1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Người Kia, Lão Bản - Kim Huyên (10 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 8.2

      Đầu đau như muốn vỡ tung, Đoạn Hựu Lăng tỉnh lại đầu tiên là phát tay chân mình bị trói chặt, tiếp theo thấy Lâm cho đòi xương trầm mặc ngồi ghế, vẻ mặt điên cuồng chớp mắt nhìn .


      Nơi này là chỗ nào ? mê man nhìn bốn phía dám phát ra tiếng động, thanh gì. Mặc dù thông minh nhưng cũng ngốc đến nỗi biết mình bị bắt cóc.

      Chuyện rốt cuộc là phát sinh như thế nào ?

      còn nhớ mình vì nghe ta có bạn mà cảm thấy an ủi, lại nghe bạn có điểm giống nhau mà cảm thấy tò mò, sau đó hai người cùng trò chuyện đến xe của . Ở trong xe tìm được ảnh, nhờ ra phía sau tìm xem có , nghi ngờ gì, tiếp theo cảm thấy đau đớn, tỉnh dậy nằm ở đây.

      tại sao phải làm như vậy chứ ? phải có bạn , cũng đối với hết hy vọng sao ? Vậy tại sao lại muốn bắt cóc ?

      Từ lúc hôn mê đến giờ thời gian qua bao lâu rồi ? Thiệu Giác thấy trở về nhất định lo lắng ?

      Trời ạ ! Đoạn Hựu Lăng, mi là choáng váng quá sao ? Thân mình còn khó bảo toàn còn dư hơi lo lắng cho người khác.Nhanh chút nghĩ biện pháp trốn khỏi nơi này !

      Mặc dù muốn nhưng vẫn phải nhìn về phía khuôn mặt làm cho sinh lòng sợ hãi, nhịn được toàn thân nổi da gà. Hình dạng của khủng khiếp, giống như bị điên vậy.

      cố gắng đè nén kinh hoàng, cố gắng giữ vững trấn tĩnh ùng tỉnh táo, bởi vì biết đây là cách duy nhất tự cứu được .

      “Lâm tiên sinh ?” thử lên tiếng kêu lên, thế nhưng vẫn nhúc nhích nhìn , duy trì ánh mắt làm sợ hãi.

      “Lâm tiên sinh, chúng ta chuyện có được hay ?” nuốt xuống sợ hãi, dũng khí lần nữa.

      Nhưng vẫn nhúc nhích.

      “Tôi xin lỗi…” mở miệng lần nữa nhưng lại bị ngắt lời.

      “Câm miệng” từ chỗ ngồi đứng lên tới chỗ vừa điên cuồng vừa tức giận hét lên.

      Đoạn Hựu Lăng sợ hãi, cơ thể co lại nhích về sau, cả người vì sợ mà run lên. muốn làm gì ?

      có thể lời xin lỗi là bù đắp được nỗi đau do gây ra sao ? Tôi đối với tôn trọng như vậy, tỉ mỉ che chở như vậy, lòng cùng thành ý theo đuổi như vậy, kết quả thèm để ý tới còn dùng phương thức này thương tổn tôi, ô nhục tôi !” Mặt của vì tức giận mà vặn vẹo còn lộ ra nụ cười làm người ta rợn tóc gáy.

      Đoạn Hựu Lăng lạnh cả sống lưng.

      có thể cùng nam nhân mới quen chưa được tháng lên giường, cũng có thể như vậy với tôi phải ?” cười dữ tợn, nhanh tay cởi bỏ áo, tiếp đến là quần.Trong nháy mắt mặt Đoạn Hựu Lăng còn chút máu, hoảng sợ nhìn ta cởi quần áo, thân thể ngừng tới. “ được, van cầu nên như thế !” lắc đầu cầu khẩn, nước mắt nhanh chóng tuôn trào.

      nghĩ tới cũng có ngày cầu xin tôi nha, ha ha ha…” cười đến điên cuồng.

      Rốt cuộc cũng cởi xong cái cuối cùng, cả người trần truồng tới phía , mà lúc này cũng hét lên kinh hoàng, chuẩn bị đưa tay kéo lại hướng mình đột nhiên cửa phòng “phanh” tiếng bị vỡ, bóng đen từ ngoài cửa lao vào như sét đánh, giây sau cả người Lâm cho đòi xương liền bay ra ngoài, đụng phải vách tiếng kêu thảm tiếng liền rơi xuống mặt đất.

      Đoạn Hựu Lăng căn bản kịp phản ứng, biết xảy ra chuyện gì, liền vị vòng tay quen thuộc ôm vào trong ngực.

      “Cảm giác này…” nằm mơ sao ?

      có làm gì quá đáng với em ?” gấp gáp ngẩng đầu cẩn thận kiểm tra người , đồng thời mở trói cho .

      “Thiếu chút nữa may tới đúng lúc” giả bộ có gì, nước mắt cố nén lâu tự chủ lại rơi xuống.

      Thiệu Giác lập tức đem ôm chặt trong ngực “ có chuyện gì, có chuyện gì” an ủi cũng là an ủi chính mình, tưởng tượng nếu như mình đến muộn biết xảy chuyện gì.

      Đoạn Hựu Lăng cũng chặt ôm lấy , ở trong ngực cất tiếng khóc vì còn sợ hãi.

      “Người này muốn xử trí như thế nào ?”

      La Kiệt đá đá người nằm chết ngất bên tường, trong lòng sỉ nhục ngừng nghỉ. Nếu như vì cái đồ vô dụng này. Bây giờ còn nằm cùng lão bà giường vận động, hơn nữa đáng hận nhất là cái đồ này chân chính là cục thịt, ngay cả cước của Thiệu Giác cũng chịu được, làm hại làm hùng có đất dụng võ, ngay cả muốn đánh người xấu cũng có đối thủ, là con mẹ nó !

      “Giết ” Thiệu Giác chút nghĩ ngợi thốt ra.

      “Thiệu Giác !” Đoạn Hựu Lăng từ trong ngực ngẩng đầu lên còn đụng phải cằm , nước mắt mơ hồ nhìn lắc đầu, khàn giọng khẽ gọi “ nên”

      ta giỡn” La Kiệt nhún nhún vai.

      Đoạn Hựu Lăng mờ mịt nhìn La Kiệt, lại đem ánh mắt nhìn lão công giống như chờ đợi câu kia chỉ là giỡn.

      “Gọi điện thoại cho cảnh sát” Thiệu Giác nhìn chăm chú nhưng vẫn cất tiếng với La Kiệt.

      “Thiệu Giác…” Đoạn Hựu Lăng nhìn bóng người bên tường cái, do dự mở miệng lại bị cắt đứt.

      “Em đừng nghĩ đến chuyện muốn bỏ qua cho ” Giọng ôn hòa nhưng vẫn kiên định thiếu lạnh lùng.

      ta phải là người xấu, chẳng qua có chút đánh mất lý trí nên mới làm ra chuyện, em tin tưởng ta sau này bao giờ…có thể làm như vậy nữa” thay ta cầu tình.

      “Nếu như có Vu Hàn cùng La Kiệ hỗ trợ, đến bây giờ còn tìm em” nhìn chớp mắt, cách khác cũng chính là suýt bị cưỡng hiếp.

      Tưởng tượng kết quả, Đoạn Hựu Lăng khỏi lạnh run.

      Thở dài tiếng, Thiệu Giác lại ôm lần nữa, mà La Kiệt sớm gọi điện cho cảnh sát, đồng thời cũng gọi điện về nhà trọ tám tầng báo bình an.

      biết qua bao lâu, từ xa truyền tới tiếng còi của cảnh sát, càng ngày càng gần thanh càng lớn.

      Chỉ chốc lát sau, hai cảnh sát từ ngoài cửa tới, vẻ mặt nghiêm túc nhìn qua trường, vừa hỏi bọn họ rất nhiều vấn đề. Lúc này lại có hai cảnh sát nữa tới, đại khái sau khi hiểu tình huống liền tìm người bị bắt cóc xác định như như lời bọn họ .

      Tiếp theo, cảnh sát địa phương bắt đầu thu thập chứng cứ, ghi chép. Vốn là bọn báo cảnh sát liền tự tiện hành động, thậm chí vui liền động thủ đáng người, cũng biết sao từ khi nhận được cuộc điện thoại liền đối với bọn họ thái độ quay ngoắt trăm tám mươi độ, chỉ trở nên khách khí rất nhiều, còn có loại ý vị tôn kính, sau mấy phút đồng hồ liền thả bọn họ về nhà nghỉ ngơi, kết thúc ngày bắt cóc kinh hồn nhớ đời.

    2. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 8.3

      “Về rồi, về rồi!”

      “Có bị thương ?”

      “Đừng nóng vội, trước ăn qua chén canh xương hầm này rồi hãy

      Chuyện xảy ra chưa tới ngày, nghĩ tới mọi người lại tề tựu đầy đủ bên cạnh. Đoạn Hựu Lăng cảm thấy mũi cay cay, tràn đầy cảm kích, biết từ đầu có tài đức gì mà lại có được những bằng hữu quý nhân như thế này ?

      Bị Vu Hàn lôi kéo qua đè ngồi xuống, nhìn Khúc Thiến nhanh chóng đẩy ra trước mặt chén canh xương hầm, hai chữ cảm ơn còn chưa ra nước mắt nhanh hơn lăn xuống.

      “Sao thế ?” Khúc thiến quan tâm hỏi.

      lắc đầu, ra lời. Những người này chân thành quan tâm làm cho lần nữa cảm nhận được hương vị gia đình ấm áp, loại cảm giác tưởng niệm vùi chôn lâu, nhớ quá cảm giác này.

      “Có câu đại nạn chết tất gặp phúc, em hẳn là nên cười mới đúng, nên khóc” Vu Hàn thành .

      “Sao thế ?” Vừa nghe thấy khóc, Thiệu Giác như gió lốc đến bên cạnh .

      có chuyện gì” lắc đầu, vội lau khô nước mắt mặt khàn giọng .

      Thiệu Giác lập tức lé mắt về phía Vu Hàn.

      “Nhìn làm chi, cũng phải ta làm cho con bé khóc” lập tức vung quyền trước mặt uy vũ.

      “Tôi gì” Thiệu Giác đốp lại

      “Rất tốt, gì, bản thân tôi có rất nhiều điều muốn ” Vu Hàn lấy vẻ mặt chuẩn bị tìm tính sổ gật đầu, nhưng khi quay lại chuyện với Hựu Lăng mỉm cười trấn an “Hựu Lăng, em ăn canh xương hầm đừng để ý tới chúng ta.”

      Khẳng định ta kiếp trước có cừu oán với mình ! Thiệu Giác ở trong lòng đoán, nếu thái độ với mình sao lại như vậy.?

      “Thiệu Giác tiên sinh, là trời sinh mang đến xui xẻo có phải hay ?” Vu Hàn dụ dỗ Hựu Lăng, hai tay khoanh trước ngực chất vấn.

      Thiệu Giác vẻ mặt khó coi, hoàn toàn hiểu lời này có ý gì “Tôi khi nào đắc tội ?”

      có đắc tội tôi, chẳng qua là tôi thay Hựu Lăng lo lắng mà thôi”

      “Có ý gì ?” hí mắt.

      chẳng lẽ phát ra sao ?”

      “Phát cái gì, thể lần cho ràng sao ? Vu Hàn ‘tỷ tỷ’” muốn tốn hơi thừa lời. Chỉ cần chuyện có liên quan đến Hựu Lăng đủ gan bỏ mặc, thể xem trọng cẩn thận.

      Tiếng tỷ tỷ vừa ra khỏi miệng làm cho xung quanh mọi người nhẫn tiếng cười.

      “Đệ đệ ngoan, tỷ tỷ giải thích cho đệ” bộ “trẻ con là dễ dạy” vẻ mặt cà lơ phất phơ vỗ vỗ đầu của .

      Vì thế tiếng cười nín nhịn nay phát ra cười to, ngay cả Hựu Lăng vốn nước mắt lã chã cũng bị chọc cho nín khóc mỉm cười.

      Nhìn thấy lão bà lộ ra khuôn mặt tươi cười Thiệu Giác mới thở phào nhõm, đối với châm chọc của Vu Hàn cũng còn để ý, tại chỉ muốn làm ràng lo lắng là có ý gì.

      “Vu Hàn tỷ tỷ, phải nên vì tôi giải thích nghi hoặc sao ?” khêu mi hỏi.

      “Ý của ta là, trước lúc đến chỗ này mọi ngày của Hựu Lăng trôi qua rất bình an, nhưng từ khi đến đây ở con bé mặt mày hốc hác, thoáng cái bị người ta bắt cóc, phải mạng xui xẻo là gì ? Tôi lo lắng biết tiếp theo xảy ra chuyện gì ?” cố ý khoa trương than thở.

      Thiệu Giác nghe vậy mặt liền đen nửa, ta đúng là kiếp trước có cừu oán với mình !

      có thể thành mỏ quạ đen sao ?” liếc cái.

      “Là mang tới xui xẻo, phải tôi mỏ quạ đen” Vu Hàn thần sắc khó chịu .

      Thiệu Giác lắc đầu có cách, quyết định nghĩ lúc trước nhờ tìm La Kiệt giúp đỡ phần nên cùng so đo.

      “Thiệu Giác, bây giờ là đại lão bản hẳn là còn cầu Hựu Lăng nâng cao doanh thu nữa phải ?” Tinh Vu lên tiếng hỏi.

      “Dĩ nhiên” gật đầu.

      “Vậy hai người còn vướng vào chuyện nâng cao doanh thu mà tối mắt tối mũi nữa chứ”

      muốn cái gì ?” Tại sao nữ nhân ở đây đều chuyện lòng vòng ?

      “Hai người hưởng tuần trăng mật sao ?” Tinh Vu Hiểu tiếp lời .

      “Em muốn chỗ nào ?” Thiệu Giác nhìn cái liền sau đó quay qua nhìn lão bà ôn nhu hỏi.

      Đoạn Hựu Lăng được hỏi ngẩn ngơ cả người, căn bản nghĩ tới chuyện này.

      Mấy năm qua công việc và con chiếm hết thời gian cùng tâm tư của , làm cho thời gian nghỉ ngơi cũng có, đừng tới nghỉ phép, cho nên nghĩ tới. Mà nay khi kết hôn, còn cưới được lão công có tiền, nhưng vẫn còn con muốn nàng chăm lo nha, bất kể thể bỏ lại, cho nên như thế nào lại nghĩ đến hưởng tuần trăng mật chứ ?

      Muốn chỗ nào ? Đầu của trống rỗng.

      “Nếu như cậu lo lắng cho tiểu Trạch mình giúp cậu chiếu cố” Lâm Tuyết Nhan vỗ vỗ vai .

      “Chúng ta cũng có thể” Khúc Thiến cũng lập tức tiếp lời “Cho nên cậu cần lo lắng cho tiểu Trạch có ai chiếu cố, cứ cùng Thiệu Giác hưởng tuần trăng mật

      “Đúng nha, đúng nha. Cậu nghĩ nơi nào ?” Tinh Vu Hiểu vẻ mặt hưng phấn, cứ như là mình vậy.

      Đoạn Hựu Lăng càng thêm mờ mịt, bởi vì chút khái niệm cũng có.

      Hokkaido thế nào ? Bây giờ có thể vừa ngâm nước nóng vừa hưởng gió trời” Tinh Vu Hiểu đề nghị.

      Hi Lạp, vượt qua biển Aegean xinh đẹp !” Vu Hàn vẻ mặt say mê. Lần trước cùng lão công qua lần cũng quên được biển kia màu lam và màu trắng mỹ lệ.

      “Nếu như cậu thích thưởng thức phong cảnh thiên nhiên mình đề nghị Thụy Sĩ” Khúc Thiến cũng góp ý.

      “Như thế nào, em muốn chỗ nào ?” Thiệu Giác lần nữa hỏi.

      Đoạn Hựu Lăng ngẩng đầu ngơ ngác nhìn , biết muốn đâu. “Cho quyết định được ?” Cuối cùng lộ vẻ mặt cầu mong .

      “Tốt”. Nhìn vẻ mặt như được chú ý, mới gật đầu.

      “Oa ! hâm mộ đó, cũng hưởng tuần trăng mật !” Tinh Vu Hiểu lộ ra vẻ mặt như thiếu nữ .

      “Chị năm cùng rể hưởng hai lần tuần trăng mật, có cái gì hâm mộ ?” Tinh Vu nhịn được trợn mắt.

      “Ý nghĩ bất đồng nha, dù sao cũng là lần đầu tiên” chu môi .

      “Được rồi, tân hôn ngày thứ nhất chúng ta nên rời để lại gian cho hai người phải ?” La Kiệt hắng giọng, rốt cuộc cũng tìm được cơ hội mở miệng.

      Thiệu Giác lập tức quăng cho cái nhìn cảm kích.

      “Hai người bọn họ nhất định chờ lời này lâu rồi đó” Vu Hàn cười như cười nhìn Thiệu Giác, xong tiêu sái nối đuôi mọi người ra khỏi quán cà phê.

      Chỉ lát sau trong quán còn lại hai vợ chồng bọn họ.

      Thiệu Giác tới khóa cửa sau đó tới bên lão bà đưa tay ra ôm . Đoạn Hựu Lăng bị làm cho sợ hết hồn, vội vàng ôm cổ của làm gì đó ?” kinh ngạc hỏi.

      “Ôm em trở về phòng” cười.

      “Em tự mình được”

      biết” Nhưng sau khi xong, chút cũng có ý thả xuống.

      Cho nên Đoạn Hựu Lăng thể làm gì khác là để cho ôm trở về phòng, chẳng qua là trở về phòng cũng có ý để xuống, mà là trực tiếp ôm vào phòng tắm.

      muốn làm gì ?” ngẩng đầu nhìn gương mặt nghiêng nghiêng của .

      “Vào phòng tắm giúp em tắm”

      nhịn được mặt hồng lên “Hôm qua em có tắm” giống tối hôm qua vì say rượu mà tắm.

      “Tắm thêm lần tẩy ô uế”

      chỉ biết đỏ mặt mặc ôm vào phòng tắm, sau đó cởi bỏ áo quần nhảy vào bồn tắm, mà quả nhiên lời đôi với hành động.

      Chẳng qua giúp tắm có cần thiết phải cởi bỏ áo quần của ? Mà tại sao tay càng rửa càng xuống?

      ở đây làm gì ?” thở dốc hỏi.

      ở đây em” khàn khàn “Để cho em”

    3. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 9.1

      Mua đồ, ăn cái gì, mua đồ, ăn cái gì, hành trình này nghe rất hạnh phúc nhưng thực tế là muốn lấy mạng người.

      Cho tới bây giờ Đoạn Hựu Lăng cũng biết dạo phố lại mệt mỏi như vậy, nhất là bên cạnh có cái thẻ tín dụng vô thời hạn làm bạn, xài tuyệt nương tay, nam nhân bộ muốn đem nữ nhân cưng chiều đến tận trời xanh. Ai! Có lẽ là nam nhân còn mới là nữ nhân sao.

      Mỗi lần hai người vào cửa hàng, nhân viên cửa hàng đều thế này : “Tiểu thư, bộ đồ này nhất định mặc rất đẹp”

      tất nhiên cũng bồi thêm “ thử xem”

      luôn gật đầu sau đó kết quả luôn là...

      tệ, rất đẹp, lấy cái này”

      Sau lại phát có điểm đúng lắm, gặp đổi chút lời .

      “Bộ này với bộ khi nãy khác nhau lắm, lần khác thử”

      “Hôm nay mua rất nhiều quần áo, để hôm khác mua

      “Em mệt mỏi quá chúng ta về nhà

      bắt đầu từ chối, mà luôn dùng đủ phương pháp dụ dỗ mặc thử, làm cho trong cửa hàng từ nhân viên cho đến khách đều dừng bước tham quan đến dụ , khuyên , hâm mộ , ghen tỵ với , sau đó kết quả cuối cùng là…

      tệ, gói cái này lại”

      Gói lại, gói lại, gói lại. Trời ạ ! còn gói nữa chắc bọn họ cũng bị gói lại luôn !

      Mới ngày thôi mà hai người mua cả ngọn núi. , đúng là mua ngọn núi. Hơn nữa trọng điểm là mua đồ dùng du lịch lại mua được gì. Đồ mua về đều nằm ngoài kế hoạch, sắp nổi lên cảm giác nổi điên.

      Namnhân này…nên như thế nào ? Cứ như vậy đem làm hư sao ?

      Nhớ tới trong nhà chồng chất đống núi , khỏi lắc đầu. Cũng may là nhà trang trí xong mới có nơi mà để đống này, nếu để núi ở phòng của chưa chắc có chổ ngủ ? là !

      Qua ba ngày nữa ra khỏi nước, hai người lựa chọn đảo Gu-am, bởi vì nơi đó là kết duyên của hai người, muốn đến đó ôn lại chuyện xưa mà đương nhiên đáp ứng. còn có kế hoạch Nhật Bản, mặt muốn gặp đám bằng hữu làm ‘bà mai’ kia, mặt muốn ngâm nước nóng thư giãn. Nhất cử lưỡng tiện.

      Bởi vì trong khoảng tháng mói trở về, trong quán thể có ai quản lý, Thiệu Giác liền điều từ các chi nhánh khác hai trợ thủ, tùy hướng dẫn làm quen với công việc trong quán, hy vọng có thể đảm nhận công việc thay trong tháng, cho nên hôm nay mới ở trong quán bận rộn.

      Còn muốn khi hai người trở về là có thể đến ở ngay nhà mới, cho nên mấy ngày qua vì chuyện phòng ốc luôn bận tối mắt tối mũi.

      “Leng, keng keng keng…”

      Cửa tiệm bị đẩy ra, bước vào là phu nhân đầu tóc hoa râm. Đoạn Hựu Lăng trừng mắt nhìn, vẻ mặt kinh ngạc khó có thể tin, đây là lần đầu tiên thấy phu nhân trung niên mình vào quán.

      Lời đồn đãi nhà trọ tám tầng này tên hạnh phúc, khách trong quán luôn có đôi có cặp, hoặc những nam nữ trẻ tuổi ôm mộng hạnh phúc, dĩ nhiên trung niên cũng có nhưng đơn mình chưa gặp qua.

      “Xin chào quý khách” Trần Mỹ Xuân mỉm cười cất giọng, trong những người được điều tới hỗ trợ.

      “Phu nhân khỏe. cùng có bao nhiêu người ? Tôi thay phu nhân tìm vị trí” Sinh viên làm thêm tiến lên hỏi.

      “Tôi tới tìm người” Phu nhân vừa vừa đảo mắt nhìn vòng trong quán sau đó chậm rãi nhìn về phía quầy ba.

      “Tìm người ?” Sinh viên làm thêm kinh ngạc “Xin hỏi phu nhân muốn tìm ai ?”

      “Tìm người kia” Phu nhân đưa tay chỉ hướng Đoạn Hựu Lăng.

      Đoạn Hựu Lăng hai mắt hơi mở, lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, nhưng vẫn ra khỏi quầy ba, về phía phu nhân sau đó gật đầu cái.

      “Phu nhân khỏe” . Nghĩ thầm biết tìm có việc gì, hoặc là tìm lộn người chăng ? Bởi vì xác thực quen biết vị phu nhân này.

      họ Đoạn ?” Phu nhân hỏi.

      “Dạ” gật đầu. Chẳng lẽ vị phu nhân này đến tìm .

      “Nơi này là của

      “Dạ”

      “Tôi tìm lầm người, tôi là mẹ của Thiệu Giác” Phu nhân thaanh trì hoãn thân phận của mình.

      Đoạn Hựu Lăng khinh ngạc trợn to hai mắt cắn bản ra lời.

      dĩ nhiên biết Thiệu Giác có mẹ, cũng phải chui từ đá ra như Tôn Ngộ .

      Nhưng là Thiệu Giác qua với , cha mẹ cũng ly hôn mười mấy năm, tại có gia đình riêng cho nên rất ít cùng liên lạc mà cũng thích quấy rầy bọn họ.

      Lúc ấy cười mình rất may mắn, thích nhất thời kỳ chơi đùa có người quản, nghĩ muốn chơi cái gì, muốn nơi nào, muốn mua cái gì cũng OK. Bởi vì hai bên cha mẹ đều cho tiền, có nhiều người hâm mộ . nghe khổ sở, có vị chua.

      Trong nước chưa tốt nghiệp bị đưa ra nước ngoài sống, là muốn tốt cho , khó nghe chút là bị vứt bỏ, hai bên cha mẹ đều muốn .

      bội phục đến chuyện này còn vui vẻ, còn phục hơn lại có hận thù mà trở nên đồi bại vô dụng, ngược lại còn có thể tạo dựng nên nghiệp như hôm nay. cảm thấy kiêu ngạo thay .

      “Mẹ, mẹ khỏe chứ, lần đầu tiên gặp mặt, con tên Đoạn…” vội vàng hoàn hồn cung kính kêu lên lại bị bà lạnh lùng ngắt lời.

      “Tôi phải là mẹ của , nên kêu loạn”

      Đoạn Hựu Lăng im miệng, biết làm sao nhìn bà.

      Phu nhân để ý đến ánh mắt tò mò của người xung quanh, tự chọn bộ bàn ghế lớn ngồi xuống.

      “Tôi điều tra qua ” Bà chậm rãi cha mẹ, ngay cả cậu mợ cũng ghét bỏ, muốn có người thân như

      Phút chốc Đoạn Hựu Lăng chấn động, cả người cương lên.

      hai mươi hai tuổi chưa lập gia đình mang thai, ngay cả cha đứa trẻ là ai cũng biết, hại cậu mợ dưỡng dục ngươi ở dưới quê mất mặt, sau lại cùng cha của bạn học đính hôn ngoại tình, bị bạn học đuổi ra khỏi nhà…

      Nhất thời Đoạn Hựu Lăng mắt hạnh trợn to, khó có thể tin lời đồn ô nhục như vậy ở đâu tới.

      “Xin bà đưng lung tung” nhịn được chỉ trích. ngần ngại bị người khác phỉ báng mình, nhưng thể vì phỉ báng mà ô nhục người từng cứu giúp .

      có con, là bà mẹ chưa lập gia đình, đây là sao ?” Phu nhân lạnh lùng nhìn cái.

    4. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 9.2

      “Là, nhưng đó là... ”

      “Đó là chứng minh tốt nhất cho hành động biết kiềm chế” Bà cực kỳ nhanh cắt đứt lời “Tôi tuyệt đối để cho con trai tôi kết hôn cùng nữ nhân biết kiềm chế, tốt nhất phải biết điều này.”

      “Chúng tôi kết hôn” có chút động khí.

      cần gạt tôi” Bà rất khinh thường từ trong túi giấy lấy ra xấp ảnh vứt lên bàn.

      Đoạn Hựu Lăng khó có thể tin nhìn chằm chằm những bức ảnh kia. Đó là ảnh của cùng Thiệu Giác lúc siêu thị mua đồ, mà trong ảnh đều là mua đồ cho , mua đồ tốt nhất, mà tất cả đều do Thiệu Giác quẹt thẻ, mà ở bên ngồi mát ăn bát vàng.

      “Đây là mục đích của sao ? Vì tiền ?” Bà hừ lạnh.

      Đoạn Hựu Lăng nhịn được cười khổ.

      muốn bao nhiêu tiền mới bằng lòng rời bỏ con tôi ? Ra giá ?

      “Năm trăm ngàn như thế nào ?”

      Đột nhiên xuất giọng khiến cho cùng bà ta quay đầu nhìn, chỉ thấy Vu Hàn mỉm cười tiêu sái, khách khí kéo ghế ra ngồi đối diện với bà ta.

      “Chị Vu Hàn” Đoạn Hựu Lăng thấp giọng kêu lên.

      “Hựu Lăng, cho chị ly nước trái cây cũng nên cho lão phu nhân đây ly như vây, khách đến lâu như vậy rồi mà ly nước cũng có, em đúng là xứng với chức lão bản nương.” Vu Hàn ra vẻ lắc đầu.

      là ai ?” Bà ta phòng bị nhìn Vu Hàn.

      “Người thuê trọ ở đây” nhún vai, đưa tay lấy toàn bộ hình bàn xem. Wow, Hựu Lăng, em rất ăn ảnh nha, mỗi tấm hình của em cũng đẹp đó, em nhanh lên chút tới nhìn.”

      “Chị Vu Hàn…” Đột nhiên Đoạn Hựu Lăng có cảm giác bất lực.

      “Vị tiểu thư này, mời tốt nhất rời cho. Chúng tôi bàn bạc tình” Bà vui trách cứ.

      “Bàn bạc tình ? A ! Đúng rồi, bàn về chuyện Hựu Lăng nhận bao nhiêu tiền mới tự nguyện rời khỏi con bà sao ?” Vu Hàn như đột nhiên khôi phục trí nhớ “Năm trăm ngàn, phải tôi vừa mới sao ? Lão phu nhân tai bị lãng đấy chứ ? Cho nên nghe lời của tôi ?”

      “Chị Vu Hàn” Đoạn Hựu Lăng cảm thấy cái đầu như muốn nổ tung.

      “Yên tâm, yên tâm, chị nhất định giúp em có được giá tốt” Vu Hàn ra vẻ trấn an mỉm cười, sau đó đem ánh mắt nhìn qua vị phu nhân vẻ khiêu khích “Như thế nào ? Năm trăm ngàn có thể ?”

      “Các ngươi nghĩ muốn ăn cướp sao ? Bà ta tức giận .

      “Năm trăm ngàn mà cũng là ăn cướp sao ?” Vu Hàn vẻ mặt kinh ngạc khoa trương nở nụ cười “Bây giờ nuôi dạy con cái cũng phải dễ dàng, mỗi đứa trẻ từ khi đến lớn chi tiêu cũng hơn ngàn vạn, nếu như muốn đào tạo hơn nữa trăm ngàn căn bản đủ. Cho nên phí dưỡng dục, phí giáo dục cộng thêm phí phụng dưỡng mà ra giá năm trăm ngàn coi như là rất nể tình, rất nể tình rồi”

      hươu vượn, ta sinh con liên quan gì tới con tôi ?” Bà tức giận vỗ cái bàn.

      Vu Hàn nhướn cao chân mày “ như vậy bà biết sao ? Tiểu Trạch là con ruột của Thiệu Giác, ta dĩ nhiên phải chịu ít trách nhiệm rồi”

      ra đây là phương pháp trói chặt con tôi” Bà ta trầm giọng quay nhìn Hựu Lăng.

      Vu Hàn vỗ cái trán của mình, rất muốn té xỉu a !!!

      là, tôi cho bà —–” thu lại tâm tình giỡn, nghĩ nghiêm túc giải thích lại bị bà ta đột nhiên đứng lên

      “Năm trăm vạn” Bà lạnh lùng xoay người với Hựu Lăng “ngày mai tôi người đưa chi phiếu tới cho xong liền hiên ngang rời .

      “Leng keng keng keng”

      Cửa quán mở, vị phu nhân rời , trong quán mảnh quỷ dị trầm tĩnh.

    5. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 9.3

      giải thích được !” Vu Hàn lớn tiếng rống giận.

      Đoạn Hựu Lăng cười cười, để ý lắm, chẳng qua là đáng tiếc lần đầu tiên cùng bà gặp mặt lại bị hiểu lầm như vậy, tình hình tan rã vui.

      “Em còn cười được sao ?” Vu Hàn cau mày.

      “Chẳng qua là hiểu lầm mà thôi, chờ giải thích có chuyện gì.” mỉm cười, trước mắt an ủi người phụ nữ có thai nổi giận đùng đùng này.

      “Đơn giản như vậy sao ? Chị thấy mẹ của Thiệu Giác thân thiện, thái độ tỏ vẻ quan hệ, sau này em sống cùng được yên ổn” Vu Hàn vẻ mặt sầu lo, giống như vấn đề mẹ chồng nàng dâu xảy ra với .

      “Yên tâm, có vấn đề” Đoạn Hựu Lăng vẫn là lạc quan chống đỡ.

      “Trải qua tình hình vừa rồi em còn dám có vấn đề ?” Vu Hàn tin trợn mắt lắc đầu “ biết em lấy đâu ra lòng tự tin”

      Đoạn Hựu Lăng vô tình lấy hết ảnh bàn sau đó vào quầy ba. Vu Hàn theo sát tới ngồi xuống bên quầy ba vẫn tiếp tục truy vấn lòng tin của từ đâu mà đến.

      ra cha mẹ Thiệu Giác ly hôn được nhiều năm, bây giờ có gia đình riêng của mình, bọn họ rất ít quản chuyện của Thiệu Giác, năm liên lạc cũng tới mới ngày, cho nên em lo lắng chỉ có chút đáng tiếc mà thôi” đàng hoàng .

      ra là như vậy” Vu Hàn bừng tỉnh đại ngộ “Bất quá bọn họ rất ít quan tâm chuyện của Thiệu Giác tại sao hôm nay lại xuất xoi mói em ?”

      Đoạn Hựu Lăng nghe như vậy cũng có chút sửng sốt.

      “Có lẽ bà nghe được Thiệu Giác kết hôn cùng với nữ nhân có con riêng nên mới hiểu lầm chăng ?” suy đoán.

      “Vấn đề là bà ta nghe đâu , hơn nữa bà ta cũng biết em cùng Thiệu Giác kết hôn. Chị cảm thấy chuyện này có chút kỳ quái, dường như có mưu nào đó” Vu Hàn như có điều suy nghĩ.

      Chị Vu Hàn, chị lại suy nghĩ nhiều quá đó”

      “Là sao ? Em giải thích vì sao bà ta chuẩn bị trước mà tới hành động ?”

      “Có chuẩn bị trước rồi đến ?”

      “Những bức ảnh kia” Vu Hàn càng nghĩ càng đúng “Cũng phải ngày gì trọng đại em siêu thị giết người, cũng chỉ duy nhất ngày đó mà thôi, trùng hợp bị bắt được như thế, em cảm thấy khả nghi sao ?”

      Đoạn Hựu Lăng nhìn , chân mày cũng từ từ mà nhíu lại.

      “Có phải mẹ Thiệu Giác biết chúng ta kết hôn, bà lại biết được chuyện trước kia của chúng ta nên mới thuê người theo dõi, mới chụp những bức ảnh kia ?” cũng bắt đầu cảm thấy chuyện có vẻ kỳ quặc.

      “Nếu đúng như lời em là bà ta thuê người theo dõi, bà tại sao lại biết chuyện em kết hôn cùng Thiệu Giác ?” Vu Hàn xoa cằm suy tư.

      Đoạn Hựu Lăng sửng sốt chút cũng đáp được.

      “Chị cảm thấy có người đứng đằng sau thao túng chuyện này, mẹ Thiệu Giác chẳng qua chỉ là con cờ mà thôi, em tốt nhất nên cẩn thận chút” Vu Hàn tay chống cằm vẻ mặt như có điều suy nghĩ, bất chợt lại nhíu mày oán trách “Chị tên Thiệu Giác kia sinh ra mang đến xui xẻo mà”

      “Chị Vu Hàn…”

      “Được rồi, lão công nhà em vạn tuế, bất quá chị muốn em chuyện này cho Thiệu Giác biết, nên bận tâm quan hệ của mẹ con bọn họ mà dấu diếm ” Vu Hàn chân thành với .

      “Làm sao chị biết em do dự có nên hay ?” Đoạn Hựu Lăng trầm mặc, giọng e sợ hỏi.

      “Chị cũng phải ngày thứ nhất biết em” Vu Hàn cho cái xem thường “Chuyện này có vẻ kỳ quặc vì phòng ngừa vạn nhất vẫn là nên ra tra ràng chân tướng”

      “Nếu Thiệu Giác nghe được chuyện này rất tức giận” Đoạn Hựu Lăng âu sầu thở dài.

      đến tức giận, nhìn chưa ra tên kia là ‘Đen canh tử giả bộ tượng du’” Vu Hàn nhịn được bật cười.

      “Có ý gì ?” Nghe Lâm cho đòi xương bị gãy hai xương sườn”

      ?”

      “La Kiệt xác định Thiệu Giác chỉ đá Lâm cho đòi xương cước mà thôi, nghĩ tới thương tổn lớn như vậy. Lão công của chị lúc ấy ta đá xuống phía dưới, nếu như như thế Lâm cho đòi xương nhất định tuyệt tử tuyệt tôn” Vu Hàn cười ha hả.

      Sắc mặt Đoạn Hựu Lăng trở nên hồng, im lặng biết gì.

      “Em cần tội nghiệp ta, ta là bị trừng phạt đúng tội, lại dám bắt cóc em, còn muốn làm điều xằng bậy với em, chị cảm thấy Thiệu Giác cho cước quá tốt”

      “Chị Vu Hàn, dưỡng thai” Nhìn bộ dáng phẫn nộ, dùng sức vung quyền, Đoạn Hựu Lăng nhịn được nhắc nhở.

      Vu Hàn nghe vậy lập tức cúi đầu nhìn cái bụng của mình, lại đưa tay ra xoa xoa “Bảo bối ngoan, mẹ dạy người làm sai trái, gặp phải người xấu tuyệt đối nương tay, nhất định phải làm cho sống bằng chết, hiểu ?”

      Nhất thời Đoạn Hựu Lăng dở khóc dở cười.
      Last edited: 8/9/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :