1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nam nhân tương lai không dễ làm - Nhữ Phu Nhân

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 69:: Phiền toái theo.


      Lâm Trung Khanh sắc mặt khó coi xoay người đứng lên, cậu ta vẻ mặt sa sút : "Là tớ thua." Nhưng rất nhanh cậu lại ngẩng đầu lên, trừng lớn hai mắt vẻ phục , "Nhưng lần tiếp theo, tớ nhất định lại thua cậu." Chiến ý trong mắt vẫn còn, cũng bởi vì thất bại mà đánh mất niềm tin.

      Lăng Lan đăm chiêu nhìn cậu ta cái, chậm rãi : "Tôi chờ ." Thằng nhóc này đơn giản, biểu như vậy hẳn là muốn gây chú ý của thầy chủ nhiệm thôi.

      Quả nhiên, Trình Viễn Hàng ở dưới đài vỗ tay tán dương, vẻ mặt vui vẻ, ta cười : " sai, Lăng Lan, em quả nhiên hổ danh là học sinh top đầu của lớp chúng ta." sau đó quay đầu, vẻ mặt thương nhìn về phía Lâm Trung Khanh, nhìn qua cũng biết người Trình Viễn Hàng thưởng thức là ai. "Lâm Trung Khanh, biểu của em rất tốt, thất bại chính là mẹ của thành công, tiếp tục kiên trì, ngày nào đó em thành công ."

      Lăng Lan nghe đến đây đầu hắc tuyến, thầy Trình ơi thầy Trình, lúc những lời này thầy có thể đừng trước mặt em có được hay ? Thầy như vậy phải là hy vọng có ngày em thua Lâm Trung Khanh sao? Giờ phút này Lăng Lan oán niệm đầy bụng

      Đối mặt lời tán dương của Trình Viễn Hàng, Lâm Trung Khanh cố nén kích động trong lòng : "Dạ vâng thưa thầy, em nỗ lực cố gắng."

      Tuyệt vời, để lại ấn tượng tốt trong lòng chủ nhiệm thành công! Lâm Trung Khanh tự cổ vũ mình trong lòng, cậu quay đầu nhìn về phía Lăng Lan đứng thẳng khoanh tay, vẻ mặt lạnh nhạt phia đối diện, trong lòng có tia do dự.

      Nhưng khi vô tình nhìn xuống lôi đài và thấy vẻ mặt che dấu tức giận của Lý Kiệt, tâm của cậu càng kiên định hơn.

      Người vì mình, trời tru đất diệt!

      Lúc này tiểu Tứ cũng nhận ra dụng tâm của Lâm Trung Khanh, nó ở trong gian phẫn nộ giơ chân, muốn Lăng Lan phải giáo huấn thằng nhóc đáng giận kia, tốt nhất đánh cho nó (Lâm Trung Khanh) người nhận ra luôn. Hừ, dám đánh chủ ý lên lão Đại nhà ta, bộ thấy lão Đại nhà ta dễ bị đánh chủ ý như vậy sao?

      Lúc này Lăng Lan cũng chả để ý tiểu Tứ, xem hồ sơ của Lâm Trung Khanh. Hóa ra Lâm Trung Khanh là đứa trẻ thuộc tầng lớp bình dân, tư liệu của N đời tổ tông trước đề là những người bình dân vô cùng bình thương nhưng Lâm Trung Khanh lại có tố chất thân thể đạt được cấp S-, tinh thần cấp 1, như vậy cậu chính là trường hợp đột biến gen tuyệt đối. Nhưng đứa trẻ này cũng quá đáng thương, vì lợi ích mà cha mẹ nó đưa nó cho quân bộ, trở thành tài liệu nghiên cứu của quân bộ.

      Chẳng qua, sau sáu năm nghiên cứu, Lâm Trung Khanh được xác định chỉ là người may mắn được đột biến gen chứ có giá trị gì về mặt đột phá, kích phát gen. Đối với tài liệu còn giá trị nghiên cứu, quân bộ liền thả đứa bé ra ngoài.

      Đối với người 3 ( quyền tiền thế ), thứ gì có thể kích thích cậu ta khiêu chiến với mình chứ? Dù sao chỉ cần Lâm Trung Khanh tiếp tục giấu mình quá bộc lộ tài năng khiến người khác chú ý cậu ta có thể thuận lợi hoàn thành chương trình học 10 năm ở học viện đồng quân trung tâm, sau đó cậu ta có thể lựa chọn tương lai của mình.

      Nhưng vì sao cậu ta lại cố tình gây chú ý của giáo viên chủ nhiệm? Điều này ràng là hại nhiều hơn lợi, mà Lâm Trung Khanh thoạt nhìn giống là người kích động.

      Lăng Lan nghĩ đến đây, liền : "Tiểu Tứ, giám sát cậu ta, ta cảm thấy chuyện này đơn giản như vậy."

      Tiểu Tứ đập mạnh lên bộ ngực : "Lão đại, yên tâm, tôi theo dõi Lâm Trung Khanh 24/24, nhất định đào ra được bí mật bí mật của nó." Tiểu Tứ vui vẻ viết kế hoạch giám thị, tra triệt để mọi chuyện của Lâm Trung Khanh tuyệt đối bỏ qua.

      Giờ phút này Lăng Lan bỗng cảm tahasy bi ai cho Lâm Trung Khanh, bị tiểu Tứ theo dõi bí mật nào bị đào ra.

      Trận quyết đấu của Lăng Lan và Lâm Trung Khanh cứ kết thúc như vậy,


      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 70:: Ý nghĩa của tình bạn!


      Cách làm của Lâm Trung Khanh được rất nhiều bạn học lớp giáp ban đồng ý, thậm chí ngay cả thầy giáo Trình Viễn Hàng cũng tán thưởng thôi, điều này càng khiến Lăng Lan nổi giận.

      Mẹ nó! Lăng Lan rất thục nữ mắng câu thô tục, cực kỳ khinh bỉ cách làm này của Lâm Trung Khanh. Chẳng lẽ quấy nhiễu cuộc sống của người khác là nam tử hán sao?

      Được rồi, nếu học sinh nam, có lẽ rối rắm như vậy. Nhưng mà là con , chắc chắn 100% là con , và mãi mãi là con , bỗng nhiên có thằng con trai xuất luôn phục vụ bên người, nếu để người khác biết làm sao có thể lấy chồng, lập gia đình đây?

      Lăng Lan vẫn rất muốn có thể quang minh chính đại lập gia đình, rồi sinh ra đứa trẻ có thể chơi đùa với .

      Hai kiếp sống cộng lại cũng là bà già hơn 30 tuổi rồi, đây chính là độ tuổi mà mỗi người phụ nữ đều muốn cấp thiết lập gia đình, sinh con dưỡng cái. Bất quá Lăng Lan vẫn rất lý trí, bây giờ chỉ tưởng tượng thôi, nếu muốn sinh con cũng phải chờ cơ thể này trưởng thành mới được.

      Nhưng mà phải chờ thêm bao lâu nữa, 10 năm, 20 năm, hay hơn thế nữa?

      Nghĩ tới 20 năm sau mới có cơ hội lấy chồng mà Lăng Lan khóc ròng, chẳng lẽ phải chờ mỏi mòn giống Tề Thiên đại thánh mới có cơ hội lập gia đình, sinh con sao?

      Lăng Lan bên này còn oán niệm thời gian quá dài biết phải làm sao cái đuôi phiền toái bên kia lại tới.

      "Bạn học Lăng, đây là nội dung bài học mà mình ghi lại trong buổi học sáng nay.” Lâm Trung Khanh vẻ mặt cung kính dâng lên cái USB quang não ở thế giới này. Thứ đó quả rất tiên tiến, chỉ cần bấm nút mở những nội dung bên trong nó được gửi tới liên lạc khí ngay lập tức. Đỡ mất công phải làm những thủ thuật khác.

      Ý tốt của Lâm Trung Khanh khiến Lăng Lan dở khóc dở cười, dù sao cũng cần thứ đó, nếu muốn, có thể bảo tiểu Tứ copy lại chương trình học dạy của giáo viên, như vậy khi nào muốn cũng có thể tìm đọc.

      Đương nhiên khả năng của tiểu Tứ cũng chỉ phát huy được lúc này, đến sáu tháng cuối năm nhất, học sinh được phép tiến vào thế giới ảo của trường học để học tập, như vậy học sinh cũng cần lo lắng mình theo kịp với bài giảng nữa.

      Ở trong thế giới ảo, chương trình học cũng được sắp xếp giống như đời thực, chẳng qua nếu muốn nghe giảng phải mất ít điểm danh dự làm phí hoặc có thể dùng điểm chiến tích để đổi cũng được.

      Cách làm của Lâm Trung Khanh cũng ảnh hưởng gì lắm tới Lăng Lan lắm, nhưng mà.... có kẻ phát điên lên ngay cạnh ....

      ở trong gian học tập, Tiểu Tứ tức giận giơ chân, nó cho rằng Lâm Trung Khanh khiêu khích với mình, là Lâm Trung Khanh muốn cướp ngôi vị đàn em số 1 của nó. Tiểu Tứ phẩn nộ giơ thanh đao sáng bóng trong tay ( biết nó lấy từ đâu mà ra) kích động vung lung tung, Lăng Lan ở bên cạnh hoảng sợ đứng núp bên, sợ tiểu Tứ cẩn thận chém trúng mình, thậm chí còn chém trúng nó.

      Tiểu Tứ hung hăng cầm thanh đao ánh sáng trong tay vừa vung vừa : “Ta muốn giết , ta nhất định phải giết , lão đại, đừng ngăn tôi!"

      Chị căn bản muốn ngăn cản cưng! Lăng Lan rất muốn như vậy, nhưng lại sợ tiểu Tứ dùng nước mắt để dìm chết mình, tuyệt đối mình muốn chết đuối lãng xẹt như vậy.

      ấn ấn mi tâm phát đau : “Tiểu Tứ, tại ngươi có thể giết cậu ta sao?" có thân thể , tiểu Tứ làm sao có thể giết được người trong thực chứ? Chuyện cười mà.

      Được nhắc nhở, Tiểu Tứ mới nhận ra hành vi của mình ngu ngốc, nó lập tức vứt bỏ cây đao trong tay rồi lao tới ôm đùi của Lăng Lan khóc lóc: "Lão đại, nhất định giúp tôi, có đúng ?"

      Ồ.... Đây chính là cảm giác ôm đùi người khác trong truyền thuyết sao? Ừm, quả nhiên thoải mái....

      Tiểu Tứ dùng khuôn mặt cọ cọ lên đùi Lăng Lan, tuy bây giờ tiểu Tứ chỉ mới là đứa trẻ nhưng hành vi của nó càng ngày càng có xu hướng trở thành sắc lang.

      Vẫn chưa nhận ra mình bị ăn đậu hủ, Lăng Lan nhìn hành vi “vô lại” của tiểu Tứ mà gân xanh trán dựt dựt. hận thể kéo tiểu Tứ lên đánh cho trận, đáng tiếc đáp ứng với tiểu Tứ thể gia bạo rồi. (ý là đánh đấy, mình thấy để gia bạo hay hơn)

      Nhưng mà lời tiếp theo của tiểu Tứ tiếp khiến Lăng Lan triệt để còn ý tưởng đánh nó nữa, đổ mồ hôi lạnh, chân cũng mềm chút: "Lão đại, chờ , chỉ cần ta tiến vào thế giới ảo tôi nhất đínhẽ khiến cho được đẹp mặt, ta nhất định khiến chết kịp ngáp trong thế giới ảo, ha ha ha!”

      Nhìn bộ dạng hiểm của Tiểu Tứ làm lưng Lăng Lan phát lạnh, sao có thế quên năng lực của tiểu Tứ ở thế giới ảo chứ? Như vậy nhưng gì tiểu Tứ mới chắc chắn phải là trò đùa, Lăng Lan sốt ruột .

      Đúng vậy, tuy cảm thấy Lâm Trung Khanh rất phiền toái, cũng muốn cắt cái đuôi phiền toái này nhưng chưa từng nghĩ muốn Lâm Trung Khanh phải chết, dù sao nó cũng là đứa trẻ đáng , chỉ là tâm tư quá nặng mới khiến thích thôi.

      nhanh chóng trấn an tiểu Tứ, muốn óa cái ý tưởng điên rồ này: "Tiểu Tứ, ngươi yên tâm, thằng nhóc kia tuyệt đối thể uy hiếp ngươi, tiểu Tứ vĩnh viễn là tiểu đệ bảo bối trong lòng ta."

      Lúc này Lăng Lan cũng keo kiệt dùng lời ngon tiếng ngọt để xua tan sát ý của tiểu Tứ. Vì cứu người qua đường liên quan, thể những lời thương như thế.

      Lời của Lăng Lan làm tiểu Tứ nhất thời xấu hổ đỏ mặt, nó bên vui vẻ lắc lắc mông, bên mắc cỡ ngại ngùng : "Là bảo bối tốt nhất, cũng là quan trọng nhất, cũng là tiểu đệ số ."

      Lăng Lan quyết đoán gật đầu: "Đúng vậy, tiểu Tứ là bảo bối tốt nhất, quan trọng nhất, cũng là tiểu đệ số , có ai có thể cướp vị trí của ngươi. Cho nên tiểu Tứ, ngươi hoàn toàn có thể cười nhìn đám tiểu đệ dưới ngươi tranh đoạt ta...”

      Ách... căn bản là muốn tiếp tục thu thêm tiểu đệ mà, vì sao lại với tiểu Tứ như vậy? Đây chắc chắn là do bị tiểu Tứ lây rồi... Lăng Lan quyết đoán đem tội danh này đá đến người tiểu Tứ.

      Tiểu Tứ cũng biết ý nghĩ trong lòng Lăng Lan, nghe Lăng Lan như vậy liền như hiểu ra:: "Lão đại, tôi hiểu rồi, ý của chính là những người đó cũng là tiểu đẹ của tôi chứ gì...”

      Lăng Lan khóc, hình như cũng có ý này mà! Đáng tiếc giờ phút này dám gật đầu, nếu tiểu Tứ lại bão nổi có thể tưởng tượng nửa năm sau học sinh lớp đặc cấp ban 1 tuyệt đối sống trong vùng tâm của bão, chịu hành hạ ngừng. phải ngăn hành động của tiểu Tứ lại.

      Được rồi, Lăng Lan cũng thánh mẫu như vậy, cho cùng cũng vì an toàn của chính mình.

      Lăng Lan quyết đoán gật đầu, trong đầu tưởng


      [​IMG]

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 71:: Mục đích của Lâm Trung Khanh?

      Hành động của bốn người Lăng Lan làm Lâm Trung Khanh sửng sốt, cậu cực kỳ vui sướng. Kỳ thực lúc giơ tay lên chào trong lòng cậu rất lo lắng Lăng Lan trực tiếp nhìn mình.

      nghĩ tới bốn người bọn họ tới phía mình, điều này khiến cậu cảm thấy mình như ở trong giấc mơ.

      Hành vi cứng cỏi, bám riết tha của Lâm Trung Khanh khiến cho người có đầu óc đơn giản nhất Tề Long cực kỳ thích, vì sợ người em Hàn Kế Quân nhà mình độc miệng, những lời đả thương người, cậu liền mở lời trước: "Lâm Trung Khanh, tìm bọn tớ có việc gì?

      Ý tốt của Tề Long người mẫn cảm như Lâm Trung Khanh đương nhiên cảm nhận được , cậu cảm kích nhìn thoáng qua Tề Long, tươi cười : "Tớ muốn với bạn học Lăng tớ chuẩn bị chỗ ngồi cho mọi người rồi."

      Tuy Lâm Trung Khanh vẫn luôn dùng khuôn mặt tươi cười để chuyện với người khác, nhưng tất cả đều chỉ là vẻ khách sáo, xã giao, mà nụ cười lần này giống như tình hơn chút. Lăng Lan lần đầu tiên cảm giác nụ cười khi rộ lên của Lâm Trung Khanh rất đẹp.

      Hàn Kế Quân khẽ cau mày, khuôn mặt lạnh nhạt nay cành lạnh nhạt thêm.

      Lạc Lãng bên cạnh khẽ hừ tiếng, tựa hồ bất mãn chuyện vẽ vời của Lâm Trung Khanh. Dùng đầu gối để nghĩ cũng biết những học sinh mặc đồng phục màu đỏ bao giờ có chuyện có chỗ ngồi, nếu nhìn trúng vị trí nào ( mà người ngồi chỗ đó mặc đồng phục màu đỏ) chỉ cần đến phía trước vị trí đó, cần nhiều lời, người ngồi ở đó tự động nhường chỗ ngồi.

      Đương nhiên, bốn người Lăng Lan cũng cần làm những việc như vậy, dù sao nhà ăn rất lớn, làm gì tới mức có chỗ ngồi, cùng lắm mất chút thời gian thôi.

      Lâm Trung Khanh cũng mặc kệ suy nghĩ của mấy người Lăng Lan, cậu ân cần kéo ghế ra với Lăng Lan "Bạn học Lăng, mời ngồi."

      Lăng Lan nhìn nụ cười chứa vẻ lấy lòng rồi nhớ tới nụ cười thiệt tình hồi nãy tâm liền mềm nhũn, cũng cự tuyệt mà ngồi xuống. Lâm Trung Khanh dù sao cũng chỉ là đứa trẻ sáu tuổi, là người lớn tới chức dì, Lăng Lan có biện pháp cự tuyệt đứa trẻ như vậy.

      Nhìn Lăng Lan ngồi xuống, ba người Tề Long cũng ào ào kéo ghế ra tự động ngồi xuống theo.

      Lăng Lan đồng ý ngồi ràng là tín hiệu vô cùng tốt đối với Lâm Trung Khanh, cậu cố nén kích động trong lòng, dè dặt hỏi: "Bạn học Lăng, các cậu muốn ăn cái gì? Mình lấy giúp các cậu."

      Là lấy chứ phải mua. Lâm Trung Khanh cho Lăng Lan biết, mình chỉ có thể làm những gì.

      Lăng Lan liếc mắt nhìn Lâm Trung Khanh sâu, đứa trẻ này hiểu rất nghệ thuật chuyện, vừa đắc tội bọn họ, cũng để mình lâm vào cảnh khó. Người như vậy chỉ cần có cơ hội, nhất định trở thành thế hệ người tài.

      Lăng Lan quyết định cho Lâm Trung Khanh cơ hội, ý bảo Lâm Trung Khanh đưa liên lạc khí cổ tay lên, sau đó đem điểm danh dự trong liên lạc khí của mình gửi qua. 240 danh dự điểm, vừa đủ 6 phần ăn cao cấp.

      Liên lạc khí cá nhân ở thời đại này chỉ dùng chứa thông tin, có còn có tác dụng như chứng minh thư hoặc trở thành công cụ để chi tiền, có rất nhiều chức năng.

      "6 phần ăn cao cấp, tớ và Tề Long mỗi người hai phần." Lăng Lan vừa vừa giả vờ thấy ánh mắt ngạc nhiên của Lâm Trung Khanh.

      Kỳ thực cũng thể trách vì sao Lâm Trung Khanh ngạc nhiên như vậy; ở đây những phần ăn bình thường chỉ có những đứa trẻ gia cảnh phổ thông lựa chọn, những đứa trẻ gia cảnh tốt hơn chút cơ bản đều là gọi những món ăn đặc biệt.

      Mà đám người Lạc Lãng, Tề Long là ai, đều là con nhà quyền thế, chỉ ăn những thứ xa xỉ thế mà hôm nay lại chỉ ăn những món ăn cao cấp.

      Lâm Trung Khanh biết điểm danh dự của đám Tề Long sớm bị Lăng Lan vơ vét ngay ngày khai giảng đầu tiên rồi. Điểm danh dự của 5 người bọn họ (bao gồm hai em kia) chưa bao giờ vượt qua con số 1000 điểm 1 tháng. Điều này khiến họ thể tiết kiệm, chỉ có thể ăn phần ăn cao cấp theo quy định của Lăng Lan.

      Đương nhiên Lăng Lan cũng quyết định lung tung, sau khi được nghiên cứu, tiểu Tứ phát những món ăn cao cấp của nhà trường có thể cung cấp đầy đủ dinh dưỡng của mọi người, vì thế cho dù là người tiêu hao năng lượng đặc biệt nhiều hơn người thường như Tề Long và Lăng Lan chỉ cần ăn hai phần cũng có thể bổ sung lại đầy đủ như thường.

      Đương nhiên có cũng kể cho Tề Long biết khi về nhà, còn phải bổ sung thêm lượng lớn thức ăn nữa mới có thể chống chọi với cơn đói. có biện pháp, Lăng Lan có cái dạ dày đáy, hơn nữa mỗi buổi tối đều bị Ngũ hào đạo sư lăn qua lộn lại tra tấn ngừng, tiêu hao rất nhiều năng lượng.

      Lâm Trung Khanh rất nhanh trấn định lại, trong lòng có chút cảm động, đây có được xem là Lăng Lan để lại chút tôn nghiêm cho mình ? Cậu gì, chỉ phức tạp nhìn Lăng Lan cái, sau đó gật đầu rồi xoay người mua đồ ăn.

      Nhìn theo bóng lưng của Lâm Trung Khanh, Hàn Kế Quân mới hơi hơi mày ra, có chút hiểu, hỏi: "Lão đại, cậu có vẻ thưởng thức cậu ta?"

      Tề Long và Lạc Lãng nghe vậy đồng thời nhìn về phía Lăng Lan, chờ đợi câu trả lời, điều này có quan hệ đến việc bọn họ nên dùng thái độ gì đễ đối xử với Lâm Trung Khanh. Là bạn hay là bạn, cách ứng xử hoàn toàn khác nhau.

      "Ừ, có chút bội phục với khả năng nhẫn nại của cậu ta, nếu giả sử là tớ chắc tớ cũng làm được giống cậu ta lúc này." Chịu nhục phải là việc người bình thường có thể làm, Lăng Lan sống 2 kiếp cũng dám khẳng định mình có thể nhẫn nhịn như vậy hay .

      Câu trả lời của Lăng Lan khiến ba người Tề Long trầm tư, Lâm Trung Khanh lúc nào cũng nhận nhịn khiến bọn họ quên mất cậu ta cũng chỉ là đứa trẻ 6 tuổi, cậu ta trải qua chuyện gì mà có thể nhẫn nhịn chịu nhục như vậy?

      Đúng lúc này những tiếng động xôn xao ồn ào truyền lại. Mấy người Lăng Lan đồng loạt ngẩng đầu lên nhìn, họ thấy ở cách đó xa, có mấy người vây quanh người. Những học sinh đứng vây có người mặc đồng phục màu đỏ, cũng có người mặc màu khác, nhưng bộ đồng phục mà người bị vây giữa mặc chính là màu đỏ, cực kỳ chói mắt.

      Tuy biết những người đó tranh chấp chuyện gì nhưng việc đứng vây quanh đánh hội đồng như vậy khiến đám Lăng Lan kinh ngạc.

      Phải biết rằng ở trong học viện, cấp bậc chính là trong những yếu tố đầu tiên chuyện. Cho dù mâu thuẫn thể hòa giải như thế nào những học sinh mặc đồng phục khác màu đỏ tuyệt đối được khiêu khích học sinh mặc đồng phục màu đỏ. Nếu bị đội kỷ luật của nhà trường phát chắc chắn tốt lành.

      "Là Lâm Trung Khanh." Vị trí Lạc Lãng ngồi vừa vặn nhìn thấy người bị vây ở bên kia, cậu giật mình hô .

      "Mấy người đứng quanh cậu ta hình như là học sinh ban chúng ta." Hàn Kế Quân cũng nhìn thấy mấy khuôn mặt quen thuộc, mày càng nhăn lại. Lâm Trung Khanh này tuy đứng cuối cùng trong danh sách lớp nhưng cậu ta rất biết cách ăn nên cũng kết thân được với rất nhiều người. biết chuyện gì khiến cậu ta giằng ết quả là cái gì nguyên nhân nhượng cùng với bản thân lớp đồng học lai giằng co với bạn học đây
      .
      "Là đám người Lý Kiệt." Tề Long chán ghét , từ khi Tề Long giúp Lý Tinh Hoằng thoát khỏi Lý Kiệt, ở trong ban hai người cũng liền trực tiếp vừa mắt nhau, mỗi lần gặp mặt đều phải khía qua lại 2-3 câu mới được. Có thể người mà Tề Long ghét nhất trong học viện chính là Lý Kiệt.

      nay, trong lớp đặc cấp năm 1 bắt đầu xuất 2 thế lực đối chọi nhau. là đám người Lý Kiệt, người mang vinh dự đứng đầu bài thi đầu vào, chỉ với danh ấy cậu ta cũng hấp dẫn ít bạn học. Mà thứ 2 chính là Lăng Lan; chiêu đánh bại Lâm Trung Khanh; càng khiến nhiều người tín phục. Có rất nhiều học sinh tán thành người đứng đầu Lý Kiệt, dù sao thành tích của những bài kiểm tra đầu vào cũng chỉ là thành tích phỏng vấn, thể bằng với sức mạnh của Lăng Lan được. Tình huống này làm Lý Kiệt cực kỳ khó chịu, cậu cho rằng Lăng Lan chính là trở ngại để cậu có thể chân chính thống lĩnh tất cả học sinh của năm 1.

      Lăng Lan nghĩ nghĩ : "Chúng ta qua đó xem chút tình huống."

      Lâm Trung Khanh tại là vì bọn họ làm việc, như thế nào cũng nên quan tâm chút.

      Bốn người nhanh chóng đến, sau khi nghe những học sinh xung quanh bàn tán bốn người cũng biết đại khái tình huống diễn ra.

      Hóa ra lúc Lâm Trung Khanh ngang qua Lý Kiệt bị học sinh mặc đồng phục màu trắng ngăn lại. Học sinh đó muốn Lâm Trung Khanh đến chào hỏi với Lý Kiệt.

      Lâm Trung Khanh tuy gia thế bình thương ở trong lớp cũng là người cuối cùng của danh sách nhưng cũng có kiêu ngạo của người mặc đồng phục đỏ, học sinh mặc áo trắng mà cũng dám ra lệnh cho cậu sao? Đương nhiên Lâm Trung Khanh cũng thèm để ý, trực tiếp cự tuyệt.

      Mọi chuyện cũng chấm dứt như thế nếu người học sinh mặc đồng phục màu trắng kia to gan kéo Lâm Trung Khanh lại, điều này làm cho Lâm Trung Khanh nổi giận, trực tiếp giơ chân đem kẻ kia đá văng.

      Hành động này của Lâm Trung Khanh làm cho đám người Lý Kiệt cho rằng cậu khiêu khích bọn họ, bọn họ cũng tức giận đứng dậy, bao bây Lâm Trung Khanh muốn Lâm Trung Khanh phải xin lỗi.

      Lúc này, sắc mặt Lâm Trung Khanh cực kỳ khó coi, nếu phải khả năng nhẫn nại của cậu tốt cậu ra tay đánh luôn rồi, làm sao còn có tình huống giằng co như vậy.

      Mà bốn người Lăng Lan tới cũng khiến cho vẻ mặt của Lâm Trung Khanh chuyển biến tốt lên chút, thậm chí còn có chút kinh hỉ.

      Kiệt thấy bốn người Lăng Lan vẻ mặt cũng trầm xuống, bất mãn việc Lăng Lan quấy rầy bọn họ.

      Lăng Lan bước chân dừng lại cổ quái nhìn về phía bọn họ, ý nghĩ xẹt qua trong đầu.

      Lâm Trung Khanh chịu nhục mấy ngày nay có phải vì muốn tay đối phó với Lý Kiệt?

      Lăng Lan dừng bước 3 người Tề Long theo sau cũng ngừng lại. Tuy rằng bọn họ biết Lăng Lan vì sao dừng lại, nhưng quen theo Lăng Lan, bọn họ cũng do dự dừng bước chân.

      Nhìn đám Lăng Lan dừng bước, sắc mặt Lý Kiệt chuyển biến tốt lên, Lăng Lan thức thời khiến cậu rất vừa lòng. Giờ phút này, cậu hy vọng Lăng Lan quấy rầy kế hoạch của mình, buộc Lâm Trung Khanh trở thành đàn em của mình.

      Mà Lâm Trung Khanh nhìn thấy Lăng Lan dừng lại sắc mặt cũng biến đổi, cậu cảm giác Lăng Lan muốn mặc kệ mình, điều này khiến cậu có chút tâm thần bất định. Khuôn mawht nguyên bản bình tĩnh tự nhiên bỗng chốc chìm xuống, trong mắt còn ra tia tuyệt vọng.

      Lăng Lan cau mày, trong lòng hoang mang, có thể mặt dày mày dạn lấy lòng vì sao thể khuất phục Lý Kiệt? Chẳng lẽ còn có lý do gì khác ở đây?

      Tâm


      [​IMG]

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 72:: Vượt qua cả kỳ vọng.

      Lăng Lan 3 người tiểu đệ phía sau cùng theo tới, rất nhanh bốn người Lăng Lan tới trước mặt Lý Kiệt.

      "Lâm Trung Khanh, sao cậu còn chưa mua đồ ăn?" Lăng Lan khách khí hỏi.

      Nếu muốn mượn thế phải để Lâm Trung Khanh biết, cái "thế" này cũng dễ dàng mà mượn như vậy, nên trả giá phải trả giá, Lăng Lan bao giờ làm gì công.

      Lời của Lăng Lan khiến vẻ mặt Lâm Trung Khanh giãn ra, cậu trả lời: "Bạn học Lăng, xin lỗi, để cậu phải đợi lâu ." Ánh mắt cậu ta quét về phía đám người Lý Kiệt, ý cho Lăng Lan người ngăn cản mình mua đồ chính là những người này.

      Lăng Lan rất phối hợp quay đầu theo tầm mắt Lâm Trung Khanh rồi nhìn về phía Lý Kiệt, Lăng Lan nhăn mày kinh ngạc : "A! Hóa ra là bạn học Lý có chuyện gì vậy? Cậu cũng có việc tìm Lâm Trung Khanh sao?"

      Nhìn vẻ mặt ngạc nhiên giả tạo của Lăng Lan mà Lý Kiệt giận đỏ mặt, ràng thấy mình mà còn trợn mắt dối như vậy, Lý Kiệt nghiến răng nghiến lợi : "Hóa ra là bạn học Lăng, đúng là có chút việc." Muốn đóng kịch cùng đóng, cậu cũng tin mình thua.

      Lăng Lan gật đầu, tựa hồ vô tình : "Vậy xếp theo thứ tự trước sau , bạn học Lý cậu hãy đợi bạn học Lâm làm xong việc của tôi rồi hãy đến tìm cậu ấy..." Lăng Lan đột nhiên nghĩ tới cái gì bổ sung, "Thời gian hẳn là tháng sau ."

      ngượng ngùng : "Bạn học Lâm bại trong tay tôi cậu ấy phải phục vụ tôi 1 tháng mới được, bạn học Lý hẳn cậu chuyện này nhỉ. "

      Lăng Lan khiến Lý Kiệt tức kém chút hộc máu, đây là ám chỉ Lâm Trung Khanh được Lăng Lan che chở rồi.

      Kiệt rốt cuộc duy trì được mặt ngoài hòa hoãn, mặt cậu xụ xuống lãnh : "Lăng Lan, cậu muốn đối nghịch với tôi?"

      Lăng Lan biểu cảm vô tội hỏi Lâm Trung Khanh: "Bạn học Lâm, cậu có muốn hủy giao ước trước trận đấu của chúng ta ?”

      Lâm Trung Khanh quyết đoán lắc đầu: "."

      Lăng Lan vẻ mặt bất đắc dĩ đối với Lý Kiệt nhún vai: "Bạn học Lý, phải là tôi muốn đối nghịch với cậu, mà là bạn học Lâm muốn vi phạm giao ước." Lăng Lan giống như muốn như nhắc nhở cho Lý Kiệt cậu ta tìm sai người để tức giận rồi.

      Nhìn bộ dạng này của Lăng Lan làm Lý Kiệt càng tức giận nhưng lại thể phản bác, nhất thời khuôn mặt cậu ta đỏ thêm.

      Lăng Lan cũng mặc kệ Lý Kiệt tức điên, quay đầu với Lâm Trung Khanh, "Sao cậu còn đứng đây, bọn tôi đói bụng rồi đấy. "

      "Được, bạn học Lăng tớ mua cơm trưa cho cậu ngay." Hành động của Lăng Lan vượt qua cả kỳ vọng của Lâm Trung Khanhm cậu có chút choáng váng hiểu vì sao người như Lăng Lan, luôn cho cậu sắc mặt tốt lại giúp mình. ra cậu chỉ hy vọng Lăng Lan có thể ra mặt cậu phục vụ cho mình (Lăng Lan) để cậu có cớ thoát khỏi vòng vây của Lý Kiệt.

      Lăng Lan vừa lòng, ngượng ngùng cười với Lý Kiệt sau đó mang Tề Long, Hàn Kế Quân, Lạc Lãng về chỗ cũ.

      Kiệt lúc này tức giận như điên, cậu ta muốn bắt Lăng Lan lại rồi từ từ mà giáo huấn, nhưng đáng chết cậu lại nghĩ ra cớ gì được. Cậu cực kỳ căm hận vì sao mình lại ở học viện đồng quân trung tâm. Nếu ở bên ngoài, cậu nhất định dùng thế lực của mình để trị kẻ đáng giận trước mặt này, vừa vênh váo vừa tự mãn. (Lúc này ở trong mắt cậu, cho dù Lăng Lan dùng thái độc gì cậu cũng cho rằng đó là khiên khích cậu)

      Lão đại tức giận đương nhiên đám đàn em phải ra mặt xã giận cho lão đại. người mặc đồng phục màu trắng chân chó nhảy ra, may mà cậu ta còn biết Lăng Lan là người dễ chọc, nên cũng dám đụng vào, cậu ta hướng về



      [​IMG]


      Chương 73:: Lăng Lan nguy cơ!

      Thời gian lướt qua như bay, mới đó mà 5 tháng trôi qua. Lúc này khí của học viện đồng quân trung tâm học bắt đầu khẩn trương lên, cuộc thi quyết định số phận của học sinh trong 6 tháng tiếp theo chuẩn bị bắt đầu.

      Trong khoảng thời gian này, cuộc sống của Lăng Lan cũng gặp trở ngại gì, bình thường quá nổi bật cũng quá im hơi, lặng tiếng. Chẳng qua, sau trận đấu khiêu chiến của Lâm Trung Khanh, liền bao giờ cùng người khác công khai giao thủ nữa, cho dù là trong lớp luyện tập thể thuật, cũng tham gia.

      Đương nhiên, trong vòng 1 tháng kể từ ngày khai giảng, Lăng Lan vẫn cùng Tề Long, Lạc Lãng, Hàn Kế Quân tiến hành luyện tập đối kháng, nhưng loại luyện tập này cũng duy trì lâu, trong lần luyện tập, Lăng Lan mất khống chế đánh cho Tề Long bị trọng thương. Từ sau chuyện đó, Lăng Lan liền chịu ra ray nữa, kiên quyết để ba người bọn họ tự luận bàn với nhau.

      Kỳ thực, Lăng Lan cũng phải muốn cùng mọi người trao đổi về thể thuật, nhưng từ sau khi chịu tra tấn đặc biệt của Ngũ hào, tinh thần lực của bắt đầu xuất những dao động dị thường, thời gian dần dần trôi, những dao động này càng ngày càng mãnh liệt, luôn lo lắng phần dao động dị thường này làm cho thay đổi, ảnh hưởng đến bản thân nhưng rất may dị trạng đó cũng ảnh hưởng gì, cũng từ từ an tâm hơn.

      Nhưng dần dần phát , mỗi khi tiến vào trạng thái chiến đấu, nhất là lúc công kích rất dễ sa vào cảm giác phấn khích, điên cuồng, muốn hủy diệt tất cả mọi thứ.

      Ngay từ đầu còn có thể đem loại dục vọng này ép xuống, cho rằng bản thân có thể chiến thắng loại cảm xúc tiêu cực biến thái do huấn luyện mang lại này. Nhưng theo thời gian trôi qua, càng ngày càng khó khống chế loại cảm xúc tiêu cực này, thậm chí còn bắt đầu hoài nghi mặt tinh thần của bản thân có phải xuất vấn đề hay .

      Mà sau khi đánh cho Tề Long bị thương, Lăng Lan liền xác định mình thể khống chế tinh thần lực. Xem ra những bài huấn luyện biến thái, tra tấn hủy hoại vô số thiên tài của Ngũ hạo khiến tinh thần của Lăng Lan xuất vấn đề.

      Cho nên, Lăng Lan dám ra tay nữa, sợ nếu như mình lỡ tay giết chết Tề Long chắc chắn đó là nỗi ám ảnh theo cả đời.

      Mấy người Tề Long, Lạc Lãng cũng biết nguyên nhân Lăng Lan ra tay, cho mỗi khi có bạn học nào muốn khiêu chiến với Lăng Lan, hai người Tề Long Lạc Lãng đều thay phiên nhau đứng trước , nếu muốn khiêu chiến với lão đại của bọn họ nhất định phải thử sức với 2 đàn em là họ trước.

      ra cũng có người phục, ví dụ như người học sinh đứng thứ 3 trong cuộc thi đầu vào, khi cậu ta hò hét lớn tiếng chỉ đích danh Tề Long ra khiêu chiến, Tề Long hai lời liền đáp ứng.

      Hình thức của lần khiêu chiến này vẫn lựa chọn như cũ, quyết đấu công khai. Điều này khiến cho toàn bộ học sinh trong học viện đều chú ý. Khai giảng chỉ mới diễn ra lâu mà học sinh năm 1 2 lần quyết đấu công khai, điều này khiến cho những học sinh cấp lớn đều cho rằng, những học sinh năm nhất năm nay đều là những phần tử bạo lực. Đương nhiên cũng có người rất mong chờ cuộc chiến này. Bọn họ muốn biết danh sách top đầu của đặc cấp ban 1 khối 1 năm nay có bị thay đổi lệch trời biến đất hay ? Nếu như chuyện ấy xảy ra đây chính là kiện đầu tiên được ghi lại trong lịch sử của học viện đồng quân trung tâm. Dù sao trước đây danh sách của đặc cấp giáp ban gần như luôn ổn định thay đổi .

      Tề Long và người bạn học kia khổ chiến thời gian, rồi thành công dành chiến thắng ở những giây phút cuối cùng. Điều này chứng minh, ý chí càng mạnh sức chịu đựng càng tốt.

      Kết quả này khiến cho những học sinh có khác có ý định rục rịch liền im hơi lặng tiếng. Dùng đầu gối để nghĩ, đến người đứng thứ 3 trong học viện cũng đánh lại, còn muốn khiêu chiến gì... vẫn là luyện tập nâng cao năng lực của mình trước rồi lại .

      Tề Long biểu xuất sắc cũng giúp Lăng Lan có được mấy tháng yên tĩnh, cũng để có thời gian giải quyết vấn đề về tinh thần. Nhưng cuộc thi đấu giữa học kỳ tới gần mà Lăng Lan vẫn chưa nghĩ ra biện pháp gì để giải quyết vấn đề của mình, điều này khiến người lạnh nhạt như cũng bắt đầu nôn nóng lên.

      Dù sao trong cuộc thi xếp lớp giữa năm này thể ra tay, trừ phi lựa chọn bỏ thành tích của mình, trở thành học sinh phổ thông.

      Kết quả này là điều Lăng Lan thể chấp nhận. Có thể , sau khi hưởng qua tất cả lợi ích, ưu việt mà đặc cấp mang lại, Lăng Lan ngốc mà buông bỏ những thứ đó. Đúng vậy, Lăng Lan quả thực muốn làm chim đầu đàn, nhưng cũng muốn là kẻ yếu ớt, vẫn khống chế cuộc đời của chính mình, trở thành người tự do.

      "Nhất định phải giải quyết vấn đề này." Lăng Lan mạnh nắm chặt tay lại.

      Lăng Lan biết nếu giải quyết vấn đề này, căn bản thể ra tay đấu thể thuật, học viện đồng quân trung tâm tuyệt đối cần kẻ cuồng giết người tồn tại.

      Vấn đề khống chế được mình của trở nên rất nghiêm trọng, thậm chí bây giờ nếu ra tay chắc chắn khắp xung quanh máu chảy thành sông, xác chết nằm la liệt. Lăng Lan còn nhớ rất nguyên nhân mà mình thất bại trong lần tiếp nhận nhiệm vụ gần đây nhất của gian học tập là như thế nào.

      Lần đó, nhiệm vụ mà được giao là giải cứu con tin, nhưng cuối cùng, lại đem tất cả mọi người ở nơi đó đều giết hết, kể cả con tin mà cần cứu. Vì thế đó là lần đầu tiên mà Lăng Lan bị gian học tập trừng phạt.

      Lăng Lan rùng mình, cái cảm giác đó đáng sợ, dòng điện lưu chuyển chạy khắp nơi cơ thể biến mất khiến cho biết cái gì gọi là muốn chết mà chết được, muốn sống lại sống xong, thống khổ vô tận. Nó cũng khác mấy với những đòn tra tấn biến thái của Ngũ hào, khiến tuyệt đối muốn nếm thử lần nữa.

      Bây giờ Lăng Lan hiểu , cái gọi là gian học tập kia căn bản phải là bàn tay vàng của ( trừ tiểu Tứ ), nó tuyệt đối là độc thủ của , là vì tra tấn mà tồn tại.

      Lăng Lan

      [​IMG]

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 74:: Tiểu Tứ đề nghị.

      Lăng Lan vừa mới bắt đầu ngủ liền cảm giác được ý thức của mình lại lần nữa bị kéo vào học tập gian, dù sao bây giờ Lăng Lan cũng có thói quen với loại tình huống này, ai bảo mấy đạo sư trong gian học tập lúc nào cũng thích dùng chiêu này tìm đến .

      Lúc này đây, đập vào mắt phải là vẻ lãnh liệt của Nhất hào, cũng phải nụ cười biến thái của Ngũ hào mà là người có khí chất thanh cao Cữu hào.

      "Cửu hào đạo sư." Lăng Lan kích động xông đến, rất lâu rồi gặp Cửu hào đạo sư, rất nhớ rất muốn gặp Cửu hào, những chuyện gặp giáo viên nào phải do quyết định, tất cả phụ thuộc vào định đoạt của học tập gian.

      Vừa ôm lấy Cửu hào cái liền cảm giác được độ cong uốn lượn 3 vòng người của Cửu hào, trong lòng Lăng Lan vừa hâm mộ vừa ghen ghét, suy nghĩ đến tương lai biết mình có thể giống như Cửu hào hay ?

      Nhưng nghĩ tới việc bây giờ mình phải giả nam trước mặt mọi người liền thương tâm, từng nghe mẹ của mình , khi nào tới thời điểm phát dục phải sử dụng loại châm phong bế, để ngăn chặn lại phát triển của cơ thể. Hay cách khác, nếu thể khôi phục lại thân phận con trai mãi mãi, ngực của chỉ có thể bằng phẳng như sân bay.

      Cửu hào nhìn biểu cảm kích động của Lăng Lan trong lòng cũng mềm mại mảnh, quả trong khoảng thời gian này cũng gặp Lăng Lan, cũng có chút nhớ bé. Bất quá Cửu hào dù sao cũng là Cửu hào, cảm tình chỉ biểu lộ trong nháy mắt, sau đó lại khôi phục thành bộ dạng kiên cường, thanh cao.

      vỗ vỗ bả vai Lăng Lan rồi mới buông ra, sau đó : "Lăng Lan, có phải tinh thần của em gần đây xuất vấn đề phải ?”

      Lăng Lan nghe thấy câu hỏi này nhất thời ủ rũ: "Đúng vậy, hóa ra Cửu hào đạo sư cũng biết."

      "Ừm, tinh thần của em xuất giao động bất thường, làm người được ghép vào, chúng ta đều nhận ra.” Cửu hào nguyên nhân bọn họ có thể phát , đương nhiên Cửu hào cũng vế sau cho Lăng Lan biết, đó là trừ khi người ghép vào phá hủy quy tắc của học tập gian, dùng hết sức mạnh cảu mình mới có thể cảm thụ được tình huống của ký chủ. Có thể để phát ra dao động dị thường này Cửu hào cũng phải trả giá ít.

      Đây là những hạn chế mà học tập gian quy định đối với người ghép vào, cũng là bảo vệ đối với ký chủ, nếu phải Cửu hào sợ Lăng Lan bị Ngũ hào dạy hư cũng làm ra hành vi bất quy tắc như vậy.

      Nhìn cảm xúc Lăng Lan sa sút, trong lòng Cửu hào cũng sốt ruột, trực tiếp
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :