1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nam nhân tương lai không dễ làm - Nhữ Phu Nhân

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 106:: Thị lực và tốc độ tay!

      tờ giấy chi chít chữ, đây chính là những hứa hẹn của Lăng Tiêu với Lam Lạc Phượng sau khi kết hôn. (là bằng chứng cho việc Lăng Tiêu mãi mãi chỉ có thể là thê nô)

      Tâm phiến, là nơi lưu giữ thông tin những tài sản riêng của Lăng Tiêu, chỉ cần có người nắm giữ tâm phiến này đồng ý của Lăng Tiêu, người đó vẫn có thể đổi tên chủ tài sản Lăng Tiêu thành người khác.

      Còn móc khóa cơ giáp đó là mô hình do chính tay Lăng Tiêu làm, Lăng Lan cũng biết đến cùng nó đại biểu cho cái gì, hoặc có thâm ý gì khác bởi vì mẹ Lam , nhưng mẹ với , trong 3 thứ này chiếc móc khóa là vật quan trọng nhất..

      Lăng Tiêu nhìn 2 đồ vật trước mặt vẻ mặt phức tạp, nhưng phần nhiều là kích động, bất quá Lăng Tiêu cũng nhanh chóng thu lại tình cảm sắp tràn ra, ngẩng đầu cười nhìn Lăng Lan: “Chúc mừng, Lăng Lan, con qua cửa, con có thể nhận được truyền thừa của ta... Con ta, hôm nay ta rất vui vẻ.”

      Lăng Tiêu tươi cười khiến Lăng Lan trực tiếp sửng sốt, lúc này mới hiểu được vì sao mỗi khi mẹ nhắc tới ba đều bày ra khuôn mặt háo sắc như vậy, quả khi cha tình cười lên đẹp mắt vô cùng, cho dù ở thế giới này tuấn nam mỹ nữ là vô số nhưng chắc chắn cha nằm trong nhóm nam thần.

      Lăng Tiêu đến trước mặt Lăng Lan, giờ phút này ông trầm mặc, vẻ mặt lộ ra tia thất lạc, ông : "Kỳ thực, cha cũng hy vọng nhiệm vụ truyền thừa này xuất , bởi vì nó xuất cũng có nghĩa là cha mất. Nếu có thể, cha muốn được cùng vợ mình ngao du khắp nơi, được nhìn con, cùng con trưởng thành.... Cha luyến tiếc con. Con tôi, cha thậm chí còn chưa biết được con là trai hay là , là giống cha, hay là giống mẹ con...”

      Lăng Tiêu luống cuống chỉ trong chớp mắt rồi nhanh chóng khôi phục bình thường. Ông tự giễu: “A.. còn có thể ngụy biện nhiều lời như vậy, cảm giác tốt chút nào.

      Lăng Tiêu lại lần nữa khôi phục nụ cười bình thường, ánh mắt nhìn về phía Lăng Lan ôn nhu vô cùng, điều này khiến trái tim Lăng Lan co rúm lại, thứ gì đó quét qua lòng .

      Lăng Lan rất ràng, giờ phút này Lăng Tiêu nhìn , đây là tinh thần lực của Lăng Tiêu 8 năm trước, có thể những gì ông vừa nãy chỉ là đoạn ký ức nhớ đến mẹ Lam, hoặc có thể đó là những trông đợi mà ông dành cho đứa trẻ chưa ra đời của mình.

      biết vì sao Lăng Lan cảm thấy xót xa. Có lẽ vì dung hợp với cơ thể này nên đối với tình cảm của cha cũng cảm thấy đau lòng.

      Lăng Tiêu : "Cha tin chắc con của cha là đứa trẻ kiên cường nhất, mẹ con cha giao cho con, nhất định phải để ấy vui vẻ. Cha là người chồng có trách nhiệm, người cha có trách nhiệm, có lỗi với hai người."

      Lăng Lan vừa định chuyện Lăng Tiêu làm động tác ngăn lại: "Đừng chuyện, để cha ảo tưởng khung cảnh tốt đẹp . Cha nghĩ tới nếu có thể gặp con, con chắc chắn gọi cha là cha, rồi sau đó con cha.”

      Lăng Tiêu xong lại lộ nụ cười chua chát, đau khổ : "Có phải chuyện này rất mơ mộng hão huyền hay . Ta người biết chịu trách nhiệm, bị mắng chửi là may, làm sao có thể cầu con gọi ta là cha chứ.”

      Khóe miệng Lăng Lan giật giật nhưng vẫn thể gọi ra tiếng “cha” này, tuy rằng biết người đứng trước mặt là cha
      [​IMG]

      Chương 107:: Truyền tống đến kinh đô?

      Lăng Lan cũng bị cảnh tượng hấp dẫn huyền ảo hấp dẫn, sắc mặt thay đổi. Tuy vừa rồi Lăng Lan nhìn thấy tình hình bên trong bàn tay của Lăng Tiêu nhưng biết ông hề tác động bất cứ sức mạnh nào lên nó, chỉ dùng ngón tay điều khiển để cho những viên trân châu rớt ra ngoài, chỉ cần dùng chút xíu lực như vậy mà có thể đập nát 9 viên trân châu có thể tưởng tượng “chút” lực đó khủng bố đến mức nào.

      "Dường như con rồi nhỉ." Biểu của Lăng Lan khiến Lăng Tiêu hài lòng vô cùng, ông cho rằng mình còn phải tỉ mỉ mới có thể giúp con khơi thông nhưng hóa ra tự mình Lăng Lan cũng có thể hiểu được nội dung thâm ảo của bài học đầu tiên này.

      "Đúng vậy, khi mỗi thứ gì đó bị đẩy đến cực hạn sinh ra nguồn năng lượng vô cùng lớn.” Lăng Lan đem kết quả nghiên cứu của mình cẩn trọng ra.

      Lúc này trong lòng Lăng Lan hưng phấn vô cùng, bởi vì lúc này có thể trao đổi những thứ mình phát với người khác. Những đạo sư trong gian học tập lúc nào cũng chỉ muốn chính tự mình tìm hiểu, bao giờ nhiều thêm lời, điều này khiến cho đôi khi lâm vào tình trạng hoang mang biết gì.

      " sai, nghĩ tới cũng phát được điểm này, ta gọi nó là thế, nó có rất nhiều lại khác nhau, nhưng Lăng Lan, con cần phải nhớ kỹ những lời ta ngày hôm nay, thế tuy tốt nhưng có nghĩa là càng nhiều thế càng tốt.” Lăng Tiêu nhàn nhạt nhìn lướt qua Lăng Lan khiến cho tâm trạng hưng phấn của nhanh chóng biến mất.

      Lời nhắc nhở của Lăng Tiêu khiến Lăng Lan đăm chiêu, Lăng Tiêu cũng để Lăng Lan ở trong gian nhiệm vụ quá lâu, sau khi nhắc nhở xong liền đá trở về điểm đăng nhập của thế giới ảo.

      " rốt cục xuất lão đại!" Tiểu Tứ nhìn thấy Lăng Lan xuất nước mắt chảy đầy mặt, vẻ mặt ủy khuất lao tới.

      Lăng Lan theo bản năng tiếp lấy tiểu Tứ cảnh giác : "Ngươi cứ như vậy xuất sợ bị người khác phát sao?”

      Tiểu Tứ khóc thút thít : " có việc gì lão đại, chỗ này là gian đặc biệt mà tôi tạo ra, chúng ta có thể nhìn thấy mọi người xung quanh nhưng ai có thể thấy được chúng ta.”

      "Đúng rồi lúc ở trong gian nhiệm vụ, chỗ nhà lớn của Lăng gia vì sao ta nghe thấy giọng của ngươi?” Lăng Lan kỳ quái, ra từng muốn tiểu Tứ dùng năng lực của mình mở chiếc tủ sắt trong thư phòng nhưng hiểu sao tiểu Tứ lại phản ứng.

      Lúc đó bởi vì còn có nhiệm vụ phải làm nên tuy hoang mang cũng có thời gian để hỏi, bây giờ có thời gian rồi, phải hỏi.

      Lời nhắc nhở này của Lăng Lan khiến tiểu Tứ nhớ lại chuyện thương tâm, nó khóc rống lên. Sau khi được Lăng Lan an ủi mới thút thít nguyên nhân. Hóa ra lúc tiến vào thư phòng, thứ mà Lăng Lan nhìn thấy là nụ cười hiền lành của Lăng Tiêu, mà tiểu Tứ nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng của ông ấy. Chỉ bằng ánh mắt này liền khiến cho trình tự của tiểu Tứ bị hỗn loạn, nó trực tiếp bị đá ra khỏi gian truyền thừa, đây cũng là nguyên nhân vì sao tiểu Tứ phản ứng, bởi vì nó bị Lăng Tiêu đá .

      Lăng Lan nhíu nhíu mày, trong lòng lo lắng ít, chuyện này có phải chứng minh những cường giả có tinh thần mạnh rất có thể phát ra tồn tại của tiểu Tứ?

      Tiểu Tứ cảm giác Lăng Lan lo lắng, trong tâm phiến bắt đầu nóng lên, cảm giác ấm áp này khiến cho thoải mái. Tâm tình rất tốt nó với Lăng Lan, "Lão đại, đừng lo lắng, tôi từng qua rất nhiều người có tinh thần lực cường đại nhưng cũng chưa từng bị phát , có lẽ là do tôi tiến vào gian truyền thừa của ba ba, cũng có nghĩa vào tinh thần lực của ông ấy nên mới bị phát .”

      "Ừm, ngươi cũng có lý, bất quá sau này phải cẩn thận, đừng tùy tiện vào tinh
      [​IMG]

    2. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 108:: Người thanh niên nguy hiểm!

      "Đúng vậy, so với thế giới đại, khoa học kỹ thuật phát triển, ta càng thích nơi này hơn.” Lăng Lan nở nụ cười, kiến trúc quen thuộc, hoàn cảnh quen thuộc khiến thể xác và tinh thần bỗng chốc thoải mái lên, cảm giác mệt mỏi vì bị huấn luyện quá độ trong mấy tháng qua biến mất còn.

      Tiểu Tứ nghe thấy Lăng Lan thích nơi này tâm tình khẩn trương lo lắng nhất thời chạy mấy, này có phải là có sai trở thành sai . Nghĩ đến đây tiểu Tứ có chút đắc ý: ta quả nhiên là sinh mệnh trí năng thể thông minh nhất, cho dù cẩn thận làm sai cũng phải là sai lầm hoàn mỹ nhất!

      tiếp tục chuyện, Lăng Lan mang theo tiểu Tứ dạo vòng trong thủ đô, đương nhiên chỉ nhìn chứ mua. vừa tới đây, thân phận này cũng kết nối với bất kỳ tài khoản ngân hàng nào, như vậy cũng thể dùng điểm danh dự để trả tiền, mặc dù tiểu Tứ có thể thực giao dịch nhưng đối với Lăng Lan, nhiều chuyện bằng bớt chuyện, cũng sợ ngân hàng trung ương có thiết lập việc kiểm tra định kỳ, nếu bại lộ nhất định rất phiền toái.

      Vả lại thân phận này cũng có địa chỉ che dấu an toàn, chẳng lẽ sau khi mua xong cầu chủ quán đem nó về nhà Lăng gia? Như vậy việc thay đổi phải phí công uổng sức sao?

      Lăng Lan giống như đứa trẻ vừa ra ngoài lần đầu tiên, nhìn thấy cái gì cũng hăng hái, có thể dạo phố tự do là trong những giấc mơ ở cả hai đời của .

      Kiếp trước luôn phải nằm giường bệnh, cho nên rất muốn có thể có cơ hội ra ngoài dạo phố lần, đáng tiếc cuối cùng cũng thể mở rộng tầm mắt mà nhìn ra ngoài, chỉ có thể ở chỗ tới chết. Kiếp này tuy bị bệnh nằm giường nhưng từ lúc sinh ra luôn luôn bị hạn chế trong việc lại, chỉ có thể lui tới ở Lăng gia, sau đó tới học viện đồng quân trung tâm cũng bị hạn chế, tuy rằng học viện cũng có thể giới ảo, có cửa hàng các thứ, nhưng trong đó cho dù là thứ rẻ nhất cũng chỉ liên quan đến việc học tập, còn thứ gì khác. Hơn nữa trong đó toàn là những cửa hàng bán các loại sản phẩm khoa học viễn tưởng, điều này khiến Lăng Lan chẳng có cảm giác dạo phố chút nào.

      Bất quá thủ đô này giống như vậy, kiến trúc cổ điển, việc bài trí trong cửa hàng cũng giống với kiếp trước của , khiến cho tâm tình tốt lên vô hạn.

      Nếu phải mỗi lần tiến vào cửa hàng trước mắt tự động nhảy ra phần giới thiệu về cửa hàng cho rằng mình dạo trong thế giới thực.

      Thủ đô quả nhiên hổ là thủ đô, vô luận xuyên cho dù là đồ ăn cũng có rất đầy đủ, trong lúc Lăng Lan nhìn những mỹ vị bên đường độ nhiên nghe thấy chút tin tức từ người bên cạnh, người đó vẻ mặt kích động, thậm chí còn có người kinh hô.

      Rất nhanh bọn họ thay đổi hướng của mình, tất cả đều cũng chạy về phía.

      "Có chuyện gì vậy?" Lăng Lan thấy thế có chút khó nhanh chóng hỏi tiểu Tứ.

      Tiểu Tứ hai lời liền chạy thăm dò thông tin, sau khi chạy về, vẻ mặt nó kinh ngạc : “Ở đây vậy mà có võ đài cách đấu dành cho cơ giáp, lát nữa cuộc chiến giữa J6 cà J8 diễn ra, là thi đấu vượt cấp cấp đó, J6 khiêu chiến với J8, hay giả?"

      Đối với thế giới bên ngoài gần như biết gì, Lăng Lan vẻ mặt hoang mang : "J6? J8? Đây là cái gì?"

      Tiểu Tứ vỗ mạnh lên trán mình, nó quên với Lăng Lan những kiến thức cơ bản về phương diện này, ngay lập tức nó sắp xếp lại bài phát biểu, dạy cho Lăng Lan ngay khóa vỡ lòng về võ đài cách đấu.

      Thế giới ảo là thế giới mà toàn bộ người dân có thể tham gia như trò chơi, chỉ cần là người 13 tuổi là có thể tiến vào thế giới này, bây giờ Lăng Lan vẫn chưa đủ 13 tuổi nên chỉ có thể dạo trong thế giới của học viện đồng quân, chỉ cần Lăng Lan đủ 13 tuổi là có thể ra ngoài.

      Cho dù là ở tuổi nào, những người mới tiến vào thế giới đều có cấp bậc duy nhất là J0, phải học cách chế cơ giáp, tham gia những bài huấn luyện về cách đấu tương đương rồi sau đó tham gia đánh với những người khác lôi đài, sau khi giành được 100
      [​IMG]

    3. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 109:: Thị giác Thượng Đế!

      "Lão đại, có muốn biết bộ mặt của đối phương hay ? Ta có thể điều tra đó." Tiểu Tứ hai mắt phát sáng phát sáng , giống như tìm được món đồ chơi mới.

      Lăng Lan vừa định trả lời được đột nhiên cảnh giác hỏi: "Ngươi muốn điều tra thế nào?"

      Tiểu Tứ vẻ mặt hưng phấn : "Đương nhiên là lẻn vào bên trong tinh thần thể của đối phương, như vậy liền có thể nhìn thấy chân thân rồi."

      " cho phép!" Lăng Lan ở trong ý thức cao giọng quát lên.

      Lăng Lan cũng chưa từng quên trong gian nhiệm vụ của cha mình từng xảy ra chuyện gì, những người có tinh thần thuộc hàng cường giả có thể phát ra tiểu Tứ, thậm chí có thể trực tiếp khống chế tiểu Tứ, khiến tiểu Tứ gặp nguy hiểm. Ai biết người hacker có hư năng lực ở trước mắt này có thể gây nguy hiểm đối với tiểu Tứ hay .

      "Vì sao?" Tiểu Tứ bị Lăng Lan quát có chút sợ hãi, phải biết rằng cho dù bị Lăng Lan gia bạo cũng chưa từng dùng gương mặt nghiêm túc như vậy mà bói với nó. Biểu cảm đó khiến nó vừa sợ hãi và thương tâm, vẻ mặt nó ai oán bắt đầu hoài nghi có phải Lăng Lan thích nó hay , cho nên mới đối đãi với nó như vậy.

      "Thứ nhất, chúng ta cùng ta cừu oán, cần gì trêu chọc người ta, nếu chọc giận đối phương, chừng chúng ta cũng gặp phiền toái lớn..."

      Tiểu Tứ vừa định nó căn bản sợ mấy thứ đó bị Lăng Lan đè bả vai lại nghiêm cẩn : "Quan trọng nhất là ta muốn tiểu Tứ ngươi gặp nguy hiểm. Nếu ngươi xảy ra chuyện gì ta hối hận cả đời. Cho nên tiểu Tứ, ngươi phải đáp ứng ta, nhất định phải bảo vệ tốt chính mình, vĩnh viễn vĩnh viễn làm bạn với ta, cho đến khi ta rời thế giới này..."

      Tiểu Tứ nghe thấy Lăng Lan xong cảm giác thương tâm chạy đâu mất hết, chẳng còn gì… Nó cảm thấy CPU của mình bắt đầu có dấu hiệu nóng lên, bắt đầu trục trặc trong việc chạy máy, độ ấm của CPU càng ngày càng cao, thậm chí có dấu bị lỗi mạch. Nó hẳn là phải khẩn trương, kinh hoàng, sau đó nghĩ hết biện pháp làm cho CPU của mình hạ nhiệt độ, nhưng đáng chết…nó chút cũng muốn làm như vậy, nó thậm chí có cảm giác thích tồn tại của nguồn nhiệt lạ này, rất tốt khiến nó muốn chết.

      Lăng Lan nhìn vẻ mặt tiểu Tứ dại ra có phản ứng, sợ hãi nó nghe ý mình nhắc thêm lần nữa: "Tiểu Tứ, nghe. Tôi cho phép về sau ngươi tự chủ trương tra xét những cường giả hoặc những người có tinh thần thể, trước khi những người đó chọc chúng ta chúng ta thể quản bọn họ, nhớ kỹ, phải bảo vệ hảo chính mình, ngươi phải là tiểu đệ số của ta sao? Nếu nghe, ta tước vị trí tiểu đệ số 1 nàyLăng Lan quyết định cảnh cáo kết hợp uy hiếp.

      Tiểu Tứ giờ phút này còn năng lực tư duy, nhưng vị trí tiểu đệ số luôn được nó khắc vào tận tâm nên khi nghe Lăng Lan cảnh cáo, nó liền ngoan ngoãn gật đầu.

      Cái gì cũng có thể mất, chỉ có ngôi vị số này thể mất, đây chính là mục tiêu duy nhất của tiểu Tứ từ khi tỉnh lại ở thế giới này.

      khi như vậy tạm thời bỏ qua cho … Tiểu Tứ tự với lòng. Nếu dám gây tổn thương cho lão Đại … chết chắc… tiểu Tứ giơ tay lên trời thầm hạ quyết tâm.

      Thấy tiểu Tứ hiểu ý của mình, Lăng Lan cuối cùng cũng yên tâm, đợi vài phút sau đó mới chậm rãi về phía khu vực chỗ ngồi tìm vị trí của mình.

      Phải thế giới ảo này rất thuận tiện, Lăng Lan vừa vào khu vực chỗ ngồi trước mặt xuất bản đồ tự động, chỉ tới vị trí của mình.

      Rất nhanh Lăng Lan chiếu theo bản đồ tìm được chỗ ngồi của mình, sau khi ngồi xuống bản đồ trước mắt liền biến mất, tầm mắt lại khôi phục bình thường.

      Lăng Lan tò mò nhìn người xung quanh, nhìn bộ trang phục quen thuộc khiến trán Lăng Lan chảy xuống mấy đường đen… Có cần xui xẻo như vậy , vì sao lại đụng phải nhân vật nguy hiểm này chứ.

      Nguyên lai người ngồi ngay bên cạnh Lăng Lan chính là người thanh niên có tinh thần dị biến lúc nãy, bất quá tính tình của người đó cũng quá tệ, nhìn là hơi gật
      [​IMG]

      Chương 110:: Trò chơi chơi trốn tìm?

      Sau khi cảm ơn, Lăng Lan cũng để ý bên người thanh niên bên cạnh nữa, tập trung xem trận đấu sắp diễn ra, điều này cũng khiến bỏ lỡ ánh mắt lườm mình của người bên cạnh, có cần cảm ơn người khác cách có lệ như vậy .

      Lăng Lan cũng biết người thanh niên kia oán thầm mình, sau khi chọn ánh mắt của Thượng Đế, hình ảnh trước mắt lập tức biến hóa, xuất hai hình ảnh khác nhau. cái là cơ giáp màu đỏ bay giữa trung, mà cơ giáp màu bạc lặng yên núp phía dưới cồn cát, màu sắc của nó dần biến thành màu của cồn cát.

      Lăng Lan cảm giác có chút thú vị liền đem lực chú ý để cơ giáp màu bạc, nghĩ muốn phóng đại tầm nhìn. nghĩ tới vậy mà mèo mù đụng phải chuột chết, hình ảnh được phóng ta.

      Lăng Lan lại dùng biện pháp như vậy nghĩ về cơ giáp màu đỏ kia, quả hình ảnh của cơ giáp màu đỏ cũng được xuất trong mắt , nó luôn bay vòng phía trời, bây giờ hành tung của 2 cơ giáp đều nằm trong tầm nhìn của Lăng Lan.

      Lăng Lan chú ý tới ở góc bên tay trái chữ số nhảy nhấp nháy, đoán đây có thể là thời gian khởi động còn lại trước khi bắt đầu trận đấu, còn 72 giây.

      Lúc này tiểu Tứ bên ngoài trở về, nó tìm được phương thức xem trận đấu của khán giả, ngoài ra nó còn thu về rất nhiều phương pháp đấu cơ giáp trong thế giới ảo này. Tiểu Tứ cam đoan với Lăng Lan rằng, từ bây giờ trở để những sai lầm cấp thấp này xuất .

      Tiểu Tứ tâm tình rất tệ. Nó nghĩ tới ở thế giới ảo này có thể có loại trò chơi cấy ghép như vậy, hơn nữa mỗi trò chơi lại có cách thức hoạt động khác nhau, điều này làm nó có chút hiểu , khiến nó mất mặt trước lão Đại của mình. Nó còn nhớ nó từng kiêu ngạo như thế nào khi chuyện với lão Đại, nó là THẦN của thế giới này, nghĩ tới có thứ THẦN biết.

      Lăng Lan cũng biết tiểu Tứ rối rắm, giờ phút này nhẫn nại chờ đợi thời gian đếm đến . Rốt cục khi thời gian đếm về cơ giáp màu đỏ bay vòng vòng phía bỗng thay đổi phương hướng, lao về phía cơ giáp màu bạc nấp.

      Lăng Lan đoán chừng rất có thể hệ thống tránh cho người chơi chơi trò trốn tìm mất thời gian, cho nên trực tiếp cho cơ giáp màu đỏ biết vị trí đối thủ của mình.

      Lăng Lan tin tưởng, vì công bằng, hệ thống đem tọa độ chuẩn xác cho hai bên. Quả nhiên hành động tiếp theo của cơ giáp màu đỏ chứng minh điểm này, trung khi còn cách cơ giáp màu bạc khoảng năm kilomet, cơ giáp màu đỏ bỗng phóng quả đạn đạo xuống.

      quả đạn đạo phóng ra Lăng Lan liền cảm thấy hình ảnh xuất sóng gợn. Tiểu Tứ lập tức giải thích: "Đây là đạn quấy nhiễu sóng, dùng để phá hủy rađa."

      "Khoảng cách rađa có thể dò xét vị trí của đối thủ là bao xa?” Lăng Lan đăm chiêu hỏi.

      "Tùy theo từng loại cơ giáp, loại bình thường là 2000m, cơ giáp trung cấp là 2500n, còn cao cấp là 3000m, đương nhiên nếu có những cơ giáp cấp cao hơn phạm vi dò xét xa hơn, từ 4000 trở lên tùy loại.”

      "Cơ giáp màu bạc có phải là cơ giáp đặc biệt hay ?"

      "J8, có khả năng, cơ giáp đặc biệt có phạm vi thăm dò vị trí đối phương trong phạm vi 5000m, bất quá muốn đổi thành cơ giáp cấp đặc biệt cũng đơn giản, ngoài tập hợp đủ điểm để đổi cũng phải tích lũy phần công
      [​IMG]

      Chương 111:: Gọi đại ca?

      Đúng lúc này, Lăng Lan nhìn thấy cơ giáp J8 đột nhiên khởi động, cơ giáp màu xám đột nhiên thay đổi màu.

      "Đây là khởi động khẩn cấp, tình huống tiếp theo phải xem cơ giáp của J8 thuộc loại gì, nếu là cấp đặc biệt thời gian khởi động khẩn cấp là 4-7 giây, cơ giáp cao cấp là 7-9 giây…” Tiểu Tứ cũng khẩn trương , việc này có liên hệ rất lớn đến việc ai là người có thể ra tay chiếm ưu thế trước.

      J8 khởi động được 2 giây bị J6 phát . J6 lấy chân làm trục xoay người ra sau, nhắm về phía điểm đỏ nhấp nháy, nhưng… trước mắt lại cái gì cũng có...

      Cho dù như thế, cơ giáp J6 cũng do dự nhấn cò súng, chùm tia sáng laser điên cuồng mà bắn về phía cồn cát, hỏa lực quá mạnh khiến cho cồn cát trở thành lõm lớn, nhưng bên trong cái gì cũng có, trừ bỏ cát vàng vẫn là cát vàng.

      "Khởi động khẩn cấp tốn 5. 537 giây, J8 tuyệt đối là cơ giáp cấp đặc biệt, vận khí sai, trong sáu giây khởi động xong." Tiểu Tứ quyết đoán , nếu lại tốn thêm nữa giây J8 chắc chắn thể thoát được công kích của J6.

      " tốt!" Trong lúc còn giữ nguyên tư thế tấn công về phía cồn cát, J6 đột nhiên nhảy dựng lên bay về phía trung. Súng trong tay bắn về phía mặt đất.

      Cùng lúc đó, chùm kiếm ánh sáng từ dưới đất đâm về phía J6.

      Mắt thấy súng ánh sáng có biện pháp đánh lui đối phương, J6 phía đột nhiên mở cánh chim phía sau, bắn ra ngoài thêm 6 phát rồi nâng cao độ cao của mình.

      J8 nguyên bản quyết tâm đâm trúng J6, nhưng thấy quang thuẫn thể tiếp tục ngăn công kích của J6 vội thay đổi phương hướng, đặt kiếm ánh sáng ra sau lưng, rút súng ánh sáng ra.

      Súng laser bên tay trái nâng lên, nhắm về phía 6 phát đạn lao về phía mình, ta quyết đoán nhấn cò súng, lượng năng lượng khổng lồ từ đầu súng bắn lên trời.

      Khi hai nguồn năng lượng này chạm vào nhau nổ mạnh, sức chấn động của vụ nổ khiến cho Lăng Lan cảm giác chấn động.

      J8 cơ giáp rốt cục giải quyết xong sáu 6 phát đạn kia cũng là lúc J6 có cơ hội tấn công lần nữa. J6 từ trời nhắm súng xuống J8 đứng mặt đất, nhấn cò.

      J8 ở dưới đất có cơ hội phản công, chỉ có thể chạy trốn xung quanh. Bất quá Lăng Lan lại cho là như vậy, ngược lại, cho rằng người nắm giữ quyền chủ động của trận đấu này chính là J8.

      Bởi vì là người ngoài cuộc, Lăng Lan biết J8 căn bản chạy loại, đây là trong những cách thức đấu thể thuật—— vạn bước.

      Tuy j8 thoạt nhìn giống như bị đánh trối chết, nhưng mỗi bước đều rất nhanh khiến J6 thể tập trung nhắm bắn.

      j6 tựa hồ cũng biết chỉ dựa vào tia laser vận tốc ánh sáng thương cũng thể đánh trúng đối phương, chỉ thấy cánh chim mở ra lần nữa bay vòng quanh J8, tiếp tục nhả đạn.

      J8 lựa chọn trốn nữa, lần này J8 giơ súng của mình lên, bắn về phía những viên đạn lao về phía mình.

      Khi hai làn súng đâm vào nhau, nguồn năng lượng cực lớn sinh ra, đòn công kích của J6 thất bại.

      chỉ như thế, bởi vì chấn động nổ mạnh khiến cho cát vàng bay tung tóe.

      J6 hề nghĩ ngợi liều mạng bắn đạn xuống phía dưới, vừa bắn vừa dò xét năng lượng xung quanh, sợ đối phương tấn công mình.

      Đúng lúc này, đường súng ánh sáng tiếng động
      [​IMG]

    4. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 112:: Nơi huấn luyện điều khiển cơ giáp.

      Tại trang viện tại hành tinh Lục Thâm, người đàn ông đứng tuổi vẻ mặt khẩn trương nhìn khoang đăng nhập vào thế giới ảo. lúc sau, ngọn đèn khoang đăng nhập bật tắt, cửa khoang mở ra, đứa trẻ khoảng 11, 12 tuổi xuất , đứa trẻ đó xinh đẹp vô cùng, xinh đẹp tới mức thể phân biệt được giới tính của nó, khuôn mặt nó tái nhợt nằm bên trong, cả người ướt đẫm mồ hôi giống như vừa phải vận động quá nhiều.

      Qua vài giây, đứa kia mới chậm rãi mở mắt nhìn người trung niên trước mặt, nó suy yếu cười : "Đại quản gia, sao ông lại ở đây?”

      "Chẳng lẽ cậu còn muốn gạt tôi sao? Đại thiếu gia, thân thể của cậu tốt, lão thái gia phải cho phép cậu vào thế giới ảo sao?” Đại quản gia vừa trách cứ vừa đau lòng.

      Đứa trẻ xinh đẹp tiếp tục cười : "Dù sao cũng cũng login vài lần, bằng con thể theo kịp tiến độ học tập.”

      Đại quản gia đành lòng lại tiếp, chẳng lẽ khiển trách đứa trẻ vì nó quá siêng năng sao, cuối cùng ông chỉ có thể ôm đứa trẻ ra rồi đặt trong khoang an dưỡng chuẩn bị sẵn ở bên cạnh.

      Nhìn đứa trẻ xinh đẹp lại chìm vào giấc ngủ, người trung niên thở dài hơi đau lòng vì đứa này.
      --- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ---------

      Lúc này Lăng Lan vui vẻ tận trời vì có thể rời khỏi nhân vật nguy hiểm lúc nãy, lại tiếp tục dạo trong kinh đô. Khó có cơ hội ra ngoài lần, dù sao cũng phải cho ghiền. Bất tri bất giác, dạo đến phố cơ giáp. Nơi này giống phố cơ giáp ở học viện đồng quân chỉ trưng bày những thứ đồ chơi về cơ giáp, con phố này mới là nơi chân chính bán những cơ giáp mạnh nhất, những vũ khí đáng sợ nhất chiến trường, cơ giáp.

      Lăng Lan cưỡi ngựa xem hoa đoạn rồi tùy ý vào cửa hàng cơ giáp có tên Angie.

      Lăng Lan vừa vào cửa hàng liền thấy nhân viên trong tiệm chuyện với nhau, bọn họ có nam có nữ nhìn hướng , thấy chỉ mình lại tiếp tục ngồi chuyện.

      Tiểu Tứ bĩu môi cả giận : "Bọn họ phải nên đến tiếp đối chúng ta sao, có phải cho rằng nhóm chúng ta có tiền hay ?"

      Lăng Lan lại cảm thấy kinh ngạc: " có gì, bây giờ bề ngoài của ta là người vừa tròn 16 tuổi, đến đây mà có người lớn bên cạnh đương nhiên phải tới để mua đồ rồi? Bọn họ chú ý chúng ta như vậy càng tốt, chúng ta có thể tự do dạo, như vậy phải tốt sao?”

      Tiểu Tứ giật mình: "Cũng có lý, nhưng mà về sau, ta nhất định phải làm cho bọn họ biết, lão Đại của ta là người có tiền nhất, cho dù mua cơ giáp tốt nhất ở nơi này cũng chỉ là chuyện đơn giản như trở bàn tay Tiểu Tứ vẻ mặt kiêu ngạo .

      Lăng Lan tâm niệm nhất động: "Xem ra việc buôn bán của người ở thế giới ảo cũng lời ít tiền nha."

      "Vẫn tốt. tính nhiều, trăm ngàn triệu vẫn có." Ai kêu thế giới này cái khác nhiều mà người lại quá nhiều chứ, hơn nữa người nhàm chán có chuyện gì làm lại nhiều vô số, nó chỉ tùy tiện đăng mấy bộ tiểu thuyết thôi bọn họ giống như cá thiếu nước, như người thiếu khí, bổ nhào chuyển tiền cho nó quá trời, chỉ cần phần truyện thôi cũng khiến cho tài khoản của tiểu Tứ được thêm mấy trăm triệu.

      Lăng Lan cười : "Tốt như vậy, tiếp tục cố gắng nhé!”

      Tiểu Tứ nghe Lăng Lan
      [​IMG]

    5. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 113:: Cơ giáp con thỏ?

      Lăng Lan có lẽ bị gian học tập điều tiết nên có chút thiên hướng theo tính cách con trai, tuy quá ưa thích cơ giáp, nhưng tò mò thích thú phải có. Sau khi nhìn tất cả các động tác cơ bản của 3 loại cơ giáp, thích thú của còn nằm ở chỗ thích thú nữa mà tăng lên thành cực kỳ thích, còn hận mình thể điều khiển thử ngay lập tức.

      Cảm giác được lòng tham của Lăng Lan, người binh sĩ kiên định cho Lăng Lan biết trước khi được điều khiển cơ giáp, từng tân binh phải lựa chọn loại cơ giáp cho mình, những thứ khác.... muốn có phải tự mình đổi điểm để có được.

      Lời của người binh sĩ khiến tâm bình Lăng Lan tĩnh lại, bắt đầu lo lắng đến cùng phải lựa chọn loại cơ giáp nào để trở thành cơ giáp đầu tiên của mình, Lăng Lan có chút yên, sợ bản thân chọn sai cơ giáp.

      Nhưng mà, Lăng Lan là đứa trẻ tốt, thích hỏi vấn đề là trong những thói quen bị gian học tập dưỡng thành, cho nên mở lời hỏi ý kiến của người binh sĩ, làm người mới bắt đầu, nên sử dụng loại cơ giáp nào.

      Kỳ thực Lăng Lan trước tiên cũng hỏi tiểu Tứ, đáng tiếc tiểu Tứ cũng biết 3 loại cơ giáp trước mắt loại nào thích hợp với nhất, nó đối với thế giới cơ giáp cũng biết nhiều hơn Lăng Lan bao nhiêu.

      nghĩ tới câu hỏi của Lăng Lan cũng là trong những trình tự của thế giới ảo, người binh sĩ nghe câu hỏi của Lăng Lan liền trực tiếp trả lời: "Thao tác đơn giản nhất, động tác tay cũng tốn quá nhiều sức nhất chính là cơ giáp hình thú, đề nghị bạn sử dụng loại cơ giáp này để bắt đầu huấn luyện.”

      Xem ra người binh sĩ này được cài sẵn đáp án cho câu hỏi này, như vậy chắc là sai, Lăng Lan do dự trực tiếp lựa chọn cơ giáp hình thú, vừa dứt lời, người binh sĩ liền vung tay lên, con quay cực kỳ đột ngột xuất ngay trước mặt Lăng Lan.

      Lăng Lan nhìn mặt của đĩa quay, nó dán rất nhiều loại cơ giáp hình thú, cây kim đồng hồ được đặt chính giữa.

      "Đây là có chuyện gì?" Lăng Lan sửng sốt, sau đó mặt nhất thời 囧 , "Chẳng lẽ để chọn cơ giáp phải dựa vào vận khí sao?"

      "Cơ giáp của những người mới học đều được hệ thống gửi tặng, cho nên người học có quyền được chọn, kết quả cơ giáp đầu tiên do vận khí xác định.” Binh lính nghiêm túc giải thích, "Vận khí, cũng là loại thực lực, bạn hãy mong chờ vào vận khí của mình có thể đạt được cơ giáp cường, mạnh.”

      Khuôn mặt tươi cười của người lính ánh trong mắt Lăng Lan chính là nụ cười vui sướng khi người gặp họa, Lăng Lan biết những học viên khác khi lần đầu tiên tiến vào nơi này có cảm tưởng gì, nhưng bây giờ Lăng Lan cảm thấy răng mình ngứa thôi, hận thể ra quyền, đánh bay luôn khuôn mặt tươi cười đáng giận đối phương...

      Đương nhiên Lăng Lan chỉ dám tưởng tượng thôi, cũng dám hành động như vậy. Dù sao bây giờ còn phải dựa vào đối phương để có cơ giáp. Lăng Lan dùng lực quay đĩa quay, nhìn đĩa quay quay liên tục ngừng, từ nhanh tới chậm, rồi chậm dần, rồi dừng lại. Cây kim dừng lại ở cơ giáp con báo bỗng nhảy qua thêm nấc…

      Lăng Lan còn chưa kịp nhìn kim đồng hồ chỉ vào loại cơ giáp nào oành tiếng, hoa giấy đỏ bay khắp mọi nơi, con thỏ to lớn siêu cấp đáng từ trời rớt xuống xuất trước mặt .

      Lăng Lan choáng váng cả người... Con thỏ? Vì sao là con thỏ? Cho dù là con nhện cũng uy vũ hơn con thỏ đó...

      Lăng Lan vất vả nhắc nhở chính mình phải tỉnh táo lại nhưng khi nhìn thấy vũ khí trong tay con thỏ, lại bấn loạn lần nữa. Trời ơi...hệ thống, người biết xấu hổ mà, vũ khí của con thỏ lại cư nhiên lại là củ cà rốt, ngươi cho rằng con thỏ trước mắt này là thỏ sao!!!

      Tiểu Tứ bên trong vùng ý thức (ý thức hải) hai mắt cũng ứa ra tinh quang, nó bưng mặt, lắc lắc mông hô lớn: "Lão Đại, cơ giáp này đáng chết được, ta thích...”

      Binh sĩ nhìn cơ
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :