1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ngự xà cuồng phi - A Mai Nhi (79/360c)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 79: Nam tử mang mặt nạ bạc

      Phượng Thiên Mị chỉ thản nhiên cười, kiêu ngạo siểm nịnh “Ha ha! Càng Vương gia đùa, hay Vương gia biết giá của Vân Phi ở Phượng Vũ Cửu Thiên là bao nhiêu!”

      Thương Lan Việt , khẽ quạt chiếc phiến trong tay, khóe môi nhếch lên nụ cười, bày ra biểu tình nguyện ý lắng nghe.

      “ Vân Phi ở Phượng Vũ Cửu Thiên khúc hoặc là vũ, giá là ngàn lượng, hơn nữa biểu diễn hay biểu diễn, hoàn toàn do tâm tình của ta. Nếu Vương gia muốn trả ta gấp bội như vậy chính là vạn lượng, Vương Gia người cảm thấy như vậy có lợi sao?” Phượng Thiên Mị giọng điệu trào phúng .

      Cái gì? lần biểu diễn ngàn lượng, biểu diễn hay là do tâm trạng nàng, Thương Lan Việt kinh sợ.

      Giá này rất cao, vạn lượng, sinh ý của cho dù tốt nhất cũng chỉ lên đến vạn lượng tháng!

      “Thế nào? Vương gia còn muốn Vân Phi tới Khuynh Vũ các sao?” Phượng Thiên Mị khiêu khích cười.

      Thương Lan Việt cũng trả lời luôn, mà suy nghĩ vài giây, mới mở miệng, “Vậy biết lão bản của Phượng Vũ Cửu Thiên là ai, Vân Phi nương có thể hay cho bổn vương chiêm ngưỡng chốc lát.”

      “Vân Phi chỉ là hạng nữ lưu, cũng chỉ là người dưới trướng, sao có thể biết lão bản là ai!” Phượng Thiên Mị thản nhiên , giọng điệu phân biệt giả.

      ?” Thương Lan Việt ràng tin.

      “Đó là tất nhiên, nếu Càng Vương còn chuyện gì nữa, vậy Vân Phi xin cáo từ .” Phượng Thiên Mị xong liền quay người rời .

      Thương Lan Việt ngăn cản, bởi vì biết, phàm là chuyện gì cũng lên chừa ra con đường sống. Cho dù Vân Phi này cho biết, nhưng có thể điều tra, tin thể tìm ra được.

      Phượng Thiên Mị về phía trước, cảm thấy Thương Lan Việt đuổi theo, rẽ về phía Phượng Vũ Cửu Thiên.

      Chỉ là vừa qua ngõ , liền nghe được tiếng đao kiếm truyền đến, Phượng Thiên Mị đến chỗ phát ra tiếng, chỉ thấy nam tử tử vận ngân y, mặt mang mặt nạ đối chiến với tám y nhân.

      “Tê” tiếng, mặt nạ nam tử bị kiếm cắt qua cánh tay nhất thời máu theo đó chảy ra ngoài.

      “Ti bỉ, kiếm có độc.” Nam tử cảm thấy cơ thể nhũn ra, dùng kiếm chống đỡ cho bản thân khỏi ngã xuống, lãnh .

      “Hừ! Tà Long, ngươi giết nhiều huynh đệ của chúng ta như vậy, chỉ cần có thể báo thù cho bọn họ, chuyện ti bì gì bọn ta cũng có thể làm, chịu chết !” xong, tất cả các hắc y nhân nhất tề xông tới mặt nạ nam tử.

      Mặt nạ nam tử bỗng lắc mình cái, dùng hết khí lực toàn thân, trường kiếm xẹt
      qua, Hắc y nhân trong nháy mắt toàn bộ ngã xuống, theo đó mặt nạ nam tử cũng tê liệt ngã xuống.

      Phượng Thiên Mị hướng mặt nạ nam tử đến, nàng rất tò mò sau cái mặt nạ kia là dung nhan như thế nào! Là xấu hay là đẹp đây?!

      Tà Long sớm phát có mặt của Phượng Thiên Mị, thân hồng y, mặt mang hồng sa, làm cho vẻ mặt khỏi có chút thay đổi, hiểu sao cảm giác rất quen thuộc. Nhưng tại thấy nàng tới gần, Tà Long khỏi cảnh giác.

      “Này, ngươi, có việc gì !” Phượng Thiên Mị giọng hỏi.

      Đột nhiên, phen trường kiếm xẹt qua đặt ngay tại cổ nàng. Huyết Xà tay Phượng Thiên Mị phi ra, nàng ngăn cản.

      “Ngươi !Đưa ta tới căn nhà phía bên trái cái đình phía tây cách ngoại ô năm dặm.”
      Tà Long giọng điệu cực kì lạnh nhạt, còn mang theo tia mệnh lệnh, trong tiềm thức còn có vài tia chán ghét.

      “Con người của ta bình sinh ghét nhất là bị người khác uy hiếp, ngươi uy hiếp ta, cho nên, ta rất vui, vui làm.” Phượng Thiên Mị chút hoang mang, chỉ bĩu bĩu môi, tỏ vẻ vui, trong mắt nộ ra hàn ý.

      Hừ! nghĩ đến là ai vậy! Thế nhưng dám ra lệnh cho nàng, nếu nàng cảm thấy sát ý từ , ngay từ lúc uy hiếp, nàng sớm giết rồi.

      Tà Long ngẩn ra, trong lòng lại thầm kinh ngạc, này nữ nhân bị đao đặt cổ , cư nhiên chút sợ hãi cũng có.

      Cho dù tại bị thương, có bao nhiêu khí lực, nhưng chỉ cần tay vừa động, là có thể dễ dàng lấy tánh mạng Phượng Thiên Mị. Chính là biết, chỉ cần Phượng Thiên Mị phản thủ cái, liền có thể xoá sạch kiếm Tà Long, Huyết Xà vừa ra tay, liền có thể trực tiếp lấy mạng Tà Long.

      “Ngươi sợ ta giết ngươi sao?” Tà Long uy hiếp .

      “Ngươi cầu người như vậy sao?” Phượng Thiên Mị cau mày, bất mãn khịt mũi .
      “Chỉ cần ngươi đưa ta tới địa phương an toàn, ngày khác ta cũng giúp ngươi làm việc.” Tà Long giọng điệu hơi chút phóng khách khí.

      “Ta như thế nào biết ngươi có thể đổi ý hay !” Phượng Thiên Mị tin .

      “Ngươi” Tà Long có chút chán nản, bởi vì bản thân trúng độc, toàn thân vô lực, căn bản thể tự , bằng cũng cần kẻ khác hỗ trợ,“Ngươi trước đưa ta tới căn nhà phía bên trái cái đình phía tây cách ngoại ô năm dặm, ta ở lại đó, nếu muốn tìm ta tới đó tìm.”

      “Ta cứu ngươi cũng được, bất quá, ta có điều kiện là cho ta xem dung nhan của ngươi.” Phượng Thiên Mị bộ hảo thương lượng , nàng vốn đĩ cũng vì tò mò dung mạo của mói tới xem .

      Này nam nhân, phải là người tầm thường, bề ngoài tà mị lãnh ngạo, nhưng nội phát cao quý, con ngươi lý lộ ra duệ trí cùng sắc bén, trong khung tiềm tàng khí phách vương giả bị cố tình che dấu.
      Hơn nữa, này nam nhân cực độ nguy hiểm, vẫn là rời xa hảo.

      “Hừ! Ngươi nếu lấy được xuống dưới, liền xem.” Tà Long cũng có cự tuyệt.
      Phượng Thiên Mị hai mắt sáng ngời, dễ dàng như vậy? Bàn tay nhanh chóng hướng tới mặt Tà Long. Nhưng mới lát, Phượng Thiên Mị sắc mặt biến trầm xuống, bởi vì, này mặt nạ căn bản thể bỏ ra.

      “Thế nào?” Tà Long thanh thản nhiên, mang theo tức giận khó phát .

      Phượng Thiên Mị khó xử nhíu mày suy nghĩ, đột nhiên nhìn thoáng qua miếng ngọc bội bên hông Tà Long, liền thuận tay lấy xuống, Tà Long phòng bị, ngọc bội liền rơi vào tay Phượng Thiên Mị.

      “Ngươi” Tà Long nhất thời lửa giận bay lên, ánh mặt lộ bên ngoài mặt nạ phừng phừng lửa giận nhìn Phượng Thiên Mị, tỏ vẻ chính mình bất mãn. Này ngọc bội là thứ chứng tỏ thân phận của , nàng dám đoạt.

      Nhưng lại bị Phượng Thiên Mị trực tiếp bỏ qua .

      “Mặt nạ thể bỏ ra, tính vậy ngươi thiếu ta nhân tình, miếng ngọc bội này ở chỗ ta làm tín vật , khi nào ngươi làm xong việc cho ta, ta trả lại cho ngươi.” Phượng Thiên Mị có chút phục .
      thuyt thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 80: Tà Long Cuồng Phượng

      Chết tiệt, mặt nạ cư nhiên thể gỡ xuống được, khó trách nam tử này lại dễ dàng đáp ứng như vậy!

      Ngay lúc Tà Long lửa giận đại phát, liền cảm thấy thân thể bay lên, nhanh chóng hướng ngoại ô bay . Lúc này, trực tiếp sợ ngây người, nữ nhân này lại có kinh công, nhưng hề cảm nhận được chút nội lực nào từ nàng ta.

      “Huyết Xà, hạ độc , thôi.” Phượng Thiên Mị chuyền tin.

      “Xích Xích …là, chủ nhân.” Xong Huyết Xà hướng Tà Long bị Phượng Thiên Mị khiêng vai cắn xuống.

      Thình lình bị đau, làm cho Tà Long khỏi kêu rên tiếng, chuyện gì lên quay đầu hắc mâu nhìn Phượng Thiên Mị, hờn giận ,“Ngươi vì sao cắn ta?”

      cẩn thận!” Phượng Thiên Mị đảo cặp mắt trắng dã, nàng đây là cứu được , nếu bởi vì thể cho biết Huyết Xà tồn tại, nàng mới lãnh tội danh này đâu!

      Rất nhanh, hai cái bóng dáng tới cái đình, đột nhiên, chỉ cảm thấy thân thể đột nhiên dừng lại, dự cảm bất hỏa đánh úp.

      Phượng Thiên Mị cảm giác được thể lực chống đỡ hết nổi, căn bản là vô lực tái phi, đúng lúc này,“A” tiếng kêu sợ hãi, theo đó hai cái bóng dáng ngã xuống.

      Dựa vào, cư nhiên mới bay chút nổi, cơ bản chính là mỗ bạch kia quá nặng.

      Còn chưa chờ hai người phản ứng lại, liền “Đông” tiếng, hai người ngã mạnh xuống đất. Phượng Thiên Mị nhất thời đau đến nhe răng trợn mắt , mà vốn là bị thương cùng trúng độc Tà Long hít hơi thiếu chút nữa sống nổi, hữu khí vô lực nổi giận mắng,“Này, ngươi rốt cuộc là muốn cứu ta hay là muốn giết ta đây!”

      “Ngươi nghĩ rằng ta muốn như vậy sao! Ta này cũng toàn thân đau đớn , đây là lần đầu tiên ta cõng người mà xa như vậy! Ai kêu ngươi nặng!” Phượng Thiên Mị trực tiếp đem vấn đề ném lên người Tà Long, nếu nặng, nàng cũng ngã tử trung xuống với !

      “Xích Xích … chủ nhân, người có nội lực phi thân được đoạn dài như vậy rất giỏi rồi” Huyết Xà lúc này lại nịnh nọt Phượng Thiên Mị .

      “Ha ha, đó là tự nhiên.” Phượng Thiên Mị được khen, đắc ý thầm nghĩ.

      “Ngươi ……” Tà Long tức đến muốn hộc máu, cái gì là quá nặng! Chính nàng mang được người, cư nhiên còn đẩy trách nhiệm cho .

      “Hãy bớt sàm ngôn , cứu ngươi còn dong dài.” Phượng Thiên Mị hờn giận quát, chính mình phải cũng bị rớt đến toàn thân đau nhức hay sao?

      “……” Tà Long lúc này đau đến muốn vô lực sinh khí, cho nên chỉ có thể để Phượng Thiên Mị giúp đỡ đến phía trước.


      lát, hai người đến tòa tiểu viện tiền, đại môn khóa, Phượng Thiên Mị liền đỡ Tà Long trực tiếp vào.

      Tiểu viện vô cùng đơn giản , giống như nhà của các nông dân bình thường, có gì đặc biệt .

      Chính là, làm cho Phượng Thiên Mị nghi hoặc là, tuy rằng thấy mặt Tà Long, nhưng theo y phục mặc cùng với khí chất của , liền biết phải người thường, lại vì sao lại ở địa phương này!

      Còn chưa chờ Phượng Thiên Mị nghĩa xong, liền thấy hai vợ chồng tuổi trung niên ra , lúc thấy Phượng Thiên Mị đỡ Tà Long, sắc mặt lập tức trở nên kinh hoảng, vội vàng tiến đến“Chủ tử, người bị thương?”

      Dứt lời, vợ chồng hai người cảnh giác nhìn Phượng Thiên Mị, từ trong tay Phượng Thiên Mị đỡ lấy Tà Long.

      đường gặp sát thủ, là vị nương này cứu ta.” Tà Long biết vợ chồng hai người cảnh giác, liền thay Phượng Thiên Mị chuyện.

      “Cám ơn nương cứu công tử nhà chúng ta, nương tới trước trong phòng uống ly trà !” Biết được vị nương trước mắt là ân nhân cứu mạng chủ tử nhà mình, phụ nhân ôn hòa mời phượng Thiên Mị uống trà.

      cần, ta còn có việc, trước ly khai.” Dứt lời, Phượng Thiên Mị ánh mắt nhìn về phía Tà Long, ánh mắt có chút khinh chọn, mang theo vài phần nghiền ngẫm giọng điệu ,

      “Tà Long ! Nhớ kỹ, ta gọi là Cuồng Phượng, xem phân lượng tên hai ta xứng đôi, nếu như ngươi có ngày cùng đường khôn có nơi nào , mang theo thứ này đến Phượng Vũ Cửu Thiên tìm ta, ta thu của ngươi, ha ha ha ha!” Phượng Thiên Mị xong, từ đều lấy ra cây trâm mai ngọc, trực tiếp phi đến cắm đầu Tà Long.

      đợi bọn họ có phản ứng, liền lắc mình rời , biến mất trong bóng đêm.

      Ba người bừng tỉnh mắt hung hăng run rẩy, đặc biệt kia đôi lão phu phụ, ánh mắt thâm ý hài hước nhìn về phía chủ tử của mình. Cái gì? Nữ tử kia lại còn , đợi chủ tử bọn cùng đường thu lưu.

      Còn có, Phượng Vũ Cửu Thiên cái tên này đồng thời cũng làm mấy người bọn họ kinh ngạc, vì cái tên này mấy ngày nay vang vọng toàn bộ Vân Thành, cái này gọi là người biết, người hiểu a!

      Nếu chủ tử Phượng Vũ Cửu Thiên, kia phải làm nam kĩ sao? Nghĩ đến như vậy, vợ chồng hai khỏi trận ác hàn, chủ tử mà làm nam kĩ, phải trực tiếp đánh hỏng Phượng Vũ Cửu Thiên!

      Về phần, bọn họ vì cái gì biết được nử tử tự xưng Cuồng Phượng kia là chủ tử của Phượng Vũ Cửu Thiên, cũng có sinh ra phản cảm, đó là bởi vì bọn họ nhìn ra được, nàng người toát ra ngạo khí cùng quý khí, loại này nữ tử tuyệt đối phải thanh lâu nữ tử.

      Như vậy, thế nhưng phải thanh lâu nữ tử, vậy chỉ có giải thích, nàng khẳng định là lão bản phía sau màn của Phượng Vũ Cửu Thiên. Bọn họ phải người thế tục, đối với nữ tử mở thanh lâu tuy rằng rung động, nhưng cũng biết là có bao nhiêu đồi phong bại tục, đổ cảm thấy nàng bản lĩnh .

      Nữ tử này, sợ là đơn giản.

      Tà Long đầu tiên là bị Phượng Thiên Mị câu ‘Nhớ kỹ, ta gọi là Cuồng Phượng, xem phân lượng tên hai ta xứng đôi.’ sửng sốt chút, ma xui quỷ khiến cho rằng, Tà Long Cuồng Phượng, ha ha! Quả là xứng.

      Nhưng nghe đến vế sau ‘Nếu có ngày ngươi cùng đường, mang theo thứ này đến phượng Vx Cửu Thiên, ta thu lưu ngươi.” mặt đen lại, tuy rằng mang theo mặt nạ nhìn , nhưng là hơi thở ràng trầm xuống, tay cũng nắm chặt.

      Hơn nữa, còn đem cây trâm cắm lên đầu , chết tiệt, có ngày cùng đường sao?

      “Chủ tử, vẫn lên trở về ốc thôi!” Nam nhân cảm nhận được hàn ý của Tà Long hàn ý, vội vàng ngắt lời .
      thuyt thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 81: Đều có biện pháp

      Sau đó, hai vợ chồng cùng nhau đỡ Tà Long vào bên trong phòng, đặt lên giường, nam nhân bắt mạch cho Tà Long.

      “Tâm mạch bị thương tổn, nghỉ ngơi mấy ngày liền hảo.” Nam nhân .

      Lời này vừa ra, Tà Long nghi hoặc , phải trúng độc sao? Lúc ấy ràng cảm thấy toàn thân vô lực, tại, như thế nào lại chỉ bị thương? Nghĩ nghĩ, Tà Long lại đột nhiên nghĩ tới cái gì? Chẳng lẽ là nàng?

      Nhưng là, nàng làm như thế nào, vì sao chút cảm giác đều có. Đột nhiên cảm giác có gì đó đúng, mới vừa rồi thời điểm Cuồng Phượng dẫn trở về , tay đột nhiên bị nàng cắn cái, chẳng lẽ, là do vậy.

      Mặc dù là như thế, kia vì sao nàng lại làm vậy! Nàng làm vậy khỏi khiến nghĩ đến người , là nàng sao? Quần áo hồng y, thị huyết xinh đẹp, hơn nữa, cũng có bài xích nàng.

      “Chủ tử, làm sao vậy?” Đúng lúc này, nam nhân đánh gãy trầm tư của Tà Long.

      “Nga! có việc gì.” Tà Long phản ứng lại, đáp.

      “Ta chủ tử a! Ngươi cũng trưởng thành , vì cái gì lại cưới thê tử! Lấy kinh nghiệm nhìn người của ta, nữ tử kia sai đau.” Phụ nhân nửa vui đùa, nửa lòng .

      Tà Long trận gì, Ngọc Di lại tới nữa, mỗi lần thấy đều lấy chuyện cưới vợ ra .

      Tà Long biết chính mình lại Ngọc Di, cho nên liền lựa chọn trầm mặc.
      Thấy Tà Long lời nào, Thu Lãnh Ngọc cũng tính yên lặng, tiếp tục ,“Tà Long Cuồng Phượng, quả rất xứng .”

      “Ngọc Di, ngươi cũng phải biết tình huống của ta” Tà Long mâu lý quang mang khẽ biến ảm đạm, bất đắc dĩ .

      Lúc này, Thu Lãnh Ngọc cũng thu lại ý cười, vẻ mặt chính sắc ,“Chủ tử, ta biết ngươi chán ghét tiếp xúc nữ nhân, nhưng chẳng lẽ ngươi muốn vì chính mình lưu lại huyết mạch sao? Hơn nữa, bây giờ còn chưa đến thời điểm sơn cùng thủy tận !”

      “Ngọc Di, ta biết ngươi là tốt với ta, nhưng rốt cuộc vẫn phải rời , cần gì phải lưu lại vướng bận đâu!” Tà Long cười khổ .

      “Nhưng là….” Thu lãnh ngọc chưa từ bỏ ý định, nhưng lời chư ra đến miệng bị nam nhân bên cạnh ngắt lời,“Tốt lắm, chủ tử đều có tính toán của người, ngươi nha, cũng đừng quan tâm nhiều.”

      “…” Thu Lãnh Ngọc phô trương há mồm, vẫn là có ra tiếng.

      === ====== ===

      Bên này, Phượng Thiên Mị lặng yên tiếng động trở lại Phượng Vũ Cửu Thiên , mọi chuyện trong lâu xong, bất quá tại ở lại Phượng Vũ Cửu Thiên khách nhân vẫn rất nhiều .

      “Chủ tử, bạc của ngày hôm nay có thể so với bạc tháng thu vào của ba kĩ viện kia .”

      “Đúng vậy! trước kia Vạn Hoa lâu và Hoa Lại viện của chúng ta gộp lại mấy tháng cũng bằng đâu!”

      Tiền ma ma cùng Lâm ma ma kích động kêu lên, hai mắt quang mang vô hạn.

      “Ngươi sao lại biết tam đại kĩ viện thu vào bao nhiêu!” Phượng Thiên Mị mày nhíu lại, khó hiểu hỏi.

      “Chúng ta làm thanh lâu nảy tuy rằng sinh ý đủ, những vẫn làm sổ thu chi, tính toán mọi thứ cũng sai lệnh lắm.” Lâm ma ma .

      “Chính là a! Hôm nay người đến đây đông như vậy, tại các nương ai rảnh dỗi! Còn có khách nhân muốn tìm nương, chỉ là mọi người đều phải tiếp khách hết rồi .” Tiền ma ma .

      “Chủ tử, sinh ý của Phượng Vũ Cửu Thiên phong phú có cần tìm thêm nương !” Lâm ma ma, nếu cứ từ chối các khách nhân kia thực tiếc .

      “Có thể, nhưng cần phải cẩn thận, đừng để cho bất kỳ kẻ nào có mục đích tốt tiến vào, hơn nữa hai người các ngươi tí nữa dặn dò các nương, vô luận như thế nào dám bán đứng Phượng Vũ Cửu Thiên, hẩu quả các nàng sẻ thể chịu được đâu, nếu trung thành với ta, ta nhất định bảo đảm mọi người bình bình an an.” Phượng Thiên Mị thanh nghiêm túc .

      Kỳ , nàng hề sợ cac nương bán đứng Phượng Vũ Cửu Thiên, cũng lo lắng có kẻ tâm địa bất chính tiến vào trong lâu, bởi vì nàng an bài tốt tất cả.

      Quá vài ngày nữa nàng phải trở lề phủ thừa tướng, cũng có nhiều thời gian quản lý lâu như bây giờ, nơi này cũng chỉ có thể giao cho Bạch Nhan các nàng . Vì bảo đảm có người bán đứng Phượng Vũ Cửu Thiên, nàng triệu hồi số xà độc trong Quỷ Lâm, trừ bỏ Bạch Nhan cùng Tư Vân đám người, bên cạnh ai cũng có con rắn bên cạnh, nếu phát phản bội, tất bỏ qua.

      phải nàng tính tình mọn, cũng phải nàng tự tin, mà là lòng người khó đoán, nhân đều vì lợi ích mà có thể làm mọi thứ, nàng tin ai đối với nàng cũng đều trung tâm.

      Trừ bỏ Bạch Nhan cùng đám người Tư Vân, nàng tạm thời thể tín nhiệm người khác cách hoàn toàn.

      “Là, ta hội cẩn thận .” Lâm ma ma và Tiền ma ma đáp lại.

      “Tốt lắm, các ngươi ra ngoài mang ! Ta cùng Bạch Nhan Tư Vân đám còn có chuyện nới với nhau.” Phượng Thiên Mị .

      “Là, kia ta cáo lui trước.” Lâm ma ma cùng Tiền ma ma lên tiếng trả lời lui ra, tiện thể đóng luôn cửa.

      “Tiểu thư, có phải hay muốn trở lại Phượng gia .” Bạch Nhan hỏi, là hỏi, nhưng cũng là khẳng định , tuy rằng nàng cùng tiểu thư thành lập cảm ứng, nhưng khi tiểu thư cho phép, nàng cũng thể biết tiểu thư suy nghĩ gì.

      Nhưng vẫn có thẻ đoán hoặc nhìn ra chút .

      sai” Phượng Thiên Mị thản nhiên đáp.

      “Vậy tiểu thư khi nào trở về?” Tư Vân hỏi.

      “Nhưng nếu bọn họ thừa nhận người, làm sao bây giờ?” Hồng Kiều lo
      lắng hỏi.

      “Ta đều có biện pháp” Phượng Thiên Mị dứt lời, trong mắt lên tia giảo hoạt, đột nhiên nghĩ tới cái gì, Phượng Thiên Mị nhìn phía Bạch Nhan ,“Nga! Đúng rồi, Thương Lan Hiên thế nào ?”

      Bạch Nhan vừa nghe, lập tức nở nụ cười, chỉ là tiếng cười, thiểm lộ đối Thương Lan Hiên khinh miệt cùng lãnh ý, rồi nàng chuyện nàng ở cùng Thương Lan Hiên ra.

      tình là như vậy, sau khi Thương Lan Việt đuổi theo Phượng Thiên Mị rời khỏi lâu, Thương Lan Hiên vốn cũng muốn đuổi theo, lại nhìn thấy Bạch Nhan, Thương Lan Hiên liền hướng Bạch Nhan đến.

      nương, có thể nhờ nàng chút chuyện hay .” Thương Lan Hiên cười , lúc này căn bản hề nghĩ tới chuyện bị nàng đánh trúng chưởng.

      “Nguyên lai là Hiên vương gia a! biết Hiên vương gia muốn cùng tiểu nữ chuyện gì!” Bạch Nhan giọng điệu cũng có ý cười, cự tuyệt, chẳng qua vừa dứt lời liền ngồi xuống, cũng có mời Thương Lan Hiên ngồi xuống.
      thuyt thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 82: từ thủ đoạn

      Thương Lan Hiên thấy Bạch Nhan chuyện với , cũng mời ngồi cũng giận mà tự mình ngồi xuống.

      biết nương có phải là lão bản của Phượng Vũ Cửu Thiên!” Thương Lan Hiên cũng quanh co lòng vòng, trực tiếp hỏi, chính là kia giọng điệu bình thản, nếu biết có mục đích khác, đúng là khiến người khác nghĩ chuyện phiếm!

      “Khanh khách! Hiên vương đùa, ta chỉ là nữ tử nho , sao có khả năng mở thanh lâu lớn như vậy! Ta chỉ bất quá chỉ là người quản lý thôi.” Bạch Nhan cười khanh khách, thập phần thản nhiên .

      Thương Lan Hiên mâu sơn lập tức lên tia khác thường, suy nghĩ có chút phức tạp, đối với lời Bạch Nhan chút tin mà cũng có chút tin, chỉ là lời của nàng biết đâu là giả đâu là .

      Mà lời Bạch Nhan hề sai, nảng quả thực có khả năng mở thanh lâu, nàng thực là quản lý.

      “Vậy biết nương có muốn trở thành người vạn người?” Thương Lan Hiên giọng điệu có chút dụ hoặc , ánh mắt thâm thúy đánh giá Bạch Nhan , tựa hồ như muốn từ mặt nàng nhìn thấy vẻ mắt mà mong muốn, chỉ tiếc, nhìn ra.

      “Nga! Ta làm sao có khả năng đứng người khác đâu!” Bạch Nhan hề sợ hãi, tựa hồ chuyện có thể đứng người khác chỉ là bữa ăn trưa, có ý nghĩa.

      “Bổn vương có thể chuộc thân cho nương, lại có thể cho nương vinh hoa phú quý và thân vận đứng vạn người.” Thương Lan Hiên cười .

      “Chẳng lẽ Hiên vương gia giống như dân chúng đồn đại, muốn cưới tiểu nữ làm vương phi?” Bạch Nhan khẽ cười , cũng cảm thấy Vương phi có cái gì đặc biệt .

      sai, bổn vương có thể thú ngươi làm sườn phi, về sau bôn vương kế thừa đại thống lên làm vua, liền có thề phong ngươi làm quý phi, dưới người vạn người.” Thương Lan Hiên có chút nghiêm túc , tựa hồ ngại Bạch Nhan biết dã tâm cùng kế hoạch của .

      đúng là đa tạ Hiên vương hảo ý, nhưng là tiểu nữ tử chưa bao giờ nghĩ làm thiếp thất người khác, lại cảm thấy vui gì khi cùng nhiều nữ nhân khác chia sẻ nam nhân, cho nên, còn thỉnh Hiên vương gia cân nhắc ràng.” Bạch Nhan có cự tuyệt, cũng có đáp ứng, cũng có kinh ngạc với dã tâm , chỉ ra chính mình vui, xem như lạt mềm buộc chặt.

      Thương Lan Hiên nghe xong, suy nghĩ trở nên phức tạp, tự nhiên là thể vì Bạch Nhan từ bỏ Tô gia có thế lực lớn, nhưng Bạch Nhan này cũng có cự tuyệt , chính là làm cho cân nhắc ràng, này thuyết minh là có hy vọng , nhưng cũng là có hi vọng.

      Tô gia có quyền, Phượng Vũ Cửu Thiên có tiền, làm đại , đây là thiếu thứ cũng được , chẳng lẽ thể làm cho “ngư cùng hùng trưởng giai’* sao?

      • Cá và gấu cùng sống, ở đây ý để Tô gia và Phượng Vũ Cửu Thiên hòa thuận với nhau.

      “Chủ tử, Vân phi nương rời , còn có Tiền ma ma phân ta tói xin chỉ thị của ngài, là Càng Vương có việc muốn cùng người thườn thảo.” Lúc này, thanh theo ngoài cửa truyền đến.

      Chủ tử? Thương Lan Hiên nao nao, chẳng lẽ, nữ nhân này là lão bản Phượng Vũ Cửu Thiên, bằng hạ nhân sao có thể gọi nàng là chủ tử! Cho dù là quản , cũng xưng hô như vậy!

      Còn có, Thương Lan Việt động tác nhanh như vậy, sợ là nếu hành động, chỉ có thể chắp tay dâng người khác!

      biết, chút nữa ta qua.” Bạch Nhan ra vẻ có nhìn đến biểu tình Thương Lan Hiên, lạnh nhạt đáp.

      “Là” Ngoài cửa truyền đến tiếng trả lời.

      “Hiên vương gia, ta còn có việc, xin cáo từ.” Bạch Nhan đứng dậy, xong, liền xoay người rời .

      “Bạch nương, có thế cho bổn vương suy nghĩ ba ngày?” Thương Lan Hiên thấy Bạch Nhan phải , vội vàng lên tiếng.

      Bạch Nhan cước bộ dừng chút, quay đầu lại thâm ý nhìn Thương Lan Hiên, cũng cái gì, liền ra ngoài.

      Lưu lại Thương Lan Hiên vì thế rối rắm vạn phần, tuy rằng tại Thương Lan Việt cũng có chính phi, nhưng bằng tính cách Thương Lan Việt, nhất định suy nghĩ cầu của Bạch Nhan, cho nên, phải nhanh chóng suy nghĩ ra ràng.

      “Tiểu thư, Thương Lan Hiên kia biết xấu hổ .” Nghe xong Bạch Nhan kể , Tư Diệu thở phì phì oán giận .

      “Đúng vậy!Sau khi tổn thương tiểu thư như vậy lại dám đến đánh chủ ý lên Phượng Vũ Cửu Thiên.” Tư Tình tức giận vội vã phụ họa, tuy rằng Thương Lan Hiên biết Phượng Vũ Cửu Thiên là của Phượng Thiên Mị , nhưng những hành vi của trong mắt các nàng khiến người khác khinh thường.

      “Mọi người ai chả tham lam , đặc biệt là người hoàng gia, vì quyền thế từ thủ đoạn, ăn thịt người cho tới bây giờ đều phun xương cốt, coi như biết xấu hổ .” Phượng Thiên Mị đạm .

      “Kia tiểu thư, ngươi trăm ngàn lần cần nhấc lên quan hệ với người hoàng gia!” Hồng Kiều nghe xong, vội vàng khuyên nhủ, nhớ tới thủ đoạn của Thương Lan Hiên, nghĩ thôi thấy sợ.

      Phượng Thiên Mị cũng có đáp lại, chỉ cho Hồng Kiều ánh mắt yến tâm, đương nhiên nàng có quân hệ gì với người hoàng gia.

      Từ xưa đến nay, hoàng gia luôn là địa phương nguy hiểm, vì quyền thế mà từ thủ đoạn.

      Liền xem Thương Lan Mạch, vốn là thái tử cao cao tại thượng, nhưng vì vị trí đó, mà bị nhân thiết kế biến thành kẻ ngốc, còn bị thực tâm cổ tra tấn tám năm, cho dù nàng ý chí sắt đến như thế nào, nhìn người vô tội như phải chịu đau khổ cũng đành lòng .

      Chậm chậm, Thương Lan Mạch, nàng như thế nào đột nhiên nghĩ đến a! Từ hôm cứu ở Qủy Lâm vẫn chưa gặp lại lần nào, biết thế nào rồi.

      Nghĩ đến đây, Phượng Thiên Mị khỏi trong lòng cười khổ, chỉ sợ hoàng cung cũng chỉ là sạch , thuần khiết nhất ! cái ngốc tử, cư nhiên biết phụ trách, so với người bình thường tốt hơn nhiều lắm.

      Ai! Nếu Phượng Thiên Mị biết Thương Lan Mạch thực mới là người sâu lường được, biết nàng nghĩ như thế nào?

      Phượng Thiên Mị đám người ở Phượng Vũ Cửu Thiên hai ngày, này hai ngày, Phượng Vũ Cửu Thiên sinh ý có thể là hồng náo nhiệt hỏa a! Phượng Thiên Mị biết sinh ý hội hảo, nhưng thể tưởng được tốt như vậy.

      Mà này hai ngày, Phượng Vũ Cửu Thiên lại chiêu đám người tư sắc thượng tầng, tài nghệ sai, mỗi người đều tra xét chi tiết, quả có những nữ tử có mục đích tiến vào, cũng may phát có mướn người.

      Tuy rằng nàng dám cam đoan những kẻ khác lưu lại có dị tâm, nhưng là ít nhất trước mắt là chưa thấy ai, tất cả mọi người được Phượng Thiên
      Mị cảnh cáo , tuyệt đối trung với nàng, nếu nàng để ké đó phải hối hận vì sinh ra đời.



      Chương 83: Thiên tài buôn bán


      tại, thanh danh của tam đại thanh lâu Vân Thành dần phai nhạt, trừ bỏ Phong Nguyệt lâu thiệt hại quá nghiêm trọng, Khuynh Vũ các cùng Phù Hương viện so với bình thường, sinh ý muốn giảm phân nửa .

      Mà những thanh lâu bình thường cũng hoàn toàn ngã xuống , sinh ý muốn ít ỏi có mấy, cùng với Vạn Hoa lâu và Hoa Lại viện trước khi Phượng Thiên Mị mua khác là mấy.

      Phượng Thiên Mị cũng nhàn rỗi, thừa cơ hội này để Tiền ma ma và Lâm ma ma thu mua lại các nương, cho bọn họ tập ca múa.

      tại cũng chỉnh đốn lại thanh lâu, đả thông các thanh lâu cạnh nhau, cải tạo thành sòng bạc cùng tửu lâu.

      Phượng Vũ Cửu Thiên trong hai ba ngày này, danh tiếng truyền khắp toàn bộ Thiên Vận hoàng triều, đến lão hoàng đế trong cung cũng có chút động tâm, muốn lôi kéo Phượng Vũ Cửu Thiên về dưới trướng của mình để sử dụng.

      Thương Lan Việt cùng Thương Lan Hiên có thể ngày nào cũng chạy tới Phượng Vũ Cửu Thiên, tuy rằng Bạch Nhan thừa nhận mình là lão bản, nhưng là bọn họ đều nhận định rằng lão bản là nàng.

      Bởi vì ở Phượng Thiên Mị hạ lệnh, nên tất cả mọi người trong tửu lâu từ cử chỉ cho đến cách chuyện đều đối với Bạch Nhan như là đối với lão bản.

      Mà Bạch Nhan cũng đồng dạng cho bọn họ thời gian ba ngày suy nghĩ, nếu ai đồng ý lấy nàng làm Vương phi nàng liền đồng ý gả. Mà chuyện này đối với Thương Lan Hiên và Thương Lan Việt là vạn phần khó khăn, vạn phần khó xử, nếu là chỉ có tiền,mà có quyền , tình căn bản vô dụng.

      Nhưng có quyền mà vô tiền quả thực cũng vô dụng, hơn nữa sinh ý của bọn họ gần đây vô cùng thảm bại

      Cho nên bọn họ họ muốn thu phục lão bản của Phượng Vũ Cửu Thiên, nhưng tình hình có chút tiến triển gì cả.

      Bất quá bọn họ chung quy phải chọn lấy hay lấy, nếu thể ngư cùng hùng cũng sống họ cũng có thể từ bỏ mà thôi.

      Liền ngay cả Mộc Cẩm Thần cũng nhẫn lại nổi , Phượng Vũ Cửu Thiên quật khởi, cơ hồ lũng đoạn toàn bộ sinh ý thanh lâu Vận Thành, đối với thiên tài buôn bán như là chịu kích, thập phần đả kích, cũng thập phần tò mò, rốt cuộc là người như thế nào mà lại có năng lực như thế.

      Lúc này, Mộc Cẩm Thần ở trong phòng của Bạch Nhan, bởi vì nàng cảm giác được Mộc Cẩm Thần hề có mục đích gì tới tìm nàng, cho nên, Bạch Nhan cũng keo kiệt trò chuyện với .

      Mộc Cẩm Thần thân cẩm bào màu lam, tao nhã ngồi đối diện Bạch Nhan, mũi cao thẳng, môi mỏng manh, mày kiếm khẽ giương, hạ thùy mi, đầu ô phát tùy ý thả sau lưng. Sườn mặt tuấn, bộ dáng hoàn mĩ vô trù.(TT_TT ngu phần ta người)

      Bạch Nhan trước sau như thân bạch y, bạch sa che mặt, trừ bỏ Phượng Vũ Cửu Thiên ngoại nhân, ai gặp qua dung mạo Bạch Nhan, mọi người cũng biết nàng đẹp hay xấu, nhưng họ đều cho rằng bộ dáng nàng vô cùng đẹp nên mới dùng khăn che .

      Bạch Nhan quả rất đẹp, nhưng đây phải nguyên nhân nàng che mặt, chẳng qua là chưa đến lúc lộ mặt mà thôi.

      Đối mặt với Mộc Cẩm Thần tuấn như thế, thân là xà , biết tình nam nữ Bạch Nhan cũng hơi hơi thất thần, bất quá chỉ trong nháy mắt.

      biết Mộc công tử tìm tiểu nữ có chuyện gì?” Bạch Nhan lễ phép hỏi.

      “Tại hạ cũng ác ý, Phượng Vũ Cửu Thiên chỉ trong đêm danh trấn Thiên Vận , tại hạ rất bội phục, cho nên thuần thúy muốn cùng lão bản của lâu kết giao bằng hữu, hy vọng nương có thể giúp tại hạ .” Mộc Cẩm Thần ôn hòa có lễ đạm cười , vô luận là giọng điệu hay là thần thái, đều biểu thản nhiên cùng chân thành.

      quả mang theo mục đích tốt nào đến đây , chỉ đơn giản là bội phục lão bản của Phượng Vũ Cửu Thiên mà thôi, cũng biết Thương Lan Hiên cùng Thương Lan Việt luôn luôn đánh chủ ý lên lâu.

      “Nga! Kia Mộc công tử từ đâu mà biết được, tiểu nữ tử phải lão bản đâu!”
      Bạch Nhan nghe xong Mộc Cẩm Thần trong lời , vi lăng, lập tức cười .

      “Cảm giác” Mộc Cẩm Thần cười phun ra hai chữ, có bao nhiêu biểu tình và lời dư thừa.

      “Cảm giác? Ha ha! Mộc công tử luôn tin tưởng trực giác của bản thân sau?” Bạch Nhan khẽ cười , có kinh ngạc cũng có cười nhạo, càng có chột dạ, bởi vì của nàng xác thực phải lão bản.

      người ngay cả chính mình còn thể tin tưởng có thể tin ai đây.” Mộc Cẩm Thần như trước vẻ mặt vân đạm phong khinh, tao nhã.

      “Ha ha ha ha! hổ là Thiên Vận đệ nhất tài tử, thiên tài buôn bán, quả nhiên đủ tự tin, cũng đủ thông minh. sai, ta cũng phải lão bản nhưng giờ ta thể lộ ra chủ tử của ta.

      Nhưng nếu có ngày ngươi nhìn thấy nàng, chỉ sợ tự tin của người nhất định bị tận diệt, bởi vì đó là người khiến người thấy sâu rung động .” Bạch Nhan cười , đối Mộc Cẩm Thần có bội phục cùng tán thưởng, nhưng là càng nhiều hơn là bội phục Phượng Thiên Mị, bởi vì nàng tin tưởng, Phượng Thiên Mị nhất định là truyền kỳ của thế gian này.

      Bạch Nhan đối Mộc Cẩm Thần lời này sai, khi biết đến Phượng Thiên Mị, nhất định chịu đả kích cùng rung động sâu, mãi hồi lâu mới tiêu hóa được.

      Bạch Nhan như vậy, Mộc Cẩm Thần liền càng thêm tò mò, nhưng là người bao giờ ép buộc người khác, Bạch Nhan thể để lộ cũng truy vấn nhiều,, chỉ là đối với người nàng phần mong chờ.

      như vậy tại hạ cũng quấy rầy nương, theo tại hạ biết Càng vương và Hiên vương đánh chủ ý lên Phượng Vũ Cửu Thiên, tuy rằng mọi của các ngươi đều do chủ tử định đoạt , nhưng ta hi vọng các ngươi có liên hệ đến Hoàng gia, nếu nhất định là dẫn lửa thiêu thân.” Mộc Cẩm Thần xong liền xoay người ly khai.

      Bạch Nhan ánh mắt có chút thâm ý nhìn Mộc Cẩm Thần rời , sai, cùng hoàng gia nhấc lên quan hệ, nhất định mang họa vào thân.

      Tuy rằng các nàng sợ, nhưng chắc là có chuyện gì xảy ra! Bất quá, các nàng nhất định bị cuốn vào phân tranh của Hoàng gia vì Thương Lan Hiên nhất định phải chết dưới tay của chủ nhân.

      Tiểu thư muốn báo thù, nhất định phải hồi phủ Thừa Tướng.
      thuyt thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 84: phải ngốc tử

      Hơn nữa trở về phủ Thừa Tướng, liền thể tránh có quan hệ với người hoàng gia, bởi vì tiểu thư cam lòng để cho những kẻ kia chết cách thống khoái.

      Hiên vương phủ

      Lúc này, Thương Lan Hiên ngồi trong thư phòng suy nghĩ, ánh mắt đăm chiêu nhìn bức thư tay mình.

      Ngày mai chính là ngày thứ ba, nay lại chưa có đáp án, muốn buông bỏ thế lực Tô phủ là có khả năng , nhưng nếu buông tha cho Phượng Vũ Cửu Thiên lại cam lòng.

      “Cộc!Cộc!” Lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa.

      “Tiến vào” Thương Lan Hiên giờ muốn gặp ai, giọng điệu kiên nhẫn với người ngoài cửa.

      “Vương gia, người làm sao, mấy ngày nay đều yên lòng , là vì sinh ý của Phù Hương viện sao?” Thanh nhu nhược vang lên mang theo vài phần yên lòng, Tô Nhị Tịch luôn yên lòng Thương Lan Hiên, trong lòng cỗ hờn giận, nàng biết mặt là do sinh ý Phù Hương viện, nhưng nhiều hơn là do nữ nhân ở Phượng Vụ Cửu Thiên kia!

      Tuy rằng ả chưa từng ra khỏi phủ, nhưng đối với chuyện bên ngoài cũng biết được bảy tám phần, mấy ngày nay, Hiên vương luôn tới Phượng Vũ Cửu Thiên tìm nữ tử kêu Bạch Nhan.

      “Vương gia, nếu người lòng muốn lấy nữ tử kêu Bạch Nhan kia, người cứ cưới ! Nếu người cho nàng vị trí chính phi, nô tỳ nhất định với phụ thân.”

      Tô Nhị Tịch ràng biết nguyên nhân chân chính Thương Lan Hiên tìm Bạch Nhan, chỉ cho rằng thích mà thôi, nhưng cũng đoán trúng rằng muốn cưới nàng.

      Thương Lan Hiên nghe xong, nao nao, chống lại ánh mắt ủy khuất của Tô Tịch Nhi, khuôn mặt cưỡng chế giả bộ trấn định, tâm lập tức nhuyễn xuống đứng dậy đỡ lấy Tô Tịch Nhi.

      “Tịch nhi, cám ơn ngươi, kỳ bổn vương cũng phải thích Bạch Nhan kia, chẳng qua nàng ta là lão bản của Phượng Vũ Cửu Thiên, bổn vương muốn nàng ta là để sử dụng, nhưng nàng ta lại muốn vị trí chính phi.

      Nhưng bổn vương cam đoan, chỉ cần đoạt được ngôi vị hoàng đế, bổn vương hưu Bạch Nhan kia, cho dù hậu vị chỉ có thể là ngươi .” Thương Lan Hiên cũng gì với Bạch Nhan về phi vị, bởi vì tại cũng đặt toàn bộ hy vọng lên Bạch Nhan, nhiều nhất cũng chỉ có thể hứa cho nàng vị trí chính phi, muốn hưu Tịch nhi, chặt đứt quan hệ Tô gia, đó là có khả năng.

      “Vương gia như thế nào là như thế ấy” Tô Nhị Tịch cố nén trụ nức nở, thản nhiên , lúc này, Tô Nhị Tịch trong mắt lên thần sắc phức tạp, tuy rằng thực cam lòng, nhưng ai kêu ả thương đâu!

      === ====== ====== ======

      Ngày kế, trời trong nắng ấm, lại là ngày thời tiết sảng khoái.

      Giữa trưa, Phượng Thiên Mị thay bộ nam trang, mang theo Tư Vân cũng vận nam trang ra ngoài, để lại đám người Hồng Kiều và Bạch Nhan ở lại Phượng Vũ Cửu Thiên.

      Lúc trước nàng mở Phượng Vũ Cửu Thiên, còn chưa điều tra , tại nàng muốn biết đệ nhất thanh lâu suy sụp Phù Hương viện trông như thế nào, nên nàng quyết định tới Phù Hương viện.

      Phượng Thiên Mị cùng Tư Vân đường, nghe dân chúng chuyện phiếm bát quái, đều là về Phượng Vũ Cửu Thiên .

      Đột nhiên,“Đông” tiếng, cắt đứt huyên náo đường, nhóm dân chúng lân cận dừng lại động tác làm, tất cả nhìn về phía.

      Chỉ thấy cái quầy hàng bị gãy làm hai, hàng hóa mỗi nơi thứ, mà giữa quầy hàng bị gãy, có nữ tử vận y phục lam sắc nằm đó, sắc mặt trắng bệch thống khổ chịu nổi.

      Tiếp theo đó là đại hán từ phòng bên cạnh lao ra, theo sát là nữ tử phong trần y phục hở hang, nhìn thế nào cũng phải hơn ba mươi tuổi, thấy nữ tử đó trang điểm sặc sỡ xinh đẹp, dân cũng thấy có trò hay lập tức chen chúc nhau đến xem.

      Phượng Thiên Mị lúc này mới chú ý tới, nàng đứng trước cửa Phù Hương viện, trong mắt lập tức sinh ra hàn ý cùng giảo hoạt.

      biết do trùng hợp hay cố ý, để cho nàng gặp được Phù Hương viện phát sinh chuyện như vậy, phải nàng ngoa Phù Hương viện này nhất định xuống dốc phanh.

      Tư Vân cùng theo Phượng Thiên Mị tới.

      “Di, đây phải là Phi Phi nương trong tứ đại hoa khôi của Phù Hương viện
      sao? Có chuyện gì vậy?”

      biết a! Đột nhiên rơi từ lầu xuống, còn thân máu tươi .”

      “……..”

      Nhóm dân chúng nghi hoặc .

      Hoa khôi Phù Hương viện, Phượng Thiên Mị hơi hơi nheo mắt, lẳng lặng nhìn hết thảy.

      Bỗng“Phốc” tiếng, Phi Phi phun ngụm máu tươi, lại phun tới chỗ người vận bạch y cách đó xa, chủ nhân bạch y thấy thế, thân mình run lên lập tức hoảng sợ, thanh mang vài phần trẻ con hét lên,“A! Máu!”

      Tiếng kêu như vậy, mọi người mới nhìn về phía người vận bạch y kia, đều là vẻ mặt khinh thường cười nhạo.

      Khả Phượng Thiên Mị cũng tỏ thái độ như vậy, người này sợ máu? Phượng Thiên Mị có chút nghi hoặc, đêm đó phải máu của nàng thực ngọt sao?

      sai, người đó là Thương Lan Mạch.

      Thương Lan Mạch vốn định Thiên Phượng cư, mà tới đó nhất định phải qua phố Hoa này, vừa xong khi tới lầu dưới củ Phù Hương viện, lầu đột nhiên rớt xuống người, vốn có thể rời xa , nhưng biết Thương Lan Hiên lầu, cho nên có li khai.

      Nữ nhân kia hộc máu lên áo bào của , mặc dù chán ghét đến mức muốn đá văng nàng ta ra, nhưng có, bởi vì thể, cho nên cũng chỉ có thể dựa vào danh ngốc tử mà làm.

      “Ngốc tử, xa chút, trong chốc lát nếu bị thương, chúng ta chịu trách
      nhiệm đâu.” cái đại hán hung thần ác sát cảnh cáo.

      “Ta, , là, ngốc, tử.” Thương Lan Mạch vừa nghe đến người khác gọi ngốc tử, thanh tức giận đề cao thêm đê-xi-ben, chữ chữ cường điệu .

      “Ha ha ha ha! Ngốc tử chính là ngốc tử, còn chính mình phải ngốc tử.” Này đại hán cùng nữ tử thanh lâu cho mặt mũi cười to ra tiếng, dân chúng cũng cười nhạo, còn lại là đồng tình.

      “Ngươi, các ngươi ……….” Thương Lan Mạch bị tức , trong lúc nhất thời biết làm sao.

      “Ha ha ha ha! Đối phó với tiểu vương gia có trí lực như vậy, quả thực là chó tốt của Hiên vương! Các ngươi nhất định phải chịu báo ứng , Thương Lan Hiên, còn có các ngươi, cho dù ta chết , thành quỷ cũng buông tha các ngươi.” Đột nhiên, nữ tử vô cùng chật vật kia phát ra tiếng trong trẻo mà lạnh lùng, ánh mắt tràn đầy cừu hận cùng châm chọc khiêu khích.
      thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :