1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Người Kia, Lão Bản - Kim Huyên (10 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 5.3

      Đoạn Hựu Lăng mực giả bộ ngủ, cho đến khi Thiệu Giác rời khỏi người nàng, đứng dậy mặc áo quần rồi hôn lên má nàng cái sau đó rất nhàng đóng cửa phòng rời , lúc đó nàng mới dám mở mắt ra, mới dám thả lỏng cơ thể.

      Trời ạ ! Tại sao có thể như vậy ? Nàng cùng tại sao lại phát sinh chuyện như vậy ?

      Nàng nằm giường ôm đầu hối hận thôi, chỉ thiếu phát ra tiếng rên rỉ ảo não mà thôi.

      Nàng mới vừa rồi là bị cái gì nhập vào thân, làm sao cùng

      Nàng dùng sức lắc đầu, hất ra khỏi đầu những hình ảnh làm đỏ mặt tim đập, tại nên làm cái gì bây giờ ? Sau này nàng lấy thái độ gì đối mặt với nha? Nàng là điên mất thôi!

      Nhớ kỹ, em là của !

      Nàng bất chợt ngơ ngẩn lúc, ngồi dậy dùng hai tay day day huyệt thái dương, xem mình có thể bình tĩnh chút, thanh tĩnh chút.

      qua những lời này với nàng sao ? Hay là tất cả chỉ mình nàng tưởng tượng ra ?

      Ảo tưởng ?

      Nàng vừa ngơ ngác chút, tiếp theo chân mày cau chặt. ra là nàng đối với có ảo tưởng nha, khó trách vừa hôn nàng quên mình họ tên gì, chỉ ngây ngốc thoáng cái bị ăn sạch . là ngu ngốc !

      Nhưng là rốt cuộc từ lúc nào nàng xem là đồng nghiệp trở thành nam nhân của mình ? Từ lúc hôn nàng hay là trước đó nữa ?

      Đáng giận, nàng rốt cuộc làm cái gì nha, tình hình của nàng bây giờ căn bản có thời gian cũng như sức lực để chuyện đương, tất cả tinh thần phải đặt hết vào quán mới đúng. Rốt cuộc là tại sao ?

      Nhớ lỹ, em là của !

      lòng sao ? những lời này hàm ý chính là gì ? Lúc trước thích nàng, này có ? Nàng có chỗ nào đáng giá để thích chứ ?

      là phiền, làm cho quan hệ trở nên phức tạp như thế, này cũng nên trách , đáng giận !

      “Cốc, cốc, cốc !”

      Đột nhiên xuất tiếng gõ cửa làm nàng sợ hãi nhanh trốn vào trong chăn, hai mắt nhắm nghiền dám động đậy.

      “Hựu Lăng, em tỉnh chưa ? Chị vào được ?” Ngoài cửa truyền đến tiếng của Vu Hàn.

      Chị Vu Hàn ? Nàng lập tức mở hai mắt ra lớn tiếng kêu lên

      tỉnh, chị Vu Hàn đợi em tí, đợi em tí thôi !” Nàng vừa vừa nhanh chân nhảy xuống giường, bằng động tác nhanh nhất mặc áo quần vào, sau đó vọt tới trước cửa phòng mở cửa ra, đem người đứng ngoài cửa kéo vào trong phòng, rồi nhanh hơn nữa đóng kín cửa phòng, động tác rất liền mạch.

      “Em làm sao thế ?” Vu Hàn buồn cười hỏi, nhưng vừa thấy trán nàng bị băng bó lập tức nhíu mày “ Thương thế của em sao rồi ?”

      có chuyện gì, chỉ là vết thương mà thôi” Đoạn Hựu Lăng lắc đầu.

      “Bất kỳ vết thương nào ở mặt phụ nữ cũng thể xem là vết thương ” Vu Hàn vẻ mặt nghiêm túc.

      Đoạn Hựu Lăng đưa tay sờ trán của mình, thể phản bác được.

      “Chị nghe bị thương chảy ít máu, vết thương rất lớn sao ? Có thể lưu lại sẹo hay ?”

      “Em biết, nhưng Thiệu Giác …” Đột nhiên nàng im miệng, quên mất mục đích kéo chị Vu Hàn vào phòng, bây giờ phải lúc để bàn luận vết thương của nàng.

      “Chị Vu Hàn, em nên làm cái gì bây giờ ?” Nàng đột nhiên cầm chặt tay Vu Hàn cầu cứu.

      “Cái gì làm sao bây giờ ?” Vu Hàn vẻ mặt mờ mịt hỏi.

      “Chính là…” Nàng muốn mở miệng rồi lại thôi, vừa thẹn vừa lúng túng biết nên như thế nào.

      Nhìn khuôn mặt ửng hồng, lại liếc thấy cổ nàng có dấu hôn, giường lộn xộn, Vu Hàn chợt hiểu vì sao nàng muốn lại thôi.

      “Thiệu Giác xuất thủ với em ?” Vu Hàn nhướng mày cười.

      Đoạn Hựu Lăng mắc cỡ cúi đầu, biết trả lời như thế nào.

      Vu Hàn nhanh chóng kéo nàng lên ngồi giường, vẻ mặt mập mờ nhìn nàng :

      “Cảm giác như thế nào ? Công phu giường của có tiến bộ hơn trước ?”

      Đoạn Hựu Lăng đỏ mặt, cả người như sắp bốc cháy, cản bản để ý lời của Vu Hàn trừ chọc ghẹo ra còn có điều ám chỉ.

      “Chị Vu Hàn…” Nàng khẩn cầu kêu lên, vừa xấu hổ vừa quẫn.

      “Tất cả mọi người đều là người lớn, em xấu hổ cái gì ?” Vu Hàn nhịn được chỉnh lại.

      “Rốt cuộc tại em nên làm cái gì bây giờ ?” muốn nàng tiếp tục cái vấn đề này, nàng ưu sầu hỏi.

      “Cái gì làm sao bây giờ, phải sớm công bố em là lão bà của rồi sao ?” Vu Hàn nhàng đơn giản tuyệt coi đó là vấn đề.

      “Đó là diễn trò”

      “Vậy từ giả thành , phải hai người cũng làm chuyện đó rồi sao ?”

      “Chị Vu Hàn…” Đoạn Hựu Lăng đỏ mặt hờn dỗi đánh nàng.

      “Chị sai nha, hai người phải làm sao ? Hay là chị hiểu lầm ? Nhưng là cổ em ràng là dấu hôn ? Chị nhìn lầm chứ ?” Vu Hàn tiếp tục đùa nàng.

      “Chị Vu Hàn !” Đoạn Hựu Lăng biết nên làm gì để Vu Hàn im miệng, đành mặc cho mặt cứ đỏ thêm.

      Vu Hàn thấy thế khì khì mấy tiếng, cuối cùng nhịn được nữa phá ra cười lớn.

      Đoạn Hựu Lăng ai oán nhìn nàng, hối hận khi để cho nàng vào trong phòng.

      “Ai, làm gì ai oán như vậy ? Em phải cao hứng mới đúng, em có lão công, tiểu Trạch có ba ba, có thể là vẹn cả đôi đường, chuyện vui nhân đôi, em cảm thấy thế sao?” Nàng cười .

      Lão công ? Ba ba ? Thiệu Giác từ đầu tới cuối chưa từng kết hôn với nàng nha ?

      [ chẳng qua là xem đáng thương, chưa lập gia đình mang thai, mới có thể tạm thời ở chung chỗ mà thôi, nghĩ mình đủ khả năng gả cho sao?]

      Lời của ta vẫn còn văng vẳng trong đầu nàng. Nàng dùng sức lắc đầu đem vứt bỏ hết thảy.

      “Tại sao ?” Vu Hàn thu hồi nụ cười, xem thần sắc của Hựu Lăng, tại sao lại lên vẻ khổ sở như vậy ?

      “Em chỉ biết sau này nên dùng thái độ gì để đối mặt với Thiệu Giác ?” Nàng thản nhiên ra hết “ Nếu như xem mọi chuyện chưa xảy ra…”

      “Chị khuyên em tốt nhất đừng nên làm như vậy, em làm như vậy chỉ làm cho tức giận mà thôi” Vu Hàn trực tiếp cắt đứt lời nàng “Nghe hôm nay đạ cửa nhà vệ sinh ? nghĩ lại tức giận đến mức đó, chị khuyên em nên chọc cho tức giận, như vậy tốt”

      “Em rốt cuộc làm cái gì bây giờ ?” Đoạn Hựu Lăng nhíu chặt chân mày.

      “Theo , bất kể làm cái gì đều theo

      Đoạn Hựu Lăng sửng sốt chút, trăm lần nghĩ tới Vu Hàn có thể như vậy, đây chút cũng giống chị Vu Hàn từng nha. Theo ? Nàng cư nhiên chấp nhận làm nữ nhân yếu đuối, nàng có nghe lầm hay ?

      “Chị Vu Hàn ?”

      “Rất kinh ngạc khi chị như vậy sao?” Nàng chẳng qua là mỉm cười.

      “Nguyên nhân”

      “Em bây giờ khoan cần biết nguyên nhân, chỉ cần nghe lời chị là được”

      “Nhưng là…” Đoạn Hựu Lăng vẻ mặt do dự. Như vậy phải làm nữ nhân của Thiệu Giác sao ? Làm như vậy là tốt sao ? Nàng có thể làm như vậy sao ?

      “Tin tưởng chị, Hựu Lăng. Chị hại em” Vu Hàn chân thành nhìn nàng.

      Đoạn Hựu Lăng chần chừ chút mới do dự gật đầu “ Được rồi”
      Last edited: 8/9/14

    2. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 5.4

      Tựa hồ như biết trước nàng quyết định muốn theo , dường như phản kháng . Buổi tối hôm đó Thiệu Giác rất thoải mái ở lại trong phòng nàng, sống chết chịu .

      gian phòng bao gồm cả nhà tắm, chỉ nghĩ thôi cũng đủ thấy chật chội thế nào. Bình thường chỉ hai mẹ con nàng miễn cưỡng cũng có gian, bây giờ chen vào nam nhân cao mét tám, có thể nghĩ đến chật chội như thế nào.

      Nhưng là hai nam nhân lớn lại có thể ở nơi chật chội như vậy chơi trò cưỡi ngựa đến vui vẻ, nàng còn lời nào để , thể nào phản bác được, thể làm gì khác hơn là vào phòng tắm rửa mặt.

      Theo nha…Đoạn Hựu Lăng trong phòng tắm đợi, nhìn mình trong kính thở dài. Chị Vu Hàn đúng là quyết định thay nàng tìm tia hy vọng.

      Từ lúc nàng nhận thức được là mình thích , tâm tình vẫn là bất ổn định, buồn vui hỗn tạp do dự biết làm sao.

      Nàng thích , hy vọng mình được ở bên cạnh , nhưng là vừa nghĩ đến điều kiện của mình căn bản là xứng với , nàng nhụt chí rút lui.

      Nhưng là Chị Vu Hàn thay nàng quyết định, làm cho nàng còn vấn đề muốn xứng hay , cũng cần nghĩ đến ánh mắt của người khác, chỉ cần theo tùy chủ động thương, bất kể là bắt đầu hay kết thúc chỉ cần theo .

      Như vậy tốt, có gánh nặng.

      Chẳng qua là nàng nhịn được lại nghĩ ngợi, quan hệ của bọn họ có thể kéo dài bao lâu, kéo dài đến khi nào ? Nàng có thể chấp nhận chia tay bởi vì nàng sớm có chuẩn bị, nhưng là tiểu Trạch, nó có thể chấp nhận ba ba rời sao ?

      Mới vừa rồi nàng xem hai người chơi đùa vui vẻ mới giật mình nghĩ đến điểm này. Nàng có nên với Thiệu Giác nên đối với tiểu Trạch quá tốt, nên qúa gần gũi nó, nên làm cho tiểu Trạch nghĩ ở bên cạnh dài lâu ?

      Nhưng là khó nhìn được bộ dáng vui vẻ của tiểu Trạch, nàng nhẫn tâm muốn tước đoạt hết thảy sao ?

      Nhìn mình trong gương nở nụ cười khổ, nàng thở dài, lắc đầu, quyết định làm khó con cũng làm khó mình, ít nhất hai mẹ con cũng có đoạn vui vẻ để nhớ lại, như vậy là đủ rồi, phải sao ?

      Lần nữa lắc đầu, mở vòi nước ấm, cởi bỏ áo quần bước vào bồn tắm, đứng dưới vòi hoa sen để cho nước ấm tẩy thân mệt mỏi.

      Đột nhiên cửa phòng tắm chút báo động bị mở ra, dọa nàng kêu to tiếng, chỉ thấy Thiệu Giác hào phóng vào phòng tắm, đóng cửa lại, hai lời tự nhiên cởi bỏ áo quần của mình.

      , ở đây làm gì ?” Nàng bối rối dùng khăn lông che thân mình, đỏ mặt lắp bắp .

      “Cởi quần áo” nhìn nàng nhếch miệng cười tiếng.

      Nàng dĩ nhiên biết cởi quần áo, nàng muốn hỏi chính là _______ “ cởi quần áo làm gì ?”

      “Tắm” lần nữa cười tiếng với nàng.

      “Em còn chưa tắm xong” Nàng phải lên tiếng nhắc nhở.

      biết” Lúc này cái miệng của mở càng lớn, động tác cởi quần áo cũng trở nên nhanh hơn, chỉ chốc lát sau cởi hết toàn bộ nhảy vào bồn tắm cùng nàng.

      Đoạn Hựu Lăng đỏ mặt, cũng phải muốn ở lại, biết làm sao đành đưa lưng về phía , cố gắng bình tĩnh hỏi :“Tiểu Trạch đâu ?”

      “Chơi mệt nên ngủ thiếp

      “Ừ” Kế tiếp nên gì đây ? Nàng liều chết nghĩ, nhưng cảm giác được từ phía sau kề sát mình, dùng vật cứng rắn chống đỡ nàng., làm cho nàng trong nháy mắt run lên cái, trái tim bắt đầu cuồng loạn.

      Lão thiên ! vốn phải tới đây để tắm.

      “Đen đủi…”

      “Em có biết nguyên cả buổi chiều, đến buổi tối đều muốn ?” Môi của lướt qua cổ của nàng, giọng khàn khàn ma mị làm cho thần trí người ta mê muội.

      Trái tim Đoạn Hựu Lăng nhảy dựng vừa vội vừa nhanh, làm nàng cơ hồ ra lời.

      “Trong đầu chỉ nghĩ đến em, thanh của em, da thịt mềm mại, lúc em thở dốc, lúc em ở dưới người của kẹp chặt cảm giác của …”

      “Đừng…” Nàng nghĩ ngăn những lời khiến nàng xấu hổ, nhưng tay của nhanh chóng bao lấy bộ ngực của nàng, vuốt ve trêu chọc, làm cho nàng hớp hơi khí, lần nữa ra lời.

      “Em có biết hay rất thích em, cho tới bây giờ chưa có người nào, chưa có nữ nhân nào cho cảm giác như vậy. Cảm giác này muốn buông tay, muốn mất , cảm giác muốn hoàn toàn đoạt lấy cũng chỉ có em mà thôi” rù rì với nàng, vừa đem tay trượt vào chân nàng, ngừng mà đùa giỡn, làm cho nàng nhịn được phát ra tiếng rên .

      …” Nàng yếu ớt chống cự, con của nàng ngủ sát vách, cho dù ngủ nàng cũng thể.

      em”

      Lời của làm nàng kinh hãi, làm nàng trợn to hai mắt quay đầu nhìn, nhưng lợi dụng cơ hội này đem nàng đối mặt với mình, sau đó đem nàng đặt ở tường, kéo cái chân của nàng ôm mình, lại đem vật cứng rắn thẳng tiến vào nơi mềm mại của nàng.

      đột nhiên động thân làm nàng chịu được cong người lên, kiều ôm cổ chặt, tuy nhiên vẫn chưa hết kinh ngạc với câu kia.

      “Thiệu Giác, vừa rồi cái gì ?” Nàng thở gấp hỏi.

      em”

      ngừng ở trong cơ thể nàng cử động lên xuống, làm cho nàng khó có thể suy tư.

      giỡn sao ?”

      đột nhiên dừng lại, ánh mắt nóng bỏng nhìn nàng nhanh chóng đầy tức giận.

      Nàng biết làm sao lại nhìn, chỉ thấy híp hai mắt lại, giơ lên chân khác của nàng ôm lấy hông của , đột nhiên lấy tốc độ nhanh động vào cơ thể nàng, làm nàng nhịn được hét to lên.

      “Bây giờ em còn cảm giác giỡn sao ?” cắn răng gầm , mặt động tác ở trong cơ thể nàng vừa mạnh vừa có lực, khiến nàng hoàn toàn có cách nào cự tuyệt ở trong ngực rên rỉ giãy dụa.

      Hoan ái cao trào làm cho nàng nức nở thành tiếng, mà có dừng lại, tiếp tục vô tình ở trong cơ thể nàng đâm chọc, đến khi nàng thể chịu được nữa mới run run nhả ra.

      Nước vẫn ở trong vòi hoa sen phun ra, Đoạn Hựu Lăng dựa lưng vào vách tường gạch, toàn thân mềm nhũn vô lực, người bị đè ép thân thể dường như mệt mỏi của , cảm giác như vậy hẳn là bình tĩnh ngoài ý muốn.

      “Bây giờ em còn hoài nghi sao ?” ngẩng đầu, gợi cảm mà khàn khàn .

      Nàng vô lực lắc đầu, nếu từ chối , có giống như khi nãy đối với nàng, nàng có cách nào thừa nhận a.

      Thiệu Giác lúc này mới lộ ra bộ dáng mỉm cười thõa mãn, đứng lên rời khỏi nàng.

      Nhưng mất chống đỡ, Đoạn Hựu Lăng lập tức khuỵu xuống, hai chân cơ hồ mất công dụng.

      lần nữa mỉm cười, dường như rất đắc ý với hành động mình tạo ra. Tiếp theo, đỡ nàng lên, ôn nhu giúp nàng tắm, mặc dù nàng lung túng muốn kháng nghị, vốn là vô lực tự lo liệu, thể làm gì khác hơn là đỏ bừng cả khuôn mặt, vừa thẹn vừa quẫn để cho phục vụ nàng tắm rửa. Sau đó Thiệu Giác liền ôm lấy nàng đưa nàng trở về giường.

      Chẳng qua nàng cho là đên đây là chấm dứt, hẳn có thể về nhà nhưng nghĩ tới lại theo nàng lên nằm giường.

      về sao ?” Nàng thấp giọng hỏi.

      thể ngủ cùng em sao ?” đem nàng ôm vào trong ngực, đem mặt vùi vào vai nàng, tìm tư thế thoải mái bắt đầu ngủ.

      “Nơi này rất chật chội” Nàng nhịn được cử động thân thể.

      “Đừng động, cẩn thận đánh thức tiểu Trạch” cố ý đe dọa nàng.

      Đoạn Hựu Lăng lập tức nhìn về phía con ngủ say, dám lộn xộn nữa.

      Thiệu Giác hài lòng vung lên khóe miệng, lại đem nàng ôm chặt hơn mới hài lòng nhắm mắt lại, chỉ chốc lát sau liền chìm vào giấc mộng, nhưng Đoạn Hựu Lăng phải lâu sau mới ngủ.

      Chẳng bao giờ được người khác ôm ngủ. Hay là có thói quen nha!
      Last edited: 8/9/14

    3. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 6.1

      Kể từ khi Thiệu Giác tới quán cà phê hạnh phúc, có rất ít nam nhân ngồi ở quầy ba, nguyên nhân là muốn bị so sánh với vẻ tuấn dật đẹp trai hơn người của , nguyên nhân thứ hai là bị nữ nhân chiếm cứ, muốn ngồi cũng được.

      Bất quá từ khi Thiệu Giác giận dữ vì hồng nhan, chỗ ngồi ở quầy ba cũng thường xuyên vắng vẻ, mặc dù vẫn có nhiều nữ nhân muốn buông tha cứ ngồi ở đó nhưng phần lớn vẫn thấy nhiều chỗ trống.

      Năm giờ chiều, nam nhân đẩy cửa bước vào, sau đó thẳng tới quầy ba ngồi xuống.

      “Tiên sinh mạnh khỏe” Thiệu Giác đưa menu cho .

      “Cảm ơn”

      Nam nhân nhận lấy menu tùy ý lật xem, lát lại nhìn về bốn phía, lát nhìn về nam nhân làm việc trong quầy ba, giống như nhàm chán lại giống như tìm kiếm cái gì.

      “Xin hỏi…” Nhịn hồi lâu, rốt cuộc chịu được mở miệng, lại nghe thấy nơi cửa chính truyền đến tiếng “leng keng”, quay đầu nhìn chính là người kiếm nãy giờ “Hựu Lăng”. Nam nhân hưng phấn hô.

      Bên trong quầy ba, Thiệu Giác nheo lại hai mắt nguy hiểm, nhưng bất động thanh sắc tiếp tục làm việc.

      “Lâm tiên sinh, từ đại lục về rồi ?” Nhìn mặt người khách quen thuộc, Đoạn Hựu Lăng mỉm cười gật đầu. vào quầy ba cất túi xách, rửa tay sạch mới bắt đầu chế cà phê. “Cà phê Keny á phải ?”

      “Đúng, em còn nhớ ?” Nam nhân vẻ mặt mừng rỡ nhanh chóng gật đầu.

      Đoạn Hựu Lăng tiếng động mỉm cười.

      , muốn nàng nhớ quả rất khó khăn, bởi vì ta theo đuổi nàng hơn năm, cho đến khi công ty điều đại lục công tác, hai tháng mới có thể trở về Đài Loan lần, ta mới trình diện đây mỗi ngày.

      Bất quá như vậy, nửa năm qua mỗi lần trở về Đài Loan nghỉ phép tuần, vẫn là mỗi ngày đến đây trình diện, hại bọn ta thiếu chút nữa bị thành tâm đả động, chỉ tiếc…

      Nàng tự chủ liếc nam nhân im lặng đứng bên mình cái, bên khóe miệng giương cao lên chút, còn mang ít vị ngọt hạnh phúc.

      nhìn thấy ngoài cửa đề đổi thời gian kinh doanh từ mười giờ rưỡi thành hai giờ sáng, đổi lúc nào vậy ?” Nam nhân hỏi.

      “Tháng này mới bắt đầu” Nàng khách khí trả lời.

      “Sau này buồn đến chỗ này sau mười giờ rưỡi” Nam nhân vui sướng “Đúng rồi, có quà cho em”. từ trong túi lấy ra cái tinh xảo đẩy tới trước mặt nàng.

      Đoạn Hựu Lăng bất đắc dĩ nhìn “Lâm tiên sinh…”

      “Bằng hữu tặng quà cho nhau em còn muốn từ chối sao ? Nhanh mở ra xem có thích ?”

      “Ta thể nhận” Nàng lắc đầu.

      “Lần này chỉ là món quà mà thôi, cũng đáng trọng, cũng có ý nghĩa gì đặc biệt” Nam nhân nhanh chóng bảo đảm, bởi vì hai lần trước, lần tặng túi da, lần tặng chiếc nhẫn, hai lần đều bị nàng nhã nhặn từ chối. Cho nên lần này chọn vòng ngọc tặng nàng, vừa đoán được giá tiền vừa mang bất kỳ ý nghĩa gì.

      xin lỗi, hay là giữ lại ?” Đoạn Hựu Lăng đẩy trở về cho , miệng liên tục xin lỗi.

      chỉ là món quà mà thôi, chúng ta phải là bằng hữu sao ?”Nam nhân kiên nhẫn, lấy cớ bằng hữu ra để ép nàng.

      “Lâm tiên sinh, nên tặng cho bạn ” Đoạn Hựu Lăng nhìn , gián tiếp ràng mình đối với vô tình.

      “Chỉ cần em cho cơ hội, lập tức có bạn ”Nam nhân ánh mắt nóng bỏng nhìn nàng, trực tiếp , chỉ cần mình nàng.

      Đoạn Hựu Lăng thở dài, tự chủ nhìn về Thiệu Giác hy vọng có thể giúp được nàng. Đột nhiên nhô ra trước mắt nam nhân theo đuổi mình, chút để ý cũng có sao ? thích nàng, nàng sao ?

      “Cần hỗ trợ sao ?” Phát ánh mắt cầu cứu, Thiệu Giác ánh mắt ôn nhu đưa tay ra đụng vào mặt nàng.

      Nàng khẩn cấp gật gật đầu.

      Nam nhân nghe vậy, ánh mắt hoài nghi nhìn hai người bọn họ trao đổi ánh mắt.

      cần hoài nghi, nàng kết hôn, người bên cạnh nàng chính là tôi” Thiệu Giác đem nàng ôm vào lòng, tham muốn giữ lấy, nhìn nam nhân bên quầy ba lộ ra chút cười nhạt, biểu thị công khai chủ quyền.

      Nam nhân trong nháy mắt xanh mặt, vẻ mặt tin “Hựu Lăng, lời của ?” nhanh chóng nhìn tình nhân trong mộng.

      Đoạn Hựu Lăng nhìn mặc nhiên gật đầu.

      “Em gạt có đúng hay ? Mục đích là muốn hết hy vọng ?” như cũ muốn tin đây là .

      “Lâm…” Nàng mở miệng muốn khuyên, mới được chữ mà thôi, Thiệu Giác liền cúi xuống hôn nàng.

      Nụ hôn tới quá đột ngột nhưng vẫn mang theo ôn nhu cùng ấm áp. Đoạn Hựu Lăng tự nhiên nhắm hai mắt lại, trừ ra nụ hôn của còn lại quên hết thảy.

      “Bây giờ còn hoài nghi sao ?” Dứt nụ hôn, Thiệu Giác mới ngẩng đầu .

      “Tôi tin, mới qua hai tháng mà thôi. Hựu Lăng !”

      “Xin gọi tên ấy theo chồng” bất mãn cắt đứt.

      “Gọi tên theo chồng ?”Nam nhân lộ ra vẻ mặt khiếp sợ “ Hai người kết hôn ?”

      Đoạn Hựu Lăng cúi đầu nhìn chiếc nhẫn trong tay, trầm mặc . Cho dù cùng Thiệu Giác kết hôn, cũng muốn lời với , nên chết tâm, bở vì có cảm giác đương với , giống như cảm giác với Thiệu Giác.

      Tình có thứ tự đến trước và sau !

      Nàng chấp nhận để mặt ta còn chút máu, lắc đầu, lảo đảo từ chỗ ngồi đứng lên sau đó đẩy cửa quyết tâm rời .

      xin lỗi” Đoạn Hựu Lăng theo bản năng thấp giọng xin lỗi.
      Last edited: 8/9/14

    4. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 6.2

      “Chưa nghe em đề cập đến vấn đề này” Thiệu Giác cau mày chuẩn bị tính sổ .

      “Em quên” vẻ mặt vô tội.

      Thiệu Giác vừa nghe sắc mặt phút chốc tốt hơn rất nhiều. Rất hài lòng với đáp án này, quên mình hận tên kia đối với có ý tứ, căn bản chưa bao giờ để trong lòng.

      “Tiểu Trạch đâu ? Em phải đón nó ư, làm sao thấy nó cùng về ?” hỏi.

      “Mới vừa rồi gặp Tuyết Nhan cùng Tiểu Khiết bên ngoài, nó cùng hai người lên lầu rồi.” Lâm Tuyết Nhan ở tại tầng tám còn Tiểu Khiết là con .

      “Cái đồ bất hiếu, về đến nhà chưa gặp cha chào hỏi chạy theo nữ nhân” Thiệu Giác lầm bầm oán trách.

      cái gì nha ?” Đoạn Hựu Lăng nghe vậy nhịn được cảm thấy buồn cười. thích xem con như con của mình sinh ra.

      “Sinh con trai ngoài nối dõi tông đường ra còn lại được ích gì, lớn chút là chạy theo nữ nhân” lắc đầu nhìn bộ dáng rất kinh nghiệm. “ vẫn thích con hơn, con chung thủy, nghe lời laị đáng , hơn nữa nghe lời ba ba chạy theo nam nhân, cho nên em giúp sinh có được hay ?”

      vừa buồn cười vừa kinh ngạc. Giúp sinh ? lòng sao ? có biết cầu này đại biểu có ý gì, nguyện cùng kết hôn chung gia đình sao ? Hay chẳng qua là tùy tiện giỡn ?

      Hẳn là giỡn a, dù sao cũng chưa từng đề cập đến vấn đề kết hôn.

      “Chớ có đùa” vỗ vỗ mặt của .

      Thiệu Giác nhịn được chán nản “Tại sao mỗi lần lòng với em cái gì, em cũng cho là giỡn ? Có phải muốn kéo em vào phòng dùng hành động chứng minh mới phải là giả ?”

      “Đừng…” Cái gọi là hành động của làm cho Đoạn Hựu Lăng đỏ mặt, tính mở miệng chớ có đùa lại giật mình im bặt. Lấy cá tính được làm được, thử nghiệm qua rồi.

      “Làm sao cho hết lời nha ?” nheo mắt lại, ánh mắt chứa dục vọng.

      “Lúc em đón tiểu Trạch mới vừa nghĩ ra chuyện” quyết định đổi đề tài “Em có nên hay chuyển chổ ở, đem phòng nhường lại để mở rộng quán, rất đáng ứng dụng”

      thực tế cũng nghĩ đến vấn đề này” nhìn .

      cũng nghĩ tới ?”

      “Trong quán làm ăn rất tốt chỉ tiếc gian có hạn, nếu muốn tăng doanh thu phải là khó khăn gì” đồng ý gật đầu.

      cũng nghĩ như vậy em cũng nên nhanh chóng tìm phòng mới để chuyển ” Mặc dù là nỡ nhưng để giúp đến cuộc sống của hai mẹ con phần nào, cũng chỉ làm được như vậy.

      “Tìm phòng trọ ?” đột nhiên ngừng tay.

      trừng mắt nhìn “Đương nhiên là tìm phòng trọ nếu em và tiểu Trạch buổi tối ngủ công viên à ?”

      “Em có thể tiếp tục đếm xỉa đến tồn tại của chậm rãi lau khô tay bước nhích lại gần .

      “A ?”

      “A cái gì ? Chẳng lẽ cho tới bây giờ em muốn dựa vào sao ? Chẳng lẽ em cho là để lão bà cùng con ra ngủ công viên sao ? Em có thể tiếp tục đếm xỉa đến quan hệ của chúng ta” nghiến răng nghiến lợi tới gần.

      Đoạn Hựu Lăng kinh ngạc nhìn , dám duy nghĩ lung tung nhưng nhịn được ngập ngừng phản bác “Em cũng phải lão bà của …”

      Nhất thời Thiệu Giác có cảm giác máu huyết sôi trào.

      đột nhiên ngừng công việc lôi kéo ra ngoài.

      “Chờ chút, muốn đưa em chỗ nào ?” Đoạn Hựu Lăng ngạc nhiên gọi hỏi nhưng vẫn lên tiếng. “Hai chúng ta thể đồng thời rời , hơn nữa cũng sắp tới giờ ăn tối, trong quán có rất nhiều khách. Thiệu Giác, rốt cuộc muốn đưa em chỗ nào. Thiệu Giác…”

      “Leng keng” Tiếng cửa mở ra ngăn trở tiếng kêu của .

      Ngoài cửa thủy tinh bóng dáng của hai người bọn họ càng xa, để lại cho khách trong quán vẻ mặt mờ mịt nhìn hai người rời , biết xảy ra chuyện gì ?
      Last edited: 8/9/14

    5. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 6.3

      kết hôn.

      Chuyện này làm sao phát sinh, là nằm mơ sao ? Nếu như vậy đây là giấc mơ tuyệt vời, trước mắt kia là party ăn mừng và Thiệu Giác kết hôn phải là giấc mơ kéo dài chứ ?

      Những gia đình trong nhà trọ tám tầng đều có mặt đầy đủ, trừ gia đình ở tầng hai thăm người thân chưa về.

      Tầng ba gia đình nhà Viên thị cùng hai đứa trẻ, tầng bốn gia đình nhà Vệ thị cùng hai đứa trẻ, tầng năm Khuê tiên sinh cùng Vu Hàn tỷ, tầng sáu gia đình Quan tiên sinh, tầng bảy gia đình Khúc Thiến tỷ cùng ba đứa trẻ, cùng với tầng tám gia đình La thị cùng con mới bết .

      Những người này đều là quen thuộc cũng là bằng hữu của , nhưng nhìn bọn họ lần xuất đầy đủ trước mặt đây là lần đầu tiên, cảm giác được chân tình làm cho người ta rất cảm động nha.

      Bất quá trừ rung động ở ngoài còn đống hoài nghi chưa giải thích được nha.

      Bọn họ từ đâu lại biết chuyện cùng Thiệu Giác kêt hôn ? Chuyện này xảy ra mới có ba giờ mà thôi, thân là nữ chính còn chứ biết mình nằm mơ hay nhưng bọn họ lại tin tức tin thông chạy đến mừng kết hôn, đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì ? mờ mịt nhìn về hướng Thiệu Giác khóa cửa.

      tiếng đồng hồ trước dán tờ giấy trước cửa quán, ghi “quán có việc, tối nay đóng cửa trước tám giờ rưỡi”. Mặc dù biết đóng cửa quán trước thời gian như vậy là vì cái gì, cũng từng ngăn cản nhưng hoàn toàn để ý đến kháng nghị của , nhìn party mừng kết hôn này đại khái cũng có chín mươi chín phần trăm có liên quan tới rồi.

      Khóa cửa xong liền xoay người tới lại thấy ngồi ngây ngốc nhìn , Thiệu Giác lập tức mỉm cười với sau đó tới phía .

      mới rời chút mà em thấy đơn rồi sao ?” tới bên thấp giọng nỉ non bên tai .

      Đoạn Hựu Lăng liếc cái, khuôn mặt có chút hồng hồng.

      “Là cho mọi người chuyện này ?” hỏi.

      , chỉ cho Vu Hàn mà thôi”

      “Này với đạo lý giống nhau sao ?” ôm đầu rên rỉ “ có biết làm như vậy ngay cả cơ hội hối hận cũng có sao ? Nhà trọ tám tầng có tên nhà trọ hạnh phúc, ở chổ này tuyệt đối cho phép có người phá hoại khí hạnh phúc.

      tại sao muốn hối hận ? Em đến bây giờ còn cho là giỡn ?” Mắt của nguy hiểm nheo lại. Nữ nhân này tại sao lại cứng như vậy nha, cái gì cũng thông.

      “Giấy chứng nhận cũng ký, người làm chứng cũng có, nếu như đây là là lời giỡn giỡn này trở thành nha.” Đoạn Hựu Lăng cười khổ.

      sai,giấy chứng nhận và người làm chứng đều có, bây giờ chỉ thiếu tiệc công khai nữa thôi” Nhìn mọi người trước mắt bận rộn rất hài lòng vui vẻ.

      “Cho nên tất cả đều là kế hoạch của ?”

      “Chưa tới kế hoạch, chỉ có thể là tạm thời mà thôi. Vu Hàn đề nghị muốn làm ăn mừng cho chúng ta, nhưng ta cải lương bằng bạo lực, hơn nữa thuận tiện cung cấp sân chơi mà thôi”

      “Như vậy còn chưa tới kế hoạch sao ?” Thời gian địa điểm cũng tùy quyết định, phục vụ để người khác làm, nam nhân này hiểu thế nào là hưởng thụ.

      “Dĩ nhiên, bởi vì chưa biết bọn họ muốn giúp chúng ta ăn mừng như thế nào ?” Nhìn cái bàn lớn chất đầy rượu tây trong lòng mơ hồ cảm thấy ổn. Những người này phải muốn mình quá chén, phá hư tân hôn của mình sao ?

      “Được rồi, dâu chú rể mời vào bàn”

      Bóng bay hình trái tim màu hồng phấn tràn đầy bốn phía, còn có treo ruy băng, bánh ga-tô màu hồng phấn có viết bốn chữ “Kết hôn vui vẻ”. Mặc dù tất cả trước mắt được chuẩn bị chưa tới nửa giờ nhưng tràn đầy ấm áp cùng chúc phúc.

      Bọn họ ở bên rất kinh ngạc, vài cặp vợ chồng mỉm cười với họ, trong quán biết từ khi nào vang lên khúc nhạc kết hôn, còn Vu Hàn biết lấy ở đâu ra khăn lụa trắng nhàng trìm lên đầu Đoạn Hựu Lăng.

      Đoạn Hựu Lăng tim có chút thắt lại, đầu mũi cay cay, giữa cổ họng có cảm giác ghẹn nghẹn.

      Lụa trắng.

      Chị Vu Hàn làm sao biết tất cả đối với đều cảm thấy chân , thiếu hụt chính là lụa trắng mà mỗi người đàn bà cũng mơ ước ?

      Nam nhân có thể thông minh với bất kỳ nhưng đối với nữ nhân mơ ước tấm lụa trắng có suy nghĩ nát óc cũng ra.

      “Nam nhân có đôi khi rất đần” Vu Hàn mỉm cười khi thấy trừng mắt nhìn, tựa hồ biết trong lòng suy nghĩ cái gì.

      “Đừng cho là tôi biết chị ở đây tôi đần, Vu Hàn tỷ” Thiệu Giác nhe răng trợn mắt.

      “Biết là tốt rồi, Thiệu Giác đệ đệ” Vu Hàn vui vẻ vỗ vỗ vai của “Tốt lắm, dắt dâu qua cửa tử cho tốt, tất cả mọi người ở đây chờ hai người làm sao qua !”

      “Mọi người tính toán làm sao chơi tôi ?” Thiệu Giác rất sẵn sàng.

      “Như thế này mà cậu cũng biết”

      Vu Hàn cười đến ngọt ngào làm cho Thiệu Giác có cam giác kinh hãi.

      “Nhát gan như vậy xúng với Hựu Lăng đó” Vu Hàn nhân cơ hội giễu cợt.

      hung hăng nhìn Vu Hàn cái, mới cầm tay lão bà ôn nhu thôi”

      Đợi ba người ngồi vào bàn xong, Thiệu Giác cùng lão bà bị mọi người tra hỏi, sau đó lại trình diễn nụ hôn nóng bỏng kéo dài năm phút đồng hồ. cầu như thế lúc bình thường phi thường hưởng thụ, đáng tiếc dưới tình huống này biết phát sinh chuyện gì, có cảm giác vui vẻ.

      Tiếp nhận chúc phúc của mọi người, cắt bánh ngọt, phát biểu cảm giác của nụ hôn và cùng lão bà tuyên thệ.

      Dĩ nhiên, tránh khỏi uống rượu, đôi vợ chồng chén rượu.

      Để cho Thiệu Giác thấy tửu lượng của mình tệ lắm, Vu Hàn liền cười mị mị chúc rượu cùng Thiệu Giác. Chẳng qua là vợ chồng Lưu Dư ở tầng hai vắng ta mới may mắn như thế này.

      “Lão công, có Lưu Dư ở đây, thay mặt Lưu Dư chúc bọn họ chén” .

      Thiệu Giác rất khéo trợn mắt nhìn cái. Nữ nhân này chút tiện nghi cũng cho chiếm !

      “Thiệu Giác, tôi thay mặt Lưu Dư chúc chén” Chồng Vu Hàn lập tức giơ chén rượu hướng mời.

      Thiệu Giác thở dài tiếng động, thể làm khác hơn là giơ chén rượu rót đầy đáp lễ
      Last edited: 8/9/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :