1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nam phúc hắc gặp nữ vô lương - Đường Tiểu Tịch

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 08: Như Thế Nhẫn Tâm




      Mặt trời chiều ngã về tây, Mao Liệt Dương đem Mao vận Hàn từ sâm lâm về hoàng thành: có đều, ở đường trở về, Mao Liệt Dương biểu rất quan tâm nàng, làm cho Mao Vận Hàn thể hoài nghi Mao Liệt Dương dụng tâm kín đáo.


      Hai người vừa mới tiến cửa thành, bị lão sư học viên ngăn lại, lao sư cung kính đối với Mao Liệt Dương : "Liệt Dương, viện trưởng tìm ngươi, biết ngươi ra khỏi thành, lệnh cho tôi ở chỗ này chờ ngươi trở về, nếu nhìn thấy ngươi, chuyển cáo với ngươi cần phải về đây chuyến."


      Mao Liệt Dương chì là tôn tử của viện trưởng hoc viện, mà còn là thiên tài khó gặp, lão sư đối với phi thường khách khí, chính là, khi nhìn đến Mao Vận Hàn ôm cái tiêu miêu đứng mup sau lưng Liệt Dương, mặt ghét bỏ chút nào che dấu, làm cho tâm tình Mao Liệt Dương vô cùng khó chịu.


      Mao Liệt Dương dáng người phiêu dật, thân áo trắng đứng ở cửa thành, vẻ mặt phi thường trong trẻo nhưng lạnh lùng, giọng điệu cứng ngắc đối lão sư " Tôi trước đưa muội muội về nhà, sau tôi quay về học viện."


      xong, liền kéo Mao Vận Hàn hướng Mao gia phương hướng đến.



      Lão sư thấy vậy, hanh chóng tiến lên ngăn lại Mao Liệt Dương, khẩu khí cương ngạnh " Liệt Dương đồng học, viện trưởng tìm ngươi có chuyện cấp bách, giờ các người về tới hoàng thành, chẵng lẽ, mười mấy tuổi, quay về nhà mình còn có thể lạc đường sao?"



      Bộ dáng xấu, lại ôm tiểu miêu đáng như vậy, kia mèo con cũng thấy ngại nàng khó coi!



      nghe trong lời lão sư hàm chứa hèn mọn, Mao Liệt dương muốn bảo hộ nàng, Mao Vận Hàn lại lôi kéo Mao Liệt Dương ra :" Ca ca, có lẽ gia gia tìm ngươi có việc cấp bách, ngươi cùng lão sư quay về học viện , chính minh về nhà"


      Mao Liệt Dương lo lắng nhìn mao Vận Hàn.


      Mao Vận Hàn biết lo lắng cái gì, trấn an : "Ca ca cần lo lắng, tôi chính là đích nữ nhi của phụ thân, phụ thân làm gì tôi".


      Mao Liệt Dương nghe xong xong lời của Mao Vận Hàn, ánh mắt vi thiểm, cuối cùng nhìn Mao Vận Hàn cái :" Vậy ngươi chính mình cẩn thận chút, chờ ca ca trở về."


      Mao vận hàn gật gật đầu.


      chờ mao Liệt Dương cùng lão sư khỏi, Mao Vận hàn ý vị sâu xa nhìn bóng dáng Mao Liệt Dương, ánh mắt chợt lóe vừa vận bị Mao Vận Hàn bắt gặp.


      --- ------ ------ ------ ------ --------



      Trong trí nhớ, trong nhà cái tướng quân kia đối vơi nàng tốt, bởi vì nàng thể tu luyện,bộ dạng lại xấu xí, mỗi lần nhìn thấy nàng,cái phụ thân kia tưa như thấy cái gì thâm cừu đại hận, chỉ đối với nàng ác cảm, khi giận còn đánh nàng, cho rằng nàng là Mao gia đích sỉ nhục, cho phép hạ nhân trong phủ khi dễ nàng, làm cho nàng Mao gia đích tam tiểu thư, sống trong nhà so với hạ nhân còn bằng.



      Vận Hàn vừa mới mở ra gian phong ấn, trong cơ thể tí đấu khí cùng huyễn lực, là nàng ôm chiêu về đến Mao gia đại sảnh, cái lỗ tai liền mẫn tuệ sâu sắc nghe được cổ gió mạnh hướng nàng nghên đón.



      Tránh ở trong ngực Mao Vận Hàn, Chiêu vừa định đánh trả, lại bị Mao Vận Hàn dùng ý niệm chế trụ, dùng thần thức đôi với Chiêu :"Người là con bài chưa lật của ta, cần dễ dàng tiếc lộ thực lực của ngươi"


      Chiêu thu hồi hoàn kích, Mao Vận Hàn lại tránh khỏi, bị kia gió mạnh đánh trúng, ba cái, hung hăng trúng cái tát, cả người hướng ngoài đai sảnh bay .


      Ầm.......


      Mao Vận Hàn từ trong đại sảnh bay ra, mặt đất phát ra tiếng, nàng lắc đầu chóng mặt, tầm mắt bắt đầu trở nên mơ hồ.


      "Nghiệp chướng, phải bảo người hảo hảo ở trong nội viện sao? Cư nhiên chạy đến làm xấu hổ mắt mặt." Thanh quen thuộc, lãnh tuyệt lời , phải phụ thân khối thân thể này còn ai?


      Mao Vận Hàn cố nén hoa mắt, ngẫng đầu chóng lại ánh mắt đầy phẫn nộ của Mao Chấn Tiêu.


      Mao vận Hàn ngụy trang bộ dáng xấu, bị Mao chấn tiêu quạt cái tát, bên xưng phù , khóe miệng tràn ra tơ máu, khiến cả người qua càng thêm dữ tợn, Mao Chấu Tiêu nhìn Mao Vận Vận Hàn, chút đau lòng , ngược lại càng thêm ngược đãi Mao Vận Hàn, nâng chân liền đối Mao Vận Hàn nằm đất bắt đầu quyền đấm cước đá.



      "Ngươi này nghiệp chướng còn biết trở về, như thế nào chết ở bên ngoài, Mao gia có ngươi loại này quả thực chính là sỉ nhục, sỉ nhục, sỉ nhục!" Mao chấn Tiêu càng đánh càng hăng, kia chân ra sức, giống như Mao Vận Hàn cùng chính cừu nhân bình thương bất cộng đái thiên.



      Mao vận hàn bị ngược đánh, Chiêu có nhiều lần đều muốn lao tới cung Mao chấn tiêu quyết chận tử chiến, lại bị Mao Vận Dùng ý niệm ngăn lại, ở Mao chấn tiêu là tông cấp huyễn sư, thân mình chính thực lực có thể cùng thần thú ganh đua cao thấp, nếu lại thêm chính có khế ước thần thú, nàng cùng Chiêu lúc này căn bản phải đối thủ của , dưới loại tình huống này cùng Mao chấn tiêu khơi xung đột, thể nghi ngờ chính mình lựa chọn hướng tử lộ.


      Rơi vào đường cùng, Chieu chỉ có thể dùng ánh mắt giết người nhìn Mao chân tiêu.


      Mao Vận Hàn cúi đầu tiếng động thừa nhận Mao Chấn tiêu ngược đánh, cho Mao chấn Tiêu thấy trong mắt nàng nổi lên sát ý, người toan thân đâu đớn làm cho nàng khắc ghi trong lòng, thân hình xinh yếu ớt cuộn tròn mặt đất, giống như trơi sinh chính là như vật hèn mọn, nhìn xem Mao Chấn Tiêu càng thêm thích.


      Mao Vận Hàn thầm nắm chặt tay, từ đến lớn, nàng khi nào bị như vậy ngược đãi quá? Kiếp trước, nàng chính quen nhìn Mao chấn Tiêu đích người tài giỏi như thế quyết định trở thành sát thủ, giờ lại tự mình trải qua loại này nhục nhã, nàng thề, nhất định làm cho mao chấn tiêu nợ máu trả bằng máu.


      Mao Vận Hàn ngụy trang rất khá, nhìn ra nàng dị thường, nhưng Chiêu đích ánh mắt nóng rực, Mao chấn tiêu cuối cùng cũng chú ý tới nó.


      "Cư nhiên còn ôm về đến đây con súc sinh!" Mao chấn tiêu ghét bỏ nhìn chiêu.


      chiêu bản tính cũng rất thông minh, ý thức được ánh mắt mình quá mức sắt bén làm Mao Chấn Tiêu chú ý đến, nó nhất giã dang làm con vật bình thường đích hoa miêu, tránh ở trong lòng Mao Vận Hàn, ngực phát run.


      Nhìn đến Chiêu sơ hãi núp vào nàng, Mao chấn tiêu thực vừa lòng, định đem Mao vận Hàn cùng Chiêu đá ra ngoài ngoại môn Mao gia, bị ngoài cửa thanh vội vàng ngăn lại.



      Đoạn: "Tướng quân, tốt ! Nhị tiểu thư xảy ra chuyện."



      Mao Chấn tiêu nhất thời dừng đá, lo lắng nhìn bên ngoài.



      Mao chấn tiêu bị tin tứ ngoài cửa làm cho chú ý, ở Mao Vận Hàn trán tử quang kỳ dị chợt lóe.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 09: Ta Muốn Giết Ngươi




      Mao vận rét lạnh cười, naỳ phụ thân đối với nàng có thể quyền đấm chân đá lại đối với Mao Vận Văn như thế quan tâm, nghe được Mao Văn gặp chuyện may, cả người giống như hồn phi phách lạc lo âu nhìn ngoài cửa, loại này chênh lệch, làm cho Mao Vận Hàn đối với Mao Chấn Tiêu hoàn toàn mất kỳ vọng, nhìn Viêm Nam Thiên ôm Mao Văn trở về, nhìn hai người người toàn thân đều là vết máu, những người Mao phủ nhìn đến ghê cả người, y phục tren người đều nhiễm đầu máu nhìn ra mặt mũi, Mao Chấn Tiêu nhất thời tức giận: " Là ai làm bị thương nữ nhi của ta?"


      Vạn Thú sâm lâm, Mao Liệt Dương cùng Mao Vận Hàn rồi, đám người Viêm Nam Thiên bị ma thú vây công, các học viên biết lần này thoát khỏi ma trao của ma thú, đối măt tử vong khắc kia, bon họ nhất trí đem Viêm Nam Thiên cùng Mao thơ hộ ra ngoài, Viêm Nam Thiên cùng Mao Văn mới thoát khỏi ma trảo của các ma thú, nhìn đồng bạn chiến đấu phía trước, nội tâm Viêm Nam Thiên rất đau, thể chấp nhận đồng bạn vì bảo hộ cùng Mao Văn mà chết.


      Viêm Nam Thiên hoảng hốt ôm Mao Văn vào Mao phủ, đối với Mao Chấn Tiêu gào thét coi như thấy, khi nhìn đến người chật vật đất, cả người chất kinh.


      Này phết vật cư nhiên chết? Cái nữ nhân tuyệt sắc kia cứu nàng?


      Nghĩ đến mục đích bọn họ vào vạn thú sâm lâm, giờ Mao Vận Hàn hảo hảo còn sống, đồng bạn của điều chết, Viêm Nam Thiên phi thường cam lòng, nhìn đến Mao Vận Hàn ánh mắt đầy cừu hận.


      Cảm giác được Viêm Nam Thiêm chút chê dấu cừu hận, Mao Vận Hàn ngẩng đầu cười lạnh nhìn về phía


      việm Nam Thiên, trong mắt hề yếu đuối như phết vật, chỉ có khiêu khích,Mao Vận Hàn dùng khẩu hình câu với Viêm Nam Thiên: "Ồ, còn chưa có chết a?"


      Những lời này, đột nhiên trong lúc này nghe những lời đó kiềm chế được lửa giận, Viêm Nam Thiên mất lý trí, đem Mao Văn trong lòng ném ra ngoài, bay nhanh về phía Mao Vận Hàn, trong miệng gầm lên" "Phế vật, ta muốn giết ngươi!"


      Mao chấn tiêu nhìn đến Viêm Nam Thiên đem Mao Văn ném ra ngoài, trong lòng thiếu chút nữa bị hù chết, vội vàng đem Mao Văn tiếp được,nhìn Viêm Nam Thiêm đột nhiên đối với Mao Vận Hàn ra tay, cũng ngăn lại.


      Mao Văn đem Mao Vận Hàn ném vào cấm địa sâm lâm, là ngầm đồng ý, giờ nhìn đến phế vật này chẳng những có bị ma thú ăn, ngược lại hoàn hảo như lúc đầu trở về, mà nữ nhi bảo bối của lại bị trong thương, Mao Chấn tiên ánh mắt sắc bén trầm xuống, là người mong nhất Mao Vận Hàn chết .


      Trong lúc ngàn căn treo sợ tóc,đinh tiếng, môt thanh đại kiếm chặn công kích của Viêm Nam Thiên, bảo hộ Mao Vận Hàn phía sau.


      "Mao Liệt Dương, cút ngay!"Nhìn Mao Liệt Dương che chở Mao Vận Hàn trước mắt Viêm Nam Thiên tức giận .


      Che ở trước mặt Mao Vận Hàn chính Mao Liệt Dương, nhìn đến thân phiên dật kiên định đứng ở trước mặt mình, trong lòng Mao Vận Hàn có dòng nước chạy qua, nàng bộ dáng yếu đuối nhu nhược nắm cánh tay Mao Liệt Dương vỗ về : "Ca ca, cứu ta, phụ thân đánh ta, người này còn muốn giết ta, tôi sợ hãi."


      Mao liệt dương đưa lừng về phía Mao Vận Hàn giọng ôn nhu : "Hàn Nhi đừng sợ, có ca ca ở đây, ai cũng thể tổn thương muội."


      Nhìn thất Mao Liệt Dương che chở cho Mao Vận Hàn như vậy, Mao Chấn Tiêu thiếu chút nữa tức chết.


      Mao Vận Hàn nghe Mao Liệt Dương hứa hẹn, tránh ở sau lưng Mao Liệt Dương lộ ra khuôn mặt bé uẩn khúc, ở Mao chấn tiêu nhìn thấy, đối Viêm Nam Thiên khiêu khích dùng khẩu hình : "Ngươi có thể đem tôi thế nào!"


      Vốn thần kinh tỉnh táo lại đột nhiên nổi cơn, quen được nuông chiều, hết lần này tới khác khiêu khích, như thế nào chịu được? Viêm Nam Thiên để ý Mao Liệt dương cùng Mao Chấn Tiêu ở đây, đột nhiên gọi ma thú khế ước ra : "Hỏa Dực, giết nàng."


      Theo lệnh của Viêm Nam Thiên, cổ hơi thở từ trong người Viêm Nam Thiên phát ra, uy ấp cao cấp huyền huyễ sư đem mao gia đại môn bao lại, đạo ánh lửa tận trời, ma thú thú khổng lồ đích Hỏa Điểu ra trước mặt mọi người.


      Viêm Nam Thiên uy ấp vừa ra, Mao Liệt Dương sợ Mao Vận Hàn chịu nổi, xoay người đem đấu khí hướng người Mao Vận Hàn thành tầng bảo hộ, Mao Vận Hàn cảm động nhìn .


      Mao chấn tiêu chỉ tiếc rèn sắc thành thép trừng mắt nhìn Mao Liệt Dương, nghiệt tử này, như thế nào liền như vậy thích che chở cái phế vật kia.


      Hỏa Điểu vừa ra tới, được lệnh chủ nhân hướng Mao Vận Hàn công tới.


      Hưu.... ...... ....


      đạo ánh lửa hướng Mao Vận Hàn đánh tới.


      khắc uy mãnh công kích hướng Mao Vận Hàn phóng tới, Mao Liệt Dương đại kiếm vung lên, đem công kích của Hỏa điểu hóa giải, Mao Liệt Dương là đại vũ sư, đối phó Linh Thú dễ như chơi.


      viêm Nam Thiên nhìn công kích ma thú của mình bị Liệt Dương hóa giải, cam lòng muốn tiếp tục công kich, Mao gi trong truyền tới giọng đầy uy vũ: "Đủ rồi".


      Thanh am uy vũ hạ xuống, đao uy áp hạ xuống đầu mọi người, chỉ là Mao Vận Hàn, Mao Liệt dương, Viêm Nam Thiên cảm thấy khó thở, mà ngay cả Mao Chấn Tiêu đứnh bên cũng đổ mồ hôi.


      Mao Vận Hàn toàn thân chấn động, đây là lực lượng, đây là lực lượng cường đại, làm cho phụ thân như vậy cấp bậc đích huyền huyễn sư đều chống đỡ được.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963

      Chương 10: Che Dấu Bí Mật



      Mao Vận Hàn tuy rằng cảm thấy được khó thở, nhưng là thực, nàn rất ngạc nhiên,người có được thực lực cường đại như vậy là ai.


      Mao chấn tiêu ôm Mao Văn, hướng nhân vật cường đại cung kính : "Phụ thân!"


      Mao vận hàn nheo mắt,người tới nhưng lại là gia gia nàng? Viện trưởng học viện khâu lợi Mao Trác Suất?


      Viện trương học viện Khâu lợi, thế giới này người tốt với nàng rất ít nếu như che chở, khối thân thể này thể lớn lên, sớm bị Mao Chấn Tiêu giết chết.


      Mao vận Hàm rất hiểu được, vì cái gì người Mao gia ông nội cùng ca ca như vậy thích nàng, tỷ tỷ cùng phụ thân lại chán ghét nàng, trong trí nhớ, nàng ràng cũng cùng Mao Liệt Dương, Mao Vận Vănngiống nhau, là cùng cha mẹ sinh ra, vì cái gì Mao chấn Tiêu đãi ngộ khác biệt lớn như vậy, chẳng lẽ nguyên nhân vì nàng là phế vật?


      Giống như cảm giác được Mao Vận Hàn bất ngờ Mao Trác Suất nhìn đến, Mao Liệt Dương bên tai Mao Vận Hàn : Ộng nội lúc trước bảo ta, chính là muốn biết người thế nào, biết ngươi muốn trở về, cho nên tính toán cùng ca ca cùng nhau trở về nhà nhìn xem người?


      Mao Vận Hàn lần hai nheo mắt, như vậy, ông nội từ lúc thời đểm Mao Liệt Dương về cũng trở lại? Cư nhiên tránh ở chỗ tối nhìn các nàng đám giống như đứa ngốc cùng nhau diễn trò.


      Viêm Nam Thiên bị uy ấp Mao Trác Suất kinh sợ hề có sức phản kháng, ở Mao Liệt Dương thân phận của Mao trác Suất, Viêm Nam Thiên nhất thời tỉnh táo lại, lập tức thu hồi khế ước ma thú, chật vật đứng trước mặt Mao Liệt Dương cùng Mao Vận Hàn.



      Theo tiếng la của Mao Liệt Dương, trong khí uy ấp vừa thu, Mao Vận Hàn, Mao Liệt Dương, Viêm Nam Thiên đám người cảm thấy được trận thỏi mái, hô hấp trở nên thông thuận hơn, đạo bóng dáng cao lớn đường đột xuất ở trước mặt mọi người.


      Nhìn bóng dáng Mao Trác Suất, Mao vận Hàn cảm thán.


      Cái thế giớ này còn chút ưu đãi, chỉ cần tu luyện đấu khí cùng huyễn lực, ở trình độ nhất định có thể bảo tồn nhung nhan, kéo dài được bao nhiêu phải xem tu vi của người đó như thế nào.


      Mà Mao Trác suất cùng Mao Chấn Tiêu đừng chung chỗ, Mao chấn tiêu qua thực chính là phụ thân còn Mao trác Suất chính là nhi tử.


      Phi phi phi!


      Mao chấn tiêu mơi là nhi tử của Mao Trác Suất.


      Mao Trác suất vào nhìn m thú trong lòng Mao Vận Hàn, liếc nhìn Chiêu cái, , ánh mắt thâm thúy lên tia khác thường, nhìn vẻ mặt Mao vận Hàn có nhiều biến hóa, Mao Trác Suất tức giận : "Nha đầu, trong đầu suy nghĩ gì đây?"


      Mao vận hàn cả kinh, này đều phát ?


      Mao vận hàn vội vàng thu liễm vẻ mặt của mình, "Yếu đuối" đứng ở bên Mao liệt Dương bộ dang thực sợ hãi.


      Viêm Nam Thiên nhìn Mao Trác Suất xuất , cung kính hô tiếng: "Viện trưởng!"


      Mao trác suất nặng nề mà hừ tiếng, mắt lạnh nhìn viêm Nam thiên : "Nam tiểu tử, ta cư nhiên biết, người khi dễ tôn nữ của ta, Khi đến quy phủ đấy a!'


      Viêm Nam Thiên vừa định phản bác,ngẩng đầu đột nhiên nhìn thấy Mao Vận Hàn tựa tiếu phi tiêu nhìn , chấn động toàn thân, nhất thời tỉnh táo lại.


      Này ở Mao Vận Hàn thích hợp, trước kia Mao Vận Hàn làm sao dám khiêu khích ?


      Viêm Nam Thiên bắt buộc chính mình bình tĩnh, rên tiếng đứng ở bên.


      Mao vận hàn ánh mắt nhíu lại, này viêm Nam Thiên coi như cảnh giác thôi!


      Lúc này, Mao Chấn tiêu ôm Mao Văn rống lên tiếng bi thương: "Văn nhi!"


      Đáng thương cho Mao Văn, vừa vào cửa, lực chú ý đều tập chung người viêm Nam Thiên, Mao chấn tiêu lúc này mới chú ý thương thế của Mao Văn, nhìn Mao Văn diện mạo mơ hồ, miệng bị chém thành hai nữa, bộ dáng thực dữ tợn, làm cho Mao chấn tiêu xem cảm thấy hết hồn, chứ Mao Văn người còn to miệng vết thương, có chỗ thậm chí bị ma thú cắn miếng thịt, cái kia bộ dáng. . . . . .


      Mao chấn tiêu thở hổn hển, thiếu chút nữa ngắt , nữ nhi bảo bối của a! rốt cuộc ở vạn thú sâm lâm bị bao nhiêu khổ a!


      Nghĩ đến đây, Mao chấn tiêu phẫn hận nhìn Mao vận Hàn, nếu bởi vì Mao Vận Hàn, Văn nhi như thến nào nghĩ phải vào vạn thú sâm lâm, tiến vạn thú sâm lâm, lại như thế nào gặp loại tai nạn này?


      Mao chấn tiêu hoàn toàn quên, mao Văn đây là gieo gió gặt bảo.


      Nhìn vết thương người Mao Văn, mao Trác Suất nhíu mày.


      "Liệt Dương, còn mau lại đây chữa thương cho muội muội người?" Mao chấn tiêu tạm tha cho Mao Vận Hàn, vội vàng đối Mao liệt Dương quát.


      Mao liệ dương là luyện dược sư ưu tú nhất đế đô, có ở đây, vừa lúc tiếc kiệm thời gian tìm dược sư.


      Mao liệt Dương đối với thúc giục của Mao chấn tiêu coi như thấy, ở Vạn thú sâm lâm còn cứu Mao Văn, tại cũng để ý Mao Văn sống hay chết, băt đầu vào cửa, liền phát người Mao Vận Hàn đầy thương tích, nhớ , thời điểm cung Mao vận Hàn trở về, Mao vận Hàn tòn thân hoàn hảo, chẳng qua chuyến học viện mà thôi, Mao chấn tiêu liền hành hạ Mao vận Hàn thành ra như vậy.


      Mao Liệt dương thèm nhìn mắt đầy lo âu của Mao chấn tiêu, bình tĩnh từ trong ngực lấy ra viên đan dược đưa ho Mao Vận Hàn : " đây là đan dược trị nội thương, ngươi trước ăn nó ."


      Mao vận hàn cảm kích tiếp nhận đan dược Mao Liệt Dương đưa, xem cũng biết là thuốc gì liền há miệng ăn vào.


      Mao chấn tiêu nhìn đến Mao liệt Dương cư nhiên dám đối với làm như thấy, cả người bất đầu phẫn nộ, hướng Mao liệt Dương gào lên: " Liệt Dương, nghiệt tử này, muội muội của người bị thương thành như vậy, người như thến nào còn có tâm tình trong nom cái phế vật kia?


      Mao chấn tiêu gào thét, rước lấy cảnh cáo của Mao Trác Suất!


      Mao Chấn Tiêu trận buồn bực, uất khí trong ngực đến mức chịu nổi, thiếu chút nữa hết lên, chịu đủ.


      Mao Vận Hàn ăn đan dược lúc sau, cảm thấy dòng nước ấm xẹt qua toàn thân, cảm giác đau đớn do Mao chấn Tiêu gây ra biến mất còn dấu vết, mao vận hàn khỏi cảm thán, Mao Liệt dương đưa dan dược , công hiệu quả nhiên rất tốt. thuốc ở thế kỉ 21, cũng chưa chất thần tốc như vậy.


      Kinh hỉ rất nhiều, Mao vận Hàn nhận ra ánh mắt cảnh cáo Mao Trác suất đối với Mao chấn tiêu, ánh mắt kia, phản phất có lừa gạt nàng, mà bộ dáng nghẹn khuất của Mao chấn tiêu làm cho nàng cảnh giác, rốt cuộc, khối thân thể này ở Mao gia chứa bí mật gì?

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 11: Chấn Động




      Mao Liệt Dương chận rãi kiểm tra thương thế Mao Vận Hàn, xác định Mao Vận Hàn có việc gì, lúc sau mới đến bên người Mao Chấn tiêu xem vết thương cho Mao Văn, hơn nữa, biểu tình đối với Mao Trác Suất cùng Mao Chấn Tiêu hoàn toàn lơ đểnh.


      Nhìn thấy thái độ Mao Liệt Dương đối với Mao Văn, Mao chấn Tiêu hỏa khí muốn công tâm.


      giận, giận a!


      Mao Liệt Dương thèm nhìn đến lửa giận của Mao Chấn tiêu, khi nhìn đến miệng vết thương của Mao Văn, mài đẹp cau lại, đối Mao chấn Tiêu : " muội muội thương thế quá nặng, vẫn là nên đem nàng vào phòng xem lại .


      Mao Chấn tiêu nặng nề hừ tiếng, còn biết muội muội bị thương quá nặng, vừa rồi thế nào chút cũng sốt ruột?


      nhìn đến Mao liệt Dương bộ dáng vân đạm phong khinh, Mao chấn tiêu thiếu chút nữa nghẹn họng, co biết hay , làm bị thương Mao Văn là ai a?


      Mao Liệt Dương quay lại ôn nhu đối Mao Vận Hàn : "Hàn Nhi, ngươi về trước nghỉ ngơi, có chuyện gì tìm ca ca."


      Mao vận hàn im lặng gật đầu, nhìn thoáng qua Mao Trác Suất cùng Viêm Nam Thiên, trong mắt Viên Nam Thiên đầy phẫn hận, Mao Vận Hàn ôm Chiêu "Khiếp đảm" hướng viện mình đến.


      Mao Trác Suất dường như đều suy nghĩ nhìn Mao Vận Hàn rời vẫn ngăn cản.


      ... ...... ...... ...... .....


      Trở lại viện của mình, địa phương hẻo lánh của Mao gia, lạc viện tùy rằng củ nát, bốn phía cũng coi như sạch , trước sân, còn trồng ít kỳ hoa dị thao, trong trí nhớ, những dược tho trân quý này đều do Mao liệt Dương trồng, hạ nhân dám khinh thường đạp hư những thứ này.


      Đẩy cửa phòng ra, phòng cũng khôn giống như bên ngoài, trong phòng mọi thứ đều có, Mao Vận Hàn biết, những đãi ngộ này đều là do Mao Liệt Dương mang tới.


      Mao vận hàn còn biết, trong phòng này còn có ám thất, bên trong ám thất toàn sách, đều do Mao Liệt Dương tặng, khối thân thể này sở dĩ như vậy bác học, nguyên nhân đều đến từ những bộ sách này, đối với đều này, Mao Vận Hàn đối với Mao Liệt dương thêm lần cảm kích.


      "Chủ nhân,chỗ ngươi ở rất tồi tàn á!" Trong lòng chiêu độn nhiên .


      "Tôi cảm thấy rất tốt!" Mao Vận Hàn phải thiên chi kiều nữ, hoàng cảnh tuy nghèo túng, nhưng cũng phải thích nghi được, giằng co ngày, chạng vạng qua, màn đêm bắt đầu tiến đến, Mao Vận Hàn thừ dịp nơi này ai, ôm chiêu đến phòng ngủ của mình, ngồi giường mắt nhắm lại, hai chân xếp bằng thầm vận chuyện đấu khí cùng huyễn lực của mình.


      Nhìn đến mao Vận Hàn như vậy vận chuyển lực lượng trong cơ thể mình, nó nhịn được : "Ta a, ngươi đây nghĩ muốn Nhất Phi Trùng Thiên hả? Đồng thời vận chuyển đấu khí cùng huyền lực?"


      Mao vận hàn mê mang mở mắt ra, nàng làm sao biết thế giới này tu vi luyện như thế nào?


      chiêu trận nổi giận, đành phải chậm rãi chỉ dẫn mao vận hàn.


      Mao vận hàn tuy rằng có thể song tu, nhưng nàng khế ước chiêu, tổng giảng lại, nàng trước mắt huyễn lực mạnh hơn đấu khí rất nhiều, nhờ chiêu chỉ dẫn, Mao Vận Hàn chân chính mở ra huyễn lực tu luyện, huyễn lực ở trong cơ thể Mao Vận Hàn thông 180 nguyệt đạo trong cơ thể, đạo văn trận thăng cấp thoáng dưới chân Mao Vận Hàn, bởi vì thăng cấp , cấp bậc cũng cao nên cũng làm người khác chú, qua vài canh giờ lại bởi vì khế ước thần thú, Mao vận hàn từ sơ cấp huyền huyễn sư thăng lên thành trung cấp huyền huyễn sư, vẫn chưa chịu dừng lại.... ...


      Lần naỳ thoáng cái văn trận sáng bóng khá lớn, Mao Vận Hàn may mắn vì chỗ ở của nàng vô cùng hẻo lánh, tạm thời ai phát , trải qua hai lần thăng cấp, Mao Vận Hàn biết, lần sau nếu muốn thăng cấp phỉ rời xa Mao gia mới được.


      Ở Lan Đức đế quốc, 15 tuổi liền trung cấp huyền huyễn sư, loại này côi như thi6n phú tồi, phải biết rằng, tỷ tỷ của nàng giờ 17 tuổi cũng mới trung cấp huyền huyễn sư mà thôi.


      Loại này tuổi nếu trở thành cao cấp huyền huyễn sư, xem như là thiên tài, tỷ như Viêm Nam thiên.


      Mao Vận hàn ở buổi tối môt cái phế vật liền trở thành trung cấp huyền huyễn sư, lấy này tốc độ xem như như nghịch thiên, cho nên, sau khi thăng cấp, Mao Vận Hàn vận chuyển huyễn lực trong cơ thể như thế nào cũng có gì biến hóa, mao vận hàn biết, nàng thể nóng lòng cầu thành, hết thảy chỉ có thể dựa theo tự nhiên, căn cơ vững chất mới trọng yếu.


      Đôi mắt mở ra, Mao Vận Hàn thu hồi hai chân, bởi vì trong cơ thể có huyền lực, làm cho mao vận hàn cảm giác được thể lực dồi dào, cho dù ban đêm, tầm mắt cũng dị thường ràng.


      Mao vận hàn trong miệng hộc ra ngụm trọc khí, nghĩ đến những chuyện xảy ra trong ngày, làm cho nàng mê mang. . . .


      Này, chẳng lẽ liền ở thế giới này tu luyện sao?


      Cổ tu, ngươi ở đâu?


      Ở Mao Vận Hàn khi vẻ mặt trở nên mê mang, Chiêu ngủ bên chân Mao Vận Hàn đột nhiên mở mắt, nhìn Mao Vận Hàn tử quang chợt lóe mà thở dài.


      Mao Vận Hàn đến bên cưa sổ nhìn ánh trăng, mặc dù biết cổ tu ở đâu, nàng còn muốn sống sót tại thế giới này, nhớ tới thái độ Mao Chấn Tiêu đối với nàng, Mao vận hàn nheo nheo mắt.


      Thân ảnh chợt lóe, phía trước cử sổ còn thấy bóng dáng Mao Vận Hàn, thân là sát thủ, cho dù thế giới này tu vi nàng cao nhưng nàng biết phải làm như thế nào che dấu hơi thở mình, linh hoạt tránh thoát ám vệ Mao gia, Mao Vận Hàn núp vào viện Mao chấn tiêu.


      Mao vận hàn cẩn thận đẩy mái ngói, mọi thứ trong phòng đập vào mắt, thấy tình cảnh trong phòng, Mao Vận Hàn tâm hồn khỏi bị chấn động.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 12: Bách Khoa Toàn Thư


      Mao Chấn Tiêu bên trong thư phòng, án thư đặt bức tranh, bức tranh bị phủ lớp trong suốt tinh thạch như thủy tinh, tinh thạch trong suốt linh quang thoáng , hiển nhiên bức tranh bị phong ấn.


      Làm cho Mao Vận Hàn khiếp sỡ phải bức tranh bị phong ấn, mà là người phụ nữ trong bức tranh kia, đội mắt câu hồn cùng nàng giống nhau như đúc, phong hoa tuyệt đại, tâm Mao Vận Hàn trấn động mạnh, liếc mắt cái nàng vó thể khẳng định người người phụ nữ trong bức tranh cùng nàng có quan hệ.


      Tâm, đột nhiên đau đớn trận.


      Mao vận hàn che ngực, mê man nhìn người trong tranh.


      Đúng lúc này, Mao chấn tiêu đột nhiên vận khởi huyễn lực, hai kết ấn kỳ quoái , trong miệng thào tự :" Ý Niện tà ác, hỗn loạn trọng sinh, cuồng dã hắc ám, thôn tính linh hồn trong tranh!"


      Lập tức, cỗ huyễn lực hắc ám từ trong cơ thể Mao chấn Tiêu trào ra, cuồn cuồn dứt hướng bức tranh bị phong ấn lao tới, màu đem bức bức tranh thẩm thấu tinh thạch, thời điểm chậm vào bức tranh, Mao Vận Hàn nhìn đến người trong tranh trở nên dữ tợn, kia vẻ mặt thống khổ, Mao Vận Hàn cảm giác tim đau nhói, toàn thân run lên, hơi thở nặng trĩu.


      Nhìn hắc ám huyền lực tràn vào tinh thạch, Mao chấn ánh mắt lộ ra cảm xúc ánh mắt của như vậy đúng sai, như vậy lãnh khốc, lạnh lùng nhìn chằm chằm nữ tử trong tranh : "Tiện nhân, ngươi thanh cao thế nào? Còn phải trốn thoát lòng bàn tay của ta? mà nữ nhi của người cùng người kia sinh ra, giờ cũng mang họ ta, chớ chi nàng là cái phế vật".


      Từ trong giọng của mao chấn tiêu có thể nhìn ra được, đối với người trong tranh vừa vừa hận.


      Cũng bởi vì rất chuyên chú nhìn nữ tử trong tranh, cũng có phát hiên Mao Vận Hàn để lộ hơi thở, Mao Vận Hàn nghe những Mao chấn Tiêu xong thầm kinh ngạc, nàng nữ nhi Mao Chấn Tiêu,


      Nguyên lai, nàng thận phải con của Mao chấn tiêu, trách được chán ghét nàng như vậy.


      Nếu nàng phải đích nữ Mao gia, cha mẹ nàng là ai?


      Ông nội cùng ca ca có biết chuyện này hay ?


      Mao Chấn tiêu cùng phụ mẫu nàng có cừu hận gì?


      nuôi dưỡng nàng thế này nhiều năm, là để trả thù phụ mẫu nàng, vẫn nề hà?


      Đủ loại cảm xúc mạnh liệt xuất trong đầu nàng, đánh xâu vào tâm lý nàng.


      ràng, nàng ràng phải Mao Vận Hàn ở thế giới này, nhưng nàng ràng cảm nhận đâu đớn trong tâm, tình cãm này trối buộc trong tâm cách nào thoát ra được.


      Nhìn bứ tranh phong ấn bị huyển lực hắc ám thôn tính, Mao Vận Hàn tự trách mình bất lực, lấy tu vi giờ của nàng đấu lại Mao chấn tiêu, giống như lấy trứng chọi đá, Mao Vận Hàn gắt gao nhìn chầm chầm nữ tử trong tranh, cố gắn cho mình tỉnh táo lại.


      Mao chấn tiêu đem màu tinh thạch trong suốt nhiễm toàn bộ hắc ám huyễn lực,, mới dừng lại động tác, nhìn nữ tử trong tranh phãn hận : "Tiện nhân, ngươi rốt cuộc đem Huyễn Thần tài nguyên cắt dấu ở chỗ nào? Nếu trong thời gian ngắn vẫn tiếp tục tìm thấy, cũng đừnh trách ta đối với nữ nhi của người khách khí!"


      Nghe được tin tức này, Mao Vận Hàn nhăn mài!


      Huyễn Thần tài nguyên?


      Đó là đồ vật gì? xem vẻ mặt Mao chấn tiêu, hình như là thứ tốt a!


      Mao chấn tiêu ôm hận nhìn chằm chằm nữ nhân trong tranh, mặc dù bức tranh bị huyễn lực hắc ám thôn tính, nhưng biểu tình của nữ nhân vẫn như cũ, điều này làm cho Mao chấn tiêu bực tức, đột nhiên điên cuồng, phất tay ném tất cả mọi thứ bản lẫn bứt tranh sang bên, giận kềm được quát: "Tiện nhân! Tiện nhân! Tiện nhân!"


      Bùm bùm, mọi thứ bàn hỗn loạn thành mộ nùi.


      Mao chấn tiêu đột nhiên ngơ ngẩn, nhìn đến bức tranh trong đóng hỗn độn, vẻ mặt phẩn hận biến biến đổi, tràn đầy trìu mến chạy đến bên bức tranh, cẩn thận mà đem bức tranh rút ra, trân ái vuốt ve nữ nhân trong tranh : "Thực xin lỗi, thực xin lỗi Liên nhi, ta phải cố ý muốn chọc giận của nàng, là Liên nhi ngươi rất nghe lời ."


      Mao Vận Hàn châm chọc nhìn Mao chấn tiêu, ở thời điểm Mao chấn tiêu còn chưa phát ra nàng, in lặng rời , hướng viện mình đến.


      Vừa vê tới viện mình, mao Vận Hàn liền hướng ám thất đến , nàng nhớ , khối than thề này giống như có cắt đồ gì đó, mới chịu cầu Mao Liệt Dương đưa tới nhiều sách để che dấu tai mắt.


      Mà đồ vật này, giống như ông nội từng qua với nàng, là di vật của mẫu thân để lại cho nàng, giời thấy Mao chấn Tiêu đối đãi với mẫu thân mình như vậy, nàng liền nhớ tới chuyện này.


      Mao Vận Hàn tới giá sách, theo trí nhớ ở giữa giá sách tìm được quyển sách cổ xưa, vỗ sạch bụi, Mao Vận Hàn chậm rãi nghiên cứu.


      Bách khoa toàn thư?


      Nàng nhớ , quyển sách này vẫn mở ra.


      Tại thời điểm Mao Vận Hàn chậm đến quyển sách, Chiêu ở trong gian ma thú ra, nhìn đến quyển sách tay Mao Vận Hàn, nó kinh ngạc : "Cửu Huyền Thiên bách khoa toàn thư?"


      Mao Vận Hàn nghĩ tới Chiêu nhận thức nó, nhìn quyển sách tay hỏi: "Ngươi có biết cuốn sách này là gì?


      Vẻ mặt Chiêu lộ ra vui sướng : "Bách khoa toàn thư a, có nó, chuyện thiên hạ biết, chỗ nào hiểu!"


      ? Mao vận hàn cũng bất ngờ, giờ nàng mới đến, mọi thứ đều thông.


      Chính là, quyển sách này như thế nào mở ra?


      Nhìn mao Vận Hàn khó khăn mở quyển sách, chiêu chỉ tiếc rèn sắt thành thép : " ngươi muốn đọc phải cùng nó ký hạ khế ước mới có thể mở ra".


      "Như thế nào ký?" Mao vận hàn mê hoặc hỏi, như thế nào sớm, sớm nàng lao lực như vậy.


      chiêu hết nổi nàng,nếu người khác chiếm được nó, vừa thấy liền biết dùng như thế nào, bệnh nàng.... ...... .....


      Ai, cũng thế!


      chiêu giảng giải cho Mao Vận Hàn phương pháp khế ước cùng bách khoa toàn thư, Mao Vận Hàn dựa vào lời Chiêu dạy làm từng bước, cắt đứt ngón tay của mình, máu lên sách cổ, trong miệng nhớ kỹ chú ngữ:" "Đại địa chi thần, vạn vật chi chủ,lấy máu lập hệ, linh thính vận vật chi thanh, mở!"


      đạo khế ước trận văn thoáng , mao vận hàn cùng bách khoa toàn thư hoàn thành huyết khế.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :