1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Người kia, Thiếu Gia - Kim Huyên (10 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 6.2:

      “Nghiên Lý !”

      Chân trước của mới bước vào cửa chính, phía sau bất ngờ truyền đến tiếng kêu gào dồn dập làm cho dừng bước tiếp quay đầu lại nhìn, chỉ thấy đồng nghiệp Dương Hiểu Nhàn bước nhanh về phía .

      “Sáng sớm, Hiểu Nhàn !” Nhìn người đến bên mình thở hổn hển mỉm cười chào hỏi.

      “Người lái xe mới đưa cậu tới đây là ai vậy ?” Vẻ mặt Dương Hiểu Nhàn vô cùng khẩn cấp cùng tò mò hỏi.

      “Bằng Hữu” Bạch Nghiên Lý sửng sốt chút thuận miệng trả lời. muốn cho công ty biết chuyện mang thai mới kết hôn, dù sao cũng mới làm ở công ty được vài tháng mà thôi, chuyện kết hôn mang thai giống như là lừa gạt thời gian nghỉ kết hôn cùng nghỉ sinh.

      “Bằng hữu như thế nào ? Là bạn trai sao ?” Dương Hiểu Nhàn kích động hỏi, nhìn chưa ra Nghiên Lý lại có bằng hữu BMW.

      “Ân” Bạch Nghiên L:ý do dự gật đầu, bước đến cửa thang máy.

      “Oa, là người có tiền ! BMW nha. Sao hai người lại biết nhau ? Gặp nhau lâu chưa ?” Dương Hiểu Nhàn theo sát ở bên người .

      “Hoàn hảo”

      “Hoàn hảo bao lâu rồi ? ta mấy tuổi ? Là ta theo đuổi cậu hay cậu theo đuổi ta ? Bộ dáng đẹp trai hay ? Tại sao hai người lại biết nhau ? cho mình biết nhanh !”

      Bạch Nghiên Lý biết trả lời những vấn đề liên tiếp đó như thế nào, có lẽ nên chỉ là bằng hữu bình thường như vậy lâm vào tình cảnh khốn cùng này.

      “Nghiên Lý, tại sao cậu chuyện ?”

      “Thang máy tới chúng ta nhanh ” Nhìn thấy cửa thang máy mở ra cách đó xa nên nhanh rồi tới thang máy mở.

      Mặc dù trong thang máy rất nhiều người nhưng rất trầm tĩnh, phải đối mặt với hàng đống câu hỏi của Dương Hiểu Nhàn, tạm thời thở phào nhõm, nhưng cũng biết được chỉ tránh được nhất thời thôi thể tránh được cả đời, cuối cùng vẫn phải thỏa mãn lòng hiếu kỳ của Hiểu Nhàn.

      suy nghĩ chút muốn như thế nào để lấp lòng hiếu kỳ của Hiểu Nhàn mà tổn hại đến .

      Thang máy mở ra, có người ra có người bước vào, rốt cuộc cũng đến được tầng làm việc của nên cùng Hiểu Nhàn ra thang máy.

      “Nghiên Lý, cậu chưa trả lời mấy câu hỏi của mình” Vừa ra khỏi thang máy lập tức Hiểu Nhàn kéo kéo tay .

      Ở trong lòng Bạch Nghiên Lý khẽ thở dài hơi.

      “Mình định cùng ta chia tay” mở miệng dối.

      “Tại sao ?” Dương Hiểu Nhàn mở to mắt ngạc nhiên.

      “Bởi vì ta có vợ”

      Nhất thời Dương Hiểu Nhàn ngây như phõng nhìn .

      Kéo khóe miệng, Bạch Nghiên Lý vẻ mặt giả bộ bất đắc dĩ nhìn Hiểu Nhàn cái mới xoay người vào cửa chính công ty. nghĩ như vậy liệu Hiểu Nhàn có đuổi theo hỏi lung tung nữa ? Dù sao xát muối lên vết thương của người khác là có đạo đức.

      “Nghiên Lý, chờ chút. Tại sao cậu và ta biết nhau ? Lúc đó biết ta kết hôn chưa ? Cậu biết sao ?” Dương Hiểu nhàn đột nhiên hồi phục tinh thần chưa từ bỏ ý định vội vàng đuổi theo .

      xin lỗi tiểu Nhàn, mình muốn nhắc đến ta” bày ra vẻ mặt ưu sầu vô lực.

      “A ? Phải ? xin lỗi”

      vô lực mỉm cười liền xoay người đến bàn làm việc của mình, yên tâm bắt đầu ngày làm việc bởi vì biết Hiểu Nhàn hỏi nữa.

      Quả nhiên cả ngày Dương Hiểu Nhàn gặp mặt lại mang vẻ mặt muốn lại thôi, nhưng hỏi chuyện này chuyện nọ nữa. tốt, cũng biết chiêu này rất hữu dụng.

      Lúc chuyên tâm làm việc thời gian trôi qua rất nhanh. Bạch Nghiên Lý phát sắp đến giờ tan tầm làm cho chợt nhớ đến lời dặn của Cận Cương lúc sáng, vội vàng lấy di động ra, định gọi cho điện thoại của lại đổ chuông trước.

      gọi tới.

      “Uy ? Em chuẩn bị gọi cho nhận điện thoại rồi với .

      tan tầm rồi sao ?” hỏi.

      “Ân, chỉ cần cất số thứ nữa rời công ty”

      “Bây giờ qua đón em được ?”

      “Ân”

      “Khoảng mười lăm phút nữa đến, chờ

      “Được”

      “Gặp lại sau”

      “Gặp lại sau”

      bất tri bất giác lộ ra nụ cười, vì thế tay chân cũng nhanh nhẹn, làm xong công việc còn dang dở, sắp xếp lại bàn làm việc rồi đứng dậy khỏi ghế ngồi liền cầm túi xách, mỉm cười với những đồng nghiệp còn làm việc “Cực khổ, tôi trước”

      xong liền rời khỏi công ty xuống dưới lầu đứng đợi ông xã tới đón.

      Mặc dù miệng có thể tự mình về nhà cần tới đón, nhưng ngại giao thông tới giờ cao điểm ùn tắc đến đón làm cho cảm thấy rất cảm động, hạnh phúc thôi.

      ra từ sau khi kết hôn, vẫn có hai loại cảm giác này, bởi vì kết hôn với là vì đứa trẻ cho nên thái độ đối với có thể là xa cách, có thể là hờ hững, hoặc là lạnh như băng, nhưng kết quả hoàn toàn ngoài dự liệu của , chỉ tốt với vô cùng mà còn nhiệt tình như lửa.

      Nghĩ đến đối với làm những chuyện thân mật nhiệt tình như lửa làm cho tự chủ được cả người nóng lên.

      “Bíp ! Bíp !”

      Đột nhiên bên đường truyền đến hai tiếng kèn làm cho ở cõi thần tiên hồi phục lại tinh thần, ngẩng đầu lên nhìn liền thấy được xe của .

      hướng mỉm cười phất tay cái rồi chạy chậm về phía , định đưa tay mở cửa xe bất ngờ bị hất ra, ngạc nhiên quay đầu nhìn về phía chủ nhân của cái tay…

      “Hiểu Nhàn ?”

      “Mình tới với ta” Dương Hiểu Nhàn vẻ mặt rất nghĩa khí .

      “Cái gì ?”

      Bạch Nghiên Lý ngu ngơ nhìn Hiểu Nhàn, còn chưa kịp làm ý tứ của bạn mình bỗng nhiên cửa xe mở ra, Hiểu Nhàn khom lưng xuống hung hãn với chủ xe.

      “Thằng cha này, cho phép dây dưa với Nghiên Lý, nghe thấy đó ? Có lão bà còn dám ở bên ngoài vụng trộm, cẩn thận sau này sinh con có lỗ đít !”

      “Hiểu Nhàn, phải như vậy, cậu hiểu lầm rồi” Bạch Nghiên Lý phản ứng kịp sửng sốt hồi lâu mới vội vàng kêu lên kéo lại bạn mình.

      “Hiểu lầm cái gì ? ta có vợ còn tới dây dưa với cậu là , loại tình cảm này thể bị che dấu nên sớm muộn gì cũng bị báo ứng, phải bị báo ứng ở người ta mà là báo ứng lên đứa con của ta”

      “Hiểu Nhàn, làm ơn, đừng nữa”

      “Tại sao ? ta cho mình có vẻ ngoài đẹp trai lại có tiền có thể có tam thê tứ thiếp sao ?”

      “Tiểu Lý, ta là ai, rốt cuộc ta cái gì ?” Cận Cương cau mày cũng nhịn được nên mở miệng hỏi.

      “Xin lỗi , ấy là đồng nghiệp của em, ấy có chút hiểu lầm…” Bạch Nghiên Lý nhanh chóng giải thích với , mặt ràng là rất lúng túng và áy náy.

      “Sax, sao lại lời xin lỗi với ta, mình hiểu lầm cái gì rồi sao ? Chẳng lẽ ta chưa cưới, cũng chưa có vợ ?” Dương Hiểu Nhàn to tiếng cắt lời , ất mãn với phản ứng khúm núm của Nghiên Lý.

      Chân mày Bạch Nghiên Lý nhíu chặt, biết với ấy như thế nào về chuyện mình chính là vợ của ấy. Chuyện buổi sáng với ấy là do bịa đặt để ngăn chặn lòng hiếu kỳ của ấy. gây nghiệt thể sống.

      “Tiểu Lý, trước lên xe , chúng ta cản trở giao thông” Đột nhiên Cận Cương lên vì phía sau có người bấm còi.

      “Dạ” Bạch Nghiên Lý nhanh chóng gật đầu rồi khom người muốn lên xe nhưng lại bị Hiểu Nhàn ngăn lại.

      “Đừng nghe ta, cậu lên xe khác

      “Hiểu Nhàn, ấy là ông xã của mình” Bạch Nghiên Lý bất đắc dĩ nhắm mắt lại.

      Dương Hiểu Nhàn nhíu mày nhìn “Cái gì ? Lão công ? phải cậu muốn chia tay với ta sao ? Chẳng lẽ cậu muốn tiếp tục cùng ta ngoại tình trong khi ta vẫn còn bà vợ kia ?”

      Bạch Nghiên Lý mở mắt, thở dài hơi rồi ràng “ xin lỗi Hiểu Nhàn, buổi sáng là mình dối cậu, ra ấy là chồng của mình, cưới hỏi đàng hoàng, chúng mình là vợ chồng chân chính” giọng điệu xin lỗi .

      “Cậu cái gì ?” Dương Hiểu Nhàn hoài nghi nhìn .

      “Bíp ! Bíp !” Xe phía sau lại bấm còi lần nữa.

      “Tiểu Lý, hai người lên xe rồi hãy ” Cận Cương lên tiếng thúc giục.

      Bạch Nghiên Lý gật đầu với , sau đó mở cửa xe phía sau rồi với Hiểu Nhàn “Chúng ta lên xe rồi hãy được ?”

      Dương Hiểu Nhàn chỉ do dự giây liền gật đầu khom người ngồi vào trong xe.

      Chờ Bạch Nghiên Lý lên xe xong, Cận Cương lập tức lái xe rời , mà Dương Hiểu Nhàn ngồi ở phía sau cũng vội vàng hỏi chuyện vừa rồi.

      “Nghiên Lý, vừa rồi cậu hay nha ? Hai người kết hôn, là vợ chồng hợp pháp ? gạt mình đó chứ ?”

      xin lỗi, khi sáng là mình lừa cậu, nhưng lời mới với cậu là , lừa gạt gì hết” Bạch Nghiên Lý quay đầu lại áy náy nhìn Hiểu Nhàn.

      “Cho nên hai người kết hôn ? Là vợ chồng chân chính ?”

      “Ân”

      “Cho nên cậu chen vào hôn nhân của người khác, đoạt chồng của người khác làm chồng của mình ?” Hiểu Nhàn trợn to hai mắt, vẻ mặt khiếp sợ tin, bởi vì bề ngoài Bạch Nghiên Lý chút cũng giống hồ ly tinh cướp chồng người khác nha ! Chẳng lẽ đây chính là người thể xem bề ngoài ?

      “Rốt cuộc ta chuyện ma quỷ gì vậy ?” Cận Cương cau mày hỏi bà xã bên cạnh.

      “Khi sáng em có dối chút chuyện với ấy” Bạch Nghiên Lý bất đắc dĩ thở dài.

      “Em dối với ta những gì ?”

      có vợ”

      đúng như vậy nha, mà em còn là vợ của nhàng cong khóe miệng.

      “Sau đó em với ấy muốn chia tay với

      “Em gì ?!” Cận Cương bất ngờ rống to, quay đầu trừng mắt nhìn .
      Last edited: 9/9/14

    2. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 7.1:

      “Ha ha ha, ra việc là như vậy nha ! Nghiên Lý, cậu cũng quá khách khí , chỉ cần mình giữ bí mật được à ? Làm chi muốn lừa gạt người ta nha, ha ha…” Dương Hiểu Nhàn tâm tình vô cùng tốt cười ha ha.

      Hiểu Nhàn ngờ tất cả chỉ là hiểu lầm, càng ngờ tới Nghiên Lý có bản lĩnh câu chàng vừa đẹp trai, vừa có tiền, vừa hào phóng, vừa phóng khoáng làm chồng. Quái hơn nữa là lúc trước hiểu lầm ta, lễ phép với ta nhưng ta vẫn mời lên khách sạn ăn cơm.

      Khách sạn Viên Sơn là khách sạn lớn, lớn như vậy nhưng đây là lần đầu tiên đến đây ăn cơm.

      là hâm mộ người có tiền, bất quá hâm mộ Nghiên Lý hơn, có duyên câu được ông chồng nhiều tiền, biết lúc trước ấy làm được việc tốt gì mới có hưởng phúc như bây giờ, có thể gả cho đại suất ca làm vợ.

      Suất ca cũng làm cho người ta ca ngợi, lại là đại suất ca có tiền, là làm cho người ta vừa đố kỵ vừa hận a !

      “Đúng rồi, hai người kết hôn khi nào, thần bí như vậy ? Tôi nhớ lúc Nghiên Lý đến phỏng vấn trong lý lịch ghi là chưa lập gia đình mà ?” Đè nén ghen tỵ trong lòng Dương Hiểu Nhàn tò mò hỏi.

      Nếu như nhớ lầm năm nay Nghiên Lý mới hai mươi ba tuổi, mới từ miền Nam lên miền Bắc làm việc chưa được năm, chính xác là mới nửa năm mà thôi. Với độ tuổi như vậy, từ khi quen biết rồi nhau đến kết hôn chỉ tốn thời gian nửa năm vậy có nhanh quá ? khỏi nghi ngờ trong chuyện này có bí mật để cho ai biết.

      thoải mái sao ?” mực chú ý đến bà xã nên Cận Cương nghiêng người qua hỏi .

      Bạch Nghiên Lý gật đầu cái, vừa rồi giải thích với Hiểu Nhàn đến nửa cảm thấy thoải mái, chẳng qua là muốn để ý nó, ngờ để cho phát .

      “Sao thế ?” Dương Hiểu Nhàn hỏi.

      xin lỗi” Bạch Nghiên Lý đứng dậy nhanh chóng rời ghế chạy đến nhà vệ sinh.

      “Nghiên Lý ?” Dương Hiểu Nhàn hiểu vội kêu to, vẻ mặt mờ mịt nhìn người đột ngột rời ghế “ ấy sao thế ?” quay đầu hỏi Cận Cương.

      “Mang thai” chỉ hai chữ.

      Trong nháy mắt xanh đại hai mắt “Mang thai ?! là Nghiên Lý mang thai ?”

      Chân mày Cận Cương nhíu chặt rồi gật đầu cái, gần đây bà xã nôn nghén càng ngày càng trầm trọng, vốn chỉ biết ấy chỉ ói vào sáng sớm, bây giờ chỉ cần ngửi thấy mùi vị thích là thoải mái ngay, lo lắng như lời chị Biển , ăn ba bữa ói cả ba.

      Đáng giận ! Sớm biết thức ăn ở khách sạn Viên Sơn hợp khẩu vị của , mang đến đây.

      Dương Hiểu Nhàn như có điều suy nghĩ nhìn , rốt cuộc hiểu chuyện gì xảy ra, hai người này kết hôn là vì đứa trẻ nha !

      “Tôi xem Nghiên Lý thế nào” ta đột ngột đứng dậy.

      “Phiền ” Cận Cương gật đầu.

      khách khí” mỉm cười rồi vội vàng đến nhà vệ sinh, bởi vì lo lắng áp chế được vẻ si mê, hy vọng thậm chí có chọc ghẹo lên mặt .

      lớn lên đẹp trai như vậy, có điều kiện như vậy thế nhưng bị đứa trẻ trói buộc, là quá lãng phí, quá đáng thương. ra có tiền có thể dùng tiền để giải quyết chút là được nha, căn bản cần đến kết hôn.

      biết Bạch Nghiên Lý gặp may mắn gì lại đụng phải người đàn ông có trách nhiệm như vậy.

      Trong nhà vệ sinh nữ, Bạch Nghiên Lý nôn hết đồ ăn trong dạ dày ra nên cả người cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều. tới bồn rửa rửa tay, súc miệng vừa lúc Dương Hiểu Nhàn đẩy cửa vào.

      “Cậu cảm thấy như thế nào, có khỏe ?” Dương Hiểu Nhàn hỏi.

      “Ân, xong đỡ hơn chút” mệt mỏi gật đầu.

      “Cậu mang thai ?”

      ấy cho cậu ?”

      Dương Hiểu Nhàn gật đầu “Mấy tháng rồi ?”

      “Hơn ba tháng”

      “Như vậy phá vẫn còn kịp”

      ngờ tới bạn mình lại ra câu như vậy làm cho Bạch Nghiên Lý ngạc nhiên nhìn .

      “Cậu cần phải nhìn mình như vậy, nếu như mình đoán sai hai người kết hôn là vì đứa trẻ đúng ? Cậu còn trẻ như vậy cần gì vì đứa trẻ mà trói chặt mình với người khác chứ ? Cuộc sống hôn nhân có tình làm nền tảng khi đứa trẻ trưởng thành cũng vui vẻ gì, nếu biết tương lai ba người sống vui vẻ gì thừa dịp còn thời gian trở về giống như lúc trước . Nên có quyết định chính xác”

      Bạch Nghiên Lý kinh ngạc nhìn người bạn của mình, khiếp sợ ra lời, bởi vì ngờ ấy lại ra những lời như vậy, nghe như là lý lẽ an ủi nhưng thực ra tràn đầy ác ý !

      Phá thai sao ? Hôn nhân có tình ? vui vẻ ? Sửa sai ? Nên làm ?

      Nếu quả tốt cho đó là lời của con người sao ? Ít nhất bà chủ quán cà phê Hạnh Phúc và Huệ Quân cũng những lời như vậy với , nhiều lắm muốn hiểu ràng, muốn quyết định thế nào mà thôi, sau đó còn chúc phúc cho .

      Tại sao Hiểu Nhàn lại như vậy ? cứ nghĩ hai người là bạn bè tốt chứ.

      “Mới hơn ba tháng mà thôi vẫn còn kịp, bốn tháng trở lên mới có nguy hiểm. Mình biết bệnh viện làm việc này rất tốt, cậu có muốn mình dẫn ?” Hiểu Nhàn nhiệt tình .

      Bạch Nghiên Lý rút tờ khăn giấy lau miệng sau đó lau khô tay mới chậm rãi với ta “Cảm ơn, cần”

      “Nghiên Lý, câuh nên hiểu ràng chút, cậu năm nay mới mấy tuổi ? Hai mươi ba tuổi có đúng ? Tương lai…”

      “Hiểu Nhàn” đột ngột ngắt lời ta “Ông xã mình chờ hai chúng ta, thôi”

      Dương Hiểu Nhàn sửng sốt chút, lúc ày mới giật mình bản thân quá nóng vội, vậy phải rất dễ dàng bị người khác phát mình có hứng thú rất lớn với chồng của Nghiên Lý sao ? được, phải cẩn thận chút mới được.

      “Được” gật đầu đồng ý đồng thời thay vào vẻ mặt quan tâm “Cẩn thận chút, cậu còn sức bước , mình đỡ cậu ?”

      cần, mình tự được rồi” Bạch Nghiên Lý thẳng thừng cự tuyệt, ta nghĩ đằng làm nẻo đúng là toan tính tốt, vì vậy lẳng lặng xoay người rời khỏi nhà vệ sinh.

      Cận Cương ngồi ghế ngồi chờ nhưng mắt vẫn dõi theo hướng nhà vệ sinh, khi thấy hai người cùng ra, lập tức đứng lên, chân mày nhíu chặt nhìn gương mặt trắng bệch của bà xã.

      “Em có khỏe ?” quan tâm hỏi.

      Bạch Nghiên Lý lắc đầu.

      thoải mái sao ?”

      Là trong lòng thoải mái “ sao” .

      thoải mái là thoải mái, như thế nào lại sao ?” Cận Cương vui nhíu mày, “Chúng ta về nhà” bất ngờ quyết định.

      “Nhưng hai người còn chưa ăn no mà” Bạch Nghiên Lý hơi sửng sốt chút.

      cũng no rồi” Cận Cương quay đầu nhìn về phía Hiểu Nhàn xin lỗi Dương tiểu thư, Nghiên Lý thoải mái nên chúng tôi muốn trước, có thể ở lại dùng cơm, khi dùng cơm xong tôi với bảo vệ gọi xe đưa về nhà”

      cần, tôi cùng với hai người là được, dù sao tôi cũng ăn vô” Dương Hiểu Nhàn nhanh chóng tiếp.

      “Hiểu Nhàn, cậu ngồi tắc xi về , mình muốn bệnh viện” Bất ngờ Bạch Nghiên Lý mở miệng.

      sao, vậy hai người đưa tôi đến bệnh viện gần nhất để tôi xuống tàu điện ngầm là được” vừa vừa mỉm cười với Cận Cương “ Cận, làm phiền

      Bạch Nghiên Lý cứng người chút. “Nếu như vậy thôi” Mặt thay đổi cầm lấy túi xách ghế bước .

      Cận Cương như có điều suy nghĩ nhìn cái nhưng cái gì cũng , chẳng qua chỉ lấy túi tay rồi đến quầy tính tiền.

      Dương Hiểu Nhàn tự nhiên tiêu sái đến bên cạnh , chiếm cứ vị trí khác ở bên nhưng Cận Cương chú ý tới, duy chỉ có Bạch Nghiên Lý là để ý.

      Tại sao Dương Hiểu Nhàn lại là người như vậy ? ta rốt cuộc muốn làm gì ? Chẳng lẽ ta biến thành như vậy là do thích Cận Cương sao ? Chỉ trong thời gian ngắn như vậy ư ?

      Nhìn ánh mắt ta quyến luyến muốn rời khỏi người Cận Cương làm cho tâm tình của Bạch Nghiên Lý trầm trọng hẳn .

      Dương Hiểu Nhàn nhiệt tình như vậy, vừa tự tin lại thông minh, luôn biết mình muốn cái gì, tựa như là nữ cường nhân, hẳn là có rất nhiều nam nhân thưởng thức, đem lòng mến mộ ? Cận Cương có thể vì ta động tâm hay ?

      Bạch Nghiên Lý ngồi trong xe mà ngừng suy nghĩ lung tung, chú ý xe dừng lại bên đường, đến cả Dương Hiểu Nhàn ngồi sau cũng ngu ngơ hỏi ra lúc ấy mới hồi phục lại trạng thái mê man.

      “Sao thế ?” Dương Hiểu Nhàn hỏi.

      Bạch Nghiên Lý quay đầu nhìn ta trước, sau đó mới liếc qua Cận Cương ngồi bên cạnh, trừng mắt nhìn như muốn “Tại sao ? xảy ra chuyện gì sao ?”

      phải Dương tiểu thư dừng xe ở ga tàu điện ngầm sao ? đến nơi rồi đó” Cận Cương khách khí mở miệng.

      Dương Hiểu Nhàn trừng mắt nhìn, như thế sai, nhưng là ấy tiễn về nhà sao ? Hơn nữa ở đây cũng gần khách sạn Viên Sơn, đưa thêm được đoạn đường nữa sao ?

      “Dương tiểu thư, xuống xe sao ?”

      “Được, tôi xuống đây. Nghiên Lý, ngày mai ở công ty gặp. Cận, cảm ơn về bữa cơm, gặp lại sau” Chủ xe hỏi như vậy, có thể sống chết chối cãi xuống xe được sao ? Dương Hiểu Nhàn chỉ có thể miễn cưỡng mỉm cười cảm ơn rồi đẩy cửa xe bước xuống.

      “Gặp lại sau” Bạch Nghiên Lý quay kính xe xuống vẫy tay với ta.

      “Gặp lại sau” Dương Hiểu Nhàn cũng phất tay lại, nhưng ánh mắt lại lướt qua Cận Cương “ Cận, gặp lại sau”

      Cận Cương kéo khóe miệng, sau đó quay đầu nhìn về phía trước rồi lái xe rời .
      Last edited: 9/9/14

    3. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 7.2:

      Nhìn chiếc BMW cách mình càng xa, mặt Dương Hiểu Nhàn xuất vẻ kiên định quyết tâm, mặc dù biết làm như vậy có chút mất đạo đức, nhưng suy cho cùng cảm giác của có cái gì là đúng ? Hơn nữa Cận Cương và Bạch Nghiên kết hôn phải vì tình phải sao ?

      Tốt, quyết định, nhất định phải nghĩ biện pháp có được tình của Cận Cương, đem Cận Cương từ trong tay Bạch Nghiên Lý đoạt lấy. Dù sao Bạch Nghiên Lý vẫn còn trẻ, chừng sau này ấy còn gặp được người tốt hơn ấy chứ, hơn nữa làm mẹ ở tuổi hai mươi ba là quá sớm, làm như vậy cũng là tốt cho ấy, sau này ấy cảm tạ .

      Ân, sai, chính là như vậy, ấy cảm tạ mình.

      —o0o—

      “Xảy ra chuyện gì ?” Lái xe được đoạn đường Cận Cương mới mở miệng hỏi.

      “Cái gì ?” đắm chìm trong suy nghĩ của mình khi nghe mới hồi phục tinh thần quay đầu lại hỏi , nghe gì với .

      “Xảy ra chuyện gì ?” hỏi lại vấn đề.

      Kinh ngạc nhìn cái mới đưa tầm mắt nhìn về phía trước.

      “Tại sao lại hỏi như vậy ?” ủ rũ cúi đầu hỏi.

      “Bởi vì phát sau khi hai người từ nhà vệ sinh ra, thái độ của em đối với ta rất lạnh nhạt. Hai người ở trong nhà vệ sinh xảy ra chuyện gì ?”

      Bạch Nghiên Lý chỉ sửng sốt chút, biết rốt cuộc là do quá nhạy cảm hay là do biểu quá ràng, như vậy mới nhìn thấu thay đổi thái độ với Dương Hiểu Nhàn, đến khi hỏi xảy ra chuyện gì, muốn nghĩ lại chút nào.

      có gì” hời hợt .

      cần gạt , biết nhất định có cái gì đó, nếu thái độ của em biến đổi lớn như vậy, còn nữa, ra em muốn đến bệnh viện đúng ? Cận Cương nhíu chặt chân mày quay đầu nhìn cái.

      im lặng lúc rồi mới mở miệng cảm thấy ấy như thế nào ?”

      “Người nào ?” cảm thấy vấn đề này có chút giải thích được “ cần sang chuyện khác”

      “Hiểu Nhàn” Bạch Nghiên Lý để ý đến lời của , “ ấy vừa tự tin vừa thông minh, mặc dù lớn hơn em mấy tuổi, nhưng cách xử luôn khôn khéo, chỉ giám đốc công ty, cấp , đồng nghiệp thích, ngay cả khách lui tới làm ăn với công ty cũng phải cầu ấy gặp gỡ làm ăn mới thuận lợi. ấy nữ nhân rất thành công.

      “Sau đó sao ?” Trải qua lúc im lặng, Cận Cương mới mở miệng hỏi.

      cảm thấy ấy có khả năng sao ?” Bạch Nghiên Lý đùa giỡn mấy ngón tay của mình lơ đãng hỏi.

      ta có khả năng hay liên quan gì đến ? ta cũng phải nhân viên của

      “Em phải có ý này”

      “Vậy có ý gì ?”

      Rốt cuộc hiểu hay giả vờ hiểu ? Bạch Nghiên Lý có chút tức giận.

      ấy thích bất ngờ thốt ra.

      Cận Cương khêu mi, thừa dịp chờ đèn xanh quay đầu lại nhìn “Cho nên ?”

      còn hiểu sao ? Em Hiểu Nhàn thích phiền não , vốn là trêu đùa mấy ngón tay nay trở thành vặn vẹo mấy ngón tay.

      Đưa tay đặt lên người , chăm chú nhìn vẻ u sầu phiền não của làm cho khóe miệng nhếch lên “ ta như thế nào ? thích ta, người là em”

      ngờ tới có thể như vậy với , trong nháy mắt đầu óc Bạch Nghiên Lý trống rỗng, ngơ ngác nhìn . Người sao ? ? ?

      …” muốn nhưng lại biết gì cả.

      “Ân ?” mỉm cười nhìn .

      Đột nhiên nghe tiếng còi của xe sau thúc dục mới phát những xe trước hết rồi, mới nhắc nhở “Nên lái xe”

      Cận Cương khó chịu nhíu mày, quay đầu hung hăng trừng xe sau cái. Phá hư khí !

      Hành động có tính trẻ con của làm cho suýt bật cười thành tiếng.

      “Em cười ?”

      Vẫn bị bắt được.

      có nha” lên tiếng phủ nhận.

      ràng là có, thấy khóe miệng em nhếch lên”

      “Trong xe tối như vậy làm sao thấy được ? Đừng có gạt em”

      “Được rồi, gạt em, nhưng lời vừa , người là em, bất kể ai cũng mặc kệ, chỉ mình em”

      Đột nhiên biểu lộ làm cho Bạch Nghiên Lý khỏi kinh ngạc, cách khác là vui mừng ra lời, trừ cảm giác tim đập nhanh ra gương mặt cũng nóng lên, đầu óc cũng trống rỗng.

      “Em có gì với sao ?” trầm mặc đờ đẫn làm cho có chút bất mãn.

      “Tạ…ơn…cảm ơn”

      Cận Cương khó có thể tin quay đầu trừng “Cảm ơn ?”

      “Bíp———“

      Xe của hai người vì đúng phần đường làm cho xe bên cạnh phải bấm còi.

      nhìn đường !” Bạch Nghiên Lý bị dọa đến kêu to tiếng.

      Lái xe trở về đúng phần đường của mình, mới quay đầu nhìn lần nữa “Cho em thêm cơ hội nữa” bá đạo , vẻ mặt như muốn “nếu em được câu nào làm hài lòng em đẹp mặt với

      Sắc mặt khẽ đỏ.

      cơ hội làm gì ?” biết còn cố hỏi.

      em cũng thích , cũng nha !” ràng rành mạch.

      Sắc mặt của lại đỏ hơn chút nữa. dám !

      cũng chỉ thích em thôi, tại sao lại bắt em ?” giọng kháng nghị.

      “Được rồi, em”

      ngờ lại có phản ứng này làm cho cả người Bạch Nghiên Lý ngây dại, hai mắt tròn xanh, ngạc nhiên theo dõi . lòng hay là đùa thôi ?

      “Đổi lại em cũng chứ” vội vàng thúc giục.

      cứ như vậy nhìn biết nên phản ứng như thế nào.

      “Uy, đổi lại em cũng a !” cứ im lặng làm cho thúc giục lần nữa, trong giọng còn có chút khẩn trương cùng căng thẳng.

      Bạch Nghiên Lý cho là mình nghe lầm, bất ngờ phát hai tay cầm vô lăng trở nên trắng bệch.

      ấy căng thẳng, cư nhiên cũng căng thẳng !

      Tại sao ? Chẳng lẽ đùa giỡn , chẳng lẽ……. lòng sao ?

      ngơ ngác nhìn , trái tim điều khiển được nhảy loạn cả lên, càng nhảy càng nhanh, chắc giây sau khéo nó nhảy luôn ra khỏi ngực cũng nên.

      lòng. thích , !

      nhớ lại những ngày tháng sống chung với , đưa đón làm, ân cần hỏi han , vì xuống bếp làm canh thang, vì ép nước trái cây, theo đến bệnh viện xem khám thai để nhìn đứa bé hình thành. nên sớm phát vượt qua trách nhiệm cần thiết, xem là bà xã của , chăm sóc , !

      Bạch Nghiên Lý cảm thấy thể tin được, cảm thấy đây giống như giấc mộng, bất chợt cảm thấy mình muốn khóc, ô….

      Nghe được phát ra thanh thút thít như khóc làm cho Cận Cương vội vàng nhìn cái, ngay sau đó cả người cứng đờ.

      Tại sao khóc ? Chẳng lẽ thích cũng chút nào nên với cầu vô lý của làm chấp nhận được, uỷ khuất quá khóc lên ? đối với chút ý nghĩ thương nào sao ? cứ cho là có cho nên mới lỗ mãng ép , suy nghĩ đến hậu quả. ngờ

      “Hắc hắc hắc, em muốn coi như xong, cũng phải ép em nhất định phải , em đừng khóc nữa” dấu diếm khổ sở, giọng dịu dàng mở miệng .

      chưa dứt lời, nước mắt của Bạch Nghiên Lý tuôn xuống như mưa.

      Cận Cương cả người cứng ngắc sắp gãy đôi rồi ! Làm sao càng lại càng khóc như vậy chứ ? Như vậy còn chưa đủ sao ?

      Thỉnh thoảng lại phát ra thanh thút thít làm nhiễu loạn suy nghĩ của thôi, đành phải cho xe dừng lại bên lề đường, rồi bất ngờ quay sang nhìn cái người còn thút thít nức nở. Toàn thân cứng đờ, chân mày nhíu chặt, tròng mắt ngăm đen lóe ra tia bất an cùng bất đắc dĩ.

      “Rốt cuộc em làm sao vậy ? em muốn thôi, như vậy còn được sao ? Em như vậy…Em, rốt cuộc em khóc cái gì ?” khốn đốn, ão não hỏi. Người nên khóc là đúng ? khổ sở nghĩ thầm trong lòng.

      “Em…” Bạch Nghiên Lý khàn khàn mở miệng nhưng khóc ra tiếng.

      “Em cái gì ?” nhịn được cao giọng , càng nghĩ càng thấy nên khóc .

      “Em…thích , em cũng

      Cận Cương nhìn chằm chằm , hồi lâu cũng ra lời.

      “Mẹ kiếp !” Bất ngờ thốt ra câu nguyền rủa “Em cười giỡn đúng ? em muốn thôi, em cần phải dối cho có lệ a”

      “Em thích cũng lau nước mắt mặt, ổn định tâm tình của mình, dùng nước mắt rửa sạch con mắt nhìn lòng tỏ tình với .

      Cận Cương chỉ chăm chú nhìn .

      “Em nghĩ thích em” chớp mắt nhìn “Em vốn nghĩ vì đứa trẻ mới kết hôn cùng em, cho nên em dám hy vọng thích em, cũng dám để phát em mơ ước , phát em…hy vọng có thể thích em, có thể… em. em rất sợ !

      Thoáng chốc trong lòng Cận Cương kích động, ánh mắt như lửa nhìn “Cho nên em thích , ?”

      Bạch Nghiên Lý dùng sức gật đầu “Mặc dù em biết mình có chút xứng với , nhưng là em còn muốn… em, cùng em sống chung đến hết đời” Rốt cuộc cũng ra được hy vọng trong lòng.

      Ngực có chút co rút nhanh cơ hồ chịu được, cảm giác của cũng sai, thích , cũng giống như thích , , cũng giống như . Hai người bọn họ nhau lưỡng tình tương duyệt!

      “Tốt” ngưng mắt nhìn , tức cười hứa hẹn “Chúng ta cùng nhau sống đến hết đời, cả đời chia lìa!”

    4. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 8.1:

      “Nghiên Lý”

      Vừa xuống xe nghe có người gọi to tên mình, theo phản xạ Bạch Nghiên Lý quay đầu lại nhìn, chỉ thấy đồng nghiệp Dương Hiểu Nhàn vẻ mặt rất hưng phấn chạy tới chỗ .

      “Sáng sớm, Cận” Lướt qua , ta nửa cúi người xuống dùng đôi mắt lóe sáng nhìn Cận Cương ngồi trong xe ròi chào hỏi “ đưa Nghiên Lý làm nha, là người tốt”

      Bạch Nghiên Lý khó chịu khiến hai đầu lông mày của nhăn lại.

      mạnh khỏe, Dương tiểu thư” Cận Cương gật đầu với ta chút, sau đó ánh mắt ôn nhu nhìn bà xã “Lúc tan tầm nhớ gọi điện cho

      Bạch Nghiên Lý gật đầu với .

      Cận, muốn tới đón Nghiên Lý về a ? là người tốt” Giọng Dương Hiểu Nhàn mang vẻ mặt ngưỡng mộ .

      “Xin lỗi, tôi phải bây giờ, phiền đóng cửa xe giùm tôi” Giọng Cận Cương xa cách.

      Dương Hiểu Nhàn gật đầu nhưng lại đóng cửa xe, tiếp “ Cận, tối nay hai người có kế hoạch gì ? Nếu như ….”

      “Buổi tối tôi còn có việc” Vẻ mặt thay đổi cắt lời ta “Có thể phiền đóng cửa xe giùm tôi ?”

      “Được, vậy hôm nào đó gặp. Gặp lại sau” Dương Hiểu Nhàn hụt hẫng chút, đành lòng đóng cửa xe lại.

      hai lời, lập tức lái xe rời .

      Bạch Nghiên Lý thoáng nhìn qua Dương Hiểu Nhàn vẫn ánh mắt nhìn Cận Cương lưu luyến rời , trong lòng có chút bực bội lại có chút xem thường. Cận Cương là ông xã của , phải của ta, ta lưu luyến rời làm gì ? bĩu môi, xoay người vào cửa công ty.

      “Hắc, Nghiên Lý, sao đợi mình với a ?” Chỉ chốc lát sau Dương Hiểu Nhàn đuổi theo .

      lên sớm chúng ta bị muộn rồi” lạnh nhạt trả lời.

      “Mỗi buổi sáng Cận Cương đều đưa cậu làm sao ?” Vẻ mặt Dương Hiểu Nhàn tò mò thử dò xét.

      “Ân”

      “Nhìn ấy là người có trách nhiệm đó ? Bất quá trách nhiệm này lâu ngày cũng phiền, chán ngấy phải ?”

      Bạch Nghiên Lý im lặng, vẻ mặt thay đổi.

      “Nghiên Lý, mình phải chê bai gì cậu, nhưng là cậu còn trẻ như vậy, đúng ra nên suy nghĩ chút về đoạn hôn nhân này, cậu muốn đứa trẻ này sao ? cần chờ đến lúc đứa bé ra đời, mỗi ngày vợ chồng gây lộn thôi cũng đủ sau này hối hận rồi, khi đó hối hận cũng còn kịp nữa” ta dùng lời thấm thía với Nghiên Lý.

      “Thang máy tới”

      Bạch Nghiên Lý nhiều chỉ theo người khác vào thang máy, Dương Hiểu Nhàn vẫn theo sát bên người .

      Thang máy chút rồi ngưng, cửa mở, hai người vừa ra khỏi thang máy, lập tức Dương Hiểu Nhàn khách khí mở miệng.

      “Nghiên Lý, ra hôm qua mình về nhà giúp cậu suy nghĩ rất nhiều cái cớ, cậu cần với ấy là cậu phá thai, cậu có thể là do ngoài ý muốn, ví dụ như do cầu công việc phải mang đồ nặng dẫn đến sinh non, hoặc là bước cẩn thận vấp ngã. Dù sao trong thời gian làm việc em làm gì ấy cũng biết, hơn nữa có mình làm nhân chứng ở…”

      “Hiểu Nhàn, mình muốn sinh đứa bé này” Bạch Nghiên Lý khó chịu dừng bước lại, mở miệng cắt lời lải nhải của ta.

      Dương Hiểu Nhàn sửng sốt chút, cũng theo đó dừng bước lại.

      “Cậu nên làm việc ngu ngốc như vậy, cậu vẫn còn rất trẻ” ta nhíu mày với .

      “Mình nghĩ phá bỏ đứa bé mới là việc làm đúng đắn, hơn nữa mình biết sau này đứa trẻ này có hạnh phúc mỹ mãn” Bạch Nghiên Lý nhìn thẳng vào mắt ta, giọng kiên định.

      Dương Hiểu Nhàn bị vẻ mặt kiên định của làm cho chấn động.

      “Làm sao cậu biết như vậy ?” ta vẫn chưa từ bỏ ý định “Loại chuyện này phải để cậu biết, để cậu hy vọng nhất định trở thành thực, cậu thể ảo tưởng quá mức như vậy, thực tế rất tàn khốc”

      “Đúng, thực tế rất tàn khốc” Bạch Nghiên Lý chỉ nhìn ta, sau khi ta trở thành người ích kỷ tất cả những điều tốt đẹp ở ta cũng mất, cảm thấy bây giờ con người Dương Hiểu Nhàn khó ưa.

      “Cậu biết thực tế rất tàn khốc, phải dừng bước trước bờ vực, kịp thời tỉnh ngộ cần chờ đến lúc vớt kịp nữa mới đổi ý, mới hối hận”

      “Cảm ơn lời khuyên của cậu, mình hối hận”

      “Nghiên Lý…”

      “Mình muốn quét thẻ nếu muộn” vừa vừa cất bước vào cửa chính công ty, để ý đến Dương Hiểu Nhàn lại có suy nghĩ gì đối với , kiên định vứt bỏ ta lại phía sau.

      biết người bạn này thể có quan hệ gì nữa.

      Trong nhà tỏa ra khí ấm áp làm cho người ta cảm nhận được mùa đông rét mướt ngoài cửa sổ.

      Bạch Nghiên Lý nửa nằm nửa ngồi ghế sa-lon, xem ti-vi đến ngẩn người, chân mày còn nhíu chặt.

      Cận Cương ở trong thư phòng bước ra phòng khách đúng lúc nhìn được cảnh tượng như vậy, nhìn lát, thấy hề phát đến có mặt của , liền vào phòng bếp, trước tiên hâm nóng ly sữa tươi cho sau đó mới bâng ly sữa tới chỗ .

      suy nghĩ gì ?” hỏi.

      Nghe thấy giọng của , đột nhiên Bạch Nghiên Lý hồi phục lại tinh thần quay đầu nhìn , “ làm xong việc rồi sao ?” nửa nằm nửa ngồi bò ngồi dậy.

      gật đầu, ly sữa cầm tay đưa cho .

      “Cảm ơn” đưa tay nhận lấy.

      “Vừa rồi em suy nghĩ cái gì mà nhập thần như thế ?” tò mò hỏi đồng thời ngồi xuống cạnh .

      “Em suy nghĩ người thay đổi liền có thể thay đổi ngay lập tức” Bạch Nghiên Lý cầm ly sữa giọng .

      “Em ai như vậy ?”

      “Dương Hiểu Nhàn”

      “Cái nếu tìm được cơ hội bày ra tình ý với đúng ?”

      có để ý ?” kinh ngạc quay đầu nhìn.

      “Đôi mắt của mù, huống chi ta xuất mỗi ngày đúng lúc đưa đón em, người có chỉ số thông minh thấp chăng nữa cũng cảm thấy có cái gì đó ổn” Cận Cương bĩu bĩu môi “ ta lại gì hay làm gì với em sao ?”

      “Làm sao biết ta gì với em ?”

      “Trực giác”

      “Trực giác của đúng” Bạch Nghiên Lý ũ rũ cười khổ.

      “Trước tiên uống hết sữa rồi hãy ” Cận Cương đụng vào tay cầm ly sữa, ý bảo uống.

      biết điều uống hết ly sữa sau đó để cho lấy cái ly bỏ lên bàn.

      “Tốt lắm, em phiền não cái gì ?” ôm vào lòng sau đó mới hỏi.

      “Mỗi ngày đến công ty đều phải nhìn thấy ta, em cảm thấy rất phiền” bất đắc dĩ ra.

      muốn như vậy, nhưng đây là , bây giờ chỉ cần vừa nhìn thấy Dương Hiểu Nhàn, vừa nghe ta lảm nhảm khuyên nhủ bậy bạ, ý muốn tốt cho muốn phát hỏa, tâm tình nổi giận kém cỏi.

      “Em cùng phòng làm việc với ta sao ?”

      “Ân”

      gặp ta thấy phiền, còn chung phòng làm việc nữa, như vậy mỗi sáng em chịu phiền phức sao ?”

      Bạch Nghiên Lý nhịn được khẽ thở dài hơi.

      ta có thể nghỉ việc được ?” Cận Cương hỏi.

      thể nào” lập tức lắc đầu “ ta ở trong công ty như cá gặp nước, tiền lương cao lại được mọi người mến mộ, tại sao ta lại muốn nghỉ việc chứ ?”

      “Như vậy muốn thay đổi trạng chỉ còn biện pháp, đó chính là em nghỉ việc” mở miệng đề nghị.

      Tuyệt ngoài ý muốn của Bạch Nghiên Lý, bởi vì cũng suy nghĩ qua chuyện này, nhưng là mang thai, muốn tìm công việc khác là điều thể, bởi vì công ty nào chịu nhận phụ nữ có thai vào làm việc.

      “Tại sao em gì ? Em rất thích công việc tại muốn từ chứ sao ?”

      “Em sợ nghỉ việc rồi sau này rất khó để xin việc khác” im lặng lúc mới ra sầu lo của mình.

      Đột nhiên Cận Cương muốn té xỉu “Em phiền não chuyện này sao ?” ngồi thẳng cau mày nhìn .

      “Ân” gật đầu.

      “Bà xã” nghiêm túc nhìn “Em biết tháng ông xã em kiếm được bao nhiêu tiền ?”

      “Em biết, nhưng em nghĩ chắc là ít, có lẽ hơn mười vạn trở lên. Mặc dù em có biện pháp kiếm nhiều tiền như , nhưng cảm thấy phần tiền lương là đủ sao ? Hơn nữa sau khi sinh con…”

      “Bốn mươi bảy vạn” Cận Cương lên tiếng cắt đứt lời .

      “Cái gì ?” hoài nghi nhìn .

      “Tiền lãi cùng cổ phiếu cuối năm của tính, tiền lương tháng của là bốn mươi bảy vạn, nếu như tính thêm tiền lãi và cổ phiếu mỗi năm thu về thêm khoảng ba trăm ngàn” Cận Cương chậm rãi cho biết.

      Bạch Nghiên Lý cứng lưỡi há hốc mồm nhìn , người bị cái liệt kê của làm cho choáng váng. Ba trăm ngàn ?

      “Trừ chuyện đó ra” tiếp “Ở Mỹ, cùng bạn bè mở công ty, tuy quy mô nhưng là may mắn năm ngoái được lọt vào top năm mươi công ty biết kiếm tiền, năm nay chắc cũng nằm ngoài dự đoán”

    5. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 8.2:

      hoàn toàn còn lời nào để , có gì phản bác được. Mặc dù biết công việc của đơn giản nhưng ngờ tiền lương của lại cao như vậy. Mặc dù biết có gia cảnh giàu có nhưng ngờ cùng bạn bè lập công ty kiếm tiền, mà cũng nhắc tới số tài sản kia của cha mẹ.


      tưởng tượng được ba trăm ngàn là số tiền lớn như thế nào, thực tế tháng thu vào bôn mươi bảy vạn nguyên là khó tưởng rồi, bởi vì năm nghiêm chỉnh lam việc cùng với tiền thưởng cuối năm cũng chạy tới bốn mươi bảy vạn. là quá khó để tưởng tượng !

      “Em biết có nhiều tiền như vậy” khó nén kinh ngạc.

      “Cho nên bậy giờ em còn muốn nhất định phải chia sẻ tiền lương sao ?”

      lắc đầu, chân chính hiểu được thế nào là cửu ngưu nhất mao, đối với gia đình này tiền lương của chính là cửu ngưu nhất mao.

      “Cho tới nay có ngăn cản em làm, là bởi vì thấy người sống có mục đích cuộc sống rất nhàm chán, rất dài, nhưng trong công ty có người làm hỏng tâm tình của em, làm em vui, thoải mái như em , em nên từ chức” Cận Cương nhàng vỗ về mặt của , ánh mắt tràn đầy cưng chiều.

      “Được” gật đầu đồng ý “Ngày mai em gửi đơn từ chức lên công ty, bất quá công ty có quy định phải làm tiếp hai tuần để công ty kiếm người thay thế mới được nghỉ”

      “Hợp lý” cũng gật đầu “Bây giờ em còn có gì phiền não cần ông xã hỗ trợ giải quyết nữa ?” khêu mi hỏi.

      năng hài hước làm cho khỏi bật cười “ có”

      có sao ? Kiều thê cần đối khách khí với vi phu”

      Bạch Nghiên Lý lại bị lời chọc ghẹo của cười ra tiếng “ cần như vậy, rất buồn cười” vừa cười vừa .

      thích xem em cười” ôn nhu ngắm nhìn .

      Nụ cười mặt Bạch Nghiên Lý thoáng cái nhu tình như nước, cũng ngắm nhìn khẽ cười “Cảm ơn”

      “Cảm ơn cái gì ?” khêu mi hỏi.

      “Cảm ơn em”

      có cần phải cảm ơn vì em cũng ?” nở nụ cười đẹp.

      “Nếu như muốn cảm ơn em cũng để ý” xoay chuyển ánh mắt, nở nụ cười nghịch ngợm.

      “Được” Đột nhiên Cận Cương đem nàng đè xuống ghế sa-lon, nghiêng nửa người người .

      làm gì ?” vẻ mặt mờ mịt hoài nghi hỏi.

      cảm ơn với em nha” cười đến gian trá giảo hoạt, lúc còn chưa kịp suy nghĩ ra có ý gì, cúi đầu cho nụ hôn nóng bỏng, hôn đến khi thở hồng hộc, trong mắt đều là mê loạn, mà tràn đầy dục vọng khó nén.

      Từ từ, nụ hôn của rời môi mềm xuống phía dưới hôn lên người của , cổ của đến xương quai xanh gợi cảm. cởi bỏ đồ ngủ của , chậm chạp đưa tay phủ lên ngực rồi xuống cái bụng hơi nhô lên của , dừng lại lâu ở đó mới quay lại phủ lên ngực mềm mại của .

      chưa với em rằng thích da thịt của em đúng ? Mềm mại giống như da của trẻ con” vừa cúi đầu lẩm bẩm, vừa để môi hoạt động ngực của , làm cho khỏi than ra tiếng.

      hôn lên bụng , đem gương mặt dán lên đó lúc rồi đột ngột xuống, có chút nào trước hôn lên chân của .

      “Cận Cương !” kinh hãi muốn thét lên nhưng ra khỏi miệng khác gì tiếng than .

      thể làm như vậy. Tại sao lại hôn ở chỗ kia,

      ngửa đầu ngừng rên rỉ, muốn đưa tay đẩy ra nhưng toàn thân vô lực, run rẩy liên tiếp, bất ngờ co quắp thân mình làm cho rên rỉ thôi.

      Lúc này mới cởi bỏ áo quần của mình, sau đó ôm cả người vô lực của ngồi đùi, tách hai chân của chậm rãi tiến vào, ánh mắt của nóng bỏng nhưng động tác nhàng vô cùng.

      ôn nhu , cho đến khi đẩy ngã , ở người nhảy nhót, mới khẽ cười tiếng, nắm eo dùng sức chạy nước rút ở trong cơ thể , cho đến khi hai người đạt đến cao trào đến tột đỉnh hoan ái.
      “Nghiên Lý, mình nghe cậu muốn từ chức. Tại sao ?”
      Đột nhiên được cấp ra lệnh muốn tìm người mới để thay thế công việc của Bạch Nghiên Lý, Dương Hiểu Nhàn sợ hết hồn, cho nên từ phòng quản lý ra lập tức chạy đến hỏi Bạch Nghiên Lý nguyên nhân nghỉ việc.

      Nếu như ấy từ chức kế hoạch kia của làm thế nào bây giờ ? Sau này đâu lấy cơ hội gặp Cận Cương chứ ? ấy muốn nghỉ việc hãy chờ kế hoạch của có chút tiến triển rồi hẵng hay.

      “Ông xã của tôi hy vọng tôi có thể ở nhà nghỉ ngơi”

      “Cũng chưa đến thời gian sinh, nghỉ sớm như vậy có quá khoa trương ? Hay là cậu có tượng sinh non ?” Trong mắt ta xuất hy vọng.

      Bạch Nghiên Lý nhẫn nhịn nắm chặt quả đấm “ có, tình trạng của tôi rất tốt. Cảm ơn quan tâm của

      như vậy tiếp tục làm nha, ở nhà rất nhàm chán hơn nữa cũng có tiền lương”

      “Lương của ông xã tôi còn nhiều hơn lương năm của tôi mấy lần, tôi có việc đối với ấy cũng ảnh hưởng gì”

      ấy có lương cao như vậy ư ?” Dương Hiểu Nhàn hai mắt tròn xanh.

      Bạch Nghiên Lý nhanh chóng sửa soạn đồ đạc, bộ dáng rất muốn về.

      “Cậu dọn đồ làm chi ?”

      “Tôi muốn nghỉ”

      “Tại sao ?

      “Khám thai”

      “Mình với cậu nhiều như vậy mà cậu vẫn muốn giữ đứa trẻ sao ?” Dương Hiểu Nhàn cau chặt chân mày nhìn chằm chằm hỏi.

      vẫn khuyên tôi phá bỏ cái thai là tốt cho tôi sao ?” Bạch Nghiên Lý dừng tay thu dọn đồ đạc, thể nhịn được nữa xoay người đối mặt với ta.

      Dương Hiểu Nhàn bất ngờ bị hỏi như vậy cả người ngây ra.

      “Đương nhiên là tốt rồi” ta ánh mắt dao động trả lời.

      “Có ?” Bạch Nghiên Lý khẩy môi dưới giễu cợt.

      “Lời này của cậu là có ý gì ?” Chú ý tới vẻ mặt khác thường của Nghiên Lý nên ta cảnh giác hỏi.

      “Mặc dù tôi cùng Cận Cương chính xác kết hôn là vì đứa trẻ, nhưng nhìn qua tình hình ở chung của chúng tôi cũng biết mỗi ngày Cận Cương đều đưa đón tôi làm, ấy đối với tôi tốt, chỉ cần là người có mắt đều nhìn ra được, nhưng là đếm xỉa đến còn quản tương lai của tôi có hạnh phúc hay , tôi nhất định phải bỏ cái thai. xác định là muốn tốt cho tôi sao ? còn mục đích nào khác ư ?”

      Dương Hiểu Nhàn sắc mặt biến hóa “Mình có mục đích gì ?”

      “Điều này chỉ có lòng biết chắc cần tôi ra ” Bạch Nghiên Lý khẽ hừ tiếng.

      Dương Hiểu Nhàn nhìn chằm chằm , đột nhiên thẹn quá hóa giận “Tôi ngờ lại là người như thế, tôi có ý tốt với nhận thôi, lại tôi bụng dạ khó lường. Coi tôi mắt bị mù xen vào việc của người khác” ta trở mặt giống như lật sách, giận quá trừng mắt nhìn cái xong liền xoay người bỏ .

      khẽ lắc đầu thở dài cái, thu dọn xong đồ dùng cá nhân xong liền quét thẻ rời công ty.

      Dưới lầu, Cận Cương sớm đứng chờ ở ven đường, vừa thấy xuất liền mở cửa xe cho , còn hôm trộm cái.

      “Từ chức sao ?” ở trong xe hỏi.

      “Cũng vài lời với Hiểu Nhàn” Bạch Nghiên Lý gật đầu.

      hạ mi trêu ghẹo “Em thẳng với ta được ngấp nghé hy vọng tới ông xã của mình nữa phải ?”

      nghe như vậy liền cười lên “Em cho ta biết, ta suy nghĩ cái gì, có mục đích gì em đều biết”

      ta có phản ứng gì ?””Thẹn quá hóa giận liền chỉ trích em biết ý tốt của ta, còn xấu ta”

      ta bệnh cũng ” Cận Cương giễu cợt.

      khẽ cười, có gì phản bác được.

      về ta nữa” giọng chán ghét . “Em nghĩ , khám thai xong muốn chỗ nào hẹn hò”

      cần trở về làm sao ?” Bạch Nghiên Lý ngạc nhiên hỏi.

      cần”

      “Tại sao ?”

      “Bởi vì muốn hẹn hò cùng bà xã nha” nhếch miệng cười tiếng, trả lời có chút lịch .
      Last edited: 9/9/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :