan sát lại, bởi vì niên đại của nó quá lâu, nhãn hiệu rượu gần như mơ hồ , hoàn toàn nhìn ra lai lịch của nó...
      Ba nhân viên kiểm định, nhanh chóng mang bao tay màu trắng, cầm lên dụng cụ giống như máy quét hình, quét qua lượt nhãn hiệu của chai rượu, sau đó trực tiếp chuyển đến bộ phận máy tính, bắt đầu kiểm tra đo lường chai rượu đỏ này, xem nó có lai lịch như thế nào, xuất xứ ở đâu?

      Vitas cũng tay cầm lấy chai rượu nho có hơn ba trăm năm lịch sử kia, nay rượu nho 17 năm, mới chỉ có ở trang trại rượu Lafite, Địch Cầm, còn có sherry 1775, cuối cùng là Khang Đế, dù là Margaux 17 năm, rượu nho quý mới nhất, thế nhưng bình Margaux cũng vẫn có ký hiệu, bình rượu này lại vô cùng thần bí, sâu xa, giống với phong cách của trang trại rượu thông thường.

      Ông trầm mặc mở chai rượu, đưa tới dưới mũi, cảm nhận chút...

      Bác Dịch ngồi ở bên, đôi mắt khẩn trương mà sắc bén, nhìn chằm chằm Vitas, có lẽ mọi người đều có cảm giác Jackson khó ở chung, nhưng kỳ thực tính tình Vitas càng lộ vẻ liêm chính cùng công bằng, hơn nữa lại vô cùng cường ngạnh, vốn có tiếng là công chính liêm minh, có liên quan rượu đỏ có được đưa vào trong kho hay , ông tiếng cũng hừ, tán thành, cũng phản đối, đây mới là người khiến cho người ta phải xoắn xuýt! !

      Vitas mặt lạnh im lặng cầm lấy chai rượu, lại cúi đầu, cảm nhận hương rượu, phát ra nắp chai rượu này, có cỗ hương vị hổ phách, ông lại trầm lặng cảm thụ tiếp...

      "OK!" Chuyên gia giám định và thử rượu, thân sĩ người khoảng bốn mươi tuổi lấy mắt kính xuống, đem tư liệu máy vi tính đẩy đến trước mặt mọi người, qua về tư liệu sơ bộ chứng thực nguồn gốc của nó: "Căn cứ vào những gì ghi chép tư liệu, chai rượu đỏ này, có từ thế hệ thứ 17 vườn nho Tyne , thuộc thế hệ sinh sau đẻ muộn, được đặt tại chỗ tổng giám mục Ngũ Tư, vừa vặn khi đó, chính là chai rượu nguyên sơ nhất! Chai rượu đỏ 1788 này, vẫn luôn được cất kỹ ở đời thứ hai của vương quốc Balia, về sau mấy lần được mang ra công khai bán đấu giá, cuối cùng do thương nhân Ai Nhĩ Mạn ở London quốc mua được ! ! Mà sau thời gian dài ở Tyne , chỉ còn lại chai rượu 1540! Ở thế kỷ 18 được đưa ra, cho nên đến bây giờ nó là chai rượu thứ hai thế giới, cũng là chai rượu nho Tyne duy nhất!"

      "GOD" Jackson hết sức kinh ngạc nhìn về phía nhân viên giám định, : " xác định đây là chai rượu đỏ Tyne?"



      "Đúng vậy! ! Còn là ở thế kỷ thứ 17 nữa!" Nhân viên giám định rượu đỏ thập phần khẳng định gật đầu, chúng tôi vừa rồi nhanh chóng đem nhãn hiệu rượu này khôi phục lại, sau đó lại đối chiếu với nhãn hiệu rượu đỏ Tyne hơn 300 năm trước, phát ra chúng hoàn toàn ăn khớp!"

      "Thế kỷ 17..." Laurence nhíu mày đọc lại, nhàn nhạt : "Vừa lúc là thời kỳ oxy hóa chì thịnh hành!"

      Vitas nghe thấy những lời này, liền nhíu mi cầm lấy chai rượu đỏ, nhìn trái nhìn phải, vô ý thức tìm tòi, so sánh với đối thủ của nó Margaux hơn 300 năm, ông vẫn cảm thấy nghi hoặc, lại theo thói quen nhìn vị trí nắp chai. Bác Dịch nhàn nhạt ngồi ở bên, nhìn chằm chằm vào Vitas cẩn thận tỉ mỉ quan sát, lại nhớ tới lúc Tưởng lão sợ hãi khi thấy người khác mở chai rượu này ra, cho nên đặc biệt mời chuyên gia đến khôi phục lại nguyên vẹn chai rượu này tốn ít thời gian, đúng là chê vào đâu được!

      Vitas lại muốn quan sát chai rượu này thêm nữa, huống hồ khi đó...

      "OK" Jackson ngồi ở vị trí của mình, trực tiếp nghiêm túc đưa ra ý kiến của mình : "Đây là chai rượu quý nhất trong Tyne, nó lẽ ra phải được đặt ở bảo tàng!Có lẽ nên ở thời khắc nào đó đáng giá để ăn mừng, mới lên đem nó mở ra, để cho tất cả các chuyên gia rượu đỏ thế giới cùng chứng kiến giây phút lịch sử đó! Mà phải trong trận thi đấu rượu như thế này, là lãng phí, xa xỉ!"

      Tóm lại câu là ông cảm thấy trận thi đấu rượu như vậy, cần phải sử dụng đến chai rượu đỏ truyền kỳ như vậy!

      Bác Dịch rốt cuộc nhịn được nữa ngẩng đầu, nhìn về phía Jackson!

      Vitas cũng chậm chạp ngẩng đầu, trầm mặc nhìn ông

      Mọi người trong hiệp hội rượu đỏ, đều trầm mặc suy nghĩ về chuyện này, rốt cuộc, Bác Dịch cũng nhàn nhạt bộc lộ tươi cười, cả người triệt để thả lỏng, thở dài hơi...

      "Bác Dịch tiên sinh, ngài có dị nghị gì ?" Chủ tịch hiệp hội rượu đỏ quay đầu, nhìn về phía Bác Dịch, hiểu hỏi lại.

      mặt Bác Dịch bộc lộ nhàn nhạt tươi cười, ngẩng đầu nhìn mọi người : "Tôi tin các vị, đều biết chai rượu đỏ này có từ hơn ba trăm năm trước, cũng biết chai rượu đỏ này, đến từ hiệp hội rượu đỏ Trung Quốc... Ở mười năm trước, hiệp hội rượu đỏ còn chưa có vị trí gì, cho tới bây giờ, có thể cho cả thế giới rượu đỏ biết đến chai rượu đỏ kinh điển như vậy! Đây là sao?"

      Mọi người đều trầm mặc nhìn .

      Bác Dịch tình nhìn về phía mọi người : "Đây chân thực, toàn bộ thị trường Trung Quốc , còn có rất nhiều nơi khác, đều nhao nhao bán ra rượu đỏ, thậm chí là rượu giả, theo giá từ mấy chục đồng đến mấy trăm đồng , mà rượu đỏ đối với chúng ta, chẳng qua cũng chỉ là danh từ, phi thường xa lạ, cũng thể biết được từ cùng loại trái cây mà có thể tạo ra mấy nghìn loại hương vị khác biệt đến như vậy, tỷ như vị hoa hồng , vị bách hợp trong vườn hoa, còn có trái cây, chuối tiêu, táo, ngay cả vị quả mâm xôi, đến cả hương vị của rừng rậm cũng có. Bọn họ đều hiểu, họ chỉ là người đứng ngoài... Điểm này chúng ta phải thừa nhận. Thế nhưng các vị cũng biết... Thế giới rượu đỏ vốn có giới hạn..."

      Vitas cũng trầm mặc ngẩng đầu, nhìn .

      Bác Dịch sâu xa nhìn về phía mọi người : "Rượu đỏ cũng tồn tại vạn năm lịch sử, văn hóa rượu châu Âu, vẫn là bắt nguồn từ Hy Lạp, khi đó, thượng đế có thể có ghét bỏ mọi người sao?"

      Jackson nghe thấy lời này, yên lặng cúi đầu, mọi người đều có suy nghĩ riêng của mình đều im lặng lên tiếng.

      "Có sao?" Bác Dịch nhìn lại mọi người, tâm : "Quốc gia của chúng ta, có khả năng cảm thụ rượu nữa hay ? thế giới, Quốc tửu của chúng ta là Mao Đài, Lúc nó được mọi người thế giới đánh giá, nó vốn chỉ là chai rượu xấu xí có người thưởng thức, sau lại may bị ngón tay của rượu sư đụng vào, khiến cho nó bị rơi xuống đất, làm hương thơm nồng nàn của rượu lan tỏa trong gian, trong nháy mắt chinh phục toàn bộ mọi người, chuyện truyền kỳ như vậy, cứ được lan truyền như điều kỳ diệu như trong các câu chuyện của những vị tiên, hơn nghìn loại rượu, mỗi giai đoạn hình thành của nó đều đổi mới, chờ đợi của chúng ta sao? Chúng ta cũng đều gặp nhiều khó khăn, gian khổ, chứ phải là dễ dàng mà đạt được."

      Mọi người nghe xong, sắc mặt đều ngưng trọng, nhớ lại quãng thời gian ấy.

      Bác Dịch lại mỉm cười nhìn về phía mọi người: "Người Trung quốc chúng ta có câu châm ngôn” nhân sinh nhược chích như sơ kiến”, ý cùng người ở chung chỗ đều đơn thuần, tuyệt vời như lúc vừa mới quen vậy, mỗi người chúng ta đều thích rượu đỏ, đều đối với nó ôm tâm tư thuần khiết mà quý, đều muốn được học hỏi, đều mong được thưởng thức, thế vì sao hôm nay, hiệp hội rượu đỏ đưa ra chai rượu đỏ quý hiếm lại bị coi là lỗ mãng được?"

      Jackson im lặng lên tiếng, Vitas cũng suy nghĩ vấn đề này.

      Bác Dịch chậm chạp đứng lên giữa mọi người ra những lời tâm huyết : "Chúng ta cũng là người đều phải gặp cố, bất quá tại giây phút kia ông trời cho chúng ta gặp được chai rượu đỏ trân quý này, chẳng lẽ lại phải ý trời sao. Chẳng lẽ lại phải duyên phận? Khó lắm mới có được kỳ duyên này, chúng ta ngày hôm nay mới có dịp ngồi chung chỗ, cùng bình phẩm về vị rượu. Là người dân của Trung Quốc, tôi thực hi vọng nhìn thấy thành kiến, cố chấp, cùng ngoan cố! Phu nhân George!"

      Phu nhân George ngẩng đầu, nhìn về phía Bác Dịch, mỉm cười.

      Bác Dịch đứng ở đằng sau Jackson, nhìn về phía phu nhân George, mỉm cười : "Ngài là trong ngũ đại thương nhân chuyên buôn bán rượu đỏ Trung Quốc, thấy được người Trung Quốc tiêu phí năng lực vào rượu đỏ như vậy, các sản phẩm rượu đỏ xa xỉ như vậy trong nước còn có thể tiến được bao xa, xa sao?"

      Phu nhân George trầm mặc nhìn .

      " có người nào là vĩnh viễn vô tri cùng ngu muội !" Bác Dịch nhìn về phía mọi người, đôi mắt trầm xuống, : "Giả như chút hương thơm của rượu kia có thể kéo dài khoảng thời gian, có khả năng được mọi người nhận thức, có thể ở Á Châu lật mình vươn lên, như vậy xa xỉ gì đó, đều cũng từ từ bị thay thế, quá khứ chẳng phải là như thế sao? Rượu đỏ từng bị cà phê, trà, bia thay thế, để cho nó có thể sống lại , trừ những linh hồn bất diệt ra, chỉ còn lại là chính trị! !"

      Mọi người đều chú ý câu sau cùng, thầm tự hỏi có phải vậy chăng.

      "Trong mắt của tôi! !" Bác Dịch trong lúc ấy, đôi mắt được bao phủ bởi những tia sáng rạng ngời, phát biểu ý kiến của mình, sâu : "Chống lại tuyên truyền gì đó, ít nhiều cũng mang theo điểm bi ai, bởi vì lúc chính nó bị nhân loại lợi dụng, nó khó lòng có thể phòng bị, trở tay kịp mà xuống! ! Lafite, là ví dụ như thế! Rượu đỏ lấy loại tư thái hoàn toàn mới, tiến vào những quốc gia mới, người Trung quốc chúng ta chính là lấy cái tâm bao dung của mình, tổ chức cuộc thi đấu rượu đỏ lớn như vậy, thậm chí tại đây vào thời khắc này, vì ủng hộ cho trận thi đấu lớn, mà dâng lên phần rượu đỏ chí tôn cao quý, bên trong nó chỉ có ủng hộ, chờ mong, mà còn có tinh thần học hỏi.Nghĩ lại chai rượu đỏ dẫn đầu thế giới này, rốt cuộc có thể cho bọn họ ngộ ra được điều gì... Các vị đều là tinh trong giới rượu đỏ, chẳng lẽ lại rung động với sứ mệnh này?Như vậy để cho cuộc tranh tài lớn mang tính chất giao lưu học hỏi! !Để cho rượu đỏ tại cái thế giới này biểu mặt truyền kỳ, mê hoặc của nó! Hãy để cho mọi người thấy được thành ý lớn nhất của các vị!"

      Mọi người nghe xong, đều khỏi ngẩng đầu, nhìn về phía Bác Dịch.

      Bác Dịch chậm rãi cầm lên chai Margaux cũ kỹ, vừa từ từ mở ra, vừa nhàn nhạt : "Kỳ thực mỗi chai rượu đỏ, đều là được chưng cất bởi linh hồn của các rượu sư, có giá nào có thể đánh đổi được! ! Như tôi đây, năm ba trăm sáu mươi lăm ngày, chung quy thời thời khắc khắc đều đứng ở đỉnh núi, mắt nhìn bầu trời bao la, khát vọng cùng thượng đế đối thoại, hi vọng ngài có thể khoan dung chút, cho tôi ánh sáng cần thiết, cũng cho tôi mưa gió bão bùng, để trong lòng tôi có thể nảy sinh ra khát vọng trân quý rượu đỏ, tôi nguyện ý vì nó mà trả giá tất cả, bao gồm cả sức khỏe, hạnh phúc , thậm chí là người ..."

      Người đàn ông kiên nghị, đến đây, hiểu sao lại nghĩ tới bóng dáng người con , đôi mắt lại càng thêm sáng, chút đau đớn thoáng qua, lại rất nhanh biến mất, tiếp tục cầm chai rượu, vì mọi người từng chút từng chút phô diễn chất lỏng vàng óng kia, yếu ớt : "Giả như...Tôi có chút đánh giá sai lầm về rượu đỏ, trong lòng tôi rất đau đớn! ! Tôi đến nay vẫn luôn tìm kiếm, càng ngừng tìm kiếm, linh hồn tri kỷ có cùng cuồng nhiệt về rượu đỏ với tôi. Nếu có ngày đó, tôi nhất định rất hạnh phúc. Cho nên, tôi với tư cách là rượu sư, quan tâm tới chai rượu được mở ra bằng hình hức nào, mà cái tôi quan tâm là người chân chính có thể hiểu nó là ai... Đây mới là báo đáp tốt nhất cho người chưng cất rượu, như vậy trận thi đấu rượu đỏ lớn nhất thế giới, tập trung toàn bộ những tuyển thủ ưu tú nhất thế giới này, bọn họ mỗi người đều là vì truy tìm hương vị rượu đỏ kia mà đến, mang theo loại tín ngưỡng khiến lòng người cảm động, tâm tình lúc này của tôi, vô cùng kích động cũng giống như các vị tuyển thủ bên kia, bởi vì, sản phẩm do chính mình tạo lên, rốt cuộc cũng tìm được người hiểu chúng nó nhất! !"

      Mọi người tiếp tục lắng nghe.

      P/s: ai mún đọc trước 100 chương giá rẻ ủng hộ đường sữa dịch giả hãy liên hệ gmail : [email protected]

      Bác Dịch dám vì mọi người sau khi bị phản bác, chính mình, nâng lên ly rượu nho quý giá, để cho hương thơm của rượu như phồn hoa rực rỡ, như hồ điệp bay lượn lan tỏa khắp gian, khắc sâu giây phút này : "Các vị! !Hãy thể tín nhiệm, tin tưởng cùng ủng hộ của các vị ! Thể chúng ta là những rượu sư hàng đầu, ở trong cuộc thi đấu lớn như vậy, nghênh tiếp những quốc gia hoàn toàn mới, để cho họ thấy được phong thái cùng thành ý lớn nhất của chúng ta! Để truyền thống thi đấu, được tiếp thêm động lực! Để chai rượu trân quý này, ngay tại chính đất nước xinh đẹp này thể được trân quý của nó , bao gồm cả chai rượu đỏ hơn 300 năm kia nữa! Để thế giới có thể chứng kiến thời khắc cao quý nhất của nó! Để thế giới biết được rượu đỏ cũng từng trải qua lễ rửa tội, nó có sinh mệnh , có linh hồn ! Nó thậm chí có thể qua, trăm năm, hai trăm năm, ba trăm năm lịch sử, cùng trường tồn trong chiến tranh, cùng trường tồn với hạnh phúc! Chúng ta vì khoảnh khắc kỳ diệu này, cụng ly! !"

      xong, trong nháy mắt kích động giơ lên ly rượu trong tay, mặt hướng về mọi người! !

      Toàn bộ mọi người trong phòng hội nghị, ai nhúc nhích, tất cả đều yên lặng ở đó...

      Bác Dịch khẩn trương thở dốc, nhìn về phía mọi người, nâng ly chờ đợi! !

      Phu nhân George, Vitas, Laurence, chủ tịch hiệp hội rượu đỏ, tất cả đều trầm mặc ngồi im.

      Bác Dịch nhìn về phía bọn họ như vậy, đôi mắt nén được mà đỏ bừng, tay cầm chiếc ly chân dài, hiểu sao nhớ tới cha mẹ của mình, vì chờ đợi chai rượu đỏ thành phẩm, được cất giấu ở 0 độ C, chờ đợi đến khuôn mặt trắng bệch, chờ đợi đến đôi tay bị đông cứng, nghẹn ngào ; "Chẳng lẽ,...Đất nước này có lấy người tâm huyết với rượu đỏ sao? có ai nguyện ý vì thời khắc lịch sử này của nó, mà đứng lên sao? có ai sao?"

      Mọi người vẫn lên tiếng.

      Bác Dịch trầm lặng nhìn bọn họ cuối cùng thất vọng để ly rượu xuống...

      bàn tay, lãnh đạm giơ lên ly rượu quý kia! !

      Bác Dịch lập tức khẩn trương ngẩng đầu, nhìn về người phía trước! !

      Vitas nhàn nhạt giơ ly rượu đỏ lên, nét mặt vẫn cứng rắn cùng trầm ổn, lên chút tươi cười, nhìn : "Chúng tôi lên tiếng, đại biểu cho việc chúng tôi ủng hộ, mà là bởi vì cảm động. Cám ơn cậu cho chúng tôi bài diễn thuyết đặc sắc như vậy!"

      "YES!" Phu nhân George cũng cười, bà tiêu sái nâng lên ly rượu, hướng về phía Bác Dịch cảm động : "Vì khoảnh khắc kỳ diệu này, cụng ly! !"

      "Cụng ly! !" Chủ tịch hiệp hội rượu đỏ cùng tất cả mọi người mỉm cười nâng lên ly rượu vàng óng, cụng ly. Hãy để cho chai rượu đỏ Tyne này tiến vào thi đấu... là điều đáng mong đợi! !

      Chỉ có, Jackson, cùng hai vị nguyên lão quốc, ngồi im chỗ, bất động! !

      Laurence vừa uống rượu, vừa liếc mắt nhìn về phía ba người bảo thủ kia, Vitas đúng, mấy người này khó chiều!

    5. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 972: Đau
      Editor: Ngày Đẹp Tươi
      Bên trong phòng làm việc tổng giám đốc!

      "Kỳ thực tôi cảm thấy Bác Dịch được! !" Trang Hạo Nhiên chờ đến còn kiên nhẫn nữa, ngẩng đầu nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, : "Cái tên đầu gỗ kia, lúc ngâm thuốc cho chị tôi, ngay cả câu cũng vừa ý! Bị chị tôi chế nhạo ấy là chuối tiêu, cũng chỉ tức giận đến mức nên lời! Nếu có người mắng là chuối tiêu, như thế nào?"

      mắng người được, lại còn muốn người trả lời! !

      Tưởng Thiên Lỗi phẫn nộ ngẩng đầu, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, tức giận : "Cậu còn nhanh chút chia tay với Khả Hinh ! ! Người biết xấu hổ giống như cậu, sớm muộn cũng làm hư ấy! ! ấy đều bị cậu dạy dỗ, nghe thấy dưa chuột cũng cười! Giờ lại còn đến chuối tiêu? !"

      "Chuyện đó liên quan đến tôi! Đó là mấy người Sở Nhai dạy hư ! !" Trang Hạo Nhiên chính mình cũng nhịn được cười rộ lên .

      "Cho nên mới , thượng lương bất chính, hạ lương oai(*)! !" Tưởng Thiên Lỗi khách khí mắng!
      (*): cấp chính trực, cấp dưới hành xử lệch lạc, gần với nghĩa câu tục ngữ “Gần mực đen, gần đèn sáng” của Việt Nam.
      " như vậy! Oscar nhà bình thường buồn nôn, kiêu ngạo, coi ai ra gì, thậm chí còn có lúc cắn loạn cả bạn bè, tôi cũng cảm thấy nó là dạy! Tôi lại cảm thấy là cha mẹ nó tốt!" Trang Hạo Nhiên có chút bị thương oan uổng .

      "Được rồi!" Tưởng Thiên Lỗi là chịu nổi, trực tiếp nổi giận mặt lạnh : "Vẫn nên chờ chút nữa ! Nếu như mỗi người đều có tài ăn tuyệt vời như cậu, thiên hạ ắt đại loạn ! Bác Dịch hẳn là có cách của ta, chỉ sợ Jackson và Vitas! Thầy của cậu nổi danh là công chính liêm minh!"

      "Thầy tôi tôi sợ!" Trang Hạo Nhiên bộc lộ vẻ cương trực, : "Ông ấy mặc dù là người lạnh lùng cứng rắn, nhưng tuyệt đối cổ hủ, thậm chí về phương diện chưng cất rượu, tư tưởng hết sức vượt mức quy định , chỉ cần ông ấy nhìn thấy rượu có vấn đề, hẳn là ủng hộ Bác Dịch ! Huống chi, ông ấy trường kỳ ở trong nước, chai rượu này là danh nghĩa hiệp hội rượu đỏ Trung Quốc xuất ra , dù thế nào, đều lấy lại vài phần mặt mũi!"



      Tưởng Thiên Lỗi cũng vô cùng khẩn trương, tựa sô pha, trầm mặc ngồi.

      Trang Hạo Nhiên lưu động tròng mắt, liếc nhìn vẻ mặt này của Tưởng Thiên Lỗi, đột nhiên cười như cười tiến sát lại gần thân thể , nhìn về phía , thần bí : "Có phải cảm thấy, dù cho xảy ra bao nhiêu chuyện, cùng với tôi ở chỗ, đặc biệt có cảm giác an toàn hay ?"

      P/s: ai mún đọc trước 100 chương giá rẻ ủng hộ đường sữa dịch giả hãy liên hệ gmail : [email protected]

      Tưởng Thiên Lỗi nghe được câu này, hoàn toàn chịu nổi, thong thả quay đầu, nhìn người này, mặt run run bộc lộ vài phần chấp nhận được, ngầm nuôi lửa giận : "Từ , cậu muốn thả thuốc diệt chuột, đầu độc OSCAR nhà tôi, sau đó mặc váy màu hồng phấn, ở giường tôi lăn qua lăn lại, sau đó đem rất nhiều kẹo cao su, dính quần áo của tôi, chăn, sách bài tập, bút lông, thêm muối vào ly chè của tôi, bỏ đường vào phần thức ăn của tôi, sau đó lớn hơn chút, liền cùng tôi tranh giành Như Mạt, khi lớn hơn nữa, liền cùng tôi tranh đoạt Hoàn Cầu, thậm chí cho tới hôm nay, cướp người phụ nữ tôi mến, cho chó của tôi mặc váy màu hồng phấn tìm chồng! ! Sau đó còn muốn lên kế hoạch, giúp tôi tay, đều muốn chiếm tiện nghi của tôi! Rốt cuộc là cậu nghĩ như thế nào ? Cậu rốt cuộc sao lại có thể cảm thấy tôi và cậu ở cùng chỗ có cảm giác an toàn? Cậu như mớ da chó vô lại thể tả, vừa thối lại vừa buồn nôn!"

      Trang Hạo Nhiên lúc này, nhịn được nữa, hai tay nắm lấy tay Tưởng Thiên Lỗi, đầu đụng cánh tay , cười đến mức thân thể phát run.

      "Bỏ ! !" Tưởng Thiên Lỗi tức giận giãy giụa hất Trang Hạo Nhiên ra, vẫn chưa hả giận : " hận thể đạp cậu cước, tống cậu quay về Bắc bán cầu, nên ở chỗ này mỗi ngày làm vướng mắt tôi, chọc người ta tức chết!"

      "Ha ha ha ha..." Trang Hạo Nhiên vẫn cả người tựa sô pha, tay chống trán, cười đến nhịn được! !

      Cửa, ầm ầm mở ra! !

      Trang Hạo Nhiên cùng Tưởng Thiên Lỗi đồng thời cấp tốc khẩn trương đứng lên, nhìn về phía người trước mặt! !

      Đông cùng Tiêu Đồng cùng vào, nhìn về phía hai vị tổng giám đốc, kích động : "Rượu đỏ đích thực là qua rồi! ! tiến vào kho rượu, làm dịch rượu chính trong vòng thi đấu cuối cùng! !"

      Trang Hạo Nhiên cùng Tưởng Thiên Lỗi trong nháy mắt kích động nhìn bọn họ, khỏi thở hổn hển, tươi cười.

      Cửa lớn phòng tiệc, trong nháy mắt mở ra! !

      Bác Dịch trước mọi người bước, ngẩng đầu bước ra, nhìn đại sảnh khách sạn dưới lầu, mọi người đều qua lại, hai mắt lóe lên, nhớ lại quá trình biện luận trong phòng họp kia, lúc này mới thở hổn hển hơi, sắc mặt vẫn cứng lại, nhanh chóng xuống cầu thang, ra đại sảnh, nhìn trời xanh mây trắng phía trước, chim biển bay, nghĩ chai rượu đỏ hơn ba trăm năm kia, kỳ thực vào thời khắc nào đó, vô tình bị đánh tráo...

      Trong lòng trận đau đớn, vừa rồi trong nháy mắt, đánh lừa mọi người.

      chiếc xe đua màu vàng đậm, dừng sát trước đại sảnh khách sạn, Trang Ngải Lâm mặc váy ngắn bó sát vàng đậm, mang giàu cao gót trắng sữa, bên ngoài khoác áo dài ngắn tay trắng, mái tóc suôn dài đến eo, đeo kính râm nâu, tiêu sái mạnh mẽ bước xuống xe, vừa ra khỏi xe, vừa lạnh lùng, nhìn về phía Bác Dịch, suy nghĩ người này ở đây làm gì?

      Bác Dịch vừa muốn xoay người vào trong, lại hiểu sao nhìn thấy Trang Ngải Lâm, hơi giật mình.

      Hai người tối qua triền miên cả đêm, hai bên trong nháy mắt lý trí thành thục, là có thể biến thành người lạ, bất cứ lúc nào cũng có thể là người xa lạ.

      Bác Dịch sâu nhìn người phụ nữ này, nhớ tới vừa rồi biểu diễn màn rượu đỏ, trong lòng hiểu sao cảm giác đau đớn, cúi đầu, bộc lộ chút đau lòng cùng tịch mịch.

      Trang Ngải Lâm nhìn thấy ánh mắt buồn phiền mất mát của như vậy, ràng cảm giác được xảy ra chuyện gì đó, mi tâm nhíu chặt, muốn mở miệng, nhưng vẫn trầm mặc...

      Hai tròng mắt Bác Dịch cường liệt lưu chuyển, trong nội tâm vùng vẫy, nhưng vẫn thở dốc, nắm chặt nắm đấm vào bên trong, mình đơn và tịch mịch mà rời .

      Trang Ngải Lâm đứng thảm đỏ, nhìn bóng lưng Bác Dịch yên lặng và đơn, từng bước về phía trước, cách lúc càng cách xa mình... vẫn duy trì vẻ thờ ơ, nhưng ánh mắt vẫn dõi theo, hề dời ... Nhưng cũng biết có duyên phận để đến gần hơn nữa.

      Bác Dịch cũng quay đầu lại, ngẩng đầu bước về phía trước.

      "Bác Dịch tiên sinh..." Vitas lại đúng vào thời khắc này, nhàn nhạt xuống cầu thang, gọi lại.

      Bác Dịch đánh trống ngực ngẩng đầu, nhìn về phía Vitas.

      Vitas mặt bộc lộ ý cười, tới trước mặt Bác Dịch, nhìn về phía người đàn ông kiên nghị này, nhớ tới vừa rồi diễn thuyết xúc động như vậy, chậm rãi : "Bác Dịch tiên sinh, qua nhiều năm như vậy, vẫn chỉ say mê chưng cất rượu, hơn nữa rượu băng hồ điệp cũng vang danh quốc tế, thậm chí nghe ngài ở khu vực Liêu Ninh của đất nước chúng ta, tiếp nhận mấy khối đất, chuẩn bị mở rộng loại rượu băng của chính mình. phần tinh thần cố chấp này, quả làm cho chúng tôi cảm động, chỉ là... Ngài vẫn luôn kiệm lời, hôm nay vì chai rượu đỏ hơn ba trăm năm, mà dốc hết tim phổi để , quả làm cho người ta cảm thấy ngoài ý muốn, khiến cho tôi thể suy nghĩ nhiều rằng, chai rượu đỏ này, chẳng lẽ còn có ý nghĩa khác của nó nữa sao?"

      Bác Dịch nghe lời này, chậm rãi ngẩng đầu, hai tròng mắt lóe ra, nhìn về phía Vitas mỉm cười : "Xem ra, Vitas tiên sinh với hành động vừa rồi của tôi, còn có những ý nghĩ khác."

      Vitas trầm mặc nhìn .

      "Vậy ngài vì sao vừa rồi lại ủng hộ tôi?" Bác Dịch nhìn về phía Vitas, hiểu hỏi.

      Vitas sâu nhìn Bác Dịch, suy nghĩ nửa khắc, mới : "Bởi vì tin cậu."

      Bác Dịch ánh mắt sáng ngời, nhìn về phía Vitas.

      "Mặc kệ cậu xuất phát từ mục đích gì..." Vitas nhìn về phía Bác Dịch, sâu : "Những lời vừa rồi, tôi biết là lòng! Tôi cũng xác thực cảm thấy hẳn là như vậy. Hi vọng lần này có thể cùng cậu trong cuộc thi rượu đỏ lần này, hợp tác vui vẻ. Đối với học trò của tôi, cũng cần thủ hạ lưu tình, ấy thực phải đứa trẻ đạt tiêu chuẩn."

      Bác Dịch nghe lời này, nhịn được mỉm cười nhìn ông :"Vitas tiên sinh, lời của ngài, khiến cho tôi cảm thấy ngài muốn tôi phá lệ chiếu cố học trò của ngài."

      Vitas bất đắc dĩ nhìn về phía Bác Dịch, đành gì.

      "Tôi đối Khả Hinh vẫn có chút lòng tin..." Bác Dịch nhìn về phía Vitas mỉm cười xong, lại nghĩ tới giám khảo lần này, cũng tránh được có chút lo lắng : "Thế nhưng tuyển thủ thi đấu lần này, phải đối đầu với tuyển thủ Nhật Bản, rất xuất sắc, thi viết lại càng chưa bao giờ gặp khó khăn, tôi đoán trong quá trình này, vô cùng có thể có ba người được tuyển chọn. Hi vọng Khả Hinh có thể thuận lợi vượt qua cửa này! ! Còn có ba ngày nữa tiến hành thi đấu , ấy mấy ngày này nhất định phải tăng cường đọc sách, ưu thế lớn nhất của ấy, chính là trí nhớ vẫn còn. "

      Vitas nghe đến đó, muốn biết học trò ở đâu, có nắm chắc thời gian học tập hay .

      ***

      Phòng nghỉ ngơi! !

      Nhã Tuệ trận tim gan run sợ nhìn về phía trước, lại ưu tư buồn phiền đến tận tim phổi : "Em nhất định phải như vậy sao? Khả Hinh..."

      Thi Ngữ lần đầu tiên nhìn thấy chuyện như vậy, cũng có chút bị dọa sợ, phía sau hai trợ lý quản gia Lạp Lạp và Tiên Nhi lui ra sau , hết cắn ngón tay, lại cắn răng nhìn về phía trước... Nhịn được ấp a ấp úng, sợ hãi : "Như vậy rất đau?"

      Đường Khả Hinh mặc áo thể thao ngắn tay có mũ đội đầu, quần đùi trắng, tóc buộc cao đuôi ngựa, nhìn mọi người với vẻ mặt kiên quyết : " đau! ! Tôi cho các người biết a! Nhất định phải giúp tôi! ! ngủ được cũng phải giúp tôi! ! Tôi trong khoảng thời gian này, xảy ra số chuyện, bỏ qua vài chương trình học, tại tôi phải đem những chương trinh học bỏ qua này, toàn bộ đều bổ sung trở lại! ! Các người đem tài liệu tôi giao cho, tưởng tượng như tôi thi, nếu như tôi trả lời sai! Các người liền lấy những loại châm khác nhau đâm tôi! ! Tôi đau, đặc biệt nhớ rất ràng! !"

      xong, trong nháy mắt nâng lên hộp nhung màu đen, mặt sáng lấp lánh gần hai mươi cái kim, theo thứ tự từ ngắn đến dài, từ lớn đến , lại khẳng định cùng kiên quyết, hùng hồn : "Nhớ kỹ, nếu như tôi trả lời sai, nhất định phải dùng sức đâm! ! Hướng vào bên trong! ! Đâm đến chảy máu mới thôi!"

      Hai người phụ tá, mỗi người đều nhìn hai mươi kim châm này, lập tức trợn tròn hai mắt, lại sợ đến nên lời! !

      "Khả Hinh à..." Nhã Tuệ thực bất đắc dĩ nhìn Đường Khả Hinh : "Từ lúc , mỗi lần thi, ở trong lớp đều là lấy trăm điểm , bình thường cũng có thấy chăm chỉ học tập như vậy, đến cuối cùng xem sách, cũng có thể thuận lợi vượt qua, lần này tôi tin có thể vượt qua ... Thực cần như vậy, châm cứu rất đau a!"

      " được! ! !" Đường Khả Hinh lại khẳng định nện châm xuống, vô cùng cương quyết : "Lập tức đến! ! tùy tiện chọn đề tài khó nhất tới hỏi tôi !"

      hai lời, bắt đầu mở phần đề thi, nhét vào trong tay Lạp Lạp : "! ! Tới hỏi đề thứ nhất ! Ngya lập tức! !"

      "A? Tôi... Tôi... Tôi sao?" Lạp Lạp run run rẩy rẩy cầm phần đề thi này, có chút sợ hãi nhìn Đường Khả Hinh, lòng : "Vậy nhất định phải trả lời! Tôi muốn đâm đâu!"

      "Được! !" Đường Khả Hinh lấy dũng khí, vươn tay ôm qua cái gối, sắc mặt chính trực và nghiêm túc : "Hỏi ! !"

      Lạp Lạp nghĩ nghĩ, mặc dù run như cầy sấy, liếc mắt nhìn qua cây châm kia, do dự hồi, liền chọn câu hỏi thoạt nhìn khá đơn giản hỏi: "Vào năm 1697 đến 1755, người phân biệt rượu Lafite và Latour của hai trang trại rượu là ai?"

      khí trong nháy mắt ngưng đọng lại!

      Đường Khả Hinh tròng mắt mở to, nhìn Lạp Lạp, sau gáy tê dại : " sao lại hỏi, Vấn đề... Dễ dàng như vậy a? ... ... ..."

      Lạp Lạp, mặc đồng phục đen, được Tưởng gia dạy dỗ vô cùng tinh tế đáng , ôm bài thi, mở to mắt nhìn về phía Đường Khả Hinh, hỏi: "Vậy... Vậy... Vậy biết sao?"

      Nhã Tuệ cũng nhất thời nghiêng mặt nhìn .

      "Tôi... Tôi..." Mặt Đường Khả Hinh tức khắc đỏ bừng lên, có chút run như cầy sấy : "Tôi biết! !"

      Nhã Tuệ lập tức vô lực, Thi Ngữ lại khẩn trương đến mức muốn chết nhìn về phía Đường Khả Hinh! !

      Lạp Lạp cũng muốn khóc, trong nháy mắt cầm kim lên, đưa cho Tiên Nhi, : "! đến đâm ! ! Tôi dám đâm! !"

      Tiên Nhi trong lúc nhất thời, cầm cây châm , cũng mở to mắt, vẻ mặt kinh hoàng sợ hãi nhìn về phía Đường Khả Hinh! !

      Đường Khả Hinh lập tức tim phịch tiếng vỡ vụn, toàn thân rét lạnh, nghĩ câu hỏi đơn giản như vậy cũng biết, ngày thi đấu phải xong đời sao? Nghĩ tới đây, nhất thời cắn răng kêu lên : "Đâm ! ! Đâm! ! Vừa cho tôi biết đáp án, vừa đâm vào tay tôi ! Mau! !"

      Tiên Nhi lập tức cầm cây châm , sợ đến mức liên tục phát run, nhưng vẫn cắn răng, cất bước tiến lên, cầm châm , cắn chặt răng, đặt cánh tay tuyết trắng của Đường Khả Hinh, chuẩn bị...

      Lạp Lạp liếc mắt nhìn cây châm tay Tiên Nhi cái, cuối cùng vẫn nín thở :"Vào năm 1697 đến 1755, người phân biệt rượu Lafite và Latour của hai trang trại rượu là hoàng tử cây nho: Hầu tước Hilger!"

      Tiên Nhi trong nháy mắt cắn răng, giơ châm hướng về phía cánh tay tuyết trắng của Đường Khả Hinh đâm xuống! !

      Đường Khả Hinh xé tan cổ họng, khóc mặt ngửa đầu kêu to: "Đau quá a —————— "

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :