1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ngày cầu nhỏ nước chảy - Lan Nhân Hiểu Nguyệt (Điền Văn) (c23) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 16: Hạnh phúc bắt đầu (bắt côn trùng)


      “Ngô. . .” Lam Lăng giật giật, người thực đau, chỗ kia cũng đau, đột nhiên nhớ tới tối hôm qua. . . mặt mũi gặp người, ô. . . Giật chăn che kín mặt, lại nhìn thấy mảng da thịt trơn bóng.

      “Nha!” Che miệng lại, chui chui sâu vào trong chăn, “Ta nằm mơ, ta nằm mơ. . .” Mặc niệm.

      “A Lăng, tại mới thấy thẹn thùng cũng quá muộn , tối hôm qua là ai. . .” Thanh trêu đùa từ đỉnh đầu truyền đến.

      “Ngươi là đồ bại hoại, bại hoại. . .”

      “Được được được, ta là đồ bại hoại, ta dậy lấy nước cho ngươi, ngươi cứ nằm im đó a.” Ta mặc quần áo tử tế xuống giường, quay mặt Lam Lăng lại, hôn cái, chạy nhanh ra khỏi phòng.

      “Hôm nay thời tiết đẹp, phong cảnh khắp nơi cũng đẹp. . .” Lam Lăng bụm mặt nghe giọng hát cổ quái ở bên ngoài.

      Lúc lâu sau

      “Nha, ta phải hầu hạ Tứ nương mới đúng, ràng trước đó Dì cả phu dạy ta, ngô, quá xấu hổ .”

      Ngũ lang đứng ở sân, cười xấu xa: “Tỷ, giữa trưa thời tiết đương nhiên tốt lắm, tỷ phu đâu?”

      Tử tiểu đáng chết dám giễu cợt ta, cho cái tát: “Cho ngươi cười, ngày khác đem ngươi gả cho Lý Nhạc cách vách.”

      “Ô. . . Tỷ ngươi cần ta, là có phu lang liền quên đệ, ô ô. . .”

      “Ngươi bớt đùa giỡn , may mắn còn có đứa ngốc như vậy, bằng thực là gả được.”

      “Ta mới mười hai, ai muốn gả cho cái quả dưa ngốc kia, người thô kệch!” Ngũ lang ném cái hốt rác trong tay xuống, trở về phòng. “Phòng bếp có cơm!”

      Tiểu đệ dã man này!

      Đến phòng bếp, đồ ăn cũng tệ lắm, trước tiên múc bồn nước ấm bưng về phòng. Vắt khăn mặt ấm rồi kéo chăn xuống, kéo chút, nhúc nhích, lại kéo, vẫn kéo xuống được. Ta để khăn mặt xuống.

      “A Lăng, đừng thẹn thùng nữa, ta lau lau cho ngươi thoải mái chút, ngươi còn nơi nào mà ta chưa xem qua chưa sờ qua a, ngoan . . .”

      “Nào có, ngươi bậy.”

      “Có sao? Vậy đêm nay ta lại cố gắng nữa, cố gắng bỏ xót.”

      “Ngươi ngươi. . . Ngươi ra ngoài, ta tự mình làm!”

      “Được rồi, ta lấy đồ ăn, cần giúp gì kêu ta à!”

      “Hừ. . .”

      biến thành hổ đực , tương lai bi thảm của ta a. . . Vừa vặn có thể giống như ông tám hay a?

      Lam Lăng ôm chăn, ô, cũng mình nữa rồi, Tứ nương cũng quá xấu ! Cẩn thận gập chăn lại, ô, còn mặt mũi gặp người nữa. . .

      Nhanh chóng lau xong thân mình, nhìn vòng cũng tìm được quần áo, nha, quần áo đều ở trong phòng Ngũ lang. Làm sao bây giờ làm sao bây giờ, lấy chăn quấn chặt người lại, thể với Tứ nương, nàng xấu lắm. Ngũ lang cũng được, cười ta, làm sao bây giờ đây? Rốt cuộc kêu người nào mới tốt?

      Làm sao còn chưa xong đâu, ta ở ngoài cửa sốt ruột chờ: “A Lăng, xong chưa a? Nếu ra, ta vào a!”

      được tiến vào! Ta, ta có quần áo. . .” Thanh trong phòng càng ngày càng thấp.

      Ha ha, ta thực vui vẻ, nhưng lại quên mất chuyện này nha. Kêu Ngũ lang lấy cho Lam Lăng bộ quần áo, ta liền đem đồ dùng quần áo của Lam Lăng đều thu dọn xong, rồi đem qua để cùng của ta, thuận tiện hơn ha!

      Do ta cảm thấy được tự nhiên nên Lam Lăng cùng Ngũ lang đều dùng son bột nước, chỉ dùng chút phấn bôi mặt, lược gương trong phòng ta đều có, cũng cần phải cầm qua.

      Đoán chừng bọn họ cũng xong rồi, ta phòng bếp bưng đồ ăn lên. Lam Lăng búi kiểu tóc nam tử kết hôn, tăng thêm vài phần quyến rũ, ha ha, ánh mắt ta đúng là tốt. Kéo Lam Lăng vẫn trốn tránh tới, ngồi cái ghế đặt bên cạnh ta rồi bắt đầu ăn cơm. Buổi chiều đem chuyện nhà sắp xếp lại lần nữa, chủ yếu là để Lam Lăng tới phòng của ta ở. Vì chuyện thành thân sinh con gì đó đều dự tính cho tốt,

      “A Lăng, mấy thứ này giữ lại cho nhi tử chúng ta làm đồ cưới được ?” Ta nhìn nhìn cuộn vải bố đỏ thẫm kia cùng ít linh linh vụn vặt gì đó.

      “Được a. Ngươi, ngươi vừa cái gì… Nhi tử? Ai muốn sinh nhi tử cho ngươi chứ?!” Phải là nữ nhi mới tốt.

      “Cũng tốt, chúng ta liền sinh đám oa nhi a, ngươi cũng thể đổi ý.” Ta đúng lý hợp tình.

      “Ta là heo a, sinh đám?”

      “Ngươi chính là chú heo xinh đẹp nhất thiện lương nhất ôn nhu nhất thế giới, ta chính là thích ngươi, chú heo này.”

      “Nôn. . . Tỷ ngươi ghê tởm chết người.” Ngũ lang này đúng là tiểu hài tử sát phong cảnh.

      “Tránh qua bên , người lớn chuyện tiểu hài tử đừng xen mồm vào!” Ta lập tức quay sang, bày ra tươi cười: “Phải , A Lăng.”

      phải. . .” Lam Lăng xoay người vào phòng. Miệng Tứ nương càng ngày càng tệ, từ lúc chuẩn bị thành thân cho tới bây giờ, mỗi lần đều lời này làm cho người ta mặt đỏ tim đập…, đáng ghét, ân, tuy rằng thực thích nghe, cũng thể lại để cho nàng đắc ý, hừ. . .

      Hôm nay là ngày mồng mười, ta cùng Lam Lăng mang theo Ngũ lang trấn , tính mua chút rượu và thức ăn cảm ơn nhà Dì cả cùng Lý đại nương cách vách mấy ngày này giúp. Ta tay kéo Lam Lăng, tay kéo Ngũ lang,

      “Chúng ta là gia đình Cát Tường Như ý. . .” Nha.

      tới cửa hàng, lau tro bụi, uống miếng nước, để Lam Lăng ở lại nghỉ ngơi, hai ngày này khiến vất vả rồi, lại thêm sức chịu đựng của nam tử vốn thể so với nữ nhân thể lực tốt. Vừa mới thấy muốn chịu được, nhất định thể để chịu thêm nữa, mệt mỏi khiến lòng ta đau, nhớ kỹ nhớ kỹ.

      “A Lăng, ngươi ở đây nghỉ ngơi, ta cùng Ngũ lang mua này nọ là được.” Ta lại đóng cửa cửa hàng lại: “A Lăng, người khác tới cần để ý, chờ ta a, hồi trở lại.”

      đợi!” Lam Lăng vểnh cái miệng nhắn lên, đều tại ngươi mới khiến cho ta bị chê cười.

      “Sớm chút trở về a.” Phía sau vang lên câu, là đáng ha!

      Cùng Ngũ lang chọn chọn lựa lựa, lại mãnh liệt mặc cả nửa ngày, cười hớ hớ thắng lợi trở về, có câu như vậy đúng : Tỷ mặc cả phải vì giá tiền mà vì lạc thú. Lại mua ít đồ ăn vặt, nam hài tử đều thích ăn, thừa dịp Ngũ lang còn , là sủng sủng ! Ta càng lúc càng giống đại nữ nhân, rụt rè trước kia sớm tới nơi nào rồi.

      “A Lăng, ta về rồi!” Chưa tới cửa ta liền hô lên rồi, có nhà có người chờ cảm giác tốt.

      “Chi dát—–” Mở cửa ra, Lam Lăng đứng ngay cạnh cửa.

      “A Lăng phải là vẫn mực chờ tại cạnh cửa này ?” Cửa mở quá nhanh.

      “Nào có, ta vừa vặn tới.” Lam Lăng lùi bước tránh thoát gấu ôm của ta, khóe miệng cong lên, cho ngươi thực được.

      “Đúng đúng, là đúng dịp.” Ta buông tay xuống, để cho Ngũ lang cũng tiến vào.

      “Ngươi vừa vặn tới cửa, ta vừa vặn trở lại, đây phải là tâm linh tương thông sao?” Cố ý tăng thêm hai chữ “vừa vặn”.

      Ngũ lang cắt đứt tranh luận của chúng ta: “Kia tỷ, tỷ phu, chúng ta mua xong mọi thứ rồi, bây giờ tính sao?”

      “Ăn cơm xong lại quay về , tại cũng còn sớm, trở về qua giờ cơm rồi.”

      “Ta nấu cơm.” Lam Lăng vào phòng bếp.

      “Ta cũng , chúng ta cùng nhau làm.” Đóng cửa cửa hàng lại, Ngũ lang ăn chút điểm tâm, ta đuổi theo Lam Lăng vào phòng bếp.

      Vẫn cảm thấy hai vợ chồng cùng nhau ở phòng bếp nấu cơm là chuyện rất hạnh phúc a! tại rốt cục có cơ hội, đương nhiên bỏ qua. Lam Lăng muốn động thủ, muộn nấu cơm trước, rửa rau thái rau, ta nhóm lửa, xem Lam Lăng nghiêm túc xào rau, suy nghĩ chút, vẫn là đứng lên. Từ phía sau ôm lấy lưng mảnh mai của Lam Lăng, cằm đặt vai .

      “A Lăng, ta vui vẻ, vui vẻ, ngươi biết ta có bao nhiêu cảm kích ông trời, để cho ta tới nơi này, gặp được ngươi. Có thể cùng ngươi ở chung chỗ, là chuyện hạnh phúc nhất của ta.”

      Ta cũng vậy, Tứ nương. Lam Lăng ở trong lòng .

      “Nha, sắp cháy rồi, ngươi mau buông tay!”

      được, ta luyến tiếc, ta muốn cả đời ôm ngươi.”

      “Khỏi bốc ra tới đây rồi, nhanh a!” Lam Lăng chạm vào má, nước mắt đều chảy ra rồi, nhất định là bị khói hun, nhất định là vậy.

      Ta vội buông Lam Lăng ra, đem lửa dập tắt xong lại nhóm lửa lại lần nữa.

      “Tứ nương, ta cũng vậy.” Lam lăng nhàng thầm tiếng. Lổ tai ta rất thính, khóe miệng a to, tốt lắm, nhìn Lam Lăng đỏ mặt, liền bỏ qua , ha ha!

      “Tỷ ngươi đốt phòng bếp chứ?” Ngũ lang nhìn ràng tỷ tỷ biến thành tiểu hài tử, thực biết gì.

      “Nha, ăn cơm thôi.” Sờ sờ đầu Ngũ lang, “Ăn xong trở về.”

      Đóng cửa cửa hàng lại. Tay trái con gà, tay phải con vịt, phía sau còn có tiểu phu lang theo, bì bõm bì bõm u…

      Rất nhanh trôi qua vài ngày rồi, vẫn phải trở về trấn kiếm tiền, vì tiền sữa bột của đứa trong tương lai.

      “Ngũ lang, ngươi mau ngủ , sáng mai trở về trấn .”

      “Tỷ ngươi cũng ngủ sớm chút, tỷ phu cũng thế.”

      ngủ sớm chút a, ta sờ sờ cằm, suy nghĩ suy nghĩ nhìn Lam Lăng, ách, muốn hay đây?

      “A Lăng, ta còn chưa buồn ngủ, chúng ta đợi lát nữa mới ngủ nha?” Đại hôi lang đến đây.

      “Ta mệt nhọc, ta ngủ trước.” Tiểu bạch thỏ đánh cái ngáp.

      “. . . . . .”

      “Đừng. . . cần. . . Ngươi buông ra. . .” Trong bóng tối mơ hồ truyền tới thanh .

      “Nam nhân đều là khẩu thị tâm phi, thời điểm cần nhưng ra là cũng muốn.” thanh khác hơi đáng khinh.

      “Ta. . . Ta. . . Muốn. . .” Thanh kiều mỵ đến xương cốt đều phải mềm nhũn.

      “Thế nào, ngươi đều muốn, ta có thể cho chứ sao.”

      “Xấu…”

      “Ngoan ha –” Gió ngừng thổi, trăng rồi, chim cú mèo đều ngủ.

      ——— ————— tác giả ra suy nghĩ của mình: cố gắng cuộc sống, chậm rãi trưởng thành

      QA: Lam Lang tiểu bạch thỏ bị ác nữ đáng khinh nào đó ăn gắt gao đến xương cũng còn nữa rồi~~~~~
      linhdiep17Phan Hong Hanh thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 17: Nhà có chuyện vui (có thai)


      “Đều tại ngươi, làm ta mặt mũi gặp người nữa.” Ngày mới lại tới, Lam Lăng đấm đấm thắt lưng, trợn trắng mắt với ta: “Đến lúc đó như thế nào vậy a? !”

      “Để ta để ta…” Ta chân chó chạy nhanh tới xoa thắt lưng cho ông hổ. “Ngươi cần , ta cõng ngươi ha —— ôi, đau đau đau.” Thắt lưng của ta nha, lại bị bấm!

      Vẫn là xe trâu của nhà Dì cả giúp chúng ta đem đồ vật chuyển tốt, ta ôm Lam Lăng lên xe, nhìn ánh mắt đáng thương của Ngũ lang, Lý Nhạc đồng học cũng chạy nhanh đến muốn biểu , cũng bị bấm phen. Lý đồng học kéo kéo khóe miệng, có lên tiếng, tồi, có tiền đồ.

      Vưng roi vung lên chút, xe trâu chậm rãi lung lay chạy . Mặt trời đỏ rực bò lên lưng chừng núi, ta thích ý lắc lắc đầu, đây mới là nhân sinh a!

      Tiểu nhị tiệm gạo đưa bột mì mới tới, ta lấy bánh kẹo cưới đưa cho nàng.

      “Chúc mừng chúc mừng!” Tiểu nhị thấy chữ song hỉ cửa, rất tinh ý mà cười . “Cám ơn cám ơn!”

      Ta đưa nàng ra ngoài. Lại mua đồ ăn đường, bởi vì tại là cuối đông đầu xuân, còn chưa có cà chua cùng cà tím, hai loại mỳ mùi vị liền tạm thời bán. Vậy thêm cái gì nữa mới tốt đây? Linh quang chợt lóe, mỳ hầm, đúng rồi, mỳ hầm a, lúc trước như thế nào nghĩ tới đâu?

      Trong các loại mỳ hầm nổi danh nhất ngoài mỳ hầm đậu giác, nhưng lúc này đậu giác cũng chưa có. Kia, vậy mỳ hầm mầm đậu , mầm đậu bốn mùa đều có, lại rẻ. Vậy mỳ hầm mầm đậu thịt băm, còn có mỳ hầm sườn, mình cũng có thể ăn chút, cũng đủ dinh dưỡng. Bất quá hai loại này tốn dầu, cách làm cũng phiền toái, giá liền hơi cao chút . Sườn rất rẻ, mua hai cân sườn heo rán, trước hết làm cho A Lăng cùng Ngũ lang ăn thử , thứ tốt đương nhiên muốn cho người trong nhà dùng trước.

      Trước tiên đem sườn rửa sạch máu loãng, rang sơ qua chút lại thêm hương liệu trộn đều rồi hầm, cho thêm chút nước, sau khi hầm hồi, đem sườn cùng canh múc ra hai chén. cái nồi khác đốt lên chưng mỳ sợi, khoảng mười phút sau lại lấy ra trộn lên, để nguội. Rửa sạch chiếc nồi vừa mới hầm sườn, đổ dầu, thêm hành gừng thái sợi, ớt khô, thả khoai tấy thái hạt lựu, sào sơ qua vài cái, thêm nước, sườn, muối các loại…, rồi hầm. cái nồi khác cũng đốt, đổ du, thịt băm, xào chút, thêm hành gừng thái sợi, mầm đậu đảo lên xào, đem nửa mỳ sợi vừa để nguội xếp thành hình núi , đổ canh sườn lên rồi hầm.

      Nồi khoai tây xương sườn cũng hầm sai biệt lắm, chỗ mỳ còn lại cũng xếp lên thành hình núi , mỳ sợi được dính vào nồi để tránh bị cháy nồi, đem chỗ canh còn lại giội lên rồi cũng hầm. Bảy tám phút sau, vài giọt dầu vừng, đem mỳ múc ra, đồ ăn ở phía mỳ sợi, thơm a!

      “Ăn ngon ăn ngon!” Ngũ lang mồm to ăn.

      “Ta biết phải làm sao rồi, Tứ nương.” Vẫn là A Lăng hảo a!

      “Chúng ta đây ngày mai bắt đầu bán món này nữa à, sườn có thể trước đó hầm tốt, liền giảm được rất nhiều thời gian.” Ta cười tủm tỉm , tiền a, ta ngươi, thôi meo thôi meo dỗ (money money,go my home).

      Ngoài cửa dán ra quảng cáo mới: bổn điếm mới đưa ra hai món mỳ hầm, chào mừng ngài đến nhấm nháp.

      Mỳ sợi lúc trước tạo ra hiệu quả tốt, cho nên mỳ hầm hiệu quả cũng đặc biệt tốt, chúng ta vội vàng tới tận giữa trưa. Khó khăn lắm buổi chiều mới có ai, ba chúng ta ngồi ở cửa hàng uống trà, đếm tiền kiếm được hôm nay.

      Tổng cộng bán được ba mươi phần, mỗi phần hai mươi ba văn tiền, buổi liền kiếm được sáu trăm chín mươi văn, tệ tệ, buổi tối lại bán chút, hôm nay chừng có thể kdượcđược lượng bạc đâu, trừ tiền vốn, cũng có thể còn nửa lượng bạc lợi nhuận. Xem ra, chỉ cần thường thường có chút sáng ý nảy sinh, quán mỳ này vẫn rất tệ.

      “Diệp công tử đến đây?” Lam Lăng đột nhiên đứng lên tiếp đón. Ta xoay người nhìn lại, đúng vậy, Diệp Lan San mang theo hai tiểu thị kia xuất môn, đến cửa rồi.

      “Nghe các ngươi thành thân rồi, ta tới chúc mừng chút.” Diệp công tử ý bảo Diệp Hồng xuất ra đôi ngọc bội,

      “Đây là đưa cho các ngươi hạ lễ.”

      “Này quá quý trọng rồi, chúng ta thể thu.” Ta vội từ chối, ta cửa nhà nghèo mang theo ngọc bội…

      quý trọng, chút tâm ý của ta, các ngươi hãy nhận .” Từ chối phen, ta nhận ngọc bội, nhận thức cũng thời gian rất dài rồi, cũng khách khí nữa.

      “A Lăng, ta đeo cho ngươi.” Ta lấy tới khối ngọc bội, đeo tại cổ A Lăng, cũng lấy cái khác giống vậy đeo lên cổ mình, kéo A Lăng qua cùng nhau cám ơn.

      Diệp công tử nhất định muốn chúng ta gọi thẳng tên của là Lan San, chúng ta liền trực tiếp kêu, ta cùng A Lăng vốn lớn hơn , có việc gì kêu tên cũng tốt.

      A Lăng cùng Lan San chuyện, Diệp Hồng cùng Ngũ lang ngẫu nhiên xen vào hai câu, chuyện đơn giản là chút nam công, ăn vặt gì đó, quỷ thèm ăn Diệp Hồng còn hỏi mỳ hầm là cái dạng gì, A Lăng liền dẫn phòng bếp làm cho xem, Lan San cảm thấy tò mò cũng theo. Liền thừa ra ta cùng Ngũ lang cùng người mặc y phục màu vàng là Diệp Chanh mắt to trừng đôi mắt .

      “Hừ!”

      Ngũ lang quăng cho cái liếc mắt, giả bộ khốc cái gì nha, cầm lấy củ lạc, tiếng nhai vang ca ca. Diệp Chanh ngay cả mí mắt cũng chưa động, mang trà lên uống ngụm. Choáng váng, mấy người này, liền thừa ta người có việc gì làm, vậy ngồi nghĩ về người nào đó cũng tốt lắm.

      Rèm cửa vừa động, khuôn mặt lớn xuất trước tầm mắt mọi người, tiếp theo là Diệp Hồng, Lan San cùng A Lăng tới. Mỳ đặt ở bàn, ta vừa thấy, phốc, thành món thập cẩm rồi, khoai tây sườn mầm đậu còn có thịt băm thiếu thứ nào, mỳ cũng đứt quãng.

      “A Lăng, này là ai làm a, là cao nhân nào. là người thể xem bề ngoài, mỳ sợi thể nhìn bát đựng a! Ha ha ha…” Ta đập bàn.

      “Chẳng lẽ được sao? Ta làm, rất tốt ?” Diệp Hồng gãi đầu.

      tệ tệ, hương vị nhất định tốt, mau thừa dịp nóng ăn .” Ta quay đầu, nín cười,

      “Chính là bán kém chút, bất quá cũng phải bán quá kém đúng ?” phải kém chút? Lộn xộn như vậy ai ăn a. Ngũ lang phiết hạ miệng, cũng biết ý mở miệng. Diệp Hồng muốn cầm qua chén , bắt đầu ăn.

      tệ tệ, ăn ngon a, tiểu Chanh cũng tới chút.” Đều nhận được liên thanh “Hừ”.

      “Lan San ăn chút sao?” Ta hảo tâm hỏi.

      “Vừa ăn qua điểm tâm đến, ăn vô.”

      “Nha.”

      Ta quyết định làm món ăn mới chúc mừng, dùng nguyên liệu đơn giản nhất làm ra mỹ thực khác như vậy, đó mới là bản lĩnh.

      Khoai tây cắt hạt lựu, thả vào trong nước ngâm, ngũ lang bóc củ lạc xong để qua bên để chuẩn bị. Nước tương, dấm chua, đường, rượu vàng, tinh bột khoai lang, muối, có biện pháp, thiếu nguyên liệu đành phải dùng cái khác để thay thế, bất quá ảnh hưởng bao nhiêu đến hiệu quả, phân tốt nước dùng. Thái hành lá bày lên.

      Đổ dầu vào trong nồi, dùng lửa chiên khoai tây, chiên đến khi khoai tây vàng, múc ra, giữ lại dầu, thả ớt khô cắt vào, gừng thái sợi, hạt tiêu tỏa ra mùi thơm, đổ khoai tây cắt hạt lựu vào xào, đảo nhanh tay, đổ vào bát nước, đảo đều, thả lạc vàoc, đảo thêm vài lần nữa rồi bắc nồi ra, ha ha, phiên bản cải tiến của khoai tây Cung Bảo ra đời!

      Trong nháy mắt, mùa xuân qua hơn nửa, đến tháng tư. Chúng ta vẫn duy trì quy mô quán mỳ nước , cũng bởi vì sinh ý tồi liền khuếch trương mặt tiền cửa hàng, ta chỉ nghĩ tới cái loại đơn giản này, tiền chỉ cần đủ nhiều chút cho cuộc sống, A Lăng cùng Ngũ lang cũng thích bận rộn như vậy cuộc sống cũng quá mệt mỏi.

      Chúng ta trước sau như chiếu cố, A Lăng cùng Ngũ lang ở phòng bếp, người nấu mỳ, người nấu đồ ăn, ta chào hỏi khách khứa đồng thời cũng thường thường đến phòng bếp hoảng chút.

      Chúng ta có làm hôn lễ, nhưng vẫn thực bình yên như vậy, thậm chí ngay cả cảm mạo đều có bị, A Lăng lại tin tưởng vững chắc ý nghĩ khắc thê này, quên , coi như để cho giải sầu , ta cũng hề tới chuyện bổ sung hôn lễ nữa, dù sao chúng ta như vậy cũng tốt lắm.

      “Nôn. . .” A Lăng ném cái vung nồi, vọt tới ngoài phòng bếp, ngừng nôn.

      “A Lăng, ngươi làm sao vậy?” Mặt ta thoáng cái liền trắng bệch, vội chạy tới giúp đỡ .

      “Chính là ghê tởm, muốn phun… Nôn…” A Lăng thở phì phì . Cái kia, phải là… có ?

      “A Lăng, ngươi có phải hay cảm thấy mùi khói dầu thực ghê tởm?” Xác nhận chút.

      “Đúng vậy a, vốn rất tốt, sườn hầm tốt rồi, mở vung nồi ra, tỷ phu liền cảm thấy thoải mái.” Ngũ lang cùng ra giải thích .

      Xem ra, tám chín phần mười rồi, vẫn là thỉnh đại phụ xem chút, xác nhận tốt nhất. Ta phen ôm lấy A Lăng vào phòng, nhàng đặt lên giường, kéo chăn lên.

      “A Lăng, ngươi trước nằm chút, ngàn vạn lần đừng nhúc nhích, chờ ta trở lại a, ta lập tức trở lại!” Kêu Ngũ lang bưng tới chén nước ấm, lại tới cửa hàng thông báo câu: “Thực xin lỗi các vị, ta có chút việc gấp, các vị ăn xong cần trả tiền nữa, còn chưa ăn thực xin lỗi, lần sau lại mời ngài ăn.”

      “Đại phụ, đại phụ, phu lang nhà ta thoải mái, xin ngài lập tức xem chút, đa tạ ngài!” Ta vội vã xúc động tới y quán gần nhất, lôi kéo đại phụ liền .

      “Ai, từ từ, này còn có người bệnh nhân đâu rồi, ta xem xong .” Đại phụ giật tay khỏi tay ta, lần nữa ngồi ở trước mặt bệnh nhân. Ta gấp muốn giơ chân, lại dám làm gì, chính là mồ hôi ào ào chảy ra.

      “Tiểu Bình, bốc thuốc cho vị phu nhân này, ta ra ngoài khám bệnh.” Đại phụ chậm rì rì đem toa thuốc đưa cho hỏa kế, lại xách cái hòm thuốc lên, cũng quản ta lửa thiêu mông rồi, chậm rãi ra bên ngoài, ai nha, gấp chết người rồi!

      Cuối cùng cũng tới, ta vọt tới trong phòng: “A Lăng, ngươi cảm giác thế nào, còn khó chịu hơn sao?” Nhìn ngoan ngoãn nằm trong chăn, ta thở dài nhõm hơi.

      “A Lăng, đến, đưa tay ra, cho đại phụ nhìn xem.” Ta cầm tay A Lăng từ trong chăn ra, đặt cẩn thận, đại phụ bắt đầu xem mạch, qua lát, lại đổi tay kia, sau lúc lâu, gật gật đầu.

      “Thế nào, đại phụ?” Như thế nào phiền toái như vậy đâu?

      “Hỉ mạch, hơn tháng.” Đại phụ thực khẳng định .

      Hỉ mạch, là hỉ mạch, ta nhìn A Lăng liếc mắt cái, cũng ngây ngốc nhìn ta. Ha, hỉ mạch, đứa a, uổng công ta sớm chuẩn bị xong tiền sữa bột cho ngươi a!

      Ta nhàng ôm lấy cả chăn cùng nhau A Lăng: “A Lăng, đứa , chúng ta có đứa , ta rồi, có.” A Lăng nước mắt tràn khỏi hốc mắt, lòng ta đau muốn chết.

      “A Lăng, khóc a, vui vẻ vui vẻ –“

      “Ân, ta vui vẻ, ta có hài tử, con của chúng ta, Tứ nương!” A Lăng ngừng khóc, “Ta khi đó nằm mơ cũng chưa nghĩ đến ta có hôm nay.”

      “Ừ, chúng ta luôn luôn ở cùng nhau, nhìn bọn lớn lên, nhất định!” Khụ khụ, đại phụ cắt đứt chân tình thông báo của chúng ta,

      “Cái kia ta , các ngươi nên chú ý chút, đàn ông có thai thân mình có chút yếu, bình thường nhớ được quá mệt nhọc, bồi bổ nhiều hơn.”

      “Được, ta nhất định để cho mệt, mỗi ngày hầm canh cho uống, ta cẩn thận. Còn có, đại phụ, A Lăng có cần uống thuốc ?” Có vẻ như mang thai đều phải uống chút thuốc an thai gì đó.

      cần, chăm sóc tốt là được. Ta trở về, có chuyện gì tìm ta.” Đại phụ đứng dậy cáo từ.

      “Ta tiễn ngài…” Ta vội tiễn đại phụ ra ngoài, lại đưa chút tiền khám bệnh.

      “Tỷ phu, ta sắp có cháu trai cháu sao?” Ngũ lang ghé vào đầu giường hỏi A Lăng.

      “Ân.” A Lăng nhàng vỗ về bụng, còn tám tháng nữa có.

      vậy chăng? Ta có thể sờ sờ sao?” Ngũ lang vươn tay nghĩ muốn phóng tới bụng A Lăng. Ta vội chặn lại tiêu diệt móng vuốt An Lộc Sơn, nên cẩn thận chút.

      “Cẩn thận thương tổn tới đứa , đến, chậm rãi chút.”

      “Sờ cũng được a!” Ngũ lang tiếc nuối kêu lên.

      “Ngốc, tại đương nhiên sờ được rồi, chờ thêm mấy tháng, bụng nổi lên là được.” Giáo dục bắt buộc cần phải phổ cập a, ta cảm thán.

      “Nga, ta lại biết.” Ngũ lang bĩu môi.

      A Lăng cười nhìn chúng ta đùa giỡn trong phòng, tốt a!

      ——— ———–—- tác giả ra suy nghĩ của mình: Bổ Tề (đủ)
      Phan Hong Hanhlinhdiep17 thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 18: Phong ba nổi lên



      Lam Lăng trong khoảng thời gian này rất buồn bực, nguyên nhân chính là bây giờ là bảo bối trong nhà của nữ nhân kia, nàng tại so với mấy ông lưỡi dài kia còn dong dài hơn, này cũng được, kia cũng được, đường nhiều thêm bước lộ cũng phải trông. Lại cho phép xuất môn, sợ bị va chạm; cho phép vào phòng bếp, sợ bị khói hun; cho phép thêu hoa, sợ làm bị thương ánh mắt; cho phép… nhàm chán a — Lam Lăng lại lần thở dài, cầm lấy kéo, cắt quần áo cho đứa , quyền lợi này vẫn là phải thiên tân vạn khổ mới giành được, ai…

      “A Lăng, nhà Dì cả tặng con gà trống, ta đem hầm canh rồi, ta đặc biệt đem phần thịt nhiều mỡ đều vứt hết, nhanh uống chút xem…” Ta chạy nhanh bưng canh tới.

      nhà Dì cả cùng chúng ta quan hệ càng ngày càng tốt, dì Hai vẫn là đến, tuy rằng ở gần, ta cũng nghĩ tới vì Lam Lăng, dù sao năm đó đều ở trấn , hơn nữa cái chuyện Trịnh Bình Nhi kia, càng thoải mái .

      muốn uống, ngươi xem ta đều mập thêm vòng lớn rồi, ta uống –” Bị làm nũng…

      “Ngoan ha, uống nhanh , ta hầm lâu, thơm a! Đại phụ thân thể ngươi đuối, phải bồi bổ nhiều, A Lăng a, phải nghe lời đại phụ.” Ta lời thấm thía khuyên bảo.

      “Mỗi ngày canh xương cốt, canh gà, ta bao giờ nữa muốn uống nữa!” Được được được, đàn ông có thai lớn nhất.

      “Liền uống hai thìa, rồi buổi trưa ta dẫn ngươi ra đường chút, được .” Tiếp tục dỗ.

      “Ngươi a, ta đây liền uống hai thìa.” A lăng tiếp nhận bát, uống lên hai thìa xong như thế nào cũng uống nữa, vì thế, còn lại đều vào bụng của ta, choáng váng.

      Trong khoảng thời gian A Lăng mang thai này, trong cửa hàng may mà có Lý Nhạc, cũng biết nàng là như thế nào đem lão nương bưu hãn kia của nàng thu phục, ngay ở trong cửa hàng hỗ trợ, buổi tối ngủ ở trong gian sương phòng cách vách kia.

      Vốn là muốn gọi nhà Dì cả đến hỗ trợ, đáng tiếc hai người tỷ phu ở đây cũng thuận tiện, hai người tỷ tỷ lại là nữ nhân theo đúng chuẩn mực nữ tôn, đem lý thuyết nữ tử cách xa nhà bếp thực triệt để hoàn toàn. May mắn Lý Nhạc đồng học bình thường vụng trộm học chút trù nghệ, □□, làm mỳ sợi vẫn là dễ như trở bàn tay. Vì thế, phòng bếp quán mỳ Liễu gia liền đổi thành Lý Nhạc cùng Ngũ lang hợp tác, ta chào hỏi khách khứa ngoài ra còn chiếu cố Lam Lăng. Khi có khách nhân cùng Lam Lăng ở trong sân xoay quanh, cây nho trồng lúc mới tới cũng bò đầy giá, nhìn thế này chắc năm nay có nho ăn.

      Thai nhi ba tháng đầu chưa ổn định, phải đặc biệt cẩn thận, ta mặc dù chưa từng thấy nam nhân sanh con, nhưng cũng biết nhất định là dễ dàng, lại càng thêm cẩn thận chút phân tâm. Chỉ cần có thời gian, ta liền xem 《chửa phu ăn kiêng 》, 《 điều dưỡng cho chửa phu 》, 《 chuẩn bị cho chửa phu 》 …, tranh thủ đem hết thảy uy hiếp đều bóp chết trong trứng nước.

      Mắt thấy thai nhi ba tháng, đại phụ cũng có vấn đề gì, ta liền tính mang Lam Lăng đến đường chút, trong khoảng thời gian này nghẹn chết .

      Buổi chiều đóng cửa hàng, Lý Nhạc và Ngũ lang cùng ở phía trước, ta giúp đỡ Lam Lăng theo ở phía sau, thân mình hơn ba tháng, có thể nhìn ra. Lam Lăng mặc quần áo được sửa lớn, nhưng thực ra cũng lộ kích thước lưng áo. Trời nóng, người đường cũng phải rất nhiều. Nhìn quán buôn bán này cùng mấy đại nương bán tạp vật, ta khỏi nghĩ đến bộ dạng lần đầu tiên khi vừa mới đến trấn , cũng chính là ở nơi này gặp gỡ Lam Lăng, lão thiên gia, cám ơn ngươi!

      “Tứ nương nghĩ gì thế?” Lam Lăng thấy ta còn ngẩn người nửa ngày lời nào.

      “A? Nha. Ta suy nghĩ bộ dạng của ta khi lần đầu tiên tới trấn , cũng chính là lần đó gặp được ngươi. Ta cao hứng tại chỗ kia khi gặp được ngươi, sớm cũng muộn, vừa vặn.” Ta cảm khái.

      “Đúng vậy a, ta cũng vậy, vừa vặn liền gặp được ngươi, người nhiều như vậy, ta hết lần này tới lần khác liền túm đến ngươi.” Lam Lăng cũng rất cảm khái: “Nhất định là nương phù hộ ta!”

      “Ân, lần khác chúng ta đốt hoá vàng mã cho nương , ta muốn dập đầu cho nàng, cám ơn nàng sinh ra nhi tử tốt như ngươi vậy, lại cho ta gặp được.”

      “Ân, chúng ta cùng .”

      “Tỷ, tỷ phu, các ngươi cái gì đó, chậm như vậy? Tỷ phu, này, cho ngươi kẹo hồ lô, ta thích ăn nhất.” Ngũ lang đưa chuỗi đường hồ lô lại đây, miệng còn cắn chuỗi. Lam lăng đưa tay ra lấy, trời ạ! Ta chạy nhanh lấy lại đây:

      “A Lăng thể ăn, sơn tra dễ dàng sanh non, thể ăn.” Ta nhìn ánh mắt mong chờ của A Lăng, được, quá nguy hiểm.

      “Về sau nhất định mua nhiều cho ngươi ăn, tại được. Kia, Lý Nhạc, ngươi ăn .”

      “Chỉ có biết ăn thôi!” Ngũ lang nhìn Lý Nhạc cắn kẹo hồ lô, chạy đến bên. Ha ha, chậm rãi bồi dưỡng !

      rất xa rồi, cần phải trở về. Ta giúp đỡ A Lăng trở về, lại chú ý tới bên có ánh mắt mang theo miệt thị cùng hận ý.

      là Lam Lăng cái sao chổi kia a, lại còn chết, còn…” Nữ tử miệng lẩm bẩm.

      “Tộc trưởng, ngài nhất định phải quản, cái kia…”

      “Nga, có việc này? Rất kỳ quái! Ngày mai phải tìm hiểu xem, ngươi tìm nhiều người chút .”

      “Dạ dạ, nhất định!”

      A Lăng còn ngủ, ta lặng lẽ thức dậy, đem chăn nhét vào, buổi sáng tháng sáu còn chưa phải quá nóng. Đến trong viện, Lý Nhạc cùng Ngũ lang thức dậy, rửa mặt, ta thuận tay sờ soạng rửa mặt, vào phòng bếp bắt đầu nhào bột mì, Ngũ lang tiến vào hỗ trợ, đem đồ ăn rửa tốt gạt để ở bên. Bởi vì phòng bếp lớn, liền mua hai cái bếp lò đặt ở trong viện, chuyên môn hầm sườn, ngày còn có thể dùng để sưởi ấm. Chỉ chốc lát sau, mùi sườn tỏa ra nhàng bay khắp sân.

      Lý Nhạc mở ra cửa cửa hàng, cẩn thận lấy bàn ra, chuẩn bị buôn bán. lâu sau, có nhóm thôn phụ ở nông thôn đến trấn họp chợ lục tục vào, mang mỳ lên cho những khách nhân này, Lý Nhạc lại thấy đám người tới, trước chính là lão thái thái tay cầm quải trượng.

      “Mấy vị là muốn ăn mỳ sao?” Lý Nhạc lập tức nghênh đón. Lão thái thái để ý, xoay người hỏi nữ tử cúi đầu khom lưng ở bên cạnh:

      “Là nơi này sao?”

      “Dạ dạ, chính là chỗ này!” Nàng kia thực chân chó gật đầu: “Tuyệt đối chính xác, ta đều hỏi thăm tốt lắm.”

      “Mấy vị đây là…?” Lý Nhạc lại hỏi.

      “Ngươi thành đứng bên , kêu Lam Lăng ra!” Lão thái thái khẩu khí rất lớn.

      biết vài vị tìm Lam tỷ phu có chuyện gì?” Lý Nhạc cung kính dò hỏi.

      “Kêu Lam Lăng ra, phí lời cái gì!” Nữ tử chân chó nữ kêu lên, “Tộc trưởng đến đây gọi tới để hỏi, nhanh !”

      Lý Nhạc như thế nào đứng mãi ở cửa, cùng ai chuyện mà lâu như vậy, ta tới nhìn xem.

      “Lý Nhạc, làm sao vậy?”

      “Tứ nương, Tộc trưởng gì đó này muốn gặp Lam tỷ phu.” Lý Nhạc giọng .

      Con tôm tộc trưởng gì? Trong trấn này lại còn có tộc trưởng? Khôi hài, này lại còn quản Lam Lăng chuyện gì?

      “Chính là nàng, gian phụ của Lam Lăng!” Nữ tử chân chó tay chỉ hướng ta, còn mang theo khinh bỉ.

      Gì, gian phụ? Bản thân ta, gian phụ!

      “Ở đâu ra chó hoang tới đây gọi bậy?!” Ta nổi giận, “Ta cùng A Lăng cưới hỏi đàng hoàng, tam môi lục sính chút cũng kém, làm sao đến phiên con chó hoang này sủa loạn?”

      “Đông!” Thanh ấm của quải trượng chống xuống đất, kháo, bộ dạng này cũng tới a, sợ ngươi!

      “Kêu Lam Lăng ra! Ta hỏi mấy câu.” Tộc trưởng đại nhân trong truyền thuyết mở miệng.

      “Ngươi tính là rễ hành kia, A Lăng nhà ta là để chút chó và mèo có thể gặp sao?” Đối với người cho thấy ràng là tìm đến kiếm chuyện, cũng cần khách khí.

      “Ngươi dám như vậy với ta!” Lão thái thái thay đổi sắc mặt, nữ tử chân chó vui sướng khi người gặp họa quạt gió.

      “Như thế nào dám, bảo ta được mười ngày mười đêm cũng thành vấn đề!” Chỉ chốc lát liền có vòng người vây quanh chỉ trỏ, khách nhân trong cửa hàng cũng ăn, mở to hai mắt bát quái.

      “Tứ nương –” Ta quay người lại, A Lăng như thế nào ra?

      “A Lăng, mau trở về nằm, ta đuổi những người này rồi vào cùng ngươi, ngoan, mau vào .”

      “Tứ nương, cần .” A Lăng đối với nữ tử chân chó mở miệng: “Dì Ba, phòng ở nhà ta ở thực thoải mái ?”

      Dì Ba? Chính là cái người chiếm nhà A Lăng, còn đem A Lăng đuổi ra kia? Tốt lắm, tốt lắm, oan gia ngõ hẹp, còn chính mình đưa tới cửa phải ?

      “Lam Lăng, ta hỏi ngươi, ngươi có phải hay cùng nữ nhân này sống cùng nhau rồi?” Tộc trưởng đánh gãy cái nhìn chằm chằm của ta đối với nữ tử chân chó.

      “Còn phải hỏi sao, tộc trưởng, ngươi xem ngay cả đứa đều có.” Nữ tử chân chó kia lập tức chen miệng .

      Ta giúp đỡ A Lăng ngồi ở ghế xong, xoay người chống lại cả đám người.

      “Chúng ta đứng đắn trải qua thành thân có môi có sính rồi, sống cùng chỗ là đúng , có đứa cũng có phạm pháp ?”

      “Các ngươi căn bản bái đường, tính!” Nữ nhân reo lên, “Tất cả mọi người đều biết đến!”

      “Vị này là dì Ba phải ? Tam môi lục sính tất cả mọi người có thể làm chứng, như thế nào tính?” Ta có chút cảm giác vô lực, những người này là ăn no rỗi việc!

      “Lam lăng ngươi , ngươi có phải hay bị buộc? Chúng ta làm chủ cho ngươi, ngươi cần sợ, cứ việc thẳng.” Tộc trưởng lại chuyển hướng về phía Lam Lăng.

      Xoa trán, biết gì, cổ nhân làm sao đều là bộ dáng ra vẻ người tốt như thế này đâu?

      “Ta là tự nguyện, có người ép ta, cùng Tứ nương sống chỗ ta rất hạnh phúc.” Lam Lăng thản nhiên mở miệng.

      “A Lăng –” ta cầm tay A Lăng.

      “Tự nguyện? Đó là gian phụ * phu sao!” Nữ nhân hưng phấn, đối với mọi người xem náo nhiệt kêu: “Phải , các ngươi ?”

      “Trong tộc Lam thị cũng biết, có người cầu hôn, cũng có người đưa sính lễ, cũng có trưởng bối đồng ý. Cho nên, tam môi lục sính của ngươi cũng bảo vệ được.” Tộc trưởng chậm rãi mở miệng.

      “Cho nên, gian phụ * phu, ấn tộc quy là muốn trầm đường!” Nữ nhân nhảy dựng lên, “Mau chút mau chút, trầm đường.”

      Con bà nó nữ nhân chết tiệt!

      “Vị này là Tộc trưởng phải ? Thời điểm mẫu thân A Lăng bị bệnh nặng ngươi ở đâu? Thời điểm A Lăng bị đuổi ra khỏi nhà ngươi ở đâu? Thời điểm nhà của A Lăng bị người gọi là dì Ba này chiếm ngươi ở đâu? Thời điểm A Lăng ở đường bán mình chôn cất mẹ ngươi ở đâu? thời điểm A Lăng ở miếu đổ nát thiếu chút nữa đói chết ngươi lại làm gì?” Ta phẫn nộ rồi,

      tại, A Lăng vất vả trôi qua tốt hơn, ngươi cái người gọi là Tộc trưởng này lại muốn đến giết chết , ràng việc hôn nhân ngươi há mồm liền bác bỏ, luôn mồm giúp đỡ cái nữ nhân vô sỉ kia, vị trí Tộc trưởng này ngươi làm tốt a, uy phong to a! Khi dễ tiểu dân chúng rất vui vẻ a, xem ra chuyện như vậy làm ít a, đều mặt đỏ tim đập rồi, ha ha ha!”

      “Như vậy a…”

      “A… Quá vô sỉ rồi!”

      “……”

      mảnh tiếng nghị luận…

      “Ngươi!”

      Thẹn quá thành giận chứgì ? có người nào cho ngươi mặt mũi như vậy ? Tộc trưởng vẫy vẫy tay, còn có mấy nữ nhân cao lớn thô kệch tới đây.

      “Các ngươi dám!” Ta tiếp nhận dao thái Ngũ lang truyền tới, con bà nó, sống hai đời, đây là lần đầu tiên tức giận như vậy!

      ——— ————-– tác giả ra suy nghĩ của mình: có kinh nghiệm cãi nhau gì, được thông qua ha
      Phan Hong Hanhlinhdiep17 thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 19: Dẹp yên phong ba


      “Tránh ra, tránh ra!” đám nha dịch đẩy đám người ra, “Thủ Thành Đại nhân tới rồi!”

      Nữ nhân trung niên mặc quan phục tới, nhìn song phương giương cung bạt kiếm. Lơ đãng nhìn về phía đám người, vừa mới nhìn thấy Diệp Hồng hướng ta ra ám hiệu, ta thoáng chốc hiểu được là đa tạ. Lan San tốt bụng, nhất định phải hạnh phúc!

      “Sao lại thế này, náo loạn lợi hại như vậy?” Diệp Đại nhân uy nghiêm . Cuối cùng phá vỡ thông lệ luôn là khi tình chấm dứt cảnh sát mới xuất . Diệp đại nhân rất nhanh biết ràng ngọn nguồn tình, ý bảo mọi người im lặng, nghe nàng .

      “Chuyện này, Liễu Tứ nương quả tam môi lục sính rồi, cũng mời khách tổ chức, các ngươi trong tộc cũng đừng xen vào.” Diệp Đại nhân tới dàn xếp.

      “Nhưng trong tộc Lam thị cũng nhận được thư mời, Lam Lăng chỉ là nam tử, chính mình căn bản thể làm chủ, tình tính.” Tộc trưởng nể tình.

      “Thôi , các nàng ngươi tình ta nguyện, các ngươi cũng đừng quản, tất cả mọi người đều thuận tiện đúng ?” Thanh quan cũng quản được việc nhà, khó khăn thế nào!

      “Như vậy sao được? có mai mối tằng tịu với nhau, ngay cả đứa đều có rồi, nên trầm đường!” Nữ nhân chân chó lại ra kêu gào.

      “Đây là chuyện gia tộc, cho dù Đại nhân ngài cũng tiện nhúng tay, mời Đại nhân cần lo cho.” Tộc trưởng tiếp tục .

      Con bà nó, nhất định là thu chỗ tốt gì.

      “Các ngươi. . .” Diệp Đại nhân cũng biết cái gì cho phải.

      “Xin hỏi tộc trưởng, đến , có phải hay đều là bởi vì ta họ Lam, là người trong tộc Lam thị?” Lam Lăng đột nhiên lên tiếng .

      Tộc trưởng nhìn Lam Lăng: “Đúng vậy!”

      “Được, nếu ta phải người Lam gia, họ Lam, có phải hay tình gì cũng có?” Lam Lăng tiếp tục hỏi.

      Nhìn Lam Lăng đột nhiên rất suy sụp, lòng ta đau muốn chết, cầm tay .

      “A Lăng, ngươi có ta, ta vẫn cùng ngươi, ta cái gì cũng sợ, ngươi đừng lo lắng.”

      Lam Lăng buông tay ra, nhìn thẳng tộc trưởng: “Có phải hay , Tộc trưởng đại nhân?”

      “Phải! Nhưng ngươi là tộc nhân Lam thị, ngươi phải bị tộc quy xử trí.”

      “Ngươi nếu họ Lam, phòng ở kia ngươi bao giờ được ở nữa!” Nữ nhân chân chó lại ra.

      Nga, hóa ra náo loạn nửa ngày cũng bởi vì này!

      Ta muốn nổi đóa Lam Lăng lại ngăn lại: “Tứ nương, đem ta cái hộp kia lấy ra, chính là cái ngươi vẫn hỏi ta là cái gì, ta cho ngươi kia, ngay tại ngăn kéo dưới bên bàn trang điểm.”

      Nga, nghĩ tới, vẫn là lúc trước chuyển nhà nhìn thấy cái này, sau lại thấy, cũng có hỏi, chẳng lẽ còn có bảo vật gì hay sao?

      “Ngũ lang, ngươi lấy, nhanh chút a!” Ta cầm tay Lam Lăng, chúng ta muốn cùng nhau đối mặt hết thảy.

      Bên ngoài yên tĩnh lại, tất cả mọi người rất ngạc nhiên, đến tột cùng là cái gì vậy đâu? Cư nhiên làm cho Lam Lăng trấn định như vậy, lại có chút nên lời… Bi thương?

      “Tỷ phu, cho ngươi.” Ngũ lang rất nhanh đem hòm mang tới: “Là cái gì nha?”

      Lam Lăng chậm rãi mở hòm ra, đưa tay lấy ra mặt giấy có chút nhăn, chậm rãi bày ra.

      tờ giấy rách thôi, có cái gì ghê gớm đâu.” Nữ nhân chân chó lầm bầm .

      “Văn tự bán mình, văn tự bán mình của ta.” Lam Lăng thực bình thản , thấy tay run, cho dù ta ngốc hơn nữa cũng biết ký văn tự bán mình phải là dân thường rồi, chính là nô tịch rồi, khó trách thần sắc A Lăng lại bi ai tuyệt vọng đau lòng như vậy!

      “Toàn bộ trấn mọi người đều biết chuyện ba năm trước đây, ta ở đường bán mình chôn cất mẫu, cũng đều biết lúc ấy ta quỳ ba ngày có người quan tâm, đúng ?” A Lăng tiếp.

      “A Lăng, đừng nữa.” Ta ôm A Lăng, cứ như vậy vạch trần thương thế của , quá khứ thống khổ như vậy, ta nên sớm chút gặp gỡ , để ăn chút khổ mới đúng!

      “Ta sao, Tứ nương, để cho ta .” A Lăng bắt lấy tay của ta: “Ngày thứ ba, ta vừa mệt vừa đói, trong hỗn loạn, bắt được chân người, người kia cho ta mười văn tiền, tất cả mọi người nhìn thấy ?”

      “Đúng vậy a, ta nhớ được, bé kia cũng rất nghèo.” đại thúc .

      “Đúng vậy, ta cũng nhớ được, sau lại ta cũng thả đồng tiền.” Lại đại tỷ tiếp.

      “Ân, đúng vậy.”

      “Đúng, đúng…”

      A Lăng chờ tiếng nghị luận chút, mới mở miệng : “Người kia chính là Tứ nương, hết thảy lúc ấy ta liền bán mình cho nàng rồi, từ khi đó ta liền bắt đầu là người Liễu gia, ta hề họ Lam –“

      “Lừa ai đó, mười văn tiền có thể mua người?” Nữ nhân chân chó khinh thường.

      “Ha ha, ta khi đó, mười văn tiền ngươi mua sao?” A Lăng cười lạnh.

      “Phi phi, xui, cho ta đều cần!” Chân chó phỉ nhổ .

      “Vậy mười văn tiền còn mua được ta?” A Lăng cười khổ: “Chỉ có Tứ nương chê ta, còn vẫn chiếu cố ta, cho ta cái nhà…”

      “Đúng, là nàng, ta nhớ được, tuy rằng thay đổi chút, vẫn có thể nhận ra.” Quần chúng Giáp.

      “Đúng vậy a, ta còn nhớ , hôm đó chính là nàng bán túi hương rất được kia.” Quần chúng Ất.

      “Đúng nga, đây phải là tiểu nam hài sợ người lạ năm đó đây sao?” Quần chúng Bính cư nhiên nhận ra Ngũ lang.

      “Đúng nga, sau lại phải đều sao, người bán túi hương đem cái kia sao chổi, nga , cái kia bán mình mang về nhà sao?”

      “Đúng đúng! Nguyên lai chính là các nàng nha.”

      Lực lượng quần chúng quả nhiên là cường đại, lúc này nghĩ ra tên cũng khó!

      “Như vậy, tất cả mọi người có thể làm chứng, ta phải tộc nhân Lam thị, ta họ Lam, các ngươi xen vào chứ?” Lam Lăng nhìn chằm chằm Tộc trưởng hỏi.

      “Ngươi — hừ!” Tộc trưởng vung tay áo, xoay mặt liền mắng cái người gọi là dì Ba kia: “Nhìn ngươi làm chuyện gì!”

      “Đúng vậy a, chúng ta lại mắt mờ, liếc mắt cái liền biết nào là chuyện tốt, nào là chuyện xấu, phải ?”

      Tộc trưởng vẫn như cũ nể mặt cho ngươi, ai kêu ngươi nối giáo cho giặc! Dì Ba kia thẹn quá nghiêm mặt cười :

      “Phòng ở kia chính là của ta rồi, ngươi đừng nghĩ lại muốn!”

      Hừ, ta cười nhạo tiếng.

      “Phòng ở bị chó ở, người làm sao còn có thể ở được nữa a? Mau cút quay về hang ổ chó của ngươi , đừng ở chỗ này mất mặt xấu hổ nữa!”

      “Lý Nhạc, đặt tấm bảng, liền viết lên ‘Lam Tam nương và chó được vào’ đặt tại chỗ bắt mắt ở cửa.”

      “Được, ta bây giờ liền !” Ha, Lý đồng học rất phối hợp!

      “Ngươi –” Lam Tam nương còn muốn trừng mắt. Bị tộc trưởng cho cái lôi trở về, căm giận mang người rời .

      Ha, Mất mặt lớn !

      Mọi người tan, thanh danh của chúng ta cũng lan ra ngoài, xem ra bao lâu nữa nổi tiếng cả nước.

      “Diệp Đại nhân, hôm nay đa tạ giúp đỡ của ngài.” Ta cùng Diệp Đại nhân cám ơn, dù sao bên ngoài cũng là các nàng bảo vệ chúng ta.

      “Tiến vào uống ly trà .”

      cần, bình thường nghe San nhi qua các ngươi, các ngươi đều là người rất tốt, hôm nay có thể giúp đỡ chút việc cũng tốt, đáng tiếc cuối cùng cũng giúp được cái gì.”

      Oa Diệp Đại nhân tuyệt đối là quan tốt.

      “Nếu có Đại nhân ngài, các nàng làm sao dễ dàng bỏ qua như vậy? Đại nhân lưu lại , chúng ta mời ngài ăn bữa cơm, cám ơn ngài!”

      cần, ta còn có công vụ, phải trở về, San nhi các ngươi tán gẫu , ta đây.”

      “Ta tiễn ngài, Đại nhân.”

      Sau khi tiễn Diệp Đại nhân, ta trở lại chỉ thấy A Lăng mặt tái nhợt, tay ôm bụng, tâm căng thẳng: “A Lăng ngươi làm sao vậy, có phải hay bụng thoải mái! Ngươi đừng sợ a, ta mời đại phu!”

      “Lý Nhạc rồi, ngươi đừng vội.” Lan San ngăn cản ta.

      Ta ôm lấy A Lăng, Diệp Hồng giúp đỡ chân A Lăng, chúng ta đem A Lăng an trí ở giường, dùng chăn đệm ở sau người, để A Lăng nửa nằm nửa ngồi. Lý Nhạc cũng mang theo đại phụ lần trước vào.

      “Động thai khí, uống hai thang thuốc là tốt rồi, nhưng phải nhớ kỹ, thể lại tức giận lớn như vậy nữa.” Đại phụ bắt mạch xong, tiếp theo lại kê đơn thuốc, Lý Nhạc lại cùng lấy thuốc, là may mà có nàng, bên người chúng ta đều là người tốt a!

      Lan San cũng mang theo hai tiểu thị cáo từ, ta vạch chăn, nằm vật xuống giường, nhàng ôm A Lăng, bồi chuyện.

      “A lăng, đều trôi qua rồi, có chuyện gì rồi, chớ sợ chớ sợ a.” Ta muốn khóc, nhưng thể, A Lăng yếu ớt như vậy, làm cho tâm đều níu chặt lại.

      “Tứ nương, ta biết các nàng cũng thích ta, ta cũng vậy chưa từng trông cậy vào các nàng, nhưng các nàng làm sao lại ác như vậy a, nhất định phải bức chết ta?” A Lăng nức nở: “Ta liền chỉ còn lại chữ “Lam” là mẫu thân thôi, tại cũng có, ta thực xin lỗi nương –“

      “A Lăng, cần nhịn, khóc lên tốt rồi, khóc , ta ở đây.” Ánh mắt ta ê ẩm, trong lòng có ý tưởng, chờ thời điểm đến, nhất định cho A Lăng kinh hỉ.

      “A Lăng, chúng ta phải sống vui vẻ, mỗi ngày đều là hạnh phúc nhất, cho các nàng được như ý!”

      “Ân!” A Lăng mạnh gật đầu, lau khô nước mắt, khóe miệng khẽ cong, lộ ra tươi cười lớn, “Chúng ta tốt tốt, còn có đứa của chúng ta, chúng ta mỗi ngày đều vui vẻ, khoái hoạt!”

      Ta ôm sát A Lăng, thêm gì nữa, chính là lẳng lặng nằm, tính toán thời gian thuộc về chúng ta.

      “Khấu khấu!”

      “Chuyện gì?” Ta đắp chăn cho A Lăng.

      “Tứ nương, thuốc của Lam tỷ phu được rồi, mau thừa dịp nóng uống !” Là Lý Nhạc. “Chờ chút, .”

      Ta đứng dậy, tiếp nhận thuốc: “A Lăng, đến đây, uống thuốc.”

      Nhìn A Lăng uống xong thuốc, lại ăn viên đường, đắp lại chăn xong, để cho trước ngủ giấc. Nhìn A Lăng ngủ, ta nhàng đóng cửa lại, đến trong cửa hàng nhìn xem. Trải qua trận náo loạn như vậy, trong cửa hàng lại vẫn có người ăn cơm, là khó được a, tám phần là náo nhiệt chưa nghiền ? Được rồi, thanh toàn ngươi!

      “A Nhạc, tấm biển làm xong chưa?”

      “Còn chưa xong đâu.” Lý Nhạc tiếp lời , tiếp theo hạ giọng: “Tứ nương, làm a?”

      “Đó là đương nhiên!” Ta đề cao thanh , nhìn bốn phía nhanh chóng giơ lên lỗ tai, “Ta việc buôn bán chú ý đúng là chữ tín, ra đương nhiên làm được!”

      “Hảo, ta lại thúc giục thúc giục, ngày mai nhất định liền treo lên.”

      Ha ha, nhìn này khách nhân nhanh chóng ăn xong, trả tiền ra ngoài. Nguyên lai thế giới này nữ nhân cũng giống như nam nhân thực bát quái, bát quái quả nhiên chỗ nào cũng có a!

      ——— ————— tác giả ra suy nghĩ của mình: ta mấy ngày này khắp nơi hay ho, mọi chuyện thuận, nếu càng chậm, xin hãy tha lỗi, ta tâm tình tệ hết biết rồi hôm nay xe điện ngầm động kinh, hại ta còn đến muộn, bức tranh vòng…
      Phan Hong Hanhlinhdiep17 thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 20: Tuyển tú trong truyền thuyết


      Ngày hôm sau, đầy ngập khách đến, tám phần là hướng về phía chuyện ngày hôm qua, đến điều tra thực hư ? Lại qua ngày, vẫn là còn chỗ ngồi, nhất định là nghe xong ngày hôm qua loan truyền giờ quay lại bát quái, đến tận mắt nhìn thấy mới là a? Ha ha, tầm biển , ra khiến chúng ta kiếm được khoản lớn.

      “Tứ nương, tấm biển đó treo tới khi nào, cũng thể cứ treo mãi như vậy ?” A Lăng cũng tò mò.

      “Treo , đến khi nào hỏng, làm củi nhóm lửa !” Ta đốt chết ngươi Lam Tam nương, lần lượt khi dễ A Lăng nhà ta, nghĩ ta mèo bệnh a?!

      “Ha ha…”

      “Hì hì…”

      “Có cừu oán liền báo, quả nhiên thống khoái a!” Lan San cũng tới.

      “Mau tới đây ngồi, bên ngoài nóng, uống ly trà .”

      Lan San ngồi xuống, cho bọn họ rót trà lên, cười tủm tỉm nhìn mấy người bọn họ chuyện phiếm, đột nhiên nhớ tới đậu giác cùng cà chua nên đưa ra thị trường chứ? Cầm tiền liền hướng bên ngoài chạy , cũng còn lo lắng cùng bọn họ chào hỏi.

      “Tứ nương ngươi đâu vậy?” Lam Lăng ngăn đón ta hỏi.

      “Chờ ta trở lại a, làm cho ngươi đồ ăn ngon.” Ta thuận miệng đáp.

      là hấp tấp, đều làm nương người ta rồi, còn có trầm ổn như vậy.” Lam Lăng thở dài.

      “Ha ha, thực hâm mộ các ngươi a, cuộc sống thực đơn giản lại hạnh phúc nha.” Lan San tán thưởng, tiếp theo cười khổ: “Giống như nhà ta, những người thị phu kia của nương cả ngày làm cho gà bay chó sủa, nhìn là thấy phiền.”

      Phụ thân Lan San mất sớm, mẫu thân chỉ có đứa con trai là , vì thế cưới đám thị phu vào cửa, nhưng kỳ quái là lại có thêm được đứa nào, những thị phu này lại cần, cũng khó trách Lan San thích cùng chỗ với chúng ta. Lam Lăng nghĩ đến nghe được cái này, nhưng cũng biết khuyên từ đâu, chuyện nhà người ta cũng tiện mở miệng. Chuyển sang chuyện khác:

      “Lan San ngươi cảm thấy, Tứ nương nghĩ được món gì ăn ngon ?”

      đúng là đoán được, nàng luôn có thể làm mấy món ăn chúng ta chưa thấy qua.” Lan San nghĩ lát, vẫn là lắc đầu. Đề tài cứ như vậy lại chuyển tới đồ ăn phía , nhất thời khí tốt lắm, mỗi người đều ra khẩu vị mình thích nhấ.

      “Ách, các ngươi làm sao lại nhìn ta như vậy?” Ta vừa vào cửa liền thấy khiếp sợ, năm người mười con mắt nhìn chằm chằm ta, may mà bên cạnh có pho tượng.

      “Cái gì ăn ngon?” A Lăng dẫn đầu mở miệng.

      “Ta nhất định ăn qua.” Diệp Hồng cướp lời.

      “Tỷ, ta muốn ăn!” Ngũ lang bá đạo nhất.

      “Tứ nương, nhanh làm , chúng ta chờ cũng sốt ruột.” Lý Nhạc cũng gấp.

      hổ là Lan San công tử, chỉ mỉm cười, cũng mở miệng, là có nội hàm, nếu bỏ qua ánh mắt sáng lên quá mức kia. Pho tượng vẫn là phản ứng, quả nhiên hổ là mặt than.

      Nhận mệnh vào phòng bếp, bất quá vẫn là thuận tay kéo Lý Nhạc lại đây, bọn họ đều là nam nhi gia coi như xong, ngươi cu li hãy theo ta , phải ‘có tội cùng nhau chịu’ sao.

      Làm là món ăn ta thích ăn nhất, làm đậu giác trộn, lại phối thêm chút đồ ăn tốt lắm, món chính hôm nay chính là mỳ hầm đậu giác sắp được ra mắt. Đậu giác bỏ đầu đuôi, cắt thành từng đoạn hơi dài chút, ớt khô cắt đoạn ngắn, hành gừng tỏi cắt , thịt heo cắt hạt lựu, để ở bên.

      Trong nồi đổ nhiều dầu, đun lửa chờ dầu nóng, đổ đậu giác vào, từ từ nấu tới khi vỏ ngoài nổi bọt nước, trở lên khô, hơi cháy, vớt ra để ráo dầu. Lại đốt lửa, trong nồi lưu lại chút dầu, thả thịt heo vào, đảo cho chín tới bảy tám phần, thả hành gừng tỏi bột hạt tiêu, xào thơm, để vào rán tốt đậu giác, thêm muối, nước tương, dấm chua đến khi tở mùi thơm, nhanh chóng đảo đều xào, múc ra, mâm làm đậu giác trộn làm tốt lắm.

      Làm tiếp món khoai tây chua cay, trộn lẫn dưa chuột, lại mua thịt bò muối tốt lắm, tại nên làm mỳ hầm. Trong nồi thứ nhất chưng mỳ, nồi nấu đồ ăn, trước tiên đem đậu giác cùng cà chua cùng xáo qua, thêm nước, hầm, chờ mỳ nấu xong, đậu giác cũng hầm tốt, rồi cũng làm giống như những món mỳ hầm khác, đem mỳ xếp chồng lên phía đồ, giội lên canh múc ra trước đó, lại hầm thêm hồi. Mà lò canh sườn cũng sớm hầm thơm ngào ngạt, lại bỏ bí đao vào, từ từ nấu . Thừa dịp này, ta đến quán thịt muối đầu đường mua thịt bò muối. Khi trở về, các nàng muốn dọn xong bàn rồi, mang thịt bò lên, mọi người lung tung ngồi xuống xong, liền bày ra ăn.

      “Đây là làm đậu giác trộn, đồ ăn ta thích ăn nhất, mau nếm thử thấy thế nào?” Ta lộ ra ánh mắt ánh mắt. Quả nhiên thực nể tình, mọi người đều gật đầu.

      “A Lăng, ngươi uống chút canh sườn, này nhiều dầu mỡ.” Ta múc cho A Lăng bát canh, những người còn lại liền tự mình động thủ, cơm no áo ấm !

      “Tỷ ngươi thực bất công.” Ngũ lang kháng nghị.

      “Có năng lực tìm nười nguyện ý xới cơm cho ngươi a?” Ta kích thích người nào đó. Người nào đó quả nhiên nghe lời, múc bát canh đưa qua, Ngũ lang liếc nhìn, nhận lấy.

      “Này đâu rồi, đây chính là món ta vẫn muốn làm lại làm được, mỳ hầm đậu giác, mọi người nếm thử xem, ngày mai bắt đầu bán thế nào?”

      “Này tồi, cà chua thực chua thực ngon miệng, món này ăn thời tiết nóng ăn vừa vặn.” A Lăng ăn hai miếng xong, cho bình luận tốt.

      Ta thực may mắn A Lăng có giống nhưng chửa phu kia mỗi ngày nôn, bằng lại gầy, khẩu vị A Lăng cũng hoàn tốt, tuy rằng ăn được nhiều lắm, nhưng như vậy cũng thiếu dinh dưỡng. Mọi người cũng đồng ý, vậy cũng tốt, ngày mai lại có khoản thu mới rồi, còn có hiệu ứng của tấm biển kia, ha ha, sinh ý muốn tốt cùng được a!

      “Nơi đó như thế nào người nhiều như vậy a, xảy ra chuyện gì sao?” Ta cùng A Lăng dọc theo bên đường tản bộ, bởi vì vận động thích hợp đối chửa phu mới có lợi, chúng ta liền kiên trì thực . Giúp đỡ A Lăng ngồi xuống ở quán đậu hoa xong, lại kêu bát đậu hoa, A Lăng miệng uống, ta nhân cơ hội nhìn đến đám người xem.

      Chỉ thấy tường dán thông cáo: Tân đế mới lên ngôi, hậu cung trống , đặc biệt ban lệnh nam tử từ mười lăm tới mười tám tuổi, gia thế trong sạch chưa gả vào kinh thành dự tuyển, bất luận kẻ nào cũng được giấu diếm báo…

      Nhìn cái này, phải là cái gọi là tuyển tú kia ? Chẳng qua đổi thành nam tử, ai, lại có bao nhiêu nam tử vào địa phương ăn tươi nuốt sống kia nha! Thấy A Lăng nhìn chung quanh, ta vội chạy tới, đỡ lấy .

      “Tứ nương, xảy ra chuyện gì?” A Lăng vội vàng hỏi.

      liên quan tới chuyện chúng ta, là tuyển tú. Đáng tiếc là ngươi có cơ hội, ha ha!”

      “Chán ghét, tiến cung có cái gì tốt.” A Lăng đánh ta chút, thầm: “Nào có tốt như ngươi nha.”

      “Ân, trở về .” Ta giúp đỡ lưng A Lăng, chậm rãi trở về.

      đúng, Tứ nương!” A Lăng mạnh mẽ quay sang. Ai u uy, hù chết ta à.

      “Chậm chút chậm chút, cẩn thận a, ngươi cũng thể hành động mạnh như vậy được.” Ta chạy nhanh ôm lấy: “Cái gì đúng?”

      “Lan San –” A Lăng nhíu đôi mi thanh tú.

      –” ta ngừng lại: “ thể nào?”

      so với ngươi hơn tuổi, năm nay vừa vặn mười bảy…” A Lăng được nữa.

      “Phiền toái, người tốt như vậy, nếu là vào, cùng đống lớn nam nhân tranh giành nữ nhân, Lan San …” Ta dám nghĩ, Lan San kiêu ngạo như vậy như thế nào chịu được?

      Mấy nhà vui mừng mấy nhà lo nha! Muốn nhân cơ hội muốn vinh hoa phú quý vui vẻ, cũng nghĩ muốn nhưng cũng thể , xã hội cũ vạn ác a!

      “San nhi, nương chỉ có đứa con trai là ngươi, nếu ngươi muốn , nương nghĩ biện pháp.” Diệp Đại nhân cũng hiểu được, cũng đủ gia thế địa vị, cho dù vào cung, cũng là hy sinh hạnh phúc cả đời của nhi tử cách vô ích, huống chi lấy điều kiện của San nhi, muốn trúng tuyển cũng khó khăn. Người nào làm nương hy vọng con của mình hạnh phúc đâu? Coi như mình cũng tham luyến quyền vị, nhưng sau nhiều năm còn tại vị ở trấn nho này làm Thành Thủ có cũng được mà có cũng sao, liền cũng chán ghét rồi, bằng từ làm quan tiểu dân chúng tốt hơn. Ai, nếu San nhi thực cần phải vào cung, vì San nhi, hay là phải ở trong quan trường tiếp tục hồ đồ , dù sao cũng phải cho San nhi có thân phận quá thấp !

      “Nương, còn có thể có biện pháp nào?” Lan San cười khổ: “ tại lập gia đình? Cho dù lập tức gả, gả cho ai? Những nữ nhân quần áo lụa là kia? sau, hoàng mệnh ở kia đâu rồi, nếu như có giấu diếm, tra được chính là tội lớn.”

      “San nhi, sớm biết như vậy nên sớm đem ngươi gả , cũng như bây giờ.”

      “Đều là mệnh, nương, ta tham tuyển là được, được tuyển dĩ nhiên là tốt, nếu trúng tuyển, nương vẫn nên từ quan, ta biết nương cũng mệt mỏi, cần lại vì nhi tử cực khổ nữa.”

      “Hài tử ngốc, là nương tốt, nếu nương có bản lĩnh, cũng cần lo lắng tương lai ngươi bị khi dễ.”

      “Nương, còn có thời gian tháng, ta nghĩ đến đường dạo thêm chút.”

      “Được rồi, mang theo Diệp Hồng cùng Diệp Chanh.” Diệp Đại nhân đỏ mắt: “Ta cũng muốn bắt đầu chuẩn bị rồi, để cho các nàng đến mức quá làm khó dễ ngươi.”

      ——— ————— tác giả ra suy nghĩ của mình: Ta viết nổi nữa, định dưới, có lỗi chi
      linhdiep17Phan Hong Hanh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :