1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc - Hàn Trinh Trinh

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 643: NƯỚC SUỐI CHƯA HẾT

      Bữa ăn tối này, tất cả mọi người ăn vô cùng vui vẻ, cho đến 8 giờ vẫn chưa kết thúc.

      Thậm chí Tô Lạc Hoành gọi ca sĩ người Mĩ da đen nổi tiếng tới khách sạn, dựng khán đài tạm thời muốn ca hát, còn dùng đặc quyền gọi Nhã Tuệ tới, mọi người vô cùng náo nhiệt.

      Tiểu Nhu, ngốc này lo sợ đời này còn có người đơn, lập tức muốn vứt bỏ hết Hoa Bách Hợp di chuyển ra khỏi phòng ăn, Lãnh Mặc Hàn nhìn khổ cực như vậy nên mang xuống cho .

      "Con gián nhà còn tốt đó chứ?" Tiểu Nhu vừa ôm hoa, vừa mở to mắt nhìn ! !

      Lãnh Mặc Hàn nhàn nhạt : "Gần đây có nhìn thấy nó, rất kì lạ."

      "Hả? Có muốn tìm nó hay ?" Tiểu Nhu có chút căng thẳng .

      ". . . . . . . . . ." Lãnh Mặc Hàn nên lời, nhìn .

      Tiểu Nhu nghiêng đầu qua lại, ôm Hoa Bách Hợp về phía trước, ở trong thế giới của , bởi vì đầu óc của ngốc, quả động vật có thể cho cảm giác đáng tin hơn so với con người.

      "Người em! !" Lúc nhân viên dựng khán đài, chờ ca sĩ người Mĩ tới, Tô Lạc Hoành đón gió biển mãnh liệt, say đến đảo điên, rất thâm tình kéo cổ của Lâm Sở Nhai, nặng nề thở hơi, giống như có say : " xem! ! Nếu như phải vì , hôm nay tôi gọi bao nhiêu minh tinh tới hả?"

      Lúc này, Nhã Tuệ mới thay áo sơ mi tay màu trắng, váy xếp li màu xanh dương nhạt, xách theo túi xách màu trắng tới, liền nhìn thấy Tô Lạc Hoành vừa cầm ly rượu, vừa kéo cổ của Lâm Sở Nhai chuyện, sửng sốt.

      "Chắc ấy say rồi chứ? Còn nghe ca sĩ người Mĩ hát?" Trần Mạn Hồng vừa vào phòng ăn thu xếp cho mấy người khách khác, vừa cười .

      "Ôi!" Hôm nay Lâm Sở Nhai say, tương đối bình tĩnh nhìn dáng vẻ Tô Lạc Hoành say ngất, cười : " muốn gọi minh tinh, có quan hệ gì tới tôi?"

      "Đó phải là chỉ thích Quản lý Lưu sao? ấy là đàng hoàng ! !" Tô Lạc Hoành say .

      Mọi người có chút giật mình nhìn .

      Đường Khả Hinh cũng ngồi ở bên, sững sờ ngẩng đầu, nhìn Tô Lạc Hoành.

      Nhã Tuệ đỏ mặt chịu được.

      Lúc này Lâm Sở Nhai vừa vặn nhìn thấy Lưu Nhã Tuệ đứng ở lối vào ngoài trời phòng ăn, lập tức có chút lúng túng kêu này này này, với Tô Lạc Hoành: "Được rồi, được rồi, nên chuyện lung tung! ! say rồi!"

      "Tôi có say! ! là đồ vô dụng, phải bị người từ chối lần, liền lười cùng tôi ra ngoài chơi! ! Có ý gì sao?" Tô Lạc Hoành nặng nề thở dốc hơi, vẫn say đến đỏ mặt : "Tào Kiệt, tên đàn bà thúi lấy vợ rồi! ! Lãnh Mặc Hàn ngày ngày ôm con gián ngủ! Chỉ còn hai người đàn ông chúng ta, mẹ kiếp, thích phụ nữ đàng hoàng! Ném lại tôi mình ! ! Có được xem là có đạo đức hay !"

      ". . . . . . . . . . . ." Lâm Sở Nhai há to mồm, nhìn người này.

      Mặt của Nhã Tuệ lại nhanh chóng đỏ bừng, nắm chặt dây xách tay.

      "Người ta cũng muốn , còn giữ trai tân làm gì? ?" Tô Lạc Hoành kêu to.

      " mới trai tân ! nên sỉ nhục tôi," Lâm Sở Nhai tức giận muốn đẩy ra! !

      "Chớ ! rồi, người ta cũng cần ! ! Ngoại trừ tôi ra, còn có ai hả?" Tô Lạc Hoành lập tức ôm chặt cổ của Lâm Sở Nhai, mặt chôn ở cổ của , ngừng cọ cọ.

      Sa Sa ngồi tại chỗ, nhìn tò mò.

      "Này, này, này, này, này!" Trang Hạo Nhiên tức giận che mắt của Sa Sa, nhìn về phía tên khốn Tô Lạc Hoành : "Đừng tưởng rằng mẹ cậu sinh ra cậu cậu có gì giỏi đấy! Giỏi là mẹ của cậu! phải cậu! Đừng ở trước mặt trẻ con, giày vò loại chuyện này! Nếu muốn làm, cút xa chút!"

      "Đừng nha, chú, cháu muốn nhìn!" Sa Sa lập tức muốn ngăn tay Trang Hạo Nhiên.

      "Sa Sa, nên nhìn! Ngoan, cháu cũng ăn gần xong rồi, chú đưa cháu về nhà, chơi với bọn họ." Trang Hạo Nhiên xong, muốn đứng dậy. . . . . .

      Bác Dịch cũng chậm rãi đứng lên, lạnh lùng với Đường Khả Hinh: " thôi. . . . . ."

      "Vâng . . . . ." Đường Khả Hinh biết hôm nay phải châm cứu, cũng đứng lên, nhưng vẫn hơi nghi ngờ hỏi: " đâu?"

      "Tôi ở tại nhà Hạo Nhiên, khẳng định châm cứu ở nhà Hạo Nhiên. . . . . ." Bác Dịch vứt khăn ăn xuống, uống vài ngụm nước chanh xong mới .

      "À?" Đường Khả Hinh trợn tròn mắt, có chút lúng túng : " nhà Tổng Giám đốc? nên đâu. . . . . . Hay là nhà tôi?"

      Bác Dịch cau mày nhìn , : "Tôi tới nhà người xa lạ, thoải mái. Chỉ là châm cứu, sợ cái gì?"

      Đường Khả Hinh khẽ cúi đầu lên tiếng.

      Trang Hạo Nhiên nhàn nhạt nhìn cái, mỉm cười : "Nhà có sư tử hay hổ à? Sao sợ như vậy?"

      Đường Khả Hinh im lặng lên tiếng.

      "Chú! !" Ở trong tiếng ồn ào, Sa Sa ngẩng đầu lên nhìn Trang Hạo Nhiên vui vẻ cười : "Bình thường Sa Sa sợ tối, đều là ba mẹ ôm cháu ngủ, tối nay chú phải ôm cháu ngủ! !"

      Trang Hạo Nhiên nghe lời này, nhịn được phì cười, cũng lên tiếng.

      "Chú, cháu muốn mà, cháu muốn mà!" Sa Sa ngừng lắc đầu, cố níu tay của , muốn, muốn! !

      Đường Khả Hinh lại khỏi tức giận nhìn bé, mắt cũng híp lại.

      Trang Hạo Nhiên bật cười : "Được, được, được, tối nay chú ôm cháu ngủ!"

      Chú, tại cháu muốn ôm!" Sa Sa lập tức vươn tay.

      "Tốt!" Trang Hạo Nhiên chỉ đành phải tiến lên, lại phát bước chân có chút , đầu có chút choáng váng. . . . . .

      "Tối nay cậu cũng uống ít, hay là thôi , tránh té người bạn ." Bác Dịch biết sức uống của Trang Hạo Nhiên.

      " có việc gì." Trang Hạo Nhiên nở nụ cười tiến lên, ôm lấy Sa Sa, véo khuôn mặt nhắn của bé, mới : " thôi, bảo bối, chúng ta về nhà !"

      "Tốt! !" Sa Sa vui vẻ ôm cổ Trang Hạo Nhiên, hung ác hôn xuống khuôn mặt đẹp trai của .

      Mọi người cùng nhau rời khỏi.

      "Ôi, Tổng Giám đốc, tại sao rồi?" Tô Lạc Hoành lảo đảo muốn qua, muốn kéo Trang Hạo Nhiên.

      "Cút! ! biết mười giờ tôi buồn ngủ sao? Mọi người từ từ chơi !" Trang Hạo Nhiên ôm Sa Sa, chào bọn Nhã Tuệ và Mạn Hồng, liền trực tiếp khỏi.

      Khả Hinh cũng tình hình với Nhã Tuệ chút, cũng khỏi.

      Mấy người cùng nhu rời khỏi phòng ăn, tất cả đều im lặng tới phòng Tổng Giám đốc.

      Bên trong thang máy.

      "Chú!" Sa Sa ôm cổ Trang Hạo Nhiên, như con quỷ con hỏi: "Dì xinh đẹp có qua nhà chú hay ?"

      Đường Khả Hinh đứng ở bên lên tiếng.

      " có. . . . . ." Trang Hạo Nhiên cười .

      Hai mắt Đường Khả Hinh chợt lóe, lập tức cắn chặt môi dưới, tức giận nắm chặt túi xách.

      "Chỉ có chị xinh đẹp tới nhà chú. . . . . ." Trang Hạo Nhiên xong, nhịn được nhìn Đường Khả Hinh.

      Mặt của Đường Khả Hinh hơi dịu lại.

      Bác Dịch hơi quay đầu, nhìn ba người này, đột nhiên cười cười : " khó được quan hệ tam giác."

      Trang Hạo Nhiên im lặng cười nhìn Bác Dịch, ôm chặt Sa Sa : "Quan hệ tam giác?"

      " chút nữa có người đánh bể hủ giấm!" Bác Dịch ngẩng đầu lên nhìn thấy đến tầng lầu ‘phòng tổng thống', mới sâu kín .

      Đường Khả Hinh sững sờ ngẩng đầu, nhìn Bác Dịch, mới vừa muốn giải thích. . . . . .

      "Sa Sa, cháu thể ăn giấm của chị đâu! ! Bởi vì sau này cháu là dâu của chú!" Trang Hạo Nhiên lập tức cười nắm mặt của Sa Sa!

      Cái ót Đường Khả Hinh tê dại trận, lại cắn răng nghiến lợi! !

      "Chú hiểu cháu nhất! !" Sa Sa lại ôm mặt Trang Hạo Nhiên, hôn mạnh cái! !

      Cửa thang máy mở ra!.

      Bác Dịch ra trước, Đường Khả Hinh thở hổn hển sải bước ra ngoài, Trang Hạo Nhiên mỉm cười ôm Sa Sa ra, đứng ở trước cửa, đưa ngón tay đè xuống, cửa mở ra, mọi người cùng vào.

      "Tới rồi, Sa Sa, đây là nhà của chú!" Trang Hạo Nhiên mỉm cười ôm Sa Sa, đặt lên ghế sa lon người từ trước đến giờ mình vẫn ngồi, mới ngồi xổm người xuống, nâng khuôn mặt nhắn của : "Hôm nay mẹ của cháu cho người mang tới cho cháu rất nhiều rất nhiều quần áo đẹp và áo ngủ, còn có bài tập cháu phải làm trong hai ngày này. chút nữa tắm xong, sau đó làm bài tập xong, rồi ngủ nha. . . . . ."

      " muốn làm bài tập!" Sa Sa nhỏng nhẽo cúi đầu.

      " làm bài tập sao được? làm bài tập, tương lai biết chữ, gả cho chú ở giáo đường, cháu cũng biết đón xe!" Trang Hạo Nhiên trêu chọc bé.

      "Chậc!" Đường Khả Hinh lại khinh bỉ, đặt túi xách và áo khoác ở ghế sa lon.

      "Có ?" Sa Sa trợn to mắt nhìn .

      "Ừm! !" Trang Hạo Nhiên gật mạnh đầu, sau đó cười rất đẹp trai đứng lên : " tại, để cho chị tắm cho cháu trước."

      Đường Khả Hinh lập tức xoay người, nhìn Trang Hạo Nhiên, cười tiếng, có chút ngạc nhiên hỏi: "Nghĩa là sao? Ai tắm cho con nhóc? Em?"

      "Chẳng lẽ. . . . . . tắm sao?" Trang Hạo Nhiên cười có chút xấu hổ .

      ". . . . . . . . ." mặt Đường Khả Hinh chôn đống thuốc nổ, đây cũng phải là con của em, cũng phải con của , tại em và chút quan hệ nào, dựa vào cái gì bà phải giúp con bé tắm! ! !

      "Đường Khả Hinh. . . . . ." Trang Hạo Nhiên có chút bất đắc dĩ nhìn .

      "Em khát nước!" Đường Khả Hinh lập tức vào phòng bếp, từ bên trong lấy ra chai nước suối, mở cửa tủ lạnh, uống ừng ực ừng ực hớp lớn, thấy vài chai nước trái cây dương đào nổi lên màu sắc xinh đẹp, nhìn mấy chai rượu trái cây, nhớ tới ngày mưa, cùng che dù trò chuyện vui vẻ về phía trước, nhất là lúc ngồi xổm xuống ở trước mặt của ông già, dùng dao cắt mấy miếng thịt quả bỏ vào trong miệng nếm thử, ánh mắt hấp dẫn nhấp nháy, rất đẹp trai. . . . . . Trong lòng của chua xót, hai mắt nhấp nháy, khổ sở nuốt nước mắt trở về. . . . . .

      "Còn muốn uống gì sao?" Tiếng của Trang Hạo Nhiên đột nhiên truyền đến.

      lập tức cầm chai nước suối xoay người, muốn nữa, nhưng thấy Trang Hạo Nhiên đứng ở trước mặt của mình, khoảng cách rất gần, ràng cảm nhận được hơi ấm nơi lồng ngực , tỏa ra khí nóng mãnh liệt, còn có cả người lộ ra cảm giác an toàn, trái tim đập thình thịch, ánh mắt lóe lên, biết nên làm gì.

      Trang Hạo Nhiên im lặng lên tiếng, chỉ bước tới bước, gần như dán vào người của . . . . . .

      Đường Khả Hinh lập tức lui về phía sau bước, thân thể sắp lọt vào trong tủ lạnh.

      Trang Hạo Nhiên lập tức vươn tay, kéo hông của , cảm thụ thân thể mềm mại của mặc áo sơ mi mỏng manh, cúi xuống dịu dàng : " lạnh sao? Dán gần tủ lạnh như vậy. . . . . ."

      Trái tim của Đường Khả Hinh lại đập thình thịch, tựa vào trong ngực của , cảm xúc cả người giống như sắp vỡ tung, nhưng vẫn đè nén trong lòng chặt, mặc cho nước mắt ứa ra.

      Trang Hạo Nhiên cúi xuống, nhìn khuôn mặt trái xoan nhắn của có chút ửng hồng, hai mắt ứa nước mắt, càng lộ ra mê ly động lòng người, cái miệng nhắn, môi hình cung rất đẹp mắt, khẽ mở ra cũng rất đầy đặn, lóe ra ánh sáng trơn bóng và hấp dẫn, chậm rãi cúi mặt xuống, giống như đôi môi mỏng hấp dẫn sắp chạm vào cánh môi đỏ mọng của . . . . . .

      Hai mắt Khả Hinh chợt lóe, trái tim giống như vỡ toang, lập tức vươn tay muốn đẩy ra . . . . .

      ngờ, Trang Hạo Nhiên chỉ nắm bàn tay bé của cầm chai nước suối, ngón tay trượt mu bàn tay trắng nõn mềm mại xuống, cầm lấy cầm lấy chai nước suối trong tay của , ngẩng đầu lên uống hớp lớn, mới xoay người khỏi, để lại câu : "Mỗi lần tới nhà , uống nước suối chỉ uống nửa, rất lãng phí. . . . . ."

      Đường Khả Hinh lập tức ngẩng đầu lên, vội vàng nhìn .

      Trang Hạo Nhiên nhàn nhạt ra phòng bếp, vẫn ngửa mặt, theo thói quen trước kia, uống nước suối uống chưa hết, giống như thưởng thức được chút mùi thơm môi , chảy vào cổ họng chợt cảm thấy tâm trạng kích động được đè xuống . . . . . .
      Last edited by a moderator: 25/7/17

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 644 : ĐẦU HEO

      Lúc này rất giống như cả nhà vui vẻ.

      Trong lúc chờ nấu thuốc, Bác Dịch về phòng của mình trước, tắm rửa thay quần áo, thuận tiện xử lý kim châm, Trang Hạo Nhiên trở về phòng ngủ của mình tắm nước nóng, mặc T-shirt màu trắng tay ngắn, quần tây màu trắng, vừa vẫy tóc ướt đẫm của mình ra, vừa vô tình nhìn dưới lầu, ngạc nhiên suy nghĩ, hai người đâu?

      Trong khách phòng.

      Đường Khả Hinh ôm vai đứng ở bên giường, lạnh lùng nhìn Sa Sa.

      Sa Sa cũng ôm vai đứng ở bên giường, ngửa mặt nhìn chằm chằm chị chút cũng làm người khác ưa thích ! !

      "Màu hồng!" Đường Khả Hinh nhìn , lạnh lùng .

      "Màu trắng!" Sa Sa kiên trì! !

      "Màu hồng!"

      "Màu trắng!"

      "Màu hồng!"

      "Màu trắng!"

      Đường Khả Hinh chịu nổi, lập tức cúi người xuống, cầm đống lớn áo ngủ giường, trong đó cái váy ngủ màu hồng đáng , mở ra cho Sa Sa nhìn, hết sức hết sức nghiêm túc : " ràng cái áo màu hồng này đẹp hơn màu trắng!"

      Sa Sa cũng ôm lấy váy ngủ màu trắng mình thích, bĩu môi : " ràng bộ màu trắng đẹp hơn! Hôm nay chú của em mặc màu trắng, em cũng phải mặc màu trắng!"

      "Chậc!" Đường Khả Hinh bật cười, nắm chặt áo ngủ màu hồng, bất đắc dĩ nhìn Sa Sa : "Em chưa từng nghe qua câu sao? Đừng luôn làm chuyện đàn ông thích, như vậy ta cũng quý trọng em!"

      Sa Sa cau mày, suy nghĩ chuyện này.

      Đường Khả Hinh cũng nhìn , nhìu mày : "Được ! ! Bây giờ hỏi em, ba nhân tám, cộng hai, lại trừ hai, lại trừ hai, bằng bao nhiêu?"

      Sa Sa lập tức cúi đầu, đưa mười ngón tay , giống như chia đủ . . . . . .

      Đường Khả Hinh ah tiếng, nhìn : " biết sao? 22! ! Bảo bối! ! Chuyện này chứng minh, chị thông minh hơn em, hiểu ? Nghe chị sai, mặc màu hồng! !"

      hai lời, liền nắm áo ngủ màu hồng, muốn kéo Sa Sa tới phòng tắm.

      " muốn! ! Em muốn mặc màu trắng! ! Chú thích đần đần!" Sa Sa mở bỏ tay , bĩu môi, liều mạng ôm áo ngủ.

      "Nghe lời!" Đường Khả Hinh muốn bé mặc áo ngủ màu trắng.

      " muốn!" Sa Sa vẫn chịu! !

      Trang Hạo Nhiên lập tức đẩy cửa ra, mất hồn nhìn hai người đẹp lớn ở đó lôi kéo cái áo ngủ, chị kéo em kéo, sửng sốt hỏi: "Các người làm gì?"

      "Chú, cháu muốn mặc áo ngủ màu trắng!" Sa Sa dậm chân !

      "Màu trắng ràng đẹp bằng màu hồng! !" Đường Khả Hinh nhìn Sa Sa, kêu lên.

      Trang Hạo Nhiên sững sờ vào nhìn hai người, chị nhìn chằm chằm em....em nhìn chằm chằm chị, ai nhường ai, có chút bất đắc dĩ : "Có nghiêm trọng như vậy sao? phải là cái áo ngủ sao? Đứa bé thích mặc cái gì để cho nó mặc . . . . . ."

      "Vậy tại sao bảo em giúp con bé tắm?" Đường Khả Hinh đột nhiên quay đầu, tức giận nhìn .

      Trang Hạo Nhiên chớp mắt, nhìn quá nghiêm túc, nhịn được cười : "Nhưng. . . . . . em giúp con bé tắm và để cho con bé lựa chọn quần áo ngủ của mình, có xung đột mà!"

      "Nếu như con bé là con của em, em làm chủ để cho nó mặc váy màu hồng!" Đường Khả Hinh nhanh.

      "Nếu như con bé là con của , để cho nó tự nhiên lựa chọn." Trang Hạo Nhiên cười .

      "Nhưng con trai của , ném nó làm đầu bếp!" Đường Khả Hinh lập tức tiếp! !

      ". . . . . . . . ." Trang Hạo Nhiên nên lời nhìn Đường Khả Hinh lát, mới bật cười : "Làm đầu bếp tốt sao? Làm người trí tuệ giống như ông ngoại . . . . . ."

      Trong lòng Đường Khả Hinh chấn động.

      Trang Hạo Nhiên im lặng nhìn .

      Sa Sa ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm hai người này, bé tròn mắt lẩm bẩm tiếng, lập tức cắn môi dưới, ôm lấy áo ngủ màu trắng của mình, rụt rụt cổ xoay người muốn vào trong. . . . . .

      Đường Khả Hinh níu lấy cổ áo của bé, : "Màu hồng! !"

      Sa Sa lập tức tức giận ngồi xuống sàn, cọ hai bàn chân trống trơn, ôm quần áo ngủ màu trắng, ngẩng đầu khóc lớn, nước mắt lớn chừng bằng hạt đậu từng viên rớt xuống, kêu: "Chị khi dễ em, chị đáng ghét! !"

      Trang Hạo Nhiên thở dài cái, quay đầu nhìn Đường Khả Hinh, bất đắc dĩ : "Được rồi! ! Để cho con trai làm Tổng Giám đốc! ! Cho công chúa chúng ta cơ hội lựa chọn! !"

      Đường Khả Hinh nghe xong lời này, mặc dù chưa hết giận, nhưng vẫn kéo Sa Sa sàn, muốn kéo bé vào phòng tắm. . . . . .

      "Chờ chút. . . . . ." Trang Hạo Nhiên dịu dàng vươn tay, nắm bả vai của .

      Đường Khả Hinh sửng sốt quay đầu. . . . . .

      Trang Hạo Nhiên từ trong tủ tường trong suốt trước giường, lấy ra bộ đồ ngủ thể thao màu trắng, xoay người, dịu dàng nhìn Đường Khả Hinh, : "Đồ ngủ của em. . . . . ."

      Đường Khả Hinh cúi đầu nhìn quần áo ngủ màu trắng, hỏi: "Tại sao là màu trắng?"

      "Đẹp mà. . . . . ." Trang Hạo Nhiên nhìn , .

      Hai mắt Đường Khả Hinh ửng đỏ, khẽ cắn chặt môi dưới, nhưng vẫn vươn tay cầm áo ngủ, ôm vào trong ngực.

      "Mau . . . . . ." Trang Hạo Nhiên nở nụ cười .

      Đường Khả Hinh nghe vậy, liền im lặng kéo Sa Sa chân trần, cùng nhau bất đắc dĩ vào phòng tắm. . . . . .

      Trang Hạo Nhiên giống như có chút xúc động nhìn hai bóng dáng lớn , nhịn được mỉm cười, lúc cửa phòng tắm đóng chặt, nhàng đến trước cửa phòng tắm, tựa vào bên tường, cúi xuống đè nén kích động trong lòng. . . . . .

      Trong phòng tắm truyền đến tiếng trong vắt của Sa Sa.

      "Em muốn ngồi bồn tắm!"

      "Em là con nít, thể ngồi bồn tắm!"

      "Em muốn ngồi bồn tắm! !"

      " thể vào ngồi!"

      Trang Hạo Nhiên nhịn được cười.

      Bên trong phòng tắm! !

      Thân thể Đường Khả Hinh trần truồng, trán bọc khăn trùm đầu màu trắng, nằm ở trong bồn tắm tràn đầy bọt, nhìn nhóc trước mặt! !

      Sa Sa cũng cởi truồng thân thể bé, trán lắc lắc khăn trùm đầu chị mới vừa bọc cho bé rất khó coi, bĩu môi, hết sức khách khí nhìn chị! !

      "Nhìn cái gì vậy?" Đường Khả Hinh trừng bé.

      "Chị nhìn em, làm sao chị biết em nhìn chị?" Sa Sa cũng kêu lên.

      "Miệng em mọc răng chó sao ! !" Đường Khả Hinh tức giận vốc chút bọt trắng, hắt về phía Sa Sa! !

      "A . . . . . . " Sa Sa tức giận cũng vốc bọt lên, hắt về phía Đường Khả Hinh! !

      "Chị xem em phản kháng thế nào!" Đường Khả Hinh nhịn được cười, ở trong bồn tắm vốc bọt, hắt về phía Sa Sa, vừa đúng nện ở mặt của bé.

      "A! !" Sa Sa quát to tiếng, đưa bàn tay bé non nớt, phủi bọt mặt, cũng nhịn được cười, cũng vốc bọt hắt về phía Đường Khả Hinh, kêu to: "Chị khi dễ người ta! Chị khi dễ người ta!"

      Hai lớn , ở trong bồn tắm cãi nhau ầm ĩ.

      Rốt cuộc Trang Hạo Nhiên nghe thanh hòa hài khó được, liền thở phào nhõm, mỉm cười ra khỏi phòng, vừa lúc thấy Bác Dịch tắm rửa xong, mặc T-shirt màu đen, màu đen quần tây, tay cầm kim châm, lạnh lùng xuống hỏi: "Tại sao tắm cũng phải lâu như vậy?"

      Trang Hạo Nhiên chỉ đành bất đắc dĩ mỉm cười.

      "Đúng rồi, bóng đèn trong phòng tôi giống như bị chớp chớp. Cậu có nên gọi người đến xem chút ?" Bác Dịch hỏi.

      "Tôi cho, bình thường tôi vẫn làm, cần gì làm phiền nhân viên." Trang Hạo Nhiên quay người lên lầu.

      Bác Dịch liền ngồi ở ghế sa lon, cầm lên quyển tạp chí rượu đỏ, nhàn nhạt mở ra xem.

      Thời gian trôi qua lúc.

      Rốt cuộc Đường Khả Hinh tắm cho Sa Sa xong, mình cũng tắm xong, bảo Sa Sa ngồi ở giường trong phòng chơi thủy tinh cầu, mình trước ra ngoài, vừa dùng khăn lông lau tóc ướt đẫm, vừa nhìn phòng khách to lớn, chỉ có Bác Dịch ngồi, Trang Hạo Nhiên thấy, liền gọi : "Tổng Giám đốc?"

      "Cậu ấy đến phòng tôi giúp chút. . . . . ." Bác Dịch buông tạp chí xuống, liền đứng lên, tới trước mặt của Đường Khả Hinh, với : "Xoay người!"

      Đường Khả Hinh nghe vậy, liền im lặng xoay người. . . . . .

      "Kéo dây khóa xuống chút, tôi xem lỗ kim lúc trước chút!" Bác Dịch chuyên nghiệp, nghiêm túc .

      "À. . . . . ." Mặt của Đường Khả Hinh ửng đỏ, bởi vì lần trước châm cứu cách rất lâu, cho nên tại lại có chút xấu hổ, nhưng cũng biết nhất định phải làm như vậy, liền nhàng chậm rãi kéo khóa kéo trước ngực mình xuống, hơi lộ ra nửa bầu ngực đầy đặn. . . . . .

      Bác Dịch nhìn cái, liền vươn tay, vén tóc dài ướt đẫm ủa đẩy qua trước vai trái, ngờ đầu ngón tay cẩn thận quơ sau vành tai chút, làm nổi lên đường trầy xước.

      "À?" Đường Khả Hinh cảm giác đau đớn, kêu .

      "Thế nào? Tôi xem chút!" Bác Dịch có chút căng thẳng tiến lên bước, muốn xem vành tai của . . . . . .

      " có việc gì có việc gì. . . . . ." Đường Khả Hinh xấu hổ muốn né tránh đụng vào.

      "Tôi xem chút. . . . . ." Bác Dịch lại kiên trì.

      " cần. . . . . ." Đường Khả Hinh có chút lúng túng tránh được hai bước, ngờ tay kéo kịp, áo trước ngực lỏng ra. . . . . .

      " làm gì?" Trang Ngải Lâm mặc váy lụa mỏng khêu gợi lộ ra chân dài, đứng ở cửa, thể tin nổi nhìn Bác Dịch lại muốn tiến lên kéo áo Đường Khả Hinh, hai mắt của nóng lên, trừng mắt về phía Bác Dịch cắn răng : " muốn chết hả? dám động tới phụ nữ của em trai tôi ? !" .

      Bác Dịch nhìn thấy Trang Ngải Lâm, trái tim chợt lạnh, lập tức ý thức được hay, mới vừa muốn giải thích : "Chuyện phải như nghĩ. . . . . ."

      "Đúng, đúng. . . . . ." Đường Khả Hinh mới xoay người giải thích. . . . . .

      "Chuyện tôi nhìn thấy chính là như vậy! ! Tôi đánh lần, vẫn sợ dạy dỗ?" Trang Ngải Lâm hai lời, lập tức nhấc váy lụa dài mỏng của mình, lộ ra đôi chân dài gợi cảm, đột nhiên nóng mắt nhảy tới trước, quát to tiếng, ra sức đạp thẳng cước vào lồng ngực Bác Dịch!

      "A . . . . . ." Bác Dịch lập tức bị lòng bàn chân đạp mạnh cái, kêu lên tiếng, cả người bay thẳng về phía sau, ầm tiếng, nện ở bàn trà, miểng thủy tinh tung tóe đầy sàn ! !

      Con ngươi Đường Khả Hinh thiếu chút nữa rớt ra, kêu to tiếng: "Bác Dịch tiên sinh! !"

      "Tôi xem sau này còn có dám ở địa bàn của tôi giở thủ đoạn hay ! !" Trang Ngải Lâm hai lời, liền lách mình tiến lên, nâng giày cao gót lên, đạp cước bụng Bác Dịch vùng vẫy!

      "A!" Bác Dịch đau đến lăn lộn, thân toát ra mồ hôi lạnh, che bụng, ra lời.

      "Chị! phải như vậy, chị đừng hiểu lầm! !" Đường Khả Hinh vừa kéo dây khóa, vừa gấp gáp muốn kéo Trang Ngải Lâm! !

      "Dây khóa cũng kéo rồi, còn hiểu lầm! ! ! ? Hả . . . . . .. . . . . . " Trang Ngải Lâm lập tức đẩy Đường Khả Hinh ra, hai lời, liền nâng quả đấm lên, nhắm mặt Bác Dịch, bốp bốp bốp bốp bốp…ra sức đấm, nóng nảy giống như con sư tử cái, nhe răng kêu to: "Tôi đánh cho thành đầu heo, tôi phải họ Trang! !"

      "A a a a a!" Bác Dịch bị đấm trận như hoa lê đẫm mưa, cho đánh đầu cũng nổ tung, mắt nổ đom đóm, ra lời.

      "Xem tôi có đánh chết ! !" Trang Ngải Lâm hai lời, lại muốn đưa Tất Sát Kỹ của , cắn răng vung khuỷu tay lên . . . . . .

      Lúc này Trang Hạo Nhiên mới nhào ra khỏi phòng, thấy chị dũng mãnh đè ở người của Bác Dịch tức giận muốn đánh người, lập tức căng thẳng đưa tay kêu to: "Chị! ! Đừng mà! ! !"

      "Này . . . . . . . " Trang Ngải Lâm có nghe khuyên, nhắc cùi chỏ, cả người nhắm lồng ngực Bác Dịch nện mạnh xuống! !

      Phốc! !

      Bác Dịch nâng thẳng người, miệng phun ngụm máu tươi, cuối cùng cả người hôn mê bất tỉnh!
      Last edited by a moderator: 25/7/17

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 645: CHĂM SÓC

      Cửa nhàng mở ra.

      Sa Sa mặc váy ngủ công chúa màu trắng, mái tóc chạm vai đáng , đưa đầu ra ngoài, trợn to mắt nhìn về phía phía trước. . . . . .

      Trang Ngải Lâm mới vừa đánh người xong, cả người mệt mỏi, tắm rửa sạch , thay áo yếm màu trắng, váy ngắn màu đen, đôi thon dài hấp dẫn gát ghế sa lon bên trái, trong miệng cắn kẹo que, ánh mắt lạnh lùng nhìn tới trước, chút nào cảm thấy mình làm chuyện xấu.

      Bác Dịch, cái mặt của người đàn ông này bị đánh đến giống như đầu heo, mắt đen thui sưng lên, má trái sưng lên chịu nổi giống như cắn cái bánh màn thầu, khóe miệng rách ra, còn cắn tia máu, T-shirt màu đen còn dính đống máu, tay trái tay phải cánh tay bị thủy tinh cắt giống như hoa tàn tiễu bại rất đáng thương, lạnh lùng ngồi ở ghế sa lon, ánh mắt nhìn chằm chằm Trang Ngải Lâm!

      Trang Ngải Lâm vẫn ngậm kẹo que trong miệng, xoay tròn, mút trái mút phải.

      Trang Hạo Nhiên và Đường Khả Hinh ngồi chung chỗ, có chút e ngại nhìn hai người trước mặt.

      "Tôi . . . . . ." Rốt cuộc Bác Dịch có chút nhịn được, nhìn Trang Ngải Lâm lạnh lùng hỏi: "Cái gì gọi ấy là phụ nữ của em trai ?"

      Mặt của Đường Khả Hinh chợt đỏ bừng.

      Trang Hạo Nhiên cúi xuống lên tiếng.

      " ấy cũng có thể là phụ nữ của tôi!" Xem ra Bác Dịch rất tức giận rồi.

      "Ôi. . . . . ." Trang Hạo Nhiên lập tức ngẩng đầu lên, bật cười nhìn Bác Dịch : " thể như vậy. . . . . ."

      "Tôi khổ tâm chữa bệnh cho ấy như vậy, tôi vì người nào? Vì bản thân tôi sao? ấy và tôi có quan hệ thế nào?" Bác Dịch vẫn đè nén lửa giận như ngọn núi vào trong người, nhưng lồng ngực hơi phập phồng, nhìn Trang Hạo Nhiên lạnh lùng hỏi.

      ". . . . . . . . . . . . . . . . . ." Trang Hạo Nhiên dám lên tiếng.

      "Cho tới bây giờ. . . . . ." Bác Dịch lại tức giận trừng mắt nhìn bộ dáng Trang Ngải Lâm làm việc sai, lại chết cũng hối cải, đốm lửa lại muốn bắt đầu cháy hừng hực, cắn răng nghiến lợi tức giận : "Cho tới bây giờ tôi cũng có. . . . . . Gặp qua người phụ nữ như , thô lỗ đến mức này, hoàn toàn nghe người ta khuyên, còn ghê tởm hơn con heo rừng ở ngoài vườn nho của tôi !"

      Trang Ngải Lâm lập tức cắn chặt kẹo que, nhìn chòng chọc vẻ mặt chán ghét của Bác Dịch, tha người : "Con heo rừng nhà ghê tởm như vậy là do ăn quả nho nhà lớn lên! Bản tiểu thư xinh đẹp như hoa, so sánh tôi với heo, muốn tôi ném vào trong biển làm mồi cho cá mập đúng ?"

      "Ném tôi xuống ! ! Ném xuống tôi thành quỷ cũng bỏ qua !" Hai tay của Bác Dịch nắm chặt, nhìn người phụ nữ này, đánh người ta thành như vậy, ngay cả lời xin lỗi cũng !

      " còn sống tôi cũng sợ , chết rồi tôi còn sợ sao?" Trang Ngải Lâm hai lời, nhảy dựng lên, muốn níu cổ áo của . . . . . .

      "Này, này, này!" Trang Hạo Nhiên lập tức ngăn ở trước mặt chị, tay dùng sức nắm chặt cánh tay của , mỉm cười : "Chị, chị nên tức giận nha, có chuyện cho ràng. Lần này là chị đúng, em rất khó khăn mời được Bác Dịch tới, chị đánh cho ấy thành như vậy, ấy làm sao châm cứu cho Khả Hinh ?"

      "Hai người cùng mẹ sinh ra!" Bác Dịch dùng mắt gấu mèo (0.0) lạnh lùng nhìn chằm chằm đôi chị em kia, mặt đen giống như Bao công, lạnh lùng : "Tôi bị đánh thành như vậy, cậu vẫn nhớ tới Khả Hinh?"

      Sắc mặt của Đường Khả Hinh lại đỏ lên.

      Trang Hạo Nhiên nghe vậy, lập tức quay đầu đứng ở trước mặt của Bác Dịch, trăm ngàn lần xin lỗi : " xin lỗi, xin lỗi, phải như vậy, đừng tức giận, nên tức giận! ! Tôi sai rồi, tất cả đều là lỗi của tôi! Tôi thay chị ấy xin lỗi!"

      "Cậu ăn cơm thay ấy ! !" Bác Dịch cách nào hết tức giận.

      Lúc này Đường Khả Hinh có chút sợ hãi lập tức đứng lên, nhàng ôm lấy cái hòm thuốc, gấp hoang mang rối loạn : "Bác Dịch tiên sinh, tôi..tôi, tôi . . . . . Tôi bôi thuốc cho . . . . . . Đều là lỗi của tôi. . . . . ."

      "Cái gì là lỗi của em! ! Đều là lỗi của chị ! !" Trang Hạo Nhiên lập tức đứng lên, đoạt lấy cái hòm thuốc, tới chị trước mặt, đưa hòm thuốc cho .

      "Làm gì?" Trang Ngải Lâm cắn kẹo que, lạnh lùng nhìn chằm chằm em trai! !

      "Bôi thuốc cho Bác Dịch ! ! Lần này là chị đúng!" Trang Hạo Nhiên nhìn chằm chằm chị, có chút nghiêm túc!

      "Cút!" Trang Ngải Lâm quay đầu , kêu lên: "Bà sống lâu như thế, ngoại trừ khi còn bé tắm rửa cho cậu hai lần, cũng chưa có chăm sóc đàn ông!"

      Phốc! Đường Khả Hinh nhịn được cười.

      "Chị quá chán ghét!" Trang Hạo Nhiên lại nhìn chị, giống như có chút tức giận : "Chị đánh người ta thành như vậy, còn bôi thuốc cho người ta? ấy là vì Khả Hinh mới tới! !"

      Trang Ngải Lâm xoay mặt , lên tiếng.

      "Nhanh lên chút! ! Đừng để người ta nghĩ phụ nữ của họ nhà Trang chúng ta đáng sợ như vậy, đạo lý!" Trang Hạo Nhiên trực tiếp nhét hòm thuốc cho chị.

      Trang Ngải Lâm tức giận lạnh lùng ôm hòm thuốc, trợn mắt nhìn Bác Dịch cái, nhưng thể làm gì khác hơn là đứng lên hỏi: " dám để cho tôi bôi thuốc cho sao?".

      "Tại sao tôi dám?" Bác Dịch vốn muốn có nhiều chuyện, nhưng lần này nhất định mặc kệ!

      " can đảm! !" Trang Ngải Lâm trực tiếp nhắc hòm thuốc, thoáng chốc mang giày cao tất hai, đứng ở trước mặt của Bác Dịch, mạnh tay nắm chặt cánh tay của ! !

      Bác Dịch đột nhiên cảm thấy đau đớn, nhưng vẫn thở hổn hển, khó chịu, miễn cưỡng đứng lên.

      Trang Ngải Lâm có chút loạng choạng đành phải vịn vào Bác Dịch, vừa lên lầu vừa cau mày : " làm gì hả? Thân thể kém như vậy!"

      "Ai cần lo!"

      "Tôi ném xuống!"

      Hai người cứ như vậy, từng bước loạng choạng lên cầu thang.

      Trang Hạo Nhiên nhìn hai người lên lầu, rốt cuộc nặng nề thở dốc hơi, nhưng vẫn có chút lo lắng nhìn chị, căn dặn: "Chị! Ngàn vạn lần được đánh nhau nữa đấy! Chị đánh nũa ấy chết đấy!"

      Đường Khả Hinh đứng ở bên, cũng bất đắc dĩ thở dài.

      "Chú. . . . . ." Lúc này Sa Sa mơ mơ màng màng ra, nhìn hai người bọn họ, hỏi: "Lúc nảy dì kia và chú kia làm gì thế ?"

      Trang Hạo Nhiên lập tức quay đầu nhìn Sa Sa, à tiếng, đột nhiên căng thẳng cười : "Bọn họ chơi trốn tìm!"

      Đường Khả Hinh nhìn .

      "Chơi trốn tìm. . . . . ." Sa Sa cau mày, nghĩ tới nghĩ lui.

      "Bảo bối, mệt ? Chú dẫn cháu ngủ. . . . . ." Trang Hạo Nhiên còn chưa dứt lời, lập tức cười tới, nhàng ôm Sa Sa lên, sau đó mới hơi lo lắng với Khả Hinh : "Em nhanh đến phòng bếp, luộc mấy cái trứng gà, để cho chị lăn cho Bác Dịch. Nếu , đoán chừng ngày mai ấy còn mặt mũi gặp người."

      "Ồ ồ ồ. . . . . ." Đường Khả Hinh lập tức vào phòng bếp.

      "Là la la la. . . . . . Chú phải ôm Sa Sa lên giường nghỉ ngơi rồi...!" Trang Hạo Nhiên cười ôm lấy Sa Sa lên lầu.

      Cửa phịch tiếng bị đẩy ra.

      Trang Ngải Lâm lập tức nện Bác Dịch lên giường, sau đó đặt hòm thuốc bên giường, tay mở ra, từ bên trong lấy ra nước sát trùng, mở nắp, lạnh lùng : "Nằm xuống ! !"

      Bác Dịch nóng mắt nhìn người này, nhưng vẫn hết sức khổ sở khó chịu, tay đè chặt lồng ngực, hơi dịch người xa chút, tựa vào bên giường. . . . . .

      Trang Ngải Lâm cầm bông băng, lạnh lùng xoay người, nhìn dáng vẻ Bác Dịch muốn chết sống, chắt lưỡi tiếng, : "Lúc mẹ sinh ra , nhất định chịu ít chuối tiêu!"

      "Nghĩa là sao?" Vẻ mặt Bác Dịch tức giận nhìn Trang Ngải Lâm.

      "Nhũn như con chi chi!" Trang Ngải Lâm lạnh lùng nhìn nhìn, .

      "! ! !" Bác Dịch cảm thấy tức giận nhìn Trang Ngải Lâm, đè chặt lồng ngực, mới vừa muốn cắn răng nghiến lợi mở miệng. . . . . .

      "Nằm xuống! !" Trang Ngải Lâm đưa tay nhấn mạnh lồng ngực của cái, ấn giường, liền cúi người xuống, tay nâng mặt của , trước tiên khử trừng vết thương nơi khóe miệng cho . . . . . .

      Bác Dịch thở gấp, nóng mắt nhìn người phụ nữ này, lúc cúi xuống khuôn mặt trái xoan hoàn mỹ lộ ra bỏ sót, dưới đôi mắt to, lấp lánh ánh sáng quyến rũ, lỗ mũi cao nhọn rất tây, có vẻ hết sức cá tính, thậm chí hấp dẫn, đôi môi hơi dầy hết sức hết sức đầy đặn mê người. . . . . .

      Trang Ngải Lâm bôi mạnh vào vết thương nơi khóe miệng .

      "A! !" Bác Dịch đột nhiên đau đến trán rịn mồ hôi, lập tức tức giận nhìn người phụ nữ này : " chút được sao?"

      " nhìn ngực tôi chằm chằm, tôi nhất định giết chết ! !" Trang Ngải Lâm lập tức nện chai nước sát trùng xuống, nhìn chòng chọc, .

      "Tôi thề, tôi chằm chằm ngực của , nho của tôi bị côn trùng ăn! !" Bác Dịch gầm ! !

      Vẻ mặt Trang Ngải Lâm mới hơi thu lại, lại muốn cầm nước sát trùng lên.

      Đúng lúc này tiếng gõ cửa vang lên.

      Hai người cùng nhau quay đầu nhìn cạnh cửa.

      Đường Khả Hinh mỉm cười cầm đĩa trứng gà to, tới như lấy lòng : "Em . . . . . Em nghĩ khuôn mặt đẹp trai của Bác Dịch tiên sinh bị đánh thành như vậy, . . . . . . dễ dàng. . . . . . A, , uất ức. . . . . . Em luộc đĩa trứng gà, chị giúp lăn cho ấy. . . . . ."

      Trang Ngải Lâm xõa tóc dài đến eo, bất đắc dĩ nhìn Đường Khả Hinh, chắt lưỡi tiếng cười ;"Em ! ! trêu cợt chị sao? Hay suy nghĩ cho chị vậy? Cả đĩa trứng gà to, đến khuya nay tôi còn muốn ra khỏi cái cửa này đấy?"

      Bác Dịch lạnh lùng nhìn .

      Mặt của Đường Khả Hinh đỏ lên, vội vàng cười theo : "Ôi chao, phải ý này á..., chị! ! Em chỉ cảm thấy mặt của ấy. . . . . . Phải chuẩn bị nhiều mà thôi. . . . . ."

      "Để xuống !" Trang Ngải Lâm đột nhiên cảm thấy rất nóng, lập tức nắm cây quạt cổ bên giường giá trị 1,2 triệu quạt gió, quạt xong, đột nhiên cảm thấy cây quạt này có mùi rất thơm, liền theo bản năng liếc mắt nhìn. . . . . . cây quạt này ký tên. . . . . . Đường Bá Hổ. . . . . . lại nhanh chóng phe phẩy cây quạt, làm cho tóc dài phất phới, giống như Hằng Nga!

      Bác Dịch lại tức giận nhìn chằm chằm.

      "Vậy mọi người. . . . . . Từ từ. . . . . . làm. . . . . ." Đường Khả Hinh biết gì, thể làm gì, có chút ngượng ngùng lui ra ngoài, nhàng đóng cửa lại, đột nhiên thở dốc hơi, mới vừa muốn xuống lầu hai, lại thấy Trang Hạo Nhiên ôm Sa Sa, nằm ở giường nệm trắng như tuyết, sau đó nở nụ cười đầy dịu dàng đẹp trai : "Sa Sa ngoan, ngủ sớm chút, ngày mai, chú dẫn cháu chạy bộ có được ?"

      "Tốt! !" Sa Sa cũng cười ngọt nhìn Trang Hạo Nhiên, đột nhiên đưa ra bàn tay bé non nớt, kêu to: "Chú, cháu muốn ôm! ! Cháu muốn chú ngủ cùng cháu !"

      Mặt của Đường Khả Hinh tối sầm lại.
      Last edited by a moderator: 25/7/17

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 646: BÊN SI TÌNH, BÊN RƠI LỆ

      quyển sách bài tập, nhàng bay tới giường nệm trắng như tuyết.

      Sa Sa lộ ra ngây ngốc nâng đôi mắt to, nhìn quyển sách bài tập chăn màu trắng, bé lập tức cong miệng, muốn núp thân thể vào trong chăn. . . . . .

      Đường Khả Hinh lạnh lùng nắm được phía sau cổ áo bé, : "Số học kém như vậy, còn dám làm bài tập? Chú muốn kết hôn với dâu phải giỏi toán học !"

      "Mới phải! !" Sa Sa lập tức chui vào trong chăn, ôm chặt bên hông Trang Hạo Nhiên, thậm chí co hai chân lên.

      Vẻ mặt Trang Hạo Nhiên bất đắc dĩ nằm nghiêng ở giường, nhìn Đường Khả Hinh.

      " nuông chiều con bé như vậy, tương lai cha mẹ vợ mẹ của tức giận đấy!" Đường Khả Hinh nhìn Trang Hạo Nhiên hết lời, sau đó muốn dùng sức kéo Sa Sa ra khỏi chăn.

      "Em muốn! ! Em muốn làm bài tập! Ngày mai muốn học!" Sa Sa muốn trốn , ở trong chăn kêu la: "Em thích chị ! Em tuyệt đối thích chị!"

      "Chị cũng thích em, nhưng em phải làm bài tập! !" Đường Khả Hinh lập tức cúi xuống, muốn kéo ra khỏi chăn.

      "Em muốn, em muốn!" Sa Sa liều mạng ôm Trang Hạo Nhiên, kêu to: "Chú, cháu muốn làm bài tập!"

      "Nếu như em là con của chị, chị nhất định quất chết em! ! Em biết lúc chị còn , giỏi toán học bao nhiêu ?" Đường Khả Hinh vẫn chịu thua, muốn đối nghịch với bé.

      "Đường Khả Hinh!" Rốt cuộc Trang Hạo Nhiên bất đắc dĩ nhàng bắt cổ tay của , thở dài : " nên chuyện với đứa bé như vậy, hôm nay làm bài tập nữa. . . . . ."

      " được! !" Đường Khả Hinh ngẩng đầu lên nhìn Trang Hạo Nhiên, tức giận : "Bình thường đối với em, cầu nghiêm khắc như vậy đấy? Làm sai chuyện, cũng mắng phải triệt để! !"

      Trang Hạo Nhiên im lặng nhìn .

      Đường Khả Hinh cũng chợt cảm thấy mình sai, chậm rãi buông lỏng cổ áo của Sa Sa. . . . .

      "Giận . . . . . ." Trang Hạo Nhiên nhàn nhạt nhìn .

      " có. . . . . . Em chỉ tự trách mình. . . . . . cũng tại em vô dụng, hại thua. . . . . ." Đường Khả Hinh đột nhiên cảm thấy có chút còn hơi sức, nghĩ tới hôm nay châm cứu cũng được rồi, liền mệt mỏi đứng lên, : " để mặc để mặc con bé , tốt nhất ngủ cùng con bé. . . . . . Em đây. . . . . ."

      Trang Hạo Nhiên lại nắm cổ tay của , nhìn : " đưa em. . . . . ."

      " cần. . . . . ." Đường Khả Hinh tránh thoát tay của , muốn rời khỏi. . . . . .

      bàn tay bé mềm mại, nắm bàn tay nhắn của .

      Đường Khả Hinh sửng sốt dừng ở tại chỗ, cúi đầu nhìn bàn tay bé mềm mại kia. . . . . .

      Trang Hạo Nhiên ngạc nhiên nhìn tấm chăn màu trắng nhô lên. . . . . .

      Rốt cuộc Sa Sa kéo chăn, chậm rãi đưa cái đầu mình mới vừa tắm xong, buộc hai bím tóc, mắt to sáng long lanh, nhìn chị, lầu bầu hỏi: "Chị muốn đâu?"

      Đường Khả Hinh nhìn bé, tức giận : "Chị về nhà !"

      "Chị phải là bạn của chú sao?" Sa Sa ngạc nhiên nhìn Đường Khả Hinh, yếu ớt hỏi.

      Đường Khả Hinh sửng sốt.

      Trang Hạo Nhiên nghe như vậy, cũng sững sờ, cười nhìn Sa Sa dịu dàng : "Sa Sa, cháu nghe những lời này ở chỗ nào? Chú là bạn trai của chị từ lúc nào?"

      ". . . . . ." Sa Sa đột nhiên lời nào, khuôn mặt nhắn ửng hồng dán vào giường nệm trắng tinh, lại lầu bầu : " phải chị muốn sao?"

      "Chị đương nhiên muốn , nơi này cũng phải là nhà của chị," Đường Khả Hinh khách khí .

      "Nhưng mà. . . . . ." nhóc Sa Sa nghe lời này, lại khẽ cắn môi dưới, khuôn mặt nhắn nhăn nhó, vểnh miệng : "Bình thường lúc em ngủ, đều là ba mẹ ngủ chung với em, sau đó kể chuyện cổ tích cho em nghe, em mới ngủ được. . . . . ."

      Đường Khả Hinh trợn mắt nhìn bé.

      Trang Hạo Nhiên bất đắc dĩ mỉm cười.

      Lúc này, Sa Sa lại ngước khuôn mặt nhắn, nhìn chằm chằm vẻ mặt muốn của Đường Khả Hinh, nhưng lại thích chị này rất khó hiểu, hơi có chút tinh nghịch : "Chị . . . . . . Ngủ với em . . . . . . Nếu , em nhớ mẹ, ngủ được. . . . . ."

      Phốc!

      Đường Khả Hinh nhịn được cúi đầu cười.

      Trang Hạo Nhiên tựa vào bên, cười.

      "Thôi ! phải em chỉ cần chú ngủ chung với em tối nay sao?" Đường Khả Hinh trêu chọc bé.

      "Em cho rằng chị là bạn của chú mà!" Sa Sa như con quỷ .

      Đường Khả Hinh im lặng đứng ở bên giường, lời nào.

      Trang Hạo Nhiên bất đắc dĩ, chỉ đành phải ngẩng đầu lên, dịu dàng nắm cánh tay của , mỉm cười : " bằng. . . . . . nghỉ ngơi với con bé chút , nếu , trẻ con ngủ được gặp ác mộng. . . . . ."

      "Trẻ con ngủ được, phải con bé ác mộng, mà là gặp ác mộng, bởi vì bị phiền chết!" Đường Khả Hinh khẽ thở dài hơi, cúi xuống nhìn Sa Sa nằm nghiêng ở giường, khuôn mặt nhắn buồn cười, liền tức giận : "Ngủ cùng em buổi tối thôi. . . . . ."

      "Vâng! !" Sa Sa lập tức gật đầu, sau đó rất hả hê vui vẻ nằm ở giữa giường! !

      Đường Khả Hinh có cách nào, lại liếc mắt nhìn Trang Hạo Nhiên.

      Trang Hạo Nhiên im lặng nhìn cái, sau đó vươn tay vỗ gối đầu bên trong giường cái, ý bảo ngủ bên trong. . . . . .

      Đường Khả Hinh có cách nào, chỉ đành phải ngồi ở bên giường, nhàng cởi bỏ hai chiếc dép màu hồng, hơi lộ ra hai chân trơn mềm trắng tinh . . . . . .

      Trang Hạo Nhiên nhìn bóng lưng của , trong lòng khỏi dâng lên cảm xúc kích động, nhưng vẫn cố gắng đè nén.

      Đường Khả Hinh im lặng lúc, ngay lập tức xoay người, muốn co hai chân bước lên giường. . . . . .

      "Buổi tối, đều là ba ôm mẹ lên giường!" Sa Sa lập tức đưa hai tay ra, vỗ bàn tay .

      Đường Khả Hinh sững sờ, nhìn nhóc này, cười tiếng, có chút lúng túng : "Ba mẹ của em thương nhau như vậy à?"

      Trang Hạo Nhiên lại mỉm cười, có chút thoải mái đứng lên, : "Tốt! ! Ôm mẹ của đứa bé lên giường."

      xong, đột nhiên cuối người xuống, lập tức ôm cả người Đường Khả Hinh lên, bá đạo lại dịu dàng ôm vào trong ngực. . . . . .

      "Này!" Trong lòng Đường Khả Hinh vừa động, đôi tay khỏi ôm cổ của , hai mắt có chút mê ly, dịu dàng nhìn .

      Trang Hạo Nhiên chậm rãi cúi xuống, nhìn khuôn mặt nhắn hồng hồng của Đường Khả Hinh, đột nhiên dịu dàng mỉm cười, rất cảm tính khàn khàn : "Mới vừa tắm, có phải nước quá nóng hay ?"

      "À?" Đường Khả Hinh sửng sốt nhìn ánh mắt dịu dàng của , sững sờ : " có. . . . . . có đâu. . . . . ."

      "Vậy tại sao mặt hồng như vậy?" Trang Hạo Nhiên dịu dàng hỏi.

      Hai mắt Đường Khả Hinh nhấp nháy, mặt lại mắc cở đỏ bừng, đôi chân trắng nõn chụm chung chỗ, bày ra trung. . . . . .

      Trang Hạo Nhiên vừa nhìn trong ngực, vừa chậm rãi bước lên giường nệm mềm mại, cẩn thận tránh thân thể Sa Sa, vào phía trong giường, cẩn thận đặt Đường Khả Hinh ở nệm mềm mại, thân thể của khỏi theo thân thể mềm mại của , ép xuống, sống mũi cao thẳng gần như chạm cái mũi của , hơi phát ra hơi thỏ mập mờ, hai mắt nóng bỏng, nhìn khuôn mặt nhắn ửng hồng của , thể dời tầm mắt. . . . . .

      Đường Khả Hinh cũng giống như nằm ở trong đám mây, khẽ chớp mắt, kích động ứa lệ nhìn .

      Toàn bộ gian, mãnh liệt lẻn qua hơi thở mập mờ và nặng nề.

      Sa Sa lập tức quay đầu, tò mò nhìn bọn họ.

      Trang Hạo Nhiên thở hổn hển, rất kích động nhìn Đường Khả Hinh. . . . . .

      Đường Khả Hinh cũng im lặng nhìn , trong lòng khỏi dâng lên cảm giác chua xót, thân thể và tâm hồn đều bị níu kéo khó hiểu, đôi tay vẫn ôm cổ của , hai chân khẽ co rúc. . . . .

      "Chú, ngủ á!" Sa Sa thúc giục.

      "Ừm. . . . . ." Trang Hạo Nhiên hơi mất mát đáp tiếng, hai mắt mãnh liệt xoay chuyển, mới buông Đường Khả Hinh ra, chậm rãi xoay người lại, nằm ở bên ngoài giường.

      Đường Khả Hinh chợt cảm thấy cả người trống rỗng, nhưng vẫn im lặng nằm ở giường, nhàng kéo chăn, đắp lên thân thể của mình, hơi xoay người lại, nhìn thấy ánh mắt nóng bỏng của Trang Hạo Nhiên, sửng sốt. . . . . .

      Trang Hạo Nhiên im lặng nhìn về phía Khả Hinh nằm, cứ nhìn như vậy.

      "Chú, kể chuyện cổ tích cho cháu! !" tay Sa Sa nắm tay Trang Hạo Nhiên, tay nắm tay Đường Khả Hinh, cùng đặt lên trái tim của mình, để cho bọn họ đan nhau cùng nhau, thỏa mãn nhắm mắt lại, cười ngọt ngào .

      Trang Hạo Nhiên khẽ chớp mắt, ngón tay khẽ chạm ngón tay thon dài trắng nõn của Đường Khả Hinh, nhìn ở đối diện, hỏi: "Sa Sa muốn nghe chuyện gì?"

      "Cháu muốn nghe công chúa Bạch Tuyết!" Sa Sa nhắm mắt lại .

      Đường Khả Hinh cảm giác ngón tay của mình bị người nắm , mặt dính vào gối đầu trắng như tuyết, nhìn trí tuệ người đàn ông ở đối diện, trong lòng khỏi chua xót. . . . . . .

      "Nhưng chú biết kể công chúa Bạch Tuyết. . . . . ." Trang Hạo Nhiên nhìn lại Khả Hinh .

      "Chị kể! !" Sa Sa .

      Đường Khả Hinh bất đắc dĩ, thể làm gì khác hơn, cười khổ : "Chị cũng biết, bởi vì khi còn bé, chị tin tưởng truyện cổ tích."

      Ánh mắt Trang Hạo Nhiên khẽ lên đau lòng.

      "Vậy cháu kể cho hai người ! Thiệt là! !" Sa Sa nhắm mắt lại, khẽ nở nụ cười ngọt ngào : "Xưa kia, có công chúa tên là Bạch Tuyết. . . . . . nha, nha, lớn lên làn da trắng, mắt to. . . . . ."

      Giọng non nớt bay giữa gian yên tĩnh, cuộc sống có vẻ tênh, giống như tất cả bức tường ngăn cách cũng có thể trong chớp mắt bị phá hủy rất dễ dàng trong câu chuyện cổ tích. . . . . .

      Hai tâm hồn ngọt ngào, thuần khiết bị ngăn cách cùng nhìn nhau.

      "Có ngày, hoàng hậu đột nhiên phát người xinh đẹp nhất thế giới này là mình, bà muốn tìm gương thần, hỏi: gương thần, gương thần, thế gian này ai là người xinh đẹp nhất?"

      Giọng trẻ con non nớt, ở trong gian liên tục vang lên.

      Hai mắt Đường Khả Hinh tràn lệ nhìn Trang Hạo Nhiên nằm nghiêng, ánh mắt thâm tình nhìn mình chặt, trái tim của lại như nước thủy triều cuồn cuộn, lập tức xoay người , mặt nhìn trần nhà trong suốt, phát gian phòng kiểu mở có thể nhìn thấy ngoài cửa sổ trong suốt, lấp lánh ánh sao giống như viên ngọc, chiếu sáng vào mình, lập tức khôi phục chút lý trí, vừa muốn rút tay về. . . . . ..

      Trang Hạo Nhiên lại nắm chặt bàn tay bé của . . . . . .

      Đường Khả Hinh cắn răng lập tức từ trong tay rút bàn tay bé ra, nhàng cuốn rúc vào trong chăn, nhìn ánh sao. . . . . .

      Trang Hạo Nhiên đặt tay tại chỗ, cắn răng nhìn trước mặt kích động mâu thuẫn nhắm mắt lại, có lẽ cũng hiểu, khẽ thở dài, hơi nằm thẳng người, cũng nhìn từng ánh sao lấp lánh. . . . . .

      Giống như có ai ngủ, chỉ lẳng lặng ngửa mặt nhìn ánh sao trời, tất cả tâm đau khổ đọng lại ở trong lòng.

      Trang Hạo Nhiên im lặng nhìn ánh sao trời, nghĩ tới trong khoảng thời gian này, điều tra chuyện Tưởng Thiên Lỗi bị tai nạn xe cộ, giống như có chút manh mối, phụ nữ. . . . . . Phụ nữ. . . . . . là ai. . . . . . rốt cuộc ta muốn mạng của Tưởng Thiên Lỗi hay mạng của Đường Khả Hinh . . . . . . Nghĩ tới đây, chậm rãi quay đầu, nhìn thấy Sa Sa ngủ thiếp , giống như con heo đáng , miệng hơi vểnh, im lặng mỉm cười, vươn tay sửa chăn cho bé, lại nhịn được ngẩng đầu lên nhìn Đường Khả Hinh. . . . . .

      cũng giống như ngủ thiếp , mắt nhắm lại, khuôn mặt lộ ra ngọt ngào như hoa đào và hồng hồng, hơi thở nhịp nhàng. . . . . .

      Trang Hạo Nhiên nhìn chăm chú, tay khẽ động, nhịn được vươn tay, chạm vào khuôn mặt nhắn trơn mềm của . . . . . .

      Đường Khả Hinh vẫn ngửa mặt ngủ say.

      Trang Hạo Nhiên nhìn mềm mại và ngủ say ở trước mặt, lộ ra nét tươi đẹp, lại nhịn được duỗi ngón tay, chạm mắt của , chóp mũi của , lại rơi vào bờ môi của . . . . . .

      Đường Khả Hinh cũng nhúc nhích.

      "Khả Hinh. . . . . ." Hai mắt Trang Hạo Nhiên mập mờ khẽ xoay tròn, gọi .

      trước mặt ngủ thiếp . . . . . .

      Ánh mắt Trang Hạo Nhiên khẽ lóe lên ánh sáng kích động, thể chịu nổi, khỏi xê dịch người, chậm rãi chuyển thân thể nho của Sa Sa, nằm nghiêng ở bên cạnh Đường Khả Hinh, đầu nhàn đặt xuống gối, cùng với nằm chung gối đầu. . . . . .

      Đường Khả Hinh giống như ngủ say, khẽ xoay người lại, đưa lưng về phía .

      Trang Hạo Nhiên im lặng lên tiếng, trong lòng có chút mênh mông khổ sở, đưa tay lên trước, nhàng ôm bả vai của , khuôn mặt cúi xuống, ngửi mùi hương ở cổ , cố nén hơi thở kích động phập phồng trong lồng ngực, mặt dán vào tóc , từ trong thân thể kích động run rẩy : " em. . . . . ."

      giọt nước mắt rơi xuống.

      Đường Khả Hinh cắn chặt răng, cố nén kích động thân thể run rẩy, nắm chặt chăn, mặc cho nước mắt dọc theo khuôn mặt từng viên lăn xuống, rơi vào gối trắng như tuyết, tạo thành mảng nước mắt to. . . . . .
      Last edited by a moderator: 25/7/17

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 647: GIAN TRỌN VẸN

      Sáng sớm hôm sau.

      Bởi vì ngoài cửa sổ ‘phòng tổng thống' rộng lớn có tiếng mưa phùn rả rích, ánh sáng chiếu vào cả gian trong phòng mảnh nhu hòa, ấm áp và rất cảm động.

      chút thanh lẩm bẩm từ trong gian ấm áp này vang lên, thậm chí ở trong phòng bếp còn bay tới mùi thơm cánh gà Coca . . . . . .

      Phòng ngủ kiểu mở, trải qua chút thời gian, rốt cuộc có chút tiếng động.

      Đường Khả Hinh giống như con mèo, rất mềm mại cuộn rút thân thể, mặt dính vào trước lồng ngực kiên cố ấm áp, nhắm mắt muốn ngủ say sưa nhưng lại nghe được thanh lẩm bẩm giống như cách bên cạnh mình xa, hơi nhíu mày, thở dài hơi, chậm rãi khẽ chớp hai mắt, lông mi dài đáng quét vòng, rốt cuộc hé mở đường may, mắt vẫn đau nhức khổ sở nhìn phía trước. . . . . .

      mảnh màu trắng.

      thở dài hơi, mới híp mắt, hơi xoay người, cảm giác có chút lạnh, lại muốn vùi vào trong lồng ngực ấm áp, ngủ tiếp. . . . . .

      Trang Hạo Nhiên trầm trầm nằm ở bên, ôm thân thể mềm mại của Đường Khả Hinh, ngủ say, thỉnh thoảng còn theo phản xạ cúi xuống, hôn trước trán của cái, tay quét sau lưng , vuốt ve thương . . . . . .

      Rốt cuộc Đường Khả Hinh cảm giác va chạm này có chút bình thường, nặng nề thở dốc hơi, cuối cùng chậm rãi mở mắt. . . . . . sau đó ở trong mơ màng, nhìn thấy được nữa khuôn mặt đẹp trai kiên nghị, dán gối đầu trắng như tuyết, ngủ say, lông mi dài, mang theo vài phần lười biếng phủ xuống, mặc dù quen thuộc nhưng cả người phát ra hơi thở mạnh mẽ cao quý và an toàn. . . . . .

      Ánh mắt của trợn to, lập tức bình tĩnh, thân thể cứng ngắc nhìn thấy bộ dáng Trang Hạo Nhiên và mình ôm nhau ngủ say, tức giận, từ trong cổ họng muốn phát ra tiếng. . . . . . .

      "Ánh trăng cong cong chớp mắt, gió mát đong đưa xích đu đều đều. . . . . ."

      giọng hát ngọt ngào lặng lẽ, nhàng nhàng giống như thanh thiên thần lan tỏa cả căn phòng.

      Thân thể Đường Khả Hinh nhanh chóng cứng ngắc, sắc mặt giống như bôi lớp phấn trắng, mắt từ từ cẩn thận ngước lên, sau đó trợn mắt nhìn thấy tiên nữ Ân Nguyệt Dung mặc váy dài trắng bay bay, mái tóc xoăn kiểu rất giống người , hai bên đầu cài kẹp bươm bướm bằng kim cương, rất xinh đẹp tuyệt trần đứng ở trước tủ tường bên giường, tay trái nâng váy dài màu hồng, tay phải nâng váy ngắn xếp li có tay màu xanh lá cây, so tới so lui, thỉnh thoảng còn cầm chúng so với bộ tây trang màu đen của đàn ông ở bên cạnh, vẻ mặt ngọt ngào thỏa mãn, thậm chí hạnh phúc, làm cho người ta cho rằng bà ăn kẹo. . . . . .

      ". . . . . . . . ." hơi thở cực kỳ ngoài ý muốn nhanh chóng ngưng kết trung, Đường Khả Hinh hoảng sợ đến dám nhúc nhích, con ngươi cũng muốn rớt ra nhìn Trang phu nhân đứng ở chỗ đó như ở trong mơ, nhanh chóng chuyển động con ngươi, nhìn chòng chọc Trang Hạo Nhiên, muốn dùng khí nhắc nhở nhanh lên ! !

      Lúc này Trang Hạo Nhiên ở trong mộng, thở dài hơi, lại ôm chặt Đường Khả Hinh vào trong ngực, sau đó cúi xuống hôn trước trán của cái, tay vô thức khẽ luồn vào trong áo sau lưng , nhàng vuốt ve da thịt bóng loáng của , có loại cảm giác thỏa mãn để cho ở trong mơ mỉm cười. . . . . .

      Cả người Đường Khả Hinh chấn động mạnh cái, căng thẳng liếc Trang phu nhân đưa lưng lại, chọn đồ trang sức, lập tức vươn tay, lặng lẽ ở bên hông Trang Hạo Nhiên bóp mạnh cái! ! !

      "A! !" Trang Hạo Nhiên lập tức đau đớn kêu , nhịn được mở mơ hồ mắt r, thấy Đường Khả Hinh nằm ở trước mặt của mình, căng thẳng nhìn mình lom lom, lập tức ném ra, có chút hoảng sợ, kêu lên tiếng sợ hãi! !

      Ân Nguyệt Dung trợn mắt, lập tức xoay người, đưa mặt tới gần, nhìn hai người bọn họ : "Các con tỉnh rồi! ! ? Chúng tôi chờ các con lâu rồi! ! Đến giờ ăn cơm trưa! !"

      "A! !" Hai người lập tức núp ở bên tường, nhìn Ân Nguyệt Dung kêu to: "Mọi người?"

      "Xèo. . . . ." Trang Tĩnh Vũ mặc quần áo ở nhà, bên hông quấn tạp dề màu hồng, đứng ở trong phòng bếp, lần lượt bỏ cánh gà cola vào trong chảo dầu sôi cuồn cuộn lần, sắc mặt dường như rất thâm trầm, chỉ là thâm trầm có chút đẳng cấp, lúc dầu sôi, lại mạnh mẽ mở nắp chai cola, đổ cola vào lần qua! !

      Đường Khả Hinh ngửi được mùi vị kinh khủng, lập tức sụp đổ, nắm lấy tấm chăn trắng bao lấy mình, nẳm úp sấp lan can ! !

      Bốn tên cầm thú ngồi ở ghế sa lon, tay thuận cầm bài, Tô Lạc Hoành cảm thấy hưng phấn ném ra ba con sĩ, ngửa mặt run người kêu to: "Tôi thắng ! ! Ha ha ha ha ha! ! 500 ngàn! !"

      Ánh mắt của Đường Khả Hinh trừng to, đôi tay run rẩy nắm lan can, nhìn thấy Trang Ngải Lâm từ đầu kia ra, kêu to: "Cha! ! Con muốn ăn tôm hùm nặng mùi như vậy! !"

      "Được. . . . . ." Tiếng của Trang Tĩnh Vũ từ phòng bếp truyền đến.

      Đường Khả Hinh lập tức hư mềm ở bên cạnh lan can.

      "Mẹ! !" Trang Hạo Nhiên nhìn thấy Đường Khả Hinh như vậy, cũng rất gấp gáp nhảy xuống giường, nhìn mẹ kêu to: "Các người làm sao vào được ?"

      "Có chìa khóa vào thôi! !" Ân Nguyệt Dung trợn to hai mắt, nhìn con trai cái, liền giống như tiên nữ chạy như bay tới trước mặt của Đường Khả Hinh, nheo mắt cười : "Cục cưng, con tỉnh rồi hả..., tối hôm qua ngủ có ngon ? Có lúc dì cũng bảo Hạo Nhiên ôm dì ngủ, rất ngon ! !"

      Đường Khả Hinh hoảng sợ đến sắc mặt trắng bệch nhìn Ân Nguyệt Dung, cảm thấy lần này là nước cũng rửa, chỉ muốn tìm người chứng minh mình trong sạch, chính là nhóc Sa Sa, lập tức gọi: "Sa Sa !"

      "Tôi mang con bé vào phòng khách ngủ rồi!" Trang Ngải Lâm lại giắt hai chân ghế sa lon, cầm kem sáng nay cha làm cho mình, ăn rất ngon: "Cho dù nó là đứa bé, chẳng may em trai làm thế nào? Chờ 13 năm có thể kết hôn! !"

      Trang Hạo Nhiên bất đắc dĩ nhìn chị.

      Đường Khả Hinh muốn khóc! !

      "Lại tới, lại tới! ! Tôi cũng tin thắng trở về được 500 ngàn! !" Lâm Sở Nhai lại chia bài, lúc này Tiêu Đồng đắp chăn cho Sa Sa, cũng từ phòng khách ra, tay cầm cái rổ đào to, ngồi ở trước mặt của bốn người bọn họ, đút đào cho từ người, từng người đàn ông.

      Lúc này, trong tay Trang Tĩnh Vũ cũng cầm cái vá xào thức ăn, ra phòng khách, ngẩng đầu lên nhìn hai người mới vừa tỉnh ngủ, sắc mặt bình tĩnh : "Dậy rồi à? Vậy xuống ăn cơm trưa , hôm nay chủ nhật, cũng cần nghỉ ngơi tốt chút. . . . . ."

      ". . . . . . . . . . . ." Trang Hạo Nhiên và Đường Khả Hinh cùng nhìn Trang Tĩnh Vũ, mặt vặn vẹo cũng biết bày ra nét mặt gì cho phải.

      "Bảo bối! !" Ân Nguyệt Dung vẫn còn rất mơ mộng, vui vẻ xách theo váy ngắn xếp li màu xanh lá cây, kèm đai lưng màu trắng, nheo mắt cười : "Con cảm thấy quần áo này như thế nào? Hôm nay trời mưa xuống, chúng ta ra ngoài đường vẫn ấm áp, lát nữa ăn cơm trưa xong, chúng ta còn có thể cùng ra ngoài xem mưa ...!"

      "À?" Đường Khả Hinh nhướng mày, nhìn Trang phu nhân, sụp đổ hỏi: "Xem, xem mưa?"

      "Đúng vậy! ! Mau dậy rửa mặt ! ! Lúc nảy hai người các con ngủ quá say rồi, dì cũng ngại gọi các con rời giường, ôi chao, ôm nhau ngủ chung giống như đôi vợ chồng son, là la la la la. . . . . ." Ân Nguyệt Dung lập tức đặt chiếc váy màu xanh ở bên giường, liền ngâm nga hát bài ca hôn lễ, xuống lầu.

      "Chuyện này nên giải thích thế nào ?" Đường Khả Hinh nhìn Trang Hạo Nhiên sụp đổ hỏi.

      Trang Hạo Nhiên bất đắc dĩ : "Cứ thôi."

      "Tình hình chính là Sa Sa ngủ ở giữa, chúng ta ngủ hai bên! !" Đường Khả Hinh cắn răng nghiến lợi trợn trừng mắt nhìn , khẽ! !

      Trang Hạo Nhiên nghe vậy, cũng có chút bất đắc dĩ cúi đầu, khổ não nặng thở dài hơi.

      Đường Khả Hinh mất hết cả mặt mũi, lại lúng túng tựa vào rào lan can, nhìn xuống phòng khách và người trong phòng bếp, mọi người cũng rất tự nhiên, hoàn toàn có ai chú ý tới mình, nhưng có chuyện gì vậy?

      "Này!" Trang Hạo Nhiên nhìn Đường Khả Hinh, bất đắc dĩ kêu : "Em khoác chăn dầy như vậy làm gì? Người ta nhìn còn tưởng rằng em và làm chuyện gì cơ đấy? Bên trong em có mặc quần áo sao?"

      Lúc này Đường Khả Hinh mới phục hồi tinh thần, lập tức buông ga giường ra, nhìn mình mặc quần áo thể thao màu trắng, lập tức tức giận trừng : "Còn phải tại sao! ! tại nên làm thế nào?"

      " rửa mặt trước, giải thích. . . . . ." Trang Hạo Nhiên thở dài, về phía phòng tắm phía sau căn phòng, bây giờ Đường Khả Hinh cũng có biện pháp, cũng rất xáu hổ vào. . . . .

      Người dưới lầu như tên lửa, vèo phát ngẩng đầu lên nhìn hai người kia biến mất, mọi người đều kinh ngạc : " ngủ chung à?"

      "Ngủ cái gì?" Sau đó Trang Ngải Lâm khỏi, nên cũng biết.

      "Khả Hinh chính là con dâu của nhà họ Trang chúng tôi ! !" Ân Nguyệt Dung ngồi ở ghế sa lon, cầm rổ đào, hết sức nghiêm túc, như bà cụ non : "Bọn họ cùng ôm nhau rất ngọt ngào! ! Khả Hinh chính là con dâu nhà chúng tôi! ! Mẹ chồng giống tôi đây, nơi nào tìm được? Mạn Nghi chút nào tốt! ! Quá nghiêm túc! Mọi người có đúng ?"

      "Đúng vậy! !" Bọn Lâm Sở Nhai nhịn cười .

      ". . . . . . . . . ." Ân Nguyệt Dung giống như nhớ ra cái gì đó, đột nhiên cầm hoa đào đỏ, cúi đầu khẽ nức nở.

      Bọn Tô Lạc Hoành hoảng sợ, nhìn Ân Nguyệt Dung, cẩn thận hỏi: "Dì Trang, dì làm sao vậy?"

      "Thiên Lỗi xảy ra tai nạn xe cộ, dì cũng rất khổ sở, dì cũng hi vọng nó có thể hạnh phúc, nhưng tình cảm thể miễn cưỡng. . . . . ." Ân Nguyệt Dung kéo khăn tay trắng, lau nước mắt nơi khóe mắt, : "Sở dĩ tình lãng mạn phải là lúc hai người chung với nhau rất ngọt ngào, mà lúc tách ra, rất nhớ nhung đối phương. . . . . . Tôi nhìn Hạo Nhiên và Khả Hinh gần đây nhất định chịu đựng đau khổ, hai đứa bé đáng thương, tối hôm qua rốt cuộc nhịn được rồi, tôi Tiểu Hạo Hạo và Tiểu Đường Đường rất có thể tới rồi. . . . . . Ô ô ô ô ô. . . . . ."

      Phốc! ! Tiêu Đồng cùng bọn Lâm Sở Nhai nhịn được cúi đầu cười.

      "Mẹ! ! !" Trang Ngải Lâm chịu nổi, nhìn mẹ, : "Nước mắt của mẹ giống như trời mưa bên ngoài, bao nhiêu tiền! ! Chẳng may tối hôm qua hai người bọn họ chỉ ngủ chung thôi, có làm gì sao?"

      "Vậy ở trong phòng tắm làm chút gì đó. . . . . . Chúng ta cho bọn chúng gian trọn vẹn. . . . . ." Ân Nguyệt Dung lại cảm thấy cảm động nghẹn ngào rơi lệ .
      Last edited by a moderator: 25/7/17

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :