1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nam nhân tương lai không dễ làm - Nhữ Phu Nhân

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 47:: Tiểu Tứ tự động xin giết giặc!

      Khi Lăng Linh thất đếm ngược về chiếc H-Bahn chạy với tốc độ cao bỗng ngừng lại đột ngột, Lăng Lan cảm thấy mình như bị ném ra ngoài nhưng vẫn bị cố định ghế do dây an toàn vẫn chưa được tháo ra.

      Rất nhanh Lăng Lan nhận ra lực quán tính yếu , cơ thể bỗng hẳn, dây an toàn được cởi bỏ, lúc này H-Bahn mới chỉnh thức hư hỏng hoàn toàn, nổ ra thành những mãnh .

      "Trốn!" Lăng Tần khẽ quát tiếng, ông nương theo lực phóng cuối cùng của H-Bahn mà lao ra ngoài. Lăng Tần sớm quyết đoán, mình dùng bản thân để làm mồi nhử, hấp dẫn chú ý của sát thủ chung quanh, để Lăng Lan có cơ hội đào thoát.

      Lúc này Lăng Lan ở phía sau cũng lao ra theo, giữa những mảnh vỡ của H-Bahn, nhanh nhẹn bắt lấy mảnh vỡ, đây là vật mà nhắm tới từ trước, lớn cũng , vừa vặn có thể che dấu thân thể nho của , vả lại hướng mà nó rớt xuống cũng là chỗ mà muốn nấp.

      Lăng Lan giống như con thạch sùng bám vào mảnh vỡ kia, lợi dụng những mảnh vỡ xung quanh che dấu, nhanh chóng linh hoạt xoay người để mảnh vỡ che đầu mình rồi thu liễm hơi thở, để mảnh vỡ tự do rơi xuống vùng đất trống có bất cứ thứ gì có thể che dấu nấp.

      Sau khi rơi xuống Lăng Lan ngay lập tức vận chuyển khí quyết để nó chạy khắp thân thể rồi vận sức ở eo cùng hai chân đánh mạnh xuống mặt đất. Tất cả mọi người đều thể ngờ tới được, dưới mảnh vỡ giữa vùng đất trống, cái hố cứ như vậy được tạo ra, vừa đủ che dấu thân thể nho nhưng sức mạnh phi thường trong đó.

      Sở dĩ Lăng Lan lựa chọn tránh né ở vị trí này là vì biết con người luôn có ý thức rằng giữa vùng rộng rãi mà trống chắc chắn ai dám trốn ở đó, quá dễ bị phát , và những nơi như thế càng dễ bị những kẻ truy đuổi xem , chúng chỉ quan tâm tới những nơi có bụi cỏ cao hoặc nơi có cây thấp, rất dễ có người trốn ở đó.

      Đương nhiên Lăng Lan trốn ở chỗ này cũng phải bởi vì an toàn, muốn phản kích, khi tất cả mọi người đều tập trung ở chỗ trước mặt, vị trí mà đứng này chính là nơi thuận lợi nhất để có cơ hội chiêu giết hết bọn họ.

      Lăng Lan thể mạo hiểm, bởi vì địa điểm đối phương lựa chọn mai phục quá tốt, là nơi mà lực lượng bảo vệ của thành phố yếu nhất. Phải biết rằng quảng đường từ Lăng gia đến học viện đồng quân trung tâm ngang qua rất nhiều thành phố giàu có, phồn hoa, chỉ có duy nhất đoạn đường mắt nửa tiếng này là vắng người, khung cảnh hoang vắng, chỉ có cây cối, và những loại thú hung dữ sinh sống.

      Nếu bị phục kích trong này nhanh nhất cũng phải mất mười lăm phút sau cảnh sát và đội cứu hộ của hai thành phố mới có thể tới ứng cứu được. Lăng Lan tin rằng chỉ 15 phút thôi mình cũng bị bọn sát thủ ở đây giết chết vô số lần rồi. tin tưởng nếu như đối phương thể tìm thấy ở chỗ khác, chúng nhất định dùng biện pháp khác để truy tìm, thậm chí có thể đào ba tấc đất lên để tìm ra . Tới lúc đó cho dù trốn ở điểm mù việc bị đào ra chỉ còn là chuyện sớm hay muộn, tới lúc đó cũng dám chắc mình có thể sống thoát ra .

      Mấu chốt nhất là cũng thể xác định Lăng Tần quản gia có thể duy trì trong 15 phút đó , nếu ra tay, chỉ sợ mình đánh mất người thân đầu tiên ( sau mẹ Lam) ở thế giới tương lai này, dám nghĩ đến chuyện đó đáng sợ như thế nào.

      Rất nhanh ba chiếc H-Bahn bay tới, bất quá đối phương rất cẩn thận, cũng tới gần, chúng từ từ đáp xuống cách vị trí Lăng Lan trốn 30 thước.

      Người của hai trong số trong số ba chiếc xe bước xuống, tổng cộng có tám người, tất cả đều là những gì người đàn ông cường tráng và được võ trang toàn thân, đầu đội nón phòng hộ, mặc áo quần phòng hộ, cầm súng lazer hạt tự động, đây đều là những trang bị hoàn toàn bình thường và có thể thấy ở bất cứ quân đoàn nào, thậm chí nó còn phổ biến trong người dân, thoạt nhìn đối phương rất cẩn thận, những sơ hở có thể để lại dấu vết đều được loại trừ.

      Tám người kia bắt đầu cẩn trọng tiến về phia xác xe H-Bahn, để chiếc H-Bahn vẫn đóng chặt cửa lại, chiếc xe còn lại kia được trang bị thêm nòng pháo laser như cảnh báo nếu bên ngoài có bất cứ động tĩnh gì lạ, nó ngay lập tức bắn đạn, tiêu diệt hết tất cả mọi người, quan tâm phe mình hay đối thủ.

      Rất ràng, ba chiếc xe H-Bahn này đều là xe chiến đấu được cải trang trở thành chiếc H-Bahn bình thường, Lăng Lan chú ý tới cả ba chiếc xe này đều có mã hiệu đăng ký theo quy định của Liên Bang, quả nhiên đối phương che dấu tung tích cách rất kín kẻ.

      Lăng Lan có thể quan sát toàn cảnh cách ràng mà cần phải ngoi đầu lên nhìn như vậy cũng là nhờ có tiểu Tứ , cho dù nhắm mắt đều có thể biết tình hình chung quanh trong phạm vi vài cây số. thậm chí còn biết cách chỗ này khoảng xa, tầm mắt thường thể nhìn thấy được có 2 cơ giáo chiến đấu hình người giơ sẵn súng tầm xa nhắm đến bên này, đối phương căn bản muốn bên này lưu lại chút hậu họa nào.

      Lăng Lan bình tĩnh để ý thức trong gian tính toán xác xuất thành công của các loại công kích, tuy rằng cho đến bây giờ những phương pháp nghĩ ra đều có xác xuất thành công bằng 0. Bất quá Lăng Lan cũng hoãn loạn, khoảng thời gian trước khi huấn luyện sinh tồn ở khu rừng nguyên thủy học được điều rất quan trọng, cho dù chết vẫn phải bình tĩnh mà đối mặt, cơ hội xuất lúc có khả năng xảy ra nhất.

      Muốn có cơ hội sống, quan trọng nhất là phải giải quyết chiếc H-Bahn áp trận ở đây và hai cơ giáp như hổ rình mồi ở chỗ xa kia. Tuy rằng hai khẩu súng laser cỡ lớn hướng về phía này của hai cơ giáp kia rất nguy hiểm dù có khoảng cách khá xa nhưng Lăng Lan vẫn quyết định giải quyết nguy hiểm trước mắt trước.

      Nhưng mà vũ khí mang theo người căn bản đủ để giải quyết chiếc H-Bahn được võ trang toàn thân, huống chi ở đây còn có mấy tên sát thủ lợi hại, đối với cơ thể còn chưa phát triển, cùng lắm Lăng Lan chỉ có thể đối phó với người, nếu là hai người cũng có thể gắng gượng, nhưng mà bây giờ, địch quá đông…

      Nên làm cái gì bây giờ?

      "Trời a, sao tới thời khắc mấu chốt lại quên tôi vậy?” Giọng bất mãn của tiểu Tứ vang lên, nãy giờ nó đều chờ Lăng Lan có thể cầu mình giúp đỡ, thế mà lại chẳng nhớ gì khiến nó phải lên tiếng kháng nghị.

      "Ách? Ngươi có thể đối phó với bao nhiêu người?" Lăng Lan sửng sốt, hoang mang, bản thân cũng chắc có thể đối phó được hai người, mà ý thức có thân thể thực như tiểu Tứ chẳng lẽ có thể?

      "Đối phó với người tôi đương nhiên làm được rồi, nhưng đối phó với mấy chiếc H-Bahn đó cũng dư sức.” Tiểu Tứ buồn bực, vì sao lão đại nhà mình lại ngốc như vậy đâu, người cũng phải máy tính, làm sao nó xâm nhập được.

      Lời nhắc nhở của Tiểu Tứ khiến Lăng Lan tỉnh ngộ, xem ra để tâm vào những chuyện vụn vặt quá rồi, quên chuyện những chiếc H-Bahn nay đều được điều khiển bởi quang não trí năng, mà tiểu Tứ lạ là khắc tinh của quang não, chỉ cần cho nó cơ hội việc đoạt quyền khống chế mấy chiếc H-Bahn kia dễ như lòng bàn tay…

      "Với khoảng cách này ngươi có thể xâm nhập ?" Lăng Lan lo lắng hỏi câu.

      "Xa thêm mười thước cũng có vấn đề gì... Nếu tinh thần lực của lại cao thêm chút khoảng cách xâm nhập các loại quang não khác của tôi cũng xe được đẩy xa hơn.” Tiểu Tứ trả lời mang theo tiếc nuối, tựa hồ khinh bỉ Lăng Lan, là hạn chế năng lực của nó.

      Lăng Lan thẹn quá thành giận: "Còn làm nhanh lên, nếu tôi chết ở đây ngươi cũng đừng hi vọng có tương lai…”

      Tiểu Tứ sợ run cả người, nó sao có thể quên điểm này chứ. dám tiếp tục nhảm, nó nương theo tinh thần lực của Lăng Lan hướng về phía chiếc H-Bahn.

      Đúng lúc này, tám người kia lướt qua chỗ Lăng Lan trốn, dù sao chỗ này trừ những mãnh vụ lớn mặt đất còn bất cứ thứ gì có thể giúp con người chạy trốn, bọn họ rất đương nhiên loại trừ nơi này thẳng về phía bụi cỏ cao rậm trước mặt. Rất ràng đây mới là nơi nấp hoàn hảo nhất.

      Đối phương càng ngày càng tiến tới gần bụi cỏ, tâm Lăng Lan cũng càng lúc cũng khẩn trương, bởi vì vị trí mà Tần quản gia trốn chính là nơi đó.
      milktruyenky thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 48:: Vị quản gia biến thái!

      "Ba!" tiếng vang , quả bom khói từ bụi cỏ bay ra khiến tám người khẩn trương điên cuồng nhắm súng xả đạn về vị trí đó. Khả năng bán súng của tám người đều rất lợi hại, viên đạn đều nhắm trúng vào quả bom khói, bất quá bom khói này giống với những loại bom khác, bị bắn trúng bị nổ tung hoặc mất hiệu quả, nó vẫn tiếp tục tràn khói ra ngoài, càng bị bắn trúng tốc độ khói tràn ra càng nhanh, chỉ trong chốc lát xung quanh bải cỏ bị khói bao trùm. Dù nón phòng hộ có chức năng cách ly với khói khiến người dùng bị ảnh hưởng trong quá trình hô hấp, nhưng tầm nhìn vẫn bị ảnh hưởng như thường.

      Bất quá công việc của tám người này đều là sát thủ nên khi đối mặt với tình cảnh bất lợi bọn họ cũng kích động, trực tiếp sử dụng súng laser của mình tiếp tục xả đạn, chỉ chốc lát bãi cỏ cao cứ như vậy biến thành tro tàn.

      Lăng Lan cũng lo lắng, bởi vì nhìn thấy khi Tần quản gia ném quả bom khói ra, ông cũng đồng thời nhảy sang lùm cây bên cạnh bãi cỏ.

      Nhưng những động tác tiếp theo của ông lại khiến Lăng Lan kinh ngạc, chỉ thấy ông rút sợi dây thừng luôn mang theo cánh tay xuống rồi phẩy cái, lâu nay Lăng Lan vẫn cho rằng đó là sợi dây to và thô nhưng khi thấy sợi dây thừng thô chắc ấy bỗng phân ra thành vô số sợi dây mỏng hơn, giống như tóc người như vô cùng câm nín.

      Lăng Tần nắm đầu, hướng về phía hai kẻ đứng hơi tách biệt tiếp tục xả súng, sau khi đem súng của mình treo cành cây, ông nhanh chóng bò đến vị trí khác, bất quá Lăng Lan tinh tường nhìn thấy trong tay ông có nắm sợi dây mãnh đến mức mắt thường thấy được câu với cây súng.

      Sau vòng xả súng tám người nhìn thấy bụi cỏ lúc nãy hóa thành tro tàn, tám người lướt nhìn nhau, người làm động tác điều khiển trao, sau đó hai trong tám người bước về phía trước, xem ra bọn họ muốn xác nhận xem mục tiêu của mình có nằm trong đám tro tàn ấy hay , đương nhiên nếu có rất tốt.

      Hai người chậm rãi tới gần, cùng sử dụng súng laser trong tay lục lọi trong đám tro tàn, lúc này tiếng súng bỗng vang lên từ phía bên phải, chỉ thấy luồng hạt laser vô tình bắn tới. Nguyên lai khẩu súng mà Lăng Tần giấu cành cây được ông kích hoạt. (Ý là khi treo súng lên ông cột sợi dây vào cò súng nên khi mấy kẻ kia tới ông kéo dây làm súng bắn á).

      Hai kẻ đầu vô thức xả đạn về phiá trước, uy lực của chúng mạnh hơn rất nhiều so với súng mà Lăng Tần sử dụng.

      Lần công kích này của Lăng Tần chủ yếu nhắm về sáu người đứng ở sau, trong số chúng phản ứng kịp trực tiếp bị súng bắn chết. Mấy người còn lại phản ứng nhanh hơn, lui ra rồi nhắm về phía đạn bắn tới. Bọn họ điên cuồng bắn rồi biết do ai bắn trúng mà khẩu súng ở phía đối diện trực tiếp nổ tung, lùm cây xung quanh cũng hóa thành biển lửa.

      Thấy vậy 7 người còn lại mới dừng công kích, nguyên bản chúng có chút khẩn trương nhưng giờ cũng bình ổn trở lại. Bọn chúng tin rằng sau khi trải qua hai cú nổ mạnh, đối thủ của chúng cũng thể may mắn tránh thoát, hơn nữa sau cú nổ lần này đối phương dù chết cũng bị thiêu chết, hóa thành tro tàn.

      Nhưng ngay giờ phút này, kiện ngoài ý muốn xuất , Lăng Tần từ bên cạnh bọn họ lao ra đồng thời cũng ném quả pháo hiệu cho Lăng gia lên trời.

      Ông chết ở đây cũng có quan hệ, nhưng Lăng Lan nhất định phải sống sót.

      Lăng Tần quyết định lao ra công kích mục đích chủ yếu chính là hấp dẫn chú ý của đám người này, cũng hấp dẫn luôn chiếc H-Bahn canh gác bên kia, ông hi vọng Lăng Lan có thể thừa cơ đào tẩu. Vả lại ông tin rằng tử sĩ của Lăng gia tới đây rồi, họ xác định vị trí của ông và thiếu gia thôi. Chờ họ tới với thực lực của Lăng gia, việc đối phó đám sát thủ này căn bản chẳng có vấn đề gì.

      quả pháo hiệu bay lên trời rồi nổ mạnh khiến cho mấy đội tìm kiếm tin tức của Lăng Lan mừng rỡ nhanh chóng thay đổi phương hướng liều mạng lao về phía này.

      Lăng Tần công kích quá đột ngột nên có bất cứ ai phản ứng được gì, chỉ có người đội trưởng kia phản ứng kịp thời bắn đạn để ngăn cản còn sáu người còn lại chẳng ai phản ứng được gì.

      chậm nhưng hành động chạy với tốc độ cao rồi bóng dáng đột nhiên vặn vẹo, chớp mắt tránh được phát súng kia.

      Tên đội trưởng hô: "Vô tắc chớp động!" Đây chính là kỹ năng né tránh khó nắm giữ nhất trong cách đấu thể thuật, những người có thể học được kỹ năng đều thuộc cảnh giới vương của cách đấu.

      Khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh, giờ phút này Lăng Tần áp sát tên sát thủ gần mình nhất.

      "Mau phóng pháo xạ laser!" Vẻ ngoan lệ ra trong ánh mắt của tên đội trưởng, ta hô to vào máy liên lạc rồi cấp tốc lui về phía sau.

      Kỳ thực bọn chúng xuống xe chủ yếu chỉ là làm mồi dụ, khiến đối phương lao ra xuất kích, sát chiêu của chúng vẫn là chiếc H+Bánh còn lại kia. Đương nhiên đối với thói quen sống trong thế giới đen của chúng, việc hy sinh hai người thủ hạ là chuyện rất bình thường, cho nên tên kia mới có thể chút do dự hy sinh tên thủ hạ bị Lăng Tần công kích. đội trưởng chút do dự buông tha cho tên kia bị Lăng Tần công kích thủ hạ.

      đợi đứng vững, nghe thấy tiếng kêu thảm của thủ hạ vừa bị mình vứt bỏ. Tên thủ hạ ấy bị Lăng Tần dùng con dao găm trực tiếp cắt đứt yết hầu phát ratiếng kêu thảm cuối cùng . Thanh của tiếng kêu tựa hồ mang theo chút cam lòng cùng phẫn nộ, dù sao hình ảnh cuối cùng nhìn thấy chính là thực người đội trưởng vứt bỏ mình.

      Lăng Tần kia trương đạm mạc mặt, bị tiêu bắn mà ra máu tươi nhiễm hồng, nồng đậm huyết khí có thể cho người bình thường khiếp đảm nôn mửa, nhưng Lăng Tần tựa hồ thói quen máu tươi hương vị, vậy mà dùng đầu lưỡi nhàng mà liếm liếm khóe miệng máu tươi —— hảo biến thái quản gia gia gia a! Lăng LanXem đến nơi đây, nhịn được trong lòng cuồng khiếu. Nha bên người đều là ít người nào a...

      Lăng Tần biểu cảm tựa hồ rất mê muội, có chút say mê với mùi máu tươi lâu thức thưởng đến này!

      Hai mắt ông như nổi lửa, trước kia cũng từng như vậy, theo cha của Lăng Tiêu lên chiến trường giết kẻ thù, cảm giác này quen thuộc. Đáng tiếc khi Lăng Tiêu trở thành thần cấp sư sĩ, ông liền chấm dứt cuộc đời tinh phong huyết vũ kia.liền triệt để cáo biệt trước kia tinh phong huyết vũ. phải là Lăng Tần muốn rửa tay gác kiếm, chỉ là thần cấp sư sĩ chính là tồn tại về mặt vũ lực của Liên Bang, cho nên ai dám đụng chạm hay trêu chọc Lăng gia nữa, hậu quả của việc chọc giận thần cấp, ai dám thử.

      Lăng Tần cho rằng bản thân dưỡng tính tu tâm nhiều năm còn tàn nhẫn như trước. nghĩ tới hôm nay chỉ mới khởi động chút mà máu huyết của mình sôi trào, giết người giống như hạ bút làm văn, thuần thục mà dễ dàng. Điều này làm cho ông rất vui mừng, con mãnh thú bị giam cầm lâu nay cuối cùng cũng được phóng thích.

      Lăng Tần nở nụ cười, hóa ra ông vẫn thích giết người hơn.

      Lúc này Lăng Lan thầm lau phen mồ hôi lạnh, nghĩ tới người quản gia luôn nghiêm túc, nghiêm cẩn nhưng đối với rất hiền lành cũng là "kẻ" giết người siêu cấp, nhìn động tác lạnh lùng mà dứt khoát, nhìn nụ cười vui vẻ mà lạnh lùng kia khiến cho những kẻ khác lạnh mà run.

      Lăng Lan cảm giác trái bé của mình đập mạnh ngừng... A, về sau nhất định chọc giận Tần quản gia! Lăng lan quyết đoán đưa Lăng Tần vào danh sách những người thể trêu chọc.

      Lăng Tần tiếp tục công kích, nguyên bản ông cũng ôm tâm niệm liều mình chịu chết, cho nên sau khi giết người đầu tiên ông cũng lựa chọn chạy trốn mà bổ về phía người thứ hai.

      Tuy sức mạnh về vũ khí của hai bên chênh lệch rất lớn nhưng rừng càng già càng cay, Lăng Tần có năng lực cách đấu mạnh mẽ mà ai trong đám sát thủ có thể sánh kịp. Rất nhanh ông quyết xong người thứ ba, lúc này tên đội trưởng giận dữ hét vào liên lạc khí: "Chết tiệt, nhanh bắn pháo, nhanh bắn pháo… có nghe thấy …”

      Nguyên lai tên đội trưởng vẫn chưa từ bỏ ý định, khi Lăng Tần dùng tay giết chết tên thuộc hạ thứ hai vẫn tiếp tục cố gắng liên lạc với H-Bahn, ra lệnh cho những thủ hạ khác nả pháo, nhưng đáng tiếc kết quả vẫn rất ràng, trả lời ta chỉ là im lặng trầm mặc, mà trầm mặc này càng khiến trở nên tuyệt vọng.

      Lúc này mới nhận ra những chiếc H-Bahn áp trận xảy ra vấn đề, tại thể dùng nữa. phẫn nộ vứt liên lạc khí trong tay, giơ lên vũ khí, hô to tiếng: "Cùng giết chết cho ta.”
      milktruyenky thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 49:: Nguy cơ bị đánh lén từ xa.

      Lăng Tần lộ ra chút cười lạnh, nếu ngay từ đầu đối phương quyết đoán lựa chọn cùng vây công ông có thể phải phơi thây ở đây, nhưng tại khác, trừ hai tên xung phong lúc đầu bị ông giết tên ông thành công giết thêm ba người nữa, tại chỉ còn bốn người, muốn giết ông, cũng phải xem chúng có bản lĩnh .

      Kỳ thực giờ phút này trong lòng Lăng Tần cũng rất kinh ngạc, vì sao chiếc H-Bahn kia lại hề có động tĩnh gì, ông sở dĩ để ý sống chết mãnh liệt tiến công chính là muốn trước khi H-Bahn phóng ra pháo giải quyết hết tất cả đối thủ, như vậy khả năng sống của LĂng Lan càng lớn.

      Nhưng Lăng Tần đối với cục diện tại cũng rất cao hứng, ràng là đối phương làm sai việc gì đó, điều này đối với ông rất có lợi, nhìn thấy hy vọng con đường đến tử thần, Lăng Tần càng đánh càng dũng mãnh quả cảm, xuất thủ càng thêm sắc bén.

      Có thể sống, ai mà muốn? Lăng Tần cũng muốn chết, ông muốn mình có thể sống tới lúc Lăng Lan trưởng thành, nhìn đứa trẻ đó kết hôn sinh con, giấc mơ của ông chính là có thể ôm đứa con của Lăng Lan, vì mục tiêu này ông thể chết được, ông đồng thời đột phá toàn bộ tiềm năng của bản thân.

      Chỉ thấy Lăng Tần tránh trái tránh phải, thành công thoát tia laser công kích từ cách hướng bất đồng của đối phương, "vô quy chớp động" được ông sử dụng vô cùng nhuần nhuyễn khiến Lăng Lan nhìn đến ngốc. quyết định nếu và Tần quản gia còn sống trở về, nhất định phải nhờ bác Tần dạy tuyệt chiêu này, quá tuyệt vời.

      chỉ có như thế, động tác giết người của Lăng Tần cũng có vẻ quỷ dị mơ hồ vô cùng, trừ bỏ cây dao găm bên tay phải vung lên lấy mạng người ngừng, những sợi dây trong suốt ở bên ngón tay trái cũng càng khiến kẻ khác sợ hãi.

      Chỉ cần Lăng Tần vung tay trái lên đối phương đều tự chủ được mà lùi bước. Kỳ thực cũng thể trách đối phương nhát gan, phải biết rằng lúc Lăng Tần xử lý kia ba người vừa rồi có hai người chết dưới sợi dây này, chỉ chút chú ý bọn họ bị sợi dây ấy cuốn qua cổ, nhàng và nhanh chóng, cổ cứ như vậy mà bên đứt lìa, máu văng tung tóe. Chỉ như vậy thôi cũng biết sợi dây mảnh ấy sắc bén bao nhiêu, vả lại những sợi dây này rất mảnh và trong suốt, mắt thường thể thấy được, công kích đơn giản mà đáng sợ như vậy làm sao bọn họ có thể kiêng kỵ được.

      Lăng Lan híp mắt lại vẻ thèm muốn, đây mới gọi là thứ vũ khí giết người được che dấu cẩn thận nhất, ai có thể nghĩ tới chiếc vòng đơn giản thu hút người nhìn lại có thể giết người khủng bố đến thế, nếu được sau này cũng muốn có cái.

      Trải qua ngày hôm nay Lăng Lan mới biết thế giới mà sống này vô cùng nguy hiểm, phải nổ lực ngừng, dù là cố gắng tăng sức mạnh của bản thân hay trang bị các vũ khí đại, mặt nào cũng thể thiếu.

      Lăng Tần thành công giết chết ba người ở đây ngoài việc dựa vào vũ khí quỷ dị, thay đổi khó dò và thực lực phần nhiều là dựa may mắn. Ông thành công giết người đầu tiên là do khổ tâm an bày, thành công giết hai kẻ tiếp theo là do đối phương mắc phải sai lầm để học dành được cơ hội. Nếu phải vì hành động thí mạng thủ hạ của tên đội trưởng khiến cho những tên khác sợ hãi mình là người hy sinh tiếp theo làm sao ông có thể để dàng giết hai người, làm thay đổi cục diện như vậy.

      Chỉ có thể đội bọn chúng quá xui xẻo, tổ hợp những thành viên giỏi hành động nhưng ngu ngốc và gặp trúng tên đội trưởng ngu như heo.

      May mắn tên đội trưởng này cũng quá ngu, nhanh chóng điều chỉnh mệnh lệnh, để tổ hợp bốn tên vây quanh Lăng Tần, vừa che giấu cho nhau vừa tấn công phối hợp cũng bắt đầu ăn ý và có hiệu quả.

      Chỉ thấy bốn khẩu súng hạt laser đồng thời lóe sáng, hướng về phía Lăng Tần. Ánh sáng ấy chỉ làm những người ở đó lóe mắt mà còn khiến cho những tên bàng quan đứng ngoài cũng chói mắt theo, giống như hai cơ giáp nhìn chằm chằm phía này.

      "Đội trưởng vì sao đám người đó nả pháo?” trong ai tên cơ giáp sĩ (điều khiển cơ giáp) hoang mang hỏi, xoa xoa đôi mắt có chút mơ hồ, những hình ảnh cơ giáp đều là những hình ảnh thực tế bên ngoài, nhìn chằm chằm vào quá cũng làm cho mắt có cảm giác mỏi.

      nghĩ ra, ràng là có mấy thời cơ tốt để công kích, thế mà chiếc H-Bahn kia cứ lãng phí để nó trôi qua, thèm phản ứng gì.

      Tên cơ giáp sĩ được gọi là đội trưởng trả lời: "Ai biết, bất quá chúng ta chỉ phụ trách áp trận, trừ phi những người đó thất bại, chúng ta mới có thể rat ay.”

      "Nhưng đạn tín hiệu cũng được đối phương đạn phóng ra, những người bảo vệ bọn chúng nhất định nhanh chóng lao tới, nếu cứ chần chờ giải quyết chúng ta nhất định bị đám người đó phát . Đội trưởng, phải từng cấp muốn chúng ta bại lộ sao?”

      "Đúng vậy, nếu như bị cấp biết chúng ta nhất định đừng mong được sống. Quên , quản nữa, việc sử lý đám người đó giao cho cậu, phát chết hết.” Được thủ hạ nhắc nhở, tên đội trưởng lập tức thay đồi chủ ý để cho thủ hạ giải quyết Lăng Tần.

      "Dạ, . Từ giờ chính là màn biểu diễn của em.” Rốt cuộc cũng đến phiên xuất thủ, tên thủ hạ đợi lâu đến còn kiên nhẫn hưng phấn, khống chế cơ giáp năng cánh tay phải được gắn khẩu súng laser lớn lên, lấy tay trái đỡ cánh tay phải rồi làm động tác ngồi quỳ hạ thấp người xuống, nhắm về phía Lăng Tần ở kia.

      Những hành động của hai cơ giáp này cũng bị Lăng Lan xem , từ khi Tần quản gia và đám người đó giáp lá cà, Lăng Lan vẫn luôn chú ý hành động của hai cơ giáp này, chỉ sợ bọn chúng đột nhiên tập kích. Nhìn hành động nhắm bắn của trong hai cơ giáp, biết chúng hết kiên nhẫn rồi, bất quá cũng kinh hoảng.

      Trong khoảng thời gian Lăng Tần liều mạng cũng dám nhàn rỗi, sau phen khổ tâm suy tính, cuối cùng cũng tìm được cách ứng phó với hai cơ giáp, tính là vô cùng tốt nhưng lại là phương án hiệu quả để kéo dài thời gian.

      "Tiểu Tứ, để chiếc H-Bahn chạy tới chắn lộ tuyến của bộ cơ giáp A kia!” Lăng Lan đặt tên cho hai giá cơ giáp kia là A và B để dễ chuyện với tiểu Tứ.

      Theo chỉ thị Lăng Lan, trong hai chiếc H-Bahn người đột nhiên từ trạng thái đứng yên bắt đầu khởi động, đến 2 giây nó hoàn thành xong quy trình, sẳn sàng đợi lệnh, trước mặt Lăng Lan, đường bay của viên đạn từ bộ cơ giáp kia xuất cùng với tọa độ mà viên đạn có khả năng đánh tới nhất.

      "H-Bahn chạy đến nơi này." Lăng Lan quyết đoán ra lệnh cho chiếc H-Bahn ở gần đó nhất.

      Vừa dứt lời, tiểu Tứ khống chế H-Bahn từ từ bay lên.

      "Chết tiệt, làm gì mà chặn đường công kích của ông đây chứ.” Cơ giáp A buồn bực buông súng ngắm xuống, cực kỳ mất hứng, vừa rồi chính là cơ hội đánh lén tốt nhất, đáng tiếc lại bị chiếc H-Bahn kia ngáng đường.

      "Vô tình thôi." Cơ giáp B cũng làm được có chuyện gì xảy ra, bất quá vẫn an ủi cơ giáp A, " có việc gì, lần này để tôi công kích ."

      Vừa dứt lời, cơ giáp B liền bắt đầu điều chỉnh góc độ súng ngắm, nhắm ngay về phía Lăng Tần cùng với tên sát thủ giáp lá cà. Cho dù có bắn trúng người của mình cũng phỉa việc mình phải lo lắng.
      milktruyenky thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 50:: Tranh thủ thời gian!


      "Tiểu Tứ, đưa chiếc H-Bahn thứ hai lên." Lăng Lan bình tĩnh nhìn quỹ đạo tấn công của cơ giáp B, nguy hiểm càng lớn càng phải bình tĩnh, an nguy của Tần quản gia đều dựa vào để bảo vệ.

      Lúc này, trong lòng Lăng Lan cảm thấy vô cùng may mắn vì có tiểu Tứ luôn ở bên cạnh hết sức hỗ trợ, sau khi điều khiển được chiếc H-Bahn áp trận, tiểu Tứ liền báo cho biết mình cũng khống chế thành công hai chiếc H-Bahn còn lại. Tin tức này khiến Lăng Lan ngụp lặn trong nguy hiểm như tìm được đường sống trân quý cuối cùng, như vậy và Lăng Tần hẳn có thể chống đỡ đến lúc cứu viện.

      Lăng Lan vừa cảm thấy may mắn cũng cảm thấy thập phần bất lực, lần đầu tiên cảm giác bản thân quá yếu ớt, chỉ có thể trơ mắt nhìn người mà mình coi trọng gặp nạn, lần này nếu có tiểu Tứ chỉ sợ bác Tần máu chảy thành sông rồi.

      Lúc này Lăng Lan cũng chú ý hạt giống biến cường (muốn trở nên cường đại, mãnh mẽ) bắt đầu đâm chồi phát triển mạnh mẽ trong trái tim , để cho trong tương lai mỗi khi mệt mỏi hay suy sụp vẫn tiếp tục lựa chọn kiên trì mà dừng bước.

      Tiểu Tứ biểu cố gắng, chỉ chiếu quỹ đạo của phát súng, còn tự động di chuyển chiếc H-Bahn tới vị trí chặn trước cả khi Lăng Lan nhắc nhở.

      Tiểu Tứ là đứa học tập, Lăng Lan phân phó lần, nó liền ghi nhớ lại trong bộ nhớ cẩn Lăng Lan nhắc lần thứ hai nó cũng có thể hoàn thành hoàn mỹ những việc mà Lăng Lan cần làm.

      "Tiểu Tứ, làm rất tốt." Cho dù chưa từng có con nhưng Lăng Lan cũng biết trẻ đều thích được khích lệ, vì vậy cũng chút keo kiệt khen ngợi đứa trẻ Tiểu Tứ này, chỉ nhận được câu khen thôi mà khuôn mặt bé của tiểu Tứ nhất thời hồng lên, mắt cười híp lại thành đường thẳng.

      H-Bahn lại lần nữa ngăn trở đường bắn của đối phương, cho dù là người thông minh cũng có thể nhìn ra có điều thích hợp .

      " đúng! Nhất định có vấn đề ." Cơ giáp B buông súng ngắm trong tay, sắc mặt nghiêm túc.

      "Đội trưởng, tôi nhớ người ở hai chiếc H-Bahn kia đều ra ngoài hết mà, bên trong căn bản có người." Lúc này cơ giáp A liền phát chân tướng, trong xe căn bản có người.

      " tốt, chúng ta bị phát ." Nghĩ đến hai lần công kích đều bị người khác chặn lại, cơ giáp B đỗ mồ hôi lạnh, biết nhất cử nhất động của bản thân bị đối phương theo dỏi hoàn toàn.

      "A... Vậy chúng ta nên làm cái gì bây giờ?" Cơ giáp A lo lắng, nếu thân phận của bọn họ bị bại lộ, bọn họ tuyệt đối có đường sống. Tuy biết những người cấp của mình là ai, nhưng dựa vào cách của đội trưởng, người đó nhất định là nhân vật rất có tầm ảnh hưởng, như vậy muốn xử lý mấy kẻ như bọn họ là dễ dàng như đè chết con kiến.

      "Bắn hạ hai chiếc H-Bahn kia." Cơ giáp B cắn răng . Cho dù tại thu tay lại thứ chờ bọn họ cũng gì tốt lành, bằng cố lần, có lẽ còn lập được công lớn.

      "Được." Cơ giáp A dám nghe, lại lần nữa giơ súng ngắm lên nhắm vào chiếc H-Bahn.

      "Tiểu Tứ, mau trở lại." Lăng Lan nhìn đối phương tiếp tục giơ súng biết họ nhất định từ bỏ ý định. lo lắng tiểu Tứ gặp nguy hiểm nên nhanh chóng gọi nó trở về.

      Đương nhiên, trong lòng Lăng Lan cũng có chút tiếc nuối, dù sao cũng định dùng cách này để cảnh


      [​IMG]

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 51: Đạn truy tung?


      Lăng Lan phải chú ý tới biểu tức giận của tiểu Tứ, nhưng quan tâm, chỉ lo suy nghĩ về lời vừa rồi của tiểu Tứ :"Tia laser vừa bắn ra lúc nãy nhắm chính xác vào hai bộ cơ giáp đó, nhưng theo lý thuyết tầm bắn của pháo laser rất ngắn mà, làm sao có thể bắn trúng được…”

      Lăng Lan phải nghĩ tới việc lợi dụng pháo laser của H-Bahn nhưng theo thông tin về pháo laser mà tiểu Tứ cung cấp loại đạn này thể bay xa, nên đành bỏ qua kế hoạch này.

      Loại pháo laser này có ưu điểm cực kỳ ràng nhưng đó cũng chính là khuyết điểm của nó, bình thường có thể nhìn ra khuyết điểm này vì nó bị ưu điểm bù đắp. Nó có khả năng công kích lớn, chỉ phá hủy mục tiêu cần thiết nó còn làm những thứ trong phạm vi nhất định cùng nổ theo. Vậy nên Lăng Lan cũng dám dùng loại pháo này để giúp đỡ Tần quản gia. sợ nếu phối hợp chuẩn, nhất định có sai lầm phát sinh, giết được kẻ thù mà có khi lại tổn thương đến người mình.

      Đương nhiên, cũng nghĩ dùng loại pháo này để đối phó với hai cơ giáp, nhưng pháo laser còn có khuyết điểm nữa chính là tầm bắn quá ngắn, chỉ sợ pháo mới bay nữa đường chịu được sức mạnh của lực hút mà rơi xuống nổ tung.

      Hai đặc tính này làm Lăng Lan cảm thấy bất đắc dĩ, đương nhiên, Lăng Lan cũng có sẵn kế hoạch cuối cùng, nếu Tần quản gia có gặp nguy hiểm gì đến sinh mạng cho tiểu Tứ phóng pháo. Cùng lắm chết chung.

      Lúc này Lăng Lan mới từ từ lĩnh ngộ những điều mà tiểu Tứ vừa lúc nãy, tin tiểu Tứ làm chuyện vô dụng, như vậy tầm bắn của khẩu pháo này nhất định được tiểu Tứ thay đổi nhờ hệ thống mới cài đè lúc nãy. Trong lòng Lăng Lan vui vẻ vạn phần.

      Tiểu Tứ cũng cảm giác được ý nghĩ của Lăng Lan, tuy rằng vẫn quau người đưa lưng về phía Lăng Lan như cũ, nhưng mông của nó bắt đầu nhún nhảy lên xuống vui vẻ, hiển nhiên là kêu gọi Lăng Lan lấy lòng mình.

      Lăng Lan nhìn thấy biểu này của tiểu Tứ quyết đoán khen ngợi: "Tiểu Tứ ngươi quả nhiên là tuyệt nhất."

      Ở chung với tiểu Tứ nhiều năm, Lăng Lan đương nhiên biết tiểu Tứ thích nhất cái gì, đó chính là được người khác khích lệ, chỉ cần khen câu cho dù tiểu Tứ có giận đến mức nào cũng thay đổi cười thấy mắt, hoàn toàn quên cơn giận trong lòng.

      Lúc này cũng vậy, sau khi được khen, Tiểu Tứ vui vẻ chạy về bên người Lăng Lan, vỗ bộ ngực hứa hẹn : "Yên tâm , lão đại, hai giá cơ giáp này cứ để đó tôi xử lý. Chiếc H-Bahn đó còn lại hai quả pháo laser, tôi chế thêm hai hệ thống trí năng mới cài vào để nó bắn pháo ra, như vậy cho dù hai giá cơ giáp đó tránh công kích chúng ta cũng có thể tấn công liên tiếp.

      Nghe Tiểu Tứ Lăng Lan cũng yên tâm hơn chút, biết trong khoảng thời gian ngắn này có thể kéo chú ý của hai giá cơ giáp kia, như vậy thời gian để Tần quản gia đối phó với đám sát thủ kia cũng nhiều hơn, như vậy khả năng an toàn cũng cao hơn.

      Nhưng Lăng Lan vẫn cẩn thận dặn dò tiểu Tứ, hai quả pháo laser cuối cùng này đến thời điểm cuối cùng được phóng ra, có đôi khi uy hiếp đối phương còn hữu hiệu hơn nhiều so với công kích.

      Trong lòng Lăng Lan rất ràng, pháo laser có khả năng công kích mạnh đến đâu cũng chỉ có thể tấn công vào con người, chứ với bộ cơ giáp được trang bị đầy đủ từ đầu tới chân uy lực cũng bao nhiêu, trừ phi có thể bắn trúng vào khoang điều khiển, nhưng mà điều này hơi khó khả thi.

      Ở bên kia, hai bộ cơ giáp vẫn chưa chết tâm, bọn họ nắm chắc thời gian chuẩn bị tiêu diệt chiếc xe H-Bahn cuối cùng này. Lúc đưa súng ngắm lên chuẩn bị điều chỉnh quỹ đạo bắn, bọn họ bỗng thấy đầu súng của chiếc xe thay đổi phương hướng quay về phía mình.

      Cơ giáp A thấy thế nhịn được trào phúng : "Chẳng lẽ đám người đó cho rằng có thể bắn tới chúng ta bằng thứ đó sao?"

      Liên Bang trừ bỏ những đứa trẻ còn học biết ra, tất cả mọi người đều biết pháo laser có khuyết điểm trí mạng chính là tầm bắn quá ngắn. Nguyên nhân nó vẫn chưa bị Liên Bang đào thải chính là vì ưu điểm về lực công kích của nó.

      Bất quá pháo laser chỉ có thể uy hiếp tới các cơ giáp phổ thông, chứ với loại cơ giáp sĩ mà bọn họ sử dụng có tác dụng gì.

      Cơ giáp B cũng có suy nghĩ giống cơ giáp A, cũng nghĩ pháo laser này ảnh hưởng tới bên mình, kiên nhẫn : “Mặc kệ nó, nhanh chóng tấn công , chúng ta còn nhiều thời gian.” Theo như dự kiến của nhiều nhất cũng chỉ còn lại 2 phút, thể lãng phí.

      "Vâng!" Cơ giáp A dám lên tiếng nữa, chuyên tâm nâng súng công kích chiếc H-Bahn kia.

      Nhưng lúc ta còn chưa bấn vào cò súng tiếng của quang não phát ra tiếng cảnh báo mãnh liệt:"Cảnh cáo! Cảnh cáo! Phát công kích, cơ giáp bị nhắm trúng! Thời gian xảy ra va chạm đếm người 9, 8, 7 ….”

      màn hình điểm sáng lao về phía này, cách bọn họ xa.

      "Chết tiệt!" Cơ giáp A chỉ kịp mắng này tiếng, rồi khởi động cơ giáp bản thân tiến hành động tác né tránh. Cùng lúc đó, cơ giáp B cũng đồng thời nhảy lên tiến hành động tác né tránh.

      "Chuyện này là sao? Sao pháo laser lại có thể bắn xa như vậy?” Cơ giáp B vừa tiến hành né tránh vừa phóng đại màn hình, xác định lại công kích vừa rồi. Quả là hai quả pháo laser kia.

      Cơ giáp A nhanh chóng khống chế cơ giáp làm động tác xoay người 900 cách hoàn mỹ, khi cho rằng mình tránh thoát công kích phát quả pháo laser kia cũng thay đổi hướng bay, tiếp tục lao về phía , hoảng hốt la: “Đội trưởng, nó bay theo em, TMD, rốt cuộc là có chuyện gì vậy?”

      Pháo laser có khả năng bay theo mục tiêu? Hơn nữa tầm bắn lại xa như vậy sao? Cơ giáp A bỗng cảm thấy thế giới bị thay đổi rồi.

      Cơ giáp B đương nhiên cũng phát điểm này, động tác né tránh của ta còn hoàn mỹ hơn so với cơ giáp A, sử dụng đến chiêu né tránh vô quy theo lý có thể tránh được vô số pháo lao về phía mình. Nhưng mà bây giờ, cho dù trốn như thế nào quả pháo ấy vẫn bám theo ngừng, hề có dấu hiệu rơi xuống do lực hút chút nào.

      "Đây tuyệt đối phải là pháo laser!"Với kinh nghiệm phong phú, cơ giáp B nhanh chóng đưa ra phán đoán: “Chắc chắc đây là loại truy tung được cải trang, được để nó bắn trúng, nếu nhất định chết.”

      Đạn cường lực truy tung này là loại đạn có uy lực rất lớn, chỉ cần bị đánh trúng, những cơ giáp thông thường trực tiếp nổ tung, mà những cơ giáp cao cấp hơn khi đụng phải loại đạn pháo này cũng thể thoát khỏi việc cùng chung số phận.

      Chỉ cần nó xuất bất kỳ cơ giáp nào cũng phải kiêng kỵ, nó được gọi là khắc tinh của cơ giáp sư.

      Hai cơ giáp A, B sau khi phát ra loại đạn truy tung nàu cũng có tâm trí công kích chiếc H-Bahn nữa, mục đích của bọn họ bây giờ chính là thoát được truy đuổi của đầu đạn theo phía sau.

      có biện pháp, nếu là trước đây bọn họ cũng cố kị như vậy. Chỉ là lần này bọn họ cần che dấu thân phận nên cũng dám sử dụng cơ giáp cao cấp, căn bản cũng thể chịu được lực công kích của loại đạn truy tung này.

      Mà Lăng Lan lúc này cũng vô cùng ngạc nhiên khi thấy hai cơ giáp kia bắt đầu chạy trốn. nghĩ cho dù hai cơ giáp đó bị loại pháo laser này bắn trúng cũng bị tổn thương quá nhiều, chỉ cần trúng khoang khống chế cũng sao cả, nhưng vì sao hai cơ giáp kia lại hoảng sợ mà chạy trối chết như vậy?

      Lăng Lan biết, bởi vì trong lúc vô tình tiểu Tứ cải tạo cách bay của quả pháo nên đối phương mới hiểu lầm đây là loại đạn cực mạnh, thể bỏ trốn mà thử ở lại ăn pháo. Lúc này ông trời quá chiếu cố Lăng Lan, trong lúc lơ đãng, vớ vẫn giải quyết luôn tai họa lớn nhất cho bọn họ.

      Nhìn hai quả pháo do mình cải tạo đánh cho kẻ địch phải cong đuôi chạy, tiểu Tứ cực kỳ đắc ý giơ nắm tay lên trời.

      Lăng Lan cũng cười chút, đối thủ đáng sợ nhất được giải quyết khiến tâm tình cũng thả lỏng ít."Tiểu Tứ, lần này cám ơn ngươi ." Lăng Lan , nếu lần này có tiểu Tứ Tần quản gia và có lẽ gặp nguy hiểm rồi, làm sao giống như bây giờ, tất cả kẻ thù đều bị tiêu diệt. (Lăng Tần có thể dư thời gian để giải quyết hai tên sát thủ còn lại.)

      "Lão đại, cần gì phải cảm ơn tôi chứ, tôi là tiểu đệ số của mà, những việc này tôi nên làm mới phải.” Tiểu Tứ có chút hoang mang, phải trong sách vẫn hay vật hi sinh luôn là người phải gánh tội thay cho lão đại sao, còn phải làm bất cứ việc gì mà lão đại cầu nữa.

      Hơn nữa nó phát mình cực kỳ loại cảm giác chiến đấu kịch liệt này, nhìn đối phương bị vũ khí mà mình thiết kế tấn công đến mức chạy trốn, tâm tình của tiểu Tứ cực kỳ vui vẻ. Tiểu Tứ có cảm giác trời sinh mình ra chính để làm việc này, tuy trước đây có giúp Lăng Lan kiếm chút tiền cũng khiến nó rất vui vẻ nhưng lúc đó lại có cảm giác như bây giờ, cực kỳ kích thích khiến cho “máu huyết” của nó sôi trào.

      Tiểu Tứ lập tức quyết định, về sau phải tìm cơ hội để lão đại được tiếp xúc với chiến đấu, quá kích thích.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :