1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Người Hầu Kiếm Thánh

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng

      “Tỷ tới đây nhanh lên.” Tống Ấu Ba hướng nàng vẫy tay, mặt lộ vẻ tươi cười nhìn như ngây thơ trong sáng.“Hai vị này là thiếu đương gia cùng nhị tiểu thư của Nguyệt kính tiêu cục’, hôm nay vừa lúc đến thăm nhà chúng ta, mọi người tuổi tác tương tự nhau, nên đến đây ăn trà bánh tâm .”

      Nguyệt Kính tiêu cục? Mắt Mạc Nguyên Thiến sáng ngời, đó chính là đệ nhất tiêu cục ở phía Nam a! Nàng , ở bên cạnh Thượng Quan Ngự Kiếm, hoàn toàn là đứng ở trung tâm quyền thế của võ lâm mà.

      Nàng nở nụ cười, quên chuyện đề phòng đối với Tống Ấu Ba, rất vui vẻ bước vào đình.

      “Chào hai vị, ta gọi là...... Phong Tiểu Thiến.” Ai, sao, sai, tên bất quá là cái xưng hô thôi, có gì hay để ý , nàng an ủi chính mình như vậy.

      Hai người kia cũng lên tiếng xưng danh, ca ca tên là Phạm Thiên Lãnh, muội muội gọi là Phạm Cốc Huyên.

      Phạm Thiên Lãnh nhìn qua cũng hoàn hảo, muội muội Phạm Cốc Huyên đánh bộ dáng giá của nàng, có cảm giác thể thân thiện  hiểu nổi.

      “Ngươi chính là sư muội của Thượng Quan công tử?”

      Quả nhiên, vừa mở miệng cũng là thực khách khí .

      “Đúng vậy.” Mạc Nguyên Thiến chút cũng chịu ảnh hưởng, dù sao gần như mỗi người thấy nàng đều hỏi cùng câu như vậy, nàng muốn dần dần thành thói quen .

      “Cốc Huyên, ngươi biết đâu, Ngự Kiếm ca ca của ta coi trọng vị sư muội này đến mức độ nào đâu. Hơn nữa ngươi cũng biết, Mộ Dương bá bá của ta mất tích hơn hai mươi năm, hề có tin tức , tại cư nhiên xuất truyền nhân, cũng là làm cho mọi người kinh hỉ phải ?” Tống Ấu Ba vẻ mặt tươi cười, nhưng trong ánh mắt lóe lên vẻ xảo quyệt.

      Mạc Nguyên Thiến chút để tâm để nghe lời của nàng ta, trong lòng dự cảm có điềm xấu.

      “Thượng Quan tiền bối võ công cao cường, nghe cùng với sư đệ nhà mình tương đối kém gì nhau.” Phạm Thiên Lãnh áp chế kinh ngạc trong đôi mắt trước vẻ đẹp kinh người của nữ nhân kia, được tự nhiên nhìn ra ngoài đình, gương mặt thoáng nóng lên, đúng là dám nhìn thẳng nàng, đành phải thuận miệng tìm chuyện để .“Mà độc môn võ công của Minh Hà trang, lại giang hồ nhất tuyệt, Phong nương là có hạnh ngộ, có thể bái được Thượng Quan tiền bối làm môn hạ.”

      “Đúng vậy.” Mạc Nguyên Thiến rất phối hợp gật đầu. Dù sao loại câu này cũng phải lần đầu tiên nghe thấy, tất cả mọi người cảm thấy nàng là gặp vận may.

      Kỳ nàng cũng cảm thấy như vậy, bái được sư phụ tốt, nhận thức sư huynh tốt, bằng tại nàng làm sao có thể ngồi ở này, nhàn nhã theo chân bọn họ nhàn thoại việc nhà chứ.

      biết Phong nương đem công phu của Thượng Quan tiền bối học đưọc mấy thành?” Phạm Cốc Huyên nhìn chăm chú vào trong mắt của nàng có chút nóng bỏng.

      “Ta ra gì, học được bao nhiêu.” Chống lại ánh mắt của nàng, tiếng lòng Mạc Nguyên Thiến cảnh giác, tuy rằng vẫn mang theo tươi cười, trong lòng lại kêu to ổn.“Ta còn có  đồng môn sư huynh mới là võ học kỳ tài, đem võ công của sư phụ học được  mười phần, chỉ tiếc huynh ấy có ở nơi này.”

      Thôi thôi thôi, đem mục tiêu đẩy sang hướng của vị ca ca nàng biết có chút tác dụng nào hay ? Nhìn thấy dáng vẻ của Phạm Cốc Huyên kia nóng lòng muốn thử, làm cho nàng rất sợ!

      “Phong tỷ tỷ quá khách khí rồi, danh sư xuất cao đồ, nếu ngươi tư chất tốt, có thể nào làm cho Mộ Dương bá bá gật đầu thu ngươi làm đồ đệ chứ.” Tống Ấu Ba vô cùng ‘ngây thơ’ phản bác lời của nàng, nhìn Phạm Cốc Huyên nhàng cười.“Ai, sao ta lại có thể quên mất nhỉ, Cốc Huyên say mê võ học, thích nhất cùng người khác tỷ thí. Trước đâu Phạm nương rất muốn thương thức võ công tuyệt thế của Minh Hà trang, chỉ tiếc vẫn có cơ hội. Vừa lúc tại mọi người nhàn rỗi, bằng Phong tỷ tỷ bồi Cốc Huyên so chiêu, cũng coi như thõa mãn chút tâm nguyện của Phạm nương. Được ?”

      Câu “Được ” kia Nhìn như hỏi, kỳ căn bản có ý định để cho Mạc Nguyên Thiến cự tuyệt.

      “Này chỉ sợ ổn.” Quả nhiên là như thế này. Đây là chủ ý mà Tống Ấu Ba muốn a!

      “Mọi người so chiêu, chỉ đùa thôi, có cái gì ổn .” Hiếm khi có được cơ hội này, Tống Ấu Ba sao có thể buông tha nàng.“Tỷ đừng thấy dáng vẻ Cốc Huyên mảnh mai kiều nhược, kỳ nàng là môn sinh đắc ý nhất của ‘Nam Sơn thần quyền’ đó!”

      Kiều nhược mảnh mai? Vị Phạm nương này cao hơn nàng nữa cái đầu a! Hơn nữa nhìn khí thế kia của nàng cái, chỉ biết phải luyện đùa, ngược lại chính nàng mới là kiều nhược mảnh mai kia. Tống Ấu Ba cũng là mở to mắt dối , nhưng xem sắc mặt kia của Phạm nương dường như có ý muốn làm !

      Thực xong, sao sư huynh của nàng đến giờ vẫn chưa trở về?

      Nàng dám đảm bảo, cho dù nội tức của nàng bị phong bế lại, cũng đánh thắng nữ tử thị võ trước mắt này!

      “Phong nương lẽ xem thường Cốc Huyên sao?” Mắt thẳng thắn bắn đến, tinh quang lóe sang lấp lánh.

      “Đương nhiên phải, ta làm sao dám xem thường tiểu thư của  ‘Nguyệt kính tiêu cục’  chứ!” Nàng nguyện ý dùng nhân cách đảm bảo, nhưng phương có tin nhân cách của nàng hay mà thôi! Nhìn qua là rất khó .“Nhưng mọi người tâm ngày tốt rồi thôi, làm gì động thủ động cước chứ ? Vạn nhất cẩn thận bị thương, chẳng phải phiền toái lắm sao?”

      Nàng là chính mình, nhưng khi lọt vào trong tai của ai khác lại là chuyện khác.

      ra Phong tỷ tỷ là sợ cẩn thận làm Cốc Huyên bị thương nha.” Tống Ấu Ba “Bừng tỉnh đại ngộ” vỗ tay hoan nghênh, tương đương tiếc hận chuyển hướng phạm Cốc Huyên.“Cốc Huyên, nếu như vậy, ta xem hay là thôi , đều do ta ra này sưu chủ ý, có thay ngươi suy nghĩ phen.”

      Tống Ấu Ba xem ra là bỏ qua cho nàng . cho dù người nào bị bnois cho mất hết mặt mũi như thế có thể trầm tĩnh được sao?

      Quả nhiên, mặt Phạm Cốc Huyên trầm xuống.“Nếu thực bị thương, cũng là chính bản thân ta vô dụng, trách được bất luận kẻ nào.” Nàng hướng Mạc Nguyên Thiến chắp tay.“Còn thỉnh Phong nương chỉ giáo.”

      Chỉ giáo, nàng làm soa có thể chỉ giáo gì a? Nàng tại đại khái ngay cả Tống Ấu Ba bên đều đánh thắng .

      “Cốc Huyên, nếu Phong nương muốn, muội muội cũng đừng miễn cưỡng người ta.” Luôn luôn ở bên cạnh nhìn lén Mạc Nguyên Thiến, Phạm Thiên Lãnh biết tình huống có chút khống chế được, vội vàng ra mặt điều đình.

      Mạc Nguyên Thiến hướng cảm kích liếc mắt cái, thiếu đương gia của Nguyệt Kính tiêu cục, mặt lại đỏ.

      “Ca, ngươi đừng bận tâm.” Phạm Cốc Huyên vốn dĩ tâm cao khí ngạo, làm sao có thể chịu nghe người khuyên.

      “Ai nha, ta Cốc Huyên muội muội nghe, nếu Phạm đại ca cũng đều như vậy , ngươi cũng nên nghe lời . Nếu xảy ra vấn đề may gì đó cho người, mọi người cũng khó bề ăn a.” Tống Ấu Ba làm ra vẻ lắng nhìn nàng. Nàng cùng phạm Cốc Huyên thuở ở chung, làm sao biết cá tính bướng bỉnh của nàng, nàng ghét nhất là bị người khác khinh thường cũng sắp đặt.

      Quả nhiên, người khác càng lo lắng, Phạm Cốc Huyên lại càng vui. đám người đều nghĩ nàng bất quá là vì thân phận đặc thù, mang chiêu bài“Nguyệt kính tiêu cục” mới có thể có chút danh tiếng ở trong chốn giang hồ hoàn toàn thừa nhận nàng là nương có bản lãnh !

      “Phong nương cần lo lắng, nếu bị thương, cũng chỉ có thể trách bản thân ta học nghệ thông!” Đứng dậy, nàng làm thủ thế “Thỉnh”.“Ở trong đình được tiện, chúng ta đến bên ngoài .”

      Đến a! Mạc Nguyên Thiến thấy tai vạ đến nơi. Nhìn thấy bộ dáng nghiêm túc kia của nàng ta, , xem ra phải đùa giỡn , thực muốn đánh nhau, nàng chết cũng chỉ còn nửa mạng.

      “Bội kiếm của ta bị sư huynh thu , thích ta gây chuyện như vậy.” Mạc Nguyên Thiến bất đắc dĩ buông tay. Đem tên của Thượng Quan Ngự Kiếm ra biết có chút tác dụng nào hay đây?
      minhminhanhngoc thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-8420" title="56s" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/11/56s.jpg" width="370" height="541" />


      “Mọi người luận bàn làm sao có thể gây chuyện chứ? Hay là võ công Phong tỷ tỷ cao như vậy, cẩn thận làm tổn thương người khác sao?”

      Mạc Nguyên Thiến muốn trợn trắng mắt, thấy nàng nhắc tới Thượng Quan Ngự Kiếm, làm cho Tống Ấu Ba lại hạ quyết định quyết tâm nhất định phải làm cho nàng khó coi .

      “Ta như vậy.” Nàng ta dám đem mũ cứ chụp mãi đầu của mình làm cho Mạc Nguyên Thiến cũng có chút tức giận .

      “Cốc Huyên, ngồi xuống tâm là tốt rồi.” Phạm Thiên Lãnh nhìn muội muội nóng nảy của mình có chút tức giận .“Mới vừa gặp mặt liền động đao lấy kiếm , là muốn để cho người ta người nhà chúng ta hiểu cấp bậc lễ nghĩa sao?”

      “Phạm đại ca, ngươi như vậy là đúng rồi, Cốc Huyên say mê võ học, khó được có cơ hội có thể cùng người như Phong tỷ tỷ tỷ thí, đương nhiên là khắc cũng chờ thể a!” Tống Ấu Ba nhất phái chính nghĩa vì phạm Cốc Huyên bênh vực kẻ yếu, ngữ khí bình thường như là thời tiết.“Hơn nữa đều là người nhà, có cái gì hảo so đo chứ, ta tin tưởng Phong tỷ tỷ là người đại nhân đại lượng, chú ý .”

      “Phong nương, thỉnh.” Khuôn mặt nhắn của Phạm Cốc Huyên vì những lời của huynh trưởng mà có vẻ càng thêm kiên quyết, nhìn thấy Mạc Nguyên Thiến trong lòng thở dài.

      đám ba người, rốt cuộc là hy vọng thấy cái gì?

      “Phạm nương, hôm nay tiện lắm, ta cảm thấy vẫn là ngày khác .” Nàng muốn cự tuyệt thành như vậy , bọn họ là võ lâm danh môn, hẳn là khó xử nàng chứ?

      “Ta cũng sử dụng binh khí.” Phạm Cốc Huyên tự cố mục đích bản thân lên quy tắc. thực tế nàng vốn cũng ít khi sử dụng binh khí, nàng bái “Nam Sơn thần quyền” làm môn hạ, luyện tập đương nhiên là quyền pháp.“Nếu là Thượng Quan công tử trách tội xuống, tự mình ta gánh vác.”

      “Cốc Huyên!” Phạm Thiên Lãnh nhíu mày. Nếu là Thượng Quan công tử trách tội, vậy mình nàng làm sao có thể gánh vác nổi! thân là huynh trưởng, làm soa có thể để mặc nàng làm càn như thế.

      “Ca, huynh đừng quản.” Phạm Cốc Huyên hề nhiều lời, tay vừa nhấc lên liền vung về hướng Mạc Nguyên Thiến đón, Mạc Nguyên Thiến nhíu mày, bị buộc rời khỏi đình.

      “Cốc Huyên!”Ánh mắt  Phạm Thiên Lãnh sắc bén, lập tức muốn xuất thủ ngăn lại hành vi bốc đồng của muội muội, lại bị Tống Ấu Ba ở bên ngăn lại.

      “Phạm đại ca, huynh đừng lo lắng quá.” Tống Ấu Ba chắn ở trước mặt , đoán chắc thất lễ đẩy nàng ra.“Hơn nữa huynh hẳn là nên lo lắng thay cho Cốc Huyên , cho dù như thế nào, Phong tỷ tỷ cũng là đồ đệ của Mộ Dương bá bá, võ học của Thượng Quan gia......”

      Nàng còn chưa hoàn, khiến cho mặt Phạm Thiên Lãnh biến sắc cắt ngang.

      đúng.” Lướt qua nàng, Phạm Thiên Lãnh nhìn người chật vật né tránh quyền cước của lên Phạm Cốc Huyên bộ pháp kia, thân hình kia...... thích hợp.

      “Cái gì đúng?” Tống Ấu Ba vừa thấy muốn ra đình, vội vàng tiếp tục ngăn lại.“Phạm đại ca, chẳng lẽ huynh muốn thưởng thức công phu Mộ Dương bá bá chút sao? Ông ấy biến mất hơn hai mươi năm, chừng nghĩ ra võ công gì mới mẻ a, ngay lúc này là cơ hội rất tốt, dù sao mọi người cũng chỉ đùa vui thôi, có việc gì !”

      Hai người ở  bên trong đình dây dưa , ngoài đình mặt mày Phạm Cốc Huyên còn lại là càng nhăn càng chặt.

      Ngay từ đầu, nàng dám quá mức tấn công mạnh mẽ, nhưng Mạc Nguyên Thiến chỉ né tránh, làm sao cũng chịu ngay mặt tiếp chiêu, làm cho nàng càng ngày càng phiền lòng nổi giận.

      “Ngươi ra chiêu a!” Nàng nhịn được hướng Mạc Nguyên Thiến hét to, tay chút cũng chậm lại.

      “Trốn tránh như vậy được

      Mạc Nguyên Thiến miễn cưỡng tránh thoát từng chiêu thức của nàng, hơi thở hỗn loạn nàng rất muốn đáp lại, nhưng căn bản có thời gian, chỉ chuyện né tránh cũng cố hết sức . Có thể đáp lời laị, nàng cũng rất muốn ra chiêu a! Vấn đề là nàng tại chỉ cần vận dụng nội lực liền đau muốn chết, ai lại nhàm chán đến mức tự tìm khổ ăn a!

      Chật vật chịu nàng quyền, Mạc Nguyên Thiến chỉ cảm thấy vai trái mảnh đau đớn, xem ra Phạm Cốc Huyên vẫn chưa sử dụng hết toàn lực, nhưng cần sử dụng toàn lực cũng đem nàng đánh đến chỉ còn nửa mạng mà thôi!

      Hai người ở bên trong đình rốt cuộc là làm sao vậy, muốn xem nàng bị đánh quỳ rạp mặt đất mới cam nguyện sao? Tống Ấu Ba kia đến tột cùng cùng nàng có thâm cừu đại hận gì!

      “Ngươi......” Vốn dĩ chỉ xuất ba phần lực, với ý định ép bức nàng rat ay, nhưng Phạm Cốc Huyên lại bị thái độ né tránh đánh trả của nàng chọc giận. Chẳng lẽ nàng ta thực rất xem thường người khác sao ,ngay cả cùng nàng so chiêu cũng nguyện ý?

      Tâm thoáng thắt chặt, nàng rốt cuộc bất chấp Mạc Nguyên Thiến có đánh tar hay , thầm nghĩ hảo hảo biểu , làm cho đối phương biết, bản thân nàng phải người chỉ biết suông!

      “Cẩn thận!” Vừa thấy chiêu thức mở đầu của muội muội, Phạm Thiên Lãnh vội vàng lên tiếng nhắc nhở.

      Đó chính là “Nam Sơn thần quyền” Tối đắc ý tuyệt học “Gió thu lá rụng”, vừa ra tay đó là thất quyền liên hoàn,làm người ta muốn tránh cũng thể tránh. vội vàng nhảy ra khỏi đình muốn ngăn lại, cũng tới kịp!

      Từ lúc ra tiếng, Mạc Nguyên Thiến biết là ổn, nàng mới vừa tiếp được quyền thứ nhất, còn lại lục quyền, còn lại lục quyền làm sao cũng thể tránh khỏi!

      Chiêu thức “Gió thu lá rụng” Hơn phân nửa toàn bộ tấn công ngay ngực và bụng của nàng, kịp kêu lên tiếng, cả người quả nhiên giống như gió thu thổi bay lá rụng, bay bật trở ngược về phía sau, té lăn mặt đất!

      “Phong nương!” Phạm Thiên Lãnh vội vàng chạy về hướng nàng, đạo thân ảnh khác so với còn nhanh hơn.

      “Tiểu Thiến?!” Luôn luôn lạnh lùng tiếng hiếm khi mất bình tĩnh như thế, trước mắt mọi người chợt lóe, Thượng Quan Ngự Kiếm ngồi xổm bên người Mạc Nguyên Thiến, dám tin nhìn người nằm mặt đất. chẳng thể nghĩ tới, mới vừa trở về định tìm nàng, cư nhiên liền thấy nàng bị người ta đánh bay ra ngoài.

      Thượng Quan Ngự Kiếm lòng nóng như lửa đốt nhìn Mạc Nguyên Thiến hôn mê, hai gò má luôn luôn hồng nhuận kia tại sớm còn lại mảnh trắng bệch, đôi môi hồng hay cười tinh nghịch giờ rỉ ra vệt máu đỏ thẩm! vươn tay muốn kiểm tra thương thế của nàng, thế này mới phát tay của chính mình run rẩy.

      “Đây là có chuyện gì?” Tống Nguyên Ngọc cùng trở về đưa mắt nhìn quét qua ba người, cũng nhất thời khó hiểu.“Cốc Huyên, muội xem.”

      Người ra tay là nàng, nàng tự nhiên nên cấp cho mọi người lời giải thích.

      “Ta...... Tại sao có thể như vậy......” Mạc Nguyên Thiến vừa bật ngược ra phía sau, Phạm Cốc Huyên cũng choáng váng. Tại sao có thể như vậy? Nàng cho dù muốn đánh trả, cũng nên đứng bị đánh như vậy a!“Tại sao có thể như vậy? Nàng làm sao cókhả năng bị đánh trúng......”

      Phạm Thiên Lãnh thầm thở dài hơi, vỗ vỗ vai của muội muội. Tuy rằng giận lỗ mãng của nàng, nhưng dù sao cũng là muội tử chính mình, xảy ra chuyện làm huynh trưởng như sao có thể khoanh tay ngồi nhìn?

      “Việc này là Cốc Huyên tốt.” hướng Tống Nguyên Ngọc giải thích.“Cốc Huyên nghe Phong nương là đồ đệ của Thượng Quan tiền bối, nhất thời nổi hứng muốn mời Phong nương bồi nàng so chiêu, nghĩ tới Phong nương nhất quyết đánh, cuối cùng còn......”

      “Nguyên Ngọc, thỉnh lão thần y đến!” Xác nhận toàn thân xương cốt nàng hoàn hảo, Thượng Quan Ngự Kiếm cẩn thận ôm lấy Mạc Nguyên Thiến, để ý đến ba người kia, sau khi dặn dò xong liền vội vàng trở về phòng.

      “Đước.” Tống Nguyên Ngọc cau mày, trước khi rời còn quên dặn dò lại,“Các ngươi tốt nhất nên chuẩn bị tâm lý, thừa nhận cơn giận của Ngự Kiếm.”

      Người sáng suốt đều nhìn ra được Thượng Quan Ngự Kiếm có bao nhiêu trân trọng thương sư muội bảo bối này của , tại cư nhiên ở ngay tại trong sơn trang lại bị người khác đánh cho bị thương nặng hôn mê, những người ở đây chỉ sợ thể tránh thoát được vạ lây!

      Lại nhìn về muội muội liếc mắt cái, Tống Nguyên Ngọc hề nhiều lời, vội vàng tìm lão thần y vừa vặn cũng đến trang lý tìm gia gia chơi cờ.

      Còn lại ba người, mang ba tâm tư.

      “Cốc Huyên, ngươi lần này gây ra họa lớn!” Phạm Thiên Lãnh nhìn sắc mặt muội muội cũng trận trắng bệch, nhịn được lắc lắc đầu.

      “Nhưng là...... Nàng...... Ta......” Phạm Cốc Huyên vẫn khiếp sợ nên lời. Mạc Nguyên Thiến bái Thượng Quan Mộ Dương làm sư phụ, như tại sao lại có thể như thế?

      “Nàng......” Lấy lại bình tĩnh, Phạm Cốc Huyên nhanh nhìn chằm chằm đại ca, rốt cục có thể mở được miệng chuyện .“Tại sao có thể như vậy? Nàng cho dù tư chất có kém đến đâu cũng có thể có chút phòng bị a! Ta hoàn yoafn sử dụng toàn lực, nàng ta tại sao lại né tránh? Hơn nữa...... Hơn nữa nàng ta chút nội lực cũng có!”

      Người tập võ, nội lực đương nhiên cũng tăng theo, thân thể sau khi bị đánh đương nhiên nội lực cũng tự bật ra để phòng ngự, nhưng nàng vừa mới đánh trúng vào thân mình Mạc Nguyên Thiến, hoàn toàn có cảm giác được!

      có nội lực?” Vốn dĩ muốn ly khai Tống Ấu Ba nghe thấy lời này, lên thần sắc kinh hỉ.

      Rốt cục, để cho nàng tìm được sơ hở !
      minhminhanhngocBưởi!!! thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: Joranas Aroel
      Thứ năm chương

      “Này...... Mạch tượng gầy yếu.” Lão thần y ngồi ở trước giường bắt mạch, vừa vừa lắc đầu.“Ngũ tạng lục phủ hơi lệch...... Ta thấy là......”
      Nhìn lão thần y ngừng lắc đầu, Thượng Quan Ngự Kiếm lòng dạ rối bời.
      “Rốt cuộc là như thế nào?” Lão thần y như vậy, Thượng Quan Ngự Kiếm sắp phát điên lên rồi.“ Tình huống của nàng đến tột cùng như thế nào?”
      “Theo mạch tượng và khí sắc của nàng, ta nghĩ là…” Lần này chỉ lắc đầu mà còn thở dài.
      Thượng Quan Ngự Kiếm chỉ cảm thấy trước mắt mình mảnh đen, thiếu chút nữa đứng vững.
      có khả năng......”
      “Tại sao lại có khả năng.” Lão thần y vẻ mặt nghiêm túc nhìn , trong lòng cười thầm. đợi nhiều năm như vậy, rốt cục cũng có thể có cơ hội chỉnh tiểu tử cuồng ngạo này, ông sao lại lợi dụng cho tốt? Nhưng mà nhìn phản ứng của , xem ra nữ tử giường này đúng là bảo bối rồi!
      “Nàng......” Cổ họng co rút nhanh, Thượng Quan Ngự Kiếm ra lời .
      Nhìn trạng thái của đủ rồi, lão thần y buông tay Mạc Nguyên Thiến, hướng tới gần của, câu.
      “Nàng tốt lắm.”
      “Cái gì?” Thượng Quan Ngự Kiếm ngẩng đầu lên, ánh mắt sáng quắc quét về phía lão thần y. “Ngươi cái gì? Nàng tốt lắm là có ý gì?”
      “Ý tứ nằm trong chữ”. Lão thần y cố gắng giả bộ mặt biểu lộ, tuy rằng trong lòng sớm cười rộ lên, nhưng mà nửa điểm vui sướng khi người ta gặp họa cũng dám biểu lộ ra mặt. tuy rằng ông chỉnh vị kiếm thánh đại danh đỉnh đỉnh này rất đắc ý nhưng mà ông cũng muốn vui quá hóa buồn, chịu nỗi khổ trả thù a!
      ràng.” Cảm xúc thay đổi đột ngột làm cho Thượng Quan Ngự Kiếm nổi gân xanh trán, nhìn chằm chằm vào lão thần y, nếu phải muốn cứu Mạc Nguyên Thiến, sớm trở mặt đuổi người.
      “Vị nương này tốt lắm, có gì trở ngại.” Lão thần y đơn giản dễ hiểu, chỉ sợ nam nhân trước mắt khống chế được mà phát điên.
      “Tốt lắm? Tốt lắm mà mạch tượng gầy yếu như vậy, tại sao lại còn hôn mê bất tỉnh?” Thượng Quan Ngự Kiếm nhịn được chất vấn. tuy biết lão thần y là giang hồ đệ nhất y giả, vẫn hoài nghi!
      “Này thực tự nhiên a.” Lão thần y dùng ánh mắt “Ngươi sao lại hiểu” nhìn . “Con bé giống ngươi thân mình làm bằng sắt, trúng nhiều quyền như vậy, mạch tượng có thể yếu sao? Hơi thở bị ngưng lại có thể hôn mê sao?”
      Thượng Quan Ngự Kiếm nắm chặt quyền, rất muốn bóp chết lão nhân này!
      “Ai, ngươi đừng nhìn ta như vậy, ta con bé có việc gì là  có việc gì.” chuyện được tự nhiên, nội tâm lão thần y tuy phức tạp nhưng ánh mắt vẫn rất sáng, biết nếu nhanh giải thích ràng cho Thượng Quan Ngự Kiếm an lòng mình xong đời a. “Tiểu nương này căn cơ kém, hẳn là ngày thường ăn ít thuốc bổ, tuy rằng tại sắc mặt hơi khó coi chút nhưng tĩnh dưỡng vài ngày, cam đoan nương ta khỏe mạnh chạy nhảy trở lại.”
      Thấy sắc mặt Thượng Quan Ngự Kiếm vẫn khó coi như cũ, lão thần y nhịn được vài bước, quên tìm kẻ chết thay, dời chút tức giận của Thượng Quan Ngự Kiếm.
      “Cũng may người ra tay cũng là tiểu nương, công lực cũng đủ, nếu là quyền của nam nhân mạng của tiểu nữ này cũng khó giữ.”
      Mâu quang lạnh lùng của Thượng Quan Ngự Kiếm nhìn vào lão thần y.
      “Xác định nàng có việc gì?” lo lắng hỏi lại.
      “Tuyệt đối có việc gì, đại khái trước bữa tối tỉnh. Ta phương thuốc trị nội thương cho con bé, sau khi cho con bé uống vào, bảo đảm so với lúc trước càng khỏe mạnh.” Hiểm địa nên ở lâu, lão thần y thực hiểu được đạo lý này.“Ta tại phải phân phó.”
      Lão thần y chạy nhanh như chớp, vội vàng đem “Chuyện vui” vừa nhìn thấy cùng Tống Tam Lãng chia xẻ. Dù sao Thượng Quan Ngự Kiếm vì bé con mà lo lắng, bộ dáng khống chế được, khó gặp a!
      Thượng Quan Ngự Kiếm ngăn ông lại, lòng đặt vào người nằm giường. chưa từng thấy bộ dáng im lặng của nàng như vậy, nghĩ đến lúc nàng nằm nhúc nhích mặt đất, ngực như có ai đâm vào, vô cùng khó chịu!
      Ngón tay nhàng vuốt lên hai má nhợt nhạt của nàng, cảm giác đau lòng nhói lên. Là lỗi của , nếu chặn nội công của nàng, với khinh công của nàng tránh được chiêu thức của Cốc Huyên, rơi vào kết cục như vậy!
      Nghĩ đến Phạm Cốc Huyên, ngón tay dừng lại chút, mặt lên uẩn ý.
      “Ngươi làm gì vừa ăn đậu hủ của ta, lại còn tức giận đến như vậy ?”
      Giọng nữ yếu ớt làm tan mất sát khí mặt Thượng Quan Ngự Kiếm, ánh mắt trở nên nhu hòa quan tâm.
      “Ngươi tỉnh? Cảm thấy như thế nào? Có chỗ nào thoải mái hay ?”
      “Ngươi hỏi lúc nhiều chuyện như vậy, bảo ta trả lời sao đây?” quen nằm chuyện với , Mạc Nguyên Thiến chống tay muốn ngồi dậy, khuôn mặt lập tức thống khổ nhăn nhó.
      “Làm sao vậy? Đau ở đâu?” Biểu tình của nàng biến đổi làm Thượng Quan Ngự Kiếm khẩn trương, vươn tay ngăn hành động của nàng, “Ngươi đừng lộn xộn”
      “Ngươi...... Ác......” Mạc Nguyên Thiến chỉ cảm thấy trận co rút đau đớn.“buông tay ra , bả vai ta rất đau.”
      Nàng nhớ bả vai trúng quyền của Phạm Cốc Huyên, xem ra bị thương , nhấn như vậy tuy rằng lực đạo lớn nhưng cũng đủ làm nàng đau.
      Thượng Quan Ngự Kiếm rút tay lại, vẻ mặt ảo não.“Ngươi sao chứ?”
      Nhìn bộ dáng của , Mạc Nguyên Thiến rất muốn cười nhưng lại cảm thấy ngọt ngào. rất lo lắng cho nàng.
      “Sao lại có việc gì”. Khó gặp được bộ dáng ôn nhu của , Mạc Nguyên Thiến thể nào buông tha. Cái miệng nhắn chu lên. “Toàn thân ta đều rất đau.”
      “Toàn thân?” Thượng Quan Ngự Kiếm trừng mắt nhìn nàng, như là muốn xuyên qua vải dệt, hảo hảo kiểm tra xem nàng có trở ngai hay .
      “Đúng vậy.” Mạc Nguyên Thiến nhìn khuôn mặt lo lắng áy náy của , thân mình tuy rất đau nhưng tâm tình rất ấm áp. “ rất đau. Bằng ngươi hôn ta được , hôn ta, ta đau.”
      Thấy nàng thân mình khỏe lại bày ra bộ dạng ma như vậy, Thượng Quan Ngự Kiếm tràn đầy thương tiếc.
      “Ngươi yên lặng nhìn ta, là chịu sao?” Cắn môi dưới, nàng hé ra bộ mặt đáng thương.
      Nhìn khuôn mặt nhắn van cầu, Thượng Quan Ngự Kiếm sao có thể nhẫn tâm cự tuyệt.
      Cẩn thận chạm mạnh vào thân thể của nàng, Thượng Quan Ngự Kiếm mềm hôn nàng, bộ dáng trân trọng làm lòng nàng tràn đầy cảm động.
      Hơi thở giao nhau, dám hôn lâu, nhàng thối lui, vui vẻ nhìn đôi má hồng nhuận trở lại của nàng, có chút tinh thần hơn.
      thân ngươi đau?” biết hôn nàng lại có hiệu quả thần kỳ như vậy, nếu lúc nãy khi nàng chưa tỉnh sớm làm.
      “Ta thích ngươi hôn ta thôi” Mạc Nguyên Thiến kiều , lại muốn ngồi dậy, tiếng kêu đau, vẫn là nằm giường, “Đau quá!”
      “Đau đừng động nữa.” Thượng Quan Ngự Kiếm dám đè vai nàng nữa, nhìn nàng an phận muốn đứng lên, vẻ mặt đau đớn như vậy, than tiếng, ôm lấy nàng dựa vào lòng,”Như vậy đỡ hơn chưa? Có chỗ nào thoải mái ?”
      “Thoải mái, thực thoải mái.” Mắt nàng tràn đầy ý cười, nhưng lập tức nhíu lại. “Ngươi giúp ta nhìn xem được ? Đau như vậy, chắc là bầm tím rồi.”
      minhminhanhngocBưởi!!! thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: Joranas Aroel
      Người Hầu Kiếm Thánh – Chương 5

      <img class="aligncenter size-full wp-image-33460" alt="101APPLE_IMG_1100" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/12/101apple_img_1100.jpg" width="361" height="533" />
      Da thịt trắng nõn của nàng, tùy tiện bị đánh liền bầm tím. Nghĩ đến quyền cước của Phạm Cốc Huyên, nàng đột nhiên hối hận khi đưa ra cầu này.
      Ai ngờ khó coi như vậy. nàng dù sao cũng là , tuy ngại cho thấy thân mình nhưng vẫn hy vọng có thể cho nhìn mặt đẹp nhất.
      “Quên , vẫn là cần.”
      Thượng Quan Ngự Kiếm do dự nhưng nghe nàng như vậy lại yên lòng, suy nghĩ nhiều vạch vai áo của nàng ra.
      “Này…” liếc mắt liền nhìn thấy vai nàng vết bầm to, khó trách lúc nãy mới chạm mà nàng đau như vậy.
      “Phạm gia tiểu thư kia xuống tay cũng nặng!” Tiếng mang theo tức giận, quyết tâm thay nàng đòi lại công đạo.
      sao, thân mình ta vốn dễ bị bầm.” Mạc Nguyên Thiến nhìn cười cười, nhàng kéo áo lại, muốn nhìn mãi, “Thoạt nhìn cũng đáng sợ nhưng mà sao đâu.”
      “Thành ra thế này rồi mà ngươi còn cười được?” Thượng Quan Ngự Kiếm cũng nhìn nàng như vậy, thương tổn nàng, tuyệt để yên.
      Thấy ánh mắt tốt của , Mạc Nguyên Thiến khuyên giải, “Phạm nương kia cũng chỉ là giỏi võ chút, lại quá xúc động. kì nếu vì khinh công của ta thể thi triển, nàng căn bản là đánh ta được.”
      Nàng trong lúc vô ý ra, lại làm cho vô cùng tự trách.
      “Đều tại ta.” Thượng Quan Ngự Kiếm trầm mặc.”Nếu ta chặn nội công của nàng, nàng mất năng lực tự bảo vệ mình.”
      suy nghĩ chu đáo. Vốn muốn đem nàng theo bên người, có ở cạnh, ai có thể làm tổn thương nàng, nàng có võ công hay cũng như nhau. Ai ngờ được…
      “Ai nha, ta cũng trách ý tứ của huynh.” là, chẳng qua là chuyện thôi, nhìn bộ dáng của giống như là trời sắp sập rồi ấy, “bất quá nếu huynh có thể giải là tốt nhất” Nàng vẫn nhớ những ngày có võ nghệ cao cường.
      “Đợi chút nữa ta mượn giải dược cho nàng.” Thượng Quan Ngự Kiếm hứa hẹn. “Chờ thân mình của nàng khỏe lại, thay nam trang, cùng ta xuất môn” bao giờ để nàng mình nữa.
      ?” Mắt đẹp sáng lên” có thể cùng huynh chung quanh?”
      “Đương nhiên.” Thấy nàng vui vẻ, cũng yên tâm.
      tốt quá!” Mạc Nguyên Thiến muốn nhảy dựng lên, nhưng hơi động chút thân mình lại đau đớn phối hợp nàng.
      “Đừng lộn xộn.” Thượng Quan Ngự Kiếm hiểu nàng cao hứng cái gì.
      Nàng nháy mắt mấy cái, sợ thay đổi tâm ý, lập tức ngồi yên, ngoan như con mèo .
      Vui vẻ, nàng đương nhiên vui vẻ! nàng phải biết làm gì! Đại hội võ lâm ba năm lần sắp diễn ra, thân là nam võ lâm kiếm thánh, phải vội vàng thăm viếng các môn phái kiêu ngạo theo tiền lệ. cách khác, chỉ cần theo , dựa vào nam võ lâm môn phái, nàng có thể gặp được các vị nam võ lâm tiền bối!
      Điều này sao nàng vui được!
      vui vẻ như vậy?” Xem nàng ánh mắt sáng lên .
      “Đương nhiên a.”
      Ngoài cửa truyền đến tiếng vang, lập tức có người gõ cửa.
      “Ai?” lên tiếng, ánh mắt vẫn rời khỏi nàng.
      “Là ta, Ấu Ba” đợi lúc nghe tiếng trả lời, nàng lại ,”Thuốc của Phong tỷ tỷ nấu xong, ta thay nàng mang lại đây, thuận tiện nhìn xem nàng. Phong tỷ tỷ tỉnh rồi sao?”
      tiếng “Phong tỷ tỷ” kia làm Mạc Nguyên Thiến run lến. nàng cũng quên tình trạng của mình như vậy cũng có phần của vị Tống muội muội này!
      “Vào .” phát sắc mặt nàng khẽ biến Thượng Quan Ngự Kiếm nghe thấy thuosc nấu xong, chút suy nghĩ cho nàng tiến vào.
      Mở cửa vào, nhìn bộ dáng thân mật của hai người, lòng ghen ghét của Tống Ấu Ba nổi lên nhưng mặt cố trấn định, thậm chí là vui vẻ tươi cười.
      “Phong tỷ tỷ, ngươi tỉnh rồi, thiếu chút nữa là dọa chúng ta” bưng chén thuốc vào, vẻ mặt Tống Ấu Ba quan tâm, “Đây, mau uống thuốc , đây chính là thuốc do lão thần y kê đơn, rất có hiệu quả”
      “Ngự Kiếm ca ca, ngươi trước , Phong tỷ tỷ có muội chiếu cố rồi.” Nàng ta tự mình ngồi ở mép giường, “Lão thần y đưa thuốc mỡ, là bôi lên vết thương của Phong tỷ tỷ, sau khi uống thuốc, ta giúp tỷ ấy bôi”
      “Để ta.” Thượng Quan Ngự Kiếm đưa tay tiếp nhận bát.” Thuốc mỡ đưa cho ta”
      “Này…” Tống Ấu Ba nghĩ như vậy, sửng sốt, “Nhưng mà… vết thương của Phong tỷ tỷ người, nam nữ thụ thụ bất thân…”
      quan hệ” Người trả lời là Mạc Nguyên Thiến, làm cho hai người khác rất giật mình.
      Thượng Quan Ngự Kiếm ánh mắt lửa nóng, Tống Ấu Ba còn lại lộ ra bất mãn.
      “Phong tỷ tỷ, tuy rằng ngươi cùng Ngự Kiếm ca ca có tình đồng môn, nhưng nam nữ hữu biệt, như vậy phạm lễ giáo!” nương biết xấu hổ, dám lớn mật như vậy.
      “Điều này… chuyện có nặng thôi” Khó mà ra mình hoàn toàn tin tưởng nàng ta, nếu để nàng bôi dược, chừng vết thương càng nặng thêm. Cân nhắc Thượng Quan Ngự Kiếm tốt hơn rồi! Huống chi hai người hôn nhau, vừa rồi Thượng Quan Ngự Kiếm cũng nhìn thấy bả vai thê thảm của nàng, còn để ý gì nữa? Nàng cũng kỳ quái!
      Hơn nữa, nhìn ánh mắt mang hàm oán của Tống Ấu Ba, nàng càng thấy mình quyết định đúng! Nếu để cho nàng ta bôi dược, ai biết chuyện gì xảy ra!
      “Ta tin tưởng sư huynh là người chính phái, mạo phạm ta” nếu muốn ăn đậu hủ, nàng cũng hoan nghênh.
      “Nhưng… nếu để người bên ngoài biết được…” Tống Ấu Ba , muốn phát sinh chuyện này! Hai người ái muội như vậy, lại có da thịt chi thân sao được!
      Bưởi!!! thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: Joranas Aroel
      Người Hầu Kiếm Thánh – Chương 5

      Nàng biết xấu hổ đành, sao lại kéo Ngự Kiếm ca ca xuống nước? Nếu để người khác biết, theo thân phận địa vị của Ngự Kiếm ca ca, khẳng định là cưới nàng để phụ trách-
      A, ra nàng ta chính là có chủ ý này!
      được!” Nàng bỗng dưng lớn tiếng, kiên trì lắc đầu.
      “Ngươi ai biết” Mạc Nguyên Thiến buồn cười nhìn sắc mặt trắng xanh hốt hoảng của nàng, đột nhiên cảm thấy khoái cảm trả thù. Nàng sớm biết Tống tiểu thư này luôn nhìn nam nhân ôm nàng, khó trách nàng ta thấy mình vừa mắt.
      “Nếu ngươi đưa dược cho ta, ta nhờ sư huynh giữ cửa, ta tự thoa cũng được” thấy nàng kiên trì , Mạc Nguyên Thiến sửa đề nghị.
      …” Tống Ấu Ba nhìn nàng và Thượng Quan Ngự Kiếm ở bên cạnh, cảm thấy hai người có người ngoài thể thân thiết.
      được, nếu cứ như vậy, Ngự Kiếm ca ca nhất định bị nữ nhân này bắt cóc!
      “Ngự Kiếm ca ca, ta có việc muốn với huynh, có thể chứ?”
      “Lúc khác .” Trừ Mạc Nguyên Thiến, Thượng Quan Ngự Kiếm mặc kệ người khác.
      “Điều này rất quan trọng, mất bao nhiêu thời gian của huynh đâu.” Tống Ấu Ba biết lạnh lùng nhưng chuyện này nàng thể . Thấy ánh mắt của nhìn về người giường, thậm chí nàng dựa vào nhuyễn điếm, lại còn đút thuốc cho nàng.
      là Kiếm Thánh cao cao tại thượng! từ đến lớn nàng chưa từng thấy chiếu cố ai như vậy? Cho tới bây giờ cũng có!
      “Ngự Kiếm ca ca…” Nàng đau lòng nhìn , vì sao mình thể thân cận , vì sao lại thua Phong Tiểu Thiến.
      Thượng Quan Ngự Kiếm để ý tới nàng ta, nhìn Mạc Nguyên Thiến uống hết thuốc, chỉ sợ nàng ngại đắng mà chịu uống.
      “Được rồi, người nằm xuống nghỉ ngơi chút .”
      Mạc Nguyên Thiến ngăn lại, muốn nằm xuống.
      “Ngươi khoan động vào ta, Tống nương tìm ngươi có việc, ngươi trước .” đợi trả lời, nàng gọi Tống Ấu Ba,” Tống nương, phiền ngươi đưa thuốc mỡ cho ta, để ta tự thoa” Như vậy nàng có thể thu hồi ánh mắt phẫn hận kia .
      Thượng Quan Ngự Kiếm nhướng mày, “Nàng sao có thể tự mình thoa được?” Nàng mới cử động chút đau như vậy, có thể tự mình thoa được mới là lạ!
      “Ai! Huynh cũng chừa cho ta chút thể diện chứ” Nàng tức giận nhìn , “Dù sao ngươi ngay ở bên ngoài, nếu ta ổn, gọi ngươi vào hỗ trợ, như vậy được ?”
      Thượng Quan Ngự Kiếm lời nào, yên lặng nhìn nàng, như là hoài nghi nàng có mục đích khác.
      “Huynh nhìn ta như vậy làm gì? Tống nương người ta chờ ngươi lâu, dù sao bây giờ ngươi cũng có việc gì.” Mạc Nguyên Thiến trừng mắt, trong lòng khỏi oán giận nam nhân thần kinh này, phát vị nương phía sau vẫn dùng ánh mắt giết người nhìn nàng sao? Nếu mang Tống Ấu Ba , chỉ sợ khi nàng ra khỏi căn phòng này gọi người ám sát.
      có việc gì chứ?” Tiếng quá mức càng làm người ta bất an.
      “Được, ta có việc gì đâu.” Mạc Nguyên Thiến xem thường, nhịn được hối thúc ,” dù sao ngươi phải thôi, cũng đừng xa quá, đến ngoài cửa là được rồi, thuận tiện thay ta giữ cửa, công đôi việc, tốt lắm mà”
      “Ngự Kiếm ca ca, ta cam đoan chậm trễ bao nhiêu thời gian của huynh.” Tống Ấu Ba nhịn được mở miệng, đồng thời lấy ra lọ thuốc, “ Đây là thuốc mỡ do lão thần y điều chế, là trừ vết bầm rất hữu hiệu. chúng ta nên ra ngoài để Phong tỷ tỷ bôi thuốc .”
      Thượng Quan Ngự Kiếm nhìn khuôn mặt nhắn kiên trì của Mạc Nguyên Thiến, suy nghĩ rồi gật đầu “ Được, ta ở ngay bên ngoài, có việc gọi ta”
      “Được” Mạc Nguyên Thiến nhu thuận gật đầu, chỉ hy vọng mau mau đem nữ sát thủ kia ra khỏi cửa. thân thể nàng tại muốn có chuyện gì ngoài ý muốn!
      Thượng Quan Ngự Kiếm lại liếc mắt nhìn nàng cái, xác định nàng có việc gì, mới ra khỏi cửa.
      Sau khi ánh mắt oán hận kia biến mất sau cánh cửa, Mạc Nguyên Thiến mới nhàng thở ra. Xem ra cần phải chú ý chút, bằng biết lần sau vị Tống nương này lại muốn dùng biện pháp gì chỉnh nàng.
      Nhìn nàng cố ý mang thuốc đến, Mạc Nguyên Thiến suy nghĩ, vẫn nên làm ra vẻ . Nghĩ đến ánh mắt của Tống Ấu Ba cùng hành vi châm ngòi lúc trước, nàng tin tưởng.
      Chớp mắt, nàng nhìn hai bóng người ngoài cửa, khỏi đoán xem Tống Ấu Ba rốt cục có việc gì gấp, cần phải lén với Ngự Kiếm.
      phải nàng suy nghĩ nhiều, nhưng nàng thực cảm thấy việc đó có liên quan đến nàng.
      “Có chuyện gì?” Vẻ mặt Thượng Quan Ngự Kiếm lạnh lùng, hoàn toàn vì giao tình hơn mười năm của hai nhà mà thay đổi.
      Tống Ấu Ba nhất thời nghẹn lời. thuở , ánh mắt của nàng luôn dõi theo , nàng cũng biết, người của Thượng Quan gia lãnh đạm, mà Ngự Kiếm ca ca lại là lãnh đạm nhất. lúc , nàng dùng bao nhiêu công phu tiếp cận lấy lòng cũng làm cười được.
      ngờ rằng, tình phải như nàng nghĩ. Thượng Quan Ngự Kiếm nổi giận cũng cười, chỉ vì đối tượng khác.
      Nhưng, tại sao lại phải là nàng? Nang chỉ có theo mình a!
      có việc gì ta đây” thấy nàng nửa ngày lời nào, Thượng Quan Ngự Kiếm kiên nhẫn xoay người, trừ bỏ nữ tử trong phòng kia, nhẫn nại với ai cả.
      “Chờ chút” Tống Ấu Ba vội vàng đuổi theo, trong lòng cam tâm, ngăn Thượng Quan Ngự Kiếm lại, “Ta có chuyện quan trọng muốn với ngươi” dừng chút, nàng thêm câu” có liên quan đến Phong tỷ tỷ”
      “Chuyện gì?”
      Quả nhiên, nhắc tới đến nữ tử kia, Thượng Quan Ngự Kiếm dừng bước
      Thấy vẻ mặt cau mày lo lắng của , Tống Ấu Ba đau lòng, mặt cũng biểu lộ nửa phần. chỉ cần nàng vạch trần bộ mặt của Phong Tiểu Thiến, Ngự Kiếm ca ca trở lại bình thường, khẳng định đẩy Phong Tiểu Thiến ra xa, bao giờ có thể xuất trước mặt , bao giờ có thể cướp tất cả của nàng!
      Trong lòng dâng lên vô hạn khả năng, Tống Ấu Ba lấy lại bình tĩnh.
      “Ngự Kiếm ca ca, ta chỉ là muốn nhắc nhở ngươi, phải cẩn thận chút Phong tỷ tỷ.” Nàng giả bộ bộ dáng lo lắng, giống như nghe thấy mưu gì.
      Ánh mắt lợi hại nhìn về phía nàng, làm lòng nàng lay động.
      “Ta là ” Sợ lại hiểu lầm mình, Tống Ấu Ba ra sức giải thích, “ rất kỳ quái! Mộ Dương bá bá hơn hai mươi năm qua có tin tức, tại lại xuất nữ đồ đệ, mọi người đều biết người họ Thượng Quan dễ dàng nhận người khác họ làm đồ đệ, huống chi lại là nữ tử!”
      Thượng Quan Ngự Kiếm trả lời, chỉ nhìn nàng đem mục đích bản thân ra.
      Hơn nữa nàng tự xưng là đồ đệ của Mộ Dương bá bá, lại liên lạc được với sư phụ, phải là vô lý sao? Còn nữa, hôm nay sau khi nàng cùng Cốc Huyên tỷ thí, Cốc Huyên và Phạm đại ca đều nàng có nội lực! Mộ Dương bá bá sao lại dạy dỗ đồ đệ ra gì như vậy được!”
      xong chưa?” Nàng ta đề cập tới, vẫn nghĩ đến kiện kia còn chưa tra ràng.
      “Ngự Kiếm ca ca..” Nhìn lãnh khốc, Tống Ấu Ba sợ tới mức lui bước, mắt ứa lệ, tại sao đối với Phong Tiểu Thiến ôn hòa như vậy, với mình lại luôn vô tình.
      “Ta đều là ” Nàng ta hít sâu hơi, muốn nhận thua như vậy. “Phong tỷ tỷ lai lịch , ai biết được nàng ta có dụng tâm hay , dựa vào tên của Mộ Dương bá bá để tiếp cận huynh, muốn gây bất lợi cho huynh? Đại hội võ lâm ba năm mới có lần, có rất nhiều người có mưu, chừng nàng là trong số đó, huynh phải cẩn thận”
      xong chưa?” Thượng Quan Ngự Kiếm sắc mặt hàn băng. “Theo ngươi , nàng có nội lực và công phu, có thể gây bất lợi cho ta như thế nào?”
      nhất định là nàng, nhưng chỉ cần nàng có ác ý ghê tởm, tùy thời đều có cơ hội......” Tống Ấu Ba vội vàng giải thích, hy vọng bởi vậy mà nghi ngờ đối Phong Tiểu Thiến.
      “Đủ rồi!” Quát khẽ tiếng, muốn người trong phòng nghe được. “Đừng để ta nghe chuyện này lần nữa, cho phép ngươi tiếp cận nàng!”
      Thượng Quan Ngự Kiếm phải ngốc, có thể nhìn ra địch ý của Tống Ấu Ba đối với Phong Tiểu Thiến, chừng chuyện lúc sáng là do nàng tác động! nghĩ đến thâm giao giữa hai nha, lần này so đo, nhưng nếu nàng ta cứ khăng khăng…
      Đôi mắt bắn ra tia sang lạnh lẽo, nhìn chằm chằm vào nương trước mắt.
      “Ta là làm, ngươi nên biết kết cục nếu cãi lời.” nhàng bâng quơ cảnh cáo.“Nếu tái phạm, đến lúc đó cũng đừng trách ta để ý tình cảm .”
      xong, sắc bén nhìn sắc mặt tái nhợt của nàng ta, xoay người vào nhà.
      Chỉ còn lưu lại Tống Ấu Ba nhìn vào ván cửa, trong lòng bi thương phẫn hận
      ! Nàng thể cứ như vậy quên ! Nàng nhất định phải bắt được nữ nhân kia giấu đầu lòi đuôi, nàng nhất định phải chứng minh cho Ngự Kiếm ca ca thấy, nàng đúng vậy!
      Bưởi!!! thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :