1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Người Láng Giềng Của Ánh Trăng - Đinh Mặc

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thuyvy2711

      thuyvy2711 Active Member

      Bài viết:
      401
      Được thích:
      206
      hay qá editor ơi :v
      amylee thích bài này.

    2. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      Thanks @thuyvy2711 nhiều nha :-*
      Tối nay có chương mới nhé

    3. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      Thanks @thuyvy2711 nhiều nha :-*
      Tối nay có chương mới nhé

    4. thuyvy2711

      thuyvy2711 Active Member

      Bài viết:
      401
      Được thích:
      206
      vui qá cảm ơn editor nha!!!
      amylee thích bài này.

    5. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      Chương 5-1

      “Cẩn Tri, hôm nay là sinh nhật của bố, em gọi điện chúc mừng sao?” Thanh bất lực của Tạ Cẩn Hành ở đầu bên kia truyền tới.

      Cẩn Tri ngồi trong phòng nghỉ vắng lặng của cơ quan, cất giọng lạnh nhạt: “Ông ấy là bố , phải bố em.”

      “Em…” Tạ Cẩn Hành vừa định điều gì đó, đầu bên kia vang lên tiếng động rồi Cẩn Tri nghe thấy trai gọi: “Bố!”

      Cẩn Tri nín thở. Đầu kia truyền đến giọng đàn ông nghiêm nghị: “ gọi cho nó làm gì? Tôi có đứa con nào như vậy. mau cúp máy !”

      Tạ Cẩn Hành: “Bố đừng…”

      Cẩn Tri lập tức gác máy, ném di động xuống bàn. Ngồi lúc, đứng lên, quay về bên bàn làm việc. Bây giờ là buổi trưa, mọi người đều ra ngoài, lặng lẽ mở ngăn kéo, cầm tấm ảnh lên xem.

      Đây là ảnh hai mẹ con chụp chung năm mười mấy tuổi. Trong ảnh, mẹ trẻ trung, xinh đẹp, thậm chí có thể là quyến rũ. Bà mặc áo sơ mi màu vàng nhạt, quần bó màu gạo, trang điểm nhàng. Bà ôm vai Cẩn Tri, sắc mặt dịu dàng nhưng ánh mắt cũng thấp thoáng vẻ thanh lạnh.

      Bà là tài nữ, là nhân vật đình đám ở trường đại học Giang, thậm chí có chút tiếng tăm ở thành phố Giang. Nhưng thế sao chứ? Gặp phải người chồng ra gì, cuối cùng chỉ còn lại bà và con nương tựa lẫn nhau, hồng nhan bạc mệnh.

      Vì vậy, trong cuộc đời này, nếu tìm được người đàn ông lòng dạ, trọn đời trọn kiếp với mình, Cẩn Tri thà ở vậy đến già.

      “Ôi, vùng Tây Nam lại xảy ra động đất rồi.” Nhiễm Dư vừa lướt web di động vừa vào, Trang Xung theo sau. “May mà chỉ có 5,4 độ richter thôi.” cảm thán.

      Cẩn Tri ngẩng đầu, liền bắt gặp ánh mắt thâm trầm của Trang Xung nhìn mình. để ý đến ta mà quay sang trò chuyện với Nhiễm Dư. Đợi Nhiễm Dư phòng bên cạnh sắp xếp lại tạp chí, Trang Xung lặng lẽ đến bên bàn làm việc của .

      “Hôm nay, ấy đến đây.” ta lên tiếng.

      Cẩn Tri: “Ai cơ?”

      Trang Xung cúi đầu, chống tay lên mặt bàn, : “ cao thủ ấy.”

      Cẩn Tri giật mình. hề nhắc đến chuyện gặp Ứng Hàn Thời sau hôm ở thư viện với Trang Xung nên lời của ta khiến rất đỗi ngạc nhiên.

      “Tại sao ấy lại đến đây?” hỏi.

      Trang Xung nhếch miệng: “Từ hôm đó, tôi vẫn luôn tìm hiểu thông tin về ấy, cuối cùng cũng có manh mối. cao thủ là người tài giỏi, có văn hóa lại lịch thiệp, chắc chắn đọc rất nhiều sách. Thế là tôi tra hệ thống, phát ấy từng làm thẻ mượn sách ở thư viện chúng ta vào hai năm trước.”

      vậy có nghĩa là Ứng Hàn Thời cũng thường xuyên đến thư viện, chỉ là thư viện rất lớn nên chưa từng chạm mặt.

      Cẩn Tri ngẫm nghĩ, lại hỏi: “Dù có thẻ mượn sách, nhưng sao biết hôm nay ấy đến đây?”

      Trang Xung cười ngoác miệng: “Tôi hack tài khoản của nhân viên quản lý hệ thống, khóa thẻ của cao thủ rồi gửi email cho ấy, cầu ấy hôm nay đến thư viện bổ sung thủ tục.”

      Cẩn Tri hết nổi: “Trang Xung, ấy là hacker hàng đầu, cho rằng ấy nhận ra trò vặt này hay sao?” Ứng Hàn Thời đâu chỉ đơn giản là hacker. Nếu biết mình giở trò với người ngoài hành tinh đến từ nền văn minh tiên tiến, hiểu Trang Xung có cảm nghĩ ra sao nữa.

      Trang Xung ngây ra vài giây rồi buột miệng: “Khỉ !”

      Cẩn Tri cảm thấy, câu “ sợ đối thủ như thần, chỉ sợ đồng đội như heo” quả nhiên sai chút nào.

      Mặc dù thủ đoạn dùng để gặp thần tượng của Trang Xung tương đối mất mặt nhưng Cẩn Tri vẫn cùng ta xuống văn phòng chuyên làm thủ tục liên quan đến thẻ mượn sách.

      nửa tháng trôi qua kể từ lần cuối gặp Ứng Hàn Thời, trong khoảng thời gian này, hoàn toàn cắt đứt liên lạc. Người liên lạc với đương nhiên là chàng người máy nhiệt tình, khao khát kết bạn Tiêu Khung Diễn.

      ta gọi cho Cẩn Tri hai cuộc điện thoại. Cuộc đầu tiên toàn chuyện trời dưới đất, từ thời tiết đến bánh trái, quần áo, tâm trạng… Cẩn Tri nhẫn nại tán gẫu với ta. Cuối cùng, Tiêu Khung Diễn còn mời đến nhà chơi. Tuy nhiên, Cẩn Tri muốn tỏ ra quá chủ động khi Ứng Hàn Thời vẫn chưa đánh tiếng.

      Tiêu Khung Diễn gọi cuộc thứ hai nhờ tìm tài liệu về Aerobic. Cẩn Tri thắc mắc: “Sao lại muốn tìm tài liệu đó?” chàng người máy thản nhiên đáp: “Vì gần đây tôi thích tập Aerobic.”

      Thế là nhân tiện hôm nay gặp Ứng Hàn Thời, mang theo mấy cái đĩa Aerobic cho Tiêu Khung Diễn.

      Phòng làm thủ tục lớn, bên trong có gian chứa đồ, bình thường tương đối vắng vẻ. nhân viên ngồi sau bàn làm việc ngáp dài ngáp ngắn.

      Tuy lọt vào “mắt xanh” của Cẩn Tri và Nhiễm Dư nhưng Trang Xung vẫn có chút “lực sát thương” với những người phụ nữ bình thường khác. Dưới gợi ý của Cẩn Tri, Trang Xung trò chuyện với nhân viên lúc. vui vẻ ra phố mua đồ uống giúp ta.

      sắp đến giờ hẹn với Ứng Hàn Thời. Trang Xung ngồi sau bàn làm việc, còn Cẩn Tri vào gian chứa đồ. định đợi làm xong thủ tục rồi tìm cơ hội đuổi theo, đưa mấy cái đĩa cho .

      Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Cẩn Tri ngồi ở chiếc sofa cũ, yên lặng chờ đợi.

      “Khụ khụ.” Bên ngoài vang lên tiếng ho khan của Trang Xung.

      Cẩn Tri đứng lên, nhịp tim bất giác đập nhanh hơn. rón rén tới, quan sát bên ngoài qua ô kính bằng bàn tay cánh cửa.

      Ứng Hàn Thời cầm cái túi giấy, thong thả vào. Hình như vừa mới cắt tóc, để lộ vầng trán rộng, cặp lông mày và đôi mắt đen nhánh. đến, khẽ gật đầu với Trang Xung.

      Trang Xung: “Chào !” Ngừng vài giây, ta thốt lên: “Là à? Trùng hợp đấy!”

      Cẩn Tri chưa từng gặp người nào có diễn xuất tệ hơn ta. Quả nhiên, khóe mắt Ứng Hàn Thời thấp thoáng nụ cười, nhưng vẫn đưa chứng minh thư và thẻ mượn sách cho Trang Xung.

      Chắc cũng cảm thấy bối rối nên Trang Xung im lặng làm thủ tục cho . Ứng Hàn Thời đứng yên tại chỗ, liếc vòng. Cẩn Tri vội cúi đầu, né tránh ánh mắt của .

      “Tôi trả những cuốn sách này.” .

      Cẩn Tri tiếp tục nhòm ra ngoài, thấy rút từ túi giấy ra bốn, năm quyển sách. Vì cách khá xa nên nhìn là sách gì.

      “Trả sách ở tầng .” Trang Xung lên tiếng, đồng thời đứng dậy: “Để tôi mang trả giúp .”

      Ứng Hàn Thời hơi ngạc nhiên: “Cám ơn, cần…” Còn chưa dứt lời, Trang Xung cầm mấy quyển sách nhanh ra ngoài.

      Trong phòng trở nên yên tĩnh, gian ngoài có mỗi mình Ứng Hàn Thời, chắp hai tay sau lưng đứng bất động. Tình huống bây giờ khác với dự kiến của Cẩn Tri. Quá trình làm thủ tục chỉ mất có vài phút, vì thế mới tạm lánh mặt. Ai ngờ, Trang Xung xúc động khi gặp thần tượng, bỏ mặc trả sách giúp Ứng Hàn Thời, khiến chết gí ở trong này, thể ra ngoài. Cẩn Tri đứng yên sau cánh cửa. Mặc dù hai người chính thức chạm mặt nhưng vẫn cảm thấy bầu khí có chút xao động.

      Ở phòng ngoài, ánh mắt Ứng Hàn Thời lướt qua dãy giá sách, mấy bức tranh treo tường, cuối cùng dừng lại ở cánh cửa thông với gian trong. hơi đỏ mặt, lập tức đưa mắt chỗ khác theo phản xạ. Vài giây sau, chầm chậm về phía cửa phòng chứa đồ.

      Cẩn Tri giật mình khi nghe thấy tiếng bước chân tiến lại gần. Lần này xong rồi, vốn quang minh chính đại, bây giờ vô duyên vô cớ rơi vào tình huống há miệng mắc quai.

      Trong đầu chợt nảy ra ý định, liền đến bên sofa, nằm thẳng xuống rồi lấy quyển sách che mặt, giả vờ ngủ say.

      Sở dĩ Cẩn Tri làm vậy là bởi vì cho rằng, với tính cách hay xấu hổ và lịch của Ứng Hàn Thời, chắc động đến quyển sách mặt mà lặng lẽ vào rồi lại ra ngoài.
      Trâu, rjnchanMizuki thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :