1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc - Minh Châu Hoàn (Full Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 319: Trong mềm có sắc bén.

      Sáu năm trôi qua im lặng, lần này ta vênh váo tự đắc trở về, nhất định giảng hòa cùng các . Ân oán sáu năm trước do tay gây ra, mà nay, có phải chăng bây giờ cũng cần kết thúc người ?

      là chán muốn chết, sớm xuất , trễ xuất , đợi đến khi bụng mình to lên lại thấy mặt, có đánh nhau cũng đánh lại!” Văn Tĩnh rầu rĩ , trong lòng cảm thấy buồn phiền nên lời. Hai người đối diện nhìn nhau, mà trong phòng Hoan Nhan rửa mặt xong ra ngoài. Ba người các ra khỏi phòng, đón xe hướng khách sạn đến.

      Lúc nhân viên khách sạn hướng dẫn ba người vào trong phòng đặt trước, Lâm Thiến vẫn chưa tới.

      Hoan Nhan ngó xung quanh, những người kia, xem ra đều thấy xa lạ. tiến đến gần nhìn mấy người phụ nữ ngồi vây quanh cái bàn, vẫn biết tên ai cả.

      “Mẹ kiếp! Chảnh gì mà chảnh, so với chúng ta còn tới trễ hơn!” Văn Tĩnh bất mãn lầu bầu tiếng. Hoan Nhan kéo lại gần, ba người tới tùy tiện tìm ghế nào còn trống ngồi vào. Ánh mắt mấy người phụ nữ kia bắt đầu ngó nghiêng nhìn sang phía các . Hoan Nhan mặc bộ đồ bình thường, cũng cố ý ăn diện, Văn Tĩnh vì mang thai nên lấy thoải mái làm chủ, còn Ka Ka khỏi , mặc bộ đồ có thể sánh ngang với tay chơi Rock and Roll. Trong mắt những người phụ nữ ăn mặc sang trọng ở đây, tự nhiên coi các như khí.

      “Ai như… là Hứa Hoan Nhan!” Có người nhận ra , hơi kinh ngạc thốt lên. Hoan Nhan ngẩng đầu nhìn lại, đó hơi hưng phấn, hình như lúc còn ở đại học ở cạnh bên ký túc xá ấy. “Thần Thần! là bạn…” Hoan Nhan lập tức vui mừng, họ học chung lớp, nhưng cũng có biết nhau. Hơn nữa quan hệ lúc ấy coi như cũng tệ. Khi mà Hoan Nhan nghèo túng nhất, các bạn trong lớp đều xa lánh, ấy đối xử với vẫn bình thường, gặp mặt chào hỏi….

      “Hi, nghĩ có thể gặp lại bạn, bây giờ thế nào rồi, mình nghe bạn ly hôn.” Thần Thần vẫn nhanh mồm nhanh miệng như vậy, mặc dù ân cần, nhưng vẫn là bộc trực quá rồi.

      Trong đám người có tiếng cười chế giễu, Hoan Nhan cũng lấy thế làm giận, ngược lại Thần Thần sắc mặt khẽ thay đổi, hơi lo lắng : “Hoan Nhan, mình xin lỗi….”

      có gì, mình ly hôn rồi..”

      “Thế à, mình nhớ sớm qua, mấy nhà giàu đấy dễ gả vào, cho dù có vào được nữa, sớm muộn gì cũng bị họ đá ra…”

      Hoan Nhan còn chưa xong, bị giọng ngắt lời. quay mặt nhìn thấy đó hình như có quan hệ rất tốt với Lâm Thiến, mà nhớ ra tên của ta là gì…. định lại, Văn Tĩnh trầm cười cái, thờ ơ nhìn kia: “Xin hỏi bạn được gả cho nhà giàu nào, ra cho mọi người biết chút, làm sao mà vẫn tồn tại bị đá văng ra cửa…”

      “Tôi là vị hôn thê của Lý Hợp Tường, con trai cả nhà họ Lý, công ty lớn Lý thị danh tiếng lẫy lừng.” bấu víu vào quan hệ với nhà họ Lý .

      “Vẫn còn chưa gả vào nhà mà!” Văn Tĩnh nhếch môi cười, liếc nhìn : “Bạn con trai cả nhà họ Lý, có phải là người mập mạp giống heo, suốt ngày ở ngoài ăn chơi lêu lổng?”

      “Bạn đừng tin vào lời đồn bậy bạ!” sắc mặt thay đổi, ra chỉ là người phụ nữ của ta mà thôi. Là do ta hứa kết hôn với , nhưng theo như biết, ta hứa hẹn như vậy cũng ít hơn mười .

      “Tốt quá, vậy mình xin chúc mừng bạn sớm được gả vào nhà giàu. Tốt nhất là cả đời được làm quý bà!”

      “Điều đó là đương nhiên!” như vuốt ve chiếc nhẫn kim cương tay, thấy Văn Tĩnh truy hỏi vấn đề kia nữa, thở phào nhõm.

      “Ôi chao, chiếc nhẫn kim cương hiệu Givenchy của bạn nhìn hoàn mỹ quá!”

      “Chà chà, bạn còn mình, nhìn chút bộ lễ phục bạn mặc người , đây chính là sản phẩm tinh xảo, sản xuất hạn chế, thế giới chỉ có năm bộ thôi!”

      “Thôi thôi, đừng mình, lần sinh nhật trước của bạn, lão Vương nhà bạn vung tay cái cũng là chiếc xe hơi sang trọng nhất đấy thôi!”

      “Lão Vương nhà mình sao sánh bằng Đỗ tiên sinh nhà bạn…”

      Liên thanh bằng mặt bằng lòng, chuyện với nhau, khiến người nghe cảm thấy buồn cười. tại phụ nữ cân nhắc coi tiêu chuẩn hạnh phúc của mình là gì, mà bây giờ trở thành người ta có bao nhiêu trang sức, mình có bao nhiêu chiếc xe hơi tốt nhất…”

      “Nhan, mấy hôm trước Thân Tống Hạo, Thân đại thiếu gia nhà cậu, hai người cùng du lịch ở Mỹ về, mua cái gì cho cậu vậy?” Văn Tĩnh bỗng nhiên lớn tiếng . Những người nãy giờ cố ý cười nhạo, ánh mắt đều nhìn Hoan Nhan, làm cho kềm chế tính của mình nữa, dứt khoát lên tiếng. Trong nháy mắt…. Mọi ánh mắt trong phòng đều bị hấp dẫn đến đây, có nghi ngờ, có ghen tỵ, nhiều hơn là lưỡng lự chắc, giống như tin nhìn Hoan Nhan.

      “Chị Văn Tĩnh, phải là chị cố ỳ như vậy chứ, tất cả bạn học đều biết, Hứa Hoan Nhan sớm bị Thân Tống Hạo chấm dứt rồi!”

      “Bây giờ là thời đại nào rồi, ly hôn ly hôn, cái gì mà chầm dứt hay !” Cửa phòng bị đẩy ra, giọng của người phụ nữ vang lên. Mọi người lập tức quay đầu lại, cảm thấy hai mắt tỏa sáng. Người phụ nữ mặc bộ đồ màu đen, tóc uốn gợn sóng xõa sang hai bên buông xuống trước ngực. Khuôn mặt trang điểm tinh xảo chút tỳ vết. mà khuôn mặt kia, chỉ lớn cỡ khoãng bàn tay, lại diễm lệ mê hoặc kinh người! phải Lâm Thiến là ai đây?

      Văn Tĩnh và Ka Ka liếc nhìn nhau, hai người đều hơi nghi ngờ, nghe qua trong lời của Lâm Thiến này, ý tứ thậm chí hướng về Hoan Nhan.

      “Oh Lâm Thiến, bây giờ bạn mới tới, ôi chao, tất cả con lớp học chúng ta, chỉ có bạn là giỏi nhất đấy, thư ký của thị trưởng, thể tin nổi!”

      "Đúng vậy, lão Vương nhà mình chỉ lần, thư ký Lâm quả nhiên năng lực công tác giỏi nhất, thị trưởng chúng ta thể có phụ tá đắc lực như vậy!”

      “Bạn đừng vậy.” Lâm Thiến dịu dàng cười, ngước mắt nhìn về phía Hứa Hoan Nhan ngồi im lặng, đáy mắt ta vẫn như cũ mang theo ý cười, nhìn ra hàm ý gì: “Theo mình thấy, trong tất cả chúng ta chỉ có Hứa Hoan Nhan là tốt nhất!”

      Hoan Nhan nghe vậy, khỏi nhìn lại ta cái, sau mới chậm rãi mở miệng đáp trả: “Mình dám, cũng chỉ có bạn, có thể ở vị trí nay, khiến người ta cực kỳ kính nể!”

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 320: Chuyện cũ khó quên

      Hoan Nhan nghe vậy, nhìn ta cái, mới chậm rãi : "Tôi dám nhận, chỉ có bạn khi gặp lại có vị trí như nay, thực làm cho người khác phải kính nể."

      "Ôi trời ơi, đừng như vậy, nếu tôi biết trước công việc vất vả thế này, khó thế này, tôi tìm ngay người đàn ông nào đó mà gả cho ta, giống như bây giờ, xấp xỉ ba mươi tuổi rồi, chuyện lớn cả đời cũng chưa sắp xếp được."

      Lâm Thiến cởi chiếc áo khoác ngoài treo lên giá áo, thẳng đến chỗ Hoan Nhan và Văn Tĩnh ngồi xuống bên cạnh, mặt nở nụ cười quen thuộc sâu xa .

      Văn Tĩnh vẻ mặt đầy kinh ngạc, thoáng liếc mắt sang Lâm Thiến, nửa cười nửa mở miệng : " Lâm đại thư ký, gọi điện chúng tôi tụ họp, sao bản thân lại đến muộn như thế?"

      " Ồ, tôi có chút việc nên phải nán lại giải quyết cho xong, xấu hổ để mọi người phải đợi lâu, nếu còn ai nữa bây giờ chúng ta bắt đầu khai tiệc thôi chứ nhỉ?" Lâm Thiến cười mềm mỏng, giọng chút mảy may tức giận, ngược lại có vẻ bình dị, gần gũi làm cho người ta phải ngạc nhiên.

      "Tôi thể uống rượu, Nhan nhi tửu lượng cũng tốt, đành để Kaka tiếp rượu cùng mọi người vậy." Văn Tĩnh cúi đầu cười, tay kéo Hoan Nhan đứng dậy đến bên cạnh bàn rượu

      "Cậu làm sao lại thể uống rượu? Tửu lượng của cậu rất tốt mà?" Lâm Thiến cũng đứng lên theo, thậm chí trong giọng còn có vẻ quan tâm.

      "À, Tĩnh nhi có bầu." Hoan Nhan cười , ngồi xuống, rót hai ly rượu, chén đưa cho Lâm Thiến, còn mình cầm chén kia .

      "Lâm Thiến, cho dù năm đó chúng ta từng có những chuyện hay, bây giờ tôi chỉ hy vọng chúng ta có thể bình tâm hoà khí cùng nhau uống ly rượu này, sau đó rũ bỏ toàn bộ những ân oán xưa cũ có được ?"

      Lâm Thiến nhìn lại Hứa Hoan Nhan, dáng người vẫn xinh xắn, lanh lợi, khuôn mặt nhắn thanh tú, dường như thời gian để lại dấu vết nào người của . Lâm Thiến trong lòng cảm thấy lên lời, ta mang trong lòng bao nhiêu hận thù, toan tính trở lại đây, xóa bỏ? Làm sao có thể...
      Sáu năm trước, ta phải nằm viện ba tháng trời, toàn bộ hạ thân vô cùng thê thảm, vết thương biết bị nhiễm trùng bao nhiêu lần, phải khâu lại bao nhiêu mũi. Cho dù là sáu năm trôi qua, ta cũng dám liếc nhìn lần nơi tư mật nhất của người phụ nữ. Bây giờ nơi ấy vẫn còn vết sẹo vẫn còn lờ mờ, như lần, lần nhắc nhở ta đừng bao giờ quên nỗi khuất nhục và mối hận thù sâu sâu kia.
      Ánh mắt lóe sáng đầy căm

      đó, bản thân Lâm Thiến biết phải dùng hết bao nhiêu khí lực mới làm cho dịu xuống, ta cười nhàn nhạt, nâng chén rượu chạm vào chén của Hoan Nhan: “Được, theo lời cậu, cũng đúng là lời tôi muốn , cho dù năm đó chúng ta từng xảy ra chuyện gì, nhiều năm trôi qua rồi, cũng nên quên từ lâu, đó cũng là nguyên nhân mà tôi hẹn mọi người tới đây.”

      Lâm Thiến uống hơi cạn sạch, đặt chén rượu xuống, nhìn sang bên cạnh có phần kinh ngạc, Văn Tĩnh vẫn trầm mặc vân vê mép tờ thực đơn. “Văn Tĩnh học tỷ. Kaka. Hai người và Hoan Nhan luôn là bạn tốt nhất của nhau, tôi cho đến tận bây giờ vẫn cực kỳ hâm mộ tình bạn của ba người. Lâm Thiến tôi tại xem như thành công, nhưng bên cạnh tôi ngay cả người bạn thân như vậy cũng có…”

      Đôi mắt ta dần dần đỏ, giọng cũng hạ xuống: “Người khác đều nhìn tôi bây giờ vẻ vang, nhưng có ai biết sáu năm qua, tôi trả giá bao nhiêu, rốt cuộc tôi cũng nhận ra: đàn ông ư, tiền ư, quyền ư, cũng chẳng là cái gì, chỉ muốn có bạn bè thân để thổ lộ tâm tình mới là hạnh phúc.”

      “Lâm Thiến, saoi… Bằng lòng làm theo điều Nhan nhi ?” Văn Tĩnh nghiêng mặt nhìn thần sắc Lâm Thiến, nhưng ngờ ta chỉ cười cười, đưa tay lau nước mắt: “Đương nhiên, tôi trước kia khi tuổi còn , tôi cũng biết mình làm nhiều chuyện có lỗi.”

      “Được, được, , tới những chuyện làm mất hứng này nữa, bây giờ chúng ta cùng nếm thử các món ăn xem thế nào?”

      Lâm Thiến sốt sắng khai tiệc, mời mọc mọi người ăn uống. Hoan Nhan quay đầu lại vừa lúc gặp ánh mắt Văn Tĩnh nhìn sang, hai người đều thở dài hơi nhõm. Rốt cuộc cảm thấy đói bụng, hai người tâm trạng thoải mái cùng nhau ăn cơm. Cuối cùng biết là do Lâm Thiến uống nhiều quá hay là làm sao, cứ ôm Hoan Nhan xưng gọi em, còn tuyên bố, ai dám bắt nạt Hoan Nhan chính là gây khó dễ với Lâm Thiến… Sáu năm, thiếu gia dài cũng dài, ngắn cũng ngắn, có người sáu năm qua, vẫn là giống như trước đây, vốn tham lam vẫn là tham lam, vốn thiện lương vẫn là thiện lương, nhưng lại có những người sáu năm trước cùng sáu năm sau nhưng lại như là hai người khác nhau.

      Thiện có thể biến thành ác, như vậy ác vì sao thể biến thành thiện?

      Hoan Nhan cũng uống say, cùng Lâm Thiến khoác tay nhau nghiêng ngả lảo đảo. Sau khi tan buổi tiệc, bốn người liền kéo nhau tới quán bar, đến cả Văn Tĩnh cũng bị lôi cuốn theo, uống hết chai rượu đỏ.

      “Ngẫm lại khi đó, tôi có bao nhiêu tùy tiện, hai mươi tuổi, trong trường học có bao nhiêu nam sinh theo đuổi tôi, tôi đều thấy chướng mắt.”

      “Đúng vậy a, nam sinh theo đuổi bạn bạn cần, lại cứ mực nhìn trúng bạn trai của tôi… bạn giải thích xem, cái tên Tống Gia Minh có chỗ nào tốt? Thế mà còn cùng tôi ganh đua đến đầu rơi máu chảy!”

      Hoan Nhan uống rượu, cũng hùa theo Lâm Thiến những lời say ngốc nghếch.

      Lâm Thiến suy nghĩ, cũng cười theo, “Cậu tới Tống Gia Minh? Tôi sau này cũng còn thích bạn trai của cậu nữa mà? Kết quả người ta chút cũng để ý tới tôi…”

      “Bạn nha, người đẹp như minh tinh màn bạc ấy, bao nhiêu đàn ông quyết lòng theo đuổi bạn như vậy, nhưng bạn cái nhìn cũng thèm để ý đến họ…”

      “Kỳ là, khi đó tôi căn bản cũng thích Tống Gia Minh, nhưng nghe cái tên Tống Gia Minh gia thế tướng mạo cũng tồi, tôi mới quyến rũ … Hoan Nhan à, cậu phải cám ơn tôi, bằng làm sao cậu có thể biết cái tên Tống Gia Minh đáng tin như vậy?”

      “Đúng vậy a, tôi cũng muốn cám ơn bạn, nếu chia tay Tống Gia Minh, tôi cũng biết A Hạo, bây giờ ngay cả con xinh đẹp cũng có… Tôi thấy thực thỏa mãn, bạn biết ?”

      Hoan Nhan khoác tay Văn Tĩnh tựa vào đó, nhắm mắt lại, vừa vừa cười khúc khích…

      “Cậu là người hạnh phúc, nhìn lại bản thân, tôi ngần ấy năm trời ngoài công việc giao công văn cho cấp có đạt chút thành tích, đâu còn có cái gì khác? Tôi hâm mộ cậu đấy, Hứa Hoan Nhan.”

      Kaka đột nhiên ngẩng đầu ánh mắt uống rượu hơi ửng đỏ, liếc nhìn Văn Tĩnh cái: “Tĩnh nhi! Nhan nhi say, cậu mang ấy ra toilet .”

      Văn Tĩnh cúi đầu nhìn sang Hoan Nhan như tỉnh ngộ, lập tức liền kéo đứng lên: “Nhan nhi, , chúng ta rửa mặt nào, nhìn xem cậu say chẳng ra bộ dạng gì nữa…”

      Hai người xa, Kaka mới châm điếu thuốc phun, chuỗi vòng khói nhìn thẳng vào mặt Lâm Thiến: “Lâm Thiến, chúng ta trắng ra , đến tột cùng muốn làm cái gì.”
      Last edited by a moderator: 17/10/14

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 321: Tàn nhẫn nhất đời là đàn bà

      Hai người xa, Kaka mới châm điếu thuốc phun chuỗi vòng khói nhìn thẳng vào mặt Lâm Thiến: "Lâm Thiến, chúng ta trắng ra , đến tột cùng muốn làm cái gì."

      " nghĩ tôi muốn làm cái gì?" Lâm Thiến líu ríu hỏi lại, ánh mắt màu cà phê dưới ánh đèn nhìn cực kỳ xinh đẹp. ta nhíu đôi mắt thành vệt dài , sau làn khói thuốc lượn lờ, Kaka nhận thấy nét mặt của ta sau nụ cười khẩy dường như vẫn có chút đơn.

      "Tôi có có thể làm cái gì? Tôi chẳng qua là nghĩ tới cuộc sống an ổn mà thôi. Hoan Nhan là người tôi thể trêu ghẹo, Văn Tĩnh tôi cũng thể trêu chọc được, và hai người ấy là bạn tốt, cho nên cả ba người các tôi hoàn toàn thể trêu vào, huống chi, năm đó tôi làm Hoan Nhan bị thương, là tôi sai trước, bây giờ Hoan Nhan đưa ra ý kiến nên quên hết ân oán trước kia, tất nhiên là tôi đồng ý, nếu tôi còn có thể làm thế nào đây?"

      "Tôi tin năm đó khi tôi làm chuyện này, lại thực để ý chút nào!"

      Kaka cắn đầu mẩu thuốc lá cái, lạnh lùng cười, hai tròng mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Thiến, chút biến đổi mặt của ta, cũng bỏ qua.

      "Làm sao có thể để ý ? Tôi chẳng những để ý, tôi còn hận sâu nữa kia. Các người có biết tôi phải nằm viện mình suốt ba tháng trời, cả ba tháng ấy tôi đều nguyền rủa các người, cầu cho các người chết mười vạn lần, tôi ngay khi đó định rằng, Lâm Thiến này chỉ cần sống sót, có thể bước qua cửa này, tôi nhất định giết chết các người ba lần!"

      ta hai tay mười ngón đan chặt vào nhau, vẻ mặt liền biến đổi, nổi lên thần sắc hận thù xanh trắng giao nhau.

      "Cho nên. . . . . . lừa dối chúng ta, đúng hay ? căn bản nghĩ xóa bỏ hận thù, chỉ vì Nhan nhi quá thiện lương, ấy căn bản biết năm đó ta làm cái gì, cho nên ấy mới có thể tin tưởng lời ma quỷ của ngươi, Lâm Thiến, ta vẫn lại câu kia, năm đó chuyện này đều do mình Kaka ta làm, Văn Tĩnh và Hoan Nhan có liên quan!"

      "Ngươi cũng thấy đấy, Tĩnh nhi mang thai, chuẩn bị làm mẹ, còn Hoan Nhan cũng trải qua nhiều khổ đau như vậy, thậm chí con ấy suốt năm năm qua chưa từng có cha, bọn họ ba người nhà vừa mới đoàn tụ, ngươi hãy bỏ qua hai người ấy, việc trả thù hãy trút vào mình ta !"

      Lâm Thiến hạ hàng mi dài che vẻ sát khí sâu trong đáy mắt, cười châm biếm, khi ngẩng đầu lên vẻ mặt ta thay đổi: "Kaka, bậy bạ gì đấy, tôi muốn trả thù mọi người cũng chỉ là động tay động chân trong lời , tôi bây giờ là đảng viên, lại là cán bộ nhà nước, tôi làm sao có thể hồ đồ đây? Tôi có được như ngày hôm nay dễ dàng gì, cho mọi người biết , tôi muốn cầu hoà vì còn có mục đích rất quan trọng . . . . ."

      "Là cái gì?" Kaka liếc nhìn Lâm Thiến cái, vẫn cảm giác có chút dám tin tưởng.

      " , chuyện tôi làm năm đó, tôi luôn sợ hãi bị mọi người vạch trần lộ ra ngoài, nếu quả chuyện đó bị lộ tẩy ra, mọi phấn đấu của tôi từ trước đến giờ đều bị hủy hoại hoàn toàn."

      Lâm Thiến thở dài, " Thời gian qua năm sáu năm, cho dù là mối thù có to bằng trời cơ hồ cũng phai nhạt dần, huống chi mấy năm nay tôi trải qua rất nhiều việc, cũng học hỏi được rất nhiều điều, Lâm Thiến tôi phải là người biết phân phải trái, tôi khi đó làm hại Hoan Nhan bị băng huyết suýt mất mạng, kế tiếp sau đó mọi người lại làm chuyện đó... Coi như là ác giả ác báo !"

      "Lời của ngươi là tâm chứ?" Kaka gẩy tàn thuốc, thân mình ngửa ra sau tựa vào sô pha, thanh vẫn giữ vẻ lạnh lùng như trước .

      "Đương nhiên là lời tâm. giấu , Lâm Thiến tôi bây giờ ở trong giai đoạn quan trọng nhất, thể để xảy ra chút sai lầm, nếu tôi chẳng những thể được thăng chức, mà ngay cả khả năng giữ được vị trí thư ký cấp cao như nay cũng dám chắc!"

      Lâm Thiến buồn rầu lắc đầu, cảm thấy đầu đau muốn nứt ra, ta hai tay chống đỡ mi tâm, than thở hồi dài

      "Những điều ngươi vừa tạm thời đề cập tới, ta chỉ muốn với ngươi câu, ngươi nhất định phải cam đoan với ta."

      "Đươc, tôi đáp ứng cầu của côi." Lâm Thiến ngẩng đầu, e dè nhìn thẳng vào ánh mắt Kaka.

      "Mặc cho ngươi về sau có dự định làm cái gì, nhưng tuyệt đối được động đến Nhan nhi và Văn Tĩnh, sáu năm trước tìm người để đánh ngươi là ta, đánh ngươi bị thương cũng là ta, ta nghĩ ngươi nhất định còn nhớ , khi đó Văn Tĩnh còn cầu xin giúp ngươi, mà Hoan Nhan lại hề biết ta làm cái gì, cho nên, ngươi muốn làm gì, đều chỉ cần nhằm vào mình ta là được."

      "Tôi đồng ý với ." Lâm Thiến mỉm cười, “chỉ nhằm vào mình ngươi? Ngươi cảm thấy có khả năng đó sao? Là ba người các ngươi, hủy cuộc đời của ta.”

      Kaka chậm rãi đứng lên: "Lâm Thiến, ta hi vọng ngươi luôn nhớ kỹ những lời hôm nay như thế nào, nếu như Nhan nhi và Văn Tĩnh thiếu sợi tóc, Kaka ta dù có chết, cũng phải giết chết người làm hại hai bạn của ta!"

      Kaka dứt lời, lập tức liền xoay người hướng về toilet đến, Lâm Thiến chậm rãi để cái chén trong tay xuống, ta tựa vào sô pha, hai chân thon dài vắt lên nhau, tao nhã mà lại mị hoặc.

      ta nở nụ cười, kiểu cười nhếch bên môi vừa mang vẻ trầm sắc sảo, lại vừa mang theo ánh tinh quái sau khi thực được quỷ kế.

      Dựa vào cái gì mà ta phải trở thành con điếm chuyên dùng sắc đẹp hầu hạ người khác, mà đám người bọn họ lại có cuộc sống hạnh phúc như vậy?

      Sáu năm trước ta chẳng qua chỉ động vào Hứa Hoan Nhan chút, vậy mà lại bị Kaka và Văn Tĩnh làm hại, thiếu chút nữa chết ở bàn mổ!

      mình nằm trơ trọi ở bàn mổ hai chân vắt sang hai bên cho bác sĩ tìm gắp hết những mảnh thủy tinh vụn suốt mười giờ liền, mà kia mười giờ, ta biết chết bao nhiêu lần!

      “Lâm Thiến ta cho dù là tội ác tày trời như thế nào, ta cũng là phụ nữ, cái Kaka kia chẳng lẽ biết làm như vậy đối phụ nữ là tàn nhẫn đến mức nào sao?”

      “Ta quên, vĩnh viễn cũng quên.”

      ******************************** Thời điểm Lâm Thiến ra ngoài quán bar , vừa hay nhìn thấy Hoan Nhan và các bạn của lên xe, chiếc xe kia thoạt nhìn rất quen thuộc. A, phải rồi, Thân Tống Hạo vốn dĩ luôn thích xe Bentley. Lâm Thiến ôm áo ba-đờ-xuy, đứng ở bên đường, nhìn chiếc xe kia nổ máy rời chạy xa dần, trong lòng dấy lên cảm xúc nên lời.

      chịu thua kém ai, ban đầu điều Lâm Thiến nghĩ đến muốn có chỉ là tiền tài và địa vị, nhưng cuối cùng lúc gặp được Thân Tống Hạo, ta mới biết được, chính người đàn ông kia mới là cái muốn có. Cho tới bây giờ, tình cờ trở lại giấc mơ, vẫn là gặp trong mơ, vì chỉ có trong mơ, mới chẳng có bộ dạng lạnh như băng, tàn nhẫn coi như cỏ rác.

      Lâm Thiến xuôi theo con đường dài chậm rãi về phía trước, những bông tuyết đầu mùa đông bay lả tả theo chiều gió lúc mới hạ xuống. đường bóng người lại, chỉ có những cột đèn đường tịch, từng chiếc, từng chiếc tựa như ánh mắt đô thị.

      Lâm Thiến cảm thấy như mình say rượu, lại vừa cảm thấy cũng rất tỉnh táo. ta lảo đảo, lắc lư, chậm chạp bước con đường dần trở nên ẩm ướt. Đặng Quang Duệ vẫn ở trong nhà trọ chờ ta, chờ ta trở về cùng nhau trải qua trận mây mưa. Nhưng Lâm Thiến chút cũng muốn, muốn lại bị cái loại mặt người dạ thú kia đặt ở dưới thân.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 322: Sóng ngừng chuyển. Nợ vẫn còn ghi.

      ta lảo đảo, lắc lư chậm chạp bước con đường dần ẩm ướt, Đặng Quang Duệ vẫn còn ở trong nhà trọ chờ trở lại cùng nhau trận mây mưa nữa, nhưng mà, chút cũng muốn, muốn bị loại mặt người dạ thú kia đặt ở dưới thân... vẫn bước từ từ, chiếc xe vẫn còn đậu trong bãi gởi ở phía ngoài quán bar. Mái tóc dài uốn quăn bị thấm ướt, dính bệt hai bên gò má, bông tuyết rơi từ phía ngoài chui vào cổ áo, lạnh lẽo khó chịu.

      quấn cao chiếc khăn choàng dài bằng lông lạc đà. Dừng lại ven đường, nơi đó có băng ghế dài, bước tới, phủi tầng mỏng bông tuyết, ngồi xuống.

      Tuyết rơi càng lúc càng dày, dưới ánh đèn đường bông tuyết như những cánh bướm bay lượn khắp nơi. Lâm Thiến cúi đầu, từ từ úp mặt mình vùi xuống giửa hai đầu gối. Sáu năm trước, cố chịu đựng nhưng bây giờ rốt cuộc cũng nhịn được khóc nấc lên, khóc đến muốn hôn mê ngất lịm .

      Sáu năm trước, tìm được đường sống trong chỗ chết. Sáu năm sau, trở về nở mày nở mặt, nhưng vẫn sánh bằng ta. Khi nghe Thân Tống Hạo ly hôn với Hứa Hoan Nhan, còn chưa kịp vui mừng, bọn họ quay trở lại với nhau.

      Văn tĩnh cũng được gả vào nhà giàu, thậm chí là có con luôn, địa vị vững chắc. Ka Ka mặc dù giống hai người kia nhưng cũng ổn định, có bạn trai lo lắng chăm sóc, còn đây sao?

      Lâm Thiến sau khi khóc trận lại nở nụ cười, chuông điện thoại di động ngừng vang lên, cần nhìn, cũng biết là Đặng Quang Duệ gọi tới. Lau khô nước mắt, cũng chần chờ nữa, đó là chỗ dựa duy nhất, lợi thế lớn nhất, dám đắc tội với ông ta.

      Quay trở lại lấy xe, chậm rãi lái xe về khu nhà mình. Tiếng bánh xe nghiến mặt tuyết kêu lạo xạo. chợt nhớ tới khi nãy len lén nhìn người đàn ông kia nhàng xuống xe, đem khoăn quàng quấn choàng vào cổ Hoan Nhan, ôm ấy chặt vào trong ngực.

      đau thương buồn bã cúi đầu, ra, cũng phải cực kỳ hận Hoan Nhan. Chỉ là sáu năm kéo dài hơi tàn kia, động lực giúp chống đỡ duy nhất, là mối nhục năm đó, dần dần trở thành thói quen. Biết là con đường lối thoát nhưng cách nào khống chế, chậm rãi gian nan tới, đến tận giờ ngay cả muốn dừng lại cũng thể.

      ********************* Đưa Văn Tĩnh và Ka Ka trở về xong, hai người bọn họ mới quay lại nhà. ngồi cạnh tay lái , khuôn mặt nhắn đỏ bừng mà xinh đẹp. này uống say thành như vậy. Mới vừa rồi cùng Văn Tĩnh các cười đùa vui vẻ, tại mới yên ổn lại, ngoan ngoãn nhắm mắt ngủ thiếp .

      Thế nhưng trong lòng được yên ổn, hôm nay Nhan Nhan bọn các vừa ra ngoài, Duy An tìm đến. Hai người đến chỗ, đó là mộ của người tên An Nhiễm Nhiễm.

      Khi Duy An nhắc đến ấy, mới chợt nhớ, đó là em của An Khả Khả, chỉ là nghĩ tới, mấy năm gặp mà nay chết rồi.

      Càng nghĩ đến, khi nghe Duy An kể tiếp, sau khi nghe xong chuyện trước đó, cả người tựa như bị đông cứng lại.

      Là do từ bỏ An Khả Khả, cưới Nhan Nhan, vì thế An Nhiễm Nhiễm hận bọn họ. thể tưởng tượng, chỉ là bé lại lựa chọn trả thù nhằm vào người thân của Hoan Nhan. Duy An là người bị hại đầu tiên, ba Duy An, người nhà Duy An, Hoan Nhan...Bọn họ đều nhiều hoặc ít bị bé kia phá hủy cuộc sống an bình.

      đoán được việc xảy ra này, khiến cho cảm thấy khó chịu nôi.

      An Khả Khả sau khi rời khỏi vẫn si ngốc . Thậm chí vào buổi tối hôm đó tuy buồn bực, u sầu bởi vì chia tay, nhưng vẫn lựa chọn hy sinh chính mình tự trợ giúp cho . Làm cho người ta càng chua xót hơn, chính là, làm tất cả, mà căn bản chút cũng biết.

      Nếu bây giờ Duy An chuyện này ra, sợ rằng đến chết cũng biết đến. để ý cùng có nhiều tình cảm đối tốt với thương sâu đậm như vậy.

      “An Khả Khả tự tử, là do tin tức kết hôn của truyền ra, khiến nản lòng thối chí. Hai là cũng bởi vì William, thành viên hội đồng Ban quản trị của LN, ông ta chẳng những cho ấy hút quá nhiều bạch phiến, đáng sợ hơn, còn khiến mấy gã khách hàng ngoại quốc của ông ta sau khi hít thuốc phiện luân phiên cưỡng hiếp An Khả Khả!”

      Bên tai vẫn còn vang giọng của Duy An, tưởng tượng nổi, ấy khi đó tuyệt vọng đến cỡ nào, cũng thể hình dung ra An Nhiễm Nhiễm mới mười bảy tuổi, dáng vẻ đau thương như thế nào khi nhìn thấy người thân duy nhất của mình trở thành thi thể lạnh băng.


      biết vì sao chị lại chết. Tuổi còn chưa từng trải đời, cứ ngĩ là do kết hôn cưới người khác, dẫn đến chị tuyệt vọng mới tự tử. Vì thế bé mới trả thù, bất cấp tất cả, bỏ qua hạnh phúc của mình, hủy hoại người nhà của người phụ nữ cướp mất người đàn ông lẽ ra kết hôn với chị . Nhưng đến cuối cùng, được công bố ra ngoài, từng việc từng việc sáng tỏ trước mắt, chịu nổi đả kích này, chút do dự lựa chọn tự tử.

      Bây giờ xem ra, tất cả việc làm, người bị hại nhều nhất chỉ là Duy An. sâu đậm nhưng bất đắc dĩ làm tổn thương người con trai này. Người vô tội, đáng thương nhất khiến đau lòng là Quý Duy An. Mọi việc xảy ra này, Thân Tống Hạo nên chịu trách nhiệm.

      Tất cả chuyện đều bởi do mà ra, nếu phải lúc trước phong lưu đào hoa, kia sao lại , sau cùng người thân của ấy cũng bị tổn thương nặng nề như vậy?

      biết đối mặt sao với Nhan Nhan, Duy An biết nguyên nhân An Khả Khả tự tử, nhưng biết nguyên do tại sao William lại tìm người đối xử với An Khả Khả như vậy. ra hiểu, sáu năm trước biết tính cách người đàn ông này, nhưng lại để vào trong mắt. tại ở Singapore, thành phố A hiển nhiên LN độc bá kinh doanh. Nếu William biết trở về lại có tính toán gì, làm sao chống đỡ đây?

      Người đàn ông kia cũng phải loại người khiêm tốn, ngược lại ông ta ngang ngược và độc chiếm, trong mắt cam chịu làm hạt cát nhoi. Sáu năm trước Thân thị tại thành phố A tay che trời, ông ta cố gắng mấy lần nhưng cũng phát triển mấy, vì thế mới thay đổi biện pháp đối nghịch với . làm gì được , liền hành hạ quyết lòng với . Ông ta làm như vậy, chút cũng thấy lạ!

      “Về đến nhà rồi sao?” say, mắt lờ đờ mê ly, nghiêng mặt nhìn lại , miễn cưỡng mở miệng, trong giọng đầy nũng nịu, khiến cho lòng chợt mềm nhũn.

      “Nào xuống thôi, đến nhà rồi.” dịu dàng,đưa tay qua vuốt ve gương mặt , sau đó cúi đầu xuống, đáp lên cánh môi đỏ thắm.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc
      Chương 323: Thân mật trong xe.

      “Nào xuống thôi, đến nhà rồi.” dịu dàng, đưa tay qua vuốt ve gương mặt , sau đó cúi đầu xuống, đáp lên cánh môi đỏ thắm.
      “Ừm ......” Cảm giác say chếnh choáng khiến toàn thân thêm nóng ran, nụ hôn từ đôi môi của lại mang theo giá lạnh, chạm vào bờ môi cảm thấy thoải mái. Hoan Nhan bất chợt đưa cánh tay lên ôm choàng lấy cổ , tự chủ bắt đầu nghênh hợp cùng , cả người dần dần nóng lên.
      “Nhan Nhan...” Giọng của như nhiễm hương vị ****, đôi mắt bây giờ như có lửa, hai cánh tay rắn chắc ôm chặt lấy . Nụ hôn của từ đôi môi nóng bỏng dần xuống dưới chiếc cằm thanh tú. sốt ruột giật chiếc khăn choàng cổ vướng víu ra, nhưng lại vướng vào mái tóc dài của . luống cuống tay chân cởi khăn ra rồi bị vướng mắc càng nhiều hơn. Hoan Nhan say rượu, cảm giác cả người mềm nhũn như còn tí sức lực nào. Nhìn sốt ruột đến chóp mũi cũng rịn mồ hôi, thấy buồn cười.
      “Nhan Nhan....” nhìn , vừa đúng lúc bắt gặp cười trộm, Thân Tống Hạo nhíu mày lại, cúi đầu hôn cái mạnh: “ À... ra, em cố ý.....quyến rũ .”
      “Em đâu có....” Hoan Nhan cười khanh khách thành tiếng, dịu dàng ôm lấy , dụi đầu vào : “Em nghĩ, muốn xuống xe xem tuyết rơi..”
      “Tuyết có gì hay đâu mà xem!” trừng mắt nhìn , hàng cúc chiếc áo dài bị cởi ra, ngón tay ấm áp và mềm mại, cách lớp áo mỏng bên trong, lướt qua cơ thể ....
      “Hạo, ba mẹ chừng xuống tìm chúng ta, còn có Duy An và Noãn Noãn nữa…” Hoan Nhan hơi thẹn thùng, xe của hai người đậu trong nhà xe, lâu như vậy vẫn chưa có người ra, bảo vệ báo quản lý đến kiểm tra. Nếu bị người ta bắt tại trận, còn xấu hổ chết sao?
      “ Thấy sao, cùng vợ mình thân mật, có phải là người nào khác đâu mà sợ?” cúi người xuống, bắt được cổ tay đặt qua hai bên thân, vừa trả lời vừa nghiên người hôn lên vành tai . Cảm giác ngứa ngáy và cực nóng, khiến Hoan Nhan kiềm nổi hừ tiếng… Nghe thấy tiếng hừ, cuối đầu cười khẽ, đáy mắt phát ra tia sang long lanh, tinh nghịch trêu chọc : “ Làm sao đây, biết em muốn…”
      “ Xùy… ai them muốn…” Hoan Nhan nổi giận, tức chối đây đẩy.
      “Ah… cũng cần phải thẹn thùng mà nhận, vô dụng thôi. Con vịt vào nồi rồi, còn để cho em bay mất hay sao?” cười vui vẻ cực kỳ, đầu ngón tay kia an phận đẩy vạt áo ra, dọc theo thắt lưng từ từ dần lên… Nơi nào đó lướt ua lửa cháy bốn phương. Phíc dưới chỗ ngồi hai chân chợt mở rộng ra, đột nhiên Hoan Nhan cảm thấy người nặng nề. Sau khi hết váng đầu hoa mắt, tỉnh táo lại, thấy bật ghế xuống, để nằm dưới thân…
      “ Thân Tống Hạo!” Hoan Nhan trừng mắt nhìn , dù gấp thế nào, chỉ vài bước nữa là về đến phòng ngủ, tại sao phải ở xe, nhìn giống như lén lút vụng trộm.
      biết em thích ở chỗ này, nhưng Nhan Nhan, em đừng quên con bảo bối của chúng ta, con bé nếu ở đấy làm sao thân mật được?” Vừa , vừa quấn quýt si mê hôn . Chẳng biết tại sao trong đầu Hoan Nhan lại nhớ tới số hình ảnh trước kia, khiến cho máu nóng trong người chợt nguội xuống, những tiếp xúc thân mật với nãy giờ chợt biến mất, còn cảm giác.
      nhớ tới, từng dịu dành như vậy, quấn quýt si mê hôn qua Tô Lai. nhớ tới, có phải bọn họ cũng từng xe dây dưa triền miên. nhớ tới, ở trong căn nhà trọ kia, khi bước vào trong căn phòng chứa đầy đồ vật của Tô Lai, có vài tấm ta và Thân Tống Hạo nằm giường lớn, và Tô Lai mây mưa bao nhiêu lần rồi?
      Mà giờ phút này, khi muốn hôn , luôn miệng , ham muốn thân mật cùng , nhưng, người bị Tô Lai vuốt ve bao nhiêu lần, bờ môi Tô Lai từng hôn bao nhiêu lần? Đến tột cùng cơ thể kia, để lại bao nhiêu dấu vết mập mờ đếm xuể?
      chợt nhớ, lâu trước đó, qua, thích dung đồ mà người khác xài qua. thích sạch , nhưng đến bây giờ, tới hôm nay, mỗi lần họ tình nồng ý mật, sắp sửa bứt phá phòng tuyến cuối cùng, lại vẫn canh cánh trong lòng, cảm thấy thể nào chấp nhận được. ra cũng thích sạch .
      cũng có thễ để ý trước đây có bao niêu người phụ nữ, nhưng mà quan tâm. Sau khi chung sống với nhau, từng có người phụ nữ khác ngoài . thể vượt qua rào cản trong lòng này.
      “ Em sao vậy?” Hơi thở nặng nề, nụ hôn nồng nàn, phát người phụ nữ trong ngực chợt nguội lạnh , thậm chí, nét mặt làm cho đoán ra.
      Hoan Nhan đẩy từ trong vạt áo ra, khép lại áo khoác, nhìn , chỉ thản nhiên : “ Em hơi lạnh”
      thể nào, máy điều hòa được mở cao như vậy” muốn ôm , nhưng nhàng ngăn cảng lại: “ Em hơi mệt, hôm khác được ?”
      “ Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” trầm giọng,cảm thấy trong ngực hơi hồi hộp, lo lắng chuyện đơn giản có thể biến thành phức tạp.
      Hoan NHan cười cười, mặt bớt đỏ, dần dần chuyển sang màu trắng. mân mê nút áo, dường như muốn che giấu vẻ mặt chính mình.
      cho biết, em làm sao vậy, Nhan Nhan?” chịu nổi cái dạng mới vừa nãy còn lên thiên đường dùng cái lại ro71r xuống địa ngục. hiểu mới vừa rồi chủ động hôn môi , mà bây giờ, lập tức thay đổi thái độ.
      “ Em thích xe, em cảm thấy mình… rẻ tiền” viện đại lý do, đẩy ngồi dậy, cài lại từng cúc áo , sau đó soi gương chỉnh lại tóc, tính mở cửa xe bước xuống.
      “ Chắc chắn phải vì lý do này!” nắm tay , tức giận ôm vào trong ngực mình: “ Em quên lời rồi sao,có chuyện gì cũng được lừa dối. muốn cùng em lại có chuyện gì hiểu lầm. có chổ nào làm chưa tốt, em ra, sửa đổi”.
      phải làm tốt, nguyên nhân là do em thôi, Hạo à… Em vượt qua nổi trở ngại trong lòng mình…”
      Nghe câu kia xong, nước mắt lập tức rơi như mưa, , nhưng, làm thế nào bây giờ đây?
      Last edited by a moderator: 24/10/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :