1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nữ Vương Hắc Đạo: Ông Xã Chớ Làm Loạn - Dực Yêu (c242)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 112


      Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Lãnh Tâm Nhiên trực tiếp đến trước mặt nam sinh kia, dùng tay vỗ vai đối phương: "Vấtvả rồi!"

      Mấy chữ này, tuy đơn giản, nhưng dưới trường hợp này lại tượng trưng cho hàm nghĩa khác.

      Nam sinh kia liền cảm động đến nước mắt lưngtròng, vội vàng đáp lại: "Đây là chuyện tôi phảilàm. Nếu còn tiếp tục để tên quỷ kia vụ nhụcmà có bất kỳ phản ứngnòa, vậy căn bản xứng mình là người Trung Hoa."

      Thanh của nam sinh kia rất lớn, cộng thêmhành động bình thường của bọn họ, cho nên tại Lãnh Tâm Nhiên và nam sinh kia, sớm trở thành mục tiêu chú ý của mọi người.

      Lãnh Tâm Nhiên nhìn bốn phía chung quanh, thấy phần lớn mọi người vẫn bày ra vẻmặt mờ mịt, hiển nhiên là tình huốnghiện tại. Ừ cái tên Tiểu Thứ Lang kia dám đến chuyện này ngay địa bàn của bọn họ, lửa giận tựa như gió thổi, hừng hực dâng lên.

      thẳng mạch đến chỗ người đài, sau đó mắt đầu dùng giọng điệu lưu loát mộttràng dài.

      Những sinh viên Yến Đại căn bản hiểucô cái gì, nhưng Tiểu Thứ Lang, phiêndịch viên và Đông Phương Di lại vô cùng kinhngạc. Đặc biệt là Tiểu Thứ Lang còn cầmbài giảng tay, chấn kinh đến mức khôngbiết dùng từ ngữ nào để hình dung tâm trạng lúc này của mình rồi!

      Nữ sinh Trung Hoa này, lại bài diễn thuyết vừa rồi của ?

      Bài diễn thuyết của vẫn chưa kết thúc,nhưng cũng bắt đầu ít nhất 15 phút rồi. Chỉ nghe lần lại có thể lặp lại bài diễn thuyếttrong 15 phút sót chữ, trí nhớ này kinh người đến mức nào chứ?

      Lúc trước Đông Phương Di vẫn chưa quá chú ý đến Lãnh Tâm Nhiên. Dù sao, trong mắt ,Lãnh Tâm Nhiên chỉ là đứa đàn em thíchgây náo loạn mà thôi. Nhưng mà tại, khinhìn thấy dùng tiếng N vô cùng thuần thụcđể lặp lại bài diễn thuyết của Tiểu Thứ Lang,trong lòng lại dâng lên xúc động lớn.

      Tuy người có thể nghe hiểu được tiếng N rất ít,nhưng mà, có lẽ là bị khí thế cường đại như nữ vương của Lãnh Tâm Nhiên áp đảo, vậy nênkhông có ai mở miệng cắt ngang bài diễn thuyết của Lãnh Tâm Nhiên.

      rất nhanh, có những khoảng tạmdừng giống Tiểu Thứ Lang. Mà thanh còn cực kỳ nhạt nhẽo, giống như hôm nay thờitiết rất tốt. Chỉ trong mấy phút ngắn ngủi, lặp lại lần toàn bộ bài diễn thuyết vừa rồicủa Tiểu Thứ Lang.

      "Tôi biết vừa rồi có rất nhiều người nghe hiểu những lời tôi là có ý gì. Rất đơn giản,tôi chỉ là lặp lại lần nội dung của bài diễnthuyết vừa rồi thôi. Ở đây, tôi đặc biệt cảm ơn vị phiên dịch viên thông minh kia. ta dùng những câu rất uyển chuyển để biểu đạt lại ý tứ của đối phương, nhưng mà, những lờinày lại phải ý tứ mà muốn . Ý của đoạn diễn thuyết vừa rồi là....."

      Ngay khi Đông Phương Di còn chưa kịp cản lại, Lãnh Tâm Nhiên dùng tiếng Hoa bắt đầuphiên dịch lại đoạn diễn thuyết vừa rồi. dịchthẳng toàn bộ, dùng bất kỳ câu uyểnchuyển nào. Thanh của tuy lớn, nhưng lại nhấn mạnh từng chữ rất ràng, lực xuyên thấu cực mạnh, cơ bản là tất cả mọingười trong Đại Lễ Đường đều có thể nghe lời của .

      Theo thanh của , các sinh viên Yến Đại vốn cả đầu nghi hoặc đều phẫn nộ rồi. Có vài nam sinh còn tức giận đến mức trực tiếp đứng lên ghế, nắm chặt quả đấm nghiến răng nghiếnlợi mắng. Ngay cả những nữ sinh bình thườngluôn bày ra bộ dáng ôn nhu cũng đỏ bừng cả mặt, căm tức đám sinh viên nước N, hận khôngthể ăn tươi nuốt sống.

      Lúc nghe tới đoạn Lãnh Tâm Nhiên tên quỷ kia châm chọc bóng đá Trung Hoa, nhiệt huyếtcủa những sinh viên này lại càng kích động kiềm chế được mở miệng mắng.

      "Tao nhổ vào, cho mặt mũi mà còn lên mặt, cư nhiên dám ở địa bàn của ông đây màgiương oai à?"

      "Cũng nhìn lại cái dáng tàn phế 1m6 của chính mình , cư nhiên còn dám ở đây bâynói bạ, biết xấu hổ!"

      Các nam sinh mắng người so với người còn đặc sắc hơn. Ngay cả những nữ sinh cũng giọng thào: " biết xấu hổ, ngườiquái dị, thằng lùn...." gì gì đó.

      May mà mọi người kích động kích động,nhưng vẫn còn giữ được lý trí. Nguyên nhân chủ yếu là, những sinh viên tham gia đại hội nàyđa phần đều là từ năm hai trở nên, chủ yếu lànăm ba và năm tư, cơ bản gần như khôngcó sinh viên năm nhất.

      Mặc dù mọi người đều phẫn nộ, nhưng khi nhìn thấy còn có rất nhiều lãnh đạo ở đây, cũng chỉ dám mở miệng mắng cho hả giận, dámthật làm gì đó. Quan trọng nhất là, tạitất cả cán bộ trong hội sinh viên đều ở đây. Nếubây giờ mà bị hội sinh viên để mắt tới, vậy tuyệt đối là bi kịch rồi!

      hưng mà, bọn họ sợ hội sinh viên và lãnh đạotrường, có nghĩa là tất cả mọi người đều sợ. Ít nhất, Lãnh Tâm Nhiên sợ! căn bản thèm để những người xem trọng thể diện quốc gia vào trong mắt. Cho dù bọn họ là những kẻ mạnh khống chế cả trườnghọc thế nào? Thân là người Trung Hoa lại để cho người ta tùy ý vũ nhục đất nước mình,người như vậy, căn bản xứng làm người Trung Hoa!

      "Vốn là, tôi rất vinh hạnh khi được tham gia hộitrao đổi này. Nhưng mà tại, tôi lại hối hận khi đến đây. Trao đổi trao đổi, ý là trao đổi màthôi. Nếu là tới để nghe người khác vũ nhục đất nước mình, vậy , tôi thà đến. Là người Trung Hoa bình tường, mặt tôi còn chưadày đến nỗi để người khác đến trước cửa mắngmà còn tự mình mở rộng cửa để cho mắngđược tận hứng. Cho nên, những lời Tiểu Thứ Lang có ý gì, thái độ của tôi rất đơn giản!Hội trao đổi như vậy, tôi hiếm lạ, thamgia chỉ làm bẩn lỗ tai của tôi thôi!"

      xong, để ý đến sắc mặt vừa xanh vừa trắng của những lãnh đạo trường, trực tiếp xoay người rời .

      Nếu Lãnh Tâm Nhiên có động tác, vậy Triệu Nghị và Lăng Vũ tự nhiên cũng theo cùng. Ba người trước sau, cứ như vậy ngang nhiên bước ra khỏi cửa trước mặt mọingười.

      Những sinh viên này bị khí thế cường đại của Lãnh Tâm Nhiên áp bách, đều tự động tránh ra hai bên, như là đưa tiễn hùng nhìn theo ba người Lãnh Tâm Nhiên rời khỏi.

      "Ôi mẹ nó, quá xinh đẹp rồi!"

      "Trời ạ, nữ sinh cư nhiên lại có thể quyếtđoán như vậy. Nếu chúng ta là đàn ông mà còndo dự vậy đáng bị cắt tiểu JJ!"

      nam sinh râu quai nón cười hì hì . Sau đó cũng về phía cửa: "Nữ thần ơi, đợi tôi với. Thu nhận tôi !" Phía sau ta, đám namsinh tru lên: "Thần tượng" rồi cũng hướng vềphía cửa mà .

      Lúc sinh viên nóng máu cũng là lúc dễ bị kíchđộng nhất! Nếu để bọn họ là người hi sinh đầutiên còn có chút khó khăn, nhưng nếu để bọn họ làm người thứ hai , tuyệt đối thành vấn đề!

      Mối thù sâu xa giữa Trung Hoa và nước N, đặcbiệt là đối với những sinh viên vừa kết thúc kỳ thi đại học học lâu, vẫn nhớ rất những năm kháng chiến tàn khốc thời cận đại kia, vô cùng hận thù đối với dã tâm của nước N!

      Nghe tên tiểu quỷ kia cư nhiên dám châm chọc quốc gia của bọn họ trước mặt bọn họ, chỉ cầnlà ngời có tâm đều chịu nổi! Kết quảlà, có người thứ nhất liền có người thứ hai, có người thứ hai liền có người thứ ba, giống như bài tháp vậy, lá làm ngã tất cả, rất nhanh,tất cả sinh viên Yến Đại đều bước ra khỏi cửa, căn bản mặc kệ tại tiến hành hội traođổi sinh viên viên giữa Trung Hoa và nước N!

      Hội trao đổi? Hội trao đổi vứt !

      Có hội trao đổi nào vừa bắt đầu châm chọcquốc gia đối phương để làm nền tôn vinh quốcgia mình chứ? Có hội trao đổi nào ngay từ đầu đánh vào khuyết điểm của đối phương chứ?

      Bóng đá nam, đó là nỗi đau vĩnh viễn trong lòng người Trung Hoa. Việc xấu trong nhà truyền ra ngoài, cho dù truyền ra ngoài, cũngtuyệt đối thể nhắc đến trước mặt đương , đây là lễ phép cơ bản nhất.

      Con thỏ nóng lên còn có thể cắn người mà! Bọnhọ cũng thể độ lượng đến nỗi có thể ngồi nghe tiếp!

      tới vài phút, Đại Lễ Đường to như vậychủ chỉ còn lại lẻ loi mấy chục người, trong đóhơn phân nửa là hội sinh viên của Yến Đại và những sinh viên đại biểu của nước N.

      Tiểu Thứ Lang hiểu tiếng Hoa. phải bởi vì ngu dốt học đuọc, mà là muốn học. vẫn xem quốc giacủa mình là vua châu Á, cảm thấy học ngôn ngữ của quốc gia yếu hơn mình là hành vi vũ nhục bản thân. Cho nên, biết rất nhiều ngôn ngữ, tiếng , tiếng Pháp, tiếng Đức, chỉ có tiếng Hoa.

      Cho nên, căn bản biết nãy giờ xảy ra chuyện gì.

      chỉ biết đột nhiên xuất nữ sinh Trung Hoa tệ, thuật lại từ đầu đến cuối nội dung diễn thuyết của . Còn sau đó xảyra chuyện gì, hoàn toàn biết rồi.

      Đợi đến khi hồi phục tinh thần lại, Đại LễĐường vốn chật ních người đến nỗi có thể giăng lưới bắt chim lại chỉ còn lưa thưa vài gương mặtquen thuộc. Nhìn những cái ghế trống bên dưới, Tiểu Thứ Lang bị chấn kinh rồi, dùng loại giọng điệu cực kỳ kinh ngạc hỏi tới cùng xảy ra chuyện gì.

      Phiên dịch viên xoa mồ hôi lạnh tay, khôngphải phải giải thích tình hình lúc này thế nào.

      chỉ có , mấy lãnh đạo Yến Đại đều bịchấn kinh chỗ. Bọn họ vẫn là lần đầu tiên nhìnt hấy sinh viên làm càn như vậy, Yến Đại tuy có vẻ tự do, nhưng cũng tự do đếnmức này. Đây căn bản phải tự do, mà làcuồng vọng kiêng nể gì!

      Bí thư đoàn ủy phụ trách sinh viên là ngườiđàn ông gần năm mươi tuổi, mập mạp hói đầu là đặc trưng cơ bản của những người đàn ôngtrong độ tuổi này. Chỉ là mấy sợi tóc trán ông ta cũng sắp dựng hết lên rồi, mặt vừa cầm khăn lau mồ hôi lạnh tay, bên giậngiữa mắng Đông Phương Di.

      "Nữ sinh vừa rồi là ai? Chuyện lần này là thếnào? Bạn học Đông Phương Di, tôi nghĩ tôi đãnói với em rất tầm quan trọng của hoạt độnglần này. Nhưng em xem tình huống tại đãbiến thành cái dạng gì rồi? Chẳng qua chỉ là người ác ý công kích, cư nhiên lại xuất hiệntình huống tất cả sinh viên đều rời khỏi! Chuyện này tuyệt đối đơn giản, khẳng định là có người cố ý gây rối, hoặc là mưucủa người nào đó. Chuyện này, em phải điều trarõ ràng cho tôi!"

      Tuy miệng ông ta vô cùng phẫn nộ, kỳ trong lòng cũng gấp đến độ sắp ứa mồ hôi rồi.Ông ta cũng biết chút tiếng N, nghe ra ý tốt trong lời của tên Tiểu Thứ Lang này, nhưng vậy phải làm sao chứ? Trung Hoa phải có câu "Nhịn lúc trời yên biển lặng" sao? Chỉ cần nhẫn nhịn mộtkhoảng thời gian phải là có chuyện gì rồi sao? Cứ muốn gây sức ép, tạicó tốt được ?

      Vốn là quan hệ giữa hai nước rất căng thẳng, tại ngay trong thời khắc mấu chốt lại xảy ra chuyện này, nếu như bị số người có ý xấu cố ý truyền ra ngoài, trở thành chuyệnlớn đó!

      Đăc biệt, nếu đám người Tiểu Thứ Lang nàybáo cáo chuyện này với nước N, sau đó bị nướcN xem đây là cớ để phá hoại hiệp nghị hảo hữugiữa Trung Hoa và nước N, vậy ....

      Càng nghĩ càng thấy khẩn trương, bí thư đoànủy vừa lau mồ hôi lạnh vừa nhắc nhở Đông Phương Di làm chuyện này chuyện kia.

      "Người kia em biết."

      Sắc mặt Đông Phương Di cũng tốt. là thiên kiêu chi nữ, từ tới lớn có ai dùng giọng điệu chỉ trích như thế để với .Tuy người trước mắt này là lãnh đạo, nhưng vẫn thấy rất phẫn nộ. Chẳng qua, có thểphân ra được ràng chủ yếu và thứ yếu, hiệntại phải là lúc để truy cứu những việcnhỏ này, quan trọng nhất là phải trấn an cảm xúc của những sinh viên nước N này, khiến cho hội trao đổi có thể tiếp tục tiến hành như bìnhthường.
      Chương 113:



      Nhưng khi Bí thư Đoàn ủy hỏi tên người đó Đông Phương Di lại dời đề tài. cực kỳ tức giận khi Lãnh Tâm Nhiên làm chuyện này. Mặcdù trước kia cũng đem Lãnh TâmNhiên để trong mắt, nhưng hôm nay, ấy lại khiến khiếp sợ vô cùng.

      phải bởi vì ấy lưu loát tiếng N,như những người trong gia tộc , hiểu biết vài ngoại ngữ là chuyện bình thường, thậm chíđó là kỹ năng căn bản hạng nhất. Khiến phảiđề cao cẩn thận, chính là màn trình bày củaLãnh Tâm Nhiên: khả năng lãnh đạo, kích động quần chúng cùng trí nhớ kinh người.

      khẳng định, tuyệt đối Lãnh Tâm Nhiên chưatừng thấy qua bản thuyết trình của Thượng Dã Tiểu Thứ Lang. lại có thể lại toàn bộ bài thuyết trình của , hề chuẩn bị trướcmà chỉ nghe qua lần.


      cần chứng cứ, đó là trực giác!

      Trực giác của nữ nhân so với chứng cứ cònchân thực hơn!

      Mặc dù chưa đem Lãnh Tâm Nhiên để trongmắt, nhưng trong lòng nổi lên đề phòng. Ítnhất, tại nhìn Lãnh Tâm Nhiên bằng con mắt nhìn sinh viên nămnhất bình thường nữa rồi. Lẽ nào, Hàn ca caphát ra trí nhớ kinh người này của ấy mới nổi lên hứng thú?

      Nghĩ tới đây, ánh mắt Đông Phương Di lóe lên.Nhưng rất nhanh lại khôi phục bình thường, ai thấy được cũng chỉ cho là mình xuất ảo giác.

      Bên này rối loạn, bên kia lại mừng rỡ thong dong!

      Vừa ra khỏi Đại Lễ Đường, Triệu Nghị liền trựctiếp bám chặt vào người Lăng Vũ. Lúc trước vẫn giả bộ trấn định, bây giờ nhớ lại chân liềnmềm nhũn!

      Triệu Nghị phải người lỗ mãng, rất dễnhận thấy, từ thiên phú kinh người về máy tínhcó thể thấy được, thiên tài! Chính vì là thiên tài, nên mới biết lần giao lưunày trọng yếu bao nhiêu. Mà ngay vừa rồi, bọnhọ đại náo trận hội giao lưu rất trọng yếu, hơn nữa còn lôi kéo tập thể cùng rời !

      Điều này " quá điên cuồng!”

      thể Triệu Nghị là người nhátgan, người từ F ban ra người nàonhát gan. Hoặc là , bên cạnh Lãnh Tâm Thiên tên nhát gan. Mà trong ban F, trừ Dung Thiếu Tuyệt, là người thân cậnvới Lãnh Tâm Nhiên nhất, vật hợp theoloài, người chia theo nhóm, rất dễ nhận thấy, có số điểm rất giống Lãnh Tâm Nhiên! Bất quá, loại cảm giác đứng trước đầu ngọn gió thoải mái!

      Khôi phục nhịp tim nhảy loạn về tần số bình thường, Triệu Nghị cười nhìn Lãnh TâmNhiên: "Nữ vương, theo bên cạnh cậu, quá trâu!"

      Lãnh Tâm Nhiên quay đầu nhìn cửa lớn Đại Lễ Đường, người trong đó bắt đầu từng đoàn ra, hiển nhiên, học sinh Yến Đại lần này cực kỳ đoàn kết, tập thể rời chỗ! Nghĩ bộ dạng đắc ýkia của Tiểu Quỷ Tử, ánh mắt của xuất hồng quang lạnh lẽo:

      "Các cậu cứ phóng tay làm , có chuyện gì mình chịu trách nhiệm!"

      Vừa thấy mặt ra oai phủ đầu sao? Lãnh Tâm Nhiên cười lạnh, vậy để xem rốt cuộc ai mới là người hạ mã uy!

      Ngày đầu tiên hai nước giao lưu, tin tức tập thểsinh viên Yến Đại rời hội trường vẫn bị truyền ra ngoài.

      Nghĩ đến cũng hiểu được, dù sao số người thamdự lễ trao đổi sinh viên có trăm người,muốn khống chế tin tức cũng thể bịt miệng cả trăm người này được. Đương nhiên,theo tin tức lan rộng, có cái tên được thường xuyên nhắc tới. ai khác, chính làLãnh Tâm Nhiên!


      Sau khi video clip về kiện đấu với huấn luyên viên Giang Thượng ở đợt quân huấn lần trước, chuyện tình Lãnh Tâm Nhiên tức giận vạch trần bộ mặt Tiểu Quỷ Tử vũ nhục Hoa quốc khiến cho mọi người trong Yến Đạisinh ra quan tâm nồng đạm với sinh viên năm nhất này.

      Thậm chí, có người sau khi điểu tra, bọn họ lại phát , nữ sinh này, vậy mà từng ấu đảvới học trưởng năm ba Ngô Thụy; thậm chí cònđánh kẻ siêu cấp có tiền Phượng Lệ hệ vũ đạo.Ngạc nhiên là kết quả cả hai lần đó, đều là toàn thắng!

      sinh viên đại học năm nhất, cư nhiên tại thời điểm quân huấn chống lại huấn luyện viên,sau đó tháng sau khi khai giảng lại cùnghọc trưởng học tỷ sản sinh mâu thuẫn, cái này, khỏi cũng quá hung hãn?

      Hung hãn, nghé con mới sinh sợ hổ,đây là ấn tượng đầu tiên của rất nhiều người khi nghe đến cái tên Lãnh Tâm Nhiên.

      Nhưng những người tham dự hội giao lưu ngàyđó đều cực kỳ tôn sình và cảm kích Lãnh Tâm Nhiên. Bọn họ cũng đều biết, tại tình huống kia, khi lãnh đạo trường học và hội học sinh đềukhông có thái độ gì, cư nhiên lại dám đứng ratrực tiếp chống lại đại biếu nước N, đó là chuyện mà người có dũng khí siêu phàm chưachắc làm được!

      Huống hồ, nếu , đến bây giờ bọn họđều cũng chẳng hay biết gì, giống như người đần độn, tùy ý để Tiểu Quỷ Tử đốt mặt mũi!

      Nhưng mà, tình còn chưa kết thúc!

      Lần trao đổi vẫn tiếp tục, mấy chuyện khiêukhích và Tiểu Quỷ Tử vẫn còn ở đây! Bất quá, với mấy người Lãnh Tâm Nhiên mà ,chuyện Đoàn người Tiểu Quỷ Tử ở đây làchuyện tốt, đây tuyệt đối là cơ hội tuyệtvời để King quang minh chính đại xuất !

      "Tại sao có thể như vậy?"

      Vệ Kính Khải nhìn đống thi thể ngãxuống máy tính, khuôn mặt có thể coi là tuấn tú chảy ra mồ hôi lạnh. Bên cạnh , mấy nam sinh cũng đồng dạng chấn kinh, vẻ mặtkhông dám tin, cùng dạng với máy tính củaVệ Kính Khải, màn hình trước mặt bọn họ,cũng là mảnh thi thể ngã xuống!

      Toàn quân bị diệt!

      đội năm người, cư nhiên tới 10 phút toàn quân bị diệt!


      Điều này… điều này…

      Bản thân Vệ Kính Khải là người dùng máytính chuyên nghiệp, lại là xã trưởng xã đoànmáy tính, mặc kệ lý do lên được chức xãtrưởng này, nhưng cực kỳ hiển nhiên là có thực lực. Cũng là vì tự tin với thực lực của mình, mới có thể tự thân xuất mã tham gia lần đánh giá này. Nhưng chẳng hề nghĩ tới, cư nhiên chính mình lại thất bại thảm như vậy!


      Chênh lệch này. . . . . . là…


      Nhìn sắc mặt tái mét của mấy nam sinh đốidiện, mặt Thượng Dã Tiểu Thứ Lang lên nụ cười đắc ý. Tương phản với bọn họ, trênmáy tính của , đội hình năm người vẫn sứt mẻ đứng ở kia. Thậm chí tại kênh độingũ(*) còn còn dùng tiếng N chuyện.


      Lần này là chân chính so tài trong đợt traođổi sinh viên lần này! So đấu bằng trò chơi, phải đơn đả độc đấu, mà là đoàn đội chiến. Yến Đại cùng đoàn đại biểu bọn , mỗi bên năm người, lấy giới hạn giờ tiến hành PK.

      Đây là kế hoạch được bọn chuẩn bị tốt,mục đích là muốn cho người Hoa quốc biết, trình độ máy tính nước lớn của bọn , sớmvượt qua Hoa quốc!

      Sắc mặt Đông Phương Di cũng bắt đầu khócoi.

      Đây phải trận đấu cá nhân haymột tập thể. Điều này liên quan đến thể diệncủa Yến Đại, thậm chí là thể diện của cả Hoa quốc.

      Tuy bên ngoài tất cả mọi người đều trận đấuhữu nghị, nhưng kỳ trong lòng ai cũng đều biết , kết quả trận đấu này rất trọng yếu, liênquan trực tiếp đến thể diện quốc gia, chẳng lẽkhông trọng yếu sao?

      Nhưng tại. . . . . . .

      "Bọn ta thua!"

      Tuy muốn thừa nhận, nhưng tại trước mắt, Vệ Kính Khải chỉ có thể trắng mặt cúi đầu hữu khí vô lực .

      Nghe được lời phiên dịch, Thượng Dã TiểuThứ Lang lập tức nở nụ cười. Nụ cười đó rất đắc ý, vốn là người tùy ý và liều lĩnh, hiệntại phải ở quốc gia mình cũng hoàntoàn thu liễm.

      "Chỉ là trận đấu mà thôi, cần quá lo lắng. Dù sao, nghiên cứu máy tính, đại quốc chúng ta có vẻ dẫn đầu thế giới, quý quốc gần vài năm nay có vẻ mới coi trọng ngành này, cho nên cần quá để ý!"

      Thượng Dã Tiểu Tứ Lang tức tức oa oa nóimột tràng, nghe qua có vẻ khiêm tốn, nhưngmọi người ở đây phải kẻ, làm sao có thểkhông nghe ra khoe khoang đắc ý của ?Đặc biệt nhiều lần lặp lặp lại mối quan hệgiữa chuyện này với thể diện quốc gia, lại càngkhiến người ta phẫn nộ!

      Tuy tính tình Vệ Kính Khải được tốtlắm, nhưng như thế nào cũng là nam nhân,là nam nhân Hoa quốc! Làm nam nhân Hoa quốc, thể dễ dàng tha thứ cho loại khuất nhục này!

      Chuyện tình lần này, là tự đại! Nhưngthà thừa nhận chính mình thất bại, cũng nguyện ý thừa nhận trình độ máy tínhHoa quốc bằng nước N!

      "Đúng vậy, trình độ mấy người chúng ta mấy so với các người quả chênh lệch ít. Nhưng cái này cũng thể chứngminh rằng trình độ máy tính nước các người hơn nước chúng ta. Dù sao, mấy người chúng taở Yến Đại chỉ coi là có chút bản lĩnh, gì đếntất cả Hoa quốc!"

      rất thản nhiên, nhưng là trong lònglại nghẹn chết. vẫn luôn cực kỳ tự tin vớithực lực của chính mình. Tuy vừa rồi thua thảmnhư thế, năm người PK, chích chống đỡ khôngtới 10 phút bị đối phương giải quyết, nhưng điều này hề quá yếu, chỉ là đối phương quá mạnh thôi!

      Chuyện cá nhân là chuyện cá nhân, nếu chỉđánh giá theo cái này, thắng thua sao cả!Nhưng nếu chuyện này lại là đại diện quốcgia, xin lỗi, còn có tiện như thế!

      Tươi cười mặt Thượng Dã Tiểu Thứ Lang biến mất:

      "Mày cái gì?"

      Vệ Kính Khải theo bản năng ưỡn ngực, lúctrước còn có chút yên, nhưng khi xong lời này hối hận. Có lẽ, đây là làm chính xác nhất trong đời .

      Đương nhiên, chuyện xảy ra về sau cũng chứng minh quyết định này của là tuyệt đối chính xác ! Tuy có được lợi lộc gì, nhưng ít nhất thể diện quốc gia được bảo toàn !

      "Ta thừa nhận, thực lực mấy người bọn ta bằng các người. Nhưng điều này khônghề đại biểu Hoa Hạ quốc chúng ta yếu hơnnước các người. Liền ngay cả trường học chúngta, cao thủ cũng nhiều như mây. Căn cứ vào nguyên tắc hữu hảo tối thượng, nên mới do mấy người bọn ta làm đại biểu dự thi. Nếu các vị muốn chứng minh thực lực quốc gia chính mình, vậy trận này có bất luận ý nghĩa gì. Bởi vì, các vị là những người có thực lực cao, nhưng năm người bọn ta, lĩnh vực này lại vô cùng yếu. . ."

      Vì chèn ép đối phương, Vệ Kính Khải ápdụng toàn vẹn phương thức: “Đối địch, thươngtổn mình trước, đả thương người sau”

      Thượng Dã Tiểu Thứ Lang tức giận đến mặtmày vặn vẹo. Mấy đại biểu bên cạnh, nghe đếnlời này đều lộ ra biểu tình tức giận đầymình. đám tức tức oa oa điểu ngữ, nhưng đáng tiếc, căn bản Vệ Kính Khải nghekhông hiểu, chỉ có thể ngẫu nhiên nghe được "tám phần" là tiếng chửi rủa bằng N ngữ.

      Bất quá, trái lại sao cả rồi ! Dù sao, muốn chịu thua cũng được nhưng muốn để quốc gia chịu thua, tuyệt đối có khả năng !

      Biểu của Vệ Kính Khải hôm nay khiếnĐông Phương Di nhìn với cặp mắt khácxưa. Trong ấn tượng của , Vệ kính Khải làmột tên côn đồ, lỗ mảng, có thực lực, lại còn cực kỳ kiêu ngạo. Người như vậy, khuyếtđiểm đếm xuể, ưu điểm duy nhất là dễ khống chế. Cũng vì nguyên nhân này, mớicó thể trở thành xã trưởng xã đoàn máy tính.

      Nhưng nghĩ tới, kẻ bình thưởng luôn lấy mình làm trungg tâm, mắt hưởng lên trời như Vệ Kính Khải vì giữ gìn tôn nghiêm quốc gia mà mình như vậy, thựcsự là bất khả tư nghị ( tin nổi)!

      Ánh mắt Đông Phương Di nhìn về Vệ KínhKhải xảy ra biến hóa. thực tế, chỉ có , những người khác ở đây đều dùngloại ánh mắt xa lạ đánh giá Vệ Kính Khải.

      Dù sao, Vệ Kính Khải là khách quen của hội học sinh, đối với cũng có hiểu biết nhất định. Ai cũng nghĩ tới, cái kẻ bình thường luôn luôn ỷ thế hiếp người, lấy việc tán nhất nguyên tắc, hoa hoa đại thiếu, vậymà lại có thời điểm chí công vô tư như vậy?

      "Tốt lắm, như ngươi , cao thủ của cácngươi là ai? Bảo cao thủ của các ngươi ra bàn luận với chúng ta phen. cách khác, cácngươi nhất định phải thừa nhận, trình độ máy tính của quốc gia các ngươi sau nước chúng ta!"

      Thượng Dã Tiểu Thứ Lang nghe phiên dịch xong, hơi hơi suy nghĩ, liền trực tiếp đưa ra quyết định.

      Vệ Kính Khải nhàng thở ra, tuy tìnhcũng chưa giải quyết triệt để, nhưng ít nhất, hắnkhông làm quốc gia mất mặt!

      Đợi đến khi đám đại biểu ly khai phòng máy tính, chân Vệ Kính Khải mới cảm giác nhưnhũn ra, trực tiếp ngã xuống ngồi ghế tựa.Vừa rồi, khẩn trương đến chết!

      "Ngươi làm rất tốt!"

      Ngay lúc đầu óc Vệ Kính Khải trống rỗng, mộtlàn hương thơm đánh úp lại, sau đó thanh êm tai truyền đến.

      Chờ đến khi khó khăn từ trong cơn chấn kinh phục hồi tinh thần lại, lại chỉ có thể nhìnđến bóng dáng tao nhã kia lướt !

      Vừa rồi. . . . . .

      dám tin trừng to mắt, Vệ Kính Khải ngồi ở ghế tựa, vẫn vô pháo tỉnh táo lại từ cảm xúc mừng như điên kia.


      Vừa rồi, Đông Phương Chủ tịch cùng chuyện sao? Còn khen ngợi làm tốt?

      "Xã trưởng, chúc mừng . Chủ tịch cũngkhen làm tốt lắm! Bất quá vừa rồi xã trưởng thực tuấn, đem tình ràng, là quá thần kỳ rồi !"

      Đến khi trong phòng chỉ còn lại năm ngườisau trận đấu, nam sinh trong đó chạy lại nịnh nọt . Rất dễ dàng khôi phục bình tĩnh, Vệ Kính Khải hung hăng trừng mắt nhìncái nam sinh nịnh nọt kia:

      "Cậu biết cái gì? Nếu chuyện này được đánhgiá bình thường, thua cũng ko sao. Chỉ là tài nghệ bằng người mà thôi. Nhưng ta cứ đưa thể diện quốc gia vào. hiểm! Tôi chưa vô sỉ đến mức cả thể diện quốc gia đều để ý!"

      "Mấy người các cậu, lúc nãy làm cái gì vậy?Mới 3 phút bị người giải quyết rồi ! Đặc biệtlà cậu, bị miểu sát(**) ? Thiệt thòi các cậubình thường vẫn tự xưng là cao thủ máy tính,suốt ngày ngụy trang chính để chơi game, tạo tốt rồi, 10 phút chịu được, quá mất mặt!

      (**)Miểu sát: Chết ngay lập tức.

      Nghĩ đến vừa rồi bị ngược thảm như thế, Vệ Kính Khải liền nhịn được chửi ầm lên.


      Hôm nay bọn biểu diễn thao tác mà thôi, tại rất nhiều người đều tham gia trò này. Đây là trò chơi nam sinh đều đặc biệt thích, bình thường thời gian tham gia cũngkhông nhiều.

      Nội tâm nam sinh đều là dã tính, namsinh lịch nhã nhặn, cũng vẫn thích loại trò chơi đầy nhiệt huyết này. Vệ Kính Khải luônluôn tự xưng là cao thủ game, đây cùng lànguyên nhân dám ganh đua cao thấp với Thượng Dã Tiểu Thứ Lang.

      Nhưng chẳng thể nghĩ tới, tại lĩnh vựchắn luôn làm tự hào lại thua thảm như vậy!

      Mấy người kia căn bản là phải người,tốt xấu gì cũng tại từng vào bảng xếp hạng PK , nhưng đây vẫn là lần đầu tiên bị người giảiquyết hết trong 10 phút.

      "Làm sao bây giờ a, lão Đại? Trong xã đoàn, chúng ta là tay chơi tốt rồi. Bây giờ muốn điđâu tìm cao thủ đây? Trường học còn có ngườimạnh hơn chúng ta sao?”

      nam sinh lắp bắp . Nếu Lãnh Tâm Nhiên cùng Triệu Nghị ở đây, khẳng định sẽnhận ra, người này là kẻ lần trước hạ độc thủvới Triệu Nghị, sau đó bị Lãnh Tâm Nhiên giáohuấn trận - Ngô thụy!

      "Liên hệ mỗi phụ đạo viên, trước tiên chúngta tiến hành trận lựa chọn mạng ở mạng, sau đó chọn ra đội chiến thắng cuối cùng, đấu với đội của Tiểu Quỷ Tử. Tôi cũngkhông tin, cả Yến Đại tìm ra được cao thủ PK!"

      tại Vệ Kính Khải cũng rất khó chịu rồi. Vắt óc suy nghĩ cả buổi, cũng chỉ có thể tìm đếncái biện pháp ngu dốt này!

      Khi Lam Kỳ nhi nhận được tin tức này, luônluôn thần sắc ra bên ngoài giờ lại nởnụ cười. quan tâm trong giờ học phụ đạo, nhân lúc phụ đạo viên nghe điện thoại, trực tiếp vọt tới phòng học, báo cho Lãnh Tâm Nhiên:

      "Nữ vương, đến lúc rồi ! Lãnh Tâm nhiênngẩng đầu, nhìn vẻ mặt mừng rỡ của , sau đókhóe miệng chậm rãi nâng lên!

      "Ha ha, báo ứng a!"

      Thấy mấy người Lãnh Tâm Nhiên, Lam Kỳ Nhi, Triệu Nghị, Lăng Vũ tụ lại chỗ, Đông Phương Hiểu cũng đến, nhưng bởi vì Sơ Hạ phải thành viên của King nên gianhập cuộc bàn luận của .

      Nghe Lam Kỳ Nhi xong, Lăng Vũ cười lớn.

      "Vệ Kính Khải kia bây giờ còn nhọc lòng a, ha ha…"
      ___________________________________________


      (*) Kênh đội ngũ: Trong game online, có các kênh trò chuyện khác nhau:
      Riêng tư, đội ngũ, bang hội, khu vực, thế giới.

      - Riêng tư: Hai người trò chuyện riêng.
      - Đội ngũ: Những người gia nhập đội ngũ. (Có hoặc có giới hạn tùy theo nhiệm vụ)
      - Bang hội: Những thành viên trong bang hội.
      - Khu vực: Những người đứng trong phạm vi 1 lần, 2 lần,… màn hình
      Những người thỏa mãn điều kiện thìkhông thể biết được họ gì.
      - Thế giới: Cả diễn đàn game ai cũng có thể đọcvà bình luận.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      --------------

      CHƯƠNG 114:


      Chu Quân rất nghiêm túc nhìn cuộc tranh tàidiễn ra màn hình.

      Thành , thân là người đứng đầutrong giới máy tính của Trung Quốc, ông hề cho rằng lần này có thể tìm được người nào thực có tài năng. Dù có được đào tạo ở trường Đại học máy tính chuyên nghiệp cũng chỉ là học được phần “da lông” bên ngoàicủa máy tính mà thôi. Muốn chiếm vị trí thứnhất ở lĩnh vực này, tuyệt đối phải làđiều đơn giản.

      Lý do ông tới nơi này, phần lớn là vì áp lực củaquốc gia. Mà phần trong đó, ông cũng muốn thử vận may chút, xem có thể thực tìm được “mầm non” tốt hay .

      tại các ngành nghề máy tính ở Trung Quốc vẫn còn phát triển ở giai đoạn đầu, so với các cường quốc thế giới vẫn tồn tại khoảng cách nhất định. Điều đó có nghĩalà ở Trung Quốc có nhân tài, mà ngược lại, người tài tuyệt đối có ít, hơn nữa cònlà nhân tài trong nhân tài. Nhưng xét về tổngquan trong các quốc gia có trình độ máy tính cao thế giới mà , quả Trung Quốc vẫn còn rất yếu.

      Nếu về diện tích lãnh thổ Trung Quốc đứng thứ ba thế giới, lại là quốc gia có dân số đông nhất toàn cầu. Đất rộng người đông,điều này có nghĩa là nếu Trung Quốc muốn nâng cao trình độ máy tính cho toàn dân so với các nước khác phải bỏ ra nhiều công sứchơn.

      Nhưng nếu chỉ tính riêng ở thành phố vốn làthủ đô của Trung Quốc, trình độ máy tính củatoàn Yến Kinh tuyệt đối có thể coi là dẫn đầu thế giới. Nhưng dù sao cũng chỉ là tính thành phố mà thôi, nếu tính đến trình độ của cảquốc gia vẫn cứ lạc hậu rồi!

      tại, Trung Quốc chính là rơi vào tình trạngnày!

      Cao thủ, có! Nhân tài, có! Nhưng điều quantrọng lại là trình độ tổng thể cao. Làmthế nào để đưa máy tính trở nên thông dụngtrong cả nước, bồi dưỡng ra nhiều nhân tài trong lĩnh vực này hơn, đây mới là điểm mấu chốt nhất!

      Hệ máy tính của Yến Đại tuy chưa phải là tốtnhất, nhưng cũng coi như có chút tiếng tăm.Các giáo sư chuyên ngành của hệ này đều làthành viên của Liên minh máy tính.

      Người thông minh ít nhiều cũng có thể suy đoán được ý nghĩ của người thông minh. Chỉ là thông minh này cũng cần có trình độ.

      Mặc dù Vệ Kính Khải được coi là tuyệtđỉnh thông minh, nhưng cũng tuyệt đối khôngphải kẻ đần độn, cho nên ta mới muốn nhân cơ hội này được công nhận là “đại thần” về máy tính. Nếu có thể trở thành đệ tử của ChuQuân đúng là chẳng khác nào vớ được mộtchiếc bánh thịt từ trời rơi xuống!

      Chẳng qua rất dễ nhận thấy đây chỉ là ý tưởngcủa mình ta mà thôi. Bởi vì Chu Quâncăn bản thấy ta nhìn rất chướng mắt! Bị tên Tiểu Quỷ Tử kia chơi đùa giải quyết nhanh gọn chỉ trong vòng mười phút, lại còn là sinh viênnăm thứ ba lấy tư cách gì làm đệ tử của Chu Quân chứ?

      Chu Quân rất nghiêm túc nhìn màn hình, mườilăm phút sau, đội chiến thắng. Têncủa đội đó rất phách lối, rất cường đại, gọi là King!

      " hổ danh là trường Đại học tốt nhất cả nước, Yến Đại quả nhiên là ngọa hổ tàng long ( giấu nhân tài), có thể giành thắng lợi trongvòng mười lăm phút, trình độ máy tính quả thựckhông tồi!"

      Thấy tên gọi của đội chiến thắng đó, gương mặt vẫn luôn căng thẳng của Chu Quân rốt cuộccũng lên ý cười nhàn nhạt. Lần này đặt ratrò chơi, ông sửa đổi chút. Vì đội ngũ cùng đối chiến trực tiếp với máy tính, nên ông thiết lập cho máy tính chơi ở mức cao thủ. Nhưng mấy người này lại có thể thắng chỉ trong vòng mười lăm phút, điều này vượt quámong đợi của ông rồi!

      Vệ Kính Khải cũng nhìn thấy tên gọi của đội ngũ đó, mặc dù trong lòng thở phào nhõm, nhưng khi nghĩ đến trong Yến Đại lại có người chơi tốt hơn mình, khỏi có chút tức tối khó chịu. Chẳng qua tại đều là đối chiến ở mạng, căn bản nhìn thấykhuôn mặt thực của đối phương; nên dù anhta có hận đến nghiến răng nghiến lợi cũng chỉ uổng phí thời gian mà thôi!

      "Tốt lắm, người mà tôi cần có rồi."

      Nửa giờ sau, Chu Quân hạ bàn tay vẫn nâng cằm xuống, chân mày nhíu chặt cũng thoáng giãn ra chút.

      Nửa giờ, là thời hạn tối đa mà ông đưa ra. Nếunhư trong khoảng thời gian này mà thể hoàn thành nhiệm vụ đặt ra, tuyệt đối thể nào thắng được mấy tên Tiểu Quỷ Tử kia.

      Vốn dĩ ông vẫn lo lắng trong nửa tiếng đồng hồ này có người nào làm được. Nhưng tại cũng có thể coi là yên tâm được rồi, mặc dù biết kết quả cuối cùng ra sao,nhưng ít nhất cũng xuất người có thể xuấtchiến! Mà đối với đội King gì đó trong vòng mười lăm phút hoàn thành nhiệm vụ, ông rất tò mò, thực rất muốn nhìn thấy gương mặt của đối phương chút!

      "Chỉ cần mấy người đó thôi. Đem những ngườikhác đá ra hết , sau đó trực tiếp tiến hành PK trong ba tổ. Ai thắng trở thành đại biểu của lần này."

      Trong vòng nửa tiếng đồng hồ có thể hoàn thành nhiệm vụ chỉ có ba đội, bao gồm: King, Atan và Đại Gia Môn. Trong ba đội ngũ này,King có tốc độ nhanh nhất, chỉ mất có mười lămphút. Sau đó là Atan mất hai lăm phút, Đại GiaMôn chậm hơn Atan chừng phút.

      Cuộc so tài giữa các đội rất nhanh được bắtđầu, lần này là hình thức chiến đấu đội ngũ kinhđiển. Rất dễ nhận thấy King là đội ngũ mạnhnhất trong ba đội; cho nên Chu Quân trực tiếp để Atan và Đại Gia Môn so tài trước với nhau,sau đó đội nào chiến thắng mới đối chiến cùng King. Đội nào giành thắng lợi cuối cùng trở thành đại biểu lần này của Yến Đại. Thay mặt Yến Đại quyết chiến với Ueno Kojiro củanước N vào tám giờ sáng ngày mai!

      "Mọi người xem, giữa hai đội này đội nào thắng?"

      Triệu Nghị ôm ly kem ăn sung sướng,căn bản đem đem cuộc đối kháng so tài sắp diễn ra để ở trong mắt.

      Lăng Vũ cũng ngồi chồm hỗm ở bên cạnh, cái miệng đào nhắn ngậm kẹo que, phồngcả má, thực còn chút nào bộ dạngcủa Quý công tử.

      "Chắc là Atan thôi, thời gian bọn họ mất ít hơn Đại Gia Môn chút."

      "Cũng nhất định là vậy, vừa rồi chỉ là đấu loại, rất có thể các đội còn chưa bộc lộ hết thực lực." Lam Kỳ Nhi cũng phát biểu ý kiến của mình.

      thực tế, là nữ sinh như , Lam Kỳ Nhicăn bản có hứng thú với loại trò chơinày. Lúc rỗi rãi nhàm chán lắm mới chơi tròchơi QQ, trò có thể chơi tốt nhất cũng chỉlà Huyền Vũ (kiểu như Audition ý). , thực nhìn ra trò đối chiến này có cáigì hay, phải chỉ có đánh qua đánh lại haysao? Nhàm chán hết sức.

      Chỉ là biết chuyện lần này rất quan trọng,cho nên dù có thích nhưng cũng vẫncùng mọi người đợi đến khi trận đấu bắt đầu,mấy người đứng tụ tập lại chỗ nhìn hai đội thao tác. Chẳng qua, nếu là người sáng suốt rất nhanh phát ra cuộc tranh tài này có điểm khác thường.

      "Đội Atan này thao tác rất kỳ quái, nam sinh bình thường có những thao tác như vậy."

      Triệu Nghị nghiêng đầu, lộ ra vẻ mặt cực kỳhoang mang.

      Lăng Vũ nhìn ra được cái gì, phẩy phẩytay: "Ài, sao cần phải để ý. Thao tác kỳ quái có gì đâu, ai thắng cuối cùng mới là quan trọngcơ mà! Có cậu là thiên tài máy tính ở đây, còn sợ tra ra được mấy người trong đội Atan này là ai à?"

      Triệu Nghị nghe xong cũng cảm thấy có lí, liềnkhông thắc mắc nữa, tiếp tục xem hai đội tranh tài.

      Nửa giờ sau, kết quả của cuộc so tài có, hơnnữa còn là kết quả rất đáng kinh ngạc.Giống như Lam Kỳ Nhi dự đoán, đội chiến thắng phải là Atan mà lại là Đại GiaMôn.

      Cẩn thận so sánh cách thức thao tác giữa hai đội có thể thấy Đại Gia Môn ràng có thao tác sảng khoái hơn Atan rất nhiều. Hơn nữa, kỹ thuật biểu của Đại Gia Môn còn vượt xalúc ở vòng đấu loại, từ đó có thể thấy, lúc trước bọn họ thực chưa bộc lộ hết thực lực.

      " ngờ Yến Đại còn có đội ngũ lợi hạinhư vậy, thực tồi. Chỉ đáng tiếc là bị mấy“con gia súc” ở xã đoàn máy tính khống chếnên các cao thủ chân chính cũng dám lộdiện, là. . . . . .”

      Triệu Nghị thở dài .

      Trừ mấy người Triệu Nghị ở bên kia, Chu Quân cũng phát ra thực lực cường đại của Đại Gia Môn. Dựa vào trình độ máy tính được biểu ra lúc này của Đại Gia Môn, nếuđược bộc lộ ở vòng đấu loại, bọn họ tuyệt đốicó khả năng hoàn thành nhiệm vụ trong vòng hai mươi phút!

      Trong vòng hai mươi phút cùng mười lăm phút,đội nào có thể thắng, vấn đề này có vẻ trở nên mơ hồ hơn rồi!

      Đội Đại Gia Môn này, vừa nhìn biết là hoạt động phối hợp với nhau từ rất lâu. Kết hợpvới nhau rất ăn ý, tinh thần đoàn kết tập thểđược biểu vô cùng nhuần nhuyễn, ăn ý mười phần.

      Chu Quân đối với đội ngũ có phối hợp tuyệt hảo này cũng có ít tò mò.

      Chỉ là, Đại Gia Môn và King, rốt cuộc đâu mới là đội mạnh nhất đây?

      Mặc dù chỉ là chọn lựa trong phạm vicủa Yến Đại, nhưng Chu Quân lại có cảm giáckhẩn trương y như lúc chủ trì cuộc so tài củatoàn quốc vậy. căng thẳng này là bởi vì thựclực cường đại của cả hai đội biểu ra.

      King, ở vòng loại chỉ cần khoảng thời gian cực ngắn, nửa thời gian ông đặt ra để hoànthành nhiệm vụ. Loại thành tích này, ngườibình thường tuyệt đối có khả năng đạt được.

      Cho nên rất dễ nhận thấy, bên trong King nhất định có cao thủ!

      Mà bây giờ, Đại Gia Môn lại có thể trong vòngnửa tiếng đồng hồ loại bỏ được Atan, thực lựccủa bọn họ cũng thể xem thường.

      Cả hai đội đều là cao thủ, đó là việc thểnghi ngờ. Mà điều quan trọng nhất lúc này chính là, thực lực của đội nào mạnh hơn trong hai đội cao thủ này đây?

      Trong lúc còn thắc mắc về vấn đề này thìtrận chung kết giữa King và Đại Gia Môn cũngđược bắt đầu!

      Vẫn là hình thức đấu kinh điển như cũ, hai độichia làm hai phe đỏ và xanh, tổng cộng có ba chiến trường mô phỏng. Hai đội có xuất phát điểm giống nhau, nhưng vũ khí cũng như nhânvật lại lựa chọn khác nhau!

      Cuộc tranh tài chính thức bắt đầu!

      Trong phòng ngủ cũ nát nào đó lầu ba của Yến Đại, ở góc khuất nhất của căn phòng,trong bóng tối cực kỳ an tĩnh, lại ngừng truyền đến tiếng gào thét của nam sinh.

      "Nhanh lên chút, nhanh lên chút!"

      "Bổ sung, bổ sung!"

      "Chạy mau, chạy mau!"

      "Chú ý điểm mù, yểm trợ, yểm trợ !"

      Nếu như đẩy cửa vào căn phòng này, pháthiện ra ngay mấy nam sinh ăn mặc theo đúng tiêu chuẩn của trạch nam. Mỗi người ôm mộtmáy tính cấu hình cực cao, mười ngón tay điêncuồng gõ bàn phím như bay.

      Người ở giữa những nam sinh kia, vừa đập bàn phím, vừa gào lên chỉ đạo, rất dễ nhận thấy đólà thủ lĩnh của mấy người này.

      "TMD, quá cường hãn rồi!" Mười lăm phút sau,màn hình máy tính trước mặt nam sinh lên dòng chữ to bự đỏ chóe “You lose”.

      "Má ơi, cái đội King này rốt cuộc là những người nào nha? Thực quá lợi hại, quá biến thái rồi. Chúng ta tham gia tranh tài nhiềulần như vậy, cũng chưa từng thấy ai biến tháinhư bọn họ. Từ khi nào Yến Đại lại xuấthiện Tiểu Quái Vật như thế này chứ?"

      nam sinh khác nghĩ lại chuyện xảy ra trong mười lăm phút vừa qua, khiếp sợ tới nỗi chỉ có thể thầm chửi thề trong bụng!

      là quá mạnh mẽ!

      Đây là cảm giác duy nhất của bọn họ giờ!

      Khác với tên gà mờ Vệ Kính Khải kia, mấy nam sinh này thực là cao thủ, rất nổi danh tronggiới game đối chiến. Bọn họ tập hợp lại thànhlập Đại Gia Môn, cũng là đội ngũ đối chiến có tiếng. Nhưng tại, bọn họ lại có cơ hộigặp được đội ngũ còn cường đại hơn!

      Cùng đối phương đối kháng, ngờ bọn họlại chỉ có thể chịu đựng được mười lăm phút?Chuyện này. . . chuyện này. . . mười lămphút….. Với cuộc tranh tài thông thườngthì kéo dài khoảng tiếng đồng hồ, nhưngchỉ trong vòng mười lăm phút bọn họ bị giải quyết, mới có phần tư thời gian, chuyệnnày thực là. . .

      "Lão đại, đội King này phải là nick ảocủa mấy đại thần trong nước đấy chứ?"

      "Chắc phải đâu. Tuy giờ chỉ là chọn nhân vật ảo ở mạng, nhưng trận đấu ngày mai nhất định phải xuất để tranh tài. Mấy đại thần trong nước kia, tuyệt đối thểxuất ở Yến Đại! Nếu như cần phảimặt đối mặt mấy đại thần đó cũng có khả năng lập thành đội này. Nhưng với cầu của cuộc tranh tài nhất định là phải". Nam sinh được gọi là lão đại cau mày suy nghĩ mộtchút, lắc đầu phủ định suy đoán của nam sinh kia.

      "Trời ạ, vậy những nhân vật lợi hại đó rốt cuộclà ai chứ? Mà ngày mai cùng Tiểu Quỷ Tử tranhtài vào buổi sáng, buổi trưa hay buổi tối vậy?" nam sinh đầu giống dưa hấu Thái Lang lạigần hỏi.

      "Hình như là tám giờ sáng mai phải."

      "Tám giờ á. . ." Nam sinh đầu dưa hấu cau mày rối rắm lâu: "Từ hồi vào Đại học tới giờ, tôi chưa từng ngủ dậy trước tám giờ đâu! Ngủ hay là xem so tài đây? Quả thực là vấn đề nan giải!"

      "Mặc kệ, dù sao ngày mai nhất định cũng phải xem. Tôi muốn biết cái đội King đó rốt cuộclà thần thánh phương nào. Học ở Yến Đại nhiềunăm như vậy mà vẫn biết ở Yến Đại lại có đội ngũ trâu bò như thế. Huống hồ, hắc hắc. . . . . . , "

      Nam sinh dưa hấu phát ra tràng cười dâmtà xấu xa: "Theo thực lực của King mà ,khẳng định Tiểu Quỷ Tử kia bị cường bạo cúc hoa cho xem. hóng hớt xem tên TiểuQuỷ Tử bị bạo cúc hoa như thế nào cũng khôngphải là lựa chọn tồi đâu! Ha ha ha, tôi quyếtđịnh. Bắt đầu từ bây giờ, tất cả mọi người cùng nhau hành động, đúng bảy giờ sáng mai phải rời giường, ăn mặc chỉnh chu, bảy rưỡi xuấtphát, nhất định phải có mặt ở nơi so tài lúc tám giờ. Sau đó lấy sức kêu gào ủng hộ cho King!"

      "Lão đại, tám giờ sao? Cậu có thể thức dậy rờigiường lúc tám giờ sao? Tôi chỉ có kinh nghiệmrời giường lúc tám giờ tối thôi nha!"

      "Đem hết đồng hồ báo thức, điện thoại di động ra đây, toàn bộ đặt báo thức vào lúc sáu giờ, được để chế độ năm phút sau báo lại lần. Sau đó đem đặt rải rác mỗi cái nơi, ởtrong phòng vệ sinh, bồn rửa tay, ngoài bancông, bàn học của từng người, cả bên phía dưới gối đầu nữa. Nhớ kỹ là phải cài đặt tiếng chuông theo kiểu “có chết rồi cũng phải thấpthỏm yên”! Tôi tin làm như vậy mà sáng mai chúng ta còn dậy được!"

      Lão đại hùng hồn ra lệnh, toàn bộ nam sinh lậptức hành động, lấy tất cả đồng hồ báo thức lớn trong ngăn kéo, bàn, trong tủ ra. Tậphợp lại rồi đếm lượt, được hai mươicái ít nhất cũng phải có mười lăm. Nhiềuloại đồng hồ báo thức cùng kêu lúc, là quá hoành tráng. Hơn nữa mấy người bọn họ,mỗi người còn có chiếc điện thoại di động, mỗi cái cài đặt kiểu chuông báo thức khác nhau, tổng cộng là có hơn hai mươi cái loa kêugào! Nếu bố trí cường đại như vậy mà còn dậy nổi bọn họ thực còn thuốc nào cứu được nữa rồi!

      Mặc dù muốn trận chung kết với TiểuQuỷ Tử được tuyên truyền quá rùm beng,nhưng hầu hết mọi người đều biết cuộc so tài vào tám giờ sáng ở Đại Lễ Đường này. Vốn dĩ là định tổ chức ở xã đoàn máy tính, nhưng saukhi tính toán lại đoán chừng người tới theo dõisẽ rất đông, nên tạm thời chuyển địa điểm tổchức qua Đại Lễ Đường. Cũng may Đại LễĐường của Yến Đại được bố trí hết sức đầy đủ,chỉ cần mười phút chuẩn bị lắp màn hình lớn là xong. Thông qua màn hình lớn, mọi người cóthể theo dõi trực tiếp ràng quá trình của cuộc so tài. Theo đúng như dự đoán, bắt đầu từ bảygiờ có người lục tục tiến vào Đại Lễ Đườngtìm chỗ ngồi. Tới bảy rưỡi cơ bản hơn nửa Đại Lễ Đường kín chỗ.

      Chu Quân dĩ nhiên là ngồi ở hàng ghế đầu, ônglà ban giám khảo của trận tranh tài ngày hôm nay, hơn nữa còn phụ trách công tác giải thích thắc mắc trong trận đấu. Giống như sinh viêncủa Yến Đại ở đây lúc này, ông cũng rất kích động. Kích động là bởi sắp được nhìn thấy đội ngũ đó. Đội ngũ có cái tên duy nhất từ,“King”! Ông hỏi thăm lãnh đạo cùng ngườiphụ trách hội sinh viên của Yến Đại nhưng đềukhông thu được bất kỳ thông tin gì về King. ra, dựa vào trình độ máy tính của ông mà hoàn toàn có thể tìm được địa chỉ IP củađối phương khi tham gia vòng đấu loại. Nhưngông muốn dùng phương pháp này, đốivới rất nhiều người chơi máy tính, việc bịtheo dõi truy tìm như vậy tuyệt đối phảilà chuyện thoải mái gì. Cho nên, dù trong lòng vô cùng sốt ruột muốn biết King rốt cuộc là ai, nhưng ông vẫn lựa chọn nhẫn nại.

      Ngày hôm qua, sau khi cuộc so tài tuyển chọn kết thúc, ông cuộc đối thoại với King, xác định thân phận của đối phương, cũng xácđịnh hôm nay bọn họ nhất định có mặt! Thời gian từng giây từng phút trôi qua, tâm tình của ông cũng bắt đầu biến chuyển, mới bắt đầu làhưng phấn cùng kích động, dần dần chuyểnsang nôn nóng, lo âu. Thấy cách thời điểm cuộctranh tài diễn ra còn có nửa tiếng, nhưng vẫn thấy bất kỳ nhóm sinh viên nào xuất dưới hình thức đội ngũ. bị cho leo cây chứ?

      Chu Quân có chút đổ mồ hôi lạnh. Chẳng qua là để đề phòng, ông cũng gửi thư mời tới hai độicòn lại qua cuộc so tài tuyển chọn, mời bọn họ nhất định phải tới tham dự cuộc tranh tài ngày hôm nay.

      chỉ là để quan sát học tập, mà quan trọng hơn, để phòng ngừa tình huống bất ngờxảy ra, ngộ nhỡ đội King kia xuất hiệnthì bọn họ là đội thay thế ra tranh tài.

      Dù sao, theo đánh giá của ông, trình độ của haiđội này cũng rất cao. Cũng có thể cùng đội ngũ của tên Tiểu Quỷ Tử đấu phen, chỉ là King vẫn là đội khiến cho ông thực cảm thấy kinhngạc. Đội ngũ này, quả thực quá thần bí! Quantrọng hơn là, ông lại nhìn thấu thực lựccủa bọn họ!

      Thân là đại thần của giới máy tính Trung Quốc, ngờ ông cũng nhìn ra thực lực của đội ngũ máy tính chỉ toàn là sinh viên này. Việc đó đúng là sỉ nhục rất lớn! Nhưngsự ở ngay trước mắt, ông thể thừa nhận.

      Khi ở vòng loại, King dùng tốc độ cực kỳ nhanhhoàn thành bài khảo nghiệm. Điều đó khiếnông kinh hãi thôi. Vậy mà, chuyện này còn chưa kết thúc. Sau khi Đại Gia Môn dùngthực lực phi phàm chiến thắng vượt qua Atan, nhưng vẫn thua thảm bại ở dưới tay King. Điểm mấu chốt là, thời gian đối chiến giữa hai đội lạichỉ có mười lăm phút!

      Mười lăm phút, hai lần đều là mười lăm phút, đây là trùng hợp hay là. . . nếu như việc đólà cố ý, như vậy, thực lực của King cao tới mức vượt xa cả tưởng tượng của ông nữa!

      Ngay tại thời điểm bảy giờ bốn mươi lăm phút, có nhóm người vào. Nhóm người kia vừa tiến vào lập tức hấp dẫn chú ý của mọingười, đặc biệt là mấy đại biểu của nước N, ánh mắt trợn trắng, còn suýt chảy cả nước miếng!

      Nhóm người kia là bốn, năm nữ sinh mặc váy trễ ngực cực ngắn, dáng người nóng bỏng đếnnỗi ngay cả người đàng hoàng như Chu Quâncũng nhịn được muốn phun máu mũi.Mỗi người bọn họ đều có diện mạo quyến rũxinh đẹp như Đát Kỷ (nhân vật trong phim Natra), bình thường vưu vật như vậy đủ mê người rồi, tại lại xuất cả nhóm, khiến cho người khác kinh ngạc thôi! Mấy nữ sinh này, ngoài việc duynhất là cùng nhau mặc váy trễ ngực, tất da chânmàu đen và giày cao gót, mỗi người lạinhuộm màu tóc khác nhau. đầu tiên làmột nữ sinh có dáng người hết sức bỏng mắt, tóc màu rượu chát hấp dẫn. Bốn người phía sau, lần lượt là màu lam thần bí, ánh vàng cao quý, đen tuyền quyến rũ và màu trắng bạch kim!

      Năm người này vừa xuất , trong nháy mắtđã giết chết ánh mắt của mọi người. Ngay cảnhững thành viên trong hội sinh viên cũngkhông nhịn được tò mò, Yến Đại có nhómnữ sinh nghiệt như vậy từ khi nào, tại saobọn họ lại biết?

      Điều khiến Chu Quân bất ngờ hơn là mấy vưu vật này lại thẳng hướng về phía ông.

      "Xin hỏi ngài là thầy Chu phải ?" Nữ sinhtóc rượu chát lên tiếng hỏi, cũng giống như diệnmạo của , giọng là mềm mại mangtheo chút khàn khàn, tựa như làm nũng vậy, vô cùng hấp dẫn!

      Chu Quân gật đầu cái: "Phải, là. . . "

      Những thời điểm đối mặt với mỹ nữ, đàn ông luôn luôn có biểu cực kỳ dịu dàng. Ngay cảChu Quân cũng ngoại lệ ; khi cùng Vệ Kính Khải chuyện, vẻ mặt của ông lạnh tanh. Nhưng tại, tuy gương mặt có ý cười, nhưng giọng ôn hòa hơn rất nhiều.

      "Chúng tôi là Atan!"

      Nữ sinh tóc đỏ vừa mở miệng, suýt chút nữa đãdọa Chu Quân ngạc nhiên đến rớt cả cằm!

      Atan?

      Là đội Atan hoàn thành nhiệm vụ trong vònghai mươi lăm phút sao? Là đội thua dưới tay của Đại Gia Môn? Làm sao có thể? Loại tròchơi đối chiến này sao có thể có mấy đại mỹ nữ quyến rũ động lòng người như vậy? Nữ sinh lại có thể thích loại trò chơi này? Hơn nữa còn chơi tốt được như thế?

      Mặc kệ vẻ mặt như vừa bị sét đánh của ChuQuân, đội trưởng của Atan nhìn bốn phía xungquanh, có chút nghi ngờ hỏi: "Đại Gia Môn vàKing vẫn còn chưa tới sao?"

      Nếu như vừa rồi Chu Quân còn hoài nghi thân phận của mấy người đó lúc này hoàntoàn còn nghi ngờ gì nữa. Dù sao, Atan,King, Đại Gia Môn, những người biết ba đội này có rất ít.

      "Các là đội Atan tham gia vòng đấu loại?"

      Chu Quân vẫn thực yên tâm.

      Nữ sinh tóc đỏ gật đầu cái: "Đúng, chúng tôi là Atan. Sinh viên năm thứ ba của Yến Đại, nhưng học ngành máy tính, bình thườngrất ít khi tham gia những hoạt động kiểu này, chỉ là cảm thấy hứng thú với trò chơi mà thôi!"

      Như thế này, Chu Quân cũng chỉ có thể cảm thán trong lòng. Ông biết trò chơi đối chiến rất hấp dẫn, tuy rằng nhân vật cùng hình ảnh gần giống như phiên bản trước, nhưng vẫn khiến người ta muốn ngừng mà được, hấp dẫnhầu hết mọi người cùng tham gia chơi. Nhưng thể tưởng tượng nổi, ngay cả nhữngnữ sinh xinh đẹp như vậy cũng thích chơi trònày, hơn nữa còn rất dễ nhận thấy họ là ngườichơi trung thành của đối chiến.

      Aiz, mở mang tầm mắt, những lão già như bọn họ đúng là theo kịp thời đạirồi!

      Atan, bảy giờ bốn mươi lăm đến, khiến cho Chu Quân chịu phát kích thích thứ nhất!

      Bảy giờ năm mươi phút, năm nam sinh đeo kínhgọng đen, ăn mặc theo đúng tiêu chuẩncủa trạch nam xuất ở Đại Lễ Đường. Cũng giống như Atan, bọn họ lập tức thẳng đến hàng ghế đầu tiên.

      có Atan mở đầu, nhìn thấy mấy nam sinh siêu cấp trạch nam này, Chu Quân khôngcòn kinh hãi như trước nữa. Chẳng qua ông cũng vẫn tò mò, năm người này, từ bề ngoài tuyệt đối có thể xác định được là những người thích trò chơi, nhưng bọn họ là ai đây?

      King? Hay là Đại Gia Môn?

      Nghi vấn này được giải đáp ngay sau khimấy nam sinh đó đến trước mặt ông.

      "Xin hỏi ngài là thầy Chu Quân phải ?Ngài khỏe chứ, ngưỡng mộ đại danh lâu, chúng tôi rất hâm mộ ngài, còn xem ngài như mục tiêu để phấn đấu nữa. Chúng tôi là Đại Gia Môn. Thầy Chu chắc vẫn còn nhớ chúng tôichứ?” Nam sinh kia xong bối rối gãi đầu, dáng vẻ có chút lúng túng.

      Bộ dạng này cùng với cái tên “Đại Gia Môn”thực trời vực! Chu Quân bị đả kích tới nỗi khóe miệng giật giật, nhưng cũngmay rất nhanh tỉnh táo lại, khẽ gật đầu cái: "Hoan nghênh các cậu! Tôi là Chu Quân!"

      Atan và Đại Gia Môn đều tới, nhưng đội ngũ mà Chu Quân mong chờ vẫn chưa thấy đâu! Màbây giờ là bảy giờ năm mươi lăm phút rồi,cách thời điểm bắt đầu cuộc tranh tài chỉ cònđúng năm phút nữa!

      Chẳng lẽ King tới?

      Ở trong hoàn cảnh này, Chu Quân thểkhông nghĩ tới tình huống xấu nhất.

      Bảy giờ năm mươi bảy phút, Đại Lễ Đường chật kín chỗ ngồi, cơ bản tất cả mọi người đềungồi vào chỗ của mình, ai vào nữa.

      Chu Quân cũng cảm thấy có chút tuyệtvọng, King xuất ?

      Trong lòng ông nghĩ như vậy, dù biết còn có Đại Gia Môn cùng Atan ở đây, cuộc tranh tài hôm nay cũng bị gián đoạn, nhưng vừanghĩ đên đội ngũ King bí đầy thực lực đó ông lại có cảm giác nhiệt huyết sôi trào!

      Cực hạn thực lực mà King có thể đạt được, rốt cuộc là có thể đạt tới mức nào?

      Hai lần đều chỉ cần mười lăm phút, chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên hay là có sắp đặt ở đây?

      Ông thực rất muốn biết đáp án của những câu hỏi này!

      Hơn nữa, trong lòng ông có dự cảm. ĐộiKing này rất có thể chính là người mà ông luônluôn tìm kiếm. Có thể gánh vác trách nhiệm nặng nề của ngành máy tính Trung Quốc! Chỉlà, tại King ở nơi đâu?

      Bảy giờ năm mươi tám phút, vẫn cóngười nào xuất !

      chỉ có Chu Quân, ngay cả Atan cùng Đại Gia Môn cũng nhịn được mà nhìn chằmchằm vào cửa ra vào. Nhưng thời gian cứ thế trôi qua mà vẫn có bóng người nào xuấthiện. Trong lòng mọi người khỏi có chút buồn bã thất vọng, chẳng lẽ King tới sao?

      Chu Quân thở dài, xác định rằng chắc King xuất . Tuy cam tâm, nhưngcũng hết cách rồi, cuộc tranh tài vẫn phải diễnra thôi. Đúng lúc ông đứng dậy chuẩn bị đếnbục chủ tịch phía sau đột nhiên truyền đếnnhững tiếng hoan hô dứt!

      Theo bản năng quay đầu lại, ông nhìn thấy ngay năm người từ ngoài cửa chậm rãi tiến tới gần. Dẫn đầu là nữ sinh tóc dài lạnh lùng, ngũquan xinh xắn, hai mắt đen nhánh, vẻ mặt biểu cảm xúc gì, cả người tản mát ra loại khí chất vương giả!

      phía sau là bốn nam sinh. Hai nam sinh trước, người xinh đẹp tuyệt trần, nởnụ cười rực rỡ ; người tuấn nghiêm túc,hai người giống như những Quý công tử ở trongtruyện tranh bước ra vậy, trong nháy mắt cướp đoạt hầu hết ánh mắt của các nữ sinh!

      Còn hai nam sinh sau cùng, so với ba người này, quả thực có chút thu hút nào.

      Năm người này vừa xuất khiến cho Đại Lễ Đường vốn còn náo nhiệt trong nháy mắt liền trở nên an tĩnh!

      Nếu xét về vẻ bề ngoài cùng cách ăn mặc thìđội ngũ này trông có vẻ quyền thế hơn Atan bậc. Nhưng dù là thời điểm lúc Atan xuấthiện, Đại Lễ Đường cũng rơi vào tình huống toàn trường an tĩnh như thế này!

      Bởi vì người nữ sinh dẫn đầu toát ra loại khí chất vương giả! Loại khí chất đó quá cường đại, khí thế khiến cho người ta có cảm giác bị áp bức đến hít thở thông, lậptức làm cho mọi người ngồi im tại chỗ, phản ứng đều như nhau, chỉ có thể ngơ ngác nhìn mấy người kia từ từ đến gần.

      Năm người vững vàng bước tới hàng ghế đầutiên.

      Chỉ là mấy phút ngắn ngủi nhưng lại khiến cho người ta cảm thấy thời gian như lắng lại! Ngaycả Chu Quân cũng bị khí thế của nữ sinh này làm cho kinh sợ, mãi cho tới khi đối phương đứng ngay trước mặt mới phục hồi lại tinh thần.

      đợi ông lên tiếng hỏi, nữ sinh kia lạnh lùng mở miệng.

      "Xin lỗi, tới chậm, chúng tôi là King!"

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 115


      KING?

      Là đội thần bí trong trận phá vòng vây dùng tốcđộ siêu tốc 15 phút thắng được, sau đó trongtrận thi đấu đội lại dùng 15 phút chiến thắng Đại Gia Môn kia?

      Thanh của nữ sinh cũng lớn, nhưng bởi vì tất cả mọi người vẫn đều chú ý ChuQuân, cho nên cũng nghe được những lời này.

      Atan và Đại Gia Môn đều đứng dậy theo bảnnăng, năm người khoan thai đến chậm này,trong mắt phát ra hào quang chói lóa. Khôngphải địch ý, mà là chiến ý, theo ý nghĩa nào đó, hai đội này đều là bại tướng dưới tay KING, đương nhiên vô cùng quan tâm đối với cácthành viên của KING.

      tại, rốt cuộc KING cũng muốn lộ ra bộmặt , bọn họ có thể kích động có thể hưng phấn sao?

      "Các người chính là KING?"

      Chu Quân hỏi theo bản năng.

      Nữ sinh đầu gật đầu cách lạnh nhạt, cực kỳ hiển nhiên, chính là người đứng đầu của đội này.

      Ngay khi Chu Quân chuẩn bị hỏi gì đó, mộtthanh dám tin từ bên cạnh truyền tới. Trong loại trường hợp này, cái thanh ồn àonày khiến cho rất nhiều người vừa ý.

      "Triệu Nghị? Lãnh Tâm Nhiên? Sao có thể là các người? Sao các người có thể là KING? Nực cười!"

      Nếu là bình thường, tuyệt đối Vệ Kính Khải sẽkhông có lá gan lớn như vậy dám chuyện trước mặt Chu Quân. Nhưng mà tại, khinhìn đến đám người kia cư nhiên là người quen liền khống chế được trực tiếp hô to ratiếng.

      Sau khi xong mới phát hành động củamình kích thích đến mức nào, nhưng Vệ Kính Khải lại nổi lên dũng khí với Chu Quân: "Thầy Chu, mấy người này tuyệt đối phảilà KING. Mấy người này, đều là sinh viên năm nhất. Nam sinh này, lúc trước là thành viên xãmáy tính của tụi em, nhưng sau đó vì vấn đềnhân phẩm mà bị khai trừ. Người như thế sao có thể là KING? Thầy Chu đừng để cho bọn họ lừa!"

      Nam sinh đẹp trai với nụ cười sáng lạn mặtkia, cũng chính là Triệu Nghị, sau khi nghe thấy Vệ Kính Khải xấu trực tiếp phát ra mộttiếng hừ lạnh đầy khinh thường: "Có tốtthì cũng có như người nào đó chỉ trongmười phút bị giải quyết rồi! Bỏ mặt mũi của mình cũng sao cả, thiếu chút nữa còn đập bể bảng hiệu của Yến Đại, quan trọng hơn là, còn làm liên lụy đến cả quốc gia!"

      Chu Quân cũng hiểu được tên Vệ kính Khải này quá có mắt nhìn rồi. tại trong loại tình huống này, sao có thể xuất kẻ giảdanh lừa bịp chứ? Cũng phải lúc trao giải, đợi lát nữa phải vào trận đấu, là trận đấugiành lại thể diện của giới máy tính Trung Hoatrước mặt mấy trăm người, sao có thể có ngườikhông biết điều đến giả mạo tuyển thủ dự thi chứ?

      "Được, đến giờ, bắt đầu trận đấu ."

      Nhìn thấy đến tám giờ, Lãnh Tâm Nhiên tuy thích đám người mới đến, nhưng lại càngkhông thích trễ giờ, trực tiếp mở miệng phá cục diện giằng co tại.

      Chu Quân sửng sốt, lúc này mới phản ứng kịp tại quan trọng nhất là trận đấu. Chẳng quan tâm việc tính sổ với Vệ Kính Khải, hỏi thẳng: "Các em đúng là KING?"

      Lãnh Tâm Nhiên gật đầu: "Dạ."

      Cùng biết bởi vì vẻ mặt lạnh nhạt của Lãnh Tâm Nhiên, hay bởi vì biểu của năm người này đặc biệt thoải mái, khiến cho Chu Quân thầm thở phào nhỏm. Xoay người hướng về phía đài chủ tịch: "Nếu đến, vậy bắt đầu ."

      Chu Quân đến chỗ của mình ngồi xuống. đài chủ tịch, ông ta ngồi chính giữa, bên cạnh là Đông Phương Di và mấy giảng viênkhoa máy tính của Yến Đại. Hai bên trái phải làcác đội dự thi, bội bên là năm nam sinh nước N do Thượng Dã Tiểu Thứ Lang đứng đầu, bên kia, năm cái ghế còn trống , cực kỳ hiển nhiên, người dự thi còn chưa xuất .

      Mấy người Thượng Dã Tiểu Thứ Lang vốn đangđắc ý hả hê, vừa chuyện với nhau vừa chơi máy tính, bộ dáng nắm chắc thắng lợi trong tay. Trước đó bọn họ có tìm hiểu, đội thua trong tay bọn họ lần trước, chính là cốt cán của xãmáy tính trong trường này, cũng là năm ngườilợi hại nhất của xã máy tính. Ngay cả năm người này còn bị bại dưới tay bọn họ, vậy còncó gì phải lo lắng chứ?

      Thượng Dã Tiểu Thứ Lang biết thân phận củaVệ Kính Khải là xã trưởng xã máy tính, dựa theo lý giải của , xã trưởng là người lợi hạinhất, thực lực mạnh nhất. Mà bốn người còn lại,nếu có thể ở cùng đội với ta, vậy cũngtính là cao thủ máy tính số số hai trongtrường này. Cho nên cảm thấy, ngay cảnăm người lợi hại nhất trong trường này đều bị mình đánh bại, sợ gì?

      đến đây, hội sinh viên của Yến Đại độc tàithống trị cũng tính là chuyện tốt. Ít nhất, Thượng Dã Tiểu Thứ Lang biết, cái gọi là xã trưởng xã đoàn này, căn bản phải được chọn lựa nhờ thực lực, hoàn toàn là do hội sinh viên tự mình quyết định.

      Biết người biết ta trăm trận trăm thắng, người tri kỉ hiểu đối phương, sao được xem là trận ác chiến được? Huống chi, chủ tướng khinh địch, sao có thể là bất khả chiến bại được!

      Cho nên, tuy trận đấu còn chưa bắt đầu, kết cụcđã được định sẵn rồi. Lần này, nhóm người TiểuQuỷ Tử nhất định là bị chà đạp rồi!

      Ngay khi mấy người Thượng Dã Tiểu Thứ Langcười đến vui vẻ, nữ sinh ngũ quan tinh xảo dẫn đầu năm người theo thứ tự về phía hàng ghế đối diện. nữ bốn nam, trong đó, vẻ mặtnữ sinh kia vẫn nhàn nhạt, mặt chút thayđổi, nhìn ra vui giận. Hai hai nam sinh ngồi bên cạnh , đẹp trai thanh tú, tuyệt đối có thể xem là cực phẩm trong cực phẩm.

      Tổ hợp như vậy, khiến cho cặp mắt đậu xanh của Thượng Dã Tiểu Thứ Lang nhíu chặt lại trong nháy mắt.

      Diện mạo bình thường, đây là nỗi khổ riêng trong lòng . Vì thế, từ tự an ủichính mình, thứ quan trọng của người đàn ông phải khuôn mặt, mà là thực lực. Đàn ông chuyện phải dựa vào thực lực, mới là đàn ông chân chính. Cho nên, đem tất cả tâm tư đặt vào việc đề cao thực lực bản thân. Nhưng mà, dù là như vậy, vẫn rất thù hận những kẻ cùng giới có diện mạo tuấn tú!

      Rất may, trong trường hợp đối địch này,Triệu Nghị và Lăng Vũ lại trở thù mục tiêu căm thù của !

      Bất quá, trái lại Triệu Nghị và Lăng Vũ lại chút khẩn trương. Hai người nhàn nhãtrò chuyện, từ từ mở máy tính của mình, xemchuyện sắp tới chỉ như việc đáng để mắt đến mà thôi! Đợi đến khi năm người của KING đều ngồi xuống rồi, ChuQuân làm giáo khảo trận đấu, bắt đầu phát biểu.Đầu tiên là ông ta công bố quy tắc trận đấu, sau đó giới thiệu thành viên hai đội. Những sinh viên dưới đài khi nghe thấy đại biểu của YếnĐại là KING, đám kích động hét to lên.

      "KING!"

      "KING!"

      "KING! Cố lên!"

      tiếng càng lớn hơn tiếng, như bị cuồng loạn ngừng vỗ tay tán thưởng, khiến chosắc mặt của mấy người Thượng Dã Tiểu Thứ Lang trở nên khó coi.

      Nhưng mà, ai ngăn cản tiếng hò hét cổđộng của sinh viên bên dưới.

      Nơi này là Yến Đại, là địa bàn của Trung Hoa bọn họ, địa bàn của ta ta quyết định. có lá gan đến địa bàn của người khác gây , vậy thìphải chuẩn bị tốt tâm lý đón nhận lửa giận củamọi người !

      Lần này, ngay cả Đông Phương Di, cũng khôngcó mở miệng ngăn cản những tiếng hò hét cổ vũ bên dưới. thích nhóm người ThượngDã Tiểu Thứ Lang, ngược lại, thậm chí còn cực kỳ chán ghét lũ nhóc luôn hung hãn làm càn này! Nhưng mà, thân là phó chủ tịch hộisinh viên của Yến Đại, là người phụ trách hộitrao đổi lần này, tất phải suy nghĩ cho đại cục, cho nên, từ lúc Thượng Dã Tiểu Thứ Langbiểu ý khiêu khích bọn vẫn mựcnhường nhịn.

      Nhưng mà, nhường nhịn cũng có giới hạn củanó. Tuy chủ động ném mặt mũi của Thượng Dã Tiểu Thứ Lang, nhưng nếu có cơ hội, cũng bỏ qua!

      Cũng giống như lần trước, trận đấu lần này vẫn là CA.

      Người xem dưới đài có thể trực tiếp theo dõi tình hình thi đấu của hai bên thông qua màn hình lớn. Theo tiếng hô bắt đầu của hệ thống, nhất cử nhất động của hai bên đều nằm dưới quan sát của ấy trăm người.

      Theo tiếng "Bắt đầu" của Chu Quân. Mườingười hai bên bắt đầu mười ngón gõ như bay bày phím. Chu Quân nhìn như bình tĩnh,nhưng kỳ trong lòng lại vô cùng khẩn trương. Cùng lúc, ông cũng rất tò mò thực lực chân chính của KING là thế nào, mà mặt khác,ông cũng có chút lo lắng cho kết quả của trận đấu.

      Nếu KING cũng bị thua, vậy phải làm sao bâygiờ? Đến lúc đó, phải giải quyết thế nào đây? Chẳng lẽ phải thừa nhận trình độ máy tính của Trung Hoa bằng nhóm người Tiểu Quỷ Tử này sao?

      Biểu của Thượng Dã Tiểu Thứ Lang rất hung hãn, trước đó vốn hung hãn. đến , chỉ riêng bốn ngườibạn kia của , đều là những người chơi CA giỏi nhất giới đại học. Thậm chí còn tham gia các trận đấu lớn của quốc tế, dùng trò chơi CA đại chúng hóa này tới khiêu chiến trình độ máy tính của Trung Hoa, chính là kế hoạch mà bọnhắn vạch ra từ sớm. Cho nên, lần trao đổi này, nước N cố ý tìm những người chơi CA giỏi nhất giới sinh viên từ khắp nơi đến.

      KING sao? Cho dù là KING, bọn cũng đánh toàn bộ trở thành COURAND (nguyênvăn bản gốc nha, mình cũng tra ra đượcnghĩa tiếng việt là gì nữa)! nghĩ xong hết rồi, đợi lát nữa đến lúc giành thắng lợi, muốn thấy cảnh tượng bọn họ đổi tên thànhCOURAND.

      Trận đấu bắt đầu được năm phút, hai bên đãchọn vũ khí xong, cả đội tiến vào trận đấu.

      Tất cả mọi người cùng nín thở chờ đợi.

      Sau đó, sau khi nước chủ động phóng ra kỹ năng, trận đấu chính thức nổ ra.

      Thượng Dã Tiểu Thứ Lang vốn tươi cườiđầy mặt đắc ý đến hung hãn, sắc mặt lại như người bị bóp chặt cổ từ từ chuyển sang trắng bệch, ánh mắt trợn lớn, thể tin vào hai mắt của mình.

      Này...... này....... điều này sao có thể?

      làm sao có thể thua?

      Nhìn hai chữ đỏ tươi "You out!" màn hình, Thượng Dã Tiểu Thứ Lang đột nhiên đứng dậy,động tác mạnh đến nỗi cả cái bàn đều bị mang ngã, ngay cả máy tính cũng bị rớt xuống đất. Nhưng căn bản chẳng quan tâm, nổigiận đùng đùng mắng vài câu bằng tiếng N, sau đó trực tiếp vọt tới trước mặt mấy người Lãnh Tâm Nhiên, dụng tiếng Hoa cực kỳ sức sẹo : "Mày ăn gian!"

      Nếu ăn gian, bọn họ sao có thể thua trận chỉ trong mười lăm phút.

      Dựa theo trình độ của bọn , tuyệt đối có thểđối đầu với cao thủ quốc tế, sao có thể thua ở Trung Hoa có trình độ máy tính thấp kém nhưvậy?

      giống như sấm sét giữa trời quang này khiến cho Thượng Dã Tiểu Thứ Lang cách nào giữ bình tĩnh được nữa, chỉ có thể dùng cách thức điên cuồng này để phát tiết.

      Thân là giám khảo, lúc này Chu Quân nên đứngra chủ trì cục diện. Chỉ là ông ta vẫn cóphản ứng, phải bởi vì ông ta kông muốn, mà là chẳng quan tâm. Bởi vì lúc này ông ta chìm vào cảm xúc chấn kinh cực độ, cũng chậm vài nhịp so với những tình huống chung quanh!

      Trời ơi, lại là 15 phút?

      Sao lại là 15 phút?

      Trình độ của KING này tới cùng là đến đâu? Này....

      Quan trọng hơn là, ông nhìn ra được, trong nămngười này, dựa vào thao tác tổng thể mà thìxem như tệ. Nhưng trong đó có hai ngườibiểu xuất sắc đến nỗi khiến cho ông phảilíu lưỡi. người chính là nữ sinh dẫn đầukia, trình độ máy tính của tính là xuất sắc, nhưng thao tác di chuyển, xạ kích của côđều biểu như người chuyên nghiệp.Thậm chí, căn bản còn cần ngắm có thể trực tiếp xạ kích, mà gần như có thể xem là bách phát bách trúng! tiểu nữ sinh mườimấy tuổi, lại có thiên phú xạ kích cao đến mức này, là làm cho người ta cảm thấy thể tưởng tượng nỗi!

      So với nữ sinh này, Chu Quân càng có hứng thúvới người biểu xuất sắc kia hơn. Chính bảnthân ông cũng là chuyên gia máy tính, tự nhiênnhìn ra được nam sinh tươi cười sáng lạn kia có trình độ máy tính cực cao. Có thể , trongnăm người, nếu có cậu ta, tuyệt đối có khả năng thắng dễ dàng như vậy!

      Thậm chí, Chu Quân còn hoài nghi, cho dù chỉcó mình cậu ta, cũng có thể thắng đượctrận này! Nghĩ vậy, ông liền khống chế được kích động, trực tiếp đứng dậy từ ghế, thẳng đến trước mặt Triệu Nghị.

      "Bạn sinh viên này, tôi là Chu Quân, là hộitrưởng phân hội liên minh máy tính, xin hỏi cậu có muốn nhận tôi làm thầy ?"

      Chu Quân quên, người ông vẫn còn đeo micro. Cho nên, tuy thanh của ông khôngphải rất lớn, nhưng trải qua khuếch đại âmthanh của Micro, tất cả mọi người trong Đại LễĐường đều nghe được ràng!

      Cái gì?

      Trời ạ?

      trận thanh hít khí vang lên.

      Hội trưởng phân hội liên minh máy tính, cư nhiên muốn nhận sinh viên này làm học trò?Trời ạ, đây là vinh quang đến mức nào chứ!Ngay cả bản thân Triệu Nghị, cũng chưa nghĩ đến xảy ra chuyện tốt như vậy. Làm thiên tài máy tính, biết tổ chức liên minh máy tính này, cũng giống như Shangri-La của giới máy tính nha. tại, hội trưởng phân hộiliên minh máy tính cư nhiên muốn nhận mình làm học trò, cũng quá........

      Bất quá, tuy ngạc nhiên, nhưng Triệu Nghị cũngkhông trực tiếp nhận lời. Nếu trước đây, khi cậucòn là học sinh lớp F, có lẽ cậu lập tức đáp ứng. Nhưng tại khác, cậu nhận lời với vương, trong vài năm ta có ở đâyphải canh giữ bên người nữ vương. Cực kỳ hiểnnhiên, nếu cậu muốn trở thành học trò của ChuQuân mà , rất có khả năng phải rời khỏi nữ vương. Đây tuyệt đối phải điều cậumuốn!

      Trăng có lúc tròn lúc khuyết, người có lúc vui lúc buồn, chia tay, gặp lại, phân li, gặp nhau, vốn là chuyện rất bình thường. Cậu cũng biết, mình thể mãi mãi theo bên cạnh nữvương. Nhưng mà, ít nhất, trong vài năm này,hẳn là cậu rời khỏi!

      Nghĩ như vậy, vẻ kinh hỉ mặt Triệu Nghị từtừ bình tĩnh lại. Nhìn người đàn ông trước mặt,sau đó nhàng : "Vấn đề này, trước tiênem muốn cân nhắc cho kỹ."

      Chu Quân nghĩ tới chính mình cư nhiênsẽ nếm mùi thất bại! Đúng vậy, dựa vào thânphận của ông, có rất nhiều người nịnh bợ, còncó cái gì phải cân nhắc chứ? Trênthực tế, giờkhắc này ông có chút tức giận rồi. Nhưng khi ông nhìn vào cặp mắt trong suốt của Triệu Nghị, phát bên trong trong suốt kiakhông có chút u tối nào từ từ bình tĩnh lại.

      Có lẽ, cậu ta có chuyện gì đó khó ?

      "Trước đó em có nhận thầy nào chưa?" Chu Quân cảm thấy quyết định này của mình cóchút kích động, nếu sau khi nhận học trò rồi mới phát mình náo loạn đại ô long vậy tốt rồi. Cho nên biện pháp tốt nhất làphải xác định thực lực của đối phương, thận trọng như thế hơn!

      Triệu Nghị lắc đầu: " có."

      Kỹ năng máy tính của cậu, đều dựa vào chính cậu tự học. Tuy lúc vừa bắt đầu trong nhà có nghĩ tới mời thầy giáo đến nhà dạy kèm cho cậu, nhưng cậu thích có ngườiquấy rầy trong lúc học tập, cho nên từ chối rồi.

      Huống hồ, cậu cảm thấy, những cái cơ sở này,đều có thể tìm thấy trong sách. Cho nên từ lúc ba tuổi, món quà đầu tiên cậu nhận được chínhlà chiếc máy tính xách tay. Mấy năm nay,máy tính của cậu gần như chất đầy cả phòng. Ừ đúng, trình độ máy tính của cậu cũng nhờ thế mà tăng vọt.

      Lúc học tiểu học, sau khi nắm vững được cơ bản, cậu tìm người để chỉ dạy. Bất quá chỉhỏi ông ấy những vấn đề mình hiểu màthôi. Nhưng thời gian công tác của vị giáo viênnày, đại khái tới tháng.

      Bởi vì tháng sau đó ông ta phát , sở học tri thức của mình thể thỏa mãn đứa này rồi.

      "Vậy em có thể thử chút cho tôi xem ?"

      Chu Quân có chút rộn rạo rồi.

      Triệu Nghị chút chần chờ. , đãthật lâu rồi cậu chưa tìm thấy đối thủ ngangtầm. Người trước mắt này, là đại thần của giớimáy tính Trung Hoa, nếu có thể thi đấu mộttrận với ông ta, nhìn xem giới hạn trình độ củamình đến mức nào, vô cùng có lợi đối với phát triển sau này!

      Đợi đến khi Chu Quân giải quyết xong chuyệncủa Triệu Nghị, ông mới nhớ tới tại mìnhđang là giám khảo của trận đấu.

      Bất quá, chờ ông ta quay đầu nhìn lại, lại phát tên Thượng Dã Tiểu Thứ Lang luôn kiêungạo kia lại suy sụp ngồi ghế dựa giống như chó mắc mưa, rốt cuộc còn khí thế hung hãn như trước kia nữa.

      "Được rồi, kết quả cực kỳ ràng rồi. Trậnđấu này, KING giành chiến thắng!"

      Chu Quân vội vàng tuyên bố kết quả trận đấu.

      Phía dưới truyền đến từng đợt tiếng hoan hô vang dội, Chu Quân hỏi những người bên cạnhchuyện xảy ra trong lúc mình giao đấu với Triệu Nghị. Sau khi biết Thượng Dã Tiểu Thứ Lang chỉ bị đội trưởng của KING dùng tiếng N vài câu gì đó liền biến thành bộ dạng đó yên tâm. Chỉ cần động thủ, chuyện gìcũng có thể thương lượng! Thượng Dã Tiểu Thứ Lang hung tợn trừng mắt nhìn nữ sinh kia, cùng với hai nam sinh bên cạnh .

      Rốt cuộc cũng nhớ tới, lần đó, cũng là ở trong này, trong khi phát biểu nữ sinh xuất , lặp lại lần toàn bộbài diễn thuyết của , sau đó lại tạo ra cảnhtượng tất cả khách mời cùng rời tiệc. Chính làngười này, tại ta lại xuất rồi! ta là ác ma, ta tuyệt đối là ác ma!

      " tên là gì?"

      Thượng Dã Tiểu Thứ Lang muốn xuất tình cảnh mình rối rắm vì đối thủ cả buổilại ngay cả tên người ta cũng biết, dùngloại giọng điệu bố thí hỏi. Nếu là người khác, có thể xuất phát từ tình cảm hay lễ tiết gì đó màtrả lời . Nhưng đáng tiếc, người tại đứng trước mặt lại là Lãnh TâmNhiên, là Lãnh Tâm Nhiên mà cho dù thủ tướng nước đứng trước mặt cũng nhíu màylấy chút. căn bản thèm để loạitôm tép nhãi nhép như Thượng Dã Tiểu Thứ Lang này vào mắt, liếc cũng chẳng buồn liếcmột cái, trực tiếp xoay người xuống.

      Lăng Vũ đúng lúc ngăn lại. Cậu cũng phải là người dễ chọc, chỉ nhìn vóc dáng thôi đãcao hơn tên Thượng Dã Tiểu Thứ Lang chẳng khác gì học sinh lớp 11 kia hơn mười centimeter, hoàn toàn là người lồ với đứanhóc mà!

      "Hắc, tên nhóc, đó là sư phụ tôi. Muốn gâychuyện sao?"

      Lăng Vũ vô cùng hung hãn .

      Cậu đúng là tiếng Hoa, phải khôngbiết tiếng N, chỉ là cảm thấy thứ điểu ngữ kia quá khó nghe, quả là vũ nhục hình tượng của cậu. Dù sao cũng có phiên dịch viênở đây, căn bản cần lo lắng nghekhông hiểu.

      Từ miệng phiên dịch viên, Thượng Dã Tiểu Thứ Lang biết được câu của tên nhóc đáng ghét trước mặt này. Nhưng mà, sau khi phẫn nộ, hắnthật biết phải đáp lại đối phương thếnào. Trận đấu vừa rồi, quả là bọn thua! Nhưng mà, vấn đề là, đến bây giờ vẫn biết tại sao mình lại thua!

      15 phút, bọn sao có thể bị người khác hạgục chỉ trong 15 phút?

      Tình huống đài cực kỳ đặc sắc, hơn nữa trận đấu cũng kết thúc, cũng còn phải cố kỵ nhiều như trước nữa. Atan và Đại Gia Môn lúc trước vẫn đợi dưới đài rốt cuộc khôngnhịn được nữa mà vọt lên.

      Bọn họ thân là người thích CA, bây giờtình cảm sùng bái với KING, giống như nước sông Hoàng Hà liên miên dứt! Huống hồ,trận đấu lần này càng làm cho bọn họ phát điên.

      15 phút nha!

      Lại là 15 phút!

      Kỳ thi đấu tuyển chọn, đối mặt với nhiều người thực lực mạnh như vậy, bọn họ cũngdùng 15 phút để hoàn thành nhiệm vụ.

      Trong trận thi đấu đội, đối mặt với đối thủ là đội Đại Gia Môn có thực lực xem như là hạng nhấtgiới CA trong nước, bọn họ vẫn dùng 15 phút để giành thắng lợi! Nếu hai lần 15 phút nàylà trùng hợp, vậy , vừa rồi, trong lúc đấu với nhóm Tiểu Quỷ Tử , bọn họ vẫn lại dùng 15 phút để giành thắng lợi!

      lần là trùng hợp, hai lần là trùng hợp, nếunhư ngay cả lần thứ ba cũng là trùng hợp? Vậykhông khỏi quá khéo rồi sao? Còn khéo hơn cảchuyện xổ số trùng với số chứng minh của mìnhnha?

      Huống hồ, ba trần đấu này, trình độ đối thủ đều khác nhau. Đối mặt với những đối thủ có trình độ khác nhau, thời gian thắng lại như nhau. Cái đó chỉ có khả năng, KING vẫn luôn mực che giấu thực lực chân chính của mình!

      KING mạnh như thế nào? Thực lực cực hạn của KING là đến đâu?

      Trong lòng bọn họ đều tràn đầy nghi vấn.

      "Xin hỏi, là đội trưởng của KING sao? Tôi là đội trưởng đội Đại Gia Môn, tôi tên là ThạchKiệt, đội của tôi từng đấu với trong lần thiđấu đội."

      Thạch Kiệt, cũng là đội trưởng của Đại Gia Môn bước lên, nổi lên dũng khí chắn trước mặtLãnh Tâm Nhiên. Lãnh Tâm Nhiên nhìn ta, ngay khi Thạch Kiệt cho rằng mình gặp phảitrắc trở, ta liền nghe thấy thanh tuy lạnh lùng nhưng vẫn rất êm tai: "Tôi là LãnhTâm Nhiên. Các người rất lợi hại!"

      Câu này, nếu do người khác , có lẽ sẽcảm thấy đây là câu trào phúng. Vốn Thạch Kiệt cũng nghĩ như vậy, nhưng khi nhìn vào đôi mắt đen kia lại đột nhiên cảm giác được, đối phương phải cười nhạo bọn họ, màlà lời .

      Dưới loại tình huống này, Thạch Kiệt biết phải làm sao cho tốt.

      "Cảm ơn, các người lợi hại hơn." Lãnh TâmNhiên chút khách khí gật đầu. Tổ hợp "Đại Gia Môn" này rất lợi hại, nhưng KING bọn họ lại lợi hại hơn. Bất quá, nghĩ vậy, đột nhiêncô có chủ ý.

      "Có định gia nhập KING hay ?" Thạch Kiệt bị dọa cho ngây ngốc.

      Sau khi nhìn thấy thực lực sâu lườngđược của KING, tại cư nhiên bị hỏi cómuốn gia nhập KING hay , loại kích thích này, cũng tới quá đột ngột !

      "Các người phối hợp tốt như vậy, tôi ở lại Đại Gia Môn tốt hơn. Hơn nữa, mấy ngườichúng tôi đều ở chung phòng, tình cảm rấttốt."

      Thạch Kiệt lắp bắp từ chối.

      Lãnh Tâm Nhiên nhíu mày, đột nhiên nghĩđến, có lẽ đối phương hiểu nhầm ý của mìnhrồi. KING, cũng phải chỉ làmột đội cùng đấu CA với mấy tên Tiểu Quỷ Tử này, mà là muốn thành lập xã đoànKING! Cái kia, mới đúng là thế lực chân chínhmà muốn có!

      Bất quá, ngược lại nam sinh này kông tệ.

      tại người sáng suốt đều thấy được KINGlợi hại đến mức nào, cậu ta có năng lực như thế lại vì tình bạn mà từ bỏ cơ hội này. Người như vậy, đáng trọng dụng.

      "Tôi phải là KING này. tạichúng tôi thành lập xã đoàn, tên là KING. Mà tại tổ hợp tham gia CA, chỉ là do các thành viên trong KING tạm thời kết hợplại thôi. cách khác, năm chúng ta phải là KING chân chính. KING chân chínhkhông phải là đội năm người chúng tôi, mà là xã đoàn, tổ chức mang tính xã đoàn."

      Lãnh Tâm Nhiên rất ít khi nhiều như vậy.Bất quá, trái lại rất xem trọng đội "Đại Gia Môn" này, trong cái xã hội đầy rẫyham muốn hưởng thụ vật chất và các loại dục vọng này, tình cảm bạn bè đơn thuần thế này thực rất đáng quý!

      "Cậu KING là xã đoàn, phải là đội chơi CA?"

      Thạch Kiệt gì, ngược lại đội trưởngtóc đỏ của Atan tò mò mở miệng. Bất quásau khi hỏi xong ấy liền chủ động giới thiệu: "Mình là Hà Tĩnh, là đội trưởng của Atan. Vừa rồi cậu sao? Trường chúng ta có xã đoàn tên KING sao?"

      "Ừ. Bất quá còn chưa thành lập, trong quá trình tìm cách, nếu ghét bỏ có thểcùng tới tham gia."

      Lãnh Tâm Nhiên nhàn nhạt gật đầu.

      "Tốt đó tốt đó, mình tham gia. Nhưng chỉ mấy người lợi hại như vậy! Chẳng phải trong đó càng có nhiều cao thủ hơn sao? Mình muốn, những ngày sau khi gia nhập khẳng định vô cùng đặc sắc!"

      Sau khi Hà Tĩnh thương lượng cùng các bạn liềnhưng phấn trả lời.

      Lãnh Tâm Nhiên gật đầu, trong con ngươi đenláy lên ý cười nhợt nhạt.

      "Kia, tôi có thể biết KING gồm có những aikhông? Các cậu đều là thành viên của KING?"

      So sánh với Hà Tĩnh, Thạch Kiệt ăn mặc theo đúng tiêu chuẩn của trạch nam trái lại thậntrọng hơn rất nhiều. Cũng phải bởi vì cậuquá mức cẩn thận, mà là ở số phương diệnnào đấy nam sinh vẫn khác so với nữ sinh!

      "Có mấy người chúng tôi, còn có mấy người bịhội sinh viên đuổi ."

      "Người bị hổi sinh viên đuổi?" Cả đầu Thạch Kiệt bắt đầu mờ mịt rồi.

      May mà Triệu Nghị rốt cuộc cũng bớt chút thời gian chạy qua đây, nghe thấy Thạch Kiệt hỏi chủ động giải thích cái gì gọi là "Người bị hộisinh viên đuổi". Thạch Kiệt phải là sinh viên năm nhất, đối với những danh nhân trongtrường kia nghe nhiều nên thuộc, nghe những danh nhân sớm cư kia đều đến KING, trong lòng liền xuất cảm giáckích thích rất kỳ quái.

      "Bọn họ đều ở đó?"

      "Ừ." Triệu Nghị gật đầu, sau đó cầm lấy máytính của mình nhấn nhấn: "Kia, đây là thông tincơ bản các thành viên của KING, có thểnhìn chút."

      Thạch Kiệt vội vàng bước tới gần nhìn xem, tới phút sau, liền bày ra khuôn mặt nịnh nọt lấy lòng bám lên người Triệu Nghị:"Lão Đại, nhận tôi !"

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 116


      Thượng Dã Tiểu Thứ Lang dùng vẻ mặt ghenghét trừng mắt nhìn mấy người.

      là nghiến răng nghiến lợi cũng đủ,bởi vì tất cả kế hoạch của , đều bị mấy têntiểu tử này phá hủy. Nếu phải bởi vì mấy tên tiểu tử này, kế hoạch làm nhục Trung Hoa thứ nhất của được thực rồi. Nhưngmà tại...

      Nhìn đám người hoan hô hò hét phía dưới, lạinhìn vẻ mặt giấu được vui sướng của những người khác, Thượng Dã Tiểu Thứ Lang cố kiềm nén tức giận, nhưng khuôn mặt vẫn cứ kìm nén như mặt đại tiện, nhìn đặc biệt hung dữ.

      Nén giận phải là tác phong của !

      Thượng Dã Tiểu Thứ Lang nghĩ nghĩ, vẫn cảmthấy thể bỏ qua như thế được. Thua trậnmáy tính là việc ngoài ý muốn, nhưng bọn hắnkhông chỉ am hiểu mỗi lĩnh vực máy tính.

      tay xách áo phiên dịch viên thươngcảm, Thượng Dã Tiểu Thứ Lang trầm gì đó.

      Sắc mặt phiên dịch viên ngày càng thay đổi,nhưng nhìn thấy sắc mặt khủng bố của ThượngDã Tiểu Thứ Lang, cũng dám phản bác, đành phải qua, cười khổ với mấy người Lãnh Tâm Nhiên: "Bạn sinh viên này." Mấy ngườiLãnh Tâm Nhiên quay đầu nhìn về ta.

      "Việc này, bạn Thượng Dã Tiểu Thứ Lang muốn cùng mọi người đánh trận bóng rổ.Cậu ta trận đấu hữu nghị thứ nhất, chúc mừng các bạn giành được thắng lợi. Cậu ta ,quả mấy năm nay Trung Hoa phát triển rấtnhanh, tuy khởi bước tương đối trễ nhưng tại lên đến đây. Là nước láng giềng, cậu ta cảm thấy rất vui mừng khi thấy tốc độ phát triển của Trung Hoa nhanh đến vậy."

      Phiên dịch viên vừa lau mồ hôi lạnh vừa lạinhững lời của Thượng Dã Tiểu Thứ Lang.Trong lòng ngừng kêu khổ, sớm biết thế học cái thứ tiếng đáng chết này, cưnhiên gặp phải đàn Tiểu Quỷ Tử biến thái này, là quá xui xẻo mà!

      Tuy rằng những lời lần này của Thượng Dã TiểuThứ Lang dễ nghe hơn so với lần trước, nhưng hành động lại tương phải hoàn toàn với lời . mặt cái gì mà đứng thứ hai trong trận hữu nghị đầu tiên, mặt lại cam lòng muốn thi đấu bóng rổ, quả là đánh người khác bạt tai mà.

      Bất quá đấy là lời trong lòng, Tiểu Quỷ Tử kia vốn giữ lời thay đổi thất thường, cho nên cũng có ai để tâm đến chuyện của lắm.

      Vừa nghe thấy nhóm Tiểu Quỷ Tử cư nhiênkhông từ bỏ ý định muốn thi đấu bóng rổ, TriệuNghị liền nở nụ cười phúc hậu.

      Tuy rằng cậu trình độ xã bóng rổ củađại học Yến Kinh, nhưng có Lăng Vũ ở đây,Tiểu Quỷ Tử muốn đấu bóng rổ tuyệt đối làhành vi tự rước lấy nhục mà!

      Triệu Nghị cười hắc hắc đầy xấu xa, Lăng Vũ cũng nở nụ cười theo. Lại tiếp, diện mạo của Lăng Vũ vốn thiên về nhu, thế mà cậu ta lại khăng khăng chơi trò chơi man như vậy,hai loại khí chất kết hợp với nhau, sinh ra mộtloại sức quyến rũ kỳ lạ. Đây là sức quyến rũ độc đáo của riêng Lăng Vũ!

      " muốn đấu bóng rổ?"

      Lăng Vũ vuốt cằm, khóe miêng vẽ ra độcong xấu xa. Cậu còn chưa chờ phiên dịch viêntrả lời, xoay người đến trước mặt ThượngDã Tiểu Thứ Lang, nhìn xuống tên Tiểu Quỷ Tửchi cao mét sáu mấy, phát ra tiếng hừ lạnh đầy khinh miệt, sau đó xoay người trở lại vị trí cũ.

      Thượng Dã Tiểu Thứ Lang sắp tức đến điên rồi. Tuy rằng tên nam sinh còn đẹp hơn cả nữ sinh này còn chưa gì, nhưng ánh mắt kia giọng điệu kia, hiển nhiên, đều là cười nhạo chiều cao của mình!

      Thượng Dã Tiểu Thứ Lang tương đối hài lòngvới cuộc sống của bản thân, cũng rất hài lòngvới hoàn cảnh gia thế mà mình. Nhưng nếu hỏihắn khiếm khuyết chỗ nào, có hai cái. làdiện mạo, là chiều cao.

      Lấy thân phận của , lấy tài năng của , hẳn là nên xứng với khuôn mặt đẹp traikinh thiên động địa. Nhưng mà, thực tế, diện mạo của bình thường, bình thường đến nỗi nếu ném vào đám người tìm được bóng dáng.

      Mà chiều cao của , lại càng là nỗi đau vĩnhviễn trong lòng .

      Tuy rằng người trong nước cũng cao,chiều cao của so với mọi người trong nước bình thường, cũng dễ thấy. Nhưng mà, đây chỉ là ở quốc gia của bọn màthôi. Đây chỉ là vấn đề của người,mà là vấn đề của cả quốc gia. Ở quốc gia củabọn họ, nam sinh cao mét sáu mấy là bìnhthường, mét bảy được tính là thuộcnhóm người cao rồi.

      Nhưng mà, biết, hết thảy chuyện này chỉ là trong nước mà thôi. Ngay cả Trung Hoa mà hắnluôn khinh thường, chiều cao trung bình củađàn ông cũng đều là mét bảy mấy. Con số này, cao hơn cả khoảng lớn so với nước .

      Thậm chí, nước bọn họ còn bị gắn cái danh hiệungười bé!

      Vài nam sinh Yến Đại ở đây, cơ bản đều cao 1m7. Ngay cả mấy trạch nam này, tuy rằng cách ăn mặc có chút đáng khinh, nhưngchiều cao lại rất đáng tự hào, tuyệt đối nằmtrong nhóm người có vóc dáng cao.

      Triệu Nghị và Lăng Vũ càng cần phải , Triệu Nghị hơi thấp chút, nhưng màcũng 1m8, còn Lăng Vũ gần 1m9 rồi.

      Mấy người bọn họ đứng trước mặt Thượng Dã Tiểu Thứ Lang, đúng là giống người lớn khi dễ con nít.

      Thượng Dã Tiểu Thứ Lang biết bản thân mìnhkhông cao, đây là nỗi đau trong lòng . Nhưng tuyệt lo lắng. Tuy rằng thânhắn cao, nhưng có kỹ thuật nha! Huống chi, có lòng tin tuyệt đối đối với năng lực của bản thân. từng trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, nhóm người này tuyệt đối phải đối thủ của !

      Chuyến xa lần này, cơ bản mang theo tất cả những người tinh thông trong nước rồi.Lĩnh vực máy tính dẫn theo vài cao thủ, nhưng lĩnh vực bóng rổ cũng có dẫn theo vài thanh niên nằm trong đội tuyển quốc gia. Tóm lại, bọn họ nhiều người như vậy, ai làngười thường! Lăng Vũ hưng phấn, chỉ kém há mồm : "Đến đến, ai sợ ai chứ!"

      Bất quá, dù là như thế, cậu vẫn xoay người làm mặt quỷ với Lãnh Tâm Nhiên: "Sư phụ, đợi lát nữa nhớ xem mình dùng những động tác cậudạy đánh cho mấy tên Tiểu Quỷ Tử này hoa rơinước chảy nha!"

      "Nếu bạn Thượng Dã Tiểu Thứ Lang đề nghị thi đấu bóng rổ, vậy so . Bất quá nhớ kỹđây là trận đấu hữu nghị thứ hai. Mặt khác, thông báo cho người trong đội bóng rổ, kêu những người chủ lực của bọn họ đến hết đây. muốn đấu với bạn học Thượng Dã, tuyệt đối phải lấy những đội viên tốt nhất trong trườngchúng ta, nếu , chính là tôn trọng bạn học Thượng Dã rồi!"

      Đông Phương Di luôn giống như người bàng quang lại đột nhiên tới, để ý tới ánh mắt kinh ngạc của những người khác, thanh thanh đạm đạm .

      Phiên dịch viên lại lời của cho ThượngDã Tiểu Thứ Lang nghe. Thượng Dã Tiểu Thứ Lang nghe xong vẫn chưa biểu ra chút thầnsắc bất mãn nào. Bất quá, vẫn đưa ra yêucầu, chỉ vào các thành viên của KING dùng loạigiọng điệu khinh thường : "Có nhưng, nhưngtrong bọn họ, ít nhất phải có người ra sân."

      Ý của Thượng Dã Tiểu Thứ Lang rất đơn giản, KING đánh bại bọn họ. Mặc dù thể thắng trong trò chơi, nhưng ít nhất có thể thắng lại ở lĩnh vực khác. Đa số mọi người thích chơi game đều là trạch nam, mà trạch nam đều ghét vận động. Mà lợi dụng chính là điểm này, tin, mấy người này, đều khá mà dùng được. Thoạt nhìn bộ dáng rất lợihại, nhưng nếu thực ra sân, tuyệt đối bằng mình!

      "Được!"

      Thượng Dã Tiểu Thứ Lang thậm chí còn khôngthèm thương lượng với các đồng đội, trực tiếp đưa ra quyết định.

      chìm trong hưng phấn, cũng khôngnhìn thấy ánh mắt thương hại của mấy người bên KING.

      giờ sau, người trong đội bóng rổ liền chạy tới. Bọn họ vốn thi đấu hữu nghị với trường kế bên, vừa nghe thấy đám người TiểuQuỷ Tử nước N muốn tìm họ thi đấu, thèm lo đến trận hữu nghị kia nữa, trực tiếp nóivới đối phương vài câu liền chạy lấy người.

      Hơn nữa, bởi vì biết muốn đấu với nhóm Tiểu Quỷ Tử, nên các đội viên trong đội bóng rổ trường đại học công nghiệp kế bên cũng chạyđến góp vui.

      "Chủ tịch."

      Đội trưởng đội bóng rổ cao lớn giống như tinh tinh, bộ dạng rất giống với cao thủ Quán Lam trong Xích Mộc (mình cũng biết là ai nữa). Mà người vô cùng nghiêm khắc với độiviên như ta, trước mặt Đông Phương Di lại ngoan ngoãn giống như con mèo , ngay cả thanh chuyện cũng nhàng ôn nhu, giống như sợ vậy.

      "Vị này chính là bạn học Thượng Dã Tiểu Thứ Lang. Cậu ta muốn tiến hành trận thiđấu hữu nghị với chúng ta, bất quá cần phải có trong mấy người này dự thi." Đông PhươngDi chỉ chỉ vào mấy người Lãnh Tâm Nhiên, mặt có chút biểu cảm dư thừa nào, xem ra căn bản đem bọn họ để vào mắt.

      Đội trưởng đội bóng rổ tên là Vương Hán, thâncao gần hai thước, là chủ đạo của đội. Điểm lợi hại nhất của ta chính là thân hình cao gần hai thước này, hơn nữa thân thể vô cùng rắn chắc, những lúc đấu chọi rất ít khi bị thua.

      "Lăng Vũ, là cậu sao."

      Vương Hán nhìn về phía bên kia, phát hiệntrong đó có người quen, liền nở nụ cười.

      Gương mặt Lăng Vũ vẫn lạnh lùng như trước,bất quá khi nhìn thấy Vương Hán môi hơicon lên chút: "Đội trưởng!"

      Cậu cũng từng là thành viên của đội bóng rổ, tấtnhiên là nhận thức vị đội trưởng đội bóng rổ này rồi.

      "Mấy người này là bạn của cậu?"

      Vương Hán dùng ánh mắt hỏi Lăng Vũ.

      Lăng Vũ gật đầu: "Uh, người này là Lãnh Tâm Nhiên, là sư phụ tôi. Đây là Triệu Nghị, là em tốt của tôi, là cao thủ máy tính. Những người này, đều là người trong xã đoàn củachúng tôi."

      Vương Hán cũng thèm để hai chữ "Sưphụ" này vào mắt. ta cảm thấy, nhìn bộdáng của Lãnh Tâm Nhiên, hẳn là cũng có tài năng đặc thù ở phương diện nào đó. Cho nên cũng chỉ gật đầu, vẫn chưa chú ý nhiều lắm.

      "Chủ tịch, bây giờ chúng ta bắt đầu trận đấusao? Sân bóng rổ còn trống, nếu đấu liền bâygiờ, tôi gọi cho thầy Lưu đến làm trọng tài."

      Đông Phương Di trưng cầu ý kiến của ThượngDã Tiểu Thứ Lang, nhàng gật đầu: "Ừ, đấu luôn bây giờ ."

      Kết quả là, đoàn người ngựa hùng hùng hổ hổ tiến về sân bóng rổ.

      Nhìn mấy nam sinh giống như người khổng lồtrước mắt này, mấy nam sinh đám người Thượng Dã Tiểu Thứ Lang đều lộ ra vẻ mặtghen ghét.

      Đội nước N có năm thành viên, trong số đó tất nhiên là Thượng Dã Tiểu Thứ Lang. Bốn người còn là, đều là các nam sinh cao khoảng1m8. Ở nước N, nam sinh vượt qua được 1m8tuyệt đối là vô cùng hiếm có, ở trong nước tuyệtđối có thể đứng đầu. Nhưng mà tại, so sánh với cái đội viên của đội bóng rổ Yến Đại thâncao 1m9, chiều cao của bọn họ, đáng nhắc tới rồi.

      Đặc biệt còn có Vương Hán cao gần hai thước,lại càng như tòa tháp cao chắn trước ngườibọn họ!

      Danh sách được xác định rất nhanh, Vương Hán khẳng định ra sân. Bên KING phái ra Lăng Vũ, về phần lời của người nào đó, xem như là vũ khí bí mật ! "Cẩn thận chút, tênThượng Dã Tiểu Thứ Lang kia biết võ thuật,cho nên đừng cứng đối cứng với , nếukhông, khẳng định chịu thiệt!"

      Trước khi trận đấu bắt đầu, Lãnh Tâm Nhiênnhắc nhở Lăng Vũ.

      Lăng Vũ sửng sốt, dám tin nhìn về phíatên Thượng Dã Tiểu Thứ Lang thấp lùn kia: "Tên tiểu tử kia biết võ thuật? thể nào, khoa trương vậy sao?"

      Nhưng biểu cảm của Lãnh Tâm Nhiên lại nóicho cậu biết hết thảy phải chuyện đùa, mà là .

      "Trình độ tại của hẳn là ninja cấp thấp.Mặc dù trong đám ninja tính là cao thủ,nhưng nếu so với người bình thường, chênhlệch như trứng gà với tảng đá vậy. Cho nên,đừng coi thường . Có số con chó mộtkhi điên lên, cắn chết người!"

      Lăng Vũ nở nụ cười. Bởi vì cậu nghe thấy sư phụ nhà mình gọi tên Tiểu Quỷ Tử này là chó điên mà cảm thấy vui vẻ. Dựa theo quan sát củahắn, sư phụ nhà mình có vẻ như rất ghét Tiểu Quỷ Tử.

      Bất quá, như thế khiến cho cậu càng thêm đề phòng. Đến cả sư phụ cũng kêu cậu phải cẩn thận, chắc chắn là có tình.

      "Yên tâm , sư phụ. Mình ra sân trước, dù sao cũng có cậu ở phía sau làm chỗ dựa, mình còn sợ gì chứ?"

      Gặp qua kỹ năng chơi bóng của Lãnh Tâm Nhiên, lại phối với thân thủ lợi hại của , LăngVũ cũng cảm thấy Tiểu Quỷ Tử có thểchiếm được lợi thế gì từ tay cậu.

      Các đội viên của Yến Đại mặc chính là đồng phục thi đấu của Yến Đại, mà bên Thượng Dã Tiểu Thứ Lang, thế nhưng lại mặc đồng phục có in hình mặt trời chói chang. Trong sân vận độngcủa Yến Đại, hình mặt trời này đúng là vô cùng chói mắt!

      Sau tiếng còi, trận đấu bắt đầu!

      Vương Hán, phát huy tác dụng tường đồng vách sắt của ta, trong lúc tranh bóng trực tiếp cướp bóng, sau đó dùng bàn tay to ném sangcho đội hữu.

      Trận đấu kịch liệt hơn nhiều so với trong tưởng tượng. thể , kỹ thuật của mấyngười bên Tiểu Quỷ Tử đúng là tệ. Ít nhất, chỉ dựa vào kỹ thuật mà , có vẻ hơnmấy người bên đội bóng rổ của Vương Hán.

      Đội trường đấu với đội quốc gia, tất nhiên làcách biệt trời vực. Cho dù đội tuyển quốc gia đó yếu đến mức nào, thực lực vẫnmạnh hơn so với đội trường.

      Bốn người này phối hợp, ăn ý mười phần, hơnnữa thế công sắc bén. Mặc dù chiều cao khôngđủ khiến cho họ rơi vào thế yếu, nhưng kỹ xảolại có thể bù lại khuyết điểm này. Cho nên, thế cục nghiêng về bên theo như dự tính ban đầu của Lăng Vũ có xuất . Ngượclại, hai đội đấu vô cùng kịch liệt, ngươi tranh ta đoạt, cơ bản là hơn kém nhau nửa phần.

      Bất quá, bên Yến Đại có hai người biểu hiệnđặc biệt xuất sắc. người tất nhiên là Quý công tử sân bóng danh xưng Lăng Vũ, động tác của cậu nhanh nhẹn, hơn nữa mười phần đẹptrai. Động tác giả của cậu, cơ bản là báchchiến bách thắng, những người đối đầu với cậu đều bị động tác giả của cậu làm cho hoa mắt. Mà người khác, chính là đội trưởng đội trường Yến Đại Vương Hán.

      ta giống như thủ vệ trung thành canh giữ ởkhung bóng rổ, chỉ cần có người ném rổ đều bị ta ra sức ngăn lại. Thân thể của ta caolớn cường tráng, kỹ thuật cũng tệ, cơ hồ chỉ cần nhảy lên chút có thể chắn đượcngười ta rồi.

      có vài Tiểu Quỷ Tử ném rổ đều bị ta ngăn lại.

      người tiến công, người phòng thủ, Lăng Vũ và Vương Hán phối hợp với nhau vô cùng hoàn mỹ, khiến cho Yến Đại tuy rằng vẫn chưa chiếm được ưu thế, nhưng vẫn chưa rơivào thế yếu.

      Thượng Dã Tiểu Thứ Lang tức giận đến nghiếnrăng, vốn nghĩ, mình dẫn vài người này đếnlà có thể đánh cho bọn họ hoa rơi nước chảy, nghĩ tới cư nhiên lại lâm vào cục diện giằng co.

      Đặc biệt là tiểu tử của KING kia, giống như con khỉ vậy, nơi nào có bóng nơi đó có cậu ta. Hơn nữa cậu ta vô cùng giảo hoạt, đến lúc nàyvẫn chưa có người nào cướp được bóng từ tay cậu ta.

      Thù mới cộng thêm hận cũ, Lăng Vũ trởthành các đinh trong mắt cái gai trong thịt củaThượng Dã Tiểu Thứ Lang rồi. Thân hình củahắn cao, hợp với việc ném rổ, cũng may thể lực của đủ mạnh, cộng thêm động tác linh hoạt, thích hợp với việc chạykhắp sân.

      Sau khi đem Lăng Vũ trở thành mục tiêu củamình, Thượng Dã Tiểu Thứ Lang liền thay đổi sách lược tác chiến tới gần Lăng Vũ, tiến hành phòng thủ.

      Nhìn thấy Thượng Dã Tiểu Thứ Lang xem LăngVũ thành mục tiêu, Lãnh Tâm Nhiên luôn mặt biểu cảm đột nhiên đứng dậy từ ghế. Tiếp đó, Triệu Nghị kinh ngạc nhìn chăm chúvào bóng dáng từ từ đến sân bóng.

      Vốn là Lăng Vũ xem tên Thượng Dã Tiểu Thứ Lang này vào mắt. Nhìn thấy từ khi bắt đầu thi đấu điểm cũng chưa ghiđược liền nổi lên tâm lý khinh miệt. Bất quá, khi nhìn thấy đột nhiên tiến hành phòng thủ bên cạnh mình, nhớ tới lời dặn của Lãnh Tâm Nhiên. Cho nên tuy rằng trong lòng có chút khinh thường, nhưng vẫn cẩn thận đề phònghắn, sợ giỡ trò ám toán gì đó.

      Thượng Dã Tiểu Thứ Lang luôn tìm kiếm cơhội, biết, nếu bản thân vội vàng động thủ,kết quả chi là tiền mất tật mang.

      Bất quá, rất nhanh, cơ hội tới rồi.

      Trong lần cướp bóng, Vương Hán lại pháthuy ưu điểm chiều cao của mình, đột nhiênnhảy lên cướp bóng ngay trước rổ. Bất quá, anhta chỉ thuận tay ném bóng đến sân đối diện,cũng giữ bóng trong tay.

      khéo là, trái bóng kia vừa vặn bay về hướng của Lăng Vũ.

      Lăng Vũ sao có thể buông tha cơ hội này, hếtsức chăm chú thậm chí quên luôn cả tên TiểuQuỷ Tử Thượng Dã Tiểu Thứ Lang ở bên cạnh mình, Lúc nhìn thấy trái bóng sắp rơi đến chỗ mình, Lăng Vũ thả người nhảy lên, hai tay mở ra, bay thẳng về hướng trái bóng. Cùng lúcđó, Thượng Dã Tiểu Thứ Lang luôn có động tỉnh gì cũng nhảy lên theo. hiểnnhiên, trái bóng này chắc chắn là vào tay được. Thậm chí có số người còn bậtcười vì hành động biết tự lượng sức mìnhcủa . Nhưng mà, người khác biết,mục tiêu của căn bản phải là bóng,lúc Lăng Vũ sắp bắt được bóng, cậu liền cảmgiác được có cỗ ngoại lực ập vào ngườimình. Tiếp sau đó, cơ thể vốn ổn định mất cân bằng trong nháy mắt, trực tiếp ngã từ khôngtrung xuống. Bất quá, trước khi ngã xuống, cậu vẫn thuận tay ném bóng tay ra ngoài.

      Vào cái giây trước khi ngã xuống ấy, cậu mơ hồ nhìn thấy được nụ cười đắc ý đầy lãnh trênmặt Tiểu Quỷ Tử.

      Nơi bị đụng trúng đau đớn trận, quan trọng hơn là, cậu khẳng định, nơi đó tuyệt đối bịbầm tím rồi. Hơn nữa cậu vừa bị mất cân bằng mà ngã từ trung xuống, tên Tiểu Quỷ Tử kia cũng lảo đảo cái ngã xuống ngườicậu, khéo là, chân đối phương trùng hợp dẫm nát tay cậu!

      "Răng rắc!"

      tiếng xương cốt thanh thúy vang lên, đôimắt luôn luôn hơi híp lại của Lăng Vũ đột nhiên mở lớn, dám tin nhìn vào cánh tay của mình. Nơi đó, truyền đến từng đợt đau nhức! Đâu nhức đến nỗi trước mắt cậu dần biến thành màu đen. Chơi bóng rổ nhiều năm nhưvậy, bị thương trở thành chuyện bình thườngrồi. Nhưng cánh tay bị giẫm gãy hung bạo nhưvậy, vẫn là lần đầu gặp được. Loại đau đớn hítthở thông này, khiến cho Lăng Vũ cuộn cả người lại thành hình tròn.

      Khuôn mặt tuấn tú vặn vẹo, tuy rằng có phát ra tiếng rên thống khổ nào. Nhưng từ vẻ mặt vặn vẹo đầy mồ hôi lạnh của cậu có thểthấy được, tại cậu thống khổ đến mứcnào!

      Quan trọng hơn là, những người khác căn bảnkhông chú ý tới hành động của Tiểu Quỷ Tử. Bởi vì Tiểu Quỷ Tử chỉ dùng sức đạp cậu mộtcái rồi lập tức lui lại. Động tác của rất kín,vừa kéo nương theo ưu điểm vóc người thấp bécủa , dùng thân thể Lăng Vũ che hết tất cảđộng tác của . Cứ như vậy, có ai biếtlà động tay động chân, chỉ xem như Lăng Vũ bị thương do ngoài ý muốn! Đúng lúcnày, Lãnh Tâm Nhiên luôn yên lặng đứng đợi bên ngoài đột nhiên phát ra tiếng đầy phẫnnộ: "Dừng tay!"


      ---------------------------

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 117



      Vốn tất cả mọi người chú ý đến tình huống trận đấu, bởi vì cuộc tranh tài quá kịch liệt, tâm tình của tất cả mọi ngườicũng bị kéo căng.

      Nhưng sau khi nghe thấy Lãnh Tâm Nhiên gầm lên giận giữ, có người tinh mắt phát tình huống có phần ổn. Đặc biệt là vài nữsinh, chứng kiến tình huống quý công tử mình thầm mến vẻ mặt đau khổ ngã xuống, bắt đầu điên cuồng hét ầm lên.

      Vương Hán vốn cản cầu, theo thanhthấy Lăng Vũ nằm ngã đất. Nào còn để ý việc này, tay đẩy mấy người trước mặt ra, điên cuồng hướng Lăng Vũ hét lên:

      "Lăng tiểu tử, cậu làm sao vậy?"

      Trọng tài cũng phát việc bìnhthường, thổi còi tạm dừng trận đấu.

      Thừa dịp này Lãnh Tâm Nhiên nhanh chóng vọttới.

      "Như thế nào?"

      Thấy tình trạng của Lăng Vũ, Lãnh Tâm Nhiêncũng biết có điểm ổn. Mặc dù động tácvừa rồi của Thượng Dã Tiểu Thứ Lang rất bímật, nhưng cũng chạy thoát ánh nhìn của , nên hình vi mờ ám của đều bị Lãnh Tâm Nhiên thu lại.

      Lăng Vũ vùng vẫy muốn đứng lên, thương thếtrên người cũng phải rất nghiêm trọng,chỉ đau chút, cộng thêm ngang hông bị tênTiểu Quỷ Tử kia đụng, có chút đau. Nhưng so với vết thương cánh tay , cũng đáng kể.

      "Cánh tay."

      Lăng Vũ nâng cánh tay của mình lên, sắc mặt trắng bệch: "Sư phụ..."

      vốn muốn là tên Tiểu Quỷ Tử dùng ám chiêu , nhưng còn chưa kịp ra nhìn thấyLãnh Tâm Nhiên thẳng hướng Thượng Dã TiểuThứ Lang mà .

      Thượng Dã Tiểu Thứ Lang dùng loạiánh mắt hả hê nhìn thảm trạng bên này.

      sớm biết, thân thể thằng nhóc này tuyệt đối sánh kịp mình. Đối với cường độ rèn luyện thân thể của mình, luôn rất có lòng tin, theo suy đoán của , tại tên nhócmặt trắng chướng mắt đó tuyệt đối có thể rời sân rồi. Mà mấy tên dư lại...

      Cặp mắt hạt đậu từ mấy người Lãnh Tâm Nhiên, Triệu Nghị quét qua, mang theo vài tia khinh thường. thèm để vào mắt!

      lúc có phần khống chế đượcnụ cười mặt mình, Thượng Dã Tiểu Thứ Lang đột nhiên nhìn thấy nữ sinh phá rối hắntrên Hội trường tới.

      Môi mỏng khẽ mím, ngũ quan tinh xảo khôngbiểu tâm trạng gì. Nhưng chính dáng vẻ này lại làm Thượng Dã Tiểu Thứ Lang theo bảnnăng hít hơi sâu.

      "Vừa . . . . . . "(Lãnh Tâm Nhiên lưu loát tràng N Ngữ phá vỡ trầm mặc.

      Người ở chỗ này biết tiếng N rất ít, phần lớnmọi người đều là vẻ mặt mờ mịt nhìn cảnhtượng trước mắt.

      Nhưng ràng những lời Lãnh Tâm Nhiên nóichắc chắn phải lời gì tốt. Bởi vì tất cả mọi người đều thấy, Tiểu Quỷ Tử lộ ra nụ cười hả hê bỗng dưng như bị người ta trực tiếp hất mực nước lên mặt, cả khuôn mặt đen lại, hơn nữa càng ngày càng có khuynh hướng nghiêm trọng thêm.

      Lời Lãnh Tâm Nhiên ra rất đơn giản, chính là:

      "Đây chính là thực lực của mấy người? Dựa vào ám chiêu giành thắng lợi còn có thể hài lòng thành bộ dáng này, là mở mang kiến thức!"

      xong, để ý đến khuôn mặt táo bóncủa Tiểu Quỷ Tử, xoay người rời .

      "Đứng lại!"

      Thượng Dã Tiểu Thứ Lang gầm thét sau lưngcô, nhưng Lãnh Tâm Nhiên vẫn bước như cũ,thậm chí cũng có bất kỳ dấu hiệu dừnglại, thẳng tới bên cạnh Lăng Vũ.

      Giáo Y (Giáo viên y tế) tới, xác định tìnhtrạng gãy tay của Lăng Vũ. Rất dễ nhận thấy,loại gãy xương này mặc dù lưu lại di chứng, nhưng cuộc tranh tài này cũng thểtiếp tục.

      Tâm tình mấy người Vương Hán xuống thấp. Ngay cả Đông Phương Di, trong lòng mơ hồ lolắng. Theo tính khí Thượng Dã Tiểu Thứ Lang, tuyệt đối bỏ qua cho cơ hội trướcmắt này.

      Huống chi, điều kiện của chính là trongKing phải có người ra sân, chẳng lẽ hắnmuốn...

      Đông Phương Di quan sát bốn người còn lại của King. Ba nam nữ, trong đó nữ bị trựctiếp loại bỏ. Đây là suy nghĩ rất bình thường,người bình thường cũng đem nữ sinhcùng Bóng rổ liên hệ với nhau. Huống chi, đâylà phương diện nam nhân là chủ đạo, về nữ sinh, có thể nữ sinh có thể chơi bóng rổ nhưngso sánh với nam sinh, tuyệt đối thể !

      Trong ba người, Triệu Nghị cao nhất, nhưng nhìn dáng vẻ say mê cầm máy tính của , rất dễ nhận thấy hề hứng thú với bóng rổ. Hai người khác, chiều cao đều 1m7. Bộ dáng nhao nhao muốn thử, nhưng saukhi thấy Lăng Vũ bị thương lại có phầnkhiếp đảm.

      Quả sai, lúc Đông Phương Di rối rắm suy nghĩ người nào thay Lăng Vũ ra sân,phiên dịch của Thượng Dã Tiểu Thứ Lang liền mở miệng:

      "Bạn học Thượng Dã Tiểu Thứ Lang đề nghịtiếp tục tranh tài. Bên Yến Đại có thể phái người nữa ra sân, nhưng phải là thành viên củaKing."

      Lời Phiên dịch vừa dứt, sân thi đấu liền vanglên mảnh thổn thức. Tên Thượng Dã TiểuThứ Lang khỏi quá vô sỉ rồi, ngoài mặt nghe như rất rộng rãi cái gì cũng nhượngbộ, nhưng thực tế. . . . . . Điều kiện củahắn. . . . . .

      Người có thể thi đậu Yến Đại đều phải kẻ ngốc, há lại nhìn ra ba nam sinh cònlại bên King biết chơi bóng rổ? Duy nhấtmột Triệu Nghị có ngoại hình tương đối tiếp được, tay vẫn cầm máy tính, cũng chỉ sau khi biết Lăng Vũ bị thương mới cất máy tính xem tình trạng Lăng Vũ.

      Sắc mặt Đông Phương Di hết sức khó coi. có thói quen mọi việc đều nắm trong tay, nhưnghiện tại, Thượng Dã Tiểu Thứ Lang luôn nhiềulần khiêu chiến cực hại nhẫn nại của , khiếnchuyện tình phát triển theo chiều hướng côkhông dự liệu được. Đầu tiên là tranh tài game,sau là trận bóng rổ này, hơn nữa… nghe ý tứ Lãnh Tâm Nhiên, Lăng Vũ bị thương là do hắngiở trò quỷ. Chỉ là đáng tiếc, bởi vì căn cứ theo quy tắc hữu nghị, máy theo dõi của sân bóng rỗ mở, cách nào đem tình huống đưara, cũng có cách nào kiểm chứng chân tướng tình.

      Thôi, đám người kia chắc chăn thắng nổi! Dù sao ở phần trò chơi thắng, coi như ở phương diện bóng rổ có thua cũng sao. lúc chuẩn bị tùy tiện gọi người ra sân, phát nam sinh tên Triệu Nghị dùng loại ánh mắt đồng tình nhìn ThượngDã Tiểu Thứ Lang dương dương tự đắc giống như con khỉ sân.

      thực tế, chỉ có Triệu Nghị, liềnLăng Vũ tiếp nhận trị liệu của Giáo Y cũng dùng loại ánh mắt như nhìn đứa ngốc nhìn Thượng Dã Tiểu Thứ Lang.

      là ngu ngốc a, tự lấy đá đập vào chânmình, rất nhanh, rồi biết hành động đó là nguxuẩn cỡ nào!

      Đông Phương Di cũng biết tại sao bọnhắn lại lộ ra nét mặt kia, phải tình huốngbây giờ đối với bọn họ rất bất lợi sao? Vậy tạisao. . . . . .

      Sau giây, cặp mắt đẹp của Đông Phương Di đột nhiên trợn to. Bởi vì thấy, Lãnh TâmNhiên tới bên cạnh Lăng Vũ gì đó. Sau đó nhìn thấy Lăng Vũ ngồi dậy, trực tiếp đem áo chơi bóng rổ người cởi ra.

      Hành động này khiến loạt nữ sinh điêncuồng hét chói tai.

      Bộ dáng Lăng Vũ vốn là xinh đẹp kiểu nhu, nhưng vóc người của rất đẹp. Mặc áo vào còn nhìn ra, nhưng cởi trần liền phát đường cong của rất đẹp mắt. Da trơn mềm màu trắng sữa, nhưng bắp thịt rất rắn chắc, cơ ngực cũng phát triển, hấp dẫn như vậy, hấp dẫn đến người ta phải chảy nước miếng.

      Thời điểm bọn mê trai như nổi điên thét chói tai, Lăng Vũ lại có hành động làm người takhó hiểu. thế nhưng đem áo chơi bóng vừacởi đưa cho Lãnh Tâm Nhiên bên cạnh.

      Chẳng lẽ hai người bọn họ là đôi?

      Nhóm người đều phóng ra ánh mắt nhiều chuyện, cho nên lập tức số người nhiều chuyện tăng lên theo cấp số nhân rồi.


      Mà hành động của Lãnh Tâm Nhiên càng làmmọi người hiểu ra sao. phảiđem áo của Lăng Vũ ôm vào trong ngực mà là trực tiếp mặc vào. Vốn hôm nay chỉ mặcquần cộc cùng áo T shirt đơn giản, áo chơi bóngcủa Lăng Vũ lại rất lớn, mặc người 1m6mấy như , trực tiếp che khuất quần cộc, chỉlộ ra hai chân thon dài thẳng tắp. Cách ăn mặcnày phù hợp với dáng người mảnh khảnh của , còn có phong vị khác, loại ngây thơ hấp dẫn. Tức , có rất nhiều nam sinh hướngvề đôi chân thon dài trắng nõn kia mà chảy nước miếng.

      "Chủ tịch, ấy chuẩn bị làm gì vậy?" nữsinh trong Hội học sinh tò mò hỏi.

      Đông Phương Di cũng chỉ có thể mờ mịt nhìn Lãnh Tâm Nhiên. nữ sinh này, cho mộtloại cảm giác nhìn thấu. Lãnh Tâm Nhiên lại mặc áo chơi bóng của Lăng Vũ, chuyện này khiến Triệu Nghị thiếu chút nữa đem máy tínhtrên tay trực tiếp ném bay.

      chỉ có , Lam Kỳ Nhi và Đông Phương Hiểu cũng kinh ngạc nhìn vẻ mặt thảnnhiên của Lãnh Tâm Nhiên. Căn cứ theo hiểu biết của bọn họ với Lãnh Tâm Nhiên, biết là người thích sạch , hơn nữa còn có bạn trai đẹp đến " kinh thiên địa khiếp quỷ thần ", làm sao lại ở trước mặt mọi người làm ra chuyện mập mờ như vậy?

      Triệu Nghị đoán được phần về tính toán của Lãnh Tâm Nhiên, mà mấy người Lam Kỳ Nhi hoàn toàn mờ mịt. Họ gặp qua Lãnh Tâm Nhiên đánh nhau, gặp qua Lãnh Tâm Nhiên chơi game, nhưng là, chưa bao giờ gặp qua chơi bóng rổ!

      "Đợi lát nữa đưa cậu bệnh viện."

      những lời này với Lăng Vũ xong, người mặc quần áo chơi bóng, Lãnh Tâm Nhiên bỏqua mấy trăm ánh mắt tới bên cạnh sân thi đấu, với trọng tài:

      "Đổi người!"

      Trọng tài bị khí thế của hoàn toàn áp đảo,mặc cho Lãnh Tâm Nhiên vào sân.

      Những người khác bị hành động này của dọa cho rớt cằm, muốn chơi bóng rổ?

      Cả Đông Phương Di cũng nhịn được mở to hai mắt, môi đỏ mọng hé mở, dáng vẻ bịđả kích cực lớn.

      Mấy người chơi bóng rổ kia đều có tính khí khánóng nảy, huống chi tình huống bây giờ quả rất nghiêm trọng. Vương Hán cũng kịp quan tâm đối phương là tiểu nữ sinh xinh xắn, trực tiếp tới, trầm mặt :

      "Mặc dù biết quan hệ của em cùng Lăng tiểu tử tệ, muốn báo thù cho . Nhưng bóngrổ phải trò đùa, em cứ rời sân. Yên tâm , mấy người bọn hoàn toàn có thể giải quyết bọn Tiểu Quỷ Tử này!"

      Mặc dù thấy hành động mờ ám củaThượng Dã Tiểu Thứ Lang, nhưng chơi bóngrổ nhiều năm như ậy, Vương Hán há có thể biết khúc mắc trong đó. Nếu như khôngphải bởi vì đối phương là đến "Quan hệ ngoại giao", sớm ném bóng vào mặt hắnta rồi! ra, trong lòng lúc này cũng nén bụng hỏa, muốn mượn thời gian kế tiếptriệt để phát tiết phen!

      Đối mặt với lời nhắc nhở tốt bụng của Vương Hán, Lãnh Tâm Nhiên cũng mở miệng giải thích gì. luôn luôn thích dùng phươngthức trực tiếp nhất để giải thích quyết định củamình. Cho nên, giả vờ như nghe được mấy lời của Vương Hán.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :