1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Người Hầu Kiếm Thánh

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng

      “Đợi ......” Thấy Hoài Hương bị mang , Nhan Khánh Ngọc quan tâm nhiều nữa, thầm nghĩ đem nàng cướp về, lại bị Thượng Quan Ngự Kiếm vừa vào cửa tràn ngập địch ý với ngăn cản.

      “Hương nhi!”

      Nghe thấy kêu to, bước chân Hoài Hương ngừng chút, nhịn được quay đầu trở lại tìm , lại cứ như vậy ngất ......

      Tuy rằng thuận lợi đem Hoài Hương mang về Mạc gia ở biệt phủ kinh thành, nhưng tình vẫn chưa được giải quyết.

      Mạc Nguyên Thiến nhìn Hoài Hương cứ ngơ ngác ngẫn người, trong lòng rất luyến tiếc.

      Hương Hương trước kia ngây thơ lại đơn thuần, tuy rằng thích khóc chút, nhưng phần lớn thời gian vẫn là vui vẻ , hoàn toàn phải bộ dáng tràn đầy tâm như bây giờ…….

      Cũng đâu lâu lắm đâu! Nghĩ vậy, nàng muốn vọt đến trước mặt của Nhan Khánh Ngọc nắm lấy cổ áo của để hỏi ràng, rốt cuộc ngược đãi Hương Hương như thế nào! Đáng tiếc Thượng Quan Ngự Kiếm cái gì cũng chịu để cho nàng tiếp tục quay trở lại nhà họ Nhan, chứ đừng đến việc gặp mặt Nhan Khánh Ngọc, về phần hôn ước, có cách xử lí.

      Mạc Nguyên Thiến cũng lười tranh cãi cùng , dù sao nhưng chuyện phiền phức này làm sao quan trọng bằng Hương Hương, bây giờ trong lòng của nàng chỉ muốn ở bên cạnh Hương Hương, để cho Hương Hương sớm ngày biến trở lại như Hương Hương trước kia trong trí nhớ.

      “Hương Hương đến đây nào, đây là món Thiên Vạn Cao mà muội thích nhất, Nhạc Nhạn làm riêng cho muội ấy.” Mạc Nguyên Thiến cùng Trầm Thiên Hạm đem bánh vào phòng, đó là chưa kể Nhạc Nhạn vất vả lắm mới trốn thoát khỏi từ bên cạnh của đại ca, mới trốn vào nhà bếp để làm.

      “Món muội thích ăn nhất đó, nhanh ăn .” Mạc Nguyên Thiến nhìn thấy nàng hoàn toàn động đậy, khỏi có chút hốt hoảng.

      Phải biết rằng, nếu là trước kia, vì Nhạc Nhạn làm món Thiên Vạn Cao, chuyện gì Hương Hương cũng làm được. Tại sao bây giờ dĩa bánh mang đến trước mặt, nàng cư nhiên còn nhìn như thấy? Như vậy bảo các nàng sao có thể lo lắng a!

      “Hương Hương, trong lòng muội nếu có việc, hãy ra .” Thần sắc Trầm Thiên Hạm ôn nhu là người ngoài khó gặp, nhàng vuốt ve mái tóc dài chưa búi của Hoài Hương, giống như tỷ tỷ.“Nếu thân mình có chỗ nào thoải mái, cũng đừng sợ phiền toái, Lãnh Diệc Trần là thần y, tuyệt đối trị cho muội tốt.”

      Hoài Hương cuối cùng cũng thu hồi thần trí, nhìn những khuôn mặt quan tâm trước mắt, trong đầu cũng tự giác lên khuôn mặt khác.

      phải muội nhớ đến Nhan Khánh Ngọc chứ?” Mạc Nguyên Thiến nhận ra, liền trực tiếp hỏi .

      Tuy rằng Hoài Hương sau khi về đây giúp nam nhân kia giải thích, muốn nàng đến hậu viện để làm việc đó là bởi vì nhất thời giận dữ, kỳ nàng vẫn chưa kịp làm chuyện nặng nhọc gì bị bệnh. Nhưng mỗi khi nghĩ đến Nhan Khánh Ngọc từng có ý niệm như vậy trong đầu, nàng liền thể có cảm tình tốt với tên đó được.

      Nghe thấy cái tên kia, Hoài Hương lung lay, hốc mắt nhất thời đỏ.

      “Muội  thích như vậy sao?” Mạc Nguyên Thiến  bị đả kích bội phần. Rốt cuộc là Hoài Hương  để ý đến Nhan Khánh Ngọc,  hay vẫn là do nàng ngày càng thêm thích khóc mà thôi.

      “Đúng.” Hoài Hương chưa bao giờ  giấu giếm  Mạc Nguyên Thiến điều gì.

      “Vậy  vì sao muội lại muốn theo chúng ta trở về?” Mạc Nguyên Thiến  sắp bị nàng làm cho hồ đồ.  Khiến cho  nửa ngày, Nàng chịu nguy hiểm bị trưởng bối hai nhà Mạc Nhan đánh bẹp  chạy về  cứu nàng,  kết quả lại là chia rẽ đôi uyên ương. “Thiên Hạm,  tình báo của ngươi là quá kém cỏi .”

      Trầm Thiên Hạm  thực ra lại biểu bình tĩnh hơn cả.

      “Bất luận như thế nào, Hương Hương có việc gì là tốt rồi.” Nàng  liếc mắt nhìn tiểu thư cái. “Huống hồ,  việc này tiểu thư cũng nên về giải quyết.”

      “Hương Hương cùng Nhan Khánh Ngọc tình đầu ý hợp, như vậy còn có cái gì phải  giải quyết ?” Tất cả mọi chuyện đều giống như nàng suy nghĩ lúc trước a.

      “Hương Hương , Nhan gia có phải có  người chấp nhận ngươi, đối với  xuất thân của ngươi có ý kiến hay ?”  Thân phận giống nhau,  lại cũng từng trải qua chuyện như vậy, Trầm Thiên Hạm so với Mạc Nguyên Thiến  hiểu biết hơn nhiều.

      Hoài Hương cắn môi dưới, trả lời, chính là cam chịu .

      “Nhan Khánh Ngọc dám chê muội sao?!” Mạc Nguyên Thiến mắt đẹp phun hỏa.

      phải .” Hoài Hương theo trực giác mà phản bác. vẫn đối với ta tốt lắm…”

      “Đúng vậy, đem muội  quăng xuống làm tạp vụ đúng là tốt.” Mạc Nguyên Thiến lạnh lùng đáp lại.

      ghi hận.

      “Tiểu thư.” Trầm Thiên Hạm  liếc mắt cảnh cáo nàng cái, tại phải  thời điểm để nổi cáu. “Hương Hương, tình rốt cuộc là như thế nào muội hãy ra xem, chúng ta mới có thể biện pháp tốt thay muội nghĩ được.”
      Bưởi!!! thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng

      Hoài Hương thoáng do dự .

      Mạc Nguyên Thiến nghĩ rằng cũng chỉ tại mình mới khiến cho nàng lâm vào hoàn cảnh khó khăn này, khỏi tự trách, thanh trở nên ôn nhu hơn.

      “Hương Hương, muội muốn gì,   cứ ra.” Hai người cùng nhau lớn lên  từ , Hoài Hương vẫn luôn cùng nàng đến mọi nơi, luôn nghe theo nàng tất cả. Chưa từng có  kiên trì cầu cái gì, nếu nàng muốn Nhan Khánh Ngọc, dù thế nào nàng cũng muốn giúp Hương nhi hoàn thành  nguyện vọng này , Hoài Hương nhìn  hai nàng , nước mắt lại lần nữa chảy xuống.

      “Muội muốn vĩnh viễn  ở cùng chỗ với ……”

      Nghe Nhan Khánh Ngọc tới chơi lần thứ tư, Thượng Quan Ngự Kiếm lạnh lẽo nghiêm mặt, vội chạy đến đại sảnh.

      Đại sảnh. Chợt nghe thấy Mạc Tĩnh Viễn ngồi vị trí chủ nhân :“Nhan huynh, dù sao cho đúng hơn huynh vốn nên là em rể ta.”

      Khóe mắt liếc thấy mặt Thượng Quan Ngự Kiếm hơi trầm xuống, Mạc Tĩnh Viễn lại tiếp tục tự nhiên : tại huynh luôn đuổi theo ta đòi Hoài Hương, nhưng ra ta quên hỏi huynh, vậy muội muội của ta huynh tính làm sao bây giờ?”

      Ánh mắt Thượng Quan Ngự Kiếm chợt sắc bén, quay về hướng Nhan Khánh Ngọc ở bên, tựa hồ chỉ cần câu trả lời của ai kia làm cho hài lòng, tiến lên cùng người đó liều mạng.

      Tầm mắt sắc bén như vậy, làm cho Nhan Khánh Ngọc khỏi liếc mắt nhìn lại cái. Nhận ra Thượng Quan Ngự Kiếm, bỗng chốc nhớ lại tình huống ngày đó khi bọn họ mang Hoài Hương , khi đó Thượng Quan Ngự Kiếm vẫn bảo vệ ở bên cạnh Mạc Nguyên Thiến, thái độ thân mật gìn giữ nàng giống như nàng thuộc quyền sở hữu của , lại đối với mình luôn có địch ý thể hiểu nổi.

      Đều là nam tử hán, hiểu được đó là tượng trưng cho ý gì. Lần đầu tiên trong ba ngày qua, Nhan Khánh Ngọc lộ ra tươi cười, hiểu được vì sao Mạc Tĩnh Viễn bỗng nhiên nhắc đến cuộc hôn nhân của cùng với Mạc Nguyên Thiến.

      “Mạc huynh, nhắc đến ta sớm nên gọi huynh là tiếng đại ca .” Nhan Khánh Ngọc thần thái lúc này trở nên nhàn nhã còn lo lắng, tao nhã ngồi trở lại ghế, thậm chí còn có thể lộ ra tươi cười.“Tuy rằng muội muội đào hôn làm hai nhà gặp phải chuyện phong ba này, nhưng việc hôn nhân hai nhà là sớm định ra , hôn lễ cũng cử hành qua, thiên hạ đều biết đến việc kết hôn của hai nhà chúng ta, nếu là tại mới từ hôn, chỉ sợ là làm cho người trong thiên hạ chê cười.”

      “Ừm, thực là mất hết mặt mũi.” Mạc Tĩnh Viễn rất phối hợp lên tiếng trả lời, phi thường hy vọng nhanh chóng đem chuyện này giải quyết, sau đó mang theo Nhạc Nhạn trở về Cẩm Tú thành.

      Ánh mắt Thượng Quan Ngự Kiếm càng trầm xuống. nhìn chằm chằm qua lại hai nam nhân, đương nhiên cảm thấy có kỳ quái.

      Người trước mắt, là Tướng gia đương triều, tài trí xuất chúng trăm năm khó gặp, người còn lại là Mạc gia đại thiếu gia Cẩm Tú thành, hơn nữa theo như thấy, Mạc Tĩnh Viễn này là người luyện công phu, công lực kém hơn nhiều lắm so với , hơn nữa đầu óc cũng thực linh động, ngày đó có thể mang Hoài Hương về, vẫn là nhờ vào ra tay.

      Hai người kia, dễ chọc. trầm mặc , ở trong lòng nhắc nhở bản thân nên cố nén giận, tận lực giữ bình tĩnh, đừng để cho bọn họ hợp lực tính kế mới được. Nhưng nghe xong bọn họ chuyện, trong lòng lửa giận vẫn cháy trận sạch !

      nay mặc dù bên ngoài có lời đồn đãi, nhưng có người chứng thiệt giả.” Nhan Khánh Ngọc sâu sắc phát ai đó góc tức giận càng hừng phấn, khóe miệng ý cười càng sâu . bằng chúng ta coi như chuyện đào hôn từng xảy ra, Mạc tiểu thư theo ta hồi phủ, bái kiến qua phụ mẫu ta, xem như là chuyện tốt thành.”

      “Vậy Hoài Hương sao? Huynh phải quên muội ấy chứ.” Mạc Tĩnh Viễn gật đầu chút, tương đương đồng ý.

      “Đúng là quên được, mới có thể bất kể mọi chuyện chấp nhận Mạc tiểu thư.” Vẻ mặt Nhan Khánh Ngọc hờ hững.“Ta cưới Mạc gia tiểu thư, Hoài Hương là thị nữ tùy thân của nàng, đương nhiên cùng nàng trở về Nhan phủ, đến lúc đó ta tiếp tục thu nàng vào phòng, cùng nhau hưởng tề nhân chi phúc, tính ra cũng là kết cục viên mãn.”

      “Ngươi mơ tưởng!” Nghe thế, Thượng Quan Ngự Kiếm ở bên cũng nhịn được ra tiếng .

      “Sao?” Nhan Khánh Ngọc nhìn như kinh ngạc chuyển về hướng , cười đến ôn hòa, vạn phần chờ mong.“Thượng Quan công tử tại sao lời ấy?”

      Thượng Quan Ngự Kiếm nhìn tươi cười, trực giác khẳng định hai người kia bày mưu kế gì đó, mà chính mình lại nhịn được chỉ có thể nhảy vào bẫy giăng sẵn.

      tình liên quan Mạc Nguyên Thiến, muốn bình tĩnh bàng quan có khả năng. Hơn nữa ngay cơ hội này, đem đại luôn treo ở trong lòng giải quyết lần cũng tốt, tránh cho cả ngày lo lắng đề phòng !

      “Mạc Nguyên Thiến là của ta.” cho thấy quyền sở hữu.

      “Phải ?” Nhan Khánh Ngọc vẫn cười, chút cũng hề có vẻ phẫn nộ khi thê tử bị nam nhân khác cướp .“Nhưng danh nghĩa, Mạc Nguyên Thiến là thê tử của ta.” Ngữ khí của vẫn thoải mái tự nhiên.

      thực tế phải.” Thượng Quan Ngự Kiếm lạnh lùng đưa ánh mắt giết người về hướng .“Việc hôn nhân này có ý nghĩa gì hết.”

      “Có ý nghĩa hay , chỉ sợ phải do công tử quyết định .” Nhan Khánh Ngọc thực bất đắc dĩ nhún vai. thực ra, ta cũng hy vọng có ý nghĩa gì hết, dù sao người ta muốn phải là Mạc Nguyên Thiến.”

      Nghe như vậy, sắc mặt của Thượng Quan Ngự Kiếm hòa hoãn xuống chút.

      “Nhưng nếu ta chỉ có thể vòng lớn như vậy để được người mà ta chân chính mong muốn, vậy thừa nhận hôn này cũng có gì phiền toái.” như vậy, đủ ràng rồi chứ.

      Thượng Quan Ngự Kiếm nhìn cái sâu, lại nhìn hướng Mạc Tĩnh Viễn ngồi vị trí chủ vị biến mất, nhẫn mím môi.



    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 10.4

      Edit: Quảng Hằng

      Beta: Lạc Lạc


      <img class="alignnone size-full wp-image-9512" title="colorsandflowerpatterniyq6" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/12/colorsandflowerpatterniyq6.jpg" width="590" height="472" />

      Xem ra Mạc gia bên này lập trường tỏ vẻ ràng , chỉ cần cùng Nhan Khánh Ngọc hai người bàn luận ổn thỏa, Mạc gia tuyệt đối phản đối.
      “Đừng vòng quanh nữa.” Thượng Quan Ngự Kiếm lựa chọn, chỉ có thể mặc người bày bố .“Ngươi muốn thế nào, thẳng .”
      “Chỉ sợ có vài chuyện phải làm phiền đến Thượng Quan công tử .” Nhan Khánh Ngọc cười đến càng sáng sủa .
      Thượng Quan Ngự Kiếm nghe, cũng dần dần lộ ra tươi cười.
      “Huynh đâu vậy?” Sau khi trở về phòng, Mạc Nguyên Thiến liền hướng vọt tới.
      “Đại sảnh.” Thượng Quan Ngự Kiếm thản nhiên trả lời, mặt có hồi lâu thấy thoải mái khoái ý.
      “Đại sảnh?” Mạc Nguyên Thiến ngơ ngác chút.“Họ Nhan kia lại tới nữa?”
      Nhớ tới nam nhân kia nàng liền tức giận đầy mình. Cố tình...... Cố tình Hương Hương đem như bảo vậy, vừa rồi thậm chí muốn trở về bên cạnh .
      Cho dù thích Nhan Khánh Ngọc, nhưng Hương Hương mở miệng cầu , nàng cũng chỉ có thể làm theo.
      “Ta có chuyện muốn với huynh.” Thầm thở dài hơi, nàng cũng chỉ có thể tìm thương lượng.“Hương Hương nàng , muốn trở về bên cạnh Nhan Khánh Ngọc.”
      “Phải ?” Thượng Quan Ngự Kiếm hiếm khi lên ý cười.“Như vậy vừa lúc.”
      “Vừa lúc?” Mạc Nguyên Thiến nhướng mày.“Cái gì gọi là vừa lúc?” Nàng cũng phải là thực tình nguyện đem Hương Hương cho nam nhân kia đâu.
      “Vừa rồi ta cùng Nhan Khánh Ngọc cùng nhau ước hẹn.” Thượng Quan Ngự Kiếm thâm tình xoa đôi má của nàng cẩn thận, mấy ngày nay đều toàn lo lắng.
      “Ước hẹn?” Mạc Nguyên Thiến giật mình nhìn , vẫn là lần đầu tiên nghe thấy dùng khẩu khí bình thản như vậy nhắc tới ba chữ “Nhan Khánh Ngọc”.
      “Đùng vậy. Nếu là an bài thích đáng, vấn đề của tất cả chúng ta đều có thể giải quyết.” đến chuyện này, khỏi bội phục là Nhan Khánh Ngọc lớn mật, cư nhiên ngay cả đương kim hoàng thượng cũng dám lừa.
      Có lẽ là tầm quan trọng của Hoài Hương đối với nặng hơn hết thảy, để cho cam tâm đại mạo hiểm cũng muốn làm như vậy. Điểm này ra thực hợp với tính khí .
      “Tất cả chúng ta?” Mạc Nguyên Thiến đột nhiên biến thành con vẹt, bởi vì nàng hiểu Thượng Quan Ngự Kiếm cái gì.
      “Hôn của ta và nàng, hôn của cùng Hoài Hương, đều có thể giải quyết.”
      “Lợi hại như vậy?” Nàng trừng lớn mắt, quá tin tưởng nhìn .“Ngươi phải biết chuyện tại nghiêm trọng đến mức độ nào? Cho dù Nhan Khánh Ngọc muốn cưới ta, nhưng hôn ước của Nhan phủ cùng Mạc phủ làm sao bây giờ? Còn có quan hệ giữa hai nhà...... Lại càng đừng đến cho dù hủy hôn, nhưng người nhà của huynh có thể nhận người như ta sao?”
      Chuyện đào hôn, từ hôn, cho dù Nhan gia truy cứu, nhưng chuyện này vẫn được đồn thổi ồn ào, cả nước cao thấp đều biết.
      Đến lúc đó chỉ sợ có vị trưởng bối nhà nào chịu nhân nương như nàng đâu.
      “Đương nhiên có thể.” Thượng Quan Ngự Kiếm tin tưởng chắc chắn.
      “Ngươi rốt cuộc nên tin tưởng quá như vậy?” Mạc Nguyên Thiến vẫn là đem phản ứng của như vậy, nghĩ là căn bản biết tính nghiêm trọng của tình.
      “Nàng tin ta .” cười ôm nàng vào lòng, tảng đá to trong lòng rốt cục được tháo xuống.“ tại nàng đừng quan tâm bất cứ việc gì, chờ làm thê tử của ta là được.”
      Mạc Nguyên Thiến nháy mắt mấy cái, nàng là rất thích ý làm phế nhân như thế này, mặc kệ mọi chuyện ồn ào bên ngoài, nhưng là......
      “Vậy Hương Hương......”
      “Chuyện của Hương Hương, đương nhiên cũng giải quyết lượt. Hơn nữa nàng là trách nhiệm của Nhan Khánh Ngọc, ta xen vào.” được đương nhiên.
      “Huynh xen vào, nhưng ta quan tâm a!” Nàng trừng mắt, né tránh khỏi .“Ta tự mình theo Nhan Khánh Ngọc bàn!”Nếu đáp ứng với Hương Hương, dù bất cứ chuyện gì nàng cũng hoàn thành tâm nguyện của nàng.
      cho phép .” Bá đạo đem nàng kéo vào trong lòng mình, Thượng Quan Ngự Kiếm muốn hảo hảo đánh nàng chút, xem có thể làm cho nàng thanh tỉnh chút nào hay , nghiêm túc chút, đừng nữa nóng nảy như vậy mãi .“ cần nàng , ta cùng Nhan Khánh Ngọc an bài xong cả rồi.”
      “Nhưng huynh vẫn cho ta biết ước định là gì.” Mạc Nguyên Thiến mới mặc kệ nhiều như vậy.“ chừng biện pháp của các người dùng được ......”
      “Được, ta với nàng, nhưng nàng phải nhớ kỹ, nghe lời ta ngoan ngoãn ở nhà chờ làm tân nương, được tiếp tục suy nghĩ lộn xộn gì, lại càng cho phép đào hôn, biết ?”
      “Nếu chú rể quan là huynh, ta trốn làm chi.” Mắt kiều mỵ thoáng nhìn, tựa tiếu phi tiếu .
      Những lời này, đổi lấy nụ hôn nồng nhiệt triền miên của , đôi tay mang nàng siết chặt vào lòng, giống như muốn đem nàng hòa tan vào trong cơ thể của , để cho hai người kết hợp thành vậy.
      “Cho dù nàng trốn, chân trời góc biển ta cũng đem nàng bắt trở về.”
      Nhìn những lời như cảnh cáo, nghe vào trong tai tình nhân, lại trở nên ngọt ngào tả nôi.
      biết. tại có thể với ta, huynh cùng tên Nhan Khánh Ngọc đó rốt cuộc tính làm như thế nào chưa?” Nàng càng ngày càng tò mò .
      Thượng Quan Ngự Kiếm mỉm cười, bắt đầu kể kế hoạch của Nhan Khánh Ngọc.
      Mạc Nguyên Thiến càng nghe ánh mắt trừng càng lớn, cuối cùng...... Cất tiếng cười to.
      Mấy ngày nay, toàn bộ dân chúng ở kinh thành túm tụm gặp mặt đàm luận, vẫn là việc hôn nhân của Tướng gia cùng tiểu thư Mạc gia.
      Bất đồng là, chuyện này lại khác với phiên bản cũ, vẫn là quan phương chính xác bản cũ!
      ra, “Tỳ nữ ác độc gả thay” lúc trước hoàn toàn là sai lầm ! thực tế, cùng Tướng gia thành thân xác thực phải Mạc gia tiểu thư, nhưng như vậy sao, chẳng ai để ý a!
      Nghe là chuyện ngoài ý muốn, sai sót ngẫu nhiên , tiểu thư Minh Hà trang lên nhầm kiệu hoa của Nhan gia, mà kiệu hoa vốn dĩ của tiểu thư Mạc gia cùng đội ngũ Minh Hà trang về tới Phi Hà đảo, cùng thiếu chủ Minh Hà trang hòa chung khúc nhạc luyến ái.
      Càng làm cho mọi người chuyện say sưa là, Hoàng Thượng sau khi biết được chuyện này, tự mình hạ chỉ tứ hôn, cũng đem hôn kỳ ban bố vào ngày quốc khánh đại điển hôm đó, nguyện cho song đôi uyên ương này nhờ phúc của vương triều, nhân duyên dài lâu, vợ chồng tướng kính nhau......
      Trong hỉ phòng đỏ thẫm, nhìn nữ tử mang hỉ khăn ngồi ngay ngắn ở mép giường, nhu tình trong lòng Thượng Quan Ngự Kiếm tràn đầy.
      Đẩy hỉ khăn ra, dung nhan tuyệt mỹ so với ngày thường càng thêm diễm lệ, còn thêm chút ý xấu hổ, tuyệt sắc như vậy, làm cho khỏi nhìn đến ngây người.
      “Huynh ngây ngốc đứng đó làm cái gì?” Chỉ tiếc, vừa mở miệng liền lại trở thành Mạc Nguyên Thiến thường ngày kia.
      có gì, ta nhìn nương tử kiều diễm vô song a.”
      “Ba hoa.” Nàng cười đánh cái, lại làm cho bắt được tay.
      “Nương tử, chúng ta mới thành thân, nàng muốn mưu sát chồng sao?”
      “Huynh võ công cao cường, ta làm sao giết được huynh.” Nàng tức giận nhìn .
      “Nhưng nàng luyến tiếc.” tin tưởng tràn đầy.“ có trượng phu như ta, để xem về sau nàng gây họa ai thu dọn giúp nàng.”
      “Ai .” Mạc Nguyên Thiến cũng chịu phục. Bất quá......“ nghĩ tới chuyện phiền toái như vậy, huynh cùng Nhan Khánh Ngọc chỉ kể câu chuyện giải quyết xong.”
      Hại các nàng trước đó lo lắng đòi mạng, nghĩ tới đơn giản như vậy.
      “Người thôi, luôn thích nghe kể chuyện.” Thượng Quan Ngự Kiếm lơ đễnh nhún nhún vai.“Hơn nữa tài tử giai nhân, ông trời tác hợp cho, chuyện kể như vậy mới có người chịu nhân hoan nghênh a.”
      So với lời đồn đãi bất lương lúc trước, câu chuyện này của bọn họ hay hơn rất nhiều.
      “Cũng đúng.” Mạc Nguyên Thiến cười khanh khách ngừng.“Nhưng sư phụ yên tâm, cùng ta trở về Minh Hà trang.”
      “Ông ấy là ta lừa đến.”
      “Cái gì?” Nàng bỗng dưng ngồi thẳng thân mình, kinh ngạc nhìn làm như có việc gì.“Tại sao huynh lại lừa ông ấy đến?”
      “Ta , tuy rằng chúng ta có kể chuyện để mọi người tin phục, nhưng người nhà của ta cũng dễ dàng cho qua mặt như thế, dù sao nàng từ trước đến giờ vẫn chưa từng theo ta trở về đảo. Mà cha mẹ lúc trước lại từng nghe đồn đãi chuyện đào hôn của nàng , cho nên đối với nàng được thiện cảm cho lắm, chỉ sợ chịu nhận nàng làm dâu.”






    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng
      darkorange;']Beta: Lạc Lạc


      <img class="alignnone size-full wp-image-9514 aligncenter" title="201" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/12/201.jpg" width="307" height="509" />

      Mạc Nguyên Thiến theo dõi , bắt đầu cảm thấy có thể làm thiếu chủ Minh Hà trang kiêm Kiếm Thánh, quả nhiên phải là nhân vật đơn giản.
      “Cho nên dượng của ta, bá phụ của huynh, mới có thể ngại cực khổ như vậy, đường hộ tống ta gả đến nơi này, vì giúp ta với cha mẹ chàng ‘Tâm ’?”
      , ta là với di nương của nàng.” Thượng Quan Ngự Kiếm nhe răng cười, trong nháy mắt có vẻ có tia hiểm.“Ngày đó, ta cũng đem thân phận chân của bá phụ cho bà hay .”
      Người này...... Tiểu nhân a!
      “Ngay cả điểm ấy huynh cũng thăm dò rồi sao!” Ngay cả cũng biết, nhược điểm của sư phụ chính là di nương, chỉ cần di nương mở miệng, cho dù ông nguyện ý, cũng phải làm theo.“Khó trách lần cuối cùng sư phụ gặp ta là vẻ mặt oán giận...... Ta còn nghĩ đến ông ấy hy vọng ta lập gia đình như vậy.”
      ngắn lại, ta coi như là đem người tìm trở về , các trưởng bối có muốn làm gì xũng đều liên quan đến ta.” chính là làm tròn trách nhiệm của người con.
      biết tâm tình của sư phụ tại như thế nào? Lâu như vậy về nhà ......” Mạc Nguyên Thiến nghĩ, phát trong mắt người bên cạnh dấy lên ngọn lửa, đôi đại chưởng linh hoạt cởi gả y đỏ thẫm ra.
      “Nàng tại nên nhớ , đó là đêm động phòng hoa chúc của chúng ta.” Hôn lên môi nàng mạnh, thu hồn phách nàng trở về chuyện chính, bất mãn hừ .
      “Ai nha, việc này phải chỉ ngày bữa, cần cối.” Nàng ngăn chặn đôi tay an phận của , tùy tiện sửa sang hỷ phục đỏ thẳm tú công tinh xảo người vội vã đứng dậy.“Chúng ta nghe lén được ? Vừa rồi khi ta bái đường, hỷ khăn che kín tất cả nên nhìn thấy gì, chừng bọn họ tại Ôn chuyện’ đó.”
      Nàng vẫn rất ngạc nhiên, tại sao sư phụ ở Minh Hà trang tốt như vậy lại chịu, mai danh tích lưu lạc thiên nhai.
      “Mạc Nguyên Thiến!” Tiếng trong trẻo nhưng lạnh lùng đông lạnh người phát run, nhưng hoàn toàn ảnh hưởng chút nào đến thân ảnh nhỉ nhắn kia.
      “Nhanh lên chút, nếu bọn họ xong làm sao bây giờ!” Nàng hoàn toàn phát sắc mặt chú rể quan tức giận đến xanh mét, nghiêm túc đẩy cửa phòng ra, nhìn xem xét bốn phía chung quanh.
      “Uy, huynh mau tới đây.” Đôi tay bé còn biết chết sống vung về phía sau.“Bên này ta quen đường, huynh tới dẫn đường.”
      “Nằng nằm mơ!” Đưa tay ôm ngang thắt lưng bế bỗng nàng lên, Thượng Quan Ngự Kiếm dùng sức đóng cửa phòng, đem nàng quăng đến giữa giường.
      “Huynh làm cái gì vậy......” Bị rơi thất điên bát đảo, Mạc Nguyên Thiến khởi động thân mình muốn hỏi cho ràng, nhưng thân thể cao to nằm đè lên.
      “Hôm nay là đêm tân hôn của chúng ta, nàng có thể an phận chút, ngày gây phiền toái sao?”
      đợi nàng trả lời, môi lưỡi nhiệt tình nuốt sống nàng, bàn tay to lớn của bắt đầu thoát giá y dỏ thẩm, quyết định hảo hảo dạy nàng quy củ của thê tử chút!
      Chết tiệt, nên để cho nàng ba ngày ba đêm xuống giường được, đầu óc ở cũng rảnh suy nghĩ đến chuyện loạn thất bát tao nữa!
      Hươ tay hạ sa màn đỏ thẩm xuống, quả nhiên như mong muốn, trong phòng trừ bỏ thanh làm cho người ta mặt đỏ tim đập kiều ra, còn có tiếng động nào khác.
      Đêm động phòng hoa chúc, ai ai cũng vội vàng a!


      ']Đến đây là kết thúc phần của Nguyên Thiến Và Ngự Kiếm, phần về Mạc Tĩnh Viễn và Nhạc Nhạn mình có nhờ nàng candy bên TTV tìm những vẫn chưa ra. Truyện về Trần Thiên Hạm và Võ Hoàng bên nhà nàng Bách Tiếu Hoa edit các nàng hãy sang đấy ủng hộ tinh thần cho nàng ấy nhé ^^
      Bưởi!!! thích bài này.

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :