1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ vương trở về, tổng giám đốc chớ trốn - Băng Đồng M (Full- Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      [Hồi 2 - Chương 69] Cà phê


      Editor: Phong Nhi



      Hạ Du Huyên cười xấu xa "Sương Sương thân mến, các cậu bao giờ đính hôn? Lúc đó mình cùng Hàn nhất định đến chúc phúc a."

      Đường Sâm chỉ cảm thấy toàn thân nổi da gà, những điều từ trong miệng Hạ Du Huyên ra vốn chẳng có chuyện gì tốt đẹp.

      Còn Mộc Y Sương vẫn cố tình cười như kẻ ngốc "Được a được a, tuần sau, cậu nhất định phải đến nha."

      "Nhất định nhất định." Hạ Du Huyên nhíu mày nhìn Đường Sâm.

      Đường Sâm chỉ cảm thấy hồi gió lạnh thổi qua. Quả nhiên, bên cạnh tên nghiệt kia lâu, con mèo cũng biến thành sói đội lốt cừu.

      "Ặc, vậy chúng tôi quấy rầy nữa, bái bai." xong, Đường Sâm lập tức lôi kéo Mộc Y Sương rời . Nếu như còn tiếp tục ở lại, cũng biết hai người nham hiểm kia lừa gạt cái gì đây.

      Đường Sâm và Mộc Y Sương vừa rời , thư ký Phác Cận Huệ cầm văn kiện vào.

      "Tổng giám đốc, nửa giờ nữa có cuộc hội nghị." Phác Cận Huệ thân trang phục đơn giản, áo váy trắng đen mặc người của , tóc vàng gợn sóng tùy ý xõa xuống, cả người thoạt nhìn vừa thành thục vừa mất quyến rũ.

      Chỉ tiếc là, trong mắt của người đàn ông chỉ có mình Hạ Du Huyên.

      Thấy Lãnh Liệt Hàn trả lời, Hạ Du Huyên nhìn thoáng qua Phác Cận Huệ "Ừ, biết rồi. này, tiểu thư Phác Cận Huệ đúng là chuyên nghiệp nha, mới được chọn làm thư ký, bắt đầu công việc."

      "Thư ký luôn ở bên cạnh tổng giám đốc, mà ở gần vị tổng giám đốc hoàn mỹ như vậy, phải luôn cần thư ký toàn năng hay sao?" Hai bàn tay Phác Cận Huệ thầm nắm thành quyền, nhắc nhở mình: Đây chỉ là nhóc miệng còn hôi sữa mà thôi, còn chưa đủ để đem ra uy hiếp mình. Tổng giám đốc đối với ta cũng chỉ là nhất thời cao hứng mà thôi.

      "Hả? Toàn năng sao? Nếu là toàn năng, vậy sao ly cà phê thậm chí chén nước trà cũng mang tới?" Hạ Du Huyên nhíu mi.

      "Cái này...?” Phác Cận Huệ được lời nào.

      " Còn ." Lãnh Liệt Hàn cau mày, gầm .

      "Dạ, tổng giám đốc." Phác Cận Huệ cam lòng nhìn Hạ Du Huyên cái, đạp giày cao gót ra ngoài.

      "Bảo bối, tâm tình tốt?" Lãnh Liệt Hàn vuốt vuốt mái tóc Hạ Du Huyên, cưng chiều nhìn .

      "Hử? có, chỉ là có chút nhàm chán." Hạ Du Huyên nhu thuận như con mèo úp mặt vào trong ngực Lãnh Liệt Hàn, con ngươi trong nháy mắt đỏ lên.

      Đôi môi mỏng khêu gợi của người đàn ông bắt lấy cái miệng nhắn, đầu lưỡi tiến nhanh vào bên trong, chặt ở chung chỗ dây dưa.

      "Cốc, cốc." Tiếng gõ cửa vang lên, Hạ Du Huyên đẩy người đàn ông động tình hôn mình ra, người đàn ông bị đẩy ra, sắc mặt đen lại, bộ dáng chưa thỏa mãn dục vọng, lạnh lùng nhìn Hạ Du Huyên.

      ủy khuất nhìn "Hàn, có người tới."

      " Vào ." Hạ Du Huyên thay Lãnh Liệt Hàn. Ngoài cửa Phác Cận Huệ bưng ly cà phê phẫn uất nắm thành nắm đấm, tổng giám đốc còn chưa lên tiếng, ta tại sao phải thay thế chuyện?

      Thế nhưng, người phụ nữ thông minh bao giờ biểu chút khác thường nào ra ngoài, bưng cà phê vào. Khom người, đem cà phê đặt lên bàn "Tổng giám đốc, cà phê của ngài."

      Cảnh xuân lộ ra ngoài, khe rãnh sâu hoàn toàn đập vào mắt , Phác Cận Huệ còn đắc ý kéo kéo quần áo, mới đứng lên.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      [Hồi 2 - Chương 70] Trả thù 1


      Editor: Phong Nhi



      Thế nhưng, người phụ nữ thông minh bao giờ biểu chút khác thường nào ra ngoài, bưng cà phê vào. Khom người, đem cà phê đặt lên bàn "Tổng giám đốc, cà phê của ngài."

      Cảnh xuân lộ ra ngoài, khe rãnh sâu hoàn toàn đập vào mắt , Phác Cận Huệ còn đắc ý kéo kéo quần áo, mới đứng lên.

      Người đàn ông chút biểu tình bưng cà phê lên, mới vừa uống vào miệng, liền bị tiếng kêu kinh ngạc của nhóc trong ngực làm cho giật mình, toàn bộ cà phê đều bị phun trở lại trong cốc.

      "A. . ."

      "Làm sao vậy?" Người đàn ông mang theo ánh mắt lo lắng.

      "Ừm. . . có gì, chính là. . . Em ngửi thấy cà phê thơm quá, em cũng muốn uống." Hạ Du Huyên oan ức nhìn Lãnh Liệt Hàn.

      " nghe thấy sao? Còn mau ." Lãnh Liệt Hàn lần thứ hai trầm mặt, mang chút tức giận .

      "Vâng, vâng, tổng giám đốc, tôi ngay đây." Phác Cận Huệ lập tức chạy ra ngoài. Đóng cửa lại, cam lòng giẫm giẫm giày cao gót xuống nền mấy cái.

      "Chết tiệt Hạ Du Huyên, chờ xem, tôi nhất định phải đem kéo xuống, mạnh mẽ dằn vặt."

      --- ---------

      "Hàn, còn mau uống chút? Đây chính là cà phê do xinh đẹp pha cho nha." Lãnh Liệt Hàn nhìn nhóc xinh đẹp trước mắt, biết vừa phun ra ngoài, còn muốn uống vào?

      "Nhóc con." Lãnh Liệt Hàn khẽ cười thành tiếng.

      Hạ Du Huyên để ý tới , chơi đùa ngón tay của chính mình. Lãnh Liệt Hàn thả cốc cà phê xuống, nắm lấy bàn tay nhắn của ngắm nghía "Giận rồi?"

      "Nào dám a, tổng giám đốc hoàn mỹ như vậy, nhóc con bé như em làm sao dám tức giận?" ràng là mùi vị chua chua.

      Lãnh Liệt Hàn tâm tình rất tốt, bàn tay to lớn ôm lấy eo của "Nhóc con, đối với ta chưa từng có tình cảm gì."

      "Hừ, đúng vậy, có cảm tình. Vừa rồi còn liên tục nhìn chằm chằm vào bộ ngực của người ta đấy." Hạ Du Huyên mím môi lại.

      Lãnh Liệt Hàn trong nháy mắt hôn lên, bàn tay to lớn thăm dò vào bên trong Hạ Du Huyên, cách nội y xoa nắn, thanh khiêu gợi "Bảo bối, chỉ động tình với mình em."

      Hạ Du Huyên lần thứ hai đẩy ra, dáng vẻ kiều mị khiến người ta nhịn được mạnh mẽ thương phen "Hàn, được, lát nữa có người vào đấy.”

      xong, cửa lần thứ hai vang lên, Phác Cận Huệ trực tiếp mở cửa vào "Hạ tiểu thư, cà phê của ."

      Hạ Du Huyên hài lòng nhảy lên, tiếp nhận cà phê, ngửi cái "Oa, đây chính là cà phê sao? Thơm quá, Hàn, em chưa có uống qua."

      " sao? Vậy Hạ tiểu thư phải cố gắng thưởng thức rồi." Phác Cận Huệ ánh mắt lóe lên vẻ khinh bỉ.

      Hạ Du Huyên gật gù, nhanh chóng uống hớp "Phụt. ." Thế nhưng toàn bộ lại bị phun về phía Phác Cận Huệ.

      "A. . . , . ." Phác Cận Huệ thể tiếp tục duy trì hình tượng thục nữ, cả người run rẩy, nhìn vào ngực lớn đầy vết bẩn.

      Kẻ cầm đầu còn bày ra bộ mặt vô tội nhìn về phía Lãnh Liệt Hàn "Hàn, em, em phải cố ý. . . ."

      Lãnh Liệt Hàn cong môi "Thư ký Phác, trước tiên đổi bộ quần áo khác ."

      "Vâng, tổng giám đốc." Phác Cận Huệ mang theo vẻ mặt tức giận ra ngoài.

      Hạ Du Huyên chạy về phía Lãnh Liệt Hàn, ngồi lên đùi "Hàn, biết em phải cố ý."

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      [Hồi 2 - Chương 71] Trả thù 2


      Editor: An bà bà




      Lãnh Liệt Hàn nhếch môi "Thư ký Phác, trước tiên đổi bộ quần áo khác ."

      "Vâng, tổng giám đốc." Phác Cận Huệ mang theo vẻ mặt tức giận ra ngoài.

      Hạ Du Huyên chạy về phía Lãnh Liệt Hàn, ngồi lên đùi "Hàn, biết em phải cố ý."

      "Ừm, bảo bối phải cố ý, vậy bây giờ chơi đủ chưa?" Lãnh Liệt Hàn nhíu mày, khẽ mổ xuống cổ Hạ Du Huyên.

      "Ha ha ha, lại bị nhìn ra rồi, thế nhưng em vẫn muốn chơi tiếp?" Hạ Du Huyên cười 'khanh khách' ra tiếng.

      "E hèm? Bảo bối, như thế nào? là thảm khi phải tiểu bại hoại như em." Lãnh Liệt Hàn hơi hơi thở dốc, tựa vào cổ Hạ Du Huyên, ngàng gặm cắn.

      "Ha ha. . ."

      "Hàn, đừng đùa nữa, phải sắp họp sao?" Hạ Du Huyên mở to đôi mắt hồng tím, nhìn vào người đàn ông.

      "Ừm." Người đàn ông nhàng đáp tiếng, rồi ôm ra ngoài.

      Đúng lúc Phác Cận Huệ thay xong quần áo tới, lửa giận trong lòng giảm xuống ít "Tổng giám đốc, đến giờ họp rồi."

      Lãnh Liệt Hàn trả lời, tiếp tục về phía trước, Hạ Du Huyên nhìn theo Phác Cận Huệ ở phía sau, ngọt ngào "Chị, vóc người của chị là đẹp a."

      Phác Cận Huệ nhếch môi, được người khác khen ngợi đương nhiên là rất vui "Ha ha, Hạ tiểu thư biết chuyện."

      "Hở? có a, em chỉ là vừa vặn nhìn thấy khi chị bị cà phê bắn vào mà cúi người xuống, chỗ đó lộ ra hết, là lớn a."

      câu giống như vô cùng ngây thơ đó, lại nhất thời khiến cho các đồng nghiệp xung quanh nổi lên bàn luận xôn xao.

      Sắc mặt Phác Cận Huệ tái nhợt, Hạ Du Huyên tiếp tục , giống như rất tủi thân "Hài, nếu như em biết phẫu thuật thẩm mỹ nay phát triển như vậy, lúc trước em cần bồi bổ nhiều đu đủ như vậy."

      Lãnh Liệt Hàn cười xấu xa đến gần bên tai Hạ Du Huyên " sao?"

      Sắc mặt Phác Cận Huệ càng thêm tái nhợt. Mọi người xung quanh từ ánh mắt hâm mộ đố kỵ, lại biến thành khinh thường sâu sắc.

      Phác Cận Huệ gì, cúi đầu, làm cho người ta thấy biểu tình lúc này của ta.

      Trong phòng hội nghị

      Các vị quản lý cấp cao đều ngồi xuống, chỉ còn đợi duy nhất vị đại nhân vật đến. Nhìn thấy Lãnh Liệt Hàn xuất , sắc mặt của tất cả mọi người đều trở nên nghiêm túc.

      Nhưng khi nhìn thấy trong lòng người đàn ông, mọi người đều vô cùng kinh ngạc. Phải biết rằng, hội nghị lần này rất quan trọng và vô cùng bí mật a.

      Hạ Du Huyên cũng đùa giỡn nữa, ôm lấy máy tính của Lãnh Liệt Hàn, thu người lại ngồi ghế sofa chơi điện tử.

      Lúc này, Phác Cận Huệ đè nén cơn giận xuống, vào trong, biểu tình mặt được thay bằng thành thục chuyên nghiệp.

      Đứng trước màn hình lớn "Chào mọi người, tôi là Phác Cận Huệ, hội nghị lần này do tôi chủ trì, tiếp theo để tôi giải thích cho mọi người chút."

      Rút ra cây gậy màu trắng bạc chỉ vào số liệu màn hình lớn, thể , Phác Cận Huệ quả là người phụ nữ có năng lực.

      Thế nhưng. . . Hội nghĩ diễn ra còn chưa tới năm phút, đèn đỏ báo động vang lên.

      Ngoại trừ Lãnh Liệt Hàn và nhóc co người ngồi ghế sofa ra, tất cả mọi người đều sửng sốt đứng dậy, phải biết rằng, hội nghị lần này quan trọng như thế nào, nếu như bị lộ ra ngoài, công ty có thể phải tổn thất đến hơn tỷ.

      Bảo vệ xông vào "Tổng giám đốc, xong rồi, hệ thống giám sát tối đen, khởi động lại được nữa."

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      [Hồi 2 - Chương 72] Nhóc con, đến cũng dám lừa gạt sao?


      Editor: An bà bà




      Thế nhưng. . . Hội nghĩ diễn ra còn chưa tới năm phút, đèn đỏ báo động vang lên.

      Ngoại trừ Lãnh Liệt Hàn và nhóc co người ngồi ghế sofa ra, tất cả mọi người đều sửng sốt đứng dậy, phải biết rằng, hội nghị lần này quan trọng như thế nào, nếu như bị lộ ra ngoài, công ty có thể phải tổn thất đến hơn tỷ.

      Bảo vệ xông vào "Tổng giám đốc, xong rồi, hệ thống giám sát tối đen, khởi động lại được nữa."

      "Chuyện gì xảy ra? Tại sao có thể như vậy?" Phác Cận Huệ cũng bị rối loạn, gõ gõ bàn phím, nhưng làm thế nào cũng có tín hiệu.

      Lúc này, đôi chân thon dài của người đàn ông bước xuống, đến trước ghế sofa, dụ dỗ "Bảo bối, em tới thử xem sao?"

      Hạ Du Huyên ngước mắt lên nhìn, đứng dậy, đến phía trước màn hình, ngón tay thon dài thần tốc gõ bàn phím. đến phút, toàn bộ hệ thống khôi phục lại bình thường.

      Tất cả mọi người đều tỏ ra vô cùng kinh ngạc về khả năng của trước mặt. Thế nhưng vẻ mặt Phác Cận Huệ vẫn lúng túng xấu hổ như trước, hơn nữa lại càng cam lòng.

      "Tổng giám đốc, vừa mới tra ra được, là do viruts độc từ. . . từ. . . " người bảo vệ khác vào, dè dặt nhìn thoáng qua Phác Cận Huệ.

      "Là người nào? Rốt cuộc là ai?" Các vị quản lý cấp cao bắt đầu hô to.

      "Là, là xuất phát từ máy tính của thư ký Phác." Tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía Phác Cận Huệ, lúc này, ta hết sức kinh ngạc.

      ", phải tôi, phải tôi. Tổng giám đốc. . ." Phác Cận Huệ ra sức khoát khoát cánh tay.

      "Cái gì? Thư ký mới tới lại dám cả gan tiết lộ bí mật?"

      "Đúng vậy, tổng giám đốc, tôi nghĩ chuyện này nên báo cảnh sát."

      "Bảo bối, em nghĩ nên xử trí như thế nào?" Thế nhưng lúc này Lãnh Liệt Hàn lại trưng cầu ý kiến của Hạ Du Huyên.

      "Hàn, em nghĩ nhất thiết phải báo cảnh sát, để cho ấy thu xếp lại đồ đạc là được rồi." Hạ Du Huyên bày ra gương mặt đành lòng.

      Người đàn ông nhếch môi, ôm lấy Hạ Du Huyên "Ừm, làm theo lời bảo bối. Thanh Long, Ngân Long ở lại."

      "Vâng, Boss." Thanh Long, Ngân Long đồng thời đáp lại.

      Bên trong xe thể thao

      Lãnh Liệt Hàn nhìn bảo bối trong ngực "Nhóc con, em có biết chỉ chút xíu thông tin vừa rồi bị lộ ra, tổn thất bao nhiêu ?"

      "Chậc, mới tỷ ba thôi mà, tổng giám đốc vì con số như vậy mà tính toán với người nghèo như em đó chứ." Hạ Du Huyên ủy khuất chớp chớp hai mắt.

      "Nhóc con." Người đàn ông nhếch môi, hung hăng hôn lên.

      Hồi lâu sau, người đàn ông mới rời khỏi cái miệng nhắn ngọt ngào kia. Hạ Du Huyên cẩn thận quan sát sắc mặt người đàn ông.

      "Hàn, em có làm tổn thất chút tiền nào của công ty a, đó, đấy chỉ là thủ che mắt mà thôi." Hạ Du Huyên vẫn sợ người đàn ông tức giận, cấp tốc giải thích.

      "Nhóc con, ngay cả em cũng dám gạt rồi hả? Hử?" Lãnh Liệt Hàn lại cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng.

      " còn biết, bảo bối nhà là cao thủ máy tính hay sao?"

      " tính là cao thủ, thế nhưng từ chiếc máy tính mà thâm nhập vào chiếc máy tính khác rất đơn giản. thử nghĩ xem, máy tính của và máy tính của Phác Cận Huệ được kết nối với nhau, vì vậy để gửi đến chút thứ linh tinh vào đó là rất dễ dàng nha." Hạ Du Huyên .

      "Tiểu bại hoại thông minh." Lãnh Liệt Hàn sủng nịnh cười, cọ cọ lên chiếc mũi cao thẳng của .

      "Vừa rồi , rằng thảm khi phải tiểu bại hoại như em. Vậy hối hận đó chứ?"

      " tinh." xong, lần nữa bá đạo hôn lên đôi môi đỏ mọng.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      [Hồi 2 – Chương 73] Gặp trai đẹp đường


      Editor: Phong Nhi


      đường phố phồn hoa náo nhiệt.

      Mộc Y Sương hưng phấn lôi kéo Hạ Du Huyên chạy tán loạn khắp nơi. Nếu như là bình thường, Hạ Du Huyên luôn luôn bị người đàn ông Lãnh Liệt Hàn kia bá đạo chiếm hữu, muốn liếc mắt nhìn ấy chút cũng được, cưng chiều đến muốn chết được.

      Hôm nay trong hắc đạo có hội nghị quan trọng, cho nên Lãnh Liệt Hàn mới phải tự mình dự họp.

      Vì vậy, Hạ Du Huyên hôm nay là thuộc về Mộc Y Sương .

      "Sương Sương, cậu rốt cuộc muốn lôi kéo mình chạy đâu?" Hạ Du Huyên bất đắc dĩ , ở phía trước vẫn chạy ngừng, giống như biết mệt là gì.

      "Ai nha, Huyên Huyên. Mình cho cậu biết nha, đợi lát nữa dẫn cậu đến chỗ này rất hay. Bên trong có rất nhiều chàng đẹp trai nha." Mộc Y Sương đúng là người mê trai trầm trọng.

      Hạ Du Huyên nâng chán, này từ bé đại háo sắc, cứ hễ nhìn thấy chàng đẹp trai nào liền ngay cả bản thân ấy tên là gì cũng biết.

      "Sương Sương, Đường Sâm nhà cậu cũng là đại soái ca a, tại sao nhìn ta?" Lãnh Liệt Hàn lại càng hoàn mỹ. Hạ Du Huyên cau mày, dừng bước, đứng tại chỗ.

      "Ai nha, cái đó giống. Đường Sâm nhìn chán rồi, soái cái P(cái mông) a? Còn có a, Lãnh Liệt Hàn nhà cậu cũng là chàng đẹp trai hiếm có, có điều ai dám nhìn?" Mộc Y Sương ám muội nháy mắt với Hạ Du Huyên.

      Hạ Du Huyên xem thường nâng khóe miệng "Này, được rồi. thế giới nhiều chàng đẹp trai như vậy, cậu nhìn hết đâu. Lại , cậu còn có Đường Sâm a."

      Mộc Y Sương bĩu môi, lời nào.

      "A a a. . . Tránh ra, mau tránh ra. Sắp đâm vào rồi a." Từ phía xa xa có chiếc xe máy mất khống chế, lao đầu về phía Hạ Du Huyên.

      Đúng lúc sắp đâm vào, có sức lực mạnh mẽ kéo Hạ Du Huyên ra.

      "A." tiếng kêu rên.

      Hạ Du Huyên ngẩng đầu lên, là người đàn ông có mái tóc rối màu bạc rất chói mắt, khuôn mặt đẹp trai, thoạt nhìn ấm áp như ánh mặt trời. Con ngươi màu xanh đẹp đẽ nhiễm thêm chút đau đớn.

      "Ách. . , sao chứ." Hạ Du Huyên nhìn người đàn ông vài lần, cảm thấy người đàn ông này tuy rằng thể sánh bằng Lãnh Liệt Hàn, có điều, khí chất lại rất xuất chúng.

      "Ừm. . . có chuyện gì." Người đàn ông hồi phục nụ cười tươi tắn ấm áp, trả lời.

      "Huyên Huyên, cậu sao chứ." Mộc Y Sương căng thẳng kiểm tra khắp người Hạ Du Huyên.

      "Yên tâm, Sương Sương, mình sao. Ngược lại là chàng đẹp trai này mới có sao đó." đến chàng đẹp trai, Mộc Y Sương đột nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt lấp lánh toả sáng.

      " chàng đẹp trai, tên gì? Có muốn tôi. . . chúng tôi đưa bệnh viện?" Vẻ mặt Mộc Y Sương vô cùng hưng phấn, ràng người ta còn bị thương đấy.

      " cần, có chuyện gì." Người đàn ông cười cười, lịch từ chối.

      "Được rồi. Nhưng mà cứu Huyên Huyên. Coi như bệnh viện, nhưng tốt xấu gì cũng phải cho chúng tôi biết tên gì chứ, lưu lại số điện thoại, sau đó chúng tôi nhiệt tình báo đáp a." cho cùng, Mộc Y Sương chính là muốn phương thức liên lạc.

      xin thề, người đàn ông này tuyệt đối là người đẹp trai tiếp theo nhìn thấy sau Lãnh Liệt Hàn, Sở Thiên Ngạo và Đường Sâm. ta quá đẹp trai.

      “Hix. . . ” Người đàn ông nhìn vào vẻ mặt nhàn nhã lại mang theo chút xa cách của Hạ Du Huyên ở bên cạnh. Trong ánh mắt chợt lóe lên chút nghiền ngẫm rồi biến mất rất nhanh.

      [Hồi 2 – Chương 74] Hứng thú


      Editor: Phong Nhi



      xin thề, người đàn ông này tuyệt đối là người đẹp trai tiếp theo nhìn thấy sau Lãnh Liệt Hàn, Sở Thiên Ngạo và Đường Sâm. ta quá đẹp trai.

      “Hix. . . ” Người đàn ông nhìn vào vẻ mặt nhàn nhã lại mang theo chút xa cách của Hạ Du Huyên ở bên cạnh. Trong ánh mắt chợt lóe lên chút nghiền ngẫm rồi biến mất rất nhanh.

      "Ừm. . . Có thể…" Người đàn ông làm bộ chăm chú suy tư chút, rồi gật đầu .

      "Vậy nhanh lên chút, nhanh lên chút." xong, Mộc Y Sương vội lấy điện thoại di động ra, chuẩn bị bấm số. Hạ Du Huyên gì nhìn mê trai tới cực điểm này.

      "Tôi tên Liệt Diễm, mới du học nước ngoài về, làm bác sĩ thực tập cho bệnh viện Đệ Nhất." Liệt Diễm nhàn nhạt cười.

      "Bác sĩ?" Hạ Du Huyên cau mày. Người đàn ông này xem ra rất hòa nhã lịch . Có điều, nội tâm lại chôn dấu loại khí tức lãnh. Chỉ là rất khó phát , hoặc là ta cố tình dấu bản chất bên trong con người mình.

      "Tiểu thư hình như có hoài nghi đối với tôi?" Độ cong khóe miệng Liệt Diễm càng lúc càng lớn. hổ là của Lãnh đại đương gia, lại có thể lộ ra chút khí thế vương giả. Con mà cũng có khí thế vương giả, đúng là hiếm thấy.

      " có, chỉ là có chút nghi hoặc. Tôi cảm thấy là. . . Cảnh sát đấy." Hạ Du Huyên có ngụ ý .

      "Ai? Tôi cũng cảm thấy tiên sinh Liệt Diễm nên làm cảnh sát, vô hình chung để lộ ra loại khí phách." Mộc Y Sương gật đầu, cười .

      "Ồ? Vậy sao? Nhưng mà thể chất của tôi hơi kém, thích hợp làm cảnh sát, thể làm gì khác hơn là làm bác sĩ, vì suy nghĩ cho sức khỏe của mình, cũng vì sức khỏe của người khác." Liệt Diễm giải thích, còn cố ý ho khan hai tiếng.

      "Ồ. . Vậy là chúng tôi hiểu lầm rồi." Hạ Du Huyên xong, điện thoại di động liền vang lên.

      Nhìn thấy tên người gọi đến, nhếch miệng cười tiếng "Chúng tôi có chút việc, xin trước. Khi nào có cơ hội nhất định báo đáp tiên sinh Liệt Diễm."

      xong, lôi kéo Mộc Y Sương rời khỏi phố lớn.

      Liệt Diễm nhìn theo bóng lưng Hạ Du Huyên rời , nhếch miệng cười lãnh " này thú vị. Vẫn là đầu tiên làm mình nổi lên hứng thú."

      --- ------ --- ----

      Biệt thự gần biển

      Lãnh Liệt Hàn và Đường Sâm từ sớm ngồi sofa trong phòng khách chờ đợi hai . Ngân Long và Thanh Long vẫn đứng bên cạnh như cũ.

      Hạ Du Huyên lôi kéo Mộc Y Sương bước vào, đến trước mặt hai người.

      Lãnh Liệt Hàn lười biếng ngẩng đầu lên, quét mắt nhìn Hạ Du Huyên từ xuống dưới lượt, cuối cùng ánh mắt dừng lại vị trí hai nắm tay nhau, ánh mắt lạnh lẽo.

      Đường Sâm nhanh chóng đứng dậy, tách tay hai người ra, quay về phía Lãnh Liệt Hàn "Hàn, Huyên Huyên. Lão gia nhà tôi muốn gặp nhà tôi , tôi trước đây."

      Lãnh Liệt Hàn nhìn chằm chằm về phía Đường Sâm, giống như rằng, cậu mà đem móng vuốt của nhà cậu tách ra khỏi bàn tay bảo bối nhà tôi chậm chút nữa thôi, tôi sai người chặt đứt tay ta.

      Đường Sâm lôi kéo Mộc Y Sương nhanh chóng rời . Ngân Long cùng Thanh Long cũng thức thời rời , bằng , nếu như làm phiền Lãnh đại đương gia, biết đương gia đem bọn họ phân phó đến nơi nào ‘Bảo vệ môi trường’.

      Lãnh Liệt Hàn cong cong khóe môi "Lại đây."

      Hạ Du Huyên ngoan ngoãn đến, còn chưa kịp ngồi xuống, bị luồng sức mạnh kéo xuống. Cái mông an vị đùi Lãnh Liệt Hàn.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :