1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nam Thần ở phòng bên cạnh - Mèo Tứ Nhi (c108)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 218: kiêu ngạo của nghiệt họ Tần

      Editor: Mẹ Bầu

      Ngày hôm sau Tô Song Song mở mắt ra, nhìn thấy cái cằm quen thuộc. Theo bản năng Tô Song Song đưa tay sờ sờ, chọc chọc, rồi lại sờ sờ… Đột nhiên nhíu mày lại, ngay sau đó chợt mở bừng cặp mắt còn mơ hồ ra! , phải là nằm mộng!

      "! Tại sao lại ở chỗ này vậy?" Tô Song Song nhớ là buổi tối ngày hôm qua ngủ ở giường của Tô Na kia mà! Vậy mà tại sao khi tỉnh dậy, Tô Na liền biến thành Tần Mặc được nhỉ! Chuyện này huyễn hoặc, là quá kinh khủng rồi!

      Tần Mặc vừa thức giấc, nghe thấy Tô Song Song hỏi mình câu như thế, chỉ hé mở mắt, nhìn Tô Song Song đầy vẻ cực kỳ nghiệt. Trong nháy mắt liền làm cho trái tim của Tô Song Song chợt run rẩy, suýt nữa phun ra dòng máu mũi.

      Chỉ có điều Tần Mặc vừa mở miệng ra câu, những bong bóng màu hồng của Tô Song Song lập tức tan vỡ. Tần Mặc chợt đưa tay kéo Tô Song Song, áp đầu vào trong ngực của mình, xấu tính : "Em còn ầm ĩ nữa, xử lý em đấy!"

      "!" Tô Song Song kinh ngạc trước câu điên cuồng giống như trái tạc đạn của Tần Mặc. Rốt cuộc là từ lần đó học được bài học rồi, đùa giỡn làm cho thở nổi nữa.

      Nhưng mà chôn mặt ở trong ngực Tần Mặc, Tô Song Song chợt cảm thấy cảm giác bối rối ập tới lần nữa. cọ xát ở trong ngực định tìm vị trí thoải mái, dự định bổ sung thêm cho mình giấc nữa.

      Chẳng qua là vừa mới nhắm mắt lại, Tô Song Song chợt nhớ tới cái gì đó, vội đẩy Tần Mặc ra, ngồi bật dậy.

      Lúc này Tần Mặc tỉnh táo lại, khí áp quanh thân đặc biệt thấp, từ từ mở hai mắt ra, Tô Song Song vốn còn giương nanh múa vuốt, trong nháy mắt trở lại cẩn thận e dè.

      lên tiếng, nở nụ cười lấy lòng, đưa tay nhắn chỉ chỉ lên chiếc đồng hồ tường: "Tần đại nhân à, ngài mệt mỏi ngài cứ ngủ ! Cũng tám giờ rồi, cũng nên để tiểu nhân dậy để còn nấu cơm cho tiểu Na chứ."

      Tần Mặc phiền não vươn tay vuốt vuốt lên mái tóc của mình, làm cho tóc đổ xuống lòa xòa trán. Nhìn lúc này có vẻ bớt nghiêm túc chút, để lộ ra thêm vẻ cuồng vọng sao kiềm chế được.

      Tô Song Song nhìn bắp thịt rắn chắc cùng với phong cách đầy vẻ chán chường của mỹ nam, trong nháy mắt lại thấy mình như si mê rồi! Tần Mặc dứt khoát đảo người lại, đưa lưng về phía Tô Song Song, phiền não dùng gối đầu ngăn trở ánh mặt trời, ném lại câu: "Nếu như em còn , có thể giúp em vận động chút."

      " ngay! Em đây, ngay đây!" Tô Song Song sợ nhất là Tần Mặc lại kéo qua đó để "Luyện tập chút", lập tức bật người dậy, nhảy dựng nhảy lên cái rồi vội vã xuống giường.

      Nhưng thoáng cái, chỉ trong nháy mắt liền nổi da gà. Tô Song Song cúi đầu xuống, vừa nhìn cái, vội vàng túm lấy cái chăn bao quanh lấy người mình, quay đầu lại gầm tiếng: " đúng là cầm thú!"

      Tô Song Song nhớ ràng rằng, lúc ngủ vẫn mặc bộ quần áo ngủ trắng nõn nà, thế nào mà lúc tỉnh dậy lại thấy quần áo đâu nữa rồi! Thế là thế nào nhỉ! Hoàn toàn còn sót lại món đồ nào người!

      Tần Mặc cảm nhận thấy người mình chợt mát lạnh. chậm rãi xoay người lại. Trong nháy mắt Tô Song Song cảm thấy cảm giác bị đè nén giống như có Đại Ma Vương giáng thế. ôm chăn theo bản năng lui về sau bước, khí thế hùng hổ vừa rồi trong nháy mắt biến mất tăm thấy đâu nữa, nhưng vẫn còn rất có tiền đồ mà nuốt nước miếng cái.

      Ngờ đâu khi Tần Mặc quay người lại, người cũng trơn bóng như ! Tô Song Song nhìn Tần Mặc, chợt trợn to cặp mắt, ngay sau đó giống như phản xạ có điều kiện, liền cầm lấy chiếc gối đầu để ở bên, đập vào mặt Tần Mặc, từ cổ họng rống lên tiếng: "Đồ lưu manh!"

      Tần Mặc ngờ rằng Tô Song Song lại tập kích bất thình lình như vậy, thời điểm lấy được chiếc gối đầu xuống chậm nửa nhịp, Tô Song Song bọc chăn vào người "chạy trốn" mất rồi.

      Tần Mặc cau mày nhìn lại tình cảnh do chính mình tạo nên kia chút, phiền não đưa tay kéo chiếc ga giường lên, bọc vào người, tiếp tục ngủ.

      Tô Song Song ôm chăn đứng ở cửa, quay đầu lại liếc mắt nhìn Tần Mặc. Thấy đuổi theo mình tới đây, liền thở phào nhõm, vẻ mặt vội vàng chạy lệt sệt nhảy vào phòng để quần áo ở cách vách.

      Đợi đến khi Tô Song Song ăn mặc chỉnh tề ra ngoài, định vào trong phòng bếp làm chút đồ ăn, ngửi thấy mùi cơm thơm thơm. Vẻ mặt của đầy vẻ nghi ngờ, theo lý thuyết, Tần Mặc mới vừa rồi còn ngủ, thể nào thức dậy để nấu cơm được!

      Nhưng đến khi Tô Song Song tiến vào phòng bếp, nhìn thấy Tô Na mặc tạp dề, tráng trứng tươi trong mắt tràn đầy kinh ngạc, nhàng gọi tiếng: "Tiểu Na?"

      Tô Na tựa như bị giật mình, tay run lên, chiếc chảo bị rơi xuống, dầu sôi bắn ra ngoài, văng lên tay của Tô Na. Tô Song Song bị dọa cho sợ, gấp gáp vội vàng cầm luôn chiếc khăn lau vẫn để bên, nhàng lau qua vết dầu bắn ở tay Tô Na.

      May
      [​IMG]

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 219: Đưa hình cho em xem

      Editor: Puck

      Cúp điện thoại, Tô Song Song cảm giác giọng Chiến Hâm là lạ, có cảm giác hưng sư vấn tội, lắc lắc đầu mình, lắc ý tưởng kỳ quái đó , quay đầu nhìn thấy Tô Na khéo léo đứng ở đằng kia, nhìn .

      Tô Song Song thở tiếng, vội vàng túm lấy tay vừa mới bị bỏng của Tô Na, thấy còn chưa bôi thuốc mỡ, hơi giận trách: “Em đứa bé này thể đối xử tốt với bản thân chút sao?”

      Tô Na cúi đầu, nhìn Tô Song Song thận trọng bôi thuốc mỡ cho mình, bôi chút lại khẽ thổi, đột nhiên cảm thấy cười được, khẽ chau mày.

      “Sao vậy? Đau?” Ánh mắt Tô Song Song quét qua chân mày chau lại của Tô Na, bị sợ đến vội vàng thu tay lại.

      Mặc dù Tô Na chung đụng lâu, nhưng biết tính cách của ấy, khéo léo làm cho lòng người đau, nếu phải chịu nổi, ấy thể cau mày.

      có... có gì...” Tô Na khẽ câu, mắt hơi ửng hồng, thấy Tô Song Song vẫn tỏ vẻ lo lắng nhìn mình, ngẩng đầu lên, cười híp mắt , “Chỉ có điều vừa rồi mũi cay xè, hơi đau!”

      “Em đứa bé này!” Tô Song Song cười xoa đầu Tô Na, giọng cưng chiều.

      Tô Na khẽ mỉm cười, cúi đầu hơi ngượng ngùng : “Chị dâu chỉ lớn hơn em có hai tuổi, còn phải để cho chị chăm sóc em!”

      “Hai tuổi cũng là lớn hơn! Chăm sóc em là nên đó! Em là người thân của chị! Đúng rồi, lát nữa chị phải ra ngoài, nếu em nhàn chán lấy sách làm vài đề, nếu biết trở lại chị cho em.”

      Tô Na kịp thời báo danh lên đại học, cho nên chỉ có thể thi lại lần, gần đây cảm xúc của được tốt, nên lên lớp học lại, mà ở nhà tìm gia sư học thêm.

      Tô Na gật gật đầu, ngón tay vẫn mân mê cái ly trước mặt, qua hồi lâu, đợi đến khi Tô Song Song thay xong quần áo, thấy vẫn còn đứng đó ngẩn người, nhịn được hỏi câu: “Sao vậy?”

      Tô Na giống như bị hoảng sợ, ngẩng đầu lên, thấy vẻ mặt lo lắng của Tô Song Song, vội vàng lắc lắc đầu: “Chỉ do ánh mặt trời chiếu vào, khiến ngây ngốc trận, chị dâu chị mau ! Em sao!”

      có chuyện gì?” Tô Song Song hỏi câu, vẻ mặt viết nghi ngờ, Tô Na vội vàng gật gật đầu, còn kèm theo nụ cười to.

      Tô Song Song vẫn yên lòng nhìn Tô Na, dặn dò: “Chị ở gần đây, có chuyện gì gọi điện thoại, dù sao cũng được chạy lung tung đấy!”

      “Vâng! Chị dâu chị mau !” Tô Na lại nở nụ cười trong sáng thuần khiết, vừa đúng lúc ánh mặt trời sáng rỡ ngoài cửa sổ chiếu vào mặt , có vẻ cực kỳ chân thành.

      Mặc dù Tô Song Song vẫn hơi yên lòng, nhưng Tô Na cũng phải đứa bé, cũng thể có vẻ gà mẹ quá mức, cúi đầu xem xét thời gian cũng còn xê xích gì nhiều, vội vàng đeo giầy vào, chạy ra ngoài.

      Chân trước Tô Song Song vừa , Tô Na lập tức thu lại nụ cười mặt, chỉ có điều nét mặt của cũng được tính là quá vui vẻ, ngược lại lộ vẻ rối rắm.

      cúi đầu nhìn tay được bôi thuốc của mình, giơ nó lên, làm nổi bật dưới ánh mặt trời, tay có vẻ cực kỳ trắng. Tô Na khẽ thở dài, thu tay lại, lại bắt đầu ngẩn người nhìn ly nước trước mặt, đường trước mặt càng lúc càng khó rồi.

      Tần Mặc đến công ty, Bạch Tiêu liền tiến đến, mặt còn lộ vẻ uế oải, Tần Mặc nhìn ta, thêm gì.

      Bạch Tiêu theo sau lưng Tần Mặc, hai bước mới đột nhiên nghĩ đến mình có chuyện quên , vội vàng : “ làm xét nghiệp DNA, hai người là em ruột!”

      Tần Mặc nghe xong dừng bước, ngược lại có kinh ngạc bao nhiêu, quay đầu lại nhìn Bạch Tiêu, chỉ hơi cảm thán: “Em này của tôi đây xuất đúng lúc, mẹ của ta là ai, biết ?”

      Bạch Tiêu vừa nghe nhíu mày rồi, giọng hơi do dự: “Cũng phải nhân vật lớn nào, nghe cha cậu uống say cả đêm phong lưu, người phụ nữ này mang thai, bà ta phá thai, len lén sinh ra.”

      Tần Mặc khẽ nhíu mày cái, trong mắt nhuốm vẻ khinh thường: “ đúng là con riêng chính cống...” Mặc dù lời này của có giọng điệu gì, nhưng khiến cho người ta có cảm giác ý vị sâu xa.

      Y theo tính cảnh giác của Bạch Tiêu, sớm cảm thấy thời điểm Tô Na này ra tới trùng hợp, cố tình là khi đối phương có động tĩnh gì, hơn nữa dáng
      [​IMG]

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 220: Lúc tiến hành xem mắt

      Editor: Puck

      Tô Song Song nhìn chằm chằm Chiến Hâm như vậy hồi lâu, Chiến Hâm giống như nhìn thấy nghi ngờ khiếp sợ trong đôi mắt của Tô Song Song, lại rút ra vài tấm hình, đặt trước mặt Tô Song Song.

      “Mấy người này, chị đều biết, tài hoa hạng nhất, hơn nữa người này, vẽ mâng, đồng hành cùng em, tiếng chung nhiều!” Lần đầu tiên Chiến Hâm bà tám như vậy, giống như làm bà mai, đề cử cho Tô Song Song.

      Tô Song Song nhìn lướt qua, trong hình là người đàn ông đầu tóc lộn xộn, cười khan tiếng, biết có phải do ở bên cạnh Tần Mặc lâu rồi , nhìn người đàn ông khác giống như nhìn cặn bã!

      “Chị họ, em còn chưa ly hôn!” Tô Song Song cảm thấy chị họ của mình hơi căng rồi, bắt đầu phản kháng ở phạm vi .

      Chiến Hâm vừa nghe, nhíu mày, bắt đầu giáo dục Tô Song Song: “Tần Mặc là người đàn ông như thế nào? ta có thể tin được, heo mẹ cũng có thể leo cây! Chị thấy em và cậu ta ở cùng với nhau, nhất định chỉ vì thân phận của em!”

      “Thân phận của em?” Tô Song Song mơ hồ, bây giờ thân người nghèo tay trắng, sống tiếp như vậy, phải dựa vào Tần Mặc mà sống.

      “Tô Song Song em đừng quên, người em cũng có dòng máu nhà họ Chiến, nhà họ Tần và nhà họ Chiến luôn bất hòa, Tần Mặc kết hôn kỳ quái với em như vậy, chị sợ tương lai em bị thua thiệt!”

      “!” Bị Chiến Hâm như thế, trong lòng Tô Song Song run lên, chỉ có điều vừa nghĩ tới mẹ của mình bị nhà họ Chiến đuổi ra khỏi cửa, cho tới bây giờ cũng chưa từng tiến vào cửa chính nhà họ Chiến cặn bã, nhà họ Tần cũng cần thiết phải phí hơi sức lớn như vậy.

      Hơn nữa, Tô Song song nghĩ đến mình và Tần Mặc trải qua nhiều chuyện như vậy, càng thêm cảm thấy Chiến Hâm là đầm rồng hang hổ.

      Chỉ có điều người chị họ này của , đặc biệt quật cường, nhận đúng chuyện gì, chỉ đường tới, Tô Song Song ngẫm nghĩ, vẫn cảm thấy nên uyển chuyển từ chối. die nd da nl e q uu ydo n

      “Chị họ, người em có phải có cất giấu bảo tảng gì của nhà họ Chiến ?” Tô Song Song thử hỏi Chiến Hâm câu.

      Chiến Hâm vừa nghe, chân mày nhíu lại sâu, ánh mắt nhìn Song Song cũng mang theo chút ghét bỏ, : “Song Song, em vẽ manga vẽ đến ngu? Còn bảo tàng, giờ là thời đại nào rồi!”

      “Vậy là được rồi! Chị họ, em chính là đống cặn bã bị trục xuất khỏi nhà họ Chiến, ngay cả nhà cũ cũng chưa từng vào, Tần Mặc tính toán gì ở em! Chẳng lẽ còn định bắt cóc em tống tiền nhà họ Chiến?”

      “... Cái này...” Chiến Hâm suy nghĩ chút, nhìn lên nhìn xuống Tô Song Song, quả nhóc này người nghèo tay trắng, có gì cả, cũng có gì tốt để người ta lợi dụng.

      Nhưng mà Chiến Hâm chính là nghĩ ra, trí thông minh của Tô Song Song tuyệt cao, nhưng cũng ngốc, trừ bỏ manga ra cũng chỉ biết những công thức kia, chỉ số cảm xúc vốn ở cấp bậc nửa tàn phế, dáng vẻ tệ, nhưng nhiều phụ nữ đẹp mắt hơn quyến rũ hơn con bé nhiều.

      Vậy nếu như Tần Mặc có mục đích, rốt cuộc là mắt bị mù rồi mới có thể nhìn trúng con bé!

      “Chị họ! Chị họ!” Tô Song Song thấy vẻ mặt rối rắm khổ sở của Chiến Hâm, nhịn được gọi hai tiếng.

      Chiến Hâm lấy lại tinh thần, nhìn Tô Song Song, lại quan sát từ xuống dưới, vẫn cảm thấy con bé cái gì cũng đúng, vẫn yên lòng.

      nhét toàn bộ hình Tô Song Song đặt bàn vào tay con bé, giống như nửa ra lệnh : “Mau chọn ba tấm! Chuẩn bị tình huống bất cứ lúc nào!”

      “Chị họ, như vậy tốt đâu! Nếu chờ ngày nào đó em và Tần Mặc ly hôn, em lại chọn?” Tô Song Song chỉ có thể theo Chiến Hâm , nếu ứng với tính tình của chị ấy, nếu hôm nay đồng ý, chị ấy ép xem mắt với năm mươi người đàn ông này trong lần.

      “Em có ngốc vậy? Bị Tần Mặc đùa bỡn đủ rồi, cậu ta ly hôn, vẫn là Vương lão ngũ kim cương độc thân, em sao? Hoa tàn ít bướm đấy! Ai muốn?”

      “...” Tô Song Song nhìn Chiến Hâm, muốn hỏi có phải chị bị cái gì kích thích , sao đột nhiên từ bạch cốt tinh biến thành người hài hước rồi?

      “Chị họ, nếu chờ chút? chừng chúng em ly hôn!” Tô Song Song cười híp mắt thử thăm dò, vẫn quên thận trọng nhìn sắc mặt Chiến Hâm.

      Chiến Hâm chỉ tiếc rèn sắt thành thép trợn mắt nhìn Tô Song Song, “Chị đây đều vì tốt cho em, sao em cứ ngốc như vậy? Đàn ông đều thể dựa vào! Mau chọn! chọn, chị để em xem mắt với năm mươi người đàn ông này trong lần!”

      “Đừng! Chị họ, em sai rồi!” Tô Song Song vội vàng lắc đầu, cúi đầu tùy tiện rút ra ba tấm trong năm mươi tấm, cung kính đẩy tới trước mặt Chiến Hâm.

      Chiến Hâm nhìn lướt qua, lúc này mới hài lòng, ngay sau đó cầm lên, lật lại, sau khi nhìn số điện thoại gọi tới.

      Tô Song Song vừa thấy tê dại rồi, chỉ muốn ứng phó với Chiến Hâm chút mà thôi, định dùng thân phận phụ nữ lập gia đình xem mắt! Đây phải là chơi người ta sao?

      Chiến Hâm lại trợn mắt nhìn Tô Song Song, ràng chuyện như vậy có thương lượng! Từ Tô Song Song sợ Chiến Hâm, bị chị ấy trừng cho như vậy, cũng dám gì.

      thò đầu rụt cổ ngoan ngoãn ngồi xuống, vừa nghĩ, mình có thể vừa gặp mặt
      [​IMG]

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 221: Về nhà thu thập em

      Editor: Puck

      “Chị họ, em thấy người là được rồi, lát nữa.. Lát nữa Tần Mặc tìm em!” Tô Song Song vất vả ứng phó lần, lại sắp tới thêm người, chột dạ!

      “Cậu ta? Sợ cậu ta làm gì? Nếu cậu ta gọi điện thoại tới, em cứ với chị!” Chiến Hâm đến chỗ này, đột nhiên nhớ ra điều gì, lấy điện thoại di động trong túi xách ra, đặt lên bàn.

      “Thiếu chút nữa bị em lừa dối! Điện thoại của em tắt máy, cậu ta có thể đâu tìm em, em cứ đàng hoàng ngây ngô ở đây !” Chiến Hâm xong, đứng lên, nhìn ra ngoài cửa, chờ người kế tiếp tới gặp mặt.

      Tô Song Song ai oán nhìn điện thoại di động Chiến Hâm đặt bàn, rất muốn lấy tới mở máy, lập tức gọi điện thoại cho Tần Mặc, báo cáo tình huống của mình.

      Nhưng mà Chiến Hâm đứng ở đằng kia, nhìn dáng vẻ đôi tay chống nạnh, ràng cơn giận còn sót lại chưa tiêu, định nhổ lông lưng con cọp, ràng là muốn chết!

      nhìn đồng hồ, đoán chừng mười phút, , năm phút đồng hồ có thể giải quyết người tiếp theo, nghĩ như vậy, Tô Song Song liền bình tĩnh, giờ chỉ cầu mong chính là đóa hoa tuyệt thế, có thể khiến cho đánh nhanh thắng nhanh.

      Tô Song Song thể bội phục hiệu suất của Chiến Hâm, mới đợi năm phút đồng hồ, vị nam xem mắt thứ hai tới cửa, Tô Song Song thấy nụ cười dịu dàng đầy mặt Chiến Hâm, nghĩ thầm có thể là nhân vật lớn tới.

      ngẩng đầu lên vừa nhìn, trong nháy mắt chói mù mắt Khorium mắt chó *, quả đóa hoa tuyệt thế! Nhưng mà ai có thể cho biết, người đàn ông có dáng dấp theo trào lưu này rốt cuộc nhô ra từ chỗ nào !

      (*) Khorium: loại khoáng thạch quý trong game Warcaft, Khorium mắt chó là thuật ngữ game, chỉ nhìn thấy thứ gì đó khiến người ta chấn động đến làm mù con mắt.

      Chỉ thấy đối phương đầu tóc xù dài, áo khoác da đinh tán phong cách Rock, người đàn ông này còn trang điểm bọng mắt đen thui, hai tay nhét vào túi, lảo đảo tới.

      Tô Song Song vội vàng cúi đầu nhìn ba bức hình mình vừa tùy tiện chọn, bức thứ hai chính là ta, Tô Song Song nhắm mắt lại hít vào hơi sâu, quả là người xui xẻo, uống nước lạnh cũng mắc răng.

      “Cái đó... Chị họ, người này hơi... Em... tiếp nhận nổi!” Tô Song Song thấy người ta còn chưa tới đây, vội vàng xin tha.

      Chiến Hâm vẫn mặt mày tươi cười nhìn đối phương, lại hạ thấp giọng giải thích với Tô Song Song: “Chị biết đứa này, du học ở Ý, cực kỳ có phong độ quý ông, của cải hùng hậu, mặc dù ăn mặc hơi khác người, nhưng nhất định có thể có tiếng chung với các bức tranh manga của em.”

      “...” Tô Song Song còn định tiếp điều gì đó, theo trào lưu này tới, lên tiếng chào hỏi, tự nhiên ngồi ghế, hai chân vắt chéo vô cùng có cá tính.

      Chiến Hâm hiển nhiên rất hài lòng với theo trào lưu này, Tô Song Song muốn hỏi Chiến Hâm, có phải thẩm mỹ của chị khiến đàn ông cặn bã bên người tàn phá hầu như còn rồi .

      Bọn họ ở cùng chỗ đôi câu, Chiến Hâm để thời gian và gian đơn độc lại cho bọn họ, Tô Song Song thở phào nhõm trong lòng, Chiến Hâm vừa , dễ giải quyết rồi.

      theo trào lưu đối diện vừa thấy Chiến Hâm , hình như cũng tự tại rất nhiều, ta rướn người lên, quan sát Tô Song Song từ xuống dưới chút.

      Dáng vẻ người này giống như lưu manh, chuyện khá lịch : “Dung mạo của em rất đẹp, giống như ánh mặt trời, ấm áp tầm mắt của .”

      “!” Tô Song Song sợ hết hồn, hổ là du học ở Ý, miệng tên theo trào lưu này ngọt, còn mặt trời, là ánh trăng!

      “Ặc... đáng tiếc, ra tôi kết hôn rồi, lần này chị họ tôi hiểu tình hình ra sao, cho nên xin lỗi!” Tô Song Song đứng dậy cúi đầu cái.

      Đợi đến khi đứng thẳng người lên, nhìn đối phương cũng đứng theo, hình như có ý tức giận, chỉ có điều cặp ánh mắt lóe xanh kia lại nhìn chằm chằm vào , trong mắt mang theo nụ cười dịu dàng.

      “Vậy đáng tiếc, chỉ có điều tôi rất muốn biết rốt cuộc là ai có vận may ba kiếp như vậy, có thể lấy được ngài xinh đẹp!”

      “!” Tô Song Song bị giật mình, nhìn từ xuống dưới, thầm quan sát cẩn thận thằng nhóc ăn mặc theo trào lưu đối diện này chút, có cách nào liên hệ ngôn ngữ quý ông với cách ăn mặc của ta.

      “Cái đó... Chắc ngài có khả năng biết ấy, ấy chỉ là nhân vật !” Tô Song Song thấy đối phương cũng hẳn là người phân phải trái, thần kinh mực căng thẳng cũng thả lỏng, chuyện cũng thoải mái hơn nhiều.

      Đối phương cũng nở nụ cười theo Tô Song Song, đưa tay túm lấy tay Tô Song Song, ; “Chẳng qua nếu ngài có thể cho tôi cơ hội, chúng ta cũng có thể thử ngoại tình chút!”

      Lúc này Tô Song Song hoàn toàn sợ ngây người, cái miệng nhắn há to thành hình chữ O, tròng mắt suýt trừng ra ngoài, coi như cách nào hiểu được người trẻ tuổi bây giờ rốt cuộc suy nghĩ cái gì rồi!

      theo trào lưu này xong, cúi đầu định hôn lên mu bàn tay , Tô Song Song định rút tay về, đột nhiên có hai bàn tay to lớn túm được che mu bàn tay của , vừa dùng lực khiến tay người theo trào lưu này bỏ tay ra.

      Tô Song Song vừa nhìn bàn tay thon dài khớp xương ràng kia, hơi sửng sốt, ngay sau
      [​IMG]

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 222: Đụng phải chuyện kỳ lạ

      Editor: Mẹ Bầu

      Đến siêu thị, Tô Song Song đột nhiên phát ra chuyện, đây xem như là lần đầu tiên hai người bọn họ chính thức dạo phố với nhau. Trong nháy mắt Tô Song Song liền quên phắt luôn chuyện khi về nhà bị Tần Mặc phạt. kéo tay Tần Mặc đung đưa qua lại vẻ đầy hưng phấn.

      ra cơn giận của Tần Mặc vẫn còn sót lại chưa tiêu tán hết! Chỉ cần vừa nghĩ tới chuyện Tô Song Song xem mắt, liền muốn đập chết luôn người đàn ông đến hẹn hò với , sau đó nhốt chặt Tô Song Song ở trong phòng, khóa cửa lại, để cho thể nào còn biện pháp ra ngoài nữa.

      Chỉ có điều loại ý nghĩ này cũng chỉ là suy nghĩ đầu của để hả giận chút mà thôi. Tần Mặc cúi đầu liếc mắt nhìn sang vẻ mặt Tô Song Song cười ha ha kia, trong đôi tròng mắt lạnh như băng, chợt thoáng ra ánh mắt dịu dàng ấm áp. làm sao có thể đành lòng khóa cửa nhốt ở trong phòng, để cho vui vẻ được chứ!

      Siêu thị mà Tần Mặc đưa Tô Song Song tới chính là trung tâm thương mại lớn nhất ở nơi này. Đây cũng là lần đầu tiên Tô Song Song được vào siêu thị lớn như vậy, nhìn hoàn toàn giống như quê mùa vừa lên thành phố vậy.

      Tô Song Song lôi kéo tay Tần Mặc, nhìn vào chỗ nào cũng cảm thấy mới lạ. Chỉ có điều lại thấy tự ti, bởi vì cảm thấy quần áo ở nơi này thoạt nhìn kiểu cách vẫn đẹp mắt bằng các mẫu quần áo có trang web.

      Theo bản năng Tô Song Song cúi đầu nhìn lại chiếc áo liền váy mình mặc chút. Chiếc váy áo này mua hết hai trăm đồng, mặc dù là hàng nhái, nhưng mà nhìn cũng rất đẹp mắt

      Tần Mặc chuẩn bị cho Tô Song Song rất nhiều váy áo thuộc những nhãn hàng nổi tiếng, treo đầy ở trong tủ treo quần áo. Nhưng mà, Tô Song Song vẫn theo thói quen chỉ thích mặc mình những loại quần áo rẻ tiền kia hơn, vừa tự tại lại vừa còn thoải mái.

      Ở phương diện này, Tần Mặc rất thoải mái, cho dù Tô Song Song chỉ mặc hàng bán vỉa hè, giá chỉ mười mấy đồng tiền, khi đưa Tô Song Song ra ngoài cũng cảm thấy có điều gì mất mặt. Chỉ cần Tô Song Song được vui vẻ, cho dù có khoác tấm vải rách ra ngoài cũng được, nhưng với điều kiện tiên quyết là phải bao gói thân mình kỹ càng.

      Tô Song Song vẫn hề quên, bọn họ tới chỗ này mục đích chủ yếu là để mua điện thoại di động. Hai người thang máy lên khu vực bán điện thoại ở lầu hai.

      Nhìn hàng hóa bày la liệt đủ loại nhãn hiệu nổi tiếng, Tô Song Song dường như sắp chảy nước miếng đến nơi. Tần Mặc ngược lại, thẳng vào vấn đề, lôi kéo Tô Song Song tới quầy hàng bán điện thoại nhãn hiệu quả táo cắn dở, trực tiếp chỉ tay vào chiếc Iphone 6 mới nhất.

      "Cái này... Có phải là quá xa xỉ hay ?" Tô Song Song cầm tay chiếc điện thoại quả táo cắn dở kia, gần đây thị trường thay đổi sang Iphone 6, mặc dù rất thích, nhưng mà, chiếc điện thoại này giá bán của nó dao động đến hơn năm ngàn đồng. Cho dù tiền phải là của bỏ ra, nhưng cũng cảm thấy xót ruột lắm!

      "Tạm thời em đừng có hùa theo Chiến Hâm, là có thể tiết kiệm tiền cho rồi." Tần Mặc dứt khoát lấy thẻ ra, động tác lưu loát đẹp mắt, Tô
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :