1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Người bên gối lạnh lùng - Đình Nghiên (10c, H+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 10

      …. Tay của …..”

      Ban đêm, giường, đôi nam nữ vành tai và tóc mai chạm vào nhau, để tay ở áo ngủ hơi lộ ra ngực lưu luyến quên về, bả vai của có chút cứng, hơi thở , khẩn trương nhập ngừng lấy.

      “Loại cảm giác này nên thoải mái”. Ngón tay của khẽ xoa chậm áp, lui lui vỗ về chơi đùa lấy.

      “Rất thoải mái…. Nhưng nhột…. a…..” Thân thể co lại muốn chạy trón.

      đè giường, hai người bốn mắt nhìn nhau, đáy mắt dục hỏa hừng hực cháy sạch, để cho tiếp tục run rẩy.

      muốn kháng cự, mút chặt lấy môi đỏ mọng thơm mềm của , nửa muốn cự tuyệt, đưa vào đầu lưỡi vào trong miệng quấn quanh, động tác của cấp tốc, nhưng cũng chuẩn lấy được lưỡi thơm tho của , hết sức trêu đùa , hai lưỡi quất quít lẫn nhau lượn quanh, dứt.

      “Hô….. ừ……”

      Tốt thở gấp!

      sắp thở được, khỏi kêu lên tiếng.

      để cho có cơ hội thở gấp hai cái, tiếp tục hút lấy hương thơm của .

      Lần này, cho phép trốn!

      Lần này, để có cơ hội tỉnh táo, lùi bước!

      Đối với , là tình thế bắt buộc!

      Cuồng lấy hơi thở của , nặng nề mút lấy nước miếng ngọt ngào của , đối với nghĩ lâu, chỉ cần có mùi hương của , vô cùng muốn thưởng thức hết.

      “Ừ…..”

      Nụ hôn của , tại sao lại khiến bồng bềnh muốn say chứ?

      Đường Ngữ Thi cảm thấy mình cách nào suy nghĩ, bị hành vi cuồng dã của làm cơ thể dậy sóng, cao trào thay nhau nổi lên, trong cơ thể gây sóng gió, khiến cách nào trốn chạy.

      Tim đập thình thịch là nhanh……

      Đường Ngữ Thi cảm giác nguy cơ ngay gần trước mắt, vậy mà lại vô lực kháng cự.

      hình như có chuẩn bị mà đến.

      “Vù vù vù……” dễ dàng có gian thở dốc, hai tay bẩn ộn lợi dụng toàn thân mệt lả, lập tực cởi ra áo ngủ cùng áo ngực của .

      ngượng ngùng lắc đầu với , chút cử động.

      “Thi Thi, em là vợ ”. Hai tay chiếm lấy theo hô hấp của hai luồng đầy đặn phần phồng kịch liệt, cảm giác mềm mại khiến khóe môi nâng lên thỏa mãn cười yếu ớt.

      vê bấm lấy ngực của , xúc cảm như bị điện giật, khiến vừa sợ lại tê dại, gương mặt phiếm hồng.

      Lòng ngón tay sờ chút quầng vú, khéo léo chạm vào nụ hoa, muốn che giấu, hai ngón tay dứt khoát kẹp lại nụ hoa diễm lệ.

      “A ------“. Tự nhiên cảm giác rung động tê dại tăng lên, khiến thất thanh sợ hãi kêu, tiếng kêu tiến tận xương tủy.

      Phan Nghị than thở. “Em gọi như vậy khiến toàn thân cũng tỉnh lại rồi”.

      lấy ngón tay lượn quanh quầng vú của , lượn quanh khiến đầu óc choáng váng, cũng khiến tinh thần say mê.

      “Cái người này trong… trở thành món điểm tâm cứng rắn thích hợp rồi”. lấy lòng ngón tay lấn ép.

      giọng run sợ, khẽ thở.

      Phan Nghị thích tiếng gọi đắm mình của , khiến có khoái cảm.

      “Thi Thi, lần này muốn dẫn em lên thiên đường”.

      “Ừ…..” Đầu óc của hỗn độn, bởi vì từng cái xúc giác làm cho thỏa thích, tê tê ngứa ngáy, cách nào chú ý gì rồi.

      dễ dàng cởi xuồng những quần áo chướng mắt của còn lại, khiến cả người còn gì ra trước mặt , tầm mắt của đặt tại vùng tam giác có khu rừng rậm đen huyền bí kia, chớp mắt.

      bị nhìn cảm thấy xấu hổ, toàn thân như bị lửa, bị bỏng vậy!

      “Nghị…. Em…..” muốn đứng dậy.

      cản trở, sử dụng môi cùng hai tay bám vào bầu ngực .

      Đường Ngữ Thi bị lấy lòng, thanh đứt quãng bên tai dứt.

      thanh mềm mại, đầu gối còn chút sức lực nào. “Nghị…..”

      “Thi Thi, em cũng có thể nếm thử chút hương vị của mình”.

      Mút hết nụ hoa , đem môi bao trùm lên cái miệng đào nhắn của , cố ý truyền mùi sang cho .

      hoàn toàn đắm chìm,toàn thân đỏ bừng.

      “Cảm thấy như thế nào?”

      mở to mắt, trái tim dồn dập toát ra, cảm thấy như sắp bị bệnh tim rồi.

      Phan Nghị nhìn thấy vẻ mặt đỏ của , trước ngực rung động, cũng bị mê hoặc rồi.

      lại có thể nhiều ngày động vào em như vậy, điên rồi”. tự lẩm bẩm, tiếp theo há mồm cắn nụ hoa bên kia, tận tình mà bú liếm, lần này sức lực của mạnh đến mức muốn hút ra sữa từ người .

      đau , nhăn mặt. “ đau….. cần……”

      “Thoải mái chút”. khẽ hôn lấy nhũ hoa, từ bên này sang bên khác, nhìn đỉnh nụ hoa dính đầy nước bọt của , lóe sáng động lòng người.

      mê thân hình của , thích mùi vị ngây thơ của .

      Phan Nghị tách hai chân của , quyết định tiến tới khu vực thần bí kia.

      Đường Ngữ Thi khiếp sợ nhìn , hai chân muốn khép lại,nhưng làm làm đến cùng.

      ….. Nghị……”

      “Lần này muốn”. chắc chắn .

      Cảm giác đau đấy khắc sâu, từ đáy lòng cảm thấy lạnh run.

      , em muốn…..”

      “Tin , lần này đau, cơn đau qua”.

      “Em…. Em…. Em vẫn sợ……”. Trong mặt che lên tầng hơi nước.

      “Cho cơ hội cũng là cho chinh sem cơ hội, lần trước quá nóng vội, cũng mất khống chế…..” có chút ảo não, mặt chân thành nhìn thẳng vào mắt . “Thi Thi, em muốn bài xích như vậy sao?” muốn bốc cháy nhiệt tình của , muốn đền bù thiếu sót lần trước làm cho có ấn tượng xấu.

      Đường Ngữ Thi rất muốn tin tưởng , nhưng cảm giác đau rất sợ, muốn lại bị làm cho xé rách lần nữa.

      do dự, cắn môi, trong lòng bất ổn.

      Lòng ngón tay Phan Nghị khẽ vuốt lấy môi . “ cần cắn môi”. Đường Ngữ Thi bị thái độ dịu dàng của hấp dẫn, nhìn , càng nhìn lại càng thấy ánh mắt đắm đuối.

      rung động! Đây là người đàn ông của …. Đáy mắt tràn đầy ánh sáng dịu dàng là vì , lòng của trong nháy mắt mềm .

      “Em…. Em phải bài xích, em chỉ….. sợ……”

      phải sợ”. Phan Nghị đứng lên đạo lý, vì sau khi suy nghĩ, trước hết phải được đồng ý.

      “Thi Thi, loại cảm giác này rất tốt nhưng em mới vừa có cảm giác hay ?”

      “Suy nghĩ “. từ từ gật đầu, muốn lại thôi. “Nhưng…..”

      “Tiếp đó, thấy thoải mái hơn”.

      …. Có gạt em hay ?”

      biết”. Đường Ngữ Thi nhìn thấy ánh mắt sâu thẳm cuồng nhiệt nhìn chằm chằm vào , trời ạ! dám là khối băng nữa, ánh mắt của rừng rực đến như muốn thiêu đốt vậy….

      Mặt phiếm hồng, tim đập thình thích, hai mắt chậm rãi nhắm nghiền, như chấp nhận thành quả của .

      Phan Nghị như có lửa hôn vào môi , trước ngực….. rơi vào điên cuồng, rơi vào , nửa người của tất cả đều có dấu đỏ.

      Tách ra hai cái đùi đẹp, ngón tay thon dài mò về hoa huyệt, cánh hoa ẩm ướt thể ra phản ứng chân nhất của .

      cũng phải là thờ ơ! ra bị nhiệt tình của đốt cháy. tại, chỉ muốn mở rộng ngọn lửa này! Phan Nghị lấy đầu ngón tay chạm vào hoa huyết, cực kỳ kiên nhẫn trêu đùa lấy giác quan của .

      Đường Ngữ Thi bởi vì lấy lòng mà toàn thân buông lỏng, ngạc nhiên ngừng.

      khai phá ! Động tác ve vãn của người như muốn tạo lửa, thỉnh thoảng như có cây kim ngân tản ra trong đầu , khiến vui mừng thoi.

      Tay của càng lúc càng ướt, bởi vì tiết ra nhiều “ dịch ”, hơn nữa miệng huyệt khẽ động lên, vẫn còn tràn đầy mật hoa động tình.

      “Em nhiệt tình, xem ra cũng thể lãng phí”.

      “Nghị….. A? ừ a……..”. Đỉnh đầu ở giữa hai chân mút lấy, thanh dâm mỹ, tiếng nước chảy, thẹn thùng kiềm chế.

      ….. a a-------“. gặm hoa hạch, thét chói tai liên tiếp.

      “Nơi đó được ….. A…….” lệ đọng mi, nhịp đập liên tục khiến kích động liên tiếp. Đầu lưỡi của thăm dò lấy hoa kính, toàn thân giật mình, tê dại khiến run sợ dứt, hai chân đem đầu kẹp chặt.

      “Em đem kẹp chặt chặt”. thanh trêu truyền ra. vội vàng buông ra hai chân, “Em…. Em……” phải ý…..

      Phan Nghị lấy ngón tay dài tiến vào trong hoa huyệt đầy đủ của , lập tức bị ôm chặt.

      “Thi Thi…..”

      để cái gì vào?” khẩn trương đặt câu hỏi.

      “Chỉ là cây. Đầu ngón tay út làm cho em vui vẻ”.

      “Ừ”. đầu, cảm thụ lấy trong cơ thể mời dụ. Nam tính của được buộc chặt, là muốn thay thế ngón tay dài ở trong cơ thể xuyên tới xuyên lui.

      Thừa kịp lúc chú ý, lấy nam tính cứng chắc ma sát lấy hoa huyệt của bên ngoài.

      “Có cái gì hơi nóng…. Đây là cái gì?”

      “Là ngón tay của , đổi ngón khác”.

      “Có vẻ tương đối lớn…..”

      “Ngón tay cái tương đối thô”.

      “Tư….. a……” cái đầy đặn thẳng tiến, khiến nhíu chặt lông mày.

      …..”. Cảm giác lớn như vậy, thể chỉ là ngón tay của !

      “Còn đau nữa ?”. So với càng khẩn trương. có đau đớn như lần đầu tiên nữa, nhưng giống như cảm giác cứng rắn bị nhét đầy khiến biết ra sao, của nóng, nóng quá, khiến có chút khó chịu.

      vào là của ……” Bụng của từng chữ từng câu co rút lại. bị kẹp cách nào nhịn được nữa rồi!

      khiến em vui vẻ”. co mông lui về phía sau, nhưng hề rời miệng huyệt, còn trong cơ thể .

      muốn bị như lần đầu tiên bị tống ra ngoài , chỉ có thể nhìn mà ăn được!

      …. Chưa rời khỏi sao?” nghĩ cố làm lại, nhưng lần này thành công.

      bỏ được”.

      Ngón tay của tìm đến hoa hạch, kích thích , phối hợp dùng sức, ngừng tiến sâu vào, ở trong cơ thể điên cuồng qua lại.

      dương kết hợp, nam nữ phối hợp, hai người ma sát mang đến tầng khoái cảm lần rồi lại lần, tầng tầng lớp lớp, có giới hạn. Lúc nhanh lúc chậm, phõng đãng kiều kêu lên, thở dốc, thân thể đánh ra tiếng, tiếng dâm thủy chảy lần, những thanh này giống như nhiều chỗ khác nhau, hợp táu lại thành tổ khúc hoan lạc.

      sắp đạt đến cao trào, đột nhiên dừng lại tất cả động tác, bộ mặt nghiêm trang nhìn hỏi “Em còn muốn đẩy ra ngoài sao?”. làm bộ muốn rời khỏi.

      Đường Ngữ Thi lắc đầu. “Nghị….. chớ ……”

      Phan Nghị lại làm cho nam tính trượt vào trong cơ thể ướt át của . Đường Ngữ Thi cảm thấy như mất mát, trống rỗng, lo lắng nhìn , trong mắt tràn đầy khẩn cẩu.

      “Nghị….. em muốn …..”. điềm đạm đáng .

      “Muốn vào sao?” mềm yếu thế này khiến muốn giày xéo gấp bội.

      “Ừ”.

      “Lần này là em , từ nay về sau em thể cự tuyệt nữa”. Toàn thân huyết mạch xôn xao khó dừng.

      “Tốt”. như cây đuốc đốt , giây kế tiếp lên đâm vào bên trong hoa huyệt thần bí của . vội vàng lay động mông eo, giống như chạy bằng điện ở trong cơ thể qua lại ra vào, động tác mạnh hơn, sâu hơn, nhanh hơn….

      “Trả lời , có hay ?” Phan Nghị thấp thở gấp,cố lấy tin.

      “Em…. Em ….”. hướng về quyến rũ, ngượng ngùng khẽ mỉm cười.

      là nụ cười hấp dẫn trí mạng! Vì nụ cười má lúm đồng tiền này mà cách nào khống chế được tốc độ của mình!. Bởi vì muốn , tình muốn , nếu hết được , phải ngừng…… toàn thân nóng bỏng, bị chen vào làm cho sâu sâu….

      Vậy mà, lại cảm thấy mình hạnh phúc vui sướng…. cong người lên, nghênh hợp , nuốt hết , để cho ở trong chỗ sâu của phun ra mầm móng cực nóng…..




      Chương 10.2:

      ngày nghỉ vào trưa , luật sư Vưu thình lình đến thăm.

      Khi thấy trước bàn ăn là đôi vợ chồng đương cuồng nhiệt, ông biết nhiệm vụ của mình hoàn thành.

      “Xem ra hai người trải qua mĩ mãn như vậy, ba trời có linh thiêng cũng thỏa mãn rồi”.

      “Luật Vưu, ngài ăn chưa? Có muốn cùng nhau ăn ?”. Đường Ngữ Thi mặt hạnh phúc cười với ông.

      Phan Nghị nhìn lại có điểm vui, vốn là lạnh lùng khó chịu, muốn thừa nhận tự nhiên mình vô cùng quan tâm Đường Ngữ Thi, quan tâm đến thế nhưng lại ăn dấm của luật Vưu!

      “Tôi liền khách khí”. Luật Vưu nhìn mặt mà chuyện, vẫn ngồi đối diện hai người. Đường Ngữ Thi tay thêm cơm, Phan Nghị từ đầu tới cuối đều là gương mặt lạnh nhạt, giận cười.

      “Đường tiểu thư, còn muốn rời khỏi nơi này ? Tôi có thể giúp xử lý vấn đề nửa tài sản nhà họ Phan”. Luật sư Vưu cố ý cho Phan Nghị nghe.

      “Tôi muốn số tiền này”. khoát khoát tay.

      Phan Nghị nhìn cái, “Em chẳng nhẽ chê nhà họ Phan cho em quá ít sao?” Đường Ngữ Thi kinh ngạc nhìn . Chẳng lẽ, vẫn quan tâm đến vấn đề này hơn sao?

      “Nếu như em cảm thấy quá ít, có thể đem nửa còn lại cho em, chỉ với điều kiện em phải vĩnh viễn là vợ ”. dịu dàng cười với .

      ra là như vậy! trêu cợt , hại giật mình.

      Đường Ngữ Thi cũng cười yếu ớt. “Em có thể lấy tiền, nhưng em chỉ muốn mình !”.

      Phan Nghị nghe, để ý có luật sư Vưu tại đây, lập tức cho màn triền miên lưỡi hôn.

      Luật sư Vưu nhìn cũng cảm thấy ngại ngùng, ông cố ý ho tiếng, có phản ứng, hai tiếng vẫn có phản ứng, ông liền khụ mấy tiếng, Đường Ngữ Thi nhanh đẩy Phan Nghị ra, mặt đỏ ứng.

      Phan Nghị trợn mắt nhìn luật sư Vưu cái, hi vọng ông có thể nhanh rời chút.

      Luật sư Vưu lại làm như thấy, nhàn nhã mở miệng. “Hai người cũng coi tài sản nhà họ Phan như , tôi nghĩ có ứng viên thích hợp hơn sớm ra khỏi lò rồi, có phải hai người nguyện ý đem toàn bộ sản nghiệp cho người này ?”

      “Người nào?” Phan Nghị thuận miệng hỏi.

      nay cảm thấy tình so với tiền bạc quan trọng hơn nhiều, có vợ, coi như có tài sản thừa kế cũng có thể tự làm ra công ty, căn bản cũng khẩn trương lắm.

      “Là ai?” Đường Ngữ Thi vội vã cuống cuồng nhìn lấy luật sư Vưu, thở cũng dám thở mạnh.

      Luật sư Vưu thấy Phan Nghị chút lo lắng nào, ông cũng nhẫn nhịn nhìn Đường Ngữ Thi khẩn trương, công khai . “Con của hai người”. Phan Nghị giương môi cười : “ thành vấn đề!”.

      “Nhưng trong bụng của tôi còn có……” Đường Ngữ Thi lo lắng buồn bực.

      Phan Nghị ở bên tai . “Chuyện này còn đơn giản sao, chúng ta cố gắng mấy lần có!”. Gương mặt ửng hồng, muốn mà thôi.

      Luật sư Vưu nhìn đôi tình nhân trước mắt, khỏi ngửa đầu lên trời, đầu lên dung nhan của tổng giám đốc Phan xưa. Bằng hữu à, chúng ta thành công rồi!

      “Cái gì? Em phải học? em còn muốn ở kí túc xá?” Phan Nghị giận thể đè nén.

      “Em thi đậu, cũng giao nộp học phí rồi….”

      “Chúng ta là vợ chồng, em làm chuyện như vậy phải cho tiếng chứ”. Nửa dưới của chống đỡ , đỉnh nam tính dính lấy chất ngọt của , gia tăng tốc độ ma sát lấy khe hở.

      “Ừ…..”

      “Em ra ngoài ở, ngộ nhỡ em lại ướt, làm sao em làm được?”

      …. Em á!”

      ? Cái này là cái gì?” Đầu ngón tay của sờ vào miệng hoa huyệt, vung lên, chất nhầy trơn trợt ở trước mắt . Mặt đỏ bừng, “….”

      trức tiếp nhét vào miệng , “Ăn ngon chứ?”

      Mặt càng hồng hơn, muốn ói, lại dám ói, phun ra nuốt vào phải, khó trả lời.

      hôn , khiến mùi hoa tân vào trong miệng , khuấy động lấy lưỡi của , giống như làn nước xoáy nhiệt tình muốn đem cuốn vào tình .

      “Thi Thi, nên học”.

      “Nhưng em muốn học…..”

      “Đồng ý với , cần ở bên ngoài, với tài xế đón đưa em lên, tan lớp”. “Em biết…..”

      “Em chịu được sao?” ra sức chạy nước rút, để cho tự chủ kêu lên.

      “A…..”

      “Em cũng thích đối với em như vậy, nếu như em ở kí túc xá, chúng ta thể như vậy”. Hông của ngừng trước sau ra vào, trong cơ thể cuộn chấn động lớn hơn.

      ra vào chậm dần, cuối cùng dừng lại. “ cần ở đó, đồng ý với , đồng ý liền tiếp tục”.

      “Ách…. Tốt……” Lối giữa của nóng rực đem hấp thụ, lấy được đáp án hài lòng liền nháy mắt tăng nhanh động tác.

      muốn cho sớm mang thai! Chỉ cần mang thai, liền có lí do thích đáng để cho nghỉ học chờ sinh con!

      liên tục ra vào nơi non mềm của , mạnh mẽ giảm, thậm chí càng thêm cuồng dã, mang thai càng khiến càng điên cuồng…..

      mãnh liệt run sợ, co quáp, cả người co rút như bị điện giật…..

      cũng đạt được cao trào, gào thét lấy, ở trong sâu cơ thể bộc phát vô số mầm móng, vẫn còn muốn vì vậy mà dừng lại.

      Đường Ngữ Thi cảm thụ được tình của , còn có tình dục nồng đậm của .

      Về phần hai người giống như tình đại chiến ngừng này đến bao giờ kết thúc đây?

      Cái này phải hỏi người trong cuộc rồi…..

      câu , người gặp chuyện tốt tinh thần thoải mái.

      Đối với Đường Ngữ Thi mà , với bề ngoài lạnh lùng, nội tâm cháy bỏng sa vào tình của người bên gối mình, cảm thấy mỗi ngày trôi qua hạnh phúc, rất ngọt ngào.

      Tại Phan Nghị cố gắng bám riết tha, trong bụng Đường Ngữ Thi lại chứa đựng kết tinh tình của hai người, Phan Nghị cũng đương nhiên cầu Đường Ngữ Thi tạm nghỉ học để chờ sinh con.

      “Em mới học hơn tháng mà muốn em tạm nghỉ học, em chỉ mang thai chứ phải bệnh nhân, hơn nữa ở trong nhà nhàm chán, trước kia nghỉ hè khiến em buồn bực chết”.

      Đường Ngữ Thi nhịn được than phiền với Phan Nghị, ánh mắt lại càng bất thường liếc về phía , cố ý khiến lòng áy náy.

      hiểu trước kia đối với em quá lạnh nhạt, cố gắng sửa lại”.

      “E hèm!”. cố ý làm bộ làm tịch, nhàng đáp lại tiếng.

      ngày ngày trở về cùng em ăn trưa”. Phan Nghị đề nghị.

      Đường Ngữ Thi lắc đầu.

      biết bận rộn công việc, còn chưa có hư như vậy muốn , ngộ nhỡ thân thể mệt mỏi như vậy, cũng đau lòng.

      dẫn em vào công ty với ”. Đường Ngữ Thi lại lắc đầu.

      làm cộng của chữ còn biết, hơn nữa cùng khiến phân tâm, làm việc mất công.

      bảo công ty xin nghỉ phép, cùng em chơi”. Đường Ngữ Thi trong lòng vui mừng, nhưng lại tận lực nét mặt thờ ơ của mình.

      ở trong công ty bận rộn nhu vậy, có thể bỏ mấy ngày? ngày? Hai ngày?”

      “Ít nhất tuần lễ, nhiều nhất hai tuần lễ. Chúng ta sau khi kết hôn vẫn chưa tuần trăng mật, em muốn đâu, đều cùng với em”. Phan Nghị dịu dàng đưa mắt nhìn mặt , vẻ mặt mềm mại như có thể nhéo ra nước.

      ?” Ánh mắt của rực sáng say lòng người.

      .”

      dối?”

      dối!”. Phan Nghị nhàng ôm Đường Ngữ Thi vào trong ngực, khẽ vuốt lấy lưng , má hồng mềm mại.

      “Trước xứng với , nơi vắng vẻ của , em dùng thời gian sau này đến trả”.

      tin vậy”. chân thành tha thiết ánh mắt ấm áp nhìn , khiến cảm thấy vô cùng hạnh phúc.

      “Chỉ là…..” đột nhiên chần chừ.

      “Thế nào? lại muốn cái gì? thể dẫn em chơi sao?”

      “Em mới vừa mang thai hơn tháng, biết có thể dẫn em xa nhà được ”.

      “Em mặc kệ, em muốn chơi”. làm nũng ăn vạ. “ thể dối, thể dối”. Phan Nghị khuất phục, gật đầu cái, vặn lấy chóp mũi của . “ là hết cách với em!”

      “Hi!”. Đường Ngữ Thi cười ngọt ngào.

      “Em còn chưa , em muốn đâu mà?”

      “Em thích Nhật Bản, thích Hà Lan, thích Singapore, thích châu Âu, thích châu Úc, thích California, thích quốc…..” nắm chặt lấy đầu ngón tay, vừa vừa đếm lấy, mười đầu ngón tay cũng đủ.

      Phan Nghi càng nghe lông mày càng nhíu chặt, cuối cùng cũng phải hô ngừng.

      được!”. Đường Ngữ Thi nhìn mặt nghiêm túc của , bẹt bẹt miệng, hốc mắt lên màn lệ, chuẩn bị khóc.

      phải thể những nơi này, ý là, lần đầu mà nhiều nước thế này, chúng ta rất mệt, thân thể bây giờ của em rất nhạy cảm, cũng hy vọng để em quá mệt mỏi”.

      “Em em muốn những nước này, em chỉ là em thích những nước này mà thôi!”. Đường Ngữ Thi dáng vẻ vô tội.

      “Ý của em là…. Trước mắt em có tính toán những chỗ này? Em trêu chọc sao?” Ánh mắt của nặng nề. Đường Ngữ Thi dí dỏm cười tiếng, hai tay đặt bên cạnh miệng , ra bên ngoài lôi kéo, cố ý trêu đùa .

      “Ai bảo lúc trước bắt nạt em, bây giờ thỉnh thoảng cũng phải để em bắt nạt, như vậy mới công bằng!”.

      tại cưng chiều em như vậy, em đều bò lên đầu giương oai rồi”. Phan Nghị nghiêm mặt lên. Đường Ngữ Thi lè lưỡi, cười tiếng, tiến sát vào trong ngực chồng.

      “Cái này thể rằng chồng thương em sao! Em rất hạnh phúc nhé!” Phan Nghị nghe vậy, cúi đầu mút chặt môi của , ngàn vạn rung động cũng là do nụ hôn này thể ra.

      bị hôn đến thở được, thể đấm vào lồng ngực , nhắc nhở kết thúc. còn chưa hết buông ra, thở gấp lấy hơi thở, đáy lòng lại tràn đầy ngọt ngào.

      Đường Ngữ Thi liếc cái, nhìn ra ánh mắt của có dục vọng nồng nặc. cười kêu tiếng, “ tại được!”. Bởi vì có thai hơn tháng rồi!

      Thời kì đầu mới mang thai, thầy thuốc căn dặn rất kỹ, tốt nhất nên sinh hoạt vợ chồng. Phan Nghị gật đầu cái “ đáng tiếc”. Mặt Đường Ngữ Thi lại càng hồng.

      cũng chỉ biết nghĩ chuyện như vậy sao?”

      “Chuyện gì?” giả bộ ngu.

      “Là được….” Mặt đỏ tới mang tai. “Chính là ------“

      “Hả?” Nhìn đỏ mặt cũng là niềm vui.

      khoát khoát tay, làm bộ như có chuyện gì xảy ra, “ có việc gì!”

      Phan Nghị bật cười, “Gần đây em hay đặc biệt trêu cợt ”.

      “Hi”. phủ nhận. “Em bảo bây giờ là người thân nhất của em, em trêu cợt , còn thể trêu ai đây?”

      “Em nhé!”. Phan Nghị lại muốn siết chặt chop mũi của , nhưng mà lần nãy bị tránh được.

      Đường Ngữ Thi cười tươi như hoa, Phan Nghị cũng lộ vẻ mỉm cười.

      nhìn , cảm thấy vui vẻ, là mỹ mãn. “Nghị…..”

      Phan Nghị nâng mặt của lên, vẻ mặt vô cùng quý trọng nhìn cái sót gì.

      “Chúng ta cần ra nước ngoài, chỉ cần có ở bên cạnh em là tốt rồi”.

      “Em muốn ở Đài Loan hưởng tuần trăng mật sao?”

      “Ừ. Chúng ta tự lái xe du lịch được ? Từ đầu đất nước đến cuối nước Đài Loan”.

      “Chỉ cần em thích, đều thành vấn đề”.

      Đường Ngữ Thi toàn thân chấn động, lộ vẻ xúc động dứt, nước mắt chậm rãi mà chảy xuống.

      “Tại sao lại khóc? thể ra nước ngoài nên em hối tiêc sao? Chờ em sin hem bé xong, khi nào bé được gần tháng, chúng ta có thể đem em bé cho bà vú nuôi, hàng năm đưa em tuần trăng mật, mỗi năm nước, cho đến khi em mãn nguyện tốt. Như vậy được ?” giúp nhàng lau nước mắt.

      “Em rất vui mừng”. Đường Ngữ Thi tinh thần nhộn nhạo, toàn tâm toàn ý thừa nhận tình cảm mặn nồng của .

      Hai người bọn họ,thân thể kề chặt bên nhau, hai tâm linh kề cận bên nhau, còn bất kì hiểu lầm, bất cứ chuyện gì có thể tâm với nhau là được rồi.

      Đường Ngữ Thi xinh đẹp cười tiếng.

      vui vẻ!

      rốt cuộc đạt được ước mơ của mình!

      Đường Ngữ Thi muốn đem tin mình tìm được người đàn ông tốt cho mọi người cùng biết.

      Chỉ là với , mọi người của chính là hai tri kỉ tốt nhất kia.

      gọi điện thoại cho Thương Ly Yên, mà Thương Ly Yên nhận được cuộc điện thoại của , hề chuẩn bị tinh thần, choáng ngay tại chỗ.

      “Ly Yên, tớ có bầu hơn tháng, cậu với Huệ Tâm có thể thành dì rồi”. Đường Ngữ Thi vui vẻ , mắt Thương Ly Yên dù thấy được, nhưng cũng đoán ra là vui mừng.

      “Chúc mừng……” Thương Ly Yên từ nội tâm chúc phúc .

      “Cậu với Huệ Tâm cũng phải cố gắng lên! Có thể tìm được người như vậy rất hạnh phúc, tớ cũng hi vọng hai người các cậu có thể cùng nhau lấy được hạnh phúc”. Đường Ngữ Thi ngọt ngào cười .

      “Ngữ Thi, ngờ cậu lại có thể biết lúc tớ theo Huệ Tâm trước mặt, xem ra tớ với Huệ Tâm phải cố gắng tốt rồi!”.

      “Tớ cũng ngờ được…. ấy bề ngoài lạnh lùng, khó chịu như vậy lại có thể nhiệt tình như lửa…..” thẹn thùng cười duyên.

      “Khó trách bảo sao cậu lại mau mang thai thế!”. Thương Ly Yên khỏi đùa giỡn .

      “Ai nha, đừng về tớ, các cậu cũng phải nhanh tìm nửa kia nhé, tớ hi vọng ba người chúng ta đều có thể tìm được người của mình”. Đường Ngữ Thi từ đáy lòng .

      “Ngữ Thi, lòng của cậu mềm yếu quá, cậu nhất định có bỏ rơi tên khối băng lạnh lùng kia chứ?”

      “Hư! ấy dựa bên cạnh tớ, Ly Yên, tại tớ thể gọi ấy là khối băng nữa rồi”. Tay đặt ở ống bên cạnh, lượng .

      ra tớ cũng thử để ý tới ấy, nhưng ấy lại có thể biến thành người khác, đối với tớ rất tốt, tớ cảm thấy rất vui vẻ, thể nhẫn tâm để ý tới ấy, đem ấy bỏ rơi”. vừa vừa nhìn đắm đuối Phan Nghị.

      hâm mộ cậu….. người đàn ông đó bị cậu săn trúng, hơn nữa nghe lời cậu. ta đối với cậu tình cảm như vậy, đến chết cũng đổi!” Thương Ly Yên trong lời có phần ao ước, cũng có phần đố kỵ.

      Tình của ….. phải khi nào mới có thể nở hoa kết trái đây? Sợ rằng vẫn biết bao giờ!

      Vẻ mặt Đường Ngữ Thi tươi cười, vui mừng nhướng mày.

      “Ừ, ấy đối với tớ rất tốt”.

      đồng thời lời này, đặt lên tay lên bàn tay của Phan Nghị vẫn đặt eo , nhìn nhau cười tiếng, tình ý dạt dào khiến người phụ nữ ở điện thoại kia cũng muốn chia sẻ.

      “Ngữ Thi, chúc mừng cậu”. Thương Ly Yên hâm mộ , cũng quên chúc mừng.

      “Cám ơn”. Đường Ngữ Thi cười ngọt ngào, thanh dịu dàng.

      “Cuộc tranh tài này, lúc đầu tớ tự tin vô cùng, ngờ vẫn có người nhanh chân đến trước. Tiếp đó, tớ với Huệ Tâm so tài, hai người chúng tớ vẫn còn người tạo điều kiện cho người kia sai khiến, câu trước tiên phải xem cậu muốn quà tặng gì ”.

      “Tớ….. tớ chỉ hi vọng cả ba người chúng mình có thể lấy được hạnh phúc…..”

      “Cậu quá thiện lương, Ngữ Thi”. Thương Ly Yên kéo kéo môi. “Chỉ là như vậy cũng được! Cái người này gì, tớ liền quá tích cực tranh dành tình của tớ”.

      “Vậy tớ giữ bí mật trước! Ly Yên, cậu phải cố gắng lên nhé! Chúng ta cùng nhau hạnh phúc”.

      muốn quà tặng à….. nghĩ tới, muốn Thương Ly Yên cùng Lam Huệ Tâm làm mẹ nuôi của con !

      Hi! Chỉ là tạm thời công khai, đợi khi nào hai người cùng tìm được tình , mới chịu ra.

      “Lịch,cùng nhau hạnh phúc. Chúc tớ có thể được như ý nguyện !” Thương Ly Yên tự giễu .

      “Nhất định có thể!”. Đường Ngữ Thi tại đắm chìm trong bể tình, toàn thân cao thấp được người sâu đậm che chở lấy.

      “Tớ có dự cảm, cả ba người chúng ta cũng lấy được hạnh phúc”.

      Đường Ngữ Thi nhìn chút sang bên Phan Nghị, Phan Nghị cho nụ cười lớn.

      quá 5 phút đồng hồ rồi”. dùng môi ngữ .

      Bọn họ ước định cẩn thận, chỉ 5 phút điện thoại, những thời gian khác đều phải cho .

      Hết cách rồi, bởi vì quá , khỏi trở nên ngang ngược….

      “Tớ muốn cúp điện thoại nha!”. Đường Ngữ Thi thấy sắc mặt chồng vui, vội vàng cúp điện thoại, lấy hôn che lại chồng vui kia.

      Ông xã của a…. cả đời dựa vào…. đương nhiên muốn lấy lòng tốt!
      Hết!

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :