1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Người Tình Áo Rồng Của Thiếu Gia - Hà Vũ (Hoàn - Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 7.3
      Editor: ThanhThanhDuTam

      Ngồi lên xe của Quan Chi Quất phái tới, Cố Thấm Đóa bị đưa đến cửa hàng tốt nhất chọn lễ phục, sau đó lại đến nơi có thợ trang điểm danh tiếng để they đổi tạo hình.

      Trải qua trang điểm, sau đó stylist thay phiên nhau ra trận, bậc thầy trang điểm mà trong giới diễn viên người mẫu chạm tay có thể bỏng hai mắt tỏa hào quang sáng rực rỡ.

      bộ lễ phục Dior hở ngực màu trắng kiểu mới nhất, ôm trọn vòng nhìn tương đối đầy đặn của , cần cổ trần trụi trắng noãn đeo sợi dây chuyền bằng ngọc trong suốt làm nổi bật lên da thit của , dung mạo đáng xinh đẹp.

      “Tiểu thư xinh đẹp, có hứng thú gia nhập làng giải trí ? Tôi bảo đảm nhất định nổi tiếng!” nhà tạo mẫu hung phấn đề nghị.

      Cố Thấm Đóa cười lắc đầu.

      Năm trước, người đại diện công ty nghệ thuật nổi tiếng nhìn thấy ở trạm xe điện ngầm, liền lòng thuyết phục gia nhập làng giải trí, còn rất thành ý trao danh thiếp, hẹn gặp mặt chuyện.

      nghĩ, Nguyên tiên sinh cũng nguyện ý nhìn thấy Nguyên phu nhân, gia nhập vào làng giải trí phức tạp?

      chút do dự mà cự tuyệt đối phương, ai ngờ đến mấy ngày, Nguyên Thánh Thành biết từ nơi nào biết chuyện này, nhìn ra vui buồn thuận miệng hỏi có hứng thú với làng giải trí .

      Bỗng nhiên Cố Thấm Đóa rất muốn biết, nếu như mình có hứng thú, có phản ứng gì? Vì vậy gật đầu cái, khéo léo trưng cầu ý kiến của .

      nghe xong khẽ mỉm cười, với : “Em thích làm cái gì làm cái đó, đây là tự do của em, phải là người chồng chuyên chế độc tài, can thiệp vào chuyện của em”

      nhìn lúc lâu, dường như muốn từ mặt phân biệt những lời này là hay giả, sau lại nhìn ra đầu mối, mới thành mình có hứng thú với làng giải trí.

      cũng nhìn chăm chú, đánh giá, nhận định độ chân trong lời , nhưng rất nhanh liền gật đầu, : “Vậy tốt, đối với người hoặc chuyện có hứng thú, cần thiết lãng phí thời gian.”

      Đối với người hoặc chuyện có hứng thú, chưa bao giờ lãng phí chút xíu thời gian………Đây là lời chỉ dạy của Nguyên tiên sinh.

      Như vậy, Cố Thấm Đóa khỏi suy nghĩ, hứng thú của đối với , kéo dài bao lâu?

      Dưới màn đêm buông xuống, đèn đuốc rực rỡ, khách mời bữa tiệc tập trung ở đại sảnh, đèn thủy tinh to lớn xa hoa sáng chói, khó mà có thể kể hết các loại hoa cỏ quý báo, nơi đãi tiệc có ban nhạc trình diễn ca khúc ưu nhã, gian to lớn được chiếu rọi bởi ánh sáng rực rỡ đầy màu sắc.

      Người phục vụ mặc đồng phục thống nhất, ân cần bày ra bàn rượu ngon, thường xuyên tới lui ở hội trường, dày công trang điểm, cử chỉ ưu nhã mà phục vụ khách quý.

      Ở tại đại sảnh, có cánh cửa Baroque khổng lồ mang phong cách cửa sổ sát đất (ThanhThanh: chả biết là cái gì?), khó mà thấy được mỹ nhân trang phục lộng lẫy mát mẻ, bưng đĩa ăn như hổ đói.

      Nửa tiếng trước, đến nơi tổ chức bữa tiệc đèn đuốc rực rỡ chậm chạp phát thấy bóng dáng của Quan Chi Quất.

      “Chị đến rồi sao? Tôi còn trong công ty rất bận bịu! Như vậy , chị cầm thiệp mời vào trước tiên lấp đầy bụng, nhớ nhất định phải cờ tôi, ngàn vạn lần đừng lén lút chuồn nha!”

      Trong điện thoại, trong giọng của Quan Chi Quất lộ ra cỗ uy hiếp, thành công ngăn lại Cố Thấm Đóa tính toán chuẩn bị nhấc chân .

      Trước kia thích tham gia các loại xã giao thương trường, về phần sau khi kết hôn, cho đến bây giờ chưa từng cùng Nguyên Thánh Thành xuất công khai.

      biết từ nguyên nhân gì, Nguyên tiên sinh chưa từng mang công khai thân phận, chỉ có cùng người quan hệ rất thân với vợ chồng Nhị thiếu gia của chi thứ hai nhà họ Quan ăn bữa cơm, còn có thêm chỗ nữa là người nghe tiếng đến ăn chực Quan Chi Quất……….Cả nhà họ Quan, hình như chỉ gặp qua mấy người này.

      Vì vậy, bất luận là nhà chồng hay là nhân viên ngân hàng Hoa, người biết Cố Thấm Đóa là “Nguyên phu nhân” tồn tại thể giả được, cũng chỉ có thể đếm đầu ngón tay mấy người, ngay cả Uông Hân Dư, chỉ sợ là cũng biết nội tình.

      Quan Chi Quất sợ cảm thấy uất ức, liền thay họ mình giải thích, Nguyên Thánh Thành từ trước đến nay làm việc có chừng mực, làm như vậy nhất định là có lý do của mình, về phần những thân thích nhà họ Quan kia, Quan Chi Quất cười hì hì với nhà họ Quan nơi đó, đối với tiểu bạch thỏ như chính là “Rơi vào rừng sâu”, nhìn thấy chị dâu chưa? Nếu hai tôi ở đó, sớm xương cốt còn.

      Cố Thấm Đóa nghe xong, trong lòng thầm bốn chữ “Phóng đại” (夸大其词)

      ra Quan Chi Quất nào biết, Cố Thấm Đóa đối với tình trạng tại nửa điểm oán trách cũng có, những thứ khác , những đám chó săn của các tạp chí bát quái kia có thể so với cục tình báo của nước Mĩ, chỗ nào cũng nhúng tay vào, ngộ nhỡ ngày nào đó biết quan hệ của và Nguyên Thánh Thành, tuyệt đối phân tích sâu sắc bí mật cuộc hôn nhân này, làm được còn có thể đào mười tám đời tổ tông nhà họ Cố ra thảo luận, suy nghĩ thêm chuyện bằng bớt chuyện, vẫn là khiêm tốn là tốt nhất!

      Bước vào tiệc rượu ở phía sau, Cố Thấm Đóa thấy an tâm rất nhanh, công ty đồ chơi nho bất luận là giao thiệp, hay quan hệ xã giao với đối tác, cũng có thể đánh đồng bằng với cấp bậc buôn bán với nhà họ Quan, cho nên, khách mời toàn trường nhìn người quen mặt cũng có.

      Các tân khách lại ở bữa tiệc, phải là thiên kim nhà giàu danh tiếng, cũng chính là công tử tinh trong xã hội, mọi người đều thân hoa lệ cao quý, bưng ly cao cổ tinh tế, tư thế tao nhã trong đám người qua lại ngớt, cạn ly chầm chậm uống, trò chuyện với nhau vui vẻ, chỉ có Cố Thấm Đóa, khuôn mặt tinh xảo, xa lạ, tướng ăn phóng khoáng hiếm thấy, rất nhanh hấp dẫn chú ý của mấy đôi nam nữ chuyện phía sau.

      “Steven. Mau nhìn. đó là ai?”

      biết, KiKi còn ?”

      “Giống như chưa từng gặp qua cũng……..Trời ạ, ấy khẩu vị tốt!”

      “Ah? Bộ lễ phục đó tệ, Thi Thi, có phải kiểu mới nhất của Milan hay ?”

      “A, chính là nó! Tháng trước tôi cùng mẹ tham gia buổi diễn thời trang của Milan, liếc mắt cái nhìn trúng bộ này, tôi rất thích, ai ngờ sớm bị người khác mua rồi, muốn có lại cướp được……….Các người ấy có phải thiên kim tiểu thư nhà nào hay ?”

      “Theo tôi thấy: Đại khái chắc là tiểu tình nhân của vị thiếu gia nào mang tới……..mới vừa rat ay, chịu khó vung tiền như rác, Hừ! Trường hợp này, cư nhiên có thể mang theo loại phụ nữ này, là chán!”

      “KiKi, làm gì mà khó nghe như vậy? Tôi thấy dáng người ta tệ, chính là biết gia cảnh như thế nào………”

      “Michael, phải cẩn thận, có sô người mẫu, diễn viên biết xấu hổ, trời sinh ra là tiểu tam, thấy người có tiền liền bám buông, lên được giường tự cho mình là vợ lớn, muốn thoát thân cũng khó.”

      “Được rồi được rồi, các người giọng chút, coi chừng bị người ta nghe thấy.”

      “Sợ cái gì, ta chắc chắn nghe thấy, ngay cả đầu cũng quay lại, các người thấy chỉ có bóng lưng tôi sao?”

      lúc mọi người mong chờ soi mói, Cố Thấm Đóa hết sức phối hợp quay mặt lại, trong miệng chất đầy bánh ngọt phình lên, duỗi tay vuốt cổ khó khan nuốt vào, hàm răng trắng như tuyết cắn nĩa bạc, bộ dạng hung dữ nhìn về phía mọi người, nhìn hết sức buồn cười.

      Hết cách rồi, thanh mấy người này quá lớn. Lớn đến muốn nghe cũng được.

      Nhìn thấy Cố Thấm Đóa quay đầu lại. Người từ trước đến nay luôn cho mình là xuất sắc cũng khỏi sửng sốt.

      nay thẩm mỹ viện phát triển từng ngày, phụ nữ xinh đẹp nhiều vô số kể…….Mọi người điều có gương mặt gần giống như nhau, sản sinh ra gương mặt trái xoan, bởi vì chỉnh sửa quá nhiều lần càng ngày càng mất tự nhiên, mặt cứng ngắt giống như cương thi, mặt như khuôn đúc ra.

      Mượn mấy bên cạnh mà , người nào mà cắt mắt, gọt mặt? Người nào mà chưa từng chỉnh sửa?

      Nhưng gương mặt trước mắt, khuôn mặt trái xoan tinh xảo đến mức cho người đố kỵ, hai lông mày tự nhiên thanh tú, chỉ trang điểm nhàn nhạt, có khoa trương mang lông mi giả, làm cho người ta nhìn buông là đôi mắt xinh đẹp, cái mũi thẳng tắp, đôi môi đầy đặn tuyệt đẹp, thoa chút son bóng màu hồng đơn giản.

      thể nghi ngờ chút nào. Đây tuyệt đối phải là chỉnh sửa mà là mỹ nữ.

      Xung quanh an tĩnh lại rất nhanh, bởi vì mặt đám đàn ông tràn ngập kinh diễm cùng than thở, rất nhanh trong lòng còn cảm giác muốn dẫn bạn ra cửa.

      Cố Thấm Đóa hài lòng bưng ly nước cam chuẩn bị uống hớp, bị người phía sau vỗ mạnh cái phun ra.

      Quay đầu nhìn lại. Chính là tiểu thư Quan Chi Quất.

      đến rồi à, tôi ăn no rồi, muốn ăn gì? Tôi giúp lấy!” Thấy người quen cuối cùng cũng tới, Cố Thấm Đóa vui sướng .

      “Thôi, tôi còn hơi sức với chị, hôm nay mệt chết được…..” Quan Chi Quất phát ra tiếng thở dài, bắt bẻ nhìn miếng phô mai tay Cố Thấm Đóa, tất nhiên là thích, đến chỗ để thức ăn, vừa lấy thức ăn vừa nhìn xung quanh.

      muốn tìm người sao?” Cố Thấm Đóa cũng theo quan sát, “Oh, đúng rồi, gọi tôi đến nơi này làm gì? Tôi quen người nhà họ Lục……”

      “Hừ. Muốn chị đến đây nhận thức” Quan Chi Quất liếc cái, ánh mắt ta nhìn đến đội nam nữ vừa đến, tinh thần lập tức chấn động, “Thấm Đóa! Tôi muốn chị nhìn bên phải………..” Ngón tay thon dài chỉ chỉ, “Bên kia!”

      Cố Thấm Đóa nhìn theo về phía mục tiêu, ngây ngẩn cả người.
      Last edited by a moderator: 23/11/15
      Dinhloanthuyt thích bài này.

    2. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      co len ban oi

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 8.1
      Editor: ThanhThanhDuTam

      Khi Nguyên Thánh Thành xuất ở đại sảnh bữa tiệc, trong phúc chốc giống như có vô số ánh đèn chiếu lên người , khách mời cả phòng nhưng trong mắt Cố Thấm Đóa chỉ chú ý tới .

      Từ nơi này nhìn sang, hôm nay mặc vồ trang phục mà xám bạc, phối hợp với cà vạt màu xanh lá cây, bất luận là chất liệu hay nguyên liệu đều là thứ tốt nhất, kết hợp với vóc người thon dài cao lớn hết sức phú hợp, làm nổi bật lên đôi vai thẳng tắp và thân hình cao lớn của .

      Khi bắt tay cùng khách quen, bưng lên ly rượu, ưu nhã nhưng mất lễ độ, viên đá quý Taffany khuy áo thấp thoáng lóe ra ánh sáng mê người.

      Khí thế là khí thế! Có số người là có bẩm sinh, ví dụ như Nguyên tiên sinh.

      Cố Thấm Đóa thoáng dời tầm mắt, nhìn về phía người phụ nữ bên cạnh .

      thân lễ phục màu đen đơn giản, hào phóng, cầm cái túi dự tiệc màu vàng, cử chỉ đứng đắn, ai khác là Uông Hân Dư.

      Tận chức tận trách Uông thư ký thủy chung nhắm mắt theo đuôi theo bên cạnh , ràng là sinh ra là tiểu thư danh giá, lại luôn có chừng mực, giữ lễ phép, theo bên cạnh , hào phóng lộ ra nụ cười dịu dàng trước mặt khách mời. Cả người đều làm cho người thấy là người phụ nữ thông minh.

      “Này” Qua Chi Quất ở bên cạnh nhìn thấy, người phụ nữ vui mừng vì nhìn thấy chồng mình, chẳng biết tại sao đôi mắt bỗng nhiên lại u ám, trong lòng cười trộm, lấy cùi chỏ đụng đụng .

      Cố Thấm Đóa quay đầu, gặp gương mặt hả hê của Quan Chi Quất “Chuyện gì?”

      “Có nhìn thấy ? Giống phu xướng phụ tùy hay , tôi chính là giúp chị gõ chuông báo động, chị nhất định phải giám sát chặt chẽ đó!”

      Cố Thấm Đóa lên tiếng.

      “Mau thôi, họ gặp được chị nhất định vui mừng……” Quan Chi Quất vỗ vỗ vai của , thấy cảnh cáo của mình đạt được mục đích, bắt đầu tính toán rút lui, “Tôi phải trước bước, về nhà ngủ bù để tối nay làm việc.”

      “Vậy còn tôi?” Ai ngờ Cố Thấm Đóa kéo lại. “Tôi có thể về cùng ?”

      “Làm sao chị có thể về?” Quan Chi Quất vẻ mặt ngạc nhiên hỏi. “Chị phải tìm họ đó?”

      “Tôi chính là…… .” Cố Thấm Đóa lắc đầu cái, “ ấy có thể còn giận tôi đó…………”

      Thấy dáng vẻ cúi đầu ủ rũ của , Quan Chi Quất nổi giận, “Chẳng lẽ chị muốn để cho ấy tiếp tục tức giận? Làm cho người phụ nữ khác có cơ hội nhào vô?”

      Cố Thấm Đóa lên tiếng, tầm mắt vẫn nhìn về nơi đôi nam nữ kia đứng.

      “Lần này nghe tôi. Tôi có cái đề nghị này.”

      Cố Thấm Đóa dời tầm mắt nhìn về Quan Chi Quất “Đề nghị gì?”

      “Sắc dụ!”

      Cố Thấm Đóa nhún nhún vai, xin thứ lỗi cho kẻ bất tài, vốn thể trông cậy vào đề nghị của Quan Chi Quất, Nguyên tiên sinh ở giường luôn như sói như hỗ, bình thường cũng có chút chụi nổi, làm sao còn dám biết sống chết mà khiêu khích ?

      “Thử chút , phải người xưa có câu “đầu giường cãi nhau, cuối giường hòa’ sao? Giữa vợ chồng phải có tình thú, bằng chị thử chút.”

      Cố Thấm Đóa đỏ mặt lên, “ họ giống như người có tình thú? Gương mặt khối bang, còn phải cũng bị ấy dọa sợ sao?”

      “Thôi ! Gương mặt khối bang đều là nhằm vào chúng tôi, chị phát chồng chị vừa thấy chị, đôi mắt liền bốc lửa, giống như sói bị bỏ đói lâu đó?”

      ấy là con lai, màu mắt giống người bình thường!” Cố Thấm Đóa đỏ mặt, thấp giọng la hét phản bác.

      Quan Chi Quất phát ra tiếng cười nham nhở.

      Bữa tiệc tối nay, là nhà họ Lục ăn mừng đại thọ tám mươi của Lục lão gia, mở tiệc ở khách sạn.

      Báo mấy ngày trước mới viết, người nắm quyền Lục thị bởi vì trúng gió toàn tân bất toại, hai người con Lục Minh Na cùng Lục Duy Khiêm vì tranh đoạt quyền lợi để ý mặt mũi, huyên náo làm cả Lục thị náo loạn, cũng chỉ chờ Lục lão gia tắt thở rồi tuyên bố di chúc.

      có người được chúc thọ. Còn tổ chức going trống khua chiêng như vậy. Cố Thấm Đóa cảm thấy ngạc nhiên vô cùng.

      Quan Chi Quất rất có nghĩa khí bỏ về, Cố Thấm Đóa vốn định uống xong ly nước trái cây rồi chuồn , ai ngờ thanh khinh ngạc của phụ nữ bất thình lình vang lên sau lưng ………

      “Thục Quân, mau nhìn xem có phải người kia của Darren hay ?

      Tiếp theo là thanh của phụ nữ khác vang lên, chứa đầy khinh thường cùng cay nghiệt, “ sai! , pải là người phụ nữ bị Darren bao nuôi sao? Làm sao lại chạy đến nơi này?”

      miệng lớn nước trái cây còn chưa được nuốt xuống. Cố Thấm Đóa bất hạnh vô cùng bị sặc.

      che miệng xoay người, nhếch nhán bên ho khan bên nhìn về phía hai người phụ nữ.

      người thường xuyên xuất tạp chí thời trang, là nhị tiểu thư của Quan lão gia, dì cua Nguyên Thánh Thành, Quan Thiên Lệ, còn người khác là cháu dâu của Quan lão gia Phương Thục Quân, là chị họ của Uông Hân Dư, nghe Quan Chi Quất , ta trong giới thượng lưu là người thành lập tổ chức từ thiện.

      Cố Thấm Đóa và Uông Hân dư đều thích đối phương, bởi vì các cùng loại người, nên hai vị phu nhân trước mắt cũng phải.

      Nhưng lúc nào lại trở thành người phụ nữ được Nguyên Thánh Thành bao nuôi?

      Ở nơi này cọc hôn nhân giống như giao dịch, giải thích được trở thành Nguyên phu nhân, giống như hai bàn ttay trắng có gì cả, cùng đường lắm, mới mang mình bán, đổi lấy chủ nợ rat ay cứu vớt công ty của ba.

      Vậy mà người bên cạnh nhìn với ánh mắt, giống như xem hề, phải là nhân vật nữ chính. Chỉ là diễn viên ………Nhân vật nho ở trong hài kịch đươc gọi là vai phụ.

      Ở đại sảnh chứa đầy khách mời, tràn ngập tiếng cười mời rượu, ai chú ý đến góc, Cố Thấm Đóa im lặng lên tiếng, thẳng tắp nhìn đèn thủy tinh khổng lồ treo trần nhà đến mất hồn.

      đẹp, mỗi viên đều phát ra ánh sáng lấp lánh, óng ánh trong suốt, sáng chói như kim cương, làm cho người ta dám nhìn gần………Đại khái là nhìn hơi lâu, Cố Thấm Đóa cảm thấy con mắt như có cái gì đụng vào, ê ẩm chat chat.

      Hai người phụ nữ đứng ở trước mặt, bốn cánh môi đỏ lúc đóng lúc mở, phun ra lời hết sức cay nghiệt.

      nổi giận : “Xem còn tuổi, nhìn ra là có lá gan rất lớn, cũng nhìn lại chút mình là thân phận gì, mà nơi này cũng dám chạy tới, Darren biết tới

      người khác đố kỵ nhìn , “Đúng nha, tình nhân như , làm sao có thể quang minh chính đại, xuất ở chỗ này? Có phải muốn đám chó săn đến đưa tin, làm tức chết lão gia nhà chúng tôi?”

      “Tôi thấy là hồ ly tinh hiểu chuyện làm người ta tức giận. Thừa lúc có ai thấy. nhanh lên !” Quan Chi Lệ chán ghét lắc đầu thở dài, “ biết, Darren nghĩ như thế nào, vui đùa chút mà thôi, lại làm cho người ta quan tâm mà tìm đến như vậy…………”

      Đại khái là nửa điểm cũng xem thường Cố Thấm Đóa, Quan Chi Lệ xong lười phải dạy dỗ, uốn éo thân hình nghênh ngang đạp giày cao gót rời .

      Phương Thục Quân , khinh miệt nhìn Cố Thấm Đóa “Khuyên câu, ngàn vạn lần được cho rằng mình có cơ hội bay lên cành cao làm phương hoàng………Nhà họ Quan nhất định cho loại phụ nữ như gần cửa.”

      ta cao ngạo ngẩng đầu, ý bảo Cố Thấm Đóa nhìn về đôi nam nữ làm người ta chú ý trong hội trường, “ nhìn hai người bọn họ chút, trời sinh đôi, bọn họ sớm muộn gì cũng ở cùng nhau, mà loại nười như , cũng chình là trời sinh là ăn trộm, đặc biệt trộm tình của người khác.”

      Tình , là món đồ xa xỉ cỡ nào!

      Có lẽ nó ở trong tủ kính cửa hàng châu báo ở Paris, độc nhất vộ nhị, lóa mắt mê người, thế nhưng giá trời lập tức làm cho người ta tỉnh táo lại, giống như phù dung sớm nở tối tàn. Nếu có mai mắn, cả đời người gặp lần.

      Hai mươi mốt năm trong cuộc đời, Cố Thấm Đóa thưởng thức được cuộc sống trăm vị khác nhau, phát tình , chỉ ngọt, mà còn có cay đắng, nó đem đến cho trăm vị, khắc cột ghi tâm.

      Khi rời khỏi sảnh bữa tiệc, quay đầu nhìn lại nơi có ánh đèn rực rỡ, ai nhận thấy được tồn tại của , quan tâm có đến hay …….

      xoay người dọc theo đường phố từ từ.

      Khoảng thời gian qua vui vẻ, đảo mắt cái hết năm, phố lớn ngõ tràn ngập hơi thở ngày lễ, tủ kính đối diện đường cái trưng bày nhiều loại đèn hết sức xinh đẹp.

      đám thanh niên ăn mặc tươi trẻ, tụm năm tụm ba qua bên người , có mấy người quay đầu về phía huýt gió, nháy mắt ra hiệu hô: “ xinh đẹp!”

      Đôi tình nhân trẻ tuổi ôm nhau đứng ở ven đường, nữ sinh cầm cái bánh Hamburg, cùng nam xinh, miếng em miếng ăn vui vẻ, nhìn ánh mắt của đối phương, tươi cười rạng rỡ, giống như toàn bộ thế giới, chỉ tồn tại đối phương.

      Bước chân bỗng nhiên dừng lại, Cố Thấm Đóa đơn đứng nơi đó, trong lúc nhất thời biết mình phải nơi nào.

      Giống như là như đường xa, đột nhiên cảm thấy mệt chết được, cuối cùng chân mỏi mà ngồi nghỉ ngơi ở ghế dài ven đường.

      Lời của hai người phụ nữ nhà họ Quan vẫn cón quanh quẩn bên tai dứt.

      phải là Cố Thấm Đóa nghiêm túc nghỉ tới, tại sao Nguyên Thánh Thành lấy , hai mươi mốt tuổi, dáng dấp kém, tài sản duy nhất là công ty đồ chơi sắp đóng cửa………

      Cái này có thể làm cho người đàn ông ưu tú, tự nguyện vào hôn nhân sao?

      Chớ đùa!

      Nhưng là, làm như vậy!

      ấy đối với tốt vô cùng.

      nấu ăn, chưa bao giờ oán trách khó ăn, vì mỗi lần dì cả của tới đều khó chịu, mà đặc biệt mời bác sĩ trung y về hưu, chỉ vì để cho nhân gia người ta khám bệnh cho , lặng lẽ giúp thay nước cho chậu hoa , giống như mong mỏi chúng nó lớn lên………..

      Nguyên Thánh Thành đối với tốt như vậy, tốt đến mức làm cho thỉnh thoảng len lén nghĩ, có thể hay , có chút thích ?

      Cái ý nghĩ này tứng làm cho Cố Thấm Đóa lo lắng yên, khẩn trương, bất an, vậy mà theo thời gian trôi qua, khi loại ý nghĩ này càng ngày càng thường xuyên xuất trong lòng cảm thấy tâm mình lặng lẽ phát sinh biến hóa, trở nên có chút vui sướng cùng chút mong đợi.

      chưa từng nghĩ lại, tại sao lại có biến hóa như thế, cũng chưa từng nhìn thẳng vến đề, tại sao mỗi lần đề cập đến Uông Hân Dư, cũng làm cho lòng ngực cảm thấy như thiếu cái gì.

      Nhưng tối nay, khi thấy cùng xuất chỗ với Uông Hân Dư, lòng của đau đớn kịch liệt, giống như bị người ta bóp trong tay đau đớn từng cơn.

      ra là, ra là, trong lúc vô tình người đàn ông kia!

      Đột nhiên, hiểu , Cố Thấm Đóa bỗng nhiên ngây người, dường như muốn tin đây là , cuối cùng bỗng dung vùi mặt ở đùi. Giống như đứa bé. Yếu ớt có người giúp đỡ khóc thành tiếng.
      Last edited: 7/2/16
      nhoxbinathuyt thích bài này.

    4. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      tui nghiep chi wa jo moi phat hien ra ha

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,952
      Chương 8.2
      Editor: ThanhThanhDuTam

      biết đến từ lúc nào, chiếc xe đen sang trọng nổi tiếng, im hơi lặng tiếng dừng ở cách đó xa, bên trong buồng xe vô cùng yên tĩnh, người đàn ông ngồi ở ghế sau lời nhìn thấy cảnh này, sâu trong con mắt giống như phát ra thứ gì, cảm thấy máu dồn ở thái dương, trong đầu giống như bị vật gì đè nặng, sắp nổ tung.

      Nguyên Thánh Thành ngờ thấy màn này.

      Bữa tiệc vừa rồi làm cho người ta có chút mệt mỏi, xã giao chút, liền viện cớ xin cáo từ trước, sải bước rời khỏi nơi tổ chức bữa tiệc, lên xe, thuân tiện nghỉ ngơi chút.

      Tài xế ở phía trước cẩn thận lái xe, thanh du dương phát ra từ máy phát nhạc, lúc này càng giống như bài hát ru con.

      Mớt phát bao lâu, trong buồng xe yên tĩnh thoải mái liền vang lên tiếng nhạc chuông điện thoại.

      “Alo? Ừ…….Tôi sớm rồi…… tại? Đương nhiên là về nhà…..” trợn mắt, tay trái cầm điện thoại di động, tay phải giơ lên, khớp xương ràng ngón tay thon dài nới lổng cổ áo, ngay sau đó đè cửa kính xe xuống.

      Ngữ điệu Nguyên Thánh Thành bình thản, trả lời qua lo cho xong. Trong lòng lại nhớ vợ của .

      Bận rộn tuần lễ, sớm về trễ, mỗi ngày trôi qua giống như là ra chiến trường, ngày ngủ tới năm tiếng, cũng có thời gian ở lại nhà, hôm nay là cực hạn của , nhất định phải về sớm chút, bồi dễ nhận thấy ràng là còn giận mình.

      mình , lúc này ở nhà làm cái gì?

      Ưm, thích ở trong nhà kính, cầm xẻng loay hoay chăm sóc những thứ hoa cỏ hết sức tươi tốt kia, cũng thích mang tạp dề ở phòng bếp, tay chân vụng về làm ra những thức ăn khác nhau, nhìn ra được nguyên liệu nấu.

      còn thích đeo tai nghe ngâm mình trong bồn tắm, trong miệng ngâm nga hát theo, hoặc là lặng lẽ núp ở trong thư phòng, sử dụng máy vi tính bàn làm việc của xem “Spongebob Squarepant”, vừa xem vừa có chút hình tượng nào mà nằm ở bàn cười to.

      Cố Thấm Đóa cho là biết, ra , biết tất cả.

      Mấy buổi tối, chỉ cần có về nhà, tủ đầu giường ở phòng ngủ nhất định chiếc đèn mở chờ , trong năm nay, dưỡng thành thói quen, cho dù là bọn họ chiến tranh lạnh, cũng quên.

      Trong phòng ngủ yên tĩnh, ánh đèn ấm áp, gương mặt ngọt ngào hồn nhiên ngủ say biết trời đất giường lớn, cũng làm cho nội tâm mềm mại đến rối tinh rối mù.

      biết, mỗi tiếng , từng cử động của , tất cả đều làm cho thích cỡ nào.

      có sai, có tham muốn giữ lấy rất mạnh, cái này, cho nên liền muốn vững vàng cột vào bên mình, để cho mình có thể tùy lúc nhìn thấy , .

      Nhưng tham muốn giữ lấy phải có khống chế, ở sâu trong nội tâm, ra Nguyên Thánh Thành vô cùng hi vọng có thể làm chuyện mình thích, mà phải là gì nghe đó, cuộc sống có chút tự do.

      năm hôn nhân, Nguyên Thánh Thành còn tưởng rằng Cố Thấm Đóa bắt đầu dần dần mở lòng, đón nhận mình, bởi vì cười càng ngày càng nhiều, ở trước mặt mình khúm núm, cẩn thận, mà để tâm nho , phát giận với , dùng lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ , thậm chí lần này bọn họ còn chiến tranh lạnh, xoay người lại, chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ, cảm thấy cho dù là như vậy, cũng đỡ hơn đóng chặt lòng, cự tuyệt mình ở ngoài ngàn dặm.

      vẫn cho là quên quá khứ, vẫn cho là mình có bản lãnh chữa khỏi vết thương lòng cho nhanh hơn chút.

      Nhưng là bây giờ, trong lúc vô tình thoáng nhìn qua cửa sổ, nhìn thấy gì?

      lúc mùa đông, ở đường phố phồn hoa kẻ đến người , thêm đêm dần tối. Trở nên quạnh quẽ.

      khí vừa ướt vừa lạnh, người đường bắt đầu thưa thớt, có vẫn ngồi ở ghế dài ven đường ngẩn người.

      Phấn son mặt bị nước mắt làm cho lem luốt, áo khoác bông dày mặc bên ngoài lễ phục, thân trang phục hợp hoàn cảnh, khiến cho người đường sau lưng thỉnh thoảng phoáng ánh mắt tó mò, lại hoàn toàn quan tâm mà đắm chìm trong cảm xúc thê lương của lòng mình.

      ra là, vẫn thể quên được quá khứ, đánh giá mình quá cao.

      Đúng vậy nha, có thể cùng cạnh tranh với bất kỳ người nào, nhưng làm sao có thể thắng nổi người chết?

      Từ đầu đến cuối, Nguyên Thánh Thành đều có lên tiếng, con mắt nhìn chằm chằm màn ngoài cửa sổ, trong lòng nổi lên cảm giác vô lực.

      lâu sau, “Bác Khương.” thu hồi tầm mắt, nhắm mắt lại, “Về công ty.”

      “Dạ, Nguyên tiên sinh.”

      Xe vừa mới chạy tới nữa phút, rồi lại đột nhiên dừng lại, lão Khương tài xế quay đầu lại, nghẹn họng trân trối nhìn hành động kinh người của boss mình.

      Lúc nãy vừa mới đạp chân ga, ai ngờ liền nghe được lời của Nguyên tiên sinh ở phái sau “Đợi chút, dừng xe!”

      Lão Khương biết xảy ra chuyện gì, cuống quít thắng xe gấp cái, tắt máy, quay đầu lại chỉ thấy Nguyên tiên sinh nhanh chóng mở cửa xuống xe, cũng để ý tới xe xộ tới lui, ba chân bốn cẳng tới hàng rào bảo vệ đường, chân dài bước nhanh, thân thủ lưu loát nhảy lên đường dành cho người bộ, tiếp theo từ phía sau lưng nghe được tiếng thắng xe cùng với các loại tiếng chửi bới.

      Lão Khương bị màn nguy hiểm vừa nãy dọa sợ làm cho mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, biết boss bị cái gì kích thích, làm ra hành động như vậy.

      Ánh mắt Nguyên Thánh Thành thâm thúy, từ cao nhìn xuống người lẳng lắng cúi đầu trước mặt, cánh tay mảnh khảnh ôm lấy cơ thể.

      Cố Thấm Đóa tại, giống như đứa bé bị thương mà được cứu chữa, như vậy, làm sao mà nhẫn tâm bỏ lại?

      căn bản làm được!

      Lặng lẽ than thở tiếng, bàn tay thon dài có lực thương xoa đầu của , “Nguyên phu nhân, nếu em còn tiếp tục ngồi ở chỗ này, xuất kết quả.”

      Cả người Cố Thấm Đóa giống như là bị đánh gậy, toàn thân cứng đờ, từ từ, từ từ ngẩng đầu lên, con mắt sưng đỏ khó có thể tin nhìn .

      “Biết là kết quả gì ?” hỏi, thân hình cao lớn ngồi xổm trước mặt , hai mắt chớp nhìn thẳng .

      vừa rồi có gật đầu cũng có lắc đầu, mực nhìn chăm chú, trằm mặt , hốc mắt mắt lại đỏ lên, phảng phất có tầng sương mù trong suốt che lại con ngươi.

      “Thứ nhất, em bởi vì cảm lạnh mà dẫn đến bị cảm, sáng sớm ngày mai có thể ngay cả giường cũng bò dậy nổi.” Nguyên Thánh Thành chậm rãi xong, giọng trầm thấp dễ nghe, tràn đầy từ tính, “Thứ hai, em bởi vì thân trang phục này mà bị cảnh sát chú ý, sau đó tới đây tra hỏi, cho nên…….” dừng chút, vươn tay, dịu dàng lau nước mắt ẩm ướt gương mặt , “Nguyên phu nhân, đề nghị hay là chúng ta về nhà trước, em cảm thấy thế nào?”

      Cố Thấm Đóa hít mũi cái, cắn môi dưới, hồi lâu, mặt mới ra vẻ mặt quật cường, dường như khêu khích nâng cao cầm “Em, , nghĩ, , trở về, nhà!”

      “Vậy là muốn tiếp tục ngồi ở chỗ này? Được.” gật đầu cái, đứng dậy, để ý chút nào mà ngồi bên canh ghế dài, cười nhạt mà : “ ngồi cùng em.”

      Cảnh đêm Đài Bắc thủy chung luôn náo nhiệt, cho dù là đến mùa đông, cũng bị giá lạnh ảnh hưởng chút nào, đèn nê ông nhiều màu sắc cùng nhửng ánh sao bầu trời đêm hòa quyện vào nhau.

      Sương trắng ở dưới ánh đèn ấm áp, chiếu ra quầng sáng mênh mông, từng vòng chiếu vào hai người cánh vai ngồi ghế.

      Cố Thấm Đóa nghiêng đầu, liếc mắt. Tức giận nhìn về người đàn ông vừa lòng tự đắc bên cạnh.

      Mặt Nguyên Thánh Thánh hơi nghiêng về phía trước, lộ ra ánh mắt u, tư thế ngồi thoải mái lười biếng, sống lưng hơi dựa về phái sau, chân dài đan chéo, tay khoác lên tay vịn, tay kia lấy dáng vẻ bảo vệ đặt ở vị trí sau lưng , ánh đèn nhu hòa khắc họa lên các đường nét, làm cho giảm vài phần nghiêm túc, nhưng cho dù là như vậy, người đàn ông này ngồi chỗ người đến người đường phố, nhìn qua lần cũng biết, là tổng giám đốc cao cao tại thượng.

      phát nhìn mình, rất nhanh nhiêng gương mặt tuấn tú, ngưng mắt nhìn , đáy mắt lóe ra nụ cười thản nhiên.

      Hai người mắt ta trừng mắt mà nhìn nhau hồi, chợt nghe Cố Thấm Đóa hỏi: “Có phải mặc kệ em muốn gì, cũng nghe em?”

      Nguyên Thánh Thành cười như cười nhướng mày, trầm thấp : “ căn bản là như vậy.”

      Đây là lời , sau khi kết hôn, đối với xin gì được nấy, ngực Cố Thấm Đóa bỗng nhiên phập phòng, ủy khuất cứ như vậy chui lên cổ họng, làm như quyết định mà vỗ má, bật thốt lên: “Vậy em muốn cùng ly hôn!”

      Đêm nay là làm cho quá thương tấm

      trong sạch, giải thích được mà gả cho , tại sao còn lại bị những thân nhân cao cao tại thượng của lăng nhục? Dựa vào cái gì phải chịu những uất ức này?

      phải là họ thấy xứng với sao? Đúng vậy nha, có thể xứng với , là Uông thư ký hào phóng đoan trang……..Mỗi khi nghĩ tới những chuyện này, đau đớn giống như có hàng vạn co sâu , từng miếng từng miếng gặm cắn lòng của .

      Nhưng mà, khi Cố Thấm Đóa xong câu đó, khi thấy người đàn ông trước mặt luôn trầm tĩnh cho tới bậy giờ vui buồn , trong đôi mắt đột nhiên phun ra tia lửa, đôi môi rung rung mấy cái, giống như bị gió lạnh thổi qua, nửa ngày ra câu bỗng nhiên có chút hối hận.

      “Ly hôn?” Chỉ gắt gao nhìn chăm chú, bắp thịt gò má buộc lại góc cạnh ràng, hồi lâu, giống như giận quá hóa cười, sau đó mặt bình tĩnh : “Được. Chúng ta về nhà bàn lại.”
      Last edited by a moderator: 7/2/16
      thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :