1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Ngôi nhà nhỏ trên thảo nguyên (Tập 4: Trên bờ suối Plum) - Laura Ingalls Wilder (41c)

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thy997

      thy997 Active Member

      Bài viết:
      136
      Được thích:
      40
      Chương 15

      CÂY CẦU

      Hôm sau, Laura tin chắc là mẹ cho chơi trong dòng suối. Dù dịu hơn nhiều, nhưng nước vẫn gào thét. Từ trong căn nhà hầm, nghe tiếng suối mời gọi mình. Thế là Laura lén ra ngoài điều gì với mẹ.
      Lúc này mức nước còn cao lắm. Nước rút xuống dưới các bực và Laura có thể nhìn thấy cây cầu có bọt nước bọc quanh. phần ván cầu nổi mặt nước.
      Trọn mùa đông, suối bị đóng băng trở thành bất động và tạo ra tiếng động nào. Bao giờ nó chảy phăng phăng bật lên tiếng ồn náo nhiệt. Chỗ nước va vào mép ván cầu, bọt ngầu trắng nổi bong bóng và như cười giỡn.
      Laura tháo giày, vớ, đặt bậc cuối. Rồi bước lần ra xa tấm ván đứng nhìn dòng nước chày ào ạt.
      Những giọt nước văng từ bàn chân trần của làm thành các gơn sóng lan rộng ra xung quanh. nhúng bàn chân vào giữa đám bọt nước xoáy cuộn. Rồi ngồi xuống tấm ván ngâm cà hai chân vào trong nước. Dòng nước chảy phăng phăng đạp mạnh vào chân co chân đá vào nước. Cảm giác thích thú.
      Lúc này gần như toàn thân ướt đẫm nhưng đó lại giống như mong ước của da thịt . nằm sấp xuống, nhấn hai bên cánh tay ở hai bên tấm ván sâu vào dòng nước chảy nhnah. Nhưng như vậy vẫn chưa đủ. muốn thực hòa vào trong dòng suối gào thét cuồng nhiệt. chắp các bàn tay vào nhau dưới tấm ván rồi lăn xuống.
      Ngay lập tức hiểu dòng suối phải nô giỡn. Nó chảy dữ dằn khủng khiếp. Nước bám lấy người và xô đẩy dưới tấm ván cầu. Chỉ có đầu nghếch lên và cánh tay ôm

      bám tuyệt vọng qua mảnh ván cầu hẹp.
      Nước lôi rồi lại đẩy tới. Nó cố dìm đầu chìm xuống dưới tấm ván. Cằm bờ ván và cánh tay bám chặt trong lúc nước xô toàn thể phần còn lại của thân thể cách dữ dằn. Bao giờ thể nào cười đùa nổi nữa.
      ai biết ở đây. ai có thể nghe thấy lớn tiếng kêu cứu. Nước gào lớn và giật người mạnh rồi mạnh hơn nữa. Laura đá đạp nhưng nước mạnh hơn các ống chân của . vòng cả hai cánh tay qua tấm ván, lôi người lên nhưng nước lôi mạnh hơn. Nước xô gáy chúi xuống rồi giật mạnh tựa hồ muốn bứt ra làm đôi. Nước lạnh. Hơi lạnh thấm vào trong người .
      Nước khác hẳn với lũ chó sói và lũ bò. Dòng suối phải vật sống. Nó mạnh khủng khiếp và bao giờ ngưng lại. Nó cố kéo xuống, cuốn ra xa, lăn tròn và đẩy tới như cành liễu. Nó hề bận tâm.
      Chân rã rời và các cánh tay cảm thấy tấm ván cách khó khăn. nghĩ :
      - Mình phải thoát ra! Mình phải vậy!
      Tiếng suối gào vang ở trong đầu . hết sức đá với cả hai chân và hai cánh tay tận lực co lên, rồi thấy mình lại nằm mảnh ván.
      Tấm ván rất chắc dưới bụng và dưới mặt . nằm ván thở và mừng là nó rất chắc.
      Khi cơ cử động, đầu quay cuồng. bò khỏi tấm ván. lại mang vớ, giầy rồi từ từ leo lên những bậc lầy bùn. Tới cửa căn nhà hầm, dừng lại. biết phải gì với mẹ.
      lát sau mới bước vào nhà. đứng im ngay phía bên trong cửa cho nước trong người xuống. Mẹ khâu vá.
      Mẹ nhìn lên, hỏi :
      - Con ở đâu thế, Laura?
      Rồi mẹ phóng đến nhanh, :
      - Chúa ơi! Quay lại, mau!
      Mẹ cởi nút áo phía sau lưng Laura, hỏi :
      - Xảy ra chuyện gì vậy? Con ngã xuống suối hả ?
      Laura :
      - , mẹ, con…con nhấn vào.
      Mẹ lắng nghe trong Laura tiếp tục cởi áo cho Laura và lấy khăn lau người cho . Mẹ điều nào ngay cả khi Laura kể lại mọi việc. Răng Laura va vào nhau lách cách và mẹ phủ lên người tấm chăn, đặt ngồi sát lò bếp.
      Cuối cùng mẹ :
      - Này, Laura! Con hư quá đỗi rồi và mẹ nghĩ là con biết rất điều đó. Nhưng mẹ thể phạt con cũng thể la mắng con. Con gần như sắp chết đuối rồi.
      Laura im lặng.
      Mẹ tiếp :

      - Con được đến gần suối cho tới khi nào bố hoặc mẹ cho phép con và điều này thể đến trước khi nước rút hết.
      Laura :
      - Dạ, mẹ!
      Dòng suối rút xuống. Nó lại là nơi dễ chịu, thích thú để chơi đùa. Nhưng ai có thể buộc nó làm thế. ai có thể buộc nó làm điều gì cả. Laura này Laura biết có những điều mạnh hơn bất kì người nào. Nhưng dòng suối thắng được . Nó buộc nổi hét lên và nó cũng khiến phải gào khóc.
      16.CĂN NHÀ KÌ DIỆU
      Nước suối hã xuống. Lập tức ngày trở nên ấm áp và mỗi buổi sáng từ tinh mơ, bố tới đồng lúa cầu những con ngựa Giáng sinh Sam và David.
      Mẹ :
      - Em cho rằng làm hư đất và giết chính đó.
      Nhưng bố đất rất khô vì có nhiều tuyết. Bố cần cày sâu, bừa kỹ và gieo hạt nhanh. Mỗi ngày, bố làm việc từ trước Laura mặt trời mọc cho tới khi tối mịt. Laura đợi trong bóng tối cho tới khi nghe thấy Sam và David té nước trong khúc suối cạn. Laura đó chạy vào căn nhà hầm lấy đèn rất lật đật đem lên chuồng bò để bố thấy đường mà làm việc.
      Bố còn cười đùa hoặc trò chuyện vì quá mệt. Ăn bữa tối xong bố ngủ liền.
      Cuối cùng, lúa mì được gieo. Sau đó, bố gieo lúa mạch, đánh luống trồng khoai tây và làm vườn. Mẹ cầu Mary, Laura giúp trồng khoai tây và rải những hạt giống các luống vườn còn bé Carrie phải chơi mình.
      Laura này, khắp nơi cỏ đều xanh ngắt, những nhánh lá liễu xang vàng còn xoắn lại nữa. Hoa tím và cây mao hương mọc đầy trong các trũng cỏ thấp đồng. Búp cỏ mẹ và chồi nụ cam tùng dương có vị chua quyến rũ. Chỉ riêng đồng lúa mì vẫn giữ màu nâu trần trụi.
      buổi tối, bệnh chỉ cho Laura thấy lớp màn xanh lục mờ mờ phủ cánh đồng nâu đó. Lúa mì mọc! Từng chồi cây li ti khó thể nhìn thấy ghép chung dày đặc lại với nhau làm thành lớp màn màu xanh kia. Đêm đó cả nhà đều vui mừng vì lúa mì khá tốt.
      Hôm sau bố ra thị trấn. Sam và David có thể tới thị trấn và trở về nội trong buổi chiều. có đủ thời gian cho các bé nhớ bố và các chưa kịp mong bố trở về rồi. Laura nghe thấy tiếng xe trước nhất và chạy lên lối mòn trước nhất.
      Bố ngồi ghế xe. Gương mặt bố rạng rỡ nét vui mừng và sau lưng bố, đống ván chất cao thùng xe. Bố lớn :
      - Nhà mới của em đây rồi, Caroline.
      Mẹ thở hổn hển:
      - Căn nhà, Charles!
      Laura thoăn thoắt leo qua bánh xe lên đống ván gỗ. chưa bao giờ được thấy những tấm ván thẳng, nhẵn và đẹp như thế. Tất cả đều được cắt bằng máy.
      Mẹ :
      - Nhưng còn lâu mới tới mùa lúa mì mà!
      Bố đáp :
      - Đúng vậy. Nhưng họ đồng ý giao gỗ cho trước và trả tiền họ khi bán lúa mì.
      Laura hỏi bố :
      - Mình sắp có căn nhà bằng ván, hả bố?
      Bố :
      - Đúng đó, nhà-kho-vỗ-cánh! Mình sắp có căn nhà dựng bằng ván xẻ. Và nhà có kính cửa sổ nữa!
      thực đúng như thế. Sáng hôm sau, ông Nelson tới giúp bố và hai người khởi đầu bằng việc đào hầm chứa đồ. Thế là họ sắp có căn nhà tuyệt vời vì lúa mì lớn.
      Laura và Mary khó có thể ngồi yên lâu trong căn nhà hầm để làm việc. Nhưng mẹ bắt phải như thế. Mẹ :
      - Mẹ giao việc cho các con để làm qua quít hoặc hứa hẹn nhăng cuội.
      Thế là các phải rửa kỹ từng chiếc đĩa của bữa ăn sáng rồi đem cất. Các dọn dẹp giường gọn gàng, quét nền nhà bằng cây chổi cành liễu và cất chổi về đúng chỗ của nó. Sau đó, các mới được rời nhà.
      Các chạy xuống các bậc vượt qua cây cầu, băng dưới hàng liễu lên đồng cỏ. Các qua những thảm cỏ ngược mãi tới đỉnh ngọn đồi xanh ngắt là nơi bố và ông Nelson dựng căn nhà mới.
      Đứng xem dựng phần khung nhà là điều thú vị. Những thanh gỗ dựng đứng vững chắc vàng tươi in lên nền trời xanh thẫm. Những chiếc búa đập vang dội. Những chiếc bào nhả những mảnh vỏ bào dài xoắn cong khỏi những miếng ván thơm ngọt.
      Laura và Mary đeo những vỏ bào lên tai làm bông tai và quấn quanh cổ giả làm xâu chuỗi. Laura còn gắn những vỏ bào lên mái tóc, giả làm những lọn tóc màu vàng là màu tóc mà mong muốn có.
      khung sườn mái nhà, bố và ông Nelson đập búa và cưa. Những mảnh gỗ vụn văng xuống. Laura và Mary lượm những mảnh vụn này xếp lại thành đống để xây những căn nhà riêng. Các chưa bao giờ vui như thế.
      Bố và ông Nelson ghép vách bằng những tấm ván đặt dốc xéo được chốt đinh. Mái nhà lợp bằng loại ván mỏng mua sẵn. ván lợp mái nhà sẵn rất mỏng và tất cả đều cầu cỡ, hoàn hảo hơn rất nhiều so với những tấn ván do bố đẽo bằng rìu, ván ghép lại thành mài nhà phẳng lì, chắc chắn và kẽ hở nào.
      Sau đó, bố ghép khít lại cùng nhau những tấm ván được xoi rãnh ở mép và bào trơn bóng để làm nền nhà. Bố ghép thêm nến nhà ở cao cho tầng và làm trần cho tầng dưới.
      Ngang tầng dưới, bố dựng vách ngăn, chia căn nhà thành hai phòng! phòng ngủ và phòng kia dành cho mọi người sinh hoạt. Bố đặt hai ô cửa sổ bằng kính trong phòng này, hướng về phía mặt trời mọc và hướng về phía nam bên cạnh lối ra vào. các vách phòng ngủ, bố cũng đặt thêm hai ô cửa sổ và đều có kính.
      Laura chưa từng thấy những cửa sổ tuyệt diệu như thế. Cửa có hai cánh, mỗi cánh có 6 ô kính và cánh bên dưới có thể chống lên bằng cây gậy.
      Thẳng tới từ cửa trước, bố mở khung cửa sau và dựng sát ngoài cửa sau gian chái tựa vào căn nhà. Chái vừa để cản những cơn gió bấc trong mùa đông vừa là nơi để mẹ cất chổi, giẻ lau và thùng nước tắm rửa.
      Lúc này có mặt ông Nelson nên Laura hỏi luôn miệng.

      Bố phòng ngủ lả để dành cho mẹ, bé Carrie và bố, còn gác xép dành cho Mary và Laura để ngủ và chơi. Laura náo nức muốn được ngó thấy khiến bố phải ngưng đóng nhà chái và chốt đinh ván vách để đặt cầu thang gác xép.
      Laura nhảy hai bậc cầu thang cho tới khi đầu vượt lên khỏi sàn gác xếp. Gác xếp rộng bằng cả hai phòng ở tầng dưới. Sàn gác cũng bằng những tấm ván trơn bóng. Mái gác xiên nghiêng là mặt dưới của những tấn ván mỏng phẳng lì màu vàng. Bốn phía gác xếp đều có những ô cửa sổ và là cửa sổ bằng kính.
      Lúc đầu Mary sợ bị ngã bay từ cầu thang xuống nền nhà. Rồi sợ bước từ cửa sàn gác xuống cầu thang. Laura cũng sợ, tuy nhiên làm như sợ. Và bao lâu các đều quen với việc lên xuống cầu thang.
      Lúc này các nghĩ là căn nhà hoàn thành. Nhưng bố còn gắn thêm lớp giấy lụa màu đen lên khắp phía ngoài các bức vách. Rồi bố đóng thêm những dải ván đè lên lớp giấy lụa đó. Những dải ván đều dài, nhẵn, đầu dải này chờm lên đầu dải khác kéo qua hết vách nhà. Lúc đó, xung quanh các ô cửa sổ và cửa ra vào bố đóng thêm những nẹp phẳng.
      Bố :
      - Nhà này kín bưng như cái trống.
      mái, vách, nền nhà đều kẽ hở để mưa hoặc gió lạnh có thể lọt vào.
      Rồi bố ghép cánh cửa ra vào và cũng là những cánh cửa mua. Cánh cửa phẳng lì và mỏng hơn mọi tấm ván đẽo bằng rìu, ngay cả những ván đóng ở cánh cửa cũng hết sức mỏng. Bản lề của cửa cũng là bản lề mua và nó quay kì diệu khi đóng hay mở cửa. Chúng kêu lẹt kẹt như các bản lề gỗ và cũng lôi kéo các cánh cửa như các bản lề da.
      Trong các cánh cửa, bố đặt những khóa mua với chìa khóa cắm vào các lỗ có hình dáng đặc biệt và khi quay bật thành tiếng kêu clic. Những ổ khóa này đều có nắm đấm bằng sứ màu trắng.
      hôm bố :
      - Laura. Mary! Các con có thể giữ kín nổi điều bí mật ?
      Hai đáp :
      - Được chứ, bố!
      - Các con dám hứa là với mẹ ?
      Bố hỏi và các đều hứa.
      Bố liền mở gian chái. Ở đó đứng sững chiếc lò bếp đen bóng. Bố mang từ thị trấn về và giấu ở đây để khiến mẹ bị bất ngờ.
      Phía lò có bốn lỗ hổng tròn và bốn nắp vung tròn đậy vừa khít. Mỗi nắp vung đều có đường lỗ xoi làm chỗ ghép tay cầm bằng sắt để nhấc nắp vung lên. Trước lò có khuôn cửa dài ở dưới thấp. cánh cửa có những lá xếp và mành sắt có thể trượt tới lui để đóng hay mở các lá xếp đó. Cửa này được gọi là cửa lùa. Phía dưới cửa là ngăn kéo giống như chiếc xoong hình chữ nhật lòi ra. Đây là bộ phận chặn và giữ tro để rơi xuống nền nhà. chiếc nắp đặt phần ngăn nhô ra và có hàng chữ nổi bằng sắt.
      Mary đặt ngón tay lên hàng cuối và đánh vần:
      - PAT. bảy bảy .
      hỏi bố:
      - Cái đó là gì, bố?
      Bố :
      - Đọc là pat.
      Laura mở cánh cửa lớn ở bên lò và nhìn thấy ngăn giá bắc ngang khoảng vuông lớn. hỏi:
      - Ô, bố! Cái này để làm gì?
      Bố nhắc:
      - Đó là lò hấp bánh.
      Bố nhắc chiếc lò bếp tuyệt vời đó, đem đặt giữa phòng khách và dựng đứng ống khói lên. Từng phần, từng phần ghép lại, ống khói vươn cao khỏi trần nhà, khỏi gác xếp và xuyên qua lỗ mà bố cưa ở mái nhà. Lúc đó, bố leo lên mái nhà đặt chiếc ống thiếc lớn phủ đầu ống khói. hạt mưa nào có thể rơi xuống qua ống khói để lọt vào căn nhà mới.
      Đây là màu ống khói đồng cỏ.
      Bố :
      - Được rồi, thế là xong! Kể cả ống khói đồng cỏ.
      Căn nhà thể còn có thêm thứ gì được nữa. Các ô cửa sổ bằng kính đưa ánh sáng vào đầy nhà khiến ai ngỡ là mình ở trong nhà. Các tấm vách ván, vách nền vàng tươi tỏa mùi gỗ thông thơm phức. Chiếc lò bếp đứng oai vệ tại góc nhà sát cửa gian chái. Chỉ cần đẩy nhạ quả đấm cửa bằng sứ trắng là có thể đung đưa cánh cửa mua sẵn những bản lề mua sẵn và khiến chiếc chốt cửa bằng sắt kêu lên clic để giữ cánh cửa đóng lại.
      Bố :
      - Sáng mai, mình dọn vào nhà. Đêm nay là đêm cuối mình ngủ trong căn nhà hầm.
      Laura và Mary nắm tay bố xuống đồi . Cánh đồng lúa mì mượt mà xinh xắn nợn sóng lăn tăn khắp khúc quanh của đồng cỏ. Các đường ranh đồng thẳng và các góc vuông vức nằm thọt giữa đồng cỏ có vẻ sậm xanh hơn và thô nhám hơn. Laura nhìn lại căn nhà kì diệu. Trong ánh nắng chiếu đồi, những bức vách và mái nhà bằng ván vàng rực như đống rơm.

    2. thy997

      thy997 Active Member

      Bài viết:
      136
      Được thích:
      40
      Chương 16

      CĂN NHÀ KỲ DIỆU​

      Nước suối hã xuống. Lập tức ngày trở nên ấm áp và mỗi buổi sáng từ tinh mơ, bố tới đồng lúa cầu những con ngựa Giáng sinh Sam và David.

      Mẹ :

      - Em cho rằng làm hư đất và giết chính đó.

      Nhưng bố đất rất khô vì có nhiều tuyết. Bố cần cày sâu, bừa kỹ và gieo hạt nhanh. Mỗi ngày, bố làm việc từ trước Laura mặt trời mọc cho tới khi tối mịt. Laura đợi trong bóng tối cho tới khi nghe thấy Sam và David té nước trong khúc suối cạn. Laura đó chạy vào căn nhà hầm lấy đèn rất lật đật đem lên chuồng bò để bố thấy đường mà làm việc.

      Bố còn cười đùa hoặc trò chuyện vì quá mệt. Ăn bữa tối xong bố ngủ liền.

      Cuối cùng, lúa mì được gieo. Sau đó, bố gieo lúa mạch, đánh luống trồng khoai tây và làm vườn. Mẹ cầu Mary, Laura giúp trồng khoai tây và rải những hạt giống các luống vườn còn bé Carrie phải chơi mình.

      Laura này, khắp nơi cỏ đều xanh ngắt, những nhánh lá liễu xang vàng còn xoắn lại nữa. Hoa tím và cây mao hương mọc đầy trong các trũng cỏ thấp đồng. Búp cỏ mẹ và chồi nụ cam tùng dương có vị chua quyến rũ. Chỉ riêng đồng lúa mì vẫn giữ màu nâu trần trụi.

      buổi tối, bệnh chỉ cho Laura thấy lớp màn xanh lục mờ mờ phủ cánh đồng nâu đó. Lúa mì mọc! Từng chồi cây li ti khó thể nhìn thấy ghép chung dày đặc lại với nhau làm thành lớp màn màu xanh kia. Đêm đó cả nhà đều vui mừng vì lúa mì khá tốt.

      Hôm sau bố ra thị trấn. Sam và David có thể tới thị trấn và trở về nội trong buổi chiều. có đủ thời gian cho các bé nhớ bố và các chưa kịp mong bố trở về rồi. Laura nghe thấy tiếng xe trước nhất và chạy lên lối mòn trước nhất.

      Bố ngồi ghế xe. Gương mặt bố rạng rỡ nét vui mừng và sau lưng bố, đống ván chất cao thùng xe. Bố lớn :

      - Nhà mới của em đây rồi, Caroline.

      Mẹ thở hổn hển:

      - Căn nhà, Charles!

      Laura thoăn thoắt leo qua bánh xe lên đống ván gỗ. chưa bao giờ được thấy những tấm ván thẳng, nhẵn và đẹp như thế. Tất cả đều được cắt bằng máy.

      Mẹ :

      - Nhưng còn lâu mới tới mùa lúa mì mà!

      Bố đáp :

      - Đúng vậy. Nhưng họ đồng ý giao gỗ cho trước và trả tiền họ khi bán lúa mì.

      Laura hỏi bố :

      - Mình sắp có căn nhà bằng ván, hả bố?

      Bố :

      - Đúng đó, nhà-kho-vỗ-cánh! Mình sắp có căn nhà dựng bằng ván xẻ. Và nhà có kính cửa sổ nữa!

      thực đúng như thế. Sáng hôm sau, ông Nelson tới giúp bố và hai người khởi đầu bằng việc đào hầm chứa đồ. Thế là họ sắp có căn nhà tuyệt vời vì lúa mì lớn.

      Laura và Mary khó có thể ngồi yên lâu trong căn nhà hầm để làm việc. Nhưng mẹ bắt phải như thế. Mẹ :

      - Mẹ giao việc cho các con để làm qua quít hoặc hứa hẹn nhăng cuội.

      Thế là các phải rửa kỹ từng chiếc đĩa của bữa ăn sáng rồi đem cất. Các dọn dẹp giường gọn gàng, quét nền nhà bằng cây chổi cành liễu và cất chổi về đúng chỗ của nó. Sau đó, các mới được rời nhà.

      Các chạy xuống các bậc vượt qua cây cầu, băng dưới hàng liễu lên đồng cỏ. Các qua những thảm cỏ ngược mãi tới đỉnh ngọn đồi xanh ngắt là nơi bố và ông Nelson dựng căn nhà mới.

      Đứng xem dựng phần khung nhà là điều thú vị. Những thanh gỗ dựng đứng vững chắc vàng tươi in lên nền trời xanh thẫm. Những chiếc búa đập vang dội. Những chiếc bào nhả những mảnh vỏ bào dài xoắn cong khỏi những miếng ván thơm ngọt.

      Laura và Mary đeo những vỏ bào lên tai làm bông tai và quấn quanh cổ giả làm xâu chuỗi. Laura còn gắn những vỏ bào lên mái tóc, giả làm những lọn tóc màu vàng là màu tóc mà mong muốn có.

      khung sườn mái nhà, bố và ông Nelson đập búa và cưa. Những mảnh gỗ vụn văng xuống. Laura và Mary lượm những mảnh vụn này xếp lại thành đống để xây những căn nhà riêng. Các chưa bao giờ vui như thế.

      Bố và ông Nelson ghép vách bằng những tấm ván đặt dốc xéo được chốt đinh. Mái nhà lợp bằng loại ván mỏng mua sẵn. ván lợp mái nhà sẵn rất mỏng và tất cả đều cầu cỡ, hoàn hảo hơn rất nhiều so với những tấn ván do bố đẽo bằng rìu, ván ghép lại thành mài nhà phẳng lì, chắc chắn và kẽ hở nào.

      Sau đó, bố ghép khít lại cùng nhau những tấm ván được xoi rãnh ở mép và bào trơn bóng để làm nền nhà. Bố ghép thêm nến nhà ở cao cho tầng và làm trần cho tầng dưới.

      Ngang tầng dưới, bố dựng vách ngăn, chia căn nhà thành hai phòng! phòng ngủ và phòng kia dành cho mọi người sinh hoạt. Bố đặt hai ô cửa sổ bằng kính trong phòng này, hướng về phía mặt trời mọc và hướng về phía nam bên cạnh lối ra vào. các vách phòng ngủ, bố cũng đặt thêm hai ô cửa sổ và đều có kính.

      Laura chưa từng thấy những cửa sổ tuyệt diệu như thế. Cửa có hai cánh, mỗi cánh có 6 ô kính và cánh bên dưới có thể chống lên bằng cây gậy.

      Thẳng tới từ cửa trước, bố mở khung cửa sau và dựng sát ngoài cửa sau gian chái tựa vào căn nhà. Chái vừa để cản những cơn gió bấc trong mùa đông vừa là nơi để mẹ cất chổi, giẻ lau và thùng nước tắm rửa.

      Lúc này có mặt ông Nelson nên Laura hỏi luôn miệng.

      Bố phòng ngủ lả để dành cho mẹ, bé Carrie và bố, còn gác xép dành cho Mary và Laura để ngủ và chơi. Laura náo nức muốn được ngó thấy khiến bố phải ngưng đóng nhà chái và chốt đinh ván vách để đặt cầu thang gác xép.

      Laura nhảy hai bậc cầu thang cho tới khi đầu vượt lên khỏi sàn gác xếp. Gác xếp rộng bằng cả hai phòng ở tầng dưới. Sàn gác cũng bằng những tấm ván trơn bóng. Mái gác xiên nghiêng là mặt dưới của những tấn ván mỏng phẳng lì màu vàng. Bốn phía gác xếp đều có những ô cửa sổ và là cửa sổ bằng kính.

      Lúc đầu Mary sợ bị ngã bay từ cầu thang xuống nền nhà. Rồi sợ bước từ cửa sàn gác xuống cầu thang. Laura cũng sợ, tuy nhiên làm như sợ. Và bao lâu các đều quen với việc lên xuống cầu thang.

      Lúc này các nghĩ là căn nhà hoàn thành. Nhưng bố còn gắn thêm lớp giấy lụa màu đen lên khắp phía ngoài các bức vách. Rồi bố đóng thêm những dải ván đè lên lớp giấy lụa đó. Những dải ván đều dài, nhẵn, đầu dải này chờm lên đầu dải khác kéo qua hết vách nhà. Lúc đó, xung quanh các ô cửa sổ và cửa ra vào bố đóng thêm những nẹp phẳng.

      Bố :

      - Nhà này kín bưng như cái trống.

      mái, vách, nền nhà đều kẽ hở để mưa hoặc gió lạnh có thể lọt vào.

      Rồi bố ghép cánh cửa ra vào và cũng là những cánh cửa mua. Cánh cửa phẳng lì và mỏng hơn mọi tấm ván đẽo bằng rìu, ngay cả những ván đóng ở cánh cửa cũng hết sức mỏng. Bản lề của cửa cũng là bản lề mua và nó quay kì diệu khi đóng hay mở cửa. Chúng kêu lẹt kẹt như các bản lề gỗ và cũng lôi kéo các cánh cửa như các bản lề da.

      Trong các cánh cửa, bố đặt những khóa mua với chìa khóa cắm vào các lỗ có hình dáng đặc biệt và khi quay bật thành tiếng kêu clic. Những ổ khóa này đều có nắm đấm bằng sứ màu trắng.

      hôm bố :

      - Laura. Mary! Các con có thể giữ kín nổi điều bí mật ?

      Hai đáp :

      - Được chứ, bố!

      - Các con dám hứa là với mẹ ?

      Bố hỏi và các đều hứa.

      Bố liền mở gian chái. Ở đó đứng sững chiếc lò bếp đen bóng. Bố mang từ thị trấn về và giấu ở đây để khiến mẹ bị bất ngờ.

      Phía lò có bốn lỗ hổng tròn và bốn nắp vung tròn đậy vừa khít. Mỗi nắp vung đều có đường lỗ xoi làm chỗ ghép tay cầm bằng sắt để nhấc nắp vung lên. Trước lò có khuôn cửa dài ở dưới thấp. cánh cửa có những lá xếp và mành sắt có thể trượt tới lui để đóng hay mở các lá xếp đó. Cửa này được gọi là cửa lùa. Phía dưới cửa là ngăn kéo giống như chiếc xoong hình chữ nhật lòi ra. Đây là bộ phận chặn và giữ tro để rơi xuống nền nhà. chiếc nắp đặt phần ngăn nhô ra và có hàng chữ nổi bằng sắt.

      Mary đặt ngón tay lên hàng cuối và đánh vần:

      - PAT. bảy bảy .

      hỏi bố:

      - Cái đó là gì, bố?

      Bố :

      - Đọc là pat.

      Laura mở cánh cửa lớn ở bên lò và nhìn thấy ngăn giá bắc ngang khoảng vuông lớn. hỏi:

      - Ô, bố! Cái này để làm gì?

      Bố nhắc:

      - Đó là lò hấp bánh.

      Bố nhắc chiếc lò bếp tuyệt vời đó, đem đặt giữa phòng khách và dựng đứng ống khói lên. Từng phần, từng phần ghép lại, ống khói vươn cao khỏi trần nhà, khỏi gác xếp và xuyên qua lỗ mà bố cưa ở mái nhà. Lúc đó, bố leo lên mái nhà đặt chiếc ống thiếc lớn phủ đầu ống khói. hạt mưa nào có thể rơi xuống qua ống khói để lọt vào căn nhà mới.

      Đây là màu ống khói đồng cỏ.

      Bố :

      - Được rồi, thế là xong! Kể cả ống khói đồng cỏ.

      Căn nhà thể còn có thêm thứ gì được nữa. Các ô cửa sổ bằng kính đưa ánh sáng vào đầy nhà khiến ai ngỡ là mình ở trong nhà. Các tấm vách ván, vách nền vàng tươi tỏa mùi gỗ thông thơm phức. Chiếc lò bếp đứng oai vệ tại góc nhà sát cửa gian chái. Chỉ cần đẩy nhạ quả đấm cửa bằng sứ trắng là có thể đung đưa cánh cửa mua sẵn những bản lề mua sẵn và khiến chiếc chốt cửa bằng sắt kêu lên clic để giữ cánh cửa đóng lại.

      Bố :

      - Sáng mai, mình dọn vào nhà. Đêm nay là đêm cuối mình ngủ trong căn nhà hầm.

      Laura và Mary nắm tay bố xuống đồi . Cánh đồng lúa mì mượt mà xinh xắn nợn sóng lăn tăn khắp khúc quanh của đồng cỏ. Các đường ranh đồng thẳng và các góc vuông vức nằm thọt giữa đồng cỏ có vẻ sậm xanh hơn và thô nhám hơn. Laura nhìn lại căn nhà kì diệu. Trong ánh nắng chiếu đồi, những bức vách và mái nhà bằng ván vàng rực như đống rơm.

    3. thy997

      thy997 Active Member

      Bài viết:
      136
      Được thích:
      40
      Chương 17

      CHUYỂN VÀO NHÀ​

      Buổi sáng nắng ráo, mẹ và Laura phụ mang mọi thứ từ căn nhà hầm lên đỉnh bờ đất để chất vào xe. Laura dám nhìn bố vì cả hai nôn nóng về chuyện bất ngờ kinh ngạc dành cho mẹ.
      Phần mẹ chờ đợi bất cứ điều gì. Mẹ lấy hết tro nóng ra khỏi lò bếp cũ kĩ để bố có thể xách lò . Mẹ hỏi bố :
      - nhớ mang theo ống khói ?
      Bố đáp :
      - Nhớ chứ, Caroline.
      Laura cố kim bật cười đến nỗi muốn nghẹt thở. Mẹ hỏi :
      - Chúa ơi, Laura, con mắc nghẹn hả ?
      David và sam kéo gỗ , qua đoạn suối cạn đảo đồng cỏ lên chỗ ngôi nhà mới. mẹ cùng Mary , Laura lễ mễ ôm xách với Carrie chập chững dẫn đường qua cây cầu lên lối mòn dầy cỏ. Ngôi nhà gỗ xẻ với mái ván mua sẵn vàng rực đỉnh đồi và bố nhảy ra khỏi xe, chờ ngắm mẹ vào lúc mẹ nhìn thấy chiếc lò bếp.
      Mẹ bước vào nhà và khẽ dừng lại. Miệng mẹ mở ra rồi ngậm lại. mẹ khẽ kêu lên :
      - Trời đất ơi!
      Laura và Mary reo hò, nhảy múa và bé Carrie cũng làm theo dù bé biết vì sao.
      Các la lớn :
      - Của mẹ đó, mẹ ! Đó là chiếc lò bếp mới của mẹ ! Nó có cả lò hấp bánh ! Còn có bốn chiếc nắp vung và tay cầm nữa !
      Mary tiếp :
      - Nó còn khắc chữ ở và con đọc rồi. P-A-T, pat!
      Mẹ :
      - Ô, Charles! nên …!
      Bố ôm xiết mẹ :
      - Đừng lo gì, Caroline!
      Mẹ đáp:
      - Em chẳng lo ngại bao giờ, Charles! Nhưng dựng căn nhà thế này với đầy đủ kính cửa sổ mà lại mua thêm lò bếp tốn quá.
      Bố :
      - Để lo cho em có gì tốn kém cả. Đừng lo nghĩ về các khoản chi. Hãy nhìn qua kính cửa sổ ra đồng lúa mì coi!
      Nhưng Laura và Mary đẩy mẹ tới bên lò bếp. Mẹ nhấc các nắp vung khi Laura chỉ, đứng ngắm Mary mở cửa lùa rồi mẹ xem xét lò hấp bánh.
      Mẹ :
      - Của mình! biết mình có dám nấu bữa ăn trưa cái lò bếp lớm và đẹp thế này .
      Nhưng mẹ nấu chiếc lò kì diệu đó, cón Mary và Laura bày bàn ăn trong căn phòng thông thoáng sáng sủa. Các khuôn kính cửa sổ đều mở cho khí và ánh sáng ùa vào từ mọi hướng. Ánh nắng xuyên qua khung cửa ra vào và dội ô cửa sổ bên cạnh.

      thích thú khi ngồi ăn trong căn nhà rộng thoáng và sáng sủa đến nỗi bữa ăn dứt mà mọi người vẫn còn ngồi quanh bàn để tận hưởng thêm cảm giác thoải mái.
      Bố :
      - Bây giờ ra vẻ rồi!
      Lúc đó, cà nhà lo treo màn cửa. Cửa sổ kính phải có màn và mẹ làm bằng những mảnh vải cũ được hồ cứng, trắng như tuyết. mẹ viền mép màn bằng những dải vải chúc bâu hẹp khá đẹp. Nhưng màn cửa trong phòng lớn được viền mép bằng các dải vải màu hồng lấy từ chiếc áo của Carrie bị rách khi mấy con bò lồng chạy. Màn cửa trong phòng ngủ được viền bằng những dải vải lấy từ chiếc áo cũ màu xanh lơ của Mary. Mấy chiếc áo đó đều được bố mua từ thành phố về lâu lắm rồi, thuở còn ở Big Woods.
      Trong lúc bố đóng đinh để căng dây treo màn cửa, mẹ mang ra hai cuộn giấy gói màu nâu mà mẹ để dành được. Mẹ gấp giấy và chỉ cho Mary với Laura cách cắt rời khỏi mảnh giấy gấp những mảnh li ti . Khi các mở mảnh giấy ra đó có chuỗi các ngôi sao.
      Mẹ căng giấy các giá ngăn phía sau lò bếp. Những ngôi sao dán các mép giá ngăn và ánh sáng chiếu xuyên qua.
      Khi nhìn các màn cửa được treo xong, mẹ căng hai tấm chăn sạch như tuyết ngang góc phòng ngủ. Đây là chỗ bố mẹ treo quần áo. gác xếp, mẹ căng tấm chăn phủ khác cho Laura và Mary treo quần áo ở phía sau.
      Căn nhà đẹp hẳn lên khi mẹ làm xong mọi việc. Ngựa tấm màn cửa trắng tinh buông rủ hai bên khuôn cửa sổ lồng kính. Ánh nắng chiếu xuyên vải màn trắng như tuyết với những dải hồng bọc quanh. Các bức vách đều sực nức mùi ván thông cùng với bộ khung căn nhà đen bóng và ở trong góc đó còn có những giá ngăn đầy ánh sao.
      Mẹ phủ lên bàn tấm vải kẻ ô vuông màu đỏ và đặt cây đèn được chùi sáng bóng lên. Mẹ để ở đó cuốn kinh Thánh bìa mỏng, cuốn sách lớn màu xanh lá cây ”Những điều kì diệu trong thế giới loài vật” và cuốn tiểu thuyết “Ngân hàng cối xay”. Hai chiếc ghế dài đặt gọn bên cạnh bàn.
      Việc cuối cùng là bố gắn chiếc xích đông vách cạnh ô cửa sổ phía trước để mẹ đặt lên đó bức tượng chăn cừu bằng sứ.
      Đó là chiếc xích đông màu gụ mà bố khắc hình các ngôi sao, các dây nho và những bông hoa để làm quà Giáng sinh cho mẹ từ lâu rồi. vẫn là bé chăn cừu nhắn mỉm cười với mái tóc vàng, cặp mắt xanh lơ, đôi má ửng hồng cùng vạt áo bằng sứ viền ren với những dải băng bằng sứ thép vàng, thêm chiếc tạp dề và những chiếc giày bằng sứ. Bức tượng vượt qua quãng đường dài từ Big Woods tới mảnh đất người da đỏ rồi lại lên đường tới suối Plum trong vùng đất Minesota để đứng đó mỉm cười. Tượng bị sứt mẻ, bị thất lạc và bị chỉ vết cào xước nào. Vẫn đúng là chăn cừu nhắn đó mỉm cười nụ cười ngày nào.
      Đêm đó, Mary và Laura leo cầu thang lên căn gác xếp riêng thênh thang thóang đãng của các để ngủ. Ở đây chưa có màn cửa vì mẹ còn vải cũ. Nhưng mỗi chiếc hộp để cất các đồ ưa thích và để ngồi lên. Charlotte và lủ búp bê giấy trú ngụ trong chiếc hộp của Laura còn hộp của Mary đầy vải để vá mền trải giường và những túi vải vụn. Mỗi còn có chiếc đinh để móc quần áo lên vào lúc lấy chiếc áo ngủ treo ở đó. Điểm bất tiện duy nhất của căn phòng là Jack thể leo lên cầu thang.
      Laura ngủ tức khắc. chạy quanh ngôi nhà mới rồi lên xuống cầu thang trọn ngày. Nhưng thể ngủ yên. Căn nhà mới hết sức tĩnh mịch. thấy nhớ tiếng suối róc rách như khẽ hát ru trong giấc ngủ. im lìm khiến tỉnh táo.
      Cuối cùng, tiếng động khiến mở mắt ra. lắng nghe, đó là tiếng của nhiều, rất nhiều những bàn chân chạy ở phía đầu. hình như có hàng ngàn con vật chạy nhốn nháo mái nhà. Cái gì vậy?
      Trời mưa! Từ lâu Laura nghe thấy tiếng mưa rơi mái nhà và quên bẵng thứ tiếng động này. Trong căn nhà hầm, thể nghe thấy tiếng mưa vì quá nhiều đất và cỏ ở phía mái nhà.
      sung sướng trong lúc chập chờn ngủ lại dưới tiếng mưa rơi lộp độp mái nhà.

    4. thy997

      thy997 Active Member

      Bài viết:
      136
      Được thích:
      40
      Chương 18

      CON CUA GIÀ VÀ CON ĐỈA
      Khi Laura nhảy xuống giường, các bàn chân trần của đập mặt sàn gỗ nhẵn bóng. ngửi thấy mùi thơm gỗ thông toát ra từ những tấm ván. cao, chiếc mái nghiêng bằng ván mỏng vàng tươi được nâng bằng những hàng rui.
      Qua ô cửa sổ ở phía đông, nhìn thấy lối chạy xuống dưới đồi cỏ. cũng nhìn thấy góc đồng lúa mì mượt mà màu xanh nhạt và ở phía bên kia là đồng lúa mạch màu xanh xám. mảnh mặt trời trắng bạc ló ra mép bờ đất xanh mênh mông tít mãi phía xa xa. Suối nước bên hàng liễu và căn nhà hầm giống như trôi về thuở nào lâu lắm và xa mù.

      Đột nhiên, ánh nắng vàng tươi ấm áp xối khắp người chiếc áo ngủ. Nắng chiếu qua các khuôn kính cửa sổ, in bóng những gióng nền sàn ván gỗ vàng và đầu Laura trong chiếc mũ trùm với những lọn tóc và những bàn tay với các ngón tay duỗi ra đều sẫm hơn, đen đặc.

      Ở tầng dưới, những nắp vung khua chiếc lò bếp mới. Giọng mẹ vọng lên qua khuôn cửa trống vuông vức ở đầu cầu thang :

      - Mary, Laura! Sáng rồi, các con!

      ngày mới mở đầu như vậy ở trong căn nhà mới.

      Nhưng trong lúc cả nhả ăn sáng trong tầng nhà dưới rộng rãi thoáng đãng, Laura lại muốn nhìn dòng suối. hỏi bố liệu có thể quay lại đó chơi .

      Bố :

      - được, Laura. Bố muốn con trở lại dòng suối vẫn còn nhiều vùng nước sâu. Nhưng khi làm xong công việc của các con con và Mary được chạy dọc lối do ông Nelson và xem mọi thứ các con thấy được.

      Các vội vã làm việc. Và trong gian nhà chái, các bắt gặp cây chổi mua. Trong căn nhà này dường như luôn luôn có những điều kì diệu. Cây chổi này có chiếc cán thẳng, dài, nhẵn nhụi và tròn xoe. Chổi được làm bằng hàng ngàn những cọng vàng lục, cứng, mỏng. Mẹ bảo đây là cây chổi rơm. Các cọng rơm được cắt hết sức thẳng ở phần đáy và uốn cong ở đầu thành các mép phẳng, chắc chắn. Những mũi khâu bằng chỉ đỏ kết chúng cứng lại với nhau. Cây chổi giống chút nào với những cây chổi tròn bằng cành liễu do bố làm. Nó có vẻ hoàn hảo dễ quét và trượt nền nhà trơn bóng giống như chuyện thần kỳ.

      Laura và Mary vẫn nôn nóng mong được chạy ra lối . Các làm việc nhanh rồi cất chổi và bước ra. Laura nôn nóng tới nỗi chỉ cố thong thả vài bước rồi bắt đầu phóng chạy. Chiếc mũ của trượt ra sau gáy với những dải mũ buộc quanh cổ và các bàn chân trần của bay lối mòn đầy cỏ ẩm ướt xuống đồi, qua khoảnh đất bằng phẳng ngược lên đoạn dốc thấp. Ở đó là dòng suối!

      Laura hết sức kinh ngạc. Dòng suối tựa hồ đổi khác hẳn, hết sức êm ả dưới ánh mặt trời giữa những bờ cỏ thấp.

      Lối mòn dừng lại ngay dưới bóng của cây liễu lớn. Cây câu băng qua mặt nước vượt lên thảm cỏ bằng phẳng ngập ánh nắng. Rồi lối mòn uốn khúc chạy vòng trái đồi và khuất khỏi tầm mắt.

      Laura tưởng chừng lối mòn kia cứ uốn vòng mãi thảm cỏ đầy nắng thân thiết vắt ngang những dòng suối và quấn quanh những ngọn đồi thấp để ngắm những gì có ở phía bên kia. biết lối mòn dẫn tới nhà ông Nelson nhưng nó là lối thích ngưng lại ở đâu. Nó muốn được luôn luôn mãi.

      Dòng suối chảy từ bụi mận. Những cây thấp mọc đầy hai bên bờ của dòng nước hẹp và cành của chúng gần như áp mặt nước in đầy bóng lá cây.

      Rồi dòng suối mở rộng, chảy lan ra, cận hơn, gợn sóng lấp lánh những khoảng sỏi, cát. Tới dưới cây cầu , dòng suối thu hẹp lại chảy ào ào cho tới khi dừng lại trong vũng nước lớn. Vũng nước giống như mặt gương phẳng lặng bên cạnh khóm liễu.

      Laura chờ tới khi Mary đến nơi. Rồi hai trong khoảng nước cạn những soi cát sỏi lấp lánh.

      Từng bầy cá li ti bơi lội quấn quanh ngón chân các . Khi các đứng im, đám cá táp bàn chân các . Đột nhiên Laura nhìn thấy con vật kì lạ ở trong nước.

      Con vật dài bằng bàn chân Laura, bóng mượt và màu nâu tái. Phía trước nó có hai cánh tay dài tận cùng bằng những vuốt kẹp lớn bẹt. Dọc hai bên nó là những chiếc chân ngắn và chiếc đuôi của nó cứng, có vảy với lớp vảy hình chĩa mỏng ở cuối. Mấy sợi lông cắm mũi nó và cặp mắt tròn xoe của nó lồi hẳn ra.

      Mary :

      - Con gì vậy?

      hoảng sợ.

      Laura dám bước tới gần con vật. cẩn thận cúi người xuống quan sát nó và thình lình nó còn đó nữa. Nhanh hơn con bọ nước, nó bật lui và cuộn nước bùn từ dưới tảng đá phẳng tỏa ra ở chỗ nó biền mất.

      phút sau, nó thò vuốt kẹp ra và khẽ táp táp. Rồi nó có vẻ canh chừng.

      Khi Laura nhích lại gần hơn, nó thụt lui vào dưới tảng đá. Nhưng khi tát nước vào tảng đá nó chạy ra, bật lách tách chiếc vuốt kẹp cố chụp ngón chân trần của . Laura và Mary kinh hoảng vùng chạy té nước tung tóe về phía con vật.

      Các lấy cây que dài chọc nó. Chiếc vuốt kẹp của nó chụp gẫy cây que. Các kiếm cây que lớn hơn và chiếc vuốt kẹp của nó quắp chặt chịu bỏ ra cho tới khi Laura nhấc cả nó lên khỏi mặt nước. Mắt nó như có nhợt chảy và chiếc đuôi uốn dưới thân hình trong lúc chiếc vuốt kẹp kia quay tới. Rồi nó buông rời ra và rớt xuống, thụt lui nhanh trở lại dưới tảng đá.

      Khi các tạt nước vào tảng đá, nó luôn lao ra chiến đấu như điên. Và các luôn kinh hãi vùng chạy khõi những chiếc vuốt kẹp dễ sợ của nó.

      Các ngồi lại hồi dưới bóng cây liễu lớn cầu lắng nghe tiếng nước chảy và ngắm ánh nước lấp lánh. Rồi các lại đạp nước về phía những bụi mận.

      Mary bước vào vùng nước phía dưới những cây mận. Ở đó lòng suối đầy bùn và thích đạp chân lên bùn. Cho nên ngồi bờ trong lúc Laura lội xuống nước.

      Nước giống như đọng lại với những chiếc lá khô nổi lềnh bềnh. Bùn lẹp nhẹp giữa các ngón chân Laura và đám nước đục vẩn lên khiến Laura nhìn phía dưới. khí nồng mùi hôi mốc. Thế là Laura xoay lại bước về vùng nước sạch dưới ánh nắng.

      Giống như có những đám bùn tròn bám các ống chân và bàn chân , té nước sạch vào đó để rửa cho trôi . Nhưng những đám bùn rơi ra. đưa bàn tay gỡ cũng được.

      Đó là những thứ có màu bùn và mềm như bùn nhưng bám rất chặt vào da Laura.

      Laura kêu thét lên. đứng tại chỗ kêu thất thanh :

      - Ô, Mary, Mary! Tới mau!

      Mary chạy tới nhưng đụng vào những vật khủng khiếp kia. bảo đó là giun sán và khiến muốn ói. Laura cảm thấy muốn ói hơn cả Mary nhưng để những thứ này bám vào da còn ghê hãi hơn là đụng tay vào chúng. nắm lấy con, bấm móng tay vào nó và lôi ra.

      Nó dãn dài ra, dài hơn, dài hơn nữa những vẫn bám chặt tại chỗ. Mary kêu lên:

      - Ôi đừng! Ôi đừng! Ôi, em sắp kéo nó đứt đôi rồi !

      Nhưng Laura cứ kéo dài hơn nữa cho tới khi nó bật ra. Máu phun ra chân từ chỗ con vật đó bám vào.

      Từng con , Laura lôi bật ra hết. Mỗi con rời ra đều để lại dòng máu tuôn xuống.

      Laura hết còn ham thích chơi nữa. rửa sạch tay chân rồi cùng Mary trở về nhà.

      tới giờ ăn trưa và bố ở nhà. Laura kể với bố về con vật giống như bùn có mắt, có đầu, có chân bám vào chân ở trong suối.

      Mẹ bảo đó là những con đải mà các bác sĩ vẫn dùng để chữa cho số người bệnh. Nhưng bố lại gọi chúng là những vật hút máu. Bố chúng sống ở dưới bùn trong các vùng nước lặng tối tăm.

      Laura :

      - Con ưa chúng đâu.

      Bố :

      - Vậy hãy tránh xa các chỗ có bùn, nhà-kho-vỗ-cánh ! Nếu muốn bị chúng quấy rầy đừng kiếm chúng.

      Mẹ :

      - Này, dù sao các con cũng nên dành quá nhiều thời giờ để chơi đùa mãi ở dưới suối nữa. Lúc này mình ổn định chỗ ở và chỉ cách thị trấn có hai dặm rưỡi nên các con có thể tới trường.

      Laura thể được tiếng nào. Mary cũng vậy. Các ngó lẫn nhau và cùng tự hỏi:

      - Tới trường?

    5. thy997

      thy997 Active Member

      Bài viết:
      136
      Được thích:
      40
      Chương 19

      CÁI BẪY CÁ
      Càng được về trường học, Laura càng muốn tới đó. biết bằng cách nào có thể ở xa dòng suối trọn ngày. hỏi:
      - Ôi, mẹ, con phải tới trường hả?
      Mẹ lớn gần tám tuổi cần phải học thay vì chạy hoang các dải bờ của suối Plum.
      Laura năn nỉ:
      - Nhưng con có thể đọc mà, mẹ. Xin mẹ đừng bắt con tới trường. Con đọc được mà. Mẹ nghe này!
      mở cuốn sách có tựa đề “Ngân hàng cối xay” và vừa lo ngại nhìn mẹ vừa đọc :
      - Các cửa ra vào và cửa sở của Ngân hàng cối xay đều đóng kín. dải nhiễu đen buông từ quả đấm cửa…
      Mẹ cắt ngang
      - Ô, Laura. phải con đọc. Con chỉ lặp lại những gì mà con nghe do mẹ thường đọc cho bố. Ngoài ra, còn có nhiều thứ khác để học như đánh vần, viết, làm toán. thêm gì về việc này nữa. Con cùng Mary đến trường vào sáng thứ hai.
      Mary ngồi khâu vá. giống như bé ngoan ngoãn muốn được học.
      Ngoài cửa gian chái, bố đập búa cái gì. Laura nhảy bổ ra ngoài nhanh tới nỗi suýt nữa cây búa đập phải .
      Bố :
      - Ui da! Suýt đụng phía con rồi. Lẽ ra bố phải chờ con chứ, nhà-kho-vỗ-cánh. Con luôn luôn dính tay như ngón tay cái bị đau.
      Laura hỏi :
      - Ô, bố làm gì vậy ?
      Bố ghép chung những thanh ván hẹp làm nhà còn dư lại với nhau. Bố :
      - Làm cái bẫy cá. Con có giúp bố ? Con có thể lấy đinh cho bố.
      Laura đưa cho bố từng chiếc đinh và bố đóng vào ván, làm thành khung thùng. Đó là cái hộp dài, hẹp, có phần và có những kẽ hở rộng giữa các thanh gỗ.
      Laura hỏi:
      - Cái này bắt cá bằng cách nào? Nếu bố đặt nó xuống suối cá có thể bơi qua những kẽ hở này vào nhưng chúng lại bơi ra.
      Bố :
      - Con chứ chờ coi.
      Laura chờ cho tới khi bố cất đinh và búa . Bố vác chiếc bẫy cá vai, :
      - Con có thể theo giúp bố đặt bẫy.
      Laura nắm tay bố nhảy nhót xuống đồi, qua khoảng đất bằng xuống suối. Hai cha con theo mé bờ thấp qua bụi mận. Bờ ở đây dốc đứng hơn, dòng suối hẹp hơn và nước chảy ầm ĩ hơn. Bố đạp xéo qua những bụi cây cho Laura leo xuống cách khó khăn và có thác nước.
      Nước chảy nhanh và êm cho tới bờ trút xuống bắn văng đột ngột ấm ĩ. Từ dưới đáy sâu, nước lại cuốn lên, xoáy dòng rồi quật ngã xô tới ào ạt.
      Laura ngắm dòng nước biết mệt. Nhưng phải giúp bố đặt bẫy bắt cá. Hai cha con đặt bẫy đúng ngay dưới thác nước. Dòng nước trút hết vào trong bẫy cuốn xoáy lên đột ngột hơn hẳn trước đó. Nước thể bắn ra ngoài bẫy mà chỉ sủi bọt qua các kẽ hở.
      Bố nhắc :
      - Bây giờ nhìn , Laura. Cá theo dòng nước đổ xuống rơi vào bẫy và chỉ cá con lọt ra khỏi kẽ hở còn cá lớn ra nổi. Chúng cũng thể leo ngược dòng suối đổ xuống để trồi lên. Như thế chúng chỉ còn cách bơi quanh trong thùng cho tới khi bố tới bắt chúng ra.
      Ngay lúc đo, con cá lơn lảo đảo theo dòng nước đd9o63x1. Laura kêu ré lên và hét :
      - Coi kìa, bố! Coi kìa!
      Bàn tay bố nhấn vào trong nước chộp lấy con cá và nhấc nó lên, Laura gần như ngã vào dưới thác nước. Hai cha con ngắm con cá lớn ánh bạc rồi bố thả nó vào trong bẫy trở lại.
      Laura hỏi :
      - Ô, bố, mình ở lại đây bắt cho đủ cá ăn bữa tối được ?
      Bố :
      - Bố còn phải lo làm nhà kho chứa cỏ , Laura. Rồi còn phải cày vườn, phải đào cái giếng và…
      Bố bỗng ngắm Laura và :
      - Được, bình rượu , có thể ở lại lát.
      Bố ngồi xổm gót chân và Laura ngồi xổm theo, cùng chờ. Dòng suối trút xuống văng tung tóe luôn luôn lập lại và luôn luôn thay đổi. Những tia phản chiếu ánh nắng nhảy múa mặt nước. Hơi lạnh bốc lên nhưng khí ấm đọng cổ Laura. Những bụi cây dựng ngược hàng ngàn cánh lá in lên nền trời. Lá tỏa hơi ấm và tỏa mùi ngọt dịu dưới ánh nắng.
      Laura :
      - Ô, bố! Con phải học sao?
      Bố :
      - Con thích học đó, Laura.
      Laura cách buồn bã:
      - Con thích ở đây hơn.
      Bố :
      - Bố biết, bình rượu , nhưng phải mọi người đều có dịp may được học, học đọc và học viết những con số đâu. Mẹ con là giáo khi bố mẹ gặp nhau và khi mẹ tới miền tây với bố bố hứa phải tạo được dịp may cho các học. Đó là lí do mình ngừng tại đây, ở gần thị trấn là nơi có trường học. Lúc này, con gần 8 tuổi rồi, còn Mary sắp 9 tuổi là tuổi bắt đầu học . Hãy cảm ơn việc các con có dịp may này, Laura.
      Laura thở ra:
      - Dạ, thưa bố !
      Đúng lúc đó, con cá lớn khác cuốn theo dòng nước trút xuống. Trước khi bố kịp bắt nó con khác rớt xuống theo.
      Bố chặt và chóc vỏ cành chĩa. Bố bắt bốn con cá lớn ra khỏi bẫy, buộc vào cành. Laura và bố trở về nhà mang theo những con cá giẫy giụa này. Mắt mẹ tròn xoe khi nhìn thấy mấy con cá. Bố đánh vảy ba con và bé đánh vảy gần hết con. Mẹ đem bao bột rồi chiên trong mỡ và cả nhà có món cá tươi ngon lành cho bữa tối.
      Mẹ :
      - luôn nghĩ ra điều gì đó, Charles. Lúc này là mùa xuân và em tự hỏi là biết mình kiếm đâu ra thức ăn ở đây.
      Bố thể săn vào mùa xuân vì đây là lúc thỏ đều phải lo nuôi thỏ con và chm chóc cũng bận bịu với những con chim con trong tổ.
      Bố :
      - Hãy chờ tới lúc gặt vụ lúa mì kia. Lúc đó, hàng ngày mình có thịt heo ướp muối. Phải, có cả nước thịt và thịt bò tươi nữa.
      Sau đó, mỗi buổi sáng trước khi làm, bố đều mang cá từ bẫy về. Bố bao giờ mang về nhiều hơn mức cần cho bữa ăn. Những con cá cần, bố bỏ ra ngoài bẫy thả cho chúng bơi .
      Bố mang về nhiều loại cá khác nhau kể cả những loại cá mà bố biết tên là gì. Mỗi ngày, món cá có trong bữa ăn sáng, có trong bữa ăn trưa và có trong cả bữa ăn tối.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :