1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nam nhân tương lai không dễ làm - Nhữ Phu Nhân

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 95:: Phá giải nhiệm vụ!

      "Người thu nợ." Con dao trong tay Lăng Lan tiếp tục đâm vào trái tim của trong những tên cướp, máu tươi phun ra văng về phía , lại tiếp tục lao về phía tên cướp khác.

      Phương thức giết người hung tàng của Lăng Lan khiến cho những tên giết người sợ hãi, chúng giữ thôn dân làm con tin nữa mà lao ra, vây Lăng Lan lại.

      "Tôi đâm trúng cậu ta.” Đột nhiên trong số chúng hô lên, nhìn máu tươi của Lăng Lan vẫn còn dính vũ khí của mình nhưng… đó cũng là việc cuối cùng có thể là, bởi vì ngay lập tức, bị Lăng Lan lấy sinh mạng.

      "Cố gắng lâu như vậy mà vẫn bị thương." Lăng Lan lạnh lùng nhìn vết thương nơi bả vai, dù máu cứ chảy ngừng nhưng cũng quá để ý đến nó mà vẫn tiếp tục lao về đối thủ tiếp theo.

      hy vọng xa vời mình có thể “lông tóc vô thương” mà giết sạch đám cặn bã, cầm thú này... Trước đây chọn nhẫn nại ngồi chờ cũng chỉ vì muốn hoàn thành nhiệm vụ này cách hoàn mỹ nhất, nhưng cảm giác nhẫn nại lại khiến cực kỳ khó chịu, nghẹn đến phát điên. Mà tại, tuy bị thương nhưng lại khiến cho tâm trạng của rất tốt, hưởng thụ cái cảm giác chiến đấu này, tự do tự tại.

      Đây mới là thứ mà mình muốn! có áp bách và khắc chế, có thể tự do làm những việc mình muốn làm!

      Đúng vậy, tôi muốn tự do!

      Người chính là những sinh vật kiên cường, chỉ cần có cơ hội sống bọn họ có thể bộc phát những sức mạnh mà bình thường thể có, những người trong thôn trang này cũng vậy.

      Nhìn những tên giết người từng người từng người ngã xuống, nhìn Lăng Lan tuổi nhưng mạnh mẽ lao vào đám người khiến cho những người dân trong thôn như tiếp được dũng khí, bọn họ vùng lên, nếu phản kháng thứ chờ đợi bọn họ chính là cái chết, mà họ… muốn chết.

      Vì chồng, vì con, vì cha, vì mẹ, tất cả mọi người dù nam hay nữ, dù già hay trẻ đều cầm lấy vũ khí quyết sống chết với hung thủ hủy hạnh phúc của mình.

      Tuy những người dân ở đây đều là những người dân lương thiện chân chất, thể đánh nhau, nhưng trong bọn họ đều có ý tưởng muốn báo thù, nên tất cả cùng liều mạng, người thể xử lý tên giết người hai, ba người cùng lao ra hành động.

      Khung cảnh bây giờ còn là trò chơi của những người mạnh nữa mà chỉ là trận đấu kinh hoàng, người chết chỉ có những tên giết người mà còn có những người dân trong thôn. người dân chết chung với tên giết người.

      Đây là phương thức chiến đấu đơn giản nhất của họ, những người gia hy sinh thân mình vì hậu nhân, ôm chặt những tên giết người cho dù chết cũng buông. Nếu như buông có người thứ hai, người thứ ba lao ra giữ, cứ thế….

      thể tiềm năng của con người là vô tận.

      Nhìn hành động hung hăng sợ chết của những người dân, đám giết người hoảng sợ, rồi khi nhìn thấy thủ lĩnh của mình bị Lăng Lan nhát chém đứt đầu, chúng càng sợ hãi rồi bỏ chạy.

      Tuy Lăng Lan làm hết khả năng nhưng vẫn để vài tên trốn thoát, điều này khiến vô cùng thất vọng, muốn tất cả bọn chúng phải nằm lại đây.

      Tuy bọn giết người bị chết ít nhưng thôn này cũng bị hủy, người dân trong thôn thỉ còn lại 3 phần, chủ yếu là phụ nữ và trẻ con, chỉ có số ít thanh niên, trai tráng còn sống, những người còn lại đều chết trong lúc phản kháng.

      Lăng Lan ở lâu, cảm thấy mình thích hợp ở lại nơi cần phải xây dựng lại này, mà những người dân trong thôn vẫn còn chìm trong bi thương nên ai chú ý việc Lăng Lan rời .

      "Ân nhân, đừng ."Lúc này, người thiếu niên dẫn đầu nhóm người chạy tới.

      Giọng này như đánh thức những con người còn trong bi thương, bọn họ nhanh chóng vây quanh Lăng Lan, thỉnh cầu đừng rời khỏi bọn họ.

      Lăng Lan có quay đầu, nhàn nhạt trả lời: "Tôi, phải là ân nhân của các ngươi."

      ", chính là cậu, nếu phải nhờ cậu xử lý gần hết đám cặn bã đó chúng tôi làm sao có thể phản kháng thành công mà còn đứng đây chứ.”Lời của Lăng Lan đương nhiên người dân trong thôn tin, nếu Lăng Lan giúp đỡ cho dù bọn họ có liều mạng cũng phải là đối thủ của đám giết người thành quen đó.

      "Cậu cứu chúng ta, chúng ta nguyện ý nhận cậu vì chủ." Những người trong thôn có lẽ là thiện lương, cũng có lẽ vì muốn có cường giả bảo vệ cho nên đề nghị của người thiếu niên khiến cho tất cả mọi người đều đồng ý, bọn họ nguyện ý trở thành tôi tớ của Lăng Lan.

      Hình ảnh bây giờ của những người dân khiến Lăng Lan nhớ tới bức hình thứ ba, nhân vật đó có vô số thuộc hạ, có lẽ đây chính là thời khắc mà người đó bắt đầu tích lũy thế lực. Nếu dựa theo lưu trình nhiệm vụ phải đáp ứng đề nghị này, sau đó trải qua sáu bức hình rồi hoàn thành nhiệm vụ.

      Lăng Lan trầm mặc, vừa định mở miệng đồng ý chợt nhớ tới nội dung của nhiệm vụ lần nay, “ tìm con đường phát triển”, vậy nếu theo nội dung của 6 bức hình kia có phải là chính xác?

      Lăng Lan cảm giác mình như tìm được chốt điểm của vấn đề, khi phát nụ cười của người trong sáu bức hình là khác nhau mới bị hút vào trong…

      Như vậy có phải ý muốn con đường xưng vương của nhân vật chính trong câu chuyện là sai lầm? Cho nên mới phải tìm con đường chính xác.

      Lăng Lan luôn cảm thấy đáp án ở ngay trước mắt mình nhưng cố tình lại có thứ gì đó che mất chúng, càng sốt ruột càng mơ hồ, suy nghĩ có chút hỗn loạn.

      theo bản năng ngồi xuống, vận chuyển khí quyết dưỡng thân, loại bỏ tạp niệm.

      Lăng Lan lại lần nữa nghĩ về vấn đề vừa rồi, lúc này suy nghĩ lại từ đầu. Lúc nhìn thấy sáu bức hình với nụ cười khác nhau…

      Bức đầu tiên, nụ cười của người đó là tâm, là hồn nhiên, cũng là nhiệt thành, mà nụ cười ở bức cuối cùng chỉ còn là giả dối, cho có, nhưng phần nhiều là lạnh như băng. Như vậy nhân vật trưởng thành theo thời gian, từ thiếu niên đơn thuần trở thành kẻ vương giả đầy mưu và dối trá, trưởng thành đồng thời đánh mất hồn nhiên.

      Con đường phát triển chính xác? đột nhiên nghĩ đến có phải học tập gian cho rằng lựa chọn trở thành vương của nhân vật chính là sai lầm hay ?

      . , ... Lăng Lan cảm thấy dự đoán này có chút vấn đề, có lẽ nó còn có ý nghĩa sâu hàm hơn nữa... Lăng Lan nghĩ tới những bức hình mà nhìn thấy ở trong thông đạo, tuy rằng hình thái khác nhau, nội dung khác nhau nhưng tất cả đều có điểm giống nhau chính là cuối cùng những nhân vật đều trở thành cường giả.

      Điều này phù hợp với ý nghĩa của tồn tại của gian học tập, bồi dưỡng kí chủ trở thành cường giả là sứ mệnh duy nhất của nó, cho nên khi kí chủ lựa chọn con đường trở thành cường giả, học tập gian ngăn lại, thậm chí là càng vui mừng. Cho nên bức hình nhân vật chính muốn trở thành vương giả tuyệt đối là có vấn đề .

      Như vậy vấn đề là ở đâu? Ở chỗ tâm tình sao? gian học tập có phải phê phán việc ký chủ đánh mất chính mình ?

      Lăng Lan nghĩ đến đây cảm giác như được khai sáng, cánh cửa bị khép chặt lâu nay từ từ mở ra khiến cho những câu hỏi từ trước đến nay của như có câu trả lời.

      Lăng Lan thầm nghĩ: tuy rằng nhân vật chính trở thành vương giả nhưng người đó lại mất hồn nhiên và nhiệt thành lúc bắt đầu, mất bản chất của mình. Nhiệm vụ này có thể là nhắc nhở mình điều mình muốn, ý tưởng của mình…

      Tôi muốn có thân thể khỏe mạnh, muốn sống tự do tự tại, muốn làm những việc mình thích làm, muốn nhìn thấy mưu quỷ kế, muốn trở thành coi rối của người khác, muốn có những người bạn thân thiết, muốn sinh đứa trẻ ưu tú….

      Đúng vậy, tôi ghét phiền toái, tôi muốn bị trói buộc.

      Lăng Lan bừng tỉnh, đứng dậy trả lời người thiếu niên: “Tôi cự tuyệt!"

      "Vì sao?" Thiếu niên thương tâm to, mặt vặn vẹo, ánh mắt lộ tia phẫn hận.

      "Người nắm giữ vận mệnh của các người chính là các người, liên quan gì đến tôi?" Lăng Lan lạnh lùng , đây là tiếng lòng của , "Dựa vào cái gì mà tôi phải nhận các người? Dựa vào cái gì muốn tôi chịu trách nhiệm cho các người chứ? ai có thể bắt buộc tôi làm việc tôi muốn, ai.”

      "Nếu vậy vì sao cậu lại cứu chúng tôi? Thà để chúng tôi chết trong tay đám người đó cho rồi.” Người thiếu niên khóc, người dân trong thôn khoác, trời cũng bắt đầu đỗ mưa như bất mãn với thái độ lãnh khốc, vô tình của Lăng Lan.

      "Có cứu hay là chuyện của tôi, có chết hay là vì chính bản thân các người..." Lăng Lan bỏ lại câu rồi chút lưu luyến nào xoay người .

      lựa chọn trở thành người tự do, làm những việc mình thích, chứ vì cảm nhận của người khác mà thay đổi chính mình.

      Dần dần Lăng Lan rời xa thôn trang kia tới vùng sườn núi hoang vu, biết lựa chọn này của mình là đúng hay , nhưng hối hận. Ngược lại, trong lòng còn cực kỳ thoải mái, bởi vì nhiệm vụ lần này giúp nghĩ lần nữa con đường mà bản thân phải , vì bị khống chế, trói buộc, vì có thể sống tự do, tự tại, vì có thể sinh ra đứa trẻ ưu tú, cần trở nên mạnh hơn nữa.

      Đúng lúc khi Lăng Lan muốn hô to tiếng để phát tiết úc khí trong lòng đột nhiên trước mắt lại xuất cái lốc xoáy màu đen, lập tức hút vào trong đó.

      Chết tiệt, lại tới nữa! Lăng Lan chỉ có cơ hội câu này rồi bị lốc xoáy màu đen hút vào.

      Vùng đất lại khôi phục lại bình thường, giống như Lăng Lan chưa từng xuất .

      Nhất hào ngồi trong gian trầm tư bỗng bừng tỉnh, ta ngay lập tứ biến mất. cùng lúc đó, Ngũ hào và Cửu hào vẻ mặt kinh hỉ cũng biến mất trong gian của từng người rồi cùng xuất ở cửa ra của đạo.

      Rất nhanh, trước mặt bọn họ xuất lốc xoáy màu đen, bóng dáng nho từ trong đó bị bắn ra ngoài.

      Lăng Lan chút hoang mang ở trung điều chỉnh tư thế rồi an ổn đứng mặt đất.
      "Lăng Lan, chúc mừng quá cửa ." Nhất hào đạo sư lạnh lùng ra.

      Ngũ hào và Cửu hào liếc mắt nhìn nhau, khóe miệng từng người lộ ra chút ý cười, cảm xúc của Nhất hào cũng bình tĩnh như mặt ngoài vậy đâu.

    2. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 96:: Lấy tên bá đạo!

      Lăng Lan kinh ngạc nhìn ba vị đạo sư trước mặt, nghĩ tới nhiệm vụ lần này của lại khiến cho ba vị đạo sư cùng xuất , đặc biệt là người luôn luôn lạnh nhạt Nhất hào cũng đến chúc mừng khiến Lăng Lan có chút thụ sủng nhược kinh.

      "Các vị đạo sư, có việc gì sao?" Lăng Lan hỏi.

      Cửu hào là người nóng vội nhất, trực tiếp hỏi: "Lăng Lan, em lựa chọn đạo gì?"

      "Đạo?" Lăng Lan ngẩn ra rồi lập tức lĩnh ngộ vội : "Em lựa chọn đạo này."

      "Làm sao có thể?" Cửu hào vẻ mặt thể tin, chỉ cần có người qua cửa có nghĩa người khảo nghiệm tìm được đạo của mình, vì sao Lăng Lan lựa chọn đạo này chứ? chỉ có Cửu hào tin, ngay cả Ngũ hào luôn luôn tà khí cũng tin, chỉ có Nhất hào thâm trầm nhìn ra ý tưởng gì.

      "Kỳ thực cũng thể chọn." Lăng Lan ngượng ngùng vuốt đầu cười, "Em lựa chọn đạo của chính mình, sau đó gian liền qua cửa rồi xuất ở đây.”

      Hai mắt Nhất hào sáng ngời bắn ra tinh quang, Ngũ hào và Cửu hào vẻ mặt khiếp sợ, rồi mừng rỡ…. Bọn họ quá may mắn, vậy mà có thể dạy ra người tự tìm được đạo mà mình muốn , người như vậy nhất định trở thành nhân vật nổi tiếng khắp trời đất trong tương lai.

      Lăng Lan tiếc nuối : "Đáng tiếc em cũng biết có thể hoàn thành đạo này được hay , vì nó phải dựa vào chính em để tự tìm đường." Nơi Lăng Lan xuất sau khi bị hút vào lốc xoáy lần hai chính là khoảng trời trống rỗng, có gì cả, chỉ có bụi mờ mịt, có gì tồn tại ở đó chỉ trừ Lăng Lan lơ lững giữa trung.

      Lúc Lăng Lan hoang mang gian đó bỗng vặn vẹo cuối cùng trở thành con rồng màu xám cực lớn đánh về phía Lăng Lan.

      Khi Lăng Lan hoảng sợ muốn tránh né phát bản thân căn bản thể cử động, chỉ có thể trơ mắt nhìn con rồng này nuốt sống chính mình.

      Ngay lức ấy, vô số hình ảnh lên trong đầu Lăng Lan. Thế giới vô số đạo đều xuất ở trước mắt , sau khi trải qua vô số hình ảnh từ đau khổ đến sung sướng Lăng Lan lại bừng tỉnh, lúc này phát mình bị tổn hao gì mà đứng giữa khoảng trời, giống như những hình ảnh vừa rồi chỉ là giấc mộng Nam Kha.

      Lúc này giọng từ xa truyền đến: "Đây là vô số đạo, trong số chúng chính là đạo của con, con muốn chọn cái nào?”

      "Đạo? Chính là con đường tiến hóa mà bản thân mong muốn sao?" Lăng Lan đăm chiêu hỏi.

      "Vừa rồi phải con thấy toàn bộ sao?" Giọng xa xăm vọng lại trả lời.

      "Thù hận, điên cuồng, nhẫn, khắc chế, trói buộc, trách nhiệm thậm chí còn có thiện lương và giết hại, mỗi người đều bỏ qua năng lực của chính mình. Đây là cái giá phải trả để tiến hóa sao?" Lựa chọn này khiến Lăng Lan vui. Chẳng lẽ vì biến cường mà nhất định phải từ bỏ chính mình sao?

      "Đạt được và trả giá. Vốn là công bằng, bỏ qua hay tiếp thu, đều tùy vào lựa chọn của mỗi người." Giọng thanh lãnh vô tình nhưng cũng ra chân tướng. đến cùng đây cũng là lựa chọn của chính mình.

      "Công bằng sao?" Lăng Lan nhắm hai mắt lại, nhớ tới những hình ảnh mà mình vừa nhìn thấy lúc nãy, có bi thương, có sung sướng, nhưng cuối cùng những người đó đều trở thành những người được lưu danh lịch sử, đều đứng vạn người. Nhưng…dù lựa chọn con đường nào mỗi người họ đều đánh mất thứ gì đó, cho dù là chọn nhân đạo thứ bọn họ đánh mất chính là người nhà của mình----nhân đạo-là bác ái, thiên hạ, bình đẳng với mọi người, như vậy người nhà phải làm sao???

      tin những người chọn con đường nhân đạo chỉ đơn thuần vì chính mình, phần lớn hẳn là vì người nhà của mình , nhưng cuối cùng sao? Khi bản thân có thể hoàn thành ý nguyện của mình mọi thứ thay đổi, còn người nhà ở bên cạnh nữa, như vậy ý nghĩa của việc mạnh lên là gì?

      Lăng Lan quả muốn mạnh lên, bởi vì muốn lại ủy khuất bản thân mình, nếu đủ mạnh, quân công của cha bị người khác chú ý, cuối cùng thể để giả trai mà đoạt lại.

      rất muốn sinh đứa trẻ ưu tú, nhưng với thân phận này, phải càng mạnh lên mới có thể đánh bại người nhìn trúng, chọn gen tốt nhất cho đứa trẻ của .

      cũng muốn cho con của mình cuộc sống quang minh, chính đại, trưởng thành khỏe mạnh dưới thương vô bờ của …..

      Tất cả những thứ đó đều cầu phải mạnh mẽ hơn, thậm chí phải đứng ở nơi cao nhất của thế giới.

      Nhưng dù vậy cũng muốn bỏ những thứ mà mình có bây giờ.

      muốn trở thành người điên cuồng hoặc là ác nhân nên chắc chắn con đường sát đạo hoặc ma đạo. muốn trở thành thánh mẫu, chúa cứu thế khiến con của mình phải cuốn vào vòng vây lục đục phân tranh từ nên cũng chọn vương đạo, những thứ như vô đạo hay hữu tình đạo đều là những thứ vớ vẩn, còn văn đạo, võ đạo Lăng Lan căn bản là nghĩ tới...

      Lăng Lan đem tất cả các đạo phân tích kỹ càng phát tìm thấy đạo mà mình muốn , bất mãn : " phải bên trong có đạo thích hợp với tôi sao? Vì sao tôi thấy, căn bản là có?"

      Giọng thanh lãnh lại truyền đến lần nữa: " đời này có hàng ngàn, hàng vạn đạo, làm sao con biết có đạo nào thích hợp cho mình?”

      Lăng Lan phản ứng rất nhanh: " cách khác, những gì mà tôi thấy nãy giờ chỉ là ít đạo thôi sao? Vì sao cho tôi xem hết chứ?”

      Giọng lại vang lên, nhưng lần này có chút bất mãn: "Nhân duyên trùng hợp nên mới cho ngươi xem chút đạo Thiên Cơ, đừng được tấc lại đòi thước.”

      Lăng Lan cũng để ý giọng bất mãn, ngược lại còn tìm thấy đáp án của mình: " khi như vậy tôi muốn chọn những đạo vừa mới thấy đó."

      Câu trả lời của Lăng Lan khiến giọng ấy có chút khiếp sợ: "Vì sao?" Những người trước kia mỗi khi đến bước này đều vui vẻ chọn đạo, rồi nhận sắp đặt. Vì sao tới người này lại bỏ qua cơ hội tốt như vậy? Nó hiểu.

      " phải đời này còn có vô số đạo sao? Tôi muốn tìm đạo thích hợp nhất cho mình.” Lăng Lan trả lời nghi vấn của nó, ý trêu tức.

      Giọng kia nhất thời trở nên hổn hển: "Những đạo mà tôi đưa cho đều là những đạo tự có năng lực, kinh nghiệm, nó có thể khiến nhanh chóng phát triển, nhanh chóng thành công nhất. Còn những đạo khác đều phải dựa vào chính mày mò tìm kiếm, có thể thành công giúp mạnh lên, nhưng nó cũng có thể thất bại khiến mãi mãi chả có gì, có phải bị choáng rồi hay ?”

      "A… giả bộ nữa?" Lăng Lan .

      Giọng kia bỗng chốc trầm mặc, Lăng Lan tiếp tục : "Là hệ thống học tập gian phải , đừng giả vờ thần bí cao nhân, thẳng , đến cùng là có chuyện gì?"

      "Lựa chọn đường phát triển chính xác." Lúc này còn là giọng xa xăm vọng lại nữa mà là giọng của hệ thống quen thuộc.

      Lúc này Lăng Lan mới vừa lòng gật đầu, nãy giờ cứ giả vờ thần thần bí bí khiến quen chút nào: “Chẳng lẽ phải tiến hành theo từng bước của chương trình huấn luyện sao?” Lăng Lan hiếu kỳ.

      "Đạo là loại lĩnh ngộ, là loại cảnh giới, là loại lĩnh vực, nó phải là những con số cứng nhắc của các buổi huấn luyện." Hệ thống trả lời trống rỗng, nhưng Lăng Lan nghe hiểu được, nhận ra được chút ý tứ gì đó ở đây. Lúc này cảm ơn những thứ mà mình đọc được trước đây…lúc nào cũng có những thứ như thiên cơ xuất .

      "Tôi thấy những đạo này đều khá cực đoan..."

      Lúc này hệ thống học tập gian trả lời, có những thứ phải dựa vào kí chủ tự lĩnh ngộ.

      Qua vài phút, hệ thống học tập gian lại lần nữa hỏi: " lựa chọn những đạo này sao? Đó là loại đường tắt đó."

      Lăng Lan nhớ tới những tiểu thuyết tu tiên mà từng đọc, nó từng qua kinh nghiệm của người khác chỉ là để tham khảo mà thể bắt chước, bởi vì mỗi người là khác nhau, chỉ có bản thân tự mình lĩnh ngộ mới chân chính thích hợp với mình, có lẽ đạo cũng đồng dạng như thế...

      Lăng Lan có đáp án, lại lần nữa lắc lắc đầu: "Tôi chọn."

      "Chẳng lẽ muốn mạnh lên sao ?" Thanh của hệ thống có chút thất vọng, Lăng Lan là trong những kí chủ toàn diện về mọi mặt nhất mà nó từng đạo tại, nhưng nó hiểu vì sao lại muốn bỏ lỡ cơ hội biến cường này.

      "Tôi đương nhiên muốn, nhưng giống như ngươi vừa , đời này vô số đạo nhưng chỉ có cái là thích hợp tôi, như vậy tôi muốn tìm cái đạo ấy." Lăng Lan trảm đinh tiệt thiết .

      "Cho dù sau này có thể thành công cũng hối hận sao?” Hệ thống nhắc nhở.

      "Vĩnh viễn hối hận." là người có lòng tham, muốn dứt bỏ phần tình cảm mình có, có lẽ vì phần tham lam này mà mất cơ hội chạm vào đạo, nhưng tin tưởng, cho dù tìm thấy đạo của mình, vẫn có thể mạnh lên…

      " khi như vậy, đóng cửa truyền thừa của gian học tập..." Nếu kí chủ cần truyền thừa của đạo cũng cần phải tồn tại.

      Sau tiếng này, Lăng Lan bỗng cảm thấy những hình ảnh mà mình thấy lúc nãy như bị lấy ra, những hiểu biết từ từ biến mất, cuối cùng trở thành tia sét bay qua cuốn hết tất cả: “ muốn đạo như thế nào?”

      Lăng Lan thốt ra: "Lấy tâm làm chủ!"

      Câu “Lấy tâm làm chủ” vang vọng toàn bộ gian, ánh sáng trong mắt Lăng Lan càng lúc càng chói, lại kiên định : "Đúng vậy, lấy tâm làm chủ."

      " muốn đạo gì?"

      "Tự do, trói buộc, cho nên đạo tôi muốn chính là lấy tâm làm chủ …Cho dù gặp chuyện gì vẫn có thể tồn tại, tự do.”

      Lăng Lan ngẩng đầu, ánh mắt như nhìn bóng đêm hướng về phía ánh sáng, nhìn thấu toàn bộ bầu trời: “Đạo tôi muốn là bá đạo.”

      "Chúc mừng qua cửa ." Giọng hệ thống lại vang lên lần nữa thông báo tin tức tốt cho Lăng Lan, nhưng đợi Lăng Lan tiếp tục hỏi lốc xoáy lại xuất hút , tới khi bị quăng ra tới chỗ Nhất hào đạo sư.

      "Bá đạo sao?" Nhất hào nhìn Lăng Lan sâu, trong mắt xẹt qua tia vừa lòng. Đây mới là khí phách nên có của người đệ tử mà thích nhất, lựa chọn của Lăng Lan khiến ta vui mừng.

    3. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 97: Tiến vào thế giới ảo!

      Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, Lăng Lan liền bị mấy người Nhất hào đuổi ra đại sảnh của gian học tập, lúc này tiểu Tứ ngủ gật ở bên ngoài. Khi Lăng Lan vừa xuất ở đại sảnh tiểu Tứ liền giật mình, nó mở mắt nhìn Lăng Lan rồi vùng dậy lao tới ôm lấy .

      Lăng Lan đột nhiên bị gian học tập cưỡng chế bắt lấy ý thức khiến tiểu Tứ sợ hãi. Tuy nó cũng là nhân tố của gian học tập nhưng nó chỉ là người trợ giúp kí chủ xử lý những việc bên ngoài chứ thể khống chế hành vi của gian học tập, nó cảm thấy mình bất lực. Vì vậy nó quyết tâm nhất định phải nhanh chóng tiến hóa để có thể khống chế gian học tập, khiến kiện bị cưỡng chế mất ý thức còn tái diễn nữa.

      Sau biến cố này khiến Lăng Lan và tiểu Tứ đều tìm được mục tiêu tiến hóa của chính mình, hai người còn là nước chảy bèo trôi nữa mà là những người cố gắng, nổ lực vì tương lai.

      Lúc Lăng Lan tỉnh lại cuộc chiến lôi đài kết thúc toàn bộ, Lăng Lan đứng ở vị trí thứ hai trong lần tranh tài.

      Đối với vị trí này Lăng Lan cũng quá để ý, mục tiêu của phải là nằm ở học viện đồng quân nho này.

      Từ khi ra từ gian học tập, Lăng Lan dường như cảm nhận được tồn tại của đạo. Tuy chưa biết mình có thể mượn sức mạnh của đạo hay , nhưng vẫn cảm nhận được chút hơi thở của đạo ở xung quanh mình.

      cách khác, chỉ cần Lăng Lan tiết lộ chút hơi thở của đạo cho dù là học sinh năm mười cũng thể chống lại mà bị ảnh hưởng. Đây chính là đáng sợ của đạo, hạn chế năng lực của đối phương.

      Lăng Lan tin tưởng đạo chỉ đơn giản như vậy, chỉ là vì vừa mới tiếp xúc nên còn chân đạo là gì thôi. Vả lại còn có rất nhiều thứ cần phải nghiên cứu lại, ví dụ như biết cực hạn của đạo là ở mức nào, biết khi nào đạo của mình bị mất tác dụng, v..v…

      Bất quá tại Lăng Lan cũng có nghiên cứu vấn đề đó, giờ phút này, toàn bộ tâm trí của đều hướng về thế giới hư nghĩ (thế giới ảo-internet ấy ạ)

      Đúng vậy, những học sinh như Lăng Lan cuối cùng cũng có thể tiến vào hệ thống thế giới ảo ở thế giới. Có điều những học sinh như thể dạo tự do thế giới ảo của khắc Liên Bang được, các học sinh chỉ có thể hoạt động trong phạm vi thế giới ảo của gian học tập.

      Dựa vào lời Lăng Lan nơi này chính là Tân Thủ thôn, phải đợi thăng đến cấp nhất định mới có thể phiêu bạt giang hộc.

      Nhưng cho dù chỉ được hoạt động trong phạm vi hẹp mấy người Lăng Lan cũng rất hưng phấn. Sau giờ học, mọi người cùng hẹn thời gian và địa điểm gặp mặt rồi nhanh chóng trở về ký túc xá của mình, đăng nhập vào thế giới ảo.

      Thế giới ảo của thế giới ảo này giống với thế giới ảo ở kiếp trước của Lăng Lan, việc quản lý ra vào ở thế giới ảo này được Liên Bang quản lý cực kỳ nghiêm ngặt. Nó có hệ thống pháp luật gần giống với hệ thống pháp luật ở đời , thậm chí còn có nghiêm khắc hơn. Bởi vì trước đây thế giới ảo từng gặp tình trạng hỗn loạn khiến cho cả thế giời ngoài thực bị ảnh hưởng rất lớn, thậm chí còn khiến cho nhiều người chết ngay khoang đăng nhập, điều này làm cho Liên Bang thể quan tâm đến thế giới ảo hơn. Cứ thế hệ thống pháp luật trong thế giới ảo được xây dựng và ra đời.

      Đương nhiên, việc xuất của pháp luật ở thế giới ảo khiến cho nơi được xem là thế giới thứ hai của mọi người trở nên ngay ngắn trật tự hơn, cũng khiến nó nhanh chóng phát triển, trở nên phồn vinh vô cùng.

      Đầu não mạng của Liên Bang được thiết lập để dùng sóng điện não làm mật khẩu đăng nhập cho mỗi người vào thế giới ảo, mà sóng điện não của mỗi người là độc nhất vô nhị nên mỗi người chỉ có ID để đăng nhập, nếu như trong thế giới ảo mà người đó có hành động đúng như ăn cắp hay làm những việc vi phạm pháp luật rất dễ dàng bị tra ra, nếu chỉ vi phạm những lỗi bình thường người đó có thể bị phạt được vào thế giới ảo nữa, nếu vi phạm lỗi nặng thậm chí còn có thể phải tù.

      tại con người quen cuộc sống tại thế giới ảo, sinh hoạt trong thế giới thứ hai đó nên tất cả mọi người đều rất quý trọng ID của chính mình, ai cũng đều tuân thủ pháp luật. Đương nhiên nếu bạn sợ bị Liên Bang cấm quyền vào thế giới ảo bạn cứ thích làm những việc mình muốn.

      Ở thế giới này cũng có tồn tại của hacker nhưng hacker của thế giới này quá giống với thế giới trước của . Những người có thể trở thành hacker đều là những người có tinh thần bị biến dị, là những nhân tài trong thế giới ảo và cũng được xem là những con quỷ của thế giới ảo, bởi vì bọn họ có thể tiêu diệt ý thức của con người.

      Đương nhiên những thứ này cũng quan hệ đến Lăng Lan, lúc này hưng phấn bước vào khoang đăng nhập.

      Rất nhanh Lăng Lan tới căn phòng rất lớn, giống với đại sảnh của học viện, điều này làm cho trán Lăng Lan chảy xuống vô số đường hắc tuyến. nghĩ học viện lại vậy vô sỉ như vậy, xây dựng địa điểm đăng nhập từ đại sảnh của chính trường học.

      Lăng Lan nhìn phải nhìn trái nhưng tìm thấy nút thay đổi hình tượng, chỉ thấy cái cột sáng từ từ xoay tròn ở cách đó xa.

      Lăng Lan hoang mang chợt nghe thấy giọng quen thuộc vang lên: "Lão đại, muốn đổi hình tượng và tên sao?"

      "Tiểu Tứ? Sao ngươi lại xuất ở chỗ này?" phải là dùng sóng điện não để đăng nhập sao? Vì sao tiểu Tứ cũng xuất như vậy?

      Tiểu Tứ đắc ý : "Tôi là ai chứ? Tôi chính là thần trong thế giới ảo đấy nhé, chỉ cần ở đâu có tín hiệu đăng nhập chỗ đó tôi có vào nơi này như chơi?” đợi Lăng Lan tiếp tục đặt câu hỏi, nó lại hỏi "Lão đại, có muốn sửa hình tượng và tên hay ?"

      "Ta cũng nghĩ đến chuyện này nhưng biết chỗ thay đổi hình dạng, nó ở đâu vậy? Mau ." Lăng Lan cao hứng hỏi, đây là lần đầu tiên tiếp xúc với thế giới ảo nên có rất nhiều chuyện biết phải làm như thế nào.

      Tiểu Tứ nghe vậy vẻ mặt khinh bỉ : "Xin nhờ, lão đại, hình tượng ở nơi này được máy chủ thiết định là mình ảnh ngoài đời , cả tên cũng như vậy, cho nên ở đây mỗi người chỉ có ID thôi.”

      Lăng Lan buồn bực : "Như vậy đâu còn giống thế giới ảo nữa chứ, cũng giống như thế giới thực thôi.”

      " phải, việc chế định ID như vậy chính là cách làm đơn giản nhất để chính phủ có thể chế nơi này." Tiểu Tứ trả lời.

      Lăng Lan thở dài hơi, cảm giác hơi thất vọng, đột nhiên vội hỏi: "Tiểu Tứ, vừa rồi ngươi gì đó?"

      Tiểu Tứ khinh bỉ nhìn thoáng qua Lăng Lan, hoài nghi Lăng Lan có phải bị mắc chứng ngốc tạm thời hay : "Tôi hỏi lão đại có muốn thay đổi hình tượng và tên họ ?”

      Lăng Lan vỗ tay cái: "Chính là cái này." hiểu hỏi, "Tiểu Tứ, phải máy chủ dùng sóng điện não để tạo ID sao, làm sao ngươi có thể thay đổi tên và hình dạng của ta được?”

      Tiểu Tứ mất hứng, ai oan liếc mắt cái, vì bị Lăng Lan coi thường mà tức giận, nó hừ lạnh: " phải tôi từng sao, tồn tại của tôi chính là Thần trong thế giới này, đối với việc thay đổi sóng não của , chuyện như con thỏ thôi.”

      Lăng Lan kích động : "Này như vậy ta có thể có rất nhiều acc phụ sao?”

      Tiểu Tứ đắc ý : "Đúng vậy, bất quá tôi đề nghị trước tiên nên dùng cái chân thân , sau đó rồi mới dùng acc phụ, như vậy mới tốt, tránh lãng phí thời gian.”

      "Vì sao lại dùng acc phụ?" Lăng Lan cảm thấy mình làm những việc như trái pháp luật nên việc dùng acc phụ cũng chẳng để làm gì.

      Tiểu Tứ lại lần nữa khinh bỉ nhìn Lăng Lan: "Chẳng lẽ muốn dạo ở bên ngoài sao? Dùng hình tượng lớn hơn?”

      Lăng Lan sửng sốt, sau đó liền vui vẻ: "Ta có thể ra ngoài? bị giới hạn ở trong học viện trung tâm đồng quân sao?"

      Tiểu Tứ hài lòng với phản ứng chậm chạp của Lăng Lan nên nhắc nhở lần nữa: "Lão đại, tồn tại của tôi chính là tồn tại của thần mà... là...”

      Lăng Lan vui như điên, cho rằng mình còn bị nhốt ở học viện đồng quân này thêm vài năm nữa, nhưng ngờ bởi vì có Tiểu Tứ mà có thể nhanh chóng bước chân ra thế giới bên ngoài.

      Bất quá Lăng Lan rất nhanh khôi phục bình thường, rèn luyện trong gian học tập hơn 6 năm nên cũng muốn được thử nghiệm những trận cách đấu ở bên ngoài. rất nhanh đồng ý với lời đề nghị của Tiểu Tứ, rồi nhanh chóng đăng nhập bằng ID của mình để có thể hội lại với những người “tiểu đệ” chờ trong thế giới ảo.

      Vị trí đăng nhập mà Lăng Lan xuất là ở quảng trường lớn, kiến trúc giống hệt với quảng trường của học viện đồng quân trung tâm. Nơi đây chính là điểm đăng nhập thế giới ảo của toàn bộ học sinh thuộc học viện trung tâm.

      những băng ghế cách quảng trường xa, có vài bóng dáng ngồi chờ đến.

      Lăng Lan qua cười : "Các cậu là nhanh nha, còn tới sớm hơn cả tôi nữa.”

      Hàn Tục Nhã ngồi băng ghế có chút bất mãn : "Lão đại, cuối cùng cậu lại là người tới cuối cùng, mọi người đều chờ cậu nữa ngày rồi đó.”

      Lạc Triều ở bên cạnh Hàn Tục Nhã ngượng ngùng nhìn Lăng Lan cười cười, vẻ mặt vui mừng. Mấy ngày trước bởi vì sợ hãi ảnh hưởng đến mọi người nên các cũng dám tới lôi đài để cổ vũ cho Lăng Lan, điều này khiến Lạc Triều có chút thất vọng. Bây giờ có thể thấy Lăng Lan, tâm trạng của Lạc Triều bỗng tốt lên ít.

      Tề Long sớm mất kiên nhẫn nên vội : "Tớ hỏi NPC, ở đây có rất nhiều nhiệm vụ, nếu hoàn thành chúng ta có thể lấy tiền hoặc thậm chí có thể học thêm những chiêu thức cách đấu mới.”

      Tề Long cực kỳ thích thách đấu nên hoàn toàn thể chống cự với loại dụ hoặc ở chỗ này, khi vừa đến đây cậu xém chút bỏ lão đại nhà mình để theo con đường cách đấu thiêng liêng.

      Lăng Lan nhìn tất cả mọi người đều như có chuyện muốn làm nên : “Như vậy , chúng ta cũng nhau trao đổi tin tức liên lạc sau đó mỗi người tự hoạt động, nếu có vấn đề liên lạc lẫn nhau.”

      "Được!" Đề nghị của Lăng Lan nhanh chóng được mọi người đồng ý, họ cũng cho rằng hoạt động tự do có thể dễ dàng hơn. Cứ như vậy, mỗi người tự nhớ tin tức liên lạc của đối phương rồi từ biệt, mỗi người tự hành động tự do.

    4. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 9: Nhiệm vụ truyền thừa?

      Đợi cho tất cả mọi người đều rời tiểu Tứ mới xuất hỏi: "Lão đại, chúng ta tại nên làm gì." Tiểu Tứ xuất thân từ trong những nơi có hệ thống mạng hùng mạnh nhất mọi thời đại nên đối với việc bị nhốt trong thế giới hạn định khiến nó có chút hưng phấn nào.

      "Để tôi làm quen với Tân Thủ thôn này ...” Mặc kệ Tiểu Tứ có thích hay đối với Lăng Lan, thế giới ảo này mang đến cho rất nhiều hứng thú, đây là lần đầu tiên tiếp xúc với thế giới ảo, ngờ tới nơi này lại chân như vậy, lúc nhìn thấy đám Tề Long còn tưởng mình còn ở đời .

      Tân Thủ thôn? Là cái gì? Tiểu Tứ khó chịu, vì sao có những khi nó lại hiểu Lăng Lan gì chứ?

      Bất quá vì phá hủy hình tượng thông minh biết nên Tiểu Tứ thể mở lời hỏi Lăng Lan, chỉ lặng lẽ tìm trong cơ sở dữ liệu của bản thân bắt đầu dò . Rất nhanh, tiểu Tứ phát trong quyển tiểu thuyết võng du có xuất từ như vậy, sau khi đối chiếu, so sánh nó rốt cuộc biết Tân Thủ thôn nghĩa là gì.

      Tiểu Tứ nhìn thế giới bị hạn chế mình đứng rồi nghĩ tới ý nghĩa của Tân Thủ thôn, Tiểu Tứ bỗng cảm thấy cách của Lão Đại nhà mình cực kỳ chuẩn xác và sinh động, thêm lần nữa nó lại bị yên bác của Lăng Lan thuyết phục, hổ là lão đại của nó, biết mà.

      quan tâm đến tiểu Tứ rơi vào con đường mình lối về, Lăng Lan vẫn tiếp tục tìm hiểu thế giới ảo này. Sau khi mất gần ngày tìm hiểu, cũng có thể biết được toàn cảnh của thế giới này.

      Nơi này rất lớn, còn lớn hơn học viện đồng quân trung tâm gấp trăm lần, Lăng Lan nghĩ chắc mình phải mất mấy năm mới có thể hết được thế giới này.

      Ngoài ra, thế giới ảo này cũng quá giống với trong suy nghĩ của Lăng Lan, thời gian trong thế giới này giống hệt như trong thế giới , ở trong này ngày cũng bằng ở thế giới ngày.

      Lăng Lan ở trong thành phố này dạo vòng phát ở đây xuất bất cứ thứ gì kỳ quái thể giải thích, kể cả những thứ được bán trong các cửa hàng ở đây cũng là những thứ có thể tìm thấy ở thế giới . Sau khi hỏi vòng mới biết những thứ đặt mua trong thế giới ảo được chuyển tới vị trí mà mình chỉ định trong đời , có thể , chỉ cần trả tiền dù bạn ở nhà cả ngày cũng có thể mua những thứ thịnh hành nhất thế giới.

      Đương nhiên, ở đây có rất nhiều cửa hàng học tập, trong đó có vô số chương trình học, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ quy định có thể miễn phí học những chương trình này, đương nhiên nếu có tiền cũng cần làm nhiệm vụ, trực tiếp đổi là xong. Bất quá tiền ở thế giới này rất quý giá.

      Nếu có thể đổi điểm danh dự từ ngoài đời thực vào thế giới ảo tiền ở đây cũng quý giá như vậy, nhưng đáng tiếc, học viện vì muốn học sinh có thể nhanh chóng độc lập tự chủ nên hủy chức năng đổi tiền đó của mỗi học sinh, càng quá đáng hơn chính là nhà trường cũng rất keo kiệt cho học sinh bất cứ đồng nào khi vào thế giới mới này.

      Muốn ở thế giới ảo này mà có được thứ mình thích sao?? , mời các bạn nhận nhiệm vụ sau đó tự mình dựa vào hai bàn tay trắng mà gây dựng “cơ đồ:. Tất cả những NPC ở đây đều mỉm cười với học sinh câu này, mặc kệ cho chúng có vỗ ngực tức giận, ai oán thôi.

      Đương nhiên học viện cũng vô tình như vậy, bọn họ vẫn để những nhiệm vụ vô cùng dễ dàng dành cho học sinh mới thu thập tiền, đương nhiên, tính chất, độ khó của nhiệm vụ cũng tỷ lệ thuận với số tiền mà học sinh được hưởng. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ học sinh có thể lựa chọn đổi thành tiền học trực tiếp đổi thành chương trình học.

      Truyền thuyết ở thế giới ảo này có ghi lại, trong thế giới này vẫn còn khá nhiều tuyệt chiêu ngàn đời và những nhiệm vụ truyền thừa vẫn chưa được khai phá, nếu có thể tìm thấy những nhiệm vụ đó những học sinh ở đây có thể bước lên trời.

      Đương nhiên muốn nhận những nhiệm vụ cao cấp như vậy cũng dễ dàng, nó cầu vận khí và cơ duyên, bất quá cho dù có người nhận được những nhiệm vụ này việc có hoàn thành nó hay mới là điều quan trọng, dù sao những thứ tốt như tuyệt chiêu hay truyền thừa cũng dễ dàng có được như vậy.

      Bây giờ Lăng Lan của chúng ta chỉ mới là học sinh năm nhất, những chuyện được che dấu đó cũng chả biết gì, lúc này chỉ muốn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, có chút tiền rồi tìm hiểu về thế giới được xưng tụng là thế giới thứ hai của loài người.

      Lăng Lan bởi vì có được tiểu Tứ nên ở thế giới ảo này có thể là như cá gặp nước. Đối với những nhiệm vụ xuất mỗi ngày, tiểu Tứ cẩn thận lọc giúp cho Lăng Lan để chọn những nhiệm vụ có tỷ lệ thành công cao nhất, nhiều tiền nhất để Lăng Lan có thể trở nên giàu có.

      Đương nhiên nếu Lăng Lan muốn, tiểu Tứ cũng có thể hủy lệnh cấm mà học việc ban ra nhân vật ảo của để đổi tiền thành thành tiền trong thế giới ảo, nhưng Lăng Lan trực tiếp cự tuyệt . cảm thấy bởi vì có tiểu Tứ mà mình được hưởng lợi quá nhiều, muốn lại gây quá nhiều chú ý nữa, quyết định làm thấp giá trị bản thân.

      Đương nhiên, Lăng Lan sở dĩ cự tuyệt tiểu Tứ cũng bởi vì ưu thế rất lớn đó là điểm chiến tích, ở đây có thể đổi điểm chiến tích thành tiền. Lăng Lan đoán đây là cơ chế mà học viện dùng để bồi dưỡng những nhân tài có năng lực tài chính, dựa vào năng lực của mình để có thể nhận được những thứ tốt nhất, đây cũng là phương pháp giáo dục phù hợp với học viện đồng quân trung tâm.

      Lăng Lan cứ như vậy ở thế giới ảo của học viện đồng quân bận rộn năm. Trong thời gian này, trải qua hai lần xếp lớp nữa và ở cả hai lần đều đứng ở vị trí thứ 4, lần đầu tiên là do gặp phải Lạc Lãng ở vòng bán kết, nhận thua, lần thứ hai à đụng phải Tề Long cũng ở vòng bán kết, cũng nhận thua.

      Đừng trách Lăng Lan có tinh thần chiến, bởi vì thực lực kém nhau quá xa cho nên đối với Lăng Lan, việc cùng đánh bọn họ dễ giống như bắt nạt con nít, hơn nữa đối với bọn họ cũng tốt gì. Nếu phải vì bảo đảm có thể nhận được những thứ tốt nhất từ trường học Lăng Lan cũng muốn đánh nhóc với đám này.

      Hành động này của Lăng Lan cũng khiến cho những người năm từng có hứng thú với cũng còn theo dõi nữa, hai lần có trong top 3, cần để ý.

      Bất quá Lăng Lan căn bản để ý những vấn đề này, học viện đồng quân chỉ là nơi học tập, nó phải chỗ để tranh tài. Hơn nữa mỗi ngày của đều có rất nhiều việc phải làm, nào là học chương trình học tập của học viện đồng quân, rồi còn nhiệm vụ phải làm trong học tập gian, còn phải rút ra thời gian để nghiên cứu đạo của mình, tóm lại mỗi ngày Lăng Lan đều hận vì sao thế giới phải ngày 48 giờ. Đương nhiên cũng quên mỗi ngày phải làm nhiệm vụ mà tiểu Tứ chỉ điểm để kiếm tiền.

      hôm khi Lăng Lan tiến thế giới ảo làm nhiệm vụ bất ngờ nhận được vô số tin nhắn từ những người bạn của mình, đám Tề Long sốt ruột tìm .

      "Chuyện gì?" Lăng Lan cực kỳ tò mò, tuy rằng bọn họ vẫn thường liên lạc với nhưng chưa bao giờ giống như hôm nay, tất cả đều gởi tin nhắn tới, chỉ có thể là có chuyện lớn xảy ra rồi.

      "Lão đại, cậu ở đâu?" Tề Long lớn giọng xém chút làm điếc lỗ tai Lăng Lan.

      Lăng Lan kiến trúc quen thuộc xung quanh trả lời: "Phòng điện học vật lý, học 100 cách tấn công của điện."

      Lần này Lăng Lan chuẩn bị hoàn thành nhiệm vụ của giáo viên điện vật lý sau đó tới nơi dạy của khoa vật lý để học những thứ kiến thức mới, ở đó chuyên môn dạy -.

      "Ha ha a... Lão đại dấu nghĩ tới cậu lại làm tới nhiệm vụ này, trăm đòn tấn công của điện cũng muốn học." Tề Long ngây ngô cười, nghe khẩu khí của Lăng Lan cậu đương nhiên biết lão đại ghét bỏ giọng quá lớn của mình, nhưng mà cậu kích động, căn bản thể khống chế.

      "Trước đừng nhận nhiệm vụ đó..." Tề Long đột nhiên nhớ đến lão đại muốn làm gì vội ngăn cản. Phần thưởng của nhiệm vụ đó đúng là khiến người khác mở to mắt, chảy nước miếng nhưng.....

      "Lý do?" Lăng Lan cũng phải là người vì lời của người khác mà dễ dàng buông tha cho mục tiêu của chính mình. nhàn nhạt hỏi, nếu Tề Long cho lý do thuyết phục mới dừng nhiệm vụ làm.

      "Mau tới phố cơ giáp, chỗ này xuất nhiệm vụ truyền thừa." Tề Long thanh đè thấp cũng khó dấu được hưng phấn, cậu sắp kích động đến điên rồi.

      "Nhiệm vụ truyền thừa? Thiệt hay giả vậy?" Lăng Lan nghe được tin tức này cũng kinh ngạc. Trong năm lăn lộn ở đây dần dần biết được chút bí mật của thế giới ảo, cũng biết có những nhiệm vụ truyền thừa chờ người hữu duyên tới phát . Nhưng những thứ này chỉ là được nghe chứ chưa bao giờ có người tìm thấy, đương nhiên loại trừ trường hợp người phát dấu kín, tự học mình.

      "Đương nhiên là , nhiệm vụ này được học viện chứng thực, tại tất cả mọi người đều đến đó để có thể thử lần. Nghe những người từng vào khảo hạch của nhiệm vụ này rất kỳ lạ, bọn họ bị loại cực kỳ bất ngờ, chưa làm gì cả mà cứ thế bị đá ra. Bất quá cho dù vậy nhưng tất cả mọi người đều chờ để được vào thử lần. Lão đại, đó là truyền thừa, là truyền thừa." Tề Long như loa phóng thanh hưng phấn mà kêu to.

      Tề Long có biện pháp kềm chế hưng phấn, những nhiệm vụ như nhiệm vụ truyền thừa phải lúc nào cũng xuất ,chỉ có những người vương giả đạt vương cấp trở lên mới có thể có tư cách đưa những thứ mình có được truyền lại cho đời sau. Mà nhiệm vụ truyền thừa chính là cách mà người vương giả đó khảo hạch đệ tử tương lai của mình.

    5. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 99: con đường của mình.

      " phải đâu, nhiệm vụ truyền thừa phải đều dựa vào ngộ mà thể cầu sao? Làm sao lại thông báo công khai như vậy?" Phản ứng đầu tiên của Lăng Lan chính là nghĩ đây là trò đùa, nhưng nghĩ đến tính cách Tề Long tuy có tùy tiện nhưng cho tới bây giờ chưa từng đùa quá trớn nên liền hỏi lại.

      "Cái này tớ cũng , đoán chừng người cường giả tạo ra truyền thừa này thích làm người nổi tiếng để gây chú ý cho có nhiều người tài tới khảo nghiệm, nhưng mà, tớ thích….” Tề Long vui tươi hớn hở. Cậu cũng tự biết mình chả có duyên phận gì với mấy cái nhiệm vụ truyền thừa này, bỗng nhiên có cái từ trời rơi xuống, cậu điên lên cũng là may mắn lắm rồi.

      "Hóa ra là tuyển chọn!" .(*).Lăng Lan rốt cuộc cũng hiểu Đương nhiên lời này của Lăng Lan lại khiến cho Tề Long bên kia liên tục kinh thán, cảm thấy cách dùng từ vô cùng chính xác và linh động.

      Bây giờ, da mặt của Lăng Lan siêu cấp dày, việc sử dụng những từ ngữ ở kiếp trước khiến mọi người ngạc nhiên còn khiến xấu hổ nữa, thậm chí còn có vẻ tự đắc đối với “hiểu biết” của mình.

      lạnh nhạt với Tề Long mình qua ngay rồi lập tức gián đoạn cuộc hội thoại.

      Tuy Lăng Lan đối với nhiệm vụ truyền thừa mà công khai có chút tin, nhưng dù sao đây cũng là lần đầu tiên Lăng Lan tiếp xúc với cái gọi là truyền thừa nhiệm vụ khiến vô cùng tò mò, cho nên quyết định tạm dừng nhiệm vụ trong tay, tới chỗ của Tề Long để xem chút.

      Tiểu Tứ đối với quyết định này của Lăng Lan cũng rất tán thành, chỉ cần nghỉ tới việc mình chả biết gì về truyền thừa nó cực kỳ khó chịu và bất mãn, cho nên nó quyết định phải tìm hiểu về truyền thừa này kỹ để về sau có gặp trường hợp tương tự còn có thể thu hết về cho lão đại nhà mình… thể tiểu Tứ rất tham, nó muốn đem tất cả các nhiệm vụ truyền thừa thế giới ảo này lưới bắt hết…

      May mắn Lăng Lan phát ý tưởng lúc này của tiểu Tứ, nếu nhất định có vô số đường hắc tuyến chảy xuống, nhiệm vụ truyền thừa này cũng phải củ cải trắng mà mọi người ăn hằng ngày nha…

      Phố cơ giáp, nghĩa như tên, là nơi tập trung các cửa hàng cơ giáp, chẳng qua nó được đặt ở trong Tân Thủ thôn, ..là ở trong thế giới giới hạn của học viện đồng quân trung tâm. Mặt hàng mà nơi này bán là những mô hình cơ giáp với những tỷ lệ khác nhau, cung cấp những thông tin cho học sinh về những thứ vũ khí lợi hại nhất mọi thời đại. Cho dù là trai hay , những thứ khác có thể mua, nhưng mặt hàng cơ giáp này ai ai cũng phải có.

      Lăng Lan vừa đến phố cơ giáp nhìn thấy vô số học sinh chạy về hướng, Lăng Lan căn bản cần hỏi đám Tề Long ở đâu cũng biết được đường , đoán chừng tất cả học sinh đều biết được tin tức này mà chạy tới .

      Theo đám đông, Lăng Lan rốt cục tới nơi muốn đến. Nhìn dòng người xếp dài hơn 100m mà Lăng Lan nhịn được nhíu nhíu mày. Đoán chừng hơn nữa học sinh toàn trường có ở mặt ở đây.

      Lăng Lan đành phải lại liên lạc Tề Long mới biết bọn họ đến từ sớm nên đứng ở phía trước khoảng 60,70 m, bọn họ nghỉ tới chỉ mới có mấy phút ngắn ngủi mà lượng học sinh đổ dồn tới đây lại nhiều như vậy, bây giờ tình trạng của bọn họ cũng tiến thoái lưỡng nan, thể nhúc nhích chỉ có thể chờ tới lượt thí nghiệm mới thoát được ra ngoài.

      Lăng Lan thấy thế quyết đoán quay đầu, chuẩn bị làm nhiệm vụ bỏ dở vừa rồi. Nhiều người như vậy, đợi đến phiên biết phải đợi đến ngày nào tháng nào. Lăng Lan cũng có thói quen lãng phí thời gian, đối với thời gian là chưa bao giờ đủ.

      Bất quá tiểu Tứ lại ngăn lại, chờ chút sau đó liền chạy .

      Lăng Lan nghĩ đến năng lực của tiểu Tứ cũng nhẫn nại chờ, chẳng qua thích bị chèn ép giữa nhiều người nên nhanh chóng nhìn xung quanh...

      Những cửa hàng phố cơ giáp đều có ba tầng, mỗi tầng đều cao hơn những tòa nhà khác rất nhiều. Nguyên nhân là do những tòa nhà này cần phải có gian rộng để chứa các mô hình cơ giáp cao lớn, thậm chí còn phải để chỗ cho người mua có thể điều khiển cơ giáp thử trước, đương nhiên giá của những cơ giáp này cũng rẻ gì, nếu giúp đỡ từ bên ngoài dựa vào gom góp của học sinh biết khi nào mới có thể mua nỗi. Đương nhiên, nếu Lăng Lan muốn chỉ cần với tiểu Tứ tiếng, hai năm sau nhất định cơ giáp ở bên người.

      Tầng 2 của cửa hàng là nơi để những mô hình cơ giáp mini, đây là nơi là học sinh thường tới để chọn cơ giáp mà mình thích, còn tầng 3 là nơi đặt những mô hình ảo các loại cơ giáp mạnh mẽ nhất, những cơ giáp như vậy thường rất quý và cũng rất khó tiêu thụ nên cửa hàng chỉ để mô hình 4D, nếu ai muốn mua mới đặt hàng.

      Mặt tiền của từng cửa hàng cơ giáp đều được trang trí độc đáo và khác nhau, có khoa học viễn tưởng, cũng có giản dị, có cổ điển, cũng có đổi mới... Lăng Lan ngay lập tức chú ý tới cửa hàng trang trí hàng đèn lồng nối từ tầng 3 của khu nhà đến cột điện nơi đứng.

      Lăng Lan ánh mắt chợt lóe, có lẽ có thể lợi dụng thứ này.

      Thừa lúc mình còn chưa bị ép đến mức thể động đậy, Lăng Lan chạy chậm ra hai bước rồi đột ngột ngồi xuống phóng lên .

      "Ai u, ai đạp đầu tôi!" Mọi người đều chú ý đến phía trước nên khi có học sinh bị người khác đạp lên đầu, cậu ta liền nhìn xung quanh để tìm hung thủ, nhưng lúc này cậu chỉ có thể nhìn thấy tàn ảnh xẹt qua.

      "Có người nhảy lên ." ít người cũng chú ý tới động tác của Lăng Lan, ào ào hô.

      Chỉ thấy Lăng Lan bay đến tường cửa hàng, tay nắm lấy dây đèn lồng rồi búng người lên lần nữa, cơ thể giống như linh hầu, nhanh nhẹn đáp xuống nóc của cửa hàng cơ giáp.

      "Trời, còn có thể như vậy sao." Nhìn thấy cảnh này ít người như lĩnh ngộ, muốn đến phía trước là nhất định phải ở dưới đất. Mọi người phản ứng rất nhanh, bắt đầu bắt chước Lăng Lan leo lên cửa hàng. Bất quá bao lâu, khi mọi người cùng nhau đu lên dây đèn lồng để leo lên bi kịch xảy ra, chùm dây đèn bị đứt vì thể chịu nổi sức nặng của nhiều người, ngay lập tức mọi người đều rơi xuống.

      Nếu như vậy chỉ đứt cũng sao, nhưng lúc đó có quá nhiều người leo lên nên khi rơi xuống, học sinh trực tiếp giẫm đạp lên nhau rồi bị trục xuất ra khỏi thế giới ảo. Khi bọn họ đăng nhập vào lần nữa nhận được thư cảnh báo thể vào thế giới ảo bởi thân thể ở thế giới ảo bị phá hủy, phải mất 3 ngày để có thể hồi phục.

      Điều này làm cho vô số học sinh vỗ ngực liên tục, hối hận thôi, sớm biết như vậy bọn họ cần gì phải học theo người kia nhảy lung tung? Nếu an phận xếp hàng, đoán chừng ngày đêm sau cũng có thể đến phiên bọn họ thử nhiệm vụ.

      Lúc này Lăng Lan cũng biết vì hành động tùy ý của mình mà phát sinh thảm ở thế giới ảo, lúc này nhàn nhã nhảy qua những nóc nhà, vừa vừa tìm kiếm đám Tề Long.

      bao lâu liền nhìn thấy đám Tề Long bị chèn ép ở phía dưới, 1,2,3,…9 người, thiếu ai cả, mọi người đều ở đây.

      Trực tiếp gọi qua cho Tề Long, Lăng Lan đắc ý : "Bạn học Tề Long, tôi nhìn thấy cậu rồi." Khó được có lúc muốn trêu cợt bọn này, Lăng Lan ngồi ở mái hiên nhìn bộ dáng dáo dác nhìn xung quanh của đàn em mình.

      "Lão đại, cậu ở đây? Tớ thấy.” Tề Long kinh ngạc, cậu bị nhét ở trong này căn bản thể nhúc nhích, như vậy lão đại làm sao mới có chút xíu có thể đến gần bọn họ chứ?

      Hàn Kế Quân cúi đầu trầm tư, đột nhiên nghĩ tới cái gì ngẩng đầu lên, lúc này cậu nhìn thấy Lăng Lan cười hì hì vẫy tay với bọn họ.

      Quả nhiên là đứa trẻ thông minh, có thể nhanh chóng nghĩ ra điểm mấu chốt. Lăng Lan lại lần nữa xác nhận Hàn Kế Quân rất thông minh.

      Sau khi được Hàn Kế Quân nhắc nhở, đám Tề Long mới thấy Lăng Lan ngồi đắc ý cười nhìn bọn họ ở nóc nhà, lúc này Tề Long ảo não : "Vì sao tớ nghĩ đến chuyện này chứ.” Nếu thế giới ảo có thể giống với đời 100% đương nhiên có thể leo lên nóc nhà mà rồi. Đáng tiếc bây giờ quá chậm, bọn họ bị chen giữa đám người, có chổ để lấy đà nhảy lên nữa.

      Cuối cùng, bọn họ chỉ có thể tiếc nuối nhờ Lăng Lan điều tra nội dung của nhiệm vụ trước. Lăng Lan đương nhiên cự tuyệt tiêu sái phất phất tay với bọn họ rồi biến mất.

      Hàn Kế Quân cảm thán : "Lan lão đại chính là Lan lão đại, lúc nào cũng có thể nghĩ ra những thứ mà chúng ta thể tưởng tượng nổi, quả nhiên chênh lệch giữa chúng ta với cậu ấy là quá xa." Là người có ưu thế về thể thuật nên Hàn Kế Quân biết Lăng Lan mạnh như thế nào, nhưng cậu cực kỳ bội phục về trí tuệ của Lăng Lan, đây mới là người thông minh nhất.

      Tề Long liên tục gật đầu, có chút thất lạc : "Đúng vậy, chúng ta cùng học chiêu cách đấu, mỗi khi tới lúc luận bàn chúng ta chỉ có thể dùng nó để phòng vệ mà lão đại lại có thể đem nó trở thành lợi khí giết người."

      Tề Long hội thường quấn quít lấy Lăng Lan đòi so chiêu, nếu tâm tình Lăng Lan tốt cũng đồng ý. Hai người bọn họ cũng chỉ sử dụng những cách đấu thuật phổ thông, nhưng cùng là chiêu, lúc Tề Long vẫn còn rập khuôn làm theo lời của giáo viên Lăng Lan đem nó cải biên, đơn giản hơn, dễ dung hợp hơn, rồi biến nó trở thành của mình.

      Những người xem trận đấu có lẽ tình huống của bọn họ nhưng là đương , Tề Long lại rất ràng, Lăng Lan rất đáng sợ, khả năng của Lăng Lan sớm vượt qua bọn họ rất nhiều. Cậu thậm chí có ảo giác, áp lực mà Lăng Lan cho cũng đáng sợ như cha mình.

      Bởi vì mỗi lần bọn họ so chiêu Lăng Lan đều thu chiêu khi sắp đánh trúng điểm yếu của đối thủ, người ngoài có thể cho rằng hai người đánh ngang tay nhưng kỳ chính là Lăng Lan thu tay lại, thậm chí lúc so chiêu lão đại cũng có ý dẫn đường, khiến cho Tề Long biết nên đánh như thế nào là chuẩn xác.

      Cho dù Lăng Lan thu tay nhưng cậu vẫn có thể cảm giác được quyền phong mà nắm tay của Lăng Lan mang đến, nó đập thẳng vào da thịt khiến Tề Long cho rằng mình bị cắt vụn ra, rất khủng bố, Tề Long cho rằng chỉ cần thêm kích cậu có thể trực tiếp over.

      Lúc này, có thể nhìn ra tính cách kiên nghị của Tề Long, cậu bởi vì Lăng Lan cường đại, đáng sợ mà sa sút tinh thần, cậu càng bội phục Lăng Lan cũng càng liều mạng rèn luyện bản thân, quyết để mình quá kém cỏi so với lão đại, đây là tôn nghiêm của tiểu đệ.

      (*) chỗ này mình biết dùng từ nào.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :