1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ngự xà cuồng phi - A Mai Nhi (79/360c)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thuyvy2711

      thuyvy2711 Active Member

      Bài viết:
      401
      Được thích:
      206
      đọc lèo qá thanks editor

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963

      Chương 65: Phượng Vũ Cửu Thiên

      Mà ngày hôm qua, ở đường lại xảy ra chuyện tình quỷ dị như vậy, nam nhân kia dột nhiên khuôn mặt héo rũ, như bị hút khô máu, mà ngay lúc đó hạ nhân trong Hiên vương phủ tới vừa vặn thấy, trong lúc nhất thời kinh hô ra tiếng, Phượng Thiên Mị liền mượn cơ hội này, cố ý ra làm người ta hoài nghi cái chết của Phượng Thiên Mị, khiến dân chúng nghi ngờ Hiên vương phủ .

      Hôm nay,toàn bộ chuyện này lại được phụ hoàng áp chế , còn vô hình cấp Phượng Thiên Mị cái tội danh.

      Về phần Phượng Thiên Mị bây giờ khác xa trước kia, tại chỉ có hai suy đoán, thứ nhất trước kia là Phượng Thiên Mị đóng kịch giả ngốc, thứ hai Phượng Thiên Mị tại là giả mạo.

      Nhưng vẫn có nhiều nghi hoặc, nếu trước kia Phượng Thiên Mị giả ngu tại sao phải chịu kiếm của Thương Lan Hiên, đâm thẳng bụng cho dù là cũng chịu nổi!

      Nếu Phượng Thiên Mị giờ là giả, càng hiểu nổi, vậy nàng là ai?, vì sao lại giả trang thành Phượng Thiên Mị, hơn nữa bên người nàng có nha hoàn thân cận của Phượng Thiên Mị, theo thấy nha hoàn đó là khôn phải đóng giả

      Nếu nàng phải Phượng Thiên Mị , sao cừu hận của nàng đối với Thương Lan Hiên lại chân như vậy?, đủ loại nghi hoặc khiến người ta phải đau đầu, xem ra phải chậm rãi xem xét mới được.

      Thực lực tại của nàng nắm , nhưng chỉ bằng nàng đơn độc xông vào mê vụ Quỷ Lâm, còn cứu , có thể kết luận thực lực của nàng kém.

      đối Với Phượng Thiên Mị tại càng ngày càng có hứng thú, nàng bất đồng với nữ tử khác, khí tức xơ xác tiêu điều như từng trải qua tinh phong huyết vũ, còn có cốt cách cao quý, cùng thân tao nhã khí phách ngạo nghễ, quả là tuyệt đại thiên hạ.

      nhìn ra được, Phượng Thiên Mị hề ôn hoà như vẻ bề ngoài của nàng, đối với bằng hữu nàng tuyệt đới cởi mở, nhưng là địch nhân nàng tuyệt khách khí .

      Chính là có thể đợi nàng, nhưng nếu là có ngày, nàng biết bị ngốc nàng có trở mặt hay đây?! Nghĩ đến chuyện như vậy trong lòng Thương Lan Mạch khỏi khẩn trương.

      === ====== =====

      Ngày thứ hai, Phượng Thiên Mị vân hồng y rực lửa, mặt mang hồng sa, sáng sớm liền mang theo mọi người tới hai thanh lâu, mà Lâm ma ma và Tiền ma ma tập chung đầy đủ mọi người lại y như Phượng Thiên Mị dặn.

      Bởi vì hai nhà thanh lâu sinh ý tốt, cho nên nương trong này nhiều lắm tổng có ba mươi người. Nhìn đại sảnh đám nùng trang diễm mạt(ý trang điểm đậm, loè loẹt), lại tự cho rằng xinh đem diễm lệ, Phượng Thiên Mị hờn giận nhíu mày.

      “Lâm ma ma và Tiền ma ma hẳn cho các ngươi biết Hoa Lại viện và Vạn Hoa lâu này ta mua lại, ta nhiều lời nữa, từ nay về sau hai nhà nhập thành , lấy tên Phượng Vũ Cửu Thiên. Kẻ nào muốn rời khỏi, ta có thể cấp trăm lượng cho kẻ đó , nhưng nếu các ngươi lưu lại hết thảy phải nghe ta an bài.” Phượng Thiên Mị giọng điệu thảnh nhiên lại tràn ngật uy nghi, khiến kẻ khác thể bỏ qua.

      Nghe xong Phượng Thiên Mị , chúng nữ tử bắt đầu nghị luận, lời tiếng lại, trăm lượng các nàng kiếm vài năm cũng có nổi. Nếu lưu lại, cũng biết các nàng có phù hợp ,nếu phù hợp kia các nàng ở lại phải chịu khổ sao.

      nhìn mọi người do dự, Phượng Thiên Mị lại ,“Ta nơi này bức bách các ngươi bán mình, các người muốn hay là tự các ngươi, tiền hằng tháng cấp mười hai lượng còn nữa những tiểu phí (tiểu phí: kiểu như được khách hàng cho) đều là của các ngươi.”




      Chương 66: Chỉnh đốn thanh lâu

      Mọi người kinh ngạc trừng lớn mắt, tinh quang trong mắt tràn ra,mười hai lượng tháng đây chính là giá trước đây chưa từng có! Hơn nữa, tiếp khách được thưởng toàn bộ là của mình, quá tốt!

      “Chúng ta nguyện ý lưu lại.” Chúng nương vừa nghe đến đãi ngộ như vậy tất cả đều nguyện ý lưu lại.


      Phượng Thiên Mị thấy mọi người bởi vì mê mẩm điều kiện mới nguyện ý lưu lại, trong mắt lên chút hèn mọn, nàng cần người tài giỏi, nàng chỉ cần người trung tâm, tất nhiên nàng để bọn họ chịu uỷ khuất.

      Phượng Vũ Cửu Thiên là tổng bộ thế lực của nàng, mỗi người bên trong đều phải trung thành và tận tâm, cho nên các nàng muốn lưu lại phải tuyệt đối trung tâm với nàng.

      “Hảo, các ngươi nguyện ý lưu lại nhất định phải trung tâm với ta, nếu để ta phát kẻ nào phản bội kết cục như cái bàn này.” Phượng Thiên Mị nghiêm khác , vừa dứt lời tay nàng đập luôn lên cái bàn bên cành, lập tức cái bàn “Oanh” tiếng, cái bàn chia làm hai, khiến mọi người hoảng sợ.

      Đặc biệt là các nương giật mình đứng sững sờ tại chỗ, đồng tử trợn to, hoảng sợ nhìn Phượng Thiên Mị phía đài, chỉ cảm thấy sau lưng mát mẻ, nửa khác cũng phản ứng lại.

      “Thế nào?” Phượng Thiên Mị thanh thản nhiên truyền đến, lại làm cho các nương cảm thấy như ở địa ngục quỷ mị, lạnh thấu tâm cốt.

      Phượng Thiên Mị vì phòng ngừa có kẻ phản bội, cho nên trước đó lập uy để các nàng sinh lòng kiêng kị, tiếp đó mới tử tử thu phục nhân tâm.“Chủ tử, chúng ta nguyện ý trung tâm với chủ tử.” Lâm ma ma và Tiền ma ma phản ứng lại, vội vàng đến trước mặt Phượng Thiên Mị quỳ xuống biểu thị lòng trung thành.

      Chúng nương thấy thế, cũng đoán ra nữ tử này phải người thường, ở kỹ viện hỗn tạp nhiều năm như vậy, đại nhân vật cũng thấy ít, nhưng chưa từng thấy nư tử nào có khí tràng lớn như vậy. Có lẽ, theo nàng là lựa chọn sai.

      Sau phen cân nhắc, chúng nữ tử cùng nhau quỳ xuống chân thành “Chúng ta nguyện ý trung tâm với chủ tử”

      Thấy trong mắt mọi người hề có tham lam, Phượng Thiên Mị mới vui mừng cười, lại ,“Các ngươi nhớ kỹ, làm người của Phượng Vũ Cửu Thiên ta, nhất định phải nângđầu làm người, cần cảm thấy chính mình hèn mọn, còn có để ngoại nhân khi dễ, khi người Phượng Vũ Cửu Thiên ta, thập bội hoàn trả, nặng tàn phế hoặc sống bằng chết.”


      Phượng Thiên Mị lại khiến mọi người khiếp sợ, cao ngạo, khí phách như vậy chỉ xứng với nàng, mọi người càng thêm khâm phục .

      Có được chủ tử như vậy các nàng hẳn tu luyện mấy đời!

      “Còn có, ta bên cạnh ta có mấy nữ tử, các ngươi thấy ràng, về sau, ta có chuyện tới được các nàng thay ta tới.” Dứt lời, Phượng Thiên Mị hướng mọi người giới thiệu đám người Tư Vân, qua thời gian ngắn nữa, nàng chung quy vẫn muốn về xem cái phủ Thừa Tướng kia, vì để cho kẻ khác phát , nàng thể thường xuyên tới đây.

      “Là” Chúng nương nhất tề đáp.

      “Đều đứng lên ! tại ta cho các ngươi thời gian hai khắc, các ngươi ngay lập tức tẩy sạch mấy thứ nùng trang bạt diễm người các ngươi xuống, dùng trang sức trang nhã, quần áo cần mặc diễm lệ như thế chỉ cần dùng y phục trang nhã thuần khiết là được.” Phượng Thiên Mị phân phó.

      “Là” Mọi người vừa nghe, vội vàng tản ra, trở về đổi y phục, hai khắc qua, cũng chính là nửa giờ, ngắn nhưng cũng cũng dài, Phượng Thiên Mị là khảo nghiệm hiệu suất làm việc của các nàng.
      thuyt thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 67: Cải tạo thành công

      “Tiểu thư, thời gian hai khắc, có phải hay có chút nhanh!” Hồng Kiều có chút vì các nương này lo lắng , thời gian hai khắc, muốn các nàng tháo hết trang sức, hoá trang lại, còn chọn y phục khác mặc vào, theo quan điểm của Hồng Kiều đủ thời gian

      “ Thoải mái ” Phượng Thiên Mị đạm , rồi tự mình uống trà.

      Hai khắc còn kém năm phần, các nương đều chạy tới , nhìn bọ họ thay đổi hết trang phục, hề có chút diễm lệ tục khí, tất cả đều đổi thành thanh u phong nhã, Phượng Thiên Mị hài lòng câu thần cười, sai, trẻ dễ dạy.

      Những nữ tử này dung mạo kém chẳng qua ngày ngày trang điểm loè loẹt, nguyên bản khuôn mặt xinh đẹp đều bị bọn họ biến xấu tự như Phượng Thiên Mị trước kia, vốn là đại mỹ nữ lại bị đống son phấn biến thành xấu nữ.

      Ngay cả các nương giờ cũng chấn kinh rồi, ra các nàng cũng có thể mĩ đến vậy! Xem ra thanh u tao nhã vân hơn dong chi tục phấn đủ câu nhân nha!

      Tiếp đó Phượng Thiên Mị chọn ra tứ đại hoa khôi, Lần lượt sử lại tên, Gọi U Cầm, Thanh Ca, Lộng Vũ, Liên Thi, và tất nhiên bốn người bọn họ đều am hiểu cần, ca, vũ, thi như tên của mình.

      Trong suốt bảy tám ngày, nhóm người Phượng Thiên Mị ở lại Phượng Vũ Cửu Thiên, mỗi ngày đềudạy các nương vũ khúc, còn chỉ điểm công tượng ( thợ mộc) xửa lại Phượng Vũ Cửu Thiên, cũng tìm về mười thị vệ có chút thân thủ.

      Phượng Thiên Mị trao quyền, chỉ cần có khánh nhân đến Phượng Vũ Cửu Thiên nháo chuyện có thể trực tiếp đá ra ngoài, hậu quả nàng chịu.

      Trong tám ngày mọi thứ đều hoàn thành, có thể bắt đầu quảng bá, sau đó chờ hết hai ngày là khai chương. Trong tám ngày này, chúng nương đối với Phượng Thiên Mị là bội phục sát đất, nữ tử mới mười sáu mười bảy tuổi mà hiểu biết nhiều như vậy, xưng là đệ nhất tài nữ của Thiên Vận hoàng triều cũng đủ. Ngay cả đám người Hồng Kiều và Tư Vân cũng rung động thôi, tất cả đều cho rằng Phượng Thiên Mị là thiên nữ chuyên thế, nếukhông sao nàng có thể biết nhiều như vậy.

      Toàn bộ người trong lâu cũng chỉ có Lâm ma ma và Tiên ma ma biết chân diện mục của Phượng Thiên Mị, nhưng tính cách của Phượng Thiên Mị nương trong lâu đều . Các nàng biết, chỉ cần các nàng chung tâm với chủ tử nàng nhất định coi bọn họ như thân nhân mà đối đãi, nhưng ngược lại nếu có ai phản bội chủ tử, nàng cũng nhất định khiến kẻ đó phải hối hận vì sinh ra đời này.

      Phượng Vũ Cửu Thiên lúc này hoàn toàn khác so với trước kí làm Phượng Thiên Mị hết sức hài lòng.

      “Tốt lắm, ngày mai Phượng Vũ Cửu Thiên khai trương, các ngươi cứ dựa theo những gì ta phân phó, cho người tới truyền đơn, nơi nơi tuyên truyền.

      Điểm ấy có chút gian nan vất vả, nhưng vì mục tiêu, khó khăn cũng phải vượt qua .” Phượng Thiên Mị .

      “Là” Mọi người nhất tề đáp, có chút thầm oán.Tám ngày này Phượng Thiên Mị ở lâu bận rộn xứ lý chuyện tình, Thương Lan Mạch trong lúc đó cũng nhà rỗi, hai ba ngày đều đến Thiên Phượng cư xem xét nhưng mãi thấy bóng dáng Phượng Thiên Mị đâu.

      Giờ phút này, Thương Lan Mạch ngồi xích đu ở Thiên Phượng cư phiêu đãng, biểu tình có chút hờn giận, Phượng Thiên Mị này thế nào lại biến mất! Suất tám ngay liền thấy mặt mũi đâu! Nàng phải Là Quỷ hồn

      Phi phi phi! Sao có khá năng như vậy! từ khi nào mà cũng có lại ý tưởng này vậy!


      Chương 68: Ngũ đại công tử

      A! rốt cuộc là làm sao vậy? Tự nhiên tới đây suất ba ngày trời tìm nàng, Thương Lan Mạch có chút tự giễu.

      Quên , giờ Thìn rồi, cũng nên về thôi!

      Chuyện tình ở Phượng Vũ Cửu Thiên đều đâu vào đó, Phượng Thiên Mị đám người trở lại phòng, qua nhiều ngày như vậy Phượng Thiên Mị đột nhiên muốn thả lỏng chút, xuyên thấu qua cửa sổ nhìn Minh Nguyệt hồ đối diện, du thuyền lui tới, nhạc khúc du dương.

      Nổi bật nhất trong hồ là hai chiếc thuyền lớn, đặc biệt là thuyền của Phù Hương viện, hấp dẫn ánh mắt của Phượng Thiên Mị, trong mắt nàng bõng hiển lên ngoan cùng giảo hoạt.

      kế này cũng là phương pháp tuyên truyền tốt nhất cho Phượng Vũ Cửu Thiên, nếu là Thương Lan Hiên cũng ngồi trong thuyền đó càng thêm thuận tiện…

      Nàng phải thần, nhất định tất cả mọi thứ đều có trong dự đoán của nàng, nhưng nàng chưa bao giờ bỏ qua khi có cơ hội trả thù, chính chẳng qua được thống khoái mà thôi.

      qua nhiều ngày như vậy, chúng ta cũng nên thả lỏng chút, vừa vặn
      có thuyền chúng ta du hồ chút .” Phượng Thiên Mị cười .

      Du thuyền là nhân lúc sửa sang lại Phượng Vũ Cửu Thiên nhờ người làm cái, tuy rằng xa hoa nhưng thập phần tao nhã.

      “Chủ tử, vậy ta chuẩn bị.” Lâm ma ma và Tiền ma ma đáp lại vội vàng chạy chuẩn bị.

      Phượng Thiên Mị thuyền tuy rằng xa xỉ nhưng so với bọn họ thanh nhã vẫn thập phần hấp dẫn.

      Quả nhiên, Phượng Thiên Mị cho người đưa thuyền ra, phe vải đỏ vắt lên, nhất thời khiến người xung quanh phen than vãn.

      “Oa! Thuyền đẹp nha!”

      “Đúng vậy! biết là của nhà nào đây?”

      “…..”


      Thuyền này, màu đỏ làm chủ, màu sắc rực rỡ khác làm phụ. Tầng thứ nhất, áo choàng phi phượng, tầng thứ hai hồng sa phiêu thượng, ở thuyền còn có tấm biển lớn, nổi bật trong tấm biển là bốn chữ Phượng Vũ Cửu Thiên nét chữ khí phách rồng bay phượng múa do chính tay Phượng Thiên Mị viết.


      Người ở hai chiếc thuyền lớn trong hồ ánh mắt cũng bị hấp dẫn, đều nhịn được đứng dậy nhìn qua.

      Chỉ thấy tám nữ tử lên thuyền, người phía trước vận hồng y, mặt mang hồng sa, làm cho người ta cảm giác thần bí xinh đẹp, cao quý tầm thường. tiếp đó là bạch y nữ tử, lụa trắng che mặt, thần bí thoát tục, phía sau là năm, sáu nữ tử khác vận y phục khác nhau, mặt đều mang bạch sa.

      Vì Phượng Thiên Mị muốn lộ diện, cho nên mới lấy khăn che mặt, đặc biệt Hồng Kiều, nếu là có người nhận ra tốt.

      Nhưng trong mắt kẻ khác, hành động đó của các nàng chỉ là phô trương thanh thế, mà kẻ đó ai khác chính là Thương Lan Hiên đứng thuyền của Phù Hương viện. Lúc này, Thương Lan Hiên khoanh tay đứng đầu thuyền, nhìn thuyền của Phượng Thiên Mị bên kia bờ, trong mắt lộ vẻ khinh thường..

      Bên cạnh Thương Lan Hiên là Ngũ đại công tử trong vận thành, là phong lưu công tử , hàn lâm đại học sĩ, Trầm Hạo Duyên.

      Ngũ đại công tử Vận thành xếp theo thứ tự là Mộc Cẩm Thần, Giang Ngự Phong, Thương Lan Hiên, Trầm Hạo Duyên, Thương Lan Việt, năm người chỉ có danh soái khí, tài hoa rất cao, võ công cũng kém, cũng vì vậy mà bọn họ trở thành tình nhân trong mộng của các nữ tử.

      Chỉ là thần y Giang Ngự Phong đến vô ảnh, vô tung , muốn gặp mặt lần cũng khó khăn!
      thuyt thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 69: Phô trương thanh thế

      Trầm Hạo Duyên tầm hai mươi hai, hai mươi ba tuổi, cẩm bào sắc tro, ngũ quan tuấn dật phi phàm, bề ngoài toát ra bộ cuồng ngạo kềm chế được, đáy mắt cũng là cỗ nội liễm, người này, thâm tàng bất lộ a! Trầm Hạo Duyên khóe miệng hơi hơi nâng, ánh mắt kinh thường giống Thương Lan Hiên mà trần đầy tìm tòi nghiên cứu.

      Trầm Hạo Duyên niên kỉ lại dễ dàng có được chức đại học sĩ, phải là có thân phận bối cảnh khiến các đại thần trong triều nể phục, mà là tài hoa của làm cho mọi người cam bái hạ phong, trừ bỏ phong lưu chút, cũng có biểu gì bất lương.

      “Phượng Vũ Cửu Thiên, tên này sai, thuyền này trang trí cũng lịch tao nhã.” Trầm Hạo Duyên tựa tiếu phi tiếu tán thưởng .

      “Hừ! Cố lộng huyền hư thôi.” Thương Lan Hiên khinh thường hừ cái, .

      Phượng Vũ Cửu Thiên ! Xem ra là thanh lâu mới mở tói phô trương thanh thế mà thôi.Trầm Hạo Duyên nghe xong, tiếp, chỉ là trong mắt lên thần sắc khác thường.

      Mà ở thuyền lớn khác, tên Phong Nguyệt lâu, khoang thuyền lầu hai có nam tử ngồi đó, ánh mắt cũng nhìn về phía thuyền Phượng Vũ Cửu Thiên. Nam tử tầm hai bốn hai năm tuổi, mũi cao thẳng, môi mỏng manh, mày kiếm, lông mi khẽ rung cụpxuống che ánh mắt của . Sườn mặt tuấn, từng đường nét đẹp đến hoàn mĩ tì vết.

      Người này ai khác chính là lão bản của Phong Nguyệt Lâu, ngũ công tử Vận Thành Mộc Cẩm Thần.

      Mộc Cẩm Thần nhìn Phượng Thiên Mị ánh mắt hế có tính toán hay khinh thường. Nếu có cảm giác gì với Phượng Thiên Mị, chỉ có thể nữ tử này đơn giản, nữ tử thanh lâu bất thường.

      Bên này

      Thuyền Phượng Vũ Cửu Thiên chậm rãi hướng ra hồ, ánh mắt mọi người cũng dần rời , du thuyền khôi phục tiếng cười tiếng hát như bình thường.Mà Phượng Thiên Mị đám người nhàn rỗi, lầu hai của thuyền, lụa mỏng hồng trướng, theo gió phiêu lãng, từ ngoài nhìn vào chỉ thấy vài thân ảnh dáng người nổi bật, tựa như tiên tử thần bí. Trong khoang thuyền, bàn điểm tâm rượu ngon, thượng đẳng hảo trà, cái gì cần có đều có, quả thực là hương thụ lớn nhất của nhân sinh!

      “Hồng Kiều, lấy cầm đến mấy khúc tục khí như vậy, là làm nhục lỗ tai của chúng ta, bổn tiểu thư đàn khúc nhất định khiến bọn họ ngựng ngùng thu tay.” Phượng Thiên Mị giọng điệu cuồng vọng, nhưng nàng quả có tư cách cuồng vọng.

      Tài nghệ đối nàng mà bữa ăn sáng, kiếp trước nàng là đặc công, đặc công chính là cái gì cũng phải học, cho nên tại mới biết nhiều.Hồng Kiều vừa nghe, liền vội mang bên cạnh bàn lấy cầm đến“Tiểu thư, cầm đến đây.”

      “Tiểu thư đàn chúng ta nghe hoài chán!” Bạch Nhan cười quyến rũ .

      “Đúng vậy! Đúng vậy! thể tưởng được, tiểu thư biết nhiều khúc nhạc hay như vậy.” Tư Diệu cũng vội vã phụ họa, đôi sùng bái ánh mắt nhìn Phượng Thiên Mị ứa ra tinh quang.

      “Ha ha! Nghĩ đến có kẻ trưng ra bộ mặt hối hận, quả thực đại khoái nhân tâm a!” Tư Tình có chút đắc ý cười .

      “Kẻ” này, bọn họ tự nhiên đều biết đến Thương Lan Hiên thể nghi
      ngờ.
      thuyt thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 70: Du hồ đàn hát

      “Hối hận còn chưa đủ, phải cho hy vọng, sau đó đẩy xuống mười tám tầng địa ngục mới có ý tứ” Bạch Nhan trong mắt lên giảo hoạt, sau khi biết những chuyện chủ tử gặp phải, nàng hận đến mức muốn an thịt uống máu . Chủ tử nhất định phải làm cho mọi người biết chân tướng việc, để phải thân bại danh liệt, tiếp đó phải đâm trả hán kiếm.

      “Chủ ý này tệ, vậy giao cho Nhan nhi .” Phượng Thiên Mị sao cả , chuyện này nàng cũng từng nghĩ qua, nhưng nàng khinh thường diễn trò cùng , bởi vì cùng tiếp xúc, nàng sợ nhịn được giết .

      “Hảo” Phượng Thiên Mị chỉ tuỳ tiện , ngờ Bạch Nhan nhanh chóng đáp ứng.

      Phượng Thiên Mị bất đắc dĩ lắc đầu, có ngăn cản Bạch Nhan, tùy nàng ngoạn, dù sao có ảnh hưởng tới kế hoạch báo thù của nàng.

      Theo đó Phượng Thiên Mị vươn thiên thiên ngọc thủ ( bàn tay đẹp nư ngọc), nhàng đặt lên huyền cầm, lập tức khúc du dương êm tai vang lên, cũng lập tức hấp dẫn ánh mắt người trong hồ.

      Hồ gương dưới trăng sáng soi bóng,

      Hàng mi vẽ từng đêm chờ trông

      Sao cố nhân chưa hề hồi ?

      Rượu biệt ly tình chôn ngày đêm,

      Mộng phù hoa càng gieo sầu thêm

      Ngàn dặm phương trời nhớ.

      Hoàng hôn tuyết rơi rớt theo gió,

      Người ra còn người đơn

      Câu luyến lưu chưa hề mờ phai.

      Đàn chim bay về phương trời Nam,

      Trà my hoa đậm say sắc hương

      Vương vấn mi sầu là đóa chu sa

      (Bài này là Lệ Chu sa, ai muốn biết thêm chi tiết và nghe lên gg ca ca)

      Mọi người đều bị tiếng ca và tiếng đàn tuyệt đẹp êm tai hấp dẫn, trầm say trong đó .

      Thương Lan Hiên bất khả tư nghị trừng lớn mắt, vốn tưởng rằng nữ tử này chỉ giả trang thanh cao, ngờ thân tàng bất lộ! Như vậy nữ tử nếu Phù Hương viện của có được chắc chắn là việc tốt!

      [ Phượng Thiên Mị: Uy, ngươi vậy là sao, bổn tiểu thư có tang thân
      thế đâu? Ngươi nghĩ như thân nào vậy! Dám hưu vượn, bổn tiểu thư
      cho Huyết Xà cắn ngươi.]

      Trầm Hạo Duyên trong mắt tràn đầy kinh diễm, Mộc Cẩm Thân thuyền cũng kém, cầm kĩ cùng tiếng ca êm tai như vậy, sợ là toàn bộ Thiên Vận hoàng triều khó mà tìm được người có bản lĩnh hơn! Hơn nữa khúc ca này bọn họ chưa từng biết đến, dùng ‘ khúc trời mới có, dưới trần ngàn năm mới thấy’ để hình dung cũng đủ!

      Thương Lan Hiên nhất thời hai mắt ứa ra tinh quang, tham quang trong mắt chút che dấu, nàng, định rồi. Vì thế, Thương Lan Hiên nhanh chong sai thuyền phu, lái thuyền tới thuyền Phượng Vũ Cửu Thiên.

      “Hiên, như vậy tốt!” Trầm Hạo Duyên đông ý với cách làm của Thương Lan Hiên, đáy lòng càng nhiều hơn là khinh bỉ.

      A! Vừa rồi còn cái gì là cố lộng huyền hư, tại nhìn thấy người ta hào quang bốn phía, nghĩ lợi dụng, người hoàng thất vì cái vị trí kia đúng là từ thủ đoạn!

      Đầu tiên là giết chết Phượng Thiên Mị nữ tử đáng thương, tại lại muốn lợi dụng nữ tử thanh lâu, người hoàng gia đủ nhẫn tâm.

      “Ta muốn, Thương Lan Việt mà biết nhất định buông tha.” Thương Lan Hiên đến Thương Lan Việt, trong mắt lên cỗ nồng đậm ngoan, ở trước mặt Trầm Hạo Duyên, chưa bao giờ ngụy trang chính mình .

      Trầm Hạo Duyên thêm, chỉ là hy vong thiên hạ vô tội kia, rời vào tay tên lang sói Thương Lan Hiên có tài ăn kia! Mà chính biết kẻ chịu thiệt chỉ là Thương Lan Hiên.
      thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :