1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Người mạnh là thiên hậu - Luyện Vân Thường (chương 30/63)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 49: Thân bại danh liệt ()

      Editor: Quinn Dun

      "Buông ra, các người muốn làm gì?" Hạ Minh Y vùng vẫy nhưng địch nổi sức lực của hai người đàn ông to lớn. Sau khi hai người kia thô bạo kéo vào nhà kho bỏ hoang, mạnh mẽ đẩy Hạ Minh Y khiến chật vật ngã nhào mặt đất.

      Dưới ánh đèn mờ, làn môi đỏ tươi của Nhan Băng giống như nhuốm máu. Lâm Diên tỉnh lại, chỉ có điều miệng bị bịt lại, nhìn thấy Hạ Minh Y tiến vào, hai mắt bỗng dưng trợn to, ưhm ưhm như muốn điều gì.

      "Chị Diên!" Hạ Minh Y kêu to, bất chấp cái chân do té mà bị thương vội vàng chạy đến trước mặt Lâm Diên lấy miếng giấy miệng xuống.

      "Chị Diên!"

      Lâm Diên thở hổn hển :"Minh Y, sao em lại đến đây? Sao em lại ngốc thế? Em cần giải diễn viên mới của em nữa sao?"

      Hạ Minh Y ôm lấy : "Giải thưởng còn có rất nhiều nhưng chị Diên chỉ có thôi."

      vừa vừa cởi trói người Lâm Diên.

      "Đứa ngốc, trong đời chỉ có lần duy nhất có cơ hội nhận được giải người mới xuất sắc nhất của Kim Phượng thôi!" Năm đó vô cùng ao ước được giải nhưng cuối cùng vẫn thấy bại. Vì điều này mà tiếc nuối suốt hai năm, nhưng Hạ Minh Y giống như vậy, ràng ấy có thể đạt được.....

      Ánh mắt Nhan Băng xẹt qua tia tàn nhẫn, hừ lạnh tiếng, hung hăng lên phía trước đẩy hai người ra. Bàn tay dài đưa lên tát lên mặt mỗi người :" các người chị em tình thâm! Lâm Diên, là tiểu tiện nhân, dám lừa tôi là Tô Ly biết ta, còn có con hồ ly Hạ Minh Y dám quyến rũ..."

      "Bốp!" tiếng vang giòn tai vang lên, lời của Nhan Băng dừng lại, ánh mắt ta mở to.

      hoàn toàn ngờ Hạ Minh Y nhắn yếu đuối lại có thể hung hăng đáp lễ bằng cái tát!

      Hai người đàn ông phía sau cũng sợ ngây người, lúc sau mới phản ứng lại tiến về phía trước chế trụ Hạ Minh Y. Nhan Băng đến bên cạnh dùng hết sức đánh cái.

      "Tiện nhân! có thân phận gì mà dám đánh tôi? có biết tôi là nhị tiểu thư của Nhan gia hả? cho rằng tôi là con hát bán thân như các sao ?!"

      Lời vừa ra, Hạ Minh Y liền sửng sốt, Lâm Diên lại nhìn trân trân nên lời vì kinh ngạc.

      chỉ nghĩ rằng ta có bối cảnh, ngờ bối cảnh lại như thế, xí nghiệp Nhan thị tiếng tăm nổi tiếng ai mà biết chứ? Nhan Băng lại có thể là nhị tiểu thư của Nhan gia!

      Nhưng kinh ngạc trong nháy mắt, Hạ Minh Y liền phản ứng lại, tay bị khống chế nhưng chân vẫn có thể dộng, đột nhiên duỗi chân đá mạnh vào :"Tiểu thư của Nhan gia sao chứ? Dựa vào đâu mà có thể đánh tôi, tôi thể đánh ! tôi đá chết ! Có tiền thêm nữa cũng chẳng có ai muốn!"

      Lời này ra phải phong cách của Hạ Minh Y, nhưng lại cố ý như vậy bởi vì chỉ có suy nghĩ trong đầu -- chọc giận ta!

      Lúc này Nhan Băng bắt lấy Lâm Diên uy hiếp ràng muốn để bọn nhận giải. Sau khi Hạ Minh Y đến vẫn là tìm hai người này làm kim thiền thoát xác ( ý là có gì lặng kẽ chuồn mất ), làm gì còn có biện pháp nào trừng trị ?

      Vì vậy mới để Tiểu An dẫn phóng viên đến, tốt nhất là "bắt ngay tại trận" !!

      Quả nhiên vừa ra câu này, đôi mắt Nhan Băng đỏ lên, liền giơ tay tát cái :"Tiện nhân, tôi cho câm miệng, cho câm miệng này! Cả đời bà đây đấu với mày đến cùng!!"

      Lâm Diên thấy thế cả kinh kêu lên :"Nhan Băng, bỏ Minh Y ra!" cố gắng vùng vẫy nhưng do cả người bị trói chặt nên thể cử động được. Nhan băng kiên nhẫn xoay người đá cái.

      Hạ Minh Y thấy mang đôi giày cao gót đá lên người Lâm Diên liền thay đổi sắc mặt, nhấc chân nghiêng người đá sang :" phải ghen tỵ với tôi vì Tô Ly tôi sao? có giỏi nhằm vào tôi này!"

      "Bốp!" Lại cái tát hung hăng tát mặt .

      "Nhằm vào , phải lần nào tôi cũng hướng vào sao!" Nhan Băng quát.

      "Tiểu thư, chúng ta mau thôi, đừng làm chận trễ kế hoạch!" Hai người đàn ông phía sau thấy càng tát càng hăng hái, vội vàng nhắc nhở . Vốn dĩ rằng đến giáo huấn người chút rồi nhanh chóng rời , nếu cứ liên tiếp đánh như thế này khi nào mới xong.

      Quả nhiên....

      Vừa nghe thấy thế híp mắt đánh giá Nhan Băng, lời càng lúc càng sắc bén :"Chả trách Tô Ly chướng mắt , nếu tôi là đàn ông, tôi cũng thích người đàn bà chanh chua như vậy!" vừa , chân phía dưới ngừng đá lên phía trước.

      A Ly, xin lỗi , em lại lấy để kích thích ta...

      Sắc mặt Nhan Băng đại biến, hai mắt phừng phừng lửa giận. Chân dài hung hăng đá tới, nếu phải hai người đàn ông vẫn luôn đứng phía sau giữ lấy, e rằng Hạ Minh Y bị đá bay ra ngoài.

      "Minh Y!!" Lâm Diên lo lắng kêu lên, nháy mắt nhớ lại chuyện lần Hạ Minh Y bị đá bay ở thành phố Tân Diêu, Tô Ly, ở đâu vậy!

      Hai người đàn ông phía sau buông Hạ Minh Y ra, rồi lại với Nhan Băng :"Tiểu thư, chúng ta mau thôi!"

      Sắc mặt Hạ Minh Y trở nên trắng bệt, trán đổ đầy mồ hôi, ôm bụng ngồi chồm hổm xuống, nhất thời nên lời. Đôi giày cao gót ngừng đá lên người , cảm thấy vô cùng đau, cả người như kim châm muối xát.

      "Nhan Băng, bị báo ứng!" Lúc này Lâm Diên nâng hai chân bị trói chặt lên đá về phía Nhan Băng "Tô Ly bỏ qua cho đâu! !"

      Vốn dĩ Nhan Băng muốn rời nhưng nghe vậy nên xoay đầu lại :"Còn có tiểu tiện nhân như !" ta nắm tóc Lâm Diên kéo về phía mình :"Tô Ly biết Hạ Minh Y ngay khi ở Tân Diêu, thế mà lại dám lừa tôi rằng biết, cho rằng tôi bỏ qua cho sao? Dựa vào đâu mà cũng muốn làm ảnh hậu, năm đó bất quá chỉ là con nha hoàn đứng sau tôi mà thôi."

      cái tát hung hăng giáng xuống.

      Hạ Minh Y mở to đôi mắt, ra Lâm Diên vì đắc tội với Nhan Băng! Lòng đau xót, để ý đến đau đớn
      [​IMG]
      phương1311 thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 50 : Thân bại danh liệt (hai)

      Editor: Quinn Dun

      Bởi vì việc liên quan vô cùng to lớn vì vậy sở cảnh sát địa phương cả đêm đưa mọi người đến cục cảnh sát thành phố để làm việc.

      Đồn công an vốn dĩ vô cùng vắng vẻ trống trải giờ lại đầy ắp người, trong nháy mắt tất cả ngọn đèn đều được bật lên, những người có ca trực liền bận rộn ngừng.

      "Tiểu Trương mau qua đây, dẫn nhóm phóng viên vào phòng thẩm vấn, tách tiểu thư Nhan Băng và đám vệ sĩ ra để thẩm vấn. Mời tiểu thư Lâm Diên và tiểu thư Hạ Minh Y qua kia với Tiểu Vương. Mời ngài Tô Ly cùng với tôi." Đại đội trưởng cảnh sát hình phân phó.

      Tô Ly sờ đầu Hạ Minh Y, : " Đừng sợ, có cái gì cái đó, tất cả đều có ."

      Hạ Minh Y gật đầu rồi cùng Lâm Diên rời .

      "Ngài Tô, nghe lúc sau mới đến có phải ?" Khi mình đối mặt với , thái độ của đại đội trưởng ràng ôn hòa rất nhiều.

      Tô Ly gật đầu, định giọng nam trầm ấm dễ nghe vang lên : " ngờ A Tô cũng có lúc vì hồng nhan mà tức giận nha!" Trong giọng nghe thế nào cũng đều chứa ý giễu cợt.

      "Hiên , có có cần phải như vậy ?" Người đàn ông phía sau bất đắc dĩ .

      Chỉ nhìn thấy bóng dáng cao lớn của hai người đàn ông cùng lúc bước vào, dung mạo và khí chất hoàn tonaf xuất chúng, người thâm trầm tuấn lãng, người tà mị tuấn tú, nhưng cả hai người đều toát ra sức quyến rũ bất phàm.

      Các nữ cảnh sát trẻ nhìn Tô Ly rồi lại nhìn hai người đàn ông kia, ánh mắt trở nên sáng ngời, ba người đàn ông này đều là cực phẩm nha!

      Tô Ly xoay người tuy bận nhưng vẫn ung dung : " Dù sao cũng quang minh lỗi lạc hơn Kim Ốc Kiêu của người nào đó !"

      "Hừ!" Bị đụng vào điểm tử, Tiêu Hiên hừ lạnh tiếng rồi quay đầu sang chỗ khác.

      Đại đội trưởng nhìn thấy hai người vừa đến liền cười niềm nở : " Ôi, ngọn gió nào khiến Tiêu và đại công tử đến đây vậy ?"

      Tiêu Hiên châm điếu thuốc hút liền hai hơi, dáng vẻ tuấn tú trong nháy mắt khiến cho các nữ cảnh sát say mê : " Còn phải là vì ôn thần này sao!"

      Tô Ly thờ ơ đảo mắt sang nhìn , bình tĩnh : " Là A Hoành đến , ra cậu thấy buồn chán nên muốn đến xem náo nhiệt thôi."

      mặt Tiêu Hiên ràng có chút phiếm hồng, hiển nhiên bị Tô Ly trúng.

      A Hoành nhịn được bật cuwoif, bước lên phía trước : " Hiên, cậu nghiêm túc chút." Rồi xoay người với đại đội trưởng : " có chuyện gì cả, tôi chỉ muốn ghé qua xem chút, dù sao họ cũng là nghệ sĩ của công ty chúng tôi, nên nhất định phải phụ trách rồi."

      "Đúng vậy đúng vậy, nhất định là phải vậy rồi." Đại đội trưởng dẫn ba người đến phòng nghỉ ngơi.

      Tô Ly cũng khai báo lại đầu đuôi việc cho họ nghe.

      Đợi sau khi đại đội trưởng rời , Tiêu Hiên chế nhạo : " người đàn ông gây ra huyết án mà! Mình nghĩ ra, làm sao Nhan Lam Khanh lại có mắt nhìn như vậy chứ?"

      Tô Ly phủi phủi vạt áo : " có mắt ? Nghe đây là lần duy nhất mắt ta bình thường. Mình lại hy vọng mắt nhìn ta kém chút, nếu như nhìn trúng cậu mình cũng chẳng cần phải phiền phức đến vậy!"

      Tiêu Hiên nghẹn họng định phản kích A Hoành vội vàng kéo hai người lại : " Được rồi, hai người cãi nhau từ bé đến lớn vẫn chưa đủ sao? A Tô, lần trước ở Đông Bắc dù gì Hiên cũng giúp chúng ta."

      Tiêu Hiên ra vẻ nhìn Tô Ly dường như muốn đúng đó đúng đó ! Cảm kích mình chứ !

      Tô Ly mỉm cười : " Sao mình lại nhớ là có người nào đó vì muốn lấy lòng bảo bối của mình phải? Dù sao Y Y cũng là đàn chị của ấy ha!"

      Tiêu Hiên nghiến răng : " Ok ! Dừng ở đây , ông đến đây cũng phải để cãi nhau với cậu." xoay người với A Hoành : " Bây giờ đạt được mục đích rồi, mình trước đây."

      A Hoành gật đầu rồi tiễn bạn rời . Thế lực hắc bạch của Tiêu Hiên ở thành phố B đều rất mạnh, có cậu ta ra mặt mọi chuyện tiện hơn. tin cần cảnh sát trưởng cũng biết nên làm như thế nào.

      Quả nhiên lúc trở lại thấy Tô Ly. Sau khi hỏi được phòng của Hạ Minh Y từ nữ cảnh sát, liền nhanh chóng đến đó. Trong phòng, Lâm Diên và Hạ Minh Y vẫn còn lấy khẩu cung, nhìn qua tấm kính cửa.

      Vừa nhìn thấy lòng liền cảm thấy co rút. Y Y, ấy lại bị đánh thành như vậy!

      Sắc mặt của A Hoành càng trở nên lạnh lẽo, đến bên cạnh cảnh sát trường : " Lão Tôn, lần này phải nhờ làm rồi."

      Cảnh sát trường Tôn đau khổ gật đầu , việc này quả là rất khó làm tốt được, cả hai bên đều là những người thể đắc tội được.

      A Hoành vỗ bả vai của : " Có tôi và Tiêu Hiên, còn sợ cái gì ?"

      xong đợi đối phương trả lời, xoay người rời .

      Trong phòng thẩm vấn của các phóng viên, nhóm phóng viên cãi nhau : " Chúng ta cũng làm việc thôi, bọn họ dựa vào đâu mà thu máy ảnh của chúng ta chứ ? Chúng ta cũng có làm gì sai đâu?"

      Vị cảnh sát thẩm vấn nhóm phóng viên vỗ mạnh lên bàn : " Kêu la cái gì hả? Các người có biết tội bắt cóc nghiêm trọng như thế nào ? Là mười năm đó, sau khi các người đến trường phát ra việc làm gì hả ? Nhân chứng nhìn thấy tận mắt nhưng các người có báo cảnh sát ? Đây được tính là tội bao che đó có biết hả? Nếu như truy cứu , các người cũng bị vài năm tù ."

      vừa ra đám phóng viên nhất thời sửng sốt, bọn họ ngờ việc lần này lại nghiêm trọng đến như vậy, bọn họ bắt đầu luống cuống . Nếu như bọn họ ngồi tù sau này còn có công ty nào dám nhận bọn họ nữa chứ?

      Vị cảnh sát mở máy ảnh ra : " Những tấm ảnh này ngược lại là những chứng cứ tốt, đưa chúng tôi là được rồi," xong liền cầm máy ảnh chuẩn bị rời .

      Các phóng viên tuy rất tức giận nhưng ai nấy cũng đều câm như hến.

      Đúng vào lúc này Tô Ly gõ cửa bước vào.

      "Tô công tử, đến rồi ?" Vị cảnh sát vội vàng lên phía trước hỏi.

      "Có chuyện gì vậy?" Đôi mày tuấn của Tô Ly khẽ nhíu lại.

      Vị cảnh sát bèn kể việc xảy ra cho Tô Ly nghe.

      Tô Ly nhìn đám phóng viên sợ hãi, lại quay sang nhìn cảnh sát rồi châm trước : " Bọn họ cũng chỉ làm công cho người khác thôi, cũng chẳng dễ dàng gì , việc xảy ra bất ngờ phản ứng kịp, xét về tình có thể tha thứ. cũng đừng làm khó bọn họ nữa ?"

      Nghe thế các phóng viên kinh ngạc nhìn đầy cảm kích, có vài nữ phóng viên cảm kích đến nỗi hốc mắt liền phiếm hồng.

      Vị cảnh sát xem xét suy nghĩ trong chốc lát rồi mới : " Chuyện này lớn lớn, cũng , may mà lúc chúng tôi đến bọn họ cũng đến chưa lâu,...... được thôi!" khẽ cắn môi : " Nể mặt ngài Tô, chuyện này được ra bên ngoài !"

      Đám phóng viên vội vàng gật đầu, lúc này vị cảnh sát mới rời để máy ảnh lại.

      "Tô Ly, cảm ơn !"

      "Rất cảm ơn !"

      ... .......

      Các phóng viên tiến lên cảm ơn .

      Tô Ly khẽ cười : " Mọi người nên phải giúp đỡ lẫn nhau -- Việc này chắc các vị biết nên viết thế nào rồi nhỉ ?"

      Các phóng viên gật đầu : " Biết rồi biết rồi, chuyện lớn như thế này nhất định qua loa đâu."

      nữ phóng viên thận trọng hỏi :"Vậy chuyện của và Hạ Minh Y tiểu thư phải viết như thế nào đây ạ?"



      "Uhm..." Tô Ly đưa cánh tay lên ra chiều như suy nghĩ : " Nếu như tôi khiến mọi người thất vọng rồi ? Vậy .... ai viết hay tin tức này do người đó độc quyền đăng vậy!"

      nở ra nụ cười tươi rồi xoay người rời .

      "Wow! Khi trở về tôi nhất định viết tốt !"

      "Hừ, cách viết văn của cậu có thể qua tôi được sao?"

      "Cắt , biết lần trước ai chép của tôi nữa!"

      ... .........

      Nghe tiếng tranh cãi ở phía sau, nụ cười mặt của Tô Ly càng thêm sâu. Bên ngoài phòng , vị cảnh sát thẩm vấn lúc trước đứng đợi .

      "Tô Đại Thần, lúc nãy tôi diễn như thế nào ?"

      Tô Ly nắm lấy bả vai cậu ta : " Vô cùng tốt! Tôi với ba cậu chuyện cậu lén chạy đến đây." Khuôn mặt tuấn tú của vị cảnh sát phiếm hồng: "..... Chúng ta rồi!"

      "Đương nhiên!"

      "Hừ!" Vị cảnh sát sau khi thấy an toàn của bản thân được đảm bảo liền nhanh chóng khinh thường liếc nhìn .

      ràng đám phóng viên kia có chuyện gì , nhưng người đàn ông này lại bảo mình làm người xấu dọa nạt bọn họ, còn ta hay rồi vào trong chuyện về tình liền lấy lòng được đám phóng viên đó.

      chừng sau này mấy người này còn mang ơn đội nghĩa ta nữa ! Con người này ấy hả, có bao giờ để bản thân mình chịu thiệt đâu!

      Tô Ly xem thường phản ứng của cậu ta, chuyển đề tài hỏi : " Phía bên Y Y thế nào rồi ? xong chưa ?"

      "Sắp ra ngay thôi, xem thử ."

      Tô Ly bước nhanh về phía hành lang bên trái, đúng lúc Hạ Minh Y và Lâm Diên cũng bắt đầu ra từ phía bên kia. Tiểu An đợi ở phía bên ngoài cửa, vừa thấy Lâm Diên bước ra, liền vội vàng chạy lại đỡ.

      "Chị Diên, chị sao rồi ? Có còn đau ?"

      Lâm Diên cắn môi : " Bây giờ còn đau hơn, chắc Minh Y còn đau hơn nữa! Đôi giày cao gót của Nhan Băng cao như vậy..."

      Còn chưa xong , Tô Ly bước nhanh đến : " ta rốt cuộc đánh em nhiều như thế nào vậy ? Có phải còn đá em nữa ?"

      Hạ Minh Y nhịn đau, cười với : " Em cũng có đá ta nữa, xem, đôi giày của em cũng cao mà!" nhấc chân lên cho xem đôi giày của mình.

      Ai ngờ được động tác này lại khiến cho vết thương càng đau
      [​IMG]

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 51: Gặp lại người xưa

      Editor: Quinn Dun

      ngờ biên kịch Tiêu Nhã của " khoảng cách" lại là đàn chị Minh Khiết Nhã hồi học cấp ba, năm đó sau khi đàn chị chuyển trường rồi thi vào đại học P, bọn chưa từng có cơ hội gặp lại nhau, ngờ bọn họ lại có thể gặp lại dưới tình huống như thế này.

      Buổi tối đầu tiên sau khi trở về đoàn phim, bọn họ chuyện với nhau lâu. Mọi thứ giống như trở lại thời gian cấp ba, để tránh mấy giáo viên giám sát biết, bọn thường trốn dưới mền thấp giọng chuyện với nhau, cậu học sinh nào thường lén nhìn chị, bạn nữ nào mặc chiếc váy hoa. Sau đó đề tài liền hướng về Hạ Minh Y và Tô Ly.

      Nghĩ đến Tô Ly, Hạ Minh Y khỏi có chút chán nản, sau khi vết thương của chuyển biến tốt Thái Kim Huy liền nhiều lần đến thúc giục, ra là do bên phía Hàn Quốc muốn đuổi kịp tiến độ thể kéo dài thời gian nữa nên nhiều lần thúc giục. Thậm chí hai người còn chưa kịp ôn tồn Thái Kim Huy trực tiếp đến nhà bắt người mất. Lần xa nhau này nhắm chừng cũng mấy tháng rồi.

      Minh Khiết Nhã nhìn ra tâm trạng của tốt liền vội vàng đổi đề tài :"Chuyện của Nhan Băng em có biết chưa?"

      "Em thấy rồi, biết Nhan gia dùng cách gì , nhân chứng vật chứng đều có, nhưng đợi mãi vẫn có kết quả." khỏi thở dài, đột nhiên nhớ lại hôm xuất viện, sân thượng bệnh viện, nghe thấy tiếng mắng truyền qua từ đầu bên kia điện thoại của Tô Ly.

      Hình như cuộc điện thoại đó........là của người nhà Tô Ly.

      Lúc đó sắc mặt Tô Ly cực kỳ kém, càng lúc càng u ám, có lúc hoài nghi có thể " ta" lại xuất , nhưng may mà sau khi chuyện điện thoại xong lại từ từ tốt hơn.

      Nếu như ra tay với Nhan Băng, có thể đắc tội với rất nhiều người ? Dù sao gia đình Nhan Băng lớn mạnh như thế, nếu như ra tay với Nhan Băng, chắc chắc điều đó mang lại cho rất nhiều áp lực....

      Đó phải là kết quả mà mong muốn, khiến hai bên đều tổn hại phải kết quả mà muốn có!

      A Ly của vốn dĩ phải vân đạm phong kinh, tiêu sái phóng khoáng, vừa khí phách lại dịu dàng chứ phải nét mặt lúc nào cũng trầm, chau mày lo lắng.

      Nghĩ đến những điều này, lòng Hạ Minh Y chợt cảm thấy đau đớn khó nên lơi, vào lúc nghỉ ngơi của ngày hôm sau vội vàng bấm số của A Hoành, muốn với những hoài nghi và ý kiến của mình cho nghe.

      Bên kia dường như suy nghĩ, lúc lâu sau A Hoành mới : " Nhan Băng ba lần bốn lượt hại em, em cứ như thế mà bỏ qua cho ta, em cam tâm sao?"

      "Em đương nhiên cam tâm, tất cả những gì ta đối với em đủ để em hận ta suốt đời. Nhưng.... .... cuộc sống của A Ly, vui vẻ của ấy, tiền đồ của ấy đối với em càng quan trọng hơn. Em thông cảm cho Nhan Băng, chỉ là vì em đành lòng thấy A Ly có quá nhiều áp lực. Em muốn tình của bọn em có thêm nhiều gánh nặng."

      " muốn giấu em, ..... gia đình A Tô và Nhan gia có giao tình. Nhưng đương nhiên trong lòng cậu ấy em là quan trọng nhất. Nếu như Nhan Băng bị báo ứng, cậu ấy đồng ý." cũng đồng ý.

      "Nhưng em muốn A Ly vì em mà lại trở mặt với gia đình, em lại càng muốn tình của bọn em từ đầu đến cuối nhận được chúc phúc của người nhà ấy. A Hoành, em đồng tình với Nhan Băng, nhưng em muốn A Ly có thêm nhiều áp lực nữa."

      " xem như thế này có được , nếu nhân chứng vật chứng đều có đủ cả, bên phía cảnh sát và viện kiểm soát khẳng định dựa theo pháp luật để xử lý, chúng ta cần nhúng tay vào nữa, cứ xem Nhan gia xử lý chuyện này như thế nào, việc đến nước này thu hút chú ý khắp nơi rồi, cứ coi như quan hệ của bọn họ rộng rãi cũng thể xét là vô tội rồi thả được , có đúng ? ta phải chịu trừng phạt. Chúng ta cứ để mọi thứ được giải quyết theo trình tự pháp luật , như thế A Ly cũng chịu áp lực từ phía gia đình nữa."

      "... ..... được rồi. Nhưng được với A Tô biết." Im lặng lúc lâu A Hoành mới đồng ý, sau khi cúp điện thoại, liền bấm dãy số : " Chuyện của Nhan Băng, A Tô quyết định để ý nữa, những việc còn lại như thế nào cũng liên quan đến cậu ấy. Xin người đừng gọi điện mắng cậu ấy nữa!"

      "Con cho nó biết thời gian mười năm cũng sắp đến rồi để cho bản thân nó cân nhắc suy nghĩ tốt. Nó cho rằng bây giờ nó vẫn còn là đứa sao..." Lời bên kia còn chưa dứt A Hoành cúp máy.

      Mười năm....... lại nhanh như thế sao?

      Mười phút sau chuông điện thoại lại vang lên, nhìn thấy người gọi đến, do dự chút rồi bắt máy :"Chúng tôi quyết định xen vào nữa rồi, những chuyện còn lại là của các , còn muốn làm gì nữa?"

      "Cẩn Hoành, tôi thương lượng với nhiều lần như thế đều nghe, bây giờ lại đột nhiên nhúng tay vào nữa, có phải là quyết định của Hạ Minh Y ? Tại sao các người lại
      [​IMG]

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 52: ấy trở về rồi

      Editor: Quinn Dun

      Chiếc xe chậm rãi dừng lại bên đường, Hạ Minh Y nhanh chóng bước xuống xe. Màn hình lớn ở đại sảnh thông báo chuyến bay từ Mỹ đến thành phố B hạ cánh, liệu có phải là người đó hay ?

      thấp thỏm bất an bước vào phía trong, lúc này người đón rất đông, tuy cải trang rất tốt nhưng trong biển người mênh mông chỉ cần đảo mắt cái liền nhận ra . Dường như có chút sốt ruột, thong thả bước từng bước , thỉnh thoảng lại xem đồng hồ.

      Lúc này có người bước ra. Hạ Minh Y cắn môi, xoay người dựa vào cây cột phía sau, hít hơi sâu.

      ràng rất muốn tin tưởng nhưng trong lòng lại cảm thấy vô cùng sợ hãi, rốt cuộc là vì sao chứ.... A Ly, những điều trong quá khứ của tại sao trước giờ chưa từng kể cho em nghe?

      Sau khi hít sâu, tâm tình cũng dần bình tĩnh lại, sau đó nghe được những câu đối thoại ngắn:

      "Tiêm Tiêm, ở đây."

      "A Tô!"

      Trái tim chợt co rụt lại, Hạ Minh Y xoay người liền nhìn thấy cảnh khiến bản thân vô cùng đau lòng.

      người phụ nữ xinh đẹp tươi cười đến bên cạnh Tô Ly, mặt thể vui vẻ hạnh phúc, sau đó bổ nhào vào lòng rồi nhướn người hôn lên mặt . Do Tô Ly đưa lưng về phía nên thể nhìn thấy được vẻ mặt của . Nhưng tuyệt đối nhìn nhầm dáng vẻ thân thiết của người phụ nữ dành cho .

      Đó chính là Tiêm Tiêm.

      Tô Ly và người phụ nữ đó đứng cách hai mươi mét, nhưng lại cảm thấy cách nhau cả thế giới.

      vẫn luôn cho rằng tất cả mọi thứ của đều là của Tô Ly, tất cả mọi thứ của Tô Ly cũng đều là của . Nhưng bây giờ mới biết ra đời này, ngoài ra còn có người phụ nữ khác có thể đối đãi thân thiết với như vậy.

      Đó chính là Tiêm Tiêm.

      Quả nhiên chính là Tiêm Tiêm.

      Trái tim đau đớn như muốn vỡ ra, cảm giác tủi thân, uất ức bỗng trỗi lên. Bản thân mình chịu bao vất vả cực nhọc để nhanh chóng trở về, nhưng khi trở về lại thấy cảnh người đàn ông mình thương thân thiết với người phụ nữ khác.

      Lúc này hai người họ thấp giọng với nhau điều gì, Hạ Minh Y muốn nhìn nữa, xoay người vô lực dựa vào cây cột ở phía sau.

      Người phụ nữ kia vô cùng xinh đẹp, mắt ngọc mày ngài, dáng người tao nhã dịu dàng, nhất cử nhất động đều đẹp khó nên lời. Dáng vẻ của bọn họ lên mối quan hệ vô cùng quen thuộc.

      Có thể người đó chính là mối tình đầu mà Tô Ly vẫn luôn muốn nhắc đến?

      Lúc xoay người lại bóng dáng của hai người mất hút.

      Hạ Minh Y đứng ngây lúc lâu, dường như phân được cảm giác trong lòng gìơ là gì nữa. Cuối cùng đột nhiên bừng tỉnh, miệng ngừng lẩm bẩm :" phải, đó chỉ là quan hệ bạn bè tương đối tốt mà thôi, Tô Ly phản bội mình, đối xử với mình tốt như vậy làm sao có thể dây dưa với người phụ nữ khác được chứ!"

      Nghĩ như vậy trong lòng liền dễ chịu hơn rất nhiều, quyết định bản thân mình nên về trước, đợi Tô Ly về rồi hỏi cho ràng, nghĩ ngợi lung tung chỉ tự mình hù mình mà thôi. Tâm trạng rối loạn cũng dần bình phục lại.

      Đúng ngay lúc này điện thoại của lại rung lên, vừa nhìn thấy khỏi sửng sốt.

      "Tôi đoán nhất định bây giờ nghĩ người phụ nữ kia và Tô Ly chỉ là quan hệ bạn bè bình thường, hai người họ có gì, có đúng hay ? Nhưng xin lỗi, người đó là mối tình đầu của Tô Ly! Hai người họ là thanh mai trúc mã, từ cùng nhau lớn lên, sau đó lại cùng nhau ra nước ngoài. Đúng rồi, vẫn còn chưa biết thân phận của Tô Ly mà? Tôi biết nhưng tôi cho đâu! Thế nào? Có phải chị Tiêm Tiêm rất xinh đẹp và có sức quyến rũ ? Đồ giả mạo trước sau gì cũng bị vứt bỏ thôi."

      Hạ Minh Y vừa nhìn thấy tức đến nỗi cả người rung lên, những ngón tay nhịn được mà run lẩy bẩy. Vốn định trực tiếp xóa tin rồi khóa máy, nhưng nghĩ đến dáng vẻ châm biếm và sung sướng khi người khác gặp họa của Nhan Băng, liền hận đến nghiến răng nghiến lợi. Người phụ này lấy đau khổ làm niềm vui, dựa vào đâu mà để ta đắc ý vui vẻ chứ?

      cắn chặt hàm răng, hít sâu hơi :" phải là Hà Tiêm Tiêm thôi sao? Bạn cùng phòng đại học của tôi cũng xinh đẹp như ấy, có cái gì mà khoe khoang chứ? Cứ coi như bây giờ đón ấy, buổi tối ấy vẫn trở về chỗ tôi thôi."

      Tin nhắn vừa gửi , cả người như mất sức lực, ngồi chồm hỗm xuống.

      là mối tình đầu! trôi qua lâu như thế rồi mà vẫn còn thân thiết đến vậy.

      Làm sao đây? chưa từng đương nên biết làm sao để đối mặt với tình cảnh như thế này, chị sớm còn, cũng chẳng còn ai có thể chỉ bảo nên đối mặt với người và bạn trước của như thế nào.

      biết qua bao lâu mới đứng dậy rời .

      Chỉ cần A Ly thẳng thắn với mình, mình tha thứ cho .

      Chỉ cần A Ly thẳng thắn với mình, mình nhất định tha thứ cho .

      Nhan Băng nhìn thấy tin nhắn, sắc mặt vốn dĩ vui vẻ nhất thời u ám, chỉ chốc lát sau khóe miệng nở ra nụ cười quỷ dị rồi gửi tin nhắn .

      Xe được nửa tiếng, Hạ Minh Y chợt nhớ đến A Hoành, mối quan hệ của A Hoành và Tô Ly tầm thường, nếu hỏi A Hoành chút chừng còn có thể biết được gì đó.

      Nhưng hỏi người khác chuyện bạn trai mình và bạn cũ của có phải tốt lắm ? do dự, là kinh nghiệm có hạn, lúc bị Nhan Băng bắt cóc cũng loạn, nhưng bây giờ đối mặt với loại chuyện như thế này lại dễ dàng khiến rối loạn.

      Lưỡng lự lúc lâu Hạ Minh Y hạ quyết tâm, hỏi trực tiếp được mình có thể hỏi bóng gió mà !

      nhấc điện thoại lên gọi nhưng giọng phía bên kia lại là :"Xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi liên lạc được."

      Lòng Hạ Minh Y nhất thời lạnh, điện thoại của A Hoành tại sao lúc này lại gọi được chứ?

      Lúc này cũng thèm để ý nhiều liền trực tiếp gọi cho Tô Ly. muốn với rằng trở về rồi, rất muốn nhìn thấy .

      Mặc dù ngay lúc này trong lòng vẫn còn chút hy vọng, tuy tận mắt trông thấy đón người phụ nữ khác, nhìn thất hành động thân mật của người phụ nữ khác với nhưng Tô Ly đối xử với tốt như thế, hoàn toàn giống giả
      [​IMG]
      phương1311 thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 53: Nếu chúng ta chung sống hoà bình?

      Edit: Lăng Mộ Tuyết

      "A Ly, mới quay phim về, chú ý nghỉ ngơi nhiều, lần sau cũng đừng ra ngoài uống rượu với A Hoành nữa." Hạ Minh Y biết vì sao đến giờ phút này, còn có thể ra những lời như vậy.

      "Được, biết rồi, mau rời giường ! làm cơm, em ngủ lâu như vậy, chắc đói bụng lắm rồi hả?"

      vừa , Hạ Minh Y mới phát , quả rất đói. Lập tức bất chấp tất cả, vội vàng rời giường rửa mặt.

      khí có chút xấu hổ, chắc Tô Ly cũng phát trong lòng có tâm . Hỏi nhiều lần, Hạ Minh Y chỉ hơi mệt chút.

      bữa cơm trôi qua trong trầm mặc khi Tô Ly rửa chén trong phòng bếp, Hạ Minh Y nhìn bóng lưng tuấn của , trong tim bỗng nhiên nhói phát. Nếu người đàn ông tình nguyện vì nấu cơm rửa chén, đó là gì?

      Nhất định A Ly có lời khó .

      thầm nghĩ, đợi Tô Ly ra ngoài, hỏi ràng.

      Chỉ chốc lát sau, Tô Ly rửa sạch tay, rời khỏi phòng vệ sinh, đến bên người : "Y Y, làm sao vậy?"

      Hạ Minh Y đột nhiên sửng sốt, dũng khí vừa rồi biết chạy đâu mất, bóng gió: "Mọi người đều đàn ông chịu ngồi yên, em có ở bên cạnh , có tìm những khác hay ?"

      Tô Ly cười yếu ớt: "Là vì chuyện này sao? Đồ ngốc, trái tim của và cơ thể của , chỉ thuộc về mình em." xong còn hôn lên gò má của : "Tin tưởng , người chỉ có em."

      Cái ôm của ấm áp như vậy, giọng thành khẩn như vậy, tâm tư rối rắm của Hạ Minh Y, từ từ được buông lỏng.

      Giấy thể gói được lửa, việc này sớm muộn gì cũng biết.

      Còn muốn tiếp gì đó, Tô Ly lại nâng đồng hồ lên, kinh ngạc : " hơn sáu giờ, Y Y, phải trước, tối nay Huy có sắp xếp cho cuộc phỏng vấn, sức ảnh hưởng khá lớn, đến muộn tốt. Em ở nhà nghỉ ngơi cho tốt, nhàm chán có thể tìm Lâm Diên chơi. Buổi tối chờ về!"

      Hạ Minh Y nghe vậy, đành phải gật gật đầu: "Vậy cẩn thận chút."

      Sau đó nhìn nhanh chóng mặc xong bộ quần áo lại cấp tốc thu dọn đạo cụ, nhanh ra ngoài. === =========

      Kết quả, "buổi tối chờ về", những lời này lại khiến Hạ Minh Y đứng ngồi yên.

      về, lúc hơn 10 giờ, gọi điện thoại với , nghỉ ngơi sớm chút, trong nhà có chút chuyện, có thể về được.

      Trong nhà có chuyện...

      Trong lòng Hạ Minh Y tư vị. Mấy ngày nay là cuối năm, vì muốn cùng Tô Ly trải qua năm mới, sớm thuyết phục Thái Kim Huy, mấy ngày này đừng sắp xếp bất cứ việc gì. năm bận đến bù đầu, coi như là cho bản thân nghỉ phép, nhưng nghỉ, Tô Ly lại có nghỉ!

      có gia đình có người thân, thậm chí còn có mối tình đầu.

      Nhưng bây giờ, có nhà có người thân, mối tình đầu chính là .

      Tất cả của em đều cho , vì sao muốn tin tưởng em!

      ngủ được, lăn qua lộn lại ở giường, Hạ Minh Y dứt khoát rời giường, mở máy tính lên, viết tiếp bộ tiểu thuyết ngừng hơn năm nay. Tâm trạng vốn tốt, đúng lúc đoạn bị ngừng trước kia lại là đoạn ngược, dứt khoát ngược tới cùng, cuối cùng viết đến chính mình khóc nức nở.

      Mặc dù nữ chủ đau lòng như vậy, nhưng lâu sau đó ấy cũng hiểu , còn mình khi nào mới có thể biết được toàn bộ?

      phải muốn hỏi, nhưng mỗi lần lời đến bên miệng, lại biết nên mở miệng như thế nào. muốn mình giống như oán phụ, mới mở miệng là giấu được đau lòng mà chỉ trích.

      Tiểu thuyết mới vừa đăng lâu, ít fan nhắn lại.

      "Rốt cuộc Tiểu Thủy cũng cập nhật, tốt quá. Nhưng rất ngược!"

      "Tôi đọc mà khóc, nhưng vạn chữ đọc thích!"

      "Quá thương tâm..."

      Trong đống tin nhắn, chỉ có ba tin khác biệt.

      Diêu Xuyến Xuyến: "Làm sao vậy?"

      Thủy Chi Linh: "Tâm trạng tốt?"

      Nhất định muốn tiêu tiền: " mình?"

      Hạ Minh Y ngẩn người, nước mắt chảy xuống, lát sau, Sở Xuyến gọi điện thoại đến: "Y Y, làm sao vậy? Có phải Tô Ly ức hiếp cậu hay ?"

      Nước mắt Hạ Minh Y biến mất, giả thành giọng bình thường: " có, ấy đâu dám. Hôm nay mình nghỉ, ấy phỏng vấn rồi. Dù sao cũng mình, nên viết tiểu thuyết chút, các cậu đều viết nhiều như vậy, mình cũng thể lạc hậu?!"

      Sở Xuyến thấy như vậy, cũng nghĩ nhiều, ba người lại chuyện lúc với , mãi đến khi bên kia tắt đèn, mới cúp điện thoại.

      chuyện với bạn tốt, trong lòng dễ chịu hơn rất nhiều. Lau khô nước mắt, lại yên lặng quay về giường.

      phải hai bàn tay trắng, còn có bạn bè.

      Hạ Minh Y vốn tưởng rằng ngày hôm sau Tô Ly về nhà, nghĩ tới, liên tục vài ngày, đều bận việc, thỉnh thoảng trở về, cũng chỉ là ăn bữa cơm với rồi ngay, ban ngày lại càng thấy bóng người.

      bắt đầu có chút bối rối. Trước kia mặc dù bận rộn, cũng bận đến như vậy, bây giờ là cuối năm, còn bận cái gì, phải mọi người đều bận cả năm rồi sao?

      Chẳng lẽ... Hà Tiêm Tiêm đón năm mới ở nhà ?

      Ý nghĩ này vừa xuất , Hạ Minh Y chợt ngẩn ra, ngực khó chịu thở nổi.

      Đúng lúc này, chuông điện thoại di động vang lên. Thấy dãy số lạ, để ý đến, ai ngờ người nọ lại bám riết tha, liên tục gọi mấy cuộc.

      bất đắc dĩ bắt máy: "Alo? Xin hỏi là ai vậy?"

      Bên kia truyền tới giọng ngọt ngào tuyệt đẹp của người: "Xin chào, xin hỏi là tiểu thư Hạ Minh Y phải ? Tôi là Hà Tiêm Tiêm."

      Giọng ta rất đẹp, giọng nước ngoài có chút gượng gạo, nhưng ảnh hưởng đến dịu dàng trong giọng của ta.

      Tâm Hạ Minh Y lộp bộp tiếng, đập mạnh vài cái.

      Ngàn nghĩ vạn nghĩ, tuyệt đối ngờ, lại chính là Hà Tiêm Tiêm.

      Nếu đối phương dịu dàng hữu lễ như vậy, cũng thể thiếu lễ độ, giọng lập tức thả chậm, hỏi: "Chào Hà tiểu thư, xin hỏi có chuyện gì sao?"

      "Tôi biết bây giờ là bạn Tô Ly, chuyện của ấy nhất định rất tò mò? Nếu chúng ta gặp mặt?" Giọng Hà Tiêm Tiêm vẫn rất dịu dàng.

      "Ý tốt của Hà tiểu thư tôi xin nhận, nhưng tôi nghĩ, chúng ta cũng cần gặp mặt."
      [​IMG]
      phương1311 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :