1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ngự xà cuồng phi - A Mai Nhi (79/360c)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 71: Cửu ngưỡng đại danh

      Mà bên này tiếng ca như nước vẫn ngừng:

      Đàn ngân khúc vang phù vân mơ hồn hoa

      Vương ái ân hồng trần.

      Từng say đắm hương thơm nồng mang bao gió sương

      Lệ hồng nhan khẽ rơi.

      Còn đâu khúc ca nơi phồn hoa như phù du

      Tan biến bờ môi.

      Vầng trăng chếch xa xôi, lầu cao thêm hắt hiu

      Màu rêu phong phủ mờ

      Phong vân trôi qua vẫn câu thề khắc ghi

      Nhưng thế gian xoay vần, người thay lòng.

      Tương tư chưa vơi muốn vươn bàn tay giữ lấy

      Hồng trần muôn bể dâu.

      “Tiểu thư, có thuyền hoa về phía chúng ta .|” Phượng Thiên Mị vừa dưng tiếng ca, Bạch Nhan nhanh chóng báo cáo.

      Bởi vì tất cả mọi người đều trầm mê trong tiếng ca, nên có phán , giờ thuyền hoa đó cách các nàng khoảng mười thước.

      Phượng Thiên Mị nhìn phía ngoài, thấy người đứng đầu thuyền là Thương Lan Hiên, trong mắt lên ngoan, khoé miệng gợi lên nụ cười tà mị dưới hồng sa, “ cố việc gì.”

      “Là, là Hiên vương.” Mà ngay tại Phượng Thiên Mị dứt lời sau, Hồng Kiều giọng kinh hô, mọi người vừa nghe, trong mắt đều lên hận ý cùng cảnh giác.

      “Đừng khẩn trương, hôm nay cho các ngươi xem bản tiểu thư chỉnh .” Phượng Thiên Mị cười ta .

      Mọi người nghe xong, cũng thực chờ mong kết cục của Thương Lan Hiên, nếu phải tiểu thư thể hàng đọng thiếu suy nghĩ, các nàng định để Thương Lan Hiên sống tiêu dao như vậy đâu!

      Mộc Cẩm Thần thuyền Phong Nguyệt lâu, thấy Thương Lan Hiên như vậy cũng hiểu, chỉ hơi nheo mắt, có suy nghĩ dư thừa đơn giản đứng nhìn tất cả.

      Thuyền của Phù Hương Viện tiến lại gần thuyền Phượng Vũ Cửu Thiên, hai thuyền cách nhau khoảng hai thước dừng lại.

      Lúc này, nam tử có bộ dạng giống gã sai vặt đứng lên mũi thuyền hướng về thuyền của các nàng ,“ nương, hảo chủ ta cho mời nương đến đán khúc.” Ngữ khí gã sai vặt mang theo nhiều điểm ngạo mạng cũng khinh thường.

      Quả vậy chủ tử là Hiên vương gia, đối với nữ tử thanh lâu. Cần khách khí sao? Chủ tử cho các nàng lên đàn hát là vinh hạnh lắm rồi.

      biết, chủ tử nhà ngươi là ai?” Phượng Thiên Mị cố ý nhu hóa chút thanh , ra vẻ biết hỏi.

      “Chủ tử nhà ta chính là Hiên vương gia.” Gã sai vặt có chút kiên nhẫn, khinh bỉ .

      “Nga…! Nguyên lai là Hiên vương gia! Cửu ngưỡng đại danh (ngưỡng mộ lâu).” Phượng Thiên Mị vừa nghe, giống như bừng tỉnh đại ngộ, cố ý nga dài tiếng, thanh cũng đề cao vài cái đê-xi-ben,“Nghe thời gian trước, Hiên vương gia cưới Phượng gia ngốc nữ, sau lại chết cháy trong hoả hoạn, đêm đó còn bị cháy đến hai lần. Sau lại có người là quỷ hồn Phượng Thiên mị chết oan uổng, cho nên trở lại báo thù, còn khiến người dân Vân thành kinh hoảng mất ngày đâu! Chỉ là bị đạo thánh chỉ tuyên bố Phượng Thiên Mị là điềm xấu dập tắt, bất quá, tiểu nữ cảm thấy, tình tựa hồ phải đơn giản như vậy, biết Hiên vương có thể kể hai, giúp tiểu nữ giải mốinghi hoặc trong lòng?” Phượng Thiên Mị trong giọng điệu tràn đầy cười nhạo và châm chọc.

      Thương Lan Hiên nghe vậy, sắc mặt nhất thời trở nên xanh mét, vặn vẹo, ánh mắt nhìn về phía Phượng Thiên Mị ngoài phẫn nộ cũng chỉ có phẫn nộ, nhưng lại



      Chương 72=Diễm danh lan xa

      Trầm Hạo Duyên tràn đầy kinh ngạc mở to mắt, miệng nghẹn cười, lại dám cười ra.| nữ nhân này muốn sống nữa sao? Cư nhiên dám trước mặt Thương Lan Hiên châm chọc , này khỏi cũng quá lớn mật .

      Xa xa Mộc Cẩm Thần nội lực thâm hậu, hơn nữa Phượng Thiên Mị chuyện thanh lại đề cao ít, cho nên, Mộc Cẩm Thần cũng ràng nghe được lời Phượng Thiên Mị . Tay cầm ly trà khỏi run lên, trong mắt lộ ra kinh ngạc cùng tán thưởng.

      Khóe miệng cũng khỏi gợi lên nụ cười nghiền ngẫm ,lá gan nữ nhân này !

      Mà bên này, đám người Bạch Nhan và Tư Vân nhìn mặt Thương Lan Hiên bị lời của Phượng Thiên Mị biến thành màu gan heo, cũng khỏi mím môi cười trộm, dào dạt đắc ý, nếu phải vì sợ bị phát , các nàng đúng là muốn cười to lên!

      “Lớn mật, nữ tử thanh lâu như ngươi, dám đối Vương gia năng lỗ mãng, muốn sống chăng.” Thương Lan Hiên gì, nhưng gã sai vạt bên người nổi giận quát lớn, tư thế cùng giọng điệu khác gì cáo mượn oai hùm.

      “Chẳng lẽ ta phải sao?” Phượng Thiên Mị thèm để ý tới gã sai vạt kia gọi mình là nữ tử thanh lâu, mà dung giọng điệu vô tội hỏi ngược lại , tuy là vô tội nhưng che dấu được nồng đậm trêu tức cùng trào phúng.

      “Ngươi ….” Gã sai vặt nhất thời chán nản, trừng mắt trợn mắt, cãi lại được.

      nương, tình đều qua, tất cả mọi chuyện đều như thánh chỉ ban, Phượng Thiên Mị cũng bổn vương bát tụ hợp, hơn nữa tương khắc, là điềm xấu. Cho nên phủ ta mới bị cháy hai lần, còn nam tử kia là trúng độc mà chết.” Thương Lan Hiên nhịn xuống lửa giận trong lòng, lạnh lùng .

      Thương Lan Hiên bỗng cảm giác được, những nữ tử này phải thanh lâu nữ tử bình thường, ngay chỗ này còn có mấy nữ tử khác võ công kém. Còn có, hồng ý nữ tử kia tản mát ra cỗ quý khí, lại dám bất kính với như vậy nàng ta nhất định có bối cảnh hoặc thân phận.

      Bất quá, trong Vân thành này có nữ tử nào mà để trong mắt, vậy nữ tử chắc phải người kinh thành! Nữ tử này khiến khỏi quan tâm.

      “Nga! Phải ?” Phượng Thiên Mị như nghi hoặc, giọng điệu tràn đầy tin.

      Trầm Hạo Duyên tự nhiên cũng cảm giác được mấy nàng tầm thường, Phượng Thiên Mị chuyện hề kiêng kị làm rất hiếu kì, muốn nhìn chút, đây là nữ tử thế nào mà thèm để Thương Lan Hiên trong mắt.

      Ngừng nghĩ, Trầm Hạo Duyên giọng điệu lễ nghĩa nương, tại hạ Đại học sĩ hàn lâm viện Trầm Hạo Duyên, chúng ta là nghe được tiếng ca cùng tiếng đàn yên dịu của nương, mong muốn có thể kết bằng hữu cùng nương, bàn chuyện luật, biết nương có thể nể mặt.”

      Đối với Trầm Hạo Duyên, Phượng Thiên Mị ra cũng biết, tuổi còn trẻ thuận lọi trở thành Đại học sĩ, hôm nay là Đệ nhất công tử Vân thành, diễm danh lan xa hoa hoa công tử. Cái chính yếu là bằng hữu Thương Lan Hiên, thường xuyên ở cùng Thương Lan Hiên, Phượng Thiên Mị tự nhiên nhận được
      .


      Tuy rằng Trầm Hạo Duyên là Thương Lan Hiên bằng hữu, nhưng chưa từng khi dễ Phượng Thiên Mị trước kia, cho nên nàng đối dãi với như cừu nhân. Nhưng là bằng hữu của Thương Lan Hiên, nàng chán ghét tồn tại của .
      thuyt thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963

      Chương 73: Hiên vương là gà trống


      Phượng Thiên Mị khinh thường khẽ cười “Nguyên lai là Ngũ công tử Vận thành, diễm danh lan xa Trầm công tử! Kính mộ lâu, chỉ là tiểu nữ muốn, sợ là thể bồi công tử rồi.”

      nương đây là muốn lể mặt Trầm mỗ sao?” Trầm Hạo Duyên cuồng hãn, nữ nhân này cư nhiên cự tuyệt ! Bình thường mặc kệ là tiểu thư nhà quan lại hay tiểu thư nhà phú quý, chỉ cần nhìn là bọn họ chủ động lại gần, mà giờ phút này bị nữ nhân này nhìn cũng thèm nhìn, còn mặt mũi về nhà.

      Còn có, lại còn diễm danh lan xa, đúng là phong lưu thành tánh, chẳng qua chưa tùng lưu tới thanh lâu..

      “Công tử lời ấy là ý gì? Mặt mũi là của bản thân, sao cần người khác cho , chỉ cần là người đều có mặt mũi, ai có thể cho công tử đây!” Phượng Thiên Mị trào phúng .

      Đám người Bạch Nhan Tư Vân bên cạnh Phượng Thiên Mị vẫn như trước mím môi nhịn cười, mặt mũi nha, gặp tiểu thư, mất mặt là tiểu, toi mạng, thống khổ vậy thảm .

      Ách …… Trầm Hạo Duyên kinh ngạc, dám thêm gì, sợ hồi nữa mặt mũi cái dạng gì biết, này nữ nhân đúng là khó đối phó!

      “Nếu bổn vương mòi ngươi sao!” Thương Lan Hiên thấy Trầm Hạo Duyên kinh ngạc, lập tức bày ra cái giá Vương gia, lời tuy nhiên là mời, nhưng giọng điệu lại là mệnh lệnh.

      Mặc kệ nữ nhân này có bối phận ra sao, chỉ cần nhìn trúng, nàng ta đừng hoàng trốn được.

      “Tiểu nữ tử muốn.” Phượng Thiên Mị .

      “Vậy ngay cả mặt mũi bổn vương nương cũng cho ?” Thương Lan Hiên hờn giận nhăn mi, bị nữ tử thanh lâu cự tuyệt, làm tôn nghiêm cao quý của bị đả kích nặng nề.

      thể tưởng được vương gia tuổi trẻ mà kiêu ngạo như vậy! Chẳng lẽ vương gia ngài nghe thấy lời tiểu nữ với Trầm công tử sao? Mặt mũi là chính mình cho mình, mặt mũi của ngài ai có thể cho ngài! Hơn nữa, Hiên vương ngài còn có mặt mũi để sao? Ngày đại hôn, bái đường là gà trống mà phải Hiên vương ngài, chẳng lẽ Hiên vương là gà trống sao?
      Di, này tựa hồ đúng, thế nhân đều biết Phượng Thiên Mị gả cho Hiên vương, như vậy rốt cuộc Hiên vương là gà trống hay gà trống là Hiên vương đây!” Phượng Thiên Mị châm chọc khiêu khích , đến , muốn Thương Lan Hiên chính là con gà trống.

      Nàng chủ yếu là trêu đùa Thương Lan Hiên, thử hỏi, nàng cho mặt mũi sao? Đáp án đương nhiên là có khả năng .

      chuyện buổi, làm cho chung quanh mọi người líu lưỡi.

      Cái gì, cái gì? Nữ nhân này dám Vương gia là gà trống, như vậy Vương gia nếu là gà trống, vậy Hoàng Thượng là cái gì nha! Mọi người khỏi bị dọa thân mồ hôi lạnh.

      Liền ngay cả đám người Bạch Nhan sớm chuẩn bị cũng bị kinh ngạc, tiểu thư cư nhiên giáp mặt Thương Lan Hiên là gà trống, các nàng đổ phải cảm thấy sợ hãi, chỉ là tốt xấu người ta cũng là người hoàng gia, tiểu thư như vậy, phải vũ nhục toàn bộ người hoàng gia sao?

      Trầm Hạo Duyên cùng xa xa Mộc Cẩm Thần cũng trận khiếp sợ, khóe mắt nhịn được run rẩy, tìm tòi nghiên cứu nhìn phía Phượng Thiên Mị, rốt cuộc là nữ tử như thế nào, cư nhiên lớn mật như vậy.

      “Làm càn, ngươi dám vũ nhục bổn vương là gà trống, này quả thực là đem toàn bộ hoàng gia vũ nhục , đây chính là tội tru di cửu tộc.” Thương Lan Hiên nhất thời tức giận đến sôi lên, nghiến răng nghiến lợi cả giận , rất có tư thế phải lăng trì Phượng Thiên Mị.



      Chương 74: phải báo

      thể ngờ được nữ tử nho như nàng mà dám ở trước mặt người khác vũ nhục , rất lớn mật!

      “Ha ha! Tiểu nữ tử nên Hiên vương thông minh hay ngu xuẩn đây! sai, nếu Hiên vương là gà khác gì Hàng thất toàn bộ cũng là gà.Chỉ là, Hiên vương gia ngài tiểu nữ vũ nhục hoàng gia, tội quả thúc đáng chết muôn phần, nhưng oang uổng nha! Là Hiên vương ngài tự cho gà trống thay mình, đây phải trước thế nhân tuyên bố ngài chính là gà trống hay sao? Tự mình làm nhục mình, Hiên vương tự làm, sao có thể tiểu nữ vũ nhục hoàng gia, tiểu nữ đây chỉ thôi mà.” Phượng Thiên Mị bộ thuyết giáo giọng điệu chút che dấu châm chọc.

      “Ngươi” Thương Lan Hiên nhất thời chán nản, ra lời, tuy rằng trong lời Phượng Thiên Mị quả có chút quá phận cùng lời ác độc, nhưng phải có lý.

      Tuy rằng Phượng Thiên Mị làm Thương Lan Hiên giận khó kiềm chế, nhưng lát sau, Thương Lan Hiên liền bình tĩnh xuống, đối với hành động của Phượng Thiên Mị sinh nghi ngờ, ánh mắt cũng nguy hiểm nheo lại, bắn thẳng đến Phượng Thiên Mị, tựa hồ như tìm tòi nghiên cứu?

      Nhưng mà tất cả nữ tử thuyền đều lấy khăn che mặt, hơn nữa hồng trướng che đậy, ngoài thấy mấy bóng dáng mơ hồ còn đầu chẳng phát ra gì thêm.

      “Xin hỏi nương là ai? Sao quan tâm tới Phượng Thiên Mị như thế, cùng nàng có quan hệ gì chăng?” Thương Lan Hiên thử hỏi.

      sai, hoài nghi những nữ tử này vào đêm hôm đó cứu Phượng Thiên Mị và nha hoàn Hồng Kiêu , nhưng cũng chính là thuần túy hoài nghi mà thôi, có bằng chứng nào cho thấy là các nàng làm .

      “Chẳng lẽ mắt Hiên vương ngài có vấn đê sao? Tiểu nữ là người của Phượng Vũ Cửu Thiên! Mà Phượng Vũ Cửu Thiên chính là thanh lâu ngày mai khai trương, hoa khôi của thanh lâu cũng chính là tiểu nữ. Và tiểu nữ cùng Phượng Thiên Mị cũng gì quan hệ, chẳng qua tiểu nữ cảng thấy bất bình khi có nữ nhân bị khi dễ mà thôi. Mà tiểu nữ cho Hiên vương gia biết lời này vì" đạo bất đồng bất tương vi mưu"( cùng chí hướng thể cùng nhau được).” Phượng Thiên Mị vân đạm phong khinh , giống như vậy là bình thường.

      “Phải ? nữ tử thanh lâu như thế nào lại có vỗ công đây. Hơn nữa hề thấp!” Thương Lan Hiên sắc mặt khẽ biến, tin hỏi tiếp.
      Phượng Vũ Cửu Thiên phải ? cũng phải trăm phần trăm cho rằng, nữ nhân này là có người đứng sau, nhưng nữ tử thanh lâu lại có võ công, sợ là sau lưng thế lực cũng dễ khinh thường, phải kẻ dễ trêu trọc.

      Còn có, bất đồng, phân vì mưu phải ? Như vậy, bọn họ chính là kẻ địch của nhau .

      Chỉ là bọn họ biết, Phượng Vũ Cửu Thiên sau lưng căn bản là có thế lục gì, nhiều nhất chính là có kẻ kiêu ngạo cuồng vọng, lớn mật vô cùng Phượng Thiên Mị thôi. Hơn nữa, bọn họ chính là kẻ thù của nhau .

      Xa xa Mộc Cẩm Thần nghe xong, hứng thú khiêu mi, tựa hồ cũng hiểu được Phượng Vũ Cửu Thiên đồng nhất, xem ra, phải cẩn thận ứng phó rồi.

      “Hiên vương gia lời ấy sai rồi, ai quy định thanh lâu nữ tử được có võ công a! Còn có, ta cũng giống Hiên vương gia, dám làm dám nhận. Tục ngữ , nếu muốn người biết, trừ phi mình đừng làm, người làm, trời nhìn, có thù oán, phải báo, mà là thời điểm chưa tới.




      Chương 75: Hiên vương bị thương

      "Cho dù Phượng Thiên Mị chết, nhưng có nghĩa Hồng Kiều chết.” Phượng Thiên Mị thanh rất , đến nối chỉ hai người nghe thấy, lại lạnh lùng, làm người khác khỏi cảm thấy bất an.

      Nàng cũng sợ Thương Lan Hiên hoài nghi nàng cùng Phượng Thiên Mị có quan hệ, cái nàng muốn là cảm thấy bất an, muốn phải đề phòng nàng.

      Thương Lan Hiên nghe xong, thân mình khỏi cứng đờ, cảm giác kinh hoảng đáng úp , ánh mắt nhìn Phượng Thiên Mị lên ngoan, trong bất giác nổi lên sát ý.

      , ngươi như thế nào lại biết ?” Thương Lan Hiên ràng kinh hoảng, trong mắt hồng quang ra, giống như tuỳ thời đều có thế đến giết Phượng Thiên Mị.

      Này nữ nhân rốt cuộc có quan hệ gì với phượng Thiên Mị? Lại vì cái gì lại biết ràng mọi chuyện như vậy ? Hơn nữa, vì cái gì cho biết mấy thứ đó?

      Thương Lan Hiên đột nhiên cảm thấy bất an, có loại dự cảm, nữ nhân này
      chính là trở ngại của sau này.

      Chẳng lẽ, nàng là người của “”, chính “” cứu Phượng Thiên Mị và nha hoàn Hồng Kiều kia , vì ngày nào đó vạch trần . Nếu là như vậy, như vậy… tình cảnh của giờ rất khó khăn.

      Trầm Hạo Duyên đối với những gì Phượng Thiên Mị cả kinh, cũng tràn đầy tò mò, nàng làm sao mà biết được? Nhưng tại sao lại ra, rốt cuộc nàng ta có mục đích gì?

      “Nếu ta cho ngươi, ta có thể đón ra, ngươi tin sao?” Phượng Thiên Mị vân đạm phong kinh .

      Thương Lan Hiên tất nhiên tin, cho rằng Phượng Thiên mị cho có lệ thôi, bất quá nếu nàng ta biết, phải hành động nhất định thể để lại chút trở ngại nào cho sau này .

      “Thuyền phu, thôi.” Phượng Thiên Mị cũng muốn cùng Thương lan Hiên lãng phí thời gian, hôm nay nàng tới cũng chỉ vì xem xét thực lực của Thương Lan Hiên.

      “Còn muốn chạy, dễ dàng như vậy, mặc kệ ngươi vì sao lại biết được, nhưng tới bổn vương khách khí.” Thương Lan Hiên nóng nảy, nổi giận, dứt lời liền phi thân lên thuyền Phượng Vũ Cửu Thiên.

      “Hiên” Trầm Hạo Duyên thấy thế, cả kinh, thể tưởng được, Thương Lan Hiên có hành động như vậy. Vốn tưởng rằng bất đắc dĩ mới phải giết Phượng Thiên Mị, thể ngờ lại trước mắt bao người giết nữ tử, so với trong tượng tượng của càng thêm độc ác cùng tàn nhẫn.

      “Xích Xích ….. chủ tử.” Huyết Xà cánh tay Phượng Thiên Mị cảm thấy có sát khí đánh tới, có suy nghĩ muốn ra, nhưng là lại bị Phượng thiên Mị vội vàng ngăn lại, rời phân phó Bạch Nhan: “ Bạch Nhan, đánh khỏi thuyền

      “Là” Bạch Nhan sớm chuẩn bị phản kích, ngay khi Phượng Thiên Mị dứt lời, Bạch Nhan liền lao ra , vươn chưởng hướng Thương Lan Hiên đánh lại.

      Mà ngay tại Bạch Nhan lao ra khoang thuyền, phi thân nhảy lên, mọi người chỉ thấy bạch y nữ tử phiêu phiêu, sa khăn che mặt, hơn nữa xinh đẹp phi thân, quả thục như thiên tiên nhiễm khói lửa nhân gian, thấy màn như vậy mọi người khỏi ngây ngẩn cả người.

      Thương Lan Hiên cũng kinh sợ, hơi hơi thất thần, cũng đúng lúc này, Bạch Nhan chưởng đánh thẳng vào ngực Thương Lan Hiên. bời vì vừa này xuất thần kịp tránh, nên bị Bạch Nhan đánh trúng trưởng, từ ngã xuống.

      “Phốc” tiếng, Thương Lan Hiên lập tức ói ra huyết, dừng đầu thuyền, thân thể loạng choạng, đứng vững.

      Bạch Nhan biết, tại Thương Lan Hiên chưa thể chết, cho nên, kia chưởng, Bạch Nhan dùng nhiêu lực, vết thương của Thương Lan Hiên khác , hai bà ngày liền khỏi.

      “Vương gia”

      “Hiên”

      thuyền gã sai vặt cùng Trầm Hạo Duyên thấy thế, vội vàng tiến lên đỡ lấy .
      thuyt thích bài này.

    3. thuyvy2711

      thuyvy2711 Active Member

      Bài viết:
      401
      Được thích:
      206
      hay qá thanks editor

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 76: Vị trí chính phi

      “Hiên vương gia tự nhiên sao lại thiếu kiên nhẫn thế, vậy làm sao có thể làm lên đại đây! Ngươi hẳn phải biết làm đại kiên kị nhất là gì.” Lúc này, Phượng Thiên Mị khiêu khích càng làm Thương Lan Hiên thêm tức giận.

      sai, thiếu kiên nhẫn sao có thể làm đại !

      “Hiên vương gia yên tâm, thế lực sau lưng ta tuyệt đối có ý định cùng người tranh ngôi vị hoàng đế ( chỉ muốn lấy mạng ngươi mà thôi), bất quá, nếu là ngươi dám đánh chủ ý lên Phượng Vũ Cửu Thiên đại giới phải thứ ngươi có thể trả được .” Phượng Thiên Mị lãnh liệt cảnh cáo.

      Nhưng ra những lọi này lại làm Thương Lan Hiên an tâm ít, chỉ cần cùng tranh ngôi vị là được.

      Thương Lan Hiên cái gì cũng chỉ nhìn thuyền Phượng Vũ Cửu thiên xa trong mắt hiên lên…

      Phượng Vũ Cửu Thiên, nếu phải địch nhân biến họ thành bằng hữu.

      Chẳng qua biết bọn họ vĩnh viễn thể trở thành bằng hữu.

      Chỉư là trong chốc lát chuyện tình Thương Lan Hiên bị bạch y nữ tử đánh bay, đều trở thành chủ đề bàn tán của mọi người, nữ tử bạch y kia đẹp như tiên giáng trần.

      Bắt đầu là Hiên vương cùng nàng xảy ra chuyện tốt, nên hai người động thủ nhưng Hiên vươn thất thần nhìn bạch y nữ tử kịp trách bị đánh bay.

      Hơn nữa Hiên vương còn , muốn cưới nàng về làm chính phi!

      Nhưng mà nữ tử kia chỉ là nữ tử thanh lâu, lại mĩ nữ tuyệt sác võ công lại cao so có thể là nữ tử thanh lâu! Có lẽ nào là lão bản của Phượng Vũ Cửu Thiên!

      Còn nữa hồng y nữ tử kia cũng có liên quan tới Phượng Vũ Cửu Thiên, hồng y nữ tử khúc kinh diễm, bạch y tuyệt mĩ hơn người, hai người kia sợ chỉ đơn giản là nữ tử thanh lâu.

      Những lời này truyền ra, có kẻ vui có kẻ buồn!

      Đến Thương Lan Hiên nghe được chuyện mình thất thần bị đánh, cùng chuyện muốn lấy nữ tử thanh lâu, thập phần phẫn nộ, sao có khả nằng cưới nữ tử thanh lâu về làm chính phi! muốn chính là qua đêm thất tịch cho Tịch nhi phù chính!

      Nhưng lại nghe bạch y nữ tử có thể là lão bản, tâm nháy mắt động . Tuy rằng Phượng Vũ Cửu Thiên chưa khai trương, cũng biết sinh ý thế nào, nhưng tiếng ca của vị Hồng y nữ tử kia, nhất định để toàn bộ Thiên Vận biết đến.

      Còn có, mấy nữ tử kia võ công cũng thấp, đây phải thứ thanh lâu nữ tử bình thường có thể có được. Vừa rồi kia hồng u nữ tử kia cũng , nếu dám đánh chủ ý lên Phượng Vũ Cửu Thiên, hậu quả tưởng được, như vậy thực lực của bọn họ khỏi phải bàn.

      Nếu, cưới hồng y nữ tử hoặc bạch y nữ tử thế lực nhất định càng thêm cường đại.

      Thương Lan Việt cũng nghe thấy lời đồn đãi, cho nên cũng nổi tham niệm đối với Phượng Vũ Cửu Thiên, hồng y nữ tử,bạch y nử tử phải ? nếu là thục quả đơn giản, hôn khai trương nhất định phải xem mới được.

      Nhưng cái gọi là người buồn chính là Tô Nhị Tịch .

      Nội viện Hiên vương phủ, truyền đến “bang” tiếng đồ sứ vỡ, theo, giọng giận dữ của nữ tử truyền đến : “ cái gì?! Vương gia chỉ bị nữ tử thanh lâu đánh bị thương, còn muốn cưới nữ tử đó về?”

      “Vương phi bớt giận, đây chỉ là do dân chúng đồn đãi mà thôi, người cũng biết lời đồn luôn khoa trương, nếu để cho Vương gia nhìn thấy bộ dạng của người bây giờ…” Lục nhi thấy Tô Nhị Tịch nổi giận, liền vội mang khuyên giải an ủi , câu kế tiếp tuy rằng nhưng các nàng đều hiểu .

      “Đúng vậy Vương phi, nếu chờ Vương gia trở về, ngươi trực tiếp hỏi phải hơn sao.” Thanh nhi cũng vội vàng khuyên nhủ, Vương phi ở trước mặt Vương gia hình tượng đều dịu dàng hiền thục , nếu để cho Vương gia nhìn thấy Vương phi như vậy, sợ là sinh chán ghét đới với Vương Phi.

      “Nhưng có lửa, sao có khói!” Tô Nhị Tịch vẫn là cam lòng, nhưng giọng điệu thấp nhiều.

      “Vương phi, đừng nữ tử thanh lâu có tư cách gả vào hoàng gia, cho dù Vương gia muốn lấy nữ tử kia, kia nhiều nhất cũng chỉ là thiếp hoặc sườn phi, chính phi vị, chỉ có thể là ngươi . Cho dù Vương gia mặc kệ, Thừa tướng cũng ngồi !” Thanh nhi .

      Tô Nhị Tịch nghe xong, khẽ cắn môi, hề gì? Đúng vậy! Chính phi vị chỉ có thể là ả Tô Nhị Tịch , vì chính phi vị, nàng lừa gạt Thương Lan Hiên, thiết kế hại chết Phượng Thiên Mị.

      Ả đây là làm sao vậy? Ở thời điểm gả cho Vương gia ả phải chuẩn bị tâm lý tốt sao? Tuy rằng nàng cam lòng cùng nữ nhân khác chia xẻ người nam nhân, nhưng là nam nhân ba vợ bốn nàng hầu là chuyện bình thường .

      Tuy rằng tại Hiên trừ bỏ ả cũng có thị thiếp, nhưng đại biểu về sau !

      Huống chi, Hiên vẫn là Vương gia nước, nếu lên được vị trí kia, về sau chính là vua nước, thể chỉ có nữ nhân là ả.

      Huống hồ Vương gia , sau đêm thất tịch, liền phong ả làm chính phi, cho nên tại, ả vẫn lên chọc giận Vương gia, hơn nữa càng phải tỏ ra hiền lành hào phóng.

      Chỉ cần ả đoạt được Vương gia thương, làm cho địa vị của bản thân ngã, như vậy, nàng chính là người thắng.

      “Thanh nhi, nhìn Vương gia trở lại chưa, Lục nhi, phòng bếp chuẩn bị chút tổ yến, để bản phi mang cho vương gia.” Tô Nhị Tịch bình phục chút tâm tình, phân phó .

      “Là” Lục nhi cùng Thanh nhi đáp, liền lui ra ngoài.

      lát sau, Thương Lan Hiên liền hồi phủ, đứng trong thư phòng suy nghĩ phức tạp, còn nghĩ chuyện Phượng Vũ Cửu Thiên.

      “Vương gia, người trở lại.” Lúc này, thanh mềm mại truyền đến, nhìn thấy nữ tử yểu điệu vào, Thương Lan Hiên nhất thời ngừng suy nghĩ, sắc mặt nháy mắt trở nên ôn nhu, đứng dậy đỡ lấy Tô Nhị Tịch, ôn nhu gọi

      “Tịch nhi”

      “Vương gia, nô tì biết Vương gia tâm tình tốt, cho nên nô tì cho người làm canh tổ yến.” Tô Nhị Tịch mềm mại xong, tự tay múc tổ yến trong tay Thanh nhi, để lên bàn, đưa cho Thương Lan Hiên.

      “Tịch nhi lo lắng .” Thương Lan Hiên tiếp nhận tổ yến, cảm thấy tâm ấm áp, uống lên tổ yến.

      “Đây là nô tì phải làm .” Tô Nhị Tịch hiền lành .
      thuyt thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 77: Khai chương thanh lâu

      “Tịch nhi, hôm nay bên ngoài đồn đại chắc ngươi cũng nghe!” Thương Lan Hiên buông bát trong tay , dừng chút, liền mở miệng hỏi. Bởi vì Tô Nhị Tịch biết tâm tình tốt, vậy nhất định biết chuyện xảy ra vào hôm nay.

      “Vương gia, Vương gia bị thương, Tịch nhi thực đau lòng, nhưng nếu vương gia muốn lập nàng kia làm chính phi, Tịch nhi so đo. Chỉ cần Vương gia trong lòng có Tịch nhi, Tịch nhi cảm thấy đủ lắm rồi, Tịch nhi để ý danh phận .” Tô Nhị Tịch cưỡng chế bình tĩnh, bày ra vẻ mặt đáng giọng điệu mềm mại làm nũng, mồm nhưng khuôn mặt tỏ vẻ để ý.

      Nhìn thấy Tô Tịch Nhi như vậy, Thương Lan Hiên trong lòng tê rần, vội vàng giải thích , Tịch nhi, bổn vương chưa từng muốn thú nữ tử kia tất cả là do dân chúng đồn đại mà thôi”

      “Vương… Vương gia.” Tô Nhị Tịch mở lớn mặt như thể tin nổi, cái gì? Vương gia cũng muốn thú nữ tử kia, nhưng vui sướng chưa tan, bị câu của Thương Lan Hiên làm ngây ngẩn cả người.


      “Bổn vương quả chưa gì, nhưng dan chúng vậy làm bổn vương cũng nảy ra ý này, nàng ta dám để bổn vương vào mắt, nữ tử thanh lâu thể có gan lớn như vậy chỉ sợ thế lực sau lưng nàng ta cũng yếu.


      Nếu cưới lời của nàng, vậy bổn vương có thêm thế lực hiệp trợ, bất quá Tịch nhi yên tâm, trong lòng bổn vương chỉ có mình Tịch nhi, chính phi cũng chỉ có thể là Tịch nhi, còn nàng ta chỉ có thê là sườn phi.” Thương Lan Hiên .

      Tô Nhị Tịch há mồm, nhưng có ra tiếng, trong lòng trận thất vọng, có gì để .

      Bên này, đám người Phượng Thiên Mị đa trở về Thiên Phượng cư, tám ngày ở, Tiên Phượng cư nhiễm lớp bụi mỏng .

      “Tiểu thư, ngươi vì sao lại Thương Lan Hiên muốn thú ta? tại có ké hoạch gì người mau ra !” Bạch Nhan rốt cục nhịn được hỏi, mới vừa rồi, tiểu thư tìm người tản tin tức, Thương Lan Hiên là bị nàng đánh chưởng sai.

      Nhưng là, tiểu thư còn thêm Thương Lan Hiên muốn thú nàng, tuy rằng nàng biết tiểu thư có dụng ý riêng nhưng nàng tò mò a.

      “Đúng vậy! Tiểu thư, chúng ta cũng rất muốn biết!” Tư Diệu phụ họa , mọi người gì, nhưng biểu tình các nàng cũng nên bọn họ rất muốn biết.

      “Ha ha!” Phượng Thiên Mị trả lời luôn, chỉ ha ha cười, đến tháp quý phi trong viện, lau chút, liền nằm xuống, chờ mọi người sắp hết kiên nhẫn, Phượng Thiên Mị mới chậm rãi mở miệng, ,“Nhan nhi ngươi phải muốn quyến rũ sao? Hơn nữa Thương Lan Hiên nhìn ngươi đến thất thần, ràng bị hấp dẫn .

      Hơn nữa, tại Hoàng Thượng chưa lập thái tử, mấy vị vương gia giờ chỉ sợ thần buồi dưỡng thế lực của mình, mà mới vừa ta cho người đồn đãi ra ngoài, ngươi có thể là lão bản của Phượng Vũ Cửu Thiên.


      Thương Lan Hiên sai, thanh lâu nữ tử có khả năng có võ công cao cường như vậy, cho nên mục đích lần này, chính là làm cho muốn mượn sức Phượng Vũ Cửu Thiên . Ngươi liền chậm rãi giả ý cùng lui tới, cho cơ hội, đợi cho rằng ngươi muốn giúp , cho nhát trí mạng như vậy phải rất vui sao?”

      “Tuyệt diệu, tiểu thư hảo mưu kế.” Bạch Nhan nghe xong, nhịn được tán thưởng ra tiếng, mọi người cũng vô cùng bội phục.

      === ====== ========

      Hai ngày sau, Phượng Vũ Cửu Thiên rốt cục khai trương , mà này hai ngày cái tên Phượng Vũ Cửu Thiên sớm vang danh khắp Vân Thành đưa ít người tới cửa.

      Mọi người đầu tiên là nghe được chuyện xảy ra ở Minh Nguyệt hồ, nghe Phượng Vũ Cửu Thiên đệ nhất hoa khôi Vân Phi nương biểu diễn khúc kinh hồng, còn có bạch y nương, như thiên tiên hạ phàm trần, khiến cho Hiên vương thất thần, bị đánh trúng chưởng, còn muốn lấy nàng làm Vương phi.

      Nghe , kia bạch y nữ tử kia phải nữ tử thanh lâu, có khả năng là lão bản của Phượng Vũ Cửu Thiên, bởi vì nàng võ công cao cường, thử hỏi người võ công cao cường sao có khả năng uỷ khuất làm nữ tử thanh lâu!


      Cho nên, đều ngưỡng mộ đại danh mà đến.

      Ngày hôm qua, mọi người đường thấy được bố cáo khai trương, là các nương Phượng Vũ Cửu Thiên, nào là bán mình kỹ nữ đều có danh sách, cũng có giá, nhưng cũng là bán mình tự do, khách nhân thể bắt buộc, cũng được Phượng Vũ Cửu Thiên nháo chuyện, nếu , ném ra đại môn.


      Đối với quy củ Phượng Vũ Cửu Thiên, mặc dù có những người kinh ngạc, có chút khinh thường, nhưng vẫn bị hấp dẫn .

      Tuyên truyền đan cùng bố cáo đều có viết hôm khai trương biểu diễn nhiều tiết mục, cái thứ nhất chính là kịch, mọi người kịch là cái gì, đều cảm thấy thập phần tò mò, còn có các loại ca múa biểu diễn.

      Còn chưa tới thời gian khai trương, đại sảnh Phượng Vũ Cửu Thiên đứng đầy nhân, ngay cả hai lâu bên cũng bị bao sạch.

      Lúc này, ở lâu hai Nhã các, hồng bạch, hai bóng dáng đều mang sa mặt nhìn xuống đại sảnh, ánh mắt sắc bén, hồng y đó là Phượng Thiên Mị, bạch y cần phải , là Bạch Nhan thể nghi ngờ .

      Tư Vân bọn người bị an trí tại các nơi, Hồng Kiều bị an trí ở trong phòng, bởi vì hôm nay đến nhiều người, vài vị Vương gia tự nhiên là thiếu được, cho nên, vì tránh cho Hồng Kiều bị nhận ra, nên chỉ có thể trốn tránh .

      Quả nhiên, lầu hai trước cửa sổ gian Nhã Các, Thương Lam Hiên thân lam y cẩm bào, ánh mắt nhìn xung quanh, tựa hồ tìm kiếm người nào!

      Bất quá, Phượng Thiên Mị lại biết, tìm mình và Bạch Nhan, trải qua chuyện hôm trước, các nàng biết mình bị theo dõi, hơn nữa chỉ có mình Thương Lan Hiên.

      Bởi vì, nàng cũng thấy được cùng Nhã các nhưng trong gian khác, nam tử hồng y cẩm bào tầm hai hai, hai ba tuổi, người cỗ khí chất cao quý, người đó chính là tam Vương gia, Thương Lan Việt.

      Thương Lan Việt là kẻ có dã tâm rất lớn, biết được Phượng Vũ Cửu Thiên như vậy, tất nhiên bỏ qua .

      Nhưng mà Phượng Thiên Mị lại biết, ở gian Nhã các khác tử y nam tử, cũng bởi vì nàng mà đến, nam tử đó là kinh thành thủ phủ, Mộc Cẩm Thần.

      Từ ngày phát sinh chuyện ở Minh Nguyệt hồ, Mộc Cẩm Thần liền đối với Vân Phi (PTM) sinh hiếu kỳ, nàng hát khác kinh diễm, nàng cá tính cuồng vọng, tất nhiên, hè có mục đích gì chỉ thuần thuý thưởng thức mà thôi.



      Chương 78: Càng vương theo dõ
      i

      Phía dưới, Lam ma ma và Tiền ma ma cho đám đông im lặng, rồi quy củ của Phượng Vũ Cửu Thiên cho mọi người nghe.

      Theo sau, liền giói thiệu tiết mục đầu tiên của ngày khai trương là đoạn kinh kịch, tên gọi Tần Hương Liên*.

      hồi kinh kịch qua , mọi người sớm bình tĩnh , đều mắng Trần Thế Mĩ, bạc tình bạc nghĩa, vong ân phụ nghĩa, vô cùng sinh khí.

      Mà Thương Lan Hiên sắc mặt có vài phần khó coi, chuyện xưa này giống như ám chỉ .

      Đây cũng khó trách, tuy rằng chuyện xưa của Trần Thế Mĩ và Tần Hương Liên cùng chuyện của Thương Lan Hiên và Phượng Thiên Mị có chỗ bất đồng, nhưng
      vẫn có chố giống là vì quyền lực mà giết thê.

      Nhìn toàn trường tranh luận kịch liệt, lại nhìn sắc mặt Thương Lan Hiên được tự nhiên, Phượng Thiên Mị khóe miệng nở nụ cười tà mị, mâu lý lên ngoan.

      Thương Lan Hiên, rất nhanh, nàng rất nhanh báo đủ thù này.
      Phía dưới, Tiền ma ma vội vàng tiến lên, lớn tiếng ,“Các vị khách quan mời im lặng, kế tiếp là Phượng Vũ Cửu Thiên Tứ đại hoa khôi mang đến tiếng đàn hát, và tiếp theo chính là vũ đạo, tiên nữ tán hoa, đặc Vân Phi công nương hoa khôi của lâu múa dẫn đầu.” Cái gọi là đặc là thân tự do, chịu chế, lên đài bằng tâm tình hoặc muốn.

      Lời Tiền ma ma rơi, tràng thượng lập tức sôi trào , Vân Phi hai từ nàn ở Vân thành ai biết, hôm nay mọi người đến đây cũng là vì ngưỡng mộ đại danh của nàng.

      Mà Thương Lan Hiên cùng Thương Lan Việt đều mang theo đủ loại tâm tư tới, xem ra Phượng Vũ Cửu Thiên này thể khinh thường, thế lực kém, bọn họ càng muốn thế lực này, càng làm bọn họ cảm thấy nguy hiểm.

      Nếu là có thể hợp tác cùng Phượng Vũ Cửu Thiên hoặc có thể có được trợ giúp từ đó, vậy tất nhiên thế lực của bản thân càng thêm cường đại, nhưng nếu để Thương Lan Việt ( Thương Lan Hiên) chiếm được trở thành mói nguy cho bọn họ.

      Còn nếu như người nào chiếm được thế lực bọn họ vẫn cân bằng như trước,và đợi đến lúc Phượng Vũ Cửu Thiên sinh ý xuống dốc, lúc đó thu mua vẫn muộn.

      Xem ra, chủ yếu vẫn là tiên hạ thủ vi cường.

      Ngừng nghĩ hai người bọn họ hẹn mà cùng nhau tới hậu trường, tìm Lâm ma ma và Tiền ma ma chuyện hợp tác. Tiền ma ma và Lâm ma ma liền bẩm báo cho Phượng Thiên Mị, Tiền ma ma và Lâm ma ma lời từ chối.

      Nhận được câu trả lời, Thương Lan Hiên cùng Thương Lân Việt vẫn chịu buông tha, mà là tính xuống tay với lão bảo . Mặc kệ Vân Phi hay Bạch y nữ tử là lão banr hay , nhưng vị trí của các nàng ở Phượng Vũ Cửu Thiên tầm thường, nếu muốn tìm kẻ đứng sau, xuống tay từ các nàng là thích hợp nhất.

      Dưới đài, khúc ca vang lên làm mọi người chìm đắm trong đó, những người nghe qua Vân Phi hát thi càm thấy vẫn sánh được với nàng, nhưng cũng kém.

      khúc này bọn họ chưa từng nghe qua, độc đáo mới mẻ, khiến họ khen dứt miệng.

      Phía dưới, Tiền ma ma tuyến bố, tiếng nhạc vang lên, các nương lượn vòng ra múa, dáng người tuyệt đẹp, nhất thời mọi người đều say mê trong đó.

      Nhưng mà, đúng lúc này từ trung bay xuống trờ đầy hoa, mọi người chưa kịp cảm thán, từ lầu hai hạ xuống hồng ảnh, cầm lấy đoạn hồng trù sớm cột cao, theo những tán hoa bay xuống.
      T
      oàn trường nhất thời lặng ngắt như tờ, đôi mắt kinh diễm nhìn thiên hạ đàng từ từ ba xuống kia, hồng y phi vũ, hồng sa che mặt, thần bí xinh đẹp, bạn đóa hoa quả thực là tiên nữ giáng trần!
      Phượng Thiên Mị chân chạm đài, xoay người, hai tay vung lên, trong tay áo bay ra đoạn hồng trù, thẳng hướng đánh vào hai cái trống bên đài, phát ra tiếng dễ nghe ‘đông’, này tiếng này như vao chạm vào trái tim mọi người, kích động, kích thích.

      Liên tiếp tiếng “Thùng thùng đông”, cũng có tiết tấu,càng nghe càng vui, nghe mọi người hưng phấn thôi.

      Lầu hai, Thương Lan Hiên cùng Thương Lan Việt hai mắt sang ngời, gắt gao nhìn hồng y nữ tử dưới đại, như sợ chớp mắt cái nàng biến mất.

      Nhất vũ chung tẫn, mọi người vẫn hãm trong điệu múa, lúc lâu sau, mọi người mới hậu tri hậu giác hô lớn ra tiếng,“Hảo, hảo.” Theo là trận vỗ tay sấm dậy.

      Thương Lan Hiên và Thương Lan Việt hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Phượng Thiên Mị, thấy nàng rời , bọn họ cũng ly khai.

      Bởi vì Phượng Thiên Mị phân phó, Bạch Nhan nhìn thấy Thương Lan Hiên đứng dậy, rời nhã các, liền cố y để thấy bản thân, cho nên ngay khi nhìn thấy Bạch Nhan, Thương Lan Hiên đuổi theo Phượng Thiên Mị nữa mà theo Bạch Nhan.

      Bên này, Thương Lan Việt vừa đến phía sau sân khấu lại nghe được Vân Phi nương rời , vội vàng đuổi theo.

      Mới ra khỏi Phượng Vũ Cửu Thiên, liền nhìn thấy xa xa có hồng ảnh về địa phương hẻo lánh, Thương Lan Hiên tuy có khó hiểu, nhưng là cũng nghĩ nhiều, đuổi theo.

      Rốt cục rời xa ngã tư đường, có người lui tới, Phượng Thiên Mị dừng cước bộ, trong mắt lên châm chọc, khóe miệng tà mị, mang theo vài phần trêu tức ,“Xuất !”

      Chỗ tối Thương Lan Việt vừa nghe, sợ run chút, ràng thể tin, này nữ nhân cư nhiên phát ra . tự nhận là nội lực tầm thường, bình thường cao thủ cũng khó phát , thế nhưng lại bị nữ nhân chút nội lực phát .

      Bị phát hiên, Thương Lan Việt tính tiếp tục che dấu, thân, sắc mặt lạnh nhạt, còn có cảnh giác, bởi vì cảm thấy nữ nhân này đơn giản.

      biết Càng Vương gia theo dõi tiểu nữ vì chuyện chi?” Phượng Thiên Mị hỏi, nhưng ánh mắt hề có chút nghi hoặc nào, giống như biết còn cố hỏi.

      Mà Thương Lan Việt thấy nữ tử trước mặt ra được thân phận của mình, có chút nao nao, cũng có quá nhiều kinh ngạc, nhìn đến Phượng Thiên Mị trong mắt mảnh lạnh nhạt, tia nghi hoặc, Thương Lan Hiên nhất thời hiểu , là nàng cố ý đưa tới đây!

      nghĩ thêm nhiều, Thương Lan Việt bỏ đo vẻ ngụy trang lộ ra bản tính tham lam của bản thân, cao ngạo cười ,“Vân Phi nương tài nghệ xuất chúng, bằng, đến Khuynh Vũ Các của ta thế nào? Ta nguyện ý trả giả gấp bội.”

      *Trần Thế Mỹ xuất thân vốn là thư sinh nghèo khó tại vùng Hồ Nam, có cha mẹ nghèo khó, ta kết hôn với Tần Hương Liên và có hai đứa con. Tần Hương Liên hết lòng dốc sức làm lụng cho Trần Thế Mỹ ăn học. Sau đó Trần Thế Mỹ lên kinh thi cử và đỗ trạng nguyên. Công chúa thấy Thế Mỹ sáng sủa và muốn kết hôn. Tân khoa trạng nguyên Trần Thế Mỹ tài học xuất chúng, được thái hậu thưởng thức và chiêu làm phò mã, cả nước cùng ăn mừng.

      Trần Thế Mỹ từ khi đỗ trạng nguyên nên được tung hô, tâng bốc và chán chường cảnh nghèo khổ nên muốn ruồng bỏ quá khứ, chối bỏ vợ con. Lúc này Tần Hương Liên dẫn hai người con lên kinh tìm chồng trước đó cha mẹ của Trần Thế Mỹ vì quá già yếu nghèo khó nên mất, trước khi mất biểu Tần Hương Liên lên tìm chồng để trở về quê.

      Thôn phụ Tần Hương Liên mang theo hai đứa con là Xuân Ca và Đông Muội vượt ngàn dặm đến kinh thành tìm chồng, vốn là phò mã nên Trần Thế Mỹ nhận vợ con và sai người đuổi họ vì sợ tội "Trùng hôn" ( kết hôn rồi lại kết hôn lần nữa khi chưa hủy hôn ước nhất là dám lừa dối công chúa là chưa có vợ).

      Tần Hương Liên uất ức nên chặn kiệu của Bao Chửng đệ đơn kêu oan. Được giúp đỡ của Triển Chiêu, tới được công đường nhờ Bao chửng phán xét. Trần Thế Mỹ biết chuyện liền phái Hàn Kỳ giết hại ba mẹ con để giết người diệt khẩu nhưng thành. Hàn Kỳ cũng ăn năn những việc mình làm, mang đao đồng vốn là vật trong phủ Phò mã làm vật chứng để tố cáo tội ác của Trần Thế Mỹ.

      Bao Chửng triệu Trần Thế Mỹ tới công đường Khai Phong hỏi tội rồi kết án và cho đao phủ xử chém. Trần Thế Mỹ ỷ vào che chở của vợ và thái hậu gây áp lực đòi tha . Tuy nhiên, Bao Công cùng với các cộng của mình kiên quyết xử chém, thậm chí ông cùng với các cộng cởi mũ quan và đưa Thế Mỹ lên Long đầu trảm xử chém.
      thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :