1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nam thần nhà cô có bệnh - Tây Qua Duyên (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 20

      Đoạt giải và thăm dò

      "Gà con, mày đừng chạy, tao đưa mày về chỗ gà mẹ nào." Terry thương lượng với gà con, còn nhón chân, từ từ đến gần gà con.

      Gà con kêu cục cục thảm thiết, nó quan sát hai bên, muốn tìm đường chạy trốn. Đáng tiếc, nó chưa tìm được Terry vồ lấy nó, dùng hai tay chụp nó bên trong.

      Terry ôm gà con hào hứng chạy đến chỗ Cận An và Giản Ưu, "Miêu Miêu, chú Ansel, xem này, con bắt được gà con!"

      Giản Ưu bật cười, lấy khăn tay lau khuôn mặt biết dính bùn từ lúc nào, hẳn là vừa rồi trong lúc đuổi theo gà con.

      "Con mèo hoa, con đừng ôm chặt quá, kẻo gà con đau đấy."

      Terry nghếch cổ lên, "Con phải mèo hoa, Miêu Miêu xấu. Con đưa gà con tìm gà mẹ!", xong lóng ngóng đáng chạy đến chỗ nhân viên hỏi ổ gà, muốn đưa gà con về nhà.

      Giản Ưu và Cận An nhanh chậm theo sau, nhân tiện chuyện phiếm. Giản Ưu có cảm giác vượt qua ranh giới bệnh nhân và bác sĩ, thế nhưng sống chung với Cận An rất ổn, ít nhất vào lúc này, muốn nghĩ đến công việc, chỉ muốn vui vẻ qua hết mấy ngày này.

      Sau khi Cận An đến nông trường Claude quả giống như chính , trở nên thoải mái hơn nhiều, bề ngoài cũng có ngột ngạt như trước, mặt mày tuy nhợt nhạt vẫn lộ ra vui vẻ. rất thích cuộc sống ở nông trường.

      Đề tài trò chuyện của hai người rất nhiều, những câu chuyện trời nam đất bắc. Giản Ưu vốn cho rằng Cận An là người làm nhạc nên muốn đến những chuyện liên quan đến nhạc hơn, nhưng có lẽ vì nhạc liên quan đến cấm kỵ về vòng giải trí trong lòng, hai người cũng nhắc tới lần, dù Giản Ưu vô tình nhắc tới, cũng bị Cận An hoặc đô máy móc hoặc tự nhiên dời đề tài, lâu dần, Giản Ưu cũng tránh đề tài này, quyết định khi trị liệu đến, dẫu sao giờ nghỉ phép.

      Sau đó đề tài được hai người đến nhiều nhất là Terry, Giản Ưu phát Cận An thực cực kỳ thích và cưng chiều Terry, hai người quen nhau chưa đến tháng mà có quan hệ tốt như thể Cận An theo dõi Terry từ bé đến giờ, thân mật khăng khít như hai bố con, đôi khi làm tâm trạng Giản Ưu hết sức phức tạp.

      Cận An cũng từ Giản Ưu biết được thân thế của Terry. Mẹ Terry mắc chứng trầm cảm nghiêm trọng, là bệnh nhân của Raymon, lúc đó Giản Ưu lấy được bằng Thạc sĩ Tâm lý học, cũng bắt đầu trị liệu thực tế tại phòng khám của Raymon, thường hay theo Raymon phụ trách điều trị cho mẹ Terry.

      Đáng tiếc, mẹ Terry do mang thainên trầm cảm càng nặng, đáng tiếc hơn nữa, bố Terry lúc ấy kiểm tra ra mắc ung thư gan thời kỳ cuối, vì bệnh của bản thân, thêm bệnh hiểm nghèo của chồng, trong khi sinh mẹ Terry xuất huyết nhiều, cuối cùng vượt qua nổi.

      Bố Terry hơn tháng sau cũng mất, trước phòng sinh, bố Terry cầu xin Giản Ưu nhận nuôi Terry, bởi vì họ thực muốn đưa con vào trại trẻ mồ côi. Giản Ưu 21 tuổi khi ấy nhìn cục thịt tròn Terry, cuối cùng đồng ý, mặc dù còn trẻ chưa lập gia đình thích hợp nuôi nấng Terry, thế nhưng dưới giúp đỡ của Raymo, rốt cuộc thành công nhận nuôi Terry cho đến hôm nay.

      Cận An từng muốn hỏi, nếu sau này Giản Ưu có người , rồi kết hôn, bạn trai hoặc chồng có thể chấp nhận Terry ? Nghĩ lại giữa mình vừa Giản Ưu thân quen đến mức có thể hỏi đến vấn đề đấy nên cũng hỏi. Thế nhưng, bất chợt, Cận An nhớ lại trước đó rất lâu, trong phòng bệnh của , Terry hỏi có muốn theo đuổi Miêu Miêu nhà cậu .

      Cận An thể phủ nhận, trong nháy mắt ấy, nghĩ đến việc sau này chung sống với Giản Ưu và Terry, cảm giác tồi chút nào, thậm chí có thể là cực kỳ tốt, chẳng qua nhanh chóng đuổi những hình ảnh đó . Chạng vạng tối, Terry tự bắt con gà mái béo mập, vô cùng phấn khởi sử dụng xe đẩy đẩy gà mái đến nhà Derrick, cười hì hì muốn ăn gà nướng với Laura, chiếm được nụ hôn từ Laura.

      Trong lúc chờ cơm tối, họ cùng tụ tập trong phòng khách nhà Derrick xem ti vi. Vừa khéo mở đến kênh nhạc, phát sóng Lễ trao giải trăm ca khúc hay nhất thế giới, bắt đầu từ hạng trăm, tại tiến đến hạng hai mươi, cũng chỉ có những ca khúc hay nhất trước mười mới được biểu diễn trực tiếp.

      Trong mắt Cận An như có màn sương, muốn đổi kênh khác, thế nhưng Terry ôm điều khiển từ xa chịu đổi, cậu còn muốn xem chú Ansel của cậu có được lên bảng hay . Terry biết từ lâu ca sĩ Ansel mà Miêu Miêu thích chính là chú Ansel của cậu!

      Cận An có chút bất đắc dĩ, nhìn Terry nghếch cổ, nhìn chằm chằm, giống như chỉ cần cướp điều khiển, đổi sang kênh khác cậu khóc, sau cùng cũng đành mặc kệ cậu. Giản Ưu nhìn thấy nhưng dỗ Terry đổi kênh, muốn xem thử, Cận An có cảm nhận thế nào với tất cả việc liên quan đến vòng giải trí.

      Thời gian trôi qua từng giờ, lễ trao giải đến hồi gay cấn, công bố những ca khúc hay nhất đứng trước mười, hạng mười, hạng chin, hạng tám… Cứ qua dần, Terry cũng trề môi, “Sao lại có chú Ansel, ràng chú hát rất hay, có rất nhiều người thích nữa.”

      Terry vui vẫn cầm điều khiển, leo lên người Cận An, khẽ vỗ đầu Cận An, chu môi thơm Cận An cái, “Chú Ansel đừng buồn, bọn họ trao giải cho chú là do bọn họ có tinh mắt, cháu rất thích chú hát.”

      Giản Ưu lúc này : “Terry, còn chưa công bố hết mà? Càng về sau giải thưởng càng lớn hơn.” Thực ra, Giản Ưu cũng biết ận An có giành giải , hoặc là vốn có tham gia?

      Lễ trao giải trăm ca khúc hay nhất thế giới hàng năm được tổ chức vào ngày mười tám tháng , căn cứ vào Hiệp hội thu thế giới, xếp hạng số lượng tiêu thụ đĩa nhạc của các ca sĩ khu vực, cuối cùng chọn ra trăm ca khúc hay nhất thế giới tiến hành trao giải.

      Giản Ưu nhớ lại trong tài liệu xem qua, hình như có từ năm thứ năm bắt đầu cuộc đời ca hát của Cận An, liên tục bốn năm liền lọt vào trăm ca khúc hay nhất thế giới, nhưng năm qua, hoạt động ca hát của Cận An rất ít, mà album hinhd như cũng mới phát hành trong tháng mưới hai, liệu có đủ sức cạnh tranh?

      Cận An cũng nhớ đến điều đó, thời điểm phát hành album, ccong ty cũng ủng hộ, thời gian quá muộn, thành tích tốt, kể cả Ansel mang danh hiệu Thiên vương, nhưng mực kiên trì, sau đó Lâm Trường Ca biết nhiều ít được quyết định muốn rút khỏi giới nhạc của , cũng đập bàn chấp nhận, thế là vào ngày mùng chin tháng mười hai, album được phát hành.

      Ngoài dự liệu, album vừa ra bị tranh mua hết sạch, tạm thời phải đặt trước, đến trước lễ trao giải nhạc toàn châu Á, album bán ra ba triệu chín trăm mười nghìn bản, lập tức phá tan vận may của các ca sĩ khác. Bởi vì trước đó họ thấy Ansel phát hành album, tưởng rằng có cơ hội bỏ giải thưởng album của năm vào túi, đáng tiếc fan hâm mộ giẫm nát những ý nguyện của họ.

      Lúc này, cuối cùng đến thời điểm tuyên bố ca khúc đứng hạng đầu tiên trong trăm ca khúc hay nhất thế giới, khách quý xuất , là nhà sản xuất nhạc nổi tiếng và người Cận An rất quen thuộc – Ân Tử Duẫn.

      Nhà sản xuất ấy mở phong bì, nhìn thoáng qua, cười giao phong bì cho Ân Tử Duẫn, với mọi người: “Tôi nghĩ, tên của người đoạt giải nên để Li Yun- Yin (1) tuyên bố.”

      (1)Cách người nước ngoài gọi tên.

      Ân Tử Duẫn vui vẻ cầm phong bì, rút ra tấm thiệp tinh mỹ, khóe môi nhếch lên, lớn tiếng : “Người đoạt hạng nhất cho trăm ca khúc hay nhất thế giới lần thứ tám mươi lăm chính là – Ansel – Jin!” , khi nghe nhà sản xuất kia Ân Tử Duẫn đoán ra.

      Toàn trường bộc phát tiếng vỗ tay nhiệt liệt, muốn chào đón người đoạt giải lên sân khấu, đáng tiếc, người bọn họ thấy là người đàn ông mặc vest màu sám đậm, ta lên sân khấu, nhận lấy giải thưởng từ tay Ân Tử Duẫn, với mọi người: “Xin chào tất cả mọi người, tôi là người đại diện của Ansel Jin Yu- Qiao, đầu tiên, tôi thay mặt Ansel cảm ơn ban tổ chức trao cho ấy giải thưởng này, sau là thay mặt ấy tiếng xin lỗi với mọi người, Ansel tạm thời rút khỏi giới nhạc, do vậy đêm nay ấy thể tham dự, rất xin lỗi.”

      Dưới sân khấu xôn xao, ban tổ chức lại phát ra đoạn video, đó là những hình ảnh cắt ghép của cuộc đời ca hát mười năm của Cận An, hội trường rất yên tĩn, ai cũng yên lặng xem video, muốn xem ca sĩ giành được giải thưởng thế giới nhưng lại rút khỏi giới nhạc.

      Đoạn video được làm rất khéo léo, có thể thấy đó phải chuẩn bị cẩu thả sớm chiều, từ lúc Cận An bước chân vào giới nhạc cho đến mười năm sau tuyên bố lễ trao giải nhạc châu Á rút khỏi giới nhạc, là hình ảnh thu về mười năm của .

      Cận An muốn xem tiếp nữa, đứng bật dậy muốn bỏ , lại nhớ Terry còn nằm trong lòng, vì động tác của mà thiếu chút Terry ngã lăn xuống, nhưng cậu nhóc nhanh tay nhanh mắt túm lấy áo Cận An, hô to: “Chú Ansel, cháu sắp ngã rồi!”

      Cận An lại càng hoảng sợ, tay kéo, tay nâng mông cậu lên: “Terry, sao chứ.”

      Cậu nhóc lại tim phổi cười rộ: “Vui quá , chú Ansel, vui quá, chơi lại lần nữa được chú?”

      Cận An nhìn vào đôi mắt trong suốt của cậu nhóc, đâu còn nhớ dến ý nghĩ và tâm tình vừa rồi trong lòng? bế Terry lên, chôn dầu vào dưới bụng cậu nhóc, chọc cậu nhóc giãy giụa, kêu to: “Nhột quá, nhột quá , chú Ansel, nhột quá!”

      Giản Ưu thở ra, rốt cuộc yên lòng, chỉ là, nghĩ, chống cự và lảng tránh của Ansel với vòn giải trí nghiêm trọng hơn so với tưởng tượng của .
      Last edited by a moderator: 24/5/16

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 21

      Làm sáng tỏ và điên cuồng

      Lễ trao giải trăm ca khúc hay nhất thế giới năm nay được tổ chức ở nước M, sau khi buổi lễ kết thúc, Ân Tử Duẫn cùng Kiều Tấn Vũ. đường, Kiều Tấn Vũ hỏi Ân Tử Duẫn: " gặp Ansel chưa? Cậu ấy thế nào?"

      " được tốt lắm, gầy hơn, sắc mặt tái nhợt, có vẻ muốn gặp tôi, xem như là trốn tránh người quen nhỉ?" Ân Tử Duẫn xong nở nụ cười phức tạp.

      Kiều Tấn Vũ thở dài, khi ta nghe được tin tức Cận An nằm viện từ Lâm Trường Ca, và trở ngại tâm lý của Cận An mà Lâm Trường Ca tiết lộ, lo lắng của ta thể hết, ta lớn hơn Cận An vài tuổi, đôi khi coi Cận An như em trai, biết cậu ấy ổn như thế, trong lòng đâu có dễ chịu?

      Ân Tử Duẫn ngược lại thấy tò mò với chuyện, "Tôi nhớ là năm nay Ansel chỉ phát hành có album, lại vào tháng Mười Hai, làm sao lại đoạt được giải thưởng lớn ca khúc thích nhất vậy?" Những ca sĩ khác ra album sớm, tổ chức hoạt động mấy lần chính là vì nâng cao lượng tiêu thụ của album, thế mà lại bằng lượng tiêu thụ chỉ hơn tháng ngắn ngủi của Ansel?

      Kiều Tấn Vũ cười khổ : "Tử Duẫn, biết chuyện Ansel rút khỏi giới nhạc dẫn tới rung động thế nào đâu, ảnh hưởng của nó rất lớn. Fan hâm mộ của Ansel rất cuồng nhiệt, bình thường có Ansel, họ ít nhiều gì cũng còn lý trí tỉnh táo, nhưng lần nào họ gặp phải kích động quá lớn."

      Kiều Tấn Vũ làm như nhớ tới điều gì, nụ cười càng đắng chát, "Khi album của Ansel phát hành vào tháng Mười Hai mới bán được hơn năm trăm nghìn bản, đến buổi lễ nhạc toàn châu Á cũng mới hơn chín trăm nghìn bản, cho nên hôm nay cậu ấy giành được giải thưởng về album thích nhất. Nhưng tuần sau khi cậu ấy tuyên bố rút khỏi giới nhạc, có biết bán được bao nhiêu album ? Hai triệu bản, tất cả hai triệu bản được bán hết. Con số này đến hôm nay còn ngừng tăng lên."

      Ân Tử Duẫn có lẽ hiểu, ta cười khổ: "Hẳn bọn họ cảm thấy sau này còn cơ hội giữ Ansel được nữa? Ít nhất là còn cơ hội trong thời gian ngắn, cho nên mới liều mạng mua album cuối cùng?"

      "Chắc là vậy." Kiều Tấn Vũ còn nhớ có lần ta xem Wein thấy mấy fan hâm mộ bướng bỉnh của Ansel mình mua hơn hai mươi album, cất giữ kỹ, bên dưới có vô số +1 tán thành, còn có những tiếng rên la mình mua được, xin mua lại với giá cao.

      "Lần này Ansel xem như là nhân họa đắc phúc à?" Ân Tử Duẫn nghĩ, thế giới này xuất người thứ hai giống Ansel, đúng vậy, ai có thể giống Ansel được chứ.

      Kiều Tấn Vũ lắc đầu: "Tôi nghĩ, Ansel để ý đến giải thưởng đâu, bây giờ với cậu ấy, có lẽ là hận thể cách xa chúng."

      Ân Tử Duẫn im lặng, lát sau mới hỏi: "Nếu tới nước M rồi, Tấn Vũ, định gặp Ansel sao?"

      " được." Kiều Tấn Vũ thả lỏng người, tựa vào ghế xe, "Trong nước còn có nhiều việc, với lại, Ansel cũng muốn gặp chúng ta."

      " việc về Thân Tinh còn chưa giải quyết xong?"

      Kiều Tấn Vũ cười lạnh, "Sắp rồi, Lâm có cửa đột phá, hơn nữa, Thân Tinh kia đúng là có gan làm loạn."

      Ánh mắt Ân Tử Duẫn cũng có chút tàn nhẫn, ta : "Cả gan làm loạn sao? ta nên xem người mình đắc tội là ai."

      Ở nước Z, do có tin tức từ phía Thân Tinh, tuần san Ngu Hỏa, cũng chính là toà soạn mà phóng viên Kim Kiều được Thân Tinh tìm tới làm việc, ngày hôm sau liền đăng tin tức dựa theo những gì Thân Tinh rồi thêm mắm thêm muối cái gọi là " ".

      Bài viết đưa tin, công ty giải trí Phi Dương tự tiện xông vào nhà dân, dùng thủ đoạn cường ngạnh mang Ansel , dựa theo những lời Thân Tinh người sống cùng Ansel , người của công ty Phi Dương hài lòng khi Ansel tự ý rời khỏi vòng giải trí, cam lòng chịu tổn thất lớn, muốn
      [​IMG]
      nkhanh3324Phong Vũ Yên thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 22

      Giải quyết và về nhà

      Người đàn ông được Trần dẫn ra ngồi xuống bên cạnh Lâm Trường Ca, nhìn gần có thể thấy người đàn ông đó run rẩy, mà đôi tay ta hoàn toàn bộc lộ ra mức độ run rẩy. Người đàn ông cúi thấp đầu, nếu có người nhìn kỹ, thấy hoảng hốt sợ hãi trong mắt người đàn ông.

      Những fan hâm mộ biết thế nào, giống như có dòng điện chạm vào người, tiếng hô lấy tốc độ trước nay chưa có giảm dần. Họ ngơ ngác nhìn người đàn ông bục, cứ cảm thấy Ansel hơi là lạ ở chỗ nào đấy, cảm giác đó quá kỳ quái, chẳng nhẽ Ansel thực mất trí nhớ? Thế nhưng vừa rồi Lâm Trường Ca rằng đó là tin đồn mà?

      Lâm Trường Ca thấy thế, vỗ vỗ micro, ý bảo mọi người hãy chú ý đến ta, ta : "Xin mọi người đừng hiểu lầm, người này phải -- "

      Tuy nhiên Lâm Trường Ca còn chưa hết, bên ngoài sân vang lên tiếng thét chói tai, mọi người tách ra, để lộ con đường trống trải, Thân Tinh tới rồi, ta mặc áo khoác màu tím đỏ, bên dưới là bắp chân để trần, giày cao gót, điệu bộ vênh váo tự đắc, nhưng mà, ta lại nắm chặt quai túi xách, thậm chí có thể thấy khớp xương gồ lên.

      Thân Tinh đến, người trong công ty Phi Dương cũng ngăn cản ta, để ta thuận lợi lên bục, ta vừa lên liền kéo người đàn ông, ra vẻ che chở đứng chắn trước mặt người đàn ông, giận dữ nhìn Lâm Trường Ca, cũng đánh đòn phủ đầu, mở miệng : "Lâm Trường Ca, dựa vào cái gì đưa Ansel , dựa vào cái gì -- "

      Lâm Trường Ca chỉ nhìn liếc qua ta, tặng kèm nụ cười lạnh, lập tức : "Nếu người đến đủ, vậy chúng ta tiếp tục, chuẩn bị ghế ngồi cho Thân."

      Mặt Thân Tinh cứng đờ, ban đầu ta định đến quấy rối, gây , bức Ansel phải ra gặp ta, vậy nên cũng ngồi xuống bên cạnh người đàn ông. Chẳng qua, dù lúc này Thân Tinh có muốn , Lâm Trường Ca cũng cho phép.

      Lâm Trường Ca hừ lạnh, chưa thấy qua mụ điên nào như vậy. ta với mọi người: "Tôi vừa muốn cho mọi người là, xin mọi người nên hiểu lầm, người đàn ông này cũng phải Ansel, ta chỉ là người có khuôn mặt tương tự Ansel mà thôi."

      Phía dưới ồ lên, những fan hâm mộ càng khiếp sợ, họ cuối cùng cũng tìm ra điểm bất thường chính họ vừa phát giác! Đúng vậy, đầu tiên khi nhìn từ xa, họ thực cho rằng người đàn ông đó là Ansel, bởi vì từ ngoại hình cho đến đường nét khuôn mặt đều vô cùng giống nhau, nhưng mà, họ thích Ansel cỡ nào, sao lại phát ra được điểm kỳ lạ cơ chứ? Người đàn ông này hoàn toàn có chút khí chất nào của Ansel!

      Họ đều tin rằng, cho dù có ngày Ansel thực mất trí nhớ, thế nhưng Ansel chính là Ansel, làm sao có thể quên được cuộc sống hai mươi tám năm của mình, dễ dàng thay đổi khí chất của bản thân? Khí chất là gì, khí chất là loại ý thức nằm sâu bên trong nhất của con người, muốn hình thành nên nó có lẽ phải mất cả đời, nếu muốn thay đổi nó đâu có dễ? Huống hồ, thế giới này, người xuất sắc như Ansel, tinh khiết như Ansel, tại sao họ có thể nhận lầm được?

      "! Mọi người đừng nghe Lâm Trường Ca bậy! ấy chính là Ansel!" Thân Tinh đột ngột đẩy ghế ra đứng lên, hét lớn về phía đám đông, ta khóc thút thít : "Mọi người phải tin tôi, tin những gì mọi người thấy, gương mặt này lẽ nào vẫn chưa thể được gì sao? ấy chính là Ansel! Là Ansel mà tôi !"

      Thân Tinh quay đầu trừng mắt nhìn Lâm Trường Ca, chỉ thẳng vào mặt ta mắng: "Chính là người này, người đàn ông đạo đức giả này, ta muốn hủy bỏ hợp đồng với Ansel, lúc tôi và Ansel dạo bộ, cho người đến muốn bắt Ansel , hại Ansel bị xe đâm, sau đó mất trí nhớ!"

      Sau khi lời này dứt, tại nơi có ai nhìn thấy, bàn tay của người đàn ông bỗng nắm chặt lại với nhau, sắc mặt càng trở nên nhợt nhạt.

      Các phóng viên mặc kệ hay giả, đều quay qua chụp hình ghi chép, bọn họ chợt cảm thấy Thân Tinh đúng là nhân tài, cũng bởi vì " sách" của ta, lượng công việc của bọn họ gia tăng đồng nghĩa tiền thưởng nhiều lên, mỗi ngày, chỉ cần báo chí xuất tin tức của Ansel và Thân Tinh, báo của bọn họ được bán ra với số lượng lớn, bọn họ đều hận thể để Thân Tinh tiếp tục diễn lâu hơn.

      Nhưng phản ứng của những fan hâm mộ lại nằm ngoài dự đoán của Thân Tinh, họ im lặng, lạnh lùng nhìn lên, còn kích động và điên cuồng như vừa rồi. Ngay đến fan hâm mộ cũng tự thấy mình lạ lùng, tại sao mình lại như thế? thực tế, họ đều tin vào trực giác của bản thân, tin lời Lâm Trường Ca , người đàn ông ngồi đó phải Ansel. Tâm trạng chập chờn của họ lúc này, có lẽ cũng vì Thân Tinh bôi nhọ danh dự của Ansel.

      Thân Tinh cảm nhận được khí kỳ lạ của cả hội trường, ta ngừng khóc, ngẩng đầu lên nhìn, từ trong ánh mắt lộ ra cam lòng.

      Lâm Trường Ca có ý định cãi nhau với Thân Tinh xem ai , ai dối, ta ra hiệu cho trợ lý, người trợ lý kia cực kỳ nhanh nhẹn trao cho phóng viên, vài fan hâm mộ đứng gần tập tư liệu.

      Lâm Trường Ca : "Tập tư liệu mà mọi người cầm là thông tin về người đàn ông này, trong đó có ảnh chụp trước kia của ta, có thể nhìn ra, đường nét khuôn mặt của người
      [​IMG]
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 23

      Bất ngờ và thay đổi

      Thời gian trôi qua từng ngày, từ lúc Cận An tuyên bố từ giã giới nhạc hơn 60 ngày. Nhưng vinh quang thuộc về vẫn biến mất, những fan hâm mộ của vẫn mến , nhớ đến , có thể thời gian lâu nên niềm nở của fan hâm mộ vẫn còn đó, tuy nhiên thấy họ như thế vẫn khiến người ta vui mừng, còn chuyện ngày sau ngày sau hãy .

      lại, trước đây giải quyết vụ việc Thân Tinh Lâm Trường Ca mở cuộc họp với các phòng ban trong ngày, thảo luận được mấy phương án cùng lúc, cũng lập ra kế hoạch "Mười năm". "Mười năm" chính là năm tháng, đồng thời cũng ám chỉ mười năm của Ansel.

      Lập ra kế hoạch "Mười năm" này, là Lâm Trường Ca muốn thay Cận An tập hợp và củng cố tình tha thiết của fan hâm mộ, để hoài niệm và nhớ nhung với thần tượng của họ bị lay chuyển trong tình huống thần tượng tàm thời rời , để mọi người cùng nhớ lại cuộc đời nghệ sĩ của Cận An.

      Hai là cuộc sống ca hát nhiều năm trước của Cận An vô cùng bận rộn, cũng có thời gian tổng kết sau thời gian dài, Lâm Trường Ca muốn nhân cơ hội tổng kết lần.

      Cuối cùng là vì Lâm Trường Ca muốn tìm nhiều việc làm hơn, với thân phận địa vị giờ của ta, ta cần phải sản xuất nhạc cho ai nữa, hoặc là khai thác những hạt giống tốt, sau khi có nghệ sĩ như Cận An, quả còn hứng thú với những hạt giống tốt khác.

      Thế là, công ty Phi Dương bắt đầu triển khai rầm rộ hoạt động "Mười năm" khổng lồ.

      Những fan hâm mộ của Cận An biết đến hoạt động này đều dạt dào cảm xúc, mấy ngày vừa qua, họ quá kìm nén và quạnh, cuộc sống có thần tượng như thiếu cái gì đó, khiến cho cả người được tự nhiên. Mặc dù khi thần tượng còn hoạt động, họ cũng nhất định có thể gặp, nhưng có thể biết được chút tin tức về thần tượng, trong lòng họ rất vui.

      Từ lúc công ty Phi Dương tuyên bố triển khai "Mười năm", hoạt động này kéo dài liên tục, cho dù Cận An trở lại cũng chấm dứt, bởi vì "Mười năm" là vĩnh hằng bọn họ dành cho Cận An, họ quên, cũng vứt bỏ.

      Hoạt động đầu tiên của "Mười năm" là thu thập các tác phẩm video của mọi người, chỉ cần nó có liên quan đến kỷ niệm về Cận An.

      Bình thường những fan hâm mộ mến thần tượng cũng làm video, hoạt động đầu tiên của "Mười năm" khiến cảm xúc của họ dân trào mãnh liệt, có người lấy ra video trước kia tỉ mẩn tu sửa trau chuốt, có người trực tiếp làm video mới, chung đều rất cố gắng, ứng với câu "Cao thủ ở dân gian". đến tuần, công ty Phi Dương thu được hơn mười nghìn đoạn video.

      Lâm Trường Ca cố ý thành lập phòng ban dành riêng cho "Mười năm", nhân viên trong đó đều cẩn thận xem xét những video fan hâm mộ gửi tới, chọn lựa sơ bộ, tháng sau, việc thu thập các tác phẩm video kết thúc, sau đó tiến hành hoạt động chọn lựa những video xuất
      [​IMG]
      nkhanh3324Phong Vũ Yên thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 24

      Bí mật và quà tặng

      Cận An ngồi tàu đến cao ốc, do dự như trước mà lên phòng khám của Raymon. Giản Ưu tới từ lâu, ngồi xem ghi chép sáu lần trị liệu hơn tháng qua của Cận An, đọc lại kỹ càng, thỉnh thoảng hàng lông mày nhăn lại, cầm bút viết gì đó vào cuốn vở bên cạnh.

      Cận An gõ cửa, nghe thấy Giản Ưu đáp lại mới mở cửa vào, "Bác sĩ Katrina."
      Giản Ưu đứng lên, cầm vở, về phía Cận An, "Chúng ta vào trong chuyện." gật đầu.

      Đối thoại giữa bọn họ hết sức tự nhiên, có số việc, Giản Ưu có thể cảm nhận rằng Cận An dần trải lòng. Đặc biệt là hôm nay, nhìn ra tâm trạng rất tệ.

      Trong xã hội nay, trong lòng mỗi người đều có trở ngại, tình huống như thế rất bình thường, có những người dựa vào chính mình khiến chúng biến mất, có những người càng lún sâu, cũng có những người muốn thừa nhận, dùng cách lảng tránh thôi miên bản thân, đến khi bạo phát hại người hại mình. Đồng thời, dù là cùng loại hình, cùng loại trở ngại tâm lý, ở mỗi người lại có những biểu khác nhau.

      Giản Ưu cho rằng Cận An thuộc loại người nửa lảng tránh, dĩ nhiên, trong mỗi chúng ta đều tồn tại những bí mật muốn người khác biết, điều ấy cực kỳ bình thường, cho dù là vợ chồng thân mật, bố con, mẹ con cũng có những bí mật giữa đôi bên. Với người mắc bệnh tâm lý càng như thế, là bác sĩ tâm lý, Giản Ưu tôn trọng bệnh nhân, cho họ có gian riêng, nếu muốn cưỡng ép.

      Tuy nhiên, đôi lúc, Giản Ưu cảm thấy mình càng ngày càng bình thường, bởi vì muốn thăm dò nội tâm Cận An. Chuyện này với vô cùng nguy hiểm, nó đụng chạm đến đạo đức nghề nghiệp và nguyên tắc của bác sĩ tâm lý. Cho nên, gần đây, Giản Ưu có ý nghĩ muốn chuyển Cận An sang cho Raymon phụ trách, nhưng mỗi lần định lại nỡ.

      Cận An thấy Giản Ưu lơ đễnh liền cảm thấy hơi lạ, "Bác sĩ Katrina, sao thế?"

      Giản Ưu bị hỏi liền nhanh chóng tỉnh táo, cười cười, " có gì, chỉ nghĩ hình như hôm nay rất vui?"

      Cận An sờ sờ lên mặt, biết tự chủ nhạy bén, cho nên vui tin, biểu ra vui vẻ đó sao? Vì những fan hâm mộ đáng trong ga tàu ấy ư? : "Trước khi tới tôi có gặp mấy , họ là fan hâm mộ của tôi."

      "Vậy ư? Thế mấy người có chuyện gì ?"

      "Họ , so với điều gì họ chỉ cần biết tôi được mạnh khỏe. Tôi biết họ lại lo lắng đến thế, có còn hi vọng thỉnh thoảng tôi cho họ biết chút tin tức, với họ tôi vẫn bình an." Cảm giác được quan tâm ấy vui vẻ, ấm áp, đồng thời còn mang theo chút áy náy.

      Đúng vậy, là áy náy. Đó là lần đầu tiên Cận An có cảm giác ấy từ lúc tuyên bố rời khỏi giới nhạc, ra khỏi vòng giải trí, trừ để lại video tính là giải thích và ca khúc, cứ bỏ như thế, có lỗi với những người luôn ủng hộ , họ thình lình nhận được tin tức, phải lập tức chấp nhận rời chuẩn bị về tâm lý, chắc chắn tâm trạng của họ tràn đầy khó hiểu, khó chịu, lo lắng, có lẽ còn có chút phẫn nộ.

      Tay Cận An đặt đùi nắm chặt, buông ra rồi nắm chặt, lặp lặp lại, "Katrina, tôi đồng ý với thỉnh cầu của họ. Tôi cảm thấy áy náy, cảm thấy mình làm tổn thương họ, trước đây tôi chú ý đến tâm trạng của họ."

      "Vì sao lại chú ý?" Trái tim Giản Ưu thắt lại, thấy đây là cơ hội, nếu Cận An sẵn lòng trả lời câu hỏi đó của , vậy cách khác, sẵn lòng từ từ đến chuyện trong vòng giải trí. Giản Ưu cũng đoán được sơ sơ, trở ngại tâm lý lớn nhất của chính là bắt đầu ở vòng giải trí.

      "Vì sao ư?" Lúc này Cận An sững ra, nhìn Giản Ưu, mắt chớp lấy lần. ràng ánh mắt tụ, nhưng có thể nhìn ra cổ vũ và lý giải trong ánh mắt của .

      Thế là, liền mở miệng : "Lúc đó, cả người tôi như trở nên vô tri vô giác, đầu óc rối loạn, nhưng tôi vẫn thể tỏ ra bản thân bình thường, do đó mực kiềm chế. Mãi đến cái ngày tôi quyết tâm muốn rút lui, thể nghĩ nổi đến những chuyện khác, chỉ muốn mau chóng rời khỏi nơi đó, nhưng
      [​IMG]
      nkhanh3324Phong Vũ Yên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :