1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ngự xà cuồng phi - A Mai Nhi (79/360c)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thuyvy2711

      thuyvy2711 Active Member

      Bài viết:
      401
      Được thích:
      206
      Hay quá. Tiếp editor ơi

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 54: Muốn gả cho tỷ tỷ


      “ Thân thể tỷ tỷ ấm!” Thương Lan Mạch tựa vào lòng Phượng Thiên Mị , cảm giác được ấm áp trước đây chưa từng có, trong lúc nhất thời thế bị luân hãm trong đó, cỡ nào hy vọng, thời gian vĩnh viễn dừng lại ở khắc này! Nhưng ngay khi vừa xong, liền hối hận , bởi vì ……….

      Quả nhiên, Phượng Thiên Mị nghe Thương Lan Mạch vậy, liền tức giận lập tức đẩy Thương Lan Mạch, chỉ là lần này nàng dùng lực lớn lắm.

      Chết tiệt, ngốc tử chính là ngốc tử, đều khi trong đầu còn có ý ăn vụng đậu hủ của nàng, biết điều.[ Mai nhi: Ngốc tử biết điều là ngốc tử .]

      Bị Phượng Thiên Mị đẩy ra Thương Lan Mạch bất mãn đô đô quệt miệng, bộ điềm đạm đáng thương, giống như là bị đoạt món đồ chơi thích.

      Bất quá dù sao tại là ngốc tử, mà ngốc tử tự nhiên luôn làm chuyện khác người, cho nên, lại lập tức bổ nhào vào trong lòng Phượng Thiên Mị, sợ Phượng Thiên Mị lại đẩy ra , vội vàng ủy khuất “Mạch Mạch lâu đều có người ôm cái , mẫu hậu mất, phụ hoàng cũng thấy, hoàng nãi nãi cũng muốn thấy ta , Mạch Mạch đơn.”

      Phượng Thiên Mị vốn định đẩy ra Thương Lan Mạch, nhưng nghe như vậy, nàng lại đành lòng đẩy ra .

      A! Xem ra, bọn họ cũng có duyên phận , đều là nương chết, cha thương, huynh đệ tỷ muội khi khinh. Bất quá, so với Phượng Thiên Mị thảm hại hơn, đừng từ thái tử tử cao cao tại thượng ngã xuống thành Ngốc vương, bị đám nương nương trong cung khi dễ, lại lị ngốc, cư nhiên còn phải chịu đựng những tra tấn thừa sống thiếu chết, hơn nữa còn là trong suốt tám năm dài đằng đẵng.

      Tuy rằng Phượng Thiên Mị trước kia chết, nhưng nàng lại đến đây, linh hồn của “nàng” mất, nhưng thân thể còn tại, có nàng vì “nàng” báo thù.

      Nhưng Thương Lan Mạch có ai vì đâu! Nhiều nhất cũng chỉ có vài thị vệ
      kia !

      “Mạch Mạch ngoan, bọn họ cần ngươi, tỷ tỷ càn ngươi.” Tha thứ nàng, nàng chỉ có thể như vậy an ủi .

      , nếu tỷ tỷ nguyện ý để Mạch Mạch chịu trách nhiệm, tỷ gả cho Mạch
      Mạch .” Thương Lan Mạch vừa nghe, hai mắt sáng ngời, vui vẻ hỏi.

      Nhìn Thương Lan Mạch nhu vậy, Phượng Thiên Mị đành lòng làm thất vọng, nhưng nàng càng nhẫn tâm lừa , nếu chỉ thêm thương tâm mà thôi.

      “Mạch Mạch, tỷ tỷ cần Mạch Mạch phụ trách, tỷ tỷ liền tỷ tỷ của Mạch Mạch được ?.” Phượng Thiên Mị an ủi .

      , tuy tỷ tỷ cần Mạch Mạch chịu trác nhiệm nhưng tỷ tỷ phải
      chịu trách nhiệm với Mạch Mạch, tỷ tỷ nhìn thấy hết thân thể Mạch Mạch, lại để Mạch Mạch uống máu tỷ tỷ, kia tỷ tỷ nhất định phải chịu trách nhiệm, tỷ gả cho ta, ta đây gả cho tỷ.” Thương Lan Mạch thuận theo buông tha , bộ yếu ớt đáng thương.

      Lời này vừa ra, Phượng Thiên Mị thương xúc, thiếu chút nữa ngã vào ôn tuyền lý, thiên a! Thỉnh tha thứ cho ngốc tử này hồ ngôn loạn ngữ ! Cái gì mà nhìn thân thể , gì mà cho uống máu nàng nàng phải chịu trách nhiệm với , nàng lấy làm chồng, lại muốn gả cho nàng. Đây là lời ngốc tử có thể sao? Như thế nào cảm giác trật tự logic ràng a!

      Ai gả ai, chả đều giống nhau! đúng, người nam nhân sao có thể gả cho nữ nhân! Phượng Thiên Mị trong gió hỗn độn!

      “Tỷ tỷ làm sao vậy, có phải hay tỷ tỷ thích Mạch Mạch a! Ô ô …. tỷ tỷ thích Mạch Mạch, tỷ tỷ còn thích Hiên vương đệ, Hiên vương đệ đối với tỷ tỷ nhu vậy, tỷ tỷ còn thích . Ô ô …Mạch Mạch ai , Mạch Mạch thương tâm, ô ô ô ô.” đợi Phượng Thiên Mị chuyện, Thương Lan Mạch khóc toáng lên.




      Chương 55: Muốn nắm tay

      “Tỷ tỷ phải thích Mạch Mạch, tỷ tỷ chỉ là ……” Phượng Thiên Mị trong lòng quýnh lên, nhưng lại biết như thế nào, nàng tại suy nghĩ làm chuyện xấu trả thù Thương Lan Hiên a...!

      Nàng nào có khả năng thích tên mặt người dạ thú Thương Lan Hiên! Thương Lan Hiên cùng nàng là địch nhân, chung nàng muốn giết Thương Lan Hiên làm sao có thể để ngốc tử này biết.

      “Tỷ tỷ” Thương Lan Mạch đột nhiên đình chỉ khóc, hé ra khuôn mặt bình tĩnh, trong mắt tràn đầy tuyệt vọng, nhìn Phượng Thiên Mị đột nhiên cảm thấy cỗ hoảng hốt.

      “Ân” Phượng Thiên Mị khinh ân .

      “Có phải hay Mạch Mạch sắp chết, cho nên tỷ tỷ muốn gả cho Mạch Mạch.” Ngữ khí tuy vẫn non nớt, nhưng lại thần kỳ bình thản, lộ ra thản nhiên tuyệt vọng.

      Phượng Thiên Mị thân mình cứng đờ, trong lúc nhất thời biết làm sao, chẳng lẽ cũng biết chính mình sống được lâu nữa ? Kia suy nghĩ nông cạn ! Phượng Thiên Mị đột nhiên giật mình.

      Tuy rằng nàng cùng Thương Lan Mạch chỉ gặp mặt mới có bà lần, nhưng nàng lại muốn bảo hộ , để cho chịu thương tổn, nhìn biểu tình và giọng điệu tuyệt vọng của , nàng khỏi có chút hoảng hốt, sợ hãi làm ra việc gì ngốc nghếch, tuy là ngốc tử, làm ra việc ngốc cũng bình thường.

      Nàng đột nhiên cảm thấy chính mình chính là đầu sỏ gây nên, nếu bản thân gặp qua , có lẽ Thương Lan Mạch còn có thể sống quá hai năm, tuy rằng quá trình sống bằng chết.

      Nhưng nàng cũng có biện pháp! Nan bất thành (việc khó khó làm), phải đáp ứng gả cho ngốc tử này sao!


      “Mạch Mạch chết , tỷ tỷ đáp ứng, chờ Mạch Mạch trưởng thành, tỷ tỷ gả cho ngươi, được .” Tha thứ nàng thiện ý dối ! Nàng biết nên làm cái gì bây giờ .

      , gạt người là con chó .” Thương Lan Mạch vừa nghe, mặt u buồn nhất thời tán , vui vẻ như tiểu đại nhân nhi tìm được món đồ quý bị mất.

      “Hảo” Được rồi! Con chó liền con chó !“Kia tỷ tỷ đưa ngươi trở về!”

      “Hảo” Thương Lan Mạch cao hứng kêu lên,“Liễu Phong ca ca cùng Liễu Trì ca ca ở ngoài bìa rừng chờ Mạch Mạch, chúng ta cùng nhau thôi!”

      “Ân” Phượng Thiên Mị khẽ đáp, xoay người rời , nhưng nghe thấy
      bước chân theo sau, nghi hoặc nhìn lại, thấy Thương Lan Mạch bỉu môi, bộ điềm đạm đángyêu đứng sừng sững.

      “Ngươi làm sao vậy?” Phượng Thiên Mị nghi hoặc hỏi.

      “Tỷ tỷ nắm tay Mạch Mạch cơ.” Thương Lan Mạch bộ ủy khuất .

      Cái gì? Bắt tay, Phượng Thiên Mị trận dở khóc dở cười, nhưng vẫn trở về kéo tay Thương Lan Mạch. Thiên a! Nàng đây là tạo cái nghiệt gì! Cư nhiên bị ngốc tử ép buộc thành như vậy.

      “Xích Xích……chủ nhân, đây phải người tạo nghiệt, mà là nhân thường
      định luật, tên là vỏ quýt dày có móng tay nhọn.” Huyết Xà cảm ứng được chủ nhân kêu rên, liền hảo tâm nhắc nhở .

      “Câm miệng” Phượng Thiên Mị tức giận đột khẩu mà ra.

      Thương Lan Mạch hoảng sợ bởi thanh thình lình phát ra, vội vàng ủy khuất giải thích ,“Tỷ tỷ, Mạch Mạch gì a! Ngươi vì cái gì bắt Mạch Mạch câm miệng!”

      “Ách …. tỷ tỷ phải bảo ngươi câm miệng.” Phượng Thiên Mị phản ứng lại, biết bản thân vừa ra miệng, vội vàng an ủi.

      “Nhưng nơi này chỉ có tỷ tỷ cùng Mạch Mạch! Vậy tỷ tỷ bắt ai câm miệng!”

      Thương Lan Mạch khó hiểu hỏi.

      có gì, nhanh !” Phượng Thiên Mị là khóc ra nước mắt! Ngốc tử chính là ngốc tử, trí lực bằng thường nhân, nàng vẫn là lựa chọn trầm mặc !



      Chương 56: Mạch Mạch có việc gì

      “Nga!” Thương Lan Mạch thấy Phượng Thiên Mị muốn , bản thân cũng hỏi tiếp, để Phượng Thiên Mị nắm tay dẫn .

      Thương Lan Mạch nhìn Phượng Thiên Mị bên cạnh, trong lòng đối nàng càng ngày càng hiếu kì, vì cái gì máu của nàng có thể ngăn được độc, vì cái gì nàng thân mình dám xong vào mê vụ (sương mù) Quỷ Lâm. Tuy rằng mê vụ Quỷ Lâm có quỷ, nhưng vẫn có chút trầm quỷ dị, độc vật cũng rất nhiều, mỗi lần đến đều phải trải lưu hoàng, bằng sớm chết rồi.

      Nàng vậy còn quan tâm tới , là vì cái gì?

      Trừ bỏ mẫu hậu Phượng Thiên Mị là nữ nhân đầu tiên bài xích, hơn nữa còn muốn tiếp xúc nhiều hơn, vì cái gì đây? Quá nhiều thứ khiến

      Thương Lan Mạch nhất thời hiểu nổi hay nghĩ ra gì.

      Đại khái được đoạn, liền ra tới bìa rừng, theo phương hướng Thương Lan Mạch chỉ tầm trăm mét, thấy được cỗ xe ngựa đậu đó.

      Liễu Phong Liễu Trì hai người vì nghĩ đến chủ tử phải chịu thống khổ đau đớn, chút buồn ngủ đều có, Liễu Phong bởi vì có thương tích trong người, cho nên ngồingay tại chỗ, mà Liễu Trì là lo lắng lại lại.

      Đến khi nhìn thấy chủ tử nhà mình được nữ tử dắt tới, Liễu Phong Liễu Trì cả kinh cằm đầu muốn rớt hết, chủ tử cư nhiên có việc gì? Đây là chuyện gì xảy ra?

      Còn có, nữ tử kia là ai? Thế gian cư nhiên có nữ tử xinh đẹp như vậy, hơn nữa khí chất cao quý người nàng khiến họ thể bỏ qua, nàng vận hồng y rực lửa quả thực hợp đến thiên y vô phùng ( chê vào đâu được), nữ nhân này hề đơn giản, phải vật trong ao.

      Nhưng sao nàng lại ở cùng chỗ với chủ tử?

      Liễu Phong đột nhiên cảm thấy nữ tử này có chút nhìn quen mắt, suy nghĩ lát, rốt cục nghĩ ra nguyên lai chính là nữ tử hôm qua chủ tử cho theo dõi, hơn nữa còn bị rắn cắn, đến giờ vẫn còn đau đây! Nếu phait lo lắng cho chủ tử, sợ là hai ba ngày vẫn chưa xuống giường được!

      “Xích Xích….chủ nhân, nam nhân ngới dưới đất kia chính là kẻ theo dõi chúng ta vào hôm qua.” Huyết Xà nhìn Liễu Phong ngồi đất, Xích Xích kêu lên.

      Phượng Thiên Mị vừa nghe, nao nao, sau đó thiếu chút nữa nhịn được cười ra tiếng, nguyên lai kẻ hôm qua theo dõi nàng là do Thương Lan Mạch phái tới a! Nhưng phải5 bị Huyết Xà cắn mông sao? Sao chịu nghỉ ngơi lại chạy tới đây, xem ra…là kẻ trung tâm nha.

      “Vương, Vương gia, ngươi, ngươi có việc gì?” Liễu Phong Liễu Trì thể tin kinh hô ra tiếng.

      “Liễu Phong ca ca, Liễu Trì ca ca, Mạch Mạch có việc gì cả!” Thương Lan Mạch vừa thấy đến Liễu Phong Liễu Trì, buông tay Phượng Thiên Mị ra, vui vẻ chạy tới, cao hứng la lên.

      “Vương, Vương gia, ngươi vì sao có bị gì? .” Liễu Phong nhìn Thương Lan Mạch vui vẻ ngây thơ trước mặt hỏi.

      “Là tỷ tỷ cứu ta nga!” Thương Lan Mạch .

      Liễu Phong Liễu Trì vừa nghe, khiếp sợ lát, vội vàng nhìn phía Phượng Thiên Mị, từ tâm cảm tạ “Cám ơn nương cứu Vướng gia.”

      cần cảm tạ, ta chỉ tạm thời ngăn chận độc phát mà thôi.” Phượng Thiên Mị chút biểu tình, hề có cảm xúc .

      “Mạch Mạch đưa tỷ tỷ về trước, được .” Thương Lan Mạch .

      “Hảo” Phượng Thiên Mị cũng lười đường, trước mắt có xe ngựa tội gì phải lẵng phí thể lực! Dứt lời, liền theo Thương Lan Mạch lên xe ngựa .

      === ====== ======

      Ngày kế, bình minh ánh rạng đông nhanh chóng xua màn đêm, từng tia nắng chiếu xuống nghênh đón ngày mới.

      Phượng Thiên Mị rửa mặt xong, nhàn nhã ở trong sân tản bộ, từng đợt hương hoa bay đến khiến cho cả người nàng thần khí thanh sảng.
      thuyvy2711thuyt thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 57: Nữ tử Bạch y

      Đột nhiên, trận gió thổi qua, mang theo nhiều điểm khí, Phượng Thiên Mị khóe miệng tà mị giương lên, khinh thần mở miệng,“Đến đây”

      “Ha ha! Chủ tử nhạy bén, thuộc hạ vừa đến, chủ tử liền phát ra.”

      Thanh tràn đầy đáng dí dỏm nhưng mất cung kính truyền đến, theo đó nữ tử vận bạch y từ trời giáng xuống.

      Nữ tử Bạch y trắng hơn tuyết, da dẻ nõn nà, trán Nga Mi, “xảo tiếu thiến hề, mi mục phán hề”*, kiều mỵ, xương thập phần kiều diễm.

      ("Xảo tiếu thiến hề, mỹ mục phán hề", đây là hai câu thơ xuất từ "Thi Kinh - Quốc Phong - Vệ Phong - Thạc Nhân".
      Dịch thơ: "Khéo cười tươi đẹp làm sao, đôi mắt quyến rũ làm ai mong này".”

      Vừa đúng lúc Tư Diệu, Tư Tình cùng Hồng Kiều tiến vào, nhìn thấy bạch y nữ tử từ trời giáng xuống, lập tức cảnh giác quát to“Có thích khách.” Tiếp đó, Tư Diệu Tư Tình lập tức chắn trước người Phượng Thiên Mị, bộ chuẩn bị phản kích, mà Hồng Kiều cháy tìm Tư Vân cùng Tư Nguyệt.

      loạt hành động này làm cho Phượng Thiên Mị cùng Bạch y nữ tử khỏi buồn cười, Phượng Thiên Mị thấy Tư Diệu và Tư Tình bảo hộ mình như thế, tâm sinh cỗ lo lắng.

      “Ngươi là người nào? Dám xâm phạm vào Thiên Phượng cư.” Tư Diệu giận dữ quát.

      “Khanh khách! Người rảnh rỗi, tự nhiên là đến tìm chuyện!” Bạch y nữ tử quyến rũ cười khanh khách .

      “Hừ! Đừng hòng thương tổn tiểu thư nhà chúng ta, có bản lĩnh bước qua thi thể bọn ta .” Tư Tình hừ , cừu thị nhìn Bạch y nữ tử.

      Phượng Thiên Mị tâm mặc dù cảm động, cũng gì, đứng nguyên chỗ, để cho các nàng tự tiến hành trao đổi tình cảm với nhau, nàng đứng bên uống tà xem diễn là đủ.[ Mai nhi: Có người trao đổi tình cảm như vậy sao? Chỉ sợ tý nữa lao vào đánh nhau, đao kiếm có mắt a! Phượng Thiên Mị: Chẳng lẽ ngươi chưa từng nghe hoà thuận sao”? Mai nhi: …..Đượcrồi!

      ~! trung tâm nha! Bất quá, các ngươi phải đối thủ của ta nga!” Bạch y nữ tử trêu tức cười, trêu ghẹo .

      nương, người tới là khách, nhưng nếu là hữu, chúng ta hoan nghênh, nếu là địch, tự nhiên là thực lực chuyện, nếu chúng ta đánh lại, tự nhiên là chúng ta kĩ bằng nhân. Chính là biết nương là hữu hay là địch, chúng ta có thù oán gì với nương sao, nên nương đến Thiên Phương của chúng ta.” lúc Tư Tình Tư Diệu bị trêu chọc, giọng nhanh chậm, uy giận truyền đến, người có thể chuyện bình tĩnh như vậy đương nhiên là Tư Vân còn có Tư Nguyện vẻ mặt lạnh nhạt cùng Hồng Kiều vẻ mặt kinh hoảng đứng bên cạnh.

      Tư Vân làm Phượng Thiên Mị cùng Bạch xà hơi hơi kinh ngạc cùng thưởng thức, trầm ổn lạnh nhạt, bình tĩnh lý trí.

      “Ha ha! Hảo, chủ tử hổ là chủ tử, có được những thủ hạ trung tâm như vậy, Bạch xà bội phục.” Bạch xà cũng tính cùng các nàng nháo, cười giọng điệu mang theo sùng kính.

      “Chủ tử? Bạch xà?” Trừ bỏ Phượng Thiên Mị , mọi người đều bị lời Bạch xà cấp kinh hãi, ngoài khó hiểu khó hiểu vẫn là khó hiểu, ngoài nghi hoặc cũng chỉ có nghi hoặc, nữ tử này vì cái gì gọi tiểu thư là chủ tử, hơn nữa nữ hài tử lại tự xưng là Bạch xà, Thiên A!

      “Khanh khách!” Thấy bộ dáng kinh hách của mọi người, Bạch xà khỏi quyến rũ cười khanh khách, nàng cảm thấy những nhân loại này thú vị.

      “Bạch xà tên này rất …..khác loại, về sau ngươi kêu Bạch Nhan !” Phượng Thiên Mị cũng có chút bất đắc dĩ, kêu Bạch xà quả thực dễ dàng dọa người.

      “Là, chủ tử.” Bạch Nhan [ bạch xà ] .

      “Về sau, mọi người chính là người nhà, hảo hảo ở chung, còn có, Bạch Nhan về sau gọi ta tiểu thư ! Gọi chủ tử tựa hồ có chút xa cách .” Phượng Thiên Mị .



      Chương 58: Đêm đến thanh lâu

      “Dạ, tiểu thư.” Mọi người đáp.
      Trong chốc lát, mọi người liền cười cười, như những lão bằng hữu chuyện phiếm, căn bản còn xa cách.

      === ====== =====

      Ban đêm

      Ánh trăng mông lung, ngân quang phát ra, chiếu sáng sân viện.

      Phượng Thiên Mị thay bộ nam trang màu xanh, mặt bôi chút màu đen đen vàng vàng, mang theo Tư Vân cũng vận nam trang lên xe ngựa rời .

      đường cái, đèn rực rỡ mới lên, người đến người , rất náo nhiệt, nhất là các loại hoa đăng màu sắc rực rỡ, lay động ra các dạng màu sáng chói.

      Dài đường, phiến phiến đèn màu, gió xẹt qua, ngọn đèn chớp lên,
      chiếu lên những người vui vẻ đường.

      Vốn tưởng rằng ở cổ đại khoảng sau bảy tám giờ, trừ bỏ thanh lâu, đường có người nào, thể ngờ được lại còn nhiều người như vậy sao với ba ngày còn náo nhiệt hơn

      Hoa phố, đều là thanh lâu, sòng bạc cùng ít cửa hàng, mà trong đó cong có cái hồ, tên là Minh Nguyệt hồ, Minh Nguyệt hồ có bốn năm bóng cây, du thuyền thỉnh thoảng truyền ra những tiếng đàn ca vui đùa hết sức náo nhiệt.

      Kỹ viện trong kinh thành đều tập hợp trong phố Hoa này, trừ bỏ phố buôn bán, phố này là phố phồn hoa và nào nhiệt nhất. Mà cửa hàng ở phố hoa hầu hết bán son phấn trang sức dành cho nữ tử, cho nên, tiểu thư khuê các đên nơi này cũng thiếu, chỉ là thường trách xa những chỗ có thanh lâu chút.

      Lại vị trí của hai thanh lâu Hoa Lại viện và Vạn Hoa lâu, nhưng vân khí tốt, bên cách vài cửa hàng là Khuynh Vũ các, tà tà đối diện là Phù Hương viện, tất nhiên Phong Nguyệt lâu cũng có vị trí cách xa lắm.

      Phong Nguyệt lâu là lão điếm gần hai mươi năm nay, sinh ý vẫn phát triển ngừng, nguyên bản sau nó là lão bán thiên tài buôn bán, trong Tam đại công tử Mộc Cẩn Thần. Sản nghiệp dưới danh nghĩa của hán chỉ có thanh lâu,còn có bố phường, đổ phường, ngân hàng tư nhân, thước trang, chuẩn xác mà hán kế nghiệp cha , Mộc gia kinh thành thủ phủ, tử sau khi Mộc Cẩn Thân tiếp nhận gia sản sinh ý vẫn ngừng tăng lên.

      Cùng Mộc Cẩm Thần được xưng tên trong Tam đại công tử chính là lão bản đứng sau ba thanh lâu đứng đầu khinh thành, ba người này quan hệ như định như hữu, bởi vì Thương Lan Việt và Thương Lan Hiên đều muốn mượn sức Mộc Cẩm Thần, tranh đấu gay gắt. Nhưng là, Mộc Cẩm Thần lại thèm để ý đến họ, ở ngoài mặt cùng bọn họ xưng huynh gọi đệ, trong lại lén phủi sạch quan hệ, bởi vì muốn có bất cứ dính líu nào với triều đình.

      Trước cửa Hoa Lại viện và Vạn Hoa lâu, hương vị son phấn nống đậm, làm cho Phượng Thiên Mị khỏi cảm thấy có chút ghê tởm, nhìn y phục hở hang, khuôn mặt trang điểm loè loẹt của mấy nữ tử phong trần, Phượng Thiên Mị khó có thể chịu nổi, địa phương thô tục, tục tĩu như vậy ai thèm đên cơ chứ! Trách được sinh ý kém như vậy !

      Ngoài cửa máy nữ tử kiếm khách thấy Phượng Thiên Mị, liền chen chúc về phía bọn họ.

      “Công tử, vào ngồi !”

      “Công tử, đến bên này, Vạn Hoa lâu chúng ta !”

      “Công tử, vẫn nên đến Hoa lại viện của chúng ta ! Hoa Lại viện của chúng ta tốt hơn nhiều so với Van Hoa lâu”

      “Công tử, đến Vạn Hao lâu chúng ta !”

      “......”

      “......”

      Chúng nữ tử trai cò tranh chấp loạn xạ Phượng Thiên Mị và Tư Vân, Phượng Thiên Mị hờn giận nhíu mày, được vài câu, các nương hai nhà bắt đầu động thủ cước miệng cũng ngừng , cũng đem Phượng Thiên Mị hai người bỏ qua .
      thuyvy2711thuyt thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 59: Mua Hoa Lại viện

      Phượng Thiên Mị cùng Tư Vân thừa dịp loạn chuồn mất, trực tiếp về phía Hoa Lại viện

      Tú bà sầu mi khổ sở, than thở nhìn thanh lâu vắng tanh, đột nhiên lại thấy hai năm tử tuấn tới, liền vội vàng ra đón,“Hai vị công tử đây muốn nghe tấu hay tìm nương nào đây?”

      Phượng Thiên Mị cũng vội vã trả lời, mà là tùy ý đánh giá phen, Hoa Lại viện bày trí cũng đến nỗi nào, nhưng trang hoàng phi thường tục tĩu, phòng khách to như vậy, khách nhân lại ít ỏi có mấy ai, vô cùng lạnh lẽo.

      Tú bà nguyên Lâm Tố Hương, ngoài ba mươi, quần áo diễm lệ, trang diễm cũng sặc sỡ, mặt trát lớp phấn dày môi to đỏ chót, khác hấp huyết cương thi, người tản ra mùi vị son phân gay mũi, làm Phượng Thiên Mị cùng Tư Vân khỏi ghê tởm trận.

      “Lâm ma ma, có thể hay cùng ta chuyện?” Phượng Thiên Mị ôn hòa có lễ mở miệng.

      Lâm ma ma nghe vị công tử này biết phải tới tìm vui, sắc mặt lập tức trầm trầm, hơi hơi đánh giá Phượng Thiên Mị vòng mới ,“Công tử theo ta.”

      Phượng Thiên Mị và Tư Vân theo Lâm ma ma vào gian phòng.

      Phượng Thiên Mị cũng quanh co lòng vòng, trực tiếp thẳng vào vấn đề,“Lâm ma ma, ta vòng vo nhiều, ý đồ đến của ta hôm nay là mua lại Hoa Lại viện.”

      “Cái gì?” Lâm ma ma châm trà đột nhiên giật mình, cái gì? Nhìn vị công tử trước mắt chưa tới hai mươi tuổi lại muốn mua Hoa Lại viện của nàng. Bất quá ngẫm lại Hoa Lại viện này của nàng đãsớm thể mở cửa được nữa, vốn cũng có ý định bán, tại lại có người mua, phải hợp ý nàng sao? Còn có thể nhân cơ hội kiếm chút ít.

      “Lâm ma ma, Hoa lại viện này của các ngươi sợ rằng chống đỡ cũng được bao lâu nữa! Thủ đoạn của các ngươi cũng tệ, bất quá có Khuynh Vũ các, Phù Hương viện và Phong Nguyệt lâu sợ là mấy thứ đó có chỗ dùng. Bọn họ tân nhân thủ, tân khúc, tân vũ (người mới, nhạc mới, điệu múa mới) các ngươi nơi này cái gì cũng , lại vô quyền vô thế, lấy gì so với người ta!” Phượng Thiên Mị tự nhiên nhìn ra trong lòng Lâm ma ma tính toán, đợi nàng mở miệng, liền đem tình làm .

      Lam ma vốn muốn lừa gạt nàng chút, lại nghe nàng phân tích ràng liền ngây ngẩn cả người.

      Quả thực bọn họ tân nhân thủ, tân khúc, tân vũ còn có quyền có thế, mà các nàng cái gì cũng , có mấy nương tốt cũng bị bọn họ lấy lốt, còn lại thể vào tam đại thanh lâu đó mới nguyện ý ở lại nơi này.

      Đôi mắt Lâm ma ma lên u sâu mặt lại tỏ vẻ bất mãn, giận dữ ,“Đúng vậy! Chúng ta cái gì cũng có, như thế nào cùng người ta so! Nhưng công tử sớm biết Hoa Lại viện này sắp đóng cửa vì cớ gì còn muốn mua” Lâm ma ma tràn đầy khó hiểu.

      “Ta tự nhiên có biện pháp làm cho nơi này khởi tử hồi sinh, hơn nữa còn phải vượt qua ba đại thanh lâu kia.” Phượng Thiên Mị tràn đầy tự tin cười .

      Cái gì? Lâm ma ma cả kinh, nhiều hơn là khinh bỉ, khinh thường.

      Còn tuổi nhưng lại mạnh miệng như vậy, người ta Phong Nguyệt lâu, Khuynh Vũ các cùng Phù Hương viện sau lưng đều có nhân vật quyền thế, “” tính cái gì!

      “Ta này công tử! Tuy rằng ngươi có dã tâm, nhưng ngươi hơn là là có thể hơn sao! Người ta đều là đại nhân vật có quyền có thế, còn ngươi, suy nghĩ mình có bao nhiêu phân lượng.” Lâm ma ma giọng điệu mang theo ba phần ngạo mạng bảy phần khinh thường.



      Chương 60: Đứng phía sau màn

      Tư Vân đứng bên thấy tú bà nhục nhã tiểu thư của mình, trong lòng hờn giận, nhưng nàng biết tiểu thư để ý nên nàng gì.

      Phượng Thiên Mị cũng giận, lạnh nhạt cười,“ Việc này cần Lâm ma ma đa tâm, ngươi chỉ cần cho ta biết ngươi có bán Hoa Lại viện này cho ta thôi.” Giọng mặn nhạt lại để lộ sắc bén.

      “Bán, nhưng ta có điều kiện.” Lâm ma ma suy tư lát, trong mắt lên
      vẻ tính toán trả lời.

      “Ngươi .” Phượng Thiên Mị cũng so đo nhiều với nàng ta.

      “Công tử, ta cả đời hiến thân thanh lâu, tại thân thích, Hoa Lại viện này là tất cả của ta, ta hy vọng công tử có thể để ta tiếp tục ở lại đây làm việc, cho làm tạp vụ cũng được.” Ngữ khí Lâm ma ma lộ ra bất đắc dĩ, có vài phần luyến tiếc, còn có vài phần tưởng niệm tình cũ.

      Phượng Thiên Mị cho dù mua lại nơi này cũng tính để Lâm ma ma rời , dù sao nàng có khả năng làm tú bà! Nàng lão bản đứng sau màn. Mà nhìn Lâm ma ma trọng tình trọng nghĩa như vậy, làm nàng hiểu biết Lâm ma ma này thêm chút càng thêm phần hảo cảm.

      “Lâm ma ma yên tâm ta chỉ tính làm lão bản phía sau, nếu ngươi nguyện ý ta vẫn để ngươi làm tú bà nơi này.” Phượng Thiên Mị .

      “Cái gì? ?” Lâm mụ mụ thể tin trừng lớn mắt, nàng cho tới bây giờ chưa từng nghĩ tới có chuyện tốt như vậy.

      “Ân!” Phượng Thiên Mị khẳng định đáp

      “Hảo hảo hảo, lâu này bán cho công tử vạn lượng, đây là giá thấp nhất, nếu được ta lập tức đưa khế đất tới.” Lâm ma ma cũng cọ sát nhiều, trực tiếp sảng khoái.

      “Hảo, thành giao.” Phượng Thiên Mị cũng cùng nàng cò kè mặc cả, giá này hảo.

      Nghe xong Phượng Thiên Mị đống ý, Lâm mụ mụ lập tức xông ra cửa, lấy khế đất, Phượng Thiên Mị cùng Tư Vân nhìn nhau cười bước đầu, thành công .

      lát, Lâm ma ma hấp tấp trở lại,“Công tử, đâu chính là khế đất Hoa Lại viện.”

      “Hảo, Tư Vân, trả tiền.” Phượng Thiên Mị tiếp nhận khế đất rồi phân phó Tư trả thù lao.

      Lâm mụ mụ thu được tiền sau, cao hứng ánh mắt đều mê thành cái tuyến .

      “Lâm ma ma theo ta tới Vạn Hoa lâu.” Phượng Thiên Mị .

      “A! Công… chủ tử, người tới Vạn Hoa lâu làm gì?” Lâm ma ma vừa nghe đến phải tới Vạn Hoa lâu liền giật mình, có chút nghi hoặc, có chút cam lòng.

      Này mấy năm qua, nàng cùng Vạn Hoa lâu kia chiến tranh ngừng, tại muốn nàng Van Hoa lâu phải chị tội sao?

      Phượng Thiên Mị nhìn ra Lâm ma ma tự nhiên, tất nhiên nàng biết ân oán giữa Hoa Lại viện và Vạn Hoa lâu. Nhưng hai thanh lâu này nàng muốn, cho nên, dù Lâm ma ma và Tiền ma ma của Vạn Hoa lâu có bao nhiêu ân oán đều phải hoá giải .

      “Lâm ma ma, ta muốn thu cả Hoa Lại viện lẫn Vạn Hoa lâu vào tay, cho nên, mặc kệ trước kia các ngươi có bao nhiêu ân oán đều phải hoá giải cho ta, ngươi cùng Tiền ma ma sắp tới phải làm việc cùng nhau, hơn nữa phải hảo hao đông tâm hiệp lực, ngươi làm được ?” Phượng Thiên Mị giọng điệu thản nhiên kém phần nghiêm túc, giận tự uy.




      Chương 61: Thái độ bất mãn

      Kỳ Lâm ma ma cùng Tiền ma ma cũng có ân oán gì, chỉ là ầm ỹ về sinh ý buôn bán mà thôi.

      “Là, chủ tử.” Lâm ma ma đáp rồi theo Phượng Thiên Mị tới Vạn Hoa lâu. Vạn Hoa lâu đồng dạng vắng lặng, các nương vừa rồi ở bên ngoài lôi kéo khách nhân được, tại hai người nằm dài bàn.

      “Ai~! Các ngươi , chúng ta lâu có khách đến, cứ vậy chúng ta sống bằng gì đây.”

      “Đúng vậy! Giờ sinh ý đều bị Phong Nguyệt lâu, Khuynh Vũ các cùng Phù Hương viện đoạt , chúng ta chỉ có thể chờ giải tán thôi!”

      “Ai bảo bọn họ có quyền có thế đâu!”

      “Ta cam tâm, chúng ta con đường này, tại nếu thanh lâu giải tán! Chẳng lẽ lập gia đình? Ai muốn đây, mấy người đọ còn ngại xui đâu!”

      “Nan bất thành chỉ còn cách chờ chết thôi!”

      Phượng Thiên Mị bước vào cửa, chợt nghe các nương chuyện giọng tràn đầy bất đắc dĩ.

      “Ôi… uy! Có khách đến .” nương ngồi mặt hướng đại môn vừa vặn thấy Phượng Thiên Mị mấy người tiến vào, hưng phấn kêu lên.

      Các nương nghe xong, cũng vội vàng đứng dậy.

      “Công tử, ngài đây là nghe hát hay tìm nương!” nương nhiệt tình đến đón, thân thể còn cọ sát vào người Phượng Thiên Mị.

      “Công tử hảo tuấn tú nga, để ta hầu hạ ngươi như thế nào? Cam đoan ngươi vừa lòng.” Lại nương khác đến.

      người bạn họ nặc mùi son phấn khiến Phượng Thiên Mị có ý muốn giết người, lại chỉ có thể cực lực nhịn xuống ghê tởm trong lòng, thản nhiên ,“Ta muốn tìm Tiền ma ma của các ngươi”

      “Công tử tìm ma ma của chúng ta có chuyện gì?”

      “Đúng vậy! có chúng ta hầu hạ công tử là đủ rồi!”

      “Di, đây phải Lâm ma ma của Hoa Lại viện sao? Ngươi tới Van Hoa lâu của chúng ta làm chi?” Đột nhiên, nương thấy Lâm ma ma phía sau Phượng Thiên Mị , lập tức chanh chua trào phúng .

      Các nương vừa nghe tới Lâm Ma ma, ánh mắt tốt nhất tề vòng qua, cũng lại tiếp tục quấn quýt Phượng Thiên Mị.

      “Lâm ma ma, có phải hay Hoa Lại viện của các ngươi cháy nên trốn tới Van Hoa lâu của chúng ta.”

      “Hay là Hoa lại viện bị sụp rồi.”

      “Ta xem, Hoa Lại viện của nàng ta tan rã rồi!”

      “……..”

      “……..”

      Các nương ta câu ngươi câu châm chọc khiêu khích, Lâm ma ma khuôn mặt tức giận đến trắng bệch, lại nghĩ đến lời Phượng Thiên Mị nên cực lực nhịn xuống.

      Đối với thái độ của các nương, Phượng Thiên Mị thực bất mãn, chờ thành người của nàng nhất định phải giáo huấn bọn họ phen.

      ... Nguyên lai là Lâm ma ma nha! biết Hoa Lại viện của các ngươi sảy ra chuyện gì rồi!” Tiên ma ma vốn ở trong phòng nghĩ ngôi lại nghe bên ngoài huyên náo, liền ra nhìn, thể tưởng được lại là Lâm ma ma, trong lòng nổi lên cỗ tức giận.

      Tiền ma ma nguyên là Tiền Ngọc Nga, hơn ba mươi tuổi, tuy rằng cũng trang điểm nồng đậm, những vẫn kém Lam ma ma chút, cho nên thoạt nhìn chẳng phải ghê tởm.

      “Tiền ma ma, Lâm ma ma là ta mang đến, là ta tìm ngươi có việc.” Phượng Thiên Mị đạm nhiên .

      Nghe Phượng Thiên Mị , ánh mắt Tiền ma ma dừng người nàng, trong lòng nao nao, vị công tử này bộ dạng tuấn tú, nếu làn da của “” trắng thêm chút, quả thực là nghiêng nước nghiêng thành nha!

      Chương 62: Mua Vạn Hoa lâu

      “Nga! biết công tử tìm ta có chuyện gì chăng!” Đối Phượng Thiên Mị giọng điệu Tiền ma ma ràng mềm mại ôn nhu.

      “Kia ta muốn cùng Tiền mâm bàn chút chuyện riêng.” Phượng Thiên Mị có lễ .

      “Hảo, vậy công tử theo ta.” Tiền mụ mụ cười , làm thủ thế thỉnh.

      Phượng Thiên Mị, Tư Vân và Lâm ma ma theo Tiền ma ma, ánh mắt Tiền ma ma đồ dồn về phía Lâm ma ma trừng trừng tức giận.

      “Công tử muốn cùng ta chuyện gì?” Tiền ma ma vừa rót trà cho Phượng Thiên Mị vừa hỏi.

      “Ta muốn mua Vạn Hoa lâu này của ngươi.” Phượng Thiên Mị trực tiếp nhập chủ đề.

      “Phốc” Nghe xông Phượng Thiên Mị , trà Tiền ma ma vừa uống tới miệng liền phun ra, khiếp sợ trừng lớn ánh mắt“Cái gì? Ngươi muốn mua Vạn Hoa lâu này của ta?”

      Ai đều biết Vạn Hoa lâu này của nàng sắp trụ nổi nữa, vị công tử này cư nhiên muốn mua lại, phải nàng nghĩ đến chuyện bán, dù sao Vạn Hoa lâu này cũng sắp sụp đổ rồi, chính là nghĩ tới vị công tử chưa tới hai tuổi này lại muốn mua.

      sai, ta cũng điều vô nghĩa nữa, tại ta mua Hoa Lại viện, nếu ngươi nguyện ý bán cho ta giống như Hoa Lại viện vạn lượng, còn nữa nếu ngươi muốn ở lại ta để ngươi ở lại giống Lâm ma ma thay mặt ta làm lão bản, ta chỉ đứng phía sau chỉ đạo, và tuyệt đối bạc đãi các ngươi. Còn nếu ngươi bán ta miễn cưỡng, nhưng chính ngươi cũng biết Vạn Hoa lâu này chống đỡ được bao lâu nữa.” Phượng Thiên Mị mặn nhạt , đúng tình hợp lý lại trúng vào điểm trí mạng.


      Thứ nhất, mua Hoa Lại viện, ngụ ý Lâm ma ma nhận tình thế buông thù hằn nếu chịu chịu tổn thất lớn, chung về mối còn hơn tự sinh tự diệt, cứ như vậy còn thấy hi vọng.

      Thứ hai, nàng chỉ đứng sau, mọi việc vẫn do các nàng quản lý, chỉ khi có chuyện trọng yếu mới xin chỉ thị từ nàng, hơn nữa, nàng còn hứa bạc đãi các nàng.

      Thứ ba, như nàng , Vạn Hoa lâu sinh ý thảm đạm (thảm : thảm hại; đạm: ảm đạm), căn bản là chống đỡ nổi nữa, nếu nhất quyết chịu bán chờ bị huỷ là vừa

      Tiền ma ma sớm bị lời Phượng Thiên Mị làm khiếp sợ, thể ngờ rằng Lâm Tố Hương bán Hoa Lại viện cho vị công tử này, hơn nữa “” chỉ đứng phía sau mọi việc vẫn giao cho các nàng quản lý.

      Tiền ma ma phải muốn bán, chỉ là Vạn Hoa lâu này là tâm huyết cả đời của nàng, nàng muốn bỏ! Bất quá hoàn hảo, vị công tử này vẫn để nàng lại.

      “Được rồi! Dù sao nơi này sớm suy sụp.” Tiền ma ma sau khi nhận tình thế, cho dù có chút cam lòng nhưng vẫn hung hăng cắn môi đồng ý.

      “Tốt lắm, ta tuyệt đối để các ngươi phải hối hận khi theo ta.” Phượng Thiên Mị vừa lòng cười .

      Có thể dễ dàng mua lại hai thanh lâu này là chuyện trong dự kiến của nàng, nàng có lòng hiếu kỳ, thích khiêu chiến, tuy rằng nàng có trăm phần trăm nắm chắc, nhưng cũng đủ tự tin.

      Thương Lan Hiên, còn có những người từng thương tổn Phượng Thiên Mị rất nhanh nàng đòi lại tất cả.

      “Hảo, kia ta liền đem khế đất tới.” Tiền ma ma cũng kéo dài thời gian nhanh chóng chạy lấy khế đất.

      lát, Tiền ma ma trở lại đưa khế đất cho Phượng Thiên Mị, nàng nhận khế đất rồi bảo Tư Vân trả cho Tiền ma ma vạn lượng.
      thuyt thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 63: Ngươi là nữ nhân


      “Các ngươi nguyên ý lưu lại, nhất định phải cam đoan đối ta trung tâm, ai tốt với ta, ta liền đối với người đó như thân nhân của mình, nếu ai phản bội ta, ta nhất định khiến kẻ đó phải hối hận vì sinh ra cõi đời này.” Phượng Thiên Mị liễm khởi hai tròng mắt sắc bén, ra lời khuyên.

      Nhìn nàng hàn khí bức người, lãnh liệt sắc bén, Lâm ma ma và Tiền ma ma sợ run cả người, cảm thấy sau lưng lanh lẽo, thâm tâm sinh ra cỡ sợ hãi kính sợ.

      “Là, ta định phản bội chủ tử.” Lâm ma ma và Tiền ma ma vội vã .

      “Tốt lắm, tạ Vạn Hoa lâu và Hoa Lại viện trở thành nhà, cho nên ta mặc kệ các ngươi trước có ân oán gì đều phải hoá giải cho ta, chỉ sống chung hoà bình, còn phải đồng tâm hiệp lực. Người của ta, mặc kệ là trong hay ngoài, cũng được phép xuất chuyện tình gây gổ, ghi hận lẫn nhau.” Phượng Thiên Mị nghiêm túc .

      “Kỳ chúng ta có thù hận gì, là bởi vì sinh ý buôn bán mới cãi nhau, tại khen ngược, oan gia biến thành nhà. Tiền ma ma, chúng ta đều đấu nhiều năm, tại thành nhà, những chuyện trước kia bỏ qua !” Lâm ma ma chủ động xu nịnh .

      “Ta mới phải kẻ nhen như vậy đâu! Kỳ đấu nhiều năm như vậy cũng nảy sinh tình cảm, giờ mà thấy kỳ thực có chút quen.” Tiền ma ma cũng cười .

      Cứ như vậy, ân oán nhiều năm được hai người hoá giải.

      “Các ngươi lăn lộn nhiều năm nhu vậy, chẳng lẽ cho tới giờ chưa nhìn ra ta có gì bất đồng sao?” Phượng Thiên Mị đột nhiên , trong giọng mang theo chút hèn mọn.

      Lâm ma ma và Tiên ma ma nghe lời này lập tức nhìn qua Phượng Thiên Mị, trong mắt tràn đầy nghi hoặc, cảm giác là lạ mà phát giác ra có gì bất đồng.

      Thấy hai người phát ra, Phượng Thiên Mị khỏi có chút bất đắc dĩ, hai người kia lăn lộn nhiều năm lại phát ra, là do bọn họ nhìn người chuẩn hay nàng cải trang quá thành công đây.

      Ngay cả ngốc tử cũng phát ra đây bọn họ cư nhiên lại phát giác .

      Khoan khoan , ngốc tử nang nhớ tới ngốc tử đó làm gì, nhận ra nàng bởi vì nàng quen biết mà thôi.

      Nhớ tới Thương Lan Mạch, Phượng Thiên Mị trong lòng liền tức giận trận, nàng đường đường là đệ nhất đặc công thế kỷ hai mốt, cư nhiên bị kia ngốc tử làm tức chết biết bao lần.

      Phượng Thiên Mị bàn tay mềm duỗi ra, rút ngọc quan đầu , đầu mặc phát như thác nước chảy xuống, Lâm ma ma và Tiền ma ma hai người cả kinh trừng lớn mắt,“Người là nữ nhân! ”

      Các nàng quả thực thể tin được, đến mua thanh lâu của các nàng lại là nữ tử mà nàng chỉ khoảng mười sáu mười bảy tuổi, người có cỗ quý khí, giống người thường, ít nhất nàng cũng phải là thiên kim tiểu thư khuê các phú quý.

      Nhưng tiểu thư khuê các như nàng lại muốn kinh doanh, hơn nữa lại là thanh lâu, đậy khiến các nàng trấn kinh, rung động , nếu để thế nhân biết thành dạng gì đây.

      Bất quá, nữ tử này khiến các nàng bội phục tuổi còn mà hiểu biết nhiều.

      sai, về sau các ngươi cần cẩn thận, bắt nhìn lần liền chuẩn, nhưng là ít nhất lên trông nhầm.” Phượng Thiên Mị thanh đạm .

      “Là là là là, chúng ta nhớ kỹ.” Lâm ma ma cùng Tiền ma ma vội vàng đáp.

      “Trước tạm thời ngừng kinh doanh mười ngày, kế tiếp phải làm là cải tạo lại hai nhà hợp thành , đầu tiên đả thông bước tường kia, tiếp đó thay đổi mấy cái trang trí diễm lệ thành tao nhã chút. Ngày mai ta lại đến, tập chung các nương lai ta có việc phân phó” Phượng Thiên Mị .



      Chương 64: Thủ đoạn tàn nhẫn

      Hai thanh lâu này thiết kế sai, chỉ cần cải tạo chút liền được, về phần các nương kia, xem ra nàng phải tốn hồi công phu, thời gian mười ngày, dài ngắn, ngày mai phải phân loại các nàng ra, xem các nàng am hiểu cái gì cho học cái đó, cầm kì thi hoạ còn có chút tuyên truyền cũng là tất yếu

      “Là, tiểu thư.” Lâm ma ma và Tiền ma ma đáp.

      “Tốt lắm, ta cũng nên trở về, nhớ kỹ, ta gọi là Cuồng Phượng, về sau ta vận hồng y, mặt che hồng sa để thân.” Phượng Thiên Mị xong, liền xoay người rời .

      “Là, cung tiễn tiểu thư.” Lâm ma ma và Tiền ma ma phúc thân chào nàng.

      Bóng đêm như nước, gió lạnh từ từ thổi, bầu trời tối đen điểm vài ngôi sao, nguyệt quang chiếu hạ mấy cành lá, dừng ở phía trước có nam tử vận bạch y đứng đó.

      đầu mặc phát thả sau lưng nam tử phiêu nhiêu trong gió mà rỗi loạn, bóng loáng thoáng nhuận như nhất đoạn thiên ti, trận gió thổi qua, sợi tóc như nghịch ngợm mà vũ động .

      Lãnh ý tà mị trong mắt lộ ra, hàn khí phát ra khôn mặt tuấn tú, bạc thần hơi mở như các hoa hồng phấn lộn, sắc mặt mang theo vài phần ủ rũ.

      Lúc này, bóng dáng nhoáng cái đứng trước mặt nam tử.

      “Thế nào? Tra được ?” Thanh nam tử nhàng êm tai vang lên, thanh mang theo chút vội vàng khó phát .

      “Chủ tử, thuộc hạ bắt được tiểu nha hoàng trong vương phủ, sử dụng mê huyễn hương, nàng ta ra toan bộ chuyện hôm đó. là Thương Lan Hiên đêm động phòng động phòng, mà sườn phi Tô Nhị Tịch lại tới đó, sau lại biết xảy ra tình gì, Phượng Thiên Mị ru ngã Tô Tịch Nhi, làm ả sanh non .

      Thương Lan Hiên biết chuyện, kiếm đâm xuyên qua bụng Phượng Thiên Mị, còn phóng hỏa hủy thi diệt tích. Sau đó bọ họ nghe thiên viện xảy ra chuyện, chạy đến thấy bốn thủ vệ ở đó đều chết hết nằm đất, khuôn mặt khô héo như bị quỷ hút sạch máu.


      Nửa đêm, chính sảnh hiểu vì sao lại bị cháy, lại có hai thị vệ chết giống hệt bốn thị vệ kia, mà buổi sáng hôm sau, phát đồ cưới của Phượng Thiên Mị cánh mà bay. Tất cả mọi người đều cho rằng quỷ hồn Phượng Thiên Mị đến báo thù, cho tới bây giờ bọn hạ nhân Hiên vương phủ vẫn lâm vào tình trạng khủng hoảng.

      Thương Lan Hiên dùng tánh mạng người nhà hạ nhân uy hiếp bọn họ, được phép ra nếu giết cả nhà bọn họ nên ai dám .”

      Liễu Phong tràn đầy khó hiểu, chủ nhân cho tìm hiểu chuyện của
      Phương Thiên Mị làm gì biết! Khi nào chủ nhân của bọn bắt đầu xen vào chuyện người khác rồi .

      Bất quá, lần này điều tra củ nhiên biết được tin tức tàn nhẫn như vậy, ngốc tử Phượng gia kia mệnh cũng khổ. Này Thương Lan Hiên cũng quá tàn nhẫn lại hạ độc thủ với nữ tử chân yếu tay mềm.

      Tất nhiêu Liễu Phong vẫn chưa biết, nữ tử cứu chủ nhân của mình vào hôm đó chính là Phượng Thiên Mị.

      Nghe Liễu Phong bẩm báo Thương Lan Mạch trong lòng khiếp sợ cũng hiểu mọi chuyện.

      Hiên vương phủ phát sinh hoả hoạn lần đầu tiên, là Thương Lan Hiên sai
      người phóng , nhưng lần hai hẳn do Phượng Thiên Mị phóng! Hơn nữa, là trở về lấy đó cưới xong mới phóng.

      Sáu thị vệ kia chết cách quỷ dị, mặt bộ héo rũ, giống bị hút hết máu,
      khiến mọi người đều cho rằng Phượng Thiên Mị biến thành quỷ về đòi mạng, làm cho bọn họ lòng người hoảng sợ.
      thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :