1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

NAM QUÂN NỮ GẢ - TRẢN TRÀ (59C)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 57.
      Editor & beta: June_duahau

      Gần đây danh tiếng của người nào đó ở đại đội đặc chủng quân khu X lên nhanh như diều gặp gió.

      Từ Thiếu tá được tấn thăng lên làm Trung tá, rốt cuộc Hứa Úy cũng thăng chức thuận lợi, trở thành trong số ít những trung tá trẻ tuổi của quân khu X, thậm chí là trong các quân khu lớn khác.

      Khỏi cần đến bóng dáng cao ngất đó có bao nhiêu bản lĩnh mới có thể gánh vác tầng hào quang chói lọi kia, càng khiến cho đám lính đặc chủng kia khó chịu đấy là báo cáo kết hôn của người em này cùng lúc cũng được phê chuẩn xuống.

      Vợ nhà vừa dịu dàng lại xinh đẹp như hoa, mà bọn họ ngay cả tay người khác phái cũng chưa từng được sờ qua, Hứa Úy kiêu ngạo chờ mau mau đến ngày có thể cưới vợ về nhà, khiến cho đám đàn ông đơn nơi đây tức đến đỏ mắt.

      "Đãi khách, đãi khách, đãi......nhất định phải đãi!" Cuồng Phong kéo mở cổ họng hét lên, kéo theo các binh lính phía sau lấy lượng ngang như nã pháo, khí thế bừng bừng đại náo Lão đại nhà mình.

      "Phê chuẩn." Môi mỏng khẽ giương lên, khóe miệng Hứa Úy kéo lên đường cong đẹp mắt, loại điệu nghe qua dường như nhàng bâng quơ nhưng thực tế lại thầm toát ra loại khí thế làm người ta khỏi bị đả kích.

      " đám nhãi ranh......" Lý Viêm nhìn thấy màn này cười mắng.

      "Thời gian trước bọn họ cũng chịu kìm nén nhiều rồi, khó có khi có dịp tốt như vậy, chỉ cần quá trớn, cứ để mặc bọn họ ." Trương Thân đứng bên vừa cười .

      Vì thế, đêm hôm đó, đám người phàm ăn tục uống liền xúm lại với nhau quyết làm cho Hứa Úy tận hứng phải 'Đại xuất huyết' trận.

      Cơm no rượu say, tuy rằng bị hết người này đến người khác thay nhau mời rượu nhưng Hứa Úy vẫn duy trì được tỉnh táo, như đám 'lão gia' uống say nghiêng ngả ngã nằm dưới đất kia.

      Bản thân xuất thân từ bộ đội đặc chủng, câu 'ăn bữa cơm cũng có thể chỉnh đến 'cùng sống mái' với nhau' --- thực cũng phải chỉ cho có.

      "Phục vụ...." Cuồng Phong uống đến say mèm, ánh mắt mê man quơ quơ cánh tay, mà tiếng 'Phục vụ' này còn hô được rất to, ràng.

      Hứa Úy cười khẽ tiếng, vừa định xoay người lại nghe thấy tiếng Lão Bỉnh bị Cuồng Phong nằm đè lên, mắt nhắm mắt mở gào lớn: "Gào đến thủng cả tai rồi! Mau gọi phục vụ xuống ...."

      Cừ ..... Còn hung hang gào được như thế, xem ra là say .

      Cùng vài người có tửu lượng phi phàm uống xong vẫn còn giữ được thanh tỉnh dọn dẹp tàn cuộc, xong xuôi đâu đó liền trở về ký túc xá của mình.

      Đêm khuya, những con đường trải rộng nơi đây cũng trở nên yên tĩnh khác thường.

      luồng gió mát chậm rãi xẹt qua hai gò má, khiến cho đầu óc Hứa Úy khỏi cảm thấy có chút mê muội.

      bao lâu được ầm ĩ trận như vậy.... Hứa Úy cười khẽ, giơ tay xoa xoa huyệt thái dương hơi hơi đau.

      Lại ngẩng đầu, đôi mắt sáng sâu thẳm nhìn chằm chằm những ánh sao trời cao đêm nay.

      Những đốm sao li ti vụt sáng, giờ khắc này, trong đầu Hứa Úy chỉ lên gương mặt quá đỗi quen thuộc.

      Đó gương mặt xinh đẹp diễm lệ, vô cùng chói mắt.

      thế giới này, phụ nữ đẹp khiến người ta dám đến gần có hàng nghìn hàng vạn, nhưng trong lòng Hứa Úy , người con vừa xinh đẹp lại thanh thuần như vậy chỉ có duy nhất mình An Hòa .

      Bản tính thẳng thắn tự nhiên đổi, gương mặt khi chưa phấn son càng trong sáng thuần khiết động lòng người hơn.

      Nghĩ đến đây, Hứa Úy kiềm được mà cong môi cười, sâu dưới đáy mắt lên cỗ nhớ nhung nồng đậm.

      Hít hơi sâu, Hứa Úy dời tầm mắt khỏi bầu trời cao kia, biết làm sao mơ hồ lại nhìn thấy bóng dáng quen thuộc đứng cách đó xa, tầm mắt vốn nên thu hồi cũng chịu nghe theo điều khiển của lí trí.

      --- ------ ------ ------Đường phân cách che mặt bỏ chạy---- -------

      Đôi mắt tuấn khẽ thu lại, áp chế ngạc nhiên cùng vui mừng trong nháy mắt trào dâng trong lòng, chân dài chút do dự nhanh về phía An Hòa.

      "Chờ lâu rồi sao?" Vô cùng tự nhiên cầm lấy tay dắt , Hứa Úy mang trở về ký túc xá của mình, nhìn có vẻ rất bình tĩnh hỏi.

      "Gì chứ..... chút tâm ý tương thông cũng có sao?" An Hòa suy sụp rũ vai, khuôn mặt xinh đẹp vì bất mãn mà nhăn nhó thành đoàn.

      Hứa Úy chỉ cười mà , cước bộ dưới chân tự giác mà bước nhanh hơn.

      "Này...." Bị người ta nửa bắt buộc nửa dùng sức kéo , An Hòa bất mãn hét lên: "Người ta hỏi phải chứ?"

      "Vào nhà rồi ." Hứa Úy nhanh như chớp in xuống trán An Hòa nụ hôn, tốc độ dưới chân có thể là sinh ra gió rồi.

      "Két---" Hứa Úy kéo cửa phòng ký túc của mình ra, cùng lúc thanh mở cửa cũng vang lên.

      Thân hình cao lớn hơi nghiêng sang bên, nhường lối cho An Hòa vào.

      "Chỗ này cũng tệ nha... Xem ra chất lượng cuộc sống sinh hoạt của ai đó cũng rất...." Lời kế tiếp của An Hòa thể phát ra được nữa, bởi vì toàn bộ chúng đều bị Hứa Úy nuốt hết vào bụng.

      "Ưm..." Liên tục giãy dụa tìm đường sống nhưng đều thất bại, An Hòa lập tức bị Hứa Úy đẩy đến vách tường trong phòng.

      Đấy là nụ hôn giam cầm trong truyền thuyết.

      So với chuyện phiếm, giờ phút này Hứa Úy càng có tâm tình dùng phương thức này để biểu đạt toàn bộ những nhớ nhung tha thiết trong lòng mấy ngày qua.

      Răng môi cận kề, trằn trọc lưu luyến khiến cho An Hòa cảm thấy ngoại trừ nhiệt độ nóng bỏng của Hứa Úy dán chặt lên cánh môi còn phảng phất mùi rượu trong hơi thở.

      Nụ hôn vừa mạnh mẽ lại quyết liệt giống như muốn ăn luôn vào bụng khiến cho An Hòa trở tay kịp, suy nghĩ trong nháy mắt bỗng rối thành đoàn, trước mắt An Hòa chỉ có thể dựa theo động tác của Hứa Úy mới miễn cưỡng duy trì được hô hấp sớm rối loạn của .

      Liếm láp ngậm mút, giống như muốn đem độ ấm cánh môi mình vĩnh viễn khắc làn môi An Hòa, Hứa Úy hung hăng gặm cắn, cái lưỡi linh hoạt luồn vào trong, lấy khí thế ngút trời cho phép An Hòa cự tuyệt , công thành chiếm đất xâm nhập vào trong.

      Tiết tấu hô hấp phải của mình, Hứa Úy hôn rất quyết liệt, đến nỗi An Hòa muốn mở to miệng để hô hấp thông thuận chút giờ phút này cũng trở thành hi vọng xa vời.

      "Hứa...." An Hòa bị hôn đến choáng váng đầu óc, ngay cả thanh cũng trở nên vụn vặt.

      "Ừm..." Hứa Úy chỉ đáp lại bằng tiếng mũi, trong con ngươi đen nhánh chưa từng có mê ly cùng hoảng loạn, bỗng dưng lên ngọn lửa sáng rực.

      "Nếu buông em ra...." An Hòa gian nan hít thở hơi: "Em ngạt chết....."

      Vừa , An Hòa liền vươn tay muốn kéo cánh tay gắt gao kiềm chặt eo ra.

      Có lẽ là nhận thấy An Hòa bị mình hôn đến choáng váng, cho nên, Hứa Úy như trấn an dụ dỗ ở môi nhàng in xuống từng nụ hôn vụn vặt, lập tức áp chế hô hấp có chút cuồng loạn của bản thân xuống, hơi kéo An Hòa trong ngực ra chút.

      Giống như nhận được đặc xá, An Hòa hung hăng hít vào hơi khí vẫn còn tràn ngập ái muội cùng tình cảm mãnh liệt trong phòng, chờ lúc lâu thần trí mới dần khôi phục lại được.

      Thế nhưng còn chưa đợi nhìn cần thẩn gương mặt đẹp trai nhớ nhung bao ngày nay, cánh tay dài của Hứa Úy lại chụp tới, lần nữa ôm vào lòng.

      Tựa vào lồng ngực rắn chắc của , xung quang bốn phía đếu tràn ngập hơi thở tươi mát cùng ấm áp thuộc về .

      Hai người cứ lẳng lặng như vậy lát, đến khi nhận thấy lồng ngực dựa vào còn phập phồng kịch liệt như vậy nữa, An Hòa nhàng sờ mu bàn tay Hứa Úy, khép mi mở miệng hỏi: "Sao hỏi xem tại sao em lại đến đây?"

      "Cái này cũng cần phải hỏi sao?" Cảm giác cái ót trong ngực khẽ động, thanh dễ nghe vô cùng xác định vang lên.

      "Đương nhiên cần!" An Hòa làm bộ như muốn đứng dậy: " hỏi mau!" xong khẽ quay mặt , đôi mắt xinh đẹp liền liếc xéo sau lưng người nọ.

      "Được được.... hỏi.... Em cũng đừng động, đàng hoàng để ôm chút." Hứa Úy kiềm cái người an phận trong lòng lại, khẽ đặt cằm mình lên đỉnh đầu An Hòa. "Sao em lại đến đây?"

      "Đương nhiên là vì muốn đến thăm Lâm Tử rồi! Cái này mà cũng biết, đồ con heo!" Tâm tình An Hòa có vẻ rất tốt liền cất tiếng .

      "Chậc..." Hứa Úy nhìn người trong lòng, : "Sau đó sao?"

      " có sau đó a." An Hòa chớp mắt vô tội.

      "Xin phép rồi sao?" Hứa Úy khẽ cười tiếng.

      "Chưa xin phép có thể nhờ người khác giúp đỡ ?" An Hòa giả bộ nghiêm trang nhìn Hứa Úy.

      " thể." Hứa Úy đáp gọn gẽ: "Nhưng em có thể xin giúp đỡ." xong, Hứa Úy vô cùng quyết đoán mà đem An Hòa trong lòng lật xuống, tiện thể áp đảo giường.

      " có thể giúp em xin phép."

      Ngay sau đó, làn môi ấm áp lại lần nữa phủ lên.

      Người nào đó quơ quơ móng vuốt muốn phản kháng chút, nhưng mà thân thủ hai bên chênh lệch phải , chẳng thà dứt khoát buông tha chống cự, tước vũ khí đầu hàng.

      Kỳ thực, đối với An Hòa mà , loại chuyện hôn môi cùng Hứa Úy này, thực lòng vẫn rất hưởng thụ.

      thích cái loại xúc cảm hôn môi này, lúc hôn xuống hai phiến môi mỏng giao nhau, lực đạo mạnh yếu vừa đủ dụ dỗ An Hòa cọ sát lẫn nhau xuống.

      Còn nữa, chính là khoang miệng của Hứa Úy lúc nào cũng tràn ngập hơi thở tươi mát. Nhiệt độ ấm áp bên trong dẫn dắt người ra mê đắm, làm cho cả người An Hòa run rẩy, ngay cả vành tai cũng tránh khỏi mà nhuộm thành màu hồng nhạt.

      Cho nên, thẹn thùng thẹn thùng, tình nồng đến cuối cùng cũng thể kiềm chế, lúc An Hòa lấy lại được chút thần trí, phát cánh tay mình biết từ khi nào vòng lên cổ Hứa Úy, mà toàn thân lúc này cũng bị vây bởi loại trạng thái buông lỏng, đón ý hùa theo từng động tác của .

      Bên tai vẫn vang lên tiếng hít thở ràng khác với ngày thường của Hứa Úy, chỉ trong nháy mắt, An Hòa nhận ra biến hóa thân thể của người phía .

      khẩn trương là giả, An Hòa hơi gian nan mở miệng hô hấp, lại dẫn đến cái hôn như muốn đoạt sinh mạng người ta của Hứa Úy.

      Bàn tay to mang theo vết chai từ từ hướng về phía trước, dọc theo từng đường cong lồi lõm người An Hòa chậm rãi dao động.

      Thân thể An Hòa chợt co rụt lại, dấu hiệu báo trước, trong nháy mắt Hứa Úy vừa khẽ cắn lên vành tai , tiếng ngâm như có như cứ như vậy mà bật ra khỏi khống chế giữa răng và môi.

      Hết chương 57.

      Chương 58.

      Editor & beta: June_duahau

      Giống như nhấn phải cái chốt mở nào đấy, cảm xúc toàn thân trong nháy mắt căng thẳng đến cực điểm, An Hòa theo bản năng cắn chặt môi dưới, bộ dáng này giống như muốn đem tất cả những thanh nức nở cùng tiếng rên rỉ ngăn lại trong cổ họng, để chúng phát ra ngoài.

      Nhưng ràng, cái kẻ phủ người kia hoàn toàn có ý muốn buông tha cho , hai cánh tay thon dài mạnh mẽ giam cầm cả người An Hòa dưới thân, bờ môi mỏng mang theo nhiệt tình nóng bỏng ngừng lại giây, chậm rãi cọ sát da thịt .

      Dây dưa, trằn trọc, lưu luyến, động tác hề có chút do dự nào, Hứa Úy ác ý day lên mỗi tấc da thịt , mỗi tấc làn môi mỏng lướt qua đều giống như bị dòng điện kích khởi, khiến cho cả người An Hòa nhịn được mà run rẩy.

      Cảnh tượng bên trong phòng vô cùng ái muội, chỉ có nhiệt độ ngừng tăng cao mà dục vọng cũng mãnh liệt đánh tới.

      Những ngón tay thon dài mang theo vết chai vuốt ve dọc bên hông đường hướng về phía trước, Hứa Úy nhàng nâng tay lên, trong khí liền truyền đến thanh quần áo cởi ra sột soạt.

      Trong thời khắc khiến người ta tình mê ý loạn như vậy, cả người An Hòa sớm bị rút hết sức lực, cảm thấy dường như vô cùng mệt mỏi, muốn đưa tay ngăn cản lại phát ra bản thân mình còn chút sức lực nào.

      Vì thế, ngay sau đó, da thịt trắng sứ của cứ như vậy lộ ra ngoài khí.

      Hứa Úy nghiêng người hôn lên môi An Hòa, xoắn xuyết quấn lấy, trằn trọc triền miên, thỏa mãn đem toàn bộ khí trong miệng nuốt hết vào bụng, bắt đầu hôn dọc theo cần cổ bạch ngọc của rồi chậm rãi trượt xuống.

      tấc lại tấc, từng ly từng tí, nhanh chậm, giống như nhấm nháp món ăn điểm tâm vậy, mỗi nơi ấn xuống đều lưu lại nhiệt độ của đó, thỉnh thoảng còn nhếch miệng lên cười, sau đó cánh môi mỏng lại nặng mà mút xuống, cho đến khi da thịt chỗ đó ra dấu vết nhàn nhạt mới thôi.

      Ý thức tiến vào trạng thái nửa hỗn độn của An Hòa bị động tác kia của Hứa Úy kích thích khẽ thở dốc thôi, khi môi lưỡi nóng cháy của Hứa Úy cuối cùng cũng đánh chiếm lấy mềm mại trước ngực mà liếm láp, An Hòa rốt cuộc kiềm nén nổi những tiếng rên rỉ bật ra khỏi cổ họng nữa.

      "Ưhm....." Thân thể tự giác muốn né tránh cướp đoạt của người nọ, môi An Hòa khẽ run rẩy, giọng phát ra như có như : "Hứa Úy... Đừng mà...."

      Hứa Úy dường như nghe thấy lời , hàm răng trắng ngà chỉnh tề ác ý cắn cái, trong nháy mắt kích thích nhũ hoa của dựng đứng lên, mà cả người An Hòa trông tích tắc ấy cũng chấn kinh mà thở gấp tiếng.

      "Đừng cái gì?" Người trước mặt hiển nhiên cười đến vô hại, tay chống đỡ, tay cởi bỏ quần áo của mình, lộ ra lồng ngực tinh tráng cùng với những đường cong khỏe mạnh: "Đừng ngừng lại sao?"

      chờ An Hòa mở miệng, Hứa Úy bá đạo cướp đoạt quyền được của . Đồng thời, đầu gối cứng rắn của dễ dàng đẩy hai chân An Hòa tách ra, áp tiểu Úy của mình sát vào, ở bên tai An Hòa cười khẽ tiếng, : "Được. Liền thỏa mãn em."

      Ôn nhu mà kiên định, đầu ngón tay mang theo nhiệt độ thăm dò vào, nơi tư mật nhất bị bên ngoài xâm nhập, An Hòa lập tức cảm nhận được loại chấn động xa lạ trước nay chưa từng có.

      Vẻ kinh ngạc tràn ngập trong mắt, Hứa Úy tiếng động nhàng hít vào, từng giọt mồ hôi nhẫn trán chậm rãi trượt xuống.

      "Tiểu Hòa....." dịu dàng dụ dỗ gọi : "Mở mắt ra, mở mắt ra nhìn !"

      Tròng mắt An Hòa chứa mảnh hoảng hốt cùng thác loạn, ánh mắt mê ly vừa đúng chạm phải đáy mắt đen tối mờ sương của Hứa Úy.

      "Nhìn ." Tại thời khắc này, thanh của lại dịu dàng như thế. Ở khoảng cách gần như vậy, An Hòa có thể nhìn thấy ràng từng sợi lông mi dài của .

      Mi mắt khẽ nâng lên, An Hòa thuận theo nhìn chằm chằm vào gương mặt trước mắt mình.

      "Đúng, chính là như vậy...." Hứa Úy khẽ hôn lên vành tai sớm đỏ rực của : "Nhìn , chỉ nhìn thôi."

      Ngay sau đó, vững vàng kiên định mà mất ôn nhu, nhàng đáp xuống.

      Mang theo đau đớn cùng nhiệt độ thể bỏ qua xâm nhập vào cơ thể An Hòa.

      phát ra thanh gì, bởi vì môi bị Hứa Úy che lại.

      Cảm nhận được * của chặt khít, Hứa Úy làm như trấn an mà hôn liếm vành tai An Hòa, lẳng lặng chờ đợi cơn đau đớn này qua .

      Thời gian từng giây từng phút trôi qua, cảm giác đau đớn dần tan biến, nhịp tim cũng còn rối loạn nữa, An Hòa bởi vì đau đớn mà cong người lên, rốt cuộc cũng có thể chậm rãi bình tĩnh lại.

      " sao chứ?" Hứa Úy ngẩng đầu hôn lên môi , vầng trán vì cực lực nhẫn mà rỉ ra tầng mồ hôi mịn.

      Đôi mắt An Hòa khẽ động, đôi mắt trong veo vẫn còn ánh lên hơi nước.

      "Ừm...." nhàng nháy mắt cái.

      Động tác của Hứa Úy vẫn cẩn thận tỉ mỉ như cũ, những cái hôn vụn vặt mà tinh tế của hạ xuống, khiến cho An Hòa rung động thôi, trong mắt tràn ra tia tình cảm dịu dàng.

      Cảm giác được nâng niu quý trọng trong lòng bàn tay.

      Giờ khắc này, bỗng nhiên còn thấy khó chịu như trước nữa. Giống như loại thuận nước đẩy thuyền, An Hòa nâng cánh tay ngọc ngà của mình lên, chậm rãi ôm lấy cổ Hứa Úy.

      Ánh mắt Hứa Úy chợt lóe, khóe môi kéo lên chút mỉm cười.

      Sau đó, là những đợt va chạm cùng luận động vừa xa lạ mà kịch liệt.

      Mới đầu, An Hòa còn gắt gao cắn chặt môi chịu kê ra tiếng, nhưng sau khi bị Hứa Úy trêu chọc cùng dụ dỗ, hàm răng cắn chặt dễ dàng bị người nào đó bá đạo cạy mở ra, từng đợt lại từng đợt tấn công mạnh mẽ lên đỉnh khiến cho An Hòa bị kích thích, rốt cuộc nhịn được nữa mà run rẩy ngâm khẽ ra tiếng.

      Phải hình dung lần đầu tiên vừa xa lạ lại bất chợt của bọn họ như thế nào đây?

      Chính là......vui vẻ tràn trề.

      --- ------ ------ ------ ------ ----
      Sau khi trải qua hồi mây mưa, cả người đau nhức thể tả được, An Hòa cố gắng mở cặp mắt ngái ngủ của mình ra.

      Đây đúng là......công việc đòi hỏi cường độ thể lực rất cao.

      Ngón tay trắng nõn men theo gương mặt tuấn tú say ngủ đối diện. Hàng mi dài sắc bén, đôi mắt đen thâm thúy, sống mũi thẳng tắp, rồi đến cánh môi mỏng ..... Loại xúc cảm đó, chạm vào là tốt.

      Đầu ngón tay chậm rãi lướt qua phiến môi mỏng, vừa chạm chút, liền lập tức muốn rút về.

      Vậy mà, cánh môi mới vừa rồi còn vểnh lên bỗng dưng động đậy, ngay sau đó, ngón tay An Hòa lập tức bị Hứa Úy tà ác ngậm chặt vào miệng, còn ác ý cắn răng lên.

      "Buông ra...." An Hòa hơi nhướng mày sẵng giọng: " còn chưa đanh răng đấy, gớm chết được......."

      " còn chê em chưa rửa tay đấy....." Hứa Úy khẽ cười, nhàng buông ra.

      An Hòa đúng lúc rút tay về, nhìn quanh đầu ngón tay mình in dấu răng mờ của , liền nâng tay bẹo má .

      " nhìn , còn cắn ra dấu nữa!"

      Đôi tuấn mi khẽ nhếch, Hứa Úy gọn gàng linh hoạt xoay người cái, lập tức phủ lên người An Hòa, nhàng kéo góc chăn lên, lộ ra bả vai trần của mình bên ngoài khí.

      "Nhìn , chỗ này của tối qua bị em cắn có thể xếp cả dãy đấy.... Em mỗi ngày đều dùng Blue Sky* hay sao mà răng miệng lại tốt như ... ..."
      (* nhãn hiệu kem đánh răng.)

      Lời còn chưa dứt, bả vai ai đó lại in thêm dấu răng cắn nữa.

      ... ...... .........

      Những ngày bận rộn tiếp theo rốt cuộc cũng đến.

      lâu sau khi báo cáo kết hôn được phê duyệt, người lớn hai nhà khẩn trương định ngày giờ tổ chức hôn lễ cho An Hòa và Hứa Úy.

      Công tác bố trí phòng tân hôn, mở tiệc rượu chiêu đãi khách, phát thiệp mời, thuê áo cưới, chụp ảnh cưới.......Vì hai nhân vật chính thường xuyên phải công tác và làm nhiệm vụ mới nên trong khoảng thời gian ngắn khiến cho Hứa Úy và An Hòa vội đến xoay mòng mòng.

      Tuy nhiên khí bên trong lại tràn ngập phấn khởi, cho dù có chút ứng phó nổi nhưng cũng làm cho người ta vui sướng thôi.

      Vì thế, nụ cười tươi của hai người càng thêm chói mắt, trong mắt mỗi người đều chứa ý cười hạnh phúc mãn nguyện.

      Trước ngày cử hành hôn lễ 3 ngày, Hứa Úy lái xe chở An Hòa tới sườn núi gần quân doanh đại đội đặc chủng quân khu X.

      Lúc này là mùa xuân ấm áp, tầm mắt hướng về phía những hàng cây trải rộng bốn phía.

      Hứa Úy cầm tay An Hòa xuống xe, hai người gì, chỉ lẳng lặng nắm tay sóng vai nhau lướt qua những lùm cây xanh tốt về phía đồi.

      Thuận theo di chúc của An Vũ, tro cốt của cậu được mai táng ở chốn này.

      Hai bóng hình chói mắt sóng vai đứng cạnh nhau, lặng yên lúc lâu gì, sau khi luồng nhó thổi qua bên tai, Hứa Úy mới chậm rãi quay đầu nhìn An Hòa bên cạnh.

      Đáy mắt trong veo chẳng biết từ lúc nào giăng đầy hơi nước, sóng mắt dập dờn, những ký ức trong dĩ vãng chợt ùa về.

      "Bọn chị đến thăm em này." nhàng vén sợi tóc rơi bên tai, tầm mắt An Hòa phiêu dạt giữa trung, giọng cũng dịu dàng hiếm thấy: "Tiểu Vũ, chị sắp kết hôn rồi."

      Gần như trong nháy mắt vừa dứt lời, nước mắt đảo quanh viền mắt khống chế được nữa mà trào ra. Hai hàng nước mắt trượt dài gương mặt .

      An Hòa ôm lấy cánh tay mang cho người ta cảm giác an tâm, hơi tăng thêm chút sức lực buộc chặt lại. Hứa Úy buông tay kéo An Hòa vào trong lòng, đôi mắt đen nhánh mang theo dòng hồi tưởng, hoài niệm mà kiên định.

      "Tiểu Vũ, từng đáp ứng với em, cho tới giờ vẫn luôn giữ lời." Hứa Úy nhìn về phía khoảng hư vô, lời ra vô cùng kiên định: " dùng sinh mạng của mình để thương, bảo vệ chị em."

      Đồi núi yên tĩnh vẫn như cũ bị bầu khí tĩnh lặng bao phủ, nhưng mà xung quanh dường như nổi lên thanh cành lá lay động, càng ngày càng ràng.

      Phảng phất như là tiếng đáp lại của An Vũ.

      Bầu trời trong xanh áng mây, nắng vàng ấm áp. An Hòa và Hứa Úy ôm nhau cùng ngẩng đầu, chút sương mù cuối cùng trong lòng cũng theo ánh nắng vàng rực rỡ mà tiêu tán hết.

      Rời xa đoạn ký ức này, cuốn theo gương mặt này .... ... Chỉ cần từng tồn tại, vĩnh viễn bị mọi người lãng quên.

      Chúng tôi vẫn nhớ đến gương mặt tươi cười đó của em.

      Trong sáng, hồn nhiên, rực rỡ như ánh mặt trời....... Lúc nào cũng tươi cười chất phác.

      Bắt đầu từ hôm nay, chúng tôi cùng nắm tay nhau bước .

      Thay em hết quãng đời này.

      Tiếp nhận những khổ đau và hạnh phúc của em ở thế giới này.

      === ====ooo~~~HOÀN~~ooo==== ===

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :