1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Người Kia, Lão Bản - Kim Huyên (10 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 4.2

      “Tôi nể là khách của quán nên mới nhượng bộ ba phần, tốt nhất nên được voi đòi tiên” Nàng lạnh lùng cảnh cáo.

      cái đồ biết xấu hổ! tiện nhân! đồ quái dị! Đừng tưởng rằng Thiệu Giác thích , chẳng qua ấy thấy đáng thương, cảm thấy mang gánh nặng chưa lập gia đình làm mẹ nên tạm thời ở cùng chỗ với vậy thôi, nghĩ mình đủ để gả cho ấy, biết xấu hổ!” Đối phương lại tiếp tục mở miệng hùng.

      thấy bản thân mình chiếm được ấy nên mới như vậy” Nếu ta lễ phép ta đây cũng cần kiêng dè gì.

      …” ta xanh mặt trợn mắt, tức giận kiềm chế được liền đưa tay hung hăng đánh nàng.

      “Ba !” Trong nhà vệ sinh vang lên thanh lớn.

      Đoạn Hựu Lăng bị đánh mặt nghiêng qua bên, trừ cảm giác nóng rát đau đớn mặt còn có vẻ khó tin cùng khiếp sợ. Nàng nghĩ đến ta dùng tay còn lại đánh mình, càng nghĩ tới cái tát đó lại mang nhiều đau đớn như vậy !

      Hựu Lăng xoa xoa mặt ngẩng đầu nhìn ta, chỉ thấy ta hất cằm lên khiêu khích nhìn mình, tuyệt có vẻ gì là hối lỗi khi động thủ đánh người.

      xin lỗi” Đoạn Hựu Lăng lạnh lùng mở miệng.

      là cái đồ biết xấu hổ rất đáng bị đánh, tôi làm sao phải giải thích cùng ?”

      “Nếu như xin lỗi tôi liền cho Thiệu Giác. hẳn là muốn cho Thiệu Giác biết mình là người đàn bà chanh chua động thủ đánh người sao ?”

      ta đột nhiên biến đổi sắc mặt.

      xin lỗi” Hựu Lăng nhìn ta chớp mắt cố gắng đè nén tức giận.

      cho rằng ấy tin lời ?”

      tin có thể thử”

      ta nghiến răng nghiến lợi, kiềm chế tức giận nhìn chằm chằm Hựu Lăng, hận thể bay đến xé xác Hựu Lăng.

      xin lỗi” Nàng nhắc lại lần nữa.

      ta nắm chặt tay, cắn chặt răng, phẫn hận nhìn nàng lúc lâu mới cam tâm tình nguyện hé ra tiếng “ xin lỗi”

      “Tôi chấp nhận lời xin lõi của ” Nàng khẽ hất cằm, ngạo nghễ gật đầu, trực tiếp bước ra khỏi nhà vệ sinh.

      Chẳng qua bộ dáng cao ngạo của Đoạn Hựu Lăng giống như dầu đổ vào lửa, làm cho ta tức giận mất hết lý trí chút nghĩ ngợi liền giơ chân ra, hung hăng đẩy nàng cái.

      Đoạn Hựu Lăng nghĩ ta lại làm như vậy khiến cả người mất thăng bằng ngã nhào về phía trước, “Phanh” tiếng, Hựu Lăng đụng phải bậc cửa nhà vệ sinh, còn dọa người vừa bước vào thất kinh hét lên.

      “A !”

      Tiếng thét chói tai che tiếng ngã xuống của Đoạn Hựu Lăng nhưng đồng thời cũng gây ra chú ý. Thân cũng là người phụ trách trong quán, Thiệu Giác tức tốc từ trong quầy ba vọt ra.

      “Xảy ra chuyện gì ?” nhanh chóng đến nơi xảy ra chuyện, người chưa tới cất giọng hỏi, sau giây nhìn thấy người nằm mặt đất bỗng nhiên sợ hãi kêu lên “Hựu Lăng !”

      Thiệu Giác nhanh vọt tới bên người nàng, cẩn thận đỡ nàng từ sàn nhà lên.

      “Tại sao, tại sao lại ngã, xảy ra chuyện gì, có bị thương ?” Thiệu Giác chân mày nhíu chặt, vẻ mặt lo lắng vén tóc xõa trước mặt nàng lập tức nhìn thấy trán nàng vết thương rướm máu, cả người đột nhiên kinh sợ.

      “Chảy máu !” khi hồi thét chói tai đứng bên hoảng sợ .

      Đoạn Hựu Lăng đầu có chút choáng váng muốn đưa tay sờ xem thế nào liền bị Thiệu Giác ngăn lại.

      “Đừng đụng” Thiệu Giác .

      “Tại sao ?” Nàng mờ mịt hỏi.

      “Vi khuẩn lây vào miệng vết thương.”

      Ánh mắt nhìn từ vết thương trán xuống gò má ửng đỏ, vừa rồi cứ tưởng nàng té ngã, nhưng ràng má kia vẫn còn dấu vết của bàn tay để lại.

      Ánh mắt trầm xuống nhìn về nhà vệ sinh nữ sau đó buông người trong ngực ra liền đứng dậy vào.

      “Thiệu Giác” Đoạn Hựu Lăng muốn gọi lại ngăn cản nhưng thành công.

      Ở bồn rửa tay có bóng người, hai gian nhà cầu cửa gỗ đóng chặt an tĩnh tiếng động. Thiệu Giác tới cánh cửa thứ nhất mở ra, bên trong có ai, đến cánh cửa thứ hai bên trong khóa.

      ra ngoài” chỉ ba chữ.

      Cửa vẫn yên lặng tiếng động.

      ra ngoài” thêm lần nữa.

      Cửa nhà cầu vẫn an tĩnh chút thanh cũng có.

      có báo trước, Thiệu Giác đột nhiên đưa chân đạp vào cửa gỗ.

      “Phanh !”

      “A !” Đột nhiên xuất tiếng vang lớn làm cho ta trốn bên trong hét lên.

      “Tôi lại lần nữa, ra ngoài” Thiệu Giác giọng lãnh khốc vô tình chậm chạp ra thêm lần nữa.

      Bên trong truyền ra tiếng nức nở sợ hãi của ta sau đó tiếng “lách cách” cửa nhà cầu mở ra.

      Chỉ thấy ta mặt có chút máu, mắt rưng rưng, đôi môi cùng hai chân run run, thân hình co rúm nhìn Thiệu Giác vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt như băng, cả người phát uy khiến người ta sợ hãi.

      động thủ đánh ấy phải ?” mặt của lộ vẻ gì nhưng tức giận từ người toát ra mạnh mẽ.

      ta khủng hoảng lắc đầu nhưng ánh mắt bén nhọn nhìn rất gần liền nức nở gật đầu.

      ấy ngã cũng do hại”

      ta vừa gật đầu cái, Thiệu Giác lộ ra ánh mắt cực kỳ lạnh lẽo, chút nghĩ ngợi giơ tay lên…

      “Thiệu Giác !” Đoạn Hựu Lăng lớn tiếng kêu lên, nhanh chóng tiêu sái đến bên cạnh . Nàng tay cầm khăn che ở vết thương, tay đặt lên vai khẽ lắc đầu.

      Thiệu Giác mím chặt môi gắt gao nhìn nàng.

      nên” Nàng lại lắc đầu, hai mắt đầy khẩn cầu.

      nhìn nàng lát, tay nắm chặt thành nắm đấm mới hạ tay xuống.

      “Cút ngay !” cắn chặt hàm răng, từng chữ ta :

      “Sau này nên để tôi thấy xuất ở đây nữa, cút ngay !”

    2. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 4.3

      “Bộ dạng của rất dọa người, cười cái có được ?”

      Đoạn Hựu Lăng ngồi giường, còn Thiệu Giác ngồi chiếc ghế duy nhất ở trong phòng xử lý vết thương ở trán. Suốt cả buổi vẫn mang vẻ mặt rất nghiêm túc, rất căng thẳng, chân mày nhíu chặt giãn ra được tí khiến nàng nhịn được mở miệng trêu chọc.

      Ánh mắt của dời xuống nhìn nàng cái, vẫn là vẻ mặt thay đổi tiếp tục băng bó xong vết thương.

      “Thiệu Giác, đừng như vậy nha, cười cái có được ?”

      Vẻ mặt vẫn là thay đổi.

      ra đây chỉ là xây xát ngoài da mà thôi, mấy ngày sau là tốt lên thôi” Nàng an ủi hy vọng tự trách.

      Thiệu Giác như cũ buồn bực lên tiếng, biểu mặt thủy chung như tiếp tục căng thẳng. Băng bó vết thương cho nàng xong, vẫn buồn bực lên tiếng thu dọn đồ đạc.

      “Thiệu Giác !” Vẫn được đáp lại khiến Hựu Lăng có chút tức giận liền đưa tay ngăn cho thu dọn.

      muốn mang khuôn mặt này quay lại làm việc sao ? muốn dọa khách trong quán bỏ chạy sao ? muốn cố gắng của chúng ta lần này như muối bỏ bể sao ?”

      ta sao lại muốn đánh em ?” đột nhiên mở miệng, trong giọng có chút nhiệt độ.

      “Cái gì ?” Đoạn Hựu Lăng ngây ngốc chút.

      ta sao lại muốn đánh em ?” nhắc lại lần nữa.

      Đoạn Hựu Lăng nhìn nhún nhún vai muốn trả lời. thông minh tài trí như vậy, nàng nghĩ cũng sớm biết nguyên nhân nếu tại sao lại tức giận như vậy.

      “Tại sao trả lời ?”

      “Mọi chuyện xảy ra, cũng qua rồi cần thiết phải hỏi nguyên nhân nữa ?” Nàng cố gắng để cho khí dễ chịu chút ít, “Huống hồ đây phải là lỗi của ai hết, nếu em vào nhà vệ sinh cũng phát sinh chuyện vừa rồi, cho nên…” Nàng nhún vai tỏ vẻ hiểu biết.

      “Bất quá như vậy…” Nàng chuyển đề tài chợt lộ ra vẻ mặt sợ hãi :

      “Em cho tới bây giờ chưa từng thấy qua tức giận như vậy, biết lúc đạp cửa dọa cho mọi người sợ chết khiếp ?”

      tuấn nam đẹp trai, ưu nhã như vậy lại đạp cửa, làm cho mọi người mở rộng tầm mắt.

      “Em nên sang chuyện khác, tại sao ta đánh em mà em cũng đánh lại ?” chút cũng bị nàng dẫn dắt sang chuyện khác.

      Nhìn bộ dạng của , nếu biết điều trả lời vấn đề nhất quyết từ bỏ ý đồ. Đoạn Hựu Lăng nhịn được thở dài hơi.

      chắc nghe qua câu : hòa khí sinh tài ?”

      khó có thể tin trợn to hai mắt : “Em vì kiếm tiền mà màng đến tính mạng ?”

      “Làm gì khoa trương như vậy chứ ? Chẳng qua bị cái tát và vết thương mà thôi”

      “Đó là do em may mắn” giận kiềm được rống lên :

      “Nếu như lúc em té ngã khi cửa có người đẩy cửa vào, em đụng vào cửa có chắc là bị thương lỗ như vậy ? Nếu như cửa có gì bén nhọn em còn đứng ở đây nữa ?”

      “Cho nên ý của là nên đánh lại khách sao ?” Nàng bất đắc dĩ nhìn con sư tử nổi giận.

      Thiệu Giác mím chặt môi, ngực phập phòng tức giận nhìn nàng.

      nên tức giận như vậy có được , dù sao em chỉ bị vết thương mà thôi, coi như trong rủi gặp may ” Nàng ôn nhu trấn an .

      “Trong rủi gặp may ? Em có biết vết thương này để lại sẹo ?”

      “Là sao, có nghiêm trọng như thế sao ?” Nàng đưa tay sờ sờ vết thương được băng lại, vẻ mặt bình tĩnh tuyệt để ý như lời .

      “Em…em làm tức chết !” Thấy nàng vẻ mặt vô vị khiến vô cùng buồn bực.

      Đoạn Hựu Lăng vẻ mặt vô tội nhìn , biểu mặt như có ý “ta làm sai cái gì sao?”

      Thiệu Giác vô cùng tức giận trợn mắt nhìn nàng, đột nhiên hai lời đứng dậy bỏ .

      Đoạn Hựu Lăng hiểu gì gãi gãi đầu, đứng dậy tới bàn trang điểm nhìn nhìn vết thương quấn gạc lát sau đó mới rời phòng quay lại quán.

      Nàng vừa xuất lập tức nhận được quan tâm từ bốn phía.

      “Đoàn tiểu thư, có khỏe ?”

      “Đoàn tiểu thư, có muốn bệnh viện kiểm tra ?”

      “Đoàn tiểu thư, vết thương có đau hay ? ảnh hưởng tới đầu chứ ?”

      “Quản lý, có muốn nghỉ ngơi ngày ? Chuyện trong quán giao lại cho chúng tôi xử lý ” Ngay cả sinh viên làm thêm cũng khỏi lo lắng.

      “Tôi vẫn tốt, có chuyện gì, cảm ơn mọi người quan tâm” Nàng đối với quan tâm của mọi người chỉ mỉm cười “Chỉ là vết thương mà thôi, có việc gì”

      “Có , quản lý ? Tiểu Bình hồ nghi hỏi.

      Nàng gật đầu.

      “Kia…quản lý” Tiểu Bình muốn lại thôi.

      “Gì vậy ?” Nàng hỏi

      Tiểu Bình rụt rè nhìn về phía quầy ba : “Có biện pháp gì hay ?”

      Đoạn Hựu Lăng nhìn theo, chỉ thấy bên trong quầy ba Thiệu Giác mang vẻ mặt rất khủng khiếp, bốn phía mảnh trầm khiến chỗ ngồi bên quầy ba lúc nào cùng chật kín nay bóng người, còn những người ngồi gần đó cũng câm như hến giám mở miệng chuyện.

      “Tôi biết rồi” Nàng gật đầu với Tiểu Bình.

      Tiểu Bình nghe vậy khẩu khí có chút nới lỏng.

      Hựu Lăng vào bên trong quầy ba đến bên cạnh Thiệu Giác thấp giọng :

      muốn dọa khách trong quán chạy hết phải , Thiệu Giác ?”

      trầm mặc , để ý tới nàng.

      “Thiệu Giác !” Nàng đưa tay kéo kéo áo , giọng rất cầu khẩn.

      “Em ở trong phòng nghỉ ngơi, ra đây làm gì ?” rốt cuộc cũng mở miệng nhưng giọng vẫn lãnh đạm nghe như còn tức giận.

      đừng tức giận có được hay ? Cùng lắm em nghe , lần sau có người đánh mình đánh lại kể là khách hay , có được ?” Nàng cùng giỡn nhưng vẫn nhìn chằm chằm.

    3. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 4.4

      Thấy thế, nàng vừa mở miệng vừa làm bộ dạng rất chi là vô tội.

      “Thiệu Giác, lúc khác tức giận có được ? Mọi người đều bị hù chết rồi” Nàng bất đắc dĩ nhìn xung quanh.

      “Kia tốt nhất” đột nhiên cười lạnh.

      “Thiệu Giác !”, đem tầm mắt trở về, hiểu nhìn .

      “Em đối với các nàng khách khí, các nàng tự nhiên cũng kiêng sợ tùy tiện làm bậy cho nên lúc này cần thiết phải ra uy”

      Đoạn Hựu lăng ngẩn ngơ, nhịn được cảm thấy buồn cười

      “Ra oai phủ đầu như thế nào ?”

      Thiệu Giác lạnh lùng nhìn nàng cái “Buồn cười ?”

      “Ách, có chút”

      tiếp tục nhìn chằm chằm nàng, sau đó đột nhiên đưa tay kéo nàng vào trong ngực liền cúi xuống hôn nàng.

      Đoạn Hựu Lăng trong nháy mắt ngây người, hai mắt trợn tròn nhìn chằm chằm nam nhân trước mặt. hôn nàng, thế nhưng hôn nàng !

      “Nhắm mắt lại” vẫn rời môi của nàng .

      “Cái…cái gì?” Nàng ngây ngốc lắp bắp .

      Hẳn phải như vậy , chẳng qua là nâng mặt nàng lên sau đó chuyển qua hôn nàng, mãnh liệt mà cuồng nhiệt mút hôn nàng, thiếu chút nữa đem bọn họ bên quầy ba bóc cháy, đúng, làm cho nàng thiêu hủy mới đúng.

      Qua lúc lâu mới chậm rãi ngẩng đầu, nhưng nàng cả người ngơ ngác ngây ngốc, bị hôn đến cả người vô lực biết xảy ra chuyện gì.

      “Bíp bíp…”

      Lúc này trong quán có người dùng sức huýt sáo làm cho hai người nhìn nhau bừng tỉnh, nhất là Đoạn Hựu Lăng-người biết xảy ra chuyện gì.. Chỉ thấy nàng hai mắt tròn to, gương mặt phiếm hồng đến tận lỗ tai, cuối cùng ngay cả cổ cũng đỏ lên, cả người vừa thẹn vừa lung túng đơ tại chỗ biết làm thế nào cho phải.

      Trời ạ, trời ạ, đây rốt cuộc là… làm sao có thể…A, trời ạ !

      Cho dù bị cười, trở thành mục tiêu cho mọi người chọc ghẹo, nàng vẫn có biện pháp ngăn mình nghĩ đến dục vọng, cho nên nàng nhanh chóng xoay người, giây sau bị người ta ôm chặt eo, muốn chạy trốn cũng trốn thoát.

      “Lúc trước phát sinh chuyện ngoài ý muốn, vậy người tận mắt thấy cũng nghe chứ ?” Thiệu Giác đột nhiên hướng về phía mọi người cất giọng .

      Đoạn Hựu Lăng ngạc nhiên quay đầu lại nhìn biết muốn làm cái gì ?

      “Tôi ở đây thận trọng cảnh cáo những người có hảo ý, nếu như các ngươi làm tổn thương đến sợi tóc của nàng tôi tuyệt đối bỏ qua, bất kể là nam nhân hay nữ nhân” nhất nhất quét qua các gương mặt trong quán, lãnh khốc vô tình cảnh cáo.

      “Thiệu Giác !” Đoạn Hựu Lăng thấp giọng kêu lên vội vàng gải thích với khách “ giỡn, mọi người đừng coi là , đừng coi là

      “Các ngươi có thể xem lời của tôi là giỡn, nhưng nếu xảy ra chuyện gì ta tuyệt đối như hôm nay bỏ qua” thanh thiếu nhiệt độ rang cảm giác uy hiếp.

      “Chớ !” Đoạn Hựu Lăng vừa vội vừa tức.

      “Nếu như các ngươi tin cứ thử xem” cười lạnh nhìn mỗi người, khí thế mười phần.

      Đoạn Hựu Lăng đột nhiên nhắm hai mắt lại cảm giác như mình té xỉu. muốn phá hủy cố gắng của mọi người có phải hay ? Nàng đột nhiên cầm chặt tay kéo ra khỏi quầy ba.

      xin lỗi, chúng ta tại tiếp được mọi người” Nàng đối với mọi người nặn ra nụ cười, sau đó dung lực lôi kéo Thiệu Giác trở lại phòng.

      Nàng giận à!

    4. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 5.1

      tại sao phải làm như vậy ? có biết làm như vậy hủy hoại cố gắng của chúng ta, ảnh hưởng đến doanh thu của quán nha ?” Cửa phòng vừa đóng lại, Đoạn Hựu Lăng nhịn được nổi đóa lên.

      “Đầu óc của em chỉ chứa mỗi doanh thu thôi sao ?” cũng cam chịu, tức giận hỏi ngược lại.

      “Nếu như vậy vì đâu, cũng biết ba tháng nay đối với em rất quan trọng, tại sao còn làm như vậy ?” Nàng tức giận , cho là mình quan tâm đến doanh thu là sai.

      “Bởi vì rất tức giận !” lớn tiếng điên cuồng hét lên dọa nàng nhảy dựng.

      “Bị thương là em chứ phải , tức giận cái gì ?” Nàng giải thích được hỏi, sau còn thêm :

      “Em cũng trách nha”

      “Em hiểu hay là cố tình hiểu ?” buồn rười rượi nhìn chằm chằm nàng.

      muốn em biết cái gì sao ra ?” Nàng bây giờ tức giận át cả lý trí đâu còn suy nghĩ được gì chứ.

      thích em !” Thiệu Giác đột nhiên tức giận thể khống chế được rống lên, nữ nhân này rốt cuộc thần kinh ổn định đến mức nào, muốn nhanh tức chết .

      Đoạn Hựu Lăng ngây cả người, nghĩ đến có thể nghe câu đó.

      “Người của bởi vì mà bị thương, còn bị thương trước mắt , tại sao lại có thể tức giận ?” Nếu ra cũng muốn để tức giận trong lòng.

      giận đến mức muốn bắt người đàn bà kia lại đánh cho trận, đem ghen tỵ, lòng ác ý đối với em ra đánh chết, muốn cảnh cáo các ả kia tránh xa em ra chút. tức chết !” tức giận tới lui trong phòng.

      Sau khi cùng nàng chung đụng, biết mình có thể thích ứng với những việc làm của nàng, nhưng là nghĩ tới chuyện phát sinh nhanh như vậy.

      Lúc nhìn thấy nàng nằm mặt đất, lòng ngực đột nhiên đau thắt, cái loại cảm giác sợ hãi này đến bây giờ vẫn còn. Liếc thấy mặt của nàng bị thương chảy máu, liền mất lý trí.

      nghĩ tới nàng chiếm cứ tim mình lại nhanh như vậy, nhưng là chuyện xảy ra muốn kháng cự. chỉ tức giận tâm ý của mình đối với nàng bất tri bất giác nàng cảm nhận được, còn có nàng vì mà bị thương, cư nhiên như thế còn để ý đến doanh thu lợi nhuận, điểm này muốn làm tức điên !

      Đoạn Hựu Lăng ngạc nhiên nhìn , cả người ngây như phỗng, trong đầu ngừng vang lên tiếng vừa ra “ thích em !”

      thích nàng ? Chuyện này có ? Làm sao có thể ? Nàng làm mẹ khi chưa có gia đình, có con lớn năm tuổi nha, hơn nữa cũng ăn diện, lớn lên rất bình thường, ít nhất so với các nàng trong nhà trọ này nàng rất tầm thường, làm sao có thể thích nàng chứ ? Là đùa cùng nàng sao ?

      “Làm sao có thể thích em chứ ? đừng đùa” Nàng ấp úng mở miệng.

      “Em muốn tức chết có phải ?” Thiệu Giác trừng mắt nhìn nàng.

      Đoạn Hựu Lăng tự chủ được nuốt nước miếng.

      “Em vừa rồi gì, chỉ là chuyện nghiêm túc nên giỡn a !” Lời của nàng còn chưa dứt nổi giận đùng đùng tới, trong nháy mắt ôm nàng tới giường, làm nàng nhịn được kêu ra tiếng.

      Nàng té giường, còn chưa kịp phát hỏa tức giận với bị áp chế ở người nàng động đậy được.

      Nàng ngăn chặn được trợn to hai mắt, biết muốn làm gì. Nhưng ngoài ý muốn của nàng, cảm giác sợ hãi có mà chỉ cảm thấy được tim đập rất nhanh, hô hấp nhanh gấp khẩn trương.

      …” Nàng tự chủ được liếm liếm môi, giãy dụa đánh làm gì đó ? Nhanh xuống cho em”

      .” nhìn nàng chớp mắt kiên quyết cự tuyệt.

      như vậy…” Nàng tự chủ nuốt nước miếng “ làm sao chúng ta chuyện a ?”

      “Mỗi lần nghiêm túc chuyện với em, em đều cho rằng giỡn, lần này muốn tốn nước miếng nữa” nhìn nàng chằm chằm , trong ánh mắt thâm thúy lóe ra tia lửa làm cho Đoạn Hựu Lăng tận đáy lòng run rẩy.

      “Có ý gì ?”

      “Ta quyết định dùng hành động để chứng minh tất cả” khàn giọng tuyên cáo nhưng ngay sau đó liền cúi đầu hôn nàng.

      Nụ hôn mang theo ý tứ hàm xúc mãnh liệt công khai, kiên định mà bá đạo che ở môi nàng, mặc kệ kháng cự lẻn vào trong miệng nàng, nhiễu loạn suy nghĩ cùng hô hấp của nàng.

    5. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 5.2

      Đoạn Hựu Lăng là mẹ có đứa con trai, nhưng đối với chuyện tình nam nữ khác gì xử nữ, mặc dù biết giữa nam nữ có thể làm chuyện gì cũng biết làm như thế nào, dù sao nàng cũng từng trải qua lần nhưng chút cũng nhớ cảm giác này…Cảm giác như vậy.

      Đầu lưỡi của ở trong miệng nàng tham lam khát khao toán loạn làm rối loạn hô hấp của nàng, cũng làm cho nhiệt độ của nàng tăng lên, nóng rực như muốn thiêu cháy nàng.

      Nàng khó chịu cử động thân thể để tránh , rồi lại tự chủ được chống đỡ thân thể ma sát cử động của , phát người chỗ ấy nổi lên cứng rắn, chỗ ấy tựa hồ như có thể giải cứu nàng, cảm giác cả người nóng lên làm cho nàng rất thoải mái.

      Cho nên nàng tự chủ được vươn tay ôm lấy cổ kéo gần mình hơn, đồng thời phát ra những tiếng rên rỉ rất , cùng ở chung chỗ trầm thấp gào thét.

      Thiệu Giác cách nào ngăn mình nhanh chóng cởi bỏ áo quần của nàng, khát khao hôn đường từ môi của nàng xuống cằm, cổ đến xương quai xanh gợi cảm rồi xuống phía dưới hôn lên bộ ngực khéo léo mỹ lệ của nàng.

      nhiệt tình mút hôn làm cho nàng ngẩng đầu lên phát ra những tiếng rên rỉ khiến mất hồn mất trí. tự chủ của lập tức được giải thoát, nhiệt tình dục vọng như lửa lan tràn thể ngừng lại.

      nhịn được nữa. muốn nàng ! Muốn ngay bây giờ !

      nhanh chóng cởi hết quần áo, trần trụi cùng nàng. cầm tay nàng đụng vào vật cứng rắn còn nghiêng người đem nhũ hoa của nàng ngậm vào trong miệng mút hôn, tiếp theo tách hai chân của nàng, lấy tay khảo nghiệm nơi non mềm ướt át kia, sau khi xác định nàng sẵn sàng liền ngẩng đầu đem tay nàng dời , đem vật cứng rắn của mình đặt tại chỗ nhạy cảm của nàng.

      “Hựu Lăng” dồn dập mà khàn khàn kêu lên.

      Nàng mở hai mắt mờ sương nhìn .

      “Nhớ kỹ, em là của !”

      xong hôn nàng đồng thời nâng mông nàng lên nhanh chóng tiến vào trong cơ thể nàng.

      Trong nháy mắt hai mắt nàng trợn to, người cong lên, tiếng gào thét đều bị Thiệu Giác nuốt mất.

      Nàng chặt, tựa như còn xử nữ, phản ứng cũng như vậy. Trong lúc bất chợt, nghĩ mình có khả năng là nam nhân duy nhất của nàng làm mừng như điên.

      Cảm xúc kích động cùng dục vọng nóng bỏng làm cho muốn nàng lần rồi lại thêm lần, nhiệt tình ở trong cở thể nàng bôn ba, sức lực càng lúc càng cuồng dã, cho đến khi nàng chịu nổi kêu tên của , dùng thân thể chặt chiếm lấy đạt đến cao trào lúc đó mới đưa mầm móng của mình vào sâu trong cơ thể nàng. Có được nàng trọn vẹn cũng muốn nàng được như vậy.

      thề, lần này phải nhìn tận mắt con của bọn từng ngày lớn lên trong cơ thể nàng, cùng nàng chào đón đứa trẻ, sau đó cùng nhau dưỡng dục bọn cho đến khi lớn lên rồi kết hôn, sống cùng nhau cho đến đầu bạc.

      thề để nàng rời lần nữa.
      Last edited: 8/9/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :