1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nam nhân tương lai không dễ làm - Nhữ Phu Nhân

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 114: Thần cấp sư sĩ Lăng Tiêu !

      Lăng Lan kinh ngạc: “Chẳng lẽ ba ba tới vương cấp rồi?” Trời ơi, cha Lăng quá nghiệt mà!

      Tiểu Tứ vẻ mặt buồn bực, chẳng lẽ lão Đại thể lớn mật hơn chút đoán những cấp bậc cao cao sao?

      Tiểu Tứ buồn bực thèm với Lăng Lan mà là đem phần báo cáo của quân bộ do mình tìm thấy được đưa cho Lăng Lan: “Liên Bang nguyên bản có được mười hai vị thần cấp sư sĩ, nhưng ở 8 năm trước, vị thần cấp sư sĩ ngoài ý muốn ngã xuống trong thông đạo khi ra chiến trường…”

      8 năm trước? Tử vong trong thông đạo? trùng hợp, cùng năm mà cha Lăng mất, cùng chỗ.... Lăng Lan nhíu nhíu mày, tiểu Tứ tìm những thứ liên quan đến cho đọc, chẳng lẽ chuyện này có liên quan đến cha Lăng sao?

      đợi Lăng Lan phản ứng, tiểu Tứ ra thông tin làm Lăng Lan sợ ngây người: “Cơ giáp của thần cấp sư sĩ mang tên là Belief!”

      Hồi lâu, Lăng Lan mới dùng giọng run rẩy hỏi: “Ngươi là…. cái người thần cấp sư sĩ kia là Lăng Tiêu ?”

      Tiểu Tứ gật đầu : “Đúng vậy, người duy nhất thành công thăng cấp tới thần cấp sư sĩ trong vòng 10 năm, cũng là người trẻ tuổi nhất thành công thăng tới cấp bậc này trong lịch sử, người này chính là Lăng Tiêu .”

      “Gạt người!” Lăng Lan đột nhiên lớn tiếng phản bác.

      Tiểu Tứ sửng sốt, nó thể tưởng được Lăng Lan phản ứng kịch liệt như vậy, thậm chí kháng cự tin tức này.

      “Nếu ông ấy là thần cấp sư sĩ, vậy làm sao ông ấy có thể xuất chinh chứ? phải ngươi , vương cấp trở lên cho phép tùy ý xuất chinh sao? Hơn nữa, thần cấp cơ giáp phải là vũ khí chung cực của Liên Bang sao? Vũ khi cường đại, thao tác hơn người, làm sao ông ấy có thể chết dễ như vậy?”

      Ngồi ở trong cơ giáp con thỏ, Lăng Lan vô pháp tự khống chế mà xiết chặt nắm tay. Nếu Lăng Tiêu yếu chút hy sinh như vậy Lăng Lan còn có thể tiếp thu. Nhưng ở trong miệng tiểu Tứ, Lăng Tiêu quá cường đại, người đàn ông cường đại như vậy sao lại có thể cố tình chết cách đơn giản như vậy chứ. Cái này làm cho cảm thấy có chút buồn cười.

      “Theo như trong hồ sơ mật của quân bộ mà tôi tìm được ba ba của chúng ta từ vương cấp thăng lên thần cấp sư sĩ chỉ dùng sáu năm. Theo lịch sao trời năm 4725 thành công thăng cấp vương giả sư sĩ, lịch sao trời năm 4728 thăng cấp thần cấp sư sĩ, bất quá thông tin ba ba thăng cấp vương cấp bị quân bộ phong tỏa, phỏng chừng lúc ấy quân bộ có kế hoạch dấu thực lực của ba ba để ba ba có thể xuất chinh.

      “Cho nên năm đó khi ba ba xuất chinh vẫn ở thân phận vương bài sư sĩ, đây cũng là lý do vì sao ba ba chỉ mới tới hàm thiếu tướng, nếu lấy thân phận là thần cấp sư sĩ ít nhất cũng tới quân hàm thượng tướng.” Tiểu Tứ thập phần tiếc nuối, nếu có thân phận là tướng quân mà hy sinh Lăng Lan càng có thể kế thừa nhiều tài nguyên.

      Tiểu Tứ đơn thuần nghĩ tới, những người trong gia tộc Lăng gia cũng thèm dãi những tài nguyên này. Nếu như trong đám người đó có người xuất sắc hơn Lăng Lan xuất đến lúc đó, cơ hội nhận công huân này cũng chẳng phải của Lăng Lan.

      Tiểu Tứ tiếc nuối cũng chỉ là chợt lóe mà qua, nó tiếp tục : “Liên Bang phái Lăng Tiêu xuất chiến, nguyên bản tưởng đổi trắng thay đen, đem bắt hết sinh lực địch trong mẻ rồi để Lăng Tiêu thăng thần cấp. Nhưng cuối cùng lại xảy ra chuyện bị tập kích, thông đạo ra chiến trường của Liên Bang bị địch mai phục, bị kềm kẹp giữa hai phía rồi chỗ trong thông đạo bạo động, ngoài ý muốn làm cả hai bên đều hy sinh còn ai.”

      là trùng hợp!” Lăng Lan nở tia cười lạnh thế nhưng tiểu Tứ lại cảm giác trong lòng có chút phát lạnh. Trong lúc bất tri bất giác Lăng Lan bị lây dính
      [​IMG]

    2. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 115: Lại là con thỏ!

      cho con làm gì? Ông ấy là thần cấp sư sĩ chẳng lẽ ảnh hưởng tới sinh hoạt của con sao?” Lam Lạc Phượng khó hiểu mà liếc mắt nhìn Lăng Lan cái, “Đừng bây giờ ông ấy rời chúng ta, cho dù ở bên cạnh việc có phải thần cấp hay thần cấp cũng quan hệ đến chúng ta.”

      Lăng Lan nghĩ nghĩ, cảm giác Lam Lạc Phượng rất đúng, biết Lăng Tiêu có phải là thần cấp sư sĩ đối với đúng là ảnh hưởng gì.

      Lam Lạc Phượng gắp đũa thức ăn vào chén của Lăng Lan tiếp tục : “Còn có, Lăng Tiêu chỉ là Lăng Tiêu, ông ấy là người thường, cũng là chồng mẹ, là cha của con; cho dù ông ấy có là thần cấp sư sĩ vẫn như cũ, ông ấy chỉ là chồng mẹ, và là cha của con. Hai thân phận này mãi thay đổi.”

      Lời của Lam Lạc Phượng làm Lăng Lan chấn động, cảm giác nôn nóng khi biết cha Lăng là thần cấp sư sĩ biến mất còn.

      “Còn có, Lan bảo bối, đừng để thân phận của cha con làm ảnh hưởng tới lựa chọn trong tương lai của con, con phải nhớ kỹ, con chính là con, chỉ là con trùng hợp có người cha gọi là Lăng Tiêu thông.” Lam Lạc Phượng có chút lo lắng, hy vọng con bởi vì Lăng Tiêu mà lựa chọn làm những việc mình thích làm, giống như làm cơ giáp sư sĩ gì đó. “Mẹ hy vọng tương lai con lựa chọn thứ con thích……”

      Lời này của Lam Lạc Phượng làm Lăng Lan thay đổi cách nhìn đối với mẹ mình, thấy mình như nhìn thấy Lam Lạc Phượng khác.

      Lăng Lan phỏng đoán, chỉ mẹ nhà mình đem cha Lăng trở thành thần tượng mà chỉ là người hoàn toàn bình thường, hẳn đây là lý do vì sao cha Lăng lại chọn mẹ… Lúc mẹ còn vị thành niên tiên hạ thủ vi cường.

      “Cám ơn mẹ!” Lăng Lan nghiêm mặt , đem đồ ăn trong chén ăn sạch rồi : “Mẹ, mẹ có nghĩ tới việc cha có thể còn sống ?”

      Lam Lạc Phượng nở nụ cười như tỏa sáng, quyết đoán gật đầu : “Đúng vậy, mẹ cho rằng cha con thể dễ dàng chết như vậy, ông ấy chính là thần cấp sư sĩ!” Trong lời chút nào che dấu sùng bái và đắc ý của chính mình.

      Lăng Lan cũng cười, nếu mẹ hy vọng như vậy, cũng nên hy vọng thế cùng mẹ mình. Huống chi mẹ rất đúng, thần cấp sư sĩ cũng phải là dễ dàng chết như vậy……

      Lăng Lan ăn cơm xong, ngồi chuyện với mẹ chút để tiêu đồ ăn rồi sau đó đến phòng luyện tập thể thuật. bắt đầu luyện tập những thức võ cơ bản, đặc biệt là thể thuật của học viện đồng quân, mỗi lần đều phải luyện mười lân trở lên mới chuyển sang thể thuật khác, bởi vì như Lăng Tiêu , bộ thể thuật này đơn giản như vậy này, thậm chí đối với việc thao tác thăng cấp về sau có trợ giúp rất lớn.

      Sau khi luyện tập xong tắm chuẩn bị ngủ, vừa nằm xuống cho thân thể nghỉ ngơi ý thức lại tới chỗ đại sảnh của gian học tập. Tiểu Tứ ngồi giữa đại sảnh xem giấy tờ gì đó, xung quanh cũng vứt rất nhiều tờ giấy.

      Lăng Lan tò mò hỏi: “Tiểu tứ, ngươi làm gì vậy?”

      Tiểu Tứ có lẽ quá mức chuyên tâm, nên khi nghe giọng của Lăng Lan tay đột nhiên vung lên, xấp giấy trong tay văng tứ tung rơi đầu nó.

      Tiểu Tứ vội vàng đem tờ giấy đầu lấy xuống, nhìn vẻ mặt vui vẻ của Lăng Lan nhìn mình giống như bị bộ dạng của nó chọc cười. Nó buồn
      [​IMG]

    3. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 116: Trừng phạt đúng quy định!

      “Vì sao lại dùng chiêu này chứ!” Lăng Lan mở miệng mắng, tựa hồ có thể nhìn thấy làn khói đen bay ra từ miệng mình… bị điện giật cho chín người.

      Đáng tiếc, đợi làm quen với với cảm giác đau đớn khung cảnh trước mặt lại thay đổi, lại đứng trước cửa thông đạo, ba phút đếm ngược lại bắt đầu nhảy.

      Lăng Lan thấy thế rốt cuộc nhịn được thầm mắng tiếng: Chết tiệt!

      Sau đó luống cuống tay chân mà thao tác cơ giáp thỏ vào. tình bi ai lại lần nữa phát sinh, Lăng Lan còn có bước được mấy bước đâm trúng vách tường, bị bắn ngược ra, rồi lại trúng vách tường, và cuối cùng là đâm trúng vách tường…..

      Lăng Lan chỉ cảm thấy hình ảnh trước mắt lộn nhào, đây là hậu quả của việc đâm tường liên tục, lại lần nữa cảm giác đầu váng mắt hoa, sau đó lại thể hội cảm giác bị điện giật chín.

      Thất bại, vẫn là thất bại! Bị điện giật vẫn bị điện giật, bắt đầu lần nữa lại bắt đầu lần nữa…… Lăng Lan biết chính mình bị điện giật đến mấy chục lần nữa, đoán chừng mình chỉ mới tiến vào thông đạo được khoảng 50 mét.

      Lăng Lan ràng cảm thấy thao tác của mình sai, tọa độ xuất màn hình vẫn luôn đứng ở vị trí trống, nhưng hiểu sao vẫn đâm trúng tường, điều này khiến có chút nhụt chí.

      Đáng chết! Thông đạo này căn bản cho phép có nửa điểm sai lầm, đây là tiêu chuẩn của người mới thử cơ giáp sao??? Bị điện giật chết sống lại vô số lần, trong lòng Lăng Lan bi phẫn vô cùng. Quả nhiên, những người thích cười đều là những người tốt lành gì.

      biết thất bại lần thứ mấy, tinh thần Lăng Lan mỏi mệt tới tới hạn. Sau khi bị điện giật thêm lần nữa, trực tiếp bị gian học tập đá ra ngoài. Lăng Lan mệt mỏi, nặng nề ra đại sảnh.

      Đại sảnh tại còn hỗn loạn như lúc Lăng Lan vừa mới tới, tiểu Tứ đem mặt đất thu thập sạch , lúc tiểu Tứ nhìn Lăng Lan ra cả kinh kêu lên: “Lão Đại, bị sét đánh trúng sao?”

      Lăng Lan đầu óc thập phần trì độn, nghe tiểu Tứ kinh hô chỉ khó hiểu mà nhìn nó.

      Tiểu Tứ thấy thế nhịn được lắc đầu thở dài, thương xót mà búng ngón tay, ngay tức khắc, cái gương lớn xuất trước mặt Lăng Lan.

      Chỉ thấy trong gương, người đen thùi lùi, thậm chí còn có khói đen bốc lên nhìn vào gương, trừ hai tròng mắt vẫn là màu trắng, còn lại ….A…., đúng rồi, còn có hàm răng cũng là màu trắng! Lăng Lan nhếch miệng nhìn vào trong gương lộ ra hàm răng trắng của mình, hàm răng trắng đối lập với màu đen khiến nó trở nên trắng tinh, trong suốt.

      chỉ có như thế. Đầu tóc Lăng Lan chỉ dựng ngược thằng hướng lên trời mà còn xoăn tít như sợi mì gói, bao nhiêu quái dị liền có bấy nhiêu dị quái.

      “A! Tam hào. Ta muốn giết ……” Nhìn bộ dạng thảm trạng của mình làm Lăng Lan thê lương mà kêu thảm tiếng, tại làm gì còn có vẻ chính thái đáng nữa chứ, rằng mà quỷ đen xuất mà…

      Tiểu Tứ che miệng cười trộm lên: “Lão Đại. Nguyên lai đụng phải Tam hào! Hì hì, đừng nhìn vẻ mặt ta tùy tiện mà lơ là, kỳ ta chính là thích chỉnh người nhất.”

      Lăng Lan kinh ngạc: “Hóa ra tiểu Tứ ngươi cũng biết bọn họ?” vẫn luôn cho rằng tiểu Tứ cùng bọn họ là hai cái hệ thống khác nhau, bao giờ tiếp xúc đến. Xem ra đều phải là như thế.

      “Đương nhiên, có đôi khi phát những thứ hiểu, tôi còn phải hỏi mấy người đó ấy chứ, giống như trong cách đấu đó….” Tiểu Tứ nhanh chóng nhận ra mình sắp hố ra chân tướng vô cùng lớn. Hóa ra những chiêu thức mà nó học trộm từ người khác rồi cải
      [​IMG]


      Chương 117: Học tập gian cảnh cáo!

      Lăng Lan lưu loát mà nhảy lên khoang thao tác, sau đó nhanh chóng đóng cửa khoang, khởi động cơ giáp. Ba phút sau, màn hình sáng lên, con số 3:00 xuất ở góc bên phải nhấp nháy như muốn nhắc nhở Lăng Lan tồn tại của nó.

      Lúc này Lăng Lan chỉ là liếc mắt nhìn nó cái, cũng bởi vì con số đó làm khẩn trương nôn nóng, chỉ bình tĩnh mà nhìn hình ảnh cuối cùng ra màn hình.

      Quả nhiên, hình màn ảnh thay đổi, Lăng Lan lại lần tới cửa vào của thông đạo. Học tập gian cho Lăng Lan quá nhiều thời gian chuẩn bị, con số 3:00 phía dưới màn hình bắt đầu đếm ngược……

      Lúc này, Lăng Lan nóng vội liều mạng đề cao tốc độ tay xông ra ngoài nữa, lựa chọn giảm tốc độ tay lại, thậm chí còn có mấy lần tạm dừng, hai tay phối hợp, thao tác cơ giáp con thỏ hướng trong thông đạo hẹp, nhàng mà nhảy! (con thỏ di chuyển bằng cách nhảy mà)

      Mỗi bước nhảy của đều ngắn vô cùng, còn đến hai mét, nhưng phần cẩn thận này lại giúp bị lỗi trong thao tác, cam đoan cho có thể vững vàng mà nhảy trong thông đạo, có bất cứ sai lệch nào.

      Lăng Lan nóng vội nhảy liên tục mà tính toán khoảng cách của từng bước , sau khi tính xong mới vung tay, điều khiển cơ giáp nhảy bước tiếp theo.

      Bình tĩnh lại, bị ba phút đếm ngược làm ảnh hưởng, lúc này Lăng Lan mới phát thông đạo thoạt nhìn thẳng tắp này kỳ lại có mấy đường uốn lượn, chỉ là lúc trước chạy qua quá nhanh, chú ý điểm này.

      Lúc này Lăng Lan mới biết vì sao lúc trước mình luôn bị đâm vào tường, hóa ra là do chú ý thông đạo này có hình uốn lượn nên dù có điều khiển cơ giáp tới tọa độ mà cơ giáp cấp cuối cùng cũng nhảy trật, và kết quả chờ vẫn là đâm vào tường.

      Ba phút, dài cũng dài lắm, mà ngắn cũng quá ngắn, Lăng Lan vừa mới tiến vào thông đạo ước chừng ba mươi mấy mét, tránh được mấy cái chướng ngại vật thời gian liền hết. Bất quá Lăng Lan cũng biết vì sao lần này gian học tập lại tiến hành xử phạt mình, điện giật xuất , đuổi mình về vị trí ban đầu. Có điều khi đồng hồ đếm đến 0:00 cũng dừng lại, nó bắt đầu nhảy ngược, trở thành số .

      Những việc này đều lặng yên tiếng động mà diễn ra, Lăng Lan hết sức chăm chú thao tác cơ giáp căn bản có phát …… Thẳng đến khi nhảy được mấy chục lần, sâu vào thêm mấy chục mét mới bừng tỉnh nhớ tới thời gian vẫn còn đếm người.

      thắc mắc vì sao ba phút lại lâu như vậy.

      Lăng Lan cố ý liếc liếc mắt nhìn đồng hồ đếm ngược, phát những con số đếm ngược đó càng lúc càng lớn. Trong lòng Lăng Lan cả kinh. Đột nhiên dừng động tác tay lại, cơ giáp con thỏ tức khắc tạm dừng.

      Lăng Lan lúc này mới hoàn toàn thấy , con số đếm
      [​IMG]

    4. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 118: Chân chính No.1 giới 4738

      Lăng Lan lại lần nữa đứng ở cửa thông đạo, tiếp tục khiêu chiến, nhắm mắt lại, mấy giây sau đột nhiên mở ra, hai mắt tinh quang bắn ra, ngón tay đột nhiên múa may lên, liền thấy chân sau của cơ giáp thỏ đột nhiên giẫm mạnh, như bay vào trong thông đạo.

      Lúc này, toàn thân toàn tâm Lăng Lan đều đắm chìm ở bên trong cơ giáp, những chướng ngại trong thông đạo nắm trong lòng bàn tay, cần lo lắng những tình huống bất ngờ phát sinh nữa.

      Chỉ thấy cơ giáp thỏ linh hoạt mà nhảy lên ngừng trong thông đạo, khi cúi thấp, khi nhảy lên, khi lướt như bay, khi giảm tốc độ, rất nhiều lần xém đâm vào tường.

      Lăng Lan lúc này còn va chạm với vách tường, cực kỳ thuận lợi mà thông qua, và chỉ tốn mất 15 phút.

      Đối với lần đầu tiên, thành tích bây giờ của Lăng Lan tiến bộ vượt bậc, giảm hơn nữa thời gian đầu, nhưng để có thể vượt qua trong vòng ba phút vẫn còn kém xa. Bất quá Lăng Lan cao hứng, điều này chứng minh thao tác điều khiển cơ giáp thỏ của lại tăng lên thêm bước.

      Lăng Lan nóng vội mà tăng tốc độ tay lên thêm bước, tiếp tục củng cố tốc độ tay tại, lần lại lần ôn tập, huấn luyện vượt thông đạo thực buồn tẻ, chỉ có nhảy lên, chạy, đột phá chướng ngại, lần hai lần có lẽ còn có mới mẻ cảm, nhưng mười lần thậm chí mấy chục lần sau cũng chỉ còn buồn tẻ mà thôi. May mắn lực nhẫn nại của Lăng Lan siêu cường, cũng bởi vì buồn tẻ, nhàm chán mà lựa chọn gián đoạn huấn luyện, bỏ dở nửa chừng.

      Cứ như vậy ở nhà trạch liên tục ba bốn ngày, Lăng Lan bị kiện ngoài ý muốn kéo ra khỏi gian học tập.

      Lúc ấy Lăng Lan hết sức chuyên chú mà đề cao lên tốc độ tay mới, chạy vội lao về phía trước liền cảm giác hình ảnh trước mắt đột nhiên vặn vẹo, xoay tròn mơ hồ, chờ Lăng Lan lại lần nữa thấy hình ảnh trước mắt tới đại sảnh của gian học tập.

      Tiểu Tứ vẻ mặt nôn nóng chờ . Nhìn Lăng Lan ra tới, nó vội hô lớn: “Lão Đại, mau! Tề Long bọn họ tìm .”

      Trong khoảng thời gian này, là tiểu Tứ thay thế Lăng Lan tiến vào thế giới ảo, cho nên khi bên trong phát sinh bất cứ chuyện gì tiểu Tứ phụ trách thông báo cho .

      “Ngươi thể xử lý sao?” Chuyện trong thế giới ảo mấy ngày nay đều do tiểu Tứ xử lý hết, vì sao hôm nay lại kỳ quái gọi ra.

      “Là chuyện trong thế giới thực, bọn họ vừa mới hạ tuyến khỏi thế giới ảo, giống như rất nôn nóng, bọn họ lập tức đến phòng cách đấu, giống như xảy ra chuyện lớn vậy.” Tiểu Tứ nhanh chóng giải thích.

      Lăng Lan có chút
      [​IMG]

    5. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 119: Thu Lâm Trung Khanh làm tiểu đệ?

      Hàn Kế Quân làm Lăng Lan thập phần tò mò, hơi hơi giương mi lên, chờ Hàn Kế Quân giải thích.

      “Vừa rồi, Lâm Trung Khanh ở thế giới ảo khẩn cấp liên lạc với tớ, hy vọng chúng ta có thể giúp cậu ta phen, bởi vì cậu ta bị Lý Kiệt chơi vố.”

      “Như thế nào, thằng nhóc Lý Kiệt kia còn từ bỏ ý định thu phục Lâm Trung Khanh?” Lăng Lan có chút vô ngữ, Lý Kiệt là dai dẳng, từ năm nhất, khi Lâm Trung Khanh từ chối làm thủ hạ của cậu ta dây dưa, giằng co tới tận bây giờ, lúc nào cũng tìm cơ hội gây phiền phức cho Lâm Trung Khanh, muốn Lâm Trung Khanh phải đầu phục làm quân của mình. Nhưng cố tình Lâm Trung Khanh lại là người ăn mềm ăn cứng, càng bức bách, ép buộc cậu ta cậu ta càng chịu thần phục, cuối cùng tình thế của hai người cứ càng lúc càng xấu, rồi trở nên như tại.

      có biện pháp, tại Lý Kiệt giống như cưỡi lên lưng cọp khó leo xuống, từ sau khi vấp ngã chỗ Lâm Trung Khanh, ý tưởng trở thành lão Đại lớp đặc cấp ban 1 của cậu ta thể hoàn thành được nữa. Ở trong ban chúng ta ít người đều bằng mặt bằng lòng cậu ta, thậm chí người khác còn trào phúng cậu ta vì thể thu phục được Lâm Trung Khanh. tóm lại trong năm qua, tình hình của Lâm Trung Khanh rất tốt.”

      Hàn Kế Quân còn có câu chưa , Lý Kiệt sở dĩ có biện pháp ngồi vị trí lão Đại của giới 4738 chính là bởi vì trong đám người bọn họ, nếu như so sánh với Lâm Trung Khanh Kiệt càng hận bọn họ hơn.

      Tề Long khiến cho Lý Kiệt khó có thể đối phó rồi, còn có người còn mạnh hơn Tề Long tọa trấn, Lăng La.

      Kiệt có biện pháp tìm bọn họ phát tiết, đương nhiên chỉ có thể áp chế người có bối cảnh, có chỗ dựa Lâm Trung Khanh.

      cho đến cùng, Lâm Trung Khanh cũng là bởi vì bọn họ mà bị tai bay vạ gió…… Hàn Kế Quân sâu thở dài hơi, tuy rằng học viện tận lực làm nhạt bối cảnh gia đình của học sinh, hơn nữa còn chế định rất nhiều quy tắc phòng ngừa phát sinh việc học sinh sử dụng những đặc quyền từ gia đình, khả năng người có thể tiến vào lớp đặc cấp của học viện đồng quân trung tâm đâu phải là người ngu dốt, hơn năm trôi qua đủ khiến cho học sinh tìm ra các lỗ hổng trong quy định, sau đó luồn lách tránh những bảo hộ cứng nhắc mà học việc áp đặt cho học sinh. Dùng những thủ đoạn ở những mặt khác nhau, cưỡng bách những bạn học có bối cảnh phải trở thành thuộc hạ, chân chạy vặt cho mình…

      Đại bộ phận lớp đặc cấp ban 1 đều là những đứa trẻ có bối cảnh, dù sao gen cũng quyết định hết thảy. Những gia tộc quyền quý tỷ lệ xuất những mầm non ưu tú càng cao. Cho nên trong lớp đặc cấp ban 1, chỉ có bốn người là xuất thân từ gia cảnh bình thường, ngoại trừ Lâm Trung Khanh, hai người còn lại đều lựa chọn dựa vào những bạn học có bối cảnh hùng mạnh. Còn người, chính là Lăng Lan.

      Tuy bối cảnh Lăng Lan cũng cao phú quyền quý, nhưng trong lớp này cũng ai dám đụng vào. Ở học viện này, bối cảnh bao giờ là nhân tố quan trọng nhất, thực lực mới là thứ dùng để chuyện.

      Giống như Lâm Trung Khanh, tuy rằng thực lực dần dần đề cao, nhưng đối với những người ban 1 mà , đối phó với cậu ta cũng vô cùng dễ dàng, là người dễ đối phó nhất trong lớp đặc cấp ban 1, đó là lý do Lý Kiệt muốn khai đao cậu ta đầu tiên.

      Bất quá, Lâm Trung Khanh cũng biết mình có tư cách đối kháng với Lý Kiệt. Vì thế cậu ta lựa chọn nhẫn, vô luận Lý Kiệt có ý định khiêu khích như thế nào, chỉ cây dâu mắng cây hòe, Lâm Trung Khanh đề nhịn xuống, cái năng lực nhẫn nhịn này làm cho Hàn Kế Quân thập phần bội phục.

      “Trước kia phải vẫn luôn bị như vậy sao? Cậu ta đều thuận thuận lợi lợi mà vượt qua mà, sao lần này lại tìm chúng ta cầu giúp đỡ?” Lăng Lan tò mò, rất ràng, Lâm Trung Khanh tuy là người xuất thân từ bần dân, nhưng trong lòng kiêu ngạo cực kỳ, trừ phi vạn bất đắc dĩ, nếu cậu ta khẳng định cầu xin người khác giúp đỡ.

      Chẳng
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :