1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ngài CEO, ký tên kết hôn đi! - Nhị Thập Cửu (81/183+2NT) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, 074. Cuộc tình tay ba


      Editor: Tình Tình


      ràng đây là chiếc xe thương nhân sáu chỗ sang trọng, chỗ ngồi chắc chắn đủ, nhưng Đông Phương Tín láo cũng chớp mắt, George lại biết ràng tình huống, cho nên chỉ có thể yên lặng chấp nhân bị bỏ lại.


      xe, Thiên Nhiên còn suy nghĩ tại sao Đông Phương Tín lại tới chở các Thích Nghi cười tủm tỉm chuyện với Đông Phương Tín: “Tôi đưa tài liệu cho xem nhé?”


      “Ừ.” Đông Phương Tín nhàn nhạt trả lời.


      “Thiên Nhiên.” Thích Nghi thở phào cái, xoay mặt nhìn Thiên Nhiên: “Hôm nay quay quảng cáo ở du thuyền, theo lý mà có phóng viên đến quấy rầy chúng ta. Nhưng mà, đạo diễn hôm nay là Dịch Nhiên, những ngày gần đây hình như cậu ta có xì căng đan quấn thân, cho nên hấp dẫn rất nhiều người chú ý. Bây giờ là thời đại tin tức, khoa học kỹ thuật là quá phát đạt, chỉ sợ chuyện quay quảng cáo ở du thuyền của chúng ta sớm truyền khắp cả Ôn Thành, như vậy, giờ ở bên sông Trường Giang và Hoàng Hà ít fan hâm mộ tụ tập, sau khi cậu xuống xe cần dừng lại nhiều, mình tận lực để cho cậu tránh khỏi chạm mặt với người hâm mộ, cậu phải dùng tốc độ nhanh nhất để lên du thuyền để đảm bảo an toàn, biết ?”


      Thiên Nhiên gật đầu: “Mình biết rồi.”


      Thích Nghi vỗ vỗ mu bàn tay của Thiên Nhiên, nghĩ thầm tốt nhất hôm nay nên xảy ra bất cứ chuyện gì, như vậy, có lẽ lo lắng của và Đông Phương Tín mới phải là . Nếu , chỉ sợ sau này Thiên Nhiên có rất nhiều tin tức xấu truyền ra, như vậy có ảnh hưởng rất lớn đối với nghiệp của ấy.


      Hi vọng tuyệt đối phải là tình huống mà muốn thấy!


      Đông Phương Tín ngồi im lặng ở bên cạnh, nghe đối thoại của và Thiên Nhiên, trong mắt lơ đãng ra ánh sáng thưởng thức.


      Quả nhiên rất xứng với cái chức người đại diện, hiểu được phải bảo vệ nghệ sĩ ký ước với mình như thế nào. Nếu như có thể thu vào và sử dụng , chỉ sợ ở công việc có thể giúp ít.


      Nhưng mà, nếu muốn thu , chỉ sợ là dễ.


      ——————


      Quả nhiên giống như dự đoán của Thích Nghi, lúc xe của bọn họ đến sông Trường Giang và Hoàng Hà ít phóng viên và người hâm mộ. Trong đám người hâm mộ còn có có người cầm bảng hiệu “Dịch Nhiên, tôi ”, nhưng nhiều hơn vẫn là người hâm mộ của Thiên Nhiên. Có ít ký giả phỏng vấn những người hâm mộ, còn có nhóm người tụ năm tụ ba ở chỗ, dường như thảo luận gì đó.


      “Làm thế nào bây giờ?” Nhìn sóng người mãnh liệt, Thiên Nhiên cau mày: “Mặc dù an ninh nghiêm mật, nhưng như vậy chúng ta cũng rất khó qua.”


      “Cậu nhìn bên kia.” Thích Nghi hất cằm cái, ý bảo nhìn chiếc xe đangđậu ở đường cái đối diện bọn họ.


      Thiên Nhiên nhìn theo phương hướng chỉ, hai mắt mở to: “Đó phải là xe của Địch Nhiên sao?”

      Thích Nghi cười: “Ừ.”


      “Ý của cậu là……” Thiên Nhiên có chút hiểu được gì đó, nhìn thấy Thích Nghi gật đầu liền ngậm miệng.


      Thích Nghi là muốn thừa dịp lực chú ý của phóng viên nhằm vào Địch Nhiên và lựa chọn thời cơ tốt nhất để lên du thuyền.


      “Đông Phương Tín, may là hôm nay đến tiễn chúng tôi.” Thích Nghi liếc mắt nhìn Đông Phương Tín: “Hay là , sớm đoán được tình huống ở đây, cho nên mới rút thời gian ra chở chúng tôi đến?”


      Khóe miệng Đông Phương Tín khẽ nhếch lên, gì, nhưng trong mắt lại tràn đầy ánh sáng tự tin và hả hê.


      Lý Tốc ở bên cạnh lại ở trong lòng: ra Địch Nhiên đến trễ là do tổng giám đốc sắp đặt!


      được Đông Phương Tín trả lời, Thích Nghi bĩu môi cho là cuồng vọng tự đại, nhưng rất bội phục đối với dự kiến trước của .


      Làm bạn hợp tác với người đàn ông này ra cũng tệ, đến việc ta biết cách bày mưu nghĩ kế, đó là khi xảy ra chuyện gì đó, ta có năng lực giải quyết vấn đề kịp thời!


      Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến trận ầm ĩ.


      “Địch Nhiên đến rồi!”


      “Nhanh lên chút, mau chụp hình ta, tôi tới phỏng vấn!”


      “Chuẩn bị trường liên tuyến…”


      Mắt thấy Địch Nhiên xuống xe giẫm chân tại chỗ, phóng viên bắt đầu khởi động đến chỗ của ta. Cả đám người hâm mộ cũng đuổi theo nhanh, chặn lại đường của ta đến mức nước cũng chảy lọt. Ngay cả người hâm mộ của Thiên Nhiên cũng bị hấp dẫn, dù sao Địch Nhiên chỉ có tài hoa hơn người, diện mạo lại càng tuấn đẹp mắt, làm người khác chú ý mới là lạ.


      Thích Nghi thấy thời cơ chín muồi, đẩy Thiên Nhiên cái: “ thôi.”


      Đông Phương Tín đẩy cửa xe ra cho các .


      Thích Nghi dẫn đầu xuống xe, nhìn quanh hai bên phen, nhưng thấy quanh mình có người chú ý đến bọn họ, liền vẫy tay với Thiên Nhiên.


      Thiên Nhiên xuống xe, Thích Nghi liền dẫn ấy đến chỗ du thuyền.


      Đông Phương Tín cũng theo cùng, ngược lại đóng cửa xe lại. Ánh mắt của nhìn qua cửa sổ xe lướt vòng, thấy vị trí xa có ánh sáng lóe lên, ra lại có người chú ý đến Địch Nhiên, mà đặc biệt chụp hình Thiên Nhiên. nhướng mày, Lý Tốc ở bên : “Tổng giám đốc, có muốn tôi xử lý ?”


      cần!” Ánh mắt Đông Phương Tín thâm trầm: “Để cho Lam Thiên Nhiên lên vòng cũng phải tốt.”


      Lý Tốc biết ý nghĩ của Đông Phương Tín, nhưung nghe phân phó, thuận theo đáp tiếng “Dạ.”


      Tâm tư của tổng giám đốc cậu đoán! Bởi vì đoán tới đoán lui cũng đoán được!


      Đầu ngón tay của Đông Phương Tín nhàng di chuyển cằm, nhìn người chụp hình Thiên Nhiên cấp tốc đến du thuyền, chân mày nhàng nâng lên.


      Lần trước đầu tư cho quảng cáo châu báu lần là nổi tiếng, bởi vì biết được cách lăng xê. Về phần quảng cáo du lịch lần này, chỉ sợ so với quảng cáo lần trước hiệu quả càng sâu hơn.


      Lại bàn về đối tượng phát ngôn quảng cáo là Lam Thiên Nhiên, quan trọng hơn là lúc này người làm tuyên truyền miễn phí cho đơn giản!


      _____


      Thích Nghi và Thiên Nhiên tiến về phía du thuyền kỳ cũng có hết sức thuận lợi, dù sao cũng có ít người hâm mộ chuyên chú của Thiên Nhiên đến, mà bản thân ấy cũng quá mức làm người khác chú ý, cho nên dù có nhiều người bị Địch Nhiên hấp dẫn, vẫn có ít người hâm mộ vây quanh .


      may là có bảo vệ du thuyền giúp đỡ .


      “Nara, chị xinh đẹp…”


      “Lam Thiên Thiên, chị là nữ thần của em!”


      “Nara, tôi . I LOVE YOU!”


      “….”


      Rất nhiều người hâm mộ hô to, đồng thời đưa tay muốn nắm tay . Những việc này Thiên Nhiên được Thích Nghi giúp đỡ đẩy ra từng cái. Cho đến khi họ sắp tới bờ sông người hâm mộ đưa tới bó hoa tươi xinh đẹp và con búp bê lớn, đồng thời tiếp cận Thiên Nhiên muốn ký tên, Thích Nghi mới nhận lấy giúp , đồng thời ý bảo ký tên cho người ta.


      Có đôi khi, phải chọn lựa thời gian lấy lòng người hâm mộ mới có thể lấy được lòng thích tâm của bọn họ mà chính mình khi con đường ngôi sao cũng bị yếu!


      Chỉ là, khi chuyện kí tên bắt đầu, số lượng người xin ký tên rất nhiều. Cho nên Thích Nghi mới chọn lúc gần lên thuyền mới để cho Thiên Nhiên ký tên, như vậy khổng chỉ có giảm bớt bao vay của fan, còn có thể khiến ít truyền

      Thông vì quảng cáo của mà giữ vững chút cảm giác thẩn bí.


      Thích Nghi ở bên nhận quà tặng bên đẩy Thiên Nhiên về phía trước, đợi đến khi còn cách nào ôm quà tặng nữa liền cao giọng với những người hâm mộ của Thiên Nhiên: “ Cuối tháng này Nara tổ chức bữa tiệc gặp mặt fan ở trong quảng trường Đông Phương. Đến lúc đó, người nào muốn tặng quà cho Nara, người nào muốn áp-phích của ấy, người nào muốn ấy ký tên, chúng tôi thoả mãn từng cái. tại xin mọi người cho Nara lên thuyền quay quảng cáo để cho ấy làm người mẫu chuyên nghiệp, được ?”


      Những fans kia cũng thấu tình đạt lý, rất nhanh dều dây dưa với Thiên Nhiên nữa.


      Thiên nhiên cười thân thiết với bọn họ, sau đó phất tay với bọn họ cái ròi mới lên thuyền.


      “Nhìn Nara ở khoảng cách gần thấy ấy là xinh đẹp và thuần khiết……”


      ấy còn là người rất thân thiện, làn da cũng rất đẹp, còn đep hơn so với màn hình!”


      “Mệt chết mình.” Sau khi lên tới phòng nghỉ ngơi của du thuyền, Thiên Nhien để quà tặng xuống mặt bàn : “ được, mình phải cho cậu thêm ngýời phục ta mới được.”


      “Mình xoa xoa giúp cậu.” Thiên Nhiên tới dìu ngồi xuống, xoa bóp cho .


      “Ngồi xuống” Thích Nghi trở tay cầm tay Thiên Nhiên, dắt ngồi xuống trước bàn trang điểm: “Nếu như phải bởi vì sợ bị người khác tham gia cuộc sống của chúng ta, mình mời cho cậu đống người phụ tá. Cái gì hoá trang đồng phục, tài xế gì gì đó…… Chẳng qua mình suy nghĩ cẩn thận, những thứ này để cho bản thân mình tự chuẩn bị vẫn là tốt hơn. Dù sao bình thường cậu cần phải trang điểm, quấn áo cũng rất có phẩm vị, cần lựa chọn tuỳ ý. Về phần tài xế gì gì đó, mình đảm đương là được! Như vậy chỉ có thể tiết kiệm được số lớn, còn có thể giúp tất cả riêng tư của chúng ta bị phát !”


      Thiên Nhiên soi gương làm cái mặt quỷ: “Vất vả cho cậu rồi!”


      “Ha ha, thần giữ của dễ làm như vậy!” Thích Nghi lấy lược sửa lại tóc cho Thiên Nhiên: “Lại , lượng công việc của cậu nhiều, chúng ta cũng cực khổ quá mức.”


      “Thích Nghi.” Nhìn gương mặt thuần khiết xinh đẹp nổi bật của Thích Nghi ở trong gương, Thiên Nhiên có chút lộ vẻ xúc động: “Mấy năm này, cảm ơn cậu!”


      Nếu như phải nhờ có Thích Nghi, có cách nào tưởng tượng được cuộc sống hôm nay của mình ra sao.


      Thích Nghi cũng nhìn Thiên Nhiên qua gương, ánh mắt trong trẻo như ngọc: “Giữa chúng ta cần phải cảm ơn.”


      Trong khi nỗ lực cũng nhận được rất nhiều đúng ?
      Last edited by a moderator: 23/5/16

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, 074. Cuộc tình tay ba (2)
      Editor: Tình Tình

      Bởi vì bị phóng viên và người hâm mộ dây dưa, cho nên Dịch Nhiên và tổ quay phim là những người cuối cùng lên thuyền. Tâm tình của ta hình như được tốt cho lắm, sắc mặt trầm, làm cho mọi người trong tổ quay phim đổ mồ hôi lạnh.

      Thiên Nhiên sớm chào hỏi qua với ta, còn Thích Nghi chưa. Trước đó bọn họ từng gặp mặt qua mấy lần, cũng chỉ là gặp thoáng qua, chưa từng chuyện với nhau lần nào, nhưng lần này khác nhau, bọn họ là đối tượng hợp tác. Vì vậy, khi ta chuyện Thiên Nhiên xong, Thích Nghi cười với ta: “Đạo diễn Dịch, ngưỡng mộ đại danh lâu.”

      “Quá khen.” Dịch Nhiên nhiều, chỉ lạnh nhạt liếc nhìn cái, sau đó chuyện công việc với Thiên Nhiên.

      Đương nhiên Thích Nghi lấy mặt nóng của mình dán vào cái mông lạnh của người khác, lui sang bên, im lặng nhìn Thiên Nhiên quay phim.

      Tâm tình của Dịch Nhiên cũng ảnh hưởng gì đến việc quay phim, tiến trình rất thuận lợi, chưa đến nửa tiếng Thiên Nhiên quay xong đoạn thứ nhất. Dịch Nhiên cho mọi người nghỉ ngơi chút, sau đó thay đổi cảnh quay.

      “Cho cậu nè.” Thấy Thiên Nhiên đến gần, Thích Nghi đưa cho ly nước trái cây: “Cậu nghỉ ngơi , lát nữa cậu có cảnh quay ở boong thuyền, giờ mình lên đó xem trước chút.”

      “Được!” Thiên Nhiên biết vốn rất cẩn thận, bất cứ chuyện gì đều muốn tự mình chuẩn bị, Thiên Nhiên khẽ gật đầu, nhận lấy nước uống, sau đó ngồi vào ghế nhắm mắt nghỉ ngơi.

      mình Thích Nghi lên boong thuyền.

      Sông Trường Giang rất lớn, giờ là cuối mùa thu, mặt nước luôn có gió mát kéo tới, hắt hơi cái. bốn phía boong thuyền lần, quan sát cẩn thận xem nơi này có bị người khác lắp đặt camera , sau đó đến lan can boong thuyền xem người khác có cài bẫy .~TìnhTìnhdđlqđ~

      Sau khi trải qua chuyện bị hại lần trước, thể cẩn thận hơn.

      “Trần tiểu thư.” Sau lưng, đột nhiên truyền đến giọng lạnh nhạt của đàn ông.

      “Đạo diễn Dịch.” Bởi vì ta đột nhiên xuất làm cho Thích Nghi hơi kinh ngạc chút, may là bây giờ ngồi mặt đất, cũng phải là đứng, nếu có thể giống như lần trước bị trượt chân rơi xuống nước.

      “Nhìn ra lá gan của như vậy.” Trong tay Dịch Nhiên cầm chai nước suối mở nắp, vừa uống vừa : “Hay là , tôi làm cho sợ?”

      Đàn ông ở Ôn Thành đều tự đại như vậy sao?

      Đông Phương Tín, Long Vu Hành, Trình Kiêu, gặp qua những người đàn ông cực kỳ cuồng vọng, vậy mà Dịch Nhiên này cũng như thế.

      Thích Nghi đứng lên, mím môi cười khẽ tiếng, vài bước dọc theo boong thuyền, sống lưng khẽ dựa vào lan can của boong thuyền, hai tay vòng trước ngực, mặc cho gió sông làm tóc bay về phía sau lưng, lạnh nhạt cười : “Tôi nghĩ ra đạo diễn Dịch có khả năng gì có thể làm cho tôi sợ.”

      Khí thế kia, cao hơn mấy phần so với Dịch Nhiên.

      Con ngươi của Dịch Nhiên khẽ híp lại, ánh sáng trong đáy mắt như như .

      ta gặp này mấy lần, mặc dù có chính thức gặp mặt nhau, nhưng giờ phút này nghe lời của , ngược lại giống như nhân vật lợi hại. Chỉ là, có lợi hại hơn nữa cũng chỉ là nhân vật mà thôi. Vì vậy, trong đáy lòng của ta khẽ hừ tiếng, đáy mắt thoáng qua ánh sáng lạnh lùng.

      “Hôm nay tâm tình của tốt.” Thích Nghi đưa ngón tay sờ cằm, nhìn kỹ ta: “Là bởi vì xì căng đan với chị ba của tôi?”

      “Chị ba ?”

      “Trần Mạn Như!” Ánh mắt của ngưng lại: “ đừng cho tôi biết, biết quan hệ của tôi và ta. Đạo diễn Dịch, là cẩn thận!”

      Sau khi nghe xong lời của , chân mày Dịch Nhiên khẽ nhíu cái: “ nghĩ nhiều!”

      Thích Nghi cười tiếng: “Rốt cuộc tôi nhìn ra, đàn ông các đều ăn ở hai lòng.”

      “Tại sao lại là con các đều Bát Quái?”

      “Nghe kìa, giống như thích các người hâm mộ của !”

      Dịch Nhiên khẽ cười: “Chẳng lẽ thích những người hâm mộ của Lam Thiên Nhiên sao?”

      “Dựa vào cái gì thấy tôi thích?”

      “Nếu thích, vừa rồi mượn tôi làm lá chắn để lên thuyền rồi.”

      ra là ta ý thức được chuyện này!

      Lông mày Thích Nghi nhíu lại: “ tức giận sao?”

      “Vậy cũng đến nỗi.” Dịch Nhiên mở miệng, tiếng mơ hồ: “Ở làng giải trí, bị người khác giẫm xuống là chuyện bình thường. Huống chi, ông chủ phân phó chuyện, tôi thể làm.”

      Quả nhiên, chuyện này là do Đông Phương Tín sắp đặt!

      “Chúng tôi cũng giẫm lên .” Thích Nghi nhún nhún vai, khóe miệng nụ cười như như : “Lại , tôi cũng phải thích người hâm mộ của Thiên Nhiên, có bọn họ làm sao Thiên Nhiên có thể thành công như vậy? Tôi để cho Thiên Nhiên tiếp xúc với mấy người này là có nguyên nhân.
      Về phần là cái gì, tôi cho biết.Tôichỉ ước hôm nay ấy quay phim được thuận lợi.”“ ấy là người mẫu rất chuyên nghiệp.” “Ừ.” “Cùng là thiên kim của nhà họ Trần, tính tình của và Trần Mạn Như hoàn toàn trời vực.” Đột nhiên Dịch Nhiên khẽ cười tiếng: “Diện mạo của các cũng giống nhau, đúng là nhìn ra các là chị em ruột.” “Chẳng lẽ ai qua cho , ba của các thiên kim nhà họ Trần chúng tôi có tới ba vị phu nhân sao?” Lời này, ra giống như là đùa giỡn. Nhưng nghe tới tai của Dịch Nhiên lại vô cùng chói tai. Mỗi nhà giàu có, chỉ sợ nhìn được ánh sáng của chuyện xưa. có bất kỳ người nào thích việc xấu của nhà mình truyền ra bên ngoài, nhưng Trần Thích Nghi giống như là quan tâm tới, lại có thể như là chuyện đương nhiên. “Nhìn chằm chằm tôi như vậy làm cái gì?Đây phải là bí mật sớm được công khai ở Ôn Thành sao?”Va chạm ánh mắt thâm trầm của Dịch Nhiên, Thích Nghi nhếch môi cười tiếng: “Bây giờ ở trong lòng ~TìnhTìnhdđlqđ~ của nghĩ như thế nào? Cười nhạo?Đồng tình?Nghi hoặc?Đều cần, mỗi người đều có chuyện xưa của họ.” dừng chút, đáy mắt xẹt qua ánh sáng nghiêm túc: “Lại , phải cũng giống như vậy sao?” Dịch Nhiên nghe vậy, ngón tay nắm lan can khẽ run lên. Động tác xíu này cũng tránh khỏi ánh mắt của Thích Nghi: “Xem , cũng có bí mật cho người khác nhận ra. Chỉ là giấu nó , còn giấu rất sâu.Như vậy, phải chính khổ còn có ai?” Nghe được lời giễu cợt của Thích Nghi như vậy, Dịch Nhiên cắn chặt răng lại. Thích Nghi cũng để ý đến ta, trở về khoang thuyền trước tiên. —————— Cả ngày quay phim cũng rất thuận lợi, có chuyện lớn gì xảy ra, lúc chạng vạng tối, công việc của Thiên Nhiên kết thúc. Bởi vì ngày mai là chủ nhật, nên Dịch Nhiên thứ hai tuần sau tiếp tục quay phim.Nghe ta phân phó xong, những người trong tổ quay phim lần lượt rời . Thích Nghi thu dọn đồ đạc xong, chuẩn bị trở về khách sạn với Thiên Nhiên. “Thích Nghi, mình muốn mang con búp bê kia về.” Trước khi ra cửa, thấy ở bàn để ít quà tặng, Thiên Nhiên : “Cậu cũng giúp mình cầm những món quà !” ra đa số quà của những người hâm mộ tặng cho Thiên Nhiên đều là bó hoa và các loại thức ăn, Thiên Nhiên rất nhạy cảm đối với phấn hoa, ra sớm công khai chuyện này ra ngoài, nhưng mà vẫn có ít người tặng hoa cho . Hôm nay, bó hoa này tuyệt đối thể mang về, còn thức ăn sớm cho các người trong tổ quay phim và các đồng nghiệp ăn. Quà tặng còn dư lại cũng coi là quá nhiều, muốn cầm cũng khó. ra cả ngày hôm nay trái tim của Thích Nghi luôn treo lên cao, rất sợ lại có người gây bất lợi với Thiên Nhiên, nhưng thấy công việc hoàn thành trong gió êm sóng lặng, cả người buông lỏng ít. Nghe thấy đề nghị của ~TìnhTìnhdđlqđ~ Thiên Nhiên, đương nhiên đồng ý. Thiên Nhiên rất vui vẻ, ôm búp bê xuống du thuyền. “Oa, Nara ra rồi.” “Nara, Nara, tôi !” là lúc mặt trời lặn, bên bờ vẫn còn có ít người hâm mộ ở lại chỗ cũ, im lặng đợi Thiên Nhiên kết thúc công việc.Thấy xuất , bọn họ lập tức nhộn nhịp. Thiên Nhiên khẽ cười yếu ớt với bọn họ: “Cảm ơn các bạn, mình kết thúc công việc lâu, các bạn mau mau về nhà ! Trời sắp tối, buổi tối ở bờ sông rất nguy hiểm.”Những người hâm mộ đều gật đầu, đưa mắt nhìn rời .Có thể đến ven đường, Thích Nghi lại buồn. Buổi sáng là do Đông Phương Tín đưa các tới, như vậy. . . . . .Làm sao các có thể về? Sắp tới tối, ở đây rất khó gọi được xe, Thích Nghi khỏi oán giận: “Đông Phương Tín này, lại có thể cẩn thận như vậy, cũng cho chiếc xe tới đây cho chúng ta.” “Nếu như ngại, các ngồi

      xe của tôi !" Dịch Nhiên theo đằng sau các xuống du thuyền, từ xa nghe được lời của Thích Nghi, ta lạnh nhạt : "Tổng giám đốc Đông Phươngmới vừa gọi điện cho tôi, ấy điện thoại của các mở, để báo cho các biết giờ ấy thể phân thân tới đây, liền để cho tôi thuận tiện chở các về. biết hai vị có bằng lòng để tôi đưa về hay ?”

      Thiên Nhiên : “Đạo diễn Dịch, chúng tôi sao có thể biết xấu hổ như vậy…”

      Thích Nghi bóp chặt cổ tay Thiên Nhiên chặn lại lời của , thoải mái tiếp nhận đề nghị của Dịch Nhiên: “Vậy cảm ơn đạo diễn Dịch rồi.”

      Ánh mắt của Dịch Nhiên lướt qua mặt của , khóe miệng co quắp chút: “Xe của tôi ở bên kia.”

      “Vậy thôi!” Thích Nghi đẩy Thiên Nhiên đến xe của ta.

      “Thích Nghi…” Thiên Nhiên tránh Dịch Nhiên rồi trợn mắt nhìn Thích Nghi cái.

      “Có xe chịu ngồi mà bộ trở về là ngu ngốc.”Thích Nghi thấy Dịch Nhiên mở cửa chỗ ngồi phía sau cho các , đẩy Thiên Nhiên vào bên trong, ngay sau đó cũng ngồi xuống.

      Khoảnh khắc đóng cửa xe lại cho các , môi mỏng của Dịch Nhiên khẽ vểnh lên, trong mắt chợt lóe ra ánh sáng.

      -----

      Bên trong phòng nhà hàng cao cấp, nhìn người đàn ông để điện thoại di động xuống, Lâm Chiếu khẽ mím môi: “ quan tâm những nghệ sĩ của mình!”

      “Làm sao thấy được?” Đông Phương Tín cầm dao nĩa lên, tao nhã cắt miếng thịt bò bít tết.

      “Thời gian ăn cơm vẫn quên gọi điện cho người đưa họ về khách sạn.” Lâm Chiếu có chút thất vọng đối với vẻ mặt biểu hờ hững của người đàn ông: “A Tín, đây phải là quan tâm là cái gì?”

      “Lam Thiên Nhiên là người mẫu có thể kiếm được rất nhiều tiền.”

      “Còn em đây?”Lời của Lâm Chiếu vừa ra khỏi miệng ta có chút hối hận.

      Đem chính mình so sánh với khác để được cân bằng phải là điều mà mong muốn. Nhất là ở trước mặt bạn trai mình lên vấn đề này.

      Quả nhiên, chân mày của Đông Phương Tín hơi nhíu nhíu lại.

      Lâm Chiếu vội vàng : “Ý của em là, nếu như em ký hợp đồng với Đông Phương Châu, cũng có thể giúp kiếm được tiền.”

      “Tiểu Chiếu.” Đông Phương Tín đặt dao nĩa lên bàn, ánh mắt bình tĩnh nhìn chằm chằm vào : “Cho tới bây giờ em cũng phải là công cụ để tôi dùng để kiếm tiền.”

      Nghe được lời của , nhìn thấy trong mắt là ánh sáng nghiêm túc, trong lòng Lâm Chiếu thấy ngòn ngọt.

      Cuối cùng, ở trong lòng ta mới là đặc biệt.

      ta uyển chuyển hàm xúc cười tiếng: “Em chỉ chút thôi cần phải khẩn trương như vậy.”

      “Về sau đừng dùng mình để so sánh với những việc này, em nên biết mình phải là minh tinh.”

      “Được!”Lâm Chiếu khéo léo trả lời.

      Đông Phương Tín lại cầm dao nĩa lên ăn cơm.

      Lâm Chiếu lại vươn hai tay chặn lại, mắt chớp mấy lần: “ đến chỗ này… A Tín, hợp đồng của em và Ngôi Sao Ngày Mai rất nhanh đến kỳ rồi.”

      “Sao?”

      “Nếu như em nguyện ý đến Đông Phương Châu, có ký hợp đồng với em ?”

      biết.”

      Nghe trả lời gọn gang linh hoạt như vậy, Lâm Chiếu chau mày lại.

      Sau khi Đông Phương Tín nhai kỹ nuốt chậm miếng thịt bò trong miệng, mới chậm rãi : “Tiểu Chiếu, em nên biết, cái này thực tế.”

      “Em chỉ là muốn hỏi chút thôi, ai cho trả lời nhanh như vậy chứ.” Cái miêng nhắn của Lâm Chiếu khẽ vểnh lên: “ ra em cũng rất việc mình thể rời khỏi Ngôi Sao Ngày Mai, tạm thời bàn đến chuyện tình nghĩa của em và Thiếu Viễn, chính là ba của em ở bên kia, muốn rời khỏi Ngôi Sao Ngày Mai, ông nhất định cho em làm người mẫu lần nào nữa.”

      “Em biết là tốt rồi.”

      “Nhưng có thể làm bộ suy nghĩ chút nha!”

      “Tôi là người làm ăn, làm việc nên muốn có kết quả gọn gàng.”

      “…” Lâm Chiếu quả thể cãi lại lời này của Đông Phương Tín.

      sai, chỉ có người có đủ lý trí, mới có thể công khai tình cảm và công việc. Đồng thời, bản thân cũng có đủ năng lực để khống chế, cần dựa vào bất luận kẻ nào hoặc tương trợ!

      “Nhanh ăn , ăn xong tôi đưa em về.” Đông Phương Tín cầm khăn lên khẽ lau miệng cái.

      “Em muốn về sớm như vậy.” Lâm Chiếu chần chờ chút, cuối cùng ra mục đích hẹn hôm nay: “A Tín, em nhờ Thiếu Viễn tra xét chút về chuyện xảy ra ở La Sơn.”

      Nghe như thế, động tác lấy ly rượu của Đông Phương Tín hơi chậm lại. Mày rậm của chau lại, ánh mắt dán sát vào khuôn mặt nhắn của : “Tại sao điều tra?”

      “Em nghe tình huống lúc đó, lật nhìn bài báo, trong lòng đều yên.Em hy vọng có thể tìm được đáp án!”

      “Vậy em tìm được chưa?”

      Lâm Chiếu lắc đầu: “Em chỉ nghe , vì cứu Trần Thích Nghi nên mới té xuống cùng ta. Trần Thích Nghi đó, nghe ta là thiên kim của truyền thông Trung Thiên, ta… Sao có thể quen biết nhau?”

      “Chúng tôi là bạn hợp tác.”

      “Còn trước đó?”

      Nghe lo lắng hỏi tới, khuôn mặt của Đông Phương Tín lập tức tối lại: “Tiểu Chiếu, ý định của em phải là muốn điều tra chuyện núi La Sơn. Rốt cuộc em muốn hỏi cái gì?”

      Bị nhìn thấu ý định, Lâm Chiếu cả kinh. ta len lén nâng mí mắt, cố gắng nhìn vẻ mặt giờ phút này của người đàn ông ra sao, lại khéo bị bắt tại trận, chỉ đành phải ưỡn thẳng người, mắt nhìn : “Em muốn biết, đối với ta có phải là đặc biệt hay ?”

      phải!”Đông Phương Tín trả lời.

      sao?”

      “Em tin tôi?”

      phải!” Lâm Chiếu vội vàng lắc đầu: “Em chỉ là cảm thấy vui vẻ, lại có thể trả lời gọn gàng linh hoạt như vậy với em.”

      Nhưng ta cũng chưa từng nghĩ qua, có lúc trả lời gọn gàng linh hoạt như vậy phải là bản năng phản ứng che giấu đầu tiên sao?
      Last edited by a moderator: 23/5/16

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, 074. Cuộc tình tay ba (3)
      Editor: Tình Tình

      “Vào .”

      Nghe thấy trong phòng truyền ra thanh, Phong Chi Sơ đẩy cửa vào.

      ngồi ở phía sau bàn làm việc hơi ngẩng đầu, sau khi nhìn thấy Phong Chi Sơ, hất cằm cái.

      Phong Chi Sơ liền ngồi xuống đối diện ta, đưa máy chụp hình đến trước mặt , cười nhạt : “Tổng biên, đây là thứ trong ngày hôm nay tôi dễ dàng mà chụp được.”

      “Ồ?” Lăng Tố Dung cầm lấy máy chụp hình, trong mắt đều là nghi hoặc.

      xem chút, có đủ tư cách để lên trang đầu ngày mai hay .”

      Lăng Tố Dung mở hình và video ở trong máy chụp hình ra, nhìn hồi lâu, ở khóe miệng xuất nụ cười quỷ dị: “Những tin tức này, ~TìnhTìnhdđlqđ~ đương nhiên là có thể lên trang đầu rồi.”

      Hơn nữa, chấn động toàn thành phố!

      Phong Chi Sơ nghe vậy, nụ cười bờ môi càng nâng lên.

      Lăng Tố Dung để máy chụp hình xuống mặt bàn: “Lập tức đem cho xưởng in ấn, rồi suy nghĩ cái đề mục tạo bất ngờ, đợi ngày mai tờ báo vừa ra, cũng đồng thời truyền ra tin tức giải trí.”

      “Dạ!” Phong Chi Sơ trả lời, sau đó cầm máy chụp hình làm việc.

      Lăng Tố Dung khẽ dựa lưng vào ghế xoay, khóe môi xuất nụ cười lạnh.

      Trần Thích Nghi, tôi thấy lần này thể trở thành trò cười của dân chúng!

      Tôi để cho đối nghịch với tôi!

      Tôi cho nếm quả đắng!

      ——————

      Hôm sau.

      “Thích Nghi! Thích Nghi!”

      Nghe được từng tiếng kêu to ngay sau đó cửa phòng bị người ta đập cái, Thích Nghi nhướng mày, ép buộc mình mở mắt.

      Thiên Nhiên đẩy cửa vào, trong tay cầm tờ báo, đến giường ngồi xuống, kéo Thích Nghi : “Thích Nghi, cậu mau dậy , nhìn cái này.”

      Thích Nghi nghi ngờ liếc nhìn cái rồi cầm lấy tờ báo.

      Tiêu đề là dòng chữ to màu đỏ rất bắt mắt: Chị em thiên kim chung chồng.

      Đồng thời, có mấy tấm hình làm chứng.

      Nội dung có liên quan với Thích Nghi, trong những nhân vật nữ chính của xì căng đan. Mà hai người khác, đương nhiên chính là chị – Trần Mạn Như và Dịch Nhiên rồi!

      Nội dung viết và Trần Mạn Như là thiên kim của nhà họ Trần, đồng thời cùng dây dưa với Dịch Nhiên. Còn bịa chuyện chị em các ~TìnhTìnhdđlqđ~ vì tranh giành Dịch Nhiên mà đấu đến mất còn, muốn gặp mặt lẫn nhau. . . . . .

      “Làm cái gì đây?” Nhìn thấy những lời vô căn cứ trong xì căng đan như vậy, Thích Nghi có chút dở khóc dở cười, gãi gãi sợi tóc có chút xốc xếch, nhìn Thiên Nhiên : “Mình và Dịch Nhiên chỉ thấy nhau vài lần ít ỏi, lại có thể bị viết thành như vậy!”

      “Tờ báo giải trí này viết linh tinh còn chưa tính, tin tức giải trí truyền loạn lên khắp nơi.” Thiên Nhiên lo lắng : “Thích Nghi, vậy phải làm sao bây giờ?”

      “Còn có thể làm sao?” Thích Nghi ném tờ báo qua bên, nằm xuống giường lần nữa: “Thanh giả tự thanh, để cho lời đồn tự sụp đổ thôi!”

      “Cậu để ý tới sao?” Thiên Nhiên trợn to hai mắt, “Nhưng những cái này hàm chứa những chỉ trích với người thân của cậu.”

      “Quan tâm nó à, trách nhiệm truy cứu cứ để cho Dịch Nhiên và chị mình đuổi theo, mình cũng rảnh rỗi để quan tâm chuyện đó.” Thích Nghi lật người, duỗi thẳng người ra: “ tại mình chỉ muốn ngủ.”

      “Nhưng. . . . . .”

      Đột nhiên tiếng chuông vui mừng của điện thoại di động vang lên, cắt đứt lời của Thiên Nhiên.

      Thích Nghi cầm điện thoại từ đầu giường lên, quét mắt qua màn hình lần, sau đó nhướng mi với Thiên Nhiên.

      Nhìn số điện thoại ngừng nổi lên trong màn hình, Thiên Nhiên nắm lấy bả vai : “Để cho ta giải quyết giúp cậu.”

      ta mà giúp mình mới là lạ.” Thích Nghi bấm nút nghe.

      “Trần Thích Nghi, ở đâu?” Tiếng quả quyết của người đàn ông truyền đến: “Lập tức ra ngoài gặp tôi.”

      “Gặp làm gì?”

      “Chị em thiên kim cùng chung chồng!”

      cũng xem báo rồi hả? Cảm thấy rất buồn cười đúng ? Ha ha. . . . . .”

      “Ha ha cái đầu !” Đông Phương Tín hừ lạnh tiếng: “Thua thiệt cho còn cười được!”

      Bị quở trách, Thích Nghi thu nụ cười lại: “Đó là lời vô căn cứ!”

      “Đương nhiên tôi biết.” Đông Phương Tín : “Nhưng người ngoài biết!”

      “Tôi mặc kệ những người đó nghĩ cái gì.”

      quan tâm nhưng tôi quan tâm!”

      Thích Nghi nghe vậy, hiểu tại sao trái tim lại “lộp bộp” ~TìnhTìnhdđlqđ~ tiếng: “ quan tâm? Tại sao?”

      Đông Phương Tín trầm ngâm chốc lát, mới từ từ : “Thanh danh của tệ đối với tôi có vấn đề gì cả, nhưng ảnh hưởng đến nghệ sĩ dưới cờ của tôi được. tóm lại, chuyện này nhất định phải giải thích!”

      “Thanh danh của tôi với nghệ sĩ dưới cờ của hoàn toàn có liên quan đến nhau, có được hay ?”

      bị
      [​IMG]

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, 074. Cuộc tình tay ba (4)
      Editor: Tình Tình

      Thích Nghi ngờ tới đám đông mà Đông Phương Tín mời tới nghe họp báo lại mãnh liệt như vậy, những điều này, đoán chừng đều là dựa vào “Công lao” của Dịch Nhiên.

      Lúc chạm mặt với Dịch Nhiên Thích Nghi thấy được ràng trong mắt ta có vẻ nhịn được. ta gần như có nhìn thẳng vào mắt , chỉ mình đến đài phát biểu.

      Bị trở thành khí trong suốt, Thích Nghi cũng giận, trong lòng khẽ hừ tiếng, vội vàng theo.

      Nhìn thấy bọn họ xuất , đèn flash của nhóm người chụp hình ngừng lóe lên. Cả đám phóng viên đều nhao nhao đứng lên, nếu có người chủ trì họp báo là Lý Tốc lên tiếng đưa tay ra dấu cho bọn họ ngồi xuống , chỉ sợ bọn họ mãnh liệt chen lên ngặn chặn Thích Nghi và Dịch Nhiên lại.

      Thấy Thích Nghi và Dịch Nhiên chia ra ngồi xuống, Lý Tốc khẽ nghiêng người lên phía trước, vào microphone: “Hoan nghênh mọi người đến họp báo hôm nay, mục đích chủ yếu của họp báo này là làm xì căng đan của đạo diễn Dịch Nhiên và Trần tiểu thư. Mọi người có nửa tiếng để hỏi, tất cả nên chen lấn, từng người nêu ra câu hỏi theo thứ tự, Trần tiểu thư và đạo diễn Dịch Nhiên nhất định giải đáp từng nghi hoặc của mọi người. Bây giờ, việc đưa ra câu hỏi bắt đầu.”

      Phóng viên thứ nhất: “Tiểu thư Trần Thích Nghi, xin hỏi và tiểu thư Trần Mạn Như – chị của đều thích đạo diễn Dịch Nhiên sao? Có phải các thuộc vào cuộc tình tay ba ? Là bởi vì các là chị em ruột nên phẩm vị cũng giống nhau sao? Hay là . . . . . .”

      “Ngừng!” Thích Nghi đợi hỏi xong đáp lời: “Tôi thích Dịch Nhiên, càng phải ta. Tôi chỉ gặp mặt~TìnhTìnhlêquýđôn~ ta được vài lần, chuyện được hai lần, tóm lại, cảm giác của tôi đối với ta giống như là người xa lạ, về sau cũng phát sinh ra tình cảm gì. Về phần ta và chị tôi của tình cảm hay , tôi biết được, đó cũng là chuyện liên quan đến tôi, tôi muốn bản thân bọn họ đến trả lời tốt hơn!”

      Lời chắc chắn của làm cho đám phóng viên đưa mắt nhìn nhau.

      Câu đó rất tuyệt tình nha, có bất luận tình cảm gì với Dịch Nhiên, chút tưởng tượng cũng cho đám bát quái bọn họ!

      Phóng viên thứ hai nghi ngờ nhìn Dịch Nhiên: “Đạo diễn Dịch Nhiên, điều mà tiểu thư Trần Thích Nghi sao?”

      “Tôi biết ý nghĩ của ấy là gì, nhưng mà trước mắt quan hệ của chúng tôi quả thực là như lời ấy .” Dịch Nhiên lạnh nhạt đáp lại: “ chỉ có ấy, quan hệ của tôi và Trần Mạn Như cũng chính là như thế. Quan hệ của chúng tôi chỉ là bạn bè bình thường, trừ việc đó ra, còn gì khác!”

      “Vậy tại sao các người lại có thể đơn độc ở cùng chỗ?”

      “Lúc nào nhìn thấy chúng tôi đơn độc ở cùng chỗ?”

      “Trong hình có đấy, mình ở cùng chỗ với hai chị em bọn họ. Tiểu thư Trần Mạn Như từng đến khu nhà của , tiểu thư Trần Thích Nghi cùng chuyện đương ở sàn tàu. . . . .”

      “Giữa bạn bè thể lui tới sao? Lúc tiểu thư Trần Mạn đến nhà của tôi, lúc ấy còn có người bạn luật sư Cao Vũ Tiệp của tôi cũng ở đó. Về phần chuyện ở sàn tàu với tiểu thư Trần Thích Nghi, con mắt nào của thấy lúc ấy chỉ có hai chúng tôi ở boong tàu? Lỗ tai bị như thế nào mà nghe được chúng tôi chuyện đương?”

      Phóng viên thứ hai: “. . . . . .”

      Phóng viên thứ ba: “Nếu như các người có làm những chuyện kia, cũng bị người ta chụp hình.”

      “Trong hình chụp được cái gì?” Dịch Nhiên cười lạnh: “ chưa thử qua việc ở mình với bạn khác phái sao? Chẳng lẽ các người ở chung chỗ là chuyện đương sao?”

      “Đều giữa nam nữ có tình hữu nghị thuần khiết, giữa các người nhất định là có chút ái muội. . . . .”

      “Ái muội chỉ là do bản thân các người tự tưởng tượng ra, giữa nam nữ có tình hữu nghị thuần khiết đó là bởi vì các người chưa gặp đúng nửa kia của mình.” Dịch Nhiên nhấn từng chữ ràng, có lực: “Cho nên, các người còn lâu mới biết cái gì gọi là tình hữu nghị thuần khiết?”

      Cả đám phóng viên bị ta hỏi đều câm như hến.

      Thích Nghi khỏi cho ta cặp mắt kính nể.

      cũng chỉ giải thích vì mình thôi, ngờ Dịch Nhiên này lại cắn ngược lại người khác ngụm.

      nhóm phóng viên bắt đầu thầm với nhau, hình như là thương lượng đối sách, kế tiếp bọn họ nên cài bẫy Dịch Nhiên và Thích Nghi như thế nào đây, để cho bọn họ báo cáo kết quả công tác và cung cấp những tin tức bất ngờ cho mọi người.

      “Nếu như các vị có vấn đề gì nữa, họp báo hôm nay kết thúc ở đây.” Lý Tốc nhìn tình thế này, lập tức : “Cám ơn mọi người đến.”

      “Chờ chút!” Đột nhiên tiếng oang oang của truyền đến: “Cho dù tiểu thư Trần Thích Nghi và ngài Dịch Nhiên có mến nhau, nhưng tôi muốn
      [​IMG]

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      075. Người phụ nữ ghen tị vô cùng đáng sợ! (1)
      Editor: Phong_Tử_Yên

      “Trần Thích Nghi, tôi mới thông minh, cho rằng mình thông minh rồi à?” Sắc mặt Đông Phương Tín trầm xuống, đôi con ngươi sâu thẩm đen như mực. bất chợt đứng lên, thân thể cao lớn lách qua cái bàn tới trước mặt Thích Nghi: “Lợi dụng ? nghĩ mình đáng giá lắm ư, thử xem tôi lợi dụng được cái gì? Tiền tài danh lợi, Đông Phương Tín tôi muốn cái gì có cái đó, còn cần quan tâm đến chuyện làm ăn có cũng vậy mà có cũng vậy sao?”

      Bị cho tràng dài sững sờ lúc, Thích Nghi nuốt nước miếng cái, nhớ lại ban nãy mình vừa vào liên tục chất vấn , hình như cũng hơi quá đáng. Nhưng mà, cho dù mới này phân biệt tốt xấu mà chất vấn đúng, bây giờ đổi lại chế giễu thái độ của như vậy là được rồi chứ gì?

      Đông Phương Tín thấy dáng vẻ mờ mịt của Thích Nghi, đưa tay qua gõ cái trán của : “ chuyện với , mà ngẩn người làm gì vậy hả?”

      Thích Nghi thấy chỉ thấy đau nhói, lấy tay sờ sờ chỗ mới bị gõ: “Tôi tạm thời chưa nghĩ ra phải cái gì.”

      bị ngốc đấy à?” Đông Phương Tín lại giơ tay lên.

      được đánh tôi!” Thích Nghi vội vàng đưa tay lên che đầu mình lại: “Đánh nữa tôi trở nên ngốc nghếch thiết đó.”

      Đông Phương Tín dở khóc dở cười: “Sao rồi, nghi ngờ tôi nữa rồi à?”

      phải.” Chân mày Thích Nghi hơi nhíu lại: “Chỉ là………Cảm thấy cũng có lý.”

      “Vậy mà còn nghi ngờ tôi?” Mày rậm của Đông Phương Tín nhíu lại, trong mắt lên lạnh lẽo.

      Đây là địa bàn của , trước khi chưa làm việc, cũng nên tùy ý đắc tội ! Thích Nghi vội vàng lắc đầu: “ phải cứ cho là phải !”

      “Cái gì mà tôi phải với phải? Cơ bản phải là tôi!”Đông Phương Tín dường như mất hết kiên nhẫn với : “Trần Thích Nghi, đúng là đầu người óc heo mà!”

      “………” Từ trước đến nay Thích Nghi luôn được người khác khen thông minh giờ nghe được lời Đông Phương Tín , cái miệng nhắn của nhàng nhếch lên, thầm trong miệng: “ có.”

      Lỗ tai Đông Phương Tín rất thính, nghe được ràng lời của , vẻ mặt của trở nên lạnh lẽo: “ còn mạnh miệng?”

      “Tôi tạm thời tin tưởng có tính kế tôi với Thiên Nhiên.” Thích Nghi bình tĩnh nhìn : “Tin đồn kia ban đầu là do bày ra phải ?”

      “Tại sao lại hỏi như vậy?”

      chỉ cần trả lời có hay thôi!”

      phải.” Đông Phương Tín lắc đầu: “Nhưng mà hôm qua lúc ở chỗ sông Hoàng Hà, tôi có thấy ta chụp hình Thiên Nhiên. Lúc ấy tôi muốn để ta chụp hình Thiên Nhiên đưa lên trang đầu, tôi nghĩ rằng chắc báo cũng chỉ viết chuyện Thiên Nhiên quay quảng cáo mà thôi, chung quy nghĩ tới có cái gì có thể gây bất lợi! Vậy mà ngờ, hôm nay ta lại chạy đến náo loạn ở Đông Phương Châu.”

      “Vậy có nghĩ tới ta viết thành xì căng đan của tôi hay ?”

      có.” Con mắt sắc bén của Đông Phương Tín sâu xa: “Lúc đó tôi cho rằng ta chỉ chú ý chuyện của Lam Thiên Nhiên, ngờ ta vì để ý mà tới. Nhưng tại ta lại chuyển mục tiêu về phía Thiên Nhiên, đúng là làm tôi hơi bất ngờ.”

      Thích Nghi nghe vậy, nhịn được đưa tay lên vỗ vỗ vào trán. Nhớ lại mấy lần vô tình gặp Phong Chi Sơ, bỗng dưng trong lòng nảy sinh dự cảm tốt.

      biết liệu Phong Chi Sơ có mưu gì liên quan đến và Thiên Nhiên ?

      Đông Phương Tín thấy dáng vẻ buồn phiền của , mắt hơi nheo lại: “Sao vậy? khỏe?”

      có.” Thích Nghi lắc đầu: “Nếu chuyện này phải do tính toán tôi, vậy tôi cũng yên tâm. Nhưng mà, giờ xảy ra nhiều chuyện như vậy, tôi nghi ngờ là thực có người cố ý
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :