1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc - Hàn Trinh Trinh

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 783: Ghê tởm

      Trần Mạn Hồng cùng Nhã Tuệ vào nhà của Lãnh Mặc Hàn, nhìn ngôi nhà này đơn giản.
      "Ôi! Mẹ ơi!" Trần Mạn Hồng vừa vào phòng khách, nhìn quanh bốn phía, nhịn được cười rộ lên : "Nếu như phải bởi vì tôi biết, tôi còn tưởng rằng Hoàn Cầu sắp đóng cửa, để phó tổng giám đốc ở trong ngôi nhà thế này."
      Lãnh Mặc Hàn đứng ở bên, chỉ khẽ cười.
      Nhã Tuệ lại mỉm cười đứng ở chỗ trong phòng, tính cách lương thiện hiền lành, ôn nhu : "Có sao đâu, đơn giản có cái tốt của đơn giản, cứ việc đơn giản, khi vào nơi này đều rất thoải mái, chỉ là khách sạn có mấy vị phó tổng, người lại ở nơi xa xôi này, có chút đơn, xem ra phó tổng giám đốc Lãnh phải tìm bạn rồi."
      "Mời ngồi..." Lãnh Mặc Hàn xem vấn đề này, mỉm cười nhìn về phía Nhã Tuệ.
      "Bà xã, em tới rồi?" Tào Kiệt nhìn thấy bà xã đến, lập tức nhớ tới hôm nay hai người cãi nhau, lập tức tới muốn lấy lòng bà xã.
      Trần Mạn Hồng nhìn , sắc mặt lập tức tối sầm lại, : "Cút. Ai quen . là ai? Tôi nể mặt phó tổng giám đốc Lãnh nên mới tới đây. cho rằng tôi vì mới đến đây à. Tôi cảnh cáo , tối hôm nay ở lại đây ôm phó tổng giám đốc Lãnh mà ngủ, đừng hòng tôi cho về nhà."
      "Ôi! Bà xã, muốn như vậy! Hôm nay là bị oan uổng thôi! ! Nhìn nửa người dưới của cường tráng như thế này,làm sao có thể thích đàn ông được!" Tào Kiệt lập tức ôm Trần Mạn Hồng vào trong ngực, muốn hôn lên khuôn mặt của .

      "Tránh ra, đồ biết xấu hổ, ở đây có nhiều người như vậy. " Trần Mạn Hồng muốn đẩy ra!
      "Ở đây có ai? Chỉ có em..." Tào Kiệt vừa xong, cũng vươn hai tay ôm chặt hông bà xã, hôn lên môi của , mới vội vàng : " muốn sinh đứa !"
      "Ai đồng ý với sinh đứa , tránh ra." Gương mặt Trần Mạn Hồng đỏ lên, lại muốn đẩy ông xã ra.
      Hai người người đẩy người kéo, mọi người xem bọn họ hồi cũng gì.
      Lâm Sở Nhai bị Tiêu Đồng bắt rửa bát, vừa ra liền thấy Nhã Tuệ, ánh mắt của sáng ngời, lập tức gọi: "Quản lý Lưu?"
      Nhã Tuệ nhìn thấy Lâm Sở Nhai, mặt đỏ lên, trong nháy mắt liền cảm thấy buồn nôn.
      Đường Khả Hinh nhìn dáng vẻ này của Nhã Tuệ, liền kỳ quái hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
      " có việc gì..." Nhã Tuệ vội vã muốn tránh Lâm Sở Nhai, đứng bên cạnh...
      Vẻ mặt Lâm Sở Nhai kích động, bi phẫn nhìn thấy Nhã Tuệ như vậy, lập tức kêu lên: "Lão đại! ! Chúng tôi có việc muốn nhờ chút!"
      Trang Hạo Nhiên vừa vào phòng bếp, chuẩn bị cầm bát múc cháo ăn, nghe thấy tiếng gọi này, lập tức cầm cái thìa lên, : "Tôi có chuyện gì để cùng mấy người."

      "Đến đây" Lâm Sở Nhai tức giận vào phòng bếp, túm chặt lấy người kéo lên tầng.
      Tô Lạc Hoành nghe thấy em như vậy, biết có thể được đòi nợ, vội vã đỡ Lãnh Mặc Hàn lên tầng, chỉ có Tào Kiệt tiếp tục ôm bà xã ngồi sô pha, hết má trái, lại má phải, rồi hôn lên miệng.
      "Trời ơi, tránh ra mau" Trái tim Trần Mạn Hồng đập điên loạn, lúc nào cũng khó chống lại được trêu chọc của ông xã, nhịn được cười : "Đàn ông trẻ tuổi nhiệt tình thế là rất tốt, làm cho người ta vui vẻ"
      Nhã Tuệ cùng Khả Hinh nhìn dáng vẻ này của ấy, nhịn được bật cười.

      ***

      Phòng tiếp khách.
      Cả người Trang Hạo Nhiên bị Lâm Sở Nhai và Tô Lạc Hoành ném sô pha, trong tay vẫn còn bê bát cháo, thiếu chút nữa là đổ hết lên người, nhíu mày bê bát cháo, kêu lên: "Làm gì vậy?"
      Lâm Sở Nhai xúc động phẫn nộ tiến lên, nâng chân đạp lên bàn trà, tới gần tên đáng chết Trang Hạo Nhiên này, kêu lên: "Tất cả là bởi vì , cái gì mà trộm rượu. tại thuần khiết của lão tử hoàn toàn bị phá hủy”
      Trang Hạo Nhiên bên nhàn nhã uống cháo, bên nâng mí mắt, liếc hỏi: "Cái gì mà phá hủy? Cậu còn thuần khiết sao? trong sạch của cậu bị mấy trẻ lấy mất từ lâu rồi."

      "Em nhà " Lâm Sở Nhai ức hiếp nhà người ta có em , tức giận gọi: "Nếu như phải bởi vì muốn trộm rượu, Lạc Hoành cũng gọi tôi đến giúp đỡ. Nếu như phải tên đáng chết nhà , giải mã chậm chạp, để người của Hàn gia truy đuổi tới cửa, khiến lão tử và Lạc Hoành phải hôn môi, bị Nhã Tuệ phát . tại ấy mực chắc chắn, lão tử thích đàn ông! Ngươi chuyện này phải làm sao bây giờ?"
      Trang Hạo Nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía , nhịn được cười : "Tôi cậu cũng là! Hai người các cậu ở cùng phòng, muốn che giấu, chơi cờ được sao? Uống trà được à? Hay là uống rượu đỏ cũng được? Vì sao nhất định phải nhảy giường, ôm nhau hôn môi đâu?"
      "Em nhà " Tô Lạc Hoành bởi vì chuyện này, cũng đắc tội Tiêu Đồng, cũng dẫm lên bàn trà, tới gần Trang Hạo Nhiên tức giận : "Khi đó, thời gian gấp rút, làm gì còn thời gian để chuẩn bị chơi cờ uống rượu. Đương nhiên là phải làm chuyện sở trường của chúng tôi rồi!"
      Phốc! !
      Trang Hạo Nhiên thiếu chút nữa cười phun hết cả cháo ra ngoài.
      Lãnh Mặc Hàn ghét bỏ nhìn , : "Cậu cười cười, đừng có phun hết cháo lên người tôi, đây chính là áo của tôi!"
      hết lời, liền vặn mở chai thuốc sát trùng, muốn tự mình bôi thuốc cho vết thương đằng sau lưng, thế nhưng bên trái xoay, bên phải xoay, cũng có cách nào đưa tay ra sau lưng... người đáng thương, từ lúc thoát chết trở về, liền có người quan tâm nữa rồi.
      " chuyện này nên làm cái gì bây giờ?" Lâm Sở Nhai lại tới gần Trang Hạo Nhiên, lập tức hỏi: "Lão tử vất vả mới cải tà quy chính! Lại bởi vì tình của , phá hạnh phúc cả đời của lão tử. Tôi mặc kệ"
      "Dù cho tặng Tiêu Đồng căn hộ, ấy vẫn còn giận tôi. Tôi cho biết, tổng giám đốc Trang! thể lúc nào cũng làm cái chuyện này, giẫm lên lưng em để theo đuổi hạnh phúc được. công bằng."
      "Vớ vẩn!" Trang Hạo Nhiên phịch tiếng, đem bát đặt bàn trà, ngẩng đầu nhìn về phía bọn họ tức giận : "Lão tử là người như vậy sao? Cái gì mà theo đuổi hạnh phúc? Khả Hinh đến bây giờ còn chịu tha thứ cho tôi. Tôi cũng như mấy người, chỉ có thân mình”
      "Cái gì mà thân mình" Tô Lạc Hoành chỉ vào Trang Hạo Nhiên, : " thẳng thắn được khoan hồng! ! Tối hôm qua rốt cuộc và Khả Hinh có lên giường ?"
      "Hỏi cho ràng! Là lên giường hay làm tình." Lãnh Mặc Hàn còn nhớ đến trăm vạn của mình.
      "... ..." Trang Hạo Nhiên ngồi tại chỗ, nhớ tới cái buổi tối kia, nhịn được nở nụ cười ái muội .
      "Mẹ nó!!Lần này lão tử thua thê thảm! Tôi sớm biết phải là người tốt! ! !" Lâm Sở Nhai nhanh chóng kích động nhào tới trước mặt Trang Hạo Nhiên, hai tay túm lấy cổ áo của , kích động : " tại lão tử tiền có, phụ nữ cũng có! ! còn chế giễu tôi, cư như vậy xuân phong đắc ý! ! Tôi muốn biến thành thái giám. Lấy dao đến! ! Trước đem cắt ** của "
      " ! !" Trang Hạo Nhiên lại nặng nề đẩy ra, tức giận cười : "Cái gì gọi là tiền có, phụ nữ cũng có? Lão tử giao nhà hàng cho cậu vẫn còn ít.!"
      "Tôi muốn Nhã Tuệ! !" Lâm Sở Nhai lại kích động túm lấy cổ áo của Trang Hạo Nhiên, rống giận: " tại ấy nghĩ lão tử thích đàn ông. Mẹ nó. Muốn như vậy, lão tử cùng với Tào Kiệt, hay Tô Lạc Hoành, ai biết được có bệnh lây qua đường sinh dục hay ?"


      P/s: ai mún đọc trước 20 chương giá rẻ liên hệ gmail : [email protected]



      “Cậu mới có bệnh lây qua đường sinh dục" Tô Lạc Hoành cũng nhảy lên : "Thanh danh của tôi cũng bị phá hủy rồi?"
      "Vậy là cậu thích Tiêu Đồng ! Chúng ta luôn coi ấy là phụ nữ. Cậu thích ấy lúc này là hợp lý.!" Lâm Sở Nhai vừa xong, lại tiếp tục túm chặt lấy Trang Hạo Nhiên, kêu lên: "Lão tử giải quyết việc này. Nếu phải tôi vừa mới khóc vì Lãnh Mặc Hàn xong, cũng có thể khóc cho cậu rồi.”
      Trang Hạo Nhiên nhịn được, cả người cười đến phát run nhìn về phía Lâm Sở Nhai, : "Được rồi được rồi! ! Đừng làm loạn nữa! Tôi nghĩ cách cho mấy người."
      "Cách của mà vô dụng, tự mình kết thúc !" Lâm Sở Nhai nghiến răng nhìn .
      Trang Hạo Nhiên phen đẩy ra, nhìn Lâm Sở Nhai trong khoảng thời gian này, đúng là vô cùng giữ chừng mực, hơn nữa lại gần nữ sắc, mặc dù muốn tác thành cho , nhưng vẫn nghiêm túc hỏi: "Cậu thích Nhã Tuệ?"
      "Cút" Lâm Sở Nhai mặt lạnh muốn đạp !
      Trang Hạo Nhiên đầu tiên là né tránh cước của Lâm Sở Nhai, mới cười : "Biện pháp này tốt sao? ấy nghĩ cậu thích đàn ông, cậu lại thích ấy, như thế này được sao?"
      cũng thể ra trực tiếp được.
      Lâm Sở Nhai nghe ra ý tứ trong đó, nhìn về phía , nhịn được cười rộ lên : "Vậy trong khoảng thời gian này, được cho Khả Hinh về nhà..."
      Trang Hạo Nhiên nâng chân, muốn đạp ! !
      "Nam nữ phát triển, làm như vậy là bình thường ! Chúng ta đều là người trưởng thành?" Lâm Sở Nhai vội vã co chân, lại nghĩ đến vấn đề, nhìn về phía các hem : "Chắc là Nhã Tuệ... đối với tôi... Cũng có chút ý tứ phải ?"
      Lãnh Mặc Hàn cười, còn suy nghĩ biện pháp bôi thuốc cho chính mình.
      "Có ý gì?" Lâm Sở Nhai nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn, nhanh chóng hỏi: " biết cái gì? Mau cho tôi biết!"
      "Nếu như ấy để ý tới cậu, cũng vì chuyện cậu thích đàn ông mà phản ứng lớn tới vậy." Lãnh Mặc Hàn muốn cởi áo sơ mi màu đen của mình ra, cầm lên miếng bông cùng lọ thuốc bên cạnh, hướng Lâm Sở Nhai : "Sở Nhai... Giúp tôi chút, tôi muốn bôi thuốc.”
      Lâm Sở Nhai ngồi gần Lãnh Mặc Hàn, bên giúp cởi áo sơ mi ra, bên có chút khẩn trương hưng phấn : " vậy hả? Thế nhưng lần trước ấy cự tuyệt tôi!"
      " Tại thời điểm đó, ấy cự tuyệt cậu là bình thường..." Lãnh Mặc Hàn thúc , : "Nhanh lên chút! !"
      " chắc chắn?" Lâm Sở Nhai cởi ra nút áo sơ mi cuối cùng, nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn, cười rộ lên : " là có thích tôi sao?"
      "Chắc chắn” Lãnh Mặc Hàn bất đắc dĩ thở dài! !
      "Mặc Hàn Lâm Sở Nhai lại nổi lên hứng thú đùa giỡn, trong nháy mắt cởi áo sơ mi đen của Lãnh Mặc Hàn ra, kích động vui mừng ôm vào trong ngực, lại hôn cái lên mặt , mới cười : " chết, tốt quá! !"
      "Boang ——————" Đĩa hoa quả rơi xuống mặt đất. Mấy người đàn ông cùng nhau kinh ngạc ngẩng đầu.
      Nhã Tuệ kích động há hốc mồm nhìn về phía dáng vẻ kích tình của Lâm Sở Nhai cứ như vậy cởi áo sơ mi của Lãnh Mặc Hàn ra, điên cuồng hôn lên mặt , sắc mặt của lập tức đỏ lên, nên lời! !
      Lâm Sở Nhai lập tức đẩy cơ thể cường tráng của Lãnh Mặc Hàn ra, há hốc vì kinh ngạc, kích động nhìn về phía Nhã Tuệ, : "Quản lý Lưu, em nghe giải thích! !"
      "Cái gì cũng cần ! Tôi đều hiểu hết ! !" Nhã Tuệ xong, trong nháy mắt tay lại che miệng, chạy nhanh xuống tầng.
      "Đợi với! Mẹ ơi”. Lâm Sở Nhai hai lời, liền mang vẻ mặt cầu xin, nhảy lên đuổi theo Nhã Tuệ.
      Phốc! !
      Trang Hạo Nhiên vừa cười vừa bê bát, đầu tiên là dặn dò Tô Lạc Hoành bôi thuốc cho Lãnh Mặc Hàn, chính mình đứng lên xuống tầng, lại nhìn thấy Đường Khả Hinh đứng trong bếp, dáng vẻ khó chịu buồn nôn muốn nôn.
      Lập tức cả kinh!

    2. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 784 Thần bài.
      Editor: Chi Misaki.
      "Khả Hinh... Em... Em thoải mái sao..." Trang Hạo Nhiên chậm rãi tới trước mặt Đường Khả Hinh , làm bộ chững chạc đàng hoàng hỏi , kỳ thực nội tâm như dời sông lấp biển, nhớ lại có khả năng có..

      " ngày hôm nay đều muốn nôn... biết vì sao nữa..." Đường Khả Hinh cầm khăn lau, muốn lau chùi phong bếp của Lãnh Mặc Hàn, lại cảm giác được ánh mắt khác thường của Trang Hạo Nhiên ở phía sau, chậm chạp dừng lại động tác, xoay người liếc về phía ...

      "... ..." Trang Hạo Nhiên bộ dáng ái muội, ánh mắt thăm dò nhìn về phía , muốn cười lại dám cười.

      ngọn lửa tức giận ầm ầm xông lên trong đầu ! !

      Mặt Đường Khả Hinh trong nháy mắt đỏ lên, trái phải nhìn phòng khách có ai, mới nhớ tới sáng sớm hôm nay, tự mình rời giường, xám xịt rời khỏi nhà , tính tình chút đều bị thiêu đốt , lập tức đem khăn lau ném tới người của , tức giận : " lại còn có mặt mũi mà nghĩ đến việc này! ? Nếu có thành ý như vậy, tại sao buổi tối làm xong, nửa đêm lại còn muốn nữa? tại sao nhìn xem Jenny tiểu thư có hay cũng buồn nôn a? ấy có thể sinh cho đứa! !"

      "Aizzz! cùng ấy có gì hết! ! thề! !" Lúc này Trang Hạo Nhiên, mới nhớ tới chính mình vẫn thiếu Đường Khả Hinh lời giải thích, vội vã giơ tay lên, khẩn trương : " có cái gì a! ! Đó là cùng ấy diễn vở kịch! !"

      "Diễn kịch! ! ? Ha ha! !" Đường Khả Hinh sắc mặt tức giận đến vặn vẹo, lại tới gần Trang Hạo Nhiên, nghiến răng nghiến lợi : " có cần tìm lời kịch tốt hơn chút ? Ví dụ như , nghĩ sinh đứa con trai cũng đủ! ! Muốn tìm hai người sinh cho đủ đôi! !"

      Trang Hạo Nhiên có chút nghiêm mặt nhìn về phía Đường Khả Hinh, : "Đừng đùa giỡn kiểu này..."



      "Tôi đùa! ! Tôi rất nghiêm túc với ! !" Khuôn mặt Đường Khả Hinh tái , nhớ tới hôm nay nhìn thấy bức ảnh trong máy tính, lại bước tới gần , vươn tay chỉ thẳng vào lồng ngực của , gầm : "Có cần phải vội vã như vậy ? Buổi trưa mới gặp qua, buổi tối ôm nhau ở chỗ? Nếu quả là ý đậm tình sâu như thế, cần gì phải ở trước mặt của tôi làm bộ làm tịch! Còn hi vọng tôi... Tôi... Tôi làm phu nhân tổng giám đốc của ! Hừ! !"

      cúi đầu hừ cái! !

      Trang Hạo Nhiên có chút bất đắc dĩ nhìn ! !


      P/s: ai mún đọc trước 20 chương giá rẻ liên hệ gmail : [email protected] Đường Khả Hinh lại nghiến răng nghiến lợi ngẩng đầu, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên tức giận : " đại khái là nhìn tới tin tức ngày hôm nay ! ! Ảnh chụp tung lên, ngọt ngào a? Ôm nhau cùng chỗ thâm tình a! ! Hai người coi tôi là khỉ sao! ! Tôi hôm nay ở phòng làm việc chính là nên đồng tình với , hẳn là nên để cho cha đánh chết !"

      " phải! ! Em nghe giải thích! là có kế hoạch, muốn ấy phối hợp với ! ! Bởi vì biết kỹ thuật chơi bài của ấy rất tốt! ! Cho nên mới như vậy..." Trang Hạo Nhiên liền bước lên phía trước, muốn ôm lấy ...

      Đường Khả Hinh lại càng tức giận đẩy ra, a tiếng, chế nhạo : " lừa ai a? Kỹ thuật đánh bài tốt! ? Tôi còn là thần bài đây! !"

      "Thực ..." Trang Hạo Nhiên lại vội vã kiên nhẫn giải thích, nhìn : "Em tin, có thể chặt hai tay cho em xem! Cũng là bởi vì muốn lấy rượu đỏ cho sư phụ, nên mới đánh cuộc như thế..."

      "Xì...! Ai muốn lấy cho sư phụ ..." Đường Khả Hinh trong nháy mắt sửng sốt nhìn về phía , lúc này mới có chút nghe lời kia, có chút kích động : "... ... đoạt lại Khang đế rồi ?"

      "... ... ..." Trang Hạo Nhiên dừng lại chút, có chút cười như cười : "Hình như... Ở trong nhà Jenny... Tối hôm qua có nhớ lại số chuyện, nên hôn mê bất tỉnh..."

      tức giận khác , lại như muốn hừng hực bốc cháy.

      Khuôn mặt Đường Khả Hinh lạnh băng, bước tiến lên, híp mắt nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, đè xuống lửa giận kia, từng chút lại từng chút nhìn về phía , có chút thể tưởng tượng ra : "Ý của là... Tối hôm qua bồi ấy chơi , sau đó ở lại nhà ấy qua đêm?"

      " hẳn là qua đêm..." Trang Hạo Nhiên vì sợ hôm nay dối, ngày mai lại càng thảm hại hơn, đành phải sốt ruột thẳng thắn, nhìn về phía khẩn trương : " Lúc đó ngất , Jenny nguyên nhân, khẳng định dám đem đưa , sau đó đành đưa đến nhà ấy... tại hai chai Khang đế ở ngay trong nhà ấy..."

      "Ha Ha ha ha! !" Đường Khả Hinh thể tưởng tượng ra nổi, bật cười chút, sau đó quay đầu, quát to tiếng: "Trang Hạo Nhiên! ! ! !"

      "A..." Trang Hạo Nhiên nhìn tức giận thành như vậy, nhớ tới gậy đánh bóng chày ngày hôm nay, trái tim có chút lạnh.

      Đường Khả Hinh tức giận đến nên lời, chỉ là đến gần , cắn răng gọi: " coi như là vì sư phụ, muốn trộm chai rượu kia trở về! Vậy cũng cần làm ra việc như vậy! có nghĩ tới cảm nhận của tôi hay ! ? Tối hôm qua tôi..."

      nhất thời xấu hổ tức giận nên lời, hai mắt đỏ bừng nhìn về phía , : "Mặc kệ phát sinh bất cứ chuyện gì! ! Tối hôm qua tôi và cũng cùng ở chung chỗ, sau đó lại cùng buổi tối, cùng người khác vừa kéo vừa ôm! ! có tôn trọng tôi sao? Khi làm chuyện gì, cho tôi biết tiếng chết à? Đừng để cho người khác hiểu lầm, nghĩ đến việc ghét bỏ tôi..."

      lập tức nên lời, nhớ tới sáng sớm hôm nay rời giường trong ủy khuất, lập tức quay người tới ghế sô pha bên kia, cầm túi xách, định xoay người rời ! !

      Trang Hạo Nhiên lại lo lắng tiến lên, nắm chặt lấy cánh tay của , khẩn trương : "Em nghe giải thích , cùng ấy thực có chuyện gì... Em phải tin ..."

      "Tôi quản cùng ấy có chuyện gì! ? làm như vậy , chính là tôn trọng tôi! !" Đường Khả Hinh xong, ngay lập tức ra ngoài! !

      "Khả Hinh..." Trang Hạo Nhiên lại muốn nắm lấy cổ tay của ...

      Đường Khả Hinh trong nháy mắt quay đầu lại, hướng tới giày của , sống chết đạp cước! !

      "A!" Trang Hạo Nhiên đau đến nhíu mày kêu lên.

      "Đêm nay liền ôm phó tổng giám đốc Lãnh ngủ ! !" Đường Khả Hinh trong nháy mắt liền đóng phịch cửa lại, bước nhanh ra ngoài, để cho Trần Mạn Hồng đưa mình về nhà! !

      "Khả Hinh! !" Trang Hạo Nhiên nhanh chóng xông tới, muốn mở cửa ra, ai biết thế nào kéo cũng kéo ra, liều chết nắm tay cửa, ngừng kéo, sống chết kéo, cắn răng kéo, chính là kéo mãi cũng ra, lại liều chết gọi: "Đây là có chuyện gì xảy vậy? Cửa thế nào lại mở ra ?"

      Ngoài cửa hồi thanh khởi động xe BMW.

      "Khả Hinh! ! ! Đừng ! ! Hãy nghe giải thích !" Trang Hạo Nhiên ôm lấy cánh cửa kia, vừa kéo vừa kêu to: "Em trước đừng ! ! Nghe giải thích a... ... Cánh cửa đáng chết này, mở thế nào cũng được a?"

      "Có chuyện gì xảy ra..." Lãnh Mặc Hàn nghe thấy thanh cãi nhau , liền nghi ngờ nhìn đến cơ thể bắp thịt cuồn cuộn kia, xuống ,hỏi: “ Sao vậy?"

      "Cửa này làm thế nào cũng mở được?" Trang Hạo Nhiên tức khắc xoay người, nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn, khẩn trương hỏi; "Có phải là hỏng rồi hay ?"

      Lãnh Mặc Hàn nghe xong, còn dừng lại chút, mới chậm chạp : "Cửa nhà tôi, chỉ có người từ bên ngoài tiến vào, ai có thể từ bên trong ra... Đương nhiên... Trừ tôi..."

      Trang Hạo Nhiên gì há hốc mồm, nhìn về phía người này, a tiếng, muốn khóc hỏi: "Vì sao a?"

      Lãnh Mặc Hàn là dạng thái độ mờ mịt, nhìn về phía , nhàn nhạt : "Còn phải cần lý do sao? Bình thường vào nhà tôi, cũng phải là người tốt, đương nhiên để cho người đó ra rồi ...".

      "Mẹ kiếp! !" Trang Hạo Nhiên xoay người, đạp cửa kia phát, kêu to: "Mau mở cửa ra cho lão tử! !"

      Cửa giống như ảo thuật được mở! !

      Trang Hạo Nhiên sửng sốt nhìn cánh cửa này.

      "Cửa nhà tôi, liền nhận câu này là điều kiện mở cửa... thôi..." Lãnh Mặc Hàn xoay người lên lầu.

      " là bị làm cho tức chết rồi! !" Trang Hạo Nhiên bước nhanh ra ngoài, vẫn đứng ở trong bóng đêm, nhìn thấy đường núi uyển chuyển, đầu kia thoáng qua những tia sáng đèn xe, lại trận bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ thở dài...

      ***

      chiếc Lamborghini nhanh chóng băng qua phố xá sầm uất, chậm chạp hướng tiểu khu nào đó chạy tới.

      Lâm Sở Nhai vừa lái xe, bên vừa quay mặt sang, nhìn về phía Nhã Tuệ xấu hổ đỏ mặt ngây ngốc ở bên, nặng nề thở dài hơi, : "Ôi trời ơi! Em thực tin tôi sao? Nếu như tôi... Tôi thực thích đàn ông, tôi làm chi còn phải quan tâm đến em như thế chứ?"

      Ngữ khí là bất đắc dĩ .

      Nhã Tuệ vẫn như cũ cảm giác được chính mình vừa mới nhìn thấy tất cả, làm cho người ta cảm giác mặt đỏ bừng.

      Lâm Sở Nhai lại quay đầu, nhìn về phía người con dịu dàng bên cạnh, vẫn xấu hổ đỏ mặt, ngồi yên ở vị trí, vẫn mềm mại như nước, khuôn mặt nhắn trắng nõn, vài sợi tóc rủ xuống, càng thêm mê người... vừa trầm mặc nhìn , vừa lái xe vào tiểu khu, tới trước căn biệt thự màu trắng, rồi mới dừng xe lại...

      Nhã Tuệ cũng nhanh chóng tháo dây an toàn, muốn mở cửa xe, lại phát cửa xe bị khóa, sửng sốt quay đầu, nhìn về phía Lâm Sở Nhai.

      Lâm Sở Nhai cũng có chút bất đắc dĩ tháo dây an toàn, quay đầu nhìn về phía Nhã Tuệ, cười khổ : "Tôi ...Em ra cũng biết đến ? Là thể hiểu lầm tôi thích đàn ông chứ? Tôi trước đây vẫn ôm ôm ấp ấp phụ nữ, em cảm thấy trong lòng sợ hãi, muốn tin tôi, đúng ?"

      Nhã Tuệ nhu mì ngồi ở vị trí cũ, mặt đỏ bừng , im lặng lên tiếng.

      Lâm Sở Nhai quay mặt sang, nhìn về phía , bất đắc dĩ : " sợ tôi như thế sao? Đối với tôi chút cảm giác cũng có sao? Bình thường tôi nhìn em hòa thuận với nhiều quản lý nam, cùng chỗ với họ như vậy, tôi ghen cũng dám , liều mạng kiềm chế, Khả Hinh trước đây tới tìm tôi, ấy để cho tôi nhận ra đạo lý, thích người... Chính là toàn tâm toàn ý theo đuổi, cần hồi báo..."

      Nhã Tuệ chậm rãi quay đầu, nhìn về phía .

      Lâm Sở Nhai cũng bất đắc dĩ nhìn về phía , khuôn mặt đau khổ : "Thực ... chút cũng thích tôi sao? Quá khứ là tôi mê chơi... Thế nhưng tôi... Tôi thực ... Thực thích em a... Buổi tối mỗi ngày, đều nhớ đến em mấy lần rồi mới ngủ được... Tựa như bị trúng tà! Từ trước cho tới bây giờ cũng chưa bao giờ như vậy ! Em thể cho tôi cơ hội lần được sao? Có lẽ, chúng ta có thể thử tiến thêm bước... Được ?"

      Nhã Tuệ ngồi ở bên trong buồng xe hẹp, quay mặt sang, dịu dàng nhìn về phía .

      Lâm Sở Nhai lại xoay người, tay chống vào vị trí tay lái, dám quá mức, chỉ là khẩn trương nhìn , ; "Tôi đợi em rất lâu rồi... Cho tôi câu trả lời ... Tôi sắp điên rồi! !"

      Nhã Tuệ hai tròng mắt xẹt qua mấy phần ý cười bất đắc dĩ , thở dài hơi, mới mềm giọng : "Em... Em gần đây thi bằng lái..."

      "A..." Lâm Sở Nhai ngây ngốc nhìn .

      Nhã Tuệ dường như cảm thấy có chút xấu hổ, nhưng hai mắt vẫn lóe ra những tia sáng ngọt ngào , mềm giọng : "Nhưng em luôn luôn biết mở... nếu như mỗi ngày có thời gian... dạy em chút ..."

      Lâm Sở Nhai tinh thần chấn động mạnh cái, nhìn về phía Nhã Tuệ, trận tâm tình kích động cười : "Em hay giả ?"

      "... ..." Nhã Tuệ do dự mấy phần, mới gật đầu, cười : "Thực ..."

      Lâm Sở Nhai hình như nghe thấy tin tức vô cùng quan trọng, trái tim từng hồi thình thịch, thình thịch, cách thời gian cự tuyệt mình lần trước là chuỗi ngày dài đằng đẵng rồi, vẫn luôn dám tin, chính mình có ngày có thể theo đuổi được người con thiện lương hiền thục này, lập tức có chút kích động quay đầu, nhìn : "... lập tức dạy cho em..."

      thoáng cái nắm chặt bàn tay bé của , đặt ở vị trí bên , mới : "Nhìn này! ! Đây là vị trí điều khiển tay lái! !"

      Trong lòng Nhã Tuệ, như bị cái gì đó chạm vào, hai tròng mắt thoáng qua mấy phần ái muội , nhịn được muốn rút về tay, cười : "Cái này em biết..."

      Lâm Sở Nhai lại cười, nắm chặt tay bé của , trong nháy mắt ôm chặt thân thể mềm mại của vào trong lòng, tâm tình khoan khoái hạnh phúc : " Sau này, mỗi ngày đều dạy cho em những cái em chưa biết !"

      Nhã Tuệ tựa ở trong lòng Lâm Sở Nhai, tâm như nai con nhảy loạn, sắc mặt mắc cỡ đỏ bừng, lại có cảm giác như dòng nước ấm ngọt ngào , bao trùm lấy .

      Lâm Sở Nhai cúi đầu, dựa vào chút ánh đèn ngoài cửa xe, nhìn về phía khuôn mặt của người con dịu dàng trong lòng, nội tâm của chậm rãi thoáng qua mấy phần xúc động, nghĩ muốn kiềm chế, nhưng lại nhịn được : "... Con người của trước kia là cầm thú... Cho nên mới biết đối xử với em thế nào... Nếu như sau này có những cử chỉ quá mức, em hãy cho biết... Được ?"

      Nhã Tuệ lại nhịn cười được, gật đầu đáp ứng: "Được..."

      Trong lòng Lâm Sở Nhai như bị mèo cào, khó có thể nhịn được : "Kia... Vậy ... Hôn em... Em được đánh nhé..."

      Khuôn mặt Nhã Tuệ ửng đỏ, lại mặt dán chặt vào lồng ngực của , dám chuyện...

      Lâm Sở Nhai dường như hiểu ra được cái gì đó, tâm tình có chút kích động, mặc dù cảm thấy như là nằm mơ, nhưng vẫn là nhịn được mỉm cười, tay nhàng nắm lấy cái cằm của người con trong lòng, nâng lên khuôn mặt nhắn của ...

      Nhã Tuệ bị động như thế, hai tròng mắt mơ mơ màng màng, ngẩng đầu, nhìn .

      Lâm Sở Nhai cúi đầu, hai tròng mắt lóe sáng, nhìn khuôn mặt dịu dàng của , mắt phượng xinh đẹp, còn có cái mũi cao thẳng, hai cánh môi phấn hồng đầy đặn, kìm lòng được cười, cuối cùng chậm rãi phủ xuống phía dưới, nhàng hôn lên môi ...

      Trong lòng Nhã Tuệ, như có cái gì vừa vỡ ra, hai tay buông xuống bên cạnh ghế dựa, nặng nề thở, dám lên tiếng.

      Đây là nụ hôn đầu của .

      "Nụ hôn đầu tiên ngọt ngào a..." Lâm Sở Nhai nhịn được lại cúi đầu, mút hai cánh môi của , có chút khẩn trương nắm chặt hai tay, ôm chặt người con trong lòng, vươn đầu lưỡi, tách hai cánh môi của ra, dường như là dạy cách hôn môi, mút lấy đầu lưỡi có chút ngượng ngùng rụt rè của ...

      "Uhm..." Nhã Tuệ cả người mềm yếu ở trong ngực của , đón lấy nụ hôn của , hai mắt khỏi có chút trở nên ẩm ướt, kỳ thực chính mình còn phải sớm thầm mến rồi sao? Nghĩ tới đây, người con này cũng kìm lòng được vươn hai tay, quấn quanh cổ ,hai tay đan cùng chỗ...

      Lâm Sở Nhai mút lấy đầu lưỡi nho của , tận hưởng cảm giác ngọt ngào kia, liền khống chế được kéo ghế tựa của ra, đặt cơ thể của nhanh chóng nằm xuống , rồi chính mình đè lên,.... lại trận nóng bỏng hôn đôi môi ngọt ngào của , càng hôn càng thấy ngọt, càng hôn lại càng muốn nếm thử những hương vị khác... Tay tự chủ được khẽ vuốt ve tấm lưng của , vừa cùng hôn môi nồng nhiệt , vừa gợi cảm : "Đêm nay để ôm em ngủ có được ? Chỉ là ôm ngủ, chuyện gì cũng làm..."

      Khuôn mặt Nhã Tuệ , trong nháy mắt đỏ bừng, còn chưa kịp chuyện, chỉ cảm thấy chiếc BMW màu vàng đậm, như con gió chạy tới, thắng gấp ở trước cửa!

      Là xe đua của Trần Mạn Hồng ! !

      Nhã Tuệ là trận đỏ mặt nhanh chóng ngồi dậy, đẩy Lâm Sở Nhai ra, trái tim đập thình thịch, thình thịch, vươn hai tay chỉnh sửa lại mái tóc dài.

      Lâm Sở Nhai cũng có chút lúng túng ngồi dậy, nhìn về xe đua ngoài cửa, trong miệng mắng chửi vài chục lần, Tào Kiệt cậu là cái đồ vô dụng, bà xã của mình cũng quản được! !

      Lúc này Đường Khả Hinh, bước xuống xe trước bước, đóng cửa xe rầm phát, vẻ mặt tức giận! !

      Nhã Tuệ thấy là Khả Hinh, khuôn mặt lập tức lại đỏ bừng, lúng túng đẩy cửa xuống xe, khẩn trương kêu: "Khả Hinh?"

      Đường Khả Hinh mắt như tóe lửa tức giận vào trong phòng, lại nghe đến Nhã Tuệ gọi mình, mới xoay người, kỳ quái nhìn : "Chị cũng về rồi?"

      "Uhm..." Nhã Tuệ nặng nề thở tâm tình vẫn còn khẩn trương, miễn cưỡng cười : "Lâm... Lâm phó tổng trở tôi về..."

      Đường Khả Hinh quay đầu, nhìn về phía Lâm Sở Nhai cũng cười xuống xe, nhìn thấy , tựa như nhìn thấy Trang Hạo Nhiên, trong lòng lại phát bực ; "Lâm phó tổng! !"

      "Ừ?! !" Lâm Sở Nhai nhìn về phía Đường Khả Hinh, hỏi.

      "Trang Hạo Nhiên... Là thần bài sao?" Đường Khả Hinh tin màn đánh cuộc kia.

      "Uhm! ! Cậu ta chơi bài rất lợi hại! Cho nên chúng tôi chưa bao giờ cùng cậu ta chơi!" Lâm Sở Nhai cười .

      "Lợi hại như thế nào?" Đường Khả Hinh hỏi.

      Lâm Sở Nhai nghĩ nghĩ, liền cười : "Ví dụ như bài poker đơn giản, cậu ta có thể trong nháy mắt, rút ra cây bài mà bản thân muốn , mà người khác nhìn thấy! Lại có thể biến đổi toàn bộ những cây bài theo ý muốn!"

      "Có hay vậy?" Trần Mạn Hồng nhịn được cười rộ lên .

      "Thực ! ! Cho nên chiếu bạc, cậu ta chưa từng có đối thủ! !" Lâm Sở Nhai thẳng thắn .

      "Chậc! Chậc!" Đường Khả Hinh vẫn như cũ chưa tin, lại gì thêm, xoay người nhanh chóng vào trong phòng.

      Nhã Tuệ liền cũng muốn vào theo...

      "Aizzz!" Lâm Sở Nhai còn muốn hôn .

      Nhã Tuệ đứng ở cạnh cửa, nhìn Trần Mạn Hồng cũng lái xe rời , liền nhịn được nữa tới trước mặt Lâm Sở Nhai, quấn lấy cổ của , ngửa mặt lên hôn ở môi của ...

      Lâm Sở Nhai bị trêu chọc , lập tức ôm lấy cái eo nhắn của , cùng nóng bỏng hôn môi.

      ***

      Đường Khả Hinh phịch tiếng đóng cửa phòng lại, nhớ tới Trang Hạo Nhiên Jenny có kỹ thuật chơi bài tốt, hừ tiếng, tiện tay cầm lên bộ bài bàn trà, từ sau khi chính mình mất trí nhớ thường xuyên chơi bài La Hán , rửa sạch chút bài, dựa vào cảm giác, kêu to: "a sĩ! !"

      Trong tay là quân bài thấp! !

      cam lòng, lại đảo bài, ở lòng bàn tay, gọi; "a sĩ!"

      Vẫn là quân bài thấp! !

      Đường Khả Hinh là trận tức giận, quát to tiếng, đem toàn bộ bài poker, ném vào khí, phanh phanh phanh rơi đầy mặt đất, quát: “ Thần bài! Thần cái em nhà ! !"
      ************************************************************

    3. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 785: ấy rất tốt
      Editor: Ngày Đẹp Tươi
      Sáng sớm hôm sau.

      Phòng làm việc phó quản lý rượu vụ!

      Đường Khả Hinh mặc đồng phục màu đen, tóc cột cao kiểu đuôi ngựa, hệt như học sinh tiểu học, ngồi trước bàn làm việc, tay cầm bộ bài poker, hai mắt chớp chớp vài cái, lại nín thở chăm chú tập trung lúc lâu, mới rút ra lá bài poker, đập mạnh bàn, kêu to: "Át! !"

      lá ba ra!

      Đường Khả Hinh thở mạnh hơi, cắn chặt môi dưới, trong nháy mắt rút ra lá bài poker, đập bàn, lại kêu to: "Át!"

      lá tám ra!

      Sắc mặt Đường Khả Hinh tối sầm lại nhìn lá tám kia, tức giận đến thở nổi, lại lấy lá bảy trong bộ bài poker, bắt chước theo những video clip về thần bài, ngón tay cái đặt con số của lá bài, liền chà xát mạnh, mong muốn mình có tài năng đặc biệt khác thường, có thể biến ra lá Át! ! hai ba rồi lại bốn lần chà xát! Vẫn là cái lá bảy kia! ! còn bắt chước theo diễn viên họ Châu kia, đem bài poker đặt vào lòng bàn tay, hai tay chắp lại muốn bái thần, ngừng chà xát, chà xát rồi lại chà xát! !

      "A ————" còn học theo vẻ mặt đầy kích động của người kia, cảm xúc dâng trào nhìn về phía trước, bộ dáng thần bài chí hướng tràn đầy, kêu to: "Các vị xem ! ! Quân Át! !"



      "Ầm! ! !"

      Bàn bị chấn động mạnh! ! lá bảy thình lình xuất ! ! !

      Đường Khả Hinh vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn lá bảy màu trắng mặt bàn, giận đến mức thở nổi, cầm lá bảy kia lên, lại nghĩ tới lời hôm qua của Trang Hạo Nhiên, kỹ thuật đánh bài của Jenny rất tinh thông! Chậc! ! lại quát to tiếng, giơ lá bảy lên, nhìn chằm chằm nó tựa như nhìn kẻ thù đội trời chung vậy, tức giận : "Tôi cũng tin! ! thế giới này có thần bài! Nếu quả có thần bài, vậy còn có ăn mày sao? Thần bài !"

      lại "Ầm" tiếng, chụp lấy lá bảy bàn, kêu to: "Át! ! !"

      Ba nữ trợ lý bên ngoài phòng làm việc, dán người vào sát cửa phòng, cẩn thận lắng nghe tình hình bên trong, sáng sớm hôm nay, liền nhìn thấy Phó quản lý Đường ở bên trong phòng làm việc, tiếng lại tiếng kêu to: Át! Át! Rốt cuộc là nguyên nhân gì đây?

      "Có phải là hôm qua bị Vitas tiên sinh dạy dỗ đến mức thần trí được bình thường hay vậy?" Có nữ trợ lý nhìn về phía Tiểu Thanh, kinh ngạc hỏi.

      Tiểu Thanh cũng nhíu mày suy nghĩ chút về vấn đề này, : " thể nào? Sao có thể? Vitas tiên sinh vẫn luôn rất thương Đường chủ quản. Dù cho mắng, cũng là vì tốt cho ấy thôi."

      "Nhưng tại ấy cơ hồ quản lý toàn bộ bộ phận rượu, con người dễ tự ái! Có thể chính là nguyên nhân này, mới biến thành như vậy?"

      " thể nào?" Tiểu Thanh có chút tin!

      "Tôi cảm thấy có thể..." trợ lý khác, Vi An cũng giọng với : " nhìn ấy sáng nay đến, mặt hệt như vùi lấp đống thuốc nổ, khóa cửa, cũng cho người ta vào, thỉnh thoảng lại còn phịch phịch ầm , còn quát to át, chẳng lẽ muốn đổi nghề sang thần bài sao?"

      Phốc!

      Ba cùng nhau cười.

      "Ai muốn làm thần bài?" Giọng lạnh lùng truyền đến.

      Ba người cùng nhau chuyển hướng, nhìn thấy Vitas lạnh lùng đứng trước mặt, các lập tức thở gấp, dán chặt vào cửa phòng, run run rẩy rẩy gọi: "Tổng... Tổng quản lý..."

      "Át! ! Át! Át! !"

      Bên trong hệt như tiếng ho khan, truyền đến từng trận thanh lanh lảnh mà nôn nóng này! !

      Hai mắt Vitas nóng lên, liếc mắt nhìn cánh cửa phòng làm việc đóng chặt kia, nghĩ đến kính cửa cũng là do kỹ sư cử người suốt đêm sửa chữa lại cho , lại đùa giỡn bày trò bịp bợm gì nữa?

      "Át! ! Át! !" Đường Khả Hinh vẫn cam lòng, cắn chặt môi dưới, bắt chước người ta tiêu sái vung ra lá bài poker, chụp lại mặt đất, lớn tiếng gọi: "Át! !"

      "Làm cái gì vậy?"

      Giọng Vitas, vừa truyền đến, người trong nháy mắt xoay mở khóa cửa, hệt như cơn lốc tiến vào! !

      Đường Khả Hinh ngẩng đầu, thấy thầy xông tới, lập tức hoảng sợ quét mạnh đống bài poker vào trong ngăn kéo, thở dốc, đứng lên, dám chuyện! !

      Vẫn còn lá át, nằm sót lại mặt bàn! !

      Vitas tới trước mặt học trò, cúi đầu, nhìn là át kia, lạnh lùng : "Sao? Muốn đổi nghề, làm thần bài sao?"

      "À! !" Mặt Đường Khả Hinh nhất thời đỏ bừng, tức khắc ngẩng đầu, nhìn về phía thầy, có chút khẩn trương : "! Sao có thể? Con chỉ là... Ham... Ham chơi! !"

      " tại trận thi đấu lớn sắp tới! ! Tất cả tuyển thủ, cũng chờ lệnh tham gia chiến đấu! ! lại còn có thời gian, ở đây chơi bài sao?" Vitas bộc lộ vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt thành thép, nhìn Đường Khả Hinh ! !

      "... ..." Đường Khả Hinh lập tức áy náy xin lỗi cúi đầu.

      "Lập tức đến khách sạn Á Châu nhận giấy chứng nhận tuyển thủ được chọn của trận thi đấu lớn! !" Vitas nhìn về phía Đường Khả Hinh, càng nhìn càng tức giận : "Chờ đến lúc thua, lại làm thần bài cũng muộn!"

      "... ..." Hai mắt Đường Khả Hinh chợt lóe, ngước mắt, liếc nhìn về phía thầy, lúng túng cười khổ.

      Vitas thèm để ý đến học trò nữa, xoay người chuẩn bị rời , trong lúc kéo cửa, : " muốn thắng Hạo Nhiên, rất khó. Trình độ chơi bài poker của cậu ta, thiên hạ vô địch."

      Đường Khả Hinh liếc mắt nhìn thầy ra ngoài, trong nháy mắt lại cầm là át này lên, trái trái phải phải vặn thành cục, lại bỗng nhiên cảm giác dạ dày nôn nao khó chịu, cơn buồn nôn như dời núi lấp biển, xông thẳng tới, vị chua suýt chút nữa sặc ra nơi cổ họng! kịp chạy vào toilet, trong nháy mắt tiện tay chống mặt bàn, cúi người xuống, hướng vào thùng rác nôn mửa, lại vì sáng nay ăn điểm tâm, cho nên cũng chỉ là nôn khan, cũng có gì để phun ra! !

      Tay chống mạnh mặt bàn! !

      Cả người nôn đến mức khó chịu gục đầu mặt bàn, vừa thở dốc, vừa khó chịu cảm giác mồ hôi lạnh trán tuôn ra, lại run run suy nghĩ, nuốt chua xót trong cổ họng, nhớ tới sáng nay lúc đánh răng, cũng ói ra trận, cho nên mới muốn ăn điểm tâm...

      "Sao có thể nôn đến mức dữ dội vậy chứ?" Đường Khả Hinh vừa sắc mặt tái nhợt, khó chịu nhớ lại chuyện này, lại vừa có cảm giác dạ dày lại cồn cào mãnh liệt, nhăn mặt nuốt xuống cổ họng, hiểu sao bỗng nhớ lại lời hôm qua của Trang Hạo Nhiên, thân thể bị đục khoét nổi lên chút lạnh, sắc mặt có chút biến đổi, trái tim đập thình thịch, choáng váng kêu lên: "... thể nào?"

      Đầu óc nhất thời hỗn độn, sắc mặt tái nhợt ngồi ghế, hai mắt nhanh chóng lóe ra, tính toán kỳ an toàn của mình... Hẳn chính là hai ngày này...

      "Tính kỳ an toàn cái gì chứ! !" Đường Khả Hinh nhất thời tức giận, cười bản thân mình ấu trĩ : "Chuyện mới xảy ra ngày hôm trước, hôm nay liền nôn mửa? Có hay chứ?"

      xong, lại trận vị chua trong dạ dày ợ lên, bỗng nhiên nghiêng người, hướng về phía thùng rác, vất vả khó chịu nôn ra.

      Tiếng gõ cửa chợt vang lên.

      P/s: ai mún đọc trước 20 chương giá rẻ liên hệ gmail : [email protected]

      Đường Khả Hinh lập tức ngồi dậy, đè nén lại cảm giác khó chịu, lau mồ hôi trán, chỉnh sửa lại mái tóc, mới hơi ngẩng đầu đáp lại: "Mời vào!"

      Tiểu Thanh mỉm cười tới, nhìn Đường Khả Hinh : "Đường tiểu thư... Vitas hối thúc đến khách sạn Á Châu lấy giấy chứng nhận thi đấu."

      "Tôi biết rồi..." Đường Khả Hinh thở gấp vài cái, hai mắt lưu chuyển, nghĩ mình thể nào mang thai được, liền thu hồi tài liệu, muốn cầm tài liệu rượu đỏ tới Hoàn Á kí tên, gom hết lại, bỏ vào túi đựng hồ sơ màu đỏ thẫm của mình, túi đựng hồ sơ xinh xắn này, cũng là thầy nhờ người mua từ Paris mang về, sáng nay vừa đưa đến, thường xuyên hấp tấp, làm mất văn kiện...

      dòng nước ấm lướt qua.

      Đường Khả Hinh bộc lộ vài phần ôn nhu tươi cười, giơ túi đựng hồ sơ đỏ thẫm lên, chính diện còn có ký hiệu lá phong mạ vàng của cửa hàng nổi tiếng ở Pháp, bên cạnh là chùm nho mạ vàng trang trí, tay nhàng mơn trớn chùm nho túi đựng hồ sơ này, càng nhìn càng thích...

      " ngưỡng mộ, Vitas tiên sinh mắng thế nào, cũng lại thương thế ấy..." Tiểu Thanh nhìn về phía Đường Khả Hinh mỉm cười .

      Đường Khả Hinh cũng ngẩng đầu, nhìn Tiểu Thanh, cảm động hạnh phúc cười.

      Trời mưa , nhiệt độ có chút giảm xuống thấp.

      Cao ốc khách sạn Á Châu, công trình kiến trúc hùng vĩ này, sừng sững dưới bầu trời xám xịt, vẫn khí thế hào hùng như vậy.

      chiếc xe con màu đen, dừng trước cửa cao ốc khách sạn.

      Đường Khả Hinh xách theo túi đựng hồ sơ màu đỏ thẫm, mang đôi giày cao gót 12cm, nhanh chóng bước xuống xe con, về phía đại sảnh khách sạn Á Châu, cuộc họp báo với phóng viên vừa được tiến hành xong, có nhân viên làm việc của phòng họp, mỉm cười ngồi tại chỗ chờ phát hai giấy chứng nhận cuối cùng, lập tức hưng phấn cười, bước đến, muốn lấy giấy chứng nhận thi đấu của mình, ai ngờ vừa lúc qua, bất ngờ đụng phải người đàn ông cũng nhận giấy bên cạnh!

      "Xin lỗi..." Đường Khả Hinh mỉm cười nhìn cái.

      ánh mắt hệt như săn, lạnh lùng nhìn về phía .

      Tim Đường Khả Hinh bỗng chấn động mạnh cái, mới nhìn kỹ người đàn ông này.

      người đàn ông Italy, tóc ngắn xoăn , khuôn mặt lạnh lùng, chiều cao chừng 1m8, vóc người lớn, tóc theo mốt thời thượng, áo sơ mi ngắn màu xanh đậm, quần đen thoải mái, để lộ lông tay màu ánh vàng gợi cảm, lúc nhìn chằm chằm Đường Khả Hinh, trong ánh mắt dường như chiếu ra loại mị lực chiếm đoạt mãnh liệt...

      Đường Khả Hinh hơi giật mình, ngây người nhìn ta.

      Người đàn ông Italy vẫn gì, chỉ nâng chứng bài tay, hướng về phía nhân viên làm việc thấp giọng câu: thanks, liền bỏ .

      Đường Khả Hinh nhìn người này rời khỏi, liền bất giác xoay người, nhìn nữ nhân viên, mỉm cười hỏi: "Xin chào , tôi là tuyển thủ Đường Khả Hinh của trận thi đấu lớn, người vừa rồi... Hình như phải là tuyển thủ của cuộc thi đấu lớn?"

      "Đúng vậy. ta tên là Michael. Khoảng thời gian trước, là tuyển thủ người Pháp gặp cố phải rời khỏi, ta là do nguyên lão trong giới rượu đỏ của ba nước Trung Pháp, cùng tiến cử trở thành tuyển thủ mạnh nhất, nghe lúc thi hầu rượu, chính ta trông coi thùng dịch rượu sắp sửa sinh bệnh, đúng ba mươi ngày, cho nên mới có cơ hội qua đây dự thi... Vitas tiên sinh, Laurence tiên sinh, đều hết lời tán thưởng năng lực của ta, cho rằng ta là người được chọn có khả năng đạt được quán quân lần này!" Nhân viên mỉm cười giải thích.

      Đường Khả Hinh bộc lộ vẻ kinh ngạc, nheo mắt nhìn về phía soái ca Italy kia, người nhàn nhạt vào thang máy, chút khí chất hầu rượu cũng có, sao lại... Mặc dù trong lòng khó hiểu, lại nghĩ đến mười tuyển thủ xuất sắc thế giới lần này, người kia lại khiến người ta coi sao? nhàn nhạt cười rộ lên, lấy chứng nhận mà nhân viên đưa đến, cảm ơn, mới chịu xoay người về phía Hoàn Á, lại ngẩng đầu nhìn lên cửa bộ phận tiệc tầng hai, đóng chặt, nghĩ Nhã Tuệ có thể ở bên trong làm việc, liền cười chuẩn bị lên lầu, muốn trêu chọc bạn tốt môt chút...

      ***

      Phòng làm việc bộ phận tiệc! !

      Nhân viên đều ra ngoài làm việc! Bên trong truyền đến trận tiếng thở dốc.

      Lâm Sở Nhai trong nháy mắt ôm lấy Nhã Tuệ, đem ép chặt tường phòng làm việc, cúi xuống dưới, hệt như người đói khát lâu năm, hôn lên môi như thưởng thức loại sương ngọt buổi sớm mai, mút cánh môi, thậm chí còn thoát ra đầu lưỡi nóng cháy, cùng với đầu lưỡi ngọt ngào của , triền miên quấn quýt dây dưa cùng chỗ.

      "Ưm..." Nhã Tuệ kìm lòng được xấu hổ đỏ mặt, vươn hai tay, vây quanh cổ , vuốt ve bả vai nóng qua âu phục của .

      "Nhã Tuệ..." Lâm Sở Nhai khát vọng kêu lên tiếng, lại cúi người xuống mút đầu lưỡi , hai tay đặt dưới lưng , lúc áp sát người , vật đàn ông cứng rắn giữa đôi chân , đẩy vào người này, dường như kích động muốn tiến vào...

      Mặt Nhã Tuệ lại đỏ bừng, tim đập loạn, nuốt vài cái, hai mắt ôn nhu mơ màng nhìn về phía Lâm Sở Nhai, có chút xấu hổ : " đừng như vậy... tại trong phòng làm việc..."

      "Sợ cái gì..." Lâm Sở Nhai nâng mặt lên, hôn mạnh lên đôi môi ngọt ngào của , thân thể ngừng áp sát thân thể mềm mại của , vừa hôn vừa xúc động mỉm cười giọng : " cho phép các ấy bước vào, ai dám bước vào?"

      "... ..." Nhã Tuệ tựa tường, mặt ửng đỏ, xấu hổ lên tiếng .

      Lâm Sở Nhai nhìn dáng vẻ e thẹn của , lại nhịn được cúi mặt, cuồng nhiệt hôn , tay kích động chạm vào bên hông , từng nút từng nút cởi áo khoác âu phục ra, tay đưa vào bên trong áo sơ mi, xoa bộ ngực đầy đặn của , thậm chí ngón tay xông vào áo lót của , vân vê điểm hồng giãn ra vì nóng của , vân vê xong lại trận khát vọng kêu ...

      "Ưm..." Nhã Tuệ chưa bao giờ trải qua chuyện giường chiếu, đối mặt với việc như vậy, thân thể nhanh chóng thoáng qua luồng kích tình, kích thích cảm giác mới mẻ, làm cho liên tục thở dốc.

      Lâm Sở Nhai lại vuốt ve bộ ngực đẫy đà của , lại vô cùng thỏa mãn cùng kích động, vừa mút cánh môi , vừa nhanh chóng cởi bỏ âu phục của mình, chỉ còn mặc chiếc áo sơ mi lam nhạt, quần tây đen, ôm chặt lấy mông , để cho giữa hai chân dán chặt về phía mình, cầu xin : "Đêm nay... Em đến nhà ? Được ? Có được ?"

      Người đàn ông này.

      Nhã Tuệ đối mặt với cuồng nhiệt như lửa của lúc này, thực chống đỡ nổi, xấu hổ biết nên trả lời thế nào...

      "Có được hay vậy?" Lâm Sở Nhai cúi đầu, cách áo sơ mi, hôn mạnh lên điểm hồng trước ngựa , ngừng dùng môi xoa xoa...

      "... ..." Nhã Tuệ vừa mới muốn đáp lời.

      "Nhã Tuệ?" Đường Khả Hinh đẩy cửa phòng làm việc bộ phận tiệc, nhìn phòng khách xa hoa nà, đèn thủy tinh tắt, cửa phòng rượu cũng đóng, liền biết gần đây có những bữa tiệc rượu lớn diễn ra, mỉm cười về phía sau phòng làm việc, bước qua cười rồi kêu : "Nhã Tuệ?"

      Cửa phịch tiếng mở ra!

      Lâm Sở Nhai mặc âu phục màu đen, dáng vẻ có chút lúng túng ra, cười nhìn về phía Đường Khả Hinh, tỏ vẻ kinh ngạc : "Tiểu Đường? Sao hôm nay lại có thời gian đến đây? Trùng hợp vậy sao?"

      "... ..." Đường Khả Hinh có chút sững sốt nhìn về phía Lâm Sở Nhai.

      bao lâu sau...

      Nhã Tuệ khuôn mặt đỏ bừng lúng túng ra khỏi phòng làm việc, nhìn về phía Đường Khả Hinh, cũng bộc lộ chút xấu hổ miễn cưỡng tươi cười, giọng : "Đến rồi à..."

      "... ..." Đường Khả Hinh lại lưu chuyển ánh mắt, nhìn về phía Nhã Tuệ, thái độ có chút quái dị, cuối cùng dường như hiểu ra, liền nhịn được cười rộ lên : "Ừ... Tới rồi..."

      Hai người đứng có chút lúng túng.

      "À... Có lẽ tôi phải trước... Buổi trưa qua đây cùng em ăn cơm..." Lâm Sở Nhai ôn nhu liếc mắt nhìn Nhã Tuệ cái, nhanh chóng rời khỏi.

      Đường Khả Hinh nhìn bóng dáng Lâm Sở Nhai hệt như người vừa làm chuyện sai trái, vội vã chạy trốn, nhịn cười được, lại cố ý bộc lộ vẻ nghiêm túc quay đầu, nhìn về phía bạn tốt.

      Nhã Tuệ cả khuôn mặt đỏ bừng , nhìn về phía Đường Khả Hinh, : "... nên hiểu lầm... Tôi... Tôi cái kia..."

      "Được rồi! ! Chị cũng nên đương thôi ! !" Đường Khả Hinh nhìn về phía bạn tốt, hết sức sảng khoái cười .

      Nhã Tuệ lại sửng sốt nhìn về phía Đường Khả Hinh, : "Hả? tán thành sao? Trước đây ... Rất phản đối tôi và ấy bên nhau..."

      "Vì sao vậy?" Đường Khả Hinh rất kinh ngạc nhìn về phía Nhã Tuệ, cười rộ lên : "Lâm phó tổng rất tốt, tiếp cận nữ sắc, hơn nữa mỗi ngày, đều mười giờ ngủ!"

    4. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 786: Ăn giấm

      Đường Khả Hinh chuyện cùng Nhã Tuệ lúc, liền chào tạm biệt , tới bộ phận tiệc rượu, lại nhìn thấy chiếc xe công vụ của chính phủ Pháp chậm rãi dừng lại trước cửa khách sạn. hơi chút thất thần, bèn vừa bước xuống cầu thang, vừa nhìn về hướng chiếc xe công vụ ở xa kia.
      Mưa phùn nhàng, khí có chút lạnh.
      Nhân viên tiếp tân của khách sạn nhanh chóng bước lên phía trước, cúi đầu mở cửa xe.
      Jenny mặc chiếc váy cúp ngực ngắn màu bạc, bên ngoài khoác chiếc áo véc màu trắng, áo gắn chiếc châm hoa màu trắng bằng lông chim, tóc búi lên cao, mang găng tay màu trắng, tay cầm chiếc túi hiệu Chanel, mỉm cười xuống xe, nhìn quang cảnh ấm áp xung quanh trong làn mưa phùn, thõa mãn cười.
      Tài xế nhanh chóng ra, đưa cho chiếc túi phục sức( trang phục và trang sức) cao cấp.
      Jenny mỉm cười nhận lấy, câu: Cảm ơn. .
      Đường Khả Hinh đứng ở bên đại sảnh, nhìn thấy Jenny, trong nháy mắt nắm chặt chiếc cặp công văn trong tay, nhớ lại nhà của ấy ở ngay bên cạnh nhà của thầy , vì sao lại muốn mang Trang Hạo Nhiên về nhà của mình ?
      Jenny cũng phát ra Đường Khả Hinh, chỉ là tâm trạng rất vui vẻ cầm túi xách, tao nhã về phía trước...

      Đường Khả Hinh giả vờ nhìn thấy ấy, xoay người vào bên trong Hoàn Á.
      "Đường tiểu thư?" Jenny nhìn thấy bóng dáng Đường Khả Hinh, trong lúc nhất thời có chút kinh ngạc cười gọi: "Trùng hợp như vậy?"
      Trùng hợp em nhà !
      Đường Khả Hinh lộ ra nụ cười ưu nhã chuyên nghiệp, cầm cặp công văn, xoay người nhìn về phía Jenny, hết sức kính trọng cúi đầu chào, bộ dáng kinh ngạc ; "Jenny tiểu thư? là trùng hợp. sao lại rảnh rỗi đến thăm khách sạn Á Châu thế ? Có cần tôi giúp gì ?"
      Jenny nghe vậy , nhìn sâu vào Đường Khả Hinh,cười ôn nhu : " có việc gì. biết tổng giám đốc Trang có ở đây hay , tôi có chút chuyện về rượu đỏ muốn bàn bạc với ấy?"
      Đường Khả Hinh nghe xong, hết sức ôn nhu : " có... Nhưng mà tôi đọc báo thấy, Jenny kỹ thuật rất tinh xảo, cùng tổng giám đốc của chúng tôi hợp tác chê vào đâu được, quá trình phức tạp nhưng lại vô cùng lãng mạn.”
      "... ..." Jenny dừng chút, nhìn về phía Đường Khả Hinh, mỉm cười : "Xem ra biết được ít..."
      "Toàn thế giới mọi người đều biết..." Đường Khả Hinh cố gắng lộ ra nụ cười xinh đẹp.
      "Đối mặt với kiểu đàn ông như thế này, lúc nào cũng có thể ăn giấm ..." Jenny tốt bụng nhắc nhở .
      "Ách..." Đường Khả Hinh có chút lúng túng dừng lại chút, mới nhìn về phía Jenny mỉm cười : " đừng hiểu lầm, tôi có ghen... thế giới này, tất cả mọi người đều nằm trong vòng kết nối xã hội của mình. Tôi tôn trọng cuộc sống của ấy, nhất là trong thời gian này, ấy là tổng giám đốc, còn tôi chỉ là thư kí của ấy.”

      Jenny cười , sau đó mới nhớ ra cái gì đó, nhìn về phía Đường Khả Hinh hỏi: "Đúng rồi, xin hỏi tổng giám đốc Trang làm việc ở tòa nhà nào ?"
      "Tòa nhà hành chính đằng sau vườn " Đường Khả Hinh mỉm cười .
      Jenny nghe xong, hơi gật đầu, mỉm cười : "Được. Bởi vì ngày đó, ấy xảy ra chút chuyện nên ngất , tôi có cách nào đưa ấy nơi khác nên đành phải đưa về nhà của tôi . Thế nhưng sáng sớm ngày hôm sau, ấy vội vã rời , để quên áo khoác ở nhà tôi. Tôi giặt sạch cho ấy, chuẩn bị mang trả lại. Thuận tiện cảm ơn ấy cùng tôi chuẩn bị triển khai hiệp nghị thương mại rượu đỏ Pháp."
      "... ..." Đường Khả Hinh nhìn về phía Jenny, im lặng mỉm cười, lại nắm chặt bàn tay, móng tay cắm vào trong thịt.
      "Đường tiểu thư?" Jenny thấy Đường Khả Hinh lời nào, lại nhàng gọi .
      "A..." Đường Khả Hinh nhàng trả lời, thế nhưng trong ngực như có ngọn lửa cháy hừng hực, phát khuôn mặt tươi cười này của mình chắc duy trì được bao lâu.
      "Tôi còn có chút việc tìm tổng giám đốc Trang, tôi trước..." Jenny mỉm cười nhìn về phía , gật đầu, sau đó bước qua người , im lặng rời khỏi..
      Sắc mặt Đường Khả Hinh đột nhiên biến sắc, nhìn về bầu trời rộng lớn phía trước đại sảnh, tất cả đều xám xịt trong làn mưa bụi, tức giận đến lồng ngực phập phồng, thở nổi!
      chiếc xe Audi dài màu trắng, dừng lại trước đại sảnh khách sạn.
      Tưởng Tuyết Nhi cả người mặc chiếc váy ren ngắn màu xanh lam, mái tóc đuôi ngựa được uốn lại, cố định bằng chiếc kẹp hoa màu trắng, tay cầm túi xách đính trân châu, chiếc quần đùi màu trắng, vui vẻ tới, giống như tiểu nương vô ưu vô sầu.
      "Át!! Át!!”
      bên Đường Khả Hinh xoay người về phía trước, lại len lén mở chiếc cặp công văn của mình ra, rút ra bộ bài poker, lật từng lá bài , ngừng tức giận gọi tên át!
      bàn tay bé trắng noãn vươn tới, men theo môt hàng bài poker, từ giữa rút ra lá bài át cơ, đưa tới trước mặt .
      Đường Khả Hinh sửng sốt ngẩng đầu, ngờ lại nhìn thấy Tưởng Tuyết Nhi nhìn mình mỉm cười, lập tức cười rộ lên ; "Tưởng tiểu thư? khỏe chứ!"
      Tưởng Tuyết Nhi chỉ nhàng nở nụ cười ngọt ngào, nhìn về phía Đường Khả Hinh, gật đầu ; "Rất tốt! nên đến gần hoa hồng!"
      "... ..." Đường Khả Hinh sửng sốt nhìn ấy.
      "Nhớ kỹ! nên đến gần hoa hồng! đến gần có nguy hiểm!" Tưởng Tuyết Nhi mỉm cười nhìn về phía Đường Khả Hinh, dường như rất quen thuộc vươn tay, nắm lấy khuỷu tay Đường Khả Hinh, giống như chị em, nghiêng mặt nhìn về phía , ngọt ngào : "Có người thích đến gần hoa hồng, bởi vì hoa hồng là của ấy! Hoa hồng có gai, đâm trúng người nào, sắc mặt của ấy liền thay đổi, trở nên giống với quá khứ. nghe chưa?"
      "... ..." Đường Khả Hinh nặng nề chớp mắt cái, nhìn về phía Tưởng Tuyết Nhi.
      Tưởng Tuyết Nhi dường như nhìn ra Đường Khả Hinh có tâm , lập tức cười rộ lên : " việc gì phải sợ, chỉ cần đến gần hoa hồng, nhất định xảy ra việc gì. Ba của ấy là rất người đáng sợ! Biết ?"

      "... ..." Đường Khả Hinh lặng lẽ nhìn .
      "Đừng sợ! ! Tôi bảo vệ ! hai tôi cũng bảo vệ ! từng là vợ của hai tôi nha." Tưởng Tuyết Nhi cho rằng sợ hãi.
      Vẻ mặt Đường Khả Hinh khó hiểu, chậm chạp vươn tay chỉ lên bài poker, nhìn về phía Tưởng Tuyết Nhi hỏi; " có thể cho tôi biết, làm sao biết được đây là lá bài át?"
      Tưởng Tuyết Nhi ngây thơ ngọt nhìn về phía Đường Khả Hinh, mỉm cười ; "Tôi chính là biết a. tùy tiện cho tôi lá bài, tôi đều có thể cho biết, lá bài poker đó là gì..."
      "Tôi tin!" Vẻ mặt Đường Khả Hinh muốn cười .
      " !" Tưởng Tuyết Nhi cười gật đầu.
      Trong nháy mắt Đường Khả Hinh cầm lên lá tám, đưa tới trước mặt của mình, lại hỏi Tưởng Tuyết Nhi: "Đây là lá bài gì?"
      Tưởng Tuyết Nhi liếc mắt nhìn những hoa văn đen đằng sau lá bài poker, mỉm cười ; "Lá tám zô!"
      Đường Khả Hinh hạ thấp ánh mắt nhìn lá bài trong tay mình chút, hai mắt chợt lóe lên tia hưng phấn, lại tiếp tục duy trì vẻ mặt, cầm lên lá J, lại đưa mặt sau về phía Tưởng Tuyết Nhi, hỏi: "Vậy đây là lá bài gì?"
      Tưởng Tuyết Nhi nghĩ cũng cần nghĩ, mỉm cười ; "Lá J cơ!"
      Mẹ kiếp!!
      Vẻ mặt Đường Khả Hinh cực kì hưng phấn, nhìn về phía Tưởng Tuyết Nhi, có chút kích động lại muốn cầm bài poker lên ...

      Tưởng Tuyết Nhi vươn hai tay, cầm lấy bộ bài poker trong tay Đường Khả Hinh, để mặt trước lá bài trước mặt , theo thứ tự từ trái sang phải : "Át zô, bốn cơ, bốn zô, Q zô, tám tép, chín tép, ba cơ, sáu tép ..."
      nhanh chóng đọc lên toàn bộ bài poker theo trình tự.
      Đường Khả Hinh nhìn toàn bộ bài poker, lại có thể bị ấy đọc lên toàn bộ đều đúng, thể tưởng tượng được cười rộ lên, : "Trời ạ! ! lợi hại ! ! So với Trang Hạo Nhiên còn lợi hại hơn! !"
      Tưởng Tuyết Nhi lại nở nụ cười.
      "Vậy làm như thế nào, mới có thể chỉnh những lá bài này, toàn bộ đều trở thành át?" Vẻ mặt Đường Khả Hinh hưng phấn nhìn về phía Tưởng Tuyết Nhi! !
      "Sao có thể được?" Tưởng Tuyết Nhi mỉm cười ngửa đầu, thẳng thắn .
      " phải là thần bài sao?" Đường Khả Hinh thất vọng kêu lên.
      Tưởng Tuyết Nhi lập tức nhìn Đường Khả Hinh mỉm cười giải thích: "Kỳ thực cái gọi là thần bài, chính là làm cho đối phương, tiến vào cục diện theo ý của mình. Giống như muốn năm mươi hai lá át, như vậy phải chuẩn bị năm mươi hai lá át.! Dẫn dắt đối phương, muốn tìm hiểu những gì."
      Đường Khả Hinh nghe những lời này, sau đó khẩn trương hỏi Tưởng Tuyết Nhi: " ! Làm sao biết được, thứ tự các lá bài tay tôi.?"
      "Tôi chính là biết a!" Tưởng Tuyết Nhi còn tỏ ra rất dễ dàng cười : "Tôi còn biết lần này vé số trúng thưởng là con số: 23, 28, 12, 14, 35, 36, 9!"
      "Chậc!" Đường Khả Hinh lại cười rộ lên, tin nhìn về phía , : " hay giả vậy ?"
      " có thể mua vé số xem thử, nếu lần này trúng thưởng được ba trăm ngàn nha!" Tưởng Tuyết Nhi vui vẻ giơ lên ba ngón tay!
      "OK!" Đường Khả Hinh cũng nhìn về phía , cũng giơ tay lên OK, lại chậm chạp nghĩ đến cái gì, nhìn về phía Tưởng Tuyết Nhi, ánh mắt sáng ngời : "Tưởng tiểu thư, có thể giúp tôi chuyện hay ?"
      "Được chứ! Chúng ta là chị em mà!" Tưởng Tuyết Nhi vui vẻ cười .
      "Chị em tốt! !" Đường Khả Hinh vô cùng vui vẻ cười rộ lên, chỉ còn thiếu ôm chặt lấy Tuyết Nhi.
      Tưởng Tuyết Nhi hiểu, nhưng vẫn nhìn về phía Đường Khả Hinh cười.
      ***

      P/s: ai mún đọc trước 20 chương giá rẻ liên hệ gmail : [email protected]
      Tập đoàn Hoàn Á!
      Tầng trệt, các nhân viên sôi nổi thảo luận Jenny tiểu thư là người xinh đẹp thế nào.
      Cửa thang máy bỗng mở ra! !
      Trong nháy mắt gương mặt Đường Khả Hinh đen lại, nghe thấy những tiếng tung hô như diễn ra cuộc thi sắc đẹp vậy. lạnh lùng ra, liếc mắt nhìn về phía cửa phòng làm việc của tổng giám đốc được đóng chặt, biết ở bên trong muốn làm cái gì.
      trận nghiến răng nghiến lợi! !
      Tiêu Đồng nhanh chóng bê hai ly cà phê, muốn vào phòng làm việc của tổng giám đốc, lại thấy Đường Khả Hinh tới trước mặt mình, lập tức có chút khẩn trương gọi: "Khả Hinh?"
      Đường Khả Hinh nhìn về phía Tiêu Đồng, miễn cưỡng cười : "À. Tôi qua đây đem số văn kiện muốn tổng giám đốc ký tên, nếu để thành số lượng lớn mất..."
      "A !" Tiêu Đồng cười rộ lên : " chờ chút. Tổng giám đốc và Jenny tiểu thư bên trong, hình như có chuyện cần bàn..."
      "Được..." Đường Khả Hinh đành phải mỉm cười gật đầu, mắt lại dán chặt vào cánh cửa kia, nghiến răng nghiến lợi! !

    5. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 787: Kỹ năng đánh cược
      Editor: Hậu Phương Vững Chắc
      Tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên.

      Trang Hạo Nhiên mặc âu phục đen, quần tây màu vàng nhạt, phối hợp với áo sơ mi màu trắng, trước ngực cài bông hoa tơ tằm trắng, ngồi ở ghế sofa đơn, hơi chút tao nhã xoay người nhìn về phía trước, mỉm cười : "Mời vào..."

      Jenny cũng tư thế tao nhã ngồi ở ghế sofa, mỉm cười ngẩng đầu.

      Cửa, từ từ mở ra.

      Đường Khả Hinh mỉm cười đẩy cửa ra, tay ôm phần tài liệu, chậm rãi tới.

      Trang Hạo Nhiên nhìn người tới là Đường Khả Hinh, sắc mặt lập tức khẽ thay đổi, hai mắt lóe ra vài phần khẩn trương nhìn , kêu : "Khả Hinh?"

      "Tổng giám đốc, bộ phận rượu vụ chúng tôi có phần tài liệu, cần kí tên, mới có thể phô tô, cho nên làm phiền ..."Đường Khả Hinh lấy tư thái của nữ thư ký, ôm tài liệu hướng về phía Trang Hạo Nhiên.

      Jenny nghe lời này, mỉm cười nhìn về phía Đường Khả Hinh: "Đường tiểu thư, cùng tổng giám đốc Trang đúng là đôi trời sinh, lúc làm việc, chính là công việc... Mặc kệ có nhau hay , đều giữ bổn phận chức vụ nghề nghiệp. làm người khác bội phục."



      Đường Khả Hinh nghe xong lời này, lập tức mỉm cười : "Jenny tiểu thư, quá khách khí. Dù sao tập đoàn, chỉ có chúng ta làm việc."

      Jenny tươi cười tán thưởng.

      Trang Hạo Nhiên lập tức có chút khẩn trương hơi ngồi thẳng người, mỉm cười nắm cổ tay , để cho tới ngồi vào cạnh mình, : " tại Jenny tiểu thư là bạn bè của , đừng những câu khách khí... Ngồi !"

      Đường Khả Hinh lại gỡ tay của ra, mỉm cười đẩy tài liệu về phía , : " được, em còn có việc phải làm, mau mau ký tài liệu giúp em, em còn phải quay về Hoàn Cầu."

      "Có chuyện gì mà phải về gấp thế?"Trang Hạo Nhiên tức khắc thập phần phong độ đứng lên, hơi chút đỡ Đường Khả Hinh ngồi ở bên cạnh sofa, mình lại ngồi xuống bên cạnh , giống như người bạn trai, vươn tay, hơi vén sợi tóc trán ...

      Đường Khả Hinh có phần khách khí nhìn , chặn tay lại, lại nhìn trước mặt bàn trà, đặt vài tài liệu có liên quan đến việc mua bán xuất khẩu rượu, gần đây cũng xử lý vấn đề này, liền nhịn được cười hỏi: "Các người chuyện... vấn đề giao dịch rượu ở nước Pháp?"

      "Đường tiểu thư là phó quản lý bộ phận rượu của Hoàn Cầu, quản lý loạt công việc tiến hành xuất khẩu rượu khắp Châu Âu, đối với việc lần này quốc gia của tôi cũng chuẩn bị tiến hành mua bán, có quan điểm gì ?"Jenny mỉm cười nhìn về phía Đường Khả Hinh, hỏi.

      Đường Khả Hinh biết gần đây Châu Âu dùng biện pháp lạm dụng buôn bán cứu tế, chuẩn bị trưng thu thuế xuất nhập khẩu công bằng, mà nước Pháp là nước bỏ phiếu quan trọng nhất, nghĩ nghĩ, liền mỉm cười : "Điều này có quan hệ với việc buôn bán của hai quốc gia, tôi chỉ là nhân viên bình thường, đương nhiên thể coi là cái gì. Có điều tôi cảm thấy được, dù đó là biện pháp gì, vấn đề cung cầu của thị trường thực khó khăn. Nếu biên giới bên này cung cấp đủ rượu, ở chỗ khác, cũng mở cửa dẫn đường cho quốc gia chúng tôi. Mấu chốt là, tương lai quan hệ được tốt đẹp, làm sao giải thích được?”

      Jenny hơi nhướng lông mày, nhìn về phía Đường Khả Hinh cười, : "Đường tiểu thư, thẳng thắn nha."

      Đường Khả Hinh khẽ cười : "Có đôi khi, đối mặt chút chuyện hơi mang tính nguyên tắc, dù sao vẫn nên lên những điều trong lòng."

      Trang Hạo Nhiên yên lặng nhìn Đường Khả Hinh, hơi lộ tán thưởng tươi cười.

      "Khụ khụ..."Đường Khả Hinh biết chuyện này, đối với thân phận và địa vị của mình, có khả năng tham gia, liền giống như thập phần thoải mái mà nâng lên phần tài liệu, đưa hướng Trang Hạo Nhiên, cười : "Tổng giám đốc, nhanh chóng ký giúp tôi phần tài liệu này ..."

      vừa xong, mở giữa tập tài liệu, vài cây bài rơi xuống đất.

      Nàng hơi chút giật mình, mặt có phần xấu hổ.

      Trang Hạo Nhiên thất thần nhìn về phía vài cây bài poker mặt đất, cũng sửng sốt.

      "Đường tiểu thư..."Jenny lập tức nhớ tới hôm trước chuyện ở sòng bạc, nhịn được mỉm cười, nhìn về phía , :" đối với chơi bài, cũng có hứng thú... chỉ để xếp kim tự tháp? Hay là..."

      Đường Khả Hinh nghe lời này, hơi chút ngơ ngác, mới bật cười : "Tôi chơi xếp kim tự tháp, như vậy quá trẻ con rồi..."

      "A...?"Jenny hơi chút biểu lộ vui vẻ tươi cười, nhìn về phía Đường Khả Hinh cười : "Vậy bài poker kia, chơi như thế nào? Nhất định là kỹ năng đánh bài rất tuyệt rồi?”

      Trang Hạo Nhiên nghe lời này, lập tức hơi chút cười cười vươn tay, ôm Đường Khả Hinh vào trong lòng, mới cười : " ấy biết chơi bài..."

      "Ai ?"Đường Khả Hinh đưa tay kéo tay đặt vai mình xuống, mỉm cười : "Kỹ thuật chơi bài của tôi rất tốt?"

      "... ..."Trang Hạo Nhiên trầm mặc, cười như cười nhìn về phía Đường Khả Hinh.

      " tin?"Đường Khả Hinh hơi chút quay mặt nhìn Trang Hạo Nhiên.

      Trang Hạo Nhiên nhìn khuôn mặt nhắn kia, biểu lộ điều gì đó gian xảo tinh nghịch, đáng như vậy, ngọt ngào như vậy, liền nhịn được nở nụ cười, vươn tay nắn cằm của , ôn nhu cưng chiều : "Vậy sao? Muốn chơi bài với ? Thua, sau này em ở nhà !"

      "!"Đường Khả Hinh lại đẩy tay ra.

      P/s: ai mún đọc trước 20 chương giá rẻ liên hệ gmail : [email protected]

      Jenny lại nhìn về phía hai người bọn họ ân ái như vậy, mỉm cười : "Hai người cần chơi như thế? Dù sao ai thắng ai thua, phải ở nhà em, cũng là em ở nhà rồi... bằng cùng người ngoài, đánh cược phen?"

      Đường Khả Hinh ôn nhu nhìn về phía Jenny, đột nhiên cười ; "Jenny tiểu thư, muốn cùng tôi chơi bài sao? Chẳng lẽ... Muốn tôi ở nhà ?"

      "Vậy được!"Trang Hạo Nhiên cười cười.

      Jenny cũng nhịn được cười rộ lên, nhìn về phía Đường Khả Hinh lắc đầu, ; "Thực xin lỗi, tôi thích như vậy, nhưng chúng ta đánh cược cái khác."

      Hai mắt Đường Khả Hinh sáng lên, giống như có phần hứng thú nhìn về phía , : "Đánh cược cái khác? Đánh cược cái gì?"

      "Tùy ra điều kiện, nhưng nếu thua, lúc tổng thống Pháp tới khách sạn Á Châu, phải để cho tổng giám đốc Trang tối đó làm bạn nhảy của tôi, thế nào?"Jenny mỉm cười nhìn về phía ,.

      "... ..."Đường Khả Hinh suy nghĩ hồi, nhìn về phía Jenny, đột nhiên cười, : "Được!"

      "Này! !"Trang Hạo Nhiên rất nghiêm túc nhìn .

      Đường Khả Hinh để ý đến , chỉ là ánh mắt lưu chuyển, nhìn về phía Jenny mỉm cười : "Vậy nếu tôi thắng, việc liên quan đến cuộc chiến thương mai của Pháp khi tham gia vào Liên minh châu Âu, Jenny tiểu thư liền cho đất nước tôi đóng góp phần sức lực chứ?"

      Jenny nghe lời này, nhịn được cười rộ lên, ; "Đường tiểu thư? rất tự tin, có vẻ như cảm thấy được mình nhất định thắng?"

      "... ..."Đường Khả Hinh mỉm cười nhìn về phía .

      "Khả Hinh!"Trang Hạo Nhiên lại bộc lộ vài phần khẩn trương, nhìn .

      "Đến đây !"Đường Khả Hinh cũng nở nụ cười, nhìn về phía Jenny: "Chúng ta đọ sức phen, dùng để mở mang kiến thức phen, kỹ thuật đánh bạc của Jenny tiểu thư , cùng với những thủ đoạn ngoại giao mạnh mẽ, tôi tin trước mặt Tổng thống Pháp, có sức ảnh hưởng vô cùng lớn."

      Jenny nghe xong, lúc đó tay biết từ đâu, sáng lên lá bài poker màu vàng, nhìn về phía Đường Khả Hinh.

      Đường Khả Hinh lại nhìn về phía , hề sợ hãi nở nụ cười.

      Thời gian mảnh tĩnh lặng! !

      Cửa văn phòng hai hướng mở ra, bên trong tản ra chút khí căng thẳng.

      Đường Khả Hinh đề xuất chơi bài kiểu mở rộng, tạo điều kiện cho những nhân viên làm việc thường ngày, có thời gian giải trí mở mang tầm mắt, bởi vì lí do này, nhóm người phòng thư ký, nhân viên bộ phận hành chính, còn có bọn người Lâm Sở Nhai cũng chạy tới xem náo nhiệt, vẻ mặt hưng phấn! !

      Trang Hạo Nhiên cởi bỏ âu phục, mặc áo sơ mi màu trắng, quần tây màu vàng nhạt, vẫn như cũ ngồi mình ghế sofa, hơi chút khom người, ngón tay đẹp thon dài, nhanh chóng cầm trọn bộ bài poker, chia làm sáu phần thành hình giống như Kim Tự Tháp, rồi lại gộp lại, nặng nề đặt bàn trà, ngón tay lưu loát vừa trượt, toàn bộ bài pu-khơ được chia ra, cầm lấy phần đuôi của lá bài poker, khẽ lật phen, phong độ đem bài poker thu lại, lại vừa đem bài poker lưu loát xòe thành hình quạt, mặt hướng về phía Jenny...

      Jenny thấy vậy liền mỉm cười đầy hàm ý nhìn về phía Trang Hạo Nhiên.

      Ánh mắt Trang Hạo Nhiên hơi chút lóe ra ánh nhìn đầy mị lực, mỉm cười, lại thu bài pu-khơ lại, nhanh chóng xốc bài, đôi tay đan bài poker thành hình quạt, mặt hướng Đường Khả Hinh...

      Đường Khả Hinh cực kỳ ôn nhu hơi chút nhìn bài poker kia chút...

      Tưởng Tuyết Nhi đứng trong đám người, ôm con gấu Bảo Bảo mà người hầu mới vừa đưa tới cho mình, hai mắt mở to, nhìn vào trong phòng...

      "Ừm! "Đường Khả Hinh lên tiếng trả lời, khom người cầm lên ly trà uống.

      Trang Hạo Nhiên trầm mặc liếc mắt nhìn hai người cái, liền bắt đầu chia bài, lá phát cho Jenny, lá phát cho Đường Khả Hinh.

      Jenny biết lá poker kia là lá gì, mỉm cười nhìn về phía Đường Khả Hinh.

      Đường Khả Hinh tỏ ra vài phần thoải mái mà nghiêng người về phía trước, mỉm cười cầm lấy lá bài poker, cầm ở trong tay, nhìn mặt lá K cơ... Bên tai lập tức truyền đến giọng mềm mại kéo dài của Tưởng Tuyết Nhi, : "Của ấy là sáu cơ! !"

      Jenny hơi chút khom người, kiêu ngạo vươn bàn tay mềm mại ra, thâm thúy nhíu mày nhìn lá bài poker kia, nhìn thoáng lá sáu cơ kia, liền che lại.

      Giọng của Tưởng Tuyết Nhi lại truyền đến: "Lá bài poker của ấy, biến thành K chuồn!"

      Hai mắt Đường Khả Hinh lóe ra gian xảo, hơi lộ ra mỉm cười :"Nghe kỹ thuật đánh bài của Jenny tiểu thư vô cùng xuất sắc, thuận tay có thể hóa giải được gió mưa, nhưng mà… thấy ván bài, thắng hay thua, cùng với kỹ thuật đánh bài, có liên quan với nhau hay ?"

      Jenny nghe lời này, nhịn được lập tức cười rộ lên, : "Đường tiểu thư, cảm thấy rằng… ván bài thắng hay thua, cùng với kỹ thuật đánh bài có chút liên quan, vậy cùng cái gì mới có liên quan?"

      Trang Hạo Nhiên trầm mặc ngồi ở ghế sofa, lòng cảm thấy được Đường Khả Hinh có khả năng thắng được, có phần đau lòng cùng bất đắc dĩ nhìn .

      Đường Khả Hinh mỉm cười nhìn về phía Jenny, nhàng : "Mọi việc trong đời người, muốn thắng cần phải có cả cố gắng cùng chút vận khí! ! có kỹ thuật đánh bài, tôi có vận khí, thế nào?"

      Jenny nghe lời này, chính mình cũng nhịn được ngẩng đầu, thừa nhận, cười rộ lên : "Đường tiểu thư... Cứ coi như có vận khí, trọng lượng của vận khí cũng phải ước tính cho phù hợp nữa đấy..."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :