1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nam nhân tương lai không dễ làm - Nhữ Phu Nhân

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 5: Còn tốt, vẫn là nữ.



      Biết Lăng Lan cũng trách cứ mình, học tập cơ thầm cao hứng, nhưng khi nó nghe được câu hỏi của Lăng Lan tất cả vui sướng lập tức chạy hết, nó nôn nóng : “ hai ngày hai đêm tỉnh, làm cách nào cũng thể tra ra nguyên nhân, mẹ khóc đến cơm đều ăn được, bọn họ quyết định nếu qua hôm nay mà vẫn tỉnh đem bệnh viện đó, nhưng nghe ý tứ của bọn họ nếu như đưa bệnh viện có chuyện gì tốt xảy ra, tôi cảm thấy có chút ổn nên mới nhanh chóng tới đánh thức đó.”

      Lăng Lan cả kinh, cũng thể đến bệnh viện được, ai biết khoa học kỹ thuật nơi này có thể kiểm tra ra trong đầu có cái gì hay , nếu như bị phát , chờ đợi khẳng định là kết cục làm chuột bạch, nhất định phải ngăn loại chuyện này xảy ra.

      Vì cuộc sống an toàn cùng tự do của mình, Lăng Lan kháng cự nữa, mở giọng gọi to lên, báo cho những người khác biết tỉnh.

      Lăng Lan nguyên bản chỉ muốn tùy tiện phát ra chút thanh mà thôi, lại nghĩ rằng, vừa mới mở giọng, thanh kinh thiên động địa vang lên.

      Giọng trẻ con trong có chút nữa bị dọa đến, nó hơi sợ hỏi: “Làm gì mà lại kêu bi tráng như vậy?”

      Bị thanh của chính mình làm cho bất ngờ, Lăng Lan lập tức xấu hổ trả lời: “Đói quá……”

      Thua dưới bản năng của thân thể, Lăng Lan tránh được muốn khóc. Phải biết rằng nguyên bản muốn làm cục cưng đáng , tĩnh lặng, để cha mẹ được vui lòng, mà tại…. xem ra kế hoạch ấy của phải ngâm nước nóng rồi.

      Có thể phát ra loại tiếng vang kinh thiên động địa, thấy thế nào cùng trở thành bé vẵn tĩnh được rồi…

      Tiếng khóc đáng sợ của Lăng Lan làm cho người nghỉ ngơi ở bên cạnh bừng tỉnh. Lam Lạc Phượng đột nhiên vùng dậy, ôm chặt con của minh, trong mắt vừa có vui mừng vừa lại vừa có sợ.

      Con của rốt cuộc có động tĩnh rồi, nhưng vì sao nó lại khóc ra tiếng khóc thê lương như vậy, có phải có chuyện gì thảo đáng hay .

      Những người tử sĩ mang chức nghiệp thầy thuốc ở phòng bên cạnh nghe thấy động tĩnh liền tiến vào, sau khi tiến hành kiểm tra nghiêm túc, bọ nhọ đưa ra kết luận: Khóc do quá đói.

      Lam Lạc Phượng vui vẻ mà nhìn đứa liều mạng bú sữa trong ngực mình, viên đá luôn treo trong lòng cuối cùng cũng có thể cuộc buông xuống.

      Rốt cuộc cũng bú xong…… , là sau khi ăn cơm mới đúng, Lăng Lan rốt cuộc có sức lực mở mắt nhìn thế giới này.

      Đây là căn phòng ngủ, phòng ngủ rất lớn, đầu của Lăng Lan dạo qua vòng, thế nhưng tầm mắt lại thể nhìn hết được toàn bọ căn phòng ngủ, như vậy có thể thấy được gian phòng này rộng lớn tới mức nào.

      Trong phòng ngủ được trang hoàng rất đẹp, những vật dụng trong phòng đều mới, mà màu sắc của chúng lại được kết hợp vô cùng hài hòa. Sau đó, Lăng Lan đầu tiên được nhìn thấy mặt mẹ trong kiếp này.

      nằm chiếc giường rất rất lớn, trừ bỏ và mẹ chiếm phần vẫn còn có rất nhiều gian, chắc có lăn 10 vòng cũng chẳng rơi được xuống đất, đương nhiên với điều kiện là có thể lăn.

      Đầu giường có những chiếc kệ xinh xinh như kiếp trước, nó nằm chính giữa, và dựa vào những vật thể kim loại có hình người, nhưng tạo hình này có chút cổ quái làm Lăng Lan nghĩ tới người máy thường xuất trong những bộ phim ở kiếp trước mà xem.

      Trong phạm vi tầm mắt của Lăng Lan, nhìn thấy bất cứ loại dụng cụ nào trong phòng ngủ, , chính xác hơn là có bất cứ dụng cụ nào trong phòng trừ giường.

      Lăng Lan đối với chuện này cũng có nghĩ nhiều, chung quy đây cũng là vạn năm sau, ai biết được thế giới nãy phát triển trở thành bộ dáng gì, chỉ cần chính mình ở chỗ này sinh hoạt , khẳng định tìm được đáp án, cũng sốt ruột.

      Trong phòng ngoại trừ và mẹ còn có thêm người phụ nữ lớn tuổi nữa, bà đứng giữ ở bên người mẹ . Lăng Lan hiếu kỳ cố gắng ngướng người liếc mắt nhìn cái, phát tuy rằng vẽ ngoài của người phụ nữ đó rất hòa ai, nhưng biểu tình lại thập phần cẩn thận, cẩn thận giống như bộ dạng của người hầu, chắc đây phải là người lớn rồi, khả năng lớn nhất là người hầu ở bên cạnh mẹ rồi.

      Thấy vậy, tâm tình của Lăng Lan thực sung sướng, điều này có nghĩa là được sinh ra trong gia đình có điều kiện tồi rồi, về sau cần vì phí sinh hoạt mà lo lắng nữa rồi, đâu chính là kiện cực kỳ cực kỳ tốt thể nghi ngờ. Điều này khiến cho vui vể vô cùng.

      Kiếp trước vì tiền xem bệnh cho quá nhiều nên mới khiến cho gia đình ngừng xuống, lúc này đây có thể tránh được tình huống đó rồi.

      Lúc này Lăng Lan cũng biết, có đôi khi gia cảnh càng tốt, càng có tiền nhiều hơn, càng có nhiều vấn đề để lo lắng hơn. Đương nhiên đây đều là chuyện phía sau, chúng ta đến.

      Quan sát tình huống chung quanh xong, lúc này Lăng Lan mới đem tầm mắt trở về bên người phụ nữ đàng cầm tay mình, đây là mẹ kiếp này của , là vị mỹ nhân siêu cấp xinh đẹp, cho dù Lăng Lan là con nhưng khi nhìn thấy dung mại này cũng có chút mê say trong lòng.

      Lăng Lan đối này chuyện này rất vừa lòng, như vậy khi lớn lên cũng xinh đẹp kém rồi, dù thể làm đại mỹ nữ làm tiểu mỹ nhân cũng khiến cho thỏa mãn. Chả ai ghét bỏ chính mình khi lớn lên có thể đẹp hơn chút.

      Lúc này, vị trung niên chừng bốn năm mươi tuổi tới mép giường, đúng là quản gia Lăng Tần, ông biểu tình cung kính mà chuyện cùng Lam Lạc Phượng.

      “Phu nhân, sắp xếp ổn thảo mọi việc ở chỗ chính phủ cũng như ở quân bộ, tháng sau, Liên Bang chính thức công bố thiếu gia Lăng Lan là người thừa kế của Lăng Tiêu thiếu tướng.” Giọng của Lăng Tần ngữ có chút trầm trọng, nếu là có thể, bọn họ tình nguyện bảo vệ gia đình có thể tồn tại vững mạnh như trước kia mà phải như bây giờ, đẩy tiểu thư vào cuộc sống bình thường, vào hoàn cảnh vô cùng khó khăn và nguy hiểm.

      Lăng Lan thiếu gia? Lăng Lan nghe được tên của mình, nguyên bản tinh thần có chút mệt mỏi lập tức phấn chấn. Thế giới có đứa bé trai cùng tên với ư? Lăng Lan lúc này mới nghĩ nhớ ra, còn biết tên của mình.

      Lam Lạc Phượng nghe Lăng Tần lời , hốc mắt lại đỏ lên lần nữa, những giọt nước mắt trong suốt cứ như vậy rớt xuống: “Lăng Tiêu nhất định cao hứng.”

      Lam Lạc Phượng biểu như vậy khiến cho người nữ bộc bên cạnh hoảng sợ mà khuyên giải, lúc sau Lam Lạc Phượng mới có thể bình phục tâm trạng của mình.

      Lam Lạc Phượng lau nước mắt, cố nén bi thương, biết chính mình thể ngã xuống, những thứ của Lăng Tiêu cùng với đứa con Lăng Lan đều cần bảo vệ, dù Lăng Lan có thể kế thừa mọi thứ của Lăng Tiêu, chờ tới lúc con lớn dần cũng còn rất nhiều nguy hiểm có khả năng, thể thiếu cảnh giác.

      Lam Lạc Phượng cúi người hôn lên khuôn mặt của Lăng Lan : “Lăng Lan, con của mẹ, mẹ thực xin lỗi con, từ nay về sau, con chính là thiếu gia của Lăng gia, mãi mãi cũng chỉ có thể là thiếu gia của Lăng gia!” Trong lòng Lam Lạc Phượng đối với con thưc áy náy, nhưng tia kiên quyết trong mắt vì vậy mà bớt .
      --- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ --------
      Lời của Lam Lạc Phượng làm Lăng Lan cảm thấy có chút hỗn độn: Lăng Lan thiếu gia? Là chỉ sao? Chết tiệt, tôi thế nhưng đầu thai làm con trai sao? Nhất định là nghe lầm rồi……
      --- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ --------
      Bởi vì hai ngày này Lam Lạc Phượng vẫn luôn lo lắng cho Lăng Lan, nên thân thể tiêu hao quá nhiều, sau khi xử lý xong số việc liền chịu nổi mà ngủ quên.

      Lăng Lan chờ người nữ bộc kia xoay người liền lén lút đưa tay kiểm tra thân thể chút…

      Bình! Lăng Lan lập tức bình tĩnh.

      Còn tốt, vẫn là nữ, phía dưới xuất thêm đồ vật lạ nào.

      Lăng Lan cao hứng, vẫn gọi là Lăng Lan như trước, dù sao cái tên này cũng theo hơn hai mươi năm, đột nhiên đổi cái tên khác, có chút khó tiếp nhận,

      Bất quá, chờ cao hứng lâu liền lâm vào mảnh lo lắng.

      Nếu chữ thiếu gia này có ý nghĩa giống như vạn năm trước, vậy chắc chắn có diều gì đó khong tốt xảy ra. khẳng định bởi vì nguyên nhân bất đắc dĩ nào đó mà bị bắt nữ giả nam, trở thành thiếu gia của nhà này.

      Điểm áy náy trong mắt mẹ, nhìn thấy rất ràng. Chính là dù cho áy náy, nhưng mẹ vẫn quyết định như vậy nhất định có tình huống gì đó mà chỉ khi trở thành “đàn ông” mới có thể xoay chuyển được.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 6: Kẻ vô sĩ



      Thời gian tháng trôi qua rất nhanh, ngày Liên Bang chính thức công bố quyền thừa kế của Lăng Tiêu cũng đến.

      Trong tháng này, ngoại trừ ngủ, Lăng Lan làm bất cứ chuyện gí khác. Đương nhiên ngủ nhưng thực tế là đăng tu luyện nhập định ở nơi khác.

      Bất quá Lăng Lan cũng là đứa bé ngoan, mỗi khi tới giờ cơm bảo Tiểu Tứ đánh thức mình dậy, cũng muốn trở thành chuột bạch để thí nghiệm.

      Bạn có thắc mắc Tiểu Tứ là ai ? Đó chính là tên của tiểu gia hỏa tự xưng là cơ giáp học tập kia.

      Vào thời điểm nữa tháng trước, dưới chỉ đạo của nó, Lăng Lan thành công ngưng tụ ra cánh cửa vào nơi sâu nhất của não vực. Ở trong đó, tìm thấy bản thể của cơ giáp học tập, sau khi thành công khởi động mặc định cơ giáp học tập, cùng nó hòa vào cùng chỗ, khi nào muốn vào gian học tập ảo này chỉ cần ý niệm, ý thức của liền có thể vào.

      Lăng Lan còn nhớ , lần đầu tiên nhìn thấy hình tượng ảo của Tiểu Tứ khiến thiếu chút phun ra máu.

      Kỳ thực ngoại hình hình tượng của Tiểu Tứ rất dễ thương, đó là đứa bé chỉ ba, bốn tuổi, bộ dạng hồn nhiên, khuôn mặt ngây thơ, khi cười làm cho người ta muốn xông lên cưng nựng. Lăng Lan nhình thấy cũng cực kỳ thích.

      Nhưng rất nhanh, tất cả hình tượng ấy đều bị phá hủy. Bởi vì quá hung phấn nên khi vừa nhìn thấy Lăng Lan, Tiểu Tứ liền quang mông ngừng xoay trước mặt , biểu khuôn mặt vô cùng sung sướng.

      Vì thế, Tiểu Tứ cực kỳ bi kịch bị Lăng Lan bắt vào trong tay, ở cái mông trơn bóng ngừng đánh bốp bốp, làm lưu lại vô số dấu năm ngón tay.

      Vì sao lại lộ jj cho xem??? Tuy rằng nó lớn đến mức có thể xem , nhưng dù nó vẫn là jj mà….. vẫn là “hoàng hoa khuê tú” có biết ….

      Đương nhiên, khi Lăng Lan đánh hăng hái đứa trẻ Tiểu Tứ này cực kỳ tức giận, nó ngay lập tức tiến vào nơi sâu nhất của gian học tập, trực tiếp dùng hành động để kháng nghị.

      Ngay từ đầu Lăng Lan cũng để ý ở trong lòng. Nhưng qua hai ngày mà thấy tình huống chuyển biến tốt, còn cách nào khác, Lăng Lan đành phải tìm Tiểu Tứ.

      Hây….cũng còn cách nào khác, phải dựa vào tiểu gia hỏa này mới có thể đánh thức được gian học tập mà. còn cách nào khác, Lăng Lan chỉ có thể hạ giọng, ngừng tang bốc thằng nhóc Tiểu Tứ này mới chịu xuất . Sau khi hai kẻ lớn bé cùng nhau “đàm phán”, từ nay về sau Lăng Lan được sử dụng bạo lực gia đình đứa khó ưu này mới hớn hở cười.

      Hai người lại tiếp tục trao đổi thêm chút, Lăng Lan liền hỏi phải xưng hô thế nào với Tiểu Tứ. Thế nhưng thằng nhóc này lại lần nữa khiến cho Lăng Lan phát cuồng.

      Tiểu tử này, dám tự xưng là Tứ gia trước mặt mình sao…… Lông người còn chưa mọc sợi nào mà dám xưng gia với chị hả?

      Mặc kệ lời hứa tiếp tục sử dụng “bạo lực gia đình”, nhưng Lăng Lan có cách nào khắc chế cơn nóng giận của mình. Thế là dưới những lý lẽ ngụy biện ngừng oanh tạc của Lăng Lan, tiểu gia hỏa kia vẻ mặt bội phục rồi thay đổi tên mình gọi là Tiểu Tứ.

      Thắng lợi! Lăng Lan khó được lần kiêu ngạo.


      Sau này, có lần Lăng Lan hỏi Tiểu Tứ vì lý do gì mà lại chọn cái tên Tứ gia, lúc đó câu trả lời của Tiểu Tứ khiến cho Lăng Lan còn gì để .

      Tiểu Tứ lúc còn ở Địa Cầu, nó nhìn thấy cách gọi Tứ gia này ở khắp mọi nơi, internet, TV, còn ở trong rất nhiều quyển sách nữa, cách gọi Tứ gia này rất lưu hành và phổ biến. Mà tên của nó lại có rất nhiều số 4 nên gọi Tứ gia gọi là gì?

      Lăng Lan cảm thấy mình sai rồi, vì sao lại cùng cái máy về vấn đề đơn giản như vậy, làm giảm chỉ số thông minh của mình.

      Sau khi thành công cùng Tiểu Tứ thiết lập liên hệ, bây giờ Lăng Lan có thể tự do ra vào ý thức của gian học tập. chỉ như thế, trong tháng này, thông qua những cuộc đối thoại giữa Lăng Lan Phượng và Lăng Tần, Lăng Lan biết cha của mình hy sinh chiến trường, mà cần phải lấy thân phận con trai mới có thể kế thừa tất cả những vinh quang cũng như công huân mà cha mình dùng tính mạng để để lại.

      Việc này khiến cho Lăng Lan cảm thán thôi, dù trải qua hơn vạn năm sau nhưng phân biệt giới tính vẫn chỗ nào có, có thứ gì có thể ngăn lại loại kỳ thị này tồn tại.
      Lúc này, Lăng Lan còn chưa biết công huân của quân nhân là cái gì, đương nhiên có thể cho Tiểu Tứ in tra internet, nhưng trong lúc chưa hiểu biết về thế giới này, về để phòng ngừa vạn nhất có chuyện xảy ra, Lăng Lan đành phải ngăn cản thằng nhóc Tiểu Tứ luôn ngo ngoe rục rịch muốn tiến vào thế giới internet này, chờ đợi thời cơ để tìm hiểu về thế giới này sau.

      Lăng Lan là người có khả năng nhẫn nại hơn người, nếu thể kiên nhẫn chịu đau đớn trong suốt hai mươi năm của kiếp trước. Phần nhẫn nài này phải ai cũng có thể so sánh được.

      Nguyên bản còn lo lắng cho thời hạn 2 năm mà Tiểu Tứ từng nhắc tới, bất quá, dưới nghiên cứu của Tiểu Tứ, Lăng Lan biết được bài tập dưỡng thân khí quyết mà mình hay luyện có khả năng làm tăng tố chất của thân thể. Tiểu Tứ từng với , nếu cái gì cũng làm, chỉ cần mỗi ngày cố gắng tu luyện mười giờ có thể giải quyết tai họa ngầm trong hai năm sau. Vì thế cũng còn lo lắng về vấn đề này nữa, còn , có rất nhiều thời gian. Bên cạnh đó, cũng có ước mơ trở thành thiên tài gì, chỉ muốn được an toàn từ từ lớn lên. Đạo lý cây cao đón gió lớn này vẫn biết .


      Tự do sống mới là đạo lý quan trọng nhất.

      Rất nhanh, công văn từ Liên Bang chính thức công nhận quyền thừa kế của Lăng Lan cũng tới. ngày này, cảm thấy tâm tình của mẹ mình xấu cực điểm, mang nồng đậm bi thương. Lăng Lan biết , khi có được tờ công văn chính thức này cũng có nghĩa là thông tin về cha Lăng Tiêu hy sinh được công bố. Như vậy mẹ còn biện pháp gì tự lừa mình dối người nữa.

      Trong ngày này, Lăng Lan cảm thấy ngôi nhà thường yên lặng bỗng trở nên ầm ĩ, bất quá, từ buổi sang Lăng Lan ở trong phòng, biết bên ngoài phát sinh chuyện gì. bao lâu sau, liền được người giúp việc ôm ra ngoài, đường xuyên qua hành lang xuống dưới, Lăng Lan nhìn thấy nóc nhà có gắng bộ đèn đóm hoa lệ cùng rất nhiều trụ cột cao ngát chống trần nhà.

      Hây….xem xong…. Lăng Lan kết luận đây là phòng khách cực kỳ hoa lệ, nhà mình quả nhiên là rất có điều kiện rồi.
      --- ------ ------ ------ ------ ------ ------
      Còn chưa để Lăng Lan nhìn nhiều thêm chút được đưa đến trong lòng ngực của mẹ mình. Nguyên bản khuôn mặt của Lam Lạc Phượng tràn vẻ bi thương cùng tức giận, nhưng khi nhìn ánh mắt trong sáng đáng của Lăng Lan tâm tính liền chuyển tốt. May mắn Lăng Tiêu để lại cho tiểu bảo bối đáng này, nếu cũng có sức để chiến đấu với đám tiểu nhân tham lam đó.

      Lam Lạc Phượng nhéo nhéo cánh tay của con , sau đó mới nhàn nhạt tuyên bố: “Đây là con trai của Lăng Tiêu-Lăng Lan, chỉ có nó mới có quyền thừa kế những thứ của Lăng Tiêu.”

      Lúc này, giọng đanh đá chanh chua vang lên: “Chúng ta chỉ muốn những gì mà Tăng Tiêu thiếu tướng để lại có thể phát huy giá trị của nó, chúng ta cũng phủ nhận tư cách thừa kế của Lăng Lan thiếu gia, chúng ta chỉ hy vọng Lăng gia có thể chọn ra đứa trẻ ưu tú nhất để kế thừa vinh dự quân công của Lăng Tiêu thiếu tướng, để có thể gánh vác trách nhiệm mà Lăng Tiêu thiếu tướng chưa hoàn thành.”

      Lam lạc Phượng ánh mắt sắc bén nhìn về người kia, người đó ước chừng bảy mươi tuổi, nhưng dáng người vẫn thắng đĩnh đạt. Ông ta là Lăng Túc Nhân, là đại trưởng bối của Lăng gia, dù Lăng Tiêu còn đời cũng phải lễ phép gọi ông ta tiếng bác. Ông ta cũng là người đầu tiên trong chi hệ đưa ra ý kiến phản đối Lăng Lan kế thừa vinh dự quân công cũng như huân tước của Lăng Tiêu.

      Lăng Lan có thể cảm nhận được Lam Lạc Phượng vì lời của Lăng Túc Nhân mà ngực chấn động mạnh, tựa hồ cố nén giận vào trong lòng.

      Đúng vậy, chưa từng thấy qua người nào có thể vô sỉ như vậy, nghe những lời này, chẳng lẽ con của chính mình lại được kế thừa quân công của mình sao? Vậy những quân nhân liều mạng sống mà bảo vệ đất nước vì cái gì? Là để cho những kẻ khác ức hiếp vợ con quả phụ của mình sao?

      Lăng Lan kéo ngón tay của mẹ, miệng ngừng a a kêu lên.

      A……chính mình vẫn còn quá, nếu Lăng Lan nhất định đem nước miếng phun lên người kia, quá vô sỉ mà.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 7: Đoạn tuyệt quan hệ?


      Cảm giác được động tác của Lăng Lan, Lam Lạc Phượng nguyên bản cực giận cảm xúc trở nên hòa hoãn chút, biết ở đây còn có đại diện của quân bộ cùng chính phủ phái tới, thể nhất thời xúc động mà phá hỏng nghi thức kế thừa của Lăng Lan.

      Lam Lạc Phượng đem lửa giận của mình đè ép xuống, lạnh lùng : “ Ý của bác Nhân là?”

      Lăng Túc Nhân ánh mắt ngưng ngưng nhưng vẫn ra tính toán của mình: “Ta muốn chọn đứa trẻ dưới ba tuổi có tiềm lực nhất để nhận công huân của Lăng Tiêu.”

      Những đứa trẻ mới sinh cho tới ba tuổi chính là chính là thời khắc tốt nhất để bồi dưỡng cũng như cải tạo độ dẻo dai và sức mạnh của cơ thể, nếu qua giai đoạn này những bồi dưỡng về sau có hiệu quả, mà nếu có cũng nhiều, tuổi càng lớn hiệu quả bồi dưỡng càng kém..

      Lam Lạc Phượng trào phúng: “Chẳng lẽ các người cho rằng có đứa trẻ nào khác của Lăng gia có thể mạnh hơn con trai của Lăng Tiêu sao? Lăng Tiêu chính là người điều khiển in cơ giáp đó.” Ở Liên Bang, yếu tố gen di truyền cơ hồ quyết định hết thảy, rất ít có con cái của những người bình dân có được thể chất nghịch thiên, để có thể tạo ra đứa trẻ khỏe mạnh đúng chuẩn cần phải trải qua quá trình đào tạo, rèn luyện cho từng thế hệ trong khoảng thời gian rất dài.

      “Lăng gia nếu có thể xuất Lăng Tiêu cũng nhất định Lăng Tiêu khác xuất .” Lăng Túc Nhân chém đinh chặt sắt , ông có thể chuyện nắm chắc như vậy là vì trong tay ông có đứa trẻ có kết quả kiểm tra tiềm lực giống như với Lăng Tiêu ngày xưa vậy. Đó là lý do vì sao ông quyết định kéo rách mặt nạ, đòi quyền kế thừa công huân của Lăng Tiêu. Lăng gia cần có Lăng Tiêu nữa mới có thể tiếp tục ở lại tinh cầu Doha.

      nay, tuy rằng Liên Bang đối với bên ngoài tuyên bố mọi người bình đẳng nhưng thực tế, phân chia cấp bậc lại thể rất ràng trong hệ thống chính quyền. Điều đó được thể tại tinh cầu mà bạn sống.

      Tinh cầu Doha là tinh cầu đặc cấp, nó cũng là thủ đô của Liên Bang, điều này chứng minh cái gì? Có nghĩa là những người có thể sống ở tinh cầu Doha là đều những người có quyền thế, là quan lớn hoặc là đầu não của quân bộ. Những gia tộc sống ở đây càng lâu càng có gia thế mạnh.

      Lăng gia nguyên bản chỉ là tiểu thế gia, chỉ có thể sống tại tinh cầu cấp ba nhưng bởi vì cha của Lăng Tiêu là Lăng Túc mới có thể bước chân vào tinh cầu Doha.

      Lăng Túc là người phi công có thể điều khiển vương bài cơ giáp, tuy rằng ông thể trở thành vũ khí của quốc gia – in cơ giáp nhưng thực lực của ông gần đạt đến trình độ này. chiến trường, ông nhiều lần chém giết những phi công vương bài của đối phương nên chiến công vô cùng hiển hách. Cuối cùng, quân bộ quyết định khen thưởng, đặc cách cho ông mang theo người thân tiến vào tinh cầu Doha, chính thức trở thành chiến binh của quân bộ.

      Vì để Lăng Túc đáp ứng mang toàn bộ Lăng gia tới tinh cầu Doha, gia chủ Lăng gia lúc đó hứa hẹn, mọi người trong Lăng gia xem Lăng Túc như dòng chính, tất cả những tài nguyên của Lăng gia chỉ dùng để phục vụ cho dòng chính này, chỉ vậy, về sau, chức vị gia chủ gia tộc do con cái của Lăng Túc đảm nhiệm.

      Lúc đó, Lăng Túc cảm thấy chính mình nếu muốn đứng vững gót chân ở tinh cầu Doha thể dựa vào gia tộc được nên liền gật đầu đồng ý, mang theo toàn bộ Lăng gia gia tộc tiến vào tinh cầu Doha.

      Những tất cả những quyết định của Lăng Túc lúc đó lại đem lại vô số phiền toái cho Lăng Tiêu cùng Lam Lạc Phượng lúc này, khiến cho gia tộc có cơ hội nhúng chàm phần quân công vinh dự của Lăng Tiêu. Nếu Lăng Túc ở dưới đất có biết, chỉ sợ cũng hối hận thôi vì hành động dẫn sói vào nhà của mình.

      Mà Lăng gia tiến vào tinh cầu Doha mấy mươi năm, được vô số chỗ tốt, bọn họ bao giờ tưởng trở lại nơi ở trước kia nữa. Bọn họ rất ràng, nếu hai mươi năm sau, dưới bồi dưỡng mạnh mẽ của chính phủ mà Lăng Lan thể đạt tới cầu thấp nhất của quốc gia Lăng gia bọn họ mất hết thảy, trở lại như lúc trước. Điều đó có nghĩa là gì, Lăng gia của bọn họ từ cao cấp thế gia trở thành trung cấp thế gia, , có thể còn trở thành hạ đẳng thế gia…. Điều này khiến cho Lăng gia cách nào chấp nhận được, mà những kết để con cháu kết hôn cùng Lăng gia cũng thể chấp nhận được, bọn họ quyết cho phép loại chuyện này xảy ra…


      Lăng Túc Nhân cho Lam Lạc Phượng cơ hội tiếp cho người phụ nữ đằng sau bế đứa bé ra: “Đây là người mà Lăng gia chúng ta lựa chọn, nếu điều kiện thân thể của Lăng thiếu gia có thể vượt qua nó chúng ta còn ý kiến gì đối với quyền thừa kế của thiếu gia nữa”


      Ông ta quay đầu nhìn về phía người đại diện của quân bộ: “Tôi tin tưởng quân bộ cũng muốn đào tạo ra nhân tài chứ phải phế tài.”

      Người đại diện của quân bộ hơi cười nhưng cũng gì khiến cho người khác nắm bắt được ý đồ của họ.

      Lăng Túc Nhân nguyen bản cũng cần quân bộ mở lời, thứ ông muốn chính là thái độ ba phải này. Ông đem lực chú ý trở về bên người Lam Lạc Phượng, vẻ mặt đắc ý.

      Lam Lạc Phượng khóe miệng lộ ra tia trào phúng, xem ra quyết định phong tỏa kết quả kiểm tra Lăng Lan của khiến cho người của Lăng gia hành động. Rất may, Lăng Tần điều tra được hành động của đối phương nên cũng chuẩn bị trả lại hết thảy.

      “Dám có ý đồ muốn cướp vinh dự cùng quân công của Lăng Tiêu?” Lam Lạc Phượng quét mắt nhìn những người khách trong đại sảnh vòng, thiếu kẻ vui vẻ ngồi xem kịch, đương nhiên cũng có những người lo lắng. Kỳ thực đây là thời khắc tồi, có thể nhìn thấy ràng bộ mặt của đám người đó: “Lăng Tiêu thiếu tướng tuy rằng hy sinh nhưng mẹ con ta tuyệt đối để người trong tộc Lăng gia ức hiếp mình. Tôi tin tưởng quân bộ hẳn có an bài của mình .”
      Người đại diện của quân bộ làm bộ hiểu ý tứ trong lời của Lam Lạc Phượng, cười :”Lăng phu nhân xin yên tâm, tới chuyên kế thừa quân công của Lăng Tiêu thiếu tướng Lăng Lan cũng nhận được những đãi ngộ dành cho gia đình liệt sĩ, đểcho con trai của những người hùng chịu bất kỳ khi dễ nào.”

      Lời của người đại diện quân bộ rất êm tai nhưng ở bên trong vẫn có ý lấy ích lợi làm đầu. Đương nhiên, càng có nhiều đối tượng ưu tú xuất , càng có lợi cho bọn họ.

      Ánh mắt Lam Lạc Phượng nhìn về phía đại diện của chính phủ, người đó cười cười , tựa hồ quyết tâm trở thành người ngoài.

      Lăng Tiêu ơi, đây chính là quân bộ mà cả đời trung thành, là quốc gia mà tiếc sinh mạng để bảo vệ. có biết, vì lợi ích cao nhất, bọn họ vô tình vứt bỏ huyết mạch của . ở dưới suối vàng nếu biết, có hối hận những quyết định lúc trước của mình ?

      Lam Lạc Phượng rốt cuộc nhịn được khó chịu trong lòng trào phúng : “Nguyên lai đây chính là quân bộ, chính là chính phủ…..Ta rốt cuộc .”

      Có lẽ ý trào phúng của Lam Lạc Phượng quá ràng, khuôn mặt tươi cười của hai phía quân chính ràng cứng lại.

      khi như vậy, Lam Lạc Phượng ta muốn quân bộ cùng chính phủ có thể cho ta lời hứa. Con trai của ta dù có được kế thừa quân công của cho nó cũng còn bất cứ liên quan gì đến Lăng gia nữa.”

      Người đại diện cho hai bên quân chính nhìn nhau cái, cuối cùng người thuộc quân bộ : “Ý của phu nhân là?”

      Lam Lạc Phượng cười lạnh: “Nếu Lăng Lan có thể kế thừa, như vậy những người khác của Lăng gia lập tức rời khỏi tinh cầu Doha cho ta, từ đâu đến hãy trở về nơi đó…. Còn nếu Lăng Lan thể kế thừa ta cùng Lăng Lan rời Doha. Dù kết quả như thế nào từ bây giờ, chúng ta còn là người của Lăng gia nữa..” Lam Lạc Phượng sớm muốn giải quyết cái Lang gia phiền toái này, nếu có thể đao chặt đứt những phiền toái ngay lúc này cũng uổng công những thiết kế mà khổ tâm để tạo ra cục diện rối loạn này.

      Lăng Túc Nhân nghe vậy sắc mặt đại biến, cả giận : “ Lam Lạc Phượng, điên rồi có phỉa ?”

      “Như thế nào, bác Nhân, ông sợ sao? Sợ đứa trẻ mà ông chọn mạnh Lăng Lan?” Lam Lạc Phượng tươi cười nhìn Lăng Túc Nhân , nhàng nhéo cánh tay mập mập của Lăng Lan, “mẫu cường vì tử” chắc là để về thời khắc này đây, Lam Lạc Phượng chưa từng kiên định như vậy trước đây.

      Lăng Túc Nhân lời gì để , nguyên bản tự tin mười phần nhưng lúc này lại do dự. Nhìn bộ dạng bây giờ của Lam Lạc Phượng khiến cho ông dám đánh cược lớn như vậy.

      Tựa hồ nhìn ra Lăng Túc Nhân do dự, vị trưởng bói của Lăng gia lặng lẽ nhắc nhở: “Cẩn thận đối phương chỉ giả mù giả sương.”

      Lăng Túc Nhân nghe vậy, tâm thần nhất định, sai, Lam Lạc Phượng như vậy khẳng định là giả. Nếu tố chất thân thể Lăng Lan rất mạnh, Lam Lạc Phượng vì sao muốn phong tỏa tin tức này? Phải biết rằng tố chất thân thể Lăng Lan càng mạnh quyền kế thừa càng vững chắc, người thông minh căn bản phong tỏa, thậm chí còn muốn phô ra để áp chế tham dục của những người khác.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 8: Kết quả.


      Lăng Túc Nhân càng nghĩ càng thấy đúng, do dự trong mắt biến mất tồn tại nữa, ông cười lạnh : “Nếu vợ Lăng Tiêu như vậy, Lăng giachúng ta cũng thể làm khó người khác, sau này Lăng Lan con đường nào, Lăng gia chúng ta hỏi đến nữa.”

      “Nếu là Lăng Lan được quyền thừa kế , Lăng gia trong vòng tháng phải rút khỏi Doha, bác Nhân, khi đó đừng trách ta vô tình?” Lam Lạc Phượng nhướng mày nhìn thoáng qua đại biểu hai phía quân chính, nhắc nhở Lăng Túc Nhân, quân chính hai phương là những người làm chứng, cho phép ông ta làm những việc trong ngày hôm nay.

      Đối mặt với lời thách thức mạnh mẽ của Lam Lạc Phượng, Lăng Túc Nhân thẹn quá thành giận : “Nếu Lăng Lan thể kế thừa, ta có phải cũng có thể cầu các ngươi trong vòng tháng rời Doha hay ?”

      Lam Lạc Phượng cười lạnh : “Ta dám như vậy, nhất định có thể làm được. Chẳng lẽ Lăng gia các người còn quyết đoán bằng phụ nữ như ta sao? Đương nhiên nếu các người nguyện ý tự động từ bỏ quyền kế thừa, tôi cũng có thể nhắm con mở con mắt đề cho các vị có thể tiếp tục ở tại Doha.”

      Lời này của Lam Lạc Phượng chính là lấy lui làm tiến. là bức Lăng Túc Nhân khiến cho Lăng gia có cơ hội đổi ý. Hai là cũng muốn để cho Lăng gia cơ hội cuối cùng. Nếu là bọn họ tham lam ít chút hai mươi năm tiếp theo bọn họ vẫn có thể sống tại Doha, cũng có thể cam đoan địa vị của Lăng gia thay đổi. Lam Lạc Phượng tin tưởng tiếp qua hai mươi năm nữa, Lăng gia nếu tiếp tục cố gắng đạo tạo người ưu tú vẫn có cơ hội tiếp tục ở lại Doha.

      Nghe được lời của Lam Lạc Phượng, Lăng Túc Nhân thầm nghĩ quả nhiên như thế, Lam Lạc Phượng muốn cược ván bài cuối cùng. Ông ta còn băn khoăn nữa, cười lạnh trả lời: “Nếu ngươi khăng khăng như thế, được, chúng ta Lăng gia liền đáp ứng ngươi. Giống như ngươi , nếu Lăng Lan kế thừa, chúng ta Lăng gia từ đây rút khỏi Doha, nếu như đứa trẻ mà chúng ta chọn được kế thừa, như vậy Lăng Lan nhất định phải rời khỏi Doha, cả đời này cũng được tiến vào Doha, cũng như được tiến vào hệ thống quân nhân của quốc gia.” khi như vậy, cần phải hủy tất cả những khả năng có thể xảy ra, ông muốn mười mấy năm sau lại nhìn thấy Lăng Lan trở về báo thù bọn họ.

      Lam Lạc Phượng nghe xong lời này trong lòng cực kỳ hối hận, vừa rồi mềm lòng, tưởng cho bọn chừa chút đường lui. nghĩ tới đối phương lại ngoan đến như vậy, chút cơ hội đều cho , nếu Lăng Lan là con trai, cách này của Lăng gia hoàn toàn huỷ hoại tiền đồ của nó, để cho nó trở thành kẻ bình thường. Nguyên bản còn có tia đành lòng, Lam Lạc Phượng giờ phút này trở nên cứng rắn, ánh mắt lạnh băng : “Được! Như các người mong muốn.”

      Lam Lạc Phượng cho người dưới chuẩn bị thiết bị kiểm tra nhưng Lăng Túc Nhân lại ngăn lại, ông ta đối với người đại diện quân bộ : “Quân bộ lần này tới đây hẳn là có mang theo thiết bị kiểm tra đo lường nghi sức khỏe, như vậy đành phải làm phiền các vị rồi.”

      Lam Lạc Phượng cũng ngăn cản, bởi vì cũng chẳng có ý định gian lận gì, mà cho dù có cũng ngu xuẩn tới mức diễn trước mặt đám người hai bên quân chính.

      Nghe được cầu của Lăng Túc Nhân, quân bộ cũng có đưa đẩy từ chối, chung quy bọn họ cũng hy vọng có được số liệu chuẩn xác nhất, mà tới độ chuẩn xác thiết bị dân dụng làm sao có thể so với thiết bị quân dụng.

      Rất nhanh thiết bị kiểm tra tiên tiến được chiến sĩ nâng vào.

      Mà lúc này, nằm ở trong lòng ngực Lam Lạc Phượng, Lăng Lan lại cùng Tiểu Tứkhẩn cấp thảo luận.
      --- ------ ------ ------ ------ ------ ------ --------
      “Có thể bị bọn họ kiểm tra ra giới tính hay của ta hay ? Còn có tồn tại của ngươi nữa?” Lăng Lan có chút nôn nóng, nếu như bị phát , phải cùng mẹ rời nơi này, tuy rằng biết thế giới bên ngoài là cái dạng gì, nhưng nghe Lăng Túc Nhân cùng Lam Lạc Phượng chuyện, khẳng định nó bằng với cuộc sống tại.

      Lăng Lan phải người sợ khổ, nhưng biết có người dám muốn cướp quân công vị=inh ự của cha mình, vì cái gì con của mình lại được kế thừa mà lại đem phần tiện nghi đó cho đứa trẻ biết từ đâu lòi ra?

      sai, đối với suy nghĩ về quyền thừa kế ở Địa Cầu hơn vạn năm trước, có cách nào nhận định được việc này, cho nên định bỏ qua, vinh dự quân công của Lăng Tiêu này nhất định phải là của .

      Tiểu Tứkhẩu khí khinh thường : “Nhưng thứ còn chưa thành công tiến hóa vào giai đoạn tự trí năng làm sao có thể so sánh với ta được. Yên tâm , nếu như cái máy kia có thể dò ra giới tính của ta cũng có thể thay đổi nó, để cho biến thành nam.”

      Nghe khẩu khí tự đại của Tiểu Tứkhiến cho Tâm thần Lăng Lan vừa động: “Tiểu tứ, ngươi có thể sửa đổi tư liệu kết quả thí nghiệm sao?”

      Tiểu Tứkhuôn mặt hất lên kia ngạo : “Đúng vậy, cuộc thí nghiệm lúc vừa mới sinh ra chính là ta giúp che dấu đó, nếu tinh thần lực của khiến cho thiết bị đó nỗ tung rồi!”

      Nổ tung? hiểu vì sao khi nghe điều này Lăng Lan lại cảm thấy có điềm xấu. Nhưng đợi Lăng Lan tìm hiểu liền nghe thấy người đại diện quân bộ hỏi: “ biết, ai muốn thử trước?”
      --- ------ ------ ------ ------ ------ ------ --------

      Lam Lạc Phượng nắm chặt Lăng Lan trong tay, mặt lạnh : “Vẫn là để cho đứa trẻ Lăng gia tuyển thí nghiệm trước .”

      Lăng Túc Nhân cho rằng Lam Lạc Phượng còn chịu hết hy vọng, cho nên muốn kéo dài thời gian, ông cũng nghĩ muốn cùng Lam Lạc Phượng tốn miệng lưỡi, liền gật gật đầu, ý bảo bên người phụ nữ đem đứa trẻ trong lòng đặt vào thiết bị kiểm tra.

      Rất nhan, kết quả thí nghiệm của đứa trẻ kia có:

      Tố chất thân thể: s cấp!

      Tinh thần lực: Cấp 1!

      Tiềm năng: Cấp a+!

      Tổng hợp đánh giá: Ưu tú, kiến nghị trọng điểm bồi dưỡng.

      Số liệu này cừa ra, khuôn mặt người đại diện quân bộ hơi thay đổi, nếu là đứa trẻ này cũng đáng để quân bồi dưỡng, chung quy những đứa trẻ có tiềm năng a+ xác suất trở thành người điều khiển in cơ giáp cũng vẫn được, tuy rằng hy vọng thực xa vời, nhưng có hi vọng còn hơn hy vọng gì.

      Lăng Túc Nhân vừa lòng nhìn biểu tình của người đại diện quân đội, ông chỉ biết, quân đội có biện pháp cự tuyệt đứa trẻ này. Mặc dù rất tự đắc nhưng ông cũng lộ vui mừng mặt, ông biểu tình đạm nhiên, đối Lam Lạc Phượng : “Vợ Lăng Tiêu, tại thu hồi những lời vừa rồi vẫn còn kịp, chỉ cần từ bỏ kế thừa, Lăng gia chúng ta hứa hẹn toàn lực bồi dưỡng Lăng Lan đến khi trưởng thành.”

      Hừ… cướp của người còn muốn giả mù sa mưa mà làm người tốt sao? Nằm mơ!

      Lam Lạc Phượng trào phúng : “ cần, chỉ hy vọng thời điểm các người rời Doha nhanh chút.”

      xong đến thiết bị kiểm tra, đem tiểu Lăng Lan để vào trong đó.

      Lăng Lan cùng Tiểu Tứ lúc này cũng thương lượng xong, vẫn giữ nguyên kết quả kiểm tra như lần đầu tiên. Nguyên bản Tiểu Tứ còn nghĩ rằng tư liệu của đối phương tốt hơn so với Lăng Lan cho nên mới có chút rối rắm, làm cách nào bất động thanh sắc mà tăng kết quả của Lăng Lan Tư, nhưng tại nhìn đến này kết quả, Tiểu Tứ thập phần thấp bình tĩnh.

      Cứ như vậy, tư liệu của Lăng Lan nguyên bản bị phong tỏa giờ được trương ra cho mọi người cùng xem.

      Tố chất thân thể: s cấp!

      Tinh thần lực: Cấp 2!

      Tiềm năng: Cấp s!

      Tổng hợp đánh giá: Ưu tú, kiến nghị toàn lực bồi dưỡng.

      Tiểu Tứ vẫn lặng lẽ giật giật tay chân, nguyên bản kiến nghị trọng điểm bồi dưỡng biến thành toàn lực bồi dưỡng. Tiểu Tứ rất đắc ý, như vậy cái này so với thằng nhóc kia mạnh hơn nhiều.

      Kỳ Tiểu Tứ thay đổi số liệu cũng thay đổi được kết cục, kết quả thí nghiệm này xuất , quân chính hai phương lập tức quyết định, Lăng Tiêu vinh dự quân công do Lăng Lan kế thừa.

      Quân chính hai phương sở dĩ quyết đoán như vậy, đó là bởi vì bọn họ thấy kết quả đánh giá tiềm năng. Những hạng mục khác tuy rằng rất quan trọng, nhưng kỳ có thể dùng ngoại lực để tác động đền bù, mà tiềm năng chính là trời sinh, điều này quan hệ đến tương lai phát triển của đứa trẻ. Cấp a+ cùng cấp s sánh tuy rằng thoạt nhìn giống như chỉ kém chút, nhưng đến lúc tưởng thành chênh lệch này rất lớn, để trở thành người điều khiển in cơ giáp thao, xác suất cấp s thành công ràng vượt qua a+ năm đến mười phần.

      Liền chỉ điểm này làm cho quân bộ toàn lực bồi dưỡng.

      Lam Lạc Phượng rốt cuộc thở phào nhõm hơi, tuy rằng đối với Lăng Lan rất tin tưởng, nhưng chưa công bố kết quả cuối cùng vẫn dám buông long.

      Lăng Túc Nhân lúc này làm sao biết mình trúng kế của Lam Lạc Phượng, sắc mặt đỏ đậm, hận thể đem Lam Lạc Phượng chém thành tám khối ngay lập tức. Đối với chuyện này Lam Lạc Phượng cũng sợ, quân chính hai bên còn ở tại trường, Lăng gia chắc chắn dám động thủ.

      lạnh lùng : “Lăng Túc Nhân, tiễn!” Nếu thoát ly lăng gia, cùng bọn họ xé rách mặt, Lam Lạc Phượng cũng muốn ủy khuất chính mình.

      “Hừ, chúng ta !” Lăng Túc Nhân nhìn vẻ mặt trào phúng của đám khách nhìn mình, biết có ở lại cũng thay đỗi gì, quay đầu dẫn người của Lăng gia rời .

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 9: Dược tề kích phát gen! (Dược tề là thuốc tiêm)


      Thời gian lại qua năm tháng, Lăng Lan được sáu tháng rốt cuộc bắt đầu xoay người như những đứa trẻ khác, bắt đầu tiến hóa theo loài bọ sát. Lăng Lan cảm giác đầu lưỡi chính mình có chút linh động, chỉ có thể ai ai phát ra những đơn, nhưng dù như thế cũng làm lão mẹ nhà kinh hỉ vạn phần. So với những đứa trẻ khác, miệng của Lăng Lan rất ràng, tựa hồ có thể nghe muốn biểu đạt ý tứ gì.

      Lăng Lan kích động mà sắp khóc, rốt cuộc có thể cho lão mẹ nhà mình khi nào muốn đại, tiểu tiện. Trong khoảng thời gian này, vừa tức vừa nhẫn, nhưng thắng được việc bắt cùng sóng não với lão mẹ, khiến cho lão mẹ hiểu đúng ý ám chỉ, làm hại sai hai mươi bảy năm lại phải đái dầm lần.

      Tốt quá, bắt đầu từ đây trở Lăng Lan bao giờ muốn nhớ lại hồi ức đau thương này nữa. quyết định, muốn đem đoạn ký ức này lau sạch.

      Mà ngày này, mới vừa tỉnh ngủ, Lăng Lan liền cảm giác được khí có chút bất đồng. Quản gia Lăng Tần biểu tình thực khẩn trương, mà lão mẹ cũng giúp mặc những áo quần tốt nhất, tuyệt đối canh phòng nghiêm ngặt, ở bất luận góc độ gì đều để người khác nhìn thầy cái quần bé tí phùng phình của .

      Tốt…. nếu có thể xem hai cái quả cầu hình trứng mềm mại bên trong, Lăng Lan cho rằng ăn mặc như vậy vẫn rất thoải mái.

      bao lâu, có mấy người cái mặc đồng phục oai phong đột nhiên tiến vào Lâm gia đại viện.

      Lăng LanLiếc liếc mắt cái, trong lòng cả kinh. Tuy rằng biết chiến sĩ trở về từ chiến trường có phải có loại khí thế này hay , nhưng Lăng Lan vẫn mẫn cảm mà cảm giác được dưới bộ đồng phục kia giấu loại khí thế sắc bén như thế nào. Đây tuyệt đối là đám người có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, gặp qua vô số máu tanh-quân nhân.

      Lăng Lan vẻ mặt ngây thơ, làm bộ tự chơi với chính mình, kỳ lỗ tai dựng thẳng lên. thực may mắn vì lại được thai vào gia đình người Hoa vạn năm sau, họ vẫn tiếng Trung , điều này khiến cho cần phải học tập thứ ngôn ngữ mới, vì vậy có thể tìm hiểu rất nhiều thông tin thông qua các cuộc đối thoại của những người xung quanh.

      Người tới sau khi cùng lão mẹ nhà mình vài câu, Lăng Lan liền ràng, nguyên lai bọn họ là đoàn hộ tống quân công vinh dự mà Lăng Lan được kế thừa, về sau cứ nửa năm, dược tề được đưa tới lần.

      Lăng Lan cũng là hôm nay mới biết được, cái gọi là vinh dự quân công đến tột cùng là thứ gì, nó là dược tề kích phát gen, là thứ có tác động rất lớn trong việc đề cao tiềm năng của thân thể.

      Dược tề kích phát gen ở trong thế giới thương lưu được phân làm bốn loại, cấp bậc từ đến bốn. Cấp 4 là loại kém nhất, là cấp bậc tốt nhất. Cấp bậc của dược tề được chia ra dựa vào độ tinh luyện của nó. Dược tề kích phát cấp 4 có độ tinh luyện là 30%; cấp ba đạt tới 45%; cấp hai 60%, bậc là 75%. Độ tinh luyện càng cao khả năng nguy hại đối với cơ thể càng thấp, nó có thể làm cho người hấp thu có thể hấp thụ lượng dược tề ở mức tối đa, khiến cho cơ thể có thể đề cao tới khả năng tiềm tàng cũng như thể chất của người đó.

      Cho nên, thân thể của đứa trẻ có thể thừa nhận dược tề càng nhiều tương lai phát triển càng tốt, vì khả năng cuối cùng trở thành người điều khiển in cơ giáp chính là có sức mạnh thân thể cường tráng hơn người.

      Bất quá loại dược tề kích phát gen này lại có giá cả cao đến kinh người. Có thể , gia đình bình dân dù vất vả kiếm tiền cả đời cũng chỉ có thể mua lọ dược tề cấp thấp nhất. Mà cấp dược tề càng cao, giá cả cứ theo thế tỷ lệ thuận mà tăng. Có thể xem như là thứ dược tề này chỉ có những nhân tài có quyền có tiền mới có thể mua, người bình thường chỉ có thể đứng nhìn.

      Đương nhiên, bình dân phải có cơ hội nhận được những tài nguyên tốt, mỗi đứa trẻ sinh ra đều có thể tại đến kiểm tra chỉ số thân thể tại những trung tâm đo lường công lập, kết quả cuộc kiểm tra này được chia làm sáu bậc.

      Những đứa trẻ là cấp f nhận được trợ cấp của quốc gia, cấp d mỗi năm nhận được 2 bình dược tề kích phát gen cấp 4, cấp c mỗi năm nhận được nhận được 2 bình dược tề kích phát gen cấp 3, cấp b cấp mỗi năm có thể nhận được hai bình dược tề cấp 2, từ cấp d trở lên, dược tề vẫn được sung cấp cho tới khi cơ thể của đứa bé thể hấp thụ tiếp mới thôi.

      Mà những đứa trẻ đạt cấp a có hai loại lựa chọn, là lựa chọn mỗi năm tiếp nhận hai bình dược tề cấp 1, bất quá vẫn như cũ, có thể tự do mà lớn dần. Và loại khác chính là lựa chọn gia nhập quân bộ, tiếp nhận những bồi dưỡng tốt nhất từ quân bộ, mà dược tề cấp 1 cung ứng vô hạn. Bất quá, cả đời của đứa trẻ này chỉ có thể vì quân bộ phục vụ.

      Trẻ con s cấp trực tiếp bị quân đội tiếp nhận bồi dưỡng, đương nhiên loại này khả năng xuất rất ít, trước qua, những đứa trẻ nhà bình dân rất ít có loại thể chất nghịch thiên xuất , vẫn là câu đó, gen là yếu tố duy nhất quyết định hết thảy.

      Mà những đứa trẻ nhận quyền thừa kế quân công giống Lăng Lan được đặc cấp, nhận loại dược tề đặc cấp dược tề, loại dược tề này so với dược tề cấp 1 lưu hành thị trường còn có độ tinh luyện cao hơn rất nhiều, cơ hồ đạt đến độ tinh khiết 90%. Chỉ có thể đạt đến 90% mà thể tiếp tục tăng nữa là bởi vì qúa trình tinh luyện gặp điểm ngăn cản, nhìn giữa 90% và 100% có vẻ gần nhau, nhưng quân bộ có cách nào tiến thêm bước nữa.

      Lần này quân bộ mang đến suốt mười chi đặc cấp dược tề, bởi vì mười chi dược tề này có giá trị liên thành, nên quân bộ thể phái ra vương bài cơ sĩ để vận chuyển.

      Rất nhanh, Lăng Lan bị cởi sạch quang, chỉ để lại cái quần che dấu cái quần bên trong, lúc này nhìn thấy người quân y mặc y phục quân nhân tiến lại gần, người đó từ trong chiếc hộp tùy thân rút ra ống tiêm cực lớn, sau đó bắt đầu rút ra chi đặc cấp dược tề kích phát gien.

      Lăng Lan giả bộ làm lơ, bất quá cũng chỉ có thể làm lơ, đứa trẻ mới sáu tháng tuổi mà biết sợ hãi đồ vật sao?

      Lúc này Lăng Lan cảm thấy may mắn, kiếp trước bởi vì chữa bệnh, mỗi ngày bị kim đâm đến chết lặng, cho nên tại mới có thể thản nhiên đối mặt, cũng sợ hãi.

      Châm ống rất nhanh đâm vào cánh tay, kỹ thuật của vị quân y rất cao, Lăng Lan chỉ cảm thấy giống như bị muỗi cắn, hơi ngứa chút rồi cảm thấy gì nữa.

      Quân y chậm rãi đem thuốc đẩy vào bên trong cánh tay của Lăng Lan, biểu tình nghiêm túc mà nhìn phản ứng của Lăng Lan, có vài bẩm sinh hợp với loại thuốc này, cũng có đứa trẻ xuất tượng dị ứng. Tóm lại, lần đầu tiên tiêm thuốc cho trẻ con nhất định phải cực kỳ cẩn thận, để bất cứ chuyện ngoài tình huống nào có thể xảy ra.

      Lăng Lan còn cảm giác được có cái gì bất đồng, Tiểu Tứ trong đầu liền mời tự tới rồi.

      “Ta cảm nhận được có đồ vật ngon! Là hương vị ngon nhất trong trí nhớ của ta. đúng, có chút giống với……ặc, đây là rác rưởi gì vậy? Thế nhưng có chứa tạp chất, quá ảnh hưởng vị rồi!” Tiểu Tứ thực mất hứng, nó cảm giác chính mình bị đùa giỡn.

      Nghe được Tiểu Tứ thanh , Lăng Lan nhanh chóng nhắm hai mắt lại. phải đôi mắt là cửa sổ tâm hồn sao? Vạn nhất bị người nhìn ra từ trong mắt chính mình có vấn đề gì, vậy liền hối hận muốn chết. Lăng Lan tức muốn hộc máu : “Ngươi như thế nào lại ra đây?”

      Tiểu Tứ thực ủy khuất, nó còn tưởng rằng là có thứ tốt như trong trí nhớ của nó xuất , nghĩ tới đó chỉ là thứ hang giả Nó thương tâm : “Ta cho rằng có thứ tốt xuất , nghĩ tới lại là đồ giả, bên trong có nhiều tạp chất, nếu như tìm cách đem nó bài xuất ra ngoài có tác động xấu đến cơ thể của người đó.”

      Lăng LanVừa nghe có nguy hiểm liền vội vàng : “Tiểu tứ, có thể giúp ta giải quyết ?”

      Tiểu Tứ nghe xong lời này tức khắc khoe khoang lên: “Đương nhiên, cũng nhìn xem ta là ai, ta chính là vương cơ giáp-cơ giáp học tập ở trong tinh hệ Mộng Đa, có thể giúp cho người mặc định là rất rất nhiều chuyện, trong số đó chính là tống những thứ có hại cho cơ thể người mặc định ra ngoài.”

      Lăng Lan làm lơ Tiểu Tứ tự biên tự diễn, có chút khó hiểu hỏi : “Nếu thứ này đối thân thể có hạiv vậy vì sao nơi này lại đem tiêm cho trẻ con?”

      ra thứ thuốc này là đồ tốt, có thể gia tăng tiềm năng cùng thể chất của người sw dụng, chỉ là khoa học kỹ thuật nơi này tựa hồ có biện pháp để tinh luyện ra được 100%, cho nên mới có tàn lưu thứ tạp chất nguy hại đến thân thể này. Bất quá, cho dù như vậy thứ này vẫn là tốt nhiều hơn hại. Chẳng qua loại dược tề này thể hấp thu vô hạn, bởi vì tạp chất bị tích lũy đến mức nhất định, làm thân thể hoàn toàn mất khả năng hấp thu.” Tiểu Tứ giải thích .

      Lăng Lan lúc này yên tâm, chỉ cần là đồ tốt, lại có nguy hiểm gì đến sinh mệnh, vẫn là có thể tiếp thu, hơn nữa Tiểu Tứ cũng hứa hẹn, có thể đem thứ tạp chất đó rửa sạch tống ra ngoài.

      Rất nhanh liều thuốc bị Lăng Lan hấp thu, quân y lại tiếp tục tiêm mũi thứ hai, thứ ba…. Chờ tới lúc người quân y cầm đến chi dược tề thứ tám, cái trán của toát ra mồ hôi, nguyên bản tay luôn giữ ổn định thế nhưng ngừng run lên.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :