1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ vương dẫm đạp anh đi - Thanh Sắc Vũ Dực (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      CHƯƠNG 20: NHẬM CHỨC


      Ước chừng hai ngày sau Tề Hiên lại gọi điện thoại tới, Mạc Dao Dao còn chưa kịp làm dáng, đối phương thẳng: “Đồng ý tới phòng làm việc của tôi ký hợp đồng, đồng ý năm ngày sau trả tiền lại.”

      Quả nhiên có tiền mới là đại gia, Mạc Dao Dao ngây ngô hướng về phía điện thoại bị cắt đứt lát, vẫn là quyết định tới công ty bọn họ chuyến. phát cái người Tề Hiên này, được chuyện qua điện thoại, mỗi lần ta đều tự mình nội dung cần sai bảo xong, sau đó trực tiếp cúp điện thoại, căn bản cho người ta cơ hội lại.

      Dưới tình huống này nếu như là người muốn cầu cạnh Tề Hiên, rất dễ dàng lâm vào tình cảnh lưỡng nan, vì bị lo lắng ảnh hưởng nên tạo ra quyết định sai lầm, đây cũng là thủ đoạn của Tề Hiên. Nhưng lần này Mạc Dao Dao cũng quá gấp, tới công ty Tề Hiên chỉ là muốn đem mọi chuyện ràng, hơn nữa cảm thấy nếu hôm nay chừng có thu hoạch ngoài ý muốn.

      Đến tòa nhà địa ốc cao tầng của Tề thị, Mạc Dao Dao vừa khinh bỉ chênh lệch vạn ác giàu nghèo, vừa vào thang máy. Kể từ khi Tề Hiên tiếp nhận việc làm ăn của Tề thị, trừ những thứ sản nghiệp bất động căn bản bên ngoài kia, có tiền dư cũng được cầm đầu tư cái này đầu tư cái kia. So với mình phí hết tâm tư làm khai phá làm nghiên cứu, Tề Hiên thích hơn lấy tiền nuôi tiền, làm kẻ phía sau màn thu tiền .

      Tòa địa ốc buôn bán, Tề Hiên chỉ chiếm tầng lầu trong đó, toàn bộ còn sót lại cho xí nghiệp vừa thuê, tiền thu hàng năm đối với Mạc Dao Dao mà chính là con số thiên văn.

      Sau khi báo danh ở chỗ tiếp tân, được trực điện thoại đưa tới phòng làm việc của Tề Hiên. Vì sao ở chỗ tiếp tân lại là phải là xinh đẹp? Nguyên nhân là ở trong công ty Tề Hiên, từ 20 đến 40 chỉ có đàn ông có phụ nữ, điều này tạo thành tình trạng quái dị nhà vệ sinh nam luôn đầy ắp mà nhà vệ sinh nữ chỉ có bác quét sân sử dụng.

      Nếu phải là bởi vì trước đây Tề Hiên bị Ami truy tung ra tin đồn vứoi nữ minh tinh, Mạc Dao Dao muốn hoài nghi ta ra là kẻ GAY rồi.

      Nghe công ty bọn họ có cái loại sắp xếp nhân viên quá dị như vậy là bởi vì Tề Hiên từng trải qua cuộc tình văn phòng, kết quả của tình này là nhà hóa thân Vô Gian đạo, ăn trộm bí mật làm ăn của công ty. Còn có lần là nữ thư ký của Tề Hiên vu khống Tề Hiên lợi dụng chức quyền uy hiếp ta làm chút chuyện đoan trang, lúc ấy huyên náo rất nghiêm trọng, thiếu chút nữa đưa lên tòa án. Mặc dù hai lần này tổn thất của Tề Hiên đều nặng, nhưng từ đó về sau trong công ty Tề Hiên cũng để phụ nữ dưới bốn mươi tuổi trở xuống. Chỉ là theo ý kiến của Mạc Dao Dao , ra như vậy cũng bảo hiểm được, người nào quy định đàn ông thể xuất việc quấy rối? Hơn nữa chàng dẫn tới gặp Tề Hiên, dáng dấp môi hồng răng trắng , đứng là tiểu thụ .

      Vào phòng làm việc phát Tề Hiên bận, hai trợ lý chạy tới chạy lui , lát tra tài liệu lát ghi vào Computer, Mạc Dao Dao nhìn lát cũng biết bọn họ bận cái gì.

      Tề Hiên ngẩng đầu từ trong đống văn kiện nhìn thấy Mạc Dao Dao , đầu ngón tay hướng ghế sa lon tiện tay chỉ: “Ngồi .”

      Mạc Dao Dao dĩ nhiên nghe lời như vậy, hẹn tới là Tề Hiên, tại sao là kẻ bị gọi tới còn phải đợi ? Vì vậy : “Tề tiên sinh, ngài bận tôi có ý kiến, chỉ là ít nhất đem hợp đồng cho tôi nhìn chút, cũng để tôi suy nghĩ chút?”

      Nếu Tề Hiên để cho tới ký hợp đồng, tin rằng hợp đồng chuẩn bị tốt lắm.

      Quả nhiên lấy ra sấp văn kiện từ trong cái đống văn kiện kia, đưa cho Mạc Dao Dao : “Tự mình xem , có vấn đề ký tên sau đó nhận thẻ nhân viên trực tiếp làm, tiền lương bắt đầu tính từ đầu tháng.”

      Hôm nay là ngày 17, nếu tiền lương tính cả tháng, vậy coi như được lời hơn nửa tháng.

      Mạc Dao Dao cũng dứt khoát, nhận lấy văn kiện ngồi an vị ở ghế sofa lật ra xem, hoàn toàn coi ba người bận rộn kia trở thành khí.

      Sau khi cặn kẽ nhìn qua hợp đồng lần Mạc Dao Dao thể bội phục Tề Hiên, dường như ta đưa tất cả điểm mấu chốt của mình vào. hợp đồng Mạc Dao Dao mỗi tháng có bốn ngày nghỉ phép, có ngày nghỉ theo luật pháp qui định, mỗi ngày thời gian làm việc tám giờ, sáng chín giờ chiều năm giờ, ngày nghỉ làm thêm giờ hoặc tiền làm thêm giờ thời gian ra ngoài làm việc mỗi ngày đều cao gấp ba tiền lương, bảo hiểm đều tồi. Mà hợp ý nhất chính là, kỳ hạn của hợp đồng là ba năm, nếu trong thời gian này của hợp đồng trong hai bên tuân theo phải bồi thường tổn thất cho đối phương con số rất lớn.

      Mạc Dao Dao rất muốn chính là cái điều cuối cùng, ngộ nhỡ Tề Hiên đến lúc đó nhìn vừa mắt ở phương diện nào đó muốn cước đá , đến lúc đó ta còn phải bồi thường tổn thất. Hợp đồng hợp ý như vậy còn cần lo lắng cái gì nữa? Tề Hiên đòi tiền lại còn cho công việc, cự tuyệt nữa chính là kẻ ngu rồi. Về phần mình có bản lãnh đuổi được Lý Tiêu hay , phải là vấn đề Mạc Dao Dao cần lo lắng. Đây là Tề Hiên tự mình quyết định, cần thiết lo lắng hộ ta.
      Lại nhìn lần, cảm thấy có cạm bẫy gì, Mạc Dao Dao cầm bút ký tên, đưa bản cho Tề Hiên.

      Tề Hiên cũng ngẩng đầu, kết quả hợp đồng để lại vào trong túi hồ sơ, lúc này trợ lý tới thuận tay liền đem túi hồ sơ lấy bỏ vào phòng hồ sơ rồi. Động tác này như nước chảy mây trôi, hai người phối hợp phải chê vào đâu được, hiển nhiên phải sớm chiều có thể luyện ra được. Mạc Dao Dao thầm gật đầu, xem ra lời đồn đãi Tề Hiên là GAY cũng nhất định là truyền thuyết!

      ra , lúc làm oán thầm ông chủ cũng là chuyện rất vui sướng.
      -
      Mạc Dao Dao lại bị mang tới phòng HR xin phép, sau đó nhận thẻ nhân viên.
      Đó là tấm thẻ nhân viên vô cùng to lớn, được buộc bởi hai đầu dây lớn, Mạc Dao Dao thẩn thờ đem cái biển viết thư ký Tổng giám đốc đó đeo lên cổ, mơ hồ cảm giác mình đeo xích chó trong truyền thuyết.

      ra cũng khoa trương như vậy, chỉ là thẻ nhân viên đó so với các công ty khác lớn hơn chút, chính mình càng ràng hơn thôi. Chẳng qua là cái loại thẻ nhân viên này mà lớn hơn chút nữa có thể thành tấm bảng, chính là cái loại bảng mà trong phim Mỹ tù nhân lúc chụp hình giơ lên.

      phải oán thầm, mà là Tề Hiên để cho mang theo cái này là vì sao, chỉ sợ người khác nhìn thấy hay sao?

      thực tế tất cả mọi người nhìn thấy.

      Khi treo bảng hiệu ngồi ở chỗ ngồi được sắp xếp của mình, lúc hướng về phía Computer chơi bài, trợ lý Nhất Hào bận rộn dị thường phía sau nhìn thấy “Phụt” tiếng, ngay sau đó mặt chút thay đổi bỏ . lát sau trợ lý Nhị Hào cầm bảng điều tra ở bên ngoài quay về nhìn thấy bảng hiệu của lại “Phụt” tiếng, sau đó mặt chút thay đổi bỏ .

      Nếu thế nào là vật họp theo loài, Mạc Dao Dao nhớ tới vừa rồi lúc Tề Hiên nhìn thấy , cũng là nhếch khóe miệng cái, sau đó mặt chút thay đổi tiếp tục công việc, đoán chừng cũng muốn “Phụt” cái, chỉ là nghĩ tới tấm bảng này do thiết kế, cho nên có”Phụt” ra ngoài. Mạc Dao Dao cự tuyệt thừa nhận ở chung chỗ với mấy tên khốn kiếp này là người lấm đống phân, chỉ có thể là vật họp theo loài.
      Nghe mỗi đứa trẻ thích “Phốc” đều là cao thủ bắn đạn, ba người bọn họ cộng vào chính là súng bắn ba phát liên hoàn, Mạc Dao Dao cảm thấy bên cạnh có súng bắn ba phát như vậy, còn sợ gì Zoombies!

      thực tế cũng có người mà ba người này đối phó được, Mạc Dao Dao đoán Tề Hiên vốn là cho thời gian tuần để suy nghĩ, hôm nay gọi tới làm, chỉ sợ là bởi vì hôm nay có người muốn tìm.

      Đến lúc xế chiều, Tề Hiên cùng trợ lý Nhị Hào nghe gặp khách hàng, chỉ còn dư Mạc Dao Dao cùng trợ lý Nhất Hào ở trong phòng làm việc.

      Phòng làm việc của Tề Hiên là phòng xép, phòng tổng giám đốc ở bên trong, tại đóng cửa, chỗ ngồi của Mạc Dao Dao ở cạnh cửa, giống như chó giữ cửa, điều này làm cho Mạc Dao Dao lần nữa hoài nghi dụng ý chân của tẩm bảng cổ mình kia. Hai trợ lý khác có bàn làm việc riêng ở bên ngoài, có chuyện gì Tề Hiên trực tiếp gọi bọn họ.
      Lúc ấy trợ lý Nhất Hào đối diện phân tích hai báo cáo kém trị giá cùng kế hoạch khả thi, Mạc Dao Dao chơi bài con nhện. Hôm nay cũng chỉ phải photocopy hai văn kiện, pha ly trà hai chén cà phê, còn bị người ghét bỏ kỹ thuật tốt, lại instant coffee cùng lá trà mười mấy đồng tiền có thể tạo ra cái mùi vị gì tốt? suy tư tiếp theo có muốn lợi dụng tài nguyên Internet của công ty chơi mấy trò chơi tương đối thú vị hay bóng người mạnh mẽ đẩy cửa vào.

      thực tế cái bóng dáng này thể bị gọi là mạnh mẽ rồi, có thể là vạm vỡ. Long Hành Hổ Bộ từng bước sinh uy, bước cũng khiến cho sàn nhà gạch rung động.

      Mạc Dao Dao nhìn khuôn mặt quen thuộc, biết công việc mình tới. Bất kể thế nào, làm cho người khác, còn nhận tiền lương cao, nhất định phải có tinh thần chuyên nghiệp. Vì vậy đứng dậy, vô cùng có lễ phép đối với Lý Tiêu cười tiếng: “Bác này, xin hỏi bác có hẹn trước ?”

      định đẩy cửa phòng Tổng Giám đốc, Lý Tiêu đột nhiên ngừng bước chân, hết sức thể tưởng tượng nổi nhìn tới Mạc Dao Dao phía trước, đôi mắt nheo lại toàn mí mắt, phát ra thanh cực kỳ bén nhọn: “ cái gì!”

      Mạc Dao Dao vô cùng lễ độ tái diễn lần: “Bác này, xin hỏi bác có hẹn trước ?”

      Lý Tiêu lần nữa thét chói tai: “ gọi tôi là cái gì!”

      Mạc Dao Dao nhàn nhạt quét qua khuôn mặt được bảo dưỡng tới nếp nhăn cũng có của Lý Tiêu kia, tiếp tục lễ phép trả lời: “Bác (đại mụ), nếu . . . . . . bác (Đại nương)? Ngại quá, trừ hai cách xưng hô này tôi biết phải gọi bác giá hơn năm mươi tuổi là gì, chẳng lẽ bác hi vọng tôi gọi bác là bà sao?”

      Lý Tiêu chỉ vào lỗ mũi Mạc Dao Dao : “, , . . . . . . là ở đâu ra?”

      Rất dễ nhận thấy bà ta nhớ lúc trước mình bị này khiến cho phải vào bệnh viện .

      Mạc Dao Dao vô tội nháy mắt: “Tôi? Tôi là nhân viên chính thức của công ty, chỉ là mới vừa nhậm chức, biết bác là. . . . . .”

      đột nhiên lộ ra vẻ mặt bừng tỉnh hiểu ra: “Ai da, ngại quá, hóa ra là bác sao, tôi vẫn muốn tới hẹn gặp bác, là quá thất lễ.”

      Sắc mặt Lý Tiêu thoáng hòa hoãn cái: “Biết là tốt rồi! Lần sau nhớ trợn to mắt chó của lên.”

      Mạc Dao Dao để ý tới câu trả lời của bà ta, tiếp: “Coi như bác là công nhân vệ sinh phụ trách quét dọn phòng tổng giám đốc, trước khi vào cũng phải với thư ký là tôi chút chứ? Lần này tôi với phòng HR (phòng Nhân ), nếu bác có thể bị sa thải rồi. Bác xem, bác lớn tuổi như vậy tìm công việc cũng dễ dàng, ngộ nhỡ mất chén cơm cũng là tội lỗi lớn của tôi rồi.”

      , bị sa thải rồi !”

      xin lỗi, tôi là do Tổng Giám đốc trực tiếp tuyển dụng, bác có quyền sa thải.” Mạc Dao Dao ngang ngang đầu.

      chờ ngày mai nhận tin đuổi việc !”

      Lý Tiêu xong cũng hùng hùng hổ hổ , cũng quên bà ta tới chỗ này ra là vì xem chút động thái gần đây của Tề Hiên.

      Mạc Dao Dao đoán bà ta tìm Tề Hiên cầu sa thải mình, cũng đoán là Tề Hiên nghĩ kỹ đối sách rồi, tiền bồi thường trong hợp đồng đó chừng chỉ là để cho Lý Tiêu nhìn. thầm gật đầu, hôm nay mình biểu coi như tệ chứ?

      Len lén liếc mắt cái nhìn trợ lý Nhất Hào, thấy ta nhìn mình, trong mắt tràn đầy kính nể, ừm, đoán chừng là biểu tệ.

      Tác giả có lời muốn : ách. . . . . . Vạn Niên Thanh , tôi cũng nhớ , tăng lực bắt lính theo danh sách ? Biểu nhanh lên chút được ?

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      CHƯƠNG 21: KHÁCH TỚI


      Mấy ngày trôi qua Mạc Dao Dao phát mình đánh giá cao Tề Hiên rồi, cho là Tề Hiên đối với vấn đề của chu toàn phen cùng Lý Tiêu, tối thiểu nên đem hợp đồng kia đưa ra bày tỏ thể vi phạm hợp đồng lao động mà đuổi việc ? Ai ngờ biện pháp đối phó của Tề Hiên là vĩnh viễn tắt máy tắt máy lại tắt máy, mọi chuỵện hoàn toàn giao cho . coi như là hiểu tại sao Tề Hiên dùng các loại thủ đoạn đem mình lôi về, ra là có biện pháp đối với Lý Tiêu đến cái trình độ này.

      Suy nghĩ chút cũng phải, dù sao cũng là mẹ danh nghĩa của mình, bà ta nếu là mẹ ruột còn có thể chút, đây lại là mẹ ghẻ, lại còn mang ít áy náy, nếu muốn gặp chừng lại là chuyện phải theo ý tiểu nhân viên như rồi.
      Hơn nữa Mạc Dao Dao phát mình cũng coi thường Lý Tiêu rồi, cho là bà ta tháng cũng chỉ đến hai ba lần, ai biết bà ta hóa ra ngày tới hai ba lần, hơn nữa nhìn cả biểu của các nhân viên công ty kia, đoán chừng cũng hết sức quen thuộc đối với bà ta. Hơn nữa dáng vẻ kia của Lý Tiêu, nghiễm nhiên đem mình thành người đứng đầu công ty này. Chẳng qua là kể từ sau khi Mạc Dao Dao tới, vị đứng đầu này có biện pháp vào phòng tổng giám đốc, ngồi ở ghế phát hiệu lệnh.

      tức giận của Lý Tiêu hoàn toàn có thể lý giải, bà ta tìm được Tề Hiên liền vọt tới chỗ trưởng phòng hành chính, vị HR kia trưng ra gương mặt khổ sở, lấy ra bản copy hợp đồng , bà xem, đây là Tổng Giám đốc tự mình ký, tôi có quyền!

      Sau đó bà ta lại tìm Tề Hiên, điện thoại ai nghe.

      Bà ta lại đến trước mặt Mạc Dao Dao, ý đồ dùng chính sách bức bách Mạc Dao Dao từ chức. Nhưng giống như bà ta trời sinh là khắc tinh của Tề Hiên, Mạc Dao Dao trời sinh chính là khắc tinh của bà ta, quá hai câu khiến người ta nổi giận mà bỏ chạy. ra Mạc Dao Dao cảm giác ra mình cũng gì, chẳng qua là nhằm vào vấn đề cần quan tâm tới thể trọng quá lớn của bà ta, dù sao người mập như vậy nhất định là tam cao, nữa khống chế được tâm tình chừng lại hôn mê. Hơn nữa cảm thấy trừ lần đầu tiên gặp mặt thời điểm mình mấy câu khách khí, trong khoảng thời gian này giao chiến đều là dễ tính, căn bản lời nặng gì, nhưng Lý Tiêu lại bị tức đến chịu được.

      Vì vậy ngày ngày trôi qua trong cảnh Mạc Dao Dao vui sướng giao chiến cùng Lý Tiêu, mỗi ngày sáng chín giờ chiều năm giờ làm thuận tiện còn chơi trò chơi, cuộc sống là quá hủ bại rồi. Tháng này thu hoạch lớn nhất của Mạc Dao Dao chính là đem Plans vs Zombie vượt qua bàn thứ 100, mắt thấy đám zombie giơ búa khổng lồ xông tới, bình tĩnh đặt đạn pháo ngô. Còn để đạn hạt đậu ở kèm, trước kia cùng chỉ qua được bàn 20.
      (hehe đoạn này là trò chơi Plans vs Zombie, bạn nào từng chơi chắc hẳn cần phải giải thích nhẩy http://***************.com/images/smilies/icon_wink.gif) còn bạn nào chưa chơi chơi ngay http://***************.com/images/smilies/icon_biggrin.gif đây là trò favourite thời của mềnh đó :”>)

      Lúc lĩnh lương tháng đầu tiên, Mạc Dao Dao nhìn trong thẻ tiền lương ATM của mình tăng thêm mấy con số, trong lòng vô cùng hài lòng, ra nên bắt đầu suy tính để dành tiên mua căn nhà, dù sao hàng năm cũng bị tiền thuê phòng cướp sạch mấy vạn đồng, đáng.

      Trong thời gian này Vạn Niên Thanh cũng được nhận tháng tiền lương, số tiền kia đối với tiền lương của mình lại càng rất hài lòng Mạc Dao Dao nghĩ làm thịt Vạn Niên Thanh, có phải là quá cao ? Quả nhiên chỉ có Mặc Ngôn coi tiền như rác ở đằng sau là giống ai cả, xem người nào vừa mới ra ngoài xã hội tháng đầu tiên có thể kiếm được nhiều tiền như vậy?

      Vạn Niên Thanh thần thần bí bí mà đem thẻ tiền lương giao cho Mạc Dao Dao , cũng bày tỏ nhờ Mạc Dao Dao giúp tay quản lý.

      Mạc Dao Dao cũng làm, cũng phải vợ ta, tại sao lại cầm thẻ tiền lương của ta.

      Đối với chuyện này, Vạn Niên Thanh có cách đặc biệt, tiền này sau thời gian ngắn phải trả lại cho Mặc Ngôn , để ở trong tay an toàn, dù sao Hoa biết giá trị tiền bạc nhân gian, ngộ nhỡ ngày nào đó rút tiền tới mức ATM trống rỗng tốt.

      Mạc Dao Dao nghĩ cũng phải, người này dù sao cũng có tiền án, hay là trước tiên quản lý giúp ta, chờ tới khi ta quen rồi để cho tự ta quản lý.

      Vạn Niên Thanh thấy nhận chi phiếu, mừng rỡ tới lúc trở lại trong chậu hoa hút tinh hoa nhật nguyệt, những chiếc lá đều loạn chiến.

      Mạc Dao Dao nhận chi phiếu được ba ngày liền hối hận, bởi vì mỗi ngày Vạn Niên Thanh đều dùng các loại lấy cớ đòi tiền , ví dụ như thẻ xe buýt có tiền, ví dụ như ngày mai đồng nghiệp kết hôn cần phải xã giao, ví dụ như hôm nay mua đồ ăn phải báo cáo. Mạc Dao Dao hơi hoài nghi cái thẻ xe buýt lần đầu tiên tốn 500 đồng sao, Vạn Niên Thanh liền lưu manh ôm bắp đùi lăn lộn, ngày hôm qua cẩn thận làm hỏng mắt kính của đồng nghiệp phải bồi thường. sai lầm rồi nên láo tiếp nhận trừng phạt, xin Mạc Dao Dao đánh , nếu đuổi theo cũng được.

      Mạc Dao Dao lập tức liền nghe ra trọng điểm, mấu chốt gần đây Vạn Niên Thanh suy phương nghĩ cách để cho mình bị đánh. Gần đây bị hành hạ đến thể chất tốt vô cùng, mỗi ngày đều thực bộ diệt hoa quyền pháp, thân thể vô cùng khỏe.
      Chỗ tốt là eo nhức chân đau bộ cũng ngại, đứng ở xe buýt chen lấn giờ cũng phiền, chỗ xấu là gần đây vừa nhìn thấy mặt của Vạn Niên Thanh liền muốn tát cái làm món ăn trước, cứ có cảm giác đánh được quyền thoải mái. . . . .

      nghĩ rất nhanh trở thành dạng biến thái như Vạn Niên Thanh . . . . . .
      -
      Thời gian trôi qua rất nhanh, trong lúc Mạc Dao Dao chơi chán trò Plans vs Zombie với trò chơi chim cánh cụt suy nghĩ xem có nên trò chơi võng du cho hết thời gian hay vị khách ngờ tới phòng làm việc của Tề Hiên.

      Ngày đó ngồi ở cửa tính toán lần này Lý Tiêu bị tức giận lúc nào tới, gần đây số lần Lý Tiêu tới nơi này càng ngày càng ít, mỗi lần bị tức chạy cũng cách hai ba ngày mới nghĩ ra biện pháp mới tới đây. Mạc Dao Dao bất biến ứng vạn biến, luôn lễ độ tao nhã đuổi người .

      Tề Hiên đối với công việc của Mạc Dao Dao rất hài lòng, gần đây thường làm việc ở trong phòng làm việc, nếu như Lý Tiêu tới chỉ cần đóng cửa lại, Mạc Dao Dao đứng trước cửa Tổng Giám đốc có ở trong là được. Trước kia biện pháp này dùng được, bởi vì Lý Tiêu trực tiếp đẩy cửa vào, khóa cửa bà ta tìm người mở ra ổ khóa. Kể từ sau khi Mạc Dao Dao tới, ngay cả cửa phòng tổng giám đốc bà ta cũng chạm vào, mỗi lần đều của tơi tả mà về ở trước mặt Mạc Dao Dao.

      Hôm nay Tề Hiên làm việc, từ sáng đến tối mực nhìn bảng biểu trợ lý Nhị Hào đưa tới, mà cả buổi trưa trợ lý Nhất Hào đều ở đây.

      tháng qua, Mạc Dao Dao đại khái cũng biết công việc của trợ lý Nhất Hào và Nhị Hào, trợ lý Nhất Hào phụ trách liên lạc khách hàng tìm hạng mục, mà trợ lý Nhị Hào phụ trách quá trình điều tra hậu kỳ mà tính, hai người bọn họ đem kết quả phân tích giao cho Tề Hiên, cuối cùng do Tề Hiên định đoạt.

      Thường thường kế hoạch hạng mục đầu tư phải qua sàng lọc bước đầu, điều tra, đánh giá trị giá, đàm phán, điều khoản thiết kế, đầu tư kết cấu sau loạt trình tự, cho nên công việc của bọn họ cũng nhõm, thường thường hạng mục tiêu phí rất nhiều thời gian tới lúc nó trở thành đầu tư giá trị, dù sao các nguy cơ đầu tư có rủi ro rất cao.

      Có lúc coi như sau khi lựa chọn hạng mục đầu tư thành công, cũng còn phải tiếp tục tham dự quản lý hậu kỳ , giải quyết vấn đề giá trị thặng dư giá trị tài sản. Ngộ nhỡ cuối cùng thành tích đạt tới mục tiêu dự kiến, còn phải cùng hợp tác cùng nghĩ ra đường giải quyết, trợ giúp công ty được đầu tư hoàn thành kế hoạch kinh doanh, tóm lại là cực kỳ vô cùng phức tạp vô cùng bận rộn.

      Cả công ty bận rộn chỉ có mình Mạc Dao Dao rảnh rỗi, trợ lý Nhất Hào cùng trợ lý Nhị Hào chia ra phụ trách hai tổ ngày đêm làm việc, công việc ngày mười hai tiếng vẫn còn tinh thần phấn chấn tỏ vẻ còn muốn làm thêm hai tiếng, đièu này khiến cho Mạc Dao Dao mỗi ngày chỉ làm tám giờ mà vẫn có cùng mức lương như bọn họ cảm giác mình hơn kém sâu gạo.

      Nhưng đối với sâu gạo này, cả công ty đều ghét, bởi vì giải quyết phiền toái lớn nhất.

      Phải Lý Tiêu người này, những chuyện bà ta gặp phải quả đáng giá đồng tình của bất kỳ người phụ nào, nhưng sai lầm lớn nhất của bà ta chính là nênn đem chuyện nhà trộn lẫn vào công việc. Nếu như chẳng qua là ở nhà nhằm vào Tề Hiên, đó chính là chuyện riêng của ta, nhưng ở công ty đó chính là vấn đề của tất cả nhân viên cả công ty. Bị bà ta đến hét làm việc cũng tính, nhưng bà ta ở chỗ này chỉ huy cái này chỉ huy cái nọ, đảo loạn quá trình công việc đó chính là tội lớn rồi.

      Mà từ sau khi Mạc Dao Dao tới đây, căn bản Lý Tiêu đều do mình phụ trách. dẫn đội ngũ an ninh và đội ngũ tiếp tân cùng nhau chu toàn với Lý Tiêu, tao nhã lễ độ coi bà ta như quả bóng lớn từ chỗ này đẩy tới chỗ khác, lại từ chỗ khác đẩy tới chỗ này, đối với bọn họ công việc tháng gần đây quả thuận lợi hơn rất nhiều.

      Ngay cả bản nhân Tề Hiên cũng cảm thấy, kế hoạch Mạc Dao Dao giai đoạn trước mặc dù mất chút tâm tư, còn gánh chịu nguy hiểm tạo ra scandal. Nhưng bây giờ xem ra, tiền đầu tư được vật có giá trị quý hơn đền đáp, trong khoảng thời gian này tiết kiệm bao nhiêu sức, rốt cuộc cần nhận điện thoại trợ lý gọi tới Lý Tiêu lại ở phòng làm việc rồi. Cứ theo tâm trạng vui vẻ này, cũng cảm thấy giá trị.

      Từ trong khoảng thời gian này theo kinh nghiệm công tác, Mạc Dao Dao biết ngày hôm sau mỗi lần Lý Tiêu bị tức giận đuổi , Tề Hiên cũng ở chỗ này bàn vài chuyện quan trọng hai ba ngày bên trong, cho nên hôm nay nhất định có chuyện quan trọng muốn thương lượng.

      Cứ theo trợ lý Nhị Hào bận rộn kia cùng vẻ mặt nghiêm túc của Tề Hiên, cũng biết lần này trợ lý Nhất Hào tìm được hạng mục thoạt nhìn rất có giá trị.

      Ước chừng là chừng mười giờ sáng, trợ lý Nhất Hào mới dẫn tới hai người, người phía sau Mạc Dao Dao biết, nhưng cái người phía trước xem ra giống như là người phụ trách hạng mục lần này kia, lại vô cùng quen thuộc!

      Người này tại buổi ban đêm xuất ở đầu giường , vô cùng u oán chất vấn tại sao đạp nữa.

      Người này trần truồng ngồi ở ghế salon nhà , cầm tay cầu giúp lỏa truyền phấn.

      Người này cả ngày lẫn đêm lăn lộn lưu manh thích , cầu xin Mạc Dao Dao cho cái cơ hội.

      kẻ vô lại cộng thêm M như vậy trong mắt Mạc Dao Dao, hôm nay giày Tây dạng chó hình người cùng trợ lý Nhất Hào tới phòng làm việc của Tề Hiên, hướng về phía mỉm cười, giống như quen biết lẫn nhau tựa như ngay cả chào hỏi cũng cần, thẳng vào phòng làm việc của Tề Hiên, cũng từ trong cặp tài liệu lấy ra văn kiện, vô cùng nghiêm túc : “Tề tiên sinh, đây chính là bảng kế hoạch hạng mục lần này của công ty, xin ngài xem qua.”

      Mạc Dao Dao nằm ở cửa nhìn lén cái người đẹp trai mặc tây phục ngọc thụ lâm phong xem ra khôn khéo kiền luyện khí bức người, vô luận như thế nào cũng có biện pháp đem ta với Vạn Niên Thanh mặc cái quần lót xanh biếc cả ngày trong nhà mình nhảy loạn khắp nơi lên thành được.

      Để cho người ta để ý chính là, ta tới nơi này làm gì?

      Tác giả có lời muốn : Vạn Niên Thanh ra tay cũng, khụ khụ, ngày mai tiếp tục.
      TrâuSnow thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      CHƯƠNG 22: TRA HỎI


      Mạc Dao Dao nằm ở cửa nửa buổi lắng nghe cũng nghe bọn họ cái gì, chẳng qua là nhìn thấy Vạn Niên Thanh bày ra bộ dạng buôn bán tinh , chút nào đều nhìn ra ra mởi chỉ là tay mơ mới làm tìm được công việc tháng.

      Ước chừng chuyện khoảng giờ, cũng ràng bàn được kết quả gì, chỉ thấy Vạn Niên Thanh đứng dậy muốn . Mạc Dao Dao vội vàng ngồi trở lại chỗ ngồi, làm bộ soạn thảo thông báo. Mấy người chuyện hồi ở tại cửa ra vào, Tề Hiên bày tỏ xem xét suy tính, mà Vạn Niên Thanh lại là bộ dạng nhà công nghiệp, mong đợi chúng ta có cơ hội hợp tác.

      Sau khi khách sáo lúc, nhân viên tiếp tân tiễn bọn họ ra cửa, Tề Hiên cùng trợ lý Nhị Hào Lâm Giang trở về phòng làm việc, lúc Tề Hiên ngang qua bàn làm việc của Mạc Dao Dao liếc cái, bỏ lại câu: “Gần đây làm tệ.”

      Điều này bày tỏ công việc gần đây của Tề Hiên rất thuận lợi, cũng khẳng định chức năng chức năng làm bia đỡ đạn của Mạc Dao Dao, hơn nữa mọi người đều biết, bình thường những lời này của Tề Hiên đại biểu con số tiền thưởng cuối năm. Nhưng tại Mạc Dao Dao tâm tư nghiên cứu mình có thể kiếm bao nhiêu tiền, chỉ là suy nghĩ tại sao Vạn Niên Thanh lại muốn tới tìm Tề Hiên.

      Phải biết tác phong làm việc ở nơi này của Tề Hiên, tìm đến ta chứng tỏ Vạn Niên Thanh suy nghĩ biện pháp tìm nhà đầu tư, nhưng cho là với thực lực bình ổn của công ty dược Bình An muốn khai phá hạng mục mới còn cần nhà đầu tư ngoại giới.

      Suy nghĩ hồi lâu hiểu, nghiêng tai nghe lén đối thoại giữa Tề Hiên cùng Lâm Giang cũng nghe quá ràng, Mạc Dao Dao quyết định tối nay về nhà tra hỏi Vạn Niên Thanh. Nhìn bộ dạng kia hôm nay của , là muốn dùng cái tát khiến cho gương mặt đó hôm nay bộ kia mắt nhìn thẳng bộ dáng, muốn cái tát đem gương mặt đó cho biến dạng. được, cuộc sống tốt đẹp như thế, thể bạo lực như thế.
      -
      Hôm nay cũng có công việc gì, nhưng đối với Mạc Dao Dao mà thời gian hôm nay trôi qua còn chậm hơn so với bốn tháng. Bởi vì Vạn Niên Thanh vừa ba tên đậu phụ liền bắt đầu họp, việc này chứng minh Tề Hiên rất coi trọng kế hoạch Vạn Niên Thanh mang tới lần này, ba đậu phụ thương lượng làm sao để ăn được zoombie này đây. Bọn họ loay hoay đến buổi trưa ăn cơm cũng gọi đồ ăn mua ngoài, ba người bọn họ bận rộn khiến Mạc Dao Dao có cảm giác sâu mình sâu gạo, ngay cả cú điện thoại mua đồ ăn ngoài kia đều phải là gọi.

      Khó khăn nhịn đến hết giờ, Mạc Dao Dao hỏa tốc chạy về nhà, chờ Vạn Niên Thanh về nhà chất vấn .

      Đợi đến nửa đêm hơn mười hai giờ Vạn Niên Thanh mới trở về, Mạc Dao Dao cũng chờ tới mức có ý muốn được giết người.

      Vừa mở cửa chạm mặt bay tới ôm gối, Vạn Niên Thanh đưa tay bắt được, nhìn thấy Mạc Dao Dao mặt tức giận ngồi ở ghế sa lon hỏi: “Vì sao giờ trở về?”

      Trong lòng Vạn Niên Thanh hồi hộp, bên ngoài vẫn còn cực kỳ thành : “Sửa đổi kế hoạch đến bây giờ, mấy ngày nay bận, có lẽ ngày mai còn phải làm thêm giờ.”

      xong còn cố ý ngáp cái, tỏ vẻ mệt quá cần nghỉ ngơi.

      Mạc Dao Dao mắc lừa bộ dạng này của , biết Vạn Niên Thanh chính là tuần lễ ăn ngủ thậm chí hô hấp đều được, chỉ cần có ánh mặt trời và nước, cái gì cũng sợ.

      Đem đệm ghế dựa sa lon vứt mặt đất, Mạc Dao Dao ngồi ở ghế sa lon, chỉ vào đệm với Vạn Niên Thanh: “Ngồi xuống!”

      Vạn Niên Thanh chỉ xuống bộ đồ tây người mình: “ đổi sao? Như vậy tạo ra nếp nhăn.”

      Mạc Dao Dao vung tay lên: “Đúng, thay quần áo trước rồi ngồi.”

      lâu sau Vạn Niên Thanh mặc bộ quần cụt màu xanh biếc tiêu chuẩn ở nhà kia ra, Mạc Dao Dao nhìn khẽ thuận mắt chút. Như vậy mới đúng chứ, đây mới là Vạn Niên Thanh nha, cái kẻ làm ăn tinh giày Tây kia thích hợp ta, ta vẫn tương đối thích hợp mặc quần áo màu xanh biếc.

      Thấy vô cùng nghe lời ngồi ở đệm, Mạc Dao Dao mở miệng: “Khai ra, đầu đuôi nguồn gốc đều thú nhận, tôi cần hỏi kỹ từng cái chứ?”

      Vạn Niên Thanh dứt khoát gật đầu: “Ừ.”

      tới chỗ Tề Hiên đương nhiên chỉ vì hợp tác, tìm nhà đầu tư. ta là nhà đầu tư mạo hiểm, phải vừa vặn có thể làm đối tác hợp tác, ai bảo thiếu tiền.”

      Mạc Dao Dao nghe ra trọng điểm trong lời là ”” thiếu tiền, mà phải Bình An thiếu tiền, Mặc Ngôn thiếu tiền, liền cố ý : “Tôi cho rằng Bình An cần phải hợp tác cùng Phong thị.”

      Vạn Niên Thanh gật đầu: “ phải hạng mục của Bình An, là hạng mục của , muốn làm chuỗi sản phẩm dưỡng sinh, mượn danh tiếng của Bình An sản xuất ra ngoài, nhưng Mặc Ngôn cho vay tiền, cho nên chỉ có thể tìm nhà đầu tư thôi.”

      ra ngay từ đầu Vạn Niên Thanh dính lấy Mặc Ngôn chính là vì ý tưởng này, ý nghĩa của Vạn Niên Thanh chính là”Khỏe mạnh, trường thọ” , có người nào có thể hiểu được ý nghĩ của trường thọ so với rồi. am hiểu dưỡng sinh chi đạo, vốn chính là muốn lợi dụng cái này ở trong xã hội dựng chắc gót chân. Vừa vặn có Mặc Ngôn làm thuốc đông y, hơn nữa trừ sản xuất thuốc còn phát triển loại sản phẩm dưỡng sinh, cho nên dính vào Mặc Ngôn mượn danh tiếng công ty dược Bình An là tốt nhất cũng là phương pháp nhanh nhất.

      Mạc Dao Dao nhìn Vạn Niên Thanh ngửa đầu chờ khích lệ : “Mặc Ngôn dễ dàng, cứ như vậy bị làm cho đen đủi hơn rồi.”

      Đối với Mặc Ngôn, Mạc Dao Dao là cảm động lây, so với bất luận kẻ nào hiểu được bất đắc dĩ bị Vạn Niên Thanh bám lấy. Người này. . . . . . Sai lầm rồi, là hoa này giống như kẹo cao su, dính vào người gỡ ra, dùng sức chà xát cũng chà xát hết.
      Ai ngờ Vạn Niên Thanh lại : “Mặc Ngôn? Sao có thể khiến ta đen đủi, ta khiến đen đủi có.”

      mượn danh tiếng người ta khổ sở dốc sức tạo ra còn là khiến ta đen đủi? ta gây dựng nghiệp dễ dàng, có ta rút ngắn được bao nhiêu đường.” Mạc Dao Dao xác định chuỗi sản phẩm dưỡng sinh của Vạn Niên Thanh nhất định nổi tiếng, có danh tiếng của Bình An với bản lĩnh của Vạn Niên Thanh, sao lại bán được nhiều?

      Vạn Niên Thanh lắc đầu cái: “Dao Dao em hiểu nhầm rồi, Mặc Ngôn cũng phải cái tốt lành gì đâu rồi, chớ nhìn ta bình thường giữ yên lặng, ra chó sủa mới cắn người đấy. Em xem lần này, xuất lực, Tề Hiên bỏ tiền, Mặc Ngôn đưa ra tấm bảng, việc mất chút phí nào. Kết quả đến lúc đó nếu bán được tốt, ta theo chúng ta chia tiền, nếu bán được tốt, lãng phí thời gian tinh lực, Tề Hiên mất tiền, Mặc Ngôn sao? chút tổn thất cũng có, dù thế nào nữa nghề chính của ta cũng phải làm cái này, chỉ là lần nếm thử thất bại mà thôi, còn phải là chính ta nếm, giúp ta nếm .”

      Mạc Dao Dao nghĩ cũng phải, Mặc Ngôn có thể đem Bình An tạo ra qui mô ngày hôm nay tâm nhãn tuyệt đối là đủ dùng, đoán chừng chịu để cho Vạn Niên Thanh kề cận mình cũng là xuất phát từ tâm lý này. Dù sao dưỡng sinh phải chuyên môn của ta, bằng giao cho Vạn Niên Thanh giày vò, ta ngồi thu tiền là tốt rồi.

      “Dao Dao, em biết Mặc Ngôn đen tối thế nào đâu! Mấy đồng tiền vốn thuốc, để trong bình 100 viên bán năm đồng cũng kiếm đủ. ta để trong bao bì, hộp 20 viên bán 10 đồng, như vậy kiếm được bao nhiêu chứ!”

      Mạc Dao Dao cảm thấy nét mặt Vạn Niên Thanh bây giờ chính là bị Chu Bạch bị Hoàng Thế Nhân bóc lột, dù sao cả hai đều phải là vật gì tốt. Đầu năm nay thuốc men chính là kiếm tiền, đổi lại bao bì chi phí vốn thay đổi, giá tiền lại tăng lên, chiêu này cũng phải là chỉ có người Mặc Ngôn dùng, toàn thế giới đều thông dụng! Loại thuốc bình thường (Cephalosporins) chế biến ở nước ngoài, đóng lên đống tên chữ tiếng , sau đó giá trị gốc từ mấy đồng biến thành mười mấy mấy trăm.

      còn nhớ lần bị cảm mạo bệnh viện, bác sỹ hỏi bà cụ ở trước mặt dùng thuốc tốt hay thuốc bình thường, thuốc tốt hiệu quả tốt, tốc độ trị liệu nhanh. Con bà cụ có lẽ rất có tiền, trực tiếp chúng tôi dùng loại tốt nhất. Kết quả thử mẫu mất mấy trăm, cuối cùng cũng biết tốn bao nhiêu tiền. Lúc ấy len lén liếc mắt nhìn cái hộp thuốc, phía đống chữ tiếng quá phức tạp quá chuyên nghiệp nhìn hiểu, ngược lại câu hỏi của vị y tá kia lại khiến cho hiểu đây là cái loại thuốc gì, lúc ấy y tá vừa thử mẫu cho bà cụ vừa hỏi: “Có tiền sử dị ứng penicilin ?”

      ra đó chính là penicilin chỉ đáng mấy đồng tiền.

      Mặc Ngôn là chắc chắn thua thiệt, chính là Vạn Niên Thanh bên này biết tiến hành thế nào, Mạc Dao Dao rất quan tâm hỏi : “Hôm nay các đàm phán như thế nào?”

      Vạn Niên Thanh khẽ cau mày: “Tề Hiên đó giọt nước lọt, câu thực cũng ra, chờ mở miệng để nâng cao điều kiện. Nhưng mà bây giờ cho tên khốn Mặc Ngôn kia 15% cổ phần, cho Tề Hiên nhiều hơn nữa, ở bên này sợ rằng chịu nổi, về sau cũng tiện phát triển.”

      Mạc Dao Dao suy nghĩ chút : “Tôi biết Tề Hiên có tâm tư gì, nhưng nhất định ta rất coi trọng lần hợp tác này. Bởi vì Lý Tiêu mới ngày hôm qua, hôm nay hẹn gặp , nhất định là muốn bị bà ấy gây chuyện xấu mới làm như thế. Tôi biết ta, lúc muốn cầu cạnh ta, cho tới bây giờ tiểu tử này cũng đưa ra thông tin chính xác nào, đoán chừng còn chờ xuống giới hạn thấp nhất, thiết kế đống bẫy chờ rơi vào. Hôm nay ba tên đậu phụ bọn họ thương lượng ngày, lúc tôi vẫn còn chưa tan họp, nên cẩn thận chút, đến lúc đó chớ làm công, tất cả đều làm cho người ta.”

      Vạn Niên Thanh cười ha ha, phía trước cọ cọ hai cái, nắm lấy tay Mạc Dao Dao đặt lên mặt cọ, vừa cọ vừa : “Vẫn là Dao Dao tốt, lần này trong lòng nắm chắc rồi. Tề Hiên chắc chắn bỏ qua hạng mục của , chẳng qua là ta chê điều kiện của đưa ra thấp, muốn cứ ký như vậy.”

      Mạc Dao Dao có chú ý tới Vạn Niên Thanh ngừng hướng bên cạnh mình cọ, hoặc giả chú ý tới, chẳng qua là gần đây thành thói quen, lười phản ứng lại . cúi đầu suy tư lát mới : “Nếu tìm thêm mấy chỗ khác, là xem ý nghĩ của tất cả các công ty, hai là để cho Tề Hiên thấy hạng mục này rất có thể bị người khác cướp , đến lúc đó ta lòng muốn ký gấp. Nếu vẫn được, đến thời khắc mấu chốt với tôi tiếng, tôi thả Lý Tiêu ra ngoài, đến lúc đó ta sợ có chuyện xấu, chừng cũng sốt ruột đồng ý.”

      Vạn Niên Thanh lắc đầu cái: “Khẳng định là cần phải tìm mấy chỗ khác, nhưng mà thể để cho Dao Dao mạo hiểm. Nguyên nhân em đến làm việc ở công ty Tề Hiên cính là Lý Tiêu, ngộ nhỡ vì vậy làm hỏng chuyện của ta, biết ta đối phó với em như thế nào. thể khiến cho Dao Dao mạo hiểm.”

      lúc chuyện cọ đến bên đùi Mạc Dao Dao, bộ đáng giả đáng cọ a cọ, chỉ còn kém chưa cọ đến giữa hai chân.

      Mạc Dao Dao vô cùng thuần thục nhấc chân đạp qua bên: “Ít mượn cơ hội ăn bớt, còn có ý tưởng gì?”

      “Phương pháp hợp tác lý tưởng nhất trước mắt chính là chỗ Tề Hiên, dù sao bọn họ tương đối chuyên nghiệp, lại có thực lực, tìm mấy chỗ khác chẳng qua là để cho bọn họ có cảm giác nguy cơ. tại chủ yếu chính là để cho bọn họ ý thức được nhất định phải để ký, nếu chính là mất khối tiền lớn.” Vạn Niên Thanh bên vừa bị đạp rên hừ hừ, bên vẫn quên phân tích trạng cho Mạc Dao Dao.

      “Cái này sao. . . . . . Tôi nghĩ đại khái tôi có thể giúp tay.”

      Mạc Dao Dao suy nghĩ sâu xa rồi . hoàn toàn có ý thức được, đem chuyện của Vạn Niên Thanh trở thành chuyện của mình. ra hoa này muốn gây dựng nghiệp chút quan hệ với cũng có, xu cổ phần ở bên trong cũng có, đáng giá vì giúp mà đắc tội ông chủ của mình bây giờ sao.

      Ý thức được điểm ấy Vạn Niên Thanh nằm mặt đất vui mừng, thuận tiện vụng trộm sờ mấy cái Mạc Dao Dao lưu tình chút nào đạp xuống dưới chân.

      Tác giả có lời muốn : ngày mai tiếp tục, meo meo ~

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      CHƯƠNG 23: LÀM THÊM GIỜ


      Ý kiến Mạc Dao Dao đưa ra rất đơn giản, nhưng tạo thành hiệu quả cũng rất tầm thường.

      ra chính là giúp Vạn Niên Thanh làm khảo sát cặn kẽ, đồng phát cũng tiến hành mạng xã hội. Phần lớn nội dung khảo sát có liên quan tới vấn đề dưỡng sinh, chủ yếu điều tra những người trẻ tuổi nào côi trọng dưỡng sinh, chịu tiêu xài bao nhiều tiền đối với cơ thể của mình.

      trang mạng xã hội, còn khiến Vạn Niên Thanh len lén công bố những điều tra trang mạng xã hội của công ty dược Bình An, tóm lại chính là ngừng tìm kiếm người sử dụng mạng xã hội, mấy ngày trôi qua lôi kéo được hơn ngàn vạn, ảnh hưởng rất lớn.

      Kết quả thống kê cho thấy tại con người càng ngày càng coi trọng thân thể khỏe mạnh, nhất là nhóm thành phần tri thức, căn bệnh nghề nghiệp khiến cho họ chịu bỏ ra thời gian cùng tiền bạc rất lớn phòng tập thể thao với mua sản phẩm bảo vệ sức khỏe.
      Mục tiêu của Vạn Niên Thanh vốn là tập trung đối với những người già, ai biết mọi người trong xã hội bây giờ đều biết phải bảo vệ sức khỏe từ lúc tuổi còn trẻ, đến già muộn rồi. Kết quả như thế khiến Vạn Niên Thanh càng thêm có lòng tin ép Tề Hiên, kích động đến mức ôm Mạc Dao Dao, mặt ngừng cọ tới cọ lui ở người, chưa có cọ đến ngực bị đánh bay.

      ra Mạc Dao Dao nghĩ tới hiệu quả tốt như vậy, chỉ là muốn làm khảo sát chút xem thị trường như thế nào, hơn nữa khảo sát này nếu là từ chỗ Bình An tạo ra để cho Vạn Niên Thanh có khả năng đàm phán tiền vốn. trắng ra đúng là tạo thế, thế lớn khiến người để ý càng nhiều, đến lúc đó Tề Hiên nhìn thấy tình hình ổn, nhất định có ý tưởng nghĩ cách tóm lấy kế hoạch này trước.

      Chủ yếu nhất là đem Mặc Ngôn kéo xuống nước, ta nghĩ tùy Vạn Niên Thanh giày vò, mình ngồi mát ăn bát vàng. tại khiến Vạn Niên Thanh đem tin tức từ trong nội bộ Bình An ra, chính là khiến Mặc Ngôn thoát thân được, tạo thành biểu Bình An toàn lực ủng hộ hạng mục này, vì Vạn Niên Thanh có thế hơn.

      Mà khiến Mạc Dao Dao tưởng được chính là, thanh thế to lớn như vậy lại kinh động Lý tiêu, bà ta cũng chạy tới dính vào. Mạc Dao Dao ngờ rằng Lý Tiêu nhất định biết chuyện này, nhưng ngờ tới phản ứng của Lý Tiêu.

      Vị quý ph nhân nghe gần đây Tề Hiên muốn chơi hạng mục về chuỗi sản phẩm dưỡng sinh bảo vệ sức khoẻ, bỏ chạy điều tra. Bà ta cũng phải là kẻ ngu, tự nhiên biết người đại bây giờ coi trọng thân thể như thế nào, thị trường của hạng mục này lớn đến bao nhiêu. Nhưng bà ta điều tra nửa ngày, cuối cùng tra ra lai lịch của Vạn Niên Thanh rồi. Chính là sinh viên mới tốt nghiệp ngay cả tên cũng chưa từng nghe thấy, tốt nghiệp mấy năm vẫn chỉ làm bán hàng, bà ta cho là Vạn Niên Thanh có thực lực làm hạng mục này, đáng tin cậy. Vì phòng ngừa Tề Hiên giày xéo gia sản, bà ta muốn toàn lực ngăn cản.

      Vốn việc này cũng là bất lợi đối với Tề Hiên, hơn nữa Lý Tiêu chạy tới giúp tay gây náo loạn khiến cho rất bận. Hơn nữa trong khoảng thời gian này Lý Tiêu là đem hết tất cả vốn liếng, ngay cả Mạc Dao Dao cũng cảm thấy có chút cố hết sức. Nếu phải là sau lưng có hai bảo vệ cao lớn vạm vỡ che chở, nhiều lần cũng suýt nữa bị móng tay rất dài kia của Lý Tiêu khiến cho hủy dung rồi.

      Nếu như Lý Tiêu chỉ là đơn thuần tới hưởng thụ cảm giác làm ông chủ, vậy Mạc Dao Dao ngại bà ta tới nơi này quấy rối. Đáng tiếc lần này bà ta tới là để phá hỏng kế hoạch của Vạn Niên Thanh, cho nên Mạc Dao Dao chỉ có thể hết sức ngăn cản bà ta, thể để cho bà ta đến gần Tề Hiên phân hào.

      Ra sức như vậy vì công việc lấy được Tề Hiên khẳng định, trong lúc cấp bách ngang qua trước bàn làm việc của Mạc Dao Dao câu: “Cực khổ.”

      , từ lúc Mạc Dao Dao biết Tề Hiên tới nay, đây là lần đầu tiên nghe thấy trực tiếp lời tử tế như vậy với . còn nhớ lần trước Tề Hiên khen là cái lần mang mua quần áo, câu”Người dựa vào y phục”, cũng phải là khen mà là khen y phục.

      Chỉ là câu “Cực khổ” này Mạc Dao Dao nghe được có chút chột dạ, mực quan sát biểu gần nhất của dưới con mắt của Tề Hiên sau đó báo lại cho Vạn Niên Thanh , để cho có thể đoán ra ranh giới cuối cùng của Tề Hiên, hành động như vậy chính là Vô Gian đạo trong truyền thuyết. Mạc Dao Dao có tiềm lực lén lút nhưng có tâm tính núp, cho nên mỗi lần nhìn thấy Tề Hiên cũng chột dạ ít.

      Lần này Vạn Niên Thanh sốt ruột, tin tưởng Tề Hiên thấy tiềm năng của cái thị trường này, có ý nghĩ muốn mình ký. Mà Tề Hiên bên kia cũng là ban ngày vội, vội vàng điều tra thị trường, vội vàng lấy tin tức phản hồi dùng thử sản phẩm từ chỗ Vạn Niên Thanh.

      Bận đến ngay cả sâu gạo Mạc Dao Dao này cũng tới trình độ làm thêm giờ.

      Đêm hôm đó Mạc Dao Dao mới vừa đánh xong định về nhà, bị Tề Hiên vừa về từ bên ngoài cản lại: “Hôm nay làm thêm giờ.”

      Làm thêm giờ là có ý tối nay có thể Lý Tiêu muốn tới làm loạn, Mạc Dao Dao để túi xuống hỏi: “Muốn để lại mấy người bảo vệ?”

      Tề Hiên suy nghĩ chút : “Để lại người bảo vệ là được, nhiều người tốt.”
      Đây cũng là suy nghĩ tới thể trạng của Lý Tiêu với Mạc Dao Dao, , đừng thấy tuổi Lý Tiêu lớn, nhưng cái thể trạng kia ba Mạc Dao Dao cũng đánh lại Lý tiêu.
      biết Lâm Giang chạy làm việc từ lúc nào, mà Trác Tử tối nay cũng biết làm cái gì rồi, cả trong phòng làm việc chỉ ocnf lại mỗi Mạc Dao Dao cùng Tề Hiên. Tề Hiên ở phòng quản lý vùi mình ở trong đống văn kiện, mà Mạc Dao Dao ở trong phòng ngoài chơi Landlords (Bài Tú Lơ Khơ), vì vậy xuất tình cảnh kỳ quái ông chủ liều mạng làm việc, thư ký an nhàn chơi bài.

      Sung sướng dùng hết cốc cà phê của mình rồi, Mạc Dao Dao vừa nhìn con số hiển thị ở góc phải phía dưới màn hình, sắp mười giờ rồi. trễ thế này, khó trách đói chịu được, mà Tề Hiên vẫn còn giống như người máy ngừng làm việc.

      Trước kia những lúc bận rộn, Mạc Dao Dao hai bữa ăn cơm đều cảm thấy đói lắm, thế nhưng mấy ngày này bị Vạn Niên Thanh nuôi tới khó tính tới, thân thể cũng quý giá rồi, mỗi ngày đúng hạn ăn ba bữa cơm là chịu được. Bây giờ buổi sáng bị mùi thơm đánh thức dậy, buổi trưa có người gửi tin nhắn nhắc nhở ăn cơm, buổi tối nếu Vạn Niên Thanh có thời gian quay về nấu cơm, buổi sáng trước khi chuẩn bị xong thức ăn buổi tối, Mạc Dao Dao trở về hâm nóng lên là được rồi.
      Vậy mà hôm nay Mạc Dao Dao chưa kịp ăn cơm bị Tề Hiên cho gọi lại, vì phòng ngừa Lý Tiêu đột nhiên tập kích cũng tâm trạng ăn cơm, ai biết đến lúc này mà người cũng vẫn chưa tới, xem ra tai mắt Tề Hiên đặt bên cạnh Lý Tiêu lần này có lẽ nhầm rồi.
      Thời gian này có lẽ cũng thể mua đồ ăn ngoài rồi, Mạc Dao Dao vuốt bụng đứng lên, câu đối với Tề Hiên ở phòng trong: “Tề tiên sinh, tôi ăn bữa ăn tối có được ?”

      Tề Hiên ngẩng đầu, ánh mắt có chút tan rã, phản ứng phải qua thời gian rất lâu mới hiểu được Mạc Dao Dao gì, liền gật đầu. Mạc Dao Dao nhìn bộ dáng kia của , cảm giác trong cặp mắt vô thần kia toàn là các con số bay nhảy, cảm thán sâu cuộc sống dễ dàng.

      Ở bên ngoài tòa nhà có cửa hàng mở cửa 24 giờ, chừng là vì chuẩn bị cho cái loại người thích làm thêm giờ như thế này. Mạc Dao Dao vào ăn suất cơm thịt kho, trước khi đột nhiên nhớ tới vẻ mặt mệt mỏi của Tề Hiên, lòng mền nhũn, gọi giúp ta cái bánh bao hấp cùng bát cháo.

      Mạc Dao Dao đem cháo cùng bánh bao đặt ở bàn làm việc của Tề Hiên : “ vẫn chưa ăn đúng ? Lương tâm tôi trỗi dậy, mang tới cho phần đây.”

      Tề Hiên nhìn đống đồ ăn kia lên tiếng, đoán chừng là còn chưa kịp có phản ứng kịp.
      Mạc Dao Dao tiếp: “ tính toán đầu tư sản phẩm bảo vệ sức phẩm, chính mình lại chú ý giữ sức khỏe, cẩn thận đến cuối cùng túi tiền đầy ắp thân thể lại giống như bị quả bóng bị xì hơi khắp nơi, mỗi ngày lại phải đeo mặt nạ dưỡng khí mà làm việc.”

      Tề Hiên lúc này kịp phản ứng, sau khi mở túi đồ ăn lấy ra cái bánh bao mới : “Lời hay lại có thể bị thành như vậy, tìm tới là đúng.”

      Mạc Dao Dao suy nghĩ nửa ngày mới : “Tôi coi như là khen tôi.”

      có khen .” lúc chuyện Tề Hiên lại ăn hết hai bánh bao, động tác thần tốc, mất ráo phong cách ăn cơm ưu nhã ở nhà hàng Pháp ban đầu, thoạt nhìn là rất đói bụng.

      có sao, tôi coi như là khen tôi.” Có câu người biết xấu hổ là kẻ vô địch, Mạc Dao Dao vào giờ khắc này là kẻ vô địch.

      tới năm phút đồng hồ bánh bao và cháo bị Tề Hiên biến thành hư , ăn xong nhìn Mạc Dao Dao lát, sau đó cúi đầu.

      Mạc Dao Dao thở dốc vì kinh ngạc, ra vị này là chưa ăn no, vì vậy lão Đại tình nguyện đem phần cơm gà mình xách kia cũng lấy ra luôn, vốn tính toán ngộ nhỡ Tề Hiên muốn kháng chiến lâu dài giữ lại để nửa đêm ăn nữa. Được rồi, , ra chén cơm thịt kho kia cũng chưa ăn no.

      Mười phút sau đến cái phần cơm gà cũng còn bóng dáng, Tề Hiên nhìn mấy thứ bỏ bàn chút, lại liếc mắt nhìn Mạc Dao Dao .

      Được rồi, đây là bổn phận của thư ký, làm sâu gạo thời gian dài như vậy, làm công nhân vệ sinh lần cũng sao.

      Vứt mấy đồ bỏ , đại khái hai giờ sau Tề Hiên mới ra khỏi phòng quản lý, với Mạc Dao Dao: “ thôi, tôi đưa về.”

      trễ thế này trừ xe taxi xe gì cũng còn hoạt động, coi như là ta lịch còn biết đưa về nhà. Nếu quá nửa đêm tự mình taxi về nha, ra Mạc Dao Dao có chút sợ.

      Trước khi ra cửa trước, Tề Hiên hỏi Mạc Dao Dao : “Bữa ăn khuya vừa rồi thanh toán sao?”

      Mạc Dao Dao gật đầu, chẳng lẽ còn miễn phí.

      “Có hóa đơn ?”

      “Có hóa đơn.”

      “Ngày mai cầm hóa đơn tới phòng tài vụ lĩnh tiền.”

      “Vứt rồi.”

      “Cái gì?” Tề Hiên dừng bước chân lại, nhìn Mạc Dao Dao .

      “Vứt rồi, hóa đơn tôi để trong túi nilon, lúc nãy dọn dẹp vứt cùng rồi.” mặt Mạc Dao Dao bình thản nhìn Tề Hiên : “Hơn nữa cũng chỉ coi như dưa muối, tổng cộng mới có 31 đồng rưỡi gì đó, lại để tôi tới phòng kế toán có chút đáng, cứ coi như tiền thuê xe của tôi tối nay là được.”

      “Vậy vẫn phải trả thêm cho tôi, tiền thuê xe từ chỗ này tới nhà của ít nhất phải 50.”
      Mẹ nó!

      “Trừ từ tiền lương của tôi!” Mặt Mạc Dao Dao bi phẫn, đây là người nào chứ!

      Tề Hiên nhìn gương mặt khổ sở dị thường, khóe miệng nâng lên: “Tôi nhớ .”

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      CHƯƠNG 24: TẶNG HOA


      đường đưa Mạc Dao Dao trở về Tề Hiên đột nhiên dừng xe, đêm khuya cùng người đàn ông ở trong ôtô đóng kín, người đàn ông này lại đột nhiên dừng xe đây ra là chuyện rất đáng sợ. Mạc Dao Dao quan sát bốn phía cái, phát nơi này coi như đèn đuốc sáng rỡ, là khu phố buôn bán, có gì phải lo lắng.

      Tề Hiên mở cửa xuống xe, trước khi bỏ lại câu: “Đợi chút.”

      Quả nhiên chỉ chốc lát khiêng về bó hoa, mở cửa xe vứt xuống trong ngực Mạc Dao Dao ngồi ở chỗ ngồi bên cạnh lái xe: “Cho .”

      Sở dĩ dùng cái từ “Khiêng” này, là bởi vì bó hoa này quá lớn, bên trong là đủ loại hoa hơn nữa còn có đủ loại trạng trí, chỉ liếc nhìn cũng biết bó hoa này giá trị xa xỉ, ít nhất những thứ pha lê dùng để làm làm đẹp kia cũng tốn khoản tiền. Mà Tề Hiên lại đặt bó hoa ở bả vai, xem ra giống như là hết sức khiêng thứ gì đó.

      Mạc Dao Dao phải chưa từng nhận hoa, chẳng qua là lần này có chút khiến cho trong lòng run sợ: “Cái này để làm gì?”

      Tề Hiên nổ máy xe, để ý chút nào : “Tôi vốn nghĩ, đưa về coi như là từ thiện cho việc làm thêm giờ, nên lấy tiền. Để cho trả lại , thể làm gì khác hơn là đưa cho côc bó bộ phận sinh dục.”

      ai cho biết chuyện rất thất đức sao?” Mạc Dao Dao tuyệt làm bị bó hoa xinh đẹp này làm cảm động, ngược lại muốn cái tát quất chết Tề Hiên. Mặc dù cánh bộ phận sinh dục này là chính cho Tề Hiên, nhưng ta cũng cần phải đem đống lớn bộ phận sinh dục ném vào trong ngực như vậy, sau đó nhắc nhở , ôm bó bộ phận sinh dục đấy.

      Tề Hiên nhìn cũng chưa từng nhìn Mạc Dao Dao cái, mà chuyên chú lái xe: “ căn bản ai dám như vậy.”

      Được rồi, cái người này thoạt nhìn vẫn là tự biết , biết mình là cái loại đức hạnh gì, đáng tiếc dùng cái chữ “Dám” đó khiến Mạc Dao Dao càng muốn quất ta rồi. Nếu như tại bên cạnh Vạn Niên Thanh , khẳng định Mạc Dao Dao ngay cả nghĩ cũng cần quất tới, nhưng bây giờ bên cạnh chính là Tề Hiên, cho nên chỉ có thể suy nghĩ chút an ủi mình cái là được. Dù sao giữa và Tề Hiên, chỉ có Tề Hiên khiến tức chết, phải khiến Tề Hiên tức chết.

      Chỉ là đầu lưỡi vẫn thể rơi vào thế hạ phong , Mạc Dao Dao : “Trước kia vị cố vấn quá tâm lý của tôi cố vấn sư, người căn bản có thể tự kỷ giống như , năng lực nhận thức của bản thân đều có chút vấn đề, tôi đề nghị nên gặp chút, cần có thể trở nên bình thường, ít nhất có thể biết chính xác địa vị của mình.”

      Khóe miệng Tề Hiên nhếch lên: “Nghe bạn trai Tô Tuyền ?”

      Mạc Dao Dao cũng khó hiểu: “Phạm vi mạng lưới điều tra của cũng có cả Lý Đông sao?”

      “Cũng phải, chẳng qua là từ sau khi làm, có việc gì đều lần lượt đưa danh thiếp cho Trác Tử, Tân Hòa, Lâm Giang, khiến tôi chú ý.”

      “Có cần tôi cũng đưa danh thiếp cho hay ta? Ta cảm thấy cần thả lỏng chút.” Mạc Dao Dao lấy danh thiếp Lý Đông đưa cho mình lúc ấy từ trong túi ra.
      Tề Hiên nhận: “ sợ tôi tìm Lý Đông gây phiền toái?”

      “Sợ cái gì, có việc gì rảnh rỗi ay sao? Ami là xui xẻo đụng vào , tôi là do cần dùng tới, quan hệ giữa và Lý Đông là thế nào, có chuyện gì lại tìm ấy gây phiền toái? Huống chi cái tự bản thân gì kia đều là tôi dùng để chèn ép , cũng phải ấy .” giọng Mạc Dao Dao rất chắc chắc, biết Tề Hiên phải loại người như vậy.

      Tề Hiên híp mắt cái, thanh mang theo tia vui vẻ: “Coi như rất hiểu tôi.”

      Mạc Dao Dao gật đầu: “ có biện pháp, bị bức . Làm nhân viên lại biết cấp ra sao sao có thể sống được, huống chi là cái loại đen tối như .”

      “Tôi cho là khen tôi.”

      có khen .”

      có sao, tôi coi như là khen tôi.” Cùng loại lời thoại mặc dù phải từ cùng người, điều này chứng minh vào giờ khắc này, Tề Hiên thể địch, mặc dù ta vẫn luôn là vô địch , nhưng giờ khắc này ta là vô địch đứng đầu.

      Cuối cùng tới dưới tòa nhà , trước khi xuống xe Mạc Dao Dao đem hoa đặt ở chỗ ngồi, Tề Hiên gọi lại: “Hoa!”

      “Chớ, đống lớn bộ phận sinh dục như vậy khiến cho tôi lại có bóng ma trong lòng.” Bó hoa kia vừa nhìn chính là giá trị xa xỉ , đừng 31 đồng rưỡi, 3150 đồng đều thể mua được.

      “Vậy định để trong xe tôi tạo thành bóng ma cho tôi?” Tề Hiên cầm hoa lên ném vào trong ngực Mạc Dao Dao: “Đây là bữa ăn khuya của .”

      Mạc Dao Dao hết sức bất đắc dĩ ôm hoa lên tầng, phía sau nghe Tề Hiên đột nhiên hô tiếng: “Mạc Dao Dao , ngày mai chớ tới trễ.”

      Cũng quay đầu lại câu: “Nhớ rồi, ta còn muốn toàn bộ tiền thưởng chuyên cần đấy.”
      -
      Mạc Dao Dao tâm tình phức tạp ôm bó bộ phận sinh dục to. . . . . , là bó to giá trị xa xỉ lên tầng. Còn chưa cầm chìa khóa cửa mở ra, lộ ra khuôn mặt có chút lo lắng của Vạn Niên Thanh .

      giang hai cánh tay nhào tới: “Dao Dao, trễ như thế, lo lắng chết rồi !”

      Mạc Dao Dao hết sức quen với hành vi của , nhanh chóng tránh ra, khiến Vạn Niên Thanh chụp hụt, bản thân mình nhân khe hở này vào, đồng thời ném ra câu : “ phải cho biết tối nay làm thêm giờ về muộn sao?”

      “Thế nhưng trễ như vậy người ta. . . . . . A!” Vạn Niên Thanh đột nhiên hét to tiếng.

      “Thế nào?” Mạc Dao Dao sớm thấy nhưng thể trách, vẻ mặt hết sức bình tĩnh.

      Vẻ mặt kia của Vạn Niên Thanh giống như là người chồng phát vợ mình vượt tường, mặt bắt gian tại trận : “Dao Dao, làm sao ngươi có thể ôm bộ phận sinh dục khác!”

      xong lời gì đoạt lấy bó hoa kia từ trong ngực Mạc Dao Dao ném vào trong thùng rác, đồng thời kéo tay của , đỏ mặt : “Muốn sờ liền sờ của đấy, hoa của chỉ để cho em sờ.”

      xong cũng đem túm tay Mạc Dao Dao hướng về □ của mình.

      Mạc Dao Dao thấy nhưng thể trách, bình tĩnh nhấc chân lên, ta phải muốn sờ hoa ư, dùng chân cũng có thể.

      Vạn Niên Thanh giả bộ rất đau lăn qua lăn lại mặt đất, thuận tiện dòm trộm cảnh tượng dưới váy chút, đồng thời trong miệng kêu: “Ai ui, đau quá, a. . . . . .”

      Mạc Dao Dao thể nhịn được nữa, dùng chân đá đá vào Vạn Niên Thanh đất, đồng thời : “Thứ nhất, ở dưới đất tôi ngai, nhưng xin nên lăn tới dưới chân tôi thuận tiện nhìn lén dưới váy tôi chút .”

      “Thứ hai, giả bộ đáng thương tôi ngại, nhưng có thể chuyên nghiệp chút hay , cần vừa kêu vừa lộ ra vẻ mặt rất sảng khoái?”

      Sau khi xong Vạn Niên Thanh lập tức bò người lên, đứng ở trước mặt Mạc Dao Dao cúi đầu, dáng vẻ vô cùng nghe lời.

      Mạc Dao Dao lôi kéo tới bên cạnh thùng rác, chỉ vào bó hoa giá trị năm con số kia tại biến thành đồ bỏ , : “Cuối cùng, ghen tôi ngại, nhưng Vạn Niên Thanh có thể lấy giống trước tiên ?”

      Vì sao nam nhân khác ghen đều là nhằm vào người, Vạn Niên Thanh nhà ghen là nhằm vào hoa chứ! gương mặt Mạc Dao Dao bất đắc dĩ.

      Vạn Niên Thanh híp mắt nhìn bó hoa, trong lòng suy nghĩ, như vậy có thể để cho vứt bó hoa quý như vậy sao?

      Có câu , đạo cao thước ma cao trượng.

      Đây chính là hình dung chân nhất về Vạn Niên Thanh và Mạc Dao Dao trong lúc này.

      Tác giả có lời muốn : đáng thương bó hoa kia rồi, đáng thương Tề Hiên vì lòng dạ hẹp hòi này rồi.
      Trâu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :