1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Người Hầu Kiếm Thánh

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      <img class="size-full wp-image-8561 aligncenter" title="4b96aa98g8a4b396388c9690" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/11/4b96aa98g8a4b396388c9690.jpg" width="424" height="600" />

      Thứ sáu chương
      Edit: Quảng Hằng

      Mạc Nguyên Thiến từ đến giờ chưa bao giờ chịu ngồi yên chổ như thế này, cho nên lần này bị thương là buồn chết nàng. Nhất là có Thượng Quan Ngự Kiếm ở bên trông chừng nàng tấc cũng rời kia, , nghiêm khắc hạn chế hành động của nàng, làm cho nàng nghĩ đến “Bằng mặt bằng lòng” Chiêu này đều được. Cho dù lão thần y nàng có việc gì , Thượng Quan Ngự Kiếm vẫn là cho phép nàng xuất môn, ngay cả xuống giường cũng thể lâu lắm, cả ngày nàng nằm ở giường tĩnh dưỡng kiêm uống thuốc bổ, làm cho Mạc Nguyên Thiến thực thể chịu đựng nổi.
      “Ngươi còn như vậy, ta lập tức trốn cho ngươi xem.” Nàng nổi giận liên tục chải tóc, tránh khỏi chiếc thìa đưa qua, chịu tiếp tục uống gì cái gọi là “Bổ thân” Gì đó.
      Làm cái gì, gần đây phải hẳn là rất bận rộn sao? nên rãnh rỗi ở lì trước mặt nàng lúc lúc như thế, làm cho nàng chút khí đều thở nổi!
      “Đừng cáu kỉnh, đem canh uống.” Thượng Quan Ngự Kiếm quen với cá tính bướng bỉnh chịu ngoan ngoãn phối hợp nghe lời của bệnh nhân này rồi, tuấn nhan biến cũng biến, thìa tay vẫn kiên định đưa đến trước mặt của nàng.
      “Há mồm.”
      Mạc Nguyên Thiến mím chặt miệng, lắc đầu.
      “Có việc muốn , cũng chờ uống xong canh.” Thượng Quan Ngự Kiếm động cũng động, cùng nàng giằng co.
      Mị nhãn đảo qua, Mạc Nguyên Thiến nghĩ kĩ sau đó nhanh chóng uống xong muổng canh trước mặt, bàn tay bé chợt ngăn chận , cho có cơ hội lại mang đến ngụm.
      “Ta muốn uống nữa.” Nàng trừng lớn mắt, vô cùng kiên trì.“Mấy ngày nay chỉ là uống mấy loại thuốc bổ này làm ta chịu nổi, với ngươi ta sao !”
      Nàng là chịu nổi , mỗi ngày đều cùng tranh cãi vấn đề này làm nàng ngay cả chút hơi sức vất vả bổ dưỡng cũng còn..
      “Ta muốn tiếp tục nằm ở giường .” Thấy hề nhúc nhích, Mạc Nguyên Thiến thu hồi dáng vẻ ương bướng, kiều nhược mảnh mai nhìn , giống như chú mèo vô cùng đáng thương
      .“Cả ngày ở mãi trong phòng như thế này thực rất buồn, người cho dù bệnh, nằm ở giường cũng nằm ra bệnh .”
      “Ngươi là người bị thương.” Có thể an phận chút hay ?
      “Vết thương của ta tốt lắm.” Nàng gần như là cắn răng .“Lão thần y cũng , ta tại muốn chạy muốn nhảy tuyệt đối thành vấn đề.” Chỉ có mình lo Đông lo Tây mãi mà thôi!
      “Trước đem canh uống xong.”
      “Ngươi đáp ứng ta trước, uống xong canh này, uống nữa chứ.” Nàng ngu ngốc, đương nhiên là đem điều kiện đàm trước rồi sau.
      Thượng Quan Ngự Kiếm khẽ cau mày, đối với đề nghị này của nàng phải thực đồng ý.
      “Ngươi còn phải đáp ứng ta, cần tiếp tục nhốt ở trong phòng.” Mắt Mạc Nguyên Thiến chớp chớp nhìn , trong mắt nước mắt long lanh , như là uy hiếp chỉ cần lay động đầu, nàng lập tức liền khóc cho xem.
      “Vết thương của ngươi còn --”
      “Vết thương ta tốt rồi.” Hơn nữa tốt lâu rồi a, toàn Trang cũng chỉ có còn xem nàng là bệnh nhân!“Ngươi còn như vậy, mọi người toàn bộ trang này chê cười ngươi .”
      ràng nàng có chuyện gì, chỉ có mình là vẫn vô cùng khẩn trương. Đường đường Kiếm Thánh cư nhiên làm bảo mẫu dịu dàng lo lắng như thế! cũng sợ việc này truyền ra làm người cười rớt răng hàm.
      “Ai dám.” dám nắm chắc, khẳng định ai dám chê cười .
      “Được, người khác dám cười ngươi, nhưng chê cười ta sao?” Mạc Nguyên Thiến tức giận liếc mắt xem thường.“Cũng chưa có chuyện gì quá đáng mà bắt ta nằm mãi giường. Người biết chuyện cho ta lười nhác a!”
      Thấy bộ dáng cho là đúng, Mạc Nguyên Thiến có cách
      “Sư huynh tốt của ta, sư huynh dễ thương của ta, huynh làm ơn mở lòng từ bi xin thương xót ta, đừng để ta làm phế nhân nằm ở giường nữa.” Nếu phát cáu, hay giả vờ đáng thương đều có hiệu quả, Mạc Nguyên Thiến đành phải đem chiêu sở trường thuở luôn có hiệu quả kia -- Làm nũng lấy ra dùng.
      “Được ? Huynh làm ơn mà.” Mềm mại đáng , trong mắt tràn đầy cầu xin, bàn tay bé khẽ kéo .“Ngươi khi đó phải ràng đáp ứng ta, muốn dẫn ta xuất môn sao? Ta cam đoan vết thương của ta hoàn toàn tốt lắm, nếu có cái gì đúng, ngươi lập tức đem ta đuổi về cột vào giường, ta đều nguyện ý, như vậy được ?”
      Thượng Quan Ngự Kiếm trầm mặc.
      “Ta van xin ngươi đó.” Thấy chút suy suyển, Mạc Nguyên Thiến lại tăng thêm sức lực.“Lão thần y đều vỗ ngực cam đoan ta sao , ngươi cho dù tin ta, cũng nên tin tưởng tiền bối cao nhân lão thần y a! Ông ấy có việc gì, vậy khẳng định là có việc gì .”
      Vẫn là lời nào.
      “Van cầu ngươi đó!” Mạc Nguyên Thiến gấp quá .“Cả ngày buồn bực ở trong phòng, ta cho dù tại bệnh cũng thực buồn ra bệnh a! Được , để cho ta xuất môn với ngươi? Ta thề ta thực an phận , ngươi cái gì ta đều làm theo.”
      Thấy khuôn mặt nhắn của nàng tràn đầy nghiêm túc vội vàng, chỉ kém chỉ thiên thề nguyền, Thượng Quan Ngự Kiếm biết sao, có điểm muốn cười.
      “Trước đem canh uống xong.” Da mặt bất động, sợ nhất thời có chút lơi lỏng liền bị nàng bắt được cơ hội, nhân cơ hội ta cần ta cứ lấy.
      Trời biết tìm bao nhiêu tự chủ, mới kiềm chế bản thân gật đầu đồng ý.
      “Được.” Vì tỏ vẻ chính mình “Thành ý”, Mạc Nguyên Thiến quả nhiên thực nghe lời bưng bát canh lên uống sạch còn giọt.
      “Thấy chưa, ta thực ngoan .” Nàng đem bát ở trước mặt đảo qua triển lãm , giống như đứa trẻ nôn nóng đòi phần thưởng vậy.
      Ý cười bên môi rốt cuộc dấu được hé lộ ra, lòng tràn đầy thương tiếc Thượng Quan Ngự Kiếm thương nhìn khuôn mặt nhắn xinh xắn kia vẫn khuyết thiếu chút huyết sắc.
      Tính tình nàng hiếu động như vậy, mấy ngày qua nàng chắc chắn buồn đến phát điên rồi.
      lời nào chỉ cười, đó là đáp ứng rồi sao?” Thấy nửa ngày đáp lời, Mạc Nguyên Thiến theo dõi mặt , thử nhìn ra chút manh mối.
      “Lát nữa ta cho người đưa bộ nam trang lại đây, ngày mai theo ta xuất môn .” Ngữ khí lạnh nhạt, lại hàm chứa đầy vẻ thương đành lòng.
      “Oa!” Mạc Nguyên Thiến vui vẻ ôm cổ kêu to, ở gương mặt in lại cái lại cái hôn.“Ngươi tốt nhất !”
      Đôi mắt sâu thâm trầm như đêm tối lên ý cười, cánh tay dài ôm thắt lưng của nàng, đem nụ hôn trẻ con đầy vẻ hình thức kia của nàng biến thành thực .
      hôn lên đôi môi mềm mại đến thể tin nổi kia, vươn đầu lưỡi nhàng lướt qua cánh môi hồng hồng, rồi tiến vào bên trong cái miệng nhắn ngọt ngào kia.
      . Cái lưỡi hồng hào vô cùng ăn ý hòa nhịp say mê cùng với , hấp thu hơi thở lẫn nhau, nhiễu loạn lý trí lẫn nhau.
      giống như những lần trước tự kiềm chế, nhẫn vài ngày Thượng Quan Ngự Kiếm cuồng tứ đòi lấy nhiệt tình của nàng, cái lưỡi nóng ấm của gây nên từng đợt sóng mới bên trong miệng nàng, tận tình liếm mút tất cả mật ngọt bên trong, tham lam đem tất cả những gì ngọt ngào nhất của nàng toàn bộ nuốt vào ,như nếm mãi vẫn chưa đủ.
      Nụ hôn kịch liệt làm cho hơi thở hai người càng thêm dồn dập, Mạc Nguyên Thiến trận hoảng hốt, chỉ có thể dựa vào bản năng đáp lại , tận tình đáp trả lại nhiệt tình nóng bỏng kia.
      ai dừng lại, hai người đều muốn được đến càng nhiều.
      Bàn tay to lớn dần tìm đến bầu ngực tròn trịa kia của nàng, cách lớp vải quần áo mỏng manh, vuốt ve nhũ hoa mềm mại non mịn làm người ta thích muốn buông tay.
      “Ưm......” trận cảm xúc kỳ dị tê dại từ trước ngực dâng lên, chưa bao giờ từng có kinh nghiệm như vậy ,Mạc Nguyên Thiến nhịn được giọng kiều, đôi mắt đầy mị hoặc vì nhiễm đầy tình dục mà như phủ lớp sương mờ ảo, khuôn mặt nhắn tuyệt mỹ cũng ửng đỏ làm cho nàng càng thêm xinh đẹp.
      Nhìn đến bộ dáng mê người của nàng, hạ thân của Thượng Quan Ngự Kiếm lại buộc chặt.
      muốn nàng.
      “Chúng ta thử xem nàng thực khỏi hẳn chưa.” Thanh ngày thường trong trẻo nhưng lạnh lùng  nhưng nay nhiễm đầy vẻ khàn khàn dụ hoặc, đôi môi khẽ cắn lên đôi môi hoa của nàng, thong thả hạ xuống từng nụ hôn khiêu khích.
      minhminhanhngocBưởi!!! thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      <img class="size-full wp-image-8562 aligncenter" title="5" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/11/51.jpg" width="590" height="442" />

      Thứ sáu chương
      Edit: Quảng Hằng
      Bàn tay to của tách lớp áo bên ngoài đỏ rực ra, tham lam luồn vào bên trong, bừa bãi vuốt ve nhũ hoa mềm mại trắng nõn nà kia, cực kì vừa lòng cảm xúc mà nàng mang đến cho , thở dài khe khẽ.
      “Ưm......” Mạc Nguyên Thiến cắn môi dưới, chưa từng hiểu chuyện hoan ái nam nữ, nên từ giữa hai chân từng đợt ấm nóng ẩm ướt chảy ra nàng hoàn toàn hiểu đó là gì.
      Chỉ cảm thấy toàn thân nóng quá, có muột luồng hơi nóng lan tỏa khắp thân thể của nàng, nhưng lại thể thành lời.
      “Ta cảm thấy...... Tò mò quái lạ......”
      Nhìn thẳng vào khuôn mặt nhắn mê man của nàng, Thượng Quan Ngự Kiếm mỉm cười, ngón tay dài của nhàng miết nhũ tiêm của nàng, khiêu khích cảm quan của nàng.
      cứng rắn .” Ánh mắt dừng ở trước ngực nàng, cái yếm thắm lúc này trở nên vướng bận, chút nghĩ ngợi, thoát ra, muốn càng trực tiếp nhìn nàng, chạm vào nàng!
      “Ngươi......” Còn kịp suy nghĩ xem câu kia của là có ý gì, nàng bị thoát nửa thân trần. Nàng hoảng hốt, mới thẹn thùng muốn che khuất thân mình, nhưng tay bị ai đó kiềm chặt lại.
      “Mấy ngày nay ta cũng phải thấy qua, ngươi che cái gì?” Tiếng trầm ấm kia mang theo ý cừơi đầy dụ hoặc, đôi mắt đen sang ngời nhìn chăm chú vào vẻ mặt đỏ bừng đáng kia của nàng, cực kì bộ dáng này của nàng.
      “Nhìn dáng vẻ của ngươi giờ, thực làm người ta muốn bắt nạt nàng phen. .” Mấy ngày hôm trước khi thoa thuốc cho nàng, nàng cũng phải là như vậy ! Khi đó nàng hào phóng ở trước mặt cởi áo, ngay cả ngại cũng hề có chút nào!
      Mạc Nguyên Thiến cũng biết chính mình là làm sao vậy, chỉ là theo bản năng cảm thấy e lệ mà thôi.
      “Còn phải tại ngươi!” Còn phải làm hại! Bằng làm sao có khả năng mất mặt như vậy!
      “Đúng, đều là tại ta.” mừng rỡ thừa nhận, thực vừa lòng lực ảnh hưởng của chính mình đối với nàng.“Nhớ kỹ, chỉ có ta mới có thể như vậy.”
      Như là tuyên cáo chủ quyền, đôi môi ấm áp của hạ nụ hôn xuống ngực trắng sữa của nàng, ngậm lấy nụ hoa sớm đứng thẳng kia, lấy đầu lưỡi khẽ liếm đùa , lại dùng lực hút.
      “A......” Mạc Nguyên Thiến ưm ra tiếng, trận khoái ý đánh sâu vào cảm quan của nàng, làm cho nàng biết nên như thế nào cho phải.
      Nàng phải nhìn lén quá đông cung đồ, nhưng là xem cùng tự mình trải qua là hai việc khác nhau a! Còn nhớ lúc ấy khi kéo Hoài Hương cùng nhau nhìn lén đông cung đồ, nàng còn hưng trí bừng bừng nghiên cứu, để ý Hoài Hương ở bên đỏ mặt khuyên can, thậm chí còn giễu cợt nàng.
      Mặt hoa đỏ bừng, nàng bất lực ôm nam nhân phía , để mặc người mình châm ngọn lửa từng nơi lướt qua.
      Thượng Quan Ngự Kiếm nhàng đem nàng áp trở về giường, đầu lưỡi linh hoạt còn nàng trước ngực lưu luyến tạo phản, bàn tay to của tham lam lần dò tìm xuống giữa hai chân của nàng, cách tiết khố mỏng manh, khi , khi nặng ma sát hoa hạch mẫn cảm của nàng, rất nhanh , ẩm ướt nhiễm ướt lớp tiết khố.
      ......” Mạc Nguyên Thiến dám tin, đụng chạm như thế lại có thể dẫn phát ra nàng phản ứng mãnh liệt như vậy! Nàng cảm giác mật nước giữa hai chân chảy ra càng lúc càng nhiều, nhưng nàng lại có cách nào ngăn cản được.
      Từng đợt khoái cảm từ địa phương đụng chạm truyền ra, làm cho nàng như mèo con rên rỉ, thân mình khó nhịn vặn vẹo , có loại hư .
      Nhưng là, thoải mái......
      Nhìn bộ dáng nàng động tình, Thượng Quan Ngự Kiếm gợi lên chút cười khẽ, lần nữa hôn lên môi của nàng, ngón tay dài của ngừng vỗ về chơi đùa tiểu hạch hoa non mềm của nàng, làm cho nàng thở gấp ngớt.
      Nàng bất an vặn vẹo eo , như là muốn tách rời khỏi ngón tay dài tra tấn người khác kia, nhưng làm sao cũng tránh thoát, ngược lại thành đón ý hùa, hy vọng nó càng tiến thêm bước.
      “Ta......” Nội tâm có chút khó hiểu khát vọng, nàng lại được là muốn cái gì, chỉ có thể mị nhãn như tơ nhìn , đáng thương vô cùng .
      “Ông trời.” Thượng Quan Ngự Kiếm ngực cứng lại. Tiểu tinh này! biết nàng lộ ra bộ dáng như thế này, chỉ làm người ta càng muốn hảo hảo khi dễ nàng sao?
      muốn khi dễ nàng!
      Bàn tay to lớn chút lưu tình thoát luôn tiết khố còn lại của nàng, đem hai chân của nàng tách ra, hoa huyệt diễm lập tức hề che lấp ra ở trước mắt , giống như đóa hoa nở rộ xinh đẹp, mà hoa tâm mang theo dịch trong suốt, lại làm cho mê muội.
      Ngón tay dài khẽ chạm cái, mật dịch ẩm ướt liền thấm ướt tay .
      “Ngươi......” Toàn thân vô lực làm cho Mạc Nguyên Thiến cảm thấy thẹn thùng, hơn nữa cư nhiên còn nhìn chằm chằm vào nơi đó của nàng...... Hai gò má ửng hồng, nàng nhịn được nhắm mắt lại, dám nhìn .
      đẹp.” thấp giọng ca ngợi, ngón tay của tà tứ vẽ vòng ở hoa huyệt, bừa bãi chà sát hoa hạch, chọc cho nàng kiềm lòng được rên rỉ tiếng, mật dịch ngừng trào ra.
      Tiếng rên rỉ ngọt ngào mê người của nàng, làm cho lửa nóng hạ thân của Thượng Quan Ngự Kiếm càng thêm buộc chặt, dục vọng muốn nàng càng thêm mãnh liệt.
      Nhìn nàng nhắm chặt hai mắt ,bộ dáng ngượng ngùng, cùng bộ dáng ngày thường lớn mật bướng bỉnh khác nhau khá xa, lại làm cho càng thêm tâm dương khó nhịn, nhịn được muốn trêu chọc nàng.
      “Mở mắt.” cùng với nàng mặt đối mặt, tiếng mềm mại nhàng dụ hoặc.“Ngươi như vậy, ta cần phải hoài nghi, nữ nhân tác phong lớn mật lúc trước, chủ động hôn ta chạy trốn đâu mất rồi?”
      Thấy nàng vẫn mở mắt, nhàng cắn lên đôi môi hồng của nàng, ngón tay dài tà ác khẽ nhấn hoa hạch của nàng cái, quả nhiên nghe thấy nàng hô tiếng.
      “Thoải mái ?” Khuôn mặt luôn luôn lãnh đạm lại mang theo ý cười, càng thêm cố ý khiêu khích địa phương yếu ớt nhất của nàng, ngón tay ngừng vuốt ve, ma sát lúc lúc nặng. Theo động tác càng lúc càng nhanh, hoa huyệt trào ra càng nhiều mật dịch, Ngón tay lúc này thấm đầy mật dịch động lòng người.
      “A a......” Từng đợt kích thích mãnh liệt khoái ý từ dưới thân truyền đến, Mạc Nguyên Thiến thể ngăn bản thân ngừng kiều rên rỉ nỉ non, người dần dần nổi lên phấn hồng sắc mê người. Chưa từng có kinh nghiệm nên nàng hoàn toàn đến tột cùng là cái cảm giác gì, chỉ biết là chính mình dưới trêu đùa của , thân thể càng thêm mềm nhũn căng lên đau đớn, cái loại phản ứng chưa bao giờcó này làm cho nàng có chút sợ hãi, lại nhịn được tò mò mở ra ánh mắt.
      Nhìn bộ dáng nàng ý loạn tình mê, lộ ra tươi cười, ngón tay dài ngừng ma sát di chuyển trước tiểu mật huyệt, sau khi dính đầy mật dịch, đâm mạnh vào bên trong hoa huyệt,chật hẹp mềm mại, chuyển động nhàng
      “A......” Nàng kinh hô ra tiếng, cảm giác trận tê dại run rẩy từ dưới nửa người dâng lên, làm cho nàng thể chống đỡ được, đôi mắt kiều mị khi lướt qua , tâm niệm vừa động, đôi tay gắt gao vòng qua cổ , tuyệt sợ, đem bản thân hoàn hoàn toàn toàn giao cho .
      Nàng tin tưởng, tuyệt đối thương tổn đến nàng.
      Động tác này của nàng làm cho ý cười đôi môi của Thượng Quan Ngự Kiếm càng sâu, bạc thần liếm hôn nàng, làm cho nàng dần dần thả lỏng thân mình, giống như con mèo luyến quyến nụ hôn của , quên khẩn trương.
      Theo đùa giỡn, Mạc Nguyên Thiến cảm thấy giữa hai chân nóng quá, nàng khó có thể tự giữ rên rỉ, cong ngón chân lên, cỗ áp lực biết tên ở trong cơ thể nàng ngừng tích lũy, lại thể thốt lên thành lời, thể khống chế ẩm ướt tuôn tràn như cỏ dại lan tràn, theo ngón tay của chảy ra, thậm chí nhiễm ướt đệm giường.
      ......” Nàng biết thân thể mình là làm sao vậy, đáy lòng ở chỗ sâu trong dần dần dâng lên trận hư , phần khát vọng nàng cũng hiểu đầy đủ. Mềm mại đáng kiều, thở gấp, nàng cảm giác được cổ áp lực dưới hạ thân càng lúc càng dâng cao, càng ngày càng xiết chặt. Lúc nàng cảm thấy rằng mình thể chịu đựng nổi nữa, theo nhịp điệu tăng nhanh dần của , hoàn toàn hỏng mất.
      Thân thể mềm mại buộc chặt giống như dây cung căng thẳng, nàng cắn môi nghênh đón cao trào lần đầu, cảm giác cỗ lực lượng vỡ tan lan truyền khắp thân thể của nàng, nàng bất lực run run, chỉ có thể gắt gao ôm chặt lấy .
      “Ngươi đẹp.” Nhìn dung nhan tuyệt mỹ của nàng  sau cơn cao trào qua , Thượng Quan Ngự Kiếm vong tình lại hôn sâu, nuốt lấy tất cả thanh đầy mị hoặc của nàng, ngón tay vẫn ngừng ma sát nộn huyệt của nàng, lần lại lần đem nàng đẩy lên tận đỉnh cao nhất của khoái lạc, kéo dài nhiệt tình của nàng, muốn nàng lâm vào điên cuồng.
      “Ướt như vậy...... Chật như vậy......” khó kìm lòng nổi lần lại lần hôn lên đó, mê hoặc của nàng lại làm cho thể nhẫn nại nổi nữa.
      Nhanh chóng thoát tất cả quần áo người, nhưng đôi mắt lại khắc cũng chưa từng rời khỏi nàng.
      “Ngươi......” Tuy rằng đỏ mặt, nhưng lòng hiếu kỳ chiến thắng hết thảy. Mạc Nguyên Thiến trừng lớn mắt nhìn bờ ngực tráng kiện của , đường xuống phía dưới, vào hai chân trong lúc đó......
      ra, vận mệnh tử của nam nhân là to lớn đến như vậy.
      Nhớ tới trước kia xem Đông cung đồ, nàng hoàn toàn thể đem hai thứ so sánh.
      minhminhanhngoc thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Người Hầu Kiếm Thánh – Chương 6.3


      [​IMG]

      Edit: Quảng Hằng

      Đối với nghiêm túc chuyên chú của nàng, Thượng Quan Ngự Kiếm nhíu mày. tại cũng phải là thời cơ quan sát tốt chứ!

      “Xem đủ chưa?” leo lên giường đem nàng ôm vào trong lòng, cảm giác da thịt dán sát vào nhau làm cho thỏa mãn gần như muốn thở dài.

      “Kỳ còn đủ.” Nhưng tư thế này cũng nhìn tới , chỉ có thể “Cảm giác” có cái “gì đó” cứng rắn ấm áp đụng chạm vào đùi của nàng.

      “Về sau có cơ hội.” bất mãn nhấn nàng cái, ám chỉ nàng tại cũng phải thời cơ để thảo luận.

      Mạc Nguyên Thiến bởi vì động tác của mà trừng lớn mắt.

      cho nàng có cơ hội mở miệng, cúi đầu lại áp lên cái miệng nhắn của nàng. Theo nụ hôn nóng bỏng của , hô hấp của nàng cũng càng ngày càng dồn dập, toàn bộ đầu óc của nàng giờ phút này chỉ còn có mình , quên tất cả những chuyện vừa rồi. Trong cơn hoảng hốt, nàng cảm nhận được tách hai chân của nàng ra, vòng lên thắt lưng gầy gò của , nam tính khoẻ mạnh sôi sục chiến đấu đặt giữa hoa huyệt ẩm ướt của nàng, mềm nhấn nhấn.

      Nàng còn kịp phản ứng, thẳng lưng cái tiến quân thần tốc, cường ngạnh tấn công sâu vào hoa huyệt của nàng, tiến vào bên trong hoa kính hẹp.

      “Đau……” Nàng nhịn được hô đau, nhưng hề dừng lại động tác.

      Cảm giác kiên đĩnh cứng rắn của tấc lại tấc nhập vào trong cơ thể chính mình, tiểu huyệt bé của nàng, bị đè nén đến cực hạn, truyền đến từng trận đau đớn. Nàng cau mày, lại phát vẻ mặt cũng thống khổ.

      “Chịu đựng chút.” Nhìn thấy hốc mắt nàng lên hơi nước, cũng đành lòng, tiếng bất chợt mềm hẳn cưỡng chế nội tâm xao động, chỉ sợ bị thương nàng.

      Nhìn thấy bộ dáng ôn nhu, Mạc Nguyên Thiến chỉ cảm thấy dường như đau đến như vậy. Cho dù đau, nhìn bộ dáng đau lòng như thế, nàng cũng để ý .

      Kéo thấp đầu của , nàng chủ động hôn lên môi , đó là phương thức hữu hiệu nhất để nàng giảm đau .

      Thượng Quan Ngự Kiếm đương nhiên hiểu được, đồng thời cùng hơi thở nàng triền miên, đột nhiên nhấn mạnh về phía trước cái, nam căn hoàn hoàn toàn toàn mạnh mẽ tiến vào nơi nóng ấm nhất, tấn công sâu vào hoa kính ấm áp mềm mại của nàng.

      Mạc Nguyên Thiến kêu rên tiếng, đưa ôm càng nhanh.

      “Thực ngoan.” dường như tưởng thưởng hôn nàng, lưỡi linh hoạt tham nhập trong miệng nàng, cùng nàng dây dưa . Nam căn kiên đỉnh xâm nhập vào bên trong cơ thể nàng bắt đầu thong thả luật động, nhàng ở trong cơ thể nàng đong đưa , để cho hoa kính non mềm của nàng thích ứng tồn tại, rồi sau đó dần dần tấn công càng lúc càng nhanh, sau khi hoàn toàn rút ra, lại tiếp tục nhấn mạnh vào chỗ sâu nhất.

      Ngọn lửa nóng vốn dĩ tắt lại bị thắp lên càng lúc càng mãnh liệt.

      “A……” Hoàn toàn giống với khoái cảm lúc trước, tại ở bên trong cơ thể của nàng tác loạn , làm cho nàng biết làm sao, cảm giác lần lại lần xỏ xuyên qua chính mình, nam căn kiên đĩnh qua lại ma sát vách tường bên trong hoa huyệt nàng Lúc ban đầu đau đớn cùng khoẻ sau khi biến mất, thay thế là cỗ thỏa mãn.

      Biểu tình khát vọng ràng kia của nàng, làm cho mâu quang của tối sầm lại, tốc độ chạy nước rút càng lúc càng nhanh hơn, lần lại lần hoàn toàn giữ lấy nàng, mỗi lần đâm sâu đều nhấn mạnh đến chỗ sâu nhất của hoa kính khiến cho nàng run rẩy khoái cảm, dần dần trở nên thể khống chế.

      …… Ta……” Nàng dật ra kiều ngữ hỗn độn, cảm giác toàn thân đều phát cháy, mà chính là hung thủ đốt lửa.

      Phản ứng của nàng toàn rơi vào trong mắt của Thượng Quan Ngự Kiếm, làm cho càng thêm lớn mật và phóng túng, nhanh chóng mãnh liệt hơn nữa xâm chiếm nàng, ngón lửa nóng thô ráp lần lượt xỏ xuyên qua nàng, mật dịch trắng mịn đem chỗ hai người ái ân ẩm ướt mảng lớn, hoa huyệt non mềm lúc này sưng đỏ nở rộ như đóa hoa kiều diễm.

      Dâm lãng rên rỉ ngừng dật ra từ trong miệng của nàng, thân mình mềm mại xương theo luật động mà đong đưa, nhũ tiêm mềm mại trắng nõn trước ngực ngừng cọ sát vào trong ngực tráng kiện của .

      Hai đỉnh hồng môi bởi vì cọ sát mà trở nên cứng rắn hẳn lên, mỗi lần đụng chạm đều dấy lên khoái cảm làm cho nàng khó có thể chịu được.

      Nàng cũng biết, việc nam nữ hoan ái là làm cho người ta điên cuồng như thế.

      “A a……” Nàng cảm thấy chính mình như đặt xoay tròn giữa trung, mỗi lần nàng cảm thấy mình tìm được lối ra, lại bị kéo tuột trở lại vào đám mây mờ mịt, chìm trong khoái cảm dâng đầy, lần lại lần ngừng mà tích lũy, lần lại lần ngừng đánh sâu vào nàng, làm cho cả người nàng mềm nhũn cảm thấy chính mình sắp ngất thôi.

      Mái tóc dài đen mịn rối tung xõa dài, che lên khuôn mặt nhắn đỏ bừng của nàng, làm cho Thượng Quan Ngự Kiếm thất hồn lạc phách. tiếng lại tiếng mị ngâm như là cầu xin tha thứ, lại càng khơi dậy ý niệm chinh phục ở .

      Kiềm nén suy nghĩ xúc động muốn phóng thích tất cả bên trong cơ thể nàng, Thượng Quan Ngự Kiếm chặt chẽ đem chính mình cố định bên trong chỗ sâu nhất bên trong hoa huyệt của nàng, bắt đầu đong đưa phần eo, lấy phương thức như vẽ tranh ma sát ở chỗ sâu trong hoa huyệt mẫn cảm sưng đỏ. Cả người nàng chấn động, ôm cánh tay khỏi tăng thêm lực đạo.

      “A……” Rốt cuộc thừa nhận được khoái cảm truyền đến như song vỗ. Mạc Nguyên Thiến chỉ cảm thấy trận choáng váng, thân thể giống như dây đàn căng đến giới hạn cuối cùng, tàn bộ khoái cảm như cơn lũ càn quét toàn thân của nàng hoa kính trào ra lượng ớn mật dịch, làm thấm ướt nam căn thô dài nóng bỏng của .

      Cảm giác hoa huyệt của nàng ngừng co rút nhanh, giống như cái miệng nhắn ngừng mút chặt lấy nam căn kiên đĩnh chính mình, Thượng Quan Ngự Kiếm gầm tiếng, đại chưởng nâng đôi mông trắng của nàng lên, đột nhiên xâm nhập nàng.

      “Ngô……” Nàng thét lớn tiếng, cảm giác chính mình hoàn hoàn toàn toàn lâm vào nắm trong tay , mỗi lần tiến công đều như là muốn đâm sâu vào chổ sâu nhất hoa huyệt của nàng như vậy, làm cho nàng tự giác run run, lại cực độ khát vọng.

      Hai chân kẹp chặt thắt lưng của , thân thể của nàng chủ động làm ra phản ứng, thậm chí khi xâm nhập, lại ưỡn cong thắt lưng tới đón hợp với . Vừa lên chút, lúc nhanh lúc chậm, theo xâm chiếm đong đưa mông trắng mịn, lấy dục vọng cứng rắn kia ma sát vào hoa huyệt mẫn cảm của nàng càng lúc càng nhiều.

      Nhiệt tình của nàng làm vui sướng, càng thêm ra sức đảo lộng.

      trận khoái ý tăng vọt đánh úp lại, nàng lại lần nữa đat tới đỉnh cao nhất của dục vọng, thân thể mềm mại tự chủ được run run , xụi lơ gần như thể nhúc nhích.

      Đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lung, lên tia thương tiếc, Thượng Quan Ngự Kiếm ôm nàng ngồi dậy, để cho nàng tựa vào vai chính mình, tư thế này làm cho nam căn kiên đĩnh của vào càng sâu, đại chưởng, nắm chặt lấy chiếc eo thon của nàng, giúp nàng trước sau đong đưa.

      “A……” Nàng ở hõm vai của thở gấp, cảm thấy hạ thân căng, bị cứng rắn lấp tràn đầy , muốn bứt ra, cũng để cho nàng trốn, mỗi lần xỏ xuyên qua đều là mạnh mẽ và hữu lực như vậy, hoàn toàn cho nàng có cơ hội thở dốc, chỉ có thể lên tiếng duyên dáng hét to, cảm thấy chính mình cũng sắp chết .

      Từng đợt cao tốc kịch liệt co rút nhanh, tăng vọt ngừng ở chỗ sâu trong hoa huyệt tràn mở ra, gắt gao bao phủ nam căn cứng rắn bên trong, lại lần nữa bị đẩy lên đỉnh cao trào mạnh mẽ nhất, nàng khó nhịn ưỡn cong người, mềm nhũn bên trong lòng , nhịn được xin tha.

      được…… Ta được……” Kiều mỵ xin khoan dung rên rỉ , làm cho người ta hoàn toàn thể chống cự.

      Tâm Thượng Quan Ngự Kiếm chấn động, mạnh mẽ nhấn mạnh vài cái, thắt lưng cường kiện tiến nhanh kịch liệt rung động, song chưởng hữu lực gắt gao ôm nàng, ở chỗ sâu trong hoa huyệt non mềm bắn ra mầm móng nóng ấm, cùng nàng nghênh đón cao trào làm người ta điên cuồng……
      Last edited by a moderator: 31/1/15
      minhminhanhngoc thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      font-family: Arial; font-size: x-large;'] Edit: Tiểu Ngỗng Tử
      orange;']Beta: Quảng Hằng
      Chương 7

      Nam bắc võ lâm, đại hội Võ lâm ba năm lần, sắp cử hành vào cuối tháng này. Theo thời gian càng ngày càng gần, tới gần các thành trấn Nhị tô sơn, chung quanh có thể thấy được người giang hồ đeo vũ khí lại, tất cả đều là chờ lên đỉnh Nhị tô sơn tham dự sự kiện võ lâm này.

      Mà nơi tụ hội tụ hội tốt nhất, đó là khách sạn Trà Bằng. Mặc kệ quen biết hay là biết, chỉ cần có đề tài, cộng đồng liền có thể tán gẫu vui sướng.

      Mà đề tài kia, trừ bỏ võ lâm đại hội, đó là Nam võ lâm Kiếm Thánh cùng Bắc võ lâm Võ Hoàng .

      “Trước đó vài ngày, ta có hân hạnh ở Bạch Hà trấn gặp được Kiếm Thánh Thượng Quan thiếu chủ.” Lời dạo đầu này đã thành công hấp dẫn sự chú ý của mọi người ở đây, hơn phân nửa nhân mã đều quay đầu nhìn về hướng này, có chút ra vẻ tự nhiên, nhũng người còn lại là kéo dài lỗ tai qua, muốn nghe xem trực tiếp tin tức này.

      Nhìn đến phản ứng của đoàn người, Vương Kiên nói chuyện càng thêm ra sức .

      “Ba năm thấy, cả người Kiếm Thánh phát ra khí thế càng làm cho người thuyết phục , ta xem năm nay a, khẳng định vẫn là do Thượng Quan thiếu chủ liên nhiệm vị trí Kiếm Thánh.”

      “Xin hỏi danh hào của vị thiếu hiệp này, cùng Kiếm Thánh có quan hệ gì? Cư nhiên có thể nhìn thấy mặt Kiếm Thánh?” Người bên cạnh nhịn được biểu tình hâm mộ, ánh mắt chuyển đến người Vương Kiên thêm mang theo chút khâm phục.

      dám dám, tại hạ Vương Kiên, chỉ là trùng hợp cùng Kiếm Thánh ở tiệm cơm Đồng gia dùng cơm, từ xa nhìn thấy ngài ấy mà thôi.”

      Lời này vừa ra, đoàn người phát ra tiếng thất vọng “Ác”.

      ra là người qua đường a!

      Thấy mọi người đều lại tự dời ánh mắt, Vương Kiên vội vàng tiếp tục giương giọng.

      “Chảng qua, lần này cùng với lúc trước cũng giống nhau a.” Thanh khẽ nhếch mang theo điểm kích động, cần phải muốn cho tất cả mọi người nghe được.“Luôn luôn độc lai độc vãng, Kiếm Thánh ngay cả tùy tùng cũng chịu mang, lần này lại phải mình.”

      Tin tức này vừa xuất khẩu, quả nhiên lại hấp dẫn ánh mắt mọi người.

      Chỉ cần đối giang hồ hơi có hiểu biết mọi người biết, này mặc cho Kiếm Thánh Thượng Quan Ngự Kiếm đúng là minh hà trang thiếu trang chủ, năm vừa mới hai mươi liền đoạt được Kiếm Thánh vị. trời sanh tính lạnh lùng, khó có thể thân cận, hơn nữa phong cách hành nhưng bằng chính mình thích, hỉ nộ vô thường, chịu nổi có người theo phía sau , cho nên mỗi lần lệ tuần hoặc là có việc ra đảo luôn độc thân người, chưa từng nghe qua có làm cho ai theo.

      nghĩ tới, lần này lại mình?

      phải mình?” Cái này làm cho mọi người náo nhiệt quan tâm hẳn lên.

      “Đó là dẫn theo người nào? Chẳng lẽ là e ngại trước võ lâm đại hội nhiều bọn chuột nhắt gây bất lợi, lúc này đây rốt cục dẫn theo các đệ tử của Minh Hà trang ra đảo, chuẩn bị tốt để rửa sạch chút?”

      “Hay là huynh đệ hắn bái kết Tống Nguyên Ngọc?” Cái này cũng đúng, hai người bọn họ cũng phải mới quen biết gần đây, nếu Thượng Quan Ngự Kiếm nguyện ý ngoại lệ vì Tống Nguyên Ngọc, sớm nhìn thấy hai người kết bạn giang hồ .

      “Cũng phải.” Vương Kiên lắc đầu, thần thần bí bí, bộ dáng muốn lại thôi, quả nhiên làm cho mọi người tâm sốt ruột, nhịn được thúc giục.

      “Rốt cuộc là như thế nào ngươi cũng mau a!”

      “Đúng vậy đúng vậy, rốt cuộc là ai có phúc khí tốt như vậy, cư nhiên có thể làm cho Kiếm Thánh đỗi đãi khác biệt như thế, mang theo bên cạnh?” Chuyện này hoàn toàn là làm cho người ta ngay cả nghĩ cũng dám nghĩ a.

      Vòng vèo đủ, Vương Kiên mới có thể ra đáp án.“ ra khẳng định mọi người cũng tin. Là một vị nương!”

      Vẻ mặt mọi người quả nhiên tin, có người thậm chí mặt lộ vẻ tức giận, số khác vì hồ ngôn loạn ngữ mà vui vẻ.

      “An tâm chút chớ hồ nghi, ta đều là ! Là ta tận mắt nhìn thấy, tuyệt đối phải thuận miệng hồ giảng(nói nhảm)!”

      “Ta Vương huynh, ngươi là đồ mặt dầy cũng muốn khoa trương sao.” Có người bất mãn ra tiếng .“Thượng Quan thiếu chủ rất lạnh lùng, gần đến một chút nữ sắc, ngay cả giang hồ đệ nhất mỹ nhân ‘Tố Thường tiên tử’ cũng để ý, làm sao có khả năng cùng nương khác được.”

      “Đúng vậy đúng vậy, ngươi đừng ăn bừa bãi, làm nhục danh dự Kiếm Thánh. Đến lúc đó cho dù Kiếm Thánh muốn cùng ngươi so đo, chỉ sợ rất nhiều người cũng để yên cho ngươi đâu.” Ngay cả nửa uy hiếp cũng đều lấy ra khỏi lồng hấp .

      “Ta bậy.” Vương Kiên lần này gấp đến độ trán đổ mồ hôi , vội vàng chứng chính mình đều là .“ nương kia đại khái mười sáu, mười bảy tuổi, bộ dạng diễm lệ vô song, nàng mới cười, toàn bộ khách điếm nhìn đến ngây người, nếu như phải Kiếm Thánh an vị bên cạnh nàng, chỉ sợ ít người hội tiến lên bắt chuyện đâu.”

      “Ta ở bên nhìn, tiểu nương kia hoàn toàn úy kỵ Kiếm Thánh, hi hi ha ha theo nháo, mà Kiếm Thánh cũng cùng ngày thường bất đồng, lại có thể dung túng cho tiểu nương kia.”

      “Vương huynh, ngươi kể chuyện cổ tích cũng nên kể cho giống một chút . Ngươi hỏi thử toàn bộ người ở đây xem, nhìn xem ai tin tưởng?” Có người bàng quan nhịn được kháng nghị. Cho dù biết mặt Kiếm Thánh, nhưng những năm gần đây nghe thấy tin đồn về , biết tuyệt sẽ phải là người sủng nịch tiểu nương.

      “Đúng vậy, điều này sao có thể!” Mọi người đánh trống reo hò , chỉ kém lấy trứng thối ném Vương Kiên.

      (Tiểu ngỗng tử: úp sọt đê..ê..ê..! *gật gù* lâu lém mới thấy cả võ lâm hội đồng một người như vậy, rất đáng để xem a!)

      “Là !” Vương Kiên khóc ra nước mắt, ràng dối, tại sao mọi người lại tin tưởng ? Chính cũng hiểu là thể tin được a, nhưng cố tình chính là xảy ra thôi!

      lúc có người muốn mở miệng mắng, thanh khác liền xuất .

      “Ta cũng có nhìn thấy, Kiếm Thánh phải mình.”

      “Thiệt hay giả?” Ánh mắt Mọi người lập tức chuyển qua, bắt đầu chuyển sang bán tín bán nghi.

      “Nhưng ta nhìn thấy phải là nương xinh đẹp, mà là một vị tiểu công tử.” Nghi hoặc mặt người nọ thiếu so với người bên ngoài.“Đại khái mười bốn, mười lăm tuổi, là tiểu thiếu gia, cùng Kiếm Thánh như hình với bóng.”

      “Cái gì!”

      minhminhanhngocBưởi!!! thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng & Tiểu Ngỗng Tử

       Chương 7






      Đây là có chuyện gì? Đoàn người đều bị làm cho choáng váng.

      “Bất quá tiểu công tử kia, bộ dạng là...... phản đối. Sinh ra là thân nam nhi là...... Đáng tiếc .” Một đại hán thô lỗ, nghĩ ra hình dung tốt.

      Trong lúc nhất thời, có người khe khẽ , có người cao giọng bàn luận, nhưng đều nói cùng kiện.

      Bên người Kiếm Thánh, đến tột cùng là tiểu công tử, hay là nương xinh đẹp?

      Cái này, mọi người càng muốn lên đỉnh Nhị tô sơn xem thử mới được .

      Mà dựa vào vị trí gần cửa sổ, nam nhân chậm rãi ăn uống, nhưng liếc mắt vẫn nhìn người lớn tiếng kiên trì chính mình nhìn lầm kia , cười .

      ra là nàng chạy đến kia a!

      Mặc dù có chút phiền toái, nhưng ít nhất sợ tìm thấy người.

      * * * * *

      Mạc Nguyên Thiến vui vẻ ôm vật trong lòng, hướng người hầu đãn đường cảm tạ sau, bước nhanh đến hướng nói đến, rất muốn cho Thượng Quan Ngự Kiếm nhìn thử tân lễ vật mình mới thu được.

      vòng thấy đến thân ảnh quen thuộc kia, Mạc Nguyên Thiến muốn mở miệng gọi , lại phát phải mình.

      Dừng chân lại, núp trong bụi hoa nhìn ra, Thượng Quan Ngự Kiếm theo vị nương chuyện.

      “Thượng Quan công tử, gia phụ nhiều lần đưa thiệp mời đến đảo Minh Hà, hy vọng công tử quá bước đến ‘Tố Tâm trang’ làm khách, lại đều vừa vặn thấy người luôn luôn bận rộn công .” Viên Tố Thường nhìn , trong mắt tràn đầy sùng bái cùng ái mộ.“ biết lúc này công tử ra khỏi Minh Hà đảo, có thể dành một chút thời gian, đến Tố Tâm trang làm khách hay ?”

      Tố Tâm trang? Mạc Nguyên Thiến nghiêng đầu tự hỏi, rất nhanh nhớ tới trang viện Tố Tâm kiếm kia. Vậy...... Nữ tử áo trắng chính là đệ nhất mỹ nhân lừng danh chốn giang hồ Viên Tố Thường sao?

      Càng muốn tìm hiểu một chút, ánh mắt đem Viên Tố Thường nhìn từ đầu đến chân

      (*chấm chấm mồ hôi* Chị thật đáng sợ! May mà người bị soi hem fải e nếu ko chắc da mặt em cháy lun wá!),

      Mạc Nguyên Thiến hạ kết luận: Nàng đẹp.

      (*ngã cái oạch* chị soi xong cho một câu kết luận ko tưởng!(_ __!))

      Bất quá này cũng có gì đắc ý , dung mạo chính mình như thế nào nàng rất ràng, nhưng có đôi khi so với người khác đẹp cũng thấy được có thể thắng qua người khác.

      Nhưng so với Thượng Quan Ngự Kiếm mà , mình có phải thắng được vị Tố Thường tiên tử này hay .

      “Tại hạ lần này ra đảo là vì võ lâm đại hội ba năm lần, việc xong xuôi lập tức quay về Minh Hà đảo, hảo ý của Viên tiền bối tại hạ xin ghi nhớ.” Thượng Quan Ngự Kiếm mặt chút thay đổi cự tuyệt, tựa hồ nhìn thấy vẻ chờ mong mặt nàng , ngay cả tia do dự đều

      “Nhưng......” Viên Tố Thường cắn môi dưới, dáng vẻ buồn bã muốn lại thôi mặc cho ai thấy cũng đều sinh lòng thương tiếc, chỉ tiếc đối với trái tim lạnh lung của Thượng Quan Ngự Kiếm này thì hoàn toàn động tâm.

      Nhìn từ bụi hoa qua những tán lá, Mạc Nguyên Thiến ra khó chịu thay vị tiên tử kia, còn kịp nảy sinh địch ý, ngay lập tức liền chuyển sang đồng tình. Nhìn thấy bộ dạng lạnh lung xa cách của Ngự Kiếm, chỉ sợ tiên tử kia có tiếp tục cố gắng như thế nào, cũng thể làm động tâm.

      muốn nghe tiếp những lời bọn họ , Mạc Nguyên Thiến nhàng lặng lẽ ôm vật trong lòng xoay người, quyết định lưu cho vị tiên tử kia tự tôn cuối cùng.

      mới được vài bước, lại bị giáo nhân cấp ngăn cản.

      thể nào.” Nàng trừng mắt nhìn mấy nam nhân mặt lộ vẻ hung hăng trước mắt, nhất thời choáng váng.

      Thủ vệ nơi này cũng quá sơ sót , để cho thích khách nghênh ngang xông vào như vậy!

      “Quả nhiên giống như lời đồn, là tiểu mỹ nhân.” người trong đó cười nhạo, đại đao vung lên.“Tiểu mỹ nhân, ngoan ngoãn theo chúng ta , để khỏi phải chịu đau khổ!”

      Nghe thấy như vậy, Mạc Nguyên Thiến rất muốn thở dài. Nghe thử , người ta gọi nàng là gì, tiểu mỹ nhân a...... Sớm để cho nàng thay nam trang chẳng có chút tác dụng nào.

      “Muốn ta ngoan ngoãn theo các ngươi, đó là tuyệt đối có khả năng .” mặt nàng hoàn toàn thấy chút thần sắc kích động nào, cho dù trong lòng điểm nắm chắc cũng có.

      “Vậy đừng trách chúng ta thô lỗ, vạn nhất nếu bị thương ngươi, như vậy có lẽ tốt .” Năm tên đại hán, tay mang đao, mặt đều là tươi cười có hảo ý.

      “Sư huynh -- cứu mạng --” Mạc Nguyên Thiến mới vừa kêu, những thanh đao sớm chém về hướng nàng, nàng vội vã né sang bên, dám theo chân bọn họ so chiêu, chỉ có thể dựa vào thân thể nhàng né tránh tả hữu, thình lình cánh tay xuất hiện nắm lấy nàng.

      “A!”

      Thượng Quan Ngự Kiếm đuổi tới rất nhanh, luồng ánh sang trắng xuất , năm tên đại hán đều thối lui bước dài. Mạc Nguyên Thiến nhanh tay lẹ mắt thối lui đến phía sau , lấy làm tấm chắn.

      “Sư huynh, ngươi chỉ cần đến chậm một bước, có lẽ ta khó giữ được cái mạng này .” Tuy rằng tay có thương tích, Mạc Nguyên Thiến vẫn quên trêu ghẹo.

      Lời này lại làm cho đôi mày rậm của Thượng Quan Ngự Kiếm căng thẳng.

      Đôi mắt lạnh lẽo đảo qua đám nam tử trước mắt, lời, rút kiếm ra chiêu, chiêu thức tàn khốc làm cho đối phương hề có đường sống chống đỡ, phía sau Mạc Nguyên Thiến nhìn thấy choáng váng.

      độc đến như vậy sao? Hoàn toàn cho người ta cơ hội, mãnh liệt cho thấy tâm ý muốn dồn đối phương vào chỗ chết.

      Ban am nhân mang đao nhanh chóng ngã rạp, còn lại hai người muốn trốn, lại bị kiếm khí của Thượng Quan Ngự Kiếm bao phủ toàn thân thể đào thoát. Hai người liếc mắt nhìn nhau cái, ánh mắt chuyển về hướng Mạc Nguyên Thiến bên, muốn lấy nàng làm vũ khí uy hiếp Thượng Quan Ngự Kiếm dừng tay, lại có cơ hội. Thượng Quan Ngự Kiếm biết ý đồ của bọn chúng, ánh mắt lạnh hơn, xuất kiếm càng thêm lưu tình.(Aizz, ai lại tự đổ thêm dầu vào lửa làm chi! Đúng là ngu ngốc!)

      minhminhanhngocBưởi!!! thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :