1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ngự xà cuồng phi - A Mai Nhi (79/360c)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 17: Thu hồi đồ cưới

      sai, bất quá phải tại, đúng rồi trong các ngươi ai khinh công tốt nhất.” Phượng Thiên Mị hỏi.

      “Đều sai biệt lắm” Tư Vân đáp.

      “Tốt lắm, Tư Vân, ngươi tại theo ta Hiên vương phủ, hôm nay ta lấy lại toàn bộ đồ cưới.” Phượng Thiên Mị .

      Tuy rằng Phượng Thiên Mị ở gia được sủng, nhưng là tốt xấu vẫn là đích nữ phủ Thừa tường, còn có Thái Hậu ở đó, tuy rằng Thái Hậu bởi vì nàng ngốc để ý tới nàng, nhưng vẫn còn lại chút tình nghĩa, thường xuyên cho người cấp nàng ít đồ, chỉ là đều bị Phượng Thiên Linh đoạt . Lần này đại hôn, có mười dặm trang sức màu đỏ, cũng có hơn mười vạn lượng !

      Nàng ngốc, hiểu, Hồng Kiều cũng dám tranh, Thái Hậu đối nàng cũng coi như hết lòng quan tâm giúp đỡ, nếu có Thái Hậu sợ là Phượng Thiên Mị sống nổi đến ngày hôm nay.

      Cho nên tổng thể mà Thái Hậu lạnh nhạt với nàng nhưng vẫn có ân với nàng.

      “Là, tiểu thư.” Tư Vân đáp.

      Vừa nghe Hiên vương phủ, Hồng Kiều theo bản năng cả kinh, vội vàng giữ chặt Phượng Thiên Mị “Tiểu thư, chúng ta vất vả tìm được đường sống trong chỗ chết, nếu để Hiên vương gia phát , sợ là......” Hồng Kiều muốn lại thôi, nàng biết tiểu thư khác xưa, chỉ trở lên thông minh, còn có võ công, nhưng vẫn tránh được lo lắng.

      “Yên tâm, có việc gì .” Phượng Thiên Mị an ủi .

      “Nhưng là …… được rồi!” Hồng Kiều vẫn lo lắng, muốn cái gì, lại nuốt xuống. Nàng biết, tại tiểu thư phải tiểu thư trước kia, tiểu thư tại có chủ kiến chính mình, tiểu thư , .

      Lúc này đêm khuya, Phượng Thiên Mị cùng Tư Vân võ nghệ cao cường hướng Hiên vương phủ bay .

      Phượng Thiên Mị có khinh công nhưng võ nghệ thành vấn đề, còn Tư Vân có khinh công nên vô cùng nhàng.

      Khoảng năm phút đồng hồ, hai người đến hậu viện Hiên vương phủ nhìn Thiên viện sớm thành đống tro tàn.

      “Tiểu thư, chúng tìm đồ cưới như thế nào!” Tư Vân nhìn vương phủ to như vậy, biết xuống tay từ đâu.

      “Đêm nay xảy ra nhiều chuyện như vậy, vậy bọn họ căn bản động đến đồ cưới, cho nên ta đoán hẳn là còn tại chính sảnh.” Phượng Thiên
      Mị nghiêm mặt .

      Dứt lời, hai bóng dáng hồng bạch phi thân tới chính sảnh.

      “Huyết Xà, hai người kia giao cho ngươi .” Phượng Thiên Mị trong mắt lên hồng quang, thầm phân phó huyết xà.

      “Là, chủ tử.” Huyết sắc vừa nghe, vội vàng ra, có huyết có thể uống, uống uổng.


      Trong nháy mắt, Huyết Xà trở lại , mà hai thị vệ kia ngã xuống đất.

      “Tiểu thư, này ……” Tư Vân nghi hoặc nhìn hai người đột nhiên ngã xuống đất , tràn đầy khó hiểu. Tự nhiên, nàng biết là Phượng Thiên Mị cho Huyết Xà làm, cũng biết tồn tại của Huyết Xà, chỉ cảm thấy hai thị vệ kia tự nhiên ngã xuống hết sức kì quái.

      “Vừa rồi ta hạ độc, .” Phượng Thiên Mị tùy ý giải thích chút, dứt lời động thân nhảy từ tường xuống.

      Tư Vân có nghĩ nhiều, bởi vì nàng biết, khả năng Phượng Thiên Mị ở ngoài sức tưởng tượng của các nàng, nàng nhìn thấy tiểu thư hạ độc mấy thị vệ chỉ có thể tiểu thư rất mạnh.

      Tư Vân cũng nhảy xuống, đến chính sảnh, nàng nương ánh trăng, nhìn hai thị vệ ngã xuống sắc mặt tái nhợt, tâm khỏi cả kinh, phải bởi vì sợ hãi, mà là bởi vì này hai người chết rất khủng bố, rất giống là chết vì bị hút sạch máu vậy.



      Chương 18: Hoả thiêu Vương phủ

      Nhưng Tư Vân hề suy nghĩ nhiều, theo Phượng Thiên Mị bước vào chính sảnh.

      Quả nhiên, đồ cưới vẫn còn ở đây.

      Đồ cưới của Phượng Thiên Mị có ít đồ giá trị! Ngoài tơ lụa ra, còn có kim ngân châu báu từ xuống cũng phải hai trăm mười mấy vạn lượng! Lập tức hai người dùng tốc độ nhanh nhất đóng gói toàn bộ những thứ giá trị.

      chuần bị rời khỏi chính sảnh, bỗng Phượng Thiên Mị ngừng cước bộ, trong mắt lên tính kế cùng cừu hận.

      Bất quá, bây giờ chưa phải thời điểm giết Thương Lan Hiên, giết rất dễ dàng, nhưng bình sinh nàng thích chịu oan uổng, cho nên nàng phải lấy lại trong sạch sau đó mới giết .

      Nhưng giết có nghĩa thể huỷ vương phủ của .
      Ngừng nghĩ trong mắt Phượng Thiên Mị lên tia giảo hoạt.

      “Tiểu thư, làm sao vậy?” Tư Vân bước ra chính sảnh thấy Phượng Thiên Mị đột nhiên dừng cước bộ, liền nghi hoặc.

      Nhưng trong lòng nàng, lại đại khái đoán được chút. Hiên vương phủ là nơi làm tiểu thư thương tâm còn thiếu chút nữa người mất mạng ở đây, tại tiểu thư nhất định rất hận nơi này, người hẳn là muốn phá huỷ nó.

      Quả nhiên, Tư Vân đoán đúng, ngay khi Tư Vân dứt lời, Phượng Thiên Mị liền hỏi “Tư Vân, người ngươi có mồi hoả ?”

      Thương Lan Hiên thích phóng hoả như vậy, nàng đêm nay phóng hoả
      giúp .

      “Có” Tư Vân có chút hiểu Phượng Thiên Mị cần hoả để làm gì nhưng tiểu thư hỏi nàng liền lấy ra.

      Nhưng khi nhín thấy hồng quang trong mắt Phượng Thiên Mị nàng biết tiểu thư muốn gì.

      “Tiểu thư, người đây là ……” Tư Vân hết lời, chỉ là biểu tính kia nàng biết điều Phượng Thiên Mị muốn làm.

      sai, ta bây giờ thể giết , nhưng ta có thể huỷ nơi ở, thích nghịch lửa, vậy ta bồi nghịch.” Ngữ khí Phượng Thiên Mị thản nhiên nhưng tràn đày cừu hận, Vậy hôm nay, chính sảnh này là nơi
      chút giận tạm thời của nàng.

      Tư Vân chỉ cảm thấy sau lưng lạnh mảng, y phục ướt đẫm mồ hôi, đây là kẻ thù của tiểu thư, nàng thể ngăn cả và ngăn cản, khổ sở mà tiểu thư phải chịu, thiêu cái sân đủ để bỏ qua mọi chuyện.
      Phượng Thiên Mị tiếp nhận mồi hoả từ Tư Vân, đưa bao đồ ở tay cho Tư Vân, tìm ít đồ dễ cháy, các đồ vật nhanh chóng bắt lửa lan tràn khắp nơi, Phượng Thiên Mị và Tư Vân nhanh chóng phi thân rời .

      Lửa ở chính sảnh Hiên vương phủ bắt đầu lan rộng, bởi vì nửa đêm canh ba, tất cả mọi người đều nghỉ ngơi. Chỉ có thị vệ trong viện của Thương Lan Hiên còn thức, chính vì thế hoả ngập trời rồi mà ai phát .

      Chính sảnh hoả thế ngày càng lớn toả ra từng đợt khói đen cùng mùi cháy
      khét lẹt.

      Đột nhiên tiếng thét “Cháy” vang dội truyền ra.

      Ngoài phòng ngủ của Thương Lan Hiên hai thị vệ gật gù, bị tiếng hét bất thình lình làm giật mình choàng tỉnh mở to mắt, dáo dác nhìn xung quanh tìm chỗ phát ra tiếng hét, vừa nhìn liền bị doạ cho kinh hãi.

      Chỉ thấy hướng chính sảnh đỏ rực góc trời từng đợt khói đen bốc lên ngùn ngụt.

      Trong phòng Thương Lan Hiên vẫn thức cũng nghe thấy tiếng hét, đợi thị vệ thông tri, bước ra ngoài cửa.

      “Vương gia, chính sảnh bên kia cháy .” Ngay khi thị vệ tới thông báo cho Thương Lan Hiên vừa đúng lúc Thương Lan Hiên mở cửa ra , liền vội mang bẩm báo.

      “Cái gì? Còn mau cứu hỏa.” Thương Lan Hiên cả kinh, giận dữ hét, phi thân cái hướng chính sảnh bay .


      Chương 19: Khiếp sợ

      tình hôm nay khiến đủ phiền toái, chuyện xấu liên tiếp phát sinh, là do quỷ hồn Phượng Thiên Mị tới quấy phá sao?

      , cản bản có khả nảng, đời này làm gì có quỷ. Nhưng tại thể tìm được lý do nào thuyết phục chính mình, cái chết của bốn thị vệ kia quá mức quỷ dị, tuy rằng đầu tiên là bị lợi khí gây thương tích, chiêu đoạt mạng, nhưng toàn thân bị hút sạch máu, gì.

      vào chính sảnh, nhìn hai thị vệ cứu hoả, chỉ có hai người căn bản có chút tác dụng.

      Nhìn chính sảnh của mình bị đốt, trong mắt Thương Lan Hiên ngoài tức giận ra còn có bất lực .

      Ánh mắt dừng ở trước của chính sảnh, có thị vệ chưa bị lửa thiêu đến nằm dưới đất, Thương Lan Hiên đột nhiên cứng đờ, trong đầu xuất thảm trạng của bốn thị vệ kia.

      Thương Lan Hiên xông lên, cầm lấy góc áo hai thị vệ, nhanh chóng kéo vào trong viện.

      Lúc này nhóm gia đinh và tì nữ chạy đến thấy vậy, sợ tới mức kinh hoảng hét to, toàn thân nhất thời như nhũn ra, trong đầu cùng có suy nghĩ, chẳng lẽ là quỷ hồn Phượng Thiên Mị báo thù.

      “Còn thất thần để làm chi! mau cứu hoả.” Thương Lan Hiên thấy thế, phẫn nộ rít gào.

      “Nga …. là là là.” Mọi người bị Thương Lan Hiên rống, lập tức phản ứng lại,
      chạy tới cứu hoả, bởi vì kinh hoảng mà thân thể mềm nhũn, động tác nhóm gia đinh tỳ nữ ràng là lực bất tòng tâm.

      “Vương gia, là quỷ hồn Vương phi quấy phá sao?” Quản gia thấy chuyện tình quỷ dị trong lòng khủng hoảng thôi.

      “Câm miệng” Thương Lan Hiên kiên nhẫn nổi giận quát, gìơ phút này muốn nghe bất cứ gì về quỷ hồn Phượng Thiên Mị quấy phá.

      Quản gia thấy Thương Lan Hiên phát hỏa, giám nhiều lời .

      Bên này, Phượng Thiên Mị cùng Tư Vân trở lại hoang viện .

      “Tiểu thư, các ngươi có việc gì chứ!” Đến hoang viện, Hồng Kiều bị vây trong lo lắng đứng ngồi yên, thấy Phượng Thiên Mị trở lại, vội vàng ra đón.

      có việc gì!” Phượng Thiên Mị an ủi.

      “Oa! Tiểu thư, người có nhiều đồ cưới quá !” Tư Vân để đồ cưới của Phượng Thiên Mị lên bàn, Tư Tình hoạt bát hô lên, hai mắt trừng lớn. Tư Nguyệt cũng là kinh ngạc mắt trừng lớn, nhưng khoa trương như Tư Tình, từ trước tới gìơ các nàng chưa từng nhìn thấy nhiều châu báu đến vậy!

      tính nhiều, ngày mai toàn bộ mang cầm.” Phượng Thiên Mị .

      “A! Tiểu thư, toàn bộ sao, mấy thứ này ít cũng phải trăm vặn lượng, tiểu thư người cần nhiều tiền như vậy làm gì?” Hồng Kiều bị hoảng sợ, hiểu tiểu thư sao lại cần nhiều tiền như vậy.

      “Đúng vậy! Tiểu thư.” Tư Vân nghi hoặc, Tư Nguyệt Tư Tình cũng nghi hoặc
      nhìn Phượng Thiên Mị, chờ Phượng Thiên Mị trả lời.

      “Chúng ta thể nhàn rỗi mãi như vậy được, đổi lấy tiền trước rồi mua lại nơi này , chỗ này bị đồn là chỗ quỷ ở, chỉ tốn ít tiền là mua được. Nơi này ngoại trừ gian trống rỗng và hơi bẩn chút ra, cơ bản là có gì bị phá hư, dọn dẹp chút là được, sau này chúng ta ở đây. Chờ nơi này thu xếp ổn thỏa rồi chúng ta lại tính bước tiếp theo, xây dựng thế lực cho mình.” Phượng Thiên Mị .

      Nàng nghĩ bản thân ngồi , nàng muốn xây dựng thế lực riêng
      mình, trở lên cường đại để kẻ khác khi dễ và bảo vệ người thân của nàng.



      Chương 20: Khai chương thanh lâu

      “Buôn bán? Tiểu thư muốn buôn bán?” Tư Vân có chút khiếp sợ, nàng thể tưởng được thiên kim tiểu thư, hơn nữa trước kia là ngốc tử, tại lại muốn buốn bán.

      sai” Phượng Thiên Mị .

      “Kia tiểu thư muốn làm cái gì !” Tư Vân hỏi.

      “Thanh lâu” Phượng Thiên Mị vân đạm kinh phong phun ra hai chữ.

      “Cái gì?”

      Nghe lời của Phượng Thiên Mị, mọi người cả kinh trừng lớn mắt, dùng ánh mắt quái dị nhìn Phượng Thiên Mị.

      Mở thanh lâu?

      Đây là việt nữ hài tử nên làm sao?

      “Tiểu thư, người nữ hài tử, như thế nào lại muốn mở thanh lâu!” Hồng Kiều bị dọa .

      Khoé mắt đám người Tư Vân hung hăng run rẩy, tiểu thư rốt cuộc là người thế nào, cư nhiên nghĩ ra ý tưởng như vậy, , phải ý tưởng, mà là việc làm, bởi vì nàng biết, tiểu thư là làm.

      chỉ là mở, còn muốn lũng đoạn toàn bộ sinh ý thanh lâu ở kinh thành, tạo lập lên thế lực của riêng mình.” Phượng Thiên Mị đối mọi người kinh ngạc làm như thấy, kiên định ra mục tiêu của mình.

      Nàng bắt các nương tiếp khách, chỉ khi các nàng nguyện ý, nếu nàng nhất định ép buộc các nàng tiếp đón khách nhân.

      Cái gì?

      Mọi người khỏi nuốt nuốt nước miếng, nếu phía trước là khiếp sợ, vậy tại là rung động .

      chỉ mở mà còn làm lũng đoạn sinh ý thanh lâu kinh thành?

      Thiên A! Các nàng gắp phải chủ tử nào đây? Mọi người dở khóc dở cười.

      Ngày hôm sau, bởi vì vương phủ bị cháy dân chúng thi nhau nghị luận, sau lại nghe tân vương phi nhỡ tay làm đổ nghiêng nến, khiến hoả hoạn bốc lến, nàng bị thiêu chết thi cốt vô tồn.

      Chỉ là ngốc tử chết , mọi người cũng để ý nhiều.

      Nhưng cái mọi người khó hiểu là vương phủ hai lần bị cháy, là thiên viện, hai là nửa đêm chính sảnh cháy rụi.

      Lúc này, trong Hiên vương phủ lòng người hoảng loạn, nhớ tới đêm qua, đầu tiên là thảm trạng của bốn thị vệ làm bọn họ ban đêm khó ngủ. Tiếp đến nửa đêm chính sảnh bị cháy và hai thị vệ ở đó chết giống hệt bốn thị vệ kia lại khiến bọn họ thành đêm ngủ .

      Nếu đêm qua có hai thị tới thay ca, kịp thời phát ra chính sảnh bị cháy, sợ rằng cháy càng nghiêm trọng .

      Đêm qua khi bọn họ cứu hoả, dùng nửa canh giờ mới dập tắt hết lửa, toàn bộ chính sảnh bị đốt chưa thành tro nhưng toàn bộ đều bị hỏng.

      Cứu hoả xong, Thương Lan Hiên cho người nghỉ ngơi, ngày kế lại đến thu thập, nhưng mọi người thể ngủ được, cho nên hai người thu dọn đều bày ra bộ mặt mệt mỏi phờ phạc

      tại, bọn họ đều cho rằng là quỷ hồn Phượng Thiên Mị quấy phá, trừ bỏ khủng hoảng cũng chỉ có khủng hoảng.

      Tuy rằng bọn họ chưa từng hại hay khi dễ vị tân vương phi này, nhiều lắm là ở sau lưng nghị luận xấu mà thôi, nhưng mà nàng ngốc tử bắt được người có thể thả sao.

      Tô Nhị Tịch đêm ngủ! Bản thân làm chuyện sai trái, thế nào còn ngủ được! Nàng chỉ cần nhất nhắm mắt lại, nhìn thấy bộ mặt dữ tơn khủng bố của Phượng Thiên Mị.

      Phượng Thiên Mị là nàng ta trức tiếp hại chết! Phượng Thiên Mị nếu tới lấy mạng, khẳng định là tìm nàng đầu tiên. , hẳn là tìm Vương gia, bởi vì Vương gia tự tay giết nàng, còn cho người hỏa thiêu nàng.
      thuyt thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 21: Tâm tư khác nhau


      Nhưng nếu Phượng Thiên Mị tới lấy lấy mạng, nàng trốn thoát!

      Thương Lan Hiên cũng thức trắng đêm suy nghĩ, những chuyện xảy ra vào ngày hôm qua rất quỷ dị, cái chết của sáu thị vệ đầu tiên là Thiên viện sau tới chính sảnh xoáy sâu vào tâm trí .

      Cả chuyện sau khi lửa ở thiên viện được dập tắt tìm thấy bất kì dấu vết nào của Phượng Thiên Mị, tuy lửa lớn nhưng cũng đủ để thiêu xác nàng ta ra tro a!
      Chẳng lẽ nàng ta chưa chết như vậy lửa chính sảnh cũng do nàng phóng ?

      , vậy càng phải, kiếm kia của đâm thảng vào bụng Phượng Thiên Mị, hơn nữa nàng tắt thở. Cho dù kiếm kia giết chết nàng nàng cũng có đủ khí lực chạy ra khỏi đám cháy!

      Hay là dó nha hoàn kia, nha hoàn kia vẫn chưa có chết. Nhưng trông nàng ta chỉ là nha hoàn hư hư nhược nhược, nàng ta có dủ khí lực để đưa Phượng Thiên Mị rời , càng có khả năng giết bốn thị vệ.

      Thủ pháp ngoan, mau, chuẩn như vậy ngay cả còn làm được.

      Nếu nàng ta có khả năng này nàng thể bị đá bay, càng thể trơ mắt nhìn Phượng Thiên Mị bị kiếm xuyên bụng.
      Chẳng lẽ có cao nhân cứu trợ, cũng chỉ có khả năng này thôi ( Nhầm rồi…) . Nhưng Phượng Thiên Mị là ngốc tử lại có thể quen biết cao nhân ư! Bất quá cũng chỉ có giả thuyết này là chấp nhận được .

      Nhưng chuyện làm đau đầu là sáu thị vệ bị hút khô máu, quá quỷ dị.

      Thương Lan Hiên càng nghĩ càng loạn.

      Trong Phượng phụ, biết được Phượng Thiên Mị táng thân biển lửa, trừ bỏ Phượng Thiên Dao thầm thương tâm cùng Phượng Thừa tướng trong lòng có chút khổ sở và Tam di nương là Đỗ di nương có chút đồng tình, chẳng ai cảm thấy khổ sở hay thương, ngay cả chút đồng tình cũng lười biểu .

      Phương Vãn Tình, Phượng Thiên Linh và Phượng Thiên Bình vô cùng đắc ý! Cười đến toe tét.

      Bọn họ ngàn tính vạn tính ngờ cần bọn họ động thủ, Phượng Thiên Mị chết .

      Phượng Thiên Mị chết, tới ba tháng, Phương Vãn Tình có thể phù chính, mà Phượng Thiên Linh, Phượng Thiên tự nhiên trở thành đích nữ đích tử, đến lúc đó bọn họ có thân phận tôn quý.

      Vốn tính đợi nàng gả đến Hiên vượng phủ tìm thời cơ ra tay giết nàng đến lúc đó hề liên quan tới các nàng, lần này đúng là trời giúp!
      Phượng Thanh Tường tuy rằng muốn thấy nữ nhi vừa xấu vừa ngốc này của mình nhưng dù thế nào vẫn là nữ nhi thân sinh! Bản thân tùng đối với nàng sủng ái có thừa này nay chết thi cốt vô tồn, trong lòng thập phần thương tâm.

      Bất quá bộ dáng của nàng như vậy chết có lẽ là loại giải thoát

      Phượng Thiên Dao từ bị Phượng Thiên Linh được sủng ái chèn ép, nàng tính tình nhát gan yếu đuối, gặp đại tỷ Phượng Thiên Mị bị khi dễ như thế, trong lòng rất khó chịu, đồng tình. Nàng giúp được nàng, nhưng nàng có thể vụng trộm được thức ăn cho đại tỷ, biết được Phượng Thiên Linh và Phượng Thiên Bình muốn khi dễ đại tỷ vụng trộm tới báo tin.

      tại tỷ tỷ đáng thương táng thân biên lửa, còn thi cốt vô tồn, nàng trong lòng là vạn phần khổ sở, chỉ có vụng trộm tránh ở trong phòng khóc.

      Đỗ di nương phỉ kẻ vô tình, chỉ là chốn thâm cung hậu viện này cho phép nàng đa tình.



      Chương 22: cánh mà bay

      Nàng rất đồng tình với Phượng Thiên Mị, nhưng nàng là đối tượng mà Phương Vãn Tình nhắm vào, vì an nguy của nữ nhi, nàng thể đối nghịch với Phương Vãn Tình.

      Phương Vãn Tình là nữ nhi Lại bộ Thượng thư, tuy rằng là thứ nữ nhưng so với muội muội Binh Bộ Thị Lang vẫn hơn nhiều, cái gọi quan cao áp chết người, hẳn là để chỉ Phương Vãn Tình !

      Biết được nữ nhi thường giúp Phượng Thiên Mị, trong lòng nàng run sợ, may mắn bị hai chi thứ kia phát hiên nếu chỉ sợ hai hai con nàng sông nổi.

      Đối với hạ nhân đại tiểu thư xấu ngốc mê trai kia chết sớm càng tốt. thèm để ý nhiều.

      Cái bọn họ để ý là tại sạo Hiên Vương hai lần bị hoả hoạn, mọi người đều nhất trí cho rằng Phương Thiên Mị là tai tinh, nàng vừa gả cho Hiên Vương, vương phủ liền xảy ra chuyện.

      Trong hoàng cung, Thái Hậu biết được Phượng Thiên Mị táng thân biển lửa, sắc mặt lập tức tiều tụy, cảm thấy vô cùng khổ sở và áy náy.

      Nàng tại sao chịu gặp Phượng Thiên Mị, lại vô tâm vô tình quản sống chết của nàng (PTM) ! Nàng (PTM) ngốc xấu muốn đủ đáng thương, bây giờ còn táng thân biển lửa, thi cốt vô tồn, liền ngay cả bia mộ có.

      Mị Nhi còn sống, nàng (TH) thể chiếu cố nàng (PTM), tại chết thể để linh hồn nàng (PTM) lưu lạc bên ngoài.

      Xảy ra chuyện ngay khi nàng vừa gả đến Hiên vương phủ , cho nên nàng thể lấy thân phận Hiên vương phi nhập hoàng lăng. Nhưng thể trúc xất nàng khỏi Hiên vương phủ, đó là đối người chết bất kính, tại chỉ có thể cho nàng thân phận, Mị nhi tời an ổn.

      Hiên vương phủ

      Trong thư phòng, Thương Lan Hiên thức trắng đên ngối trước bàn đọc sách, có vẻ mỏi mệt, nghĩ đến chuyện xảy ra đêm qua, trong lòng loạn đến cực điểm.

      “Vương gia, tốt .” Đột nhiên, thanh tràn đầy kinh hoảng vọng vào, làm Thương Lan Hiên theo bản năng giật mình cái. Trải qua những chuyện tối hôm qua, Thương Lan Hiên sợ nhất là thị vệ hô “ tốt” sợ hơn nữa là chuyện có liên qua tới Phượng Thiên Mị.

      “Chuyện gì?” Thương Lan Hiên trong đầu suy nghĩ phức tạp, kiên nhẫn hỏi.

      “Vương, Vương gia, thời điểm nô tài thu thập chính sảnh, phát hiên sinh lễ cánh mà bay.” Thị vệ khủng hoảng đưa tin.

      “Cái gì?” cánh mà bay? Thương Lan Hiên từ ghế đứng phắt dậy, có đôi khi sợ cái gì là cái đấy đến! thấy sinh lễ của Phượng Thiên Mị, hay vương phủ có đạo tặc?

      suy nghĩ nhiều, Thương Lan Hiên xoay mình bước ra cửa hướng chính sảnh tới.

      Nam uyển

      Tô Tịch nhi đêm ngủ, hơn nữa trong lòng lo lắng, sắc mặt vô cung tiều tuỵ, chút huyết sắc

      “Vương phi, tốt .” Lúc này, nha hoàn Thanh nhi thần thần bí bí kinh hoảng lao vào.

      Tô Tịch Nhi bưng ly trà nghe tiếng thân thể cứng đờ, tay run run ly trà tay hề báo trước rơi xuống, truyền tới tiếng “ Choang”

      “Thanh nhi, ngươi đừng hốt hoảng như vậy, mau xảy ra chuyện gì.” Tháy Vương phi bị giật mình, Lục nhi giọng trách cứ

      “Nghe, nghe sính lễ của tân vương phi cánh mà bay.” Thanh nhi cực lực ngăn chặn sợ hãi ở nội tâm, giọng .

      “Cái gì?” Tô Nhị Tịch sợ tới mức từ ghế nhảy dựng lên, đứng vững chỉ cảm thấy đầu choáng váng rồi hôn mê bất tỉnh.

      “Vương phi” Lục nhi Thanh nhi vội vàng đỡ lấy Tô Nhị Tịch, kỳ , xảy ra nhiều chuyện tình quỷ dị như vậy, trong lòng Lục nhi cũng thập phần sợ hãi chẳng qua là mạnh mẽ trấn áp mà thôi.
      thuyt thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 23: Đùa giỡn Hồng Kiều


      Sính lễ của Phượng Thiên Mị cánh mà bay, vậy nàng trở lại báo thù. Đầu tiên hút máu bốn thị vệ tiếm đó đốt chính sảnh, rồi lại thêm hai thị vệ bị hút máu , tại thấy đồ cưới, chẳng lẽ tiếp theo là đến sườn phi và Vương gia.

      Ngừng nghĩ, Thân thể Lục nhi khống chế được mà run lên, tuy rằng nàng trực tiếp hại Phượng Thiên Mị, nhưng là đồng loã!

      Tiền thính, mọi người dừng thu thập, bởi vì đồ cưới thấy, ai cũng dám tiếp tục làm, trước chờ Thương Lan Hiên đến xem xét, mọi người thầm to với nhau.

      “Ngươi xem có phải Vương phi tới trả thù hay ?, Vương gia giết nàng, lại thiêu nàng, có phải nàng biến thành lệ quỷ, muốn giết hại toàn bộ vương phủ!” gia đinh tâm trạng khủng hoảng khẽ .

      “Hẳn là, tối hôm qua bốn thị vệ bị hút khô máu, giờ sính lễ thấy, phải quỷ hồn Vương phi tới lấy mạng là cái gì!” gia đing khác

      “ Làm sao bây giờ, có thể tìm tới chúng ta hay !” Mấy nha hoàn sợ hãi, nghe bọn gia đinh nghị luận xong, các nàng cùng cmả4 thấy mình có thể bị Phượng Thiện Mị hút khô máu giồng mấy thị vệ kia.

      “Đừng nữa, Vương gia tới.” Mắt gia đinh nhìn xa xa Thương Lan Hiên bước tới, vội vàng nhắc nhở, chúng gia đinh nha hoàn cũng lập tức an tĩnh lại.
      === ====== =========
      Trong gian phòng ở hoang viện, Phượng Thiên Mị ngủ thẳng đến khi mặt trời lên cao mới tỉnh.

      Nàng bình thường phải người lười, chỉ là hôm qua xảy ra quá nhiều chuyện làm nàng muốn ra khỏi giường .

      Đứng lúc Phượng Thiên Mị dậy. Hồng Kiều bưng chậu nước rửa mặt tới.

      phải bảo em* nghỉ ngơi sao? Em người có thương tích! Để ta tự làm được mà.” Ngữ khí nữ tử có chút bất đắc dĩ.

      “Tiểu thư, đay là thói quen của Hồng Kiều! Chẳng lẽ người muốn cho em bứt dứt sao? Hơn nữa, thương thế của em có gì đáng ngại” Hồng Kiều ha ha cười, ben chậu nước vào trong phòng.

      “Nhưng em phá hư thói quen của ta, về sau ta trở nên lười làm việc.” Phượng Thiên Mị trước tự bản thân làm việc của bản thân, nhưng tại sớm muộn bị phá hư.

      “ Em phá hư người để người thể để em rời ! Nếu ngày nào đó tiểu thư bỏ tơi em, em biết nơi nào đây! Còn bằng phá hư người trước cho tiểu thư phải luyến tiếc em.” Hồng Kiều cười trêu ghẹo, trong lòng đối với những lời hôm qua của Phượng Thiên Mị vẫn sợ hãi.

      Chóp mũi Phượng Thiên Mị khỏi đau xót, Hồng Kiều vẫn còn sợ nàng (PTM) bỏ rời nàng (HK)! Cho dù nàng (PTM) quen nàng (HK), nàng (PTM) sao có thể bỏ lại nàng (HK)! Nàng qua, nàng hội bảo hộ Hồng Kiều cả đời .

      “Nha đầu ngốc, ta sao có thể cần ngươi! Nhưng ngươi thủy chung phải lập gia đình a!” Phượng Thiên Mị an ủi .

      Hồng Kiều vừa nghe đến hai chữ lập gia đình ( vì trong tiếng trung “ Lập gia đình” chỉ có hai chữ [已婚] nên mình để nguyên văn), khuôn mặt nhắn lập tức đỏ bừng , thầm oán “Tiểu thư, Hồng Kiều lấy chồng, Hồng Kiều muốn cả đời theo tiểu thư.”

      Phượng Thiên Mị bất đắc dĩ cười khổ, sao khả năng lấy chồng đâu! Hồng Kiều vì nàng quỷ môn quan cũng qua, nàng làm sao có thể nhẫn tâm để nàng đơn cả đời! Khi già có con hiếu thuận, có chăm sóc trước lúc lâm chung, nàng tuyệt đối cho phép điều này xảy ra. chỉ gả, hơn nữa phải gả hảo.

      “Chẳng lẽ tiểu mỹ nhân là coi trọng gia , như vậy gia liền trực tiếp thu ngươi ! Bảo đảm ngươi đời này ăn uống lo.” Phượng Thiên Mị giả bộ lưu manh , vẻ mặt cười dâm đãng đùa giỡn Hồng Kiều.

      *Trong các chương trước ta để PTM gọi HK là ngươi bắt đầu từ chương này ta để là"em" nhá.



      Chương 24: được phép quỳ.

      “Tiểu thư, đứng đắn.” Hồng Kiều hổn hển dậm chân cái, này tiểu thư tỉnh lại sau, chỉ trở lên thông minh, có võ công , da mặt còn dà hơn trước biết bao nhiêu lần.

      “Ha ha ha ha!” Phượng Thiên Mị vui vẻ thoải mái cười to, Hồng Kiều cũng là bỉu môi, tỏ vẻ bất mãn.

      Khi chuyện, Phượng Thiên Mị thu thập xong, ngồi vào giữ kính trong điểm, Hồng Kiều lại vấn tóc cho Phượng Thiên Mị .

      “Tiểu thư đẹp quá a! Sợ có người nào có thể so sánh!” Nhìn dung nhân tuyệt sắc trong kính , Hồng Kiều khỏi cảm thán .

      Trước kia tiểu thư tuy rằng mĩ, lại si ngốc ngây ngốc, lại bị nhị tiểu thư xui khiến trang điểm loè lẹt, cho nên bị coi là xấu nữ. Nhưng là tại tiểu thư ngốc, thân ngạo khí, cao quý, siêu phàm thoát tục, đẹp đến gì có thể thay thế.

      Nếu bây giời tiểu thư xuất trước mặt Hiên vương, Hiên vương khẳng định hối hận muốn chết, chỉ Hiên vương, sợ là bao nhiêu nam tử đều lâm vào khuynh đảo !

      Bất quá tiểu thư Hiên vương là nam nhân lạnh lùng, vô tình và tàn nhẫn, đáng có được tiểu thư, chính Hiên Vương nhẫn tâm giết hại các nàng.

      Lúc này, Phượng Thiên Mị cũng nhìn bản thân trong gương đến xuất thần, quả là dung nhan tuyệt sắc khuynh thành! Da trắng nõn nà, mi như xa như hoạ, chu thần tì vết.

      Nếu so với Hoa nhi ( bông hoa ) trong vườn sợ là đều thất sắc trước vẻ đẹp này.

      “Tiểu thư”

      Lúc này, Tư Vân bốn người bọn họ tiến vào, Tư Vân như trước thân nam trang màu trắng, trong tay Tư Nguyệt còn cầm bộ y phục.

      “Tiểu thư, các tỷ tỷ , là tiểu thư cứu ta, còn ban thưởng tên của ta, Tư Diệu cám ơn tiểu thư ân cứu mạng, về sau, Tư Diệu thề sống chết cùng tiểu thư, thỉnh tiểu thư chịu Tư Diệu cúi đầu.” Thanh thanh thuý dễ nghe, giọng điệu hoạt bát tiêu sái, khí chất câu nệ tiểu tiết, lại tuân thủ thói quen quy củ nghiêm ngặt, xong hướng Phượng Thiên Mị quỳ xuống.

      “Chậm ” Bỗng giọng điệu Phượng Thiên Mị có chút lạnh nhạt vang lên, Tư Diệu chưa kịp quỳ xuống liền cứng đờ, thân thể bán ngồi, đứng phải quỳ xong. Mà đám người Hồng Kiều và Tư Vân nghi hoặc nhìn phía Phượng Thiên Mị, thấy Phượng Thiên Mị vẻ mặt lạnh nhạt, tong lòng các nàng hoảng hốt, dám chuyện.

      “Người của ta đầu gối tôn quý, thể quỳ xuống cách tự tiện.” Phượng Thiên Mị ra vẻ hờn giận .

      Ách ………

      Mọi người kinh ngạc trận, việc này các nàng đều biết, chỉ là Tư Diệu biết, mà các nàng cũng quên cho nàng.

      Tư Diệu kịp phản ứng lại, hoài nghi chính mình có phải nghe lầm hay .

      Tư Vân kể mọi chuyện xảy ra ngày hôm qua cho Tư Diệu biệt, duy độc chuyện quên Phượng Thiên Mị thích các nàng quỳ xuống, tại, nghe Phượng Thiên Mị đầu gối các nàng thực tôn quý khi, trong lòng trận cảm động.

      Cho dù các nàng ở Linh Cốc đảo, thân là hộ pháp bên người thánh nữ, vẫn tránh được phải quỳ.

      “Như thế nào? Còn đứng lên? Hay muốn quỳ cả đời a!” Phượng Thiên Mị thấy Tư Diệu ràng bị lời của nàng làm ngây ngẩn cả người, liền ra vẻ kiên nhẫn.

      “A!” Tư Diệu bị lời Phượng Thiên Mị làm bừng tỉnh, sau khi hoàn toàn phản ứng lại , cảm động hét lớn,“Tiểu thư, người tốt quá.”

      Phượng Thiên Mị chính là bất đắc dĩ cười cười, Tư Vân cùng Tư Nguyệt tương đối trầm ổn, mà Tư Diệu cùng Tư Tình lại tương đối hoạt bát, là loại , đều là người câu nệ tiểu tiết.

      “Tiểu thư, người muốn nam trang, tuy rằng cũ, nhưng sạch .” Lúc này, Tư Nguyệt đưa bộ nam trang tới trước mặt Phượng Thiên Mị.



      Chương 25: Nhất thế đôi người

      “Giang hồ nữ nhân, câu nệ tiểu tiết!” Phượng Thiên Mị tiếp nhận nam trang Tư Nguyệt đưa.

      Mọi người bị hào khí Phượng Thiên Mị cấp chút trấn động, khí chất vốn nên xuất người tiểu thư cư nhiên người lại có thể phát ra vô cùng nhuần nhuyễn, lãnh ngạo, cao quý, thoát tục, xinh đẹp, hào khí, này tiểu thư đúng là trăm biến đa dạng. biết, về sau tiểu thư còn có thể cho các nàng bao nhiêu rung động rung động a!

      Trong chốc lát, trong phòng xuất mỹ nam tử, thân thể thướt tha, mang hương thơm, khí chất như lan, ngay cả nữ tử đều thấy mặc cảm. Này nam tử chính là Phượng Thiên Mị nư phẫn nam trang.

      “Oa! Tiểu thư phẫn nam trang hảo tuấn a!” Hồng Kiều sùng bái nhìn tiểu thư chính mình, trong mắt tràn đầy kinh diễm, nhịn được kinh hô .

      “Đúng vậy! Quả thực so với nam tử còn muốn tuấn hơn!”

      “Nếu tiểu thư là nam tử, biết bắt được bao nhiêu tâm nữ tử đâu!”

      Tư Tình và Tư Diệu cũng tràn đầy kinh diễm phụ họa , Tư Vân Tư Nguyệt gì thêm, tong mắt sớm để lộ bao nhiêu kinh diễm.

      “Kia bổn thiếu gia liền cố mà làm thu tất că các ngươi! Thế nào?” Phượng Thiên Mị đắc ý cười cười, giả bộ nghiêm túc, giọng điệu thanh tràn đày mê hoặc.
      Mấy người nhất thời hai má đỏ bừng, đồng thời cũng xấu hổ, các nàng thấy thể nào tiểu thư cũng có tiềm chất làm nam nhân!

      “Ta xem tiểu thư nếu là biến thành nam nhân, biết làm bao nhiêu nữ tử tan nát tâm đây !” Tư Vân đạm cười .

      “Chỉ giáo cho?” Tư Nguyệt khó hiểu.

      Phượng Thiên Mị cũng có chút nghi hoặc nhìn phía Tư Vân.

      “Xem, tiểu thư đem toàn bộ chúng ta đều thu, kia ngày nào đó nếu người nhìn thấy xinh đẹp nữ tử, phải vứt bỏ chúng ta sao? Nữ tử bị vứt bỏ, tâm phải là nát sao?” Tư Vân .

      phải vậy, nếu bổn công tử thích, thứ gì cũng có thể chia sẻ với người khác, thế nhưng, người ta tuyệt đối thể chia sẻ với người khác. Ta cần chính là đời kiếp đôi người, nếu như có ai làm được, vậy ta thà rằng có còn hơn lấy bừa.” Vẻ mặt Phượng Thiên Mị đầy nghiêm nghị .

      Nàng là người đại, có quan niệm nhất phu đa thê, tới nơi này nàng nghĩa tới việc thành thân, bởi vì nam nhân nơi này ba vợ bốn nàng hầu, hoặc là thị thiếp như mây , nàng chán ghét dùng chung đồ với người khác, đặc biệt nam nhân.

      Dọa!

      Mọi người trận khiếp sợ, ý tưởng tiểu thư cũng quá lớn mật ! Nhưng là, như thế nào có khả năng cả đời nhất thế đôi nhân .


      “Nhưng là, nam nhân ba vợ bốn nàng hầu là chuyện bình thường!” Tư Vân nghi hoặc , trong lòng lại hiểu tán thành lời của Phượng Thiên Mị, đâu có nữ nhân nào cùng người khác chia sẻ nam nhân của mình! Chỉ là thế giới này sớm có truyền thống như vậy.

      Phượng Thiên Mị cười khổ tiếng : “Cũng bởi vì người ta đều tam thê tứ thiếp, cho nên mới có nhiều thê tử và thiếp như vậy, cũng vì thế mà giữa huynh đệ tỷ muội đều đấu tranh để tranh thủ tình cảm, vì lợi ích của mình, ngại giết hại huynh đệ.”

      Lấy Phượng Thiên Mị để ! Nhị di nương bởi vì nàng chiếm thân phận nữ đích thể phù chính, cho nên thường xuyên ngược đãi nàng, cho nàng ăn cơm, chỉ có Phượng Thiên Dao thường xuyên len lén đưa cơm cho nàng! Phương di nương hận diệt trừ được Phượng Thiên Mị cho yên tâm, cũng thể làm gì vì sau lưng Phượng Thiên Mị có Thái hậu làm chỗ dựa, coi như sau khi Thái hậu thấy Phượng Thiên Mị biến thành ngốc thích nàng nữa, nhưng bà vẫn thường xuyên cho người mang đồ tới cho nàng, chẳng qua là đều bị Phượng Thiên Linh đoạt .



      Chương 26: Sát tinh tai tinh

      nhà quan lai đấu nhau thành như vậy, nhà đế vương khỏi phải , như sống mũi dao, mỗi ngày phải đề phòng có người muốn hại mình. Chỉ vì thứ có tên là ngôi vị hoàng đế, sát huynh diệt cha việc đại nghịch bất đạo nào cũng là được.

      Nghe qua những gì Phượng Thiên Mị , nghĩ tới những ngày cùng nàng gặp gỡ, lại thấy nhà đế vương có mấy huynh đệ hoà thuận, tỉ muội tình thâm! Ai cung vì lợi ích của mình mà giết hại người khác!

      “Tốt lắm, Tư Vân Tư Tình theo ta ra ngoài bán mấy đống châu báu này, thuận tiện quan phủ mua lại căn nhà này, lại mua ít gia dụng. Tư Vân, các ngươi mấy người trước hết đem sân thu thập chút, chuyện sau đó trở về bàn tiếp.” Phượng Thiên Mị nhìn khí trở nên trầm tĩnh, vội vàng ngắt lời.

      “Là, tiểu thư.” Mọi người đáp.

      Tiếp đến Tư Vân Tư Tình cùng Phượng Thiên Mị xuất môn .

      Lúc này đường cái, chuyện Phượng Thiên Mị táng thân biển lửa và chuyện Hiên vương phủ hai lần bị cháy sớm trở thành chủ để chính.

      “Ai! Phượng Thiên Mị kia đúng là tai tinh! Vừa gả đến Hiên vương phủ, đầu tiên là viện của mình cháy, táng thân biển lửa , còn làm hại Hiên vương phủ chính sảnh bị cháy.”

      phải sao? Còn sống ngốc xấu thôi , nay chết rồi còn hại người Hiên vương phủ là tai tinh mà!”

      “Hy vọng nàng ta bị nhốt vào mười tám tầng địa ngục, đừng đầu thai lần nữa hại người.”

      “……”

      Mọi người ngươi câu ta từ, rất ác độc.

      Mà những lời này, lọt vào tai ba người Phượng Thiên Mị thiếu chữ, trong mắt Phượng Thiên Mị lên chút ngoan, nhưng bất động thanh sắc. Tư Vân coi như là bình tĩnh, nhưng Tư tình hiếu thắng sớm bình tĩnh nổi.

      “Tiểu …..công tử.” Tư Tình trong lòng tức giận vô cùng khó chịu.

      Phượng Thiên Mị tự nhiên biết Tư Tình vì nàng tức giận, nàng sao có thể để ý! Nhưng tại phải thời điểm so đo.

      có việc gì .” Phượng Thiên Mị cười an ủi, đáy mắt là mảnh lãnh
      ý, tai tinh phải ? Sát tinh phải ? Tốt lắm, nếu nàng làm chút gì? Kia thực xin lỗi hai xưng hô tai tinh và sát tinh này.

      Muốn náng bị nhốt vào mười tám tầng địa ngực, hừ! Nàng nhốt vào mười tám tầng địa ngục trước.

      “Huyết Xà, người kia, liền giao cho ngươi .” Phượng Thiên Mị trong mắt
      lên hồng quang, phân phó Huyết Xà.

      “Xích Xích ….là, chủ nhân.” Huyết Xà nghe lệnh, vô thanh vô thúc huớng nam
      tử kia đánh tới, bởi vì Huyết Xà là thần xà, có thể thân.

      Người mà Thượng Thiên Mị để cho Huyết Xà hấp huyết, là tên mê cờ bạc vô lại, tên là Tiểu Tứ, sớm bị dân chúng chắn ghét, cho nên Phượng Thiên Mị mượn xuống tay .

      Đột nhiên,“A” tiếng kêu sợ hãi vang vọng khắp đường, mọi người thấy
      Tiểu Tứ đột nhiên ngã xuống đất, bộ mặt trở lên trắng bệch, huyết giống như bị hút khô, hoảng sợ trừng lớn hai mắt, lập tức, kinh hoảng lui cách ba thước.

      Tư Tình cũng sợ tới mức kêu to, Tư Vân đêm qua thấy thể trạng giống mấy thị vệ ở Vương phủ, liền biết là kiệt tác của tiểu thư nhà mình. Nhưng vì hôm qua đêm tối, nhìn thấy như tại nên Tư Vân cũng bị dọa, ghê tởm quay mặt qua chỗ khác.

      Mà này màn cũng hấp dân người ngồi ở nhãn gian trong tử lâu ven đường, dung mào người nọ , chỉ biết nam tử, bạch y cẩm bào, đầu mặc phát, dùng ngọc quan cột lên chút, còn lại tóc dài đổ như thác dài tới tận eo.
      thuyt thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 27: Quỷ hồn quấy phá

      Bên cạnh nam tử có hai người vận y phục màu xám, khoảng hai hai, hai ba tuổi, dung mạo gọi là tuấn lãng, nhìn dưới lầu cách đó xa có chuyện xảy ra, mặt tràn đầy khiếp sợ cùng nghi hoặc, còn có chút sợ hãi.

      “Đây là có chuyện gì xảy ra ?” Nam tử vận y phục màu xám ở bên phải kinh hoảng tự hỏi, đối với việc nam nhân kia đột ngột tử vong, căn bản là nhìn thấy bất cứ chuyện gì xảy ra, cứ như vậy ngã xuống.

      “Trước nhìn kỹ hẵng ” Bạch y nam tử gì, nam tử bên trái cũng vận y phục máu xám trấn định .

      Phía dưới, tuy rằng mọi người sợ hãi, nhưng có rời , số người vì xem náo nhiệt số khác vì quá sợ nên rời .

      “A! Chẳng lẽ là quỷ hồn Phượng Thiên Mị lại xuất ?” giọng của nam nhân tràn đầy khủng hoảng vang lên đưa tới ánh mắt của mọi người, tất cả bỗng an tĩnh lại, đám vẻ mặt hoảng sợ, thần sắc phức tạp.

      Nam tử kia thân gia đinh, bởi vì người này thường xuyên ra đường mua này nọ, dân chúng liếc mắt cái liền nhận ra, người này ở phồng bếp Hiên vương phủ chuyên phụ trách mua thức ăn, Tiểu Phúc.

      “Đây phải Tiểu Phục của Hiên vương phủ sao? Chẳng lẽ, Hiên vương phủ trừ bỏ cháy, còn xảy ra chuyện gì sao?” nương giọng nghi ho.

      Phượng Thiên Mị nghe xong, nhất thời hiểu , đáy mắt lên chút ý cười, tại Hiên vương phủ sợ là bị chuyện tình đêm qua làm thành hoảng loạn ! Đầu tiên bốn thị vệ bị Huyết Xà hút khô huyết, sau chính sảnh bị cháy, còn có hai thị vệ cũng bị Huyết Xà hút khô huyết luôn, cho nên bọn họ đều cho rằng là quỷ hồn Phượng Thiên Mị trở lại báo thù.

      Ha ha! Làm chuyện đuối lý, chẳng lẽ, còn muốn sống tốt sao? Đặc biệt Thương Lan Hiên và Tô Nhị Tịch, trong lòng sợ là chịu tra tấn ! Bất quá rằng bọn họ áy náy, mà là bởi vì sợ hãi, sợ giống mấy thị vệ kia, bị quỷ hồn Phượng Thiên Mị hút khô huyết rồi chết.

      Thấy ánh mắt mọi người đều nhìn mình, Tiểu Phúc liền phát mình lỡ lời, vội vàng che miệng lại, muốn chạy trốn, nhưng lại bị Phượng Thiên Mị ngăn cản.

      “Ngươi cái gì? Cái gì quỷ hồn Phượng Thiên Mị lại xuất ?” Phượng Thiên Mị ra vẻ nghi hoặc hỏi.

      Hiên vương phủ xảy chuyện tình quỷ dị như vậy, Thương Lan Hiên đương nhiên phép hạ nhân trong phủ ra ngoài, mà hôm nay nàng tính để Tiểu Phúc này kể hết chuyện xảy ra đêm qua, nhưng có nghĩa nàng làm điều gì.

      Cho nên tại có cơ hội để nàng gây khủng hoảng có lý nào nàng lại bỏ qua đây!

      …. có gì.” Tiểu Phúc khủng hoảng khoát tay, dứt lời muốn vượt qua Phượng Thiên Mị rời , nhưng là Phượng Thiên Mị sao dễ dàng để người như vậy!

      “Vị này tiểu ca, sao lại có quỷ hồn Phượng Thiên Mị chứ? Nàng ở Hiên vương phủ có phải làm ra chuyện gì rồi phải ? Người chết phải đầu thai sao? Trừ phi là có oan khuất lớn, thể giải, mới có thể ở lại hấp loạn huyết người. Chẳng lẽ người vừa chết đắc tội với Phượng Thiên Mị sao?” Phượng Thiên Mị bộ khó hiểu hỏi, cũng hỏi ra luôn nghi hoặc ở trong lòng dân chúng.

      Nhưng Tiểu Phúc nghe được sắc mặt trắng bệch, toàn thân run run, nhớ tới chuyện phát sinh tối qua, cùng với những gì vị công tử này , hoảng sợ biết làm sao.

      Phượng Thiên Mị tìm đến ! , , có khi dễ Phượng Thiên Mị, có, có, lúc này Tiểu Phúc thần kinh bắt đầu rối loạn.


      Chương 28 : ra hành vi phạm tội

      Dân chúng cũng vô cùng khủng hoảng, số người từng khi dễ Phượng Thiên Mị lúc này toàn thân bủn rủn, lạnh toát cả ngươi, đều có cảm giác rằng dường như bọn họ là người kế tiếp Phượng Thiên Mị tìm tới.

      Chẳng lẽ Phượng Thiên Mị bị chết oan uổng, dân chúng bắt đầuu ngờ vực căn cứ.

      , ta biết, ta biết.” Tiểu Phúc lúc này hô hấp rối loạn, đồng tử mở lớn, khủng hoảng liên tục lùi bước, muốn đến chuyện này.

      Vương gia qua, nếu ai tiết lộ nửa câu, giết chết cả nhà kẻ đó, cái này phải giỡn.

      “Nghe đêm qua Phượng Thiên Mị và Hiên vương gia đại hôn, nhưng hiểu vì sao bị chết cháy ở trong phòng, nàng cho dù là ngốc tử, hẳn cũng trốn a, cho dù nàng biết trốn, nàng phải còn có nha hoàn sao? Như thế nào hai cái đều bị thiêu a! Này trong đó nhất định có kỳ quái! Còn có, Hiên vương phủ chính sảnh đột nhiên ở nửa đêm cháy, cái này càng quỷ dị , Hiên vương phủ tuy rằng phải hoàng cung, nhưng là đề phòng cũng lỏng a! Chẳng lẽ, kia hỏa là …..” Phượng Thiên Mị cố ý thêm, rồi nữa nhưng phần đông mọi người hiểu.

      Sắc mặt đám đông dân chúng sớm đầy sợ hãi và nghi ngờ, bọn họ bắt đầu nghi ngờ cái chết của Phượng Thiên Mị.

      Trước đây, bọn họ cũng thèm để ý Phượng Thiên Mị chết như thế nào,
      dù sao ngốc tử bị nhiều người sỉ nhục, chết chết. Nhưng mà bây giờ chuyện phát sinh ở trước mắt bọn họ lại kinh khủng như vậy, mà vị công tử trước mắt này lại phân tích rất có lý, phải Phượng Thiên Mị bị chết oan, rồi tới tìm người báo thù chứ.

      Cái này làm bọn họ thể nào bình tĩnh được!

      “Tiểu Phúc, ngươi , đêm qua Hiên vương phủ xay ra chuyện gì!”

      “Đúng vậy đúng vậy! Này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra a?”

      “……….”

      Dân chúng vây quanh Tiểu Phúc, ta câu ngươi câu hỏi.
      “Ta, ta, ta.” Tiểu Phúc sợ tới mức ta ta ta nửa ngày cũng nên lời, trực tiếp “Đông” tiếng, hôn mê bất tỉnh.

      “Tiểu Phúc, Tiểu Phúc.” Có người còn chưa cam lòng lay lay Tiểu Phúc nắm dưới đất, giống như rất muốn được biết ràng mọi chuyện.

      “Hay là tìm người đưa trở về Hiên Vương phủ ! Coi như trong Vương phủ có chuyện gì xảy ra, cũng tiện tiết lộ cho chúng ta biết, Phượng Thiên Mị có hóa thành quỷ hồn gì đó hay , vậy cũng thể biết được.” Phượng Thiên Mị bày ra bộ dáng khéo hiểu lòng người khuyên nhủ, giống như là khuyên người khác nên hỏi thăm chuyện của người khác vậy, nhưng ý tứ trong lời lại gợi lên lòng hiếu kỳ của mọi người, dường như thể để chuyện này thấy được ánh sáng, cho nên
      Hiên Vương phủ mới phong tỏa kín nó lại vậy.

      Lúc này, lòng hiếu kỳ của đám dân chúng càng nặng hơn, chuyện bát quái này đơn giản, đây là chuyện liên lụy đến nhân mạng! Nếu là quỷ hồn Phượng Thiên Mị ra quấy phá, vậy phải người nào cũng gặp nguy hiểm sao?

      , thể để cho chuyện như vậy xảy ra.

      “Công tử, vậy theo ngươi suy đoán, ngốc kia. . . ,
      Phượng tiểu thư kia đến tìm chúng ta hay !” vị phụ nhân sợ hãi bất an hỏi.

      “Đúng vậy, đúng vậy! Mặc dù ta có ức hiếp Phượng tiểu thư, thế nhưng, nhi tử của ta từng theo mấy đứa trẻ đọc thơ ca liên quan tới Phượng tiểu thư, ta sợ. . . . . .” Vị phụ nhân vừa , vừa bắt đầu khóc thút thít, nghĩ đến Phượng Thiên Mị vì báo thù biến thành ma quỷ hút máu, hoảng sợ trong lòng có giảm xuống chút nào, tựa như nhìn thấy hình ảnh con trai mình bị Phượng Thiên Mị hút khô máu, rất là kinh khủng

      Chương 29: Cừu hận rất lớn

      “Làm sao bây giờ a! Con ta cũng từng qua!” Nghe xong, nam tử trung niên kêu lên.

      “Ta cũng ở sau lưng chửi bới Phượng tiểu thư” nữ tử sợ hãi .

      “Ta, ta còn mắng nàng nữa!” nam tử trẻ tuổi ân hận .

      “…..”

      “….”

      Chúng dân chúng vây quanh Phượng Thiên Mị, hết những chuyện mình đắc tội với nàng ra, ký thác toàn bộ hi vọng lên vị công tử trước mắt, bởi mất câu nàng , làm mọi người cảm thấy như là Phượng Thiên Mị .

      Nếu trước kia, bọn họ quả quyết tin tưởng, nhưng mới vừa rồi chuyện ra ràng ngay trước mắt, mà này Tiểu Tứ chết ngay trước mặt bọn họ.

      Phượng Thiên Mị thấy thế, khóe mắt khỏi hung hăng run rẩy vài cái, nàng khủng bố như vậy sao?

      Nàng là muốn tạo thành khủng hoảng trong thành khủng hoảng, làm dân chúng đối với Thương Lan Hiên nghi ngờ, nhưng nàng muốn dân chúng cảm thấy bất an, nàng phải kẻ sử dụng những thủ đoạn vô tình, nhưng khi vô tình phải là người, khó có người chịu được.

      Cho nên , Phượng Thiên Mị nàng phải kẻ vô tình, chỉ vô tình với kẻ đáng phải chịu mà thôi.

      “Các vị, tuy rằng Phượng gia tiểu thư thông minh, nhưng keo kiệt đến mức như vậy, nếu phải có cừu hận lớn, nàng tất nhiên ra tay. Vừa rồi vị công tử kia và Phượng tiểu thư lúc trước chắc có ân oán ta , nhưng mới vừa rồi, ta ràng nghe được nguyền rủa Phượng tiểu thư bị nhốt vào mười tám tầng địa ngục, thể đầu thai hại người. Đối với người chết mà , kiêng kị nhất chính là thể đầu thai, cho nên chọc giận Phượng tiểu thư, Phượng tiểu thư mới có thể hại !” Phượng Thiên Mị .

      Tuy rằng Phượng Thiên Mị quyết định sát người phải vì câu kia, phấn lớn là để giết gà doạ khỉ, tạo thành khủng hoảng. Nhưng lại nam nhân này bình thường trộm cắp cờ bạc, tam thuật bất chính, mới trở thành vật hi sinh của nàng .
      Mọi người nghe Phượng Thiên Mị như vậy, tâm bình tĩnh ít, bọn

      họ cũng biết vì cái gì, đối với những gì vị công tử này cảm thấy có vài phần an tâm, giống như nàng chính là Phượng Thiên Mị.

      Đương nhiên bọn họ biết nàng chính là Phượng Thiên Mị, chỉ là dân
      chúng hiểu vì sao lại tin tưởng lời của vị công tử này, ai cũng biết, có lẽ bọn họ cảm thấy Phượng Thiên Mị có đạo lý!

      Phượng Thiên Mị thấy đạt được mục đích, lưu lại lâu yên lặng rơi .
      Trong nhã gian của tử lâu bên cạnh, ba nam tử thu màn từ đầu tới cuối vào mắt, đối Phượng Thiên Mị nữ phẫn nam trang sinh ra vài tia tức giận cùng bội phục. Mới vừa rồi ý trong lời của nàng, bọn họ tự nhiên đều nghe ra, này còn có nghị luận của dân chúng bọn họ hiểu, cũng rất ràng Phượng Thiên Mị tử là có nguyên nhân khác .

      Hơn nữa, nam nhân kia chết rất quỷ dị , quả thực giống như là bị hút khô huyết, tất nhiên bọn họ tin tưởng những gì nam tử , là quỷ hồn Phượng Thiên Mị tới quấy phá. Nhưng việc này quỷ dị máy người cùng suy nghĩ, đột nhiên ngã xuống như vậy, nhìn như bị quỷ hút máu.

      “Chủ tử, người tháy việc này thế nào?” Nam tử đúng bên phải hỏi bạch y nam tử.

      “Việc này tất có kỳ quái, sợ phải kiểm tra mới biết được.” Thanh nam tử sâu kín, trong suốt như tiếng suối reo , nhàng dễ nghe, mang theo lãnh ngạo.



      Chương 31: Bán sính lễ

      tại chỉ có khả năng duy nhất cho là nam tử kia trúng độc.

      Bất quá, giờ phút này để ý tới nam tử chết kia, mà là lời của nam tử kia( PTM), cần suy nghĩ cũng biết việc Phượng Thiên Mị chết hề đơn, chẳng qua muốn tìm hiều mà thôi. tại nghe xong lời nam tử kia (PTM) bắt đầu hiếu kỳ rối đó.

      Mà Phượng Thiên Mị vẫn đưa lưng về phía ba người bọn họ, cho nên bọn họ nhìn thấy dung mạo của Phượng Thiên Mị, mà khi Phượng Thiên Mị xoay người, bạch y nam tử người trê ghế bỗng nhíu mày, chỉ cảm thấy khuôn mắt kia có chút quen quen, nhưng lại có ấn tượng.

      Phía dưới, Phượng Thiên Mị mang theo Tư Vân và Tư Tình bước vào tiệm đồ ven đường.

      “Chưởng quầy , ta muốn bán mấy thứ, ngươi xem, giá trị bao nhiêu tiền.” Phượng Thiên Mị xong, Tư Vân liền để bao nặng cầm ở tay lên quầy.

      Chưởng quầy thấy người tới mang bao lớn nặng, đầu tiên là sửng sốt, đến khi nhìn đến bên trọng có gì trực tiếp ngây ngẩn cả người, có chút sợ hãi, trong mắt lại phát ra tinh quang.

      Mấy thứ này đều là hàng hoá thượng đẳng, hơn nữa nhìn qua, phải mấy nhà phú quý bình thường có thể dùng được, xem ra mấy thứ này lai lịch ! Bất quá mấy thứ này ít nhất cũng đáng giá hai mươi mấy vạn lượng!

      Phượng Thiên Mị tự nhiên nhìn đến tinh quang trong mắt chưởng quầy, thấy trong lòng như bàn tính cái gì! Nghĩ đến này, Phượng Thiên Mị khỏi thầm cười lạnh, muốn đánh chủ ý lên nàng, có cửa đâu.

      , chỉ cửa, ngay cả cửa sổ cũng .

      Đồng thời, đống châu báu cũng bị nam tử khác nhìn thấy, ai khác
      chính là bạch y nam tử thần bí ở lầu hai tử lâu đối diện.

      Nam tử nhìn qua mấy thứ trong bao của Phượng Thiên Mị, cây trâm phượng hoàng lập tức hấp dẫn ,cảm thấy cây trâm có chút quen mắt, giống như ở nơi nào gặp qua.

      Suy nghĩ nửa ngày, nam tử thân mình hơi hơi cứng đờ, trâm kia từng thấy Thái Hậu mang, hơn nữa Thái Hậu tựa hồ rất thích cây trâm này, nhớ Thái Hậu tặng cây trâm này cho Phượng Thiên Mị làm đồ cưới a! Sao lại ở tay nam tử kia, hơn nữa còn mang cầm.

      Nam tử ngừng nghĩ, như hiểu ra gì đó? Thân mình khỏi cứng đờ.

      Phượng Thiên Mị!

      Này ba chữ như là dòng điện xẹt qua tim nam tử, giống như nghĩ tới chuyện gì làm nghi hoặc,khiếp sợ.

      Nam tử luôn cảm thấy nam tử kia có chút quen mắt, hơn nữa trong đầu đột nhiên lên ba chữ Phượng Thiên Mị, ánh mắt lúc này càng thêm thâm
      thúy đánh giá nam tử trong hiệu cầm đồ hướng đối diện, lát thân mình dừng lại.

      Là nàng!

      Nàng có chết!

      sai, nam tử nhận ra là Phượng Thiên Mị nữ phẫn nam trang .

      Nhưng Phượng Thiên Mị luôn để lộ hình dáng ra ngoài, sao nam tử kia có thể nhận ra được! Kia chỉ có mới ràng .

      Nam tử bất động thanh sắc, đối với Phượng Thiên Mị đủ loại nghi hoặc, trước chỉ có quan sát , sau dò xét thêm.

      Hiệu cầm đồ.

      “Mười vạn lượng, này ở kinh đô là giá cao rồi.” Chưởng quầy trong mắt lên giảo hoạt cùng tính kế.

      Vừa nghe đến chưởng quầy thế nhưng giảm giá trị hơn mười hai mươi vạn lượng xuống còn hơn mười vặn lượng, Tư Vân Tư Tình lánh mắt lãnh liệt nhìn về phía chưởng quầy.

      Nhận thấy ánh mắt các nàng, chưởng quầy khỏi cảm thấy sau lưng lạnh toát, đầu cũng toát ra mồ hôi lạnh.

      Xem ra, này mấy người này, trông có vẻ hư hư nhược nhược, khí tràng lại chút nào!
      thuyt thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 31: Hai mươi vạn lượng

      Phượng Thiên Mị uy giận, khóe miệng gợi lên nụ cười tà mị “Chưởng quầy, mấy thứ này đều là của ta, ngươi hãy nhìn ràng, là chỉ trị giá mười vạn lượng thôi sao?”

      Thanh ân vân đạm phong khinh nhưng thập phần lãnh ý, cũng tràn ngập uy nghiêm.

      ở thương trường lăn lộn nhiều năm như vậy, đại nhân vật gặp qua ít, vị công tử trước mặt tuy cười nhưng lại cảm giác được hàn ý lành lạnh, vẫn lần đầu gặp được.

      “Kia, kia công tử cảm thấy đáng giá bao nhiêu?” Trong lòng chưởng quầy khỏi có chút khẩn trương, bề ngoài có tỏ ra bình tĩnh hỏi ngước lại.

      “Hai mươi vạn lượng” Phượng Thiên Mị cũng cùng vô nghĩa, thẳng ra giá bản thân muốn.

      Cái gì? Hai mươi vạn lượng?

      Chưởng quầy cả kinh, ràng thể nổi mắt trừng lớn.

      Tuy rằng mấy thứ kia có gia như vậy sai, nhưng mua giá đó
      phải là buôn bán có lời sao? được, thể làm cái loại buôn bán này.

      Kỳ mấy thứ này hẳn có giá hai mươi vạn lượng, giá đắt nhất cũng lên đến hai mươi mốt hai mươi hai vạn, nhưng là kiếm như vậy thất có lãi.

      Nhất thời, lớn đảm (hình như lớn đảm = lớn mật, can đảm phải) cười lạnh “Công tử, mấy thứ này của ngươi lai lịch ! Nếu như bị quan phủ tra được, ta khẳng định là chịu nổi. Cho ngươi giá này sai, ngươi đến chỗ khác, sợ có người dám thu mua, mấy thứ này nếu ta nhầm hẳn trong hoàng cung mới có!”

      Chưởng quầy sai, nàng cũng là vì hiệu cầm đồ có chỗ dựa nên mới bán đồ ở đây, nếu nàng nán lại dây dưa rắc rối nhiều làm gì. Về phần người đứng sau hiệu cầm đồ này là ai, nàng biết, cũng quản, nàng chỉ để bán mấy thứ đồ này cho tốt.

      “Nga! Phải ? Kia đúng là khéo, trước khi đến chỗ ngươi, ta qua hiệu khác, giá hai mươi vạn lượng, bọn họ cần suy nghĩ, thế nhưng cần suy nghĩa, kia cũng tương đương đồng ý, xem ra tả nên quay lại chỗ đó!” Phượng Thiên Mị mềm xong, nhang chống thu lại châu báu quầy.

      “ Chậm , chậm .” Chưởng quầy vừa thấy, vội vàng cười cười chạy tới ngăn cản.

      nếu mua lại cam tâm, mua lại thấy đáng tiếc, là rối rắm vô cùng a!

      Phượng Thiên Mị , cười xán lạng như hoa nhìn về phía chưởng quầy , làm cho chưởng quầy khỏi sửng sốt, công tử này bộ dạng tuấn mĩ, văn nhã, người lại phát cỗ khí thế lạnh lẽo khiến người khác phắt run.

      “Hai mươi vạn lượng liền hai mươi vạn lượng !” Chưởng quầy cắn răng, bộ dạng như phải cắt thịt người xuống vậy.

      “Tốt lắm, để trăm lượng bạc trắng, còn lại toàn bộ đổi thành ngân phiếu!” Hai mươi vạn lượng bạc, là có bao nhiêu nặng! Nàng mói nghênh ngang cầm bạc đường, bị nhiều người nhìn tốt tốt chút nào.

      Bất quá, nàng đúng là bị người nhìn.

      trà lâu.

      “Liễu Phong, chốc nữa ngươi từ chỗ tối theo dõi mấy người kia, Liễu Trì
      trong đống đồ của mấy người kia có cây phượng hoàng trâm ngươi cầm lại cho ta, ta ra ngoài ngoạn ngoạn.” Nam tử ngồi ghế , giọng điệu mang theo vài phần nghiền ngẫm.

      “Là” Bị chỉ định Liễu Phong Liễu Trì hai nam tử áo xám tuy hiểu chủ tử mình có ý gí nhưng vẫn vâng mệnh làm theo.

      Sau đó, mấy người ra khỏi phòng.

      Đám người Phượng Thiên Mị tới quan phủ, đối với địa hình kinh thành, nàng bất quá vẫn quen thuộc. Bởi vì trước kia Phượng Thiên Mị si ngốc ngây ngốc, mỗi ngày đều loạn đường, phải tìm Thương Lan Hiên chính là mặt đầy đất chạy sau Thương Lan Hiên, cơ hồ toàn bộ Vận thành đều bị nàng qua.

      Chương 32: Khả năng ngự xà

      “Công tử, vừa rồi khuôn mặt chưởng quầy kia trông vặn vẹo hết sức, nghĩ mình có thể kiếm chút lãi, ai biết công tử khôn khéo như thế, làm cho có đường lui, trong lòng khẳng định nhiều đổ máu !” Tư Tình nhớ tới biểu tình của chưởng quầy lúc đó khỏi cảm thấy buồn cười.

      “ Chưởng quầy kia đồng ý mua, chứng minh mấy thứ kia chỉ đáng giá hai mươi vạn lượng, cái gọi là vô gian bất thương ( gian lận phải là thương gia) , bọn họ bao giờ buôn bán lỗ.” Tư Vân cũng rất thông hiểu quy tắc buôn bán thương trường.

      “A! Vậy kia giá bao nhiêu, nếu vậy tiểu…công tử phải chịu thiệt sao?”

      Tư Tình nghe xong, gấp đến độ thiếu chút nữa gọi sai xưng hô.

      , tuy rằng mấy thứ kia có khả nang trị giá tới hai mốt hai hai vạn, nhưng hiệu cầm đồ bao giờ mua đúng giá, nếu gặp gian thương, vài thứ kia người khác nhiều nhất cũng chỉ ra giá mười sáu, mười bảy vạn lượng, mà ta muốn hai mươi vạn lượng xem ra là điểm mấu chốt” Phượng Thiên Mị cười .

      “Công tử, ngươi là làm cho chúng ta khiếp sợ liên tục a! Có thể hay ngày chúng ta chịu nổi, bị dọa choáng váng!” Tư tình tràn đầy sùng bái trêu ghẹo.

      “Xì” Phượng Thiên Mị nhịn được cười tiếng, Tư Tình chuyện thú vị ! cứ nhu nàng biết mọi thứ bằng.

      Bất quá, nàng cũng nhận thức, bản thân ở cổ đại này cũng được coi khác thường (đoạn này chẳng biết sửa như nào chém bừa), nếu nàng giỏi nhất là cái gì, chính là ngự xà .

      Bất quá đến xà, nàng cảm thấy mình nên mình số xà có đọc tính mạnh, thành lập đội ngũ xà binh, có thể có lúc cần triệu hồi .

      Chỉ cần là xà, nàng đều nằm chắc thuần phục được, nhưng như vậy có chút thuận tiện, chỉ có chính bản thân nàng thu phục, xà mới có thể nghe
      nàng triệu hồi, phục vụ nàng vô điều kiện .

      Tuy rằng Huyết Xà có thể hóa thân trăm ngàn xà, nhưng thể đồng
      thời làm hai chuyện cùng lúc, cho nên nàng vẫn cần nhiều xà tâm phục khẩu phục nàng, vì nàng sở dụng.

      Buổi tối ngày mai chính là ngày trăng tròn, cũng là thời điểm đàn xà tới lui nhiều nhất, trong trí nhớ của nguyên chủ, cách bên ngoài kinh thành mười dặm có cánh rừng được gọi là Quỷ Lâm, cơ hồ ai dám vào.

      Phiến rừng rậm ngày đêm đều là hắc vụ ( sương mù màu đen) vây quanh, u quỷ dị, nghe vào đêm trăng tròn thường có những thanh khủng bố truyền ra , từng có người vào tìm hiểu và quay trở lại.

      đại, tuy rằng nàng là đặc công, nhưng là Huyết Xà cần uống máu đến tăng cường năng lực, nàng tổng thể để Huyết Xà hấp huyết người!

      Nàng còn có tàn nhẫn đến bực kia.

      Cho nên, nàng phải đến số rừng rậm nguyên thuỷ, cho Huyết Xà tự động kiếm cơm, hấp huyết. Kể từ đó, có cái dạng rừng rậm nào nàng còn chưa thấy qua! Bởi vì nàng tiếp xúc với các loại độc xà trong rừng rậm, mới luyện thành thân thể bách độc bất xâm có thể bán thân nàng toàn độc.

      Mà này cái gì Quỷ Lâm khủng bố này nhiều nhất củng chỉ vài con mãnh thú và ít độc vật mà thôi, về phần hắc vụ, u quỷ dị, đều là tương tự nhiên.

      Thích khiêu chiến như nàng, sao có khả năng tới thăm dò!

      “Công tử, vừa rồi người kia ….” Tư Tình đột nhiên nhớ tới chuyện vừa nãy, muốn hỏi tiểu thư xem chuyện gì xảy ra, nàng tự nhiên tin là tiểu thư tới lấy mạng, tiểu thư tại ràng là người, sao có khả năng hút máu người!



      Chương 33: Ngốc vương nghiệt

      Nhưng mà chuyện tình vừa rồi rất quỷ dị, cho nên nàng muốn hỏi tiểu thư xem người có biết chuyện gì xảy ra hay .

      Nhưng còn chưa kịp hỏi, lại ngờ bị đánh gãy.

      “Đông” tiếng, sau lưng Phượng Thiên Mị bị cái gì đó hung hăng va chạm, theo quán tính đồ về phía trước, Tư Vân và Tư Tình vội vàng đõ nàng. Theo đó phía sau vang lên tiếng “Ôi” nhàng dễ nghe, mang theo chút tính tình trẻ con, Phượng Thiên Mị tức giận, đường lớn cũng bị đâm phải, là nàng xuất môn xem lịch sao.

      “Nha, có mắt à! đường …….” nhìn sao ? Phượng Thiên Mị nhanh giọng mắng, nhưng khi nhìn đến người đụng vào nàng, nằm mặt đất, liền ngây ngẩn cả người.

      Nàng giờ phút muốn ngửa đầu lên nhìn trời hé lớn tiếng, Thiên A! thế gian này như thế nào có nam nhân lại nghiệt đến vậy, , hẳn là gay.

      Mặt mày như họa, thần sắc như , màu da như tuyết, ngũ quan xinh xắn, trán vài sợi tóc đen như mực phiêu dật trong gió, đôi mắt kinh hoảng, mặt mày nhăn lại chỗ, mang theo tia thủy ý, con ngươi trong suốt tinh khiết, giống như thuỷ tinh, nhàng đảo qua, đủ để câu hồn nhiếp phách người

      Nàng quả thực có xúc động muốn chà đạp .

      Bất quá, nhìn vẻ mặt điềm đạm đáng , bộ dáng khóc ra nước mắt, Phượng Thiên Mị buồn bực , đường đường đại nam nhân, cư nhiên có biểu tình nư vậy.

      Ai! đúng, nam nhân này rất quen mắt!

      Suy tư lát, cái tên đột nhiên xông ra, tiền thái tử, Ngốc
      vương, Thương Lan Mạch.

      Này Thương Lan Mạch và Phượng Thiên Mị trước kia thất ra giống nhau, đều là mẫu thân mất bị ngốc, cần nghĩ cũng biết là bị người hạ độc.

      Thương Lan Mạch mẫu thân là cố hoàng hậu, mà Thương Lan Mạch cũng chính là thái tử danh chính ngôn thuận, cho nên, luôn có số người can tâm tạo ra vài cái ngoài ý muốn.

      Hais ~Thương Lan Mạch này cũng là người đáng thương! Cho nên, hai người đồng bệnh tương liên gặp nhau tổng thể lạnh lùng với đối phương.
      “Ai! Mỹ nhân, có việc gì !” Phượng Thiên Mị khóe miệng gợi lên nụ cười tà mị, hai mắt lang quang ( hẳn là ánh mắt của sói ) nguy hiểm hướng Thương Lan Mạch còn ngồi đất hỏi.

      Được rồi! người lớn như vậy êm đẹp ngồi đất, ràng chuyện gì.

      Nhưng người ta dù sao cũng là ngốc tử, tâm trí chỉ có bảy tám tuổi, như tiểu hài tử, tuy rằng nàng bị đụng phải, nhưng bị ngã xuống đất, nàng vẫn nên quan tâm hỏi chút !

      Mỹ nhân!

      Mọi người ngẩn ra, khóe mắt khỏi run rẩy thôi, Tư Vân Tư Tình
      lại xấu hổ chỉ muốn chạy xa Phượng Thiên Mị.

      Thiên A!

      ràng là nam tử, lại bị nàng thành mỹ nhân, hơn nữa, chuyện vẫn là nam tử, chẳng lẽ này nam tử đoạn tay áo chi phích sao? Nghĩ, mọi người khỏi trận hèn mọn.

      “Ta phải mỹ nhân.” Ngồi ở dưới đất Thương Lan Mạch đôi mắt ngập nước hờn giận nhìn Phượng Thiên Mị, có chút tức giận lại ủy khuất cường điệu .

      “Ách .…kia, mĩ nam, ngươi sao chứ!” Phượng Thiên Mị bất đắc dĩ mắt trợn trắng, được rồi! là nam, nhưng mà ai kêu bộ dạng so với nữ nhân còn muốn mĩ hơn!

      Mĩ nam! Mọi người lại khỏi trận run rẩy, càng nhiều thêm hèn mọn cùng khinh thường.

      “Ô ô …Tay chảy máu .” giây trước còn tức giận, ngay sau Phượng Thiên Mị sửa lại xưng hô , Thương Lan Mạch lập tức vươn bàn tay bị trầy chút da, chảy ra nhè vết máu, ô ô nức nở, rất đáng thương, rất ủy khuất.

      Thương Lan Mạch khóc như vậy, dan chúng vừa rồi xúm lại liền giải tán, Ngốc vương ở đường thường xuyên nháo nháo chuyện này thi là chuyện khác, có gì ngạc nhiên .

      thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :