1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nam nhân tương lai không dễ làm - Nhữ Phu Nhân

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 125: Đại thần xuất ?

      Trong phòng cách đấu tại hành tinh Lục Thâm Xanh, ba cơ giáp cố gắng vượt qua chướng ngại vật đường chạy.

      Cơ giáp hình người và cơ giáp hình chim rất nhanh hoàn thành bài huấn luyện của mình, chỉ còn cơ giáp hình bò tót là có chút chật vật, thậm chí chỉ mới hoàn thành được nửa quá trình.

      Hai cơ giáp hình người và chim hoàn thành nhiệm vụ lặng lẽ đứng bên tiến hành chuyện riêng, có giáp hình chim mang ý ghét bỏ : “Lư Hiểu Long này quá ngu ngốc, bảo lựa chọn điều khiển cơ giáp hình thú cho dễ mà tới bây giờ để hoàn thành bài huấn luyện cơ sở cũng phải tốn hơn mười lăm phút, thể hiểu nổi. Nội dung của cuộc khảo hạch còn khó hơn mấy bài huấn luyện cơ sở này tới mấy lần, còn phải vượt qua trong phạm vi năm phút nữa chứ, trời mới biết được khi nào mới có thể tốt nghiệp.”

      “Trước đây vì thấy ta hơi ngốc dễ sai sử, bây giờ xem ra là sai lầm của chúng ta, những người thể điều khiển cơ giáp là những người thể chơi chung được.” Cơ giáp hình người hậm hực , vì chính mình nghĩ tới loại tình huống này mà ảo não.

      “Chẳng lẽ chúng ta cũng phải ở chỗ này chung với ta sao? Nghe mấy người tốt nghiệp trước chúng ta , khi chân chính tiến vào thế giới bên ngoài chúng ta có thể đổi được cơ giáp mới và tốt hơn, súng được nâng cấp thành pháo xạ, nghe thích vô cùng.” Cơ giáp hình chim có chút nóng nảy, cảm giác mình bị tên ngốc kia làm liên lụy.

      “Lúc trước chúng ta nghĩ tổ ba người, Hiểu Long làm tấm chắn tuyến , cậu phụ trách ngăn chặn , còn tớ phòng thủ đằng sau dùng khả năng viễn trình ngắm bắn, nếu chúng ta từ bỏ Hiểu Long như vậy chúng ta cần phải lên thế giới tìm đội viên mới…” Cơ giáp hình người tính toán để lợi nhất cho chính mình.

      “Chờ đồ ngốc kia tốt nghiệp ra có khi chúng ta sớm dung hòa với đội viên mới rồi, bây giờ tớ lo lắng biết ta có thể phối hợp với chúng ta , dù sao nhiệm vụ càng cao, càng cần phải dựa vào sức mạnh của đồng đội mới có thể hoàn thành được, lúc đó, đoàn đội chúng ta thể có bất kỳ nhược điểm nào được…” Cơ giáp hình chim mất kiên nhẫn, cũng coi trọng Lư Hiểu Long, luôn cho rằng Lư Hiểu Long kéo chân mình.

      “Được rồi, vậy chúng ta cần đợi , khảo hạch trước, bất quá chúng ta nên như thế nào bây giờ?” Cơ giáp hình người luôn đối với người khác hiền lành biết mở miệng như thế nào.

      “Để tớ, chờ đồ ngốc kia luyện tập ra tớ . Cơ giáp hình chim cũng hiểu cơ giáp hình người khó xử nên liền xung phòng làm việc.

      Đợi hồi lâu, cơ giáp hình bò tót mới từ trong sân huấn luyện ra, cả người mồ hôi ướt đẫm chạy tới chỗ hai cơ giáp đứng ngoài chờ, ngượng ngùng : “ xin lỗi, A Lập, A Đại, để hai người chờ lâu.”

      Cơ giáp hình chim than tiếng rồi hơn: “Hiểu Long, xem ra đến lúc chúng ta nên tách ra hành động rồi.”

      Cơ giáp hình bò tót hơi sửng sốt, trong lúc nhất thời hiểu ý tứ của bạn mình.

      “Tôi và A Lập bàn bạc xong, chúng tôi khảo hạch cơ sở trước, sau đó rời nơi này ra thế giới để chuẩn bị tài nguyên, làm nhiệm vụ thành lập tiểu đội.” Cơ giáp hình chim ra kế hoạch của mình.”

      Cơ giáp hình bò tót khó hiểu : “Nhiệm vụ lập tổ đội phải cần ít nhất ba người sao?”

      “Chúng tôi xem qua kênh diễn đàn của thế giới cơ giáp, đó có người chuyên môn nhận những nhiệm vụ này, cung cấp người để đủ quân số làm nhiệm vụ lập đội. Sau khi lập đội thành công, người đó lui ra, để những người khác có thể tiến vào.” Cơ giáp hình chim thầm mắng tiếng, vì sao lúc cần thông minh lại thấy thông minh, lúc cần lại thông minh lên như vậy, còn biết cần phải có ít nhất ba người mới có thể làm nhiệm vụ lập đội.

      “Hóa ra là như thế, vậy tốt quá. Tớ vẫn luôn lo lắng tớ làm liên lụy các cậu, trong khoảng thời gian này ta vẫn luôn muốn các cậu tìm thành viên mới cần chờ tớ.” Cơ giáp hình bò tót thở dài nhõm, cậu cũng luyến tiếc khi phải chia tay hai người bạn kiên nhẫn cho kém thông minh mà trở thành bạn mình này.

      “Ha hả, hóa ra cậu cũng biết mình liên lụy đến chúng tôi……” Cơ giáp hình chim cười xấu hổ, trong lòng thập phần ảo não, hối hận mình biết ý nghĩ của đối phương, nếu cũng cần tìm cớ, cáu giận. biết như vậy vì sao sớm chứ, là bằng hữu chân chính tuyệt đối cần liên lụy bọn họ.

      “Hiểu Long, việc này đừng quá để ở trong lòng, chúng ta mãi mãi là bạn tốt, cậu ở chỗ này cố gắng luyện tập, đừng để kém chúng tớ quá xa.” Cơ giáp hình người cảm giác được trong lòng cơ giáp hình chim tức giận nên vội vàng . Nếu chuyện bọn họ vứt bỏ đồng đội bị người khác biết được, như vậy tiểu đội bọn họ chắc chắn thể chiêu người mới, cho dù là thế giới ảo hay thực tế ngoài đời, vứt bỏ đồng đội là hành động đáng lên án, bị người khác khinh bỉ, phỉ nhổ, cậu ta (cơ giáp hình chim) cũng muốn treo cái tội danh này lên đầu.

      Cơ giáp hình bò tót ngượng ngùng mà trả lời: “Ừm, tớ nỗ lực, nhất định phải mau chóng thông qua khảo hạch, đuổi kịp các cậu.”

      Người điều khiển cơ giáp hình chim bĩu môi cho là đúng, bất quá bị cơ giáp hình người cảnh cáo, cơ giáp hình chim đành phải câu an ủi: “Kỳ cần quá sốt ruột, chờ chúng tớ ở thế giới cơ giáp đánh nhiều tài nguyên, cậu cũng có thể lập tức đổi cơ giáp mới càng mạnh hơn.”

      Cơ giáp hình bò tót cảm động : “Cảm ơn A Lập, cảm ơn A Đại.”

      Cơ giáp hình người và cơ giáp hình chim ngay lập tức chuẩn bị tiến hành khảo hạch, cơ giáp hình bò tót cũng muốn quan sát khảo hạch của bạn mình nên ở lại xem, tiếp thu kinh nghiệm, cơ giáp hình người liền khuyên nhủ: “Cậu phải quan sát khảo hạch của những loại cơ giáp giống mình mới đúng, như vậy mới tốt cho cậu.”

      Cơ giáp hình bò tót thấy cơ giáp hình người rất có lý vì thế liền tìm vòng các sàn khảo hạch cơ giáp hình thú, rồi chọn phòng gần mình nhất rồi ra ngoài.

      Nhìn cơ giáp hình bò tót biến mất, cơ giáp hình người và cơ giáp hình chim mới lựa chọn bài khảo hạch của mình rồi được truyền tới gian khảo hạch.

      Lư Hiểu Long vừa mới tiến vào gian khảo hạch liền nhìn thấy cơ giáp thỏ ở nhảy múa bất quy tắc trung. Suy nghĩ đầu tiên mà Lư Hiểu Long nghĩ đến chính là mình bị hoa mắt rồi, sau khi dùng xoa xoa hai mắt, cậu mới tin rằng hình ảnh trước mặt là chân . Nhìn từng động tác nhảy linh hoạt của cơ giáp từng chướng ngại khiến Lưu Hiểu Long như nhìn thấy con thỏ sống sờ sờ nhảy thoăn thoắt, lung lung trong khu rừng.

      Hình ảnh đột nhiên dừng lại, Lư Hiểu Long từ trong ảo ảnh vừa rồi bừng tỉnh, lúc này cậu mới phát cơ giáp thỏ trước mặt hoàn thành xong nhiệm vụ. Cậu đột nhiên nhớ ra, mở bảng thông báo diễn đàn, hàng chữ đỏ nhấp nháy ở cùng: “Chúc mừng xxx lấy phút mười tám giây hoàn thành các thao tác điều khiển cơ giáp cơ bản, tiến vào top trăm bảng tinh .”

      “Bảng tinh top trăm!” Lư Hiểu Long cảm giác đôi mắt mình như bị hoa rồi, nghĩ tới mình có thể được may mắn rớt trúng đầu, vô tình tiến vào phòng khảo hạch rồi nhìn thấy nhân vật đại thần này, nếu mình có thể hấp thu chút kiến thức chắc chắn có thể vượt qua khảo hạch rồi…

      Bất quá, rất nhanh Lư Hiểu Long liền nhụt chí, bởi vì cậu phát , trừ thấy những động tác tuyệt đẹp, hoa lệ vũ động nhảy của đối phương, cậu chút cũng biết gì khác, trời ơi, đây lần quan sát thất bại mà, bỏ lỡ cơ hội tuyệt vời như vậy.

      Lư Hiểu Long click danh sách lựa chọn khảo hạch, ngoại trừ cơ giáp thỏ vừa kết thúc, trong phòng còn cơ giáp báo chuẩn bị bắt đầu.

      Lư Hiểu Long vừa mới ngẩng đầu lên liền nhìn thấy cơ giáp bao bay ra ngoài, biến thành đường lưu quang, thậm chí xuất đường tàn ảnh.

      “Cao thủ!” Lư Hiểu Long tuy biết thao tác của chính mình tốt, nhưng trình độ xem xét người khác vẫn rất lợi hại, lập tức cảm giác được vận khí của mình lại tới.

      Quả nhiên, bao lâu, đối phương liền tới khu chướng ngại vận động bất quy tắc. Cũng giống như cơ giáp thỏ lúc nãy, Lư Hiểu Long lại lần nữa cảm thấy mình như lâm vào ảo cảnh, cơ giáp báo trước mắt hóa thành con báo linh hoạt né tránh các chướng ngại, lao lên vồ mồi, chút do dự.

      Thời gian lặng lẽ trôi, Lư Hiểu Long căn bản quan tâm nhìn, cậu lại lần nữa đắm chìm trong hình ảnh trước mặt, cho đến khi con báo đó dừng lại.

      “Chúc mừng xxx lấy phút mười chín giây hoàn thành các thao tác điều khiển cơ giáp cơ bản, tiến vào top trăm bảng tinh .”

      “Chết tiệt, lát nữa mình nhất định phải tới chỗ rút thăm trúng thưởng cơ giáp để rút mới được!” Lư Hiểu Long cảm giác mình liên tục gặp được hai đại thần điều khiển cơ giáp liền biết RP của mình bạo rồi, có khí khéo mình còn có thể rút ra được cơ giáp trong truyền thuyết luôn.

      Nếu mình có thể nhận thức hai đại thần này tốt rồi, đáng tiếc đại thần nhất định lựa chọn tốt nghiệp rời . Lư Hiểu Long tiếc nuối vô cùng cũng có hứng quan sát người khác nữa, trở lại nơi luyện tập của mình. Lúc này, cậu lại nhìn thấy hai cơ giáp đại thần quen thuộc xuất trước mặt.

      “A…… Các người vì sao còn ở đây?” Giọng của Lư Hiểu Long như nổ vang trong phòng, hóa ra vừa rồi cậu còn chưa tắt microphone khai.

      Cơ giáp thỏ và cơ giáp báo muốn tiếp tục luyện tập, nghe thấy câu hỏi này đồng thời quay lại nhìn.

      Lúc này, Lư Hiểu Long như thấy được ánh mắt hoang mang của hai cơ giáp trước mặt, cậu tự tát mình mấy cái, dùng đau đớn để nhắc nhở mình tỉnh lại.

      “Các người phải đều tiến vào top trăm tinh sao? Vì sao còn chọn tốt nghiệp?” Lư Hiểu Long vẫn có biện pháp khống chế được tò mò, đem nghi vấn của chính mình hỏi ra.

      Bất quá, vừa xong Lư Hiểu Long liền có chút hối hận, biết hai vị đại thần có thể ghét bỏ giọng to như cái loa của mình , sau đó lựa chọn rời phòng này tìm chỗ khác luyện tập… Như vậy, hy vọng được kết bạn với hai đại thần này của mình tong.

      Quả nhiên, cơ giáp thỏ trực tiếp quay đầu nhìn thoáng qua cơ giáp báo, sau đó liền tiếp tục luyện tập động tác của mình. Đại thần quả nhiên là đại thần, phải dễ tiếp xúc như vậy, Lư Hiểu Long lại lần nữa ủ rũ cụp đuôi lên.

    2. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 126: Cảm giác ăn ý kỳ dị!

      Trong lúc Lư Hiểu Long hối hận giọng thanh lãnh truyền đến tai: “Luyện tập cơ bản là rất quan trọng, chúng tôi còn chưa nắm vững hoàn toàn cho nên chưa lựa chọn tốt nghiệp.”

      Lư Hiểu Long đột nhiên ngẩng đầu, phát là cơ giáp báo trả lời mình, trong lòng cậu cảm động vạn phần, hóa ra đại thần cũng phải tất cả đều lãnh ngạo, người điều khiển cơ giáp báo này giả ràng là người dễ ở chung người.

      Kỳ , Lư Hiểu Long hoàn toàn sai rồi, cơ giáp báo căn bản muốn trả lời vấn đề của cậu, chỉ là cơ giáp thỏ làm động tác ý bảo khiến cơ giáp báo thể ra mặt trả lời.

      Luyện tập chung với nhau mấy tháng, hai người loại ăn ý đến lạ thường, chỉ động tác tay, động tác đầu liền có thể biết đối phương muốn làm gì. Cũng giống như lúc nãy, khi cơ giáp thỏ quay đầu có lắc cái làm cơ giáp báo biết ý của bạn mình là muốn gì.

      “Nhưng mà…… hai người mạnh như vậy, chẳng lẽ còn chưa nắm vững các động tác cơ bản sao?” Lư Hiểu Long , thành tích như vậy còn đại biểu nắm vững các thao tác sao, như vậy những người chỉ đạt chuẩn để tốt nghiệp cơ phải căn bản xứng để điều khiển cơ giáp?

      “Mạnh sao? Nhưng phải trước chúng tôi còn có trăm người sao?” Cơ giáp báo cười tự giễu, hài lòng với thành tích của mình.

      Câu này của cơ giáp báo khiến cơ giáp thỏ lại lần nữa quay đầu nhìn. Khi nào hai người bọn họ trở thành “chúng tôi” rồi?

      xong câu này, người điều khiển cơ giáp báo cũng nhịn được tự cười trong lòng, ngẫm lại cũng thể tin được hai người bọn họ chỉ mới chuyện với nhau có lần. Sau đó hai người cực kỳ có duyên mà gặp trong phòng luyện tập, rồi từ từ chung với nhau, rồi trở nên ăn ý vô cùng.

      (ở đây gọi “” nha)

      Đương nhiên, cái này chủ yếu là do mình ta chủ động, sau cuộc chuyện lúc đó, lợi dụng tinh thần lực của mình để tra vị trí của đối phương, rồi làm bộ trùng hợp cùng tiến vào phòng huấn luyện.

      Bất quá quả cùng cơ giáp thỏ này rất có duyên, đôi khi đối phương cũng tự trùng hợp tiến vào phòng huấn luyện của (lúc này tiểu Tứ ngửa mặt lên trời cười dài: Chẳng lẽ chỉ có ngươi có thể phóng hỏa còn ta đây thể đốt đèn sao? Ha ha ha...)

      Có lẽ thần linh còn chưa từ bỏ cho nên mới ban người thiên tài tuyệt thế đến giúp đỡ .

      Lăng Lan cũng xem , vì vậy cũng dừng lại kế hoạch của mình, chọn tốt nghiệp rời , tiếp tục ở lại quán cách đấu luyện tập những động tác điều khiển cơ bản. chỉ có như thế, còn nỗ lực luyện tập thể thuật cơ bản của học viện đồng quân nơi mình học, biết để xây lớp nền vững chắc, thể thuật cơ sở cũng rất quan trọng.

      chứng minh suy đoán của cũng sai, cuối cùng cũng cảm giác được chỗ tốt của việc luyện tập nền tảng thể thuật, thân thể lúc nào cũng yếu ớt, ốm yếu cuối cùng cũng có chút chuyển biến tốt, mà ở thế giới ảo, khả năng điều khiển của cũng đột biến, mấy lần đột phá cực hạn, thành tích càng ngày càng tiến bộ.

      Thông minh như đương nhiên sớm cảm giác được cơ giáp thỏ có ý muốn hướng dẫn mình, có lẽ cả hai người đều là những thiên tài điều khiển cơ giáp nên đều thưởng thức lẫn nhau, vì vậy đối phương mới nguyện ý lộ ra ít bí mật bí truyền của sư môn mình cho . Nếu , nhiều người điều khiển cơ giáp như vậy, vì sao lại chỉ quan tâm mình chứ, đối với ân tình này mãi khắc sâu trong lòng.

      Đương nhiên, bây giờ còn có biện pháp để báo đáp phần ân tình này, thậm chí còn thể lộ ra khuôn mặt của mình cho đối phương.

      Trước khi nắm giữ vận mệnh của chính mình, cần phải điệu thấp, được người để ý, được phụ những việc mà ông nội làm cho mình.

      biết , bởi vì lời tiên đoán kia mà ông nội liều mạng dấu thiên phú của mình, cố ý tuyên bố ra ngoài rất bình thường, cuối cùng bởi vì thiên phú quá mức bình thường nên đem trục xuất tới hành tinh Lục Thâm xa xôi, bảo vệ khỏi những kẻ quyền quý.

      Dù biết vậy nhưng vẫn khó chịu, muốn bị động mà lực chọn trốn tránh như vậy, muốn mình trở thành người mạnh nhất, sau đó đứng đỉnh cười xuống nhìn xuống. Đúng vậy, muốn nắm giữ vận mệnh của mình, muốn thay đổi lời tiên đoán khiến về mệnh của mình.

      Cơ giáp báo tự chủ được mà lâm vào trầm tư, mà Lư Hiểu Long cũng bởi vì câu của đối phương làm thay đổi tâm tình, nguyên bản muốn rèn luyện thao tác lại biến mất còn, Lư Hiểu Long tin tưởng, đại thần như vậy chắc chắn phải có nguyên nhân, như vậy cơ sở rất quan trọng. Cậu cần suy nghĩ liền nhanh chóng nhắn cho những người bạn tham dự khảo hạch của mình đừng vội lựa chọn tốt nghiệp rời .

      Vài phút lúc sau, bạn tốt hồi , hai người kia có ý thể ở lại với người “bạn tốt” là cậu, thậm chí trong thư gửi, hai người kia còn có ý châm chọc Lư Hiểu Long cố ý bọn họ ở lại để giữ chân, muốn họ trước.

      Dù học tập hơi chậm nhưng Lư Hiểu Long phải đồ ngốc, đương nhiên xem hiểu ý tứ che dấu trong đó. Lư Hiểu Long thập phần bị thương, cậu rất muốn giải thích với bạn tốt chút, thậm chí hy vọng bạn tốt có thể nhìn thấy đoạn ghi hình của đại thần mà cậu lưu lại trong liên lạc khí, nhưng hiển nhiên, hai người kia đưa cậu vào danh sách đóng liên lạc, chấp nhận trò chuyện với cậu.

      Cậu cố gắng liên lạc với bạn mình, nhưng cuối cùng lại nhận được tin đừng quấy rầy bọn họ, tới thế giới cơ giáp rồi, mọi chuyện còn nhàn nhã giống trong phòng huấn luyện nữa…

      Lúc này Lư Hiểu Long cảm giác được có chút đúng, nhưng cậu cũng muốn nghĩ sâu, cũng muốn hoài nghi bạn tốt của mình. Bây giờ, trước mắt cậu có hai lựa chọn, là chuyên tâm luyện tập các động tác điều khiển cơ bản cho đến khi mình thấy vừa lòng mới thôi, hai là luyện tập, nhanh chóng tham dự khảo hạch rồi ra ngoài hội họp cùng bạn mình.

      Lư Hiểu Long nhìn thoáng qua hai vị đại thần ngồi nghỉ ngơi sau khi kết thúc luyện tập, nghĩ nghĩ rồi quyết định vẫn qua dò hỏi chút, có lẽ đại thần cho mình ý kiến chính xác.

      Người điều khiển cơ giáp báo nhìn cơ giáp bò tót lại lần nữa tới gần mình nhịn được nhíu nhíu mày, , cũng quá thích tiếp xúc cùng người xa lạ, đây cũng là thói quen hình thành khi bị nhốt chỉ được sống trong trang viên.

      theo bản năng mà nhìn về phía cơ giáp thỏ, phát đôi mắt cơ giáp thỏ đột nhiên chớp chớp, tựa hồ cho phải duy trì thái độ tốt chút.

      Người điều khiển cơ giáp báo cười khổ, được rồi, nếu cơ giáp thỏ muốn thái độ của mình tốt chút vậy tốt chút . có biện pháp cự tuyệt người từng trợ giúp mình.

      “Tiểu Tứ, hình như sức nhẫn nại của người này cũng cao quá có phải ?” Bây giờ Lăng Lan lo lắng cho người điều khiển cơ giáp bò tót kia, nếu chọc giận cơ giáp báo, có khi nào đối phương trực tiếp bị mất ý thức luôn ?

      “Yên tâm, tiểu Tứ làm tốt chuẩn bị, bò tót chết được đâu.” Tiểu Tứ vui vẻ đáp, “Nếu chuẩn bị sẵn sàng, tiểu Tứ sao để nhân vật nguy hiểm như ở gần Lan lão Đại chứ, dù sao cũng là người có năng lực tiến hóa.” Lỡ có ngày nó ra ngoài chơi rồi lão Đại bị ta đụng phải sao, rất rất nguy hiểm.

      “Bất quá xem tình huống, tính tình ta cũng tồi, cũng nguy hiểm như chúng ta tưởng tượng.” Tiểu Tứ thực vừa lòng với biểu của đối phương, đem lão Đại giao cho như vậy, nó cũng liền an tâm.

      Tiểu Tứ đột nhiên cảm giác có chút đúng, cái gì mà kêu đem lão Đại giao cho …… A phi phi phi, lời này nhất định phải thu hồi! Dám mơ ước lão Đại của , đều phải chết! Tiểu Tứ bắt đầu mài đao soàn soạt, mắt bắt đầu bắn ra sát khí phóng về phía cơ giáp báo bên cạnh.

      Đương nhiên, loại hành vi này của tiểu Tứ bị Lăng Lan trực tiếp trấn áp xuống, Lăng Lan cực kỳ biết gì, vì sao đứa trẻ này luôn suy nghĩ vớ vẩn nhỉ. Lăng Lan đột nhiên phát , có đôi khi cùng chung ý thức cũng phải là chuyện tốt.

      Lư Hiểu Long đem chuyện của mình cho cơ giáp báo, Lăng Lan và người điều khiển cơ giáp báo đều biết chuyện gì xảy ra, hai người đều là nhân tinh, hoàn toàn biết Lư Hiểu Long đáng thương bị hai người được cho là bạn mình vứt bỏ.

      Lăng Lan thương hại mà liếc mắt nhìn Lư Hiểu Long cái, bất quá trong lòng vẫn cho rằng đây là chuyện tốt, ít nhất bây giờ bị người ta lợi dụng nữa, bây giờ bị so với sau này bị tốt hơn rất nhiều.

      Người điều khiển cơ giáp báo cũng có suy nghĩ giống Lăng Lan, hai người điều khiển cơ giáp nhìn nhau, hoàn toàn cảm nhận được ý nghĩ của đối phương, sau đó lại cảm thán cho ăn ý cần lời này.

      Đương nhiên hai người cũng trực tiếp đáp án ra, bọn họ và Lư Hiểu Long chỉ là bèo nước gặp nhau, đến mức quá quen thân.

      Người điều khiển cơ giáp báo nghĩ nghĩ : “Tôi kiến nghị cậu vẫn nên chuyên tâm luyện tập các động tác cơ bản, tuy rằng thời gian dài hơn chút nhưng ràng, nó càng thêm hữu dụng với những người bạn của cậu, cậu cũng muốn trở thành trói buộc của đối phương mà.” Thời gian có lẽ có thể cho cậu ta (Lư Hiểu Long) thấy ràng .

      Lư Hiểu Long liên tục gật, đại thần thể nghi ngờ chính là suy nghĩ lớn nhất của cậu.

      “Thiên phú đủ, chỉ có thể dựa vào nỗ lực để đền bù, cho nên đừng nghĩ qua loa quá cửa tốt, cố gắng luyện tập các động tác cơ bản , nếu cậu trở thành trói buộc của bạn mình.” Đương nhiên cái bạn tốt này là chỉ bạn tốt chân chính.

      Cơ giáp báo làm Lư Hiểu Long như ngộ ra, đúng vậy, cho dù tại tốt nghiệp ra ngoài sao, cậu cũng thể giúp đỡ bạn mình, như vậy còn bằng thành thành luyện tập động tác cơ bản ở đây, có năng lực sau này mới có thể giúp đỡ cho bọn họ.

      Lư Hiểu Long có quyết định liền cùng đối phương từ biệt, đương nhiên lúc rời , cậu cũng từng hy vọng có thể có phương thức liên lạc của hai vị đại thần, nhưng đáng tiếc lại bị cơ giáp báo uyển chuyển từ chối. Vì vậy Lư Hiểu Long cũng dám dây dưa nữa, cậu biết, có thể được hai đại thần chỉ điểm loại may mắn cầu mà được, nếu cứ tham lam biết có chuyện gì. Bất quá cậu vẫn báo báo tên của mình, hy vọng về sau có cơ hội gặp mặt hai đại thần có thể nhớ mình.

      Nhìn đối phương lưu luyến mà rời gian phòng, Lăng Lan khỏi mà tán thưởng: “ nghĩ tới cậu cũng có khả năng chuyện tốt như vậy.”

      “Phải ? Thoạt nhìn đây cũng là thiên phú của tôi.” Nghe đối phương khích lệ, tâm tình người điều khiển cơ giáp báo trở nên tốt vô cùng hảo, cũng tự mình trêu ghẹo.

      “Đúng vậy, xem ra phải nghiên cứu năng lực này của cậu mới được, thể lãng phí thiên phú tốt như vậy.” Lăng Lan nghe ra đối phương tự mình trêu ghẹo, liền cười trả lời. Lăng Lan cũng biết, bởi vì những lời này mà làm thay đổi thái độ ở chung của người điều khiển cơ giáp báo với mọi người xung quanh, cho nên nhiều năm sau khi gặp lại, Lăng Lan thậm chí nhận ra người bạn này của mình.

    3. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 127:

      “Ồ, nếu cậu như vậy, xem ra tôi thể nỗ lực rồi.” Người điều khiển cơ giáp báo rất nghiêm túc trả lời khiến Lăng Lan câm nín, chẳng lẽ với đối phương mình chỉ đùa thôi sao.

      Người điều khiển cơ giáp báo tạm dừng chút, sau đó tán thưởng : “Lần này tốc độ của cậu nhanh hơn tôi rồi, gần đây tôi mới gặp phải bình cảnh, vẫn luôn dừng lại ở mốc thời gian này, thể tiến thêm bước, xem ra tốc độ tay của tôi đến cực hạn rồi, thể thay đổi nữa.” Người điều khiển cơ giáp báo có chút mất mát , có lẽ đến lúc rồi .

      “Vậy luyện tập tốc độ tay.” Lăng Lan buột miệng thốt ra, mấy tháng ăn ý ở chung khiến có chút muốn đối phương rời . Bất quá, vừa dứt lời, liền cảnh giác lên, từ khi nào chút cũng đề phòng đối phương như vậy?

      “Luyện tập tốc độ tay? Luyện như thế nào?” Người điều khiển cơ giáp báp nghe Lăng Lan như vậy cũng đồng dạng khiếp sợ, bật thốt lên hỏi.

      Bất quá rất nhanh nhận ra đây có thể chính là bí mật truyền thừa truyền ra ngoài của người khác, làm sao có thể tham lam phương pháp huấn luyện của đối phương chứ: “ xin lỗi, tôi hỏi nhiều rồi.”

      có việc gì……” Lăng Lan thầm nhíu mày, sao trong lòng lại có cảm giác đành lòng nhỉ, giống như mình vừa làm việc ác thể tha thứ. Đây rốt cuộc là chuyện gì? Nếu phải tinh thần Lăng Lan kiên định chỉ sợ sớm bất tri bất giác ra phương pháp luyện tập.

      “Tiểu Tứ, ngươi có nhận thấy được cái gì thích hợp hay ?” Trong lòng Lăng Lan nhanh chóng gọi Tiểu Tứ đến cứu giá.

      có a…… Rất bình thường! Ế? Đây là cái gì? Dao động kỳ quái……” Tiểu Tứ hô lên, “Thế nhưng nhảy cùng tần sóng não với sóng não của lão Đại… Chờ chút, để tiểu Tứ tra lại trong cơ sở dữ liệu .”

      “Có gây nguy hiểm cho ta ?” Lăng Lan khẩn trương hỏi, thể trúng chiêu được, đối phương là phần tử quá nguy hiểm.

      Tiểu Tứ rà rà soát soát trong dữ liệu của mình rồi có chút vui sướng khi người gặp họa mà : “Cũng có gì. Năng lực này chỉ là có thể đem những mặt tốt đẹp của người phát ra năng lực đó được phóng lên vạn lần thôi. Giống nhưng nếu cảm thấy ta tồi, dưới tác dụng của loại sóng này, cảm đó đó trở thành vô cùng thích, thấy ta tốt vô cùng. Còn nếu có hảo cảm với ta cảm giác đó tăng lên thành tri kỷ. Còn nếu thích người đó… hắc hắc…lão Đại vậy thảm rồi, lập tức ta, chết cũng bỏ.”

      Nghe tiểu Tứ làm Lăng Lan tức trợn trắng mắt… đói khát đến vậy sao? Chỉ vậy mà bắt đầu xuân tâm nhộn nhạo sao?

      “Với lại loại năng lực này cũng có thể yếu bớt ác cảm của người khác đối với người phát ra năng lực, giống như có thể giảm mức độ cừu hận, sửa cách nhìn của người khác… Dù sao cũng là muốn tốt cho người phát ra năng lượng!”

      cố ý?” Lăng Lan cau mày, nếu đối phương cố ý dùng loại năng lực này, tuyệt đối đem liệt vào danh sách cự tuyệt lui tới, tuy rằng cảm thấy tốt đẹp, nhưng ai biết đây có phải là do năng lực của sinh ra hay ?

      phải, đây là năng lực trời sinh của ta, có thể , căn bản vận dụng được năng lực đó.” Tiểu Tứ vuốt cằm mà cười hề hề, “Hô hô hô…… Bởi vì đối với rất có hảo cảm, hy vọng cũng có thể thích cho nên năng lực này mới có thể theo tâm nguyện phát huy ra. Có thể , năng lực này chỉ phát huy người mà nguyện ý đối tốt thôi. Cho nên, chúc mừng , lão Đại, nằm trong hàng ngũ mà ta muốn quan hệ tốt.”

      Lúc này Lăng Lan mới thả lỏng lại, Tiểu Tứ thậm chí nhìn thấy khóe miệng hơi nhếch lên lộ ra hình vòng cung cực , xem ra tâm tình lão Đại nhà mình cũng rất vui vẻ. Tiểu Tứ cảm thán vạn phần, từ sau khi lão Đại theo con đường mặt than đến nay, nó rất ít khi nhìn thấy lão Đại cười, điều này làm cho nó hoài niệm vô cùng. Nhớ nụ cười lúc trước của lão Đại, khuynh quốc khuynh thành còn được, quá.

      Nghĩ nghĩ, Tiểu Tứ lại bắt đầu oán trách những đạo sư trong gian học tập vì sao ai có khuôn mặt tươi cười cũng được thiết kế là kẻ phúc hắc biến thái? Mà người chính trực nghiêm cẩn lại cố tình trưng ra khuôn mặt than??? Cuối cùng dạy hư lão Đại của nó…… Lão Đại cực kỳ chán ghét khuôn mặt vĩnh viễn tươi cười nhưng lúc nào cũng cực kỳ biến thái Ngũ hào.

      Tiểu Tứ đương nhiên làm tâm tình Lăng Lan vui sướng, và cơ giáp báo này luôn bên nhau, luyện tập động tác điều khiển cơ giáp cũng hơn mấy tháng, cứ cùng như vậy, cho dù đá cũng có chút cảm tình huống chi là hai người sống sờ sờ. Bất tri bất giác, chỉ có người điều khiển cơ giáp báo đem Lăng Lan trở thành bằng hữu của mình mà Lăng Lan cũng đem đối phương trở thành bằng hữu.

      --- ------ ------ ------ ------ -------

      Bởi vì Lăng Lan đột phá bình cảnh nên tốc độ tay của lại đột phá lên thêm thành tích mới, tốc độ hoàn thành bài khảo hạch của trong gian học tập đạt tới ba phút mười giây, chỉ còn kém mười giây so với cầu của Tam hào đạo sư.

      Sau đó Lăng Lan lại tiếp tục lựa chọn khảo hạch, tiếp tục giải quyết các sai lầm trong việc điều khiển cơ giáp của mình, sai lầm càng ngày càng ít, thời gian Lăng Lan dùng để vượt qua thông đạo càng ngày càng gần ba phút. Tới ba phút ba giây, Lăng Lan lại lần nữa lâm vào bình cảnh, tốc độ thể tăng thêm.

      Lăng Lan cũng quá mức nôn nóng, tuy rằng thời gian càng ngày càng gần thời hạn quy định của gian học tập, nhưng nôn nóng cũng giải quyết được chuyện gì, chỉ có bình tĩnh mới có thể tìm được biện pháp giải quyết cuối cùng.

      Lăng Lan bắt đầu nhớ lại những động tác của cơ giáp báo, dù tốc độ rất nhanh nhưng những động tác lại được thực cách uyển chuyển, có chút trúc trắc nào. Bất quá, tiết tấu chạy của nó lại quá mạnh mẽ như tốc độ, nhàng nhảy lên như dùng đến cực hạn của cơ giáp, giống như mỗi lần cơ giáp báo nhảy lên là lần nó đột phá loại bình cảnh mới. trong những biểu của cơ giáp báo khiến kinh ngạc chính là nó dùng phản lực để đạt tốc độ cực hạn của mình.

      Lăng Lan suy nghĩ, nếu cũng có thể phát huy tốc độ cực hạn của cơ giáp có khi nào cũng có thể lợi dụng loại phản lực này để tăng tốc hay ?

      Lăng Lan biết Thỏ Thiên Đặng là kỹ năng tạo phản lực tốt nhất, chỉ là thể xác định cơ giáp trong gian học tập có thể duy trì bao lâu với lực phá hư của kỹ năng này.

      Sau vài lần nếm thử, Lăng Lan rốt cuộc nắm được phần cách làm, chỉ có thể dùng thời gian để hạn chế hư hại của kỹ năng này mang lại: phải sau hai phút mới có thể thực kỹ năng này, thể sớm hơn, nếu cơ giáp bị hỏng trước khi vượt qua được thông đạo.

      Bất quá chỗ tốt của gian học tập lại lần nữa thể ra, đó là ở trong gian này, cơ giáp cần phải tốn thời gian sửa chữa, sau khi bị hỏng, nó lại trở về tình trạng ban đầu, trạng thái của cơ giáp lại được phục lại trăm phần trăm.

      Đương nhiên, làm Lăng Lan đau lòng chính là điểm vinh dự của bị trừ cách thương tiếc!!

      Cứ như vậy, sau nhiều lần nghiên cứu và tốn hơn tám mươi điểm vinh dự, Lăng Lan có thể hoàn toàn nắm giữ được thời gian sử dụng kỹ năng Thỏ Thiên Đặng.

      Sau đó, trong lần may mắn, thành tích của Lăng Lan đột phá vượt qua mốc ba phút, đạt được thành tích 2 phút 59 giây. Đương nhiên, cũng phải trả phần đại giới lớn vô cùng, đó là vì tốc độ quá nhanh nên cơ giáp thỏ hỏng toàn diện.

      Bất quá gian học tập cũng cho Lăng Lan thời gian để kiêu ngạo, lúc này Tam hào đạo sư tung tăng tung tẩy mà lên sân khấu. Sau khi tràng những lời khen ngợi, Tam hào liền nhảy lên cơ giáp điều khiển nó vượt qua thông đạo rồi thông báo Lăng Lan hoàn thành nhiệm vụ.

      Lăng Lan nhìn ràng tốc độ của Tam hào, hay đúng hơn là thao tác điều khiển cơ giáp củ Tam hào. Cơ giáp thỏ giống như tinh linh nhảy múa trong thông đạo, thậm chí mấy lần vẽ ra đường lưu quang, chợt lóe qua ở trong thông đạo. Mất 2 phút 11 giây thông qua thông đạo.

      Lăng Lan vừa nghe Tam hào trình bày cho những thao tác của mình vừa so sánh thao tác đó với . Lúc này Lăng Lan hiểu vì sao ngay từ đầu Tam hào dạy bảo gì mà cầu phải tự mình sờ soạng. Bởi vì, có những động tác phải cần chính người điều khiển tự mình làm mới có thể hiểu được cái gì gọi là sai lầm, mà quan trọng nhất, mỗi người đều phải tập thói quen với những động tác của chính mình, đó là phương pháp luyện tập tốt nhất.

      Cứ như vậy, Lăng Lan lại có nhận thức mới về việc điều khiển cơ giáp,

      Sau khi nghe xong bài trình bày của Tam hào, Lăng Lan cực kỳ tò mò mà hỏi Tam hào vì sao tốc độ tay của Tam hào chậm hơn nhưng lại có thể điều khiển tốc độ của cơ giáp đạt tới mức cao như vậy. Đương nhiên sau Lăng Lan hỏi vấn đề này, Tam hào lại hỏi ngược câu khiến im lặng: Tốc độ tay của Tam hào chậm hơn sao?

      Lăng Lan kinh ngạc mà nhìn lại số liệu về tốc độ tay của người điều khiển quang não cơ giáp, số liệu về tốc độ tay của Tam hào đạo sư thế nhưng bằng của . Nhưng vì sao lại nhìn thấy tốc độ tay đó chậm hơn chứ, thậm chí xuất tượng điệp ảnh. Lăng Lan biết, khi tay đạt tới tốc độ nhất định nhất định xuất tượng này.

      “Nếu như cứ tập trung vào tốc độ chỉ tâm của mệt, mà ngay cả thân mình cơ giáp cũng mệt mỏi vô cùng.”Tam hào đạo sư vỗ vỗ thân máy cơ giáp thỏ, ánh mắt lộ ra tia thương, giống như cơ giáp trước mắt cũng phải là cơ giáp mà là sinh mệnh, cần phải cẩn thận che chở chăm sóc chứ phải dã man cưỡng chế điều khiển nó.

      Lăng Lan kinh ngạc với cách làm của đạo sư, bất quá giờ phút này cũng vô pháp lý giải loại tâm tình này của người điều khiển cơ giáp. chỉ nghiêm túc mà nhớ lại tốc độ điều khiển của Tam hào, luôn luôn giữ vững loại tốc độ tay thay đổi.

      cảm thấy kỳ quái vô cùng. biết trong thông đạo này, mỗi phần đều có những chướng ngại, thử thách giống nhau, thậm chí có khi còn có những tình huống phát sinh đột ngột. Như vậy làm sao Tam hào có thể giữ nguyên tốc độ tay được???

    4. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 128: Tổ hợp thỏ báo!

      “Trong các hình thức điều khiển cơ giáp có loại gọi là hình thức dự khống, tiểu Lan có thể sử dụng loại hình thức này.” Tam hào đạo sư làm Lăng Lan bừng tỉnh đại ngộ. biết rất hình thức dự khống này là cái gì. Trong điều khiển cơ giáp, ngoài hình thức điều khiển cố định, cơ giáp còn có thể được điều khiển bởi hình thức dự khống.

      Đây là loại hình thức được sử dụng khi gặp trường hợp khẩn cấp trong chiến tranh, bất quá rất nhiều người quên cơ giáp còn có loại công năng này, bởi vì hình thức dự khống này cầu người điều khiển cơ giáp phải có thao tác cực kỳ chuẩn xác, mà rất nhiều người lại có năng lực này. Vì vậy, cho dù gặp tình huống nguy hiểm chiến trường, đại bộ phận chiến sĩ vẫn lựa chọn ứng biến trường kỳ, kích hoạt hình thức này.

      Bên cạnh đó, hình thức dự khống tức thời này còn cầu người điều khiển cần có khả năng phán đoán rất cao, thế giới này gọi là giác quan thứ sau, trong gian học tập gọi là “Mắt thú”.

      tế, thiên phú hiểu của Lăng Lan cũng thuộc loại thiên phú “Mắt thú” này, thậm chí còn thuộc loại hàng đầu, vì vậy cực kỳ thích hợp để sử dụng loại hình thức dự khống này. Đây cũng là lý do Tam hào đặc biệt nhắc nhở .

      Trong khoảng thời gian này, Tiểu Tứ dần dần đem tư liệu trong đời sống mình thu thập được đưa vào gian học tập, khiến các vị đạo sư đại khái hiểu được thế giới hư cảnh do khoa học kỹ thuật ở đây tạo ra, nhờ đó bọn họ biết được rằng thế giới này lạc hậu vô cùng, ngay cả phương diện điều khiển cơ giáp, cũng kém hơn bọn họ n cấp bậc.

      Lăng Lan hiểu dụng ý của Tam hào đạo sư, đối lập với thao tác của Tam hào, biết bất kể ý thức, thao tác hay khả năng phán đoán, mình đều đủ để so với Tam hào. Lăng Lan biết đây chính là do mình còn nắm vững các động tác cơ bản, vì vậy lựa chọn học tập các kỹ năng mới, tiếp tục luyện tập động tác cơ bản, đặc biệt là bắt đầu nếm thử hình thức dự khống tức thời. Đương nhiên nó cực kỳ khó, nhiều lần Lăng Lan vì thất bại mà luyện nữa, nhưng cuối cùng vẫn kiên trì, siêng năng mà nếm thử loại hình thức này.

      Cứ như vậy, cuộc sống, sinh hoạt mấy tháng tiếp theo của Lăng Lan trở nên cực kỳ quy luật, luyện tập luyện tập, từ sáng sớm đến chạng vạng rèn luyện thể thuật cơ sở, cho dù là thể thuật của học viện đồng quân hay của gian học tập đều cố gắng luyện tập ngừng. Đồng thời cũng quên luyện tập tốc độ tay. Bây giờ đột phá cực hạn của mình, ba viên châu, đồng thời có thể luyện tập đến bốn viên.

      Đương nhiên, ban đầu khi luyện với bốn viên, cũng thể duy trì quá lâu. Bất quá, Lăng Lan cũng nóng nảy, mỗi ngày nhẫn nại luyện tập từng chút . Chỉ cần thời gian giữ bốn viên châu càng dài đó cũng được xem là dấu hiệu của thành công.

      Vào ban ngày, nếu có thời khóa biểu Lăng Lan phải học, có tiết tới thế giới ảo luyện tập cơ giáp. Đương nhiên, khi vừa mới vào, Lăng Lan liền theo thói quen xem cơ giáp báo có ở quán cách đấu hay . Dù sao, người đầu tiên quen biết khi tiến vào thế giới mới luôn để lại ấn tượng rất sâu.

      Đương nhiên, Lăng Lan tìm đối phương còn vì nguyên nhân khác đó là mỗi lần nhìn những động tác của đối phương, liền có thể học được chút ít gì đó, nhiều cũng ít. Đồng dạng, đối phương giống như cũng có loại suy nghĩ này. Vì thế hai người cực kỳ ăn ý mà luyện tập bên nhau. Tuy rằng đều lời nào, nhưng lại cực kỳ quen thuộc, giống như đối phương là người bạn lâu năm của mình, đến cuối cùng, thậm chí ánh mắt, động tác cũng có thể biết đối phương muốn gì.

      Tiểu Tứ cũng rất bận. Mỗi ngày, ngoài việc tạo hình tượng giả ở thế giới ảo cho lão Đại để làm ít nhiệm vụ hằng ngày ở học viện đồng quân, Lăng Lan thể thường xuyên làm nhiệm vụ chương trình học, nó còn phải giữ liên lạc với toàn bộ thành viên trong tiểu đội, thậm chí, những nhiệm vụ tiểu đội trong thế giới ảo cũng do nó giả Lăng Lan làm. May mắn Tiểu Tứ vẫn luôn theo Lăng Lan cho nên cực kỳ quen thuộc với khẩu khí chuyện của cho nên cũng khiến đám Tề Long nghi ngờ.

      chỉ có như thế, Tiểu Tứ còn phải luôn phòng bị tiếp cận của người điều khiển cơ giáp báo, Tiểu Tứ tin chắc rằng: vô hiến ân cần, phi gian tức đạo. Người điều khiển cơ giáp báo này đối với lão Đại nhà mình tốt như vậy nhất định là có ý đồ bất lương cho nên nó lúc nào cũng đề cao cảnh giác, bảo vệ tốt lão Đại của mình.

      Đương nhiên, quan điểm của Tiểu Tứ được Lăng Lan đồng ý. Trong cảm giác của , người điều khiển cơ giáp báo là người cực kỳ thành thục, cũng là người si mê đối với việc điều khiển cơ giáp, hơn nữa, đối phương cũng biết được là nam hay nữ, như vậy, người ta còn có ý đồ bất lương gì chứ?

      Đương nhiên, những lời này của Lăng Lan trực tiếp bị Tiểu Tứ cười nhạo, Lăng Lan ràng lừa mình dối người. Những người luyện tập trong nơi huấn luyện cơ giáp này lớn nhất cũng chỉ mới mười sáu tuổi, ở đâu ra có người thành thục, trưởng thành chứ? Hơn nữa, thời kỳ thiếu niên chính là thời kỳ khiến nhiều người phải lo lắng nhất, ai biết giây tiếp theo bọn họ có thể làm việc điên khung gì.

      Thường xuyên qua lại, Lăng Lan cho rằng cơ giáp báo hẳn xem chính mình là bằng hữu cho nên khi nghe tiểu Tứ giải thích mới vui vẻ như vậy, trong nhận thức của , chỉ có những người tương giao hiểu nhau mới chân chính bằng hữu.

      Cho nên Lăng Lan quyết định đem bí mật để luyện tập tốc độ tay cho đối phương: “Kỳ cũng có gì bí mật, chỉ cần ở trong tìm mấy viên châu đặt trong tay luyện tập, cố gắng đừng để nó rớt ra ngoài là được.”

      Nghe Lăng Lan làm người điều khiển cơ giáp báo kinh ngạc vô cùng, nghĩ tới Lăng Lan đem loại bí mật sư thừa này ra, khỏi lo lắng lên: “Chẳng lẽ cậu sợ khiến cho sư môn bất mãn sao? Về sau đừng đem loại bí mật này tùy tiện ra.”

      “Bất mãn? Chắc là đâu.” Lăng Lan ngẩng đầu nghĩ nghĩ, cảm thấy cha Lăng nhà mình hẳn keo kiệt như vậy, vì thế , “Yên tâm, chuyện này chỉ với mình cậu, bởi vì cậu là bằng hữu của tôi mà.”

      Lăng Lan làm người điều khiển cơ giáp báo cảm động, cổ xúc động muốn cho đối phương biết thân phận của mình trồi lên, nhưng lời tới đến bên miệng tiếng của ông nội như vang vọng lại: “Tiểu Lan, con phải nhớ kỹ, lúc học tập ở hành tinh Lục Thâm, cho dù là người bạn thân thiết tới mức nào cũng thể để người khác thấy được chân dung của mình. Chờ tới lúc còn đủ hai mươi tuổi, chính thức trở thành người trưởng thành xong ….”

      Người điều khiển cơ giáp báo nắm chặt hai đấm, cắn chặt răng đem áy náy trong lòng nén xuống, trầm mặc chút mới gian nan được hai chữ: “Cám ơn!”

      Lăng Lan cũng trong lòng cơ giá báo rối rắm, tâm tình rất tốt, bởi vì tin với phương pháp đề cao tốc độ tay này, cơ giáp báo khẳng định tiếp tục ở lại đây luyện tập với , như vậy luôn có người bồi ở bên người, còn nhàm chán nữa.

      Cứ như vậy, trong quá huấn luyện cơ giáp luôn nhìn thấy tổ hợp cơ giáp thỏ báo với nhau, cùng nhau luyện tập, cùng nhau tiến hành khảo hạch, cùng nhau nghiên cứu kỹ xảo thao tác mới, trở thành tổ hợp thỏ báo nổi tiếng trong quán điều khiển cơ giáp.

      Những động tác gần như hoàn mỹ thể bắt bẻ của tổ hợp thỏ báo hấp dẫn vô số ánh mắt kính nể của những tay mơ trong quán luyện tập. Dần dần, mỗi khi tổ hợp thỏ báo này lựa chọn tham gia khảo hạch có vô số người đứng bên cạnh nhìn. Bọn họ như làm nhân chứng cho thành tích ngày càng lên của tổ hợp thỏ báo này.

      Cứ như vậy, nhóm người ra khỏi nơi đây, lại có nhóm tay mơ tiến vào, truyền kỳ về tổ hợp thỏ báo lại càng thêm lưu truyền. Thông tin về hai cao thủ cơ giáp ở hành tinh Lục Thâm chịu tốt nghiệp, muốn thay đổi bảng thành tích tốt nghiệp được truyền lưu khắp nơi thế giới Internet.

      Đương nhiên, thông tin này khiến rất nhiều người phỉ nhổ, khịt mũi coi thường. Cơ hồ tất cả mọi người đều cho rằng tổ hợp thỏ báo này ràng là si tâm vọng tưởng, bọn họ vĩnh viễn thể lập được thành tích mới. Bởi vì phần kỷ lục này là do thần cấp sư sĩ Lăng Tiêu hơn mười mấy năm trước ghi lại. Đương nhiên, lúc đó Lăng Tiêu còn chưa phải là thần cấp sư sĩ.

      Bất quá cho dù là như thế thành tích mà ông ghi lại cũng phải thành tích mà người bình thường có thể phá nổi. Các chuyên gia từng nhiều lần nghiên cứu và khẳng định thành tích của Lăng Tiêu đạt tới cực hạn trong các động tác cơ sở điều khiển cơ giáp, trừ phi có người dùng cơ giáp cấp cao hơn để khảo hạch, nếu thành tích này là gì có thể phá đổ. Hơn nữa còn phải dùng cơ giáp từ vương bài sư sĩ trở lên mới có khả năng đột phá thành tích này.

      Nhưng này khả năng sao? Mọi người đều biết, quán huấn luyện cơ giáp là nơi dạy những thứ cơ bản nhất, vì vậy ai tốt nghiệp ra ngoài lại muốn trở về đây dùng cơ giáp tốt hơn thực thông quan chỉ vì muốn cải thiện thành tích, vì vậy kỷ lục mà Lăng Tiêu ghi lại cho đến tận bây giờ vẫn có người phá…

      Lăng Lan cũng biết toàn bộ thế giới ảo lại vì hành động của mình nháo đến ồn ào huyên náo, và cơ giáp báo sau khi chọn tốt nghiệp trong cơ giáo hình thú xong lại đổi thành cơ giáp hình chim, rồi cuối cùng lựa chọn cơ giáp hình người.

      Sau khi luyện tập ba loại cơ giáp nhuần nhuyễn đến cực hạn, trong gian học tập, Tam hào lâu thấy lại lần nữa xuất . Lúc này Tam hào cũng nhiều, trực tiếp thông báo cho Lăng Lan từ ngày mai theo mình để luyện tập những động tác cấp cao.

      Lăng Lan nghe xong thiếu chút nữa vung tay hô to giải thoát rồi. luyện những động tác cơ bản này nhuần nhuyễn đến mức thể nhuần nhuyễn hơn, cũng từng có ý lựa chọn tốt nghiệp, ra ngoài tìm niềm vui mới, nhưng khi nhìn cơ giáp báo vẫn nghiêm túc luyện tập, Lăng Lan liền thể tiếp tục kiên trì xuống.

      Nha, lớn đến chừng này tuổi rồi, làm sao có thể bại trước thằng nhóc được chứ…

      khu nhà cao cấp, thiếu niên xinh đẹp cũng ầm thầm cổ vũ chính mình: Phải trở thành người điều khiển cơ giáp mạnh nhất thế giới, thể bại bởi bất luận kẻ nào. Nếu cơ giáp thỏ có thể chút phiền chán nào mà khổ luyện các động tác cơ bản, như vậy chính mình cũng phải làm được, nhất định kiên trì!

      thể , có đôi khi những hiểu lầm lại trùng hợp đến mức hoàn mỹ, cả hai người đều cho rằng thái độ của đối phương là nghiêm túc cho nên cũng muốn bại bởi đối phương, cuối cùng đem cuộc sống luyện tập các thao tác điều khiển cơ giáp nhàm chán kiên trì tới cùng.

    5. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 129: Bỏ lỡ?

      Ngày hôm sau, Lăng Lan hứng thú vội vàng mà bước vào thế giới ảo, nhanh chóng lựa chọn cơ giáp thỏ rồi quán cách đấu, chuẩn bị cho cơ giáp báo tin tức tốt này. Ôi… cuối cùng cũng thoát được mấy bài tập cơ bản rồi.

      Bất quá rất nhanh liền kinh tủng, nếu như có thể bắt chước giống anime, bây giờ mọi người hoàn toàn có thể nhìn cơ giáp thỏ run rẩy trận từ đầu đến chân, sởn tóc gáy.

      Hóa ra lúc Lăng Lan lơ đãng mở hình ảnh cơ giáp ra liền nhìn thấy hai cái hắc động cực lớn nhìn chằm chằm mình, làm da đầu Lăng Lan lập tức tê dại.(cái này là hai con mắt của đấy ạ)

      “Trời ơi, cậu làm gì mà đứng trước mặt tôi vậy!” Lăng Lan nổi điên, trực tiếp nhảy lên, tay đấm chân đá.

      Chỉ thấy con con thỏ cầm củ cà rốt màu hồng hung hăng mà đánh cơ giáp báo lười biếng quỳ rạp dưới mặt đất. hình ảnh tưởng này khiến cho những tay mơ xung quanh tò mò nhìn chằm chằm, đôi tổ hợp thỏ báo trong truyền thuyết làm gì vậy??

      Cơ giáp báo bất đắc dĩ mà dùng chân trước và sau chống đỡ đòn công kích của cơ giáp thỏ la lối khóc lóc, buồn bực : “Đừng bực, tôi có việc muốn với cậu.”

      Hả? cũng có việc? Lăng Lan ngạc nhiên mà dừng hành động đánh người của mình, đem nó đặt lại ở trong miệng ngậm, sau đó trực tiếp ngồi ở bên cạnh cơ giáp báo, chờ đối phương chuyện.

      Cơ giáp báo trầm mặc chút mới ảm đạm : “Tôi chỉ là muốn cho biết hôm nay tôi quyết định tốt nghiệp.”

      Người điều khiển cơ giáp báo cảm thấy có lỗi vô cùng, nếu phải bởi vì có cơ giáp thỏ bên cạnh giúp đỡ căn bản có khả năng tiến bộ lớn như vậy phương diện điều khiển cơ giáp. Trải qua khoảng thời gian luyện tập, hoàn toàn cảm nhận được quan trọng của việc nắm vững những thao tác cơ bản, cũng càng thêm cảm kích Lăng Lan, nhưng chính loại cảm kích này lại khiến khó chịu vô cùng.

      A? Trùng hợp như vậy? muốn rời , đối phương thế nhưng cũng muốn rời . Trong phút chốc Lăng Lan có loại cảm giác ăn ý của mình và cơ giáp báo này tà môn.

      “Ách…… Tôi vốn dĩ cũng muốn với cậu, tôi cũng muốn tốt nghiệp.” Lăng Lan bởi vì kinh ngạc, cho nên tạm dừng vài giây rồi mới suy nghĩ của mình.

      Bất quá, chỉ dừng vài giây thôi lại khiến người điều khiển cơ giáp báo suy nghĩ đến ý tưởng khác. cho rằng cơ giáp thỏ an ủi mình, giúp bị khó chịu. Phải biết rằng, với thực lực của bọn họ bây giờ, muốn đánh vỡ kỷ lục của Lăng Tiêu vẫn còn có chút khó khăn. ta cho rằng Lăng Lan sở dĩ ở nơi này lâu như vậy chính là vì muốn hoàn thành nhiệm vụ này, thậm chí còn nghi ngờ đây là nhiệm vụ sư môn của cơ giáp thỏ.

      Cho nên khi cơ giáp thỏ đột nhiên thay đổi quyết định, cũng muốn tham gia tốt nghiệp trong nháy mắt, cơ giáp báo liền nghĩ đó là vì mình, khỏi cảm động lại hổ thẹn.

      người bạn tốt như thế, nhưng bởi vì lời hứa với ông mà thể cho đối phương nhìn thấy mặt của mình….Trong lòng cơ giáp báo áy náy càng ngày càng nhiều.

      xin lỗi!” Tất cả cảm xúc, cuối cùng chỉ có thể kết thành ba chữ bình thường này.

      “Tôi là ……” Lăng Lan hết chỗ , trời ơi, cậu đừng nghĩ nhiều quá.

      “Bởi vì trong thế giới thực có chút chuyện nên tôi buộc phải rời nơi này, là xin lỗi.”

      “Kỳ , tôi cũng dối ……” Lăng Lan buồn bực mà vò đầu, vì sao tin lời của chứ.

      “Tôi biết rồi!Cám ơn!” Người điều khiển cơ giáp báo đột nhiên đánh gãy lời của Lăng Lan, nghiêm túc nhìn về phía cảm ơn, sau đó chờ Lăng Lan trả lời liền lựa chọn tiến hành khảo hạch tốt nghiệp…

      Nhìn cơ giáp báo vì ngăn được áy náy mà chạy trốn, Lăng Lan thiếu chút nữa giận xốc bàn: Chết tiệt, hỗn đản! Chẳng lẽ thể nghe xong rồi sao?

      Sau lúc hồi phục tâm tình, Lăng Lan đột nhiên phụt cười, lần đầu tiên phát hóa ra người điều khiển cơ giáp báo này cũng có lúc ngoan cố như vậy, còn có trí tưởng tượng bay xa vô cùng.

      Bất quá, trong lòng Lăng Lan cũng cũng có chút khó chịu, dù sao cơ giáp báo đó cũng là người bạn đầu tiên của khi đến thế giới ảo này, chỉ là đáng tiếc, thời gian hai người gặp nhau cũng thỏa đáng, đều cất dấu thân phận của chính mình, cuối cùng chỉ có thể trở thành hai người ăn ý xa lạ.

      “Tiểu Tứ, xem thành tích của .” Lúc này Lăng Lan muốn quấy rầy đối phương khảo hạch, đặc biệt là khi đối phương nguyên ôm cảm xúc hổ thẹn, điều này cũng khiến có chút tiếc nuối, dù sao cũng muốn với đối phương, có duyên nhất định gặp lại.

      Rất nhanh tiểu Tứ liền thành tích cuối cùng của cơ giáp báo, chỉ kém thành tích của Lăng Tiêu đến hai giây, với thành tích này, cơ giáp báo thành công tiến vào top năm trong bảng danh sách toàn thế giới.

      Sau đó tiểu Tứ cho Lăng Lan, biết sóng điện não của đối phương biến mất ở gian này, cách khác, quả rời thế giới huấn luyện cơ giáp, tiến vào gian ảo khác.

      Tiểu Tứ hỏi Lăng Lan có muốn tiếp tục theo dõi nơi đặt chân mới của đối phương hay , Lăng Lan nghĩ nghĩ rồi trực tiếp cự tuyệt. Giống như suy nghĩ ban đầu của , thời điểm hai người gặp nhau thỏa đáng, thể dùng thân phận để ở chung với nhau, như vậy phần tình bạn này cũng thể cứ như vậy tiếp, nên chấm dứt rồi.

      đáng tiếc, nếu là có , khả năng tiến bộ của lão Đại phương diện điều khiển cơ giáp nhanh hơn.” Tiểu Tứ vĩnh viễn luôn suy xét mọi việc vì Lăng Lan có lợi ích tốt nhất.

      “Tiểu Tứ, phải biết rằng, là vàng, ngày nào đó sáng lên.” Lăng Lan cao thâm .

      Lão Đại cái gì vậy? Đây là suy nghĩ của tiểu Tứ khi nghe câu của Lăng Lan, nó nhanh chóng lên Baidu (trong dữ liệu của nó) tra xem ý nghĩa của câu kia, tức khắc sáng tỏ. Hóa ra ý của chính là đối phương vĩnh viễn trốn thoát lòng bàn tay của lão Đại, Lão Đại V587! Tung bông!

      Lăng Lan làm lơ việc Tiểu Tứ nghĩ sai về câu của mình, cũng trực tiếp lựa chọn tốt nghiệp, tiến vào gian nhiệm vụ, trong lòng thầm cổ vũ: “Cũng thể thua bởi thằng nhóc kia được!”

      Vô số lần khảo hạch khiến cho Lăng Lan gần như xem tất cả các loại bản độ, mà lần này, vừa đúng chính là bản đồ mà thử nhiều nhất, quen thuộc nhất. hơi hơi nhắm mắt lại, từng chướng ngại vật bắt đầu xuất trước mặt

      Tiếng cơ giáp đếm ngược bắt đầu vang lên nhắc nhở Lăng Lan chuẩn bị sẵn sàng. Hai, Lăng Lan đột nhiên mở mắt, trong mắt thần quang nháy mắt lên.

      , cơ giáp thỏ liền lao ra ngoài, nó bắt đầu nhảy lên giữa những chướng ngại bất động, như luồng ánh sáng lên lúc lúc

      Trong khoang điều khiển, biểu tình Lăng Lan nhàng cực kỳ, thậm chí híp mắt, ngón tay huy động còn dồn dập giống như trước, ngược lại lại có chút tùy ý, trong lúc vô tình còn lên tầng tầng điệp ảnh, đẹp như cánh chim…

      Bất tri bất giác, Lăng Lan sử dụng hình thức dự khống tức thời, bởi vì hiểu bản đồ cho nên việc dùng hình thức này lại cực kỳ thuận lợi, vui vẻ mà . Nhìn tiến bộ thần tốc của Lăng Lan, Tiểu Tứ vừa khiếp sợ vừa vui sướng.

      Loại tình huống này, ràng chứng minh khả năng điều khiển cơ giáp của Lan lão Đại đạt được tiêu chuẩn thấp nhất trong bậc thang huấn luyện. Có lẽ, lúc này cũng đạt được cầu thấp nhất của baba về tốc độ tay rồi…..

      “Chúc mừng bạn, thành công sáng tạo kỷ lục mới!Thế giới ảo muốn đem thông tin này thông báo thế giới, xin hỏi lựa chọn công khai hay là nặc danh?”

      Tiểu Tứ nhìn Lăng Lan vẫn còn đắm chìm trong ngộ đạo nhanh chóng lựa chọn nặc danh cho , tuy chọn công khai cũng ai biết lão Đại là ai, nhưng như vậy khá nguy hiểm, mà tiểu Tứ muốn Lăng Lan gặp nguy hiểm. Nó vẫn còn nhớ Lăng Lan lúc nào cũng thời thời nhắc nó: Làm chuyện gì cũng phải bảo vệ mình trước.

      Sau khi tiểu Tứ lựa chọn xong thế giới ảo, tất cả mọi người đều có thể nghe được giọng quen thuộc của hệ thống thông báo: Chúc mừng xxx thành công sáng tạo kỷ lục mới trong bài khảo hạch các thao tác điều khiển cơ giáp cơ bản! Giang sơn lại có nhân tài mới ra đời, thế giới bình tĩnh rốt cuộc chào đón luồng gió mới!

      Mọi người sau khi nghe thông báo này ồ lên, bọn họ ngừng suy đoán là cơ giáp thỏ hay báo ghi lại thành tích mới, đánh đổ kỷ lục có hơn mấy mươi năm này. Có chút người thậm chí còn kích động mà offline dùng liên lạc khí trong thực để liên lạc với bạn bè mình huấn luyện trong cách đấu quá để hỏi thăm tình.

      Bất quá, cho dù bọn họ có lật tìm trong danh sách dự thi khảo hạch như thế nào cũng thể tìm thấy được cơ giáp thỏ và cơ giáp báo.

      Vì bảo đảm bí mật, thời điểm Lăng Lan khảo hạch, Tiểu Tứ liền đem những người đứng nhìn trục xuất ra ngoài, cách khác, ai có thể nhìn thấy lần khảo hạch này của Lăng Lan.

      Người biết chân tướng chỉ có cơ giáp báo, tế, khi người điều khiển cơ giáp báo nhìn thông báo này của hệ thống liền nghĩ ngay tới cơ giáp thỏ, lúc này liền cười khổ: “Hóa ra cậu sớm có thể tốt nghiệp rời , nhưng vẫn luôn ở đây để chờ, nhưng cuối cùng để cậu thất vọng rồi.” ảm đạm trực tiếp lựa chọn rời khỏi thế giới cơ giáp.

      Trong tòa nhà tư nhân, người quản gia kiên nhẫn chờ đại thiếu gia nhà mình offline khỏi thế giới ảo. Đèn khoang tắt nhưng người trong khoang vẫn chậm chạp mở ra, ông tựa hồ nghĩ tới cái gì, liền lựa chọn mở khẩn cấp từ bên ngoài, rồi lại nhìn đến người thiếu niên mỹ lệ nằm bên trong.

      “Làm sao vậy, đại thiếu gia? Chẳng lẽ xảy ra tình gì?” Quản gia khẩn trương, phải biết rằng đại thiếu gia của ông chính là đứa trẻ kiên cường, trước kia, mỗi khi thân thể tốt, cho dù đau đớn đến mức nào cũng tươi cười với người khác, chưa bao giờ khóc thút thít luống cuống như vậy.

      Người thiếu niên mỹ lệ mở hai mắt ra, đôi mắt bình thường vẫn luôn kiên định trong trẻo trở nên mê mang, trong lúc quản gia muốn lên tiếng hỏi thăm lần nữa người thiếu niên đột nhiên mở lời hỏi: “Đại quản gia, vì sao ông bắt con phải giữ thân phận tới lúc hai mươi tuổi chứ? Vì sao tới lúc đó mới có thể cho người khác nhìn chân dung mình? Rốt cuộc là vì cái gì?”

      Nếu phải vì lời hứa này, lựa chọn rời cơ giáp thỏ thao, như vậy cũng cảm giác phần đau lòng này, hóa ra mất người bạn lại khó chịu như vậy.

      Đại quản gia há miệng thở dốc, nhưng cuối cùng vẫn là câu trả lời ngàn năm đổi: “Thiếu gia, sau này cậu biết!”

      “Về sau? Ha hả, có đôi khi, bỏ lỡ chính là bỏ lỡ…… Đại quản gia, ông biết ? Ngay vừa rồi con bỏ lỡ người bạn tri kỷ quan trọng nhất đời!” Người thiếu niên mỹ lệ cười khổ, còn chưa xong nước mắt lại tiếng động rơi xuống, biểu tình có chút ủy khuất, nhưng phần nhiều lại là do bi thống vì thể nắm chắc vận mệnh chính mình, cũng chỉ bây giờ, nó mới giống như đứa trẻ mới mười ba tuổi.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :