1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nam nhân tương lai không dễ làm - Nhữ Phu Nhân

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 35:: Khảo nghiệm hoàn thành!


      Giám khảo bị đánh té lăn đất phản ứng rất nhanh, trực tiếp động tác quăng người liền đứng thẳng dậy.

      Tuy rằng kích kia của Lăng Lan thoạt nhìn rất mạnh có thể làm giám khảo bỗng chốc bay ra ngoài, nhưng thực tế lại làm giám khảo bị thương quá nặng, chỉ là má trái của ta bị bầm xanh mảng.

      Đương nhiên Lăng Lan cũng chỉ cần như vậy, vì chứng minh bọn họ phải dễ bị ức hiếp.

      Giám khảo đứng ở nơi đó vẫn nhúc nhích, nhưng mặt lại nghiêm túc lạnh lùng. ta đưa tay lên chạm vào vết thương của mình, có cảm giác gì ngoài cảm giác đau đớn, nhưng ta, cảm giác chua xót trào lên.

      Đúng vậy, đó là loại phẫn nộ, loại thất vọng, ta bởi vì bị Lăng Lan đánh trúng mà tức giận, nhưng lại cực giận với biểu ích kỷ vừa rồi của Lăng Lan, điều này khiến ta thấy vô cùng thất vọng và đau đớn.

      Giám khảo thể tưởng được đứa trước mắt nổi trội tất cả phương diện vậy mà lãnh khốc vô tình như thế, vì đạt được mục đích đem đồng đội trở thành ván đỡ cho mình. ta tuy rằng thất thủ mà sững người nhưng vẫn nhớ ràng, vì sao lại phát cuồng tấn công, vì sao đúng thời khắc đó Tề Long lại lao ra trước mặt mình.

      Càng ác liệt hơn là sau khi đánh trúng mình, Lăng Lan lại với thương thế của đồng đội, chỉ chú ý đến thành tích của bản thân. Loại hành vi tư lợi này rốt cục chọc giận giám khảo, ta quyết định để Lăng Lan có cơ hội tiến vào ban 1 đặc biệt nữa, Liên Bang tuyệt thể toàn lực bồi dưỡng kẻ lãnh khốc vô tình như thế, những kẻ chỉ biết đến lợi ích cho bản thân thể nào trở thành quân nhân được, nếu trở thành quân nhân đó chính là mối nguy chỉ cho chiến hữu mà còn gây hại cho toàn Liên Bang.

      đợi giám khảo nổi đóa màn tiếp theo làm ta choáng váng.

      Chỉ thấy Lăng Lan đến bên cạnh người nằm hôn mê mặt đất, miệng vẫn còn trào máu Tề Long, "cậu" dùng chân đá đá vào thân thể Tề Long, vẻ mặt bất đắc dĩ : "Được rồi, đánh xong, cậu còn đứng dậy? Có phải diễn quá nhập thần rồi hay ?"

      Tề Long ngồi bật dậy, vẻ mặt ngây ngô cười : " đánh ngã hả?" Khi chuyện máu bên khóe miệng vẫn trào ra khiến cho người khác thấy mà ghê người.

      Lăng Lan đắc ý : "Đương nhiên, cũng xem xem bản đại gia là ai?" Lúc cần thiết cũng nên thể mình là trẻ con, Lăng Lan tự biết hôm nay mình biểu có chút quá mức, đành phải tận lực giả bộ để thể bị nghi ngờ.

      Tề Long liên tục gật đầu, vẻ mặt bội phục : "Ừ, Lăng Lan quả nhiên cậu mạnh hơn tớ." xong cậu ta vẻ mặt tranh công : "Có phải tớ diễn rất sống động hay ?"

      Lăng Lan để ý chỉ gật đầu còn vỗ vỗ đầu của Tề Long vẻ tán dương.

      Được rồi, bộ dạng này của Tề Long làm nhớ tới mấy chú cún ở kiếp trước, bộ dáng làm nũng đó đáng đến chết người khiến nhịn được muốn nhéo nhéo mấy cái cho ghiền.

      Tề Long đĩnh đạc đại danh cũng biết mình vừa bị Lăng Lan ăn đậu hủ, cũng biết hình tượng của mình trong lòng Lăng Lan tuột dốc phanh trở thành thú cưng đáng , lúc này cậu chỉ cảm thấy vui vẻ vì được người khác tán dương. Cậu cao hứng mà bò dậy, lúc đứng lên cũng quên dùng đầu lưỡi liếm liếm vết máu bên khóe miệng. Chẹp chẹp vài tiếng, có chút tiếc hận : "Đáng tiếc, lãng phí nhiều thuốc năng lượng như vậy, hương vị thực ngon, tớ chưa từng ăn qua thuốc nước năng lượng nào ngon như vậy.”

      Lăng Lan nghe vậy thầm trợn trừng mắt, thầm nghĩ: “Đương nhiên ăn ngon rồi, đó đều là những bình thuốc năng lượng vị cà chua mà khổ tâm nghiên cứu rất lâu đó, có thể so sánh với thuốc năng lượng ở đây sao?” Nhắc tới hương vị đó ở thế giới này, Lăng Lan nhịn được mà rùng mình, cái hương vị kia phải là để cho người ăn mà, cho dù là mèo chó của vạn năm trước cũng muốn ăn ấy chứ.

      Lăng Lan phải làm là người muốn bản thân bị ủy khuất, nếu thể tiếp nhận thứ gì chỉ có thể…. thay đổi thứ đó để nó hợp với mình. Rất may là Lăng Lan cũng có Tiểu Tứ bên cạnh nên rất nhanh có thể nghiên cứu ra loại thuốc nước có vị trái cây, cà chua chính là trong số đó.

      Vì sao lại đưa cho Tề Long hương vị đó. Bởi vì hương vị cà chua này có màu giống với mà máu, rất dễ làm cho người khác hiểu lầm, nó cũng khiến cho việc giả vờ bị thương của Tề Long càng thêm chân .

      Nhìn thấy bộ dạng Tề Long vẫn sinh long hoạt hổ như cũ mà bật dậy, Hàn Kế Quân sắc mặt rốt cục cũng khôi phục bình thường vẻ mặt hoang mang hỏi: "Cái này đến cùng là có chuyện gì?" Vừa rồi Tề Long thoạt nhìn giống như bị trọng thương , khiến cậu hoảng sợ thôi.

      Câu hỏi của Hàn Kế Quân cũng là nghi vấn trong lòng của giám khảo, bất quá cho dù tại ta biết tình hình cụ thể chi tiết, nhưng cũng biết mình khẳng định bị hai đứa trẻ trước mặt lừa rồi. nghĩ tới người có thần kinh bách chiến như ta cũng có ngày bị hai đứa trẻ sáu tuổi vắt mũi chưa sạch đừa giỡn.

      Nhưng mà ta chút cũng tức giận, ngược lại trong lòng lại xuất ra ít khoái ý. Đứa trẻ mà ta coi trọng nhất, có năng lực nhất, tốt nhất cũng tệ như tưởng.

      Tề Long nghe thấy câu hỏi của Hàn Kế Quân vội giải thích: " Hồi nãy, lúc tớ bị giám khảo đánh bay Lăng Lan tới đưa thuốc năng lượng cho tớ, lúc cậu ấy đưa lưng về phía giám khảo nhanh đưa ra ý tưởng muốn diễn ra màn như vậy, giả vờ bị thương ấy mà.”

      Tề Long cười hì hì vuốt cái ót, ngượng ngùng vì bản thân khiến cho mọi người lo lắng: "Cho nên lúc giám khảo đánh trúng tớ giả bộ bị thương ngã xuống đất hôn mê.”

      Giám khảo đăm chiêu nhìn về phía Lăng Lan, ta đột nhiên lạnh lùng : "Nhóc con, chẳng lẽ ngươi sợ sai lầm sao? Nếu như ta thu tay kịp thời, kế sách của ngươi nhất định làm Tề Long bị thương, thậm chí hủy luôn tương lai của nó, như vậy sao?”

      Lăng Lan hiểu : "Chẳng lẽ giám khảo thất thủ sao?" Ngụ ý, hoàn toàn tin tưởng giám khảo có thể khống chế được chính mình.

      Tề Long tiếp tục ngây ngô cười, tín nhiệm mặt cũng có đổi, Hàn Kế Quân tựa hồ nghĩ tới cái gì, ánh mắt nhìn về phía Lăng Lan có chút ràng, vừa có bội phục vừa có chút tức giận, nhưng rất nhanh liền khôi phục bình thường.

      Lời của Lăng Lan khiến giám khảo cực kỳ muốn nổi đóa nhưng lại thể phản bác gì, ta phát mình có cách nào lại với đứa trẻ đứng ngang nhiên trước mặt này, thể thừa nhận Lăng Lan sai, ta đích xác thất thủ, nếu phải là vì máu tươi phun ra từ miệng Tề Long quá , khiến cho ta phân tâm tự hoài nghi chính mình, đến cùng vẫn là do ta đủ tự tin vào chính mình.

      Giám khảo cười khổ, Lăng Lan vậy mà giúp cho ta nhìn vào nhược điểm của chính mình, là quá mất mặt mà.

      Tiểu tử này nghiệt mà, gan lớn , còn rất thận trọng, cũng là người đủ ngoan. Càng đáng sợ là nó có năng lực khiến cho người khác tin phục, nếu Tề Long và Lạc Lãng cũng có bất kỳ ý kiến gì, hoàn toàn tín nhiệm đem mọi chuyện cho Lăng Lan an bày.

      Cuối cùng còn phát ra nhược điểm của mình, hẳn là nó biết mình dám rat tay quá mạnh làm bị thương bọn họ nên mới dám liều như vậy, cho nên nếu có người bị thương mình nhất định sốt ruột khi đó xuất lỗ hỗng mà để bị tấn công.

      Giám khảo lắc đầu thở dài, nên lừa trẻ con bây giờ mà. ta tức giận : "Lần này, các ngươi đều đủ tư cách!"

      Lời này của giám khảo làm cho bọn vui vẻ nhảy dựng lên, như vậy là bọn họ có thể vào học viện đồng quân của trung tâm Liên Bang học rồi. Đương nhiên có thể tiến vào ban 1 đặc biệt còn phải xem số điểm mà giám khảo cho như thế nào. Chỉ cần tổng điểm của 4 mục nằm trong top 100 có thể vào học ở ban đặc biệt rồi.

      Giám khảo quản bọn nhảy nhót trước mắt, tự mở liên lạc khí ra, ấn xuống nút khảo nghiệm hoàn thành.
      milktruyenkyhuyendo thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 36: Lại lên đầu ?


      Nguyên bản bầu trời u bỗng chốc trở nên sáng ngời, Lăng Lan chỉ cảm thấy thấy hoa mắt, đợi sau khi nhìn lại mới phát bản thân khoảng đất đầy bùn, đường băng chạy hồi nãy giờ phút này biến mất.

      Nhìn cảnh tượng đột nhiên biến hóa khiến bọn đều sợ ngây người, há to miệng biết làm sao.

      Chỗ mà họ đứng tại còn là khung cảnh vừa rồi nữa, đây là căn phòng trống rỗng khoảng 700-800 met vuông, được khép kín cách ly với bên ngoài. Bên trong phòng hoàn toàn trống rỗng, cái gì cũng có, mà đất tất cả đều là bùn lầy, bởi vì bị nước mưa làm ướt nhẹp, lại bị cả bọn giẫm lên, giờ phút này lầy lội mảnh, vô cùng thê thảm.

      Mà phía trần nhà, vô số ống vòi hoa sen nhô ra chi chi chít chít, phân bố đến từng cái góc căn phòng, đoán chừng màn mưa xối xả lúc nãy chính là đám vòi sen này tạo thành.

      Tuy cũng bất ngờ nhưng quá kinh ngạc,Lăng Lan và Hàn Kế Quân chính là nhìn nhau cười, trong lòng hiểu .

      trường thay đổi chứng minh phỏng đoán vừa rồi của bọn họ là chính xác, quả nhiên trong khoảnh bất tri bất giác bọ họ tiến vào hư nghĩ gian ảo.

      Giám khảo cũng đưa đám Lăng Lan theo cánh cửa vừa vào mà theo họ lên mặt đất, mở cánh cBọn họ theo vào nhập khẩu rời , mà là mang theo bọn họ tới điểm cuối của căn phòng, mở cánh cửa phòng ra ý bảo bọn họ có thể
      .
      bước ra ngoài, đập vào ánh mắt Lăng Lan chính là bãi cỏ quen thuộc lúc nãy, nơi được cầu tập họp.

      Lăng Lan sáng tỏ, quay đầu nhìn giám khảo đứng đường chạy, ra gật gật đầu tạm biệt. Lúc này, vẻ mặt ta còn nghiêm túc nữa, ngược lại có chút ý cười, cuối cùng xoay người rời , dần dần xa, biến mất ở nới cuối cùng đường chạy.

      Hóa ra gian phòng ảo đó được điều chỉnh để bao trùm cả sân thể dục, lúc nhân viên công tác dẫn cả đám đến trước đường chạy để chuẩn bị khảo nghiệm cũng là lúc họ được đưa vào phòng ảo riêng biệt dành cho mình.

      Mười đứa đột ngột xuất từ đường băng ảo khiến cho nhân viên công tác bên ngoài tránh được lộ vẻ ngạc nhiên, dù sao lúc này cũng chỉ mới cách thời gian bắt đầu chưa đến 3 tiếng, cùng với thời gian tham gia khảo nghiệm của những kỳ trước sớm hơn 1 tiếng. Chẳng lẽ đám trẻ của phòng này đều được hợp cách nên bị trục xuất ra ngoài sao?

      Chính lúc bọn họ vẫn còn nghi ngờ phát dãy số bên người đám phát sáng, ánh sáng màu lục sắc nhạt.... Bọn họ kinh hỉ tươi cười, như vậy phải đại biểu đám trẻ này đều là nhân tài sao?

      Được rồi, cho dù là trung tâm học viện đồng quân tốt nhất Liên Bang đối với những nhân tài ưu tú cũng rất khát cầu.

      Nhân viên công tác nhiệt tình đưa bọn họ ra ngoài, Lăng Lan ra cửa lớn liền nhìn thấy khuôn mặt sốt ruột khẩn trương của Lăng Tần, trong lòng thấy ấm áp.

      Ừm, vẫn là cùng người nhà ở chung là thoải mái nhất! Lúc này Lăng Lan mới cảm giác được eo mỏi lưng đau, vừa rồi kịch liệt đánh nhau, tuy có thu phần sức mạnh, nhưng vì phải gánh vác lượng vận động quá lớn vẫn khiến cho cơ bắp bị tổn thương, giờ nó mới lên tiếng kháng nghị với .

      Người lớn của mấy đứa trẻ khác cũng đứng chờ ở bên ngoài, nhìn thấy bọn họ xuất ào ào vây hỏi, hỏi tình huống cuộc thi. Cuộc khảo nghiệm nhập học này chỉ đại biểu tương lại của bọn trẻ mà còn quyết định tương lai của gia đình bọn họ.

      Biết đám trẻ có đủ tư cách nhập học, người lớn trong nhà ai cũng vui vẻ, mà đám vì cùng trải qua cuộc khảo nghiệm này cũng hình thành nên tình chiến hữu, đồng đội. Mọi người cùng hẹn tụ lại vào ngày khai giảng, sau đó mới luyến tiếc tạm biệt nhau.

      Lăng Lan cũng chào tạm biệt với chín người còn lại, thái độ hòa nhã thu liễm, có hành vi gì luống cuống khiến cho quản gia Lăng Tần ở bên cạnh rất vừa lòng và cảm thán, thiếu gia nhà mình quá phong độ, quả nhiên hổ là con của Lăng Tiêu thiếu tướng.

      Cảm giác xong việc đúng, Lăng Lan cũng quyết định rời cùng bác Tần, nhưng vừa mới chuyển thân, chưa hai bước liền cảm thấy bác Tần bên người cơ bắp cứng đờ, sau lại buông lỏng, cùng lúc đó, từ phía sau nghe thấy tiếng xé gió mãnh liệt vang lên —— có người đánh lén! ?

      Lăng Lan cảm thấy đối phương có ác gì nên chỉ đơn giản né qua bên trái chút, chân cũng nhân tiện đưa ra liền có thể né tránh đòn đánh của đối phương.

      "Oành!" tiếng nổ lớn, người đánh lén nằm gục xuống đất, tay chân đầu dang ra hình chữ ngũ nằm bẹp dí dưới chân Lăng Lan.

      Cái bóng dáng này vô cùng quen thuộc làm khóe mắt Lăng Lan nhất thời giật giật, quát chói tai: "Tề Long! Cậu muốn giỡn cái gì?"

      Giờ phút này Tề Long nhổ cỏ trong miệng ra cũng như phủi lớp bụi đầy mặt, cậu ta nhanh chóng bò lên, vẻ mặt trấn định vỗ vỗ bụi người, lúc này mới : "Tớ đến tạm biệt với cậu."

      Nghe xong lời này, cái trán của Lăng Lan đều là hắc tuyến: "Vừa rồi phải tạm biệt rồi sao?" Hừ, tiểu tử này khi nào cũng học trò bịa chuyện rồi? Chống chế?

      Bị Lăng Lan chọc thủng dối Tề Long cũng hổ thẹn chút nào, mặt đổi sắc tim hoảng hốt xạo: "Vừa rồi là tạm biệt mọi người còn giờ là lời chào của mình tớ."

      Tề Long ngẩng đầu cười hì hì hỏi: "Hắc hắc, Lăng Lan, có phải rất cảm động hay ."

      "Cảm động chút cũng có, kinh hách phần đây." Lăng Lan lạnh mặt vô tình đả kích Tề Long, thằng nhóc Tề Long này mặt cũng quá dày rồi, thể cho nó sắc mặt tốt được, lỡ sau này bị bám theo quá phiền phức rồi.

      Tề Long giả vờ nghe thấy lời kích của Lăng Lan, cậu ta nghiêm cẩn nhìn Lăng Lan, tựa hồ xác định cái gì, ánh mắt chuyên chú mà sắc bén kia khiến Lăng Lan cảm giác có chút ổn, đợi Lăng Lan mở lời Tề Long dành trước: "Lăng Lan, cậu mạnh hơn tớ, tớ phục cậu, từ giờ cậu chính là Lão Đại của tớ."

      Lão đại? Đây là chuyện gì xảy ra vậy? Là nghe lầm, hay là Tề Long điên rồi? chưa hề có ý muốn thu nạp đàn em mà, hành động đưa mình đến tận cửa của thằng nhóc này là sao?

      Còn có, vì sao ai thông báo trước với tiếng vậy? Cứ lén lút quyết định vậy sao? căn bản nghĩ tới làm lão đại, lão đại chính là chim đầu đàn, cũng là người chết nhanh nhất. muốn chết sớm, chỉ muốn an toàn trải qua cuộc sống, trân trọng sinh mạng quý giá này của mình thôi.

      Tề Long vừa xong liền huy tay cùng Lăng Lan tạm biệt, sau đó nhanh như chớp chạy mất, làm Lăng Lan có cơ hội cự tuyệt.

      Vả lại đối với Tề Long mà , quyết định của Lăng Lan chỉ là râu ria thôi, Tề Long là người nhận ai làm lão đại dù người đó nhận cậu ta cũng quan tâm, vẫn quyết tâm mặt dày theo.

      Cho nên, Lăng Lan cứ như vậy bị Tề Long đẩy lên đầu.

      Lăng Lan vẻ mặt đau khổ nhìn Tề Long xa, có chút ảo não vì bản thân phản ứng quá chậm, nếu lúc đó túm Tề Long lại sau đó hảo hảo cùng cậu ta khơi thông được rồi. Đương nhiên phương pháp để khơi thông này cũng ngoại trừ việc sử dụng bạo lực để trấn áp.

      Lúc này Hàn Kế Quân tới, mặt mang theo ý cười, ràng là có ý xem diễn.

      Lăng Lan buồn bực : " phải cậu nên quản chặt vị kia của mình sao?"

      "Vị kia?" Hàn Kế Quân sửng sốt, tựa hồ ý tứ của Lăng Lan

      Lăng Lan lộ ra cười xấu xa: "Người bạn trúc mã a!"

      Hàn Kế Quân đầu tiên là sửng sốt, bởi vì đây lại là từ mới, lúc sau mới hiểu nó có nghĩa gì khuôn mặt đỏ bừng mãnh. Xem ra da mặt của cậu ta vẫn còn mỏng chút, mới bị Lăng Lan chọc mấy câu mà chống cự được.

      Lăng Lan kinh ngạc, nghĩ tới Hàn Kế Quân thoạt nhìn thành thục cũng có ngượng ngùng giống con như thế: " thể nào, cái này là thẹn thùng đấy à?"

      Lăng Lan a, chỉ số thông minh của người ta có cao tới đâu cũng vẫn là đứa trẻ 6 tuổi thuần khiết thôi, đương nhiên da mặt dày bằng người sống hơn 30 năm ở cả 2 kiếp rồi.

      Hàn Kế Quân nghe vậy thẹn quá thành giận : "Đều làm lão đại người khác, chẳng lẽ cậu thể ổn trọng chút sao?"

      Lăng Lan bị đả kích, rơi lệ nhìn trời: "Tôi nghe thấy gì hết."

      Thượng Đế a, chỉ nghĩ muốn có cuộc sống an ổn thôi, căn bản có hùng tâm tráng chí gì, bọn trẻ muốn ôm đùi mời dùm cho, đừng quấy rầy . Amen!

      Nhưng lời tiếp theo của Hàn Kế Quân làm kỳ vọng của Lăng Lan bị đập nát. Cậu ta chỉ : "Lão Đại, gọi cũng gọi rồi, chẳng lẽ cậu còn muốn thu. Còn có về sau phải nhờ cậu chiếu cố tớ nữa, Lăng Lan Lão đại của chúng ta." Được, ngay cả Hàn Kế Quân cũng muốn lên.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 37:: Giám khảo đề cử!


      Lúc này Lạc Lãng nắm tay Lạc Triều ngẩng cao đầu ngạo nghễ tới, nhìn bộ dạng Khổng Tước cao ngạo của đứa làm Lăng Lan cảm thấy rất buồn cười.

      Cậu ta nhìn chằm chằm Lăng Lan lúc mới : "Nếu Tề Long phục cậu tôi cũng phục cậu, sau này hãy chiếu tôi với em nhiều hơn."

      Ách? Có chuyện gì nữa vậy? Lăng Lan sửng sốt, hình như với Lạc Lãng có quan hệ gì mà.

      Trong ý thức hải tiểu Tứ lúc này rốt cuộc nhịn được trực tiếp giơ chân : "Còn có thể thế nào? Đây là nhận làm lão đại chứ sao, cảm thấy mình có lỗi với ta sao? ."

      Hai mắt Tiểu Tứ đều là vẻ ai oán, điều này làm cho Lăng Lan có chút rùng mình: "Tiểu Tứ đây là thế nào, có lỗi với ngươi ư? Nghiã là sao? "

      Lăng Lan bắt đầu nghĩ mình có từng làm việc gì tổn thương đến trái tim bé của Tiểu Tứ hay ? Suy nghĩ nửa ngày vẫn nghĩ ra nguyên cớ gì có thể làm cho đứa Tiểu Tứ này bỗng nhiên muốn tới thời kỳ phản nghịch.

      Tiểu Tứ rất tức giận cũng rất thống hận, thống hận những người đó vì sao biết xấu hổ như vậy, nghĩ muốn ôm chân của Lăng Lan nhà nó. Nó cũng rất tức giận với hành động của Lăng Lan, làm gì mà thu hút nhiều đàn em như vậy, khiến cho nó có vô số người cạnh tranh chức vị "tiểu đệ" đầu tiên.

      Được rồi, tại tiểu Tứ còn mê văn học Tam quốc diễn nghĩa nữa, bây giờ nó thể loại truyện khác mới được lưu hành mạng, và có thể nhìn ra thay đổi này trong việc xưng hô của nó với Lăng Lan.

      Gần đây Tiểu Tứ rất rãnh rỗi, rảnh đến mức khiến nó nhàm chán, vậy nên trong lần dạo thế giới ảo, nó phát ra trang web được dấu khá nghiêm ngặt, trang web đó gọi là "Thế giới đam mỹ". Để có thể đăng nhập vào trang web này, người dùng cần phải có mật mã... Điều này làm cho tiểu Tứ tò mò, đương nhiên mấy thứ mật mã linh tinh gì đó đối với Tiểu Tứ mà căn bản có chút ảnh hưởng gì, cứ thế mà nó trực tiếp vào dạo vòng. Ở trang web này nó phát ra rất nhiều người trả những khoản tiền rất lớn để đọc truyện đam mỹ, đam mỹ đồng nhân hay phim đam mỹ.

      Mục tiêu lớn nhất của Tiểu Tứ chính là kiếm nhiều tiền, nhìn thấy cơ hội tốt như vậy làm sao bỏ lỡ được. Mấy thứ như đam mỹ đồng nhân hay phim đam mỹ Tiểu Tứ còn dám có hay , nhưng tiểu thuyết đam mỹ Tiểu Tứ có rất nhiều. Phải biết rằng bộ nhớ của nó cái gì cũng có thể có nhưng truyện thể có, thậm chí nhiều tới mức hù chết người.

      Quả nhiên, sau khi tiểu Tứ kiểm tra và đánh dấu lại nhận ra số lượng truyện đam mỹ lại nhiều vô số kể (đây là họa do kiếp trước của Lăng Lan gây ra, đọc sách lung tung kiêng kỵ gì). Tiểu Tứ kích động, nó nhìn thấy vô số tiền chảy vào túi tiền của mình

      Tiểu Tứ lại phát , tiểu thuyết càng nhiều chử thu càng nhiều tiền nên sau khi lựa chọn quyển sách có số chữ tương đối dài gọi là “Trùng sinh – Mạt thế vật hi sinh nghịch tập” bắt đầu đăng… Lúc này nó cũng bắt đầu hiếu kỳ, muốn xem xem tiểu thuyết đam mỹ khiến cho mọi người điên cuồng rốt cuộc là thứ gì.

      Tiểu Tứ vừa đăng vừa đọc, rất nhanh cũng đắm chìm trong thế giới tình cảm của những người em, sau đó liền quyết định với Lăng Lan nó muốn vị trí tiểu đệ đầu tiên đó… Tiểu Tứ cực kỳ xúc động… (tiểu Tứ còn biết đam mỹ có ý gì, vả lại nó cũng chỉ mới đọc có 50 chương đầu, mà trong bộ truyện này JQ còn được dấu diếm rất kỹ nên nó vẫn còn thuần khiết chưa nhiễm đen như trước.)

      Nhưng mà đợi tiểu Tứ cảm động bao lâu đối thủ cạnh tranh của nó xuất , nhưng mà đây chỉ tới người mà lại xuất tới 2,3 người làm cho nó hoàn toàn tức giận với Lăng Lan, đối thủ cạnh tranh nhiều quá…

      Có phải nó nên đối xử với lão Đại nhà mình tốt thêm chút , nếu vị trí hàng đầu của nó bị người khác đoạt mất. Tiểu Tứ bắt đầu suy nghĩ, căn bản chú ý tới tâm phiến của mình bắt đầu có tượng bình thường, nóng lên.

      tiểu Tứ bên này miên man suy nghĩ, ăn dấm chua bậy bạ làm Lăng Lan dở khóc dở cười, giám khảo trường phòng 072 sau khi đưa đám ra ngoài liền vào phòng theo dõi.
      --- ------ ------ ------ ------ ------ --------
      Ở trong phòng theo dõi, người đại úy khi nhìn thấy giám khảo vô tình đánh trúng người Tề Long mày nhíu lại, khi nhìn thấy giám khảo bị Lăng Lan đánh bay mày càng nhíu chặt, cuối cùng khi thấy Tề Long cái gì cũng bị, tới rắm cũng chẳng ảnh hưởng lúc này mới buông lỏng mày.

      thấy cầu muốn của đối phương, vị đại úy đó chờ sĩ quan theo dõi kết nối bấm xuống phím kết nối trước, chưa cho đối phương thời gian chuyện liền quát: "Số 413, trở về liền quân doanh huấn luyện cho ông.”

      Giám khảo phòng 072 nghe vậy sắc mặt đại biến: "Đội trưởng! Sao lại ở trong đó…”

      A…vì sao đội trưởng trực hệ của mình lại xuất ở bên kia cuộc liên lạc chứ?? Vì sao a… hay rồi…

      Giám khảo vẻ mặt đau khổ, dè dặt cẩn trọng hỏi: "Đội trưởng vậy khi nào được quay lại đội ngũ ạ?"

      Người đại úy lạnh lùng thốt: " tháng."

      Câu trả lời của người đại úy làm cho giám khảo trực tiếp khóc thét, trời à… quân doanh huấn luyện tới 1 tháng, chết cũng bị lột tầng da mà. nghĩ tới năm năm sau mình vẫn phải trở lại cái địa phương khủng bố đó, ôn lại kiếp sống huấn luyện tuyệt đối khổ bức bi thôi thống khổ lúc trước.

      "Thế nào? Có ý kiến?" Đại uý sẳng giọng hỏi.

      " có, có, đội trưởng, tôi ý kiến gì cũng có!" Giám khảo lập tức đứng thẳng người, lớn tiếng đáp. ta hiểu rất đội trưởng của mình, nếu dám chần chừ, chỉ sợ trừng phạt tăng lên gấp đôi ấy, ta cũng muốn 1 tháng bỗng chốc trở thành 2,3, tháng đâu.

      "Được, vậy là tốt, cậu còn có chuyện gì?" Người đại uý vừa lòng với thái độ của giám khảo liền nhắc nhở đối phương có việc gì mau.

      Giám khảo nhất thời thu liễm cảm xúc, vẻ mặt nghiêm túc : "Tôi muốn đề cử vài đứa trẻ tiến vào lớp đầu ban đặc biệt.”

      "Ồ?" Khóe miệng người đại uý lộ ra chút ý cười, chờ đợi đối phương giải thích.

      "Vâng, mấy đứa đó nhất định là nhân tài..” Giám khảo nghĩ nghĩ rồi tiếp: “Tôi muốn đề cử số 0723, 0724, 0725, 0729.”

      "Vì sao?"

      "0723, có trụ cột rất tốt, tuy lực lượng còn hơi yếu nhưng phản ứng lại rất lanh lẹ, linh mẫn, những vây lúc chiến đấu lại rất có ý tưởng, thậm chí có thể có chút quỷ kế đa đoan. Nếu như toàn lực bồi dưỡng, đứa trẻ đó tuyệt đối trở thành quân nhân trí tuệ hàng đầu của Liên bang.” Lúc tới Lăng Lan, hai mắt ta tỏa sáng, có thể thấy được biểu của Lăng Lan đánh sâu vào nội tâm của ta.

      "0724, tố chất thân thể tuyệt đối thuộc loại cấp bậc nghiệt, vậy mà có thể dựa vào ý chí bản thân mà đột phá, nó là thiên tài, chỉ cần Liên Bang toàn lực bồi dưỡng, rất có thể trở thành người khống chế in cơ giáp tiếp theo." Giám khảo tới đây, kích động mặt đều đỏ lên .

      Cũng thể trách giám khảo lạnh nhạt, từ sau khi Lăng Tiêu thiếu tướng ra tới nay cũng hơn 6 năm nhưng vẫn chưa có người quân nhân nào có thể chế in cơ giáp. Mà tại, ta nhìn thấy được hi vọng ở đứa trẻ số 0724 đó, làm sao ta có thể khống chế được.

      Điều khiển in cơ giáp sao? Chỉ có 0724 có khả năng ư? Vị đại uý thần sắc khó hiểu, rũ xuống rèm mắt, giấu ý tưởng của mình.

      "0725, tính cách vững vàng bình tĩnh, tư duy kín đáo, tuyệt đối là tham mưu trưởng ưu tú, tôi đề nghị bồi dưỡng theo phương diện này." Liên Bang cần tử dũng sĩ, cũng rất cần những tham mưu tài năng.

      "0729 tuy rằng bây giờ thể so sánh với 3 người kia, tuy kém chút nhưng cũng có là người hội đủ những tính cách cần thiết của quân nhân, nếu cho cậu ta theo đám người 0723 chắc chắn sau này nó cũng trở thành quân nhân ưu tú.”

      Sau khi cách nhìn của mình với 4 đứa trẻ, giám khảo nhìn về phía đại úy ở màn hình chờ quyết định của cấp .

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 38 : Đối phương là ai?


      Đợi vài giây tiếng tiếng hừ lạnh của người đại úy truyền đến:"Chấp thuận đề cử của cậu! Phần thưởng cho cậu về quân doanh lĩnh." xong đợi giám khảo trả lời ngắt cuộc gọi.

      Giám khảo tuy rằng bị vô tình cắt liên lạc nhưng lại nửa điểm bất mãn, biểu cảm mặt cũng thư hoãn xuống, lộ ra chút tươi cười.

      ta xoa xoa cái trán đầy mồ hôi, thở ra hơi, may mắn bản thân qua được cửa ải của đội trưởng ma quỷ, đương nhiên cũng đắc ý Hỏa Nhãn Kim Tinh của mình.

      ta vốn tưởng lần này đến trung tâm học viện đồng quân phụ trách khảo nghiệm cho thí sinh chỉ là việc để kiếm thêm chút tiền trợ cấp, nghĩ bản thân lại may mắn như vậy phát ra tới mấy mầm non khiến cho ta phải đề cử đưa vào lớp đặc biệt, cũng giúp ta có thêm phần tiền thưởng, phải biết rằng phần thưởng cho những người đề cử có quan hệ đến tương lai lên chức của ta...

      Nhưng mà, ta cũng có chút hoang mang, vì sao lần khảo nghiệm này đội trưởng được mệnh danh là ma quỷ của mình cũng tới… Có chuyện gì vậy?

      Giám khảo phòng 072 là thành viên thuộc chiến đội điều khiển cơ giáp đặc biệt của Liên Bang, thành viên của chiến đội Đao Phong, số hiệu 413. Lần này bọn họ từ chiến trường trở về, còn chưa được nghỉ ngơi hồi sức nhận được lệnh từ quân bộ, cầu bọn họ đến học viện đồng quân trung tâm phụ trách khảo hạch cho học sinh nhập học năm nay.

      ta còn nhớ , lúc đó nhóm chỉ huy của bọn họ đều rất ngạc nhiên... Dù sao chiến trường bọn họ cũng được xem là những kẻ sát nhân cuồng, vì sao giây tiếp theo bọn họ lại trở thành bảo mẫu châm trẻ rồi?

      Đương nhiên, làm đội trưởng đội cơ giáp đặc chiến, đội trưởng ma quỷ của bọn họ (cũng chính là người vừa rồi xuất màn hình liên lạc khí) kháng nghị với quân bộ, bất quá lại được đáp ứng. Rơi vào đường cùng, đội trưởng đành phải đem chiến sĩ đội đặc chiến đá xuất ra, để bọn họ tới đây làm giám khảo, nhưng mà ta vạn vạn nghĩ tới đội trưởng của mình cũng tự mình ra trận ...

      Người đại cấp uý cũng chính là đội trưởng đội đặc vừa cắt đứt liên lạc ngay lập tức đối với người sĩ quan theo dõi bên cạnh ra lệnh: “Số 137, bây giờ cậu phụ trách an bày cho 4 đứa trẻ đó vào lớp đặc biệt với thành tích nửa vời.”

      Số 137 sửng sốt: "A?"

      Người đại úy mắt lạnh nhìn qua, tuy 137 dám hé rang nữa nhưng ánh mắt tò mò vẫn luôn nhìn về cấp của mình, muốn biết lý do.

      Người đại úy bất đắc dĩ vuốt vuốt mày, vì sao thủ hạ của mình người nào cũng có bệnh tò mò vậy, số 413 cũng vậy mà 137 cũng vậy.

      "Thành tích quá tốt đối với đám trẻ cũng ưu việt.” Người đại uý chỉ có thể bất đắc dĩ giải thích câu, 137 này là hacker, nếu giải thích ràng cậu ta nhiều chuyện từ mình tìm, tới lúc đó lại làm hỏng chuyện lớn nữa.

      Số 137 có được đáp án tâm tình vui vẻ, cậu ta cười hì hì : " biết, đội trưởng, hết thảy cứ giao cho em."

      Thỏa mãn lòng hiếu kỳ xong mới nguyện ý gọi mình là đội trưởng? Người đại uý tức giận trừng mắt nhìn kẻ biết điều kia ra ngoài, tiếp tục công việc giám sát các phòng còn lại của mình.

      Được rồi, trong lúc 137 ra ngoài trong phòng theo dõi có mấy người sĩ quan vừa nhìn màn hình theo dõi vừa ngáp dài ngáp ngắn, có người còn khoa trương trực tiếp ngủ luôn bàn…

      Oa..! cho rằng (người đại úy) ở đây chỉ là đội trưởng đội theo dõi có thể làm bậy sao? Dám ngủ quang minh chính đại như vậy…Đội trưởng đội đặc chiến hiểm cười, tuyệt đối bao giờ cho phép lính của mình có thể buông lỏng cảnh giác dù ở bất cứ nơi nào, kể cả ở trung tâm học viện đồng quân.

      "Nghiêm!" ta nổi giận gầm lên tiếng, chợt nghe thấy khắp phòng theo dõi trận gà bay chó sủa, gào khóc thảm thiết. Ma quỷ đội trưởng dạy dỗ binh lính, tuyệt đối bởi vì thay đổi cái địa điểm mà nhân từ nương tay.
      --- ------ ------ ------ ------ ------ ---
      Lăng Lan bên này, dưới dẫn đường của Tần quản gia rốt cục cũng gặp lại mẹ Lam Lạc Phượng. Lam Lạc Phượng vẻ mặt khẩn trương hỏi: "Bảo bối, có vấn đề chứ." Nếu phải lo lắng việc học nội trú làm thân phận con của Lăng Lan bị phơi bày, Lam Lạc Phượng kỳ thực chút cũng muốn con phải cố gắng đạt điểm cao, nguyên bản (Lam Lạc Phượng ) cũng muốn Lăng Lan trở thành quân nhân cường đại
      .
      Lăng Lan đắc ý : "Đương nhiên, cũng xem xem con là ai." tự tin giữa mày làm Lam Lạc Phượng cũng buông lo lắng xuống, nở nụ cười.

      Vì để cho mẹ vui vẻ, Lăng Lan thể giả bán manh. Bất quá nỗ lực rất có hiệu quả, nguyên bản Lam Lạc Phượng vẫn luôn đắm chìm trong đau khor sau cái chết của cha giờ đem trọng tâm đặt lên người , lại lần nữa xuất hi vọng, còn ảm đạm như trước.

      Lăng Lan biết khi nào kết quả thi được công bố, mà ngồi ở đây chỉ mất thời gian nên liền đền nghị với Lam Lạc Phượng cùng về nhà chờ. Dù sao kết quả khảo hạch cũng được công bố mạng, tất cả mọi người đều có thể xem.

      Lam Lạc Phượng nhất tưởng cũng là, vì thế liền mang theo Lăng LanVề nhà .

      Khi trời tối cũng là lúc học viện đồng quân hoàn thành cuộc khảo hạch của mình, những người sĩ quan chấm điểm bắt đầu đưa điểm của mình vào hệ thống chủ trung tâm để nó cộng lại rồi đưa ra danh sách học sinh vào trường theo thứ tự.

      Giờ phút này số 137 kích động bẻ bẻ ngón tay mình để nó linh hoạt hơn. Tiếp theo chính là thời khắc biểu diễn của ta. Là trong mười hacker đứng đầu thể giới ao, ta (137) nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ của đội trưởng cách xuất sắc.

      Ở nhà, Lam Lạc Phượng lúc này ngồi ở trước màn hình lớn, tìm kiếm thông tin về kết quả nhập học năm nay.

      Mà Lăng Lan lúc này chính là nằm ở sô pha cùng tiểu Tứ chuyện.

      "Tiểu Tứ, vị trí này, ngươi có thể đăng nhập mạng ?" Lăng Lan o lắng hỏi, biết tiểu Tứ có thể lên mạng dạo chơi bất kỳ lúc nào khi ở trong khoảng cách nhất định.

      Tiểu Tứ biểu cảm tự tin: " có vấn đề, xa chút đều được."

      "Tiểu Tứ, ta cho ngươi vào hệ thống của đồng quân trung tâm học viện là vì bảo đảm ta có thể vào ban 1 đặc biệt, ngươi đừng làm hành động gì quá lớn nghe chưa." Lăng Lan lo lắng nhắc nhở tiểu Tứ.

      Tuy rằng Lăng Lan rất tự tin, nhưng vì bảo đảm vạn nhất, vẫn quyết định nhờ tiểu Tứ xem thành tích của mình. thể , Lăng Lan là người rất cẩn thận.

      137 thành công lẻn vào hệ thống chủ trung tâm của học viện đồng quân, bất quá động tác của ta vẫn bị hệ thống bảo vệ của tiểu Tứ phát : "Di? Thực có người đến... Muốn chết." Tiểu Tứ nổi giận, loại hành vi này ở trong mắt nó ràng là loại khiêu khích. Phải biết rằng ở Internet, tồn tại của nó chính là thần, vậy mà có người sợ chết dám làm càn ở trước mắt nó.

      Lăng Lan cảm giác tiểu Tứ phẫn nộ, vội hỏi: "Thế nào tiểu Tứ?"

      Tiểu Tứ quyệt miệng cả giận : "Có người tiềm nhập, ta giống như muốn sửa đổi điểm của . Ta lập tức đem giải quyết ..." Tiểu Tứ hung tợn mà chuẩn bị mài dao soàn soạt hướng lên trời.

      "Đừng nóng vội, trước nhìn xem đối phương đến cùng là có ý gì, còn có ngươi thể tra vị trí đối phương sao?" Lăng Lan rất bình tĩnh, việc phá hư hành động của đối phương phải là biện pháp tốt giải quyết vấn đề, ngược lại làm đối phương đề phòng. Như vậy còn bằng nhìn xem tình huống trước, nắm đuôi của đối phương.

      Lăng Lan thích nắm chặt mọi chuyện trong tay rồi mới tùy cơ hành động, vả lại nếu đối phương có ý xấu cũng tuyệt đối nhân từ nương tay.
      vanlactamviem, lunalovegoodTrâu thích bài này.

    5. Trâu

      Trâu Active Member

      Bài viết:
      177
      Được thích:
      159
      Phần lý lịch của 10 đồng sinh lí lịch của hàn kế quân và lạc triều lạc lãng bị lộn 1 chút phải. biết nam 9 là chừng nào mới xuất đây

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :