1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ngài CEO, ký tên kết hôn đi! - Nhị Thập Cửu (81/183+2NT) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, 048. Dự cảm xấu
      Editor: Tình Tình

      Bên trong phòng KTV sang trọng, cả đám tuấn nam mỹ nữ trò chuyện vui vẻ.

      Đây là lần đầu tiên Bối Hiểu Y tham gia loại tụ hội này, thông qua thanh mai trúc mã đồng thời cũng là bạn tốt Phong Chi Sơ mới biết được Sài Vi Vi. Nhưng hôm nay có mặt ở chỗ này đều là bạn của Sài Vi Vi, cũng chẳng quen biết bọn họ. Sài Vi Vi vốn thuộc về cuộc sống bình dân như các , ấy thuộc về thiên kim nhà giàu, chẳng qua là từ trước đến nay cũng tự cao tự đại, cho nên tình cảm của bọn họ coi như tệ.

      Những người khác bên trong phòng, Bối Hiểu Y cùng Phong Chi Sơ đều chưa quen. Sài Vi Vi giới thiệu bọn họ với nhau, vì vậy các mới biết đây là những cậu con nhà giàu mà trước đây chỉ có thể nghe chứ chưa được thấy.

      Trong bọn họ, có con chủ tịch tập đoàn Ngôi Sao Ngày Mai – Minh Hi Nhi, Lâm Đại – thiếu gia công ty thời trang và trang sức nhà họ Lâm, tiểu thư tập đoàn Châu Báu Lấp Lánh – Sở Niệm. Còn có Dịch Nhiên, người từ có danh xưng là “Thần đồng đạo diễn”, và nữ luật sư Cao Vũ Tiệp, tuy tuổi còn trẻ nhưng nổi danh ở giới tư pháp.

      phải là con của nhà giàu, chính là nhân vật nổi danh tiếng tăm lừng lẫy ở trong xã hội!

      Sài Vi Vi cùng bọn họ chỉ là có giao tình giữa các thế gia, mà còn là bạn tốt cùng trường từ nhà trẻ đến cao trung, tình cảm thâm hậu, vừa vào cửa cùng bọn họ chuyện phiếm.

      Bối Hiểu Y cùng Phong Chi Sợ chỉ dựa vào nhau ngồi chung chỗ, dù sao cũng quen với đám người bọn họ, rất ít chen vào .

      Tài chính, cổ phiếu, đám tiệc, vật phẩm xa xỉ, đầu tư, kinh doanh, du lịch, các kiện giải trí. . . . . Trừ nội dung cuối cùng, những phương diện khác mà bọn họ đàm luận phải là thứ mà Bối Hiểu Y thích, nên căn bản cách nào đuổi kịp được nội dung cùng tiết tấu cuộc trò chuyện của bọn họ, chỉ chút liền thấy nhàm chán tột cùng. Diiendaan,le.quy,don

      Liếc mắt nhìn Phong Chi Sơ, cũng thấy ấy bày ra bộ dáng hứng thú. Chỉ là đôi mắt của ấy lâu lâu nhìn về cửa ra vào cái, dường như là mong đợi vị khách tới.

      “Cậu đợi người?” Bối Hiểu Y ngồi sát vào bên tai Phong Chi Sơ, dùng thanh chỉ có hai người các nghe thấy hỏi thăm.

      có!” Phong Chi Sơ hơi mím môi, cầm thức uống bàn lên khẽ nhấp cái.

      “Vẻ mặt của cậu giống như lâm vào trong mê mang, còn có?”

      “Làm sao có thể?” Phong Chi Sơ đưa tay vỗ vào mặt.

      “Bị tớ trúng rồi chứ gì? Cậu chột dạ.” Bối Hiểu Y đưa tay đâm vào gò má của Phong Chi Sơ: “Mau thành thực khai báo cho tớ.”

      Phong Chi Sơ cho cái nhìn xem thường, dứt khoát im lặng để ý đến .

      Bối Hiểu Y vểnh cái miệng , xoay người kéo Sài Vi Vi ngồi bên khác của : “Còn có người tới sao?”

      Sài Vi Vi đùa cùng Minh Hi Nhi, nghe vậy khóe miệng nhếch lên, liếc về phía Phong Chi Sơ, cúi đầu “Ừ” tiếng.

      Bối Hiểu Y còn muốn hỏi nữa, lại nghe Lâm Đại cười hỏi Sở Niệm: “Tiểu Niệm, cậu sắp phải đính hôn cùng Trình Kiêu, tại sao gần đây tớ còn nhìn thấy cậu bận rộn công việc vậy?”

      Phong Chi Sơ đột nhiên mở mắt, ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm Sở Niệm.

      Sở Niệm mím môi cười tiếng, trong mắt chứa ánh sáng khác thường: “Những chuyện kia cần tớ bận rộn, có mẹ chúng tớ giúp đỡ, thường ngày họ có việc gì làm, chỉ thích chăm lo chuyện lặt vặt, chúng tớ liền theo họ.”

      phải hôm nay có Trình Kiêu tới nữa sao? Sao lại thấy cậu ta?” Cao Vũ Tiệp vừa uống bia vừa hỏi. da.nlze.qu;ydo/nn

      ấy có chuyện bận, hôm nay có thể tới được rồi.” Sở Niệm vểnh môi cười tiếng.

      Bối Hiểu Y ràng thấy ánh mắt Phong Chi Sơ trong nháy mắt chuyển sang u.

      Trong lòng có dự cảm xấu, chỉ là cảm giác ấy còn chưa kịp ràng nghe thấy cửa phòng “Rắc rắc” tiếng, cặp nam nữ trước sau bước vào.

      Sau khi thấy người nữ ở phía sau, cả kinh, thiếu chút nữa từ ghế salon nhảy bắn lên.
      Last edited: 4/5/16

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, 049. Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ
      Editor: Tình Tình

      Thích Nghi ngờ sau khi tiến vào phòng thấy cảnh ngộ như vậy, nhiều tuấn nam mỹ nữ như thế, quả làm có chút kịp nhìn. Mấu chốt chính là, trong đó có vài người co quen biết.

      Ánh mắt Đông Phương Tín lướt vòng ở trong phòng, ánh mắt cùng người quen của mình giao nhau, liền coi như là chào hỏi.

      “Ồ!” Sở Niệm kinh ngạc nhìn Đông Phương Tín: “Ông , sao lại tới đây?”

      em để cho tới đón em trở về. thôi!” Giọng Đông Phương Tín gợn sóng, hoàn toàn muốn giới thiệu Thích Nghi cho mọi người biết.

      “Oh.” Sở Niệm khẽ mím môi, nhìn xung quanh lần: “Vậy tớ trước.”

      “Bái bai!” Minh Hi Nhi vẫy tay với . Die nd da nl e q uu ydo n

      Những người khác gật đầu với , Sài Vi Vi câu lần sau gặp lại.

      Sở Niệm đáp tiếng “Được”, sau đó cầm túi xách đứng dậy, đến gần Đông Phương Tín mới nhìn thấy Thích Nghi theo sau lưng , khỏi hơi giật mình: “Chúng ta hình như có từng gặp nhau.”

      “Tớ cũng vậy, gặp ấy.” Lúc này, Minh Hi Nhi mói chú ý tới Thích Nghi: “ ấy tới nơi này tìm Long.”

      “Tôi là Thích Nghi, người đại diện của Lam Thiên Nhiên.” Đối với bọn họ, Thích Nghi có ấn tượng khá sâu, vì vậy chê cười ra câu: “Có duyên phận mới gặp lại.”

      “Trần tiểu thư, chào .” Sở Niệm cười tiếng: “Xem ra bây giờ là đối tượng hợp tác của Đông Phương.”

      Thích Nghi chỉ cười .

      Bắt đầu từ lúc vào cửa, liền thấy ánh mắt của mọi người trong phòng đều cơ hồ dừng lại ở người . Những người khác tới, Phong Chi Sơ là phóng viên, đương nhiên tùy tiện tiết lộ chuyện của Thiên Nhiên, để khỏi tự dưng gặp phải chút tin tức nhàm chán nào đó. Đến lúc đó, mọi người chỉ biết chỉ trích đó là vì lăng xê cho Thiên Nhiên, đối với tiền đồ của Thiên Nhiên chưa chắc thuận lợi.

      Dịch Nhiên thoáng nhìn với nhiều ý vị sâu xa, Cao Vũ Tiệp luôn luôn nhìn , còn Lâm Đại cũng nhìn chằm chằm vào . di@en*dyan(lee^qu.donnn)

      Đối với ánh mắt của , Phong Chi Sơ có chút né tránh, nhưng hình như cũng vô ý chào hỏi .

      Bối Hiểu Y thấy tương đối vui vẻ, vẫy tay với cái: “Trần tiểu thư, chúng ta lại gặp mặt!”

      “Chào .” Thích Nghi khách sáo trả lời tiếng.

      “Các người biết nhau?” Sở Niệm có chút ngoài ý muốn: “ nghĩ tới.”

      Bối Hiểu Y thấy Thích Nghi muốn nhiều, đành trả lời Sở Niệm: “Tớ và Trần tiểu thư có gặp mặt nhau vài lần.”

      thôi.” Đông Phương Tín vươn tay vịn vào bả vai Sở Niệm: “Trước mười giờ em phải về đến nhà.”

      “Em phải là đứa bé, nhà của em cũng phải là nhà cấm.” Sở Niệm cười , theo ra cửa.

      Thích Nghi cũng xoay người ra ngoài.

      Bối Hiểu Y vốn muốn chào hỏi với Thích Nghi, nhưng thấy người ta trông có vẻ quá ưa thích; giơ tay lên liền buông xuống.

      chảnh.” Phong Chi Sơ ở bên cạnh khẽ hừ tiếng: “Hiểu Y, đừng lấy mặt nóng dán lên mông lạnh*.”

      (*mặt nóng dán lên mông lạnh. Lãnh thí cổ là chỉ người khác lạnh nhạt/hờ hững (như cái mông lạnh). Cả câu mô tả người nhiệt tình chuyện nhưng lại nhận được hờ hững, lạnh nhạt từ người kia, nhiệt tình được đáp lại, như bị giội gáo nước lạnh vào mặt.)

      Giọng của Phong Chi Sơ tuy , nhưng Sài Vi Vi ở bên cạnh lại nghe ràng. khẽ nhíu mày hỏi: “ ta là ai?”

      “Trần Thích Nghi.” Bối Hiểu Y đáp lời.

      “Là nhân vật nào sao?”

      Bối Hiểu Y lắc đầu: “ lắm, dù sao tớ và ấy cũng quá quen thuộc.”

      Dịch Nhiên lại : “ ta là tiểu thư nhà họ Trần ở nội thành, nghe trước kia định cư ở La Mã, sau khi trưởng bối nhà họ Trần xảy ra chuyện, ta mới trở về.”

      Mọi người nhất trí nhìn về phía Dịch Nhiên, trong mắt đều chung ý: tại sao cậu lại như vậy.

      Dịch Nhiên nhún nhún vai, lạnh nhạt giải thích: “Tớ nghe chị ta .”

      “Ồ?” Sài Vi Vi hiểu nhìn cậu. dfienddn lieqiudoon

      Dịch Nhiên xòe tay ra: “Chị ta – Trần Mạn Như, tam tiểu thư nhà họ Trần.”

      Cao Vũ Tiệp lạnh lùng nhìn cậu: “Cậu rất quen thuộc với ta?”

      Dịch Nhiên , nhưng con ngươi chợt tối lại, chỉ cầm ly bia bàn lên uống hơi cạn sạch.
      Last edited: 4/5/16

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, 050. Tôi hợp tác với
      Editor: Tình Tình
      Đôi nam nữ phía trước sánh vai nhau mà , đường giọng cười , khí hài hòa tốt lành.

      Thích Nghi chỉ lẳng lặng phía sau bọn họ, được lời nào.

      Sau khi ra khỏi câu lạc bộ Vạn Gia Đăng Hỏa, Đông Phương Tín nhìn Thích Nghi cái: “ ở nơi này chờ tôi.”

      “Biết rồi.” Thích Nghi liếc mắt nhìn thoáng qua con đường cái tràn ngập nước mưa lần nữa, có kháng nghị, đứng lại ở chỗ cũ.

      “Trần tiểu thư, hẹn gặp lại!” Ngược lại, Sở Niệm rất có lễ phép đối với .

      Thích Nghi gật đầu chào .

      Đông Phương Tín nhìn Thích Nghi nữa, nhận lấy cây dù xanh của người bảo vệ đưa tới rồi che cho Sở Niệm, sau đó nắm tay tới chiếc xe hơi sang trọng.

      “Tổng giám đốc.” Lý Tốc sớm đứng chờ ở trước xe, thấy Đông Phương Tín cùng Sở Niệm đến gần, khẽ khom người chào hỏi: “Sở tiểu thư.”

      “Đưa Tiểu Niệm về nhà họ Sở trước mười giờ.” Đông Phương Tín .

      “Vâng.” Lý Tốc trả lời.

      “Làm phiền cậu.” Sở Niệm khẽ mỉm cười với Lý Tốc, sau đó trừng mắt nhìn Đông Phương Tín: “Ông , trọng sắc khinh bạn.”

      bậy.” Đông Phương Tín vuốt tóc , đem cây dù di chuyển lên phía trước chút, che mưa lại cho , dịu dàng : “ !”

      Khóe miệng Sở Niệm cong cong, ánh mắt nhìn về phía Thích Nghi đứng ở đằng kia, cười đến ý vị sâu xa.

      Lý Tốc mở cửa xe để cho ngồi vào, sau đó cúi đầu với Đông Phương Tín, rồi ngồi vào ghế lái ô-tô rời .

      Thích Nghi vẫn thờ ơ lạnh nhạt, cho đến khi Đông Phương Tín bước về bên cạnh , mới nhìn đồng hồ tay: “Còn có ba tiếng.”

      “Vội vã muốn trở về, sợ tôi ăn ?” Đông Phương Tín hừ tiếng.

      “Chỉ là nhắc nhở ngài Đông Phương mà thôi.” Thích Nghi kiêu ngạo tự ti : “Tiếp theo muốn đâu?”

      Từ lúc bắt đầu ngồi lên xe của , cùng đến nhiều nơi. Lúc ở cửa hàng, ta kêu Viên Thanh chuẩn bị quần áo cho để tụ họp bạn bè, nhưng.dieendaanleequuydonn.người ta muốn gặp lại phải là những người vừa rồi. Như vậy, ta chắc còn phải dẫn nơi khác!

      Đông Phương Tín nhìn sâu, ánh mắt mang theo thưởng thức: “Quả nhiên là người thông minh!”

      Thích Nghi im lặng chờ câu sau của .

      “Chính là nơi này.” Đông Phương Tín chỉ vào Vạn Gia Đăng Hỏa: “ theo tôi.”

      Nhìn nơi mà Đông Phương Tín chỉ vào, rất tự nhiên mà nhớ lại cảnh gặp gỡ lần trước của ta ở phòng làm việc của Long Vu Hành, lúc trở về ta tìm mọi cách gây khó khăn cho , cũng cho ta nếm mùi đau khổ, chẳng lẽ là, người này còn muốn đưa đến phòng làm việc của Long Vu Hành?

      Trong lòng mang theo nghi ngờ, nhưng Thích Nghi cũng muốn làm mình ủy khuất, nên rất thoải mái hỏi thăm: “ muốn đưa tôi đến phòng làm việc của Long Vu Hành?”

      “Có vấn đề?” Đông Phương Tín đáp hỏi ngược lại.

      có.” Thích Nghi hơi ngẩng đầu lên, trong ánh mắt đầy vẻ thanh thản: “Chỉ hi vọng là ngài Đông Phương đây chuyện giữ lời mà thôi.”

      Đông Phương Tín lạnh lùng nhìn : “ mong đợi điều gì sao?”

      Lời như thế, Thích Nghi cũng phải là người ngu ngốc, đương nhiên nghe ngụ ý của . khẽ cắn răng, giận quá hóa cười: “Lần trước ngài Đông Phương tôi chủ động cởi cho xem, tôi rất tức giận. da.nlze.qu;ydo/nChẳng qua, mới vừa rồi ở cửa hàng, mặc dù cách cánh cửa, nhưng cũng coi như là tôi cởi quần áo trước mặt . biết ngài Đông Phương đây đối với cách làm như thế của tôi có hài lòng .”

      Đông Phương Tín nghe vậy, sắc mặt đột nhiên tối lại.

      Thích Nghi lại cười, mặt mày trong sáng như nước hồ, sâu thấy đáy: “Bây giờ, tôi có quyết định. Ngài Đông Phương, thay vì tôi chủ động tìm , bằng ở chỗ này tôi cam kết với . Tôi thu lời trước kia, phải nằm mơ, tôi hợp tác với .”
      Last edited: 4/5/16

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, 051. Hợp tác
      Editor: Tình Tình

      “Tại sao lại đột nhiên thay đổi chủ ý?” Đông Phương Tín nheo mắt lại, trong mắt ra ánh sáng, như đao nhọn sắc bén, nhìn thẳng vào khuôn mặt nhắn của Thích Nghi.

      Vẻ mặt Thích Nghi bình tĩnh: “Tôi cho là nếu hợp tác cùng ngài Đông Phương có thể cọ sát ra tia lửa.”

      “Ồ?” Người đàn ông nhíu mày, mặt tràn đây vẻ kềm chế được.

      “Chúng ta liên tục gặp nhau, chẳng lẽ ngài Đông Phương cho là chúng ta rất có duyên sao?”

      cho là vậy.”

      Nghe được lời của Đông Phương Tín, die,n; da.nlze.qu;ydo/nn Thích Nghi thiếu chút nữa bị sặc nước bọt của mình. Nhưng từ trước đến nay luôn tĩnh táo, trấn định lại rất nhanh, dùng thực chuyện: “ tại Thiên Nhiên rất đỏ.”

      Ánh mắt Đông Phương Tín lóe lên, nhìn Thích Nghi sâu, đột nhiên hỏi: “Có phải cho người điều tra chuyện Hồi Ức Chi Đô ?”

      Trong lòng Thích Nghi chấn động vì câu này của .

      Nhớ lại vừa rồi ở trong phòng bao riêng, Đông Phương Tín trừ lúc vào cửa quét mắt nhìn những người bên trong phòng cái, ánh mắt vẫn luôn dừng ở người Sở Niệm. Có lẽ, ta cũng nhận ra Bối Hiểu Y, nhưng tại sao lại hỏi như thế?”

      ta sớm đoán ra có hành động như vậy?

      cần đoán, theo như lời của ngày đó tôi hiểu, nhất định thăm dò chuyện Hồi Ức Chi Đô. khi điều tra chuyện kia, chủ động tới chuyện hợp tác với tôi.” Hai tay Đông Phương Tín để ra sau lưng, thoáng nhìn sâu kín: “Nếu như phải bởi vì chuyện Hồi Ức Chi Đô. . . . . Có duyên? cho rằng tôi tin tưởng những lời đần độn này của sao?”

      Lần này, tới phiên sắc mặt Thích Nghi tái xanh.

      cho thám tử tư thăm dò chuyện Hồi Ức Chi Đô, nhưng chuyện Bối Hiểu Y tra được cũng nhiều. đồng ý hợp tác với Đông Phương Tín, dĩ nhiên là bởi vì ta dẫn dắt phát ra chuyện Hồi Ức Chi Đô hơn nữa còn bắt tay vào điều tra, có lẽ ta hi vọng ra được cái gì, đồng thời đối mặt với chút chuyện cách nào tưởng tượng.

      Nhưng trước mắt, có chuyện vẫn thể xác định. Đồng thời cũng biết được nếu xuống con đường này có những gian nan hiểm trợ như thế nào.

      Nhưng lại thể .

      Mà tất cả chuyện này đều là theo kế hoạch của Đông Phương Tín!

      “Tại sao phải làm như vậy?” Sau lúc lâu, Thích Nghi mới giọng hỏi.

      Nếu muốn dẫn dắt thăm dò chuyện Hồi Ức Chi Đô, tại sao ban đầu thẳng, ngược lại đến bây giờ mới đem những lời đó ra muốn làm với ?

      Đông Phương Tín nghiêng người, ánh mắt nhìn về phía trước có tiêu điểm: “Nhìn xem đủ thông minh .” Die nd da nl e q uu ydo n

      ra là ta khảo nghiệm tài trí của .

      “Xem ra, tôi đủ tư cách thành đối tượng hợp tác của ngài Đông Phương rồi.” Thích Nghi nghe vậy, cười nhạt, đem bàn tay manh khảnh đưa đến trước mặt người đàn ông: “Ngài Đông Phương, chúc chúng ta hợp tác vui vẻ!”

      Đông Phương Tín liếc bàn tay của cái, hoàn toàn có ý muốn bắt tay cùng : “.” (走了: )

      Sau khi lạnh nhạt ra hai chữ này, xoay người, vào bên trong của Vạn Gia Đăng Hỏa.

      Thích Nghi sớm biết là người có mắt cao hơn đầu, đối với biểu có lễ phép này của cũng để ý. hít hơi sâu, theo bước chân của người đàn ông.

      Trong lòng lại vô cùng hiểu, bắt đầu từ bây giờ, bọn họ hợp tác.

      Cùng nhau đào móc chuyện vô cùng bí mật người nào biết tới.

      ——— ——————

      “Tín thiếu, Trần tiểu thư, xin mời!” Quản lý đưa Đông Phương Tín và Thích Nghi đến căn phòng sang trọng, sau đó liền lui ra ngoài.

      Giờ Thích Nghi mới hiểu được vì sao Đông Phương Tín lại bắt mặc chiếc váy xinh đẹp này.

      Người bên trong phòng mặc quần áo tương đối đơn giản, phong cách nhưng lại mất ưu nhã.

      khí giữa bọn họ vô cùng hài hòa, quả chính là cảnh tượng bạn tốt tụ hội.
      Last edited: 4/5/16

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, 052. thắng trước
      Editor: Tình Tình

      Long Vu Hành ở giới hắc đạo tại Ôn Thành là nhân vật nổi tiếng có tiếng tăm lừng lẫy, Thích Nghi và ta từng gặp mặt lần, tất nhiên là biết ta. Về phần người đàn ông ngồi bên cạnh, chính là tổng giám đốc của Châu Báu Lấp Lánh – Sở Hoài. Thích Nhi từng thấy thoáng qua Sở Hoài lần, ta và cha của mình vô cùng nổi danh trong thương giới (giới kinh doanh), Thích Nghi biết ta, nhưng chưa chào hỏi chính thức. Mà xinh đẹp ngồi đối diện bọn họ, Thích Nghi chưa từng thấy qua.

      “Đông Phương, cậu đến rồi.” Thấy bọn họ tới, Long Vu Hành mở miệng trước, lúc ánh mắt của ta dừng ở người Thích Nghi tựa hồ có chút kinh ngạc. Nhưng trong nháy mắt, ta khôi phục lại vẻ mặt vốn có, nhìn Thích Nghi sâu, : “Trần tiểu thư cũng tới.”

      “Ngài Long, chúng ta lại gặp mặt.” để ý trong mắt ta lộ ra chút áp bực, Thích Nghi thoải mái : “Xin chỉ giáo nhiều hơn.”

      “Chúng ta cũng gặp mặt, Trần tiểu thư, tôi là Sở Hoài.” Sở Hoài khoanh hai tay, cười như cười nhìn Thích Nghi.

      “Ngài Sở.” Thích Nghi mỉm cười gật đầu, vẻ mặt bình tĩnh.

      “Tới đây ngồi.”

      “Cám ơn.”

      Đông Phương Tín cũng để ý tới việc bọn họ chuyện, tới ngồi xuống bên cạnh .

      Lăng Tố Dung nhướng mày nhìn : “Dường như bọn họ đều biết bạn của là người phương nào, tại sao lại tôi tiếng?”

      “Trần Thích Nghi.” Đông Phương Tín miễn cưỡng khạc ra ba chữ.

      hết cách với .” Lăng Tố Dung lắc đầu cái, ngẩng đầu lên nhìn Thích Nghi: “Trần tiểu thư, tôi là Lăng Tố Dung.”

      “Xin chào.” Thích Nghi trả lời đơn giản.

      Lăng Tố Dung cười cười, gì thêm nữa.

      Nhưng trong lòng lại có mùi vị gì.

      Từ lúc Thích Nghi vào cửa, thầm quan sát Thích Nghi, cho ra kết luận là: rất tỉnh táo, cũng tương đối tự tin. Đối mặt với bọn họ chính là dáng vẻ sợ hãi, trấn định bình tĩnh, lẽ ra nên là thiên kim ra đời trong gia đình lớn. Quan trọng nhất là, Đông Phương Tín lại mang đến tụ hội với bọn họ!

      Đông Phương Tín là người cẩn thận như vậy, tại sao có thể tùy ý mang người mà bọn họ cũng chưa quen biết đến đây?

      Bên trong phòng im lặng lạ thường, khí khỏi quỷ dị.

      Thích Nghi biết nguyên do tất cả là bởi vì đến, nhưng Đông Phương Tín lên tiếng, cũng có ý định muốn rời . Bọn họ là chủ, là khách, bọn họ xa cách với , cũng cần lấy lòng bọn họ. Dù sao, đối tượng muốn hợp tác là Đông Phương Tín chứ phải là bọn họ. Huống chi, từ trước đến nay so chiêu cùng với Đông Phương Tín, cũng chưa từng thua lần nào.

      lát sau, Lăng Tố Dung là người kiềm chế được trước tiên: “Cái đó. . . . Trần tiểu thư, có muốn uống chút rượu ?”

      “Được.” Thích Nghi gật đầu.

      “Latour năm 1982 được ?”

      Nghe câu hỏi của Lăng Tố Dung, Thích Nghi nhịn được ngước mắt nhìn Lăng Tố Dung.

      Rất ràng, ta muốn thảo nghiệm !

      Hiểu được lấy rượu thử người, thưởng thức tất nhiên kém đến nỗi nào!

      cười tiếng, bình tĩnh trả lời: “Mùi rượu của Latour nồng đậm, thể rượu đầy đặn, tác dụng chậm nhưng mạnh, nhất là mùi rượu năm 1982 càng là nhất. Chỉ là, từ trước đến nay tôi chỉ thích uống chút rượu , sau năm 83, Latour trước năm 90, tôi thích hơn.”

      Lời của , rước lấy mấy cái nhìn của người khác.

      Mấy người đàn ông kia tới, nhưng sắc mặt của Lăng Tố Dung có chút khó coi. Chẳng qua là từ trước đến nay hiểu đạo làm người, cho dù lúc này trong lòng thoải mái, nhưng mặt vẫn giữ vững nụ cười khách khí: “Tôi cho người đem rượu tới cho Trần tiểu thư.”

      Giọng lạnh nhạt, lại giống như chủ nhân.

      Thích Nghi mím môi cười tiếng, từ chối cho ý kiến.

      Nếu Lăng Tố Dung cam tâm làm những việc này, tại sao lại vui mừng tiếp nhận?

      Dù sao người bận bịu cũng phải là .

      Trận đánh này, thắng trước!
      Last edited: 4/5/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :