1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nam phúc hắc gặp nữ vô lương - Đường Tiểu Tịch

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 03: Chiến Lợi Phẩm

      chiêu ngẩn ra, Mao Vận Hàn ỷ lại làm lòng như có dòng nước ầm, chỉ bằng câu này, liền tính toán giúp nàng thu thập Đằng Xà, Mao Vận Hàn dùng thần thức chuyện với : "Bất quá, trước hết để cho tôi thử xem thân thủ, tôi bị hạ, hẳng đến phiên ngươi ra tay."

      Mao Vận Hàn bản thân muốn độc lập, muốn phụ thuộc vào người khác, nàng biết Chiêu thắng Đằng Xa nhưng nhưng nàng thề cứ ỷ lại vào , đây là cơ hội để nàng rèn luyện tinh thần lẫn y chí.

      chiêu ngoài ý muốn trợn to hai mắt, đối với hành vi của Mao Vận Hàn rất tán thưởng, hỏi: "Có cần hay vũ khí?"

      Nghe được vũ khí, Mao Vận Hàn vui thể tả, đốn phó Đàng Xà khổng lồ nàng cần phải có vũ khí.

      Chiêu trong gian ý niệm vừa động, bóng dáng hóa thành đạo kim quang vọt đến tên tay Mao Vận Hàn, kim quang rút , thanh đại đao xuất tay nàng.

      Đao?

      Đại đao rất nặng, Mao vận Hàn luyện qua đao pháp nên cầm rất thuận tay.

      Đằng Xà bị kết giới của Chiêu đánh văng ra xa vô cùng tức giận, giời thấy nhân loaị bé đối với phản kháng, nó làm sao có thể tha thứ? Mở ra hai cánh, vô số cái lông chim hóa thành phi châm hướng Mao Vận Hàn vọt tới.

      Nhìn phi châm phóng tới, Mạo Vận Hàn mắt ngưng thần, đại đao vung lên, thanh vang lên, liền đỡ phi châm phóng tới, động tác của nàng ngừng lại, thân hình nhanh nhẹn hướng Đằng Xà phóng tới.

      Đàng Xà khinh bỉ nhìn Mao Vận Hàn, chỉ bằng ngay cả huyền sư cấp bậc cũng có chính phế vật cũng có thể tồn thương nó?

      Phốc ... ...... ...... ...

      đạo huyết dịch trào ra, đại đao của Mao Vận Hàn cắt qua mặt Đằng Xà.

      Mao Vận Hàn ngẩn ra.

      Đại đao cư nhiên uy lực lớn như vậy?

      Đằng Xà trừng lớn mắt nhìn Mao Vận Hàn, nhân loại bé này cư nhiên thương nó? Vẩy da của nó rất cứng cỏi, chính huyễn khí bình thường thể chậm vào, nghĩ tới đại đao này lại có uy lực lớn như vậy.

      Là nàng khinh thường nó?

      Chịu tác động của lực công kích vừa rồi, Mao Vận Hàn toàn thân đau đớn, vô lực, làm cho nàng đối lực lượng càng thêm khao khát mảnh liệt.

      "Nhân loại, biết lượng sức!" Đằng xà phẫn nộ rống lên tiếng, há miệng liền hướng đầu Mao Vận Hàn táp tới, nếu cắn trúng, khẳng đinh Mao Vận Hàn trở thành ma đầu.

      Thấy vậy, đại đao tay Mao Vận Hàn run lên, chiêu vừa định hóa thân ra giải cứu Mao Vận Hàn, lại bị Mao Vận Hàn dụng ý niệm ngăn chận, Chiêu đợi chút, Mao Vận Hàn mạnh mẽ phá vỡ ấp chế đao quang kiếm ảnh trong lúc đó, nàng hét lên tiếng, trong cơ thể phát ra cổ năng lượng cường đại, màu tím văn trận thoáng , đạo cường đại màu tím hào quang bùng nổ, màu tím chiếu rọi, vạn vật chết, kia tôn quý uy ấp, ngay cả Chiêu cũng nhịn được muốn quỳ lại.

      Mao Vận Hàn nhìn Đằng Xà đằng kia, nắm chặt đại đao trong tay, ra sức vung lên, Mao Vận Hàn huy động tử quang , hướng đằng xà vọt tới, đằng xà nháy mắt trở thành thịt nát.

      tiếng vang .

      viên đỏ rực đích ma tinh thạch rớt xuống.

      Tử quang người nàng rút , Mao Vận Hàn khôi phục bộ dáng lúc đầu.

      Đại đao tức Chiêu ly khai Mao Vận Hàn, nháy mắt hóa thành ma thú đứng bên cạnh nàng.

      Nhìn ma tinh thạch trước mặt, Mao Vận Hàn vui sướng nhặt lên, ma thạch đỏ rực chính Hỏa Hệ ma thú, đây chính là chiến lợi phẩm đầu tiên khi nàng đến thế giới này.

      Chiêu nhìn khuôn mặt nhắn đầy hưng phấn, nhịn được muốn đánh nàng trận :" như vậy cao hứng , ngươi cũng phải dùng lực lượng của chính mình đả bại nó, tử quang tráng kia dùng nhiều, cũng dần dần biến mất."

      Khuôn mặt nhắn của Mao Vận Hàn nhất thời đen lại.

      Này Chiêu, có cần kích vậy ?

      Bất quá, nghe được Chiêu đến tử quang, Mao Vận Hàn chỉ chỉ tráng mình tò mò hỏi: " người biết đây là cái gì?"

      Chiêu là ma thú khế ước của nàng , nó thể trả lời nàng, nó thể làm trái với lương tâm à, nhưng tại phải thời cơ tốt, qua loa trả lời:" Lấy thựnlực tại của ngươi, phải thời điểm, chờ ngươi cường đại, cần ta , chính người cũng biết đến".

      Mao Vận Hàn trừng mắt liếc Chiêu mộ cái, đây tương đương chưa .

      Bất quá, Mao Vận Hàn thích nhất ép buộc, Chiêu , nàng cũng hỏi lại, chờ đúng thời điểm tốt , nhất định .
      Mạo Văn Hàn đem ma tinh thu lại, sau đó đứng lên tới chỗ xát Đằng Xà, cầm túi mật, vảy da, lông chim, những cái hữu dụng đều thu thập, trong trí nhớ những thứ này đều là thứ tốt.

      Nhìn đồng đồ, Mao Vận Hàn phát sầu, Đằng Xà phi thường khổng lồ, mấy thứ trong cơ thể nó cũng đống to, nàng phải như thế nào lấy về?

      Nhìn khuôn mặt Mao Vận Hàn trở nên lo lắng, Chiêu cho nàng chiếc nhẫn gian.

      Nhìn thấy Chiêu cầm nhẫn tay, Mao Vận Hàn trươc tiên nghĩ đến đó là: Chiêu nghĩ muốn hướng nàng cầu hôn?

      Chiêu cùng Mao Vận Hàn có liên hệ khế ước, Mao Vận Hàn trong đầu nghĩ muốn cái gì, Chiêu làm sao biết, nó chỉ tiếc rèn sắt thành thép : " kiến thức."

      Đột nhiên linh quang chợt lóe, Mao Vận Hàn rốt cục biết đây là cái đồ vật gì, nàng vui sướng tiếp nhận nhẫn gian từ tay Chiêu, tò mò nghiên cứu nó.

      "Lão bà nhà quê" Chiêu đột nhiên câu như vậy.

    2. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 04: Ngộ Chiến

      Mao Vận Hàn thèm để ý tới Chiêu,cũng hỏi từ đâu Chiêu có nhẫn gian giới chỉ, cầm nhẫn, Mao Vận Hàn đem chiến lợi phẩm thu vào, lúc sau mới chú ý hoàn cảnh xung quanh thêm lần nữa.

      Cảm giác được hơi thở của ma thú xung quanh, Mao Vận Hàn biết nàng vẫn chưa ra khỏi vạn thú sâm lâm.

      " Còn mau ra khỏi nơi này, đây là địa bàn của Đằng Xà các ma thú khác dám đến gần, nhưng giờ nó chết các ma thú muốn rục rịch, người cảm thấy được, người còn tinh lực đối phó chúng nó sao?" Chiêu cẩn thận quan sát bốn phía .

      Mao Vận Hàn cũng biết đạo lý này, nhưng là, vạn thú sâm lâm rất lớn, nàng phải như thế nào mới có thể ra khỏi sâm lâm? Lúc trước Mao Vận Văn đem nảng vào sâm lâm, cùng là học trưởng Cáp Tư Lợi dùng phi hành thú đưa nàng vào.

      Ở thời điểm Mao Vận hàn suy nghĩ, thân hình chiêu chợt lóe, đôi cánh mĩ lệ lưng Chiêu mở ra.

      Chiêu cũng có cánh? Mao Vận Hàn kinh hỉ nhìn Chiêu, kỳ , khuôn mặt Chiêu phi thưởng đáng ,cho dù thân mã đầy uy vũ, kết hợp với khuôn mặt trẻ con có vẽ đáng sợ, ngược lại làm cho người ta cảm giác an toàn, giời xem nó còn có đôi cánh dài, kia hình tượng càng trở nên đáng hơn nữa.

      " Chiêu, ngươi là ma thú gì cấp bậc?" Mao Vận Hàn đột nhiên vuốt ve Hổ Văn lưng Chiêu hỏi.

      Cảm giác được có ma thú tới gần, Chiêu đem Mao Vận Hàn ném lưng, dang rộng đôi cánh bay vuốt lên , Chiêu tren trung tức giận : "Lão Tử là thần thú!"

      Mao Vận Hàn kinh hỉ phen, ở Lan Đức đế quốc,chỉ có cường đại như cha nàng mới có thần thần thú cấp bậc khế ước , nghĩ vận khí của mình tốt như vậy, vô duyên vô cớ có được ma thú mạnh như vậy khế ước.

      Chiêu chỉ tiếc rèn sắt thành thép lườm nàng, nàng nghĩ muốn tình, như thế nào hiểu che giấu chút sao?Tâm tư của nàng, nó nghe sót chữ.

      Mao Vận Hàn mới vào dị thế, , đối với hoàn cảnh dị thế hoàn toàn khong biết, nhưng nàng biết, khối thân thể lúc trước trước có khả năng tu luyện, nhưng tri thức của nàng rất uyên bác, bằng như thế nào biết thân Đàng Xà rất có tác dụng? Như thế nào chỉ cần liếc mắt cái có thể nhận biết Đằng Xà chính ma tinh thạch hỏa hệ?.

      Phi hành , Mao Vận Hàn đem trí nhớ trong đầu tĩnh sơ lược lần, đem khối thân thể này hiếu biết cái, nàng đột nhiên cảm thấy được, khối thân thể này lúc trước cũng thể khinh thường, có thể đem bí mật người giấu tốt như vậy, cung làm người ta nhìn với cặp mắt khác xưa.

      biết tình trạng huống của khối thân thể này, Mao Vận Hàn phi thường buồn rầu, nang phải làm như thế nào thoát khỏi hoàng cảnh này tìm Cổ Tu?

      Trong lúc tối rắm, Mao Vận Hàn ý thức được được, nàng cùng Chiêu có khế ước, mõi suy nghĩ của nàng, chiêu nghe được sót chữ.

      Ý thức được điểm này, Mao Vận hàn tót mồ hôi lạnh.

      Ý tưởng lúc trước của nàng, Chiêu phải nghe được hết chứ?

      Chiêu đột nhiên phát giác Mao Vận Hàn tâm tư trở nên bình tĩnh,nó chỉ biết được Mao Vận Hàn hiểu được phải che dấu suy nghĩ của chính mình.

      chiêu thần thú đứng đầu cấm địa sâm lâm, nó phi hành so với phi hành thú của học trưỡng Cáp Tư Lợi nhanh hơn rất nhiều, canh giời trôi qua, nó đem Mao Vạn Hàn rời khỏi vùng cấm địa, nơi đây ma thú phi thường thấp, trừ bỏ ít ma sủng ở ngoài , còn lại đa số điều là huyễn thú.

      Lấy tính huống của Mao Vận Hàn tại, Chiêu trực tiếp mang nàng ra khỏi sâm lâm, cho nên , đợi bọn họ đến ngoại vi cấm địa Chiêu liền đem Mao ận Hàn tha xuống.

      Hai người vừa rơi xuống đất, chiêu liền thu liễm hơi thở chính mình cùng Mao Vận Hàn hướng ngoài đến.

      Trong lúc, ít huyễn thú nhìn đến Mao Vận Hàn mình hành tẩu ở vạn thú sâm lâm, chúng nó thấy huyễn lực dao động người nàng bất đầu rục rịch.

      Đối với tham do của ma thú, Mao Vận Hàn phi thường bình tĩnh, kia phong thái ôn nhã, tựa tiên nữ lạc chốn nhân gian.

      Ầm ... ...... ...... ....

      Đột nhiên, phía trước truyền đến thanh giao chiến mãnh liệt.

      Mao Vận Hàn liếc mắt cái quần áo người mình, cau mày nhìn phía trước.

      nàng rất muốn đến xem chút nhưng là quân áo người có dấu hiệu Mao gia cái phế vật, khuôn mặt hoàng toàn khác, nhưng khăng định hòai nghi nàng.

      Thời điểm Mao Vận hạn suy nghĩ, Chiêu bên cạnh lên tiếng:" "Ngươi có thể cùng tôi tiến hành áo giáp, cứ như vậy, người ngươi mặt giáp y do tui biến hóa, người khác nhận ra quần áo người của ngươi.

      Mao Vận Hàn tán thưởng nhìn chiêu, nàng đột nhiên cảm thấy được, có nó bên người quả thực chính tiểu quân sư.

      Ở trong đầu cùng ma thú khai hóa tri thức, Mao Vận Hàn nhàng ngâm đọc: " chiêu, toàn thân áo giáp!"

      Ánh sáng chợt lóe, đạo kim quang đem Mao Vận hàn cùng Chiêu bao lại, kim quang rút , trước mặt Mao Vận Hàn áo giáp ma thú tinh xảo đem thân thể xinh của Mao Vận Hàn bao lại, gọn gàng linh động, lộ đôi chân thon dài, giáp y làm tăng vẽ đẹp Mao Vận Hàn, hoàn mĩ nhưng bất khả xâm phạm, áo giáp xuất , các ma thu tinh tường cảm nhận cổ uy áp cường đại, chạy trốn thục mạng, thầm nghĩ may mắn chính mình có đối Mao Vận Hàn ra tay.

      Thần thú cấp bậc khế ước thú, chúng nó chỉ huyễn thú nhoi thể bì được

      Sửa sang lại xong, Mao Vận Hàn hướng địa phương chiếu đấu tiến đến.... ...... ........

    3. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 05: Người Tới Ngoài Ý Muốn

      Ầm.... ...... ......

      tiếng vang lớn từ phía trước truyền đến, sau tiếng nổ, giộng mềm mai truyền đến lỗ tay Mao Vận Hàn:" Viêm Nam Thiên, cứu ta!".

      Mao Vận Hàn nhiếu mài, đây phải giọng cái tỷ tỷ nàng hay sao? ? Đem nàng vớt vào vạn thú sâm lâm, như thế nào còn lưu lại tại đây?

      Ầm ... ...... ...... ...

      Lại trận nổ, khói bụi ngập trời, tro bụi tản , Mao Vận Hàn xuất trước mặt mọi người, các ma thú thú nhìn Mao Vận Hàn, cảm giáp y ngươi Mao Vận Hàn uy áp kinh người, liền có kiêng kị, trong khoảng thời gian ngắn dừng công kích.

      chiến đấu kịch liệt, mọi người có vẻ yều thế, cơ hồ thân thể mỗi người đều vết thương, Mao Vận Hàn mắt trong trẻo nhưng lành lùng tầm mắt quết về phía mọi người, ở Mao Vận Văn chính dừng lại.

      Những người này, Mao Vận Hàn cũng gì xa lạ,bọn họ đều là đệ tử của học viện Khâu Lợi, là bằng hữu tốt của Mao Vận Văn, chính những người này, đem nàng vớt vào vạn thú sâm lâm.

      Bi Mao Vận Hàn nhìn chầm chầm, Mao Vận Văn trong mắt tràn đầy bất an cùng ghen tị, dựa vào cái gì nữ nhân này bộ dạng so với nàng còn xinh đẹp hơn? Nhìn Mao Vận Hàn trước mặt, ngoài Mao Vận Văn, trong mắt mọi người đều là kinh diễm, Mao Vận Hàn chính tuyệt sắc, làm bọn họ hồn phi phách lạc.

      Bọn họ rất kích động, bọn họ thực may mắn vì Mao Vận hàn đến đây, nếu cùng ma thú đánh tiếp, bọn họ thực chống đỡ được bao lâu, hơn nữa, nhìn các ma thú biểu tình kiêng kị Mao Vận Hàn, chỉ bằng Mao Vận Hàn cái cũng dám ở vạn thú sâm lâm mình chứng tỏa thực lực rất cường đại.

      " nương, chúng tôi là học viên của học viện Khâu Lợi bay về phía nam, cố ý xâm nhập vạn thú sâm lâm, bị các ma thú vây khốn , mong nương ra tay tương trợ, Viên Nam Thiên lễ độ , theo thần thái của khó nhìn ra, đối Mao Vận Hàn rất có hảo cảm.

      Mao Vận Hàn nghe xong lời cười lạnh tiếng, cứu bọn họ? Nàng trước còn muốn sau khi trở về phải như thế nào trả thù bọn họ đây, nàng như thế nào lại cứu bọn họ? Nàng theo bản năng hướng Mao Văn nhìn lại, quả nhiên thấy Mao Văn sắc mặt căm phẩn nhìn nàng.

      Viêm Nam Thiên là đệ tử thiên tài của học viện Khâu Lợi, 15 tuổi cao cấp huyền huyễn sư, bọn họ có thể thuận lợi vào vạn thú sâm lâm, đem Mao Vận Hàn ném vào cấm địa, cũng đều bởi ma thú Hỏa điểu cấp bậc khế thú bản mạng. Ở học viện, nữ sinh ái mộ ít, Mao Văn chính trong số đó, bình thường Mao Văn dựa vào thân phận vị hôn thê của Viên Nam Thiên luôn kiêu ngạo, tại thấy Viên Nam Thiên đối mặt nữ sinh khác lộ ra hảo cảm, nàng ranh tị mới là lạ.

      Mao vận hàn xoay người ly khai, giọng Chiêu trong đầu vang lên: "Có người hướng bên này chạy đến".

      Mao vận hàn nhướng mày, cũng nhìn Mao Văn cùng Viên Nam Thiên cái, thong thả hướng khác rời .

      Chung quanh các ma thú vốn kiêng kị áo giáp người Mao Vận Hàn, cho nên, có ma thú nào ngăn trở Mao Vận Hàn rời .

      Nhìn đến Mao Vận Hàn rời Viêm Nam Thiên ngẩn ra, Mao Văn đột nhiên hô to: "Này, tiện nhân, mau cứu chúng ta a!"

      Mao Vận Hàn mặt sắc lạnh, cước bộ ngừng lại.

      muốn khai hỏa Chiêu nghe được xưng hô của Mao Văn, có thể nào dễ dàng tha thứ cho người nhục mạ chủ nhân mình, đai lưng Mao Vận Hàn hóa thành phong nhận, thẳng tấp hướng Mao Văn vọt tới.

      "Văn cẩn thận!" Viêm Nam Thiên đột nhiên hô to, xuất ra vũ khí bên người, ý đồ đem phong nhận cản lại.

      Nhân loại cùng ma thú cho dù cùng tồn tại cấp bậc, huống chi, năng lực của ma thú so với con người cao hơn vài phần, huống chi, Chiêu là thần thú, Viêm Nam Thiên cái cao cấp huyền huyễn sư đối phó cái Linh Thú cũng còn có khó khăn, làm sao có thể ngăn được chiêu này của Chiêu?

      Làm!

      Thanh chói tai vang lên.

      Viêm Nam Thiên vũ khí bị gãy, dây lưng tuy rằng Viêm Nam Thiên làm giãm lực lượng nhưng vẫn hướng miệng Mao Văn vã tới.

      "A.... .......!"bên trong rừng rậm, đột nhiên vang lên tiếng kêu tham thiết như tiếng lơn kêu, Mao Văn bi dây lưng vã miệng bị thương, té mặt đất muốn che miệng lại, nhưng sợ đụng phải vết thương,đại phương nàng ngã xuống vừa vặn ngay tai vũ khí Viêm Nam Thiên rơi xuống, trong lúc Mao Văn lơ đãng, ở vũ khí bóng loáng thấy được vết thương của nàng, miệng vết thương đầy máu,theo hướng té xuống vừ vặn đem môi nàng thành hai nữa, Mao Văn chịu nỗi, hét lên tiếng sau đó bất tỉnh.

      "Văn!" Viêm Nam Thiên cùng đồng bạn củ nàng đều kinh hoảng địa hô to.

      Dây lưng có linh tính trở lại bên hông nàng, Mao Vận Hàn đấy lòng tán thưởng Chiêu câu,nhìn đến Mao Văn mặt mài hốc hác,Mao Vận Hàn thất vọng đau khổ chuyển sang sảng khoái vô cùng, xem nàng bình thường còn ngại nàng xấu !

      "Tiếng kêu nữ nhân này đem ma người nọ đưa tới ." Giọng chiêu trong đầu vang lên.

      Mao Vận Hàn ánh mắt chợt lóe, thừa dịp thời điểm đám người Viêm Nam Thiên quan tâm Mao Văn,Mao Vận Hàn tránh .... ...

      Hưu.... ...... ...... ...

      Chỉ thấy đạo linh quang chợt lóe, đạo bóng dáng màu trắng đứng trước mặt đám người Viêm Nam Thiên.

      Nhìn bóng dáng màu trắng, đám người Viêm Nam Thiên vui sướng hô to : "Liệt Dương, ngươi tới đúng lúc, mau nhìn Mao Văn xem!"

      Mao Vận Hàn vẫn có rời , nàng là thế kỷ 21 đích sát thủ, bằng vào kinh nghiệm, cho dù có huyền lực cùng đấu khí, nàng cũng đem hơi thở mình che dấu dễ dàng, khi lẫn trốn trong tối cũng thấy từng ly, trong trẻo ánh mắt trừng to.... .....

    4. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 06: Hôm Nay Chính Ngày Chết Các Ngươi

      Ca ca?

      Người tới hóa ra đích ca ca nàng, trừ bỏ Cáp Tư Lợi, ca ca chính là người duy nhất thương nàng.

      Ca ca của nàng Mao Liệt Dương chỉ có là chiến sĩ, còn là luyện dược sư,, giờ, giờ chiến sĩ muốn đạt tới sơ cấp đại Vũ Sư, đương nhiên trở thành thiên tài của học viện,càng làm cho mọi người chú ý chính là thân phận luyện dược sư của , ở phương diện tu luyện, thiên phú cực cao, ở Lan Đức đế quốc, có thể đích thiên tài.

      Mao Liệt Dương dáng người phiêu dật, thân trang phụ trắng noãn càng khiến trở nên phi phàm, vừa đến, tầm mắt Viêm Nam Thiên cùng mọi người đão qua, nhìn Mao Văn đích miệng máu chảy đầm đìa ngã sang bên, cũng vội tiến lên xem xét, nhìn Viêm Nam Thiên lạnh băng : "Hàn Nhi nơi nào?"

      Viêm Nam Thiên nội tâm đột nhiên trầm xuống, nghe đồn, Mao Liệt Dương đối phế vật Mao gia sủng ái có thừa, giờ xem ra, đồn đãi giả, là vì cái kia phế vật mà đến, nếu cho biết, bọn họ đem Mao gia đích cái kia phế vật ném vào vấm địa vạn thú sâm lâm, biết phản ứng thế nào?.

      Mao liệt Dương đích thiên phú tu luyện cực cao, dù Viêm Nam Thiên cung là nhân tài nhưng ở trước mặt Mao Liệt Hàn cung thất hổ hẹn, đành phải gia ngu : "Liệt Dương, ngươi cái gì vậy? Chúng ta chưa từng có gặp qua cái kia phế ...., chất ngươi nghe lầm".

      Tránh ở chỗ tối Mao Vận Hàn nghe xong Mao Liệt Dương chất vấn, đáy lòng xẹt qua dòng nước ấm.

      Những người khác nhìn thấy Mao Liệt Dương hỏi Mao Vận Hàn, chột dạ vội vàng : Liệt Dương, ngươi trước lại đây nhìn Mao Văn, miệng của nàng bị nứt ra thành như vậy , trị kịp rất khó coi".

      "Rống.... ...." ma thú chung quanh bọn họ căn bản để cho bọn họ cơ hội, thấy Mao Liệ Dương đến, ma thú đầu lĩnh hét lên tiếng, liền gọi đồng bọn hướng bọn họ phong tới.

      Ầm.... ...... ...... .......

      Ầm Ầm ... ...... ........

      Trong khoảng thời gian ngắn, chiến đấu kịch liệt làm cho cảnh vật trở nên hỗn độn, các học viên vốn bị thương, giời ma thú thú công kích bất ngờ, kết quả của họ nhất định rất thảm.

      Mao Liệt Dương cũng trong những học viên của trường, cho dù nghĩ muốn đếm xỉa đến, các ma thú cũng buông tha .

      Liền như vậy, Mao Liệt Dương cũng cùng các ma thú chiến đấu.

      Chiến trường trở nên càng ngày càng kịch liệt, các ma thú nhìn Mao Liệt Dương sơ cấp đại vũ sư, các ma thú cấp cao giai đều vây quanh Mao Liệt Hàn công kích, lúc sau, cho dù Mao Liệt Dương đích tu vi cao cũng chịu nổi các ma thú đích vây công.

      Đất rung núi chuyển!

      Mao Liệt Dương phát ra kỹ năng cao cấp, đấu khí cường đại lấy làm làm trung tâm, cuồng phong hướng ngoài ập tới.

      Các ma thú đích cập bậc cũng phải cao trừ vài ma thú đầu đàn thánh thú bên ngoài, các ma thú khác đều huyễn thú, sau Mao Liệt Hàn cao cấp kỹ năng phát ra, chúng nó đều bị văng ra ngoài mấy thước.

      Mao Liệt Dương phát ra công kích toàn diện, chính mình đích đấu khí cũng hao tổn ít.

      Tránh ở chỗ tối Mao Vận Hàn nhìn đến loại này tình cảnh, , thầm vì Mao Liệt Dương sốt ruột, cứ tiết tục chiến đấu như vậy, Mao Liệt dương chất ổn, Mao Vận Hàn kiếp trước là sát thủ máu lạnh, nhưng đồng thời cũng là đặc công, cũng có tâm lương thiện, trong đầu lên Mao Liệt Dương đối với thân thể này mực cưng chiều, Mao Vận Hàn quyết định, nhất định phải cứu Mao Liệt Dương ra.

      Thấy Mao Vận Hàn kiên quyết Chiêu : "Này, đó ma thú đích cấp bậc đều rất thấp, tôi có thể dung uy ấp ấp chế, làm cho chúng thể phản kháng."

      "Vậy cả nhờ ngươi ." Mao Vận Hàn .

      chiêu tâm run lên, nó và Mao Vận Hàn đích khế ước thú, Mao Vận Hàn hoàn toàn có tư cách ra lệnh cho nó, nhưng nàng làm vậy, nàng xem nó là đồng bạn, bằng hữu, là nó cảm động thôi.

      "Chủ nhân, yên tâm ." Đây là Chiêu lần đầu tiên gọi Mao Vận Hàn chủ nhân.

      Mao vận hàn hiểu ý cười.

      ... ...... ...... ...... ...... .....

      Các ma thú bị Mao Liệt Dương đánh văng ra sau, thấy Mao Liệt Dương đấu khí tỗn thương ít, xác định Mao Liệ Dương có khả năng công kích lần nữa, các ma thú để y đến nhửng người khác, tập thể hướng Mao Liệt Dương mà đến.

      "Liệ Dương!" Nhìn đến loại này tình cảnh, các học viên khác khỏi lo lắng.

      Đúng lúc này, đạo rất bước chân vang lên.

      Mọi người hướng tiếng bước chân nhìn lại, chỉ thấy Mao Vận Hàn, thân mặc giáp y xuất lần nửa trước mặt mọi người.

      Nhìn đến Mao Vận Hàn, các học viên đều lộ ra thấn sắc phức tạp, theo vừ rồi nàng đối với Mao Văn ra tay họ nhìn ra được, nàng cũng phải loại người dễ chọc.

      Các ma thú nhìn đến Mao Vận Hàn mà quay lại, lại bắt đầu kiêng kị bởi nàng đến.

      Mao Liệt Dương nhìn đến loại này tình cảnh, đôi mắt lạnh lùng nheo lại.

      Mao Vận Hàn hướng bọn họ tới, chút cũng đem chung quanh đich vào mắt, nàng nghiêm nghi hướng Mao Liệt Dương hỏi: "Ngươi chính tìm đến Mao Vận Hàn?"

      Mao Liệt Dương mắt trong treo lạnh lùng lộ ra cảm xúc, giọng điệu bình tĩnh hỏi: "Ngươi gặp qua nàng?"

      Mao Vận Hàn gật gật đầu, Viêm Nam Thiên nhìn nàng gật đầu, ruột gan đều treo ở cổ, bọn họ xát định Mao Vận Hàn ra sao, lúc trước họ nghĩ chỉ cần đem Mao Vận Hàn ném vào cấm địa ủa Vạn thú sâm lâm liền xong việc, xem này tình cảnh, kia phế vật hẳn chưa chết?.

      Chẳng lẽ mỹ nữ này cứu nàng?

      Nhìn mỹ nữ trước mắt, khí chất cao quý, kiêu ngạo vô cảm, nàng ngay cả bọn họ cũng cứu, lại cứu cái phế vậy kia?

      Ở Mao Vận Hàn gật gật đầu Viêm Nam Thiên và các học viên mắt liền hoảng hốt, nàng : "Tôi đem nàng đưa ra vạn thú sâm lâm."

      Mao Liệ Dương vui sướng nhìn Mao Vận Hàn.

      Viêm Nam Thiên trong mắt cấp lo!

      Nhìn đám đệ tử học viện, Mao Vận Hàn cười lạnh, hôm nay chính ngày chết của các ngươi.... ...

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 07: Quái Dị




      Mao Vận Hàn ánh mắt lạnh lẻo, lạnh đến mức làm cho học viên đáy lòng phát run, ánh mắt vội né tránh sáng hướng khác, Mao Vận Hàn trong trẻo nhưng lạnh lùng đối Mao Liệt Dương : "Như thế nào? Ngươi bất quá xem? Như vậy đích phế vật, cho dù đưa ra ngoài vạn thú sâm lâm, cũng biết có thể hay huy hiểm tánh mạng."



      Mao Vận Hàn trong lời nhắc nhở Mao Liệt Dương, liếc mắt đám học viên cái, cuối cùng quyết định rời , hướng ngoài vạn thú sâm lâm đến.



      Nhìn đến Mao Liệt Dương rời , các học viên khẩn trương địa hô to:" Liệt Dương, ngươi thể liền như vậy rời , ngươi nếu rồi, chúng ta làm sao bây giờ? Muội muội của ngươi Mao Văn còn ở nơi này, ngươi nhẫn tâm xem nàng chết dưới trảo ma thú sao?"



      Mà bọn họ mừng khi Mao Vận Hàn và Mao Liệt Dương có thể chế ngự được ma thú, nếu Mao Liệt Dương ly khai, Mao Vận Hàn căn bản mặt bọn họ sống chết, bọn họ ở nơi này hẳn chết thể nghi ngờ.



      Mao Liệt Dương nghe xong lời bạn họ , cũng quay đầu nhìn họ bỏ lại câu "Đừng cho là ta biết các ngươi vì cái gì vào vạn thú sâm lâm, hại Hàn Nhi tất trả giá đại giới."


      Lời Mao Liệt Dương làm cho họ con hy vọng, ánh mắt cầu cứu về Mao Vận Hàn.



      Viêm Nam Thiên ánh mắt thâm u, nhìn nhìn Mao Vận Văn hôn mê đất liếc mắt cái, đồng dạng hướng Mao Vận Hàn xin giúp đỡ.



      Mao Vận Hàn rét lạnh những người này đem nàng ném vào cấm địa sâm lâm, vì sao nghĩ vì nàng chút? tại, trái lại cầu nàng, biết là buồn cười ? Bất quá, Mao Vận Hàn vì lời của Mao Liệt Dương mà vui sướng, quyết định so đo những gì bọn họ gây ra cho nàng, hôm nay nếu bọn họ có thể ra vạn thú sâm lâm, ân oán của nàng và bạn họ coi như chấm dứt, nếu ra được vạn thú sâm lâm, chết ở chỗ này, đó là bọn họ gieo gió gặt bảo.



      nhìn ánh mắt cầu xin của bọn họ, Mao Vận Hàn ý bảo Chiêu đem nàng ra ngoài, nàng phài đuổi kịp Mao Liệt Dương, như vậy, nàng mới có cớ trở lại Mao gia.


      bóng dáng chợt lóe, Mao Vận Hàn bóng dáng biến mất ngay tại chỗ, các học viện mặt xám như trò tàn, Mao Vận Hàn tuyệt sắt khắc sâu trong lòng bọn họ, nhưng cách làm cho bọn họ lạnh thấu xương, các ma thú nhì đến Mao Vận Hàn lấn thứ hai rời , có uy áp ngăn cản, sợ đêm dài lắm mộng, lúc này đây, chúng nó như tu la địa ngục hướng học viên phóng tới.



      Trong phút chốc, vạn thú sâm lâm truyền đến những tiếng tru khống khổ....



      Kia kêu rên, truyền rất xa.


      Mao Vận Hàn nghe xong những tiếng kêu rên, ánh mắt u, biết bọn họ, có mấy người có thể thoát khỏi vạn thú sâm lâm.


      Ly khai chiến trường, Chiêu đem Mao Vận Hàn ra vạn thú sâm lâm.


      , vào chỗ dòng suối , Mao Vận Hàn cởi bỏ giáp y, toàn than Chiêu tỏa sáng, nháy mắt biến thành bộ dáng bỏ túi, trở thành con Tiểu Đề Tử đích hoa miêu.



      Mao vận hàn chính cảm thấy được mang theo chiêu quá mức rêu rao,tính gọi chiêu trở về gian ma thú, nghĩ ngợi, liền thấy chiêu hiểu ý biến hóa bộ dáng, nàng cảm kích nhìn nó.


      chiêu chịu nổi mị nhãn của Mao Vận Hàn, Miêu nhãn lên tia mất trật tự, tứ giận : "Còn mau đem bộ dán chính mình chỉnh lại chút, người kia hướng bên này chạy đến."


      , chiêu nhắc nhở mao vận hàn, Mao Vận Hàn lưu loát đến bên suối sờ soạng mặt chút, khuôn mặt xấu xí ban đầu lên ngay trước mặt Chiêu.



      Nhìn Mao Vận Hàn khuôn mặt xấu xí, Chiêu khỏi cảm thán, trước kia thế thích ứng cái khí chất trong trẻo nhưng lạnh lùng của nàng, nghĩ đến mới đầu, nó thiếu chút nữa đem nàng giết, chiêu cảm thấy lòng còn sợ hãi.



      Biểu của Chiêu thoát khỏi ánh mắt của Mao Vận Hàn, nàng nghĩ đến thời điển nàng đến thế giới này, biết Chiêu giết chết chủ nhân của khối thân thể này, Mao Vận Hàn từng rất hận Chiêu, nhưng từ khi gặp gỡ Đằng Xà, đối mặt Mao Văn vũ nhục, chiêu sốt ruột hộ chủ, Mao Vận Hàn thể cảm kích Chiêu, giờ nhìn đến nó hiểu được áy náy, Mao vận Hàn quyết định so đo với nó những chuyện qua, đem Chiêu thành đồng bạn mà đối xử.


      Đúng lúc này, đạo bóng trắng theo vạn thú sâm lâm phương hướng vọt đến, cấp bậc tu vi của Chiêu Cao hơn rất nhiều so với Mao Liệt Dương, nên khi Mao Liệt Dương từ xa Chiêu phát ra, Mao Liệt Dương nhìn đến Mao Vận Hàn ngay trước mặt, liền vội đáp mặt đất tiến lên kiểm tra thân thể Mao Vận Hàn, nhìn Mao Vận Hàn từ xuống dưới bị thương chỗ nào, mới an tâm : " có việc gì là tốt rồi!"


      Lúc sau, nhìn đến Chiêu bên người Mao Vận Hàn, kỳ quái hỏi: "Đây là cái gì?"



      Mao Mận Hàn ánh mắt lóe lóe, nhu ngược trở lời: "Đây là hoa miêu ta đem ở trong sâm lâm ra".


      Mao Liệt Dương cẩn thận quan sát Chiêu cái, thấy Chiêu có gì khả nghi, liền cũng gì.


      Mao Vận Hàn thầm thở ra hơi, cảm thấy được Mao Liệt dương có chút kỳ quái, như vậy nuông chiều nàng, vì cái gì Mao Vận Văn mới muội muội ruột lại quan tâm?.


      Mao Vận Hàn ánh mắt nghi hoặc nhìn Mao Liệt Dương, ở trong mắt của chỉ nhìn thấy chân thành tha thiết đích cảm tình,


      Mao Vận Hàn đành phải đem nghi hoặc dằn xuống đáy lòng.



      "Ca ca! Chúng ta về nhà " Mao Vận Hàn ngu nhược , thực phù hợp bộ dáng đích Mao gia phế vật.


      Mao Liệt Dương nhàng mà đem Mao Vận Hàn ôm vào trong ngực, mạnh mẽ : " có việc gì tốt rồi, chúng ta là nên về nhà !"



      Mao Vận Hàn lần này bị bọn họ đưa vào vạn thú sâm lâm, hẳn là cũng sợ hãi.



      Mao Liệt Dương ôm Mao Vận Hàn nên biết, ở Mao Liệt Dương đem Mao Vận Hàn ôm vào lòng,chính ngay sát na kia, trong mắt Mao Vận Hàn tử quang chợt lóe, Chiếu nhìn thấy hết hồn.... .....


      Mao Vận Hàn đầu dựa vào vai gật gật đầu : "Ân!"



      Có Mao Liệt Dương mang nàng quay về Mao gia, sợ Mao gia đích những người đó đồng ý, mà Mao Liệt Dương ... ...... ...... ...... .....



      Mao Vận Hàn luôn luôn cảm thấy được đối với nàng tốt đến mức quái dị.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :