1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc - Hàn Trinh Trinh

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 879:

      Đây quả buổi tối kỳ diệu! !

      Bởi vì Vitas phải nhận lễ vật, lúc ngồi bàn tiệc đặt bốn bình rượu khang đế mà đệ tự hợp sức có được đưa cho mình, cũng phải có ý gì trong đầu, dù sao lúc nào cũng cố ý hay vô ý nhìn về phía Laurence! !

      Laurence ngồi ở bên, nhìn ánh mắt này của ta, nhịn được cười lên tiếng.

      có hai bình, tôi có bốn bình.

      Vitas ngồi ở vị trí, nhìn về phía cái bình 1945 trân quý này, còn có ký hiệu rượu Khang đế được khôi phục, ông nhịn được mà cười cười, Đường Khả Hinh càng giống như đứa con hiếu thuận nhu thuận mà nằm bên cạnh ông, hai tay dựa kéo cánh tay của mình, vô cùng ỷ lại... tại toàn thế giới cũng biết ông có hai người đệ tử giỏi, ông nhịn được ngẩng đầu nhìn về phía Laurence...

      Laurence có cách nào bỏ qua ánh mắt ông được, cười rộ lên, lắc đầu : "Được rồi, ông muốn cái gì."

      Đến nay Vitas còn nhớ hai bình khang đế 1945 ở trong phòng, là ông có chút hèn hạ mua về, nhưng là hôm nay mình có bốn bình, dĩ nhiên là so đo, nhưng ông vẫn vẫn có chút nghi ngờ nghĩ, đến cùng bốn bình khang Đế này lấy ở đâu ra? Nghe thế giới rượu khang đế 1945, phải được đặt trong viện bảo tang sao, chính là gia đình cao quý, ít có người có thể lấy được tới bốn bình như vậy!

      Trang Hạo Nhiên đứng ở gần bàn tiệc, vừa rồi mọi người chưa kịp chuyện, cười cười , Tưởng Thiên Lỗi hơi nghiêng người, giơ ly rượu lên, uống ngụm rượu đỏ, mới hỏi : "Tôi , chẳng qua cậu chỉ kêu tôi phối hợp với cậu mở tiếc mục này, nhưng tôi ngờ có tới bốn bình khang đế 1945, sao cậu có được vậy?"

      Trang Hạo Nhiên nghe lời này, tay giơ ly rượu trái cây bảy màu, uống ngụm, mới cười ; "Mua về! !"

      "Mua về?" Tưởng Thiên Lỗi nhíu mày nhìn về phía , tin tưởng : "Tôi cũng tin! Khang Đế là có tiền cũng mua được! Cậu cho tôi theo sao! Ở đâu tới hay sao? muốn cho tôi biết, vừa giống như lúc trước cùng Khả Hinh lên thuyền trộm rượu vậy, trộm về hả! !"

      " giỡn! !" Trang Hạo Nhiên kéo bờ vai của ta, cười ; "Mưu kế kia có người dùng hai lần? Dù sao nên tin tưởng tôi! ! Đêm nay bốn bình khang Đế này, là tôi và có cùng chung vinh dự!" 15crk.

      Tưởng Thiên Lỗi lại nhíu mày tức giận nhìn .

      Trang Hạo Nhiên bật cười, giả bộ thân thiết mà choàng tay qua bờ vai của ta! !

      "Được rồi!" Nhâm Tử Hiên nhất thời nhịn được ngẩng đầu, vẻ mặt ghét bỏ nhìn về phía Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi nói : "Nhìn hai người , cả buổi tối đều to với nhau, giống như sợ toàn thế giới cũng biết các ngươi người là dâu, là chú rể vậy!"

      Phốc! !

      Mọi người cười ầm lên.

      Tưởng Thiên Lỗi nhíu mày ngẩng đầu, nhìn về phía Tử Hiên.

      Trang Hạo Nhiên lại tuyệt khách khí mà nhìn về phía Tử Hiên, cười ; "Tôi nè, cậu được ăn nho, nên nho chua sao! ! Năm đó cậu và ta đính hôn, tôi biết ngay cậu giành lại tôi mà!"

      "Cút!" Tử Hiên nhịn được cầm lấy trái táo muốn ném Trang Hạo Nhiên.

      Trang Hạo Nhiên lập tức trốn phía sau lưng Tưởng Thiên Lỗi, : “Chồng ơi bảo vệ em!"

      "Tránh ra!" Tưởng Thiên Lỗi là rất thích , làm bộ muốn đẩy ra! !

      Tô Linh ngồi ở bên, nhịn được cười rộ lên, nhìn hai người kia hôm nay đứng gần nhau, lúc này mới cẩn thận nhìn, giỡn: "Kỳ ! Mặc dù tổng giám đốc Tưởng và tổng giám đốc Trang có khí chất khác nhau, nhưng mà lông mày hai người kỳ có chút giống nhau, thực có chút giống em?"

      " thể nào..." Tô Thụy Kỳ ngồi ở bên, nhịn được cười rộ lên, có chút chăm chú ngẩng đầu, nhìn về phía hai người.

      "Điểm này tôi tin!" Trang Ngải Lâm ngồi ở bên, uống rượu trái cây, điểm tâm cũng ăn đủ rồi, vuốt móng tay, nhìn về phía móng tay mới sơn hình trăng lưỡi liềm, nói : "Khi còn bé, tôi vẫn chịu nổi nó! Bởi vì nó lớn lên chút cũng giống tôi! biết có phải là mẹ của tôi nhặt về hay !"

      "Hừ!" Trang Hạo Nhiên lập tức hừ tiếng với chị , cười rộ lên : "Chị có người em đẹp trai như vậy, ra ngoài, đều em là bạn trai của chị! !"

      "Chị mới cần người bạn trai như em! ! Khi còn bé mẹ nuôi em như con , cho em mặc váy, cho chị mặc quần áo con trai rồi chạy chơi, ai biết em chạy đến giường của Thiên Lỗi luôn!" Trang Ngải Lâm nhớ tới chuyện khi còn bé, cũng khỏi cười rộ lên.

      "Chẳng lẽ chuyện xưa của dâu chú rể, chính là từ chuyện này mà ra hay sao?" Tô Linh nghe lời này, nhịn được cười vui vẻ .

      Mọi người lại bật cười.

      Thủ tướng ngồi bạn khác, nghe được bên kia truyền đến tiếng cười của mọi người, cũng nhịn được mà nhìn qua, thấy mấy người Tô Linh và Trang Hạo Nhiên cười cười , cũng thoải mái vui vẻ : "Những người trẻ tuổi kia thường tụ họp cùng chỗ tốt, nghe được tiếng cười của bọn họ cũng rất vui."

      Đường Khả Hinh ngồi bên cạnh lão sư lúc, nghe được tiếng cười, cũng khỏi nhìn qua, vừa vặn thấy Trang Hạo Nhiên tươi cười cởi mở thoải mái, dựa vào Tưởng Thiên Lỗi ngồi bên cạnh, ngẫu nhiên giơ ly rượu trái cây, lúc nhìn về phía người bên cạnh, đôi mắt lóe lên ánh sáng quyến rũ, khí chất mạnh mẽ thương trường như tản ra, nhớ tới bốn bình khang đế 1945 kia, nhịn được có dự cảm là rất tốn sức mới có được...

      Trang Hạo Nhiên chuyện này kia với Tô Linh, rồi lại cảm giác có ánh mắt dịu dàng chăm chú nhìn , khỏi ngẩng đầu, nhìn qua bàn bên cạnh...

      Đường Khả Hinh quay lại, ngồi bên cạnh lão sư cười cười chuyện với Laurence.

      Trang Hạo Nhiên nhìn cái sâu, mới lại tiếp tục chuyện với những người trong buổi tiệc.

      "Các vị! !" Lúc này Tiêu Đồng với khuôn mặt nhiệt tình tươi cười, đứng ở trước Microphone, nhìn về phía mọi người cười ; "Theo bốn bình khang đế 1945 kia, có giá trị năm tỷ, sau khi thấy tình cảm thầy trò nồng đậm, bây giờ chúng tôi bắt đầu mở đấu giá từ thiện nho này, hôm nay vật phẩm quyên tặng có tổng cộng năm món! Mà những món đấu giá và tiền bạc, đem toàn bộ quyên tặng tất cả cho viện Phúc Lợi! ! Thời gian ngắn ngủi! Đấu giá bắt đầu! Món thứ nhất chính là đôi ngọc sư tử do thủ tướng hiến tặng! !

      Hai vị tiểu thư tiếp tân mỉm cười mà bưng ra khay đựng đôi ngọc sư tử, nhìn về phía mọi người!

      Sứ thần nước Pháp ra giá trăm vạn! !

      Thủ tướng nhàn nhạt mỉm cười.

      Tô Thụy Kỳ và Tô Linh chia ra ủng hộ ông nội, ra hai trăm vạn, Trang Hạo Nhiên ra tám trăm vạn, Tưởng Thiên Lỗi ra nghìn vạn, mọi người tự nhiên biết , ngọc sư tử của Thủ tướng người bình thường có được, quả nhiên cuối cùng Hàn Trí Trung lấy tám nghìn vạn lấy đuợc đôi ngọc sư tử! !

      hồi tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên.

      P/s: ai mún đọc trước 100 chương giá rẻ ủng hộ đường sữa dịch giả hãy liên hệ gmail : [email protected]

      Tiêu Đồng lại tiếp tục đem vật phẩm đấu giá từng món đưa ra, sau đó từng búa đập từ từng vị khách quý mua, cuối cùng cũng tới vật phẩm cuối cùng của tối nay, lại ngừng lại chút, chẳng qua là vẻ mặt mỉm cười mà nhìn về phía mọi người, khiến mọi người cảm thấy có chỗ hấp dẫn!

      Mọi người có chút nghi hoặc tò mò nhìn về phía , cũng nhịn được mà suy nghĩ tới, rút cuộc vật phẩm này là cái gì nhỉ?

      Đường Khả Hinh cũng ngồi ở bên cạnh lão sư, vẻ mặt có chút dịu dàng mỉm cười nhìn về phía Tiêu Đồng, vô cùng tò mò.

      Tiêu Đồng lần nữa nhìn mọi người, lại mỉm cười nói : "Tối nay tổng cộng tính toán buổi từ thiện đến nay là tám trăm triệu! Nhưng là! ! vật phẩm cuối cùng này, tổng giám đốc Trang của tập đoàn Hoàn Cầu của chúng ta , hàng năm buổi đấu giá từ thiện, dù sao vẫn là bán ra vật phẩm để đổi lấy tiền! ! Đêm nay chúng ta lấy suy nghĩ mới! cần tân khách mới hiến ra vật phẩm trân quý của bản thân, lại có thể xoay sở được đến từ thiện!"

      Mọi người càng xôn xao tò mò nhìn về phía Tiêu Đồng, cười nghĩ, rốt cuộc là chuyện mới lạ gì nha.

      Tiêu Đồng tươi cười mà nhìn về phía mọi người, : " Tổng giám đốc Trang của chúng ta với tư cách là khách quý, dám đoạt bức tranh sắc màu bách hoa của tổng giám đốc Tưởng vừa rồi, hơn nữa ngài ấy bình thường đối với đồ cổ, cũng có hứng thú, vì vậy đêm nay tại đây, vào thời khắc lãnh mạn tình cảm này, đưa ra trò chơi thú vị, ngài ấy xuất ra tỷ, mua nụ hôn của nam nữ độc thân trong đây! Tức là , tất cả khách quý nam nữ độc thân bị ngọn đèn chiếu xuống, rồi tại yến tiệc này, hôn đủ phút! !"

      Lời này vừa ra, toàn bộ nam nữ độc thân ở đây đều xôn xao đứng lên, các càng đỏ bừng cả khuôn mặt, lộ ra chút ngượng ngùng, rồi lại lại cảm thấy mới lạ thú vị.

      Đường Khả Hinh ngồi ở buổi tiệc, trái tim đập nhanh hơn.

      "Súc sinh!" Trang Tĩnh Vũ lập tức quay đầu, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên nhịn được cười rộ lên, : "Ở trước mặt thủ tướng, lại dám chơi loại trò chơi thấp kém này!"

      "ayz... Vui đùa chút thôi!" Trang Hạo Nhiên oan uổng mà cười rộ lên.

      "Nó nhiều tiền mà!" Trang Ngải Lâm nhịn được cười .

      "Aizz! ! Vì làm việc thiện, câu nệ tiểu tiết(*chú ý chuyện vặt vãnh này)..." Ngược lại tối nay thủ tướng rất cao hứng, cùng người trẻ tuổi ngồi chung chỗ tươi cười sáng lạn, người cũng vui vẻ hơn.

      "Đương nhiên! Tổng giám đốc Trang của chúng tôi chưa bao giờ miễn cưỡng ai cả, huống chi, đây chỉ là trò chơi nho !" Tiêu Đồng đứng ở trước Microphone, mỉm cười nói : "Nếu như các vị có xấu hổ, có thể hôn môi, cái trán, dùng lễ phép bày tỏ! Nhưng từ thiện giảm nửa, năm nghìn vạn! !"

      Mọi người lại cười rộ lên.

      Tiêu Đồng đứng ở bên, nhìn về phía nam nữ độc thân ở đây, lập tức vui vẻ mà cười : "Có ai muốn rời khỏi trò chơi từ thiện này hay ?"

      "... ..." yến hội tất cả nam nữ độc thân ngồi ở bên, trầm mặc mỉm cười.

      "Nếu như có! Như vậy chúng ta cùng nhìn kỳ tích, thời khắc khẩn trương, sắp bắt đầu!" Tiêu Đồng xong, trong nháy mắt giơ lên tay kêu to; "Tắt đèn! !"

      Cả đại sảnh yến tiệc lập tức tối xuống, chỉ có ngọn đèn hoa lốm đa lốm đốm chiếu đỉnh, vô cùng lãng mạn! !

      "Mời nhân viên bật đèn sáng lên bắt đầu theo nhạc, sáng lên để chọn ra vị khách quý đầu tiên của trò chơi tối nay! !" Tiêu Đồng xong, lập tức lui về sau hai bước, búng ngón tay! !

      trận tiếng trống, như là thời khắc khẩn trương của yến tiệc, trong nháy mắt vang lên, đông đông đông tùng tùng mà vang lên, cái trụ đèn sáng màu trắng kia, ở mỗi vị trí khách quý ngồi trước bàn đặt hoa hồng, càng ngừng xoay quanh, ngừng xoay! !

      Tiếng trống tiếp tục từ nhanh đến chậm, càng ngừng vang lên! !

      Ngọn đèn tiếp tục khẩn trương mà lóe ra, rất lâu rất lâu rất lâu! !

      Trong yến tiệc nam nữ độc thân mỗi người nghe được tiếng trống, mà trở nên khẩn trương, thậm chí có chút nặng nề thở, tay đặt ngực, Đường Khả Hinh càng là trầm mặc hơn, hơi cúi đầu, đôi mắt nặng nề chớp nháy, cũng có chút hiểu sao lại cảm thấy khẩn trương...

      "Đông đông đông tùng tùng —————" tiếng trống càng ngày càng vang, càng ngày càng vang!

      "Ngừng! !" Tiêu Đồng đột nhiên kích động ngẩng đầu kêu to ngừng nhạc! !

      Tiếng trống mặc dù ngừng, ánh đèn mạnh mẽ xoay cư nhiên chiếu người Trang Hạo Nhiên! !

      Đa số khách mời là trong nháy mắt xôn xao, xấu hổ đỏ mặt mà nhìn về phía Trang Hạo Nhiên! !

      Đường Khả Hinh cũng vẻ mặt khiếp sợ khẩn trương mà xoay người, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên! !

      Trang Hạo Nhiên nhất thời giật mình mà ngồi ở bên, vốn là nhìn thoáng qua ánh sáng chiếu người mình, lại có chút ngượng ngùng mà cười rộ lên nhìn về phía mọi người...

      "Oa a! !" Tô Linh nhất thời kích động vui vẻ mà giơ tay lên, vỗ tay cười rộ lên.

      "A! !" Đám người Tô Lạc Hoành cũng cùng nhau đứng lên, tất cả khách quý trong đại sảnh cũng kịch liệt vỗ tay cho Trang Hạo Nhiên, kêu to : "Lão đại! ! Rất đẹp trai! !"

      Rất nhiều chưa lập gia đình mỗi người cũng bắt đầu vô cùng khẩn trương lên, thế giới nào cũng khát vọng có người đàn ông như vậy mập mờ với mình.....

      Sắc mặt của Đường Khả Hinh trắng bệch, vừa rồi bản thân còn đứng ở trước Micro , bản thân cần trời cao khen thưởng, giờ khắc này, bản thân sao dám cầu xa vời ánh sáng ngọn đèn này chiếu xuống người của mình? Đôi mắt của đỏ bừng, hai tay níu chặt váy dài, khỏi nghẹn ngào mà nghĩ : Chẳng lẽ muốn trơ mắt Trang Hạo Nhiên hôn môi với người khác sao? ! !

      Trang Hạo Nhiên vẫn như cũ ngồi ở bên, có chút xấu hổ mà nhìn mọi người khẽ nhếch miệng cười vui vẻ, khỏi liếc về phía Đường Khả Hinh đanh mất mác ở bên kia...

      "Chúc mừng tổng giám đốc Trang, là vị khách đầu tiên của trò chơi chúng tôi! ! tại chúng ta tìm người kế tiếp! Bắt đầu lại để cho ngọn đèn xoay tìm tìm khách quý tiếp theo! biết vị khách nữ nào may mắn như thế đây?" Tiêu Đồng cố ý lời hấp dẫn, sau đó mới búng ngón tay, toàn trường lại rơi vào bóng tối, ngọn đèn bắt đầu nhanh chóng lập loè! !

      hồi tiếng trống tiếp tục truyền đến! !

      Ngọn đèn cũng bắt đầu khẩn trương mà xoay chuyển, rất nhiều con ở đây muốn ngừng thở, hai tay trong bóng tối mà chắp lại, nặng nề thở, cùng chờ đợi, cầu nguyện! !

      Đường Khả Hinh cũng ngồi ở đó, gấp đến sắc mặt trắng bệch, hai mắt kịch động đỏ bừng, hai tay nặng nề mà níu lấy váy dài, chỉ cần ngọn đèn quét ở người của mình, lòng của liền phanh mà nhảy cái, trong chốc lát ngọn đèn lại xoay , lại giống như ngã vào vực sâu vạn trượng, giày vò đến sốt ruột mà cắn môi muốn nát rồi...

      "Ngừng! !" Tiêu Đồng xong, lập tức lại để cho tiếng trống và ngọn đèn dừng lại! !

      Rất nhiều khách nữ nhất thời khẩn trương mà đều xem hướng bản thân có ngọn đèn hay , Đường Khả Hinh cũng hơi cúi đầu xuống, nhìn chiếc váy dài trong bóng đêm của bản thân, đầu của oanh tiếng, trái tim như bị xé rách làm hai! !

      Rất nhiều người đau khổ mà tìm được ngọn đèn ở đó...

      Trang Hạo Nhiên nhìn người được ánh đèn chiếu sáng, giống như cười mà phải cười, biểu lộ cổ quái, xa xa mà nhìn Tưởng Thiên Lỗi ở bàn ăn đối diện, tối nay mang theo khí chất mạnh mẽ, mà lại đẹp trai như vậy! !

      Tưởng Thiên Lỗi cũng ngừng thở mà cúi đầu xuống, nhìn về phía ánh sáng người mình, cơ thể ràng bị chấn động!"

    2. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 880: nụ hôn!

      "Đây là chuyện gì vậy?" Tưởng Thiên Lỗi liền khiếp sợ kêu lên.

      Toàn bộ yến tiệc lại trận xôn xao cười vang, ngay cả thủ tướng, Trang Tĩnh Vũ cùng Tưởng Vĩ Quốc ngồi chỗ trưởng bối bên kia, cũng khỏi cười rộ lên...

      Đường Khả Hinh nghe mọi người cười vang liền xoay người, nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi quả nhiên ánh sáng chiếu ngay chỗ ngồi đó, cũng nhịn được khiếp sợ! !

      Trang Hạo Nhiên nhất thời lấy khuỷu tay chống bàn ăn, ngón tay chống đỡ trán, ra vẻ suy nghĩ sâu xa cảm thán mà lắc đầu, bất đắc dĩ cười rộ lên : “Tôi ngờ, người hôn môi cùng tôi, lại là ..."

      "Cậu phát điên cái gì vậy hả? Ai muốn hôn môi với cậu?" Tưởng Thiên Lỗi nhất thời có chút khẩn trương đứng lên.

      Nhiều khách quý trong yến tiệc lại nhịn được mất cười rộ lên, Tử Hiên cùng Tô Linh, bọn người Tô Thụy Kỳ buồn cười chết rồi, Như Mạt cũng khỏi lấy tay che miệng, phốc tiếng cười rộ lên.

      "Vì làm việc thiện, tôi nguyện ý cống hiến nụ hôn đầu tiên của mình lên màn ảnh! Hơn nữa còn là cho , tôi để ý đâu! !" Trang Hạo Nhiên xong, cứ như cảm thấy cơ thể khô nóng lên, trước mặt nhiều người khách như vậy, cởi bỏ cúc áo âu phục, dần dần lộ ra áo sơ mi màu lam nhạt bên trong!

      "Cậu làm gì vậy?" Tưởng Thiên Lỗi ngẩng đầu, sắc mặt lập tức cứng đơ mà nhìn .

      "Đến đây ! ! Bảo bối! ! come-on!" Trang Hạo Nhiên hai lời, người tươi cười mà cởi bỏ áo khoác âu phục của bản thân, ném sang bên, làm bộ xoắn tay áo sơ mi, lộ ra cánh tay cứng rắn.

      Tưởng Trí Trung cùng Trang Tĩnh Vũ, Cố Mạn Nghi ngồi ở bên cạnh, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên lại làm quái dị như vậy, đều nhịn được lắc đầu cười rộ lên.

      "Đừng giỡn! ! Tôi có khả năng hôn môi với cậu!" Tưởng Thiên Lỗi lại có chút khẩn trương mà phẫn nộ trừng mắt Trang Hạo Nhiên, ; "Cậu được qua đây! !"

      Lúc này Trang Hạo Nhiên rốt cuộc xoắn hai tay áo lên, vẻ mặt tràn đầy thâm tình nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, đẹp trai mà chân thành nói : " Tổng giám đốc Tưởng ơi... Chúng ta cùng chỗ nhiều năm như thế, rốt cuộc muốn tới chút thân thêm thân rồi! Nếu như cảm thấy hôn môi được! Tôi có thể cho hôn trán của tôi..."

      cảm giác buồn nôn xông thẳng tới, Tưởng Thiên Lỗi cắn răng mà nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, tức giận oán hận nói : "Tôi hôn cái đầu cậu! Qúa buồn nôn rồi!"

      "A!" Tiêu Đồng đột nhiên trong lúc rất nhiều khách quý ngóng trong nống người, bật cười nhìn về phía mọi người, ra vẻ thần bí : "Đúng rồi, tổng giám đốc Tưởng, chiếu theo quy tắc của trò chơi, tôi còn có nửa sau điều chưa , chính là quy tắc nam nữ độc thân tham gia trò chơi này, cũng như lúc trước khi bắt đầu tôi cũng hỏi có ai tham gia trò chơi này, đưa ra cầu có lẽ rời khỏi, tiếp nhận trừng phạt, nếu sau khi trò chơi này bắt đầu, các ngươi có chấp nhận hay đổi ý, bị phạt quyên tặng hai tỷ cho quỹ ngân sách của viện Phúc Lợi!"

      Nhiều khách quý nghe xong lời này, toàn bộ ồ kinh ngạc cười to, muốn hai tỷ của bọn họ, đêm nay có khả năng thấy nụ hôn thế kỷ.

      Đường Khả Hinh nghe lời này, cũng nhịn được cúi đầu cười rộ lên.

      Tưởng Thiên Lõi nghe Tiêu Đồng noid, đột nhiên cảm thấy mình bị trúng bẫy, tức giận ngẩng đầu, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên kêu to : "Trang Hạo Nhiên, cậu bỉ ổi!"

      Trang Hạo Nhiên vừa nghe, liền oan uổng mà cười rộ lên : "Sao tôi thành bỉ ổi rồi? Cũng hôn trán cũng được mà! Tôi ra năm nghìn vạn!"

      "Cậu..." Tưởng Thiên Lỗi thể nhịn được nữa mà nhìn người này, từ thích cậu ấy, bắt đầu từ mỗi ngày cậu ấy cầm lấy cục đá ném Oscar của mình! !

      Trang Ngải Lâm cũng bật cười, thay đổi tư thế ngồi, có chút kiên nhẫn mà nhìn móng tay của mình, : "Muốn hôn nhanh lên! !"

      "Đúng rồi!" Nhâm Tử Hiên cũng khỏi mà ồn ào, cười rộ lên : " dâu chút cũng thẹn thùng, chú rể sợ cái gì hả? Hôn ! Tôi thêm vào năm nghìn vạn! !"

      Bầu khí cả đại sảng náo nhiệt hẳn lên, đều cười to vỗ tay, thậm chí có nhiều tân khách, vì nụ hôn này của bọn họ, lại muốn thêm vào năm nghìn vạn!

      "Tổng giám đốc Tưởng, ngài cần phải nghĩ kỹ á!" Tiêu Đồng đứng ở bên, đối với Tưởng Thiên Lỗi mỉm cười nói : "Nếu ngài muốn cự tuyệt, phải bỏ ra ba trăm triệu, nếu ngài muốn hôn môi, tổng giám đốc Trang chúng ta quyên tặng tỷ! Xin tân khách cần thêm vào, tôi sợ tổng giám đốc Tưởng chịu nổi áp lực!"

      Mọi người lại trận cười ha hả.

      Tưởng Thiên Lỗi ngồi ở bên, do dự rất lâu, rốt cuộ nhịn được kêu lên : "Tôi ra ba trăm triệu! ! Cự tuyệt nụ hôn này! !"

      Rất nhiều tân khách nghe lời này, mặc dù có chút thất vọng, nhưng vẫn là lý giải mà vỗ tay cười rộ lên.

      "Tổng giám đốc Tưởng! !" Trang Hạo Nhiên ngồi ở bàn ăn phía trước, nhìn về phía tổng giám đốc Tưởng nhịn được cười rộ lên, ; " nhất định phải cự tuyệt nụ hôn này sao! ?"

      Tưởng Thiên Lỗi nóng mắt phẫn hận mà nhìn về phía , tức giận nói; "Có của cậu đó! !"

      Phốc!

      Trang Hạo Nhiên nhất thời hai tay đặt bàn cơm, cơ thể nhịn được phát run mà cười rộ lên.
      Tiêu Đồng vẫn đứng ở phía trước mirco, nhìn về phía mọi người vỗ tay cười to ; "Cảm ơn tổng giám đốc, chấp nhận quy tắc trò chơi, quyên tặng cho viện Phúc Lợi ba trăm triệu! ! Nhưng mặc dù tổng giám đốc Trang của chúng ta thể tiếp nhận nụ hôn của tổng giám đốc Tửog, lại như cũ vẫn ủng hộ nghiệp từ thiện, vì vậy nụ hôn giá trị tỷ này, cuối cùng vẫn phải đưa ra ngoài đấy! ! Vì vậy, trò chơi tiếp tục tiến hành! ! Mời tất cả nam nữ độc thân chuẩn bị cho tốt nhá! ! Tắt đèn! !"

      xong, Tiêu Đồng búng ngón tay, đại sảnh lần nữa rơi vào bóng tối, trận tiếng trống lại nhanh chóng truyền đến! !

      Cả đại sảnh mảnh tối tăm.

      "Đông đông đông đông đông đông đông..." trận tiếng trống sôi nổi bắt đầu nhanh chóng vang lên.

      Song bào thai đột nhiên thừa dịp này, giống như chim én nhanh chóng xuất , qua con nhân viên tạp vụ vừa rồi bày rượu sâm banh, mà phát ra tín hiệu, được Mỹ Linh tìm thấy tín hiệu, cả người các trong bóng đêm, nhìn phục vụ kia bảo vệ chặt chẽ bên cạnh, các lập tức tiến lên, hai lời ngay tại trong bóng tối, như mũi tên từ mặt đất, nhanh chóng phóng ra ám khí sắc bén trong tay, hướng cái hông của kia mà cắm xuống!

      tiếng rên rỉ, phục vụ liền lập tức làm bộ ngã xuống đất, trong bóng tối bị ba người khiêng rồi.

      Ba người áo đen cũng trong nháy mắt xuất , nhìn khắp đại sảnh yến tiệc trong bóng đêm, thấy hai phục vụ nam muốn chậm rãi biến mất trong yến hội, trong nháy mắt giống như mèo xuất phía sau hai người, duỗi móng tay sắc bén ra đâm vào cổ họng bọn họ, liền lệch qua, giải quyết ngay!

      Mưa gió càng lúc càng lớn! !

      Tiếng trống càng ngày càng vang! !

      Ngọn đèn tiếp tục khẩn trương mà lập loè, lòe ra khắp nơi trước người tân khách! !

      Hai tay Lãnh Mặc Hàn khẩn trương đến gân xanh nổi lên đặt bàn phím máy tính, nhìn về phía trong màn hình nhanh chóng giải quyết ba người, lập tức mặt lạnh mà phân phó : "Lập tức thừa cơ hội này! ! Điều tra cho tôi!"

      "Vâng! !"

      Mấy người áo đen nhanh chóng lẫn vào trong bóng đêm, kéo lấy ba người nam nữ phục vụ, trong lúc ngọn đèn cả đại sảnh dập tắt nhanh chóng mang , chuẩn bị kéo vào hầm rượu sau phòng, Lãnh Mặc Hàn thấy tình huống này, lập tức cầm lấy điện thoại bấm điện thoại! !

      Đại sảnh tiếp tục vang trận tiếng trống! !

      Trang Hạo Nhiên từ bên trong trận tiếng trống, đôi mắt đột nhiên lợi hại như ưng, mặt đột nhiên lộ ra chút biến hóa thất thường, từ từ, cầm lấy điện thoại, nhận nghe điện thoại, : "Alo!" Là tình có phát triển sao.

      Giọng của Lãnh Mặc Hàn vang lên : "Bắt được rồi! Cái bình Champagne kia cũng đặt lên!"

      "... ..." Trang Hạo Nhiên hơi ngẩng đầu, nhớ lại hôm nay Đường Khả Hinh ở trong phòng phụ trách rượu kiểm tra có bao lâu, liền tìm Lãnh Mặc Hàn : "Cái bình rượu băng hồ điệp cuối cùng co vấn đề!"

      Lãnh Mặc Hàn hiểu nhìn về phía , hỏi; "Có vấn đề gì?"

      Đường Khả Hinh lập tức nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn nghiêm túc : "Thứ nhất, khách sạn chúng ta từng truyền đồ ăn nhân viên, nhưng bộ phận nhân viên công tác về rượu, đối với chén đĩa đặt rượu, đều có cầu nghiêm khắc! ! Nhưng mà huấn luyện có quan hệ với các phương diện ủ rượu khác, phải nửa năm! Đối với bình đựng rượu, càng là nghiêm khắc, bởi vì hơi cẩn thận, nặng ảnh hưởng rượu, gặp dễ dàng lại để cho nhân viên tiếp nhận phạm sai lầm! ! Tuyệt đối được đưa rượu đến vào phòng đặt bình, đánh dấu xuốnh! bộ phận rượu bị phạt phần đấy! khách sạn Á Châu chưa từng có xuất qua, tình huống đánh dấu nhãn hiệu sai lầm! Thứ hai, bỏ thêm đường ngâm rượu, mặt ngoài tuy rằng cùng chất lỏng rượu lúc đầu giống nhau, rồi lại bởi vì đường ảnh hưởng rượu khi bỏ vào bình rượu làm cho xuất "Nước mắt mỹ nhân (tức là rượu dịch thể lướt qua chén thân lúc, mảnh giống như mưa nước mắt chén treo), lúc ấy tôi cầm bình rượu kia lên, sau khi đổi chiều, lấy thêm những thành phầm khác khi ngâm rượu làm đối chiều, phát chai rượu "Nước mắt mỹ nhân" này nhiều! Bác Dịch cất rượu rất cẩn thận, phải biết rằng bình rượu gam đường, cũng ảnh hưởng quan trọng tới chất lượng rựou! ! ta làm sai như vậy! ! Chai rượu này nhất định có vấn đề!"

      lâu sau, Lãnh Mặc Hàn cùng Đường Khả Hinh thầm cầm chai rượu này giả bộ mở bao bên ngoài ra, ràng thấy ở bên trong giấy mỏng.

      "Đây là cái gì?" Đường Khả Hinh nhìn về phía vật này hiểu hỏi.

      P/s: ai mún đọc trước 100 chương giá rẻ ủng hộ đường sữa dịch giả hãy liên hệ gmail : [email protected]

      "Khí cỡ !" Lạnh mực lạnh nhanh chóng .

      "Trời ạ! !" Đường Khả Hinh thể tin nổi mà nhìn về phía cái khí này ; "Cái này là đáng sợ!"

      "Sao vậy?" Lãnh Mặc Hàn nhanh chóng nhìn về phía Đường Khả Hinh hỏi.

      Đường Khả Hinh lập tức : "Tăng thêm trọng lượng đường trong Champagne, trong hoàn cảnh đặc biệt, con men sinh sôi nẩy nở rất nhanh, con men nhanh chóng sinh sôi nẩy nở, nhanh chóng phóng thích CO2, đến cuối cùng gặp phải dao động kịch liệt, tùy tình huống của nó, mà dẫn đến bạo tạc nổ tung! ! Chỉ cần bên trong đường càng nhiều, tình huống nó nổ tung, càng lợi hại! ! Nhưng mà thời gian Champagne nổ tung, cũng nắm được, nhưng bỏ thêm khí hơi dao động này, liền giống nhau! Nó thông qua con người làm ra tình huống, mà tùy thời bạo tạc nổ tung! !"

      Lãnh Mặc Hàn nghiêm túc cầm lấy khí hơi dao động, nóng mắt sát khí, nhìn về phía ngoài cửa sổ! !

      Ba nhân viên tạp vụ phịch tiếng, bị nện nặng nề ở trong mật thất, có hộc máu, có vùng vẫy giãy chết!

      Bóng dáng của Lãnh Mặc Hàn, đứng trong bóng đêm, phóng ra sát khí lẫn quẩn khiến người ta hít thở thông.

      Mỹ Linh trong nháy mắt xuất , cây đao bén nhọn trong tay sáng lên, trong ánh đèn hơi tối chút, lòe lòe tỏa sáng! !

    3. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 881: Tiếng trống dừng lại

      Ba nhân viên tạp vụ nằm mặt đất ở trong hầm, thân thể tất cả đều bị thương, khóe miệng chảy máu, hai tròng mắt lóe lên lộ vẻ nghi ngờ, nhìn người trong hầm, hiểu vì sao mà lại bị phát ra?

      "Rất ngạc nhiên?" Mỹ Linh tay cầm con dao nhọn, vừa cười vừa từng bước lên phía trước, nhìn bọn chúng ; "Ngạc nhiên lắm ah, sao chúng ta có thể phát ra chai rượu đó, sau đó lại có thể tráo đổi?"

      nữ phục vụ bên hông bị thương, máu vẫn chảy xuống mặt đất, tất cả đều là máu, ngửa mặt lên, nặng nề nuốt nước bọt nhìn Mỹ Linh.

      Mỹ Linh đột nhiên hài hước ; " nên coi tất cả mọi người trong thiên hạ đều ngốc cả! kia là chúng ta cố ý sắp xếp, tráo đổi chai rượu kia, khi nó rơi xuống mặt đất, ấy liền ôm , sau đó dẫn ngươi qua đây, chờ ngươi gửi tín hiệu cho đồng bọn! ! Ngươi hiểu ý của ta chứ?"

      Nữ phục vụ này nghe thế, nhìn chằm chằm vào Mỹ Linh, : "Ngươi... Các ngươi đưa ta vào tròng?"

      Mỹ Linh nhịn được phì cười : "Cho nên ta , đừng coi người khác là đồ ngốc! ! ! ! Ai sai khiến các ngươi tới đây! ! Rốt cuộc có mục đích gì! Ta biết các ngươi là người của tổ chức Bóng Đêm, thế nhưng người của tổ chức Bóng Đêm chỉ là giết người! Ai đứng phía sau vụ này?"

      Nhưng bọn chúng lên tiếng, chỉ cười mỉa mai.
      "Phanh! !" Cửa bị mở ra! !

      Tiếng trống phải ngừng rồi! !
      Uyển Thanh nhanh chóng đem hòm thuốc tiến vào, hai lời, đặt xuống, mở ra, từ bên trong lấy ra ống tiêm, kim tiêm, nhanh chóng xoay vào với nhau, sau đó giơ lên trung, ấn lớp dịch lỏng trong suốt phun thẳng ra ngoài! !

      Ba người của của tổ chức Bóng Đêm bị trói, hổn hển thở gấp, nghi ngờ hiểu nhìn về phía .

      "Chúng ta có thời gian !" Uyển Thanh đầu tiên là tháo mũi kim ngắn ra, sau đó cầm lên mũi kim dài khác, nhanh chóng lắp vào. Sau đó lại giơ lên trung, nhấn cái, lớp dịch lỏng lại bắn ra ngoài, cuối cùng nhìn về phía ba người của tổ chức Bóng Đêm, hai mắt lộ ra vẻ vô tình và tàn nhẫn, chậm chạp : "Thuốc này khi tiêm vào cơ thể của các ngươi, ba giây sau, các ngươi lập tức xuất ảo giác đáng sợ, cảm thấy như bị rắn quấn lên đầu, răng cắn vào đầu lưỡi, chất độc ngừng ngấm vào, lăn qua lăn lại, cảm giác còn đáng sợ hơn bị nhện độc hay bọ cạp bò đốt. Khắp nơi đều cảm giác thấy rắn, ảo giác này từ từ cùng các người chơi đùa ! Theo bản năng các ngươi tự với chính mình, đây phải là ! ! Nếu mà sợ hãi, tế bào thần kinh của các ngươi cũng bị ảnh hưởng, đến lúc đó..."

      lại nhanh chóng cầm lên ống tiêm khác, giơ lên nhìn về phía người của tổ tức Bóng Đêm, mỉm cười : "Lúc đó, chúng ta tiêm mũi thứ hai, mũi thuốc này chính là để cho các ngươi ngoan ngoãn !"

      Ba người của tổ chức Bóng Đêm trong nháy mắt, khẽ nhúc nhích hàm răng...

      Uyển Thanh nhìn bọn chúng cười nhạt : "Chớ ảo tưởng mà tự sát, chúng ta tiêm mũi trước khi đưa các ngươi vào đây, tại hàm răng của các ngươi, chỉ có thể , ngoài ra thể làm gì hơn nữa! ! Nếu như có thể tự sát, phải là dễ dàng cho các ngươi sao? Các ngươi giết nhiều người như vậy, xuống địa ngục quá đơn giản, hãy ở lại đây cùng chúng ta chơi đùa ! Ta cho các ngươi cơ hội nữa, ! ! Ai đứng phía sau chỉ đạo? Ai sai các ngươi tới đây? Hình ảnh đứa bé đặt bàn của chủ nhân các ngươi rốt cuộc là ai?"

      Ba người của tổ chức Bóng Đêm quay đầu , nặng nề thở dốc, im lặng lên tiếng.

      Uyển Thanh nhìn về phía chúng : " có phải ! ! ?"

      Chúng vẫn như cũ lên tiếng! !

      "Cung cấp thuốc cho chúng!" Uyển Thanh hai lời, liền cả người nhanh chóng đứng lên, phân phó thuộc hạ: "Hầu hạ bọn chúng tốt cho tôi! !"

      Mỹ Linh cùng ba người đàn ông mặc áo đen cầm ống tiêm lên, nhanh như chớp tiến tới, trong nháy mắt hướng thân thể của bọn chúng đâm mạnh xuống! !

      "A! !" Chúng đau đớn, ngửa đầu lên kêu la!

      "Thùng thùng thùng thùng thùng..." Tiếng trống lại nhanh chóng vang tới ! !

      Khung cảnh của bữa tiệc tối um, ánh đèn theo từng đợt trống quét qua quét lại toàn bộ nam nữ độc thân. Đường Khả Hinh ngồi ở bên cạnh thầy, cảm giác gấp gáp, hồi hộp, hai mắt chớp liên tục, thở dốc chỉnh lại váy, nghe tiếng trống kia càng lúc càng to hơn, càng lúc càng dồn dập, thấy trang Trang Hạo Nhiên nhìn về phía mình dịu dàng, tươi cười, đẹp trai. Tim bỗng đập rộn ràng, nếu có hôn cũng chỉ là vì mục đích từ thiện mà thôi...

      vẫn còn chìm đắm trong suy nghĩ của mình.
      "Dừng! !" Tiêu Đồng đột nhiên quát to tiếng! !

      Tiếng trống trong nháy mắt dừng lại! !

      Ánh đèn cũng dừng lại!

      Tất cả quan khách ồ lên tiếng, nhìn khắp nơi – bên phải, bên trái, muốn xem rốt cuộc tối nay may mắn đó là ai?

      ánh sáng màu trắng, liền rơi vào người mặc chiếc váy dài có đính hoa Mẫu Đơn, và có vài cánh hoa đầu!

      Đường Khả Hinh vẫn như cũ ngơ ngác ngồi ở chỗ cũ, nhìn xuống đôi tay trắng nõn bé của mình đan vào nhau. Nghĩ hôm nay vọt vào phòng làm việc của Trang Hạo Nhiên, khóc lóc van xin hôn cái lại bị người kia cự tuyệt, làm cho tâm đau đớn, mất mát. Hai tròng mắt đỏ bừng, cũng muốn biết Trang Hạo Nhiên cùng ai hôn môi, vẫn như vậy ngơ ngác ngồi bên, cảm thán tình cảm của mình...

      Mọi người xung quanh cùng nhau im lặng nhìn .

      Vitas cũng bộc lộ vẻ kỳ quái, cười như cười nhìn về phía học trò.

      Trang Hạo Nhiên ngồi ở bên, nhìn thấy ánh sáng quyét qua như khung cảnh thiên đường, nghiêng người nhìn thấy đáng , im lặng mà dịu dàng nhìn xuống phía dưới, lộ ra vẻ đơn vô hạn, khỏi dịu dàng mỉm cười.

      P/s: ai mún đọc trước 100 chương giá rẻ ủng hộ đường sữa dịch giả hãy liên hệ gmail : [email protected]

      "Đường tiểu thư?" Tiêu Đồng đứng phía trước kêu lên.

      Đường Khả Hinh vẫn như cũ cả người ngơ ngác, im lặng lên tiếng.

      Tô Thụy Kỳ ngồi ở bên, hai tròng mắt lóe ra, đột nhiên hiểu chút, im lặng và mỉm cười quay đầu, nhìn về phía Đường Khả Hinh.

      Quan khách vẫn như cũ im lặng nhìn .

      Tiêu Đồng chờ đợi được cười rộ lên, cầm micro lớn tiếng gọi: "Đường tiểu thư! ! !"

      "A?" Đường Khả Hinh lúc này mới có phần tỉnh táo, ngẩng đầu nhìn về phía trước sân khấu, vẫn là Tiêu Đồng đứng trong bóng tối, chỉ có ánh đèn yếu ớt chiếu ra, mỉm cười với , lúc này trống ngực của đập thình thịch, bối rối : "Gì thế?"

      Toàn bộ quan khách trong bữa tiệc bật cười.

      Đường Khả Hinh ngây ngốc quay đầu nhìn xung quanh, vẫn mơ hồ, chưa có phát ra bản thân mình ngồi chính giữa ngọn đèn chiếu vào.
      " xem người có ánh đèn chiếu ?" Tiêu Đồng mỉm cười nhắc nhở.

      Đường Khả Hinh lập tức cúi đầu, nhìn thấy bông hoa Mẫu Đơn bên hông được chiếu bởi vệt sáng, trong nháy mắt sáng lên giống như thiên đường, đóa hoa kia trở nên sống động, rất thanh lịch mà cũng quyến rũ. bàn tay chìa ra trước mặt, tự nhiên có cảm giác xúc động ập đến, thể tin được người này lại xuất trước mặt , khiếp sợ ngẩng đầu nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, kêu ; "Chuyện này... ! !"

      Trang Hạo Nhiên nhìn , mỉm cười.

      Đường Khả Hinh nhìn vào đôi mắt , kích động mỉm cười, cảm giác nước mắt chảy ra, nhìn trong khung cảnh ánh sáng mờ ảo này, nghĩ đó là , giống như nằm mơ! !

      Trong bóng tối, bóng của hai người như trong thiên đường tương đối xa, nhưng khoảng cách thực tại lại đứng rất gần nhau! !

      Tiêu Đồng ở phía , nhìn hai người lớn tiếng : "Đêm nay, tổng giám đốc Trang mời được may mắn nhất lên sân khấu rồi!"

      tràng pháo tay vang lên.

      Đường Khả Hinh lập tức có chút xấu hổ, mặt ửng đỏ, hai tròng mắt rưng rưng nhìn Trang Hạo Nhiên...

      Trang Hạo Nhiên cũng khách khí vung tay lên nhiệt tình tươi cười, cả người phóng khoáng, đẹp trai đứng trước mặt Đường Khả Hinh, im lặng xúc động nhìn !

      Đường Khả Hinh vẫn ngồi ở chiếc ghế màu trắng, xấu hổ, dịu dàng ngẩng đầu nhìn , trái tim lại đập thình thịch.

      Trang Hạo Nhiên cười, trong nháy mắt cúi xuống ôm lấy Đường Khả!

      "Oa Oa! !" Toàn hội trường quan khách nhao nhao vỗ tay cổ vũ, đồng thời cười rộ lên! !

      Đường Khả Hinh bất ngờ bị người đàn ông này bế lên, cảm giác an toàn và ngọt ngào bao quanh mình, vươn tay, vòng qua cổ , mặt xấu hổ đỏ bừng, khẽ cắn môi dưới, muốn cười dám cười, nhưng lại thực chìm đắm trong cảm giác hạnh phúc, kìm lòng được dịu dàng nở nụ cười ngọt ngào ...

      "Lão đại! ! Giỏi lắm ! ! Đẹp trai! !" Tô Lạc Hành mấy người bọn họ đồng thời kêu lên! !

      Tưởng Thiên Lỗi cùng Tô Thụy Kỳ nhất thời im lặng nhìn về phía bọn họ.

      Trang Hạo Nhiên tươi cười, mạnh mẽ nhưng cũng dịu dàng bế lên, hướng phía sân khấu, bước đến...

      Đường Khả Hinh kéo cổ Trang Hạo Nhiên, đôi mắt dịu dàng, trìu mến nhìn khẽ cười.

    4. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 882: đến giờ

      trường bữa tiệc! !

      tràng pháo tay tiếp tục vang lên.! !

      Tiêu Đồng nhiệt tình nhìn thấy Trang Hạo Nhiên đẹp trai và Đường Khả Hinh e thẹn đứng bên cạnh, nhịn được trêu đùa bọn họ ; "Tổng giám đốc Trang! ! có vẻ thích Đường tiểu thư của chúng tôi có phải ?"

      Trang Hạo Nhiên cảm thấy tim đập mạnh, mỉm cười nhìn về phía Tiêu Đồng.

      Đường Khả Hinh cũng bộc lộ chút nhu nhược, dịu dàng, nghi ngờ nhìn Tiêu Đồng.

      Tiêu Đồng nhịn được lại cười rộ lên ; "Nếu như phải, vừa rồi chiếu trúng tổng giám đốc Tưởng, rất vui mừng và nhiệt tình, còn đem áo khoác cởi ra!"

      Toàn hội trường lại trận cười nghiêng ngả.

      Tưởng Thiên Lỗi ngồi ở bên, vẻ mặt bất đắc dĩ cũng cười.

      Trang Hạo Nhiên mặc sơ mi màu lam nhạt, quần màu lam đậm, cúc áo ở cổ hé mở, lộ ra đường vân da gợi cảm, hai tay đút vào túi quần, mỉm cười nhìn với Tiêu Đồng: "Tôi sợ tôi quá nóng, dọa thư ký của tôi!"

      Lời này vừa ra, quan khách ở đây rốt cuộc mới biết, Đường Khả Hinh là thư ký của Trang Hạo Nhiên, mọi người lại ồ lên.

      Đường Khả Hinh vẫn có chút xấu hổ, cúi đầu mỉm cười.

      Tiêu Đồng nghe Trang Hạo Nhiên lời này, cũng phì cười, tiếp tục quay sang Đường Khả Hinh vẻ mặt tươi cười hỏi: "Đường tiểu thư, mặc dù đêm nay có khả năng làm đông đảo các nữ khách ở đây hâm mộ! Thế nhưng có thể thấy tổng giám đốc Tưởng cự tuyệt nụ hôn này, sau đó ủng hộ hai tỷ! ! có đồng ý ?"

      Đường Khả Hinh lập tức đỏ bừng mặt, mang theo chút bối rối, xấu hổ cúi đầu cười ; "Tôi... Tôi có hai tỷ..."

      Mọi người lại trận cười vang.

      Trang Hạo Nhiên thấy bầu khí náo nhiệt như vậy, im lặng mà tình cảm nhìn Đường Khả Hinh, mỉm cười.

      "Nếu có hai tỷ, như vậy là đồng ý hôn tổng giám đốc Trang có đúng ?" Tiêu Đồng mỉm cười và cố ý hỏi Đường Khả Hinh,.

      "... ..." Đường Khả Hinh bẽn lẽn đứng tại chỗ, cúi đầu lúc, sau đó gật đầu.

      "Oa! !" Đông đảo quan khách lại vui cười, vỗ tay tán thưởng, bên cạnh cũng nhiều nụ cười ghen tỵ của số khách nữ.
      Tiêu Đồng lại trêu đùa Đường Khả Hinh, : "... Là ủng hộ tỷ, hay là năm trăm ngàn? có thể lựa chọn!"

      Đường Khả Hinh nghe lời này, vẻ mặt xấu hổ, đỏ bừng lên, bối rối ngọt ngào nên lời...

      "... ..." Trang Hạo Nhiên hai tròng mắt cũng lóe ra đầy thương, dịu dàng nhìn .

      " tỷ! ! tỷ! ! tỷ! !" Lâm Sở Nhai cùng Tô Lạc Hành hết sức ồn ào, bên vừa vỗ tay, vừa cười kêu to; " tỷ! ! tỷ! ! tỷ! !"

      Toàn hội trường quan khách cũng hòa theo, cười to kêu to! !

      Nhã Tuệ cùng Trần Mạn Hồng và mấy người bên cạnh cũng vừa cười vừa vỗ tay, ngay cả Tô Thụy Kỳ khi thấy ý tứ của Đường Khả Hinh cũng mỉm cười, nhìn cổ vũ!

      Đường Khả Hinh nhàng, xấu hổ đứng tại chỗ, cúi đầu ngượng ngùng mỉm cười, khẩn trương, rất hồi hộp...

      Trang Hạo Nhiên âu yếm nhìn Đường Khả Hinh.

      "Đường tiểu thư! tỷ nụ hôn, đồng ý chứ?" Tiêu Đồng lại mỉm cười nhiệt liệt hỏi Đường Khả Hinh.

      "... ... . . ." Đường Khả Hinh nghe lời này, lại im lặng lúc, cuối cùng mặt đỏ bừng vì xấu hổ cũng gật đầu, giọng dịu dàng như dâu mới: "Tôi đồng ý..."

      "Oa Oa! !" Cả hội trường vỗ tay cười rất to, thậm chí Tô Lạc Hành và mấy người bên cạnh còn cầm di động lên, muốn ghi lại thời khắc thú vị này!

      Trang Hạo Nhiên hài lòng, cúi đầu cười.

      "Tốt! !" Tiêu Đồng vỗ tay, cười rộ lên ; "Mời quý vị cùng chứng kiến nụ hôn tỷ này! Khi nào tôi kêu bắt đầu, mọi người cùng nhau vì họ vỗ tay đếm từ đến sáu mươi, được ngừng để hít thở! Cũng được mình thoát khỏi nụ hôn này! Hai người chuẩn bị xong chưa?"

      P/s: ai mún đọc trước 100 chương giá rẻ ủng hộ đường sữa dịch giả hãy liên hệ gmail : [email protected]

      Trang Hạo Nhiên chậm chạp ngẩng đầu, tình cảm nhìn Đường Khả Hinh, mỉm cười ; "Chuẩn bị xong!"

      Đường Khả Hinh nghe lời này, xấu hổ cúi đầu, trái tim đạp loạn xạ...

      Cả phòng tiệc tắt hết đèn chỉ còn lại những bóng đèn phát ra ánh sáng màu hồng, trắng, xanh, tím. bầu khí lãng mạn được tạo thêm bởi ánh sáng màu hồng phát ra từ mười hai chiếc đèn xoay tròn.

      Đông đảo thiên kim tiểu thư, nhân vật nổi tiếng nắm hai tay, ngừng thở, nhìn cảnh này.

      Trang Hạo Nhiên tiến lên, hai tròng mắt nóng bỏng nhìn Đường Khả Hinh, vươn tay kéo hông của , để cho thân thể mềm mại của sát vào người mình.

      Gương mặt Đường Khả Hinh ửng đỏ, chớp chớp hai mắt, hai tay chống ở trước ngực rắn chắc, nóng bỏng của , nuốt cái, nghiêng mặt...

      Trang Hạo Nhiên lại dịu dàng cười, tay ôm chặt cái eo nhắn, tay nhàng đụng vào cằm của , hai tròng mắt nóng cháy nhìn khuôn mặt nhắn e thẹn của , thực kéo dài được nữa, cúi xuống, đụng vào đôi môi ngọt ngào mà mình khát vọng bấy nhiêu nay.

      Trái tim Đường Khả Hinh vẫn đập thình thịch, đột nhiên khi đón nhận đụng chạm nhàng ấy, cảm giác giống như bị điện giật, truyền đến trận ngứa…

      "! ! Hai! ! Ba! ! Bốn! !" Toàn bộ quan khách nhao nhao giơ tay lên đếm!
      Trang Hạo Nhiên bá đạo nắm cằm, mút lấy vị ngọt của đôi môi mềm, thơm của , phối hợp nhiệt tình với mình, cảm giác trái tim kiên cường cùng với thân thể cường tráng trong nháy mắt bị đánh gục, tình nguyện chìm đắm trong hương vị ngọt ngào này, lại kích động ôm chặt cái eo nhắn của , đầu lưỡi trêu chọc và dây dưa cùng đầu lưỡi của ...

      "Ngô..." Mới bắt đầu Đường Khả Hinh có chút xấu hổ đón nhận nụ hôn của người đàn ông này, nhưng ngay sau đó cảm nhận được cơ thể nam tính, nóng bỏng của , dám tin mình chiếm được nụ hôn của , khi nghe quan khách đếm đến hai mươi ba, hai mươi bốn...Trái tim vội vàng, khó chịu. Hai tay vươn kéo cổ của Trang Hạo Nhiên xuống, chủ động phối hợp cùng đầu lưỡi của ,…
      hy vọng đời đời kiếp kiếp đừng dừng vào thời khắc này!

      Trang Hạo Nhiên cũng vội vàng, ôm chặt eo của , lại nhiệt tình mút đôi môi, dây dưa cùng đầu lưỡi của , hai tay để sau lưng vuốt
      Đường Khả Hinh lại kìm lòng được kiễng ngón chân lên, hai tay ôm chặt cổ , xúc động mút đầu lưỡi của , từ trong đáy lòng lặng lẽ rơi lệ, nghẹn ngào : "Em ..."

      " cũng em..." Trang Hạo Nhiên chưa hết lời, hai tay lại ôm chặt thân thể mềm mại của , mặt hơi đổi sang hướng khác, cùng đầu lưỡi của thở dốc, nhiệt tình dây dưa ở chỗ! !

      Lúc này, dưới sân khấu toàn bộ đều im lặng, lên tiếng.

      Tưởng Thiên Lỗi ngồi chỗ trầm ngâm, nhìn phía trước, cũng có thể cảm giác được bầu khí nóng bỏng, được tạo ra từ nụ hôn của hai người kia.

      Tô Thụy Kỳ vẫn trầm mặc chúc phúc và nhàn nhạt mỉm cười.

      Trang Ngải Lâm lại có phần kiên nhẫn hơi thay đổi tư thế ngồi chút, im lặng lên tiếng.

      Ánh mắt Bác Dịch sáng lên, lời nào.

      Toàn trường lại lần nữa rơi vào bóng tối! Nụ hôn tỷ này vẫn diễn ra, quan khách khẩn trương đếm: "Bốn mươi chín! ! Năm mươi! ..."

      Trang Hạo Nhiên dựa vào bóng tối, ôm chặt thân thể mềm mại của Đường Khả Hinh, nhiệt tình mút đầu lưỡi của , tình cảm mê loạn, mập mờ xoa hông của .

      Đường Khả Hinh cũng vội vàng kiễng chân lên, hai tay vây quanh cổ, nhiệt tình đáp lại nụ hôn của .
      Từng đợt trống vang lên! !

      Ánh sáng luân chuyển thân thể hai người!

      Trong hầm tối, ba người của tổ chức Bóng Đêm nhận thấy ảo giác xuất , những con rắn khổng lồ nhìn mình, hai mắt của chúng rất đáng sợ, lưỡi vươn dài như định chộp lấy họ.
      "A ——————" đó là tiếng kêu của phụ nữ trong nháy mắt xuất ảo giác, dường như nhìn thấy lũ rắn mở miệng cắn vào bắp chân, ta kêu toáng lên!

      Mỹ Linh vô tình và tàn nhẫn dùng dao nhọn, hướng đùi ta đâm cái!

      Máu tươi phun ra! !

      "A! ! !" ta cảm giác như mình bị rắn cắn vào bắp đùi, thân thể khẩn trương run rẩy kêu to: "Tránh ra! ! Tránh ra! !".

      Hai gã đàn ông của tổ chức Bóng Đêm cũng lập tức xuất ảo giác, trừng mắt nhìn đồng bọn! !

      Uyển Thanh nhanh chóng cầm ống tiêm thứ hai, cắm mạnh vào thân thể người phụ nữ kia, nghiêm nghị kêu to: "! ! Ai sai khiến các ngươi tới đây! !"

      Cơ thể ta co quắp ngã xuống mặt đất, mồ hôi, nước mắt cùng máu loãng chảy khắp sàn nhà, mặt áp sát nền nhà, hai mắt mở trừng trừng, cơ thể co quắp đáng sợ! !

      Mỹ Linh nghe thấy tiếng trống ở bữa tiệc dừng lại, lẩm bẩm đếm thời gian thuốc phát huy tác dụng: "Mười! ! Chín! ! Tám! ! Bảy! ! ..."

      Tại bữa tiệc! !

      Quan khách vỗ tay nhiệt liệt!

      Tiêu Đồng lập tức bước về phía trước hai người, cười ; " hết giờ! !"

      Trang Hạo Nhiên cùng Đường Khả Hinh đứng ở hai bên, khát khao nhìn đối phương!

      Lúc này, Bác Dịch nhìn thấy tin nhắn ở di động, quay lại, hai tròng mắt phóng ra hận thù rất đáng sợ! !

    5. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 883: Nhận tội
      Editor: Thùy Trang Nguyễn
      Mật thất! !
      tiếng thở dốc vô cùng thống khổ và đáng sợ từ trong mật thất truyền đến.
      Toàn bộ thế giới vào đêm mưa, đáng sợ như thế ! Khắp nơi mưa gió điên cuồng.
      mình Bác Dịch lặng lẽ trong bóng đêm, tôiy cầm cây dù, nghe tiếng mưa tí tách, dường như lại lại nhớ tới buổi tối kia trong quá khứ, máu chảy thành sông, cũng là đêm mưa như vậy
      "... ... ..." nữ bóng đêm co rút thân thể, dường như hít thở thông, cơ mặt co quắp, thống khổ thở dốc đến đáng sợ.
      "A! ! !" Hai người đàn ông cũng cố gắng chống lại nỗi đau đớn do “cự mãng” gặm cắn chính mình, liên tục xoay cổ tôiy, muốn chạy trốn.
      Trong nháy mắt, Mỹ Linh lại hướng tới cánh tôiy của , tiêm vào mũi, nghiêm nghị kêu to: "Nếu như các người cho tôi biết, tôi thả các người . ! ! ! ! Ai sai khiến các người tới ! Đêm nay có mục đích gì! !"
      Lãnh Mặc Hàn lặng lẽ đứng trước cửa sổ trong mật thất, nghiêm mặt nhìn cơn mưa cuồng loạn trong màn đêm gần cửa sổ !
      Bác Dịch mình che dù, tiếp tục về phía trước! !
      Uyển Thanh tính toán yến hội sắp sửa kết thúc, nhanh chóng ngồi xổm trước mặt người phụ nữ kia, nâng cổ tôiy, bèn nhìn ra bên ngoài, nhanh chóng lấy ra cái kim tiêm, giống như nanh vuốt rắn độc, lập tức cắm xuống.
      "Cự mãng" . Trong nháy mắt chảy vào trong cơ thể người phụ nữ.
      "A ————" Người phụ nữ bóng đêm kia kêu tiếng, ảo ảnh mà cự mãng mang đến như có con rắn lớn quấn chặt lấy thân mình. Cuối cùng run rẩy sợ hãi kêu to, cảm giác thân thể từng được huấn luyện cách vô tình cùng tàn nhẫn nhanh chóng bị đánh bại, ngửa mặt hoảng sợ kêu to, rơi lệ : "Tôi ! Tôi ! Tôi !"
      Uyển Thanh nâng mí mắt, sắc bén nhìn ! !
      Trong nháy mắt Lãnh Mặc Hàn cũng xoay người, lặng lẽ nhìn về phía người phụ nữ kia.
      Cánh cửa bịch tiếng mở ra. Bác Dịch đứng trước cửa phòng, gương mặt lạnh lẽo nhìn về phía người phụ nữ kia, hai tròng mắt lóe ra tia phẫn hận giấu kín nhiều năm, chậm rãi tới, lạnh lùng nhìn về phía người phụ nữ bóng đêm kia.
      "! !" Uyển Thanh lại giơ thanh đao, cắm vào đùi người phụ nữ kia đao, máu loãng tiếp tục chảy ra.
      "Chúng tôi tiếp... Tiếp... mệnh lệnh của chủ nhân, đêm nay qua đây lấy băng hồ điệp ám sát hủy dung thiên kim của chủ tịch Hàn thị.." Người phụ nữ co quắp thân thể, mái tóc ướt nhẹp dính bên, khuôn mặt thống khổ dán xuống mặt đất, yếu ớt ; "Còn... Còn ... Sau đó thừa dịp thời điểm yến hội hỗn loạn, ám sát tô... Tô thiếu gia!"
      Khuôn mặt Lãnh Mặc Hàn lập tức u, nhìn : "Tại sao lại muốn ám sát Tô thiếu gia?"
      Người phụ nữ nặng nề thở hổn hển, khuôn mặt tiếp tục dán mặt đất, khóe miệng đầy máu tùy ý chảy ra, đôi mắt run rẩy kinh hoàng, lộ ra tia yếu ớt, từng chữ từng chữ vô lực : "Bởi vì... Bởi vì... Mười năm trước, thủ tướng sai cán bộ đến huyện tra án tử vong do rượu nho, những người đó lại bí mật xử tử cả gia đình chủ nhân tôi! !"
      Lãnh Mặc Hàn nhíu chặt mi tâm, chợt cảm thấy tình có chút kỳ quặc!
      Bác Dịch lạnh lùng cất bước tiến lên, tới trước mặt người phụ nữ kia, thấy giãy giụa như sắp chết, trong tôiy cầm bình chứa oxy hóa chì thủy tinh, chậm rãi : " cho tôi biết! Năm đó chủ nhân của có loại chất độc này?"
      Người phụ nữ kia truyền đến từng đợt lạnh lẽo, run rẩy nâng mí mắt, nhìn về phía chiếc bình kia, nặng nề chớp nháy hai tròng mắt, vô lực gật đầu.
      Bác Dịch cắn chặt răng, hai tròng mắt thâm thúy nhìn về phía , nghĩ giống như suy đoán của Hạo Nhiên, quả nhiên sai, năm đó lưu lại có hai người, là người bóng đêm, ... là mình!
      Uyển Thanh lại nghiêm giọng hỏi: "Chủ nhân của trong bức ảnh mấy đứa này, là ai?"
      Khuôn mặt người phụ nữ run rẩy, tiếp tục co quắp : "Tôi biết... Tôi chỉ biết chủ nhân của tôi là phụ nữ”
      Lãnh Mặc Hàn lập tức nghiêm mặt nhìn về phía , nghĩ chuyện này suy đoán quả sai! !
      "Phụ nữ?" Uyển Thanh hoài nghi lời của , tiếp: "Người dạ hành xưa nay cho phép thân thể gặp nguy nhiểm, đây là chuyện thứ nhất! Năm đó chủ nhân của chạy trốn khỏi oxy hóa chì thủy tinh, là cả gia đình đều chết, tại sao lại là phụ nữ. ?"
      Người phụ nữ lắc đầu, sắc mặt tái nhợt ; "Tôi biết..."
      Lãnh Mặc Hàn nhanh chóng hỏi lại: "Đêm nay ám sát người ở đâu?"
      "Tòa nhà chính phủ!" Người phụ nữ vô lực ra tin tức cuối cùng.
      Mỹ Linh từ xa đến, cho bạt tai, tức giận : "Đúng là có tiền đồ! Chỉ mấy con rắn đó mà bán đứng tổ chức! !"
      xong, trong nháy mắt ba người mặc áo đen vọt thẳng ra ngoài. Trong đêm mưa, phát tín hiệu toàn bộ người bí mật di chuyển về hướng tòa nhà chính phủ. Đôi song sinh canh giữ bên ngoài phòng yến hội , vừa nhìn thấy Đường Khả Hinh tiếp nhận nụ hôn của Trang Hạo Nhiên, vẫn ngọt ngào và say mê như vậy, còn lộ ra mấy phần khổ tâm cùng chờ mong, thỉnh thoảng còn cúi đầu, xấu hổ mỉm cười...
      Tiểu Vi cùng Tiểu Hà theo Đường Khả Hinh lâu như vậy, hôm nay khó có được dịp nhìn thấy lại bộc lộ nụ cười hạnh phúc như vậy, cũng cười theo.
      thân ảnh màu tím, trong nháy mắt từ xa bước đến! !
      Các đồng thời nhàn nhạt quay đầu nhìn lại, im lặng lên tiếng.
      Cả người Điệp Y giống như hồn, nắm chặt hai nắm đấm, bước như gió trong mưa, lần nữa dẫn mọi người về hướng tòa nhà chính phủ! !
      Mật thất! !
      "! !" Uyển Thanh tin ta biết nhiều như vậy, người được phái làm nhiệm vụ nhất định đơn giản, lập tức kéo tóc ta lên, nâng mặt lên, nghiêm giọng : "Ngoài chuyện này ra, còn có chuyện khác ! ?"
      Hai tròng mắt người phụ nữ kia lóe lên sợ hãi, dám lên tiếng.
      "Con mẹ nó… ! !" Mỹ Linh hai lời, lại muốn vung lên thanh đao, tức giận : "Săp chết đến nơi , lại còn dám giấu giếm chúng tôi! Có phải muốn vào hang rắn hay ?"
      "Tôi tôi !" Người phụ nữ nhìn hai người đồng nghiệp hôn mê trong ảo giác, kìm được lòng đau khổ rơi lê, nuốt khan nơi cổ họng, run rẩy : "Chủ nhân bí mật phái người bắt trưởng phòng và quản lý phòng ăn, nghe tối nay tìm ra người phụ nữ lấy chai rượu đỏ năm đó là ai. Nghe chính phủ cùng hắc đạo, còn có tổ chức của tôi đều muốn tìm ra người phụ nữ đó."
      Bác Dịch thong thả ngồi xổm bên, lạnh lùng nhìn sâu vào kia : "Năm đó có phải là các ngươi, vào mấy năm trước, ám sát tổng giám đốc Trang của tập đoàn Hoàn Cầu đúng .?"
      Người phụ nữ yếu ớt lắc đầu, ; " phải... Chúng tôi là sát nhân, tha mạng cho bất kì ai."
      Hai tròng mắt Bác Dịch lóe ra, nhớ lại lúc cứu Hạo Nhiên bên bờ biển, phát vai trúng đạn, vì che giấu con mắt của người khác, chính mình phải xưm lên vai ngọn lửa màu vàng. xoay xoay chiếc bình oxy hóa chì trong tay, nhớ lại lúc Hạo Nhiên giả chết, thiếu chút nữa bị mất mạng, nhưng có chuyện may là đêm đó Hạo Nhiên sở dĩ trúng độc, chính là khi uống xong rượu đỏ có chứa oxy hóa chì.
      Lãnh Mặc Hàn chậm rãi cúi đầu, nhìn về phía người phụ nữ kia hỏi: "Chuyện về chiếc bình rượu đỏ kia, biết được bao nhiêu?"
      "Tôi tuyệt đối biết!" Nước mắt rơi xuống, run rẩy hoảng sợ : "Tôi chỉ biết đó là chai rượu đỏ rất nguy hiểm, ai có được nó phải chết! Chủ nhân của chúng tôi tuyệt đối buông tha cho bất kì người nào!"
      Lãnh Mặc Hàn nhất thời lặng lẽ nhíu mày hiểu : "Rốt cuộc... Người phụ nữ lấy chai rượu đỏ đó là ai?"
      Uyển Thanh lại nhớ lại chuyện khác, lập tức cầm lên tấm hình, chỉ vào khuôn mặt người phụ nữ trong đó, sâu xa : " biết ta ?"
      Người phụ nữ kia run rẩy ngẩng đầu, nhìn thấy bên trong là người phụ nữ mặc chiếc váy lụa dài màu trắng, ngồi bên chiếc xích đu, đôi mắt long lanh mơ mộng huyền ảo, lộ ra nụ cười xinh đẹp, yếu ớt lắc đầu, ; " biết...
      Uyển Thanh nhìn ảnh chụp Như Mạt, đôi mắt nhìn chằm chằm, muốn nhìn thấu nội tâm của ta, nhìn là biết ta dối.
      "Tôi thực ... biết..." Người phụ nữ nhanh chóng .
      Uyển Thanh thả bức ảnh xuống, nhíu mày nghĩ rốt cuộc Như Mạt là người như thế nào?
      Trong nháy mắt Mỹ Linh vươn đôi tay, đập mạnh vào ót ta cái, mới tức giận lại : "Lúc nào chị mày rảnh rỗi, tiếp tục chơi cùng ."
      Bác Dịch chậm rãi đứng lên, nghĩ vụ án rượu đỏ chờ đợi nhiều năm như vậy, rốt cuộc cũng có manh mối !
      Mưa xối xả, giảm bớt.
      Đường Khả Hinh vì yến hội sắp phải kết thúc, chậm rãi đứng lên, mang theo nụ hôn ngọt ngào như mật của Trang Hạo Nhiên, khẽ cắn môi dưới, cất bước ra ngoài, đón những hạt mưa lăn phăn, sắc mặt ửng hồng, hai tròng mắt vẫn còn lộ ra mê loạn và ám muội. muốn về hướng phòng rượu, bàn tay nắm lấy cánh tay tuyết trắng còn lại, khí phách ban quá thân thể của !
      "Ai!" Đường Khả Hinh khẽ kêu tiếng, lúc xoay người lại nhìn thấy Trang Hạo Nhiên đứng trước mặt mình, hai tròng mắt lóe ra tia nhìn nóng bỏng.
      Trang Hạo Nhiên cầm chiếc ô trong suốt trong tay, nhìn về phía Đường Khả Hinh mỉm cười : “ Em có thể trở thành nhà chuyên làm việc thiện rồi đó?"
      "... ..." Đường Khả Hinh ôn nhu nhìn .

      P/s: ai mún đọc trước 100 chương giá rẻ ủng hộ đường sữa dịch giả hãy liên hệ gmail : [email protected]
      Hai tròng mắt Trang Hạo Nhiên thoáng qua tia nóng bỏng khát vọng, nhớ tới nụ hôn vừa rồi, cười ; "Có thể đón thêm nụ hôn nữa của ! ? lại quyên góp trăm triệu!"
      "... ..." Đường Khả Hinh chậm rãi cúi đầu, có chút ôn nhu cùng cảm động mỉm cười.
      "Hử?" Trang Hạo Nhiên lại mãnh liệt nhìn về phía .
      "... ..." Đường Khả Hinh cảm giác trái tim đập thình thịch, chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía , kìm được lòng mỉm cười ; "Em có điều kiện!"
      "Cái gì?" Trang Hạo Nhiên nhìn về phía .
      Đường Khả Hinh thâm tình nhìn về phía , chậm rãi : "Cũng thể được... muốn chỉ có phút?"
      Trang Hạo Nhiên nhìn sâu vào , kìm được lòng cười rộ lên : " và em mà ở cùng chỗ, sớm muộn cũng phá sản mất!"
      xong, trong nháy mắt liền nắm lấy tay Đường Khả Hinh, vứt chiếc ô xuống, kéo về hướng tòa nhà phụ...
      Đường Khả Hinh vừa nhanh chóng nâng váy lên theo về phía trước, vừa nhìn chứa chan bao tình cảm.
      Đêm mưa điên cuồng gào thét! !
      Nhân viên phục vụ ở tòa nhà phụ thưa thớt.
      Trang Hạo Nhiên bước nhanh, thở dốc kéo Đường Khả Hinh dọc theo cầu thang hình xoắn ốc lên tầng hai, nhanh chóng tới trước phòng làm việc của tổng giám đốc, mở cửa phòng bước vào, trong bong tối thể chờ đợi được mà ôm lấy người phụ nữ mềm mại này, hôn lên đôi môi ngọt ngào của .
      "Umk..." Cả người Đường Khả Hinh nhanh chóng cảm thấy từng trận khô nóng, vươn tôiy ôm lấy cổ , như vậy khát vọng dâng nụ hôn.
      Trang Hạo Nhiên bên cuồng nhiệt hôn , bên mạnh tôiy đóng cửa lại, ôm lấy cả người Đường Khả Hinh đặt sô pha, chính mình áp người , dường như muốn đem tất cả nhiệt tình trong cơ thể truyền hết lên người bé này, nâng khuôn mặt nhắn của , mút đầu lưỡi , ái muội : " em"
      "Em cũng !" Đường Khả Hinh trong bóng tối, nghe thấy buổi tiệc từ thiện sắp bắt đầu, từng ánh đèn sáng lên, nhạc sôi động vang lên, cứ như vậy nhiệt tình mê loạn đá rơi giày cao gót, nghênh đón nụ hôn của , than thể lùi dần, hai tôiy ôm bên hông rắn chắc của , phát thân thể cứng rắn của rất mê người.
      "Bảo bối..."
      Hai người ở trong bóng tối hết sức ôm hôn, ái muội, thỉnh thoảng cả hai người ngã xuống đất, cũng quý trọng giây phút hạnh phúc ngọt ngào mặc kệ trời đất có quay cuồng, có đôi khi Đường Khả Hinh bướng bỉnh muốn trong bóng tối tùng rụng trong đó viên nữu khấu, Trong bong tôi cười khẽ vô cùng gợi cảm, vuốt khuôn mặt nhắn của , yếu ớt ; "Bướng bỉnh..."
      Cả người Đường Khả Hinh nằm thảm lông dê, lại vươn đôi tôiy xinh đẹp của mình ôm lấy cổ , nâng mặt lên, ở bên tôii ngọt ngào lặng lẽ : "Em ... Em rất ..."
      Trái tim giống như bị con mèo cào .
      Trang Hạo Nhiên cúi xuống, trong bóng tối nhìn về phía , cảm xúc dâng trào ; "Em cứ như vậy hỏi tại sao có thể em?"
      xong, trong nháy mắt xoay người, áp Đường Khả HInh dưới thân thể mình, tiếp tục nụ hôn nóng bỏng, ngón tôiy thỉnh thoảng lướt qua hông , chọc cho cười khanh khách, nghe thấy tiếng cười như vậy, lại nhiệt tình hôn môi , cằm, cổ của , khẽ nâng cánh tôiy trắng như tuyết của , thận trọng mà thâm tình vừa mút vừa hôn.
      Đường Khả Hinh nằm trong thế giới của , vô cùng hạnh phúc và vui vẻ, kìm được lòng nhắm mắt lại, nuốt nơi cổ họng.
      Lúc này, tiếng đập cửa vang lên.
      Hai người vẫn giữ nguyên tư thế ái muội như vậy nhưng dừng động tác lại, nghi ngờ nhìn về phía cánh cửa.
      Lãnh Mặc Hàn nghiêm mặt đứng ngoài cửa, chậm rãi ; "Lão đại, đến giờ !"

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :