1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ngút trời - Phong Phiêu Tuyết (63.2/240)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 60.1: Muốn chỗ ở
      Edit: RosemaryMN

      “Đây là thứ quỷ gì vậy?” Hà Hy Nguyên cước đá tan đống cát vàng vừa đột nhiên tụ lại thành hình bàn tay to, từ vừa nãy đến giờ cát vàng bỗng dưng tụ lại thành những hình dáng bất đồng, công kích bọn họ.

      Hạ Hinh Viêm linh hoạt tránh né, dù sử dụng được linh lực nhưng cũng có nghĩa là bản năng sát thủ của nàng đều mất .

      có linh lực, chỉ bằng những động tác nhanh nhẹn, linh hoạt, nàng có thể tránh né hết công kích của những vật toàn cát vàng quỷ dị này.

      Tiểu hồ ly lại chẳng có mấy việc, ở giữa các công kích từ các hướng khác nhau nhàng tránh, qua, bị thương tổn chút nào.

      Chạy được lúc, Hạ Hinh Viêm quay đầu hỏi Hà Hy Nguyên: “Tìm được đường ra ?”

      .” Hà Hy Nguyên bất đắc dĩ than tiếng, vẫy tay chụp tan con cát vàng rắn dài vừa xuất bên cạnh, nhìn theo cát vàng tung tán rơi xuống, tâm tình của cũng bắt đầu xuống thấp, “Nơi này chỉ sợ là nhốt chúng ta lại.”

      cuối cùng tự bạo là để làm ra cái này sao?” Hạ Hinh Viêm có chút hiểu được Vương Lỗi vì sao lại tự bạo.

      Chỉ là nàng vẫn cảm thấy người kia kỳ quái.

      muốn cái kết quả cuối cùng là cùng nàng ngọc đá đều vỡ (ý là cả hai cùng chết) có gì tốt?

      Nếu mọi người đường ai nấy , có những sinh vật cát vàng đầy kỳ lạ này, ai cũng có thể bình an ra ngoài.

      Chẳng lẽ chỉ vì mấy câu lúc trước của lão nhân, thế nhưng lại làm cho ghi hận trong lòng?

      Người như vậy, biết nên là tự tôn quá mạnh mẽ hay nên xem là tấm lòng quá .

      “Khẳng định là như vậy.” Hà Hy Nguyên lại đánh bay đống cát vàng, lần này cùng với lúc đầu chỉ phải sử dụng sức mạnh tay chân bất đồng, phải dùng đến linh lực trong cơ thể.

      cách khác, những sinh vật cát vàng này mạnh lên.

      Theo thời gian trôi qua, tốc độ biến hóa thành hình dạng càng ngày càng nhanh, hơn nữa lực lượng của chúng cũng càng ngày càng mạnh, thể hủy diệt nếu chỉ dùng lực lượng cơ thể đơn thuần.

      Phải dùng đến linh lực mới có thể phá hủy.

      “Kẻ điên kia.” Hà Hy Nguyên tức giận đến mắng to.

      có thể tưởng tượng ra nếu nhanh chóng tìm được đường ra để thông qua khảo hạch, kết cục cuối cùng chỉ có thể táng thân nơi biển cát này.

      Ai có thể biết được những sinh vật này trở nên càng ngày càng mạnh hơn có hay giới hạn, nếu cứ tiếp tục như thế, đến cuối cùng trong hoàn cảnh sắc vệ chỉ sợ tràn ngập những quái vật cát vàng này thôi, cái gì cũng còn nữa.

      “A!” tiếng thét ngắn ngủi chói tai từ phía trước truyền đến, Hà Hy Nguyên ngẩng đầu nhìn qua, thấy hai chị em ngày trước tranh phòng với họ.

      Hai người này ở giữa vòng vây của đám quái vật cát vàng, cũng may bọn họ linh lực cũng tồi, miễn cưỡng có thể ứng phó.

      Chỉ có điều tốc độ khôi phục của những quái vật này quá nhanh, được bao lâu, bọn họ chỉ sợ thể tiếp tục kiên trì.

      Hạ Hinh Viêm nhìn thoáng qua, cũng có đặc biệt lo lắng gì, dù sao nơi này cũng chỉ là cửa khảo hạch mà thôi, tùy lúc có thể lựa chọn rời khỏi.

      Cát vàng dưới chân đột nhiên xoay vòng dựng đứng lên, hình thành cái cột cát vàng dài, nhanh chóng đánh lên lưng Hạ Hinh Viêm.

      Thân thể Hạ Hinh Viêm mạnh mẽ vọt tới trước, nhảy sang bên cạnh, chân còn chưa chạm đất, sát khí bén nhọn phía sau lập tức tới gần.

      “Cẩn thận phía sau!”

      Giọng thanh thúy truyền đến cùng lúc Hạ Hinh Viêm làm ra động tác, cú đá hậu, đá bay cát vàng, cũng có đánh tan được luôn, Hà Hy Nguyên đứng ở bên cạnh vung tay lên, đem quái vật cát vàng vừa công kích Hạ Hinh Viêm đánh tan.

      Hạ Hinh Viêm quay lại, nhìn về nơi Phương Linh Dụ đứng - người vừa rồi nhắc nhở nàng, hơi vuốt cằm: “Cảm ơn.”

      Phương Linh Dụ cười đầy ôn như, cùng đệ đệ của nàng liên thủ xử lý quái vật cát vàng xong, từ xa hô lên: “Các người còn chưa sao?”

      Hạ Hinh Viêm chậm rãi lắc đầu, mới được nửa đường liền rời khỏi phải phong cách của nàng.

      “Bọn ta kiên trì được nữa, những người khác cũng rời cả rồi, các người cẩn thận nhé.” Phương Linh Dụ kéo tay đệ đệ của mình nhanh chóng rời .

      Nắm lấy thẻ bài để tiến vào hoàn cảnh sắc vệ, yên lặng niệm tiếng, hai chị em Phương gia tiếng động biến mất khỏi gian này.

      “Mấy thứ kia nguy hiểm.” Vừa thoát ra khỏi hoàn cảnh sắc vệ, Phương Vĩnh Thần trong lòng vẫn còn thấy sợ hãi.

      là càng đánh càng mạnh, càng đánh càng nhiều.

      Kết quả cuối cùng chỉ có chính là bọn họ cạn sức mà chết.

      Phương Linh Dụ lấy thuốc trị thương ra cẩn thận xử lý vết thương của bản thân và đệ đệ, nhìn xung quanh, những người tiến vào cửa thứ ba đều ra ngoài.

      Chỉ trừ Hạ Hinh Viêm.

      Ngũ Dịch ngẩng đầu, dặn dò Tiết Mạch câu: “Người ở đây nhìn kĩ, ta xem qua những tiểu tử vừa thoát ra kia.”

      Người lựa chọn rời , được mang đến chân núi, phải qua xem sao.

      Đương nhiên là thể tiến vào hoàn cảnh sắc vệ, chỉ có thể vòng qua, cũng may xa đến.

      Đến chân núi nhìn thấy nhiều người lựa chọn thoát khỏi khảo hạch.

      Ngũ Dịch nhìn thấy thiếu ba người, còn xung quanh đám người đến cùng tiểu thư, thiếu gia nhà mình đều buồn bã, chán nản.

      Dù sao tiểu chủ tử nhà mình khả năng đều thông qua cửa khảo hạch thứ ba.

      thông qua được cửa thứ ba cũng có nghĩa có tiềm chất, ba ngày sau học viện phái người thông báo cho các ngươi những người được chọn.” Ngũ Dịch vẻ mặt nghiêm túc .

      Uy nghiêm của lệnh tôn cấp năm mươi ở đó, lời ra mặc dù lạnh lùng, nhưng những người khác nghe được chẳng những chút chán ghét, ngược lại thập phần kinh ngạc, vui sướng.

      như vậy, tiểu chủ tử nhà bọn họ vẫn còn hi vọng?

      Liên tục lời cảm tạ với Ngũ Dịch xong, vội vàng mang theo tiểu chủ tử nhà mình về trấn để nghỉ ngơi cho tốt, chờ thông báo của học viện.

      Ai cũng có chú ý tới, Ngũ Dịch sắc mặt trầm trọng xoay người nhanh chóng rời .

      Quay lại, Ngũ Dịch cúi đầu, trong giọng cỗ nghẹn lại, trầm trầm: “Có ba người ra.”

      Nghe xong lời của Ngũ Dịch, hai mắt vốn dĩ vẫn nhắm chặt của Tiết Mạch chậm rãi mở ra: “Bên trong chỉ còn hơi thở của người.”

      Bọn họ tuy những chuyện xảy ra bên trong hoàn cảnh sắc vệ, nhưng để duy trì nơi này có phần linh lực của bọn họ nên họ có thể cảm nhận được ít tin tức trong đó.

      Ngay lúc Ngũ Dịch rời vừa nãy, mạnh mẽ sử dụng linh lực để kiểm tra tình huống bên trong, chỉ cảm ứng được hơi thở của người còn chưa ra, còn lại bên trong đều chết.

      Ngũ Dịch kéo kéo khóe môi, muốn cười chút để hóa giải bớt khí trầm trọng nhưng thể thực được, nụ cười của giờ còn khó coi hơn cả khi khóc.

      “Đừng cười, dọa người.” Tiết Mạch ngẩng đầu liếc Ngũ Dịch cái, cười được đừng cười như thế dọa người?

      lớn tuổi như vậy rồi, đạo lý ấy còn hiểu?

      Vừa nghe xong lời của Tiết Mạch, Ngũ Dịch liền nóng nảy, rống giận: “Người cái bộ xương khô này, ngươi cười rộ lên i hệt như cương thi mà còn có mặt mũi ta!”

      Ai cũng đều có tư cách riêng Tiết Mạch này nụ cười khó coi nhất thiên hạ có tư cách.

      “Thứ bên trong được khởi động toàn bộ.” Tiết Mạch giọng khàn khàn chậm rãi .
      Nhờ chút nhạc đệm vừa rồi, khí dịu ít.

      biết Hạ Hinh Viêm có thể ra hay …” Ngũ Dịch tùy tiện tìm chỗ ngồi xuống, có chút lo lắng nhìn hoàn cảnh sắc vệ.

      Sau khi thứ kia toàn bộ khởi động ai có thể ra, hay vào hoàn cảnh sắc vệ, sống hay chết bây giờ liền xem vận khí của Hạ Hinh Viêm.

      Nhưng xem biểu tình của hai người, ai cũng tin Hạ Hinh Viêm có thể ra.
      Cho dù linh lực của nàng tăng lên nhanh chóng, cho dù nàng có linh thú hình người sao?

      Trong hoàn cảnh sắc vệ này, thứ kia từng được khởi động năm lần, hai lần là khi hai nhân vật phong vân của học viện kia khảo hạch, còn lại ba lần toàn bộ người vào cửa đều chết.

      Đây là lần thứ sáu, biết có kỳ tích xảy ra hay .

      Kỳ tích sỡ dĩ được gọi là kỳ tích vì nó rất ít xảy ra.

      Lần này là kỳ tích sao?

      Suy nghĩ của Ngũ Dịch ai có thể trả lời.

      Trong hoàn cảnh sắc vệ, Hà Hy Nguyên cả đầu đều đen, vây xung quanh đều là quái vật cát vàng, từng đợt, từng đợt tập kích mà đến.

      “A Hy, người nhanh tránh.” Hạ Hinh Viêm hét tiếng, chính mình cũng nhanh chóng tránh sang bên cạnh, cùng Hà Hy Nguyên cách ra khoảng.

      Quả nhiên, những quái vật cát vàng này đều chuyển phương hướng, bỏ qua Hà Hy Nguyên, tất cả đều chuyển hướng công kích sang Hạ Hinh Viêm.

      Chỉ có Hạ Hinh Viêm mới là mục tiêu của bọn .

      “Đây là thứ quỷ quái gì vậy?” Hà Hy Nguyên vội tiến lên phía trước.

      hiểu Hạ Hinh Viêm tại sao lại rời khỏi bảo hộ của .

      Linh lực của nàng tại dùng được, chẳng lẽ nàng định chỉ dùng sức lực thân thể công kích sao?

      Đùa giỡn cái gì!

      Quái vật cát vàng này thể đánh thắng được nếu chỉ dùng lực lượng của thân thể.
      vẫn đối phó với những quái vật cát vàng này tự nhiên biết lúc này chúng càng ngày càng mạnh.

      “Đừng qua.” Trong đầu Hà Hy Nguyên đột nhiên vang lên giọng của Dập Hoàng, dừng bước chân giống như bị người kéo giữ.

      Hà Hy Nguyên nhướng mày, cúi đầu nhìn chằm chằm chân mình.

      Dập Hoàng thế nhưng có thể kiềm giữ thân thể ?

      Tuy rằng chỉ là làm cho thân thể dừng lại trong nháy mắt, nhưng như vậy khó tưởng tượng.

      làm cho hiểu được Dập Hoàng mạnh đến thế nào.

      Mạnh mẽ kết nối tâm linh với , mạnh mẽ kiềm chế thân thể .

      Đáng giận!

      có điểm cam lòng a.

      Thực lực của với Dập Hoàng sao lại kém nhiều như vậy.

      Nhưng dù sao đây cũng phải vấn đề chủ yếu lúc này, mấu chốt nhất tại chính là tình cảnh của Hạ Hinh Viêm tốt.

      được qua chẳng lẽ để ta trơ mắt nhìn nàng chết?” Hà Hy Nguyên khó thở, hề nghĩ ngợi gì tức giận phản bác Dập Hoàng ở trong lòng.

      thể nhìn Hạ Hinh Viêm gặp nguy hiểm.

      “Hừ.” tiếng hừ lạnh lùng, gì, lại làm cho Hà Hy Nguyên trong lòng chấn động.

      Cái đầu nóng lên lúc này thoáng tỉnh táo lại, hiểu được Dập Hoàng tuyệt đối để cho Hạ Hinh Viêm xảy ra việc gì.

      Nếu Dập Hoàng như thế, cũng thêm gì nữa, dù sao thực lực của Dập Hoàng cao như thế, so với với Đoạn Hằng Nghê cộng lại đều mạnh hơn.
      Tôm Thỏ thích bài này.

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 60.2: Muốn chỗ ở
      Edit: RosemaryMN

      “Kia là thứ gì vậy?” Hà Hy Nguyên nhàng hỏi, tò mò, chưa từng gặp qua sinh vật nào như vậy.

      “Phản lực.” Dập Hoàng thản nhiên giải thích.

      “Ở trong hoàn cảnh sắc vệ luôn có người đến tu luyện, lúc tu luyện có linh lực bị hoàn cảnh sắc vệ hấp thu.”

      Hà Hy Nguyên gật đầu, những điều này cũng biết.

      Dù sao muốn duy trì hoàn cảnh sắc vệ, lúc kiến tạo ngoại trừ cần phải bỏ ra lượng lớn tiền tài, còn cần nguồn linh lực rất lớn, tốn rất nhiều thời gian cùng tinh lực mới có thể tạo nên hoàn cảnh sắc vệ.

      Đương nhiên, cũng phải chỉ cần tạo ra là xong việc.

      Hoàn cảnh sắc vệ sở dĩ có bao nhiêu chính là vì vấn đề duy trì sau khi kiến tạo.

      Để duy trì nó cần ngừng rót linh lực vào, để đảm bảo cho hoàn cảnh sắc vệ vẫn hoạt động bình thường.

      Chỉ có những lão sư học viện có cấp bậc linh lực đủ cao, linh lực cũng đủ mạnh, đủ nhiều mới có thể bảo trì trạng thái tốt cho hoàn cảnh sắc vệ.

      Đương nhiên, con người rất thông minh, ở trong hoàn cảnh sắc vệ luôn có đệ tử đến tu luyện, linh lực được phóng ra khi chiến đấu cũng thể lãng phí, được phương pháp đặc thù chuyển hóa để sử dụng cho hoàn cảnh sắc vệ.

      “Ý ngươi là linh lực của đệ tử bị hoàn cảnh sắc vệ hấp thu rất nhiều?” Hà Hy Nguyên kinh ngạc , vừa xong, đợi Dập Hoàng trả lời, lập tức tự mình phản bác lại.

      có khả năng, hoàn cảnh sắc vệ cho dù muốn hấp thu linh lực của đệ tử cũng thể hấp thu được bao nhiêu.”

      Cái này hoàn toàn khác so với linh lực được rót vào từ bên ngoài để duy trì hoàn cảnh sắc vệ, linh lực do đệ tử phóng ra có bảy, tám phần bị tiêu hao, có thể hấp thu được hai, ba phần là nhiều.

      Lời của Dập Hoàng có thể hiểu được đại khái, đó là khi đệ tử ở trong hoàn cảnh sắc vệ sinh ra cảm xúc tiêu cực được tích lũy lại.

      Dù sao ở thời điểm tu luyện, trong hoàn cảnh sắc vệ là vô số tranh đấu, đối chiến.

      Ai có thể luôn giữ được bình tĩnh khi đối chiến, luôn có lúc bộc lộ ra mặt u của con người.

      Tựa như, giết chóc, ngoan, độc ác…

      Cảm xúc tiêu cực mang theo linh lực như vậy bị hấp thu tự nhiên ảnh hưởng chút đối với hoàn cảnh sắc vệ.

      Trong tình huống bình thường, ở những hoàn cảnh sắc vệ khác có ảnh hưởng gì.

      Bởi vì khi lão sư của học viện rót linh lực vào để duy trì, loại phản lực này tự nhiên được tinh lọc.

      Nhưng hoàn cảnh sắc vệ này lại tích lũy nhiều phản lực này như vậy…

      Hà Hy Nguyên lập tức liền nổi giận: “Lão sư ở đây là kẻ ngốc sao? biết tinh lọc sao!”

      Khó trách trước khi tiến vào hoàn cảnh sắc vệ lại nhắc nhở bọn họ, thể kiên trì liền thoát ra, cách khác có gì ngoài ý muốn xảy ra học viện chịu trách nhiệm.

      Chắc chắn họ biết trước có những vấn đề như thế này nên mới đem mọi chuyện trước.

      “Hẳn là nơi này hấp thu linh lực do đệ tử phóng ra quá tốt.” Dập Hoàng cười lạnh tiếng.

      biết học viện này dùng phương pháp gì nhưng có thể cảm giác được, nơi này chỉ cần có người phóng ra linh lực lập tức bị hấp thu.

      Nơi này có khả năng hấp thu đến bảy phần linh lực được phóng ra, thậm chí cao hơn.

      Học viện khác lãng phí bảy, tám phần, nơi này lại hấp thu được hơn bảy phần.

      Nhiều linh lực chứa cảm xúc tiêu cực (phản lực) như thế bị hấp thu, cho dù muốn tinh lọc có thể làm được bao nhiêu.

      Từng năm từng năm tích lũy lại, trong hoàn cảnh sắc vệ của học viện, phản lực tích lũy đến trình độ mà chỉ có thể dùng hai chữ khủng bố đến để hình dung.

      Hà Hy Nguyên biết gì, cái này vì sao lại như thế?

      “Tên kia vừa nãy chọn tự bạo chẳng lẽ vì biết bí mật này của hoàn cảnh sắc vệ.” Tuy là câu hỏi nhưng giọng Hà Hy Nguyên đầy khẳng định.

      Nghiến răng nghiến lợi nghĩ tại sao lúc nãy đánh cho tên kia thêm mấy cái.

      Thế nhưng để cho chọc ra phiền toái lớn như vậy.

      có việc gì, những thứ kia chỉ công kích những người tham gia khảo hạch.” Dập Hoàng vẫn rất yên tâm, so ra nơi này cũng quá nguy hiểm, chỉ cần Hạ Hinh Viêm cảm thấy thể tiếp tục được luôn có thể an toàn lui ra ngoài.

      Hà Hy Nguyên gật đầu, đồng ý lời của Dập Hoàng.

      Đoạn đối thoại này Hà Hy Nguyên cũng giấu Đoạn Hằng Nghê nên tiểu hồ ly cũng nghe được những gì Dập Hoàng .

      Chỉ có Hạ Hinh Viêm vẫn hăng hái cùng quái vật cát vàng chiến đấu nên biết.

      “Hinh Viêm có phải lại muốn dựa vào cái này tu luyện tăng cấp bậc?” Tiểu hồ ly quay đầu, nhìn Hà Hy Nguyên.

      Hà Hy Nguyên nghĩ đến biểu liều mạng của Hạ Hinh Viêm khi ở trong Lâm sơn, cũng có cách gì ngăn cản Hạ Hinh Viêm.

      Đành phải đem ánh mắt dừng lại người Hạ Hinh Viêm,, nhìn nàng linh hoạt xuyên qua giữa đám quái vật cát vàng, nhàng di chuyển, chút chật vật khi phải đối phó với địch.

      Động tác tao nhã, bước chân nhàng, giống như vũ đài nhảy múa nhanh nhẹn mà phong nhã.

      “Vài thứ kia yếu ớt như vậy sao?” Hà Hy Nguyên nhíu mày, nhìn về những quái vật cát vàng liên tục bị Hạ Hinh Viêm đánh tan.

      vừa rồi chiến đấu với mấy thứ kia đều phải sử dụng linh lực cơ mà?

      Chỉ riêng lực lượng thân thể làm sao có thể có hiệu quả tốt như thế?

      “Phải rằng Hinh Viêm của chúng ta năng lực quá mạnh mẽ.” Tiểu hồ ly đắc ý ngửa đầu, vẻ mặt kiêu ngạo.

      Hinh Viêm nhà lợi hại, mỗi chiêu đều có thể đánh tan quái vật cát vàng.

      Hà Hy Nguyên nghe được lời của tiểu hồ ly cũng gật đầu phụ họa.

      Kìm lòng được khẽ cười, chỉ vì thực lực của Hạ HinhViêm mà vì câu kia của Đoạn Hằng Nghê.

      Hinh Viêm của chúng ta.

      Đây mới là mấu chốt trong mấu chốt.

      Hạ Hinh Viêm xuyên qua quái vật cát vàng, sử dụng được linh lực nên tiềm năng thân thể được kích phát ra cực hạn.

      Kinh nghiệm kiếp trước, chút cũng quên.

      Liếc mắt cái là có thể nhìn ra được nhược điểm của quái vật cát vàng.

      Nàng luôn tin rằng, đời có thứ gì có nhược điểm, bất luận là cái gì, đều có điểm yếu.

      Cho nên khi quái vật cát vàng công kích, nàng cũng cẩn thận quan sát quái vật cát vàng hình thành bộ dáng gì.

      Cát vàng có khả năng phân bố đồng đều khắp cơ thể, có những điểm cát vàng dày hơn cũng có những điểm ít hơn.

      Những thứ khác biệt này trong chốc lát ngắn ngủi công kích tạo ra khác biệt ràng.

      Tựa như Hà Hy Nguyên công kích vừa rồi, hoàn toàn dựa vào lực mạnh mẽ của mình đánh tan quái vật cát vàng.

      Cái gì nhược điểm, nhược điểm, đều cần quan tâm, chỉ cần mạnh mẽ bùng nổ lực.

      Dưới lực lượng như vậy, quái vật cát vàng thực lực quá mạnh mẽ tự nhiên là chịu nổi kích.

      Nhưng nàng tại có trình độ như vậy, đừng tại sử dụng được linh lực, sử dụng được cũng có khả năng.

      Nàng mới chỉ là linh sư cấp mười hai, có nhiều linh lực như vậy để sử dụng tùy ý.

      Cho nên, nàng vận dụng kĩ năng hạng nhất của kiếp trước – quan sát.

      Quan sát kĩ càng.

      Vừa tránh công kích của quái vật cát vàng đồng thời sử dụng toàn bộ tinh thần quan sát quá trình ngưng tụ của quái vật cát vàng, sau đó ở thời cơ tốt nhất đánh vào chỗ yếu của nó.

      ra nghe có vẻ rất đơn giản, nhưng phải làm rồi mới biết chỗ khó khăn trong đó.

      Nếu chỉ đối thủ rất dễ, nhưng vấn đề là quái vật cát vàng có cả đám.

      Ở giữa đám đối thủ, tránh né, quan sát, công kích, thời gian là càng lúc càng thiếu.

      Có thể làm được điều đó, tuyệt đối phải người bình thường.

      Tiểu hồ ly lắc lư đuôi to của mình, vẫy bay những cát vàng lan tới, đôi mắt hẹp dài híp lại, lóe lên hưng phấn.

      Càng xem Hạ Hinh Viêm, trong lòng càng cao hứng.

      Nhìn xem, đây là người mà nhìn trúng, ánh mắt của rất tốt.

      Đắc ý giơ cao khuôn mặt nhắn, khóe môi sắp kéo ra đến tận sau đầu nha.

      cơn gió thổi qua, ngụm cát vàng bị thổi bay vào miệng của Đoạn Hằng Nghê, xộc vào cổ họng của miệng đầy cát vàng.

      lập tức ngậm miệng, suýt nghẹn, ho khan liên tục.

      “Phi phi…” Tiểu hồ ly lúc lắc cái đầu, liên tục nhổ cát vàng ra.

      Hai móng vuốt ngừng cầm lấy hai túm lông bên miệng, đem tất cả các vàng đính mặt phủi xuống.

      “Làm sao vậy?” Những tiếng ho khác lạ làm cho Hà Hy Nguyên chú ý, cúi đầu kỳ quái nhìn về phía Đoạn Hằng Nghê.

      phải vừa rồi còn tốt sao, có ai công kích mà sao bộ dáng còn như rất thống khổ.

      Bị cát vàng mắc ở giữa cổ họng nghẹn lại nên tiểu hồ ly rơi nước mắt liên tục, ho khan ngừng làm sao còn hơi sức trả lời Hà Hy Nguyên.

      “Ngu ngốc.” Giọng lạnh lùng thản nhiên của Dập Hoàng vang lên trong đầu Đoạn Hằng Nghê.

      Vốn bị nghẹn cực kỳ khó chịu, tiểu hồ ly lại tức giận đến mất lý trí, quan tâm trong miệng còn đầy cát muốn mở miệng phản bác.

      “Ngươi…khụ, khụ…” Vừa hô được chữ bị nghẹn lại, kịch liệt ho khan.

      Trong đầu vang lên tiếng hừ lạnh khinh thường rất , làm cho tiểu hồ ly tức giận đến dung móng vuốt cào đất.

      mở miệng mắng được, tiểu hồ ly tức giận ra sức cào, đem cát vàng dưới chân trở thành tên Dập Hoàng đáng giận kia.

      dẫm, cào, cào chết !!

      Trong ngân trâm, Dập Hoàng nhướng mày, cái gì gọi là Hinh Viêm nhà , cái gì cũng phải có giới hạn.

      Biết Hạ Hinh Viêm có gì nguy hiểm, Hà Hy Nguyên cũng an tâm, yên lặng ở bên xem, nhưng cũng đề cao cảnh giác nếu có gì nguy hiểm nhanh chóng ra tay.

      biết chuyện vừa rồi giữa Dập Hoàng và Đoạn Hằng Nghê nên cũng để ý, chỉ cho là Đoạn Hằng Nghê cẩn thận nuốt phải ngụm cát vàng.

      Cũng biết con hồ ly nào đó bị người làm cho tức giận quá mức mà thể trả thù, chỉ có thể phát tiết vào cát vàng dưới chân.
      Tôm Thỏ thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 60.3: Muốn chỗ ở
      Edit: Rosemarymn

      Hết sức tập trung nên Hạ Hinh Viêm cũng biết những chuyện này, toàn bộ lực chú ý đều tập trung ở những quái vật cát vàng.

      Trong người tràn ngập hưng phấn, ngừng kêu gào.

      Tựa như có cái gì thay đổi con đường tu luyện.

      Càng đánh càng thuận tay, vừa đánh vừa thoải mái quan sát.

      Thậm chí tiến nhập vào loại trạng thái kỳ diệu, dường như quái vật cát vàng trước mắt động tác trở nên chậm .

      Lúc bắt đầu nàng phải tập trung toàn bộ chú ý để quan sát động tác của quái vật cát vàng, rất mất sức.

      Nhưng bây giờ, nàng chẳng cần cố quan sát.

      Chỉ cần liếc mắt cái, liền nhìn thấy nhược điểm của quái vật cát vàng, hơn nữa toàn bộ động tác của chúng nó đều trở nên chậm lại.

      Cảm giác của cơ thể dần ràng hơn.

      Mỗi động tác đều có thể cảm nhận được biến hóa của cơ bắp, vì có thể cảm giác sâu sắc được biến hóa của cơ bắp mà có thể khống chế hoàn mỹ mỗi khi ra tay.

      có động tác dư thừa, thể lực tiêu hao được giảm đến thấp nhất.

      khí nóng rực theo những động tác đối chiến mà lưu động rất nhanh, da thịt có thể cảm giác được khí lưu chuyển rất ràng.

      Chính nhờ cảm giác sâu sắc này, nàng cần chú ý phía sau cũng có thể cảm giác được có quái vật cát vàng đánh úp .

      “Đây là…” Hà Hy Nguyên kinh ngạc, nhìn chằm chằm vào Hạ Hinh Viêm bị lũ quái vật cát vàng bao vây.

      Nàng đánh với lũ quái vật này nửa canh giờ rồi nhưng nhìn nàng hề có cảm giác mệt mỏi, ngược lại càng đánh lại càng tinh thần.

      Dù quái vật cát vàng công kích chỉ trong nháy mắt, còn có thể nhìn đến khóe môi Hạ Hinh Viêm nở nụ cười , đôi mắt màu đen thẳm như bầu trời đêm tỏa ánh sáng rạng rỡ.

      Cảm giác cả người hoàn toàn bất đồng, động tác lưu loát sinh động, chút dồn dập, chỉ có thong dong, đạm mạc.

      Giống như nước suối trong suốt giữa núi, giữa dòng cao chảy xuống, mát mẻ.

      ràng là ở giữa sa mạc khô nóng lại mang cho người ta cảm giác tươi mát, thoải mái.

      Tiểu hồ ly ngơ ngác nhìn chằm chằm vào Hạ Hinh Viêm, sau đó chần chờ mở miệng: “ lẽ nàng lại hiểu ra được cái gì?”.

      Trong lòng mơ hồ biết đáp án, nhưng đáp án kia quá mức đáng kinh ngạc, Hà Hy Nguyên vội vàng hỏi như cầu cứu Đoạn Hằng Nghê: “Hinh Viêm chẳng lẽ lại chuẩn bị thăng cấp?”

      “Hẳn là nhanh như vậy được.” Tiểu hồ ly ngẩng đầu, cố gắng mấp máy khóe môi, muốn lộ ra nụ cười trấn an Hà Hy Nguyên nhưng vì quá mức gượng ép, cười nổi.

      “Nửa tháng trước nàng vừa thăng cấp mà.” Hà Hy Nguyên nuốt ngụm nước miếng.

      Ở Lâm sơn Hạ Hinh Viêm thăng cấp
      [​IMG]

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương 60.4: Muốn chỗ ở
      Edit: RosemaryMN

      “Làm sao vậy?” Nghe thấy bất thường trong thanh của Hạ Hinh Viêm, Dập Hoàng lập tức hỏi.

      ra được.” Hạ Hinh Viêm chút quanh co lòng vòng, gọn gàng dứt khoát đem tình huống tại của nàng cho Dập Hoàng, “Thẻ bài dùng được.”

      “Được rồi.” Dập Hoàng lên tiếng, ngay lập tức kêu Hà Hy Nguyên và Đoạn Hằng Nghê, “Hinh Viêm gặp nguy hiểm, nhanh hỗ trợ tìm đường ra.”

      Giọng gấp gáp vang lên trong đầu, trầm thấp lại ngắn gọn lập tức làm cho Hà Hy Nguyên và Đoạn Hằng Nghê giật mình tỉnh lại, lập tức chạy qua.

      Hà Hy Nguyên giơ tay trái lên, mũi nhọn ánh sáng lên, người chỉ mới chạy như điên được nửa đường, lực trong tay ngay tức khắc đánh ra ngoài.

      Mũi nhọn ánh sáng giống như con giao long vừa ra khỏi mặt nước, rất nhanh đánh về quái vật cát vàng bên cạnh Hạ Hinh Viêm, chỉ xoay quanh vài cái nhanh chóng xuyên thẳng qua thân quái vật cát vàng.

      Oành oành vài tiếng trầm đục vang lên, mảnh lớn cát vàng bay tung tóe giữa trung.

      Hà Hy Nguyên ra tay tuyệt đối chút lưu tình, chỉ lần đánh bay hơn phân nửa quái vật cát vàng vây quanh Hạ Hinh Viêm.

      Giữa đầy trời cát vàng, bóng bóng dáng rực lửa rất nhanh bay ngang qua.

      Giống như tia chớp đỏ, đột nhiên đánh trái, đánh phải theo quy luật gì bay vọt tới.

      Theo lý thuyết, những sinh vật chỉ dựa vào lực lượng ngưng tụ lên có cảm giác đau, có máu thịt.

      Trừ phi đánh vào điểm yếu của bọn họ, hoặc đưa toàn bộ bọn họ hủy diệt giống như Hà Hy Nguyên vừa nãy mới được.

      Nếu chỉ đụng bị thương cái lỗ đối với quái vật cát vàng mà căn bản chính là chút đau khổ, rất nhanh khép lại vết thương mới đúng.

      Chỉ có điều, tiểu hồ ly ngu xuẩn như vậy?

      Đừng quên cũng phải con hồ ly bình thường mà là linh thú.

      Ngay tại lúc những lỗ thủng thân thể cát vàng bắt đầu mấp máy lành lại, cát vàng chậm rãi tụ tập muốn khép lại, trong cơ thể đột nhiên có loại lực lượng quỷ dị theo lỗ thủng lan tràn rộng ra khắp cơ thể quái vật.

      thể xác định được đó là loại lực lượng nào, nhanh như sét đánh kịp che tai lan tràn ra.

      có chút tiếng vang nào, thậm chí đều nhìn ra chút khác thường nào.

      Lấy lỗ thủng thân thể quái vật cát vàng làm trung tâm, từng vết nứt nhanh chóng vỡ ra, giống như mạng nhện giăng khắp nơi.

      Xôn xao!

      Quái vật cát vàng tiếng động tan rã, ngay chút giãy dụa đều có, tùy ý rơi thành từng hạt cát mặt đất.

      Hà Hy Nguyên cùng Đoạn Hằng Nghê ra tay nhanh chóng, lập tức giải quyết sạch những quái vật cát vàng bên cạnh Hạ Hinh Viêm.

      Hà Hy Nguyên nhanh tay giữ chặt tay của Hạ Hinh Viêm kéo nàng bỏ chạy về phía trước, vừa chạy vừa hỏi: “Thẻ bài kia dùng được sao?”

      “Ừ.” Hạ Hinh Viêm gật đầu, “Nơi này có vấn đề.”

      “Yên tâm, chúng ta tìm được đường ra.” Hà Hy Nguyên cũng khẩn trương, lúc này biết mình tuyệt đối thể khẩn trương.

      phải bảo vệ Hạ Hinh Viêm, chính mình tuyệt đối thể làm rối loạn tuyến đầu.

      Hạ Hinh Viêm bên né tránh quái vật cát vàng bên cảm thụ linh lực bị phong ấn trong cơ thể dường như có dấu hiệu buông lỏng.

      Vui mừng : “Linh lực của ta hình như sắp có thể sử dụng.”

      Hà Hy [​IMG]

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 60.5: Muốn chỗ ở
      Edit: RosemaryMN

      Ngay khi Đoạn Hằng Nghê làm xong bình chướng bảo hộ, Hà Hy Nguyên cũng bắt đầu hành động.

      Ngón tay bắt đầu vận lực, từng câu từng câu niệm ra khẩu quyết chỉ dành riêng cho lực lượng đặc biệt duy nhất của linh thú.

      Đầu ngón tay chậm rãi ngưng tụ ra chút ánh sáng màu lam, màu lam đậm.

      Giống như màu bầu trời cao sáng, cũng giống như màu mặt biển rộng lớn.

      ràng là hai loại cảm giác hoàn toàn khác nhau nhưng lại trộn lẫn với nhau, chút đột ngột mà dường ra rất phối hợp.

      “Đây là…” Hạ Hinh Viêm kỳ quái nhìn Hà Hy Nguyên, nàng chưa bao giờ gặp qua lực lượng như vậy, rất khác linh lực của con người.

      ràng nhìn như loại lực lượng vô hại nhưng lại mang đến cho người ta cảm giác tim đập nhanh.

      kết hợp lạ lùng.

      “Phá!” Hà Hy Nguyên hai mắt mở to mạnh mẽ, khẽ hô tiếng, từ đầu ngón tay chùm màu lam bay vọt ra.

      màu lam sáng lạn xinh đẹp, tinh khiết giống như loại ngọc tinh xảo nhất, dưới ánh sáng mặt trời càng lên sáng bóng.

      Đẹp như vậy làm say lòng người.

      Làm cho ánh mắt mọi người thể dõi theo, trầm mê trong đó.

      Hạ Hinh Viêm ngửa đầu nhìn, dường như cảm giác được linh lực trong cơ thể phá tan phong ấn, khôi phục lại như thường.

      tại toàn bộ lực chú ý của Hạ Hinh Viêm đều bị lực lượng của Hà Hy Nguyên hấp dẫn, toàn
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :