1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Người kia, Thiếu Gia - Kim Huyên (10 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 10.2:

      “Mẹ……” Cận Cương mở miệng.

      “Câm miệng ! Ai là…mẹ của ? …cái đồ cưỡng bức !” Bạch mẹ nghiến răng nghiến lợi giận dữ mắng mỏ.

      Cận Cương, Bạch Nghiên Lý cùng Huệ Quân cả ba người ngẩn ngơ giống nhau.

      “Cưỡng bức?” Huệ Quân ngạc nhiên hỏi.

      “Mẹ, mẹ bậy bạ gì đó ?” Bạch nghiên Lý nhíu mày nhìn mẹ, giọng nghiêm túc hỏi mẹ.

      “Mẹ hỏi con, có phải con mang thai ?”

      Trong nháy mắt Bạch Nghiên Lý kinh ngạc trợn to hai mắt.

      “Mẹ, làm sao mẹ biết chuyện này ?” nhanh chóng nhìn Huệ Quân, Huệ Quân ra sức lắc đầu với .

      “Hiểu Nhàn cho mẹ biết”

      “Hiểu Nhàn ?” Bạch Nghiên Lý kinh ngạc nhìn mẹ mình.

      “Tiểu Lý, mẹ tuyệt đối để con có cuộc sống như vậy” Bạch mẹ nắm chặt tay con , tâm tình kích động “Con nên biết mẹ cực khổ thế nào mới nuôi con khôn lớn, tại sao con lại dễ dàng đầu hàng vận mệnh như thế, buông tha cho cuộc sống của mình như thế ? Mẹ tuyệt đối cho con làm vậy, tuyệt đối !”

      “Mẹ, trước tiên mẹ nên bình tĩnh” Nghiên Lý vội vàng trấn an bà “Bất kể Hiểu Nhàn với mẹ chuyện gì đều lả giả dối hết, có gì đáng tin cả”

      “Giả ? Con mang thai là giả sao ? Con gả cho tên súc sinh cưỡng hiếp con là giả sao ?” Bạch mẹ vừa vừa nhìn Cận Cương với ánh mắt đầy hận ý.

      “Mẹ, cho tới bây giờ Cận Cương chưa bao giờ cưỡng bức con, mẹ đừng ấy như vậy, con gả cho ấy vì mang thai còn vì con rất thương ấy” Bạch Nghiên Lý nhanh chóng giải thích.

      Nghe thấy cái họ quen quen làm cho Bạch mẹ sửng sốt, hoài nghi nhìn con “Cận…Cương ?”

      “Đúng, chính là Cận thiếu gia, khi còn bé thường bị con mắng thiếu gia ngu ngốc, Cận Cương chính là tiểu thiếu gia kia”

      Bạch mẹ bất ngờ nhìn chằm chằm con , rồi quay đầu nhìn Cận Cương, hoàn toàn sợ ngây người, nhưng bất kể thế nào bây giờ bà bình tĩnh còn kích động nữa.

      Nhất thời Bạch Nghiên Lý thở phào nhõm.

      “Mẹ, con biết Hiểu Nhàn gì với mẹ, nhưng ta mẹ cũng được tin, bởi vì ta thích Cận Cương, vẫn nghĩ biện pháp để con rời xa Cận Cương” thành .

      “Có nữ nhân hèn hạ biết xấu hổ như vậy sao ? Nghiên Lý, tại sao con với mình chuyện này ?” Huệ Quân khó tin hai mắt trợn to.

      Bất đắc dĩ Bạch Nghiên Lý khẽ thở dài cái, biết bắt đầu như thế nào.

      ấy đưa đơn xin nghỉ việc, khi ấy nghỉ việc rồi nữ nhân hèn hạ biết xấu hổ đó tới gần được ấy nữa” Cận Cương thay .

      “Cho nên hai người cảnh cáo ta chút nào sao ? Thậm chí ta cũng lừa mẹ nuôi, biến mẹ nuôi thành công cụ để ta đạt được mục đích” Huệ Quân căm phẫn hét lên.

      “Chuyện này xử lý” Cận Cương tĩnh táo nhưng ánh mắt lại lãnh vô cùng.

      Phía sau có xe vào, đèn sáng rực chiếu lên mọi người đứng đó.

      “Tiểu Lý, đưa mẹ lên xe. Huệ Quân, hôm nào đó mời ăn cơm” Cận Cương với bà xã xong quay đầu với Huệ Quân.

      Huệ Quân gật đầu “Lái xe cẩn thận chút. Mẹ nuôi, Nghiên Lý gặp lại sau”

      “Mình gọi điện thoại cho cậu. Cảm ơn cậu, Huệ Quân” Bạch Nghiên Lý .

      Huệ Quân gật đầu lần nữa.

      Cận Cương nhanh chóng ngồi vào ghế lái, lái xe rời tránh chiếc xe thiến lên phía sau.
      “Tiểu Lý, vừa rồi với mẹ có ?” Xe vừa ra đường lớn được lúc, sau đó Bạch mẹ cuối cùng cũng phục hồi lại tinh thần, do dự mở miệng hỏi.

      “Chuyện Hiểu Nhàn thích Cận Cương phải ? Là ” Bạch Nghiên Lý trả lời. ngồi với mẹ mình ở ghế sau.

      phải chuyện đó” Bạch mẹ lắc đầu “Mẹ hỏi chuyện về Cận Cương, chuyện hai đứa nhau”

      “Đúng” chút do dự thừa nhận.

      “Hai đứa…” Bạch mẹ chau mày, muốn lại thôi.

      “Mẹ, mẹ muốn gì ?”

      “Sao hai đứa kết hôn lại với mẹ ? Lão gia và phu nhân cũng đồng ý cho hai đứa kết hôn sao ?”

      Bạch Nghiên Lý sửng sốt, ngẫm lại thể phản bác được, may mà Cận Cương ngồi ở trước nhanh mở miệng.

      “Mẹ, ba và mẹ con đều thích tiểu Lý làm vợ con, hai người còn rất nhớ mẹ, tháng sau hai người từ Mỹ về gặp mẹ, vừa là bạn bè lâu năm, vừa là thông gia”

      Bạch Nghiên Lý giật mình nhưng hai mắt trợn to, Cận Cương dối cũng cần phải khoa trương thế chứ.

      “Có tiểu Lý ?” Bạch mẹ hỏi con .

      “Vâng, đúng mẹ ạ !” cũng dối luôn.

      “Con dối” Bạch mẹ hiểu rất con của mình.

      “Mẹ, tiểu Lý biết con chuyện chúng con kết hôn cho ba mẹ con biết” Cận Cương lần nữa mở miệng.

      Bạch Nghiên Lý kinh ngạc thở lúc nào ?”

      “Ngày thứ hai khi biết em mang thai, mẹ rất hưng phấn, muốn đặt vé máy bay bay về chăm sóc em. vất vả mới khuyên mẹ cần gấp gáp, tránh cho em gặp áp lực ảnh hưởng đến thai nhi”

      há hốc mồm cứng lưỡi nhìn ông xã, hoàn toàn có gì để .

      “Lão gia cùng phu nhân gì sao ?” Bạch mẹ hỏi.

      “Mẹ, bây giờ mẹ nên gọi là ông thông gia, bà thông gia mới đúng” Cận Cương nhìn bà qua gương chiếu hậu “Cha mẹ con , lúc con và tiểu Lý còn bé hai người dự đoán sau này chúng con thành đôi rồi”

      “Con lòng tiểu Lý sao ? phải vì đứa trẻ trong bụng con bé mới cưới nó ?” Bạch mẹ vẫn có chút bận tâm.

      “Con ấy” Cận Cương nhìn bà xã qua gương chiếu hậu, thâm tình thổ lộ.

      Bạch mẹ yên tâm, bà cũng từng …. thực tế bây giờ bà cũng thương nên dĩ nhiên bà có thể biết được Cận Cương có hay . Hai đứa chúng nó nhau lòng ý, toàn tâm toàn ý.

      “Cận Cương, mẹ xin lỗi vì đánh con. Mẹ xin lỗi” Bà mở miệng .

      “Mẹ đừng như vậy, con lấy con bảo bối của mẹ nhưng chỉ nhận được cái tát thôi, vậy cũng đáng giá” mỉm cười lắc đầu.

      “Con phải cho tiểu Lý hạnh phúc cả đời” Bà nghẹn ngào cầu.

      gật đầu tình hứa hẹn “Con cho ấy hạnh phúc cả đời”

      ***o0o***

      Nhìn thấy bình yên vô đến công ty làm, làm cho con mắt Dương Hiểu Nhàn mở to so với chuông đồng còn lớn hơn, vẻ mặt tin.

      Bạch Nghiên Lý lướt qua xem như thấy ta, ngay cả chào hỏi cũng miễn, ta là người xấu nên thấy lễ phép với người như vậy quá lãng phí, bao giờ để ý đến ta nữa.

      Bất quá chỉ có để ý đến ta mà Dương Hiểu Nhàn hình như cũng giống . ta từ khiếp sợ đến hừ lạnh, cuối cùng cao ngạo xoay người , mặc dù giáp mặt nhau cả ngày, đối với thái độ của phải Dương Hiểu Nhàn khó chịu, chẳng qua là làm như thấy, nhưng Bạch Nghiên Lý cảm thấy khổ sở, ngược lại mừng còn kịp.

      Hai giờ chiều, di động để trong ngăn kéo rung lên, lấy ra xem, ra là Cận Cương.

      “Uy ?” nghe máy.

      “Hôm nay như thế nào, ta có nhảm gì với em ?” Cận Cương quan tâm hỏi.

      có, cả buổi sáng ta gì với em cả, nhưng lại ngừng nhìn em với ánh mắt lạnh lẽo, muốn giết em bằng ánh mắt đó mà thôi” Khóe miệng khẽ nhếch trả lời, thích nghe giọng quan tâm của .

      “Như vậy tâm tình của em hỏng hết rồi còn gì ?”

      “Ân, bất quá so với lúc trước bây giờ tốt hơn nhiều”

      “Em muốn chờ hết hai tuần mới nghỉ sao ?”

      “Chuyện này có biện pháp giải quyết, phải cũng hai tuần lễ cũng rất hợp lý sao ?” Bất đắc dĩ than tiếng.

      quên em làm việc ở đó chưa lâu nên cần để ý cầu này”

      “Ý của là muốn em là công nhân viên có trách nhiệm ?” khêu mi hỏi.

      giúp em”

      “Có ý gì ?”

      “Bây giờ đứng trước cửa công ty”

      “Cái gì ! Có ?” Bạch Nghiên Lý chút nghĩ ngợi lập tức đứng dậy quay đầu nhìn về cửa chính, quả nhiên nhìn thấy bóng dáng của , đặt điện thoại xuống rồi bước nhanh về phía .

      “Sao lại tới đây ?” Đẩy cửa chính ra vừa mừng vừa sợ ôm .

      tới đón em tan ca” Cận Cương mỉm cười đưa tay vén mấy sợi tóc vương trán .

      “Nhưng bây giờ mới hai giờ mà thôi còn chưa đến thời gian tan việc nha”

      “Cận tiên sinh, tới rồi à ? tốt lại để cất công tới đây, mời vào, mời vào” Lão bản của Bạch Nghiên Lý bất ngờ từ phía sau xông ra, vẻ mặt rất hưng phấn, thái độ hoan nghênh ra đón khách.

      Bạch Nghiên Lý hoài nghi nhìn ông xã cái mới mở miệng gọi tiếng lão bản.

      “Nghiên Lý ? Làm sao lại ở chỗ này, biết Cận tiên sinh sao ?” Nghe thấy giọng của làm cho lão bản mới chú ý tới tồn tại của .

      “Nghiên Lý là bà xã của tôi” Cận Cương giới thiệu.

      Trong nháy mắt lão bản xanh đại hai mắt.

      Cận, sao lại tới đây ?” Bỗng nhiên Dương Hiểu Nhàn từ nhà vệ sinh ra, vẻ mặt hưng phấn chạy tới.

      “Hiểu Nhàn, cũng biết Cận tiên sinh ?” Lão bản ngạc nhiên hỏi.

      nhận ra” Cận Cương lạnh lùng nhìn ta, chút lưu tình mở miệng “ đây vì muốn cướp chồng người khác nên chừa thủ đoạn nào, miệng lưỡi dối điêu ngoa, Trần lão bản, tôi khuyên nên cách xa đây càng xa càng tốt”

      Dương Hiểu Nhàn nghe vậy mặt trắng bệch, khiếp sợ cả người cương lên.

      “Cận tiên sinh, lời này…”

      Trần lão bản hiểu muốn gì đó lại bị Cận Cương chen ngang.

      “Xin lỗi, Trần lão bản” ra ý của mình “Bà xã tôi mang thai, mặc dù gửi đơn xin nghỉ việc lên quý công ty, nhưng theo quy định phải cần mười bốn ngày sau mới có thể nghỉ việc, bất quá nể mặt tôi chút, hôm nay cho ấy nghỉ luôn được ?”

      “Dĩ nhiên có thể” Trần lão bản kinh ngạc nhìn qua cái bụng bằng phẳng của Bạch Nghiên Lý rồi gật đầu đồng ý.

      “Lão bản của em có thể nghỉ, em thu dọn đồ đạc ” Cận Cương ôn nhu với bà xã, nhàng đẩy vào.

      Bạch Nghiên Lý bất an quay đầu lại nhìn .

      ở đây chờ em” mỉm cười , chờ bà xã quay người rời mới chuyển qua hướng Trần lão bản cùng Dương Hiểu Nhàn, vẻ mặt ta bây giờ hết sức trắng bệch.

      “Trần lão bản, về chuyện dao dịch qua điện thoại lần trước, tôi cử người qua chuyện với , bất quá trước tiên tôi có điều kiện, đó là đuổi việc đây” lạnh lùng .

      thể làm như vậy !” Dương Hiểu Nhàn kinh hãi kêu lên, nước mắt cũng trào ra luôn.

      “Dĩ nhiên tôi có thể” Cận Cương cười lạnh tiếng “Tôi ta thứ cho về ý đồ muốn làm hại vợ và con tôi”

      “Em có làm hại ấy, em….”

      có sao ?” Giọng của châm chọc kể ra tội trạng của ta “ ấy phá thai sao ? kích động đến mẹ của ấy sao ? có lợi dụng giả dối để chia lìa chúng tôi sao ?”

      “Em có…”

      có thể phủ nhận nhưng tất cả đối với tôi chút ý nghĩa” tàn khốc “Trần lão bản, điều kiện tôi đưa ra, nếu suy nghĩ thấy có vấn đề có thể liên lạc với tôi bất cứ lúc nào” lấy danh thiếp đưa cho Trần lão bản.

      Lúc này Bạch Nghiên Lý cầm túi xách ra làm cho vẻ mặt lạnh lùng của biến mất, thay vào đó là vẻ mặt ôn nhu đầy thâm tình.

      dọn xong rồi sao ?” cười cười với , cầm lấy túi xách giúp , ôn nhu hỏi.

      “Ân” Bạch Nghiên Lý gật đầu với , sau đó quay đầu nhìn Trần lão bản, “Cảm ơn lão bản trong thời gian qua chiếu cố” hành lễ với lão bản lần cuối.

      có, thời gian qua để vất vả” Trần lão bản vội vàng phất tay .

      quấy rầy” Cận Cương gật đầu với Trần lão bản cái rồi nhàng cầm tay bà xã tới thang máy.

      vừa làm chuyện gì thế ?” Sau khi vào thang máy, Bạch Nghiên Lý tò mò mở miệng hỏi. thấy khí thế của Dương Hiểu Nhàn chạy đâu mất, thay vào đó là giống như chó cụp đuôi sợ hãi.

      có gì, chẳng qua là giáo huấn ta chút mà thôi” hời hợt qua.

      chút giáo huấn gì ?” mặt viết hai chữ tò mò.

      “Bây giờ em muốn đâu ?” khẽ mỉm cười trả lời còn hỏi ngược lại .

      cần về công ty làm sao ?” ngơ ngác chút kinh ngạc hỏi.

      “Ngày hôm qua công ty nợ ngày nghỉ nên hôm nay trả cho . Em cũng phải bù lại cho nghiêm túc nhìn .

      Đột nhiên Bạch Nghiên Lý cười tiếng, đưa tay vòng qua cánh tay , dụ dỗ “Được, muốn chỗ nào ? Muốn đâu em cũng theo

      đâu cũng được sao ?” có thâm ý khác nhìn .

      nghi ngờ gật đầu “ đâu cũng được”

      “Tốt, vậy chúng ta khách sạn” bất ngờ nhếch miệng .

      há hốc mồm, còn cười khẽ tiếng, cúi đầu thâm tình hôn .

      đùa thôi, chúng ta bến tàu được ?” cùng ra thang máy, ôn nhu sủng ái, ôn nhu hỏi “ phải em chưa thấy ngư dân sao ? Khí trời chiều nay rất tốt, ban đêm có thể thấy sao nữa, hơn nữa gió thổi cũng đến nỗi lạnh…”

      Ngọt ngào giữa đôi tình này theo gió phiêu tán, càng bay càng xa, tản trong khí nồng đậm thương.

      Nhân gian luôn có tình !


      ==========oOo==========

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :