1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ngày cầu nhỏ nước chảy - Lan Nhân Hiểu Nguyệt (Điền Văn) (c23) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 11: Tiến quân lên thị trấn

      Tiến vào sân.

      “Hư, giọng dùm chút.” Ngũ lang vừa muốn chuyện, ta liền ra hiệu ngăn lại. Ta cõng Lam Lăng đến chính phòng nằm, đắp chăn cho , Ngũ lang giúp đỡ thoát áo khoác cùng giầy cho Lam Lăng.

      ra ngoài .” Ta lôi kéo Ngũ lang đến trong viện ngồi xuống.

      “Chính là chỗ ngôi miếu đổ nát ở đầu trấn hai năm trước kia.” Ta thực bất đắc dĩ: “ còn có thể đâu?” Ngũ lang nghĩ nghĩ,

      “Chuyện kia, tỷ, nếu ngươi liền cưới Lăng ca, sau đó chúng ta cùng nhau đến trấn .”

      “Được, đợi dàn xếp tốt trấn , nếu nguyện ý, ta liền cưới .” Hiểu tâm tư của mình rồi, ta cũng thấy ngượng ngùng chút nào, xem ra ở lại nơi này quá lâu, ngay cả chút rụt rè cũng bị mất hết, soàn soạt.

      Ta cùng Ngũ lang có được câu trò chuyện, thuận tiện chuẩn bị nấu cơm. Nấu cháo xong, Lam Lăng nhất định có khẩu vị, lại làm thêm hai món ăn nữa.

      Thanh bên ngoài dần dần mơ hồ, Lam Lăng kéo chăn che kín mặt. ra vừa về đến nhà liền tự tỉnh, chỉ là biết nên làm sao bây giờ, nên tiếp tục giả bộ ngủ, Tứ nương cẩn thận như vậy sợ ầm ỹ ta, ôn nhu như vậy đắp chăn cho ta, nàng còn muốn cưới ta, ngô, mặt nóng quá a. Kéo chăn xuống, dần dần, có lẽ ta thông suốt chút, cũng có lẽ ta ích kỷ chút, ta liền lớn mật lần, chỉ cần Tứ nương thực nguyện ý cưới ta, ta liền gả cho nàng!

      Ta thả cước bộ, vừa vào phòng thấy Lam Lăng ôm chăn dựa vào thành giường ngẩn người.

      “A Lăng, ngươi tỉnh, ăn cơm .” Nếu quyết định, đại nữ nhân chút, mới cần lại gọi ca đâu!

      “A? Nga, ăn cơm.” Lam lăng thuận miệng đáp lại, Tứ nương vừa gọi ta là gì nhỉ? A Lăng? Đúng, là A Lăng.

      “Tứ nương, ngươi vừa gọi ta là gì?” A, cái gì?

      “Nga, ta gọi là ngươi A Lăng, ta về sau đều gọi ngươi như vậy, A Lăng.” ngờ kêu A Lăng dễ nghe, ta trước kia làm sao lại phát chứ?

      “Nha.” Lam Lăng gì nữa.

      Ngũ lang đem cơm bưng lại đây, bỏ thêm cải thìa vào cháo, thơm ngào ngạt, củ cải thái sợi muối giòn, còn có chén lớn cá kho tàu, cùng bánh nướng vàng óng, làm cho người ta rất thèm ăn.

      Bên ngoài trời vừa mới sáng, cơm cũng chưa ăn ta trấn , ta muốn nhanh chút dọn đến trấn , sớm chút mở quán mỳ, đến lúc đó khẳng định bận ít việc.

      Tìm đến người môi giới ngày hôm qua, mang ta xem mấy chỗ, vị trí tốt giá lại thích hợp, cuối cùng ta quyết định thuê chỗ đầu trấn phía con đường tới thôn chúng ta, bởi vì cách xa khu phố trong trấn, kẻ có tiền cũng nhiều, giá cả cũng đắt lắm.

      Ta tính bán mỳ, nhưng ra cũng cần phải ở gần khu nhà giàu, mặt tiền cửa hiệu lớn, ngăn phần ba làm phòng bếp, còn lại bày được khoảng cái năm sáu cái bàn, cái tốt chính là mặt sau có tiểu viện , gian phòng chính, bên là hai gian sương phòng liền nhau, bên khác chính là tường viện, chỉ là có chút cũ, chung quy cũng khá hơn so với nhà cỏ tranh !

      Trải qua nửa ngày cò kè mặc cả, cuối cùng định xuống mỗi tháng lượng bạc tiền thuê nhà, kỳ hạn thuê hai năm, hết hạn còn có thể thuê tiếp. Bởi vì tiền của ta nhiều lắm, cuối cùng chủ cho thuê nhà đồng ý ta chỉ phải trả trước năm tiền thuê nhà là mười hai lượng bạc, phần còn lại tới lễ mừng năm mới trả hết, lập tức liền viết khế ước, nhận chìa khóa. Thanh toán xong phí môi giới cũng nhiều lần cảm tạ giúp đỡ của , ta liền chạy về nhà báo tin tức tốt.

      Về nhà tình huống cơ bản, Lam Lăng cùng Ngũ lang quả nhiên rất vui vẻ, liền lên kế hoạch trước đem phòng ở sửa sang lại, chờ hết thảy đều chuẩn bị xong liền dọn đến. Trong nhà có vài thứ cũng muốn đóng gói mang theo. lên kế hoạch Dì cả tới:

      “Tứ nương, các ngươi làm gì đây?”

      “Dì cả, chúng ta muốn tới trấn ở, tỷ thuê phòng ở.” Ngũ lang vội khoe khoang .

      , Tứ nương? Nhìn ngươi đứa này, ngoài miệng muốn, bây giờ lại lập tức muốn dọn đến trong thành?” Dì cả cười .

      đúng, Dì cả chắc nghĩ là ta muốn cưới Trịnh Bình nhi gì kia nên mới chuyển mới chuyển a? may Lam Lăng có phản ứng gì.

      “Dì cả người đâu vậy, ta chuẩn bị đến trấn mở tiệm ăn , chuyện này chúng ta sớm có dự định rồi, có ý tứ gì khác.”

      “Ngươi vẫn là muốn? Bình nhi là đứa rất tốt, có tri thức hiểu lễ nghĩa.” Dì cả nóng nảy. “Nhà ngay tại trấn , tuy rằng có tiền gì, nhưng có thể giúp đỡ ngươi ít a, làm sao ngươi lại thông suốt đâu?”

      “Dì cả, ta muốn, , người cự tuyệt , đa tạ người Dì cả.” Ta đặc biệt chân thành . “Hơn nữa, ta cũng muốn tương lai mọi người ta phải dựa vào người đàn ông.”

      “Được rồi, ta , hài tử ngốc ai.” Dì cả thở dài: “Vốn muốn để ngươi sống tốt chút, về sau Ngũ lang cũng có chút đồ cưới, hoàn cảnh nhà ta cũng giúp được ngươi bao nhiêu.”

      “Dì cả, ta biết người rất tốt với ta, chờ ta có tiền, nhất định hảo hảo hiếu kính người.” Ta hung hăng cảm động phen.

      “Ta đây, muốn giúp đỡ liền kêu tiếng a.” Dì cả lắc đầu về.

      “Ngũ lang, ngươi muốn đến trấn ? Về sau ta muốn tìm ngươi chơi dễ dàng.” Lý nhị tiểu thư, Lý Nhạc, mười bốn tuổi, mất mác ngăn đón Ngũ lang.

      “Nhạc tỷ tỷ, chúng ta trước nhìn xem, qua mấy ngày nữa mới dọn , trấn cũng xa, ngươi tìm ta chơi là được.” Ngũ lang an ủi.

      “Đúng rồi, đến lúc đó ta giúp ngươi chuyển đồ.” Lý Nhạc đồng học giơ giơ cánh tay quá to lên.

      “Chúng ta hôm nay xem, thuận tiện thu thập chút, ngươi muốn cùng ?” Bạn Ngũ lang dụ dỗ.

      Gà con mổ thóc: “, đương nhiên , chờ ta, ta với nương tiếng.”

      Chỉ chốc lát sau, cách vách truyền đến tiếng mắng: “Ngươi nha đầu chết tiệt kia, học tỷ ngươi chút, cả ngày chỉ biết chạy loạn, làm việc đàng hoàng . . .”

      “Hắc hắc, thôi thôi.” Lý Nhạc đồng học lôi kéo tay Ngũ lang nhà chúng ta chạy . Ta cùng lam lăng theo phía sau, nhìn nhau cười.

      “Ngũ lang, A Lăng, tại đủ phòng, các ngươi mỗi người chọn gian .” Ta rất có cảm giác thành tựu .

      “Tỷ, ta xem trước chút a.” Ngũ lang vui vẻ nhất, rốt cục được đến ở trong thành nha.

      “Tứ nương, ngươi là nhất gia chi chủ, ngươi ở chính phòng , khi nào có khách tới cũng tiện tiếp đãi.” Vẫn là Lam Lăng nghĩ chu đáo. Ngẫm lại cũng đúng, vạn nhất có khách, đương nhiên thể để cho người ta đến nhà kề .

      “Được rồi, vậy Ngũ lang đệ chọn lựa gian sương phòng .” Ngũ lang lôi kéo Lý Nhạc xem phòng, sai, ta muốn Ngũ lang luôn luôn được vui vẻ khoái hoạt, đương nhiên, A Lăng cũng thế.

      “A lăng ngươi nhìn xem?”

      “Ta xem, Ngũ lang chọn xong ta đến ở phòng còn lại là được.” Ta cười gian, đúng là cần, ngươi về sau theo ta ở gian là được.

      “Vậy chúng ta xem cửa hàng, ta với ngươi chút ý tưởng của ta.” sang chuyện khác.

      “Cửa hàng này ta tính ngăn hơn nửa làm phòng bếp, ta chỉ làm sinh ý , cửa hàng cần mở quá rộng, ta cũng bận qua nổi đúng ? Sát tường viện dựng cái lều chứa củi gỗ gì đó, phần còn lại dựng loạt cái giá, trồng dàn nho tốt lắm.” Ta miêu tả khung cảnh trong tưởng tượng.

      Lam lăng sửng sốt, “Ân, cứ như vậy .”

      Trong phòng có gia cụ đơn giản, cũng cần mua, tại chỉ cần đắp cái bếp lò, mua thêm nồi, bát, muôi, chậu…, lại mua sáu bộ bàn, những thứ này đều hao phí chút tiền, hơn nữa bột mì, nguyên liệu đồ ăn…, thừa hơn mười lượng bạc vậy là đủ rồi.

      Mời người đắp bếp lò, cũng mua xong bàn, phòng ở cũng thu thập sạch , ta đặc biệt đem cửa hàng quét thêm lần nữa, viết thực đơn, đúng, là viết tên các loại mỳ sợi lên tờ giấy lớn dán tại hai bên, lại để cho Ngũ lang cùng Lam Lăng mỗi người vẽ hai bức tranh đơn giản dán lên, ta cũng vẽ hai bức họa đơn giản. Nhìn cái, cũng tệ lắm, có vấn đề gì ?

      Dọn nhà thôi!

      Trong nhà cũng thu thập xong, Lam Lăng nhàng ôm cái hộp lên.

      “Là cái gì a?” Ta rất kinh ngạc.

      có gì, trống rỗng, ta thấy thích cái hòm này nên giữ lại.” Đừng hỏi nữa, nếu cần , ta , cũng có chuyện gì , Lam Lăng mặc niệm.

      “Được rồi.” Mỗi người đều có riêng tư của mình, ta hỏi.

      Dì cả vội vàng đánh xe trâu nhà nàng tới: “Xong chưa, có thể chưa?”

      “Xong rồi, để hành trang lên !” Ta xem đều sai biệt lắm.

      Dì cả, Đại tỷ, Tam tỷ, còn có Lý Nhạc đồng học cách vách, giúp đỡ chúng ta đem đồ vật mang lên xe, lại đưa đến trấn . Ta chân thành cảm tạ nửa ngày, cũng đến chợ rau mua rượu và thức ăn, dùng bếp lò mới nấu đồ ăn phong phú chiêu đãi Dì cả các nàng. Sau khi ăn xong các nàng trở về, nhìn Lý Nhạc đồng học giống như sinh ly tử biệt, ta cười phun, phải chỉ có vài bước đường sao, ha ha!

      Ta điền cuồng muốn rống tiếng, ta Liễu Kiều vào thành ( mặc dù chỉ là cái trấn con ), soàn soạt!

      ——— ————— tác giả ra suy nghĩ của mình: ngày mai vừa muốn học, khóc lóc chuẩn bị bức họa đơn giản, cư nhiên vẽ được. Viết xuống đại khái, chính mình phát huy chính phòng sương phòng mái hiên 1 cây nho 2 củi gỗ mặt tiền của cửa hàng phòng bếp phòng bếp hướng trong viện mở cửa, thao tác thuận tiện
      linhdiep17Phan Hong Hanh thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 12: Khai trương đại cát


      Binh mã chưa động, lương thảo trước.

      Hiệu ứng quảng cáo là vô tận, ta quyết định tuyên truyền trước ngày, suy nghĩ lâu, do tiền vốn quá ít, liền miễn phí ăn thử cho hai mươi người tốt lắm; lại bán nửa giá cho hai mươi người, bán xong liền đóng cửa, ngày hôm sau lại đến, mánh lới tồi, những người này luôn luôn tò mò. Chỉ cần có người đến, dựa vào nhiều loại mỳ sợi của chúng ta, hẳn là tồi.

      Dậy sớm chút, trộn xong hai bồn mỳ sợi, trước cán tốt nửa mỳ sợi, đợi lát nữa có người liền trực tiếp thả vào nồi. Canh xương hầm nhừ mùi hương nồng đậm xông vào mũi, ngoài ra còn nồi nước sôi, còn có nồi làm thêm thức ăn linh tinh….

      Dự định của ta là bán mỳ nước, mì xào cùng các loại đồ ăn kèm cùng mỳ sợi, những thứ này thực dễ làm, chỉ cần mỳ sợi cung ứng đủ mỳ sợi là được. Chờ thời tiết nóng hơn chút, đem mỳ nước đổi thành mỳ lạnh, nhất định bán chạy.

      Mì nước: xương cốt mì nước, tô điểm thêm chút rau xanh vào, canh cải trắng, dinh dưỡng phong phú, nóng hầm hập trong chén lớn, thích a; mỳ chua cay, ngon miệng lại nghiền, thích hợp với người khẩu vị nặng. Mì xào: rau xanh thịt băm mì xào, cà chua trứng gà mì xào, nước tương mì xào, 3 món mì xào tươi mới. Mỳ sợi khô: cà chua trứng gà lỗ, cà tím thịt kho, nấm hương thịt băm, hoa cúc mộc nhĩ.

      Căn cứ theo giá thị trường, ta định giá mỳ sợi: chén lớn hai mươi văn, chén mười lăm văn, trứng ngũ vị hương ba văn chén, những thứ khác tính tiền riêng, lại có ăn dưa chua củ cải miễn phí.

      Ta tính ra chi phí cùng tiền lời: ngày bán hai mươi chén lớn, mười lăm chén , ngày ước chừng thu vào bốn trăm năm mươi văn, tháng chính là mười ba lượng năm trăm văn, bỏ ra tám lượng chi phí, lợi nhuận kiếm được hơn năm lượng, năm như vậy có thể kiếm sáu mươi lượng, lại trừ thêm tiền thuê nhà mười hai lượng, chi tiêu sinh hoạt hàng ngày năm bảy tám lượng là đủ, cuối cùng lãi ròng thu được bốn mươi lượng, tại trấn này cũng có thể xem là gia đình thường thường bậc trung rồi, cần vài năm là có thể có cửa hàng của chính mình rồi!

      Đại tỷ cùng Lý Nhạc đều đến đây, chúng ta ở cửa dán xong quảng cáo: Quán mỳ Liễu gia, khai trương bán hạ giá, miễn phí hai mươi người đầu tiên, hai mươi người sau tính nửa giá, hôm nay chỉ bán bốn mươi bát, tới trước nếm thử trước, chưa ăn mời sáng sớm ngày mai lại đến! Cửa bên kia dán: mỳ nước, mỳ khô, mỳ xào, mỳ hương vị thơm ngon, giá cả vừa phải, chào mừng ngài đến thưởng thức!

      Kéo tấm vải đỏ xuống lộ ra tấm biển: “Quán mỳ Liễu gia” bốn chữ to, là mời người chuyên môn làm.

      Pháo treo lên, ầm đùng ba vang lên, hấp dẫn ít người qua đường, vừa thấy miễn phí, rất nhiều người cũng quá tin tưởng, Đại tỷ ở cửa giải thích, Lý Nhạc tiếp đón khách nhân bán tín bán nghi, ta cùng Lam Lăng ở dưới phòng bếp vội vàng. May mắn Lý Nhạc đồng học cũng bị buộc đọc ít sách, viết tên đồ ăn có vấn đề gì. Ngũ lang phụ trách truyền lại danh sách đồ ăn, mỳ sợi nấu xong kêu Lý Nhạc bưng ra.

      người nữ nhân cao lớn vào, ngoài dự đoán hỏi chút món mì xào trứng cà chua. Phòng bếp nhanh chóng nấu, nước nóng nấu mỳ, phía dưới, Lam Lăng đánh trứng cắt cà chua, hạ nồi bắt đầu xào, mỳ sợi nấu chín, vớt ra nhúng qua nước lạnh, để ráo nước, bỏ vào trong trứng sốt cá chua bên kia, thêm vài thứ rau xanh cùng đồ gia vị, múc ra. Lý Nhạc tới đem mỳ mang , nữ nhân kia đầu tiên là cẩn thận nếm thử, tiếp theo liền lang thôn hổ yết, ngoài cửa mọi người cũng mở to hai mắt nhìn.

      “Thoạt nhìn tồi ai, thơm như vậy.” Người nào đó hấp cái mũi.

      “Nhất định ăn ngon , nhìn tướng ăn nữ nhân kia.” Người nào đó vuốt khóe miệng.

      “Cũng biết có phải miễn phí hay ai, cần tiền ta cũng ăn thử xem.” Mỗ ham món lợi .

      “Đúng vậy đúng vậy, mau nhìn, người nọ ra, có trả tiền ai!” người nhìn Lý Nhạc đưa người đầu tiên ăn con cua (làm liều mà được lợi) ra.

      Nữ nhân cao lớn cười: “Ăn ngon , ta còn muốn.”

      “Ngài vừa lòng là tốt rồi, ngài thong thả.” Lý Nhạc đồng học thực có tiềm chất làm Nhị tỷ khách điếm.

      Rất nhanh nữ nhân bị kéo lại.

      ăn ngon?”

      miễn phí?”

      . . .”

      Nhận được câu trả lời khẳng định thuyết phục, mấy người phụ nhân lập tức liền chen vào được.

      “Ta muốn mì xào vừa rồi.”

      “Ta cũng vậy.”

      “Ta muốn mỳ nấm hương thịt băm này.”

      “Ta muốn. . .”

      Lý Nhạc choáng váng đầu rồi, vỗ vỗ tay: “Mọi người hãy nghe ta , chỉ có hai mươi vị đầu tiên miễn phí, còn có hai mươi vị sau tính nửa giá, bên ngoài viết .”

      Lý Nhạc lấy hơi: “Vừa mới vị rồi, còn có mười chín người miễn phí, từng người đến, ta nhớ chút, ai có chỗ ở bên ngoài chờ chút, cám ơn các vị!”

      Danh sách đồ ăn nhanh chóng mang vào, chúng ta rất nhanh làm mỳ sợi, làm xong liền mang ra, danh sách này từng bát được làm xong, ta cùng Lam Lăng đều đấm bóp thắt lưng lấy hơi, đúng là mệt a.

      Lý Nhạc đưa xong thực khách khen dứt miệng, cũng lấy hơi chút, Ngũ lang chạy nhanh bưng chén nước qua, Lý Nhạc đồng học lập tức liền lên tinh thần rồi, ha ha, có tiền đồ.

      Tiếp theo là hai mươi vị tính nửa giá, lần này nhân có chật ních như vậy rồi, bất quá rất nhanh cũng bán sai biệt lắm, đếm đếm, lại thêm hai chén, hôm nay liền kết thúc. Đại tỷ cùng Lý Nhạc ở bên cạnh bàn ngồi nghỉ ngơi. nghĩ ngợi, có người vào.

      đôi thê phu, ôm đứa bé, xem trang phục là người trong trấn, bộ dạng gia đình thư hương gia phong rất nghiêm ngặt, nữ tử mang theo khăn vuông, nam tử mang theo cái khăn che mặt. Xem ra là mệt rồi, phu lang kia tiếp nhận đứa trong tay nữ tử, ngồi xuống.

      “Nhị vị là khéo, hôm nay vừa khai trương, còn lại hai vị trong danh sách tính nửa giá, xin hỏi các ngươi ăn loại mỳ nào?” Lý Nhạc lập tức qua tiếp đón.

      Hai người nhìn hồi, nữ tử mở miệng: “ phần 3 món mì xào, phần canh nóng mỳ sợi.” Lại quay đầu hướng nam tử : “Ngươi thân thể yếu đuối, ăn chút đồ nóng hổi .”

      “Ân.” Nam tử kia gật đầu, lên tiếng nữa.

      Mỳ được bưng lên, lại giới thiệu những đặc trưng của món mỳ này, mặt bát mỳ cố ý cho thêm quả trứng ốp lếp, có lẽ do Lam Lăng thấy đứa đáng nên cũng nhiệt tâm hơn.

      Ta liếc nhìn Lam Lăng, A Lăng a, cần hâm mộ người khác, ngươi cũng có, đến lúc đó đừng ôm nổi, ha ha.

      Thu mười bảy văn tiền, bởi vì nam tử chỉ ăn chén .

      Thu thập phòng bếp chút, hôm nay buôn bán nữa. Tất cả mọi người đều tranh thủ thời gian ăn chút mỳ sợi, vì thế ta quyết định buổi tối ăn sớm chút, cũng ăn bữa ngon. Ta cùng Đại tỷ mua đồ ăn, Lý Nhạc ở nhà cùng Ngũ lang và Lam Lăng chuyện.

      con cá trắm cỏ hai cân, cân thịt chân giò, nghĩ nghĩ, trong nhà còn có củ cải trắng cùng khoai tây, mua chút thêm chút rau dưa mới mẻ nữa, rau xanh cùng đậu giác đều mua nột chút. Lại tới quán rượu mua hai cân rượu, ta uống rượu, nhưng phải mua cho Đại tỷ cùng Lý Nhạc, lại mua hai cân bánh bao, trong nhà chưng rất tốn thời gian.

      cái nồi hầm cải củ với thịt, Lam Lăng xào đậu giác trong cái nồi khác, món ăn này là ta dạy, nhưng làm cho ta ghen tị chính là Lam Lăng nấu so với ta còn ngon hơn, may mà nước phù sa ở bên trong ruộng ruộng nhà mình.

      Ta xử lý cá, cá đem giết rồi rửa sạch, trước tiên ở vị trí cổ chém hai dao, lấy ra mang cá, lại dọc theo xương cá đem thịt cá lọc xuống rồi cắt thành lát, đầu cá bổ ra, xương cá chặt thành từng đoạn, đều để vào trong chén lớn, cho thêm lòng trắng trứng vào, dùng rượu vàng thay thế rượu gia vị, đem cá ướp. Dưa chua cắt thành sợi, hành cắt khúc, gừng tỏi cắt miếng, hạt tiêu, hoa tiêu, hồi hương chuẩn bị tốt.

      Chờ bên kia dọn nồi xong, đổ dầu vào, thả hành gừng tỏi hạt tiêu vân vân xào thơm, đổ dưa chua vào, xào cho cạn bớt nước, vị chua xông vào mũi, thêm nước vào, sau đó đốt lửa lớn lên, đem đầu cá, đuôi cá với xương cốt bỏ vào, khoảng chừng năm sáu phút sau, đem thịt cá thả vào, dùng đũa đảo đều, sôi hai phút sau, ngừng lửa, đổ ra. Đem nồi rửa sạch, đổ dầu vào, chờ dầu sôi cho ít ớt cùng hạt tiêu vào, lại nấu sôi rồi tưới lên mặt cá, “Chi ” tiếng, hương vị thơm ngon ra.

      Đồ ăn đều nấu xong, đem mấy cái bàn trong cửa hàng xếp lại, lấy rượu ra, có thể ăn cơm. Nhìn các nàng bên le lưỡi bên mồm to ăn dưa chua cá, liền có cảm giác thành công.

      Ta ngăn Lý Nhạc mời rượu, ta nhưng thực ra uống được rượu. Thấy Lam Lăng thể ăn cay, về sau liền nấu cay nữa, ăn cũng rất ngon.

      Cơm nước xong, Đại tỷ cùng Lý Nhạc kiên trì phải về, được rồi, dù sao lúc này cũng rất thái bình, có sơn trại cường đạo gì, của cải thiếu thốn a!

      Chúng ta rửa mặt xong, cũng các nghỉ ngơi. Ngày mai là chính thức buôn bán rồi, cố lên !

      ——— ————— tác giả ra suy nghĩ của mình: Chủ nhật canh, có lỗi, ăn cá
      P/s: Ta thực thích bạn Lý Nhạc này! biết sau này bạn ấy vs Ngũ Lang có thành đôi nhỉ? ^^
      Phan Hong Hanhlinhdiep17 thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 13: Lan San công tử

      (QA: nàng nào còn nhớ vị công tử này ? ^^)

      Buổi sáng người tới ăn mỳ cũng nhiều, cho nên chúng ta cũng cần dậy quá sớm, nhìn tình huống mấy ngày nay, cùng dự đoán của ta cũng sai biệt lắm, mỗi ngày ăn mỳ thường có hơn vài chục người, có lúc ít, cũng có lúc vội vàng cả ngày được đứng thẳng.

      Tổng kết lại tình hình bán mỳ chút, ăn mỳ nước rất ít, có thể là mỳ nước bán nhiều năm như vậy, đều ăn quen. Mì xào sinh ý tốt nhất, hương vị tốt, lại chỉ có duy nhất nhà ta bán món này, mỳ khô cũng tồi, về sau giữ lại nồi canh xương làm bún, cũng tiết kiệm thời gian. Chỉ là cần nhiều thêm chút rau dưa, ta tìm mấy người thường bán đồ ăn, cùng các nàng giao hẹn mỗi ngày giữ lại cho ta lượng nhất định, dễ dàng như vậy liền bán được phần đồ ăn nên các nàng cũng vui vẻ.

      Sinh ý vẫn thực đều đặn giống như tính toán của ta, tháng buôn bán lời năm lượng, gặp cảnh khốn cùng, cũng quá mệt mỏi.

      Trong khoảng thời gian này đều là Ngũ lang cùng Lam Lăng ở phòng bếp, ta chào hỏi khách khứa kiêm chạy bàn, thu tiền. Ngẫu nhiên nhà Dì cả có người đến trấn , cũng giúp chút việc. Nhưng là Lý Nhạc đồng học ba ngày có hai ngày chạy đến đây, ta sớm nhìn ra, nhưng cũng tùy nàng , tuy rằng người này có ưu điểm gì lớn làm được đại , bất quá đối với Ngũ lang là vô cùng tốt, tương lai nếu Ngũ lang thực nguyện ý gả cho nàng, ta cũng thực yên tâm. Chúng ta cửa nhà nghèo, bình bình đạm đạm mới là phúc.

      “Tứ nương, ngươi nghĩ gì vậy?” Lam lăng buông bát rửa tốt xuống.

      “Đúng vậy a, gọi tỷ hơn nửa ngày rồi, cũng thấy phản ứng.” Ngũ lang cầm chén xếp lại rồi đậy tấm vải bồ lên.

      “A? Nga, nghĩ Ngũ lang đệ qua vài năm phải lập gia đình rồi, ta phải chuẩn bị bao nhiêu đồ cưới mới tốt.” Ta cười trêu ghẹo.

      “Tỷ ngươi, hừ, ta để ý tới ngươi.” Ngũ lang bỏ lại gì đó trong tay rồi chạy , ha ha ha.

      Chờ tích lũy được nhiều chút, ta liền hướng Lam Lăng cầu hôn, xin gả cho ta tốt lắm, soàn soạt.

      Ngươi chừng nào lấy ta đây, Tứ nương? Lam lăng ở trong lòng tính toán.

      “Công tử, công tử. . .” thiếu niên chạy tới lương đình bên hồ nước.

      Công tử trẻ tuổi quay sang, mặt nổi lên tươi cười thản nhiên, như gió lướt qua, “Diệp Hồng, qua bao nhiêu lần, nam hài tử cần động chút là kêu gào như vậy, cẩn thận ai thèm lấy.”

      Thiếu niên dừng chân lại: “Công tử chỉ biết giễu cợt ta, Diệp Hồng muốn theo công tử, cả đời cũng gả.”

      Công tử thu hồi tươi cười: “Có chuyện gì? nghe chút, công tử ta buồn chán đây.”

      “Là như thế này, ở phía Bắc trấn đoạn thời gian trước mới mở quán mỳ, nga đúng rồi, kêu là Quán mỳ Liễu gia, làm những món bình thường đều chưa ăn trôi qua, lại ăn ngon, giá cũng đắt.”

      “Bất quá là bát mỳ mà thôi, nào có thần kỳ như vậy, là ngươi ham ăn ?”

      , công tử, nếu chúng ta ăn thử xem?”

      “Được rồi, dù sao cũng nhàn rỗi, mang theo Diệp Chanh cùng .” Công tử kia gật đầu: “Để Diệp Hoàng với mẫu thân tiếng, ta ra ngoài , giữa trưa trở lại ăn.”

      “Công tử là tốt, còn mang theo cái đầu gỗ kia, ta chuẩn bị kiệu.” Diệp Hồng xoay người bỏ chạy.

      “Quay lại, chúng ta bộ tới , cũng xa.” Công tử gọi Diệp Hồng lại: “Hơn nữa, nào có ai ngồi kiệu ăn mỳ?”

      Diệp Hồng vội vàng gật đầu: “Đúng nga, công tử. Ta nâng ngài thôi.”

      Vị này đúng là “Đệ nhất công tử” Diệp Lan San ở trấn Vọng Liễu. Tuổi tròn mười sáu nhưng vẫn chưa lấy chồng, nghe người cầu hôn đạp phá cửa, nhưng cuối cùng ai có thể ôm mỹ nhân về.

      Đến giữa trưa, Quán mỳ Liễu gia sinh ý tồi, ta tiếp đón khách nhân, vừa thu tiền chén mì, liền thấy ba người vào. công tử mang theo cái khăn che mặt, tựa như trích tiên, mang theo hai tiểu thị (người hầu), giống như từng gặp qua trước kia, bất quá nghĩ ra.

      “Ba vị khách quan, ngồi bên này, xin hỏi ba vị ăn loại mỳ nào?” Ta nhiệt tình tiếp đón.

      “Ta xem xem, ân, liền ba món mì xào .” Công tử mở miệng , thanh đúng là dễ nghe, bất quá vẫn là thanh của Lam Lăng nhà ta dễ nghe nhất.

      Tiểu thị mặc đồ đỏ chọn mỳ chua cay, khẩu vị là nặng. Mặc màu cam bắt chước chọn mỳ xào trứng cà chua.

      Đến phòng bếp báo thực đơn cho Lam Lăng xong, ta tới phía sau cửa hàng chờ, tùy thời chờ đợi sai sử. Lại cảm thấy trong cửa hàng náo nhiệt hơn rất nhiều, mấy người khách khác đều ngồi gần lại chuyện với nhau, hình như mục tiêu chính là ba vị vừa mới tiến vào kia. Mơ hồ nghe được ít, hình như công tử kia là công tử nhà quan Thủ Thành, chim sa cá lặn, ánh mắt cũng rất cao, từ chối rất nhiều người tới cầu hôn, đều là bởi vì chướng mắt gì đó. Bất quá đây cũng phải chuyên liên quan tới tiểu dân chúng ta, ta cũng nghe những chuyện bát quái này.

      Rất nhanh mỳ sợi làm xong, ta nhất nhất bưng lên cho các nàng, liền tiếp tục mời chào những khách nhân khác.

      “Công tử, thế nào, ăn ngon ?” Diệp Hồng vội vàng khoe khoang mình thông minh.

      “Cũng tệ lắm, quả rất mới mẻ.” Công tử ăn đặc biệt nhã nhặn. Diệp Hoàng cũng ném cho Diệp hồng cái liếc mắt, ý tứ là nhã nhặn chút, nam nhi gia sao có thể có tướng ăn thô lỗ giống những nữ nhân kia. Diệp Hồng hừ tiếng, đột nhiên suy nghĩ chợt lóe:

      “Di, các ngươi có cảm thấy nữ nhân kia quen mặt ?”

      “Cái gì? Ngươi gặp qua?” Diệp Hoàng ngạc nhiên : “Bất quá cũng có gì kỳ quái, cùng trong trấn như vậy, gặp qua cũng là bình thường.”

      “Ta nhớ ra rồi!” Diệp Hồng vỗ vỗ đầu: “Chính là người hơn hai năm trước dùng chút tiểu ngoạn ý liền lừa gạt chúng ta được hai lượng bạc kia.”

      Đúng là có chút giống, vừa mới ban đầu còn ngẫu nhiên gặp được, về sau lại thấy, Diệp công tử cũng nghĩ đến:

      “Là nàng nha, còn rất thông minh.”

      “Lão bản nương, tới đây chút.” Diệp Hồng hô.

      Ta lập tức tới: “Mấy vị có chuyện gì ?” Mỳ hẳn là thành vấn đề ?

      “Ngươi còn nhớ chúng ta ?” Hồng Y tức giận .

      kỳ quái, ta nên nhận thức các ngươi sao? Thấy ta lắc đầu, thiếu niên kia lại càng hài lòng, giống như ta biết bọn họ là phạm vào lỗi lớn vậy.

      “Hai năm trước, ngươi hai cái tiểu ngoạn ý liền bán cho chúng ta hai lượng bạc. Ngươi còn nhìn chằm chằm vào công tử của chúng ta, nhớ ?”

      Ta dùng sức nghĩ nghĩ, ta nhớ được hai lượng bạc kia, nhưng người đến ấn tượng. Ta là người như vậy khả năng nhớ đường là siêu cường, khả năng nhớ mặt người lại được, chính là mặt si trong truyền thuyết, người ta gặp hai ba lần cũng nhớ được, trừ phi quen biết mới tốt hơn chút. (QA: Tứ nương a, ta cũng là mặt si, chúng ta gặp đồng loại rồi haha!)

      “Ngượng ngùng a, xem trí nhớ của ta này, ta nhớ ra rồi, hôm nay ta mời khách, mấy vị liền miễn phí, xem như là cám ơn mấy vị, ha ha.”

      cần, chúng ta còn thiếu chút tiền ấy sao?”

      “Vậy cảm tạ, phần nhân tình chúng ta xin nhận.” Công tử kia mở miệng, ta kinh ngạc nhìn thoáng qua, tuyệt đại phong hoa a. Thuần thục thưởng thức, thuần thục thưởng thức ha.

      Mấy người này ăn xong rồi cũng lập tức rời , đến là phải nhìn xem chung quanh, có con tôm gì đẹp đấy, ta tò mò, bất quá vẫn là kêu Ngũ lang ra dẫn bọn đến trong viện vòng vo vài vòng.

      Ra khỏi cửa hàng, Diệp Hồng liền hỏi: “Công tử ngươi tại sao còn để mặt mũi cho nữ nhân kia a?”

      Diệp Chanh vẫn làm ra vẻ thâm trầm.

      “Ta chỉ cảm thấy cuộc sống của các nàng trôi qua rất phong phú, đơn giản mà lại thỏa mãn.” Diệp công tử than thở chút.

      “Vậy có gì tốt để hâm mộ, chúng ta nhưng là phủ Thủ Thành, công tử của chúng ta lại là Đệ nhất công tử ở trấn này, có bao nhiêu nam tử hâm mộ a, lại có bao nhiêu nữ nhân tài mạo song toàn thích công tử a.” Diệp Hồng buồn bực.

      “Cuộc sống như thế quá mệt mỏi a. . .”

      “Tỷ, nguyên lai đó chính là Lan San công tử a, là xinh đẹp.” Ngũ lang ra thực hâm mộ.

      “Đúng vậy a, trước kia chỉ nghe qua mỹ danh của Lan San công tử, hôm nay vừa thấy quả nhiên giống như thiên nhân vậy.” Lam Lăng cũng cảm thán .

      “Mỗi người cuộc sống riêng, có gì hay mà hâm mộ. Ta cảm thấy các ngươi tốt nhất, ai cũng so được, ha ha.” Ta đều là lời tâm, chúng ta mới là người cùng thế giới.

      “Hì hì. . .”

      “. . .”

      Thời gian sau đó, Diệp Lan San thường xuyên mang theo tiểu thị đến ăn mỳ, có khi cũng chuyện. Bất quá vì tránh điều tiếng hay, nên đều là Lam Lăng hoặc là Ngũ lang bồi bọn họ, nam nữ chi phòng nơi này vẫn là , cũng thể bị hủy danh dự của người ta. Trừ bỏ ban đầu có điểm kỳ quái đường đường là lão công tử Thủ Thành lại tới ăn mỳ ở bên ngoài, về sau liền tùy bọn họ , có tiền ai lại kiếm a.

      ——— ————–- tác giả ra suy nghĩ của mình: có điểm tạp,
      Phan Hong Hanhlinhdiep17 thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 14: Chuyện tốt cận kề



      Bất tri bất giác mấy tháng trôi qua tốt, các món mỳ lạnh ra mắt trong mùa hè cũng được bán, bất quá bao lâu bị N nhà bắt trước, ta thực ra cũng quá để ý, sớm đoán được tình huống này.

      Mùa thu cũng trôi qua, trời cũng bắt đầu lạnh lên. Đếm đếm tiền, buôn bán lời hơn ba mươi lượng, đem tiền thuê nhà trừ , còn có hai mươi lượng.

      Nghĩ tới qua năm ta liền mười tám tuổi rồi, Lam Lăng cũng hai mươi rồi, ta hẳn là nên sớm quyết định, tốt nhất là trước năm mới đem tình định ra, năm sau chọn ngày lành là có thể tổ chức. Mà bây giờ quan trọng nhất là ý tứ của Lam Lăng, ta thấy vài năm nay tuy là bình bình đạm đạm trôi qua, Lam Lăng hẳn là cũng thích ta, thấy mỗi lần lúc Diệp công tử rồi vui vẻ, hẳn là có ý tứ kia, ta tại đầu tiên là muốn thuyết phục Lam Lăng, lại muốn Dì cả các nàng đồng ý, ta vẫn hy vọng có thể được mọi người chúc phúc, như vậy Lam Lăng cũng vui vẻ hơn. Nắm tay, trước cầu hôn !

      Tuy hai đời cũng chưa từng trải qua việc này, nhưng chỉ cần kiên trì được đúng ? Suy nghĩ vài ngày, tốn rất nhiều tinh lực, rốt cục cũng chuẩn bị lời tốt, cần hoa lệ, chỉ cần dùng thiệt tâm, nhất định có thể!

      Hôm nay, từ sáng sớm liền hồi hộp, cố gắng động viên tinh thần, có cơ hội , có cơ hội cũng tự tạo cơ hội để .

      Buổi chiều sớm đóng cửa hàng, ta mua chút đồ ăn, buổi tối ăn bữa ngon. Ta trước rẽ đến cửa hàng trang sức, chọn lấy cây trâm có khắc hoa lan rất rất độc đáo, cẩn thận bọc lại tốt cất vào trong ngực. Lại chợ rau mua chút đồ ăn, rồi hào hứng trở về.

      Cơm nước xong, ta kêu Ngũ lang về phòng trước , ta có việc với Lam Lăng. Lôi kéo Lam Lăng vào phòng, Lam Lăng cảm thấy có chút khó hiểu,

      “Tứ nương chuyện gì mà thể trước mặt Ngũ lang vậy?”

      “Cái kia, ách. . .” Ta hít vào hơi: “A Lăng, cái này cho ngươi.” Ta đem cây trâm bỏ vào trong tay Lam Lăng.

      “Cái gì. . .” Lam Lăng nhìn nhìn: “Tứ nương, ngươi. . .” liều mạng!

      “A Lăng, ta, cái kia, ta thích ngươi, ta nghĩ cưới ngươi, ngươi nguyện ý gả cho ta sao?” xong cũng thở phào hơi, nghẹn chết ta.

      Lam Lăng choáng váng: “Cái gì?”

      “A Lăng, ta thích ngươi, ta muốn cưới ngươi, ngươi nguyện ý sao?”

      “Ta, ta. . .”

      “Tốt lắm, A Lăng, ngươi phản đối chính là đáp ứng rồi nha, ta lập tức xin Dì cả hướng ngươi cầu hôn!” hơi xong, mới cho cơ hội thể đâu.

      “Ta, ta, ngươi đáng ghét!” Lam Lăng đỏ mặt muốn chạy. Ta liền kéo lại, mới để cho ngươi cơ hội chạy đâu, nhất định phải xác định.

      “Tỷ ngươi thực gian trá, nào có ai cầu hôn như vậy? Phải , tỷ phu?” Ngũ lang từ ngoài cửa tiến vào, tử tiểu đáng chết này cư nhiên dám nghe lén.

      câu tỷ phu, Lam Lăng mặt càng đỏ hơn, đáng , rốt cục vẫn phải nhàng gật đầu xong liền chạy vội về phòng của mình. Nha ha ha, ta vui vẻ điên cuồng, chuẩn bị ngày mai về thôn với Dì cả, có thể vẫn còn phải phen võ mồm đâu. Ngày mai có lẽ đóng cửa hàng ngày , thể để cho hai nam tử trẻ tuổi xuất đầu lộ diện.

      Bên kia sương phòng Lam Lăng đem mình che kín trong chăn, mặt nóng bỏng, trong ngực bang bang, nương, ta rốt cục phải lập gia đình rồi, vẫn là người mà ta thích nhất, cũng là người đối với ta tốt nhất trong thiên hạ kia, nhi tử vui vẻ hạnh phúc, nước mắt chảy ra cũng biết.

      cửa dán thông báo: Có việc về nhà, ngày mai buôn bán bình thường. Ta mua hai cân thịt, ít điểm tâm, liền hướng Thập Liễu thôn .

      “Dì cả, ta tới thăm các ngươi rồi!” Ta cầm tay gì đó đưa tới: “Dì cả, ta mua chút đồ cho tiểu chất nữ ăn.”

      “Tứ nương ngươi a, đến đây còn mang này nọ, giữa trưa ở lại đây ăn .”

      “Tốt, ta có việc muốn thương lượng với Dì cả đây.” Giữa trưa ăn cơm vô cùng náo nhiệt, ta cùng Dì cả đến buồng trong thương lượng.

      “Dì cả, ta muốn cưới Lam Lăng, xin người giúp ta làm chủ, tìm bà mối, chọn ngày tốt để tổ chức. Chúng ta hết thảy giản lược, đến tổ chức trong cửa hàng của chúng ta ở trấn , Lam Lăng liền xuất giá từ nơi đó.”

      “Tứ nương ngươi, ngươi suy nghĩ kỹ chưa? Lam Lăng là hài tử tốt, nhưng tuổi cũng rồi, còn có mệnh cách kia, ngươi sợ?” Dì cả thể tin được .

      “Dì cả, chúng ta mấy năm nay phải đều rất tốt sao? Ta tin những thứ này, mẹ ta cùng cha sớm, chỉ có mời ngài, nhà mẹ đẻ Lam Lăng cũng có người nào rồi, ta muốn ủy khuất , tam môi lục sính phải làm đủ.” Tin đồn , cái cẩn thận chỉ khiến Lam Lăng càng khó làm người.

      Dì cả trầm tư sau lúc lâu, rốt cục vỗ tay cái: “Được rồi, ta đáp ứng ngươi, bất quá ngươi nhất định phải cẩn thận chút, mọi việc đều phải cẩn thận.”

      “Cám ơn Dì cả, đây là mười lượng bạc, ngươi xem rồi làm . Chúng ta ngay tại quán mỳ chờ ngươi, kia Dì cả ta về trước a.”

      Mấy ngày sau, quả nhiên có ông mối đến quán mỳ của chúng ta, ta tránh sang buồng trong, nghe ông mối cùng Lam Lăng chuyện.

      “Lam công tử, Liễu Đại nương ở Thập Liễu thôn ủy thác ta tới thay chất nữ nàng là Tứ nương hướng ngươi cầu hôn, đây là sính lễ, mời ngươi xem qua.” Ông mối kêu người chuyển vào ít trang sức cùng vải vóc. Dì cả có tâm, ông mối trước đó nhất định là được giao phó tốt lắm.

      “Này, ta, ta, được rồi.” Lam Lăng cư nhiên còn duy trì trấn định được, ha ha, ta núp ở phía sau cười trộm.

      “Vậy viết hôn thư ! Ta chọn được ngày tốt lắm, ngày tám tháng hai năm sau là ngày tốt, liền định vào ngày đó .” Ông mối này là đủ lưu loát, ha ha.

      “Ngài định là được rồi.” Thanh của Lam Lăng đều đến nghe được nữa.

      Ông mối trở về đáp lời rồi, ta bỗng chốc nhảy ra, ôm cổ Lam Lăng: “Ha ha, tốt quá, chúng ta rốt cục sắp ở cùng chỗ!”

      “Ngươi buông tay, buông tay a!” Lam Lăng giãy dụa, mặt đỏ hồng rất mê người. Ta nhanh chóng ở mặt hôn cái, buông tay ra, Lam Lăng lập tức trốn về phòng, ha ha ha ha.

      Thời gian sau đó, mỗi khách nhân đến quán mỳ đều phát lão bản nương của quán mỳ suốt ngày cười ngây ngô, ha ha. Lam Lăng thường thường cho ta ánh mắt xem thường, rất đáng !

      “Các ngươi muốn thành hôn?” Diệp công tử hỏi.

      “Đúng vậy, năm sau tổ chức.” Lam Lăng đỏ mặt đáp.

      “Chúc mừng các ngươi a, nàng đối tốt với ngươi.”

      “Ân, ta biết.”

      Diệp công tử và Lam Lăng đúng là có gì giấu nhau, thấy Lam Lăng có bằng hữu, ta cũng cao hứng, tại Lam Lăng vui vui vẻ vẻ, đối với cuộc sống tràn ngập tin tưởng, như vậy mới là tốt nhất.

      “Công tử, ngài hâm mộ người nam nhân kia?” Diệp Hồng kinh ngạc.

      “Có sao ? Chính là thay cao hứng, nhiều năm gánh thanh danh như vậy cũng dễ dàng.” Diệp công tử thở dài: “Là có chút hâm mộ, rốt cuộc cũng có người toàn tâm toàn ý đối tốt với như vậy.”

      “Công tử cũng có, hôm trước phải lại có người đến cầu hôn sao?” Diệp Hồng trêu chọc.

      “Hừ!” Vị ra vẻ thâm trầm này chính là Diệp Chanh.

      “Triệu tiểu thư kia đúng là nhà giàu, trong nhà cũng có ít phu thị, lại là khách quen trong thanh lâu, vị trí chính quân sao?” Diệp công tử cười khổ. (QA: chính quân này cũng giống như chính thê trong chế độ nam tôn đó các nàng! ^^)
      “Đúng vậy a, người như vậy cũng xứng! Nên đuổi , tránh ô uế mắt của công tử chúng ta!” Diệp Hồng phẫn nộ rồi.

      “Chỉ cần nhân cách tốt, gia thế địa vị có tính là gì đâu?”

      Chúng ta bắt đầu chậm rãi chuẩn bị chuyện thành thân, nhà Dì cả giúp chúng ta sửa chữa lại phòng ở trong thôn, tuy rằng vẫn là nhà tranh, rốt cuộc vẫn được tân trang lại, lần nữa trát tường, dán cửa sổ. Dì cả phu cùng hai vị tỷ phu giúp chúng ta may đệm chăn các loại…, ta thường phải mua chút đồ này nọ, Lam Lăng tranh thủ thời gian thêu cái gì đó, qua tìm hiểu của Ngũ lang, ra là giá y cùng khăn voan đỏ thêu uyên ương hí thủy rất sống động. là quá hạnh phúc, soàn soạt.

      Hôm nay ta lại bớt thời giờ trở về trong thôn , nhìn xem còn có cái gì cần phải sửa sang lại. Khoảng thời gian này trong cửa hàng đều là Lý Nhạc đến hỗ trợ, là may mà có nàng. Trong nhà đều làm tốt rồi, chỉ còn chờ ngày tốt là ngày tám tháng hai.

      Mắt thấy sắp tới lễ mừng năm mới rồi, ta đem tiền thuê nhà năm sau thanh toán, còn dư lại chút bạc, cũng đủ qua năm mới sung túc. Sắm hàng tết, dán câu đối xuân, hấp các loại bánh bao nhân khác nhau, rán thịt viên, trái cây, gà cá muối, pháo chuẩn bị tốt…

      Hôm nay tất niên, sáng sớm liền đốt pháo, chuẩn bị cơm trưa, thịt viên trái cây điểm tâm mỗi loại chén lớn; bốn món ăn chay: khoai tây thái sợi, cải trắng cay, rau trộn rau chân vịt, đậu hủ chiên; bốn món ăn mặn: cá kho tàu, đậu giác hầm thịt gà, vịt kho tương, bí đao xào thịt; chén súp trứng hành, xiêm áo đầy bàn. Ba người hi hi ha ha tranh giành đốt pháo đêm 30, đem giữ lại cá kho tàu tượng trưng “Hàng năm có dư”, liền bắt đầu càn quét đồ ăn. Ăn đến khi cái bụng tròn căng, nghỉ ngơi chút, lại bắt đầu nhào bột mì, trộn nhân, gói bánh trẻo để ăn khi đón giao thừa.

      Sau đó lại là chúc tết, thăm người thân, qua ngày mồng mười, quán mỳ bắt đầu buôn bán, chúng ta đều chờ mong đến ngày lành, chỉ có Lam Lăng là càng ngày càng thẹn thùng, ha ha.

      ——— ————— tác giả ra suy nghĩ của mình: ngày mai thành

      QA: Này biết sao….. Tứ nương a, phải là da mặt dày hơn tường thành rồi!! -_-!!! Lưu manh cũng chỉ như vậy là cùng!!
      Phan Hong Hanhlinhdiep17 thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 15: Vô lễ chi hôn (kết hôn có nghi lễ)


      (QA: Còn vì sao lại là “vô lễ chi hôn” a? Mọi người đọc xong chương này hiểu ^^)

      “Ngươi muốn thành hôn, chính là cùng người nam nhân kia trong nhà của ngươi?” tiểu công tử mà ta nhận thức ngăn ta lại. Đây là ai a, hiểu ra sao cả, ta thả chén bẩn trong tay xuống:

      “Ách, ngươi là. . .”

      “Ngươi nhớ ta?” Tiểu công tử nóng nảy. Buồn cười, ta nên nhận thức ngươi sao?

      “Ta là Trịnh Bình Nhi, chúng ta gặp qua, ngươi quên rồi sao?” Ta gặp nhiều người, làm sao nhớ gốc cây hai cái rau cải trắng? (QA: Tứ nương này là “vô tâm” a! Bất quá ta thích! Haha!)

      “Nga, nhớ rồi a, có chuyện gì sao?” Kỳ quái nga, kể từ sau ngày đó liền chưa từng gặp nữa, lúc này sao lại xuất ở đây?

      “Ngươi muốn kết hôn với cái kia… Cái kia sao chổi, ta có chỗ nào so ra kém !”

      “Ngươi cái gì vậy! A Lăng phải sao chổi! Ngươi về sau đừng tới nữa, ta muốn nhìn thấy ngươi, chúng ta cũng muốn nhìn thấy ngươi.” Ta kìm nén lửa giận, ta muốn phát hỏa “ mau, mau, thuận tiện câu, chỗ nào cũng đều hơn ngươi!” (QA: xát muối a….)

      “Ô ô. . . Ngươi chán ghét!” Trịnh tiểu công tử che miệng chạy. Hôn mê, đây là kêu gào cái gì nha? Xoa trán, chán ghét sao ngươi còn công khai trêu chọc như vậy khiến tất cả mọi người đều khó chịu.

      “Tứ nương ngươi, làm cho người ta tức giận mà chạy còn giả vờ vô tội, ha ha. . .” Lam Lăng đứng bên cạnh cười.

      “Ngươi tức giận sao, hơi quá đáng.”

      sao, có thể cùng ngươi ở chung chỗ, ta so với hạnh phúc hơn rồi đúng ?”

      a, A Lăng ngươi rốt cục thừa nhận ngươi thích ta rồi?”

      “Ai nha, buông tay, bẩn muốn chết.” Lam Lăng đánh vào cái tay bóng nhẫy dầu mỡ của ta, ha ha ha!

      “Ngươi ghét bỏ ta nha, cho ta ôm chút a.” Đánh ha. Lam Lăng vùng vẫy chút, cuối cùng vẫn là ngoan ngoãn để cho ta ôm.

      “Lão bản, làm bát mỳ!” Cửa hàng truyền đến tiếng kêu.

      “Đến đây đến đây, ngài muốn ăn loại nào?” Lưu luyến rời buông eo lam lăng ra, ôm là thoải mái a!

      Đảo mắt đến ngày sáu tháng hai, cửa hàng lại tạm thời ngừng kinh doanh mười ngày. Người trong thôn từng nhà đều được mời ngày mồng tám tới dùng cơm, cũng mua trước số đồ ăn có thể lưu trữ lâu được. Lam Lăng tới ở tạm nhà Dì cả, là trước ngày thành thân ba ngày được gặp nhau.

      Sáng sớm ngày mồng bảy, ta cùng Dì cả và Đại tỷ vội vàng đánh xe trâu trấn , hôm nay mọi thứ cần phải mua đủ. Đem xe để ở đầu trấn, Dì cả nhờ người quen trông giúp, chúng ta cùng nhau đường, người rất nhiều, cũng lớn tiếng rao bán đồ ăn. Chúng ta mua thịt cá các loại xong, lại mua bánh kẹo cưới, liền chuẩn bị trở về.

      “Tân đế đăng vị, đại xá thiên hạ. . .” khoái mã chạy về phía này, người tay nâng tấm lụa màu vàng cao giọng hô.

      Chúng ta bước nhanh đứng ở bên, lại thấy tiểu nam hài khoảng tám tuổi bị dọa sợ đến choáng váng đứng ở giữa đường, nhìn chằm chằm ngựa xông tới. Trong đầu đột nhiên lên bộ dạng Ngũ lang ôm ta khóc khi ta mới tới thế giới này, đầu óc nóng lên, trong tiếng kinh hô của mọi người, ta ôm tiểu nam hài gặp nguy hiểm lăn qua bên, con ngựa kia chạy qua kéo theo gió quét qua bên mặt, đầu ta quay cuồng đụng trúng tảng đá. Trước khi hôn mê, ta thực rất buồn bực phen, mong là chuyện rắc rối này, ngàn vạn lần đừng dọa đến Ngũ lang cùng Lam Lăng a!

      “Đại phu, chất nữ ta sao rồi, có việc gì chứ?” Thanh Dì cả run rẩy.

      “Chỉ trầy da, có gì trở ngại, nhưng là đụng phải đầu, biết có thể bị ảnh hưởng gì .” Đại phu cũng xác định, việc đụng phải đầu này có thể lớn cũng có thể a!

      “Vậy lúc nào tỉnh lại? Có thể rất nghiêm trọng ?”

      hai ngày tỉnh, cụ thể thế nào phải xem tình huống. Thân thể có vấn đề gì, mấy thang thuốc này cho nàng uống hết là được, các ngươi trở về , có chuyện gì lại tới.” Đại phu gọi tiểu đồ đệ mang thuốc lên, lại dặn dò tường tận phương pháp cùng thời gian nấu thuốc, uống thuốc.

      “Làm sao vậy làm sao vậy, xảy ra chuyện gì?” Lam Lăng cùng Ngũ lang chạy tới.

      “Vì cứu tiểu hài tử, thiếu chút nữa bị ngựa giẫm lên rồi, bị đụng vào tảng đá nên hôn mê bất tỉnh.” Dì cả giải thích.

      “Xem đại phu chưa, rốt cuộc thế nào?” Ngũ lang khóc, Lam Lăng cũng đỏ mắt.

      “Đụng phải đầu, đại phu phải chờ tỉnh lại mới có thể xác định.”

      sao chổi, thấy , còn chưa bái đường liền khắc.” người nhiều chuyện công khai cảm thán.

      đúng là. . .” Lập tức có người phụ họa.

      “Chớ nhảm, Tứ nương là do cứu hài tử bảy tám tuổi.” Dì cả trách mắng.

      là do ta khắc? Lam Lăng ôm ngực, lui từng bước, nhịn xuống nước mắt, Tứ nương, ngươi nhất định có việc gì! Chờ ngươi tốt lắm, ta liền rời , ta lấy ngươi, ta cả đời ở trong lòng nhớ ngươi là đủ rồi, chỉ cần ngươi sống tốt, Tứ nương, làm gì ta cũng nguyện ý. Nếu ngươi có chuyện gì, ta liền cùng ngươi, tuyệt để ngươi đơn mình!

      Ta mở mắt ra, tại sao lại là cảnh tượng này, phòng cỏ tranh, bất quá nhìn ra được tu sửa lại lượt, trong phòng cũng chỉnh tề hơn, nga đúng rồi, đây là nhà của chúng ta. Ta nhớ ra, ta cứu tiểu hài tử, hình như đụng phải cái gì đó, cuối cùng bị thương, đưa tay sờ sờ, “Tê” cục u lớn, Ngũ lang và Lam Lăng bị dọa hỏng ? Bây giờ là lúc nào, chậm trễ bái đường thành thân chứ?

      “Két két…..” Có người đẩy cửa vào, ta nghiêng đầu xem là ai.

      “Loảng xoảng. . .” Chén dĩa rơi vỡ, thực đúng là bại gia a.

      “Tỷ, ngươi tỉnh, ngươi thấy sao rồi?” Ngũ lang nhào tới người ta, tình cảnh này đúng là quen thuộc.

      “Tỷ, ngươi, còn nhận ra ta ?” Ngươi bị ngu à, ta làm sao có thể nhận ra ngươi? Còn chưa kịp mở miệng. Chợt nghe thấy thanh gấp gáp hỏi, là Lam Lăng:

      “Tỷ đệ tỉnh, còn nhận ra đệ ?”

      biết a, thấy chuyện, Lăng ca, ngươi xem tỷ giống như lần trước lại cái gì cũng đều quên chứ?” Ngũ lang thế nào lại rủa ta như vậy? Ta nổi giận:

      “Làm cái gì a Ngũ lang, đệ đè chết ta, ta làm sao ?”

      “Tỷ ngươi còn nhận ra ta, ô ô. . .” Ta xỉu, làm sao lại tới nữa.

      được khóc, ta sao.” Vừa vừa thở hổn hển, ta bị đè sắp tắt thở a. “Các ngươi vẫn khỏe chứ? Ta ngủ bao lâu, chậm trễ thành thân ?” Lại thấy Lam Lăng xoay người ra ngoài, kỳ quái, này là ý tứ gì? “Ngũ lang, ngươi a?”

      “Bây giờ là xế chiều ngày mồng tám, ngày hôm qua Lăng ca thành thân nữa, mọi người cũng đều tới, cứ như vậy.”

      A, A Lăng vì sao lại như vậy? Chẳng lẽ ta ngày hôm qua gặp chuyện may, lại có người gì rồi sao, cố tình địa phương lạc hậu này lại còn tin những chuyện như vậy. Xem bộ dạng của Lam Lăng, lẽ là muốn rời nhà trốn ? Trời!!

      Tứ nương, ngươi có việc gì là tốt rồi, ta cách ngươi xa, chỉ cần trong lòng ngươi có thể nhớ ta chút tốt rồi. Tứ nương, khoảng thời gian này là thời gian hạnh phúc nhất trong cuộc đời ta, thấy ngươi cẩn thận chiếu cố ta như vậy, thấy ngươi cao hứng muốn cưới ta, thấy ngươi cố gắng làm cho mọi người thừa nhận ta, thấy ngươi vội vàng chuyện chung thân của chúng ta, còn nữa khi ngươi chiếm tiện nghi của ta giống mèo ăn vụng cá ăn vậy, ta rất vui vẻ. Nếu ta rồi, ngươi tốt hơn, ta vĩnh viễn cũng gặp ngươi, tuy rằng ta nhớ ngươi tới chịu nổi. Tứ nương, tạm biệt.

      Lam Lăng cầm lấy bao quần áo thu dọn xong trước đó, về phía ngoài thôn.

      Ta vội vàng xuống giường, đầu có chút choáng váng, tiện tay với lấy cái áo ngoài, bỏ lại câu

      “Ngoan ngoãn ở nhà, ta tìm !” Cũng sắp ra khỏi thôn . Đuổi tới cửa thôn, xa xa thấy có ngườiphía trước, rất giống Lam Lăng, chạy vội tới, rốt cục cũng đuổi kịp. Khom người, tay ôm bụng, tay túm cánh tay Lam Lăng

      “A, A Lăng. . . Vù. . . Ngươi muốn đâu. . . Vù. . .” Tắt thở.

      “Tứ nương, ngươi buông tay, ta rồi, ngươi khỏe lại tốt rồi.” Lam Lăng đẩy tay của ta ra.

      được, có việc gì phải ràng.”

      Vừa ngẩng đầu, lại thấy miếu đổ nát, tốt lắm, ngươi lại như vậy. gì lôi kéo Lam Lăng hướng miếu đổ nát chạy tới. Ôm chặt lấy Lam Lăng, vừa buông tay liền chạy, khó khăn lắm mới bắt được.

      “Tứ nương ngươi buông tay, ta nữa, được .” Lam Lăng đỏ mặt, là đẹp mắt, muốn bổ nhào vào luôn.

      được, ta liền muốn ôm ngươi, ngươi đừng động, chúng ta chuyện chút.”

      “Ngươi buông ra, để người ta nhìn thấy thành cái gì?” Ta choáng váng, Lam Lăng vẫn còn giãy dụa nữa.

      “Ai u, đầu ta, đau. . .” Nước mắt nặn ra.

      sao, ta xem xem, đều là ta tốt.” Lam Lăng lại khóc lên.

      “Ngươi động hết đau.” Ta ôm, tiếp tục ôm. Lam lăng hoài nghi:

      ?”

      , , so với trân châu còn hơn.”Đầu ta giống như gà con mổ thóc, chiêu này thực hiệu quả.

      “A Lăng, ngươi có phải nghe ai cái gì đúng ? Ngươi đừng tin, ta là thấy tiểu nam hài rất giống Ngũ lang trước đây, ta nhịn được mới cứu, nếu là người khác ta mới để ý tới đâu. ngươi mệnh cách tốt cái gì, ta mới tin cái này đâu, này đều là đống chó má!”

      “Tứ nương ngươi lời thô tục. . .” Lam Lăng thực sát phong cảnh, ta thực tình cảm như vậy mà.

      “Ngươi đừng ngắt lời, ngươi xem a, chúng ta cùng chỗ sinh hoạt lâu như vậy, chuyện gì cũng có, cho nên cái gì kia khắc cái gì đều là quỷ dóc. Ta thích ngươi, ta muốn sống cùng ngươi, chỉ cần có ngươi, ta cái gì cũng để ý.”

      “Tứ nương, ta. . . Ta sợ.”

      “Đừng sợ đừng sợ, có ta ở đây, ta tin số mệnh.”

      “Được, chúng ta lại giống như trước đây, tiếp tục mở quán mỳ, thành thân nữa, ta sợ vạn nhất là làm sao đây, hối hận cũng được.” Choáng váng, nửa ngày lại quay về điểm xuất phát. Tế bào não nhanh chóng hoạt động, xong, có cách.

      “A Lăng, ta có biện pháp, nhưng phải xem ngươi có dám hay . Ngươi xem, chúng ta sinh hoạt chung chỗ là có vấn đề, nếu ta muốn thành thân rồi, ta cả đời cưới ai, ngươi cả đời lấy chồng, chúng ta sống cùng nhau, mai mối * thành thân cũng tốt, gian * dâm * cũng thế, ta sợ, ngươi có dám ?”

      “A! Như vậy. . .”

      “Ngươi dám hay dám? Ta vẫn đối tốt với ngươi, che chở ngươi, sau đó chúng ta lại sinh đống oa nhi, ngươi là cha đứa , ta là nương đứa , được ?”

      “Cái gì đống oa nhi, ta cũng phải heo.” Lam Lăng thuận miệng phản bác, xong mới cảm thấy có gì đó thích hợp.

      “Ngươi. . . Ngươi vô lại!”

      “Ha ha, ta chính là vô lại! Ngươi đồng ý, chúng ta trở về , chỉ đáng tiếc là thể cho ngươi hôn lễ náo nhiệt.”

      “Ta cần, có. Trở về. . . Trở về chỗ nào, làm cái gì?” Lam Lăng ngây ngô .

      “Về nhà a, vần còn kịp động phòng hoa chúc a!”

      “Ngươi sắc quỷ, bại hoại.” Eo của ta a, lại bị bấm.

      nữa, ngay tại trong miếu động phòng cũng được, cũng bớt việc.” Ha ha.

      “Ngươi. . .” Lam Lăng hướng trong thôn chạy, để ý tới ta, so với ta còn gấp hơn a, ta bước nhanh đuổi theo.

      Vừa về tới nhà, Lam Lăng vội vội vàng vàng dọa Ngũ lang nhảy dựng.

      “Tỷ, làm sao vậy.” Ngũ Lang ngạc nhiên hỏi, Lăng ca khi nào bối rối như vậy.

      “Thẹn thùng. có chuyện gì, có gì ăn , ta đói bụng.” Vừa thấy bụng thầm .

      “Ở trong nồi, ta lấy cho ngươi.” Ta ngăn Ngũ lang lại:

      “Để ta tự lấy, ngươi ngủ .” Đem cơm bưng đến trong phòng, lôi kéo Lam Lăng ăn ít, lại phòng bếp bưng nước ấm lại đây.

      “A Lăng, ta giúp ngươi tắm nha?”

      “Ngươi ra ngoài, mau ra. . .” Để làm gì a, sớm muộn gì đều nhìn thấy thôi.

      Ta đến phòng bếp nhanh chóng tắm rửa, lưỡng lự ở cửa, thấy Lam Lăng ra.

      “Ngươi đâu vậy?”

      “Về phòng ngủ a, Ngũ lang hẳn là chưa ngủ.” Giả ngu sao.

      “Ngũ lang sớm ngủ rồi, đừng quấy rầy .”

      Ta ôm Lam Lăng lên, hoàn hảo, nặng, vào nhà, đá cửa lại, đặt Lam Lăng ở giường ngồi xong, đốt đèn long phượng lên, giúp Lam Lăng phủ lên khăn voan đỏ. Lam lăng choáng váng, thực nghe lời nhúc nhích. Ta nhàng vén hồng khăn voan lên, dưới ánh nến đỏ Lam Lăng xinh đẹp làm cho ta mê muội, rót hai ly trà, thay rượu giao bôi uống lên. Lam Lăng rốt cục có phản ứng rồi, tay gắt gao bảo vệ vạt áo:

      “Tứ nương, cần. . .”

      “Muộn rồi, A Lăng a, ngươi trốn thoát lòng bàn tay của ta đâu, ngươi liền ngoan ngoãn theo ta !” Sao lại giống hái hoa tặc như vậy nhỉ?

      cần. . . Ngô. . . Sắc lang. . . Ngô, cần. . .”

      Màn đỏ buông xuống. . . Tiểu hài tử nên nhìn, tuyên truyền quảng cáo. . .

      ——— ————— tác giả ra suy nghĩ của mình: hài hòa xã hội ha
      linhdiep17Phan Hong Hanh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :