1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc - Hàn Trinh Trinh

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 743: Kém khá xa



      Editor: Ngày Đẹp Tươi

      Nguồn: thichdoctruyen.com

      tiếng chuông vang lên.

      Vitas vừa uống sữa vừa quay mặt nhìn bên ngoài.

      Người giúp việc vội vàng ra ngoài, mở cửa, cùng vị khách chuyện lúc, liền mỉm cười vào, nhìn Vitas : “Tiên sinh, Chủ tịch Lưu chuyên về châu báu tới, muốn tìm hiểu về những chậu cảnh 12 tháng của ngài.”

      Vitas vừa nghe, lập tức mỉm cười bỏ miếng sandwich trong tay xuống, chuyện này mấy ngày trước có hẹn trước rồi, ông chậm rãi đứng lên, lúc về phía phòng khách, cũng nhìn thấy chủ tịch Lưu tuổi chừng 70, mặc thường phục, đội nón nỉ, xem ra là vừa thể dục tản bộ ghé qua, hai người từ trước đến nay là hai lão già vẫn vô cùng thích cây cảnh, cùng nhau bắt tay….



      “Chậu cây cảnh 12 tháng ở nước ta, nghe từng phân bố ở 12 nơi khắp châu Á, ngờ, lại có thể được Vitas tiên sinh thu thập đầy đủ, hôm nay may mắn có dịp được chiêm ngưỡng cảnh sắc này, quả là vinh hạnh của tôi.” Chủ tịch Lưu vừa cười vừa bắt tay Vitas.

      Vitas cũng mỉm cười, : “Đây là món quà của cha học trò gửi tặng, nếu , dựa vào năng lực của tôi, cũng cách nào sưu tầm đủ 12 chậu cảnh quý này, xin mời…”

      “Được, được, được…” Tâm trạng chủ tịch Lưu hôm nay rất phấn khởi, liền xoay người cùng Vitas ra sau vườn hoa.

      Trang Hạo Nhiên mỉm cười nhìn thầy và chủ tịch Lưu cùng ra sau vườn hoa, đôi mắt lưu chuyển, lại cẩn thận nhìn xung quanh, khó hiểu : “Sao còn thấy Khả Hinh đâu? Chẳng lẽ vẫn chưa tỉnh ngủ sao?”

      Lãnh Mặc Hàn nhàn nhạt : “ ấy giống người ngủ nướng…”

      Trang Hạo Nhiên nghĩ nghĩ, liền cười, vừa muốn xoay người lên lầu, lại nhìn giá rượu của Vitas, chai Khang đế 1665 cuối cùng thấy đâu nữa, nhíu mày nhìn cái tủ rượu trống trơn kia, : “Kỳ quái, chai Khang đế 1665 của thầy đâu mất rồi chứ? phải bị trộm để mua quà sinh nhật đấy chứ?”

      chỉ là đùa.

      Bốn tên cầm thú cũng xoay người, nhìn về phía tủ rượu trống trơn kia, cười rộ lên : “ Nếu là như vậy, chúng tôi thực chúc mừng người kia, chết chắc rồi.”

      Trang Hạo Nhiên nghĩ nhiều nữa, xoay người nhanh chóng lên lầu, bước cầu thang hình xoắn ốc, đến lầu hai, đến căn phòng sát cây táo trước kia, khuôn mặt bộc lộ chút dịu dàng tươi cười, bước đến trước cửa phòng, nhàng gõ gõ…

      Bên trong có tiếng động.

      Trang Hạo Nhiên đợi lúc lâu, lại nhàng gõ cửa.

      Sau vườn hoa.

      Nguồn: thichdoctruyen.com

      Vitas và chủ tịch Lưu cùng ra sau vườn hoa, nhìn thấy vườn hoa vốn dĩ phải được dọn dẹp ngăn nắp gọn gàng, tại, cỏ cắt rơi xuống, vương vãi khắp nơi, bãi cỏ xanh mềm mại, khắp nơi đều tràn đầy nước, những loại hoa cỏ nổi tiếng vừa được tưới nước, ướt đầm đìa, lá rũ xuống, còn sức sống, cái kéo lớn dùng để cắt cỏ, dựa vào chỗ, vô cùng sắc nhọn nằm mặt đất chĩa vào mặt khách… Chủ tịch Lưu sửng sốt, nhìn vườn hoa rối tung lộn xộn này, giống nhà có thể sưu tầm được 12 chậu cây cảnh quý giá kia, xem ra người Pháp vẫn là người Pháp, suy cho cùng có thể hiểu được bao nhiêu phần văn hóa Trung Quốc chứ?

      Sắc mặt Vitas bỗng nhiên cứng ngắc, đôi mắt lưu chuyển nhìn xung quanh vườn hoa rối tung rối mù của mình, nghĩ cái đứa học trò chết tiệt kia đâu mất rồi?

      Chủ tịch Lưu vẫn còn nghi ngờ, lại thấy sau vườn hoa những cây tùng cao kia dựa sát vào bên cạnh tường đá theo quy luật nào, quả nhiên được đặt chậu cảnh “Tùng nghênh khách”12 tháng vẫn còn đọng sương sớm, 12 chậu cây cảnh này, dáng cây thướt tha, lấy hình thái “Ông lão đón khách”, nghênh đónkhách, hoàn toàn bày ra tư thái cao quý của 12 chậu cảnh "Tùng nghênh khách"... Chủ tịch Lưu nhất thời kích động hưng phấn tới trước mặt 12 chậu “Tùng nghênh khách”, nở nụ cười vươn đôi tay già nua, chạm vào chậu cây tùng tháng sáu, : "Tục ngữ có câu, thơ cổ của Trung Quốc chúng tôi, chia làm ba cảnh giới, nội dung, hoàn cảnh và ý nghĩa... Mà chậu cảnh này là loại thực vật có thể thể được chất thơ lâu đời nhất của Trung Quốc chúng tôi..."



      Vitas giống như nhận dạy dỗ mỉm cười gật đầu.



      Chủ tịch Lưu lại chạm tay vào chậu cây tùng tháng sáu, vẻ mặt say mê, giống như trong khoảnh khắc hóa thân thành nhà thơ Trung Quốc thời cổ đại, dùng giọng điệu điềm tĩnh, đầy thỏa mãn thưởng thức nhìn về phía gốc cây tùng tháng sáu, nhìn cành lá vươn ra, giống như phó thác cho người say mê hấp dẫn nó, hình dạng ý nghĩa màu sắc đặc sắc, nhất là tầng tầng lớp lớp những cành lá giống như tác phẩm nghệ thuật, sinh trưởng về phía bên trái, hình dạng lá và cành cây đều vô cùng nghệ thuật, ông lại tiếp tục giải thích: "Từ xưa đến nay, những chuyên gia làm vườn ở đất nước chúng tôi, trong quá trình sáng tạo nên những chậu cây xuất sắc này, nhất định phải truyền vào đó hứng thú của mình, thực ở phương pháp, hư ở chỗ che giấu cách kỳ diệu, thực vì hình dáng nhìn thấy được... Hư vì lấy suy nghĩ mà bật ra... Do đó mà sản sinh những hình tượng nghệ thuật mang ý nghĩa sâu xa..."

      Nguồn: thichdoctruyen.com

      Lầu hai.



      Trang Hạo Nhiên thất thần đẩy cửa phòng Khả Hinh ra, cư nhiên nhìn thấy căn phòng thiết kế kiểu châu Âu vô cùng sang quý, cũng có thấy bóng dáng đâu, đệm giường xanh nhạt, được sửa sang ngay ngắn lại, cửa sổ bên cạnh cây táo, mở ra, cơn gió mát lành thổi qua, bàn học mở ra vô số tài liệu về rượu đỏ, còn có sổ ghi chép... Thậm chí còn có bút máy, đặt bên cạnh gốc cây Hỏa Liệt Điểu xinh đẹp...



      về phía bàn học, khuôn mặt bộc lộ nét nhu hòa, đôi mắt chăm chú nhìn sổ ghi chú mà Đường Khả Hinh mở ra sẵn, mặt đều là nét chữ xinh đẹp của , bên trong ghi lại nội dung rượu đỏ, thực ra luôn rất thích những thông minh sáng suốt... chậm rãi vươn tay lật sổ ghi chép, lại nhìn thấy mặt có nét chữ to viết: Trang Hạo Nhiên! ! Phía vẽ cái xiên lớn, còn có cái đầu lâu! Bên cạnh lại vẽ , tay cầm trâm dài, hướng bên này đâm tới! ! !



      "... ... ..." Đôi mắt Trang Hạo Nhiên lưu chuyển bộc lộ chút thâm tình, lẳng lặng dừng chỗ tên mình, cuối cùng, bất giác nở nụ cười.



      "Tác phẩm chậu cảnh này, phản chiếu tâm hồn muôn loài... Có câu, núi lớn dựa đồng bằng mà đứng được... Như vậy, mới có thể dung hòa thấm nhuần được tính khách quan và chủ quan của cảnh sắc... ha ha ha..." Chủ tịch Lưuhôm nay rất vui vẻ.



      Trang Hạo Nhiên nghe thấy dưới lầu có lời phân tích tán thưởng liên quan tới những chậu cảnh, liền mỉm cười gấp sổ ghi chép lại, xoay người quay mặt hướng về phía cửa sổ sau vườn hoa, hai tay chống trước cửa sổ, cúi xuống nhìn thầy và chủ tịch Lưu đứng dưới gốc cây tùng cao, chậm rãi đàm đạo... nhịn được lại cười, vừa muốn xoay người, phát cây tùng lớn có bóng dáng, nhàng đong đưa... nghi ngờ cúi thấp đầu, lại mượn góc độ bên này, cư nhiên nhìn thấy Đường Khả Hinh tay ôm chậu cảnh, nóng đến mức đầu đầy mồ hôi, sợ tới mức tim gan run rẩy trốn cành cây to, tay bịt chặt miệng, hơi thở nặng nề!



      "Em..."Trang Hạo Nhiên lập tức nghĩ nhiều, liền chỉ vào đường Khả Hinh kêu .



      Đường Khả Hinh trợn tròn mắt, nhìn thấy Trang Hạo Nhiên, lập tức sợ đến mức mồ hôi tuôn ra, hướng về ra dấu im lặng, khuôn mặt đau khổ cầu xin ngàn vạn lần đừng lên tiếng.



      Vitas cùng chủ tịch Lưu nghe được giọng này, nhất thời nhìn thấy Trang Hạo Nhiên lầu hai, ra vẻ dường như có chuyện gì xảy ra chỉ nhìn quanh thưởng thức phong cảnh núi rừng, lại để ý đến nữa...

      Nguồn: thichdoctruyen.com



      "Nhìn chậu cảnh này xem…"Chủ tịch Lưu lại mỉm cười với tay về phía chậu cảnh nào đó, tiếp tục cười, : "Nếu muốn hiểu được quan điểm nghệ thuật của những chậu cảnh này, nhất định phải hòa nhập vào trước..."



      Đường Khả Hinh sợ tới mức sắc mặt trắng bệch ôm lấy chậu cây “Tùng tháng giêng” vừa bị mình cắt trụi kia, nghe chủ tịch Lưu tiếp tục giảng giải về cây tùng đón khách, run rẩy vươn tay, vừa lau mồ hôi vừa ngẩng đầu, nhìn thấy Trang Hạo Nhiên nghi hoặc nhìn mình, dùng ánh mắt hỏi chuyện gì xảy ra? thở dốc hơi, hai chân đứng vững cành cây, hướng về phía nâng chậu cây trong tay lên!



      Trang Hạo Nhiên nghi ngờ quay mặt, nhìn về phía chậu cây cảnh trong tay Đường Khả Hinh, ban đầu vẫn chưa phát ra có gì khác thường, mắt vừa mở to, mới phát đó là cây “Tùng tháng giêng” nổi tiếng trong ngoài nước, cũng bị dọa sợ chỉ vào .



      Đường Khả Hinh mím môi, đau khổ muốn khóc lên.



      Trang Hạo Nhiên lo lắng đau lòng nhìn , nghĩ nghĩ, quan sát khoảng cách lát, liền dùng tay ám chỉ Khả Hinh leo đến thân cây bên này, mình bế vào phòng, đến lúc đó lại từ từ tính toán sau! !



      Đường Khả Hinh nóng đến mức đầu đầy mồ hôi, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên dùng ánh mắt hỏi: " có thể sao?"



      Trang Hạo Nhiên ngay lập tức gật gật đầu.



      Đường Khả Hinh nghĩ nghĩ, còn cách nào khác, tối hôm qua mới trộm rượu mua quà, hôm nay nếu cắt hỏng chậu cảnh, thầy nhất định như núi lửa phun trào, khẽ cắn môi dưới, lau mồ hôi mặt, từng chút cẩn thận đỡ thân thể, bò lên ... Muốn mượn cửa sổ bỏ trốn...



      "Thưởng thức chậu cảnh ở cảnh giới cao nhất, có bốn thành ngữ có thể thay thế..." Chủ tịch Lưu bắt đầu diễn tả bằng bốn động tác tay, lại dáng vẻ cao ngưỡng, tựa như cao thủ võ lâm, chăm chú nhìn chậu cảnh trước mặt, cười : "Thực vừa nhìn, hưvới thần tương phùng, thực lại với giá trị mà giác ngộ, hư với trí lại gặp nhau! ! Bốn thành ngữ này, thể cách đầy đủ nét tinh túy thưởng thức của người Trung Quốc chúng tôi, nhất là “Tùng mười hai tháng” này, lại càng thể trình độ nghệ thuật làm vườn đỉnh cao của đất nước chúng tôi. Mà chậu cảnh tùng 12 tháng này, lại nổi tiếng nhất khắp trong và ngoài nước, tức là "Tùng tháng giêng", nó là chậu cảnh cực kỳ có khí phách đế vương, dẫn dắt cảnh giới cao nhất trong nghệ thuật cây cảnh, được xưng là chậu cảnh của núi Thái Sơn... Ha ha ha... Hôm nay có thể may mắn được nhìn thấy núi Thái Sơn trong truyền thuyết, tôi thực uổng công sống đời này rồi..."



      Chủ tịch Lưu xong, vươn tay lên, từ chậu cây tùng tháng mười hai chỉ tay đếm ngược, tháng mười , tháng mười, tháng chín, tháng tám... Tháng ba, tháng hai... Ông chợt sửng sốt, chỗ kia sao lại trống rồi ! !

      Nguồn: thichdoctruyen.com

      Vitas cũng sửng sốt, chớp chớp mắt, lại chớp mắt cho rằng mình nhìn nhầm rồi!



      Đường Khả Hinh ôm chậu cây kia, nhất thời sau lưng chợt lạnh, cũng quên mất việcđang trèo cây, đạp vào cành cây nào đó, cúi đầu, nhìn xuống dưới.



      Trang Hạo Nhiên lập tức giật nảy mình, nhìn xuống dưới lầu! ! !



      "Này..." Chủ tịch Lưu ngẩng đầu nhìn về phía Vitas, bộc lộ chút ngượng ngùng, cười : "Tôi vốn nghe qua Vitas tiên sinh vốn dĩ rất thích văn hóa Trung Quốc, biết, người Trung Quốc chúng tôi, từ trước đến nay có lời chia sẻ " đôi hờ hững ngắm thế nhân, chứa chan nhiệt huyết đáp đền tri kỷ". Từ trước đến nay người Pháp phải vẫn luôn đề cao việc hy sinh quên mình vì rượu đỏ sao? Vậy tại sao, Vitas tiên sinh để cho tôi được chiêm ngưỡng “Tùng nghênh khách” qua mười tháng, mà còn chậu cây tùng của tháng, làm cho tôi suốt đời tiếc nuối như vậy chứ? Chuyện này ... Là... Khiến người ta phải xúc động, xem ra, sâu thẳm bên trongngười Pháp cùng với người Trung Quốc chúng tôi nước sâu tiếp cận được dòng chảy dài, kém khá xa rồi!"



      "À..." Trong nháy mắt Vitas thông suốt, vẫn xấu hổ mất mặt, tựa hồ ý thức được điều gì đó, đột nhiên nắm chặt quả đấm, gầm : "Khả Hinh - - - - "



      Đường Khả Hinh vừa muốn trèo lên thân cây cuối cùng, muốn lao vào cửa sổ bên kia, nghe thấy tiếng kêu của thầy, lúc cúi đầu xuống, nhìn thấy dường như thầy cảm nhận được gì đó khác thường, muốn ngẩng đầu, trong nháy mắtsau lưng chợt lạnh, thình lình phòng bị đạp vào khoảng đạp, a tiếng, cả người ôm chậu cây cảnh gào lên tiếng cứu mạng, hệt như con chim bị thương, rơi xuống đất! !



      Chỉ nghe phịch tiếng, Đường Khả Hinh suýt mất mạng té xuống, thân thể nện vào phiến đá dài dùng để đặt chậu cây tùng mười hai tháng, mười chậu cây tùng nổi tiếng trong ngoài nước kia, bịch bịch bịch bịch bịch bịch rơi xuống, giống như đá lăn, toàn bộ ngay lập tức lăn xuống sườn núi! !



      Vitas cùng chủ tịch Lưu vô cùng khiếp sợ nhìn màn này! !



      Đường Khả Hinh cũng nằm bãi cỏ, trong nháy mắt ngẩng đầu, nhìn màn này, lập tức hít sâu ngụm khí lạnh, há to mồm, cuối cùng hu hu hu khóc lên! ! !

    2. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 744: Đương nhiên đều là của em



      "Hu hu hu hu hu hu! !" Trong nhà truyền đến trận tiếng gào khóc! !



      Đường Khả Hinh mặc bộ đồ thể thao màu trắng, mặt dơ bẩn, đỉnh đầu vẫn còn cắm hai lá tùng, hai tay giơ lên quyển “Bách khoa toàn thư hầm rượu” nặng 12 kg, quỳ mặt đất, mếu máo khóc: "Thầy ơi! ! Tôi sai rồi, sai rồi! Người tha cho tôi ! Tôi sairồi! Sau này tôi dám nữa !"



      Vitas bình thường là người bình tĩnh, tại sáng sớm trơ mắt nhìn chậu cây cảnh mà mình quý nhất, cứ như vậy từng chậu từng chậu rơi xuống vách núi, những tiếng vỡ vụn kia, giống như cây búa gõ mạnh vào tim mình, ông nặng nề thở hổn hển, nghiến răng nghiến lợi nhìn học trò, vô cùng đau đớn : " là so với cái con khỉ 72 phép biến hóa ở đất nước của còn nghịch ngợm hơn! ! Cái con khỉ kia vẫn còn biết tôn sư trọng đạo, ngay cả con khỉ cũng bằng! ! !"





      Đường Khả Hinh lại sợ tới mức can đảm đều biến mất quỳ mặt đất khóc rống lên.



      Trang Hạo Nhiên cũng tim gan run sợ ngẩng đầu, thấy cho tới bây giờ thầy lúc nào cũng vô cùng bình tĩnh, thế nhưng hôm nay lại có thể tức giận đến như vậy, vội vã cười cười bước lên, muốn trấn an liền : "Thầy à... Người... Người trước tiên nên nổi giận..."



      "Cậu câm miệng lại cho tôi!"Vitas khẩn trương nghiêm mặt, nhìn về phía học trò, tiếp tục phẫn nộ : "Cậu cũng biết tốt đến mức nào đây! !Năm năm trước trộm Khang đế của tôi, cậu cho là thầy của cậu trí nhớ tốt có phải ?"



      "À..."Trang Hạo Nhiên nhất thời sửng sốt nhìn về phíathầy.



      "Hai cậu đôi trời đất tạo nên! !"Vitas tức giận đến lúc phủ ngũ tạng, tim gan phổi thận đều muốn quặn thắt thành khối, lại quay mặt nhìn Đường Khả Hinh, nét mặt cứng lại, lửa giận ngút trời : "Theo như câu chuyện xưa của người Trung Quốc các người, là kiếp trước làm điều ác, kiếp này mới gặp phải hai tên súc sinh như cậu! ! Người này vừa trộm rượu xong, người kia lại đập bể cửa tủ của tôi, lấy trộm luôn chai kia rồi ! Đều đem bán cho Laurence! !Chỉ khác là người đem bán 100 vạn, người vừa mới bán với giá 60 vạn! Làm cho Laurence mới sáng sớm hôm nay, liền vui vẻ gọi điện thoại đến hỏi thăm thân thể tôi có khỏe mạnh !"



      "Hả?"Trang Hạo Nhiên sửng sốt nhìn về phía Đường Khả Hinh, đột nhiên nghe ra chút manh mối, thể tin nổi nhìn ! !



      Mặt Đường Khả Hinh bỗng đỏ bừng, cúi đầu, nức nở khóc.



      Lúc này Vitas lại nhớ tới lúc chủ tịch Lưu vừa rồi rời khỏi, lắc đầu đau đớn xúc động, :” Người Pháp vẫn có cách nào có thể hoàn toàn quý trọng và hiểu được văn hóa của chúng tôi lâu dài...” Ông nghĩ tới những lời này, lập tức lại choáng váng, nét mặt lạnh lùng thở hổn hển, : "Tôi cũng hiểu, vất vả tâm sức dạy hai học trò Trung Quốc các các cậu, ngược lại lại làm cho tôi mất hết mặt mũi như vậy. Chủ tịch Lưu hôm nay bất quá là muốn thưởng thức chậu cảnh của tôi, tôi muốn ông ấy qua đây, nhưng từ ngữ thơ ca của ông ấy, tôi nghe hiểu được lấy câu! Người Trung Quốc các người luôn luôn phiền toái và phức tạp như vậy! ! Chỉ cần câu cũng có thể sáng tỏ mọi chuyện, đâu nhất thiết phải cần bài thơ mới giải quyết được vấn đề! !"



      Trang Hạo Nhiên đứng bên, xấu hổ biết nên gì.



      Đường Khả Hinh lại càng sợ đến mức tim muốn vỡ vụn ra, dám thở mạnh, chỉgiơ sách 12 kg kia lên, hai tay run rẩy, mồ hôi lạnh tuôn ra.



      " cho tôi biết! !" Từ trước đến nay Vitas vốn rất tự hào về người Pháp, hôm nay lại bị sỉ nhục như vậy, vô cùng lưu ý đến, lạnh lùng hỏi: "Cái gì mà: đôi hờ hững ngắm thế nhân, chứa chan nhiệt huyết đáp đền tri kỷ! !"



      "Ý nghĩa là..."Trang Hạo Nhiên nghe xong, đành phải cười trả lời: "Ý nghĩa chính là... Biển người mênh mông, nếu có thể gặp được người tâm ý tương thông với mình, thực là may mắn trong cuộc đời..."



      "Cậu có cảm giác tâm ý tương thông với rượu hay ?"Vitas đột nhiên bình tĩnh hỏi đệ tử.



      "À..."Trang Hạo Nhiên nghe lời này, có chút khó hiểu nhìn Vitas.



      Vitas chỉ vào đường Khả Hinh, rồi lại nhìn oán hận : "Cậu làm cái gì, làm cái gì! ! thời gian trước, cậu vừa mới từ cây táo của tôi làm gãy, bây giờ lại làm cây tùng của tôi rơi xuống! !Còn lấy rượu quý của tôi bán, mua quà sinh nhật!"



      Đôi mắt Đường Khả Hinh khiếp sợ chớp chớp.



      Đôi mắt Trang Hạo Nhiên cũng nhanh chóng lưu chuyển, nhìn về phía Vitas có chút miễn cưỡng hoảng hốt cười cười.



      Bốn tên cầm thú lúc này mới thức tỉnh, nhất thời nhớ tới đồng hồ đắt tiền của Trang Hạo Nhiên, đúng là Đường Khả Hinh tặng, Tào Kiệt nhịn được kêu lên: "Đồng hồ kia..."



      Tô Lạc Hoành lập tức bịt chặt miệng Tào Kiệt lại, nháy mắt! !



      Trong nháy mắt Vitas nhìn bọn họ, phát nét mặt bất thường, lập tức cúi đầu nhìn chiếc đồng hồ tay Trang Hạo Nhiên, nhất thời hiểu ra lại nhìn về phía Đường Khả Hinh, lại vung lên cây gậy màu bạc, nghiêm khắc hỏi: "!Ngày hôm qua đem rượu của tôi bán , tiền dùng vào đâu rồi!"



      Đôi mắt Trang Hạo Nhiên sáng lên, nhớ lại, tiêu rồi! !



      "... ... ..."Đường Khả Hinh dám lên tiếng, chỉ là giơ sách lên cao, khuôn mặt căng ra, dám .



      "…!"Vitas hai lời, liền muốn giơ roi lên...



      "A! !"Đường Khả Hinh giơ sách lên, sợ tới mức quay đầu ! !



      "Thầy à!"Trang Hạo Nhiên lập tức cầm chặt roi trong tay Vitas, vội vàng cười : "Người, người, xin người bớt giận, chuyện này... Đều là lỗi của tôi! Lỗi của tôi!"



      Vitas cắn chặt răng, nhìn học trò.



      Trang Hạo Nhiên có chút xấu hổ nhìn thầy cười, : "Tôi... Tôi... Tôi ngày hôm qua phải sinh nhật đó sao... Khả Hinh tới nhà tôi, tôi liền... Cùng ấy đùa giỡn... ... ... muốn quà sinh nhật từ ấy... Có thể ấy cảm thấy là, quà tặng cấp , ít nhất phải có chút thể diện... Tạm thời, tiền lương lại cao, tôi cũng tạo cho ấy chút áp lực, mới... Mới như vậy!"



      Vitas nín thở, nheo mắt mang theo vài phần nghi ngờ cúi đầu, nhìn về phía Đường Khả Hinh.



      Đường Khả Hinh cũng kiêng dè cúi đầu thừa nhận, hối hận, thương cảm, buồn phiền về việc này! !



      "Tôi biết ngày là như vậy mà!"Vitas cảm thấy gia môn bất hạnh, đào tạo ra hai thứ người như thế, mất hết mặt mũi, ông nhất thời tức giận lại muốn vung roi lên, muốn dạy dỗ Đường Khả Hinh: "Hay cho cùng nó học cái tốt! ! lại cùng nó học những thứ lộn xộn như vậy! !Là tôi dạy dỗ tốt, hay là học đến nơi đến chốn đúng trọng tâm?"



      "Thầy à!"Trang Hạo Nhiên lại sốt ruột nắm chặt cổ tay thầy, lại khuyên nhủ : "Người nên tức giận, chuyện này đều do tôi, là lỗi của tôi, người muốn phạt, liền phạt tôi ! Tôi chịu phạt! !"



      "Đương nhiên muốn phạt cậu!Lấy roi bạc ra phạt cậu là quá !"Vitas hai lời, liền ném roi xuống, trong nháy mắt mở ra chiếc hộp dài trước bàn trà, chỉ nghe phịch tiếng, sợi dây nho già mấy chục năm, bất ngờ ra !



      Trang Hạo Nhiên trợn mắt nhìn dây nho trong hộp kia, chỉ cần quất roi, liền sống nổi... lập tức có chút khẩn trương ngẩng đầu, nhìn thầy muốn cười cười...



      Vitas cắn răng lấy roi dài từ bên trong ra, lạnh lùng : "Năm đó lúc cha cậu giao cậu cho tôi dạy về rượu đỏ, đặc biệt tặng cho tôi món quà, sớm hay muộn tôi cũng có ngày dùng được! Xem ra chủ tịch Trang có dự kiến trước rồi!"



      "... ... ..."Đường Khả Hinh cũng trợn mắt, nhìn dây roi vung lên trong tay thầy, lập tức há hốc mồm.



      "Có phải cậu cam tâm tình nguyện chịu phạt thay ấy ?"Vitas lại mặt lạnh nhìn Trang Hạo Nhiên.



      Trang Hạo Nhiên nhìn thoáng qua Đường Khả Hinh, lập tức có chút khẩn trương cười, : "Đương nhiên! Đây đều là lỗi của tôi! Người phạt tôi ! ấy còn tuổi, hiểu chuyện... Bướng bỉnh là thể tránh được.Người đừng trách ấy."



      "... ... ..."Đường Khả Hinh im lặng nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, trong lòng căng thẳng.



      "Nhà cậu thân phận hiển hách, tôi biết đầu gối cậu có vàng, bắt cậu quỳ!"Vitas hai lời, liền vung dây nho trong tay, hướng về hông Trang Hạo Nhiên, vung lên rồi quất xuống mạnh! !



      Vụt tiếng, áo sơ mi muốn rách ra, dường như lập tức có thể đoán được bên trong sung phồng lên.



      Trang Hạo Nhiên cau mày, nặng nề thở cái.



      Bốn tên cầm thú cũng khiếp sợ nhìn .



      Đường Khả Hinh cũng khẩn trương nhìnTrang Hạo Nhiên.



      Vitas cũng để ý, cắn răng vung lên roi dài trong tay, hướng về phía lưng Trang Hạo Nhiên, lại quất mạnh!



      "Vụt " tiếng, Trang Hạo Nhiên bỗng nhiên cảm thấy sau thắt lưng mình đau đến da thịt nát vụn, cảm giác nóng rát, từng trận bốc lên, lại ngưng mặt, nặng nề thở hổn hển, vẫn cắn răng chịu đựng, lên tiếng.



      Đường Khả Hinh giơ cuốn từ điển kia lên, lại sốt rượt nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, bỗng nhiên cảm thấy đau lòng, đôi mắt đẫm lệ.



      Vitas gì, lại vung roi dài trong tay lên, liền muốn quất xuống... Lại thấy Trang Hạo Nhiên nhắm chặt mắt lại, cắn rang chịu đựng, mặc kệ mồ hôi trán chảy xuống... Vào lúc này, tay ông dừng lại, lạnh lùng đau lòng nhìn học trò, : " người mất trí nhớ, hai người mất trí nhớ, cũng cùng thời điểm mà quên mất thầy mình trước tiên! ! Trước đây tôi tận tình khuyên bảo dạy dỗ cậu, lúc gặp chuyện may, lại đem người quan trọng nhất quên rồi! Xem ra tôi là thương tâm, lại dạy dỗ hai học trò như các người vậy!"



      Vitas xong, liền muốn nghĩ nữa, chỉ đem roi dài ném xuống, mới xoay người lên lầu, để lại câu : "Thầy có con cái, nghĩ tới duyên phận lại ở Trung Quốc này mà mở rộng, nếu biết điều, tương lai rượu đương nhiên là của ! Tùng mười hai tháng đương nhiên cũng là của hồi môn của !"



      Đường Khả Hinh lập tức mở to đôi mắt đẫm lệ nhìn thầy.



      Trong lòng Trang Hạo Nhiên cũng ấm áp, ngẩng đầu nhìn thầy.

    3. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 745: Buông



      Ánh nắng ban mai chiếu xuống, đàn chim nấp trước cây quýt, đưa những chiếc mỏ đỏ thẫm, ngừng rúc vào những bông hoa màu hồng phấn kia.



      Cửa phòng thầy lầu hai, đóng chặt lại!



      Đường Khả Hinh bưng ly trà táo, đứng bên cạnh cửa, cảm giác được lần này thầy rất đau lòng, tức giận, nặng nề thở dốc hơi, vẫn đành phải nhàng gõ gõ cửa, : "Thầy, người nên tức giận, tôi pha cho người ly trà táo, đặt ở cửa... Nếu thầy khát, uống chút..."





      xong, đành phải cẩn thận ngồi xổm người xuống, đem chén trà đặt bên cạnh cửa, ngưng mắt nhìn chén trà màu vàng, nhớ tới thời gian trước, lúc mình mất trí nhớ lần đầu tiên chuyện với thầy, ông chăm chú nhìn mình bớt rất nhiều lo lắng và yên lòng, trong lòng đột nhiên ấm áp.



      "Ai ai ai, cậu chạm chút, đau chết mất !"Trong căn phòng khác, truyền đến loạt tiếng kêu la thống khổ.



      " đừng có kêu như vậy, làm như tôi cưỡng bức vậy!"



      Đường Khả Hinh nghe những lời này, liền tức giận đứng lên, trong nháy mắt đứng trước cửa phòng, phịch tiếng cửa mở ra! !



      Mấy người Lâm Sở Nhai đồng thời sửng sốt nhìn .



      Trang Hạo Nhiên mồ hôi nhễ nhại, vẻ mặt tràn đầy thống khổ, nằm úp sấp ở giường, nhìn .



      Đường Khả Hinh cũng nhìn cái, mới nhìn tới trong tay Tô Lạc Hoành cầm rượu thuốc rễ cây ớt, liền khẩn trương : "Rượu thuốc rễ cây ớt này được bôi, đoán chừng dây nho kia làm trầy xước hết da của ấy rồi, nếu bôi đau chết ấy.!"



      "A...!" Tô Lạc Hoành nhìn thoáng qua rượu thuốc mình cầm, cười : " lấy ra để đó, tôi tưởng rằng có thể bôi."



      "Còn có loại thuốc mỡ khác, có lẽ có hiệu quả hơn chút..."Đường Khả Hinh chậm rãi đến bên giường trước bàn học, lấy ra trừu khuất, từ bên trong mang ra cái hộp màu xanh nhạt,: "Dầu mỡ bạc hà này có tác dụng làm tan vết bầm tím và giảm đau tốt nhất."



      Mấy người Lâm Sở Nhai nhìn thoáng qua, lập tức hướng về Đường Khả Hinh cười rộ lên, : "Khả Hinh ! ! giúp bọn tôi bôi cho ấy lần! Bọn tôi chịu nổi mùi của thuốc mỡ đó! Cứ như vậy ! Bọn tôi giúp dỗ Vitas tiên sinh!"



      "Đúng đúng đúng! Tôi chịu nổi tiếng ta kêu quá ái muội !"Đám người Tô Lạc Hoành xong, như đàn ong vỡ tổ chạy ! !



      "Này!"Đường Khả Hinh cầm thuốc mỡ, xoay người nhìn mấy người Lâm Sở Nhai đóng cửa phòng phịch tiếng, biến mất thấy bóng dáng tăm hơi đâu nữa!



      "Mấy tên súc sinh này, ăn tiền lương của lão tử rồi !"Trang Hạo Nhiên mồ hôi đầm đìa chịu đựng đau đớn bên hông, muốn ngồi dậy...



      Đường Khả Hinh cầm thuốc mỡ, hung hăng trợn mắt nhìn , nếu phải vì sinh nhật của , mình kích động mà gây ra tai họa lớn như thế, làm cho thầy vui! cắn chặt môi dưới, nhìn kêu lên: "Nằm xuống ! Em bôi thuốc cho !"



      Trang Hạo Nhiên nằm nghiêng giường, trán toát mồ hôi lạnh, có phần đau đớn nhìn .



      Đường Khả Hinh muốn chuyện, lập tức ngồi ở giường, ngẩng đầu nhìn cái, : "Cởi áo sơ mi ra! ! Thuốc mỡ bạc hà này màu đen, bẩn quần áo của ."



      Trang Hạo Nhiên trầm mặc nhìn .



      Đường Khả Hinh hung dữ nhìn , nghĩ sắp đến giờ làm), mình có nhiều thời gian, liền lập tức nhanh nhẹn nghiêng người về phía trước, vươn tay cởi nút áo sơ mi cho !



      "Em làm gì vậy?"Trang Hạo Nhiên cười vui vẻ nắm chặt cổ tay .



      "Em bôi thuốc cho !"Đường Khả Hinh lại nhắc nhở .



      "Nhanh như vậy muốn cởi quần áo cho đàn ông, người đó hiểu lầm!"Khuôn mặt kiên nghị của Trang Hạo Nhiên, quả thực bị đánh rất đau, có chút tái nhợt, mồ hôi lạnh chảy xuống khóe mắt, người theo chủ nghĩa hoàn mỹ, thực ra muốn phụ nữ nhìn thấy mặt này của mình.



      " cùng khác nhảy múa, còn sợ người khác hiểu lầm phải cầm thú sao?"Đường Khả Hinh hung hăng xong, hiểu sao tay lại quen thuộc cởi nút áo của .



      "Để để !"Trang Hạo Nhiên có cách nào, chỉ trầm mặc vươn tay, đau đớn từ từ bắt đầu cởi từ cổ áo, mãi mới cởi đến nút áo sơ mi chỗ ngực, bởi vì thường xuyên vận động nên những đường vân da săn chắc gợi cảm, dần dần lộ ra, theo hơi thở của , gợi cảm lan rộng ra, trận hơi thở nam tính mãnh liệt, phả vào mặt...



      Mặt Đường Khả Hinh có chút ửng hồng, quay đầu, thở khẽ, lên tiếng.



      Trang Hạo Nhiên nhìn cái, trong nháy mắt cởi áo sơ mi của mình ra, lộ ra cơ thể nam tính, còn có bờ vai rộng lớn vững chãi, da dẻ màu đồng rất đẹp mắt, lại rất nhẵn nhụi, lúc mồ hôi lạnh chảy xuống, chảy thành dòng, cực kỳ mê người.



      Đường Khả Hinh đột nhiên cảm giác mình có phần hít thở thông, dám nhìn vào ngực , chỉ : "Xoay người !"



      Trang Hạo Nhiên lên tiếng, khuôn mặt bộc lộ đau đớn bất đắc dĩ xoay người.



      Đường Khả Hinh cẩn thận và săn sóc cầm cái gối đầu, tựa vào trước giường, để cho nằm úp sấp, rồi mới đỡ nằm ngay ngắn giường, cũng thấy được bả vai có hình xăm ngọn lửa bốc cháy hừng hực, trong phút chốc hốt hoảng, có thể thấy ngay chính giữa ngọn lửa, ra trái tim kỳ ảo, sâu nhìn hình xăm này...



      Trang Hạo Nhiên thấy Đường Khả Hinh dừng động tác lại, liền kỳ quái hơi chút nghiêng người, nghi hoặc nhìn .



      Đường Khả Hinh chớp mắt, lập tức thở hổn hển hơi, dời ánh mắt xuống dưới, lại nhìn thấy chỗ trũng bên hông của Trang Hạo Nhiên, có hai vệt sưng rất dài, bên tím đen, bên xước da rất sâu, thậm chí ngay giữa bụng, có chút máu chảy ra, mở to hai mắt, kêu : "Trời ạ! Sao lại bị đánh nặng như thế này chứ?"



      Trang Hạo Nhiên gấp gáp thở hổn hển hơi, nhắm mắt lại gì.



      Đường Khả Hinh nhìn cái, biết khó chịu, nhanh chóng xoay tay vặn lọ thuốc mỡ, : "Tại sao lại đỡ hai roi vừa rồi cho em! Bình thường em bị thầy đánh quen rồi, có sao cả."



      "Chuyện này đều là do , chẳng lẽ người đàn ông, lại để phụ nữ chịu tội sao?"Trang Hạo Nhiên cho rằng Đường Khả Hinh bắt đầu bôi, tức khắc nhíu mày nhăn mặt, có thể bản lĩnh của rất tuyệt vời, sức chịu đựng rất mạnh, nhưng mà rất sợ đau.



      Đường Khả Hinh nghe lời này, nhìn vẻ mặt của , hai mắt lóe lên ý nghĩ tinh nghịch cười, : " nhịn đau nha! ! Miệng vết thương này, phải dùng lực mạnh mạnh mạnh, xoa mới nhanh khỏi được! Lát nữa, được kêu đau!"



      Trang Hạo Nhiên nhanh chóng ý thức được có gì đó ổn, lập tức hơi chút xoay người, nắm chặt cổ tay , có phần sợ hãi nhìn : "Em đừng náo loạn! rất đau!"



      Đường Khả Hinh cố gắng đè nén nhịn cười, nhìn về phía cố ý ngửa mặt, : "Đau hay với em có quan hệ gì sao? muốn quà sinh nhật, phải trả giá nhiều nha? người đàn ông sợ gì đau chứ? Ai kêu lên người đó là cháu!"



      Trang Hạo Nhiên nheo mắt nhìn về phía ,: "Em cái gì?"



      "Ai kêu lên người đó là cháu!"Đường Khả Hinh cảm giác tay căng thẳng nắm chặt(siết chặt) cổ tay của mình, cứng như sắt, trong lòng khỏi nhảy dựng lên.



      "Đây là lời em ra đó!" Trong nháy mắt Trang Hạo Nhiên kéo mạnh Đường Khả Hinh, để cho cả người ngã ở giường, mình nhanh chóng đè lên người , ánh mắt nóng bỏng cúi đầu nhìn .



      Đường Khả Hinh nằm ở giường, tim đập thình thịch, đầu gối lên đệm giường mềm mại, kêu to: " định làm gì?"



      " phải vừa rồi em , ai kêu lên người đó là cháu? được kêu đâu đấy!"Trang Hạo Nhiên vừa xong, liền bá đạo cúi đầu, hôn lên đôi môi ngọt ngào của Đường Khả Hinh!



      "Ưm - - - - "Đường Khả Hinh cảm thấy hoa mắt chóng mặt, môi bị lấp kín, cả người thể động đậy liền nhấc đôi chân dài gợi cảm, muốn đá , tiếc rằng chưa chạm vào , đôi dép lê màu hồng nhạt, rơi xuống, lộ ra đôi chân trắng như tuyết đẹp mê người, lên giữa trung.



      Trang Hạo Nhiên tiếp tục giống như tối qua chỉ nhanh chóng lướt qua môi của , hề chui vào đầu lưỡi của , chỉ dang cánh tay to lớn, ôm chặt thân thể mềm mại, để cho kề sát vào thân thể đàn ông mạnh mẽ cứng rắn trần trụi của mình! !



      "Ưm..."Đường Khả Hinh bị ôm chặt sắp hít thở thông, nóng đến mức đầu đầy mồ hôi, đôi tay đặt trước lồng ngực rắn chắc của , đầu ngón tay bé, chạm vào điểm nhô lên trước cơ ngực của , sau gáy phịch tiếng vang lên, trái tim thình thịch đập loạn.



      Trang Hạo Nhiên ngẩng mặt nở nụ cười, lúc này lại càng ôm chặt hơn để hai thân thể xích chặt với nhau, môi mỏng mới hoạt động, nhàng đặt lên đôi môi ngọt ngào của nụ hôn.



      "... ..."Đường Khả Hinh bị ôm cuồng nhiệt say đắm như vậy, đầu óc rối loạn, cảm giác xấu khi hôn lên đôi môi mình, hiểu sao lại muốn đưa lưỡi ra đáp lại , cùng tiếp xúc thân mật hơn.



      Trang Hạo Nhiên đột nhiên buông ra, mỉm cười : "Ai kêu lên người đó là cháu! !".



      Đường Khả Hinh ngồi ở giường, nhất thời tỉnh táo, tức giận cùng xấu hổ nhìn về phía ánh mắt đầy xấu xa và ái muội của Trang Hạo Nhiên, đột nhiên kêu to, lập tức nắm lấy cái gối đầu, sống chết đập vào người đàn ông này, vừa điên cuồng đập, vừa kêu to: "Cái thứ người chết tiệt này! ! Mỗi ngày đều khi dễ người ta! ! biết xấu hổ! !"



      Trang Hạo Nhiên vừa tránh , vừa đột nhiên vươn tay, lại mạnh mẽ ôm chặt eo , lại muốn hôn lên môi của .



      " buông em ra!"Đường Khả Hinh ngã ở giường, nhưng vẫn nắm chặt cái gối muốn đánh .



      "Ưm..."Mặt lại nhanh chóng phình ra.



      Trang Hạo Nhiên lại tiếp tục hôn lên môi của , đưa đầu lưỡi của mình cạy mở hàm răng cùng đầu lưỡi của quấn quýt với nhau, đồng thời mút mút, đôi tay dịu dàng mà thương vuốt ve sau eo của ...



      "Ưm..."Đường Khả Hinh giống như gốc cây Linh Chu Thảo khô cằn, nếm được sương ngọt, thân thể hưởng thụ cực nhanh, toàn bộ thế giới đều bị vùi lấp).



      Trang Hạo Nhiên vừa nằm đè lên người , vừa di chuyển khuôn mặt, cùng tiếp xúc 365 độ với đầu lưỡi của , tỏa ra hơi nóng mãnh liệt , trong lúc dây dưa, hướng dẫn dùng đầu lưỡi thăm dò bên trong, nóng bỏng quấn quýt– triền miên cùng chỗ, đôi tay khẽ vuốt khuôn mặt , ngón tay lướt qua khóe mắt, đôi môi, cái cổ... Chân dài gợi cảm, nâng chân lên, vuốt ve giữa hai chân ...



      Hai tay Đường Khả Hinh yếu ớt vô lực buông ở giường, giống như say mê chìm đắm trong nụ hôn mê người của .



      Trang Hạo Nhiên tiếp tục mang theo hình xăm lửa vai, ôm chặt cơ thể mềm mại của , nhấm nháp cánh môi ngọt ngào của , bất ngờ tay tinh tế dò xét bên hông , muốn hướng vào bên trong thăm dò...



      Lúc này Đường Khả Hinh, mới tỉnh táo lại, nháy mắt đẩy ra, kêu to: "Này! ! làm gì vậy hả?"



      "Hư! Ai kêu người đó liền thua!" Trang Hạo Nhiên lại muốn ôm chặt nàng, muốn cười lại hôn .



      " buông em ra!"Đường Khả Hinh lại muốn nắm gối đầu đánh , ai ngờ bởi vì dùng lực quá mạnh, lông ngỗng trong gối toàn bộ tung ra ngoài, bay khắp cả căn phòng...



      "Ưm... Buông!"



      Trang Hạo Nhiên lại đem Đường Khả Hinh ép ở giường, liền cuồng nhiệt hôn .



      Đường Khả Hinh càng ngừng nghiêng người dùng chân đá, tay đánh mạnh vào bờ vai ... Càng đánh càng dùng lực mạnh.

    4. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 746: Làm bạn của

      "Tứ quý xì!"

      "Cậu có bệnh à?"Tô Lạc Hoành nổi giận cầm bài, ngẩng đầu nhìn Lãnh Mặc Hàn, : "Cậu xuất liên tục tứ quý rồi ! ! Mẹ nó, cậu muốn thắng lão tử, thẳng thắn chút ! Làm gì có người ra bài giống như cậu chứ!"

      Lãnh Mặc Hàn ngẩng đầu, nhìn về phía Tô Lạc Hoành, nhàn nhạt : "Sao tôi lại thể xuất liên tục bốn lá xì hả?"

      "Lão tử cũng phải kẻ thù của cậu! Cậu nếu lúc có chuyện, mình ở lại mà làm ! vạn đồng ván đấy! !"Tô Lạc Hoành tức giận phất tay.

      "Tôi càng muốn chơi! sao? Tôi muốn ra bài gì mắc mớ gì tới cậu?" Lãnh Mặc Hàn lại ra lá K chuồn!

      Lâm Sở Nhai, Tào Kiệt, Tô Lạc Hoành nín thở im lặng nhìn .

      Lãnh Mặc Hàn bộc lộ vẻ hờ hững, lại lại ra tiếp lá K cơ!



      Mọi người cùng nhau gì nhìn .

      chậm rãi bỏ xuống lá K bích, rồi lại thả xuống lá K rô... Thắng lợi! !

      "Mẹ kiếp! ! Cưỡng bức chết cậu ta ! !"Tô Lạc Hoành nhịn được ném bài xuống, hướng cả người Lãnh Mặc Hàn đánh tới, muốn cởi bỏ cà vạt... của . Lâm Sở Nhai cũng nhanh chóng sôi nổi ném bài xuống, đứng lên, tháo bỏ nút áo âu phục của mình, cởi ra, lại muốn kéo cà- vạt... Bộ dáng muốn cưỡng bức giết người... Tào Kiệt lập tức nhào lên, muốn cởi bỏ đai dây lưng của Lãnh Mặc Hàn, cởi quần của ...

      "Buông ra!"Lãnh Mặc Hàn lập tức bị ba người đàn ông mấy trăm kg đè ở người, nhanh chóng giãy giụa thoát ra.

      "Hôm nay nếu tiêu diệt cậu, lão tử liền mang họ Tô! !"Tô Lạc Hoành lại cúi xuống, làm động tác muốn hôn ...

      " biết xấu hổ!"Lãnh Mặc Hàn chịu nổi quay đầu , muốn thầm đá nơi quan trọng của ! !

      "Nhanh! ! Cởi quần cậu ta!"Lâm Sở Nhai nhanh chóng đè lên người Lãnh Mặc Hàn, để cho Tào kiệt cấp tốc cởi quần của .

      ****

      Cánh cửa phịch tiếng bị đẩy ra! !

      Đường Khả Hinh tức giận đến mức vẻ mặt đỏ bừng lao ra, lửa giận ngút trời khí thể muốn giết người, nghiến răng nghiến lợi xuống thang lầu.

      "Này! Đừng nóng giận mà!"Trang Hạo Nhiên tay vừa đóng cúc áo sơ mi của mình, tay nắm chặt cổ tay Đường Khả Hinh, nhanh chóng cười : "Chỉ đùa chút thôi mà!"

      " đùa..."Đường Khả Hinh lập tức xoay người, vừa định gầm thét lên, liền có chút kiêng dè liếc mắt nhìn cửa phòng của thầy, vẻ mặt phẫn nộ nhìn Trang Hạo Nhiên, tức giận ít : " đùa cái đầu à? luôn luôn đùa như thế với nữ thư ký của mình sao? cũng đùa như thế với Tiêu Đồng sao!"

      "Này, em đừng bậy! Tiêu Đồng người ta vẫn là chưa lấy chồng đấy!"Trang Hạo Nhiên lại lôi kéo tay , nhịn được lại cười vui vẻ.

      " ấy là chưa chồng, chẳng lẽ em phải sao?"Đường Khả Hinh ngẩng đầu lên, nóng mắt nhìn về phía , tức giận kêu.

      "... ... ..."Khuôn mặt Trang Hạo Nhiên bộc lộ vẻ khó hiểu, cười như cười nhìn .

      "... Ánh mắt đó có ý gì? Chính tùy ý đùa bỡn nữ cấp dưới, lại còn dám dùng loại ánh mắt này nhìn em?"Đường Khả Hinh hai lời, nháy mắt liền đưa tay, muốn đánh cái tên đáng chết này.

      "Em đừng kích động! Lại ầm ĩ đến thầy!"Trang Hạo Nhiên lập tức nắm chặt cổ tay Đường Khả Hinh, lôi vào trong phòng, phịch tiếng đóng cửa phòng lại.

      "Buông ra! !"

      Đường Khả Hinh bị Trang Hạo Nhiên ấn giường, tức giận đưa hai tay ra, liều mạng đấm ! !

      "Xuỵt! !"Trang Hạo Nhiên lập tức sức lực mạnh mẽ của đàn ông đè lên người Đường Khả Hinh, mới ra vẻ than thở, giọng : "Em có muốn làm cho thầy vui vẻ ? có cách!"

      " có cách! ? và em người tám lạng kẻ nửa cân, đều làm cho thầy tức giận ít, lại còn có cách! ! Ghê tởm!"Đường Khả Hinh khinh bỉ muốn đẩy ra, tin! !

      Trang Hạo Nhiên lại lập tức nắm chặt hai tay của , khuôn mặt bộc lộ vài phần thần bí cùng chắc chắn, mỉm cười nhìn : " có cách! !"

      "... ..."Lúc này nét mặt Đường Khả Hinh mới có chút dịu lại, dừng lại nhìn về phía , nhưng vẫn nghi hoặc : " có cách gì? Đừng với em, định nhảy xuống sườn núi đem mấy cây tùng 12 tháng kia quay lại nhé ! nhanh , em ngăn cản đâu!"

      " khờ sao? mà ngốc như thế, sao có thể làm cấp em được?"Trang Hạo Nhiên cười rộ lên.

      Đường Khả Hinh nheo mắt nhìn về phía .

      Trang Hạo Nhiên thâm tình nhìn cái, mới tiếp tục : " theo thầy từ lâu rồi, thực có phần hiểu thầy. Cây tùng 12 tháng thực ra chỉ là thứ yếu, còn hai chai rượu Khang Đế kia, chứa đựng tình cảm chân thành của ông ấy. Tuy thầy cùng Laurence là bạn tốt, đều là người rượu, nhưng vì là tổng quản lý của bộ phận rượu, cho nên có chút bí mật tranh cao thấp. Lần này thầy vì hai tên súc sinh chúng ta, cho nên mất hết mặt mũi! Chúng ta chỉ cần nghĩ biện pháp, đem rượu kia lấy lại..."

      "Lấy lại?"Đường Khả Hinh nghe lời này, là cảm thấy có phần buồn cười nhìn về phía , : " đừng giỡn! ! Ngày hôm qua lúc em cầm chai rượu đó bán cho Laurence, ông ấy mừng rỡ như được lên trời vậy! ! Coi chai rượu đó, giống như con trai của mình! có thể lấy nó lại từ trong tay ông ấy, em tình nguyện gả cho !"

      Phốc! !

      Trang Hạo Nhiên nhịn được nhìn về phía Đường Khả Hinh, chỉ vào cười : "Là em đó! Nếu lấy lại được, em gả cho !"

      "Thôi !"Đường Khả Hinh lập tức đẩy tay ra! !

      "Quyết định vậy !"Trang Hạo Nhiên xong, liền nghiêm túc đứng lên, nhìn mình trong gương, tiếp tục cài cúc áo sơ-mi, vừa cài vừa cười...

      Đường Khả Hinh nằm nghiêng ở giường, quay mặt nhìn , thấy nụ cười của như tính trước mọi việc rồi, chính mình cảm thấy nghi ngờ : " thực ... Có chắc chắn đem được rượu về ? Hai chai đấy...?"

      Trang Hạo Nhiên nghe lời này, đột nhiên nhíu mày nhìn về phía Đường Khả Hinh, có phần liên quan tới mình, cười : "Sao lại hai chai? chỉ trộm chai!"

      Đường Khả Hinh tức khắc soạt cái, ngồi bật dậy, cứng đờ nhìn chằm chằm Trang Hạo Nhiên, bộ dáng như muốn cắn chết !

      "Em muốn giúp em lấy chai rượu nữa về, cũng được!" Trang Hạo Nhiên vừa mặc áo sơ mi, vừa đến trước mặt Đường Khả Hinh, cầm cằm của , cười : "Em cảm ơn như thế nào?"

      "Đừng ghê tởm, cảm ơn ! vừa rồi còn khi dễ em như vậy, em còn chưa có tính toán với đâu!"Đường Khả Hinh cả người đứng bật dậy, liền muốn chân trần ra ngoài.

      "Ra ngoài đừng có hối hận nha... Đoán chừng cả hai chai rượu kia với cây tùng 12 tháng kia thầy giận em đến khi em kết hôn!"Trang Hạo Nhiên nhịn cười mặc lên áo khoác ngoài.

      Đường Khả Hinh đứng tại chỗ, đôi mắt chớp nháy liên tục! !

      Trang Hạo Nhiên tiếp tục cười đắc ý.

      Đường Khả Hinh quay đầu lại, trợn mắt lườm Trang Hạo Nhiên, tức giận hỏi: "Đến cùng muốn như thế nào?"

      Trang Hạo Nhiên quay mặt chăm chú nhìn , hai mắt nóng bỏng lóe sáng, gọi: "Tới đây!"

      Đường Khả Hinh nghe lời này, do dự lúc, tức giận cất bước tới trước mặt , ngẩng đầu nhìn .

      Trang Hạo Nhiên trầm mặc mỉm cười nhìn lâu, cuối cùng chậm rãi : "Gần đây bị nữ phóng viên cứ bám lấy!"

      Đường Khả Hinh sửng sốt nhìn , : "Sau đó sao?"

      Đôi mắt Trang Hạo Nhiên lóe ra, giống như có phần tính toán, có phần sâu xa : "Lãnh Mặc Hàn dùng miệng mình ngăn chặn miệng ấy, nhưng lại thích sạch !"

      Đường Khả Hinh ngửa mặt nheo mắt nhìn cái người biết xấu hổ này!

      Trang Hạo Nhiên nhìn bộ dáng này của , ngẩng mặt cười rộ lên, : "Thực là như vậy! dễ dàng hôn người phụ nữ khác! ! Cho nên... nghĩ muốn nhờ em giúp chuyện "

      "Chuyện gì cơ?"Đường Khả Hinh ràng lắm.

      "Làm bạn của tháng, cho đến khi chuyện hoàn thành thôi!"Trang Hạo Nhiên nhịn cười ra những lời này.

      Đường Khả Hinh sửng sốt, cho rằng mình nghe nhầm, thất thần hỏi: "Cái gì? Làm bạn của tháng?"

      "Ừm!" Trang Hạo Nhiên đáp lại bằng từ này, vẻ mặt bất đắc dĩ cười, : " còn cách nào khác! ! Để cho ấy biết khó mà lui, chỉ có cách này thôi. ấy cứ bám lấy , chịu nổi."

      " người đàn ông muốn từ chối người phụ nữ, phải đơn giản lắm sao! Trực tiếp tôi thích ! ! phải thế là xong sao?"Đường Khả Hinh đứng thẳng lên .

      "Nếu đơn giản như thế, còn cần em làm gì?"Trang Hạo Nhiên nhìn , cảm thấy chỉ số thông minh của có vấn đề.

      " liên quan đến em!"Đường Khả Hinh xoay người, chịu nhận lời.

      "Tùy tiện! Cũng phải là quan hệ người ! Nhìn dáng vẻ khẩn trương của em kìa! Dù sao người làm đổ cây tùng 12 tháng cũng phải là !" Trang Hạo Nhiên nhanh chóng xoay người, cũng ép buộc, trực tiếp rời khỏi...

      "Đợi chút!"Đường Khả Hinh nhớ tới câu kia của thầy lúc cầm roi, trong lòng căng thẳng.

      Trang Hạo Nhiên dừng lại tại chỗ, hơi chút xoay người, hai mắt lên nụ cười ái muội, nhìn về phía .

      "Chỉ cần..."Đường Khả Hinh trong lòng có chút hoảng hốt, nhìn về phía , : "Chỉ cần... Ở trước mặt ấy, làm bạn ! Còn bình thường..."

      "Đương nhiên là cấp cùng cấp dưới!"Trang Hạo Nhiên nhíu mày nhìn về phía , cười : "Em có suy nghĩ, muốn làm bạn , còn kém xa."

      "Quá ghê tởm! Tương lai em vẫn có khả năng là thị trưởng phu nhân nha!"Đường Khả Hinh chịu thua quay đầu, kiêu ngạo .

      Trang Hạo Nhiên nghe lời này, trong nháy mắt lên ánh nhìn tàn bạo, chậm rãi về phía Đường Khả Hinh.

      Đường Khả Hinh chớp mắt, nhìn ánh mắt vừa rồi lướt qua đáng sợ, trong lòng của trận king hoảng, chậm rãi lui về phía sau...

      Trang Hạo Nhiên bước từng bước tới gần...

      Đường Khả Hinh từng bước lui về sau, thở cái, hai tay chống phía sau bàn, dám gì.

      Trang Hạo Nhiên sắc mặt lãnh đạm nghiêm nghị, đột nhiên vươn tay giữ cằm của Đường Khả Hinh, lại nâng khuôn mặt lên, đôi mắt bộc lộ ánh nhìn xấu xa, chậm rãi cười, : "Trong khoảng thời gian làm bạn , cho phép em ở trước mặt , nhắc tới những người đàn ông khác! ! Bao gồm cái người gọi là thị trưởng kia! ! có khả năng... giống như Tưởng Thiên Lỗi đối với Tần Vĩ Nghiệp vậy, bóp chết !"

      Trái tim Đường Khả Hinh phát lạnh, có chút khẩn trương nhìn .

      "Có nghe hay ?"Trang Hạo Nhiên hơi dùng lực!

      "Nghe... Nghe... Nghe rồi..."Đường Khả Hinh hiểu trong lòng hoảng sợ, tự trách mình sao lại nghe lời như thế.

      Trang Hạo Nhiên nhìn cái sâu, xác định ngoan ngoãn, mới vừa lòng cười, : "Tốt! Tốt tốt! Cứ làm như vậy ! ! Rượu... đem tới tận tay của em! Đêm nay em mặc gợi cảm chút, cùng tham dự bữa tiệc!"

      "Tại sao?"Đường Khả Hinh nghe lời này, kỳ quái hỏi.

      "Muốn có rượu, phải nghe !"Trang Hạo Nhiên trực tiếp xoay người, khuôn mặt lạnh lùng vừa rồi, đột nhiên lên chút ý cười, trầm mặc mà nhanh chóng ra ngoài! !

      Đường Khả Hinh đứng tại chỗ, nhìn về phía bóng lưng của khỏi , còn suy nghĩ bữa tiệc đêm nay, lấy lại hai chai rượu kia như thế nào đây?

    5. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 747: Cùng tôi cướp đoạt đàn ông

      Editor: Ngày Đẹp Tươi


      Chín giờ sáng tinh mơ.

      Trang Hạo Nhiên với dáng vẻ đắc ý mãn nguyện, cùng với mấy người Lâm Sở Nhai thái độ kiêu ngạo ra, đồng loạt cùng nhau đeo kính râm lên, ngửa mặt nhìn bầu trời xanh thẳm, khóe miệng khẽ nhếch lên, tay kéo cửa xe Audi Pike Peak, muốn đẹp trai ngồi vào trong, lại phát phía trước có người đẹp cá tính, mặc váy ngắn bó sát màu trắng, tay cầm kính râm, khẽ chạm vào khóe miệng, dáng vẻ mập mờ quyến rũ, dựa vào thân chiếc Ferrari, mỉm cười nhìn về phía mình... dừng động tác lại, cũng ngửa mặt nhìn về phía ...

      Mấy tên vệ sĩ, biết từ lúc nào nhanh chóng tới, thái độ lạnh lùng như thần chết, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên.

      Trang Hạo Nhiên nhìn tình huống này, chỉ chậc tiếng cười, trực tiếp ngồi vào chiếc Pike Peak của mình, đạp số, khởi động xe...

      Bốn tên cầm thú cũng đồng thời ngồi vào xe, đạp số, khởi động xe.

      Đường Khả Hinh đứng trước cửa sổ sát đất lầu hai, khẽ vén rèm cửa, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên dưới lầu, mặc áo sơ mi màu xanh nhạt, để hở cổ, ngồi vào ghế lái xe thể thao, vô cùng đẹp trai, tay cầm vô lăng, khí phách làm cho tim người ta rung động, lòng hiểu sao bỗng căng thẳng, lúc cảm giác có chút bất an hít thở thông, lại chăm chú nhìn phía xa, có người đẹp cá tính, từ trước đến giờ chưa từng gặp qua, chỉ thấy dáng vẻ mập mờ quyến rũ của , nhìn về phía Trang Hạo Nhiên...



      Đôi mắt lập tức chớp chớp, tay hiểu sao đè chặt trước ngực, có chút khẩn trương nhìn về phía người đẹp gợi cảm trước mặt...

      Trang Hạo Nhiên cũng để ý nhiều, tay cầm vô lăng, đôi giày da được đánh sáng bóng, chậm rãi đạp lên chân ga, để cho xe lao về phía trước...

      Người đẹp gợi cảm đột nhiên đưa tay ra ngăn cản, ý bảo vệ sĩ cần đuổi theo, tự mình kéo cửa xe Ferrari, quyến rũ ngồi vào trong xe, tay cầm vô lăng, chân đạp phanh, nhanh chóng đạp số năm, buông lỏng phanh, đạp mạnh chân ga, chiếc xe giống như mũi tên lao thẳng về phía trước - - - -

      Đường Khả Hinh hơi chút thất thần, lập tức khó hiểu nhìn ngắm chiếc xe rời !
      Nguồn: thichdoctruyen.com

      Con đường núi quanh co! !

      Trang hạo nhiên tay cầm vô lăng, mỉm cười đạp chân ga, để cho xe chạy thẳng về phía trước, hưởng thụ cơn gió mát lành buổi sớm mai, đột nhiên nghe thấy loạt tiếng động cơ xe Ferrari kịch liệt vang lên, hơi nhíu mày, lập tức quay sang nhìn kính chiếc hậu, chiếc Ferrari đỏ thẫm như như muốn vọt lên, người đẹp quyến rũ bộc lộ ý cười khiêu khích, từ trong kính chiếu hậu trước xe phản chiếu đến, lập tức : "Tương lai! ! Mình nhất định cho vợ lái Ferrari! Quá huênh hoang rồi !"

      xong, sắc mặt đột nhiên ngưng đọng, đôi mắt dần chớp lóe, tay cầm chặt vô lăng, đạp mạnh chân ga, chiếc Pike Peak xuyên thời gian - gian với tốc độ vô địch thế giới, lao thẳng về phía trước! !

      Người đẹp quyến rũ cầm vô lăng, nhìn chiếc Pike Peak phía trước vèo tiếng, thấy đâu nữa, đột nhiên cười, biết tình hình giao thông phía trước, đạp chân ga, với công suất 200 mã lực, chạy như bay về phía trước! !

      Con đường giữa núi, có bánh xe lớn!
      Chiếc Pike Peak dẫn trước lao nhanh như tia chớp đến bánh xe lớn trước mặt, chiếc Ferrari đỏ thẫm cũng theo sát sau chiếc Pike Peak, chạy thẳng đến, cuối cùng lại biến mất theo con đường khác, muốn chặn ngang xe Trang Hạo Nhiên! !

      Hai tiếng động cơ nhanh chóng truyền đến.

      Trang Hạo nhiên cầm chặt tay lái, để cho chiếc Pike Peak nhanh chóng vòng qua bánh xe lớn, vừa muốn chạy về phía trước, lại phát chiếc Ferrari kia từ hướng đối diện lao tới, khẽ nhíu mày, khóe miệng nhếch lên cười, trong nháy mắt đạp chân ga, để cho chiếc Pike Peak ầm tiếng mở ra cơ hộp, ánh lửa màu lam phun thẳng ra, lấy tốc độ cả trăm km/s của tàu tốc hành xuyên , xông thẳng về phía trước! !

      Người đẹp quyến rũ cầm chặt tay lái có chút bị hù dọa, lập tức xoay tay lái, để cho xe sát vào lề đường, trận ánh sáng trắng vèo tiếng từ thân xe qua, lúc vẫn chưa lấy lại tinh thần, tiếng động cơ kia ở dưới chân núi rồi ! Người đàn ông này, nếu phải là tay đua xe, lá gan của còn lớn hơn trời! chậc tiếng, cảm thấy thú vị nở nụ cười, thậm chí nhắm mắt lại, hồi tưởng lại vừa rồi lúc gặp Trang Hạo Nhiên, tim đập mạnh có chút hít thở thông, cảm giác tuyệt vời...

      Biệt thự! !
      Nguồn: thichdoctruyen.com

      Đường Khả Hinh mười giờ còn có cuộc họp quan trọng cần tham dự, nhanh chóng mặc đồng phục đen của bộ phận rượu, vừa kéo lê giày cao gót, vừa ôm tài liệu ra khỏi phòng, lúc muốn xuống lầu, nhìn cửa phòng thầy vẫn đóng chặt như cũ, liền trầm mặc đến trước cửa, vươn tay gõ gõ, dịu dàng : "Thầy ơi... Tôi đến khách sạn trước, vì có cuộc họp quan trọng sắp diễn ra... Người đừng nóng giận, tôi nhất định làm tốt để chuộc tội, làm cho người vui vẻ."

      xong, lập tức ôm tài liệu muốn xuống lầu, nghĩ đến điều gì đó, lại đến trước cửa phòng thầy, dịu dàng : "Ở Trung Quốc chúng tôi, có câu chuyện xưa cực kỳ cảm động, ông lão vừa câm vừa điếc nhặt ve chai, ngày nào nọ, ở đường nhặt được đứa bé, ông ấy vì đứa bé này, mà từ bỏ người vợ làm bạn cả đời với mình, khổ tâm nuôi nấng bé trưởng thành. Ông lão vừa câm vừa điếc ấy, tận mắt nhìn thấy bé mà mình nuôi dưỡng, lớn lên từng ngày, nhưng vì ông ấy được, cho nên có cách nào bảo bé kia kêu mình tiếng cha..."

      Vitas lạnh lùng ngồi trước bàn sách, chăm chú nhìn vào quyển bách khoa toàn thư hầm rượu trước mặt, lật từng tờ từng tờ .

      Đường Khả Hinh tay chống bên cạnh cửa, nhớ lại thầy khổ tâm dạy bảo, cùng với câu của thầy lúc mình mất trí nhớ, chân thành : "Câu chuyện xưa này, đến cuối cùng lại là bi kịch, ấy có thể , nhưng vì là ngôi sao lớn, lại dám thừa nhận người cha vừa câm vừa điếc làm nghề nhặt ve chai này... Cho đến khi người cha hấp hối giường bệnh, ấy mới hối hận nhưng cũng kịp nữa rồi... Tôi cực kỳ may mắn, vì khi còn sống, có hai người cha, là cha tôi, là người... Lúc người dạy tôi về rượu đỏ, cho tới bây giờ đều là kiên trì đưa vào những tâm nguyện của cuộc đời, hết lòng tận tâm dạy bảo... Để cho tôi hiểu được, rượu là máu của cuộc sống, càng làm cho tôi hiểu được, cuộc sống chính là cảm ơn... Tôi cũng từng chờ mong cuộc sống tương lai hạnh phúc giáo đường, đúng là cả đời này của tôi, có lẽ cách nào để người cha sinh ra mình đưa tôi đoạn đường... Lúc đó, tôi thực hi vọng thầy có thể dắt tay tôi, đưa tôi đoạn đường... Khi đó tôi nhất định vô cùng hạnh phúc... Bởi vì tinh thần của người, làm cho thế giới của tôi phồn hoa rực rỡ..."

      Vitas dừng động tác trong tay, hơi quay mặt.

      Đôi mắt Đường Khả Hinh thông suốt, lại nghẹn ngào : "Người... Tôi mất trí nhớ, chuyện thứ nhất lại quên người quan trọng nhất... Xin tha thứ cho tôi... Cái hộp kia thực là thứ quý giá nhất trong cuộc sống của tôi, tôi vô cùng may mắn vì bên trong đó có thầy... Nếu như người ghét bỏ, xin cho học trò cả đời này chăm sóc cho người..."

      Vitas nghe những lời này, đôi mắt chợt lóe.

      "Tôi trước! Sau này... Tôi tuyệt đối làm chuyện gì để cho người vui như vậy nữa! Cũng tuyệt đối trộm rượu và đập vỡ những món đồ cổ của người, hơn nữa còn biết rằng, những thứ này đều là của hồi môn của tôi..." vừa xong nhanh chóng xuống lầu.

      Vitas gập mạnh quyển bách khoa toàn thư về hầm rượu lại, nhíu mày nhìn ngoài cửa, lại bộc lộ tức giận!

      Đường Khả Hinh vừa lau nước mắt mặt, vừa cười ra khỏi phòng, vội vàng muốn lên xe, lại nghe tiếng gọi tao nhã mà quyến rũ, kéo dài hi tiếng... sửng sốt, quay đầu, nhìn về phía hàng xóm gợi cảm vừa rồi chăm chú ngắm nhìn Trang Hạo Nhiên, xinh đẹp từ trong chiếc Ferrari tới, mặc dù nghi hoặc nhưng vẫn bộc lộ chút lịch , cười đáp lại: "Hi..."

      Người đẹp quyến rũ bước tiếp đôi chân dài gợi cảm ra khỏi xe, nhìn về phía Đường Khả Hinh mỉm cười : " xin lỗi, làm phiền rồi, có chuyện muốn chỉ bảo chút."
      Nguồn: thichdoctruyen.com

      Đường Khả Hinh đứng tại chỗ, mỉm cười nhìn : "Mời ."

      "Tôi vừa từ Mỹ về, tên tôi là Jenny..." Jenny mỉm cười, vươn tay về phía Đường Khả Hinh vươn tay.

      Đường Khả Hinh cũng nhìn , mỉm cười vươn tay, cùng nhau bắt tay, : "Xin chào."

      "Xin chào..." Jenny liếc mắt nhìn Đường Khả Hinh cái, cảm thấy cùng người đàn ông hoàn mỹ vừa rồi hề xứng, liền chút kiêng dè : "Bản thân tôi sống ở nước ngoài, gặp qua ít đàn ông Trung Quốc và phương Tây ưu tú, nhưng vừa rồi từ nhà ra có người đàn ông lái chiếc Pike Peak, là người đàn ông phương Đông hoàn mỹ nhất mà tôi từng gặp qua. Tôi muốn xin hỏi chút ấy là con nhà ai? Hay là lãnh đạo cấp cao của tập đoàn nào?"

      Đường Khả Hinh khẽ chớp mắt, trong đầu lập tức nhớ tới Trang Hạo Nhiên tối qua cùng phụ nữ khác kề sát nhau cuồng nhiệt nhảy múa, sắc mặt bộc lộ ý cười hung ác, nhớ lại cái tên kia, đến đâu là rước lấy đào hoa đến đó, nữ phóng viên, ta liền hù dọa thành như vậy, lại đến thêm người phụ nữ, ta phải muốn mình làm bạn cả đời sao? Nghĩ tới đây, lập tức nhìn kia, cười : " ấy là... Tổng giám đốc Tưởng của tập đoàn Á Châu chúng tôi!"

      Đôi mắt Jenny sáng lên, nhìn Đường Khả Hinh, lập tức cảm thấy cái tên này, vô cùng quyết đoán.

      "Đẹp trai sao? Hấp dẫn sao?"Đường Khả Hinh nhìn Jenny, đột nhiên bộc lộ vẻ bất đắc dĩ tươi cười, : "Tổng giám đốc chúng tôi nhất định được phụ nữ chào đón. Nhưng mà... ấy lúc ở khách sạn có tiếng là lạnh lùng, bình thường, dễ gặp người khác... Cho nên... muốn cùng aanh ấy gặp mặt, có thể có chút khó khăn."

      Jenny chỉ tao nhã mỉm cười nhìn .

      "Hẹn gặp lại. Chúc thành công." Đường Khả Hinh xong, vẻ mặt bộc lộ ý cười kín đáo, ngồi vào ghế xe màu đen của mình, chậm rãi đóng cửa lại, nhìn tài xế, : "Lái xe ! Về khách sạn!"
      Nguồn: thichdoctruyen.com

      Tài xế nghe xong, cũng gật gật đầu, lập tức đạp số lái xe rời khỏi.

      Đường Khả Hinh dựa vào sau ghế, cảm giác xe rời khỏi cửa nhà khoảng xa, mới xoay người, nhìn về phía Jenny bên ngoài cửa sổ xe, vẫn đứng tại chỗ, quyến rũ động lòng người như vậy..."Chậc! ! có bản lĩnh, liền theo tới tập đoàn Á Châu ? Tìm tổng giám đốc Tưởng sao? ! Tìm đến được, liền tính là thắng! Cùng tôi tranh giành đàn ông! Chậc!"

      Phốc! !

      lập tức cầm tài liệu, che mặt cười đắc ý.

      Jenny vẫn đứng đường, vẻ mặt mỉm cười giơ điện thoại lên, trực tiếp ấn số điện thoại Phủ tổng thống Pháp, dịu dàng : "Thay tôi báo với văn phòng họ. với ấy, xế chiều hôm nay, tôi muốn lên đường đến khách sạn Á Châu!"

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :