1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc - Hàn Trinh Trinh

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 663: CHO EM CƠ HỘI

      "Đánh hết tất cả cho em cơ hội?" Đường Khả Hinh nắm cây cơ, nhìn Trang Hạo Nhiên, giống như lơ đãng hỏi.

      "Ừm!" Trang Hạo Nhiên nghiêm túc .

      "Tốt!" Đường Khả Hinh nhìn , đột nhiên cười cười : "Mở bi!"

      "Đánh hết tất cả cho em cơ hội?" Đường Khả Hinh nắm cây cơ, nhìn Trang Hạo Nhiên, giống như lơ đãng hỏi.

      "Ừm!" Trang Hạo Nhiên nghiêm túc .

      "Tốt!" Đường Khả Hinh nhìn , đột nhiên cười cười : "Mở bi!"

      Nhân viên phục vụ nghe Đường Khả Hinh vậy, liền tiến lên trước, lấy ba viên bi ra, bỏ tất cả mười lăm viên bi màu đỏ bóng loáng vào trong khung tam giác, đẩy tới phía dưới khu mở bi, lại đưa toàn bộ bi trắng về góc nhọn phía , bi đen nằm phần dưới khung tam giác. . . . . . nhân viên phục vụ khác lưu loát dọn xong tất cả viên bi màu. . . . . .

      Tiếng gõ cửa nhàng vang lên.

      "Vào !" Bọn người Tô Lạc Hoành và Lâm Sở Nhai nhanh chóng ngồi ghế sa lon chủ, khách, cười đáp.

      trọng tài người khoảng chừng năm mươi tuổi, người mặc đồng phục màu đen, nhàng nhanh chóng vào, đầu tiên là cung kính khom người chào Trang Hạo Nhiên đứng ở bên mới đến trước bàn bida, nhìn bida màu đỏ thẫm bàn dọn xong, tất cả bi màu cũng chia ra tất cả khu vực, liền khẽ gật đầu.

      Hai nhân viên phục vụ phân ra trước bàn, trái, phải phụ trách điểm số của Trang Hạo Nhiên và Đường Khả Hinh.

      "Người nào bắt đầu trước?" Đường Khả Hinh đột nhiên tựa vào bên bàn bida, nhìn Trang Hạo Nhiên hơi lộ ra nụ cười hỏi.

      "Ưu tiên phụ nữ!" Trang Hạo Nhiên cũng rất thoải mái tựa vào bên, mỉm cười .

      Đường Khả Hinh nghe vậy, mặt lại lộ ra nhàn nhạt, nhìn Trang Hạo Nhiên : "Em nhớ từng dạy em, đối mặt với đối thủ mạnh mẽ, thể cho chút cơ hội."

      "Ừ. . . . . ." Trang Hạo Nhiên đột nhiên gật đầu mỉm cười, lại nhìn Đường Khả Hinh : "Vậy phải xem. . . . . . em có là đối thủ mạnh hay ."

      Đường Khả Hinh gì thêm, mà nhàn nhạt buông xuống cây cơ mới vừa thuận tay cầm, sau đó trong ánh mắt chăm chú của mọi người, bước nhanh tới khu vực dựng cơ, nhìn qua tất cả cây cơ, cuối cùng ánh mắt rơi vào chữ "TK" công ty chế tạo hàng loạt cây cơ đánh bida kinh điển, hai mắt trầm ngâm nghĩ, liền nhanh chóng cầm cây cơ lên, cân đối sức nặng của cây cơ. . . . . .

      "Tiểu Đường. . . . . ." Lâm Sở Nhai ngồi ở bên, nhìn bóng lưng Đường Khả Hinh, đột nhiên có chút nghi ngờ, cười : "Xem ra giống như biết đấy. . . . . ."

      "Chắc là biết! Quan trọng là biết bao nhiêu!" Tào Kiệt cũng cười, nhìn Trang Hạo Nhiên như tính trước ngồi ở bên, từ chối Flamingo nhân viên phục vụ đưa tới, mà bảo Tiêu Đồng rót cho mình "Trà hoa lài", uống rất thản nhiên, mới : "Nhưng lão đại của chúng ta cũng là cao thủ ở . . . . . . bình thường cho người khác cơ hội. . . . . ."

      Lãnh Mặc Hàn lên tiếng, chỉ chăm chú nhìn bóng lưng Đường Khả Hinh, khẽ chớp mắt.

      "Có thể. . . . . ." Đường Khả Hinh cầm cây cơ, thoải mái tới trước bàn bida, lại nhìn Trang Hạo Nhiên ngồi ở bên, hỏi: "Em bắt đầu trước?"

      "Ừm!" Trang Hạo Nhiên đặt ly trà xuống, cười đáp.

      "Nếu như em thắng, cho em hạng mục thưởng rượu!" Đường Khả Hinh lại hỏi.

      "Ừm!"

      "Em muốn cái gì cho cái đó?"

      "Ừm!" Trang Hạo Nhiên có xem thường, nhưng vẫn nhàn nhạt đáp.

      "Tốt!" Đường Khả Hinh nắm cây cơ xoay người, sắc mặt ngưng tụ, nhìn trọng tài! !

      Trọng tài gật đầu, sau đó tới trước bàn bật đèn lên.

      Đường Khả Hinh đứng ở trước bàn phát bi, hai mắt chăm chú, nhắc cây cơ, khom người xuống, ngón tay thon dài trắng nõn, giơ lên hết sức xinh đẹp, chạm mặt bàn bida màu xanh lá cây, mặt khẽ cúi xuống, từ viên bi cái (tức viên bi trắng) nhắm ngay viên bi đỏ, phân góc nhọn, thân thể hơi nâng lên, tay cầm cây cơ dùng sức cái, viên bi cái bay thẳng ra, đánh trúng viên bi đỏ, toàn bộ bi đỏ xinh đẹp lập tức tản ra, viên bi đỏ thuận lợi vào lỗ ! !

      "Oa! !" Bọn người Lâm Sở Nhai xem mở bi đặc sắc, rối rít đứng lên cười vỗ tay! !

      Trọng tài cũng mỉm cười kêu : "One!"

      Nhân viên phụ trách viết điểm số cho Đường Khả Hinh, nhấn cái nút trước mặt cái, đèn bên phải sáng lên chữ số ả rập, !

      Đường Khả Hinh nhàng chống cây cơ mặt đất, khẽ nhíu mày, có chút hả hê nhìn Trang Hạo Nhiên.

      Trang Hạo Nhiên chỉ thoải mái mỉm cười.

      Sắc mặt của Đường Khả Hinh hơi ngưng tụ, nắm cây cơ, lại xoay người, mang giày cao gót hơn mười mấy cm, lộ ra chân dài gợi cảm của mình, lại tới khu phát bi, hai mắt chăm chú nhìn bi bày bàn, sau khi khoa tay múa chân tìm đường, liền cầm cây cơ, nhàng cúi người xuống, nâng cây cơ lên so viên bi màu trắng, nhắm ngay bi màu đen phía trước, phân tích góc độ tốt, giả định đánh bi, hai mắt ngưng tụ, đánh mạnh cây cơ cái, lại nhàng linh hoạt thu lại! !

      Viên bi cái nhanh chóng xoay tròn trợt thẳng, nhàng linh hoạt tránh được viên bi màu xanh dương, xinh đẹp chạm vào bi đen, thuận lợi vào lỗ bên trái !

      "Oa !" Bọn Lâm Sở Nhai cười đến nhăn mày, suy nghĩ muốn làm gì?

      Sắc mặt Trang Hạo Nhiên hơi ngưng lại, có chút chế giễu nhìn .

      "Sev¬en!" Trọng tài nhàn nhạt từ trong lỗ bi, cầm viên bi màu đen lên, lại đặt xuống vị trí tốt.

      Nhân viên ghi điểm lại nhấn bảy, tổng cộng tám điểm.

      Năm gần đây bida là môn thi đấu tương đối thịnh hành, bắt nguồn vào thế kỷ 15, quy tắc trò chơi, là đánh bi đỏ trước, sau đó đánh bi màu, bi màu vào lỗ, do trọng tài nhặt ra, sau đó cầu thủ đánh lại bi đỏ, rồi đánh lại bi màu, cho đến khi đánh hết bi đỏ mới thôi, cách tính điểm là: bi vàng hai điểm, bi xanh lá ba điểm, bi nâu bốn điểm, bi xanh năm điểm, bi hồng sáu điểm, bi đen bảy điểm, bi đỏ điểm. . . . . . Mà người chơi cao nhất thế giới nay đạt điểm max là 134 điểm, người chơi chính đánh bi đỏ trước, rồi đánh bi đen, vòng vòng lại, cho đến khi đánh hết bi đỏ mới thôi, sau đó đánh bi màu trước, điểm max là 147 điểm! !

      147 điểm này, từ trước đến nay ngay cả cao thủ thế giới cũng chỉ thỉnh thoảng mới đạt được như thế! !

      "Cốp . . . . . ." viên bi đỏ thẫm, xinh đẹp lọt vào lỗ! !

      Đường Khả Hinh mỉm cười, nghe bên bàn ghi tỉ số truyền đến chín điểm, lại ngưng thần cầm cây cơ, cúi người xuống, hai mắt nhắm ngay vị trí bi đen vào lỗ, phân tích xong, mới mỉm cười : "Thời gian trước kia còn lăn lộn, giải trí duy nhất chính là đánh "Bida lỗ", nhưng gần đây ít chơi, ngượng tay rồi. . . . . ." xong, tay cầm cây cơ, phía trước thọc cái . . . . . .

      Viên bi trắng hết sức có thế địa trượt qua viên bi xanh lá, đánh thẳng về phía viên bi đen, cốp tiếng, trực tiếp rơi vào lỗ! !

      Lúc này Trọng tài thể liếc mắt nhìn Đường Khả Hinh, nhàng tới lỗ bi giữa bàn, lấy viên bi đen đặt ở trước bàn, lại hô : "Sev¬en!"

      Nhân viên ghi điểm nhấn bảy, tổng điểm chung 16 điểm! !

      Lúc này. . . . . . ánh mắt của mấy người Lâm Sở Nhai và Tô Lạc Hoành có chút sáng lên, Tiêu Đồng ngồi ở bên, cũng nhịn được mỉm cười, : " thể nào?"

      Trang Hạo Nhiên ngồi ở bên, tròng mắt cũng hơi híp lại.

      Đường Khả Hinh lưu loát cúi người xuống, cầm cây cơ, nhắm ngay viên bi đỏ, đánh mạnh bi trắng cái, bi trắng bay về phía trước, va trúng vào khung bàn bida, sau đó bắn ngược trở về, lướt qua bên cạnh viên bi đỏ, cốp tiếng, thuận lợi vào lỗ, kêu tiếng, cười hắc hắc. . . . .

      Tô Lạc Hoành nhịn được bưng Cocktail uống hớp.

      Đường Khả Hinh lại cúi người xuống, nghe được bên kia tỉ số 17 điểm, lại nhanh chóng cúi người xuống, lộ ra tư thế tao nhã, chăm chú nhìn viên bi đen và viên bi màu hồng, còn thiếu chút (Trò chơi bida lỗ, lúc đánh viên bi màu mục tiêu, thể chạm vào bi màu khác), hai mắt của ngưng tụ, cây cơ nhàng nâng lên, viên bi trắng nhàng bay lên, nhảy qua viên bi hồng, sau đó thuận lợi đánh trúng viên bi đen vào lỗ! !.

      Con ngươi của mọi người rớt ra.

      "Hắc...! ! Như vậy cũng vào! !" Đường Khả Hinh đột nhiên có chút vui vẻ, buồn cười nhìn Trang Hạo Nhiên ngồi ở bên lời nào, bất đắc dĩ nhún nhún vai : "Quá khoa trương! !"

      Trọng tài lại nhìn Đường Khả Hinh cái, có chút nghi ngờ thân phận của , tay cất vào lỗ bi, lấy bi đen ra, : "Seven"

      Nhân viên ghi tỉ số lại mỉm cười cộng điểm.

      Đường Khả Hinh gì thêm, mà tranh thủ thời gian cầm cây cơ, vòng qua mặt bàn khác, so sánh đường của viên bi đỏ, sau khi tính toán viên bi đỏ vào lỗ viên bi trắng bắn ngược trở lại trước viên bi đen, suy nghĩ xong, lại nhanh chóng khom người xuống, lộ ra vòng eo xinh đẹp, ngón tay dựng lên, lại đưa cây cơ qua, đẩy viên bi trắng, đánh vào bi đỏ, giống như dự tính, quả nhiên bắn ngược trở lại vị trí bi đen ! !

      "One!" Trọng tài đọc tiếp.

      Đường Khả Hinh lại cúi người xuống, thoải mái đánh vào viên bi đen.

      "Sev¬en!"

      "One!"

      "Sev¬en!

      "One!"

      "Sev¬en!"

      Trước bàn bi ngừng vang lên tiếng cốp, cốp, cốp, cốp! !

      Bên này, nhân viên ghi tỉ số của Đường Khả Hinh càng ngừng đẩy điểm số về phía trước, liếc nhìn đồng nghiệp ghi tỉ số đứng ở bên cái, rất lâu có cử động, chắt lưỡi tiếng, nhạo báng phen.

      Rốt cuộc vẻ mặt Trang Hạo Nhiên lộ ra hoảng sợ, hơi thẳng người, nhìn bộ dáng Đường Khả Hinh thu lại vẻ mặt hí hí mới vừa rồi, mà vẻ mặt lộ ra nặng nề, cầm cây cơ, cúi người xuống, nhắm ngay bi cái, đánh mạnh cái, bi trắng xoay tròn, xoáy qua viên bi xanh, lại đánh viên bi đen vào lỗ! !

      "Sev¬en! !" Bản thân Trọng tài cũng có chút căng thẳng, bởi vì ông làm trọng tài nhiều năm, lần đánh điểm max, cách mười hai năm trước! !

      bàn chỉ có ba viên bi màu đỏ! !

      Đường Khả Hinh lại nhanh chóng đánh bi đỏ vào lỗ, sau đó hơi nâng thân thể mềm mại, nhàng ngồi ở trước thành bàn bi, cây cơ theo ngón tay xinh đẹp, đâm xuống, viên bi trắng đánh trúng bi đen vào lỗ, lại chút do dự khom người xuống, lại đánh bi trắng về phía bi đỏ. . . . .

      "Cốp! ! Cốp! ! Cốp! ! Cốp! ! Cốp! !" Tiếng va chạm vang lên! ! ! Đường Khả Hinh khom người giải quyết viên bi đỏ cuối cùng, sau đó lưu loát đánh viên bi đen cuối cùng! !

      "Trời ạ. . . . . . . . . . . ." Con ngươi Tô Lạc Hoành cũng trừng muốn rớt ra! !

      Trang Hạo Nhiên sững sờ ở bên, lập tức đứng dậy! !

      Đường Khả Hinh gì, mà nhanh chóng cầm cây cơ, sắc mặt nghiêm túc cúi người xuống, cuối cùng đánh bi màu trắng va vào bi vàng, bi xanh lá cây, bi nâu, bi xanh dương cốp, cốp, cốp, cốp, tất cả vào lỗ! ! ! !

      khí lập tức ngưng kết, bao gồm trọng tài sững sờ ở bên! !

      Bốn tên cầm thú Lâm Sở Nhai và Tiêu Đồng cũng hóa đá.

      Vẻ mặt nhân viên ghi điểm cũng đầy kinh ngạc, đẩy điểm bi xanh lá cuối cùng về phía trước, lập tức đèn bảng điểm sáng lên chữ số ả rập to: 147 điểm! ! !

      Đường Khả Hinh lập tức chống cây cơ xuống đất, ngửa mặt nhìn Trang Hạo Nhiên! !

      "Soảng! !" Flamingo trong tay Trang Hạo Nhiên bởi vì lỏng tay lập tức rơi xuống sàn, văng tung tóe ướt áo sơ mi của mình! !

      Nhân viên phục vụ xinh đẹp lập tức tiến lên, muốn lấy khăn tay trắng lau cho .

      Nhưn Trang Hạo Nhiên lập tức bất mãn nắm chặt tay của , để cho đụng vào người của mình, lại kinh ngạc nhìn Đường Khả Hinh. . . . . .

      Vẻ mặt Đường Khả Hinh cũng đầy thắng lợi nở nụ cười nhìn Trang Hạo Nhiên, trong dịu dàng mang theo mạnh mẽ : " thế giới này có người chiến thắng mãi mãi, cũng có người thua mãi mãi, cho dù em lựa chọn con đường kia, ra cho tới bây giờ em cũng có trốn tránh, có gì so được với nhiệt tình thương rượu đỏ trong lòng em! Đó phải là nơi nghỉ ngơi, đó cũng phải là nơi thắng lợi, đó là tín ngưỡng trong lòng em! Lịch sử rượu đỏ trải qua mấy ngàn năm, vô số người vì nó chiến đấu, đúc kết ra sức mạnh và trí tuệ, là ủng hộ mạnh nhất trong cuộc đời em! ! Em nhất định cố gắng, Tổng Giám đốc Trang! ! Giao cho em cơ hội! ! Em nhất định cố gắng! !"
      Last edited by a moderator: 25/7/17

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 664: TƯƠNG LAI CÁC NGƯỜI Ở BÊN NHAU

      Thang máy trong suốt ngừng chạy lên ! !

      Đường Khả Hinh an phận ôm tài liệu, đứng ở bên trong thang máy, lên tiếng.

      Đôi tay Trang Hạo Nhiên cắm túi quần, đứng ở bên, cố ý nhìn bức tường bên ngoài trong suốt, ho tiếng, ánh mắt lóe lên cái, vẫn thể tin được mình mới vừa thấy, lại sửng sốt quay đầu lại nhìn Đường Khả Hinh.

      Ánh mắt Đường Khả Hinh lóe lên nụ cười, khẽ cúi xuống.

      Trang Hạo Nhiên muốn với câu, lại có chút lúng túng và mất mặt quay đầu , tiếp tục lên tiếng.

      Cửa thang máy lập tức mở ra.

      Bọn người Tô Lạc Hoành, Lâm Sở từ thang máy khác bước ra ngoài trước, nôn nóng ồn ào muốn xông vào thang máy, chuẩn bị quỳ xuống tôn sùng Đường Khả Hinh, dáng vẻ bọn cầm thú hưng phấn, Trang Hạo Nhiên nhìn thấy rất ghê tởm, muốn nhấc chân đạp bọn họ, kêu to: "Làm gì vậy?"

      "Ôi! ! Tiểu Đường của tôi, Tiểu Đường của tôi! !" Tô Lạc Hoành liều chết muốn chui vào, cực kì hưng phấn gọi Đường Khả Hinh: "Mau theo ! ! dẫn em thi đấu, để cho em nổi tiếng hàng đầu! ! Còn học rượu đỏ làm gì! ! Tương lai để cho em có cuộc sống tốt đẹp! !"

      Lâm Sở Nhai cũng cứng rắn chui vào cười ha ha ha với Đường Khả Hinh: "Lúc tôi còn sống, có thể để cho tôi tận mắt nhìn thấy 147 điểm max ! ! Trời ạ! ! Là Khả Hinh của tôi đánh! Trời ạ, trong thân thể của rốt cuộc chứa năng lượng gì vậy? Moi ra đây cho nhìn chút!"

      Phốc! Đường Khả Hinh nhịn được cười.

      Trang Hạo Nhiên híp mắt nhìn bọn họ, tức giận : "Lá gan lớn đúng ? Dám cản đường của tôi?"

      "Ôi chao, ôi chao! !" Bọn họ dám đẩy Trang Hạo Nhiên, lập tức vây hai bên Đường Khả Hinh, lôi kéo nâng niu Đường Khả Hinh, coi như tiên nữ, cực kì hưng phấn : "Thân ái, học đánh bida ở đâu vậy?"

      Đường Khả Hinh vừa cùng bọn họ bước , vừa cười : "Lúc tôi làm việc ở quán bar, học với khách nước ngoài rất lợi hại, tôi chưa từng nhìn thấy ấy thi đấu, nhưng bởi vì ấy thường gọi tôi mở rượu cho ấy, chuyện với , mình ấy đánh vui, hỏi tôi có muốn học hay , tôi học. . . . . . Tôi liền học với ấy! ! ấy cũng dạy tôi thứ khác, chỉ dạy tôi đánh bi điểm max!"

      "Oh! ! My¬god! ! Có nghe thấy ! !" Tô Lạc Hoành kích động hưng phấn hét lên: " ấy cũng dạy thứ khác! ! ấy chỉ dạy đánh điểm max! ! Oa ha ha ha ha ha!"

      Lâm Sở Nhai suýt chút nữa ôm Đường Khả Hinh lên, Tiêu Đồng cũng hưng phấn nhảy đến trước mặt của Đường Khả Hinh, kích động nhìn , cười kêu to: "Khả Hinh! ! giỏi! ! Cái gì cũng giỏi nhất! là nữ thần bida lỗ! !"

      Đường Khả Hinh cười ngọt ngào thỏa mãn ! !

      Trang Hạo Nhiên im lặng lên tiếng, về phía trước cửa phòng làm việc. . . . . .

      "Lão đại! ! Khả Hinh thắng rồi! Có phải cuối năm cấp tiền thưởng cho Khả Hinh hay ?" Tiêu Đồng cười ha ha đùa, nhớ tới lúc nảy Tô Lạc Hoành và Lâm Sở Nhai đấu nhau. . . . . .

      " cần!" Đường Khả Hinh cười .

      " cho!" Trang Hạo Nhiên vào.

      Sắc mặt của Đường Khả Hinh hơi thu lại nhìn .

      "Mau vào , cố lên! !" Tiêu Đồng nhìn Đường Khả Hinh, khe khẽ nắm quả đấm, cười : " ấy có chút mất mặt, lúc nảy cũng có đụng vào cây cơ!"

      "Ha ha ha ha. . . . . ." Mấy người Tô Lạc Hoành lập tức cúi đầu, há to mồm cười to.

      Cửa ầm ầm mở ra, Trang Hạo Nhiên lạnh lùng híp mắt nhìn mấy tên cầm thú! !

      Vèo! ! Mọi người chạy như ong vỡ tổ!

      Đường Khả Hinh mình im lặng đứng ở trước cửa, sắc mặt khẽ thu lại lên tiếng.

      Trang Hạo Nhiên lại tức giận nhìn cái, : "Vào ! !"

      xong, xoay người vào.

      Đường Khả Hinh im lặng lên tiếng, cũng nhàng cất bước vào phòng làm việc, xoay người đóng cửa lại. . . . . . Sau lưng truyền tới tiếng thay đồ, sửng sốt quay đầu, cũng nhìn thấy Trang Hạo Nhiên quay lưng lại với mình, buông lỏng từng cúc áo, mới vừa bị nữ nhân viên phục vụ dội ướt quần áo, chịu nổi nhất ẩm ướt, thở dốc hơi, vừa muốn cởi áo sơ mi xuống. . . . . . lập tức đỏ mặt quay đầu , dám nhìn.

      Trang Hạo Nhiên hơi nghiêng mặt nhìn bóng dáng kia cái, liền im lặng vào phòng nghỉ ngơi, đến bao lâu liền vang ra tiếng nước chảy.

      Đường Khả Hinh im lặng đứng ở bên, suy nghĩ trôi nổi, lên tiếng.

      Tiếng gõ cửa vang lên.

      Đường Khả Hinh sửng sốt đặt tài liệu ở bàn trà trước salon, mới cất bước về phía cạnh cửa, cẩn thận mở ra.

      Thư ký An An cầm theo bộ tây trang màu đen trong tay, bên trong phối áo sơ mi trắng và cà vạt, bởi vì chút nữa Trang Hạo Nhiên phải tham dự cuộc họp quan trọng, người dễ dàng tha thứ cho người khác thắt cà vạt trong lúc họp. . . . . . mỉm cười : "Khả Hinh, đây là quần áo Tổng Giám đốc muốn thay, lúc nảy giống như lại bị nữ nhân viên phục vụ cố ý dội ướt áo sơ mi. . . . . ."

      "Làm sao biết là cố ý?" Đường Khả Hinh nhịn được mỉm cười nhận lấy áo sơ mi và hộp cà vạt màu bạc, mới cười hỏi.

      "Trước kia, chúng tôi cùng ấy tới nước hay bất cứ nơi nào, luôn có người cố ý dội ướt áo sơ mi của ấy, sau đó lau cho ấy, rất chán ghét. . . . . ." An An cười nhàng đóng cửa phòng làm việc.

      Đường Khả Hinh đứng ở bên cửa, ôm tây trang của Trang Hạo Nhiên, suy nghĩ chút lúc mới đổ rượu, quả nhiên nữ nhân viên phục vụ kia lập tức cầm khăn tay trắng muốn lau cho , thế nhưng lập tức nắm chặt tay cổ tay của người ta, vẻ mặt lộ ra vui, trái tim bởi vì động tác nho này khẽ nhảy lên. . . . . . thở ra hơi, ôm tây trang chậm rãi xoay người, nhàng tới bên cửa phòng nghỉ ngơi, giống như nghe được tiếng nước chảy ở bên trong dừng lại, liền vươn tay nhàng gõ cửa, gọi: "Tổng Giám đốc. . . . . . tây trang của đến. . . . . ."

      "Đưa vào!" Tiếng truyền đến.

      Trái tim Đường Khả Hinh khỏi buộc chặt, nhưng vẫn thở hơi, vặn khóa cửa, cất bước vào. . . . . .

      Phòng nghỉ ngơi đơn giản trang nhã, khoảng 50m2, chỉ có giường nệm màu xanh dương, bên trái để ngăn tủ màu đen sâu bên trong, bên dưới chiếc đèn bàn màu trắng, bày quyển sách. . . . . . Hiển nhiên có lật thường xuyên. Từ trước đến giờ, buổi tối Trang Hạo Nhiên xem tài liệu mới có thể vào, buổi trưa lúc nghỉ ngơi, để tránh mình tham ngủ, tuyệt đối vào phòng nghỉ ngơi. . . . . . người nhìn như tùy tiện đối với sinh hoạt hằng ngày, nhưng rất có nguyên tắc và đòi hỏi.

      Đường Khả Hinh lại ôm tây trang, nhìn thoáng qua giá sách và tủ hồ sơ bên cạnh, còn có bình hoa hình khối, ở giữa vẫn cắm nhánh Flamingo, có thể giống với nhánh Flamingo trong gian phòng của mình, hơi nghi ngờ đến gần nhánh Flamingo, mới vừa muốn xem, trong phòng tắm truyền đến tiếng động, lúc này lập tức xoay người, thấy mặt kính hơi mờ của phòng tắm, có bóng dáng to lớn của hoạt động, đỏ mặt nhớ tới mình phải đưa tây trang vào, lập tức tới cạnh cửa, nhàng : "Tổng Giám đốc, tây trang đây."

      Cửa nhàng mở.

      Đường Khả Hinh cẩn thận cầm bộ tây trang vào. . . . . .

      Trang Hạo Nhiên im lặng nhận lấy.

      Đường Khả Hinh vội vàng rút tay về. . . . . .

      bàn tay lập tức nắm chặt tay của .

      Mặt của Đường Khả Hinh đỏ lên, lập tức ngẩng đầu lên, nhìn thấy trong kính có đàn ông nghiêng mặt, hai mắt nóng bỏng chăm chú nhìn. . . . . .

      bộ tây trang và hộp cà vạt đưa ra, nhét vào tay của .

      "Làm thư ký cũng hợp cách, đưa quần áo cũng chọn lựa, đánh bida lại rất giỏi!" Trang Hạo Nhiên xong, lập tức đóng cửa lại.

      Đường Khả Hinh ôm tây trang màu đen, mặt ửng đỏ đến bên bàn sách, chăm chú nhìn nhánh Flamingo.

      đến bao lâu.

      Trang Hạo Nhiên mặc quần tây đen, áo sơ mi trắng, cúc áo chưa cài, cảm thấy bên trong có chút nóng, tóc ướt đẫm ra ngoài, vừa lúc thấy Đường Khả Hinh nhìn kỹ Flamingo, im lặng lên tiếng, cài từng cúc áo.

      Đường Khả Hinh quay đầu, vừa vặn nhìn thấy Trang Hạo Nhiên cài cúc áo, lộ ra lồng ngực rắn chắc, lập tức căng thẳng xoay người, đưa lưng về phía , khẽ cắn môi dưới. . . .
      Trang Hạo Nhiên thở dài cái, cài cúc áo tới lồng ngực, liền kéo cửa ra ra ngoài, : "Đem tây trang cà vạt ra đây."

      "Ồ. . . . . ." Đường Khả Hinh lập tức lên trước, ôm lấy tây trang và cà vạt ra phòng nghỉ ngơi, cũng thấy Trang Hạo Nhiên tao nhã ngồi ở ghế sa lon, lật xem tài liệu có liên quan đến tổ chức tiệc thưởng thức rượu đỏ, hai mắt chăm chú, lật từng trang từng trang . . . . . .

      Đường Khả Hinh nhìn cái, cũng im lặng tới, cẩn thận để tây trang và hộp cà vạt ở ghế sa lon, mình cũng nhàng ngồi ở đối diện, khẽ cúi đầu.

      "Có lòng tin tổ chức tiệc thưởng thức rượu lớn như vậy ?" Trang Hạo Nhiên hỏi.

      Đường Khả Hinh khẽ lắc đầu.

      nhắc mí mắt nhìn .

      Đường Khả Hinh cũng nhàng ngẩng đầu, nhìn : " có lòng tin, nhưng em biết , em nhất định phải làm chuyện này, hơn nữa toàn tâm toàn ý làm xong! Xin tin tưởng em, em nhất định cố gắng! !"

      "Làm xong rồi sao?" Trang Hạo Nhiên nhìn Đường Khả Hinh, hơi lộ ra nụ cười hỏi: "Cùng Tổng Giám đốc Tưởng nước , đến Phòng ăn Bách Hợp, dốc sức vì nghiệp rượu đỏ của hai người sao?"

      Đường Khả Hinh lập tức ngẩng đầu lên, sửng sốt nhìn Trang Hạo Nhiên.
      Last edited by a moderator: 25/7/17

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 665: ĐƯỢC NGHE ĐIỆN THOẠI

      "Giữa hai người. . . . . ." Trang Hạo Nhiên hơi trầm ngâm, giống như có hơi xúc động cười : " là tính toán rất tốt. . . . . ."

      Đường Khả Hinh lặng yên nhìn , nghĩ tới Tưởng Thiên Lỗi gì với rồi, ánh mắt của khẽ xoay tròn, có chút giãy giụa muốn giải thích, nhưng vẫn im lặng lên tiếng, khẽ cúi xuống.

      Trang Hạo Nhiên nhìn chăm chú.

      Đường Khả Hinh hơi suy nghĩ chút, nhớ tới nhiệm vụ lần này, liền ngẩng đầu lên nhìn Trang Hạo Nhiên : "Tổng Giám đốc, tài liệu này, . . . . . . Phê duyệt đúng ? giữ lời , em thắng cuộc!"

      Trang Hạo Nhiên im lặng lên tiếng nhìn .

      Đường Khả Hinh giống như nhìn thấy trong mắt chút nghi ngờ bị thương và mất mát, trái tim đau như bị người đấm mạnh, nặng nề cúi đầu, nhìn bàn trà trong suốt, lúc này mới phát , phía dưới thủy tinh có chong chóng gió màu tím, liền giật mình, tại sao cứ có cảm giác toàn bộ thế giới của đều là thứ mình quen thuộc. . . . . . Hai mắt của nhanh chóng chớp lóe, cảm giác thân thể sắp hít thở thông.

      Trang Hạo Nhiên đưa mắt nhìn lâu, rốt cuộc chậm rãi cúi đầu xem nội dung tài liệu, muốn nhìn cho ràng, nhưng nhìn , vài ngày gặp, Thầy giáo cho phép bất cứ ai dò thăm tin tức của , bao gồm cha mẹ của Tưởng Thiên Lỗi cũng thể tiếp xúc với , giống như bị nhốt, thở dài hơi, có chút tức giận lại nhịn được lật tài liệu, lật lật, lại tức giận ngẩng đầu lên nhìn , có chút cao giọng : "Em học bida lỗ với ai! ! Học với ai?"

      Đường Khả Hinh sững sờ ngẩng đầu, nhìn : " phải lúc nảy học với khách nước ngoài sao?"

      "Vậy người khách nước ngoài đó tên gì?" Trang Hạo Nhiên lại lạnh lùng hỏi.

      Đường Khả Hinh hơi do dự lát, mới : "Hi. . . . . . . . . . . ."

      " phải là Tư Kim Hi chứ! ?" Trang Hạo Nhiên tin hỏi.

      " phải! ! Làm sao có thể chứ? cho rằng em biết Tư Kim Hi là ai à?" Đường Khả Hinh khẽ trừng mắt liếc nhìn cái, mới : " ấy bảo em nên tên của ấy. . . . . ."

      "Em nghe lời nhiều người như vậy, tại sao em nghe lời của ! ! đối xử với em tốt sao? đối xử với em cũng rất tốt! ! Ví dụ như bảo em đừng ! ! Em nghe sao?" Lồng ngực Trang Hạo Nhiên căng ra, ánh mắt lộ ra thiết tha nhìn .

      Đường Khả Hinh lập tức sững sờ ngẩng đầu nhìn , đôi tay đặt ở đùi, khẽ nắm chặt.

      "Em có quyết định này từ lúc nào?" Trang Hạo Nhiên nhìn , lại hỏi tiếp! !

      ". . . . . . . . . . . ." Đường Khả Hinh vẫn im lặng lên tiếng.

      ". . . . . . . . . . . ." Trang Hạo Nhiên cắn chặt răng nhìn , thở hổn hển, hai mắt lại lóe sáng, : " hỏi em quyết định từ lúc nào? Em đưa ra quyết định này, có nghĩ qua cảm nhận của người khác ? có ngăn cản tình của em ? làm cho em mâu thuẫn do dự đến mức này sao ? Em chăm chú đối mặt với rượu đỏ của em được sao? Em cho rằng em đánh điểm max cả bàn bida lỗ rất giỏi sao?"

      Trong lòng Đường Khả Hinh mới vừa rồi còn chua xót, nghe lời này, nhịn được lại lộ ra nụ cười khổ.

      "Có Trời mới biết! Mỗi ngày muốn ôm em vào trong ngực ngủ chung! !" Trang Hạo Nhiên nhìn lại , giọng chút khổ sở : "Chỉ muốn ôm em ngủ chung! !"

      Đường Khả Hinh sững sờ.

      Trang Hạo Nhiên nhìn vẫn lời nào, lập tức ném tài liệu trong tay xuống, đứng dậy: "Nếu như em chịu , muốn khai thông với , hạng mục này tạm ngừng lại, đợi đến khi em chấp nhận mở miệng chuyện rồi tính sau. . . . . ."

      "Em có. . . . . . Muốn với ấy. . . . . ." Đường Khả Hinh nhàng

      Trang Hạo Nhiên lập tức đứng ở bên ghế sa lon, cúi xuống nhìn .

      Ánh mắt Đường Khả Hinh khẽ lóe lên, luôn cảm giác có cách nào với người đàn ông này, mặc kệ mình kiên quyết như thế nào, liền bất đắc dĩ : "Em có. . . . . . Muốn với ấy. . . . . ."

      ". . . . . . . . . . . ." Trang Hạo Nhiên mãnh liệt nhìn , híp mắt : "?"

      Đường Khả Hinh gật đầu.

      "Nhưng em quyết định muốn ! !" Trang Hạo Nhiên lại cau mày nhìn .

      Đường Khả Hinh nghe như vậy, chỉ đành phải chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn Trang Hạo Nhiên dịu dàng : "Em muốn toàn tâm toàn ý tổ chức tiệc thưởng thức rượu xong, sau đó hoạch định cuộc đời của em . . . . . Hoạch định cuộc sống thuộc về em. . . . . ."

      Trang Hạo Nhiên nhìn ánh mắt dịu dàng của , với ấy, trái tim từ từ nhộn nhạo, rồi lại có chút tin, hai mắt nhấp nháy gấp rút : ". . . . . . với ấy?"

      Đường Khả Hinh có chút bất đắc dĩ gật đầu.

      Hai mắt Trang Hạo Nhiên mãnh liệt chớp lóe, ngây ngốc hỏi: " ở chung với ấy chứ?"

      ". . . . . . . . . . . ." Đường Khả Hinh ngẩn ra, dừng lại lát, mới chịu ngẩng đầu lên nhìn muốn giải thích. . . . . .

      "Thôi! ! muốn nghe! ! công việc ! !" Trang Hạo Nhiên lập tức ngồi xuống, trái tim có chút chịu nổi, cầm tài liệu lên, mở ra, nhìn nội dung, có chút ràng! !

      Đường Khả Hinh yên lặng nhìn , vài ngày gặp, khuôn mặt vẫn rất tốt, mặc kệ xảy ra chuyện gì, chưa từng thấy vẻ mặt tiều tụy, mặt của hơi lộ ra nụ cười, hai mắt lộ ra ánh sáng dịu dàng, thích bộ dáng hấp dẫn như vậy. . . . . .

      Trang Hạo Nhiên lập tức nhắc mí mắt nhìn .

      Đường Khả Hinh cúi xuống, cầm chong chóng gió bên dưới bàn trà, thổi , chong chóng gió tản ra mùi thơm Lavender, nhàng xoay tròn. . . . . . dịu dàng nở nụ cười ngọt ngào. . . . . .

      Trang Hạo Nhiên nhìn bộ dáng , trong lòng sôi trào mãnh liệt, cắn chặt răng, lập tức để tài liệu xuống, : " có thời gian, phải mở cuộc họp liên tuyến quốc tế rồi! ! Em trở về trước !"

      "À?" Đường Khả Hinh có chút gấp gáp : " được đâu..., em chờ, em còn muốn mang nó giao cho Tổng Giám đốc Tưởng ký tên. . . . . ."

      "Họp xong rồi ! !" Trang Hạo Nhiên lạnh lùng đứng lên, nhắc tây trang màu đen, nhanh chóng mặc vào! !

      "Chuyện này. . . . . . . . ." Đường Khả Hinh nhắc cổ tay, nhìn thời gian, hơi trễ rồi, liền : "Họp xong cũng chiều rồi! ! Em có thời gian, Tổng Giám đốc Trang."

      Trang Hạo Nhiên đột nhiên dừng động tác kéo cổ áo tây trang, hơi lộ ra nụ cười nhìn , : "Có phải em tức giận hay ?"

      "Cái gì?" Đường Khả Hinh ngạc nhiên ngẩng đầu lên nhìn .

      "Bởi vì em thắng cuộc, cho em tiền thưởng cuối năm của và em, cho nên em tức giận?"

      Đường Khả Hinh sững sờ : " có !"

      "Vậy em . . . . . tại muốn sai làm việc sao? Ví dụ như, xem tài liệu cho em trước, rồi họp sau?" Trang Hạo Nhiên hỏi hơi sắc bén.

      ". . . . . . . . . . . ." Đường Khả Hinh im lặng.

      Trang Hạo Nhiên lại có để ý tới , mà nhanh chóng xoay người, tới trước kính toàn thân trong cửa sổ sát đất, hơi sửa lại tây trang của mình, ra lệnh: "Đem cà vạt của tới đây!"

      Đường Khả Hinh lên tiếng, nhàng mở cái hộp màu bạc, từ bên trong lấy ra cà vạt màu bạc tượng trưng cho thân phận của , rũ xuống, tới trước mặt Trang Hạo Nhiên, đưa tới. . . . . .

      Trang Hạo Nhiên nhanh chóng cầm lấy cà vạt, hướng về phía kính toàn thân nhanh chóng thắt lại, nhưng trong đầu thoáng qua ý nghĩ chút nữa Đường Khả Hinh gặp Tưởng Thiên Lỗi, lồng ngực của càng lúc càng phập phồng, trong lúc thắt cà vạt, cái này thuận, cái kia thuận, mày nhíu chặt, vừa mắt! ! !

      Đường Khả Hinh sửng sốt ngẩng đầu nhìn Trang Hạo Nhiên buồn bực thắt cà vạt, cũng biết đến giờ, liền tiến lên, : "Để em làm . . . . . ."

      Trang Hạo Nhiên dừng lại động tác trong tay nhìn .

      Đường Khả Hinh im lặng lên tiếng đứng trước mặt của , nhàng nhón chân lên, đưa đôi tay dịu dàng dựng thẳng cổ áo của , lại cầm cà vạt màu bạc xinh đẹp, so so ngay ngắn trước ngực , rất ít nhìn thấy đeo cà vạt, bởi vì luôn thích trang phục thoải mái chút, khỏi nhớ tới câu: cam tâm bị em trói buộc, hai mắt của ửng đỏ, lại cúi xuống, so độ dài cà vạt, chuẩn bị thắt cho . . . . . .

      Trang Hạo Nhiên cúi xuống, nhìn .

      Đường Khả Hinh giống như cảm nhận được ánh mắt thâm tình, khẽ cắn răng, nhớ tới chuyện của cha, vẫn tận lực đè nén cảm xúc, bình tĩnh thắt cho . . . . . .

      Trang Hạo Nhiên lên tiếng, cảm nhận thân thể dịu dàng ở trước mặt, các ngón tay chạm vào hầu kết của mình, cũng truyền đến cảm giác nhột nhột, dịu dàng muốn làm người ta hòa tan. Hai tay của nhịn được nhàng vươn ra, ôm lấy eo của . . . . . .

      Đường Khả Hinh ngừng lại, cảm thụ nhiệt độ lòng bàn tay dừng ở bên hông, hai mắt nhấp nháy, tiếp tục thắt. . . . . .

      Trang Hạo Nhiên lại cúi xuống, nhìn khuôn mặt nhắn dịu dàng ửng hồng của Đường Khả Hinh, còn có đôi môi đỏ mọng trơn bóng, mấy ngày thấy, càng trở nên cám dỗ. . . . . . hơi híp mắt, nhìn . . . . . .

      Đường Khả Hinh vẫn dịu dàng thắt cà vạt cho , ngón tay nhịn được lướt qua cằm của , có chút cảm giác nhộn nhạo, trái tim khỏi đập mạnh. . . . . .

      Trang Hạo Nhiên có chút căng thẳng nhìn , thở hổn hển, lần đầu tiên trong lòng nổi lên ý nghĩ chiếm đoạt hèn hạ, cúi vừa muốn xuống hôn lên môi của . . . . . .

      Điện thoại di động chợt vang lên.

      Đường Khả Hinh hơi ngẩn ra, cúi xuống lấy điện thoại di động ra. . . . . .

      " họp! !" Trang Hạo Nhiên nhanh chóng buông thân thể ra, đợi nghe điện thoại, liền kéo cà vạt mới vừa thắt xong, nhanh: "Em ở bên ngoài phòng họp chờ ... ra được, em ở tại chỗ cũng được ! ! Ngoan ngoãn đứng đó! ! được nghe điện thoại, ảnh hưởng họp! !"

      xong, giống như trận gió, chạy trốn ra ngoài ! !

      Đường Khả Hinh sửng sốt nhìn , cầm điện thoại di động lên, nhận máy đáp : "A lô?"

      "Khả Hinh?" Nhã Tuệ cười dịu dàng với Đường Khả Hinh: "Tối hôm nay, bên bộ phận chúng tôi tổ chức liên hoan, có thịt cua xào chua cay thích ăn nhất, cùng nhau tham gia chứ?"

      Đường Khả Hinh nghe vậy, bất đắc dĩ thở dốc hơi, đôi tay rũ xuống, nhớ tới Trang Hạo Nhiên mới vừa ôm mình, cũng đè nén được nhịp tim, nuốt cổ họng khô khốc, đầu tựa vào tường, nhắm mắt lại, lúc nảy thiếu chút nữa khống chế được hôn rồi. . . . . .
      Last edited by a moderator: 25/7/17

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 666: ĐAU CHÂN

      Phòng họp số Tập đoàn Á Châu. Trang Hạo Nhiên dẫn lãnh đạo cấp cao cùng đến Phòng họp số , chuyện cười đùa liếc nhìn bóng nhàn nhạt ở phía trước cái, ngừng bước chân, nhìn .

      Đường Khả Hinh giống như chỉ là chiếc bóng dịu dàng, ngoan ngoãn đứng ở bên cạnh cửa chính phòng họp, hơi cúi đầu xuống.

      Ánh mắt Trang Hạo Nhiên thoáng qua nụ cười, rồi lại như có việc gì bước . Bọn Tô Lạc Hoành theo, nhìn thấy Đường Khả Hinh, lập tức nắm quả đấm, cười hưng phấn gọi: "Yeah! ! Nữ thần!"

      Đường Khả Hinh nghe lời này, nhịn được chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn thấy vẻ mặt bọn người Tô Lạc Hoành, nhịn được cúi đầu mỉm cười.

      Trang Hạo Nhiên để ý những người ở sau lưng, mà mình hết sức tự nhiên và tao nhã đôi tay cắm túi quần, đẹp trai về phía trước, lúc muốn qua cạnh cửa, vào phòng họp ngừng lại, nhìn Đường Khả Hinh bên cạnh, thở hơi, cố tỏ vẻ thoải mái hỏi: "Lúc nảy nghe điện thoại chưa?"

      Đường Khả Hinh nghe hỏi vậy, đáp : "Nghe rồi."

      Trang Hạo Nhiên hơi híp mắt, hỏi: "Ai gọi tới?"

      "Nhã Tuệ. . . . . ." Đường Khả Hinh lại dịu dàng .

      Ánh mắt Trang Hạo Nhiên sáng lên, bộ dáng tiếc nuối kịp, mới có chút tức giận nhìn Đường Khả Hinh hỏi: "Gọi điện thoại cho em làm gì?"

      "Chị ấy bảo hôm nay có liên hoan, sau đó có món cua xào chua cay em thích ăn. . . . . ." Đường Khả Hinh ngoan ngoãn trả lời.

      "Em thích ăn cua xào chua cay hả?" Trang Hạo Nhiên hơi ngạc nhiên hỏi.

      Đường Khả Hinh khẽ gật đầu.

      "Lần sau có thời gian, nấu cho em ăn. . . . . ." Giọng Trang Hạo Nhiên hơi trầm xuống.

      Đường Khả Hinh nhàn nhạt mỉm cười.

      ". . . . . ." Trang Hạo Nhiên im lặng nhìn lâu, mới hỏi: "Đóng điện thoại di động chưa?"

      Đường Khả Hinh nhàng lấy điện thoại di động ra, đặt trong lòng bàn tay, trạng thái màn hình đen thui.

      mặt Trang Hạo Nhiên nhịn được lên nụ cười vui vẻ, : "Nghe lời như vậy?"

      Đường Khả Hinh chỉ mỉm cười.

      Trang Hạo Nhiên ho mấy cái, cũng nhanh chóng từ trong túi móc điện thoại di động ra, ấn phím tắt máy ngay trước mặt Đường Khả Hinh, cho đến khi màn hình đen thui!

      Đường Khả Hinh nhìn như vậy, sắc mặt khẽ thay đổi, trái tim khẽ chấn động.

      " họp! !" Trang Hạo Nhiên lạnh lùng xong, liền cất điện thoại di động xong, nhanh chóng vào phòng họp, các lãnh đạo cấp cao cũng theo vào.

      "Tiểu Đường! ! Nữ thần! ! chút nữa ra ngoài, chúng ta lại đánh bida điểm max nhé!" Bọn Tô Lạc Hoành hưng phấn xong, liền nhanh chóng vào phòng họp.

      Tiêu Đồng cũng cho dấu tay cố gắng lên, mới hưng phấn ôm tài liệu vào phòng họp, nhìn tất cả mọi người tới, liền chuẩn bị đóng cửa lại. . . . . .

      "Chờ chút...!" Trang Hạo Nhiên ngồi ở ghế da Tổng Giám đốc, vừa mở tài liệu, vừa liếc về phía bóng dáng ngọt ngào của Khả Hinh nhàn nhạt đứng ở bên cửa, : " cần đóng!"

      Tiêu Đồng sửng sốt nhìn Trang Hạo Nhiên, khẽ kêu : " cần đóng?"

      "Ừ. . . . . ." Trang Hạo Nhiên lại nhìn nửa khuôn mặt Đường Khả Hinh mấy ngày cũng gặp, ngọt ngào cám dỗ, trong lòng cũng bất giác nhộn nhạo mấy phần nhõm và ngọt ngào, nghiêng mặt nhìn bóng dáng , : "Mở ra chút."

      "Lão đại!" Tiêu Đồng nhìn Trang Hạo Nhiên kêu : "Hôm nay là cuộc họp cơ mật, muốn mở cửa ra."

      "Giới nghiêm tòa cao ốc này là được rồi!" Trang Hạo Nhiên trực tiếp nhìn Đường Khả Hinh, trong mắt chỉ có Đường Khả Hinh.

      Tiêu Đồng nhướng mày, bất đắc dĩ nhìn , chỉ đành phải thở dài, xoay người ra phòng họp, với đội Trưởng đội bảo vệ: "Giới nghiêm cả tầng lầu !"

      "Vâng!" Trưởng đội bảo vệ lập tức cầm máy điện đàm, thông báo cho tất cả nhân viên sẳn sàng đợi lệnh, giới nghiêm cả tầng lầu họp, bất kỳ nhân viên nào có lý do gì được dừng lại ở tầng 21, nếu tự gánh lấy hậu quả. Đường Khả Hinh lắng nghe những lời này, sửng sốt ngẩng đầu lên nhìn bảo vệ rất nghiêm túc về phía trước, suy nghĩ xem xảy ra chuyện gì?

      Tiêu Đồng có lẽ hơi hiểu, khẽ xoay người nhìn Đường Khả Hinh, mỉm cười, bất đắc dĩ : "Khả Hinh . . . . . . biết ? cả đời này lão đại của chúng ta coi trọng nhất là nguyên tắc, nhưng ấy vì bỏ qua bao nhiêu lần cũng biết."

      Đường Khả Hinh sững sờ nhìn .

      "Cố lên!" Tiêu Đồng vươn tay nắm bả vai của , liền cười vào phòng họp.

      Trang Hạo Nhiên im lặng lên tiếng, chỉ rất tao nhã ngồi ở vị trí Tổng Giám đốc, nhìn Đường Khả Hinh ở ngoài cửa, vẻ mặt nhịn được lộ ra nụ cười. . . . . .

      Cả phòng họp hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người đợi Tổng Giám đốc ra lệnh, chuẩn bị họp, nhưng mọi người nhận tài liệu thư kí phân phát, mở ra xem cũng hơi lâu, cũng có nghe được thanh, liền có chút nghi ngờ ngẩng đầu lên, nhìn tới trước.

      Bọn người Tô Lạc Hoành cũng nghi ngờ ngẩng đầu lên. Trang Hạo Nhiên vẫn lặng lẽ nhìn Đường Khả Hinh. . . . . .

      Tiêu Đồng ngồi ở phía dưới, nhìn thấy vẻ mặt tất cả mọi người lộ ra kinh ngạc nhìn Trang Hạo Nhiên, liền đứng lên, nhàng nhanh chóng đến vị trí Tổng Giám đốc, cúi xuống ở bên tai : "Tổng Giám đốc, họp !"

      Lúc này Trang Hạo Nhiên mới hơi định thần lại, lập tức ho khan tiếng, duỗi thẳng người, mở tài liệu : "Họp!"

      Thư ký lập tức mở màn hình lớn họp liên tuyến quốc tế, trong màn hình lập tức xuất lãnh đạo cấp cao ở Tổng Công ty tại , cuộc họp chính thức bắt đầu.

      Trang Hạo Nhiên ho khan mấy tiếng, hơi duỗi thẳng người, cúi xuống nhìn tài liệu, tuyên bố cuộc họp bắt đầu, : "Begin."

      Mọi người nghe lệnh, rối rít mở tài liệu, xem kỹ nội dung.

      Đường Khả Hinh nghe Trang Hạo Nhiên tiếng , ánh mắt hơi xoay tròn, bởi vì rất thích tiếng , thanh quá trầm, ngược lại mang theo vài phần nhàng giống như người đàn ông lịch lãm, lúc chuyện nở nụ cười nhiệt tình, càng lộ ra phong độ và hiền hòa. . . . nhịn được chậm rãi quay đầu nhìn Trang Hạo Nhiên bên trong phòng họp, tao nhã ngồi ở ghế Tổng Giám đốc, hai mắt lộ ra ánh sáng chăm chú và chững chạc, xem tài liệu, thỉnh thoảng hơi ngưng lại, suy tư. . . . . . Rất đẹp trai. . . . . . dịu dàng nhìn , trong lòng nhộn nhạo nở nụ cười. . . . . .

      Trang Hạo Nhiên nghe lãnh đạo cao cấp, đứng lên báo cáo tình hình, tay chống cái cằm trí tuệ, ánh mắt hơi tập trung. . . . . . Đường Khả Hinh sững sờ, phát hôm nay có chút bất đồng, khẽ chớp mắt, rốt cuộc phát lúc giơ cánh tay, lộ ra đoạn cổ tay, chỉ có phần áo sơ mi trắng tay áo, đồng hồ đâu? đeo đồng hồ rất đẹp rất đẹp. . . . . .

      Trang Hạo Nhiên vừa nghe báo cáo, bên cảm nhận có ánh mắt dịu dàng nhìn mình, hơi sững sờ, hơi nghiêng mặt, nhìn ngoài cửa. . . . . . Đúng lúc nhìn thấy Đường Khả Hinh dịu dàng nhìn mình, hai mắt lóe lên, hơi nở nụ cười. . . . . . mặt của Đường Khả Hinh lập tức đỏ bừng, quay đầu , thở hơi, nhìn tới trước.

      Trang Hạo Nhiên chậm rãi chăm chú nhìn nửa khuôn mặt Đường Khả Hinh, suy nghĩ dần dần lơ đãng. . . . . . Nhóc. . . . . . Em đối với vẫn có chút cảm giác, đúng . . . . . .

      Đường Khả Hinh đứng ở bên, suy nghĩ lúc, lại nhịn được ngẩng đầu lên, chậm rãi quay mặt sang nhìn bên trong phòng họp, ánh mắt dịu dàng lưu luyến. . . . . . Lại thấy Trang Hạo Nhiên còn nhìn mình, đột nhiên sững sờ, mặt đỏ bừng, lập tức cúi xuống, có chút mất mặt và xấu hổ. . . . . . Trang Hạo Nhiên đột nhiên nén được, khẽ cúi đầu cười ra tiếng.

      Cả phòng họp đều ngẩng đầu lên, nghi ngờ nhìn .

      "Khụ khụ khụ. . . . . . sor¬ry." Trang Hạo Nhiên có chút biết xấu hổ, lại điều chỉnh thái độ, ngồi thẳng lên, mở tờ tài liệu, : "Tiếp tục. . . . . ."

      Cuộc họp tiếp tục tiến hành căng thẳng. Bọn người Tô Lạc Hoành nhìn thấy hết, tất cả đều nhịn được bật cười.

      "Tôi . . . . . ." Lâm Sở Nhai ngồi tại chỗ, hơi nghiêng về phía Tô Lạc Hoành khẽ: "Nhìn lão đại và Khả Hinh gấp chết người, hay là nghĩ cách giúp bọn họ chút."

      "Giúp thế nào?" Tô Lạc Hoành cúi đầu đáp .

      "Để cho hai người bọn họ uống say ném trong phòng, là chuẩn nhất!" Lâm Sở Nhai là cầm thú, ra lời cầm thú.

      Tô Lạc Hoành nghe xong, rất nghiêm trang gật đầu, : "Được, tốt nhất mở phòng ở Khách sạn Á Châu, để cho Tổng Giám đốc Tưởng biết, lúc ấy chặt thành hai khúc, tôi nhặt xác cho !"

      Lâm Sở Nhai sửng sốt. " có bệnh hả! !"

      Tô Lạc Hoành : " giờ còn tâm ý của Tiểu Đường, cho nên chuyện này phải bế tắc sao? Nếu tâm ý của Khả Hinh nghiêng về lão đại ràng, chỉ bằng nửa người dưới mạnh mẽ của lão đại, còn sợ giải quyết được Tiểu Đường? Phải chờ tới ra tay! ! Thần kinh!"

      " có bản lãnh, có bản lãnh, mỗi lần làm minh tinh đều cho ấy chuyện, liền trực tiếp ném ấy lên giường, còn làm đến chết sống lại! ! Đối mặt với phụ nữ, có lúc chúng ta phải bá đạo chút !" Lâm Sở Nhai tiếp tục cầm thú!

      "Vậy sao ném Nhã Tuệ lên giường? Trực tiếp cởi quần áo ấy?" Tô Lạc Hoành lại khinh bỉ .

      "! ! Bây giờ chúng tôi chơi trò này, chúng tôi là trí thức!" Lâm Sở Nhai nhắc tới lần trước cùng Nhã Tuệ ăn cơm, nhìn cười đỏ mặt ngượng ngùng bởi vì mình kể chuyện tiếu lâm, mặt liền nhịn được nở nụ cười ngọt ngào.

      Tô Lạc Hoành híp mắt nhìn , chắt lưỡi tiếng, khinh bỉ quay đầu .

      Trang Hạo Nhiên vừa nhìn tài liệu, vừa nhắc nhở hai cầm thú bên dưới khán đài : "Hai Phó tổng, nếu như các người cảm thấy họp, giống ở nhà ăn cơm, bằng tôi cho hai người đề nghị, Châu Phi tìm hai căn nhà, để cho các người ăn ở cạnh nhau, ngồi cạnh nhau tán gẫu!"

      Cả phòng họp cũng phì cười.

      Mặt của Tô Lạc Hoành và Lâm Sở Nhai đỏ bừng, nhanh chóng ho khan tiếng, ngồi thẳng người, ngẩng đầu lên họp.

      Cuộc họp kéo dài đến sáu giờ chiều, cuối cùng kết thúc. Đường Khả Hinh cũng lập tức thở phào nhõm, mang giày cao gót đứng sàn, chân lập tức tê dại, muốn nhấc chân lên cũng cảm thấy khó khăn, đau đớn. . . . . .

      "Tiêu Đồng!" Trang Hạo Nhiên cùng mấy lãnh đạo cấp cao vừa vừa tán gẫu, ra phòng họp, căn dặn: " chút nữa, mang phương án dự toán ngân sách khách sạn dưới nước hôm nay, đưa cho tôi xem chút!"

      "Vâng!" Tiêu Đồng gật đầu. Trang Hạo Nhiên mới vừa muốn tiếp tục về phía trước, nhưng dừng ở cạnh cửa, nhìn Đường Khả Hinh tựa vào tường, mặt lộ ra khó chịu, mày nhíu chặt, muốn giơ mủi chân. . . . . . Nhất thời trận tê dại làm cho mình lập tức mềm nhũn. . . . . .

      "Làm sao vậy?" Trang Hạo Nhiên giống như rất kinh ngạc đứng ở trước mặt của , giống như Tổng Giám đốc rất quan tâm nhân viên, hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"

      Đường Khả Hinh chậm rãi ngẩng đầu lên, cố ý trừng mắt về phía Trang Hạo Nhiên, có chút tức giận : "Đứng quá lâu, chân bị tê. . . . . . Đau đến chịu nổi. . . . . ."

      "Cho nên . . . . . ." Trang Hạo Nhiên khinh bỉ nhìn cười cười : "Mang giày cao gót làm gì?"

      Đường Khả Hinh khẽ cắn môi dưới, cúi đầu, muốn để ý tới người này. Trang Hạo Nhiên im lặng nhìn cái, hai mắt ra nụ cười, đột nhiên giao tài liệu cầm trong tay giao cho Tiêu Đồng, tiến lên bước, khom người xuống, lúc Đường Khả Hinh chút đề phòng, lập tức bế ngang lên, ôm vào trong ngực! !

      "Ôi! !" Đường Khả Hinh lập tức rất cố kỵ ôm cổ Trang Hạo Nhiên, mặt đỏ bừng nhìn đám người xung quanh kinh ngạc, trái tim đập thình thịch, hoảng sợ nhìn Trang Hạo Nhiên : "Tổng Giám đốc! làm gì !"

      " phải em bị đau chân sao?" Trang Hạo Nhiên quay đầu nhìn , nở nụ cười tự nhiên, lại ôm chặt cả người , mới : " ôm em !"

      xong, ở trước mặt mọi người, cũng ôm Đường Khả Hinh cất bước về phía trước. Đám người xung quanh rối rít tránh ra lối, kinh ngạc nhìn bọn họ.

      Đường Khả Hinh cũng ôm cổ của , ở khoảng cách gần nhìn nửa khuôn mặt của , trái tim mềm nhũn. . . . . .
      Last edited by a moderator: 25/7/17

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 667: THỎA MÃN CHO EM TẤT CẢ

      Cửa thang máy mở ra.

      Trang Hạo Nhiên trực tiếp ôm Đường Khả Hinh ra thang máy, trong ánh mắt nhìn trừng trừng của các đồng nghiệp, rất tự nhiên tao nhã về phía phòng làm việc.

      Đồng nghiệp Bộ phận hành chính đều kinh ngạc ngồi tại chỗ ngắm nhìn sang.

      Vẻ mặt của Đường Khả Hinh hồng hồng ôm cổ Trang Hạo Nhiên, gấp gáp : "Tổng Giám đốc, thả em xuống ! làm như vậy, bọn họ nghĩ sao về em?"

      Trang Hạo Nhiên vừa , vừa nhìn mỉm cười, thanh dịu dàng : "Nghĩ em như thế nào? phải em bị đau chân sao? Hay bọn họ nghĩ thế nào?"

      ". . . . . . . . . . . . . . . . . ." Đường Khả Hinh nên lời nhìn .

      Trang Hạo Nhiên gì thêm, chỉ ôm Đường Khả Hinh tới bên cửa phòng làm việc, dùng thân thể đẩy cửa ra, lập tức đóng chặt.

      "Oa! ! Có nên . . . . . đóng cửa như vậy hay ?" Có mấy đồng nghiệp lập tức tụ chung chỗ, kinh ngạc khẽ: " ở chung chỗ à?"

      Trưởng phòng hành chính cau mày, cũng suy nghĩ chuyện này, giống như nghiên cứu chuyện gì : "Nhưng Tổng Giám đốc chúng ta vẫn luôn rất thương thư ký Đường mà."

      "Cho nên bọn họ vẫn luôn có hy vọng!"

      "Nhưng phải thư ký Đường có tin đồn với Tổng Giám đốc Tưởng sao?" Có thư ký trẻ mới tới cũng tiến lên, ngạc nhiên .

      "Tổng Giám đốc cũng từng có tin đồn với tôi !" Có giọng từ phía sau truyền đến.

      Mấy người đột nhiên sững sờ, thấy Tiêu Đồng cười bất đắc dĩ đứng ở bên, nhìn mọi người, bọn họ lập tức ngồi trở lại vị trí, ho khan mấy tiếng, muốn làm việc.

      "Có lần tôi trật chân, Tổng Giám đốc còn cõng tôi cây số đấy! !" Tiêu Đồng cố ý với mọi người: "Chuyện này có gì ngạc nhiên, cấp quan tâm cấp dưới thôi."

      Tất cả mọi người lên tiếng.

      Tiêu Đồng nhìn mọi người an phận, mới hơi xoay người nhìn cánh cửa kia, đột nhiên bất đắc dĩ mỉm cười, xoay người vào phòng thư kí.

      Bên trong phòng làm việc.

      Yên tĩnh, yên tĩnh.

      Đường Khả Hinh im lặng đứng ở bên, ngẩng đầu lên nhìn Trang Hạo Nhiên nhàn nhạt đứng ở trước cửa sổ sát đất, cởi bỏ cúc áo tây trang. . . . . . nhàng cúi đầu. . . . . .

      Trang Hạo Nhiên vừa nhìn cái, vừa cởi tây trang, ra lệnh: "Tới đây!"

      Đường Khả Hinh sửng sốt ngẩng đầu nhìn .

      " gọi em tới đây !" Trang Hạo Nhiên lại cao giọng .

      Đường Khả Hinh liền im lặng cất bước tới trước mặt của , hỏi khẽ: " có gì căn dặn?"

      Trang Hạo Nhiên cởi tây trang giao cho .

      Hai mắt Đường Khả Hinh sửng sốt khẽ chớp, vươn tay nhận lấy tây trang. . . . . .

      "Cởi cà vạt cho !" Trang Hạo Nhiên lại nhìn .

      Đường Khả Hinh hơi giật mình, mặc dù đỏ mặt xấu hổ, nhưng vẫn tiến lên bước, giắt tây trang nơi cánh tay, giống như vợ , vươn tay dịu dàng cởi bỏ cà vạt cho . . . . . .

      Trang Hạo Nhiên im lặng nhìn .

      Đường Khả Hinh cẩn thận cởi cà vạt xong, lại cởi bỏ cúc áo thứ nhất cho , lộ ra hầu kết đàn ông rất khêu gợi, im lặng lên tiếng, lại cởi bỏ cúc áo thứ hai cho . . . . . . Lộ ra xương ức. . . . . . Mặt của ửng đỏ, muốn rút tay về. . . . . .

      "Bình thường mặc áo sơ mi trắng, mở mấy cúc áo, em biết ?" Trang Hạo Nhiên nhìn Đường Khả Hinh hỏi.

      Đường Khả Hinh khẽ chớp mắt, thở hơi, ngay lập tức đưa tay tới trước lồng ngực rắn chắc của , lại cởi bỏ cúc áo nữa, trong nháy mắt mở ra, nhìn thấy được làm da đàn ông hết sức sức hấp dẫn, thở dốc hơi, lập tức rút đôi tay về!

      Trang Hạo Nhiên lại im lặng mỉm cười, cúi xuống tự mình cởi bỏ cúc tay áo sơ mi, xắn lại, lộ ra cánh tay to lớn. . . . . .

      "Đồng hồ đeo tay của đâu?" Đường Khả Hinh giống như lơ đãng hỏi.

      "Hư rồi." Trang Hạo Nhiên lại cuốn ống tay áo khác : " Đồng hồ đeo tay này theo gần mười năm rồi."

      Đường Khả Hinh im lặng lắng nghe.

      " thôi!" Trang Hạo Nhiên sửa sang xong, liền trực tiếp qua bên cạnh , khỏi.

      " đâu?" Đường Khả Hinh lập tức quay đầu, nhìn Trang Hạo Nhiên có chút gấp gáo : "Tổng Giám đốc, mặc kệ đâu, giúp em ký tài liệu trước được chứ? Em rất gấp !"

      Trang Hạo Nhiên lập tức đứng ở bên cửa, nhìn Đường Khả Hinh hơi cau mày : "Có phải em. . . . . . Lại cảm thấy em lấy được tiền thưởng cuối năm của , em vui hay ?"

      Đường Khả Hinh cảm thấy bất đắc dĩ nhìn .

      "Mang tài liệu theo ," Trang Hạo Nhiên ra ngoài.

      Đường Khả Hinh nghe vậy, đành phải nhanh đến bên cạnh bàn trà, cầm tài liệu lên, vội vàng theo ra ngoài, nhìn Trang Hạo Nhiên về phía thang máy ở đầu kia, đuổi theo, gấp gáp hỏi: "Tổng Giám đốc, bây giờ chúng ta phải nơi nào?"

      " phải em thích ăn cua xào chua cay?" Trang Hạo Nhiên nhấn nút cửa thang máy, vào.

      "À?" Đường Khả Hinh vào thang máy, nhìn hỏi: "Cua xào chua cay?"

      Trang Hạo Nhiên nghiêm nghị nhìn cười : "Đúng vậy, cua xào chua cay!"

      "Tổng Giám đốc, em . . . . . ." Đường Khả Hinh hết sức hết sức phiền não, lại muốn với : "Em có thời gian, . . . . . ."

      "Muốn ký tài liệu, phải nghe lời !" Trang Hạo Nhiên lập tức đoạt lấy tài liệu ôm trong tay, giơ lên cao, .

      Đường Khả Hinh cảm thấy chán nản nhìn .

      Thang máy nhanh chóng trượt xuống.

      Trang Hạo Nhiên và Đường Khả Hinh ra thang máy, sau đó tới đại sảnh khách sạn. . . . . .

      chiếc "Pagani Zonda Revolucion" màu trắng, nhàng vẽ đường rất "Pagani Zonda Revolucion" nhưng vẫn xinh đẹp rất chói mắt dừng ở trước thảm đỏ.

      Trang Hạo Nhiên trực tiếp nhận lấy chìa khóa Tiêu Đồng đứng ở bên đưa tới cho mình, hướng về phía chiếc xe nhấn mạnh cái.

      " thay xe mới à?" Đường Khả Hinh đứng ở bên hỏi.

      Tiêu Đồng cười : "Hôm nay mới chở về từ Đức! ! Số lượng có hạn! Audi Pikes Peak đưa bảo trì."

      Đường Khả Hinh im lặng lên tiếng nhìn chiếc "Pagani Zonda Revolucion" này so với Audi Pikes Peak mạnh mẽ, mặc dù hơi êm dịu chút, nhưng lại hết sức thời thượng, hấp dẫn, mà chủ yếu nhất là "Pagani Zonda Revolucion" này chỉ có hai chỗ ngồi, là ghế lái, là ghế lái phụ.

      Ánh mặt trời chiếu xuống mãnh liệt, mặc dù là lúc hoàng hôn, nhưng bởi vì gần đến mùa hè, hết sức nóng.

      Trang Hạo Nhiên đeo lên mắt kính màu nâu sậm ngầu, trực tiếp ngồi vào ghế lái.

      Đường Khả Hinh im lặng nhìn . . . . . .

      " !" Tiêu Đồng cười vỗ bả vai của , sau đó sảng khoái xoay người khỏi.

      Đường Khả Hinh có cách nào, chỉ đành phải nhàng mở cửa xe, cả người ngồi vào ghế lái phụ, vừa kéo dây nịt an toàn, vừa nhìn Trang Hạo Nhiên sửng sốt hỏi: "Chúng ta muốn nơi nào ăn cua xào chua cay?"

      "Cua xào chua cay ở chỗ nào cũng dễ ăn. Tự chúng ta làm." Trang Hạo Nhiên lập tức xoay tay lái, đạp chân ga, xoay tay lái chạy tới phía trước.

      "Tự làm?" Đường Khả Hinh sững sờ nhìn hỏi: " đâu làm?"

      Trang Hạo Nhiên , nắm tay lái, đổi hướng, cười : "Còn có thể đâu làm? Hoặc là nhà của em, hoặc là nhà , tự em lựa chọn! ra nhà của em khẳng định là được, đúng ?"

      " đến nhà của ?" Đường Khả Hinh lập tức nhớ tới buổi sáng hôm đó lúc tỉnh lại, dì Trang mặc quần áo như tiên nữ, sau đó chú trang xào thức ăn, bốn Phó tổng, chị Trang, Bác Dịch mọi người cũng tập trung chỗ chơi bài, náo nhiệt làm cho đầu óc người ta càng tê dại, hoảng sợ kêu lên: "Em muốn đến nhà của ! ! tại nhà của rất nhiều người! ! Em . . . . . Em . . . . . muốn. . . . . . Em ! Em tình nguyện ăn!"

      Trang Hạo Nhiên nghe lời này, đột nhiên mỉm cười, dừng xe ở trước đèn xanh đèn đỏ, nhìn số giây chút, 365 giây, mới hơi quay đầu, cùi chỏ gát nhàng vô lăng, nhìn này bị dọa sợ , nắm cằm của : "Em như vậy là hy vọng sau này chúng ta ở chung, bọn họ ở trong nhà hả? Hay hi vọng bọn họ ở trong nhà . . . . ."

      "Em . . . . ." Mặt của Đường Khả Hinh đỏ lên.

      Trang Hạo Nhiên im lặng nhìn vẻ mặt căng thẳng lúc lâu, mới cười : "Yên tâm , em làm như bọn họ rãnh rỗi lắm vậy, ngoại trừ Bác Dịch ở nhà bọn họ cũng có thời gian đến thường xuyên. Trừ khi là chủ nhật, mẹ nhớ nên đến thăm thôi."

      Đường Khả Hinh lập tức nhắc cổ tay, nhìn ngày tháng phía , là thứ năm, thở dốc hơi.

      "Này, người nhà có làm cho em sợ như vậy sao? Em như vậy rất bị tổn thương!" Trang Hạo Nhiên nhìn , cố ý cười .

      "Đâu có! Bọn họ đều rất tốt." Đường Khả Hinh có chút thẹn thùng cúi đầu.

      "Nếu như em đến nhà , để cho em chịu uất ức, ngay cả chị của là người rất khó, em cũng giải quyết được !" Trang Hạo Nhiên xong, nhìn đèn giao thông hết, đèn xanh sáng lên, lại lái xe rời khỏi con đường chính của Khách sạn Á Châu.

      Đường Khả Hinh nghe lời này, im lặng lên tiếng, lại nhìn con đường lái xe cũng phải là thường ngày siêu thị, liền ngạc nhiên hả? tiếng, hỏi: "Bây giờ chúng ta muốn nơi nào? phải mua thức ăn nấu cơm sao?"

      "Đúng vậy!" Trang Hạo Nhiên lái xe .

      "Vậy. . . . . . bây giờ đâu? Siêu thị ở đường bên kia. . . . . ." Đường Khả Hinh kinh ngạc .

      "Siêu thị có bán cua tươi ngon." Trang Hạo Nhiên vừa lái xe quẹo cua, vừa nhìn kính chiếu hậu, quan sát có xe lui tới hay .

      "À? Vậy chỗ nào?" Đường Khả Hinh lại ngạc nhiên hỏi.

      "Chợ hải sản! Nơi đó nhất định có cua ngon nhất!" Trang Hạo Nhiên có chút hả hê cười .

      "Chợ hải sản! ! ?" Đường Khả Hinh bất đắc dĩ kêu lên: "Có nên phiền toái như vậy hay ? Tùy tiện ăn bữa là được. Huống chi, cũng có thể gọi nguyên liệu nấu từ khách sạn chúng ta ?”.

      "Em xem Tổng Giám đốc là thần sao? Lúc rãnh rỗi làm phiền người khác làm gì?" Trang Hạo Nhiên thuận lợi chạy vào con đường chính bên bờ biển, lại đạp chân ga.

      "Nhưng. . . . . . cần phiền toái như vậy, em cũng có thể ăn." Đường Khả Hinh nhanh.

      "Em thích ăn, làm món ngon nhất cho em ăn. Em thích cái gì, cũng làm cho em, thỏa mãn cho em tất cả." Trang Hạo Nhiên quay đầu, nhìn cái, cười .

      Trong lòng Đường Khả Hinh vừa động, im lặng nhìn .
      Last edited by a moderator: 25/7/17

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :