1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ngày cầu nhỏ nước chảy - Lan Nhân Hiểu Nguyệt (Điền Văn) (c23) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 21: Tiễn quân ngàn dặm


      “Lan San, ngươi đến rồi.” Nhìn vẻ mặt thực bình thản, có lẽ có biện pháp khác đâu.

      “Cái kia, tuyển tú –“

      “Ta .” Giọng của Lan San càng bình thản: “Các ngươi cũng đừng quá lo lắng, có lẽ trúng tuyển đâu?”

      Kỳ mọi người đều biết khả năng đó lớn, chỉ cần gặp qua Lan San, có nữ nhân nào động tâm.

      “Còn bao lâu nữa?” A Lăng hỏi vấn đề chúng ta đều muốn hỏi.

      tháng sau, xuất phát.”

      “Vậy, trước đừng suy nghĩ gì hết, xe đến trước núi ắt có đường, thừa dịp tại vui vẻ vui vẻ hơn .” Ta luôn luôn rất lạc quan, phải có câu : nếu ngươi thay đổi được hoàn cảnh, hãy thích ứng hoàn cảnh . Cũng có ý là, nếu thay đổi được trạng, vậy hưởng thụ !

      Mấy ngày sau đó, Lan San trừ bỏ ở nhà cùng mẫu thân, đó là xung quanh chút, chúng ta biết, là muốn nhìn nơi mình sinh trưởng lần cuối cùng, về sau có lẽ là còn được gặp lại. A Lăng bụng càng lúc càng lớn, lại càng ngồi yên, cả ngày cùng Lan San . Ta biết cũng muốn làm cho Lan San có kí ức tốt đẹp để nhớ lại, thực là lo lắng gần chết, đành phải mỗi ngày theo, cửa hàng gần như toàn bộ ném cho Lý Nhạc cùng Ngũ lang trông coi . Vì thế, người Vọng Liễu trấn luôn có thể nhìn thấy đôi thê phu kinh thế hãi tục của Quán mỳ Liễu gia kia, vẻ mặt sủng nịch lại bất đắc dĩ của thê tử, giúp đỡ chửa phu bụng lớn, cùng phía sau luôn theo hai người tiểu thị của Diệp Đại công tử, đo từng tấc từng địa bàn Vọng Liễu trấn, quá — quái dị.

      Cho dù đành lòng thêm nữa, cũng thể , Lan San cùng Diệp Đại nhân chuyện, A Lăng cùng Diệp Hồng sớm khóc còn bộ dáng, ta chỉ có thể gắt gao ôm A Lăng, cám ơn ông trời, chúng ta còn có thể cùng nhau.

      “Công tử, ta muốn theo người.” Diệp Hồng lôi kéo tay áo Lan San khóc.

      “Diệp Hồng, ta rất nhiều lần rồi, thể dẫn ngươi , ngươi tính tình quá thẳng thắn, vừa vội vừa nóng nảy, nếu có cái gì, ta che chở cho ngươi được.” Lan San kéo tay Diệp Hồng xuống: “Ta là vì tốt cho ngươi, ta tìm nhà khá giả gả cho ngươi .”

      “Nhưng công tử ngươi vì sao kêu cái tên ngốc kia theo?” Ta phục, Diệp Hồng buồn bực.

      “Diệp Chanh trầm ổn, lại có chút quyền cước, tự bảo vệ mình là vấn đề.” Công tử thực kiên nhẫn khuyên giải, dù sao tình cảm từ tới giờ, lại tận tâm hầu hạ mình nhiều năm như vậy.

      “Nhưng cái đồ ngốc kia buồn như vậy, công tử ngươi buồn làm sao bây giờ?”

      “Diệp Hồng, nghe lời, đừng làm cho công tử ngươi lo lắng.” Diệp Đại nhân cũng , nhiều năm như vậy cũng còn đem Diệp Hồng cùng Diệp Chanh thành người hầu mà đối đãi.

      “Ta làm chủ cho ngươi, ngươi muốn lập gia đình, hoặc là muốn thế nào cũng được.”

      “Công tử…”

      Ta vẫn là quyết định xen vào câu, rất thương cảm này. “Lan San, nhớ kỹ câu: bảo vệ cho lòng mình, ở nơi nào cũng là tự do. Bất cứ lúc nào nơi nào, làm chính ngươi, vĩnh viễn là Diệp Lan San!”

      “Bảo vệ cho lòng mình.” Lan San mặc niệm: “Ta nhớ kỹ rồi, ta để cho mình sống quá mệt mỏi.”

      “Tiễn quân ngàn dặm, cuối cùng vẫn phải từ biệt, bảo trọng, Lan San!”

      “Nương, ngươi hãy chiếu cố cho các nàng nhiều hơn .”

      “Ta , San nhi yên tâm, đến kinh thành gửi tin cho chúng ta.”

      “Nương, tạm biệt gặp lại sau, Lam Lăng, Tứ nương, Ngũ lang, Diệp Hồng, bảo trọng!” Lan San hướng chúng ta vẫy tay, chúng ta cũng dùng sức vẫy. Lan San, bảo trọng…

      Xe ngựa càng chạy càng xa, ngay cả bóng xám cũng nhìn thấy.

      “Quay về .” Diệp Đại nhân lảo đảo cái, Diệp Hồng vội vươn tay đỡ lấy. Ta cũng đỡ lấy A Lăng, từng bước về.

      Lan San cuối cùng vẫn vào cung, sau đó cũng gửi tin về, chúng ta đều lo lắng ngóng trông thừ từ trong kinh, Diệp Đại nhân lại ngừng hướng người quen trong kinh hỏi thăm, lại thu hoạch được gì.

      Đảo mắt, là tháng chín, nho trong tiểu viện muốn tím đỏ tỏa sáng rồi, chúng ta cũng còn tâm tư ăn nho. Lan San là người tốt tao nhã thiện lương như vậy, ông trời lại sao nhẫn tâm phụ lòng ?

      “Tứ nương, Lam Lăng, trong kinh có chỉ ý hạ đến đây.” Diệp Đại nhân cư nhiên tự mình tới, dĩ vãng cũng chỉ là phái người tới tiếng. Chẳng lẽ, Lan San xảy ra chuyện gì sao?

      “Diệp Đại nhân, Lan San có phải hay …” Thanh a Lăng nhanh chóng cũng thay đổi. Ta cũng gật đầu, mau a.

      “Nữ Đế sắc phong San nhi làm hậu rồi!” Bùm tảng đá lớn, đè chết người! Lan San được phong hậu rồi!

      “Xác định sao?” Nữ Đế có ý tứ gì rồi, làm sao có thể phong người quyền thế Lan San làm hậu đâu, này hợp logic nha?

      “Thiên chân vạn xác! Ta cũng vậy thể tin được, nhưng ngày hôm sau Nữ Đế lại hạ chỉ, phong hiệu là Vũ Lâm, thánh chỉ này còn về sau, nếu như phượng hậu có điều bất trắc, hậu vị vĩnh viễn để trống; ngày thứ ba, lại là đạo chỉ, sắc phong quý quân (con quý) được năm ba tuổi là Hoàng Thái nữ, San nhi về sau sinh nữ chỉ là Tiêu Dao Vương. Đây rốt cuộc có ý tứ gì a, Nữ Đế rốt cuộc muốn làm cái gì?” Diệp Đại nhân lắc đầu, thở dài.

      “Nữ Đế là có tâm rồi, xem ra nàng là thiệt tình thích Lan San.” Suy nghĩ chút, ta lập tức minh bạch mấu chốt trong đó rồi. Có ý tứ gì? Ta lập tức ở N con mắt trông mong được giải đáp nghi hoặc. Ách, bức cung cũng cần nghiêm túc như vậy ?

      “Khụ khụ…” Ta thanh tiếng , dời qua cái ghế, làm ra bộ dáng truyền đạo thụ nghiệp giải thích nghi hoặc.

      “Nữ Đế sắc phong Lan San làm Hậu, có hai loại khả năng, thứ nhất là lợi dụng cân bằng xung đột ích lợi hậu cung, Lan San là vật hi sinh; hai là thiệt tình thích , đành lòng chịu ủy khuất. Nhưng này hai loại khả năng đều làm cho Lan San vạn kiếp bất phục. Nhưng là Nữ Đế tiếp theo còn ra thánh chỉ, đó là bài trừ khả năng lợi dụng, Nữ Đế là tâm thích , đồng thời lại báo cho những người an phận kia: các ngươi cần lo lắng, có người phượng hậu thứ hai nữa, liền ngăn cản sạch những người có quyền thế kia có ý tưởng bất lợi đối với Lan San. Đạo chỉ thứ ba, làm cho Lan San rời xa tranh giành vị trí Hoàng Thái nữ, an toàn của Lan San lại thêm tầng bảo đảm. Cho nên, Nữ Đế vì Lan San muốn làm ra hết thảy nàng có thể làm.”

      “A, (là) như vậy, vậy ta vẫn là lập tức từ quan tốt lắm, thể cho người khác có cơ hội lợi dụng.” Diệp Đại nhân quả nhiên có tầm nhìn xa.

      “Lan San có thể hạnh phúc tốt rồi.”

      “Diệp ca ca thực hạnh phúc, hâm mộ a.”

      “Ngũ lang, ngươi cũng mà.” Lý Nhạc đồng học vội biểu , vẫn là nhận được cái xem thường. Ha ha, đường từ từ kia, ngươi chậm rãi cầu lấy !

      “Nhưng kia dù sao cũng là hậu cung ba ngàn của Nữ Đế a.” Lan San, ta biết nên cái gì rồi, chúc ngươi hạnh phúc.

      Tiễn Diệp Đại nhân , mấy người chúng ta nhìn nhau gì, bất quá, này dù sao cũng tính là tin tức xấu, chúng ta có thể làm cũng chỉ là xa xa chúc mừng.

      Đảo mắt lại là tháng ba, a Lăng sinh, ta càng thêm cẩn thận, gần như là thời thời khắc khắc đều kề cận. Bởi vì sinh sản chẳng khác nào ở Quỷ Môn quan dạo vòng, ta thể lo lắng a. Ta trước tiên bái phỏng ông đỡ ở trấn , cũng làm tốt hết thảy chuẩn bị, chỉ còn chờ thời khắc a Lăng đến.

      “A lăng, ngươi làm sao vậy?” Trời còn chưa sáng, ta liền bị động tác của a Lăng thức tỉnh. A lăng ôm bụng, mày nhíu lại thành đoàn, bộ dạng giống như thực vất vả.

      “Bụng, bụng…” A lăng cố nén đau đớn: “Tứ nương, ta là phải muốn sinh chứ?”

      A, muốn — sinh?! Ta cuống quít đứng lên, tiện tay chụp vào bộ y phục, vừa chạy vừa kêu: “A lăng ngươi nhịn chútg, ta gọi người.”

      “Ngũ lang, Lý Nhạc mau đứng lên, a Lăng muốn sinh, các ngươi nhìn chút, ta kêu ông đỡ!”

      Chờ ta kéo ông đỡ đến đây, a Lăng muốn đau lợi hại, mặt đều là mồ hôi.

      “A Lăng, a Lăng, ngươi làm sao rồi?” Ta bỏ qua ông đỡ, liền hướng a lăng chạy qua, phát bắt được tay a Lăng, run rẩy : “A, a Lăng, ngươi, ngươi có khỏe ?”

      Trời ạ, ta muốn té xỉu rồi, a Lăng, a Lăng! Trong hỗn loạn, ta chỉ nghe được tiếng la của a Lăng, còn có a Lăng nắm chặt tay của ta, quản khỉ gió cái gì nữ tử thể tiến vào phòng sinh, ta nhất định phải cùng !

      Giằng co ngày, cuối cùng cũng bình an rồi, vù — a Lăng sinh nữ nhi, mệt mỏi ngủ rồi.

      Đưa ông đỡ , đem nữ nhi đặt ở bên người a Lăng, ta phòng bếp. A Lăng tiêu hao nhiều thể lực như vậy, nhất định phải bồi bổ thực tốt. Hầm con gà trống già, lại hầm thực tốt xong, chờ a Lăng tỉnh là có thể ăn.

      ——— ————— tác giả ra suy nghĩ của mình: rốt cục rốt cục rốt cục đổ bộ rồi, động kinh JJ

      QA: hix, làm xong chương này đầu ta cũng muốn to ra rồi TT_TT
      linhdiep17Phan Hong Hanh thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 22: Cuộc sống hạnh phúc của Liễu gia


      “Ngô, Tứ nương.” A lăng mơ hồ.

      “Ân, a Lăng tỉnh.” Ta kéo lại chăn cho .

      “Nữ nhi đâu?”

      “Ở chỗ này đây, ngươi xem chút.”

      “Ngô, lớn lên giống ngươi nha.”

      “Nơi nào, ta có xấu như vậy sao?” Ta buồn bực.

      “Nơi nào xấu rồi, ràng dễ nhìn lắm mà.” A lăng làm nũng là đáng ha. “Ngươi ghét bỏ?”

      , chỉ cần là a Lăng sinh, đều là tốt nhất, ta đều thích.” Ta lập tức tỏ cõi lòng, từ khi cùng a Lăng sống chỗ, có vẻ như ta càng ngày càng nịnh nọt rồi, nhưng lại cố tình thích xem bộ dáng hờn dỗi kia của a Lăng.

      “Nữ nhi có tên chưa, gọi là gì?”

      “Ngươi đặt , ta nghĩ được.” Kỳ ta là người lười.

      “Ngươi là lười ?” A lăng giận ta liếc mắt cái: “Nào có ai là cha đặt tên? Đều là nương đặt cho.”

      “A lăng –” Ăn vạ làm nũng, ta phun, đúng là ghê tởm nha. “Vẫn là ngươi đặt tên nha, gọi là gì cũng tốt, chỉ cần ngươi thích.”

      Lại dỗ ta, ân, tuy rằng thực thích, thừa nhận với ngươi. “Được rồi, ta suy nghĩ.” A Lăng còn thực nghiêm túc suy nghĩ.

      Ta vẻ mặt chờ đợi nhìn, a Lăng, ngươi đặt tốt nhất, tên của nàng nên cho ngươi đặt.

      “Di, trong viện làm sao vậy, náo nhiệt như vậy?”

      “Nga, tuyết ngừng rồi, Ngũ lang cùng Lý Nhạc đắp người tuyết đâu.”

      “Nga, đáng tiếc ta thể cùng nhau chơi đùa.” A lăng vẻ mặt tiếc nuối.

      “Ngươi nha, nghĩ cũng đừng nghĩ, ngoan ngoãn ở cữ, sang năm tuyết rơi lại chơi, ta chơi cùng ngươi.” Đều trong tháng nếu bị bệnh, chính là bệnh căn cả đời, nên hảo hảo nuôi.

      A lăng vỗ chăn, hưng phấn mở miệng: “Tứ nương, ngươi xem, tuyết ngừng rồi, mặt trời lộ ra rồi, con chúng ta đặt tên là Tuyết Tình được ?”

      “Rất êm tai, vậy kêu Tuyết Tình , Lam Tuyết Tình!” Ta đánh nhịp xác định.

      “Gì? Lam — Tuyết Tình? Vì sao?” A Lăng choáng váng, đều thành câu.

      “A Lăng.” Ta ôm chặt , cùng với nữ nhi cùng nhau ôm. “Ta sớm quyết định, nếu sinh nữ nhi, họ Lam.” Ta ngăn lại a Lăng muốn chuyện, tiếp tục : “Lần đó trong tộc Lam thị làm hơi quá đáng, các nàng sớm muộn gì gặp báo ứng, nhưng ngươi phải cảm thấy thực xin lỗi mẹ ngươi sao? tại nữ nhi họ Lam, nhà các ngươi có người, mẹ ngươi dưới cửu tuyền cũng vui vẻ.”

      “Tứ nương –“

      “A Lăng, chớ khóc, ta ngại cái này, cùng lắm chúng ta về sau lại sinh, hãy theo họ Liễu của ta tốt lắm.” Ta ôm lấy hai cha và con bọn họ, toàn bộ thế giới đều ở trong lòng, rất thỏa mãn.

      “Ân, Tứ nương, gặp được ngươi là phúc khí lớn nhất đời này của ta, ta tại thực thỏa mãn, ta là người hạnh phúc nhất đời này!”

      Ta chỉ là ôm chặt bọn , nếu trước kia gặp hết thảy, chỉ vì gặp gỡ ngươi, ta cảm tạ vận mệnh, ta nguyện ý lưng đeo hết thảy đau khổ.

      “Tỷ, ta có thể nhìn xem tiểu chất nữ sao?” Ngũ lang bám vào khe cửa hỏi.

      “Vào , chậm rãi mở cửa tiến vào, đừng dẫn theo gió lạnh vào, a Lăng thể chịu gió.” Ta kéo kìm chăn cho a Lăng bao vây thực chặt chẽ, kêu Ngũ lang tiến vào. Ngũ lang tiến lại đây, nhìn tiểu chất nữ:

      nga, tỷ.”

      “Ngốc, vừa sinh xong đương nhiên là .”

      “Đến đây, kêu cậu.”

      Ha ha, a Lăng cũng cười: “Tuyết Nhi còn , chưa biết gọi người.”

      “Tỷ phu, là tiểu Tuyết Nhi ư, là dễ nghe.” Ha ha…

      “Tứ nương, Diệp Đại nhân đến đây.” Lý Nhạc ở trong sân hô tiếng.

      “Diệp Đại nhân ngài làm sao tới rồi, có chuyện gì gọi người truyền tới là được.” Châm trà cho Diệp Đại nhân, ta bồi nàng ngồi xuống.

      “Nghe nhà ngươi sinh nữ nhi, đến xem.”

      Ta gọi là ngũ lang vào nhà đem con ôm ra cho Diệp Đại nhân xem, “Vừa lấy tên, Lam Tuyết Tình.”

      “Họ Lam?” Diệp Đại nhân hơi trầm ngâm: “ tồi, đây là cho đứa lễ gặp mặt.” khối ngọc xinh đẹp liền đeo cổ đứa .

      “Đại nhân, chúng ta thể thu.” Ta vội chối từ, vừa thấy cũng biết là thứ tốt.

      “Nhận lấy , chút tâm ý của ta, cũng là tâm ý của San nhi, dù sao và các ngươi hợp ý như vậy.”

      “Đại nhân có tin tức của Lan San sao?”

      chút cũng có. Tứ nương, ta có thể gọi ngươi như vậy ?”

      Ta gật đầu, đương nhiên được rồi, ngài là quan, lại là trưởng bối.

      “Ta từ quan.” Diệp đại nhân thực bình thản tự thuật: “Ta mấy ngày nữa trở về quê nhà ở Thái thành.”

      “Đại nhân ngài –“

      Diệp Đại nhân khoát tay, tiếp tục : “Ta sớm muốn từ quan rồi, vừa mới phê xuống dưới. Ta vì chính mình, cũng vì tốt cho San nhi.” Diệp Đại nhân hướng Diệp Hồng nhìn thoáng qua, gật gật đầu. Lại : “Tứ nương, Diệp Hồng nghĩ muốn lưu lại, là nghĩ vạn nhất công tử ngày nào đó quay về, cũng có người nghênh đón .”

      “Cũng đúng.” Ta gật đầu: “Nhưng cái nam tử độc thân, tốt lắm đâu?”

      “Liễu tiểu thư, ta muốn đứng ở trong điếm nhà ngươi, bình thường hỗ trợ cho các ngươi, cũng ở nhà các ngươi, được ?” Lúc này là Diệp Hồng tự mình cướp lời.

      Ta muốn suy nghĩ, nhìn ánh mắt chờ mong của Ngũ lang, quên , phải thêm miệng ăn thôi sao, hơn nữa đều là quan hệ tốt như vậy. “Được rồi, bất quá có gian phòng, ngươi cùng Ngũ lang chen chúc chen chúc trong gian được ?”

      thành vấn đề!” Diệp Hồng cùng Ngũ lang nhất tề đáp.

      Cứ như vậy, Diệp Hồng ở lại đây. Ta sai người báo hỉ cho Dì cả cùng nhà Dì hai, chuyện giống nhau trong cửa hàng ném cho Lý Nhạc, Ngũ lang cùng Diệp hồng. Ta chuyên tâm hầu hạ a Lăng ở cữ, mỗi ngày hầm tốt canh cá thúc sữa, a Lăng sữa mặc dù nhiều lắm, cho nữ nhi ăn no cũng dư dả; lại có canh gà, đem a Lăng bồi bổ càng thêm đẫy đà, xem ta đây muốn vươn ma trảo, thực là nhịn hỏng ta.

      Dì cả mang theo dượng tự mình đến nhìn, ôm cháu vui vẻ buông tay, tuy rằng chính nàng cũng sớm ẩm cháu , vẫn còn thích đứa như vậy. Dì Hai cũng phái người đưa tới hạ lễ, tại các nàng đều để ý thân phận a Lăng, nhìn chung là chuyện tốt, tuy rằng ta cũng để ý ánh mắt của người khác, nhưng vẫn là hi vọng a Lăng có thể càng vui vẻ hơn chút. Đứa này thực tham ăn, thực là kịp lễ mừng năm mới, chỉ là a Lăng thể ra khỏi phòng, chúng ta tính đơn giản trôi qua .

      Lý Nhạc cũng sớm về nhà, chúng ta dứt khoát đóng cửa hàng, xin miễn hết thảy lễ thượng vãng lai, cùng Diệp Hồng cùng nhau qua cái năm mới vô cùng náo nhiệt. A Lăng đếm từng ngày, rốt cục tới ngày lễ trăng tròn của Tuyết Nhi, cũng rốt cục có thể xuống giường, tắm rửa. Nhìn a Lăng tắm hết vài thùng nước, ha ha, chết cười ta, nhưng lại sợ cảm lạnh, dù sao thời tiết vẫn còn rất lạnh. Đành phải tự mình động thủ, để ý phản kháng của , liền đem người ôm ra, lau khô sạch , nhét vào trong chăn ôm.

      “A Lăng, thực sạch , cũng thơm ngào ngạt.”

      “Nhưng vẫn cảm thấy rất bẩn.”

      “Đó là ảo giác, tốt lắm.” Ta cũng biết, tháng dính nước quả là thực làm cho người ta hỏng mất, đúng là tốt lắm chứ sao. “Tiệc rượu trăng tròn của Tuyết Nhi cần phải tổ chức, tuy chỉ mời vài người, nhưng vẫn phải chuẩn bị chút. hồi Dì cả đến đây, còn có nhà Lý Nhạc cũng tới. Lại có hàng xóm hai bên đưa chút trứng gà đỏ gì đó.” Nhịn xuống xúc động trong lòng, ta mặc quần áo tử tế cho a Lăng. “Mau ra đây , tốt lắm.”

      “Nga, được rồi.” A Lăng mặt đỏ hồng gật đầu, chọc ta đây lại sắc tâm nổi lên, đành phải miễn cưỡng nhịn xuống, chờ xem, ngươi được lắm!

      “Dì cả đến đây a, dượng, tỷ tỷ, tỷ phu, mau, đến ngồi.” Ta nhiệt tình kêu gọi, a Lăng cũng ôm nữ nhi theo. đám nhìn qua đứa , đều khen lớn lên tồi, thông minh nhiệt tình cái gì. Ha ha, cũng nhìn xem là đứa của ai, có thể được sao?

      “Tứ nương, ta tới.” xa chỉ nghe thấy thanh của Lý Nhạc.

      “Đại nương, Đại thúc các ngươi cũng tới, mau vào ngồi.” Lý Đại nương cũng tới. Lý Hân bên ngoài thi khoa cử, vài năm tin tức, đích thị là nghĩ muốn áo gấm về nhà .

      Thu chút lễ gặp mặt. Ta xem mọi người đến, liền mở bàn. Cái bàn trong cửa hàng hai cái ghép làm cái, ngồi đầy vòng, ngươi ly ta ly liền uống lên.

      Ban đêm, a Lăng cho nữ nhi ăn xong tốt lắm, cởi quần áo ra chuẩn bị ngủ. Còn sớm ? Ta nhưng buồn ngủ chút nào.

      “A Lăng, ngươi buồn ngủ sao?”

      “Ngô, có chút, Tuyết Nhi hơi náo loạn chút, ta cũng mệt mỏi, a — a” A Lăng che miệng đánh cái ngáp.

      “A Lăng –” Ta đem nữ nhi để bên, đưa tay cởi quần áo a Lăng ra.

      “Ta nghĩ muốn ngươi, ta đều nhịn năm.”

      “Nào có năm? A, ngươi buông tay, Tuyết Nhi ở đây.”

      “Nàng ngủ.” Dê béo đến miệng sao có thể buông tha? ăn uổng phí, ngốc tử mới ăn!

      “Ô wow –” Ta choáng váng, này thiếu nợ, cư nhiên phá hư chuyện tốt của ta!

      “Mau thả ta ra, Tuyết Nhi khóc, nhất định là đói bụng.” A Lăng đẩy ra ta, nghiêng người liền bò dậy.

      “Vừa ăn qua, nơi nào đói?” Ta buồn bực.

      “Đó là tiểu.” A Lăng vừa nhìn, quả nhiên tiểu, thay đổi tã, lại dụ dỗ ngủ, mới lại nặng nề chui vào trong lòng ta. Kia, cứ tiếp tục ! Người nào đó ăn no cảm thấy mỹ mãn ôm phu lang nhà mình sớm mệt ngủ, híp mắt — ngủ.

      ——— ————— tác giả ra suy nghĩ của mình: bổ canh chương
      Gấu'slinhdiep17 thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 23: Nhà ta có nữ nhi



      “Ô oa –” Trời ạ, mỗi ngày so với gà mái gáy đánh thức còn đúng giờ hơn, là cái đòi nợ! phen gà bay chó sủa sau, rốt cục thanh tĩnh.

      Hôm nay là thanh minh rồi, chúng ta thu thập chút, chuẩn bị viếng mộ. Tới trước mộ nương a Lăng bên ngoài trấn, chúng ta đặc biệt đem mộ cha a Lăng cũng dời qua đây hợp táng. Chúng ta cũng ôm Tuyết Nhi tới dập đầu, lấp thêm đất, nhổ cỏ.

      “Nương, đây là Tuyết Nhi, là ngoại tôn nữ nhi của ngài. Tứ nương tốt lắm, ngươi yên tâm …”

      “Nương, ngài yên tâm, ta đối tốt với a Lăng, cả đời đều cùng , chiếu cố , làm cho mỗi ngày đều vui vui vẻ vẻ.” Ta chân thành lời trong lòng. Chúng ta lại dập đầu, ta nâng a Lăng dậy, lên xe ngựa thuê đến, chạy về trong thôn, còn phải sớm hoá vàng mã cho nương cùng cha đâu.

      “Nương, cha, nữ nhi bất hiếu tới thăm các người. Đây là phu lang cùng đứa của nữ nhi, bọn họ tốt lắm, nữ nhi rất vui vẻ rất hạnh phúc, các ngươi yên tâm .” Ta quỳ đốt giấy.

      “Nương, cha, con rể dập đầu cho ngài, cám ơn các ngươi cho ta vợ chủ tốt như vậy, ta nhất định chiếu cố nàng thực tốt, còn có đứa của chúng ta, để cho nàng đơn, tịch mịch.” A Lăng cũng cung kính dập đầu.

      “Nha nha…” Tiểu bảo bảo vung tay bé, xong ngôn ngữ của nàng. Ngũ lang cũng dập đầu cho nương cùng cha, ngồi bên cạnh liên miên cằn nhằn xong. Nhìn sắc trời sai biệt lắm, chúng ta đứng dậy thu thập xong, liền theo Dì cả tới nhà các nàng.

      “Phụ thân, phụ thân.” Tiểu nha đầu lung la lung lay tiêu sái lại đây.

      “Ai, chậm chút, cẩn thận a.” Ta vội lao qua chỗ tiểu nha đầu, đưa đến trước mặt a Lăng. A Lăng vươn tay, nhàng kéo lấy, cũng dám ôm. Nguyên nhân đâu, chính là a Lăng nổi lên bụng. Đúng vậy, ba năm rồi, a Lăng lại có. Bởi vì có kinh nghiệm, chúng ta cũng có luống cuống tay chân như vậy. Nhưng a Lăng nôn nghén cũng rất nghiêm trọng, cái gì đều ăn vô. Ta chỉ đành khai thác tâm tư thực tốt, làm chút đồ có dinh dưỡng lại ngán gì đó.

      “Tuyết Nhi ngoan, phụ thân thể ôm ngươi.” A Lăng kiên nhẫn cùng tiểu nha đầu tán gẫu: “Tuyết Nhi muốn muội muội hay là đệ đệ đâu?”

      “Ân –” Tiểu nha đầu nghiêng đầu nghĩ. “Vẫn là đệ đệ , thú vị, ta bảo vệ .”

      “Ha ha, nam hài tốt.” Ta tiếp lời : “Nhi tử là áo bông tri kỷ của phụ thân.”

      “Tứ nương ngươi muốn nhi tử?” A Lăng kỳ quái, phải ai cũng đều là thích nữ nhi sao?

      “A Lăng, ngươi sinh, nhi tử nữ nhi cũng đều tốt.”

      Ngũ lang hái được chùm nho, hướng về phía tiểu nha đầu ngoắc: “Tuyết Nhi, đến chỗ cậu này, cậu cho ngươi nho ăn.”

      “Cậu.” Tiểu nha đầu nãi thanh nãi khí kêu tiếng, lại lay động qua. “Nhạc di di, Hồng thúc thúc.”

      “Tuyết Nhi ngoan.”

      “Đến đây, Tuyết Nhi, di di dẫn ngươi chơi.” Lý Nhạc ôm lấy Tuyết Nhi, cùng Ngũ lang đường chơi. Ta giúp đỡ a Lăng đến trong cửa hàng làm tốt, Diệp Hồng cũng cầm đồ may thêu y phục .

      “A Lăng, ngươi mới đây cũng vẫn chưa ăn, tại muốn ăn cái gì ?”

      “Vẫn là khẩu vị, muốn ăn chút chua gì đó.”

      Chua, chua, nhưng ăn hết quả mơ gì đó cũng được đâu, phải có món chính mới tốt. Ta ở phòng bếp xoay quanh, chua? Mỳ sợi? Nha, ta thực là đầu heo, làm sao lại đem mỳ thịt băm cải trắng quên đâu? Liệt kê lại các món mỳ a, vừa giải nhiệt vừa khai vị.

      làm là làm, trước xào thịt băm xong múc ra, lại xào cải trắng, chờ xào cho cải trắng sôi lên, đổ vào thịt băm xào tốt, thêm đồ gia vị, múc ra để dùng. Lại nấu chén mì, nấu chín vớt ra, bỏ thêm hai muôi lớn cù cải xào thịt băm nấu tốt, giội lên canh nóng, vị chua xông vào mũi, lập tức khẩu vị mở rộng ra, thu phục!

      “A Lăng, nếm thử xem, thế nào?” Ta chờ đợi nhìn . A Lăng uống trước chút canh, tồi, lại ăn ngụm mỳ.

      “Ăn ngon, chút cũng ngấy, ê ẩm, ăn xong còn muốn ăn nữa.” Ta nhìn a Lăng ăn sạch mỳ, cũng uống xong canh rồi, tệ tệ, như vậy cũng tốt. Cái này, lại có thể thêm loại mỳ bán.

      “Phụ thân, cho ngươi ăn.” Nha đầu bất công đưa cho phụ thân nhà mình khối bánh đường trắng.

      “Chơi vui ?” A Lăng ôm tiểu nha đầu.

      nhiều người, chơi thực vui nha.” Vui đến quên cả trời đất.

      “Tứ nương, nghe yết bảng rồi, cũng biết Đại tỷ của ta thế nào?” Lý Nhạc có chút bận tâm người Đại tỷ của nàng rời nhà vài năm kia.

      “Đợi chút , cuối cùng có tin tức.” Ta suy nghĩ thời gian sai biệt lắm ? Ta tuy rằng quan tâm quốc gia đại , nhưng luôn có thể nghe được ít tin tức. Vọng Liễu trán tuy chỉ là trấn , nhưng vài năm này cũng phồn hoa ít, dù sao chiếm đường chủ đạo, từ nam chí bắc cũng đều dừng lại nghỉ chân chút, bát quái tự nhiên cũng linh thông hơn.

      “Ai –” Lý Nhạc thở dài, mấy năm này, phụ thân nhà mình biết khổ bao nhiêu lần, nữ nhi ngàn dặm cha lo lắng a!

      Nữ nhi nhà ta còn , đợi nàng lớn, chỉ cần gây tai họa cho hàng xóm láng giềng, có thể nuôi sống chính mình, tùy nàng thôi. Cái gì vinh hoa phú quý, công danh lợi lộc, đều là chó má, ta mới lạ gì. Phu lang hài tử tình cảm nồng nàn đầu giường đặt gần lò sưởi, mới là cuộc sống tốt nhất. cái tiểu viện, trồng mấy loại cây, trước cửa dòng suối chảy qua, bắc cây cầu , cá bơi lội, gột rửa chân, thả cái diều, trêu chọc đứa , nhìn ống khói khói bếp bay lên, cùng tiếng cười của ngươi nông dân xuống ruộng trở về, đây mới là mục tiêu cuối cùng của nhân sinh a!

      “A Lăng, nằm lát.” Ta chuyển ra ghế nằm, đặt ở trong viện, ánh mặt trời ấm áp, thực thoải mái.

      “Vừa ăn cong lại nằm, béo.” A lăng vuốt lưng áo ràng rộng thêm vài vòng.

      “Làm sao có thể.” Ta phản bác, mang thai phải nghỉ ngơi nhiều chứ sao.

      “A Lăng a, nghe qua câu này chưa: chuyện hạnh phúc nhất trong cuộc sống, chính là ăn no rỗi việc phơi nắng!”

      “Ha ha.” Mọi người đều cười.

      “Ngươi chỉ ngụy biện.” A Lăng nín cười. Ta vội giúp đỡ nắm tốt, lại đắp chăn mỏng lên. Cuối thu rồi, trời cũng lạnh, phải chú ý giữ ấm. Kỳ a, lý tưởng của ta là làm cái sâu gạo ngồi ăn rồi chờ chết, nhưng là trăm ngàn thể ra như vậy được.

      “Lý Nhạc, ta giống như thấy Đại tỷ ngươi.” đại thẩm ở ngoài cửa hàng kêu.

      Cái gì? Lý Nhạc lập tức chạy ra, phát bắt được quần áo Đại thẩm kia: “Triệu đại nương, ngươi cái gì? Ở nơi nào?”

      “Ta ở đường nhìn thấy, cưỡi ngựa, còn mang người, ta nhìn giống, dám chắc chắn.”

      “Lý Nhạc, ngươi vẫn là trở về nhìn chút , xác định được mới tốt.” Ta cảm thấy tốt nhất xem, bằng đoán nửa ngày cũng vô dụng.

      “Ta đây về trước nhìn xem a.” Lý Nhạc nóng nảy, nhấc chân bước .

      Ta mời Triệu đại nương tiến vào uống trà, ăn chút điểm tâm, cũng cám ơn nàng nhiệt tâm tới thông báo.

      “Ta phải trở về, trời còn sớm.” Triệu đại nương đứng dậy cáo từ.

      Ta đột nhiên nhớ tới, trong nhà còn có chút này nọ, bằng xào cho Dì cả tốt lắm. Gói xong hai túi vải, lại đem thịt heo, điểm tâm, phân ra hai bao xong. Cũng tặng Triệu đại nương miếng thịt, mời nàng cùng nhau mang về. Người nọ nếu là Lý Hân, đích thị là thi đỗ rồi, áo gấm về nhà . Quên , trước muốn, ngày mai biết kết quả.

      Nhớ tới hôm kia Diệp Hồng khoe khoang bên trong chút ý vị, muốn ăn chút đồ ăn với cơm gì đó, nhìn thấy đậu tương cùng lạc Dì cả đưa tới, linh quang chợt lóe, có. Bởi vì chúng ta đều cho Dì cả trồng rồi, cho nên mỗi khi đến thu hoạch vụ thu, Dì cả đều đưa cho chúng ta ít đậu tương cùng lạc, bình thường có thể nếm thử ăn vặt.

      Đậu tương cho vào nồi trước, thêm nước nấu nhừ, vớt ra để lạnh. Trong nồi đổ nhiều dầu, thêm vào tôm khô, đảo lên xào, thả gừng thái sợi, hành thái khúc, ớt khô cắt thành đoạn. Lại thêm vào ít tương đậu, lửa chút, trong tay ngừng quấy theo hướng, cuối cùng để vào đậu tương nấu xong, tiếp tục quấy, ước hai ba phút sau, là được. Ăn miếng, vừa thơm vừa cay, tồi!

      Chờ có khách nhân, chúng ta bắt đầu làm cơm nhà mình. có tương rồi, đương nhiên thể thiếu bánh nướng áp chảo. A lăng ở trong nhà trông Tuyết Nhi, ba chúng ta hợp tác. Bên này xào đồ ăn, bên kia làm bánh nướng áp chảo, đợi cho được hơn mười nướng xong, lại nấu nồi canh trứng mầm đậu, cơm chiều xong. Dọn xong cái bàn, liền bắt đầu.

      Cầm qua cái bánh, xoa tương, thả thêm sợi dưa chuột lên , sợi hành ti, khoai tây thái sợi xào tốt, cuốn lại, đưa cho a Lăng. Vui vẻ nhìn a Lăng cắn miệng lớn, cũng khoẻ, lại bưng canh tới, cẩn thận nghẹn. Chúng ta đều động thủ cuốn lại, tương cay, rất thơm ngon, bánh đủ dẻo, ăn rất thú vị, canh lại loãng, ăn xong mọi người mặt mày hớn hở, ha ha.

      Rửa mặt xong, ngủ sớm, người a Lăng mang đứa dễ dàng bị tỉnh, lại sợ Tuyết Nhi ngủ thành , nên cho nàng nằm cái giường ở trong phòng. Nhìn Tuyết Nhi ngủ, chúng ta cũng chuẩn bị ngủ, thoát áo khoác cho a Lăng, kéo chăn lại, ta chui vào, ôm a Lăng, giọng .

      “A Lăng, nhi tử ta tên là gì tốt đây?”

      nhất định là nhi tử, vạn nhất là nữ nhi sao?”

      “Nhất định là nhi tử, mau ngẫm lại gọi là gì tốt.”

      “Ngươi lại lười rồi, nữ nhi vẫn là ta đặt đây này.”

      “A Lăng thông minh thôi!” Người nào đó chút nào mặt đỏ.

      được, vẫn là ngươi đặt, được lười!” Vểnh miệng lên, làm nũng.

      “Được được, ta tới đặt.” Người nào đó nịnh nọt . “Vậy kêu Bảo Nhi, bảo bối trong bảo khố.”

      “Ngươi –” Phẫn nộ rồi: “Ngươi quá lười rồi, học vấn nghề nghiệp. Trời ạ, ta lúc ấy làm sao lại coi trọng ngươi đâu? Còn cảm thấy khắp nơi đều tốt, ta nhất định là hoa mắt, ân, nhất định là vậy!”

      “Ô — a Lăng ngươi ghét bỏ ta, ta sống.” Giả khóc.

      “Nha, biết xấu hổ, nữ nhi đều lớn như vậy rồi, làm sao ngươi giống như nam nhân nhà người ta vậy. Ta vừa chơi thôi, Tứ nương ngươi tốt nhất, mọi chuyện đều làm cho ta, sủng ái ta, ta làm sao có thể biết đâu?”

      “Vậy ngươi còn để cho ta đặt tên cho nhi tử, ta đặt nữa nha.” Xoa trán, Tứ nương như thế nào càng ngày càng — ngây thơ, đúng, chính là ngây thơ.

      “Được được, vậy kêu Bảo Nhi, tương lai đứa trách ngươi, được trách ta nha.”

      “Ân ân, Bảo Nhi, trong bảo khố nhà chúng ta.” Ta gật đầu.

      “Trong bảo khố nhà chúng ta…” A Lăng mặc niệm, Bảo Nhi.

      ——— ————— tác giả ra suy nghĩ của mình: động kinh
      linhdiep17Gấu's thích bài này.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :