1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ vương trở về, tổng giám đốc chớ trốn - Băng Đồng M (Full- Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      [Hồi 1 - Chương 17] Tình cảm ấm lên


      Lãnh Liệt Hàn cảm thấy người con trong ngực dần dần thả lỏng, truyền đến tiếng hít thở đều đều. Hai con mắt màu xanh lam mở ra, cưng chiều nhìn nhóc ngủ say trong lòng mình rồi thận trọng đứng dậy, tới phòng tắm, mặt đen lại, xuyên qua bóng đêm tắm nước lạnh.

      Ngày thứ hai

      Ánh sáng mặt trời từ cửa sổ sát đất chiếu vào trong phòng, chiếu lên hai người vô cùng hoàn mỹ nằm giường.

      Hạ Du Huyên từ từ nâng mí mắt lên, ngắm nhìn người đàn ông đẹp trai trước mắt. thắt lưng, đôi cách tay cường tráng vòng qua ôm chặt lấy mình.

      bàn tay bé từ từ rời xuống, muốn lấy cánh tay vòng qua hông mình ra, nhưng ngờ đôi tay này càng ôm càng chặt.

      Bất đắc dĩ, thể làm gì khác hơn đành buông tha giãy dụa.

      đỉnh đầu truyền đến giọng trầm ấm dễ nghe "Bảo bối, buổi sáng tốt lành."

      Hạ Du Huyên chợt ngẩng đầu "Bảo, bảo bối? Ai là bảo bối của ?"

      Lãnh Liệt Hàn cúi đầu, nhàng hôn lên cái miệng nhắn "Em a."

      Khuôn mặt nhắn của Hạ Du Huyên bỗng chốc ửng đỏ, tim đập rất nhanh đến sắp nổ tung.

      Cảm thấy bản thân thoáng cái bay lên trung, sai, tên đàn ông ác ma kia lại ôm mình lên.

      "Rời giường đánh răng." Người đàn ông xong liền ôm vào phòng tắm.

      Dưới lầu, phòng khách

      Phu nhân hoà nhã _ Ngả Lệ, ưu nhã dùng bữa sáng, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Lãnh Liệt Hàn ôm người con mình xem là con dâu xuống. Trong mắt tràn ngập ý cười.

      "Mẹ"

      "Dì Lệ, chào buổi sáng." Hai người đồng thời lên tiếng.

      "A, chào buổi sáng a. Huyên Huyên tới đây ăn sáng , ăn xong rồi con cùng Hàn hãng đến trường." Ngả Lệ dịu dàng .

      "Được, cảm ơn dì Lệ." Hạ Du Huyên khéo léo trả lời, vùi vào trong ngực Lãnh Liệt Hàn an tĩnh ăn cơm. Vì sao lại vùi vào trong ngực Lãnh Liệt Hàn ư? Vì căn bản người đàn ông này quá bá đạo, chịu buông ra. Ngay cả ăn cũng ôm.

      "Còn khách khí với dì Lệ cái gì a." Ngả Lệ hài lòng nhìn cách làm của con mình, nghĩ nghĩ sau này nên lấy tên gì đẹp cho cháu trai cháu mình.

      Học viện Lạc

      Khi qua, đám học sinh đều quay đầu lại, nhìn theo vương tử băng sơn bao giờ gần gũi con , thế mà lại ôm học sinh mới.

      Chuyện này rất nhanh liền truyền đến ta Thiên Tinh Tinh, trong phòng học lập tức truyền đến tiếng gầm giận dữ "Toàn bộ cút ra ngoài cho tôi." Đám học sinh trong lớp đều run lẩy bẩy chạy ra ngoài như làn khói, gia tộc Thiên Thị top mười thế giới dễ chọc, bọn họ còn nhanh trốn sao?

      " lại lần nữa xem! ?" Thiên Tinh Tinh nhìn chằm chằm vào nữ sinh run rẩy ở trước mặt mình.

      "Em. . .em. . .thấy. . . thấy Lãnh thiếu. . . Lãnh thiếu ôm. . ." Còn chưa hết, Lãnh Liệt Hàn ôm Hạ Du Huyên vào.

      Hạ Du Huyên cố ý liếc nhìn gương mặt nổi đoá của Thiên Tinh Tinh, mặt ta lúc này còn lớp trang điểm dày cộp, mà chỉ là trang điểm nhàn nhạt, làm nổi bật lên khuôn mặt vốn xinh đẹp, lại càng thêm dịu dàng.

      Nhìn thấy người trong lòng vừa đến, lập tức dịu dàng "Lãnh thiếu ~ ~"

      tiếng này khiến toàn bộ gai ốc của Hạ Du Huyên đều nổi lên. Xoa xoa cánh tay của mình, con ngươi màu tím đảo quanh vòng, hai cánh tay vòng chặt qua cổ Lãnh Liệt Hàn "Hàn, ở đây quá buồn chán."
      Pecku thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      [Hồi 1 - Chương 18] Tranh tài hoa khôi trường 1




      Lãnh Liệt Hàn đương nhiên biết nhóc này có chủ ý gì. Lại dám lợi dụng ? Tốt! Cúi đầu, ngay trước mặt Thiên Tinh Tinh hôn lên cái miệng nhắn của Hạ Du Huyên, cười tà "Bảo bối, muốn đâu?"

      Hạ Du Huyên cười quyến rũ, tới gần bên tai Lãnh Liệt Hàn, giọng gầm "Lãnh Liệt Hàn, cảnh cáo , đừng quá đắc ý."

      Hạ Du Huyên xong, liền nhảy xuống khỏi ngực Lãnh Liệt Hàn. Cũng biết Lãnh Liệt Hàn bôi thuốc gì cho mình, sáng sớm hôm nay có thể tự do hoạt động, nhảy tưng tưng loạn xạ.

      Mắt nhìn xuống Thiên Tinh Tinh trước mắt " Thiên tiểu thư, ngày hôm qua nhốt tôi trong nhà vệ sinh rất vui sướng . Nhìn thấy dáng vẻ chật vật thoát ra ngoài của tôi cũng rất vui sướng a. yên tâm, tôi tại đối với như thế, chỉ là. . . sau này cũng dám ."

      Thiên Tinh Tinh cắn chặt môi dưới, nhìn nhìn Lãnh Liệt Hàn, phát trong mắt ta căn bản có chút xíu nào bóng dáng của mình, đối với Hạ Du Huyên ở trước mắt biết xinh đẹp hơn mình gấp bao nhiều lần này lại tăng thêm vài phần căm ghét.

      "Hừ, người nghèo dựa vào tiền mua học vị như , chẳng lẽ tôi sợ sao? nghe đây, tối mai có cuộc thi tranh tài hoa khôi của trường, nếu như có gan tham gia , tôi nhất định khiến cho thua ngóc đầu lên nổi. Dám ?" Thiên Tinh Tinh thể ngẩng đầu nhìn Hạ Du Huyên so với mình cao hơn 10cm.

      "Tranh tài hoa khôi trường? Nhàm chán." Hạ Du Huyên nhún nhún vai, ánh mắt tràn đầy xem thường.

      ". . . Ngày mai người thắng có thể nhận được quà tặng bí mật của Lãnh thiếu và Hàn thiếu, người thua phải đáp ứng điều kiện của người thắng." Tự tin của Thiên Tinh Tinh biết từ đâu tới .

      "Hứ? Điều kiện? Được." Hạ Du Huyên nhìn Lãnh Liệt Hàn với vẻ mặt như liên quan tới mình ở phía sau.

      Thiên Tinh Tinh bộ dạng tự tin như đạt được ý muốn, dẫn theo đám chị em rời khỏi lớp học.

      Lãnh Liệt Hàn lúc này tới "Bảo bối, còn chưa chơi đủ sao?

      Hạ Du Huyên liếc mắt nhìn ta, còn chưa bắt đầu trò chơi có được hay .

      Lãnh Liệt Hàn nhìn bóng lưng rời của Hạ Du Huyên, cũng rời theo.

      Rất nhanh, Trong trường học điên cuồng truyền tin tức Hạ Du Huyên sắp cùng Thiên Tinh Tinh 'Khai chiến'.

      Hội học sinh

      Lãnh Liệt Hàn ôm Hạ Du Huyên ngồi ghế sô pha, bàn tay to lười biếng nghịch ngợm mái tóc đỏ rượu của .

      màn này, khiến cho hai mắt Hàn Triết Húc vô cùng đau nhói.

      Rất nhanh khôi phục dáng vẻ dịu dàng vốn có "Du Huyên."

      "Húc." Nhìn người tới, Hạ Du Huyên vui mừng nhảy lên. Lãnh Liệt Hàn bất mãn kéo tay lại, đem kéo về trong ngực của mình, tay trái ôm chặt vòng eo mềm mại của Hạ Du Huyên, tay phải vẫn như cũ chơi đùa mái tóc của .

      Hạ Du Huyên bất đắc dĩ trừng mắt nhìn người đàn ông bá đạo này. Ngượng ngùng nhìn Hàn Triết Húc.

      Hàn Triết Húc quay đầu , che giấu đơn trong ánh mắt. Người thông minh như Lãnh Liệt Hàn, làm sao có thể biết Hàn Triết Húc có ý tứ với bảo bối của mình đây?

      Hàn Triết Húc nhàng "cuộc thi hoa khôi trường học tối mai, em đánh cuộc cùng Thiên Tinh Tinh?"


      [Hồi 1 - Chương 19] Tranh tài hoa khôi trường 2




      Hạ Du Huyên khẽ rùng mình, tin tức truyền nhanh như vậy sao? còn chưa qua buổi sáng a.

      Gật đầu "Đúng vậy a."

      "Em hẳn chưa biết, trong trường bắt đầu đánh cuộc em với Thiên Tinh Tinh ai thắng ai thua, tại hình thành hai thế trận lớn rồi."

      Nghe thấy Hàn Triết Húc vậy. Hạ Du Huyên nhìn nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của Lãnh Liệt Hàn "Quá khoa trương ."

      Hàn Triết Húc cười khẽ. Lúc này, từ cửa phòng lại có người đàn ông đẹp trai đến.

      ta ít nhất cũng phải cao khoảng 1m8, quần áo màu đen hơi bó sát người, đem vóc dáng hoàn mỹ lộ ra sót chút nào, mái tóc xinh đẹp màu nâu nhạt khiến người ta nên lời, đôi mắt dài trong suốt sáng rực, từ tròng mắt màu nâu đậm lộ ra chút tính khí trẻ con, sống mũi thẳng tắp, làn da nhẵn bóng, đôi môi mỏng ra màu hồng đáng , ngũ quan tinh tế tuyệt mỹ. . .

      "Ấy, tôi nghe trường học mới chuyển đến siêu cấp mỹ nhân. . .Oa, chính là nha, Hạ Du Huyên." Người đàn ông giống như đứa trẻ con chỉ tay vào Hạ Du Huyên trong ngực Lãnh Liệt Hàn.

      Hạ Du Huyên nghiêng nghiêng đầu, cười "Làm sao biết tôi là Hạ Du Huyên?"

      "Ha ha, truyện đánh cuộc tranh tài hoa khôi của các ở trong trường cũng truyền ầm lên rồi." ta đắc ý cười to.

      "A đúng rồi, tôi tên Mạc Tập Triệt." Đưa tay phải ra, khi chuẩn bị cùng Hạ Du Huyên nắm tay. Lại bị 'bộp' tiếng đánh rớt.

      "Ê. Hàn, nên như vậy a." Mạc Tập Triệt uất ức chớp chớp hai mắt.

      Khoé miệng Hạ Du Huyên giật giật cái, nghe thấy bên tai truyền đến thanh lạnh lùng như băng của Lãnh Liệt Hàn "Tôi ngại lần sau đem cây đao đến chém tay cậu."

      "Cậu. . .Hừ, chị dâu, thấy chưa. Hàn chính là bá đạo vậy đó, chị nên cẩn thận." Mạc Tập Triệt cũng thay đổi luôn cách xưng hô với Hạ Du Huyên.

      Lãnh Liệt Hàn hài lòng nhìn Mạc Tập Triệt ý : Gọi sai. (Ôi Ôi có thể bá đạo hơn thế nữa ????)

      Hạ Du Huyên ngây người "Chị, chị dâu? phải, tôi. . ." Vừa mới tiếp xúc với ánh mắt của Lãnh Liệt Hàn, lời muốn tiếp đành phải cố nuốt xuống bụng.

      Buổi tối ngày thứ hai

      Cuộc thi hoa khôi trường học mà mọi người mong đợi bắt đầu.

      Ánh đèn lấp lánh sân khấu, người chủ trì thao thao đống chuyện.

      Sau đó chính là vòng thi đấu đầu tiên 'tranh tài dung mạo'. Hầu như toàn bộ nữ sinh trong trường đều báo danh vì muốn có được món quà bí mật của hai vị vương tử.

      Thế nhưng sau khi trải qua vòng sàng lọc, cuối cùng chỉ còn lại 10 người.

      Đương nhiên, Thiên Tinh Tinh và Hạ Du Huyên chắc chắn ở trong số đó.

      Lời của người chủ trì lại lần nữa phiêu đãng trong khí "Kế tiếp chính là vòng thi đấu cuối cùng, 'tự do thể '. để cho mọi người mỏi mắt mong chờ, nào hãy xem xem đến cuối cùng danh hiệu số thuộc về ai đây? Thiên Tinh Tinh? Hay là học sinh chuyển trường Hạ Du Huyên? Như vậy, trước tiên chúng ta hãy tiến hành đoạn quảng cáo."

      Sau hội trường, Hạ Du Huyên xuống giọt mồ hôi. Quảng, quảng cáo? Mang theo ánh mắt ngạc nhiên dò dẫm lên sân khấu. Chỉ thấy vài nữ sinh ăn mặc hở hang nhảy múa nhiệt tình sân khấu.

      Cho dù là mỹ nữ thanh tú nhảy múa, khán giả dưới đài cũng chấp nhận, tranh cãi ầm ĩ "Xuống a. Chúng tôi muốn xem mỹ nữ chân chính a. Cút."

      "Đúng vậy a. . . xuống ." Rốt cuộc người chủ trì nhìn nổi nữa, đành vội vàng lên ngăn cản khác giả nổi loạn.

      Nâng lên nụ cười mỉm "Kế tiếp xin hoan nghênh thí sinh đầu tiên xxx, mang đến cho chúng ta bài hát, Hix. . . 'xông vào bến tàu' ?" Đổ mồ hôi, bài hát quá tuỳ tiện.
      Last edited: 21/11/14

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      [Hồi 1 - Chương 20] Tranh tài hoa khôi trường 3



      Bởi vì quyết định rút thăm thứ tự biểu diễn, Thiên Tinh Tinh và Hạ Du Huyên vừa khéo bốc phải số tứ tự biểu diễn đối đầu nhau. Thiên Tinh Tinh ở vị trí số 9, còn lại Hạ Du Huyên ở vị trí cuối cùng.

      Rất nhanh, đến lân số 8 biểu diễn, sau khi kết thúc. Mọi người dưới khàn đài đều náo nhiệt hẳn lên.

      "Tiếp theo chính là màn biểu diễn của hai đối thủ mạnh nhất. Đầu tiên xin hoan nghênh vị tiểu thư Thiên Tinh Tinh mang đến cho chúng ta màn biểu diễn." Nước miếng của người chủ trì bay loạn xạ.

      Xoạt' ánh đèn chiếu lên sân khấu.

      Thiên Tinh Tinh mặc bộ váy công chúa trắng như tuyết, ngang bên hông cột dải ruy băng màu tím thuỷ tinh, càng làm tôn thêm vẻ đẹp vốn có. Đôi giày công chúa trắng tinh khiết, phối hợp với bộ váy công chúa màu trắng kia, khiến cho toàn thân càng toát ra khí chất công chúa. Mang theo nụ cười tiêu chuẩn khoé miệng, mỉm cười phong cách công chúa, càng tăng thêm tự tin nhìn mọi người dưới khán đài.

      theo vũ điệu nhạc ưu nhã, hơi chuyển động người, giống như công chúa dịu dàng, nhàng nhảy múa.

      Sau hậu trường, con ngươi màu tím hồng của Hạ Du Huyên mang theo chút thưởng thức nhìn theo bóng dáng sân khấu. Quả thực nhảy tồi.

      Ở khúc cuối cùng của bài biểu diễn, tiếng vỗ tay từ dưới khán đài vang lên ầm ầm. Ưu nhã lùi xuống sân khấu, khiêu khích nhìn Hạ Du Huyên " nhất định thua."

      Khi người chủ trì tuyên bố đến lân mình lên biểu diễn, Hạ Du Huyên thèm để ý, trực tiếp lên sân khấu.

      Ngọn đèn trắng lấp lánh phát sáng xung quanh Hạ Du Huyên. Toàn bộ hội trường đều yên lặng, đến cây kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy. Người sân khấu quá xinh đẹp, đẹp đến giống thực. Nếu Thiên Tinh Tinh là công chúa, vậy Hạ Du Huyên chính là nữ vương.

      tựa như con búp bê hoa lệ đến cực hạn, khiến cho người ta kinh sợ đến tột cùng. Làn da so với ngà voi còn trắng nõn mịn màng hơn rất nhiều, lộ ra hương sắc tường vi vô cùng diễm lệ. Mái tóc màu rượu đỏ hơi uốn xoăn buông thả lưng, biểu lộ chút lười biếng và phản nghịch. Biểu tình mặt lạnh như băng, chân mày lá liễu dài được vẽ lên màu tím đậm, ánh mắt ám sắc, đôi mắt màu tím hồng bị hàng lông mi dài che khuất, ngăn cách với người ngoài ngàn dặm xa cách.

      dải kim cương đen sáng lấp lánh được gắn thắt lưng của chiếc váy ngắn, phối hợp với chiếc áo choàng bò tinh xảo, tạo nên ăn ý cùng đôi bốt màu đen.

      Vũ khúc DJ mạnh mẽ vang lên, điên cuồng uốn éo cơ thể, mỗi động tác đều thể vô cùng hoàn mỹ đến chê vào đâu được. Đôi mắt tím hồng nhìn chằm chằm vào đám người đông nghịt dưới khán đài, người trong đó luôn luôn phát ra ánh sáng nổi bật — Lãnh Liệt Hàn.

      nhìn nhau, ánh mắt cưng chiều nhàng mà dễ thấy.

      Ở khúc cuối, điệu nhảy được dừng lại, thế nhưng tâm hồn của khán giả dường như vẫn còn vương lại màn biểu diễn vừa rồi, hồi lâu sau, biết là ai vỗ tay đầu tiên, tiếng vỗ tay vang lên so với Thiên Tinh Tinh còn vang dội hơn vạn phần.

      thể nghi ngờ, người chiến thắng chính là Hạ Du Huyên. Dưới khán đài, gương mặt xinh đẹp của Thiên Tinh Tinh lộ ra nụ cười ngoan "Hừ, Hạ Du Huyên phải ? Tôi để cho sống dễ chịu đâu." xong, rời khỏi trường.


      [Hồi 1 - Chương 21]Quà tặng bí mật




      Người chủ trì đứng sân khấu công bố kết quả, kế tiếp là quà tặng bí mật.

      Chỉ nhìn thấy Lãnh Liệt Hàn lười biếng bước chân hướng lên .

      Mái tóc màu tím bạc hơi rối loạn, phía trước mặt vài sợi tóc xoã xuống, lộ ra khuôn mặt nghiệt. Lông mi so với con còn dài hơn rất nhiều, sống mũi cao thẳng, đôi môi mỏng gợi cảm màu đào nhàng nhếch lên, mang theo nụ cười như có như , lộ ra vẻ tà mị. mặt tìm thấy chút tỳ vết nào, so với con còn trắng nõn mịn màng hơn rất nhiều, đẹp trai đến thể soi mói. Bông tai màu tím bên tai phải cùng sợi dây chuyền hình chữ thập màu tím đậm ở trước ngực cùng nhau phát sáng.

      Người đàn ông như vậy dù cho tới đâu cũng vô cùng chói mắt, khiến cho người ta dù muốn coi thường cũng thể được.

      Chỉ thấy Lãnh Liệt Hàn đến gần Hạ Du Huyên, bàn tay to giữ lấy đầu , môi mỏng khiêu gợi đè lên, hung hăng hôn lên cái miệng nhắn xinh đẹp của .

      Hồi lâu sau, buông người con hô hấp dồn dập ra, ôm lấy , rời khỏi trường. Dưới khán đài mảng trầm lặng.

      góc khuất, ai để ý tới.

      người có mái tóc ngắn gọn gàng màu hạt dẻ, đôi mắt đen lấp lánh như bảo thạch phát sáng trong đêm, sâu sắc, giữa đôi lông mày có chút ưu thương, sống mũi cao thẳng kéo dài tới gần đôi môi mỏng gợi cảm, là kiệt tác hoàn mỹ của thượng đế, dù chỉ mặc chiếc áo phông đơn giản cùng quần bò giặt đến bạc trắng cũng thể che khí thế vương tử.

      Hàn Triết Húc nhìn theo phương hướng hai người rời , thất thần.

      Mạc Tập Triệt lúc này cởi bỏ tính cách trẻ con, hơi nhiêng người dựa vào dàn hoa bên cầu thang, vóc dáng cao gầy, thái độ thanh thản, vẻ mặt như sao cả. Dáng dấp vô cùng đẹp trai. Da trắng mịn màng, ngủ quan xinh đẹp giống như điêu khắc, lông mi dài như kiếm, hai tròng mắt sáng như ánh sao, môi mỏng khẽ nhếch lên, nâng lên nụ cười lười biếng.

      "Húc, cậu thích Huyên Huyên?" Mạc Tập Triệt hỏi. Kỳ thực ta biết mình lời thừa thãi.

      "Ừ." Hàn Triết Húc lại cười khổ cái. Rời khỏi tầm mắt của Mạc Tập Triệt.

      "Ài, lẽ nào muốn diễn cảnh cuộc tình tay ba sao? Ừ, sai, lại có trò hay để xem. Hắc hắc." Mạc Tập Triệt nhìn theo ba người hai phương hướng khác nhau. Bản thân cũng bước về hướng ngược lại, rời .

      Phương hướng rời của bọn họ, đúng lúc tạo thành hình tam giác.

      Lãnh Liệt Hàn cùng Hạ Du Huyên ngồi xe thể thao, Hạ Du Huyên thất thần nhìn gò má đẹp trai của Lãnh Liệt Hàn, đột nhiên hét to tiếng "A! ! !"

      Lãnh Liệt Hàn vô cùng bình tĩnh hỏi "Sao vậy?"

      " còn chưa tặng quà bí mật cho tôi? Húc cũng chưa cho." Hạ Du Huyên bất mãn ngồi ở vị trí gần bên lái xe, hai tay khoanh trước ngực. Chu cái miệng nhắn.

      " phải tôi tặng em rồi sao? Lãnh Liệt Hàn cười tà, đưa ngón trỏ bên tay phải ra vuốt ve đôi môi đào hồng nộn của .

      "Em vẫn còn muốn?" cười tà cái rồi ngay lập tức dựa người tới gần.

      . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .


      Tác giả dừng đúng chỗ :v

      Ta spoi trước tiêu đề chương 22 nhé, đó là 'Hắc Bang' Haha, có chuyện vui để xem, ta là ta thích đánh nhau lắm. Đặc biệt là mấy bang chủ hắc bang đẹp trai như thế. Hắc hắc ( ai đoán ra cái gì chưa? J đúng rồi, nam9 của ta đúng là Bang... :3 )
      Last edited: 22/11/14

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      [Hồi 1 - Chương 22] Hắc bang




      Khuôn mặt nhắn của Hạ Du Huyên đỏ bừng, ngượng ngùng đẩy ra "Mới phải. Tôi còn tưởng là có cái gì đó ngon để ăn đấy."

      Lãnh Liệt Hàn nắm lấy eo thon của Hạ Du Huyên, thoáng dùng sức, Hạ Du Huyên liền bị ôm lên đùi của ta.

      "A. . . Ưmh. . ." thét lên, cái miệng nhắn liền bị chặn lại.

      Ngay sau đó bị trận hơi thở nam tính lượn lờ xung quanh mình.

      Lãnh Liệt Hàn hài lòng nhìn Hạ Du Huyên có phản kháng, ngược lại còn kiềm hãm được mà nhắm chặt mắt lại, hai cánh tay vòng lên cổ . Hôn, dường như càng sâu hơn.

      Lấy xe làm mái nhà, ghế ngồi hạ ngang xuống, hai người tựa như nằm giường.

      Lãnh Liệt Hàn đem Hạ Du Huyên đặt ở dưới thân, ở xung quanh cổ của phủ đầy lên những dấu hôn chỉ thuộc về riêng mình.

      Lại lần nữa phủ lên cái miệng nhắn, bàn tay to lớn của người đàn ông an phận mà chơi đùa sau lưng Hạ Du Huyên.

      Lúc này, tiếng chuông điện thoại rất hiểu chuyện mà vang lên. Lãnh Liệt Hàn cau mày, cũng thèm để ý. Thế nhưng Hạ Du Huyên lại phục hồi tinh thần, hai tay chống đỡ trước bộ ngực rắn chắc của người đàn ông "Hàn, điện thoại."

      Trong mắt Lãnh Liệt Hàn loé lên tia máu rồi biến mất. Ôm lấy Hạ Du Huyên ngồi lên đùi mình, rất khó chịu nhận điện thoại "." Chỉ chữ đơn giản thôi lộ ra người đàn ông này có bao nhiêu tức giận. Lại dám quấy rối chuyện tốt của và bảo bối?

      "Bang chủ, tra ra tung tích của 'Tử tinh thạch'." trong điện thoại truyền đến giọng nam lạnh lùng mà cung kính.

      "Gửi mail qua đây cho tôi." xong, muốn tắt máy, lại bị người đầu bên kia điện thoại ngăn lại.

      "Bang chủ chờ chút. Tử tinh thạch giờ ở trong vách núi Hắc Sơn."

      Vách núi Hắc Sơn? cách khác. . . ở gần chỗ mình? Lúc này, nơi này chính là vách núi Hắc Sơn.

      Tắt điện thoại, nhìn về phía ngoài cửa sổ, tử tinh thạch. . .

      Hạ Du Huyên nhàng lên tiếng "Hàn, nếu như có chuyện cần xử lý, tôi có thể tự trước. cần bận tâm đến tôi."

      Lãnh Liệt Hàn nhếch môi "Bảo bối, có việc gì." xong, xung quanh liền xuất hai chiếc xe màu đen vụt tới.

      vài người trong xe đều là những kẻ khoa trương cơ bắp, trong tay mỗi người đều cầm cây gậy bóng chày thô ráp.

      Hướng về phía chiếc xe thể thao tới.

      Lãnh Liệt Hàn biết, bọn họ là người của bang Hổ Xà. Hình xăm con rắn bên tay trái và đầu hổ bên tay phải là ký hiệu của bang Hổ Xà.

      "Hàn. Bọn họ. . ." Ánh mắt Hạ Du Huyên mang theo chút run sợ, khẩn trương nhìn Lãnh Liệt Hàn.

      "Bảo bối, ở xe ngoan ngoãn đợi tôi." xong, hôn lên môi chút, chuẩn bị mở của xe ra ngoài, lại bị nhóc bắt được cánh tay. Nhìn thấy ánh mắt lo lắng của .

      Ánh mắt Lãnh Liệt Hàn dịu xuống "Bảo bối, có chuyện gì." Sau đó từ trong ngực rút ra khẩu súng tinh sảo.

      Hạ Du Huyên nhận lấy, gật đầu "Cẩn thận chút a."

      Lãnh Liệt Hàn gật đầu, ra cửa xe. Ánh mắt nhu hoà sớm biến mất, thay vào đó là ánh mắt khát máu, giống như ma quỷ tới từ địa ngục.


      [Hồi 1 - Chương 23] Vô cùng đáng sợ




      Những kẻ cơ bắp có ít nhất 10 tên, bọn chúng đem Lãnh Liệt Hàn vây kín ở giữa.

      "Hừ, xem ra thủ hạ của bá chủ thế giới hắc đạo cũng chỉ như vậy thôi, nhìn tên mặt trắng này xem." tên đàn ông cơ bắp châm chọc . sai, Lãnh Liệt Hàn chính là ma vương vô cùng đáng sợ trong giới hắc đạo, chỉ cần nghe thấy tên cũng khiến người ta phải sợ mất dạng. Trong bang, trừ hai trợ thủ đắc lực nhìn thấy dung mạo của , còn lại chưa ai từng nhìn thấy. Cho nên tên cơ bắp kia chỉ cho rằng Lãnh Liệt Hàn là thủ hạ của ma vương, mà hề biết, thực ra chính là ma vương.

      Vừa dứt lời, còn chưa có nhìn người đàn ông ra tay như thế nào, tên cơ bắp kia ngã gục xuống đất. Hơn mười tên cơ bắp còn lại có chút kinh ngạc, rối rít giơ cây gậy bóng chày vụt về phía Lãnh Liệt Hàn.

      Chỉ là. . .

      phút, chỉ phút ngắn ngủi, toàn bộ những tên cơ bắp kia đều ngã xuống đất.

      Hạ Du Huyên kinh ngạc há to miệng, nhìn thấy những tên cơ bắp kia người gãy tay người gãy chân, sống bằng chết nằm la liệt mặt đất. Giờ biết, Lãnh Liệt Hàn quả đúng là so với ma quỷ còn khủng khiếp hơn rất nhiều.

      Lúc này Lãnh Liệt Hàn cởi bỏ dáng vẻ khát máu, con mắt màu xanh cưng chiều nhìn kinh ngạc, bàn tay dịu dàng sờ lên mái tóc đỏ rượu của "Sợ sao?"

      Hạ Du Huyên phục hồi lại tinh thần, lắc lắc đầu.

      "Nhóc con lừa đảo." Lãnh Liệt Hàn đem ôm vào trong ngực. ràng sợ đến mức thân thể phát run, lại dám thừa nhận. nhóc lừa đảo.

      "Hàn, ma vương?" Hạ Du Huyên giọng .

      Lãnh Liệt Hàn khe khẽ đáp tiếng "Ừm"

      Bàn tay bé của Hạ Du Huyên nắm chặc vạt áo Lãnh Liệt Hàn, cắn môi dưới.

      Lãnh Liệt Hàn nâng cằm lên, ép nhìn thẳng vào mình, nhìn vào khuôn mặt tái nhợt của "Em sợ tôi?"

      Hạ Du Huyên nhào vào trong ngực Lãnh Liệt Hàn " sợ. Hàn, tôi sợ . đó." xong, lại ngẩng đầu lên, đôi mắt màu tím nghiêm túc nhìn vào người đàn ông hoàn mỹ đến cực điểm ở trước mặt.

      Lãnh Liệt Hàn nhìn vào khuôn mặt trẻ con của , nở nụ cười "Ngu ngốc. Sợ cũng vô dụng, nếu em dám chạy trốn, tôi liền đuồi theo em đến chân trời góc biển, bao giờ buông tha."

      "Tôi mới trốn. Ngược lại là ." Hạ Du Huyên chu cái miệng nhắn.

      Lãnh Liệt Hàn cúi người xuống hôn cái "Tôi?"

      "Đúng vậy, nhìn đám hoa si ở trường xem, nếu như ngày nào đó bọn họ điên lên liền chen chúc vào, tôi còn biết mình có thể bỏ chạy nữa đây." xong, thở dài lo lắng.

      "Hử? Bỏ chạy? được, em là nữ giúp việc của tôi, cho nên phải bảo vệ tôi." Người đàn ông bá đạo , nắm chặt vòng eo của người con , cúi đầu xuống hôn trận nồng nhiệt.

      Hạ Du Huyên thở hổn hển, con mắt hơi nhắm hờ "Hàn, mệt quá, tôi muốn ngủ."

      Lãnh Liệt Hàn ôm lấy thân thể mềm mại vào trong ngực mình, cầm tay lái, ở trán của hôn cái "Được, chúng ta về nhà."

      xong, chiếc xe thể thao nhanh chóng rời .

      Sau khi nhìn thấy chiếc xe thể thao hoàn toàn biến mất, hai bóng người cây nhảy xuống, người đàn ông tóc ngắn màu mực thở dài "Ôi, ma vương mỗi lần đều như vậy, thu dọn tàn cuộc đều là chúng ta."

      người đàn ông khác có mái tóc màu bạc cười khẽ " phải như vậy là ma vương rồi."

      "Cũng đúng." Hai người nhìn nhau cười tiếng. Bắt đầu gọi điện thoại kêu người đến khiêng những thi thể này .
      Last edited: 24/11/14

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      [Hồi 1 - Chương 24] Bị bắt cóc?





      Ngày thứ hai

      Hạ Du Huyên nhàm chán trong sân trường. Bởi vì tối qua đột nhiên có tin tức của tử tinh thạch bị mất cách đây nhiều năm, nên hôm nay Lãnh Liệt Hàn quay về bang để điều tra. Chỉ còn lại mình lẻ loi tới.

      Đúng lúc nhìn thấy Thiên Tinh Tinh đến.

      Hôm nay toàn thân mặc bộ váy công chúa thuần trắng tinh khiết, mái tóc cũng được tạo kiểu công chúa, phối hợp với đôi cao gót màu trắng sữa, nét mặt biểu lộ nụ cười ôn nhu. Rất giống công chúa chân chính. Tuy mang mặt nụ cười ôn nhu, thế nhưng nhảy cảm trời sinh khiến Hạ Du Huyên cảm thấy có chút khó chịu, thể là khó chịu ở chỗ nào.

      "Bạn học Hạ Du Huyên, chúng ta có thể chuyện chút ?" Mở to con mắt sạch , mong đợi nhìn Hạ Du Huyên trả lời.

      Hạ Du Huyên khẽ nhăn mày, hồi lâu sau mới gật đầu "Ừ."

      Hai người tới con phố người.

      Hạ Du Huyên cảm thấy sau lưng mình dường như có người nào đó, cảnh giác quay đầu lại, thế nhưng có gì khác lạ. kỳ quái, chẳng lẽ do mình quá nhạy cảm?

      Thiên Tinh Tinh chú ý tới động tác của Hạ Du Huyên, ánh mắt sâu thẳm, giọng "Hạ Du Huyên, mới tới đây mấy ngày?"

      "Dựa vào cái gì thái độ của Lãnh thiếu đối với và những người khác lại giống nhau?"

      "Dựa vào cái gì lại có thể dễ dàng tiếp cận Lãnh thiếu như vậy?"

      "Dựa vào cái gì lại có thể thân mật cùng Lãnh thiếu, mà tôi biết ấy năm rồi, từ lần đầu tiên nhìn thấy ấy trái tim của tôi theo ấy mất rồi, nhưng thử hỏi tại sao từ đầu đến cuối trong mắt ấy hề có tôi?"

      "Đều là vì , vì xuất của , đem tôi và Lãnh thiếu lừa gạt. cái đồ nha đầu nghèo kiết xác này, dựa vào cái gì đòi xứng với Lãnh thiếu?" Thiên Tinh Tinh càng càng kích động.

      Trực giác của Hạ Du Huyên là đúng, người con hung ác trước mắt này, làm sao có thể chỉ là đơn thuần cùng mình chuyện đây? Vừa nghĩ tới, xung quanh lập tức xuất 5 người mặc áo đen cường tráng.

      Năm người này xem ra là vệ sĩ của Thiên Tinh Tinh.

      Quả nhiên, Thiên Tinh Tinh ngoan nhìn Hạ Du Huyên cái, quay lưng lại, lạnh lùng với vệ sĩ "Các người, đem ta bắt lại cho tôi."

      Mặc dù công phu của Hạ Du Huyên tệ, nhưng dù sao trước mặt cũng là năm người đàn ông to cao vạm vỡ, mình làm sao đánh thắng nổi?

      thứ mùi gay mũi xuất lỗ mũi, hai mắt nhắm lại liền ngất .

      Căn phòng tối đen

      Cốc cốc'

      "Vào." Lãnh Liệt Hàn vùi đầu vào tìm kiếm tin tức của tử tinh thạch đột nhiên xuất lại đột nhiên biến mất.

      "Báo cáo bang chủ, nhận được tin tức, Hạ tiểu thư bị bắt cóc. " Thanh Long nửa quỳ, cung kính .

      Người đàn ông lập tức bật dậy, hai tròng mắt xuất tia máu nhìn về phía trước "Là ai? Ở đâu?"

      "Là thiên kim của Thiên Thị, ở trong căn phòng bị bỏ hoang gần học viện Lạc ."

      Con mắt Lãnh Liệt Hàn lạnh băng, sải bước rời . Đồng hành còn có Thanh Long và Ngân Long. Hai người này ngoại trừ màu tóc giống nhau ra chính là em sinh đôi, cũng chính là hai trợ thủ đắc lực của Lãnh Liệt Hàn.

      Cùng lúc đó, biệt thự Hạ gia.

      Quản gia lảo đảo chạy đến trước mặt Tạ Mẫn "Phu nhân, phu nhân xong rồi, tiểu thư, tiểu thư bị bắt cóc."

      Tạ Mẫn kích động đứng lên "Là ai to gan như vậy?"

      "Là, là thiên kim của gia tộc Thiên Thị. giờ thiếu gia của gia tộc Lãnh Thị cũng chạy cứu tiểu thư rồi."

      " phút, ta muốn nhìn thấy tập đoàn Thiên Thị biến mất, về phần người của gia tộc Thiên Thị. . ." Khoé miệng Tạ Mẫn nâng lên nụ cười khát máu, dám bắt cóc con bảo bối của mình? biết sợ chết là gì mà.

      Quản gia gật đầu, nhanh chóng rời .

      . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .


      Ha Ha, đọc xong chương này ta cảm thấy rất khoái trá, giờ chỉ việc ngồi nhìn Thiên Thị sụp đổ và Thiên Tinh Tinh bị hành hạ thôi! Ngu chết bệnh tật gì đâu

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :