1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ vương trở về, tổng giám đốc chớ trốn - Băng Đồng M (Full- Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      [Hồi 1 - Chương 25] Cứu người




      Bên trong căn phòng bị bỏ hoang.

      rào' Hạ Du Huyên bị dội lên thân thể gầy yếu gáo nước lạnh, tại bắt đầu vào thu, thời tiết nóng lạnh. Thế nhưng bị dội gáo nước lạnh như vậy, là người ai cũng đều cảm thấy lạnh.

      Do bị dội nước, đôi môi Hạ Du Huyên run lên bần bật.

      Thiên Tinh Tinh cuồng vọng cười to, nhìn dáng vẻ chật vật của Hạ Du Huyên "Ha ha ha, Hạ Du Huyên, nghĩ tới cũng có ngày hôm nay a, rơi vào trong tay Thiên Tinh Tinh tôi, cũng chỉ có con đường chết."

      Con ngươi màu hồng tím của Hạ Du Huyên nhìn chằm chằm vào Thiên Tinh Tinh, bộ váy màu trắng người bị nước làm ướt, dính sát lên những đường cong hoàn mỹ cơ thể. Khiến cho Thiên Tinh Tinh điên cuồng đố kị.

      Thiên Tinh Tinh nhếch lên nụ cười tà ác, nhàng vỗ vỗ khuôn mặt do nước lạnh mà tái nhợt "Chậc chậc chậc, chính là vì khuôn mặt tròn tròn này, mà mê hoặc Lãnh thiếu của tôi sao. Nếu như tôi huỷ khuôn mặt này, biết Lãnh thiếu còn muốn nữa ? A, đúng rồi, nếu như. . . còn sạch nữa? Ha ha ha."

      xong, hướng về phía năm tên vệ sĩ từ sớm khống chế được "Các ngươi, hầu hạ Hạ tiểu thư tốt cho tôi."

      Năm tên vệ sĩ nghe vậy, nhìn nhau mấy cái. Thiên Tinh Tinh nhàn nhã cất bước tới góc quay phim.

      tên vệ sĩ trong đó mang theo nụ cười dâm đãng, từng bước từng bước tới gần Hạ Du Huyên.

      Hạ Du Huyên bởi vì thuốc mê người còn chưa có tan hết, cơ thể căn bản thể động đậy, cắn chặt môi dưới, con ngươi lạnh băng bắn thẳng về phía Thiên Tinh Tinh.

      Xoạt' Bộ váy người bị xé rách, lộ ra bờ vai trần trắng nõn làm cho tên vệ sĩ kia càng thể chịu nổi, mỹ nhân đẹp như vậy, vóc dáng lại càng phải , nếu là tự mình nếm thử chút. . .

      Nghĩ đến đó, lực đạo tay càng mạng hơn, tới mấy cái, thân hình hoàn mỹ của Hạ Du Huyên lộ ra, chỉ còn dư lại bộ nội y màu đen quyến rũ.

      Đôi môi Hạ Du Huyên run rẩy " muốn. . .Hàn, cứu tôi. muốn. . ."

      Tên vệ sĩ muốn tiến lên, cánh cửa căn phòng lập tức bị đá văng. Năm tên vệ sĩ bị doạ sợ đến mức vội vàng nhảy lên. Ở góc, hai chân Thiên Tinh Tinh run lên cầm cập "Lãnh, Lãnh thiếu. . ."

      Lãnh Liệt Hàn nhìn khuôn mặt tái nhợt của Hạ Du Huyên, cùng với làn da trắng mịn bị lộ ra ngoài khí kia. Hai Mắt nhuộm đầy tia máu. Vội vàng chạy đến bên cạnh Hạ Du Huyên, cởi áo khoác của mình xuống, vững vàng bao lại nhóc ngừng run rẩy.

      " cho phép giết chết." Lời lãnh vừa dứt, động tác của cặp song sinh ở phía sau rất chuẩn xác bắt lấy năm tên vệ sĩ, về phần Thiên Tinh Tinh, từ sớm bị bọn họ tát cho cái, bật người đập vào tường, hôn mê. (Chỗ này ta edit hơi quá tay, nhưng ta rất tay… http://***************.com/images/smilies/icon_biggrin3.gif )

      Lãnh Liệt Hàn đau lòng ôm lấy Hạ Du Huyên thất thần "Bảo bối."

      Hạ Du Huyên phục hồi lại tinh thần, hai tay chợt vung lên " được. . . được qua đây. Hàn, cứu tôi, nhanh cứu tôi."

      Lãnh Liệt Hàn ôm chặt người con ngừng run rẩy vào trong lòng "Ngoan, bảo bối đừng sợ, tôi tới rồi, ngoan. Đừng khóc."

      Hạ Du Huyên từ từ ngẩng đầu lên, nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú quen thuộc trước mắt, nhào vào trong ngực người đàn ông, lớn tiếng khóc lên "Ô oa oa. . . Hàn, bọn họ, bọn họ. . ."

      Lãnh Liệt Hàn chua sót hôn lên từng giọt nước mắt của Hạ Du Huyên "Đừng khóc, tôi bỏ qua cho bọn họ đâu. Bảo bối ngoan, chúng ta về nhà."

      Hạ Du Huyên nhu thuận gật đầu. Lãnh Liệt Hàn ôm lấy , khi qua bên cạnh Thanh Long và Ngân Long, lãnh khốc "Mang nhốt vào ngục tối dưới lòng đất."

      . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .


      Sắp tới xuất thêm tiểu tam, mn người hãy chuẩn bị tâm lý tốt nhé, vì con mắm này còn độc ác tàn nhẫn mưu mô quý kế hơn rất nhiều so với Thiên Tinh Tinh. Và càng về sau càng có nhiều bí mật thể tiết lộ, vì nó liên quan trực tiếp đến an nguy của Huyên Huyên, sóng gió thử thách sắp nổi lên rồi.

      Ha Ha, trước hù doạ mn 1 chút cho có khí thôi, giờ mới đến mục vui chơi có thưởng đây. Sắp tới, nữ 9 của chúng ta bị ăn sạch sành sanh. Và câu hỏi giống như lần trước. "Huyên Huyên bị ăn vào chương bao nhiêu?"

      NĂM người trả lời đúng đầu tiên được ta tặng 10 điểm, những ai trả lời đúng mà phải top 5 ta ghi lại danh sách và đợi đến câu hỏi lần sau, nếu tiếp tục trả lời đúng(chỉ cần trả lời đúng, ko cần nhanh) ta vẫn thưởng điểm như quy định của câu hỏi đó. Nhớ là phải hai câu liên tiếp đều trả lời đúng nhé.

      Thời gian thông báo đáp án: Khi nào đến chương đó ta công bố danh sách được thưởng và danh sách dự bị luôn nhé.

      [Hồi 1 - Chương 26] Cưng chiều vô hạn





      chiếc giường lớn màu đen, xinh đẹp đến giống thực nằm đó.

      Đôi lông mày xinh đẹp nhíu lại chặt, khoé mắt vương vấn vài giọt nước mắt. Khuôn mặt nhắn tái nhợt, cái trán sáng bóng lên tầng mồ hôi mỏng, bên cạnh, người đàn ông giống như nghiệt vô cùng lo lắng nhìn người con bất an ngủ giường.

      "Đừng tới đây. . . được. . . được." Hạ Du Huyên chợt mở to hai mắt, hô hấp dồn dập.

      Lãnh Liệt Hàn ôm "Bảo bối sao, có ở đây, đừng sợ."

      Những giọt nước mắt trong suốt của Hạ Du Huyên men theo khuôn mặt nhắn tái nhợt rơi xuống. Lãnh Liệt Hàn chỉ cảm thấy trái tim quá đau, nhìn nước mắt Hạ Du Huyên, lần đầu tiên cảm thấy bất lực như vậy.

      "Bảo bối khóc có được hay ? chỗ này của đau quá." Lãnh Liệt Hàn nắm lấy bàn tay bé mềm mại của Hạ Du Huyên, đặt lên trái tim của mình.

      Ở nơi đó đập rất nhanh. Con mắt đỏ ngàu của Hạ Du Huyên nhìn Lãnh Liệt Hàn "Hàn, ô ô ô. Rất sợ, em rất sợ đến."

      Lúc đó, Hạ Du Huyên chỉ nghĩ đến người duy nhất là Lãnh Liệt Hàn, ngay cả người mẹ thân của mình cũng nhớ. Trong não, trong tim toàn bộ đều là hình ảnh của Lãnh Liệt Hàn.

      "Ừ, bảo bối sợ, ngoan a. ở cùng em. Ngủ ." Lãnh Liệt Hàn ôm chặt vào giấc ngủ. Giống như rất sợ chỉ sơ ý chút thấy bảo bối ở trong ngực đâu nữa.

      Hai cánh tay Hạ Du Huyên cũng quấn chặt vòng quanh chiếc eo rắn chắc của người đàn ông, đầu vùi vào trong lồng ngực ấm áp của Lãnh Liệt Hàn, dần dần vào giấc ngủ.

      Lúc này, Hạ Du Huyên có nhìn thấy, con ngươi màu xanh của Lãnh Liệt Hàn nhuộm đầy tia máu, là tia máu khiến cho người khác chịu đựng nổi phải tự sát.

      Sáng sớm ngày thứ hai, Hạ Du Huyên mở to cặp mắt màu hồng tím, phát người đàn ông bên cạnh thấy đâu, vội vàng nhảy xuống giường, chân trần chạy ra mở cửa. Cánh cửa vừa mới mở liền nhìn thấy người đàn ông bưng lên bát cháo trắng nóng hổi, mạnh mẽ nhào vào trong ngực .

      "Hàn."

      Nghe thấy thanh êm tai như chuông bạc của Hạ Du Huyên "Bảo bối, sao ngủ nhiều thêm chút?"

      Khuôn mặt nhắn của Hạ Du Huyên đỏ ửng, chẳng lẽ phải rằng vì cảm thấy có ở bên cạnh cho nên vừa mới mở mắt liền vội vàng nhảy xuống giường tìm sao?

      Lãnh Liệt Hàn dường như nhìn thấu tâm ý của nhóc ở trong ngực, đem bát cháo tay đặt lên chiếc bàn bên cạnh, ôm lấy bảo bối vào trong ngực đến bên giường "Bảo bối, sau này cho phép giầy chạy loạn khắp nơi. giận đó."

      nhàng buông Hạ Du Huyên ra, cưng chiều sờ sờ lên chiếc mũi thanh tú của .

      Hạ Du Huyên bĩu môi, giọng "Cái gì cơ, ràng là mình nhìn thấy mới chạy xuống tìm, làm hại người ta lo lắng."

      sát thủ, hơn nữa còn là ma vương khiến người ta phải khiếp sợ, cho nên thính lực của vô cùng tốt.

      Lãnh Liệt Hàn nhíu mày, ngồi xổm xuống nhìn thẳng vào "Bảo bối, em vừa cái gì?"

      Thân thể Hạ Du Huyên run lên, tại sao lại quên mất người đàn ông này là tên sát thủ cơ chứ? Thính lực khẳng định rất tốt. Vì vậy khoát tay cái " có, có, có, em gì."

      Lãnh Liệt Hàn bắt lấy bàn tay vung loạn của "Bảo bối ngồi ở giường, được xuống, mang cháo tới đây cho em ăn."

      Nhìn Hạ Du Huyên ngoan ngoãn gật đầu, bưng bát cháo ở bàn gần cửa lên, tới, cẩn thận chăm sóc nhóc bướng bỉnh này.
      Last edited: 26/11/14
      dunggg thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      [Hồi 1 - Chương 27] Ngục giam dưới lòng đất




      tuần trôi qua.

      Hạ Du Huyên luôn ở bên cạnh Lãnh Liệt Hàn, dần dần quên sạch chuyện xảy ra ở trong căn nhà bằng gỗ. Thế nhưng trong sâu thẳm nội tâm vẫn tồn tại chút sợ hãi.

      "Hàn." Đôi mắt tím xinh đẹp nhìn chằm chằm vào người đàn ông hoàn mỹ ôm lấy mình.

      Lãnh Liệt Hàn nhàng hôn xuống cái miệng nhắn ngọt ngào, lên tiếng "Ừm." Trong tuần này, ngày nào cũng dính chặt với bảo bối của mình, hai người luôn luôn như hình với bóng, người ngoài nhìn thấy hết sức đỏ mặt. Hai cái người này mà ân ân ái ái, bọn họ liền thắp hương bái phật.

      "Ừmm. . ." Nhìn dáng vẻ muốn lại thôi của Hạ Du Huyên, Lãnh Liệt Hàn đại khái đoán được muốn gì.

      " ta ở trong ngục tối của . Muốn xem chút sao?" Lãnh Liệt Hàn cưng chiều nhìn Hạ Du Huyên, trong mắt bỗng loé lên tia máu rồi biến mất rất nhanh.

      " cần." Hạ Du Huyên suy nghĩ chút, ôm lấy cổ Lãnh Liệt Hàn cười .

      từng nghe Thanh Long và Ngân Long kể qua về ngục giam dưới lòng đất. Nơi đó tuyệt đối là nơi khiến cho người ta phải khắc sâu cả đời, là nơi muốn chết mà thể chết được. Bên trong tối om, mặt đất ẩm ướt, thỉnh thoảng truyền đến vài tiếng 'xột xoạt', giống như có rất nhiều loài côn trùng vô cùng kinh tởm bò qua bò lại. Chỉ cần vừa mới bước vào bị những thứ mùi hôi thối bốc lên làm cho suýt nữa ngất xíu.

      Hạ Du Huyên nghĩ đến Thiên Tinh Tinh ở trong đó nhất định là hối hận đến chết. Thế nhưng tuyệt đối thể ngờ rằng, vào giờ phút này, Thiên Tinh Tinh giống như con quỷ cái, quần áo rách nát đến thể chịu nổi, mái tóc màu đen rơ bẩn rối loạn, vành mắt thâm đen, khuôn mặt vốn trắng nõn mịn màng giờ đây giống như bà lão tang thương. Đôi môi còn chút huyết sắc nào nữa. Chỉ còn dư lại đôi con ngươi đen kịt, những vùng trắng còn lại ở trong mắt đều lên tơ máu.

      "Lãnh Liệt Hàn, lòng dạ là độc ác. Đều do Hạ Du Huyên, đều do con tiện nhân kia." Thanh của Thiên Tinh Tinh càng ngày càng trở nên u ám đáng sợ.

      Cạch cạch' từ phía cửa sắt truyền đến tiếng mở khoá.

      vào là người phụ nữ ngoại quốc vô cùng xinh đẹp. Mái tóc gợn sóng màu vàng đậm tuỳ ý khoác lên vai, từng sợi từng sợi đều đẹp đến mê người! Lông mi dày đậm, ánh mắt hút hồn, đôi môi gợi cảm, lúc nào cũng để lộ ra phong tình vạn chủng. . .

      Người phụ nữ câu tiếng Trung vô cùng thuần thục, con ngươi màu xanh nhạt lạnh lùng nhìn Thiên Tinh Tinh thoi thóp ở trước mặt " rất hận Hạ Du Huyên?"

      Thiên Tinh Tinh có trả lời, chỉ nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trước mắt. Là ta, mỗi ngày đều đúng giờ mang theo vài con côn trùng vô cùng kinh tởm tên đến đây.

      Người phụ nữ khinh thường cười tiếng, ngồi xổm người xuống, ngón tay trắng nõn bắt lấy chiếc cằm bởi vì gầy gò mà nhọn hoắt của Thiên Tinh Tinh, buộc phải nhìn vào mình "Thế nào? dám lời nào sao?"

      Thiên Tinh Tinh hừ lạnh tiếng, từ trong giọng của người phụ nữ này, cảm nhận được, ta dường như cũng rất căm ghét Hạ Du Huyên? " cũng hận ta. chỉ là, dám."

      Người phụ nữ giống như bị trúng tim đen, khuôn mặt thoáng tối sầm lại, bóp chặt chiếc cằm nhọn của Thiên Tinh Tinh, gì. Đúng, rất căm hận Hạ Du Huyên, rất hận! Dựa vào cái gì Hạ Du Huyên vừa mới xuất , trong mắt Lãnh thiếu liền chỉ có ta! ? Mà bản thân vì Lãnh thiếu bỏ ra nhiều như vậy, tại sao ngay cả chút dư quang cũng lưu lại cho ! Cho nên, hận, hận Hạ Du Huyên cướp người đàn ông mến.
      dunggg thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      [Hồi 1 - Chương 28] Lão đại và Đại mẫu hắc đạo




      Bỗng nhiên, ta cười lên, cưới đến mức khiến cho Thiên Tinh Tinh cảm thấy rằng ta chính là con quỷ, nữ quỷ.

      Người phụ nữ tóc vàng buông Thiên Tinh Tinh ra, đứng dậy, tới cửa, nhận lấy cái hòm từ trong tay người vệ sĩ đứng ở phía sau. biết bên trong đựng cái gì, thế nhưng Thiên Tinh Tinh biết, lần này chết chắc rồi. Chỉ là chết cũng tốt, rốt cuộc cũng phải khổ sở như vậy nữa.

      Người phụ nữ tóc vàng làm sao biết suy nghĩ của Thiên Tinh Tinh, ta lạnh lùng cười, "Tôi để cho chết nhanh như vậy đâu, yên tâm ." xong, ta vô cùng khoái chí đem con thằn lằn từ trong hòm thả ra, quay lưng lại với tên vệ sĩ:

      "Trông chừng ta, được để ta chết , cho thằn lằn bảo bối của tôi ăn no xong rồi thôi, hẳn là . . . . cánh tay? hay là cả hai cánh tay?" xong, đạp giày cao gót 'cộp cộp cộp' rời . Giả bộ mắt điếc tai ngơ đối với thanh gần kề cái chết của Thiên Tinh Tinh ở phía sau.

      Biệt thự Hạ gia.

      Quản gia vội vàng vào thư phòng, nhìn lên nữ chủ nhân giống như nữ vương ở trước mặt này, cung kính "Phu nhân, tiểu thư ở Lãnh gia được thiếu gia vỗ về còn vấn đề gì đáng lo, có phải nên đón tiểu thư về nhà?"

      Tạ Mẫn nhếch môi "Khi nào rảnh rỗi rồi hãng ."

      "Vâng, vậy còn. . . người của Thiên gia?" Quản gia nghe xong mà đổ mồ hôi hột, , ông rất nhớ tiểu thư bướng bỉnh của mình.

      Con ngươi hồng tím của Hạ Du Huyên chính là di truyền từ mẹ mình, con ngươi hồng tím của Tạ Mẫn loé ra tia sáng rét lạnh, vung tay lên "Nèm vào trong hồ cá mập trắng, bảo bối cá mập trắng của chúng ta hẳn là đói rồi."

      Quản gia gật đầu, quả nhiên tính cách giống hệt lão gia. Rời khỏi thư phòng.

      Nếu về cá mập trắng, so với ngục giam dưới lòng đất còn đáng sợ hơn rất nhiều. đó là địa bàn chiếm giữ của đại mẫu hắc đạo, bên trong có nuôi con cá mập trắng to lớn vô cùng hung ác, lực tấn công của con cá mập này rất lớn. Đặc biệt là khi đói bụng, chỉ cần nó nhìn thấy loài vật mà nó cảm thấy ăn được hoặc là muốn ăn, căn bản thành công.

      Mà lão đại hắc đạo, ai biết ông ta là ai, càng có ai biết hình dạng của ông ta rốt cuộc là như thế nào, chỉ biết rằng, ông ta tuyệt đối có tồn tại, là người khiến cho người khác phải thuần phục.

      Tất cả mọi chuyện, Hạ Du Huyên đều biết, cha chính là lão đại hắc đạo, còn mẹ lại chính là đại mẫu hắc đạo.

      Đối với mẹ của mình, Hạ Du Huyên vô cùng thân thuộc, thế nhưng lại hề biết rốt cuộc cha là ai, bao nhiêu tuổi. Chỉ biết rằng, mẹ tuyệt đối đơn giản như vẻ bề ngoài. Mà đối với cha của mình, trong đầu chỉ có chữ 'cha', gần như chưa từng gặp qua cha mình, càng biết rốt cuộc cha của mình có hình dạng gì.

      Khi còn , mỗi lần hỏi mẹ về vấn đề của cha, mẹ luôn luôn rằng cha rất bận, có thời gian trở về, thế nhưng ông ấy nhất định rút ra chút thời gian để quay trở về. Dần dà, liền quên mất người cha này, thậm chí xem ông như người xa lạ.
      dunggg thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      [Hồi 1 - Chương 29] Quay lại trường học





      Hai người ở nhà nghỉ ngơi cũng hơn tuần. Trong trường học có ai biết về chuyện kia.

      Cho nên, sáng sớm hôm nay, trong khi mọi người xung quanh chứa đầy những loại ánh mắt kinh ngạc, hâm mộ cùng đố kị, Lãnh Liệt Hàn cưng chiều nhìn Hạ Du Huyên ở trong lòng, ôm cả đoạn đường đến phòng học.

      "Hàn, nếu như ánh mắt có thể giết người, em sớm bị nhìn thủng trăm nghìn vết thương rồi" Hạ Du Huyên ôm cổ Lãnh Liệt Hàn, rúc vào trong lòng .

      Lãnh Liệt Hàn dừng bước, đứng bên cạnh hồ phun nước người, cúi đầu nhìn nhóc ở trong lòng rồi thả xuống đất, tay ôm ngang eo , tay còn lại cưng chiều sờ sờ lên chóp mũi của " Nhóc con mê người."

      Hạ Du Huyên bĩu bĩu cái miệng nhắn, Lãnh Liệt Hàn ngay lập tức tiến lên 'chụt' cái.

      Hạ Du Huyên ngây ra lúc, đẩy Lãnh Liệt Hàn ra "Này, lại hôn em! ?"

      "Ừ, vậy sao? nếu cho em hôn lại?" xong, tiến lên ôm lấy eo , cúi đầu xuống hôn thêm lần nữa.

      Nụ hôn lần này rất sâu, sâu đến nỗi toàn thân Hạ Du Huyên đều mềm nhũn đứng vững nổi, hai tay chỉ có thể ôm lấy cổ , toàn bộ cơ thể đều treo người , phải nhờ vào lực hai cánh tay của ôm hông mình, mới có thể miễn cưỡng đứng ngay ngắn.

      Hồi lâu sau, Lãnh Liệt Hàn tà mị nhìn khuôn mặt đỏ ửng của , trước ngực bởi vì hơi thở hổn hển mà khẽ phập phồng lên xuống. Bên ngoài được khoác lên chiếc áo khoác hiệu Joe&Amp màu tím nhạt cực ngắn càng làm nổi lên vóc người tuyệt hảo, cùng kết hợp với chiếc váy nhung màu vàng nhạt ngắn đến đầu gối của nhãn hiệu EL, đôi giày cao gót Pinky&Amp màu đen. . . là quá kiều mị.

      Hai mắt Lãnh Liệt Hàn nguy hiểm híp lại. Đáng chết, muốn ngay lập tức ăn tươi nuốt sống bảo bối của mình.

      Hạ Du Huyên cũng biết Lãnh Liệt Hàn nghĩ cái gì, chỉ là cong cong khoé miệng, lại càng tăng thêm vẻ xinh đẹp động lòng người. Lực tự kiềm chế của Lãnh Liệt Hàn bình thường cực kỳ tốt, cho dù có vô cùng xinh đẹp khoả thân đứng trước mặt , cũng thèm. Thế nhưng, nhóc này lại có thể khiến cho ngay lập tức có phản ứng.

      Hạ Du Huyên kinh ngạc, căn bản có cảm thấy người đàn ông này nhích lại gần mình, bỗng nhiên bị bế thốc lên cao.

      "Hàn, đâu?"

      "Chúng ta về nhà." thanh khàn khàn của Lãnh Liệt Hàn rất gợi cảm. khỏi khiến cho khuôn mặt của Hạ Du Huyên thêm lần nữa đỏ bừng lên.

      Được ôm, có thể nhìn thấy ràng hai hàng lông mi của rất dài. Trước mặt rơi xuống vài sợi tóc màu tìm bạc, lộ ra khuôn mặt nghiệt. Lông mi so với con còn dài hơn rất nhiều, cánh mũi cao thẳng hoàn mỹ, đôi môi mỏng gợi cảm màu đào nhàng nhếch lên, hàm chứa nụ cười như có như , toát ra dáng vẻ vô cùng tà mị. khuôn mặt tìm thấy chút tì vết nào, làn da so với con còn trắng nõn mịn màng hơn rất nhiều, đẹp trai thể soi mói. Bên tai phải có khảm viên bông tai màu tím, kết hợp cùng với sợi dây truyền hình chữ thập màu tím trong suốt cùng nhau phát sáng.

      Lãnh Liệt Hàn dường như nhịn nổi nữa, ôm người con vào trong lòng rồi lên xe, chiếc xe thể thao nhanh chóng phóng , giống như viên đạn xuyên thủng qua khí rời .

      Vào ngày bảo bối của bị bắt cóc, rất muốn âu yếm , thế nhưng, lo lắng sợ hãi. Cho nên, nhịn tuần. Có thể thấy rằng, lực tự kiềm chế của người đàn ông này là lớn đến cỡ nào.



      [Hồi 1 - Chương 30] Thả lỏng





      Lãnh Liệt Hàn dường như khắc cũng muốn đợi, nhanh chóng ôm lấy bảo bối vào lòng rồi vào trong phòng, 'ầm' tiếng, cánh cửa bị hung hăng đóng lại. Hạ Du Huyên còn chưa phản ứng kịp bị cỗ hơi thở nam tính vây quanh, ngay sau đó môi bị chặn lại.

      biết Lãnh Liệt Hàn muốn gì. khẩn trương, biết nên làm thế nào. Cho nên, hai tay chỉ có thể nắm chặc thành quả đấm để ở bên người.

      Lãnh Liệt Hàn vội vàng hôn sâu khiến cho thở nổi, bàn tay to lớn miêu tả dọc theo đường cong hoàn mỹ của , đường xuống.

      Ngẩng đầu, nhìn vào khuôn mặt đỏ ửng đến mức có thể chiên trứng của "Bảo bối, muốn em."

      Hạ Du Huyên gì, cúi đầu, khiến cho người ta nhìn biểu tình của . Chỉ là quả đấm ở bên người dần dần buông lỏng. Lãnh Liệt Hàn tà mị nở nụ cười, ôm lấy về phía chiếc giường.

      Mới vừa để người trong ngực xuống giường, thân thể nặng nề của người đàn ông liền đè lên . kịp chờ đợi liền nhanh chóng cởi ra toàn bộ vướng bận cơ thể hai người.

      "Hàn. . ."

      Lãnh Liệt Hàn nhìn người con khẩn trương sợ hãi ở phía dưới mình, trấn an "Bảo bối ngoan, đáng sợ như em nghĩ đâu."

      "Nhưng người khác lần đầu tiên của con là rất đau. . . . ." xong, Hạ Du Huyên khẩn trương siết chặt góc chăn.

      Đôi mắt rét lạnh màu xanh lam của Lãnh Liệt Hàn nhìn chằm chằm vào "Người khác? Là ai?"

      Hạ Du Huyên nhìn thấy ánh mắt kinh khủng đó của , quả quyết ra "Em. . . chính là . . . em tự biết."

      Lãnh Liệt Hàn hừ lạnh tiếng, bàn tay to lớn xoa lên nơi đầy đặn no đủ, co dãn mười phần đẫy đà. Đầu ngón tay đè xuống chấm thẳng đứng màu đỏ.

      Hạ Du Huyên hít trận khí lạnh. Khẩn trương nhắm chặt mắt lại, dám nhìn vào người đàn ông trước mặt.

      "Bảo bối, mở mắt, nhìn ." Người đàn ông lên tiếng, cực thấp, cực khàn, rất có từ tính.

      Hạ Du Huyên nằm giường, mái tóc màu rượu đỏ giống như những sợi tảo biển nhàng rũ ra xung quanh, đó là nét đẹp tự nhiên đến cực hạn. Hàng lông mi dài khẽ rung lên cái, tuyên bố ràng nội tâm rất khẩn trương, vầng trán đầy đặn, đôi lông mày thanh nhã, đôi môi đỏ mọng bị cắn và chiếc cằm xin xắn.

      Giống như tuyệt thế mỹ nhân từ trong Dao Trì bước ra, lại phảng phất như tiên nữ đứng đám mây bồng bềnh, cũng giống với Tiểu Long Nữ rành thế chậm rãi ra từ Cổ Mộ. Lại vừa có thể so sánh với trí tuệ của Hoàng Dung.

      Lãnh Liệt Hàn ở phía , ngưng mắt nhìn . vẫn rất đẹp, giờ khắc này càng đẹp đến cực hạn.

      "Bảo bối, mở mắt sao?" Lãnh Liệt Hàn cười khẽ.

      Hạ Du Huyên đáng lắc lắc chiếc đầu nho .

      Lãnh Liệt Hàn vội, nhìn đường cong vòng eo duyên dáng của , dịu dàng nắm chặt. Hơi hơi nằm nghiêng về phía. lên trong mắt , chỉ có cặp mông tròn ngạo nghễ vểnh cao cùng hai chiếc chân thon dài thẳng tắp chồng lên nhau.

      Mỗi lần ánh mắt của rời đến chỗ. đều cảm thấy ánh mắt nóng bỏng này.

      Người đàn ông lại lần nữa áp thân đè lên, bàn tay to lớn nhàng nắn vuốt nơi tròn trịa mê người đó của . Thân thể Hạ Du Huyên khẽ run lên hồi, mở mắt, nhìn vào vóc người đẹp đẽ mà khoẻ khoắn của . Trừ khuôn mắt tuấn mỹ mê người đến điên đảo chúng sinh đó ra, vóc người của cũng vô cùng kiện mỹ mà lại quá cường tráng, giống như những người đàn ông Âu Mỹ vai u thịt bắp.

      rất đẹp, đẹp đến mức khiến cho người khác thể rời mắt, lúc này lại càng làm cho người ta hít thở thông.

      rất tuấn tú, giống như nghiệt mê hoặc chúng sinh, cả người lộ ra khí thế vương giả.
      Last edited: 6/12/14

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      [Hồi 1 - Chương 31] Bảo bối, ngoan





      Lãnh Liệt Hàn bắt đầu cúi xuống hôn , từ mi tâm thẳng đến cánh môi, từ cánh cổ tuyết trắng tiến thẳng xuống dưới. Dừng lại chỗ thỏ trắng bé bộ ngực đứng thẳng, môi lưỡi ngừng vân vê. . .

      dùng mọi cách thức phong phú đùa nghịch nơi mẫn cảm, đầu lưỡi linh hoạt của khiến cho Hạ Du Huyên thể chịu nổi, thân hình nhắn trong vô thức cũng giãy dụa theo, xao động yên nhưng khát vọng lại càng nhiều. . .

      Môi lưỡi luận động ở bên, bàn tay to lớn cũng nhàn rỗi vuốt ve bên còn lại, hai luồng kích thích khiến cho Hạ Du Huyên khẽ ngâm nga, hơn thế nữa, kiềm chế được mà ưỡn ngực lên. Cứ như vậy, đem mình dâng lên miệng sói xám to lớn.

      Lòng bàn tay của rất ấm áp, Hạ Du Huyên giống như đứa trẻ tham luyến hấp thu hơi ấm của , làm cho từ từ cưng chiều .

      Lãnh Liệt Hàn ngẩng đầu, hài lòng nhìn nhóc xao động ở dưới thân.

      Bàn tay to nhàng đỡ dưới lưng , cúi đầu, tiếp tục hôn lên phần đẫy đà bên còn lại. Tay tự giác luồn vào những sợi tóc màu tím bạc của , những sợi tóc tinh tế đó vô cùng mềm mại, nhưng lại theo khuôn phép, giống như , vô cùng kiêu ngạo và cuồng vọng, chịu khuất phục trước bất kỳ ai, nhưng lại vô cùng ôn nhu dịu dàng.

      có người con nào có thể chống lại sức quyến rũ của .

      Hạ Du Huyên cảm nhận được trêu chọc, nơi bị cưng chiều dần dần lan tràn ra xung quanh. kiềm hãm được khẽ run rẩy, khát vọng càng thêm nhiều hơn.

      Lãnh Liệt Hàn biết muốn, thế nhưng lại vội vào, nộ long to lớn đè hoa nhị của , bàn tay to bắt lấy vòng eo thon của "Bảo bối, muốn?"

      Hai cánh tay Hạ Du Huyên giống như con rắn trơn mềm ôm lấy cần cổ của người đàn ông, đôi mắt tím mê ly càng làm thêm quyến rũ, cái miệng nhõ nhắn khẽ nhếch, đẹp đến rung động lòng người.

      Trong mắt Lãnh Liệt Hàn nhanh chóng lên ngọn lửa nóng rực, cưng chiều mở miệng "Bảo bối, ngoan, gọi tên của ."

      xong, đem hai chân thon dài trắng nõn của nâng lên, đặt ngang hông mình.

      "Hàn. . .Ừm. . .A,. . ." Thanh kiều mị của Hạ Du Huyên thốt ra, ngay sau đó là những tiếng hét chói tai.

      Hạ thân người đàn ông nhanh chóng nhúc nhích, biết đây là lần đầu tiên của bảo bối, thế nhưng rất đẹp, đẹp đến mức khiến cho kiềm chế được, căn bản dịu dàng nổi.

      "Ưm hừ. . . Đau, đau quá. Hàn. . ."

      Lãnh Liệt Hàn đau lòng hôn lên những giọt nước mắt khoé mắt , dịu dàng "Bảo bối, ngoan, thả lỏng, em kẹp quá chặt. Ngoan, thả lỏng."

      Cái đó của Hạ Du Huyên rất chặt và , kẹp lấy niềm kiêu hãnh của đến gần đứt đoạn.

      "Ừm. . ." Móng tay sắc nhọn của Hạ Du Huyên bấm vào sau lưng người đàn ông. Điều này tựa hồ như càng kích thích toàn bộ khát khao của người đàn ông.

      Ngoài miệng dịu dàng an ủi Hạ Du Huyên, thế nhưng động tác dưới thân lại càng ngày càng hung hãn, càng ngày càng nhanh.

      Ra ra vào vào, Hạ Du Huyên khẽ ngâm nga ngừng.

      thân thể hai người đều lộ ra những giọt mồ hôi lấp lánh, trong căn phòng tràn ngập mùi vị mập mờ.

      Hai người mặc dù mệt mỏi chịu nổi, nhưng vẫn kiên trì làm, giống như biết mệt mỏi là gì. . .


      [Hồi 1 - Chương 32] Hơi thở 1




      Rạng sáng ngày thứ hai

      Ánh mặt trời ấm áp lấp lánh như ánh vàng, chiếu rọi lên hai thân hình hoàn mỹ giường, nhưng trong nháy mắt những ánh hào quang vàng rực xung quanh dường như biến mất, chỉ có thể làm nền cho hai người phía .

      Người con từ từ mở mắt. Con ngươi màu tím hồng dần dần hé lộ, lóng lánh tầng tử quang. Mày liễu cong cong, lông mi dài hơi rung động, làn da trắng nõn tì vết nhàn nhạt lộ ra chút phấn hồng, đôi môi mỏng như những cánh hoa hồng mềm mại ướt át. Mái tóc dài màu rượu đỏ giống như những dải tảo biển phân tán xung quanh, đẹp đến mức khiến cho người ta phải hít thở thông, đẹp đến mức chân thực chút nào.

      Ở bên cạnh , là người đàn ông giống như nghiệt. Mái tóc màu tím bạc, trước mặt vài sợi tóc rơi xuống, để lộ ra khuôn mặt nghiệt đủ làm cho đám nữ sinh phải thét lên chói tai! Lông mi so với con còn dài hơn rất nhiều, cánh mũi cao thẳng hoàn mỹ, đôi môi đào mỏng gợi cảm. mặt tìm thấy chút tỳ vết nào, làn da so với con còn trắng nõn hơn rất nhiều, đẹp trai đến thể nên lời, nghiệt!

      Hạ Du Huyên kinh ngạc nhìn người đàn ông trước mắt, khỏi thốt nên lời "Người đàn ông này, đúng là phải đẹp bình thường. Chậc chậc. . ."

      xong, cặp mắt màu xanh lam trong nháy mắt ra trước mắt , Hạ Du Huyên lại càng hoảng sợ hơn, thân thể nhàng run run. Nhưng cũng vì run như vậy mà hạ thân của đau nhức muốn chết.

      Trong mắt Lãnh Liệt Hàn lên ý cười cưng chiều, tay ôm chặc vòng eo bé của , tay còn lại nhàng sờ lên cánh mũi xinh của "Nhóc con, chào buổi sáng."

      Vừa dứt lời, Hạ Du Huyên còn chưa kịp , cái miệng nhắn bị che lại, ngay sau đó là nụ hôn rất sâu.

      Cho đến khi cảm thấy người trong ngực sắp hít thở thông mới buông ra. Nhìn cái miệng nhắn sưng đỏ của , Lãnh Liệt Hàn chỉ cảm thấy bụng dưới lại trận nóng rực. Nộ long to lớn lại lần nữa ngẩng cao đầu đứng thẳng.

      nhìn chằm chằm vào vùng hoa viên bí của Hạ Du Huyên khiến cho dù chỉ cử động cũng dám lộn xộn, trợn to hai mắt nhìn người đàn ông trước mặt.

      Lãnh Liệt Hàn khẽ cười tiếng, mảnh vải che thân đứng dậy, ôm lấy Hạ Du Huyên cũng mảnh vải che thân, vào phòng tắm.

      Sau khi ngàng đặt vật báu trong ngực vào trong làn nước ấm áp. Bản thân cũng vào theo, ôm lấy eo , trong nháy mắt đặt ngồi đùi mình. Bàn tay to lớn tà ác càng rảnh rỗi, ở người sờ đông sờ tây.

      Khuôn mặt nhắn của Hạ Du Huyên khẽ ửng hồng, tóm lấy bàn tay an phận kia "Hàn, đủ rồi."

      "Bảo bối, đau ?" Lãnh Liệt Hàn tự nhiên có làm loạn nữa, ôn nhu hôn lên cần cổ tuyết trắng của .

      "Ừm. . ." Ngay lập tức chọc cho trong ngực run lên hồi.

      "Bảo bối, giúp em xem chút." xong, bàn tay to lớn lại dừng ngay bên ngoài vùng đất bí mật, vuốt ve dải đất đẹp đẽ mềm mại nhất của người con . Điều này càng khiến cho thân thể Hạ Du Huyên mềm nhũn thể chịu nổi.

      "Bảo bối, em mẫn cảm." thanh khàn khàn của Lãnh Liệt Hàn là gợi cảm.

      "Ừm, Hàn, dừng tay." Hạ Du Huyên ngay cả lời phát ra cũng mang theo quyến rũ chết người.

      Con ngươi màu xanh lam của Lãnh Liệt Hàn trong nháy mắt chìm vào dục vọng. Nắm lấy eo thon của , hai người ngồi đối mặt nhau.

      vùi đầu vào trong cổ , những dấu hôn ấm áp từng hồi từng hồi rơi xuống ngừng.
      Last edited: 10/12/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :